Dịch Thần Y Trở Lại

Chương 6456: Chí Tôn Vô Thượng


Cuối cùng thì Ngô Bình cũng đến được đỉnh kiếm.

Đỉnh kiếm nằm cách cửa núi không xa, là nơi khảo sát người mới. Sau khi người mới trải qua sát hạch, người nào không đạt sẽ bị đuổi xuống núi, từ đâu đến thì về lại đó, người nào đạt thì đến ngoại viện, nội viện hoặc thượng viện, thậm chí trở thành đệ tử chân truyền và đệ tử tinh anh.

Hai người họ lên đến đỉnh kiếm thì nhìn thấy mấy trăm người đang đứng xếp hàng, đợi vào căn phòng đá.

Thu Sinh chỉ vào căn phòng đá và nói: “Công tử, trưởng lão sát hạch ở bên trong, chúng ta không cần xếp. hàng, cứ vào thẳng”.

Anh ta dẫn Ngô Bình đến bên cạnh căn nhà bằng đá, sau đó nói vọng vào trong: “Trưởng lão Ngưu, đệ nhất kiếm bảng đến thi sát hạch ạ”.

Anh ta vừa thốt lên thì tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt ngưỡng mộ và tò mò về phía cậu, căn nhà đá cũng có giọng nói vọng ra: “Tôi không ra ngoài đón nữa, mời cậu Ngô vào”.

Ngô Bình bước vào trong thì nhìn thấy một ông lão. đang ngồi xếp bằng trên bệ đá. Một tu sĩ đang buồn bã từ bên cạnh cửa bước ra ngoài, chắc là vừa mới hoàn thành bài sát hạch.

Ngô Bình chắp tay: “Chào trưởng lão Ngưu”. 

Trưởng lão Ngưu có khuôn mặt gầy, ông ta nở nụ cười hiền từ, nói: “Chúc mừng công tử đã giành được vị trí nhất bảng, tên tuổi của công tử đã truyền khắp tiên giới Vạn Kiếm rồi”.

“Quá khen rồi”. Ngô Bình nói: “Không biết cuộc thi sát hạch sẽ được tiến hành như thế nào?”

Trưởng lão Ngưu: “Tư chất của công tử hơn người, vốn không cần phải sát hạch, nhưng đây là quy tắc của Chí Tôn Kiếm Đường nên mong cậu thông cảm”.

“Nên mà”. Ngô Bình không để bụng mà rất hợp tác.

Trưởng lão Ngưu chỉ vào quả cầu màu đen trên bàn đá, nói: “Công tử hãy đặt tay lên trên quả cầu, khởi động kiếm khí là được”.

Không ngờ khảo sát lại đơn giản như vậy, Ngô Bình lập tức đặt lên lên, sau đó khởi động kiếm khí.

Quả cầu sắt liền sáng lên, vô số phù văn bay lên, những phù văn đó đan xen với nhau trên không trung, hình thành đại trận với ngàn vạn khí tượng.

Đại trận dịch chuyển, mấy giây sau thì xuất hiện bốn chữ: Chí Tôn Vô Thượng.

Trưởng lão Ngưu tái mặt, thốt lên: “Không hổ là đệ nhất kiếm bảng, không ngờ là Chí Tôn Vô Thượng”.
 
Chương 6457: Đệ tử tinh anh cấp ba


Ngô Bình nghe xong cảm thấy đúng là lợi hại.

Ngưu trưởng lão rất kích động, nói: “Thành tích cậu như vậy, trở thành đệ tử tinh anh cũng coi như chịu thiệt. Nhưng Chí Tôn Kiếm Đường lại có quy tắc như vậy, cậu chỉ có thể trở thành đệ tử tinh anh cấp ba. Nhưng cậu không cần lo lắng, chỉ cân hoàn thành cuộc thi tinh anh phía sau thì chẳng mấy chốc có thể trở thành tinh anh cấp một thôi”.

Ngô Bình: “Không sao”.

Ngưu trưởng lão nói: “Cậu Ngô, tôi đây còn phải ở đây kiểm tra người mới, nên sẽ để thiếu niên bên ngoài đưa cậu đến ngọn núi chỗ đệ tử tinh anh ở vậy”.

Ông ta lấy ra một tầm bùa ngọc giao cho Ngô Bình, nói: “Mọi vật dụng mà đệ tử tinh anh cần đều ở bên trong, mời cậu nhận lấy”.

Cáo từ Ngưu trưởng lão, Ngô Bình và Thu Sinh đi đến ngọn núi cách đó mấy chục dặm. Ngọn núi này trông rất đẹp, tên là Tử Long Phong, là nơi mà tất cả đệ tử tỉnh anh sông, hoàn cảnh và điều kiện đều tốt nhất.

Đế trước Tử Long Phong, Thu Sinh xúc động nói: “Trước kia không biết có bao nhiêu đệ tử tinh anh muốn ở Tử Long Phong này, hôm nay biểu hiện của cậu quá xuất sắc, ngay cả Ngưu trưởng lão cũng rất khâm phục, đồng ý cho cậu ở Tử Long Phong này”.

“Ồ, nói tốt như vậy, Tử Long Phong còn có lai lịch gì đặc biệt hay sao?” 

Thu Sinh cười nói: “Đúng vậy, Tử Long Phong trước kia là nơi mà tổ sư Vạn Kiếm ở trước kia, bên trong còn có đồ vật mà tổ sư để lại nữa”.

Nói chuyện một hồi, hai người đã đến trên Tử Long Phong. Đối với người tu hành mà nói cũng không cần phải đi bộ, phi độn là được. Vì vậy, trên Tử Long Phong cũng không có đường, chỉ có vị trí trên đỉnh và giữa lưng chừng núi có xây một vài căn nhà. Đặc biệt là cảnh quan kiến trúc trên đỉnh núi hùng vĩ nhưng cũng không mất vẻ nho nhã, phối hợp với đình đài lầu các, núi giả và cây cối. Bọn chúng phân bố khéo léo ở từng vị trí trên đỉnh núi, đan xen thú vị. Đình đài lầu các tạo hình tinh xảo, mái ngói đấu củng cong cong đơn giản tinh tế, cổ xưa nhưng không mất vẻ tỉnh xảo. Giữa núi giả lầu các xen kẽ các loại kỳ hoa dị thảo xanh mướt, tĩnh lặng dễ chịu.

Đi vào bên trong, Ngô Bình rất hài lòng, nói: “Nơi này hình như thường có người quét dọn?”

Thu Sinh: “Đúng vậy thưa cậu. Cứ mỗi ba ngày thì sẽ có đệ tử đến quét dọn. Dù sao cây cối nơi này cũng cần phải cắt tỉa”.

Ngô Bình gật đầu, nói: “Sau này anh cứ ở lại bên cạnh tôi đi”.

Thu Sinh vui mừng: “Cảm ơn cậu đã cất nhắc! Thưa cậu, tôi đi gọi mấy đệ tử đến, cậu chọn ra vài người giữ lại bên mình phục vụ”.

Ngô Bình biết mình sẽ không ở lại nơi này lâu bèn xua tay: “Không cần đâu, mấy việc vặt ở đây, cậu cứ tùy ý tìm người làm là được”.

Thu Sinh: “Vâng. Cậu lần đầu đến đây, vẫn chưa quen với Chí Tôn Kiếm Đường, lát nữa tôi sẽ đưa cậu đi dạo xung quanh”.

Ngô Bình không nói gì, cậu lấy bùa ngọc ra, chọn ra một bộ y phục bên trong mặc vào, đây là y vật chỉ cỏ đệ tử tỉnh anh của Chí Tôn Kiếm Đường mới có, có màu tím, bên trên có rất nhiều hoa văn chỉ vàng tỉnh xảo. Ngoài ra trên cổ tay áo còn thêu ba đường chỉ vàng, thể hiện cậu chính là đệ tử tinh anh cấp ba.

Ngoài ra, còn có một sách diễn giải, cậu liếc mắt nhìn, biết đệ tử tinh anh sắp tới còn có rất nhiều chuyện phải làm. Ví dụ như, cậu phải đi chỗ cung cấp tài nguyên lấu tài nguyên một tháng, đến nhà kho chọn công pháp. và pháp khí, binh đao các thứ.

Thế nhưng, những thứ này đối với Ngô Bình mà nói đều là thứ yếu, cậu nói: “Nghỉ ngơi một lát, buổi tối đến Vô Lượng Kiếm Cung”.

Thu Sinh vội nói: “Truyền nhân và hậu nhân của Vô Lượng Kiếm Các đều ở xung quanh Vô Lượng Kiếm Cung, đi qua như vậy không tốt lắm, tốt nhất nên chào. hỏi trước”.

Ngô Bình lấy ra bùa ngọc có được sau lĩnh ngộ Kiếm Bích Tuyệt Học, nói: “Có nó rồi, không cần phải chào hỏi gì".

Nhìn ký hiệu trên bùa ngọc, Thu Sinh trừng lớn mắt, hỏi: “Đây là Vô Lượng Phù của Vô Lượng Kiếm Tôn sao?”

Ngô Bình gật đầu: “Tôi đã lĩnh ngộ được Kiếm Bích Tuyệt Học”.
 
Chương 6458: Đến Vô Lượng Kiếm Cung


Lúc này sắc trời đã không còn sớm, Ngô Bình bèn luyện công trong sân viện trên đỉnh núi, còn Thu Sinh thì bận tới bận lui, tìm mấy nữ đệ tử mặt mũi sáng sủa đến giúp, có người nấu bếp, có người giặt quần áo, có người chăm sóc cây cỏ các thử, tổng cũng mười người.

Lúc hoàng hôn xuống, Thu Sinh thấy Ngô Bình luyện công xong thì hỏi: “Thưa cậu, bữa tối có ăn cơm không?”

Ngô Bình: “Cơm thì không cần, bảo mấy người giúp việc kia ăn đi”.

Thu Sinh:” Vậy tôi đi với cậu đến Vô Lượng Kiếm Cung”.

Ngô Bình: “Không cần, tôi đã tìm được vị trí rồi, tự tôi đi là được".

Nói xong, cậu nhảy lên không trung, rồi biến mất trước mặt Thu Sinh. 

Lúc này, một tì nữ đi ra từ bên cạnh, dáng vẻ vô cùng xinh đẹp, trông không giống nha nha hoàn.

Nhìn thấy cô ta, Thu Sinh vội nói:” Sư tỷ, sao chị lại chạy đến đây?”

Tì nữ cười nói "Tôi nghe cậu nói cậu Ngô trông rất anh tuấn, nên muốn đến xem xem”.

Thu Sinh nói: “Vội gì chứ, sau này sẽ có cơ hội gặp mặt thôi. Đúng rồi sư tỷ, nếu chị đã đến thì hâu hạ cậu Ngô cho tốt, nói không chừng cậu Ngô khai ân, chúng ta cũng được lợi”.

Tì nữ thở dài: “Nếu không phải mấy người vô sỉ ở hạ viện cứ quấy rầy tôi, tôi cũng không đến làm nha hoàn cho người ta đâu”.

Thu Sinh cười nói: “Sư tỷ dáng vẻ xinh đẹp như hoa, ngay cả tôi gặp cũng động lòng chứ đừng nói đến mấy sư huynh kia”.

Tì nữ hừ một tiếng: “Tuy tư chất tôi bình thường, nhưng không coi trọng bọn họ”.

Thu Sinh lập tức lắc đầu, sư tỷ này tên Tử Họa, nhập. môn chưa lâu, vốn là đệ tử của một tông môn nhỏ bên dưới. Tư chất cô ta trong số các tu sĩ ở hạ viện cũng bình thường, nhưng tâm tính cao ngạo, một lòng muốn nỗ lực vào thượng viện tu hành.

Chỉ là cô ta trông rất xinh đẹp, bị không ít đàn ông nhòm ngó, cô ta không chịu nổi, dứt khoát đi cùng Thu  Sinh đến chỗ này tránh phiền phức.

Tử Họa thấy Thu Sinh lắc đầu, cô ta nhíu mày: “Có phải cậu cảm thấy tôi cao ngạo, nhưng lại không có số mệnh đó hay không?”

Thu Sinh cười khan một tiếng: “Nào có chứ sư tỷ, tôi nào dám nghĩ như vậy”.

Tử Họa hừ một tiếng: từ nhỏ tôi đã xem mệnh rồi, tương lai tôi sẽ là kiếm tu có thành tựu rất lớn đấy”.

“Thu Sinh, tôi nói cho cậu biết,

Thu Sinh thấy hứng thú: “Thành tựu lớn? Ai xem vậy?”

Tử Họa: “Thần bói Lý chỗ chúng ta, ông ta xem mệnh rất chuẩn. Mỗi người, ông ta chỉ xem mệnh một lần. Ban đầu cha tôi gần như tốn hết nửa gia tài trong nhà chỉ để xem mệnh cho tôi đấy. Cậu biết gì không? Lúc thần bói Lý xem mệnh cho tôi xong lại trả lại tiền xem mệnh cho cha tôi, còn nói sau này sẽ miễn phí xem mệnh cho người nhà tôi nữa đấy”.

'Thu Sinh cũng từng nghe nói đến danh tiếng của thần bói Lý, kinh ngạc hỏi: “Thần bói Lý của Tử Quy Thành sao? Tôi biết người này! Lai lịch người này thần bí, rõ ràng không có tu vi, nhưng bản lĩnh xem mệnh cực kỳ lợi hại”.

Tử Họa cười nói: “Không sai, chính là ông ta! Thu _ Sinh, cậu nói đi, nếu tôi là người bình thường, ông ta có thể không thu tiền của cha tôi sao?” 

Thu Sinh xoa cằm, nói: “Sư tỷ nói như vậy, quả thực cũng có lý. Đúng rồi, lúc đó thần bói Lý nói thế nào?”
 
Chương 6459: Cậu Ngô chẳng phải họ Ngô hay sao?


Thu Sinh ngây người, lẩm bẩm nói: “Cậu Ngô chẳng phải họ Ngô hay sao?”

Tử Họa tươi cười: “Đúng vậy. Nếu không, cậu nghĩ tôi sẽ đến nơi này làm người hầu cho người khác sao?”

Thu Sinh chớp mắt: “Sư tỷ, có lẽ vận mệnh của chị sắp. thay đổi rồi. Nhân vật như cậu Ngô, tùy ý thưởng cho chúng ta một viên đan dược, cũng tốt hơn là lăn lộn ở ngoại viện cả mười năm đấy”.

Tử Họa cười nói: “Dù sao tôi cũng tin lời của thần bói Lý”.

Lúc hai người nói chuyện thì Ngô Bình đã xuất hiện ở Vô Lượng Kiếm Cung. Vô Lượng Kiếm Cung được xây dựng trên ngọn núi Cô Phong, xung quanh núi Cô Phong có rất nhiều căn nhà, chắc hẳn là chỗ của các đệ tử và hậu thế của Vô Lượng Kiếm Tôn.

Ngô Bình không kinh động đến mấy người này, cậu đến thẳng cửa ra vào Vô Lượng Kiếm Cung. Cửa lớn Vô Lượng Kiếm Cung có cấm chế, người ngoài đi vào, cấm chế lập tức sẽ được khởi động.

Ngô Bình cầm ngọc phù Vô Lượng trong tay, đây là tín vậy. của Vô Lượng Kiếm Tôn, khi cấm chế cảm nhận được hơi thở của ngọc phù này thì sẽ khôn khởi động.

Quan sát một lúc, cậu nâng tay đặt trên cửa cung điện, sau đó dùng truyền thừa của Vô Lượng Kiếm Tôn, phát hiện ra một luồng kiếm khí chấn động.

Kiếm khí vừa chấn động, cửa đã mở ra, cậu cất bước đi vào.

Cửa môn vừa mở ra, xung quanh cũng có người bị ảnh hưởng, vô số bóng người lập tức xuất hiện ở cửa. Nhưng lúc này cửa cung điện đã đóng lại, những người này cũng không biết là ai đã đi vào.

Bên ngoài cửa, một ông lão râu bạc trắng hai mắt sáng ngời, nói: “Có người đi vào Vô Lượng Kiếm Cung!”

Một người trung niên râu ria xuề xòa hỏi: “Cha à, là ai vào vậy?”

Ông lão râu bạc trắng: “Có thể im hơi lặng tiếng đi vào, người đó chắc chắn đã có được truyền thừa của lão tổ'.

“Tu sĩ của Kiếm Đường sao?”, người trung niên hỏi.

“Cũng chưa chắc. Năm đó lão tổ đã để lại truyền thừa ở rất nhiều nơi để thu nhận môn đồ, có lẽ người này đã nhận được truyền thừa ở bên ngoài, sau đó từ xa mà đến đây”.

Ánh mắt người trung niên sáng rực: “Đồ vật của lão tổ đều để bên trong, cậu ta sẽ không cướp đấy chứ?”

Ông lão râu bạc trắng cười ha ha: “Người đi vào Vô Lượng Kiếm Cung mấy năm nay còn ít hay sao, con thấy có ai cầm đồ gì của Kiếm Cung đi ra chưa?”

Người trung niên thở phào nhẹ nhõm: “Cha nói cũng đúng. Con biết, người đi vào Kiếm Cung cũng có đến mấy chục người, nhưng trong số bọn họ không một ai được lão tổ công nhận, vì vậy cũng không được gì cả”.

Lại nói đến Ngô Bình sau khi vào cửa, vừa bước chân vào thì trước mắt đã sáng rực, tiến vào một không gian kỳ lạ. Xung quanh đều là ánh sáng đủ màu, giữa vầng sáng có một người đàn ông đứng đó, chắp tay đứng thẳng.

Gương mặt người này mơ hồ, nhưng kiếm ý trên người vô cùng mạnh.

Người đàn ông nói: “Cậu có thể đến đây, chắc hẳn đã có được truyền thừa của ta. Ta đánh ra ba kiếm, nếu cậu có thể đỡ được toàn bộ thì có thể trở thành đệ tử quan môn của ta, cũng sẽ lấy được tài nguyên tu hành ta để lại cho cậu”.

Ngô Bình ôm quyền, nói: “Đệ tử Ngô Bình, bái kiến Kiếm Tôn”.
 
Chương 6460: Vô Lượng


Ngô Bình vung tiên kiếm Bạch Hổ trong tay, lập tức vung kiếm hất kiếm của đối phương đi, đồng thời đánh ra một kiếm tấn công.

Người đàn ông lập tức bị đẩy lùi, khẽ cười nói: “Không tệ. Chiêu thứ nhất, cậu đỡ được rất dễ dàng. Tiếp tới là kiếm thứ hai”.

Lần này, ông ta bỗng nhiên xuất hiện sau lưng Ngô Bình, kiếm khí hủy thiên diệt địa hùng hổ đánh ập đến sau lưng cậu.

Ngô Bình không quay người, vung cánh tay, đánh ra một kiếm, dùng Tam Trọng Kiếm!

Một mảng kiếm bích xuất hiện sau lưng cậu, vững vàng. ngăn chặn đòn tấn công như sấm chớp của đối phương.

Người đàn ông lại xuất hiện trước mặt, gương mặt cười tươi hơn, nói: “Không tệ. Chiêu này, cậu đỡ cũng rất tốt”.

Nói rồi, ông ta chém lên không trung, xung quanh Ngô Bình xuất hiện sáu bóng người, mỗi người đều cầm cầm kiếm hung hăng, khiến cậu không có chỗ trốn.

Ngô Bình cũng không tránh né, cậu vung tay, thân hình chia làm tám, chính là Phân Ảnh Trảm!

Sáu cái bóng ngăn chặn, còn hai bóng còn lại chém giết về phía người đàn ông.

Người đàn ông vung kiếm ngăn cản, bị một kiếm đẩy lùi mấy chục mét. Cùng lúc đó, sáu bóng người kia cũng bị Ngô Bình hạ gục.

Người đàn ông thu kiếm về, cười nói: “Tốt lắm, cậu thành công đỡ được ba chiêu. Kể từ bây giờ, cậu chính là đệ tử quan môn của Vô Lượng Kiếm Tôn ta”.

Nói xong, một chiếc nhãn có hai ký tự cổ “Vô Lượng” xuất hiện trước mặt Ngô Bình, được cậu nằm lấy.

Cậu liếc nhìn, trong nhẫn có chứa rất nhiều tài nguyên, bao gồm một tỷ Đại Đạo Tệ, tám kiếm phù Vô Lượng, còn có bốn miếng đan dược, cùng với một xấp ngân phiếu

Ngô Bình cầm kiếm phù Vô Lượng lên xem, phát hiện uy lực kiếm phù này vô cùng đáng sợ, có một luồng hơi thở Hỗn Độn thoát ra. Ngô Bình đoán, uy lực kiếm phù này có lẽ vượt qua cả cấp bậc Đạo Cảnh!

Nhìn bốn miếng đan dược, đều là đan dược hiếm thấy. Nhưng bốn loại đan dược này, Ngô Bình đều có thể luyện chế được, cậu liếc nhìn rồi cất đi.

Cuối cùng là xấp ngân phiếu kia, Ngô Bình quan sát kỹ càng, phát hiện những ngân phiếu này đều là biên lai ký gửi, những thứ được ký gửi có đủ loại, mà chỗ cất giữ vật phẩm có tên là “Thiên Bảo Lâu”.

Ngô Bình có nghe nói, Thiên Bảo Lâu là kiểu cửa hàng lớn có rất nhiều chỉ nhánh ở các Tiên Giới lớn, đồ đạc buôn bán bên trong rất nhiều, cái gì cũng có.

“Kỳ lạ, tại sao Vô Lượng Kiếm Tôn lại phải cất đồ ở Thiên Bảo Lâu nhiều như vậy?”, Ngô Bình cảm thấy rất kỳ lạ.

Cất đồ đạc xong xuôi, nam tu kia cười nói: “Những thứ mà cậu học được trên Kiếm Bích đều là căn bản. Bây giờ, ta sẽ truyền cho cậu Vô Lượng Kiếm Kinh thật sự!”

Nói xong, ông ta điểm tay, một luồng sáng tiến vào giữa trán Ngô Bình. Trong đầu cậu có thể một bộ kinh thư tên “Vô Lượng Kiếm Kinh”.

Ngô Bình không bất ngờ gì, dù sao cậu cũng đã họ Vô Thượng Kiếm Khúc, lại có rất nhiều ký ức kiếm đạo, bởi vậy cũng không cảm thấy Vô lượng Kiếm Kinh này có thể giúp được cậu nhiều.

Thế nhưng, khi cậu nhìn thấy nội dung trong Kiếm Kinh, lập tức đã bị thu hút. Vô Lượng Kiếm Kinh này rất đặc biệt, cái này có thể làm kiếm pháp tu chính, cũng có thể bổ trợ cho một loại kiếm pháp khác. Ví dụ Ngô Bình tu luyện một loại kiếm pháp nào đó, thì cậu có thể dùng Vô Lượng Kiếm Kinh mới tu luyện chiết vào trong kiếm pháp đó, nâng cao uy lực. Giống như vậy, Vô Lượng Kiếm Kinh của cậu cũng có thể hấp thụ kiếm pháp khác, thông qua tiến hóa kiếm pháp để nâng cao uy lực!

Đây chính là điểm đặc biệt của tiến hóa, hấp thụ tất cả kiếm pháp khác, cũng có thể dung hòa và trong tất cả kiếm pháp khác!

Hơn nữa, Vô Lượng Kiếm Kinh không có giới hạn, hấp thụ càng nhiều kiếp pháp thì uy lực của nó càng lớn, bởi ới lấy tên là “Vô

“Thú vị đấy!”. Ngô Bình cũng lầm bầm nói, cậu chuẩn bị tu luyện Kiếm Kinh này, sau đó đưa vào trong Vô Thượng Kiếm Khúc. Sau đó, Vô Thượng Kiếm Khúc mới luyện có thể sở hữu được đặc điểm của tiến hóa, hấp thu kiếm pháp thiên hạ để dùng!

Có được truyền thừa, cậu bái lạy Vô Lượng Kiếm Tôn, ông †a khẽ cười rồi biến mất, sau đó vầng sáng cũng biến mất, cậu quay người rời khỏi Kiếm Cung.

Người vừa ra ngoài thì có một luồng kiếm quang phóng thẳng lên trời. Ông lão và người trung niên ngoài cửa thậm chí còn chưa nhìn rõ diện mạo Ngô Bình thì người đã chẳng thấy đâu.

Hai người đều kinh ngạc, ông lão nói: “Độn thuật thật lợi hại! Rốt cuộc người này là ai?”
 
Chương 6461: Hậu duệ của Vô Lượng Kiếm Tôn


Người đàn ông trung niên bỗng nhớ đến gì đó, bèn nói: “Cha nghe thấy tin tức gì chưa? Đệ nhất Kiếm Bảng vừa gia nhập Chí Tôn Kiếm Đường, chắc không phải là cậu ta chứ?”

Ông lão giật mình, nói: “Ngày mai con đi thăm hỏi thử. Cho dù không phải cậu ta, thì đệ nhất Kiếm Bảng cũng tiền đồ vô lượng, chúng ta cũng phải qua lại nhiều với cậu ta”.

“Vâng, sáng mai con sẽ đi!”

Bên kia, Ngô Bình đã quay về Tử Long Phong, mà thời gian cũng đã qua nửa đêm.

Thu Sinh vẫn chưa nghỉ ngơi, vội đẩy cửa đi vào, nói: “Cậu Ngô có thu hoạch được gì không?”

Ngô Bình: “Cũng được”. Lúc này, cậu bỗng nhìn sang bên trái, sau lưng gốc hoa, một cô gái trẻ trung xinh đẹp chợt giật mình, vội đi ra, hành lễ với Ngô Bình: “Bái kiến cậu Ngô”.

Thu Sinh vội giới thiệu: “Cậu Ngô, đây là đệ tử hạ viện hầu hạ cậu hằng ngày, tên Tử Họa”.

Ngô Bình không nghĩ nhiều, chỉ nói: “Sinh hoạt hằng ngày không cần hầu hạ, hai người lui xuống đi!”

Thu Sinh và Tử Họa vội cáo lui, Ngô Bình thì ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện Vô Lượng Kiếm Kinh.  

Tu luyện Vô Lượng Kiếm Kinh khác với những công pháp khác, điểm khó nhất của nó nằm ở giai đoạn đầu tu luyện. Bởi vì muốn tu luyện Vô Lượng Kiếm Kinh thì phải ngưng tụ được một pháp trận Vô Lượng.

Pháp trận Vô Lượng có tính dung nạp rất mạnh, có thể hấp thụ bất kỳ công pháp nào, không ngừng luyện hóa, không ngừng mạnh hơn. Nhưng chính vì như vậy mà pháp trận Vô Lượng rất khó để tạo ra, ngay cả bản thân Vô Lượng Kiếm Tôn cũng phải dựa vào một món dị bảo mới qua được cửa ải này.

Ngô Bình cũng không có dị bảo kia, cậu muốn ngưng tụ pháp trận Vô Lượng thì độ khó có thể còn gấp trăm nghìn lần so với Vô Lượng Kiếm Tôn tu luyện năm đó.

Nhưng chẳng mấy chốc, cậu chợt nhớ đến một phương pháp, chính là dùng Tiên Thiên Bát Quái Đồ, tiến hành tính toán pháp trận Vô Lượng, sau đó dùng hình thức của pháp trận Bát Quái để xuất hiện.

Cậu biết rõ, Bát Quái chứa đựng tất thảy pháp trận trên thế gian, tuy pháp trận Vô Lượng huyền diệu, nhưng cũng không thoát khỏi phạm vi của Bát Quái.

Vì thế, Ngô Bình dứt khoát mở pháp trận Vô Lượng, dùng nguyên lý của Tiên Thiên Bát Quái để xây dựng.

Trong quá trình xây dựng, cậu phát hiện nếu đưa Cửu Cung vào trong thì gần như có thể khiến pháp trận Vô Lượng càng thêm linh hoạt, mạnh hơn nữa. 

Lúc này, trong thân thể Ngô Bình xuất hiện một hoa văn Cửu Cung Bát Quái khổng lồ, hoa văn biến hóa khó lường. Một khắc sau, một pháp trận Vô Lượng giai đoạn đầu xuất hiện, tuy vẫn là hình dáng ban đầu, nhưng nó đúng là pháp trận Vô Lượng!

“Quả nhiên là được!”. Ngô Bình vui mừng, cậu biết chỉ cần tiếp tục tu luyện, không bao lâu nữa cậu có thể hoàn thành được đại trận hoàn thiện.

Bất giác trời đã sáng, cậu ăn vài món ăn sáng do Tử Họa chuẩn bị, rồi lại tiếp tục luyện công.

Lúc này Thu Sinh đi vào, nói: “Cậu Ngô, Tư trưởng lão muốn gặp”.

Ngô Bình hỏi: “Tư trưởng lão nào?”

Thu Sinh nói: “Cậu Ngô, Tư trưởng lão chính là hậu duệ của Vô Lượng Kiếm Tôn, là trưởng lão đương nhiệm của thượng viện”.

Ngô Bình giật mình trong lòng, chẳng lẽ người của nhà họ Tư biết mình đã lấy được đồ trong Vô Lượng Kiếm Cung hay sao? Cậu ngẫm nghĩ rồi nói: “Mời vào”.

Không lâu sau, một người đàn ông trung niên để râu đi vào, vừa gặp đã khách sáo ôm quyền nói: “Cậu Ngô, làm phiền cậu rồi. Tôi là Tư Thanh Sơn, là truyền nhân của Vô Lượng Kiếm Cung”.
 
Chương 6462: Ngô tổ


Ngô Bình lập tức hiểu rõ, Tư Thanh Sơn này chưa chắc đã biết cậu có được truyền thừa của Vô Lượng Kiếm Tôn, ông ta nói như vậy có lẽ là đang thăm dò mình.

Hơn nữa một khi cậu thừa nhận bản thân có được truyền thừa của Vô Lượng Kiếm Tôn thì người này cũng có thể kết hợp với thân phận đệ nhất Kiếm Bảng của mình để phán đoán: Người tiến vào Vô Lượng Kiếm Cung hơn tám chín phần chính là Ngô Bình cậu đây!

Thế nhưng, lúc này cậu cũng không sợ bị lộ thân phận thế này, nên gật đầu nói: “Không sai, tôi có được truyền thừa của Vô Lượng Kiếm Tôn từ trên Vách Kiếm”.

Tư Thanh Sơn thầm nói quả nhiên là cậu, ông ta cười nói:” Có thể có được truyền thừa của tổ tiên, tư chất cậu quả nhiên phi phàm”.

Ngừng một lúc, ông ta nói tiếp: “Vậy người tiến vào Vô Lượng Kiếm Cung tối qua nhất định là cậu rồi, đúng chứ?”

Ngô Bình dứt khoát thừa nhận thoải mái: “Là tôi. Tôi nhìn thấy ý niệm Vô Lượng Kiếm Tôn để lại, được ông ấy công nhận, nhận tôi làm đệ tử quan môn”.

Tư Thanh Sơn vui mừng, đệ tử quan môn của lão tổ? Ông ta vội hỏi: “Vậy công tử có bằng chứng không?”

Ngô Bình khẽ cười, lấy ra một thanh kiếm và một bộ quần áo từ trong nhãn Vô Lượng, những thứ này đều là những thứ chuẩn bị cho đệ tử quan môn của Vô Lượng Kiếm Tôn.

Nhìn thấy quần áo và kiếm, Tư Thanh Sơn vội hành lễ:” Vô Lượng lão tổ cửu thế tôn, Tư Thanh Sơn bái kiến Ngô tổ”

Ngô Bình ngây người, nhưng vừa nghĩ đã hiểu ra. Tư Thanh Sơn này là đời thứ chín của Vô Lượng Kiếm Tôn, bản thân cậu lại là đồ đệ của Vô Lượng Kiếm Tôn, nên vai vế cũng cao hơn ông ta nhiều.

Cậu vội đỡ Tư Thanh Sơn dậy, nói: “Tư trưởng lão. đừng như vậy, chúng ta chuyện nào ra chuyện đó”.

Tư Thanh Sơn nghiêm túc nói: “Lão tổ nhà tôi đã từng nhắc nhở con cháu đời sau như chúng tôi, phải tôn trọng đệ tử của ông ấy. Cậu là đệ tử lão tổ, thì chính là trưởng bối của chúng tôi”.

Ngô Bình xua tay: “Tư trưởng lão, sau này ông vẫn nên gọi tôi là cậu Tiểu Ngô đi, tiền bối gì gì đó, thật sự tôi không dám làm”.

Hai người khách khí nói mấy câu, Tư Thanh Sơn kiên trì muốn gọi Ngô Bình là Ngô tổ.

Nói chuyện một lúc, Tư Thanh Sơn bèn cáo từ. Lần đầu đến thăm hỏi, ông ta cũng ngại làm phiền quá lâu. 

Thế nhưng, tuy nói chuyện không lâu, nhưng ông ta cũng có được một vài thông tin quan trọng, đó là Ngô Bình đã có được truyền thừa của Vô Lượng Kiếm Tôn, hơn nữa còn nắm chắc sẽ tu luyện thành công!

Tin tức này giống như tiếng sấm vang dội trong đầu ông ta vậy, ông ta gấp gáp quay về báo tin này với cha, Tư Trọng Trấn.

Khi Tư Trọng Trấn nghe thấy tin này cũng kinh ngạc y hệt, ông ta lầm bầm nói: “Nói như vậy, cậu Ngô có khả năng cũng giống như lão tổ, tu luyện thành công Vô Lượng Kiếm Kinh hoàn chỉnh!”

Tư Thanh Sơn gật đầu: “Cha, con cũng cảm nhận được luồng hơi thở Vô Lượng Kiếm Kinh trên người cậu ấy! Hơi thở như vậy, con chỉ từng cảm nhận được trên người lão tổ mà thôi!”

Tư Trọng Trấn xúc động nói: “Không ngờ, lại có người có thể thừa kế truyền thừa của lão tổ! Cậu ngô này, không, Ngô tổ này đúng là lợi hại!”

Tư Trọng Trấn biết rất rõ, tuy ông ta là bát thế tôn của Vô Lượng Kiếm Tôn, nhưng hậu nhân của tổ sư đã truyền được mười mấy đời, đến bây giờ con đàn cháu đống, số lượng cũng hơn cả vạn người. Nhiều người như vậy, trong đó nhà Tư Trọng Trấn ông ta cũng được xem như ưu tú, Hơn nữa, càng về sau, lão tổ lại càng không quan tâm nữa, ông ấy vốn nghĩ con cháu tự khắc có. phúc của con cháu.

Bây giờ bọn họ gặp phải người nghịch thiên như Ngô Bình, đương nhiên phải nắm chắc cơhội, kết giao. quan hệ. Như vậy đợi đến khi Ngô Bình phát triển, bọn họ. cũng có thể có được vài lợi ích.

“Thanh Sơn, chuyện này đừng nói cho người thứ ba biết, nhất định phải giữ bí mật!”

'Tư Thanh Sơn nghiêm túc gật đầu, ông ta hỏi: “Cha à, vậy chúng ta phải mượn sức Ngô tổ thế nào?”

Tư Trọng Trấn hỏi ông ta: “Con thấy cậu ấy thiếu cái gì?

Tư Thanh Sơn ngẫm nghĩ: “Cậu ấy không thiếu tài nguyên, không thiếu công pháp, vầng sáng đầy mình, có lẽ cũng chẳng thiếu gì cả?”
 
Chương 6463: Hồng Liên Cốc


Tư Trọng Trấn: “Cho dù tư chất cậu ấy có nghịch thiên đến đâu thì cũng chỉ có một mình ở Chí Tôn Kiếm Đường, không có căn cơ. Hơn nữa, nghe nói lúc cậu ấy tranh giành vị trí đứng đầu Kiếm Bảng, người đồng hành là sư trưởng của cậu ấy. Mấy người đó có kẻ thù rải rác ở khắp Vạn Kiếm Tiên Giới. Vì vậy, bây giờ cậu ấy thiếu nhất chính là căn cơ, bởi vì không có căn cơ thì không có an toàn”.

Ông ấy nói tiếp: “Mà cậu ấy là đệ tử quan môn của lão tổ, nếu nhánh chúng ta được cậu ấy ủng hộ thì có thể được cả gia tộc công nhận, từ đó sẽ dùng được sức. mạnh của Chí Tôn Kiếm Đường. Đến lúc đó, chúng ta có thể quay lại ủng hộ cậu ấy phát triển, bảo vệ cậu ấy trưởng thành!”

Tư Thanh Sơn hiểu ý của cha mình: “Cha nói đúng, phải buộc chúng ta và cậu ấy cùng một chỗ. Nhưng, cậu ấy đáng để chúng ta làm vậy sao?”

Tư Trọng Trấn: “Đáng hay không đáng, chúng ta sẽ biết ngay thôi. Bây giờ cậu ấy là đệ tử tinh anh cấp ba, sau này phải tham gia kỳ thi tỉnh anh. Nếu cậu ấy biểu hiện xuất sắc, nhà họ Tư sẽ lập tức dựa dẫm cậu ấy ngay thôi!”

Tiễn Tư Thanh Sơn đi, Ngô Bình nhớ đến Thẩm Huyền Tông đã dặn dò, bèn tìm Thu Sinh, hỏi: “Hồng Liên Kiếm Tôn ở nơi nào?”

Thu Sinh nói: “Hồng Liên Kiếm Tôn là một trong bảy Đại Kiếm Tôn có sức ảnh hưởng nhất của Chí Tôn Kiếm Đồng, sống tại Hồng Liên Cốc. Hồng Liên Kiếm Tôn là một nữ tu, đồ đệ nhận vào cũng đều là nữ tu, vì vậy Hồng Liên Cốc không cho pháp nam tu tiến vào. Nếu cậu muốn đi, chỉ có thể thông báo danh tính ở cửa trước thôi”.

Về điểm này, Ngô Bình cũng không lo lắng, trong tay cậu có tín vậy, chắc hẳn Hồng Liên Kiếm Tôn sẽ gặp mình thôi.

Hồng Liên Cốc nằm giữa hai ngọn núi, diện tích rất rộng. Ngô Bình bay trên không trung, cậu nhìn thấy một tòa nhà rất lớn trong cốc.

Cửa vào không rộng, có mấy tảng đá lớn vuông vắn. Lúc này, trên mỗi một tảng đá đều có một nữ tu ngồi xếp bằng.

Ngô Bình đáp xuống trước tảng đá, ôm quyền nói: “Tại hạ có chuyện xin gặp Hồng Liên Kiếm Tôn”.

Nghe vậy, một nữ tu bay xuống đất, giọng điệu lạnh lùng hỏi: “Anh là ai, tìm Kiếm Tôn có chuyện gì?”

Ngô Bình đưa khăn tay ra, nói: “Tại hạ là đệ tử tinh anh cấp ba, Ngô Bình. Xin hãy giao vật này cho Kiếm Tôn, bà ấy tự nhiên sẽ hiểu”.

Cô gái nghi hoặc nhìn khăn tay, nhưng thân phận đệ tử tinh anh cấp ba cũng không thấp, lập tức đưa hai tay nhận lấy: “Xin đợi một lát, tôi đi gặp Kiếm Tôn”.

Nữ tu này bay vào trong cốc, Ngô Bình đứng đợi tại chỗ.

Đợi được một lúc, một nam tu bỗng đáp xuống cách đó không xa, anh ta cầm một bó hoa tươi trong tay, lớn tiến nói: “Hồng Hồng, em ra đây đi, tôi thật sự yêu em, xin em hãy đồng ý tôi đi!"

Ngô Bình ngây người, vội vàng đi qua bên cạnh, tránh bị lôi vào.

Người này gào thét mấy câu thì có một nữ tu bay xuống một tảng đá lớn, trông xinh đẹp động lòng người. Cô ta lạnh lùng nói: “Đừng đến tìm tôi nữa, chúng ta không có khả năng”.

Nam tu rất đau khổ, giậm chân đấm ngực, tiếp tục nói mấy câu sến súa.

Ngay lúc ấy, lại có một nam tu đáp xuống, tuy không có hoa tươi, nhưng vẻ mặt sỉ tình, lên tiếng: “Hoa Hoa, em thật sự không gặp tôi sao? Đây đã là ngày thứ một nghìn ba trăm bốn mươi hai ngày anh đến tìm em rồi, nếu em không gặp tôi, mỗi ngày tôi đều đến đây!”

Lúc này Ngô Bình lại nhìn thấy, trên tảng đá lớn đã xuất hiện mười mấy nữ tu đứng hóng chuyện, trông dáng vẻ như bọn họ đã sớm quen với chuyện này.

Có mấy nữ tu nhìn sang Ngô Bình, một người trong đó hỏi: “Này, người này khí chất không tệ, trông cũng anh tuấn, anh ta đến tìm ai vậy?”

“Chắc không phải lại là tên si tình nữa đấy chứi”. Một nữ tu khẽ cười khiến đàn ông sỉ mê lại nói: “Tôi qua đó trêu chọc anh ta một chút”. 

Nữ tu lên tiếng ấy, mặt mày như hoạ, mắt ngọc mày ngài, mặc một bộ váy lụa thêu hoa, da dẻ trắng mịn như tuyết, sáng như pha lê, khiến người ta có cảm giác dịu dàng, tóc dày mềm mại, búi thành búi cao, để lộ vẻ ngoài đoan trang cao quý. Dáng người cô ta yểu điệu, đường cong có đủ, vóc dáng như ẩn như hiện ạo cảm giác thần bí mê hoặc.

Nữ tu đáp xuống bên cạnh Ngô Bình, cười nói: “Anh đến đây tìm ai sao?”

Ngô Bình nhìn nữ tu, khẽ gật đầu, quả thực là cậu đến để tìm người.
 
Chương 6464: Nhan Vũ Sương


Nhan Vũ Sương nói: “Sư huynh Ngô trông như nhân tài, chắc chăn là người bất phàm, không biết đang tu hành ở đâu?”

Ngô Bình nói: “Tôi mới đến, tu hành trên Tử Long Phong”.

Thật ra Nhan Vũ Sương là hỏi Ngô Bình đang tu hành ở thượng viện hay nội viện, nghe thấy Tử Long Phong, cô ta bỗng nhiên nhớ ra, bất giác kinh sợ, nói: “Anh chính đệ nhất Kiếm Bảng mới đến kia sao?” 

Ngô Bình cười nói: “Là tôi”.

Nhan Vũ Sương kinh ngạc hô lên, chẳng lẽ người định mệnh của mình kia sao? Cô ta vội nói: “Vừa nãy tôi thất lễ rồi! Không biết cô gái nào may mắn được anh coi trọng như vậy?”

Ngô Bình vẫn chưa kịp đáp thì nữ tu lúc trước đã từ trong cốc bay ra, nói với Ngô Bình: “Thưa anh, Kiếm Tôn cho mời".

Nhan Vũ Sương trừng lớn mắt, cậu đến để gặp sư tôn sao? Cô ta vội nói: “Sư tỷ, để em dẫn cậu Ngô đi cho”. Nữ tu gật đầu: “Được thôi”.

Nhan Vũ Sương lập tức đưa Ngô Bình đến trước một cung điện trong cốc, cổng cung điện mở ra, Nhan Vũ Sương đi đến trước cửa, cao giọng nói: “Sư tôn, cậu Ngô đến rồi”.

“Mời cậu Ngô vào”. Một âm thanh êm tai vang lên, Ngô Bình cất bước vào điện.

Vẻ mặt Nhan Vũ Sương đầy nghỉ hoặc, sư tôn mình trước giờ không cho phép nam tu đi vào Hồng Liên Điện của bà ấy, sao lần này lại để cậu Ngô đi vào rồi?

Ngô Bình vào điện thì nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy trắng ngồi xếp bằng trên một đóa sen đỏ, đóa sen đỏ đó giống như là một pháp khí, xung quanh có vô số phù văn lơ lửng. Cùng lúc đó, trong điện còn có một  luồng hơi thở lành lạnh, vừa ngửi đã cảm thấy thoải mái.

Gương mặt người phụ nữ có đeo một lớp lụa mỏng, nhưng đôi mắt lạnh lùng xinh đẹp, bà ấy khẽ cười hỏi: “Cậu là gì của Thẩm Huyền Tông?”

“Là sư tôn của vấn bối”.

Hồng Liên Kiếm Tôn khẽ gật đầu: “Xem ra ông ta đã quay về Vạn Kiếm Tiên Giới rồi. Đệ nhất Kiếm Bảng kia là cậu đúng chứ?”

Ngô Bình: “Là vãn bối”.

Hồng Liên Kiếm Tôn: “Tôi và sư phụ cậu chút quan hệ, sau này cậu có thể ra vào Liên Hồng Cốc bất kỳ lúc nào, đây là thủ lệnh”.

Nói xong, một miếng ngọc bài bay vào trong tay Ngô Bình.

Nhận lấy ngọc bài, Ngô Bình chắp tay hành lễ: “Đa tạ tiền bối”.

Hồng Liên Kiếm Tôn: “Đệ tử bên ngoài kia tên Nhan Vũ Sương, cậu cảm thấy thế nào?”

Ngô Bình ngây người, nhưng ngẫm nghĩ rồi nói: “Rất

Hồng Liên Kiếm Tôn: “Nếu cậu thích, có thể đưa cô ấy đi". 

Ngô Bình sững sờ, cái gì với cái già chứ, cậu đang định từ chối thì Nhan Vũ Sương bên ngoài đã đi vào, đôi mắt đầy vẻ vui mừng, nói: “Đệ tử nhận lệnh!”

Lần này mục đích Ngô Bình đến đây là vì Kiếm Đạo Vương Tọa, lập tức lên tiếng nói: “Tiền bối, vấn bối muốn giành lấy Kiếm Đạo Vương Tọa”.

Hồng Liên Kiếm Tôn gật đầu: “Thêm năm canh giờ nữa, Kiếm Đạo Vương Tọa sẽ xuất hiện. Cậu không cần gấp, lát nữa tôi đích thân đưa cậu đi”.

Ngô Bình hành lễ: “Cảm ơn tiền bối

Hồng Liên Kiếm Tôn nói: “Tôi và sư tôn cậu là người quen cũ, sau này cậu cứ gọi tôi một tiếng sư thúc đi”.

Ngô Bình: “Vâng, sư thúc”.

Hồng Liên Kiếm Tôn khẽ cười, nói: “Vũ Sương, chuyện kia của con có thể nói cho cậu Ngô. Mấy canh giờ tới, con cứ đưa cậu ấy đi dạo, làm quen hoàn cảnh nơi này”.
 
Chương 6465: Đi giành Vương Tọa Kiếm Đạo


Ngô Bình đứng dậy, nói: “Cô Nhan cũng không hiểu gì về tôi, cứ như vậy rời đi cùng tôi sao?”

Nhan Vũ Sương cười nói: “Thầy bói Lý đã xem mệnh cho tôi rồi, mệnh tôi khổ cực, muốn đổi vận thì phải vào Chí Tôn Kiếm Đường, vào năm tôi hai mươi tuổi thì đi theo người họ Ngô. Năm nay tôi vừa tròn hai mươi, anh cũng vừa khéo mang họ Ngô”.

Ngô Bình vô cùng kinh ngạc, hỏi cô ta: “Thần bói Lý là ai?”

Nhan Vũ Sương biết rõ: “Một người phàm, nhưng xem mệnh rất chuẩn, có không ít cao nhân tu hành đều đến tìm ông ta xem vận hạn”.

“Một người phàm lại xem bói cho người tu hành?”, Ngô Bình cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ.

Nhan Vũ Sương sợ cậu không tin, vội nói: “Cậu Ngô, là thật đấy! Lúc tôi còn nhỏ, đã từng có một vị cao thủ thuận đường đến gặp thần bói Lý này. Ông ta không tin một người phàm có thể xem mệnh chuẩn được như vậy, nên cố ý đến kiếm chuyện với ông ấy”.

Ngô Bình hứng thú hỏi: “Ông ta làm thế nào?”

Nhan Vũ Sương đơn giản kể lại, tu sĩ tìm thần bói Lý kia, đã là cao thủ Thần Thông tầng tám rồi, sau khi ông ta gặp được thần bói Lý thì bảo ông ấy xem tuổi thọ bản thân thần bói Lý xem. Vốn dĩ ông ta định rằng, nếu thần bói Lý nói có thể sống đến bao nhiêu tuổi thì ông ta sẽ giết đối phương ngay lập tức. Như vậy thì quẻ mà ông ấy xem sẽ thành không đúng.

Nghe đến đây, Ngô Bình cười lạnh: “Một tu sĩ Đạo Cảnh mà lại vô sỉ đến mức đi kiếm chuyện với một người phàm!”

“Ai nói không đâu chứ, nhưng người kia lại cứ làm như vậy. Cuối cùng thần bói Lý nói, ít nhất ông ấy có thể sống đến tám trăm tuổi, còn đối phương thì sẽ chết ngay lập tức. Người kia nghe xong thì lập tức cười lớn, vung tay đánh về phía thần bó ói đến đây, Nhan Vũ Sương cố ý dừng lại một lát: “Cậu Ngô đoán xem đã xảy ra chuyện gì?”

Ngô Bình rất phối hợp hỏi cô ta: “Xảy ra chuyện gì?”

Nhan Vũ Sương: “Tay người kia vừa nâng lên thì có một tia chớp màu tím đánh xuyên qua giữa trán ông ta, thần anh lập tức bị đánh chết, chết không thể thảm hơn”.

Ngô Bình khẽ cười: “Thú vị đấy”.

Nhan Vũ Sương: “Tôi đưa cậu Ngô đi dạo xung quanh”.

Hai người vừa đi ra thì có không ít nữ đệ tử đứng cách đó không xa, hơn nữa người đi theo càng lúc càng nhiều, ai ai cũng nhìn chằm chằm Ngô Bình với ánh mắt nóng bỏng.

Nhan Vũ Sương cảnh giác, nói: “Cậu Ngô, mấy sư tỷ muội này đều đã có đạo lữ cả rồi, anh đừng quan tâm bọn họ”. 

Ngô Bình khá bất ngờ: “Bọn họ đã có đạo lữ rồi sao?”

Nhan Vũ Sương: “Hơn phân nửa nữ đệ tử Chí Tôn Kiếm Đường đều ở Hồng Liên Cốc, hơn nữa đều là những người xinh đẹp nhất, vì vậy phần lớn nữ đệ tử đều là hoa có chủ cả rồi”.

Ngô Bình khẽ cười, sau đó đi theo Nhan Vũ Sương đi dạo quanh Hồng Liên Cốc.

Phong cảnh Hồng Liên Cốc đúng là không tệ, hơn nữa có rất nhiều nữ đệ tử xinh đẹp, Ngô Bình cũng không thấy buồn chán.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, chẳng mấy chốc đã đến lúc Vương Tọa Kiếm Đạo xuất hiện, Hồng Liên Kiếm Tôn xuất hiện, bà ấy nói: “Ngô Bình, đi theo tôi”.

Dứt lời, một vầng sáng nâng hai người lên không trung, biến mất.

Các nữ đệ tử lập tức xông lên, ba mồm bảy miệng bàn tán.

“Cậu Ngô đi đâu vậy?”, có người hỏi.

Nhan Vô Sương liếc nhìn cô ta, lạnh nhạt nói: “Đi giành Vương Tọa Kiếm Đạo”.

Các nữ đệ tử đều kinh ngạc, lần này người đến giành Vương Tọa Kiếm Đạo đều là những nhân tài kiệt xuất của Đại Tiên Giới, cậu Ngô có thể thành công sao?  
 
Chương 6466: 10 đại kiếm tôn bảo vệ


Lúc này, Ngô Bình và Hồng Liên Kiếm Tôn chớp mắt đã vượt qua mấy chục nghìn dặm, đi đến một vùng hoang dã.

Hai người vừa đến đã có chín luồng sáng đáp xuống, chính là mấy người Thẩm Huyền Tông, còn có cả bảy vị cao thủ khác mà Ngô Bình không biết.

Thẩm Huyền Tông cười nói: “Em gái Hồng Liên!”

Hồng Liên Kiếm Tôn: “Anh Tông, có mười người chúng ta ở đây dốc sức bảo vệ, Vạn Kiếm Tiên Giới sẽ không ai có thể ám toán được Ngô Bình”.

Bây giờ Ngô Bình mới biết, ba vị sư tôn lại đến giúp mình. 10 đại kiếm tôn bảo vệ bản thân, xem ra muốn có được Vương Tọa Kiếm Đạo đúng là không đơn giản!

'Thẩm Huyền Tông giới thiệu bảy người kia với Ngô Bình, trong số bọn họ có ba người cũng là kiếm tôn Vạn Kiếm Tiên Giới, bốn người còn lại thì là cao thủ Đạo Cảnh ở các Tiên Giới khác.

Ngô Bình không nhịn được bèn hỏi: “Sư tôn, chẳng lẽ lúc Kiêm Đạo Vương Tọa xuất hiện, sẽ có người gây bất lợi cho con sao?” 

Thẩm Huyền Tông: “Có vô số thiên kiêu tập hợp tại đây, sư trưởng của bọn họ đều hy vọng vãn bối mình có thể có được Vương Tọa Kiếm Đạo, dù sao có được Vương Tọa thì sẽ trở thành Vương Tộc mới! Để đạt được mục đích, những thế lực này sẽ dùng mọi mánh khóe, bọn họ sẽ dùng những thủ đoạn thâm độc, loại trừ người cạnh tranh có khả năng uy hiếp cho bên họ. Con là đệ nhất Kiếm Bảng, không biết có bao nhiêu người sẽ ám toán con đâu!”

Ngô Bình cười khổ: “Xem ra nếu không có bối cảnh lai lịch thì căn bản không có cơ hội lấy được Vương Tọa Kiếm Đạo”.

Hồng Liên Kiếm Tôn: “Tôi đã chào hỏi với mấy vị cao. thủ Chí Tôn Kiếm Đường, nếu cần thì bọn họ sẽ xuất hiện trợ giúp ngay lập tức”.

Bây giờ Ngô Bình chính là đệ tử tinh anh của Chí Tôn Kiếm Đường, lại thêm có Hồng Liên Kiếm Tôn ra mặt, về tình về lý bọn họ cũng không hy vọng Ngô Bình xảy ra chuyện gì cả.

Thẩm Huyền Tông nói: “Ngô Bình, sau khi Vương Tọa Kiếm Đạo xuất hiện sẽ tạo thành một kết giới Kiếm Đạo xung quanh. Kết giới rất lớn, chỉ tu sĩ có thực lực. mạnh, tu vi dưới Đạo Cảnh mới có thể tiến vào. Vi sư nghĩ, lần này người tiến vào kết giới Kiếm Đạo sẽ không ít hơn trăm người, con tuyệt đối phải cẩn thận”.

Nói xong, mười vị cao thủ vây xung quanh Ngô Bình, bọn họ vươn tay cùng lúc. Ngô Bình nhìn thấy, một lá bùa vàng sáng rực khổng lồ xuất hiện trên đầu mình, phù văn bên trên rất huyền diệu. Sau khi nó hình thành thì đột nhiên nhảy vào đầu Ngô Bình.

La Vô Phi nói: “Đây là bùa hộ thân do mười người chúng ta hợp sức tạo thành, trừ phi gặp cao thủ Hỗn Độn Cảnh ra tay, nếu không không ai có thể đe dọa được an toàn của con”.

Hồng Liên Kiếm Tôn nói: “Cho dù là cao thủ Hỗn Độn cấp số ra tay thì chúng ta cũng sẽ giúp cậu san sẻ thương tổn, không đến nổi sẽ mất mạng”.

Ngô Bình nghiêm túc hành lễ với mấy người Hồng Liên Kiếm Tôn: “Đa tạ các vị tiền bối”.

Âu Dương Thiên Tế cười nói: “Ngô Bình, con là thầy luyện đan, quay về nhớ giúp mấy vị tiền bối luyện mấy viên đan dược đấy”.

Ngô Bình vội nói: “Chuyện nhỏ, các tiền bối cần đan dược gì, chỉ cần nói với vấn bối, vãn bối sẽ cố gắng hết sức”.

Vừa nói xong, xung quanh bỗng nổi gió, vô số oan hồn phóng lên từ mặt đất, bọn nó thét gào chói tai kéo về phía Ngô Bình.

Ngô Bình nheo mắt, chưa kịp đợi bùa họ thân trên người phát huy thì một gương mặt đeo mặt nạ bỗng mở. bừng mắt, vô số oan hồn lập tức bị nguyền rủa, ai ai

cũng thê thảm thét lên hóa thành từng luồng khói đen, ngay cả cơ hội đến gần Ngô Bình cũng chẳng có! 

Thẩm Huyền Tông cười lạnh: “Mấy người này ra tay cũng nhanh đấy, đây là Vạn Quỷ Phệ Hồn!”

Ngay sau đó, thân thể ngô Bình bỗng suy yểu, trên đầu cậu xuất hiện một gương mặt quỷ bi thảm, miệng nhẩm lời nguyền cay độc.

Ngô Bình lấy đao xương Thiên Tai ra, đao vừa lóe lên đã chém mặt quỷ thành hai nửa. Cửu Dương Hóa Cấm Bí Lực khẽ chấn động, sức mạnh nguyền rủa kia đã bị thanh tẩy, không thể gây ảnh hưởng gì cho cậu.

Một lát sau, cách đó không xa bỗng vang lên tiếng động lớn, một luồng kiếm đạo khí đáng sợ ập đến, sau đó một kết giới màu vàng khổng lồ xuất hiện, như một mái vòm bao phủ phạm vi ba vạn dặm xung quanh, Ngô Bình có thể cảm nhận rõ ràng, Vương Tọa Kiếm Đạo đang triệu hồi cậu!

Âu Dương Thiên Tế: “Vương Tọa Kiếm Đạo xuất hiện rồi”
 
Chương 6467: Vậy thì ra tay đi


Cậu vừa tiến vào kết giới, trong không trung đã có ba nghìn tia chớp từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh vào Ngô Bình. Bùa hộ thân trên người Ngô Bình lập tức. phóng ra hàng nghìn luồng sáng, tạo thánh một vòng bảo hộ màu vàng hình cầu, bảo vệ lấy cậu. Vô số tia chớp đều đánh trúng lớp bảo vệ, trên người mấy người 'Thẩm Huyền Tông cũng xuất hiện mấy vết chớp nhỏ.

Hồng Liên Kiếm Tôn hừ lạnh một tiếng: “Diệt Tuyệt Thần Lôi! Đối phương đúng là dùng thủ đoạn tinh thông!”

Thẩm Huyền Tông nói: “Tuy đã dự đoán trước trường hợp xấu nhất, nhưng vẫn đánh giá thấp mấy người đó rồi, lại còn dùng cả Diệt Tuyệt Thần Thông!”

Hồng Liên Kiếm Tôn nói: “Tôi thì không lo lắng bên ngoài kết giới, bùa hộ thân của chúng ta có thể ngăn chặn mọi thứ giúp cậu ấy. Nhưng đi vào trong kết giới, uy lực của bùa hộ thân cũng sẽ bị Vương Tọa Kiếm Đạo áp chế”.

Sắc mặt Thẩm Huyền Tông nghiêm túc: “Đúng vậy. Tôi lo lắng người bên trong sẽ liên hợp đối phó với Ngô Bình, dù sao cậu ấy cũng chỉ có một mình, hay tay khó địch lại bốn tay!”

La Vô Phi: “Phải có lòng tin với Ngô Bình, cậu ấy là đệ nhất Kiếm Bảng đấy!”

Thẩm Huyền Tông gật đầu: “Đúng vậy, nếu ngay cả cậu ấy cũng không thể thành công, thì người khác lại càng không có cơ hội!” 

Lúc này, tia chớp trên không trung đã biến mất, Ngô Bình không hề bị ảnh hưởng gì, tiếp tục bay về phía kết giới.

“Âm!”

Chỉ thấy cậu nhẹ nhàng phá vỡ kết giới, biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người.

Trong kết giới lại là một khu hoang vắng. Cậu cảm nhận một lúc rồi ngay lập tức bay về phương hướng Vương Tọa Kiếm Đạo.

Vừa bay được một đoạn, phía trước bỗng xuất hiện mười mấy luồng sáng, đám người này đang chặn đường. Ngô Bình!

Ngô Bình nhận ra người dẫn đầu, chính là công tử Linh Tử!

Kẻ thù gặp mặt, đỏ mắt ghi hận, công tử Linh Tử hừ lạnh một tiếng, nhìn Ngô Bình chằm chằm: “Tên nhóc. kia, không ngờ cậu dám đến nơi này, tranh giành Vương 'Tọa Kiếm Đạo với tôi!”

Ngô Bình thản nhiên nói: “Vương Tọa Kiếm Đạo cũng chẳng phải của nhà anh, tại sao tôi không thể giành?”

Công tử Linh Tử cười lạnh: “Chắc cậu cũng biết thân phận tôi, tranh giành với tôi, cậu chỉ có đường chết!”

“Vậy sao? Vậy anh thử xem”. Ngô Bình nhìn anh ta chăm chằm. 

Công tử Linh Tử chỉ vào mười mấy người bên cạnh nói: “Đây đều là những trợ thủ của tôi, thực lực cậu có mạnh hơn nữa, có thể đánh được mười mấy người chúng tôi liên thủ với nhau hay sao? Nếu cậu ngoan ngoãn giao nộp kiếm Nhu Thủy, tôi có thể tha cho cậu được sống!”

“Còn có tôi nữa!”

Ngay lúc này, lại có một lưồng sáng đáp xuống.

Ngô Bình nhìn người mới đến, vóc dáng cao lớn, anh tuấn bất phàm, mặc một bộ đồ màu lam, bên hông có hai thanh bảo kiếm.

“Nam Cung Tường!”, người đến tự báo tên họ.

Ngô Bình nói: “Thì ra anh chính là Nam Cung Tường. Hôm qua anh không dám nhận thách đấu của tôi, bây giờ sao lại nhảy ra vậy?”

Nam Cung Tường hừ lạnh: “So với Vương Tọa Kiếm Đạo, chỉ là đệ nhất Kiếm Bảng có là gì, tôi muốn giữ lại sức, tập trung vào chuyện này!”

Ngô Bình khẽ thở dài, nói :Vậy thì ra tay đi!”

Nói rồi, cậu rút tiên kiếm Bạch Hổ ra, trường kiếm vung lên, người xung quanh đều rơi vào ảo cảnh, chiêu cậu dùng chính là Huyễn Thế Thiên Trảm!
 
Chương 6468: Vượt qua giới hạn chịu đựng của thân thể người


Lúc này, ánh mắt Ngô Bình nhìn chằm chằm công tử. Linh Tử, người này là đầu não của đám người này, cậu nhất định phải giết chết công tử Linh Tử này trước!

Sau đó, bí anh thứ hai của cậu bỗng mở bừng mắt, hai lưỡng sáng vàng bỗng chiếu rọi về phía công tử Linh Tử, anh ta chỉ cảm thấy da đầu tê dại, thần hồn căng cứng, trong đầu vang lên âm thanh máy móc lạnh lùng: Mục tiêu đã khóa, Vô Song quyết đấu!

Công tử Linh Tử kinh ngạc, anh ta cảm thấy cảnh giới của mình đang bị một sức mạnh thần bí mạnh mẽ áp chế, từ Thần Thông hậu kỳ thoáng chốc đã hạ xuống. cảnh giới Bí Anh!

“Tuyệt Thế Nhất Kiếm!”

Ngô Bình lạnh lùng nói, sau đó bóng dáng bỗng biến mất.

Giây tiếp theo, một luồng kiếm quang sáng rực xuất hiện trước mặt công tử Linh Tử, tấn công chém giết.

Sắc mặt công tử Linh Tử thay đổi, lập tức dùng tất thảy toàn bộ thủ đoạn, bùa chú, pháp khí, pháp thuật để tấn công! 

Thế nhưng cũng vô dụng, Tuyệt Thế Nhất Kiếm của Ngô Bình đã dung hợp với Ngũ Kiếm Trọng Sơn, uy lực †rước nay chưa từng có, người từ Đạo Cảnh trở xuống không ai có thể sống! Huống hồ, cảnh giới công tử Linh 'Tử cũng đã bị đè ép xuống, hoàn toàn không phát huy được thực lực nên có.

“Không!”

Anh ta thê thảm hét lên, muốn sử dụng con rối thế mạng trên người. Nhưng cũng vô vọng, bí anh của Ngô Bình có thể phân biệt được thật giả, vẫn tập trung vào. chân thân của anh ta!

“Xoẹt!"

Kiếm quang lóe lên, thân thể công tử Linh Tử cứng đờ ngã xuống. Giây tiếp theo, đầu và thân thể anh ta tách rời, miệng vết thương còn tỏa ra kiếm quang kinh người.

“Ầm” Kiếm khí bùng nổ, thân thể và linh hồn công tử Linh Tử bị tiêu diệt!

Hiện trường tĩnh lặng như tờ, những người còn lại đều lùi về sau, kinh sợ nhìn công tử Linh Tử. Một kiếm! Người này chỉ dùng một kiếm đã giết chết công tử Linh Tử, anh ta chính là cao thủ chuyển thế của Tả Lăng Hư đấy!

“Người này không thể địch lại được! Chạy maul”. 

Không biết là ai hô lên, tất cả mọi người đều bỏ chạy.

Sắc mặt Nam Cung Tường khó coi, cũng không quan tâm đến mặt mũi, cũng bỏ chạy theo.

Ngô Bình cũng không đuổi theo, cậu đi đến trước thi thể công tử Linh Tử, nhặt một chiếc nhẫn chứa đồ. Cậu quét mắt nhìn, trong nhẫn chứa đồ có không ít đồ đạc, không hổ là Tả Lăng Hư chuyển thế.

Cậu nhếch miệng khẽ cười, tiếp tục chạy theo hướng của Vương Tọa Kiếm Đạo.

Càng đến gần Vương Tọa, cậu càng cảm nhận được. Vương Tọa đang triệu hồi cậu, kiếm khí Vô Thượng trong. người cậu tựa như cũng muốn lao ra khỏi thân thể, bay đến Vương Tọa.

Cuối cùng, cậu nhìn thấy phía trước xuất hiện một luồng kiếm quang, kiếm quang bóp méo thời không, không nhìn rõ bên trong là thứ gì. Lúc này, gần đó đã có hơn trăm tu sĩ, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Vương Tọa, nhưng không ai dám lại gần. Kiếm khí của Vương Tọa Kiếm Đạo quá đáng sợ, bọn họ cũng không tự tin có thể chịu đựng được.

Ngô Bình không hề do dự, bay thẳng đến luồng sáng. Cậu vừa lại gần thì đã có hàng nghìn kiếm khí chém đến, mỗi luồng kiếm khí giống như một cao thủ kiếm thuật vậy, sức sát thương rất đáng sợ!

Vẻ mặt cậu không đổi, vung tiên kiếm Bạch Hổ, bỗng có một vách kiếm xuất hiện, chặn lại toàn bộ kiếm khí. 

Mắt thấy có người lao đến, lại còn nhẹ nhàng ngăn chặn kiếm khí như vậy, cũng có mười mấy người nhảy. lên trên không, bay về phía luồng kiếm quang.

“Xoẹt!"

Kiếm khí quét ngang qua, trong số mười mấy người này, có năm người bị kiếm khí chém chết tại chỗ! Những người còn lại thì bị kiếm khí đánh trọng thương, phun ra máu rút lui!

Ngô Bình mang theo kiếm khí bay về phía trước, kiếm khí càng lúc càng dày đặc, cậu phóng ra Trảm Đạo. 'Thập Tam Kiếm, năm thanh kiếm khổng lồ xuất hiện sau lưng cậu.

Cậu tiến gần đến luồng sáng thì số lượng thanh kiếm sau lưng càng nhiều, sáu thanh, bảy thanh, tám thanh!

Khi cậu đến gần sát với luồng sáng, sau lưng đã xuất hiện đến chín thanh kiếm khổng lồ!

Thế nhưng, bên ngoài luồng sáng vàng có lực cản rất đáng sợ, khiến cậu không thể phá vỡ. Cậu cảm giác như luồng sức mạnh này mạnh đến mức kỳ lạ, với thực lực hiện tại của cậu, căn bản không thể đối phó.

Ngay lúc này, kiếm khí Vô Thượng hình thành từ Vô Thượng Kiếm Khúc bỗng phúc ra, bao trùm lấy thân thể cậu. Bỗng nhiên, cậu cảm nhận được lực cản kia đã biến mất, cả người cậu đã dung nhập vào trong luồng sáng vàng. 
 
Chương 6469: Có được Vương Tọa Kiếm Đạo


Mắt thấy thân thể cậu sắp bị tiêu diệt, kén sáng chứa hạt giống cấm ky đang thai nghén bỗng tỏa ra một luồng sức mạnh thần bí, luồng sức mạnh này đi đến đâu thì thân thể đang suy sụp của Ngô Bình lập tức khôi phục ngay. Kiếm khí khi tiếp xúc luồng sức mạnh này, cũng trở nên mềm mỏng hơn rất nhiều, không còn phá hoại mọi thứ nữa.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, cũng không biết đã qua bao lâu, cảm giác đau đớn dần biến mất. Ngô Bình cảm giác kiếm khí đang thay đổi thân thể và linh hồn cậu, khi quá trình thay đổi đến một bước nhất định, trong đầu cậu bỗng có tiếng động vang lên, kiếm khí tiến vào trong thân thể bỗng chốc có trật tự, bọn chúng mở ra một không gian trong ngực Ngô Bình, sau đó một Vương Tọa khổng lồ đã xuất hiện!

Nhìn thấy Vương Tọa, Ngô Bình chợt giật mình trong lòng, thời không này chẳng phải có thể dùng cho Thần Cung thứ hay sao?

Nghĩ đến đây, cậu lập tức làm ngay. Trong không gian địa hỏa phong thủy biến đổi, trong hoàn cảnh đơn điệu xuất hiện một khoảng đất và khoảng không lớn, sau đó một cung điện khổng lồ xuất hiện, Kiếm Đạo Vương 'Tạo cũng bao trùm lấy nó bên trong.

Cùng lúc đó, bóng của Ngô Bình cũng xuất hiện bên trong, ngồi ngay ngắn trên Vương Tọa Kiếm Đạo! Bỗng nhiên, kiến thức kiếm đạo còn huyền ảo hơn cả Vô 'Thượng Kiếm Khúc xuất hiện trong đầu cậu, lúc này cậu mới biết, muốn nắm giữ toàn bộ Vô Thượng Kiếm Khúc, còn phải đi một đoạn đường dài nữa! 

Luồng sáng vàng bỗng biến mất, kết giới Kiếm Đạo xung quanh cũng không thấy đâu. Ngô Bình lập tức độn thuật rời khỏi nơi này, mau chóng quay về bên cạnh sư Tôn.

Mọi người đều cảm nhận được sự thay đổi của kết giới Kiếm Đạo, thấy Ngô Bình bình an quay về, gần như trăm miệng một lời hỏi cậu: “Sao rồi?”

Ngô Bình khế cười: “Vận may con không tệ, có được Vương Tọa Kiếm Đạo rồi”.

Thẩm Huyền Tông hít sâu một hơi: “Mau quay về Chí 'Tôn Kiếm Đường!”

Hồng Liên Kiếm Tôn vung tay, một luồng kiếm quang bao phủ hai người, quay về Chí Tôn Kiếm Đường với tốc độ nhanh nhanh!

Sau khi Ngô Bình rời đi, Thẩm Huyền Tông cười lớn ha ha: “Ngô Bình có được Vương Tọa, sau này sẽ là đệ nhất Kiếm Đạo rồi. Tiếp tới, chúng ta phải bắt tay chuẩn bị thành lập Kiếm Tông Đệ Nhất rồi!”

Lại nói đến Hồng Liên Kiếm Tôn hộ tống Ngô Bình quay về Kiếm Đường, bà ấy nói: “Ngô Bình, cậu quay về. Tử Long Phong tu luyện một thời gian trước, đợi bên ngoài bình lặng rồi tính tiếp”.

Ngô Bình biết là Hồng Liên Kiếm Tôn đang bảo vệ mình, cậu gật đầu: “Vâng”.

Quay về Tử Long Kiếm, Ngô Bình ngồi xếp bằng, dùng hết sức mình lĩnh ngộ truyền thừa trong Vương Tọa Kiếm Đạo.

Tin tức Vương Tọa Kiếm Đạo được đệ nhất Kiết Bảng là Ngô Bình đoạt được cũng mau chóng truyền đi khắp Vạn Kiếm Tiên Giới, Chí Tôn Kiếm Đường lập tức náo nhiệt hẳn lên, không ít người đến thăm hỏi, muốn gặp mặt Ngô Bình một lần. Thậm chí còn có người đưa ra cái giá trên trời, muốn mua lại Vương Tọa Kiếm Đạo. trong tay Ngô Bình. Thế nhưng, những người này đều bị Chí Tôn Kiếm Đường đẩy đi cả

Chớp mắt đã trôi qua nửa tháng, lĩnh ngộ của Ngô. Bình đã gần đến hồi kết, mà tin tức vê Vương Tọa Kiếm Đạo ở bên ngoài cũng đã dần lắng xuống, náo nhiệt cũng đã qua.

Hôm nay, cậu đang chuẩn bị đi dạo hít thở không khí, vừa mở cửa ra đã thấy Thu Sinh đứng ngoài cửa với vẻ mặt u buồn.
 
Chương 6470: Chuyện này khiến tôi cảm thấy rất kỳ lạ


Ngô Bình nhíu mày, Tử Họa là người của Tử Long Phong, tuy thân phận hạ nân, nhưng đánh chó phải ngó mặt chủ, trưởng lão thượng viện này lại dám tùy ý động đến người của cậu như vậy, chuyện này không đơn giản!

Cậu nói: “Tôi biết rồi.

Ngô Bình cũng không đến thượng viện ngay, cậu vẫn chưa quen với Chí Tôn Kiếm Đường, vì vậy đến tìm Nhan Vũ Sương trước.

Ngô Bình đến khiến Nhan Vũ Sương vừa kinh ngạc vừa vui mừng, cô ta cười nói: “Cậu Ngô, tôi đi tìm anh hai lần, nhưng anh đều đóng cửa, nền tôi không làm phiền anh nữa”.

“Vũ Sương, tôi có vài chuyện mời nhờ cô chỉ giáo". Cậu cười nói: “Có thời gian không?”

Nhan Vũ Sương vội vàng gật đầu: “Đương nhiên có thời gian, chỉ giáo thì không dám nhận, tôi biết gì sẽ nói hết cho anh”.

Ngô Bình: “Thượng viện có bao nhiêu đệ tử, người quản lý thượng viện là ai?”

Nhan Vũ Sương cười nói: “Cậu Ngô hỏi đúng người rồi, từ đầu tôi đã là đệ tử của thượng viện rồi, sống ở đó cũng hơn nửa năm".

Cô ta nói với Ngô Bình, thượng viện có đến mấynghìn đệ tử. Mấy đệ tử này đều đến từ các tông môn lớn nhỏ khắp Vạn Kiếm Tiên Giới, cùng với một bộ phận là đệ tử và con cháu của các trưởng lão Chí Tôn Kiếm Đường. Trưởng lão quản lý thượng viện gọi là trưởng lão Thượng Viện, quyền lực trong tay lớn nhất trong số các trưởng lão là trưởng lão Thủ Tịch, mọi chuyện lớn nhỏ trong thượng viện về cơ bản đều do trưởng lão Thủ Tịch quyết định. Hiện tại, trưởng lão Thủ Tịch tên là Mộ Dung Tập, Mộ Dung Tập là thành viên của một nhà Mộ Dung, một trong bảy thế gia lớn. Nhà Mộ Dung có sức ảnh hưởng rất lớn với toàn bộ Chí Tôn Kiếm Đường này.

Nghe thấy cô ta nhắc đến thế gia, Ngô Bình nhớ đến 'Tư Thanh Sơn, bèn hỏi: “Vũ Sương, trong bảy thế gia lớn, có phải còn có nhà họ Tư không?”

Nhan Vũ Sương cười nói: “Đương nhiên rồi. Lão tổ nhà họ Tư Vô Lượng Kiếm Tôn chính là một trong tứ đại kiếm tổ của Vạn Kiếm Tiên giới, còn là người thành lập chính của Chí Tôn Kiếm Đường nữa. Để mà nói chính xác thì nhà họ Tư trong bảy thế gia lớn thì xếp trong ba nhà đứng đầu”.

Ngô Bình khá bất ngờ: “Chỉ xếp trong ba nhà đứng đầu thôi sao? Tôi còn tưởng, với sức ảnh hưởng của Vô Lượng Kiếm Tôn thì nhà họ Tư trở thành thế gia đệ nhất rồi”.

Nhan Vũ Sương vội lắc đầu: “Vô Lượng Kiếm Tôn đương nhiên có sức ảnh hưởng lớn, nhưng ông ấy mãi vẫn không có người kế thừa. Người nhà họ Tư hiện tại, thật ra là con nuôi mà Kiếm Tôn đã nhận nuôi năm trăm năm trước. Có thể bởi vì không phải huyết mạch của Kiếm Tôn nên nhà họ Tư mãi vẫn không sinh ra được nhiều thiên kiêu, vì vậy tuy tổ tiên dư dả, nhưng cuối cùng cũng bị đẩy vào thế dưới trong bảy thế gia lớn. Đương nhiên, đồ tử đồ tôn của Vô Lượng Kiếm Tôn rất nhiều, bọn họ dù ít dù nhiều cũng sẽ nguyện ý giúp nhà họ Tư. Nếu không có mấy người này giúp đỡ thì nhà họ 'Tư muốn bước vào trong bảy thế gia lớn cũng khớ”.

Ngô Bình không ngờ, tiên tổ nhà họ Tư lại chỉ là con nuôi của Vô Lượng Kiếm Tôn.

Nói đến đây, Nhan Vũ Sương thấp giọng nói: “Cậu Ngô, tôi nghe nói thật ra Vô Lượng Kiếm Tôn có một người con gái, nhưng sau này không biết vì sao lại mất tích, bên ngoài có đủ kiểu suy đoán”.

Ngô Bình: “Vũ Sương, hôm nay trưởng lão thượng viện đã bắt một nha hoàn của tôi, chuyện này khiến tôi cảm thấy rất kỳ lạ”.

Nhan Vũ Sương ngây người, cô ta hỏi: “Có phải là sư muội Tử Họa đánh Mộ Dung Chấn bị thương mà bị nhốt vào nhà lao không?”

Ngô Bình cười nói: “Cô cũng nghe rồi sao?” Nhan Vũ Sương: “Tôi biết chuyện này, nhưng không biết Tử Họa là nha hoàn của cậu Ngô”.
 
Chương 6471: Khố phiếu


Ngô Bình cảm thấy rất kỳ lạ, hỏi cô ta: “Vũ Sương,

cái gì vô sỉ?”

Nhan Vũ Sương cúi đầu, n bây giờ là miếng bánh thơm, tất cả thế lực Chí Tôn Kiếm Đường đều sẽ cố gắng lôi kéo!”

Ngô Bình ngạc nhiên: “Ý cô nói, nhà Mộ Dung làm như vậy là vì muốn mượn sức tôi sao?”

Nhan Vũ Sương thở dài: “Mấy ngày trước, Mộ Dung Băng đột nhiên vào thượng viện. Cô ta là đệ tử tinh anh, bình thường thì không thể vào được thượng viện. Cô ta làm như vậy, tất nhiên là đã chuẩn bị trước, đợi anh chui đầu vào thôi”.

Ngô Bình bất giác bật cười: “Tôi thì có gì để lôi kéo chứ?”

Nhan Vũ Sương vừa nhìn đã nhìn thấy kế sách của nhà Mộ Dung, cô ta nói: “Bọn họ đã tính toán anh nhất định sẽ tìm đến bọn họ đòi người, đến lúc đó nhà Mộ Dung sẽ thuận nước đẩy thuyền, để Mộ Dung Băng tiếp xúc với cậu Ngô. Cứ vậy, chẳng phải cô ta sẽ có cơ hội tiếp cận với anh rồi sao?”

Ngô Bình xoa mũi: “Tôi đáng đến vậy sao?”

Nhan Vũ Sương cười khổ: “Đừng nói là Mộ Dung Băng, ngay cả rất nhiều cô gái trẻ chưa gả đều động lòng cả đấy”.

Ngô Bình ho khan một tiếng, nói: “Nếu nhà Mộ Dung cũng không có ác ý thì chuyện này cũng dễ giải quyết”.

Nhan Vũ Sương lại nói: “Cậu Ngô, bảy thế gia lớn chắc chắn sẽ tự tung ra các chiêu khác nhau để kéo anh về phe. Tuy tôi không hiểu quyền mưu, nhưng cũng biết trong bảy thế gia lớn này, anh chỉ cần quan tâm đến hai nhà trong đớ”.

Ngô Bình: “Ồ, hai nhà nào?”

Nhan Vũ Sương lại nói một lượt, cô ta nói cho Ngô Bình, trong bảy thế gia lớn chỉ có nhà họ Lôi và nhà họ Trương mới là gia tộc thật sự nắm gia mạch máu Chí 'Tôn Kiếm Đường. Đương nhiên, ngoài nhà họ Lôi và nhà họ Trương, còn có Vô Lượng Kiếm Cung, đồ tôn đồ tư của Vô Lượng Kiếm Tôn tuy rải rác, khả năng tập trung lại cũng kém một chút nhưng thực lực tổng thể lại là mạnh nhất. Ví dụ như, những người duy trì nhà họ Tư cũng chỉ có một phần nhỏ trong nhóm người này, nhưng vẫn đưa được nhà họ Tư vào trong bảy thế gia lớn.

Ngô Bình: “Tôi nghe nói Chí Tôn Kiếm Đường nắm giữ tài nguyên của Vạn Kiếm Tiên Giới nhiều nhất, những †ài nguyên này được phân chia thế nào?”

Nhan Vũ Sương: “Bên dưới bảy thế gia lớn và Vô Lượng Kiếm Cung, hoặc ít hoặc nhiều đều kiểm soát một vài tông môn giáo phái, những thế lực này lấy được tài nguyên thì đều phải giao lại một phần lớn cho bọn họ”.

Nói đến đây cô ta bỗng cười nói: “Đương nhiên, tài nguyên nhiều nhất vẫn thuộc về toàn bộ Chí Tôn Kiếm Đường. Ví dụ như cậu Ngô hiện tại là tỉnh anh cấp ba, tài  nguyên lấy được xem như cũng khá nhiều”.

Bước tiếp theo, Ngô Bình chuẩn bị tiến đến đệ tử †ruyền thừa, vì thế lại hỏi: “Đệ tử truyền thừa có thể lấy được bao nhiêu tài nguyên?”

Nhan Vũ Sương nói: “Tài nguyên mà Vạn Kiếm Tiên Giới cho đệ tử tinh anh cũng giống nhau là đều dùng Tiền đại đạo. Nếu là đệ tử truyền thừa thì sẽ dùng “khố phiếu”.

“Khố phiếu là gì?”, Ngô Bình chưa từng nghe đến bao. giờ, vội hỏi.

Nhan Vũ Sương cười nói: “Những món bảo vật quý giá của thập đại Tiên Giới đều cất giữ trong “tiên khổ”. Tiên khố tích lũy qua vô số năm, đồ vật bên trong nhiều không kể xiết, hơn nữa có không ít những món dị bảo. quý hiếm! Nhưng, đồ đạc trong tiên khố không thể dùng tiền mua được, chỉ có thể dùng khố phiếu để đổi. Trong thập đại Tiên Giới, các thế lực có tư cách lấy được khố phiếu rất ít, tổng cộng cũng chỉ có mười mấy nhà”.

Ngô Bình bỗng nhớ đến Thái Hoàng Giáo, Thái Hoàng Giáo dường như không có tư cách giành được. khố phiếu!

Vì thế cậu lại hỏi: “Một tấm khố phiếu có thể đổi được bao nhiêu món đồ?”

Nhan Vũ Sương cười nói: “Nghe nói khố phiếu có nhiều mệnh giá khác nhau, nhưng phát cho đệ tử thì đều là mệnh giá một nghìn. Có người từng tính thử, một khố phiếu mệnh giá một nghìn, sức mua cũng tương đương với bốn triệu tám trăm nghìn Tiền đại đạo”.

Ngô Bình cười nói: “Nói vậy, một khố phiếu tương đương với bốn triệu tám trăm nghìn tiền đại đạo”.
 
Chương 6472: Lò luyện đan của Thánh Cổ Đại Lục


Nhan Vũ Sương nói: “Những chuyện này đều được viết trong điều lệ, mỗi năm đệ tử huyền quang nhận năm trăm triệu tấm khố phiếu, đệ tử hổ tuyền nhận hai tỷ khố phiếu; đệ tử long uyên nhận mười tỷ khố phiếu”.

Ngô Bình rất kinh ngạc, một tấm khố phiếu mệnh giá một nghìn, trị giá mấy chục triệu Tiền đại đạo, sức mua của mười tỷ khố phiếu, há chẳng phải là một con số khổng lồ sao?

“Chí Tôn Kiếm Đường có nhiều khố phiếu như vậy sao?”. Cậu bất giác có chút lo lắng.

Nhan Vũ Sương cười nói: “Từ trước đến nay cũng chưa từng xuất hiện đệ tử long uyên, đương nhiên cũng không cần lo lắng. Nhưng cho dù có xuất hiện một vị long uyên, thì với tích lũy hàng nghìn năm như Chí Tôn Kiếm Đường, chắc chắn cũng trả được”.

Hỏi han Nhan Vũ Sương rồi Ngô Bình lập tức đến thượng viện.

'Tên gọi đây đủ của thượng viện là thượng viện Chí 'Tôn Kiếm Đường, gọi ngắn gọn là thượng viện. Đệ tử ở đây là nhóm xuất sắc nhất dưới đệ tử chân tuyền, vì vậy số lượng không nhiều. Tổng số đệ tử của thượng viện cũng chỉ chừng sau bảy nghìn người. Mỗi năm, thượng viện sẽ có khoảng một đến hai trăm đệ tử nỗ lực cố gắng thăng cấp lên đệ tử chân truyền.

Đệ tử chân truyền có thể tu luyện công pháp thực sự, có được nhiều tài nguyên hơn, vì vậy tu hành cũng thuận lợi hơn, đệ tử ưu tú nhất trong đó còn được các trưởng lão công nhận, thu nhận làm đệ tử thân truyền.

Ngô Bình là đệ tử tinh anh, đệ nhất Kiếm Bảng, là người có được Kiếm Đạo Vương Tọa, những hào quang này khiến cậu càng chói mắt rực rỡ.

Chuyện này còn thuận lợi hơn so với tưởng tượng, Ngô Bình vừa đến thượng viện thì có một cô gái mặc đồ đỏ xuất hiện nghênh đón, cười nói: “Cậu Ngô đại giá quang lâm, thượng viện cũng được vẻ vang thay!”

Ngô Bình quan sát cô gái áo đổ, vẻ ngoài tuyệt thế, môi đỏ mày lá liễu, da dẻ như ngọc, tóc dài như thác, vẻ ngoài không hề kém Nhan Vũ Sương, hơn nữa khí chất còn cao hơn một bậc. 

Cậu đoán cô gái này chính là Mộ Dung Băng. “Làm phiền rồi, xin hỏi cô là?”

“Tôi là Mộ Dung Băng”. Cô gái cười nói: “Cậu Ngô đến thượng viện có chuyện gì sao?”

Ngô Bình nói thẳng vào vấn đề: “Bên cạnh tôi có một nha hoàn tên Tử Họa. Cô ấy phạm lỗi sai, bị trưởng lão thượng viện nhốt trong nhà lao. Tôi nghe nói, có nam đệ tử đe dọa cô ấy, nếu không chịu gả cho anh ta thì sẽ phế bỏ tu vi đuổi xuống núi”.

Mộ Dung Băng có vẻ kinh ngạc: “Có chuyện này. sao? Xin cậu Ngô cứ yên tâm, tôi lập tức cử người điều tra ngay!”

Ngô Bình: “Làm phiền rồi”.

“Cậu Ngô danh chấn thiên hạ, có thể đến thượng viện là vinh hạnh của các trưởng lão và đệ tử, mời cậu Ngô vào trong viện ngồi uống chén trà”.

Ngô Bình khẽ gật đầu: “Làm phiên cô Mộ Dung rồi”.

Mộ Dung Băng đưa Ngô Bình đến một viện nhỏ yên Tĩnh nho nhã, trong viện có trồng mấy loại hoa, trước cửa còn có một con mèo trắng như tuyết.

Trong viện nhỏ chỉ có Ngô Bình và Mộ Dung Băng, sau khi vào sân Mộ Dung Băng khẽ cười, nói ậ Ngô đợi một lát, một lát nữa Tử Họa có thể đến rồi”. 

 Ngô Bình: “Đa tạ”.

Trong lúc hai người chờ đợi thì nói chuyện mấy câu, Ngô Bình phát hiện trong góc phòng có đặt một lò luyện đan. Lò luyện đan có một luồng khí cổ xưa, hình bát giác, bốn chân, bề mặt có những ký tự kỳ lạ, vẻ ngoài và kết cấu đều khác với những loại lò luyện đan mà Ngô Bình biết.

Ánh mắt cậu nhìn vào lò luyện đan, cũng không dời đi, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc.

Mộ Dung Băng cười hỏi: “Cậu Ngô biết vật này sao?”

Ngô Bình: “Đây có lẽ là lò luyện đan, nhưng so với những lò luyện đan mà tôi biết thì không giống. Cô Mộ Dung biết lai lịch lò luyện đan nào sao?”
 
Chương 6473: Lò đan cấm kỵ


 Từ trên xuống dưới lò đan có màu xanh trắng, khi tay đụng vào nó thì sẽ cảm nhận được sức mạnh quỷ dị, cậu lắp bắp, trong lòng nói thầm: sức mạnh cấm ky!

Chủ nhân của vườn dược liệu từng ghi chép lại một cách thức luyện đan kỳ diệu, luyện đan cấm ky! Dùng lò đan cấm ky, một phần dược liệu cấm ky cộng thêm sự điều khiển của thầy luyện đan đối với sức mạnh cấm ky thì có thể luyện chế ra đan dược cấm ky hiếm có trên đời.

Cùng loại dược liệu, đan cấm ky sẽ có hiệu quả cao hơn gấp trăm, nghìn lần so với đan bình thường. Đan cấm ky có sức mạnh cấm ky, có thể làm một người thoát thai hoán cốt.

Mộ Dung Băng quan sát vẻ mặt của Ngô Bình, cô ta cười nói: “Cậu Ngô, nếu nó là lò đan thì còn dùng được không?”

Ngô Bình gật đầu: “Có thể, nhưng chỉ người có trình độ đan đạo cực cao mới có thể dùng”.

Mộ Dung Băng nghe vậy cười nói: “Nghe nói cậu Ngô am hiểu luyện đan, nếu cần dùng tới, lò đan này tặng cho cậu Ngô!”

Bảo vật quý giá như thế, Ngô Bình tất nhiên không từ chối: “Không công không nhận thưởng. Tôi nhận lò đan, khoảng thời gian nữa, tôi sẽ đưa tặng cô hai viên đan cấm ky!”

Mộ Dung Băng run lên: “Đan cấm ky?”, rõ ràng cô ta cũng biết loại đan này.

Ngô Bình gật đầu: “Đây là lò đan cấm ky, có thể dùng để luyện đan cấm ky!”

Mộ Dung Băng cảm thấy khó tin, dù cô ta nghe nói Ngô Bình biết luyện đan nhưng không ngờ cậu biết cả việc luyện chế đan cấm ky trong truyền thuyết.

“Cậu định luyện đan gì?”

Ngô Bình có không ít dược liệu, trong đống đan kinh cũng có không ít đan cấm ky, cậu nghĩ rồi nói: “Đan Tiềm Long!”

Đan Tiềm Long có thể khai phá và tăng cường tiềm lực của một người, tinh thần như rồng. Một viên đan Tiêm Long có thể làm người bình thường thay da đổi thịt, có sức mạnh của rồng.

Đương nhiên dược liệu để luyện chế đan Tiềm Long cực kỳ quý giá, với tài nguyên trong tay Ngô Bình, chỉ còn thiếu hai loại mới gom đủ hai lô đan dược.

Mộ Dung Băng giật mình, cô ta biết đan cấm ky rất kỳ diệu, nếu có được hai viên, nhà Mộ Dung nhất xuất hiện hai vị thiên kiêu. Nghĩ tới đây, cô ta vội hỏi: “Cậu Ngô cần gì, nhà Mộ Dung nhất định sẽ hỗ trợ hết sức”.

Ngô Bình nghĩ tới hai dược liệu kia rồi nói: “Trong tay tôi còn thiếu cỏ Địa Tu và quả Thanh Tô.

Mộ Dung Băng nói: “Cậu Ngô chờ một chút, tôi đi hỏi nhà khol”

Cô ta lấy ra một tấm ngọc phù, ghi tên của dược liệu lên trên. Qua nửa phút, ngọc phù loé lên, bên trên hiện tin tức, sau đó hai mắt Mộ Dung Băng sáng lên, cô ta cười nói: “Cậu Ngô, trong phòng thuốc dù không có cỏ Địa Tu và quả Thanh Tô nhưng có thể mua sắm từ kho tiên. Hai vị thuốc này sẽ có trong một tiếng tới”.

Ngô Bình gật đầu: “Vậy thì tốt quá!” Chưa đầy một lát sau, Tử Hoạ vào trong viện, trên người không hề có vết thương, quần áo cũng sạch sẽ, xem ra không bị thương hay làm khó gì.

“Cậu Ngô!”, thấy Ngô Bình, Tử Hoạ xúc động, mắt đỏ lên.

Ngô Bình gật không làm gì cô chứ!

: “Tên kia uy hiếp đệ tử của bên cô,

Tử Hoạ lắc đầu: “Làm bị thương tôi xong thì đối phương không lộ mặt!”
 
Chương 6474: Đan Tiềm Long


Dù mọi người đều là đệ tử của Chí Tôn Kiếm Đường, nhưng Mộ Dung Băng lại có địa vị cao quý, cô ta cũng chỉ có thể gọi đối phương là cô Mộ Dung.

Ngô Bình: “Không sao là tốt rồi, cô về trước đi!” Tử Hoạ gật đầu, về Tử Long Phong trước.

Trong thời gian chờ dược liệu, Ngô Bình nghiên cứu lò đan cấm ky, cậu phát hiện, trong lò đan có tám loại sức mạnh cấm ky kiềm chế nhau, tạo thành một loại cân đối.

Vì vậy, dựa vào đan kinh, cậu biết một vài thủ pháp. sử dụng lò đan cấm ky, lúc này mới bắt đầu thử. thúc giục Cửu Dương Hoá Cấm, bắt đầu luyện hoá sức. mạnh cấm ky bên trong.

Đúng vậy, muốn dùng lò đan cấm ky, đầu tiên là phải luyện hoá sức mạnh cấm ky bên trong, chỉ có như thế mới biết có thể dùng hay không.

Ngô Bình luyện hoá không ít sức mạnh cấm ky. Sức mạnh cấm ky trong lò đan này thuộc về lực lượng tiểu thiên cấm ky, với Ngô Bình, luyện hoá nó cũng khá dễ dàng.

Không tới nửa tiếng, cậu đã luyện hoá tất cả cấm chế, cũng quen cách dùng lò đan.

Đúng lúc này, hai vị dược liệu bị thiếu cũng được đưa tới, Ngô Bình bắt đầu luyện.

Mộ Dung Băng đã chuẩn bị sẵn một phòng cho Ngô Bình, không cho phép ai tới gần.

Trong phòng đan, Ngô Bình đã chuẩn bị xong, lần lượt bỏ dược liệu vào. Tám sức mạnh cấm ky bắt đầu có tác dụng, nghịch chuyển quy quy tắc kỳ thay đổi thành phần trong dược liệu, biến có hại thành có ích, †ăng hiệu quả của có ích lên gấp mười, từ đó tạo thành hiệu quả lột xác.

Dưới tác dụng của sức mạnh cấm ky, một dược liệu bình thường có thể đạt được hiệu quả gấp mười bình thường, đây là điểm lợi hại của luyện đan cấm ky.

Chỉ là rất ít thầy luyện đan nắm giữ được sức mạnh cấm ky, dù có thể thoả mãn hai điều kiện nhưng không có đan kinh do người đời trước để lại thì vẫn không thể luyện ra đan cấm ky.

Đan Tiềm Long không tính là đan dược khó luyện như việc vận dụng sức mạnh cấm ky thì rất phức tạp và tỉnh tế, Ngô Bình không dám lơ là, cố gắng hết sức tập. †rung và cẩn thận.

Cậu phát hiện, sức mạnh cấm ky tổ hợp theo tỉ lệ khác nhau sẽ tạo thành những hiệu quả khác biệt như trời với đất, cậu đành phải vận hành Cửu Cung Bát Quái để tính toán, tìm phương pháp tối ưu.

Vì vậy, cậu phải luyện cả tiếng mới xong một lò đan. Khi mở lò, bốn tia sáng bay ra, vây quanh năm ngón tay của Ngô Bình, xoay tròn trên đó, trên bốn viên được quẩn quanh sức mạnh cấm ky. 

Ngô Bình cẩn thận quan sát: “Lần đầu luyện, miễn cưỡng đạt tới thượng thượng phẩm!”

Mộ Dung Băng nghe thấy lời Ngô Bình nói thì vội đẩy cửa vào, nhìn đan dược trong tay cậu, cô ta kích động hỏi: “Cậu Ngô, đây là đan Tiềm Long sao?”

Ngô Bình gật đầu, bỏ hai trong bốn viên vào một cái chai, đưa cho Mộ Dung Băng.

“Cô Mộ Dung, hai viên này là sự đáp tạ của ta!”

Giống như việc Ngô Bình không thể từ chối lò đan cấm ky, Mộ Dung Băng cũng không thể từ chối đan cấm ky, cô ta dùng hai tay nhận lấy, cảm thán: “Không ngờ Mộ Dung Băng tôi có thể gặp được người kỳ tài như cậu trong đời này, đúng là may mắn!”

Ngô Bình cười nói cô Mộ Dung đừng khách sáo, tôi còn có việc, xin cáo từ

Mộ Dung Băng biết có những việc không thể gấp gáp nên cười nói: “Được, tôi tiễn cậu Ngô!”

Trở lại Tử Long Phong, Ngô Bình có tâm trạng rất tốt. Lần này cậu có thu hoạch rất lớn.

'Tử Hoạ đang ở cửa chờ cậu, thấy cậu về, cô ta vội tiến lên: “Cậu Ngô, xin lỗi, Tử Hoạ đã gây phiền phức cho. anh!"
 
Chương 6475: Cực phẩm


Ngô Bình cười nói: “Ăn đi, cái này là tôi tặng cho cô”.

'Tử Họa gật đầu mạnh mẽ, lập tức nuốt đan Tiềm Long vào. Đan dược nuốt vào bụng lập tức phóng xuất ra dược lực, dược lực này chảy trong khắp thân thể của cô ta, cùng với thần hồn, bắt đầu cải thiện thể chất của cô ta.

Tử Họa lập tức ngồi xếp bằng xuống, cảm nhận sự. biến hóa kỳ diệu trong thân thể.

Ngô Bình vẫn luôn ở bên cạnh quan sát, cậu phát hiện hiệu quả của đan Tiềm Long quả nhiên là vô cùng tốt, khiến cho cơ thể của Tử Họa đã có biến hóa thoát thai hoán cốt. Hơn nữa, loại hiệu quả này sẽ kéo dài liên tục đến ba ngày. Chờ đến khi toàn bộ hiệu lực của đan dược được dùng xong, cô ta sẽ còn thay đổi lớn hơn nữa.

Nửa giờ sau, cậu yêu cầu Tử Họa tu luyện cho tốt, sau đó lập tức trở lại phòng luyện chế có hai lò đan Tiềm Long! Có kinh nghiệm từ lò thứ nhất, cậu cảm thấy lò thứ hai có thể sẽ càng tốt hơn.

Quả nhiên, đan dược lò thứ hai được luyện thành, có được bốn viên đan dược, bây giờ viên đan dược này, bảo quang bên ngoài được tăng thêm hai phàn, hơn nữa bên ngoài còn có tám đạo phù văn cấm ky huyền diệu lưu chuyển, khiến cho hiệu lực của đan dược càng nâng cao một bước!

“Cực phẩm!”, Ngô Bình vô cùng hài lòng, cực phẩm đan dược còn có dược hiệu thần kỳ hơn vài phần so với đan dược tốt nhất, giá trị của hai loại này trước giờ. không thể nào so sánh được!

Cậu lập tức nuốt vào một viên, cảm nhận hiệu quả của đan dược, Rất nhanh, mười loại sức mạnh rung động bên trong cơ thể cậu, hiệu quả rõ ràng.

Phải biết là, thể chất của Ngô Bình đã tăng lên hai lần, đã đạt tới trạng thái hoàn mỹ. Nhưng cho dù có như: thế, đan dược này vẫn khiến cho thể chất của cậu tăng lên. Đồng thời, còn tăng cả Bí Anh của cậu!

“Hiệu quả của đan Tiềm Long, cho dù có là đan dược cấp mười lăm cũng không thể so sánh được với thứ này, đan dược cấm ky quả nhiên là bất phàm!”. Cậu vô cùng vui vẻ, không khỏi lộ ra nụ cười.

Sau đó, cậu mượn dược lực mà bắt đầu tu luyện, một lần tu luyện này đã trôi qua ba ngày.

Hôm nay, cậu vừa mới ra khỏi cửa, đã thấy Tử Họa đang đi tới, cười nói: “Công tử, cô Mộ Dung đã đến hai ngày liền rồi, bây giờ còn đang ở phòng khách chờ anh đấy".

Ngô Bình nói: “Ừ, để tôi đi gặp cô ấy”.

Trong phòng khách, Mộ Dung Băng mỉm cười ngồi đó, từ từ nhấm nháp trà hoa mà Tử Họa bưng lên.

“Cô Mộ Dung, đã để cô đợi lâu”. Ngô Bình cười, đi ra.

Mộ Dung Băng cuống quít đứng dậy: “Hy vọng không quấy rầy đến cậu Ngô”.

“Lúc trước tôi đang bế quan, bây giờ vừa mới xuất quan”. Ngô Bình giải thích một câu, sau đó liếc mắt đánh giá Mộ Dung một cái, cười hỏi: “Cô Mộ Dung đã dùng đan Tiềm Long?”

Mộ Dung Băng nhẹ nhàng gật đầu, đuôi lông mày, khóe mắt khó có thể nén được sự vui mừng, nói: “Công tử, sau khi ăn đan dược vào, thể chất của tôi đã tăng lên rất lớn. Mới ở tối hôm qua, tôi đã đột phá một cảnh giới. Trước đây tôi đã dừng ở cảnh giới này hơn ba năm, hơn nữa không hề có dấu hiệu đột phá. Nhưng ăn vào đan Tiềm Long thì chưa đến mấy ngày, tôi đã cảm thấy được. bản thân có thể đột phá, thế nên đã thử một chút, kết quả lại thuận lợi đột phá!”

Ngô Bình cười nói: “Chúc mừng cô Mộ Dung. Cô Mộ Dung cũng giống như tôi, đều là đệ tử Tinh Anh hạng ba?”

Mộ Dung Băng cười, nói: “Đúng thế. Tôi đang chuẩn bị tham gia thí luyện Tinh Anh đêm nay, đánh sâu vào. Tỉnh Anh hạng hai”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom