Dịch Full Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 940: Mùi hương thuộc về riêng nàng 04


Rất nhiều loại hoa cỏ quý báu cho dù là thiên kim của các nhà nhà đại phú khó cầu như mẫu đơn, thược dược, hoa lan …, tại nơi này lại được bày từng hàng.

Quả thực là làm cho người ta có tâm trạng tiếc muốn chết a.

Hắn nhớ tới lần đó đi tới Tống gia, Tống Ngũ lấy ra mấy chậu cực phẩm lục mẫu đơn, cố ý mở hội mẫu đơn, vẻ đắc ý hả hê.

Rất nhiều kẻ đến nịnh hót a!

Hiện tại ở chỗ Tô Mạt ngắm nhìn, quả thực......

Làm cho người ta cảm thấy tức cười!

Mấy người tiến vào mặt sau sân, một giọng cười trong trẻo truyền đến,“Mạt nhi, ta tới rồi!”

Một bóng dáng liền lao theo hướng Tô Mạt.

Hoàng Phủ Giác theo bản năng thân hình nhoáng lên một cái, ra tay như chớp, liền chụp người kia lại.

Người nọ hét lớn một tiếng,“Làm gì?”

Nháy mắt, hai người so với nhau ba bốn chiêu.

Tô Mạt vội khuyên giải nói:“Xin đừng hiểu lầm, không cần hiểu lầm, đây là vị điều hương sư giỏi nhất của chúng ta A Cổ Thái tiên sinh.”

Hoàng Phủ Giác ôn nhuận cười, chắp tay nói:“Các hạ hảo công phu.”

A Cổ Thái nhìn sắc mặt hắn thay đổi quá nhanh, cũng không so đo, ha ha cười, chắp tay, chớp chớp đôi mắt xanh lam thâm u:“Ngươi cũng không tệ.”

Nói xong hắn giang hai tay cánh tay, đem Tô Mạt ôm vào lòng.

Thân thể Tô Mạt nhỏ nhắn bị thân hình to cao của hắn bao bọc lại, bị ôm lấy xoay hai vòng trên không, nàng đấm vào ngực hắn,“A Cổ Thái, ngươi buông tay .”

Thật là, con người này hoàn toàn coi những quy tắc và điều kiêng kị của tộc mình vứt bỏ ra đi hết, hai năm này, quả thực chính là người hán gốc rồi, đồ “ mất gốc”!”

A Cổ Thái cũng không để ý, hắn buông Tô Mạt xuống, ha ha nói:“Đương nhiên là nhập gia tùy tục, hơn nữa, tùy tục mới có thể sống tự do tự tại, Thánh chủ vĩnh viễn ở trong lòng ta. Ta không phải dùng miệng tôn kính , mà là dùng tâm!”

Hắn đưa tay đè lên ngực mình.

Nhìn Tô Mạt cùng hắn thân thiết như vậy, Hoàng Phủ Giới rất là buồn bực, lập tức liền lớn tiếng kháng nghị.

Hoàng Phủ Giác chỉ thản nhiên cười, vẻ tươi cười đó sâu hun hút.

Người hồ trước mắt này, dung mạo phi thường tuấn mỹ, là khác biệt hoàn toàn với bọn họ.

Ngũ quan thâm thúy đường nét tươi sáng, thậm chí có thể nói là con lai, cho nên mới có cặp mắt xinh đẹp như vậy.

Có vẻ quan hệ của Tô Mạt cùng hắn không tầm thường, tùy ý tự nhiên thân thiết như vậy, giống người thân giống bạn bè......
 
Chương 941: Mùi hương thuộc về riêng nàng 05


A Cổ Thái trước nay luôn sống tùy tính quen rồi, thời điểm ở Hoa Phố, chưa bao giờ khách khí, một lòng nghiên cứu hương liệu của hắn và những loại kem bôi, bột phấn do Tô Mạt yêu cầu hắn làm.

Nay nhìn thấy mấy người Hoàng Phủ Giác, liếc một cái liền nhận ra là nhóm hoàng tử, Tô Mạt có nói qua, chỉ biết là Hoàng Phủ Giác cùng Hoàng Phủ Giới.

Chào hỏi xong, hắn nhìn về phía đại tiểu thư.

Đại tiểu thư ở nơi đây so với nàng lúc ở Hoa Phố xem ra rất khác nhau, tuy rằng vẫn bộ dáng ấy, nhưng ánh mắt, khí chất, lại như giống hai người khác biệt.

Thời điểm ở Hoa Phố, nàng vui vẻ, thoải mái, có thể lộ ra nụ cười không có chút phòng vệ nào hết.

Giờ khắc này, lại giống như bị cái gì đó đè nặng, gánh những u phiền, ủ dột ưu thương.

Trước mặt người ngoài, đại tiểu thư không có gọi A Cổ Thái là sư phụ, mà chỉ hành lễ, gọi hắn là tiên sinh.

Đã lâu không gặp, A Cổ Thái đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút khác thường, còn có một cảm giác mất mát, nói không nên lời là cái gì.

Hắn khoát tay áo, xua tan đi cảm giác đó, lập tức lại như ánh mặt trời nhiệt liệt sôi nổi,“Bảo bối Mạt Lị, xem ta đem cho ngươi thứ tốt gì đây!”

Hắn cầm tay Tô Mạt, lôi kéo nàng đi tới phòng điều hương nhìn.

Tô Mạt đương nhiên kéo theo đại tiểu thư.

Tô Việt liền đúng lúc mời hai người Hoàng Phủ Giác cùng Hoàng Phủ Giới đi ngắm hoa, những loại hoa này được lấy từ Hoa Phố, rực rõ đủ loại bày trong phòng.

Đang chờ bán ra.

Phóng điều hương là do Tô Mạt tự mình chỉ huy thiết kế bái trí, bên trong cũng có bốn điều hương sư phó, tuy rằng không bản lĩnh bằng A Cổ Thái, nhưng cũng thực không tầm thường .

Tô Mạt cũng không để cho bọn họ điều phối từ lúc bắt đầu chỉ là điều phối những loại A Cổ Thái đã điều chế được một nửa tiến hành điều phối những thứ cần thiết khác.

Bọn họ hiểu về hương, cho nên đối với A Cổ Thái có một loại gần như sùng bái thần linh, vẫn muốn bái kiến hắn, nhưng A Cổ Thái trốn tránh ở trong Hoa Phố điều hương viện một mực không gặp người ngoài.

Lần này A Cổ Thái thế nhưng không báo trước liền tới, khiến bọn họ mừng rỡ như điên.

Bốn người họ cũng được coi như có tiếng tăm, thấy A Cổ Thái, tựa như thấy vương tử, cung kính khoanh tay đứng ngay ngắn một bên, chờ đợi hắn phân phó.

A Cổ Thái sớm đã có thói quen sống như người Hán, nay mặc một thân trường bào tơ lụa màu đen, trên y phục có thêu những hoa văn trang sức màu xám bạc, cả người cao ngất rắn rỏi, có một loại sức quyến rũ thần bí của sự tì tòi nghiên cứu.

Hắn tự mình xách theo hai chiếc kính tượng hai thước vuông vắn đến, nhìn ngoại hình giống cái hộp da, lại giống như loại rương đựng đồ trang sức của nữ hài tử đặt trong khuê phòng.

A Cổ Thái đắc ý ngắm Tô Mạt một cái,“Tiểu Mạt Lị, ngươi đoán xem là cái gì.”
 
Chương 942: Mùi hương thuộc về riêng nàng 06


Tô Mạt khoanh tay cười, ngón tay mảnh mai nhẹ nhàng gõ trên thùng,“Không cần đoán, khẳng định là son phấn nước hoa hương lộ mấy thứ đó.”

A Cổ Thái nhìn đại tiểu thư một cái, trên mặt lộ ra nét cười hời hợt, vừa nãy gặp nàng ở bên ngoài, trong mắt nàng vẫn còn sắc thái ảm đạm, hiện tại nói đến chuyện hương liệu, tựa hồ kích phát ra loại sức lực vui thích ẩn sâu bên trong cơ thể, hai mắt tỏa sáng, rất là tò mò.

Nàng cười,“Ta đoán cũng là những thứ đó.”

A Cổ Thái cười thần bí,“Các ngươi đoán đúng vậy, A Cổ Thái ta chính là điều hương sư, đương nhiên là làm mấy thứ đó. Nhưng các ngươi đoán thử xem lần này là làm loại nào.”

Hắn quay đầu hướng tới bốn vị sư phó nói kia:“Phiền các ngươi chuẩn bị dụng cụ sạch sẽ......”

Nói xong còn búng ngón tay một cái lại nói:“A, phải nhớ dùng loại rượu mà Tiểu Mạt Lị mới điều chế ta để khử trùng nha!”

Bốn người việc vâng dạ.

Bọn họ đã quen với một số danh từ mới của Tô Mạt, tỷ như tiêu độc khử trùng, so với rượu trắng rượu mạnh còn mạnh hơn chính là cồn .

Nhưng những thứ này cũng chỉ giới hạn trong nội bộ xưng hô, đi ra ngoài sẽ không kêu như thế.

Hơn nữa Tô Mạt đã quy định hạn chế lộ ra ngoài, những đồ như cồn, bọn họ cũng không có ai dám tiết lộ ra ngoài.

Dù sao tay nghề kĩ thuật của mỗi nhà đều phải giữ bí mật, tuân theo kỉ luật truyền nam không truyền nữ, hơn nữa có quy củ tuyệt chiêu chỉ truyền cho truyền nhân từ đời này qua đời khác.

Bốn vị điều hương sư kia lập tức tay chân lanh lẹ, động tác nhẹ nhàng đem những đồ dụng cụ bằng thủy tinh được đem từ lò luyện thủy tinh tới dựa theo nhu cầu bày sẵn ra.

Cái phễu nho nhỏ hình hoa Sen xanh, còn có ống nhỏ giọt thủy tinh, cốc chịu nóng loại nhỏ......

Đại tiểu thư trợn mắt há hốc miệng nhìn, lúc trước còn chưa từng nhìn thấy mấy thứ này, tiểu muội của nàng thật sự là rất thần kỳ, hết lần này đến lần khác đều làm ra những đồ vật khiến người ta kinh ngạc.

Nếu là để cho những vị sư phụ điều hương nổi tiếng khác trong kinh thành nhìn thấy những đồ vật trong điều hương thất này, chỉ sợ bọn họ về sau sẽ ngủ không được.

Cũng may Tô Mạt trước nay chỉ để cho người ta nhìn thấy thành quả, cũng không cho người ngoài xem qua quá trình, cho nên cũng tránh được một ít phiền toái.

Người ngoài đối với việc phòng vệ uy nghiêm của điều hương thất trong Hương lâu, là vạn phần tò mò, đã thành ra mức độ được người kể truyện thuật lại khắp nơi, bọn họ còn biên rất nhiều loại câu truyện yêu hận tình thù để giải trí cho quần chúng.

Đáng tiếc, không có một người nào kể đúng, bởi vì bọn họ cũng chưa được nhìn qua.

Đại tiểu thư muốn hỗ trợ cho A Cổ Thái, kết quả hắn lại lấy ra vài cái khẩu trang, kêu mọi người đeo vào.
 
Chương 943: Mùi hương thuộc về riêng nàng 07


Tô Mạt thấybộ dạng hắn làm như thật cũng cười lên.

Đại tiểu thư cùng vài vị điều hương sư kia đều bị gây kinh ngạc ngây ngẩn cả người, nhìn A Cổ Thái lấy ra đôi bao tay mỏng màu gạo đeo lên, bọn họ cũng không biết là cái gì chỉ biết kinh ngạc.

Đôi bao tay của A Cổ Thái cũng không phải loại bao tay bằng nhựa hay cao su của thời hiện đâị, Đại Chu cũng không có một gốc cây cao su nào, mà chỉ là bao tay được làm từ những sợi tơ tằm và các loại sợ bông khác tổng hợp lại, tẩm qua loại dầu cây trẩu… có thể dùng để chống nước, có thể bảo hộ hữu hiệu tay của A Cổ Thái.

Mọi người tựa như đang xem biểu diễn ảo thuật, A Cổ Thái lấy những chiêu thức màu mè của một nhà pha chế biểu diễn rất tốc độ và những động tác phức tạp điều chế ra một bình nhỏ dầu thơm.

Chất lỏng màu hổ phách đang bập bềnh đong đưa trong lọ thủy tinh hình lăng, trải qua quá trình chiết xạ, ánh sáng chiếu rọi vào, lộ ra càng nhiều màu sắc biến hóa, rực rỡ loá mắt.

Hắn ra hiệu bảo Tô Mạt vươn tay ra, sau đó ở trên cổ tay nàng nhẹ nhàng xoa lên.

Làm xong, hắn không ngừng động tác, lại cầm lấy một lọ chất lỏng màu băng lam ( khối băng có màu lam), nhẹ nhàng bôi lên một ít ở trên cổ tay đại tiểu thư.

Hắn buông dụng cụ, cởi bao tay xuống, khoanh tay cười mỉm chi nhìn các nàng,“Thấy sao?”

Đại tiểu thư đã sớm bị kinh hoàng rồi, nàng chưa từng ngửi qua mùi hương tuyệt như vậy, nhẹ mà không phai, thơm và không tục, ngưng đọng mà không nồng nặc...... Sâu kín, như là trong mộng ngửi được hương thơm thanh nhã của hoa mai, nhưng cũng cảm thấy không phải là hương hoa mai, lại phù hợp với khứu giác của nàng như vậy, giống như mùi đó sinh ra là dành cho nàng, mùi hương của thân thể.

Nàng nhìn về hướng Tô Mạt, đến ngay cả tiểu muội vẻ mặt đều lộ ra biểu tình không tin được.

Tô Mạt kinh ngạc nhìn A Cổ Thái,“Ngươi làm bằng cách nào? Rất không tin được nha.”

Này không phải là loại nước hoa bình thường, đây là A Cổ Thái căn cứ vào thể vị không giống nhau của nàng và tỷ tỷ, hòa trộn sau đó phát triển thêm, sau đó liền biến thành loại mùi hương dùng ngoài da này.

Sâu kín như có như không, sẽ không làm cho người ta cảm thấy thơm như rượu, thơm hơn mùi cơ thể một chút, so với nước hoa thì nhẹ hơn rất nhiều.

Thật giống như một gốc cây hoa thiên nhiên, tản ra mùi thơm nhàn nhạt, ngươi nếu muốn ngửi kĩ, lại giống như không có gì hết.

Đúng là một mùi hương thơm kì diệu!

A Cổ Thái đắc ý nhếch mày lên,“Cái này được kêu là ‘ Dư vị mỹ nhân.”

Tô Mạt xì một tiếng cười rộ lên, A Cổ Thái này, cũng biết chơi chữ, nhưng cũng đúng, mỹ nhân đi rồi, nhưng làn hương vẫn còn lưu lại trong không khí, cũng chính là dư vị .
 
Chương 944: Mùi hương thuộc về riêng nàng 08


Đại tiểu thư vội giơ lên cái bình hương lộ kia soi chiếu dưới ánh đèn, dòng chất lỏng kia nhẹ nhàng chậm rãi lướt trên thành bình, chỉ để lại dấu vết lờ mờ, rất nhanh lại sạch sẽ.

“Thật sự có thể ăn sao?”

Nàng biết có hoa hồng lộ, hoa quế lộ có thể ăn, nhưng thứ đó không giống a.

A Cổ Thái tìm ra một cái muỗng nhỏ thủy tinh, lấy lại cái bình nàng đang cầm trong tay, đổ ra một muỗng nhỏ, hơi hơi cười nhìn nàng,“Mở miệng ra.”

Đại tiểu thư theo bản năng há miệng, liền cảm giác có hai giọt nước dừng ở đầu lưỡi, nhất thời mùi thơm ngát la tỏa bốn phía, một loại cảm thụ sung sướng nói không nên lời tràn ngập trong khắp khoang miệng.

Nàng nhẹ nhàng mím môi, cảm thụ loại cảm giác tinh tế ngọt ngào chưa từng có, mùi hương tựa như ảo mộng.

Đám phiền não trước đây tựa hồ cũng theo đó tan mất.

Loại hương khí này, tựa hồ có thể làm cho người ta quên đi ưu thương, lưu lại sự sung sướng, trong lòng có một loại cảm giác hạnh phúc nhẹ nhàng.

Nàng nâng mắt chạm vào đôi mắt thâm thúy của A Cổ Thái, bị khuất bóng, cặp mắt rạng rỡ của hắn giống như được tráng một lớp nước, giống như vẻ tĩnh lặng bao la của biển cả.

Nàng nhẹ nhàng nói:“Cám ơn ngươi.”

A Cổ Thái mỉm cười, nhẹ nhàng nói:“Một giọt hoa lộ, thắng thiên ngôn vạn ngữ, phiền não, sẽ theo hơi thở của ngươi, chậm rãi biến mất.”

Đại tiểu thư ngẩn ra, hắn lại lang lảnh cười rộ lên, nhìn về phía Tô Mạt,“Tiểu Mạt Lị, thấy sao?”

Tô Mạt từ trong sự khiếp sợ đã hoàn hồn lại, hãy còn mạnh miệng,“Bình thường.”

Nàng cũng không muốn luống cuống, cảm giác kia...... Nàng không muốn chia xẻ cùng người khác!

Nhất là tên vênh vênh đắc ý này!

Nàng thuận tay đem bình nước hoa này cất vào trong túi hà bao của mình, A Cổ Thái không có ý tốt hướng nàng cười:“Nhớ cùng Tĩnh thiếu gia chia xẻ nhá, hắn sẽ mê muội .”

Tô Mạt hai má nóng lên, khẽ hừ một tiếng,“Chỉ có thứ này hả?”

A Cổ Thái cười, đem hai rương đẩy cho các nàng, Tô Mạt ngó nhìn, rương của tỷ tỷ bên trong hơn phân nửa là một ít có thể sử dụng, còn có một bộ công cụ điều hương khéo léo, cho nàng để ở khuê phòng đùa chơi.

Nàng nhìn vào rương của mình, trong lòng chấn động, vội đóng lại, quay đầu chạm phải ánh mắt tựa tiếu phi tiếu của A Cổ Thái, mím chặt khóe môi trừng mắt với hắn.

Cái tên xấu xa này, thế mà không lén lút đưa cho nàng.

Đại tiểu thư tò mò hỏi:“Mạt nhi, của ngươi là cái gì?”

Tô Mạt nhẹ nhàng cười nói:“Giống tỷ tỷ thôi. Chúng ta đi ra ngoài đi, đừng để bọn họ nghĩ chúng ta trốn ở đây để làm cái gì đó.”
 
Chương 945: Cáo mượn oai hùm – Cuộc đọ sức ở Hương lâu 01


Sau đó nàng kêu người dẫn đại tiểu thư đưa lên trên lầu.

Mấy người đi ngắm hoa phòng đang hội hợp tại phòng khách, lại không nghĩ tới thái tử vàTô Văn, Tống Dung Miên cũng đang ở đây.

Tam tiểu thư Tô Hinh Nhi vẫn như cũ núp ở phía sau trên lầu không đi ra, nàng hiện nay càng không muốn gặp nhị tiểu thư.

Thấy Tô Mạt cùng đại tiểu thư đi ra, thái tử nói:“Mẫu phi kêu ta mang các nàng ấy đến đấy chọn những loại hàng mới.”

Tô Mạt kéo tay tỷ tỷ hành lễ với thái tử, lại chào hỏi với Tống gia tiểu thư.

Rõ ràng vẫn là xiêm y trang điểm giống ngày thường, nhưng mọi người lại cảm thấy hai nàng có chút gì khác lạ.

Thái tử nhìn Tô Mạt, ánh mắt dừng lại ở trên mặt đại tiểu thư, nàng giống như một đóa hoa sen thanh khiết đã trút hết bùn lầy bụi bặm, đã được gột rửa sạch bằng dòng nước trong veo dưới đáy hồ, phát ra từ bên trong loại xinh đẹp thanh nhã mà dịu dàng.

Làm cho người ta nhịn không được muốn tới gần, tìm tòi nghiên cứu nhiều hơn.

Mùi hương như có như không kia, khiến nàng giống như đóa phù dung xuất thủy, chỉ có thể đứng ở từ xa chiêm ngưỡng không thể ngắt hái.

Nàng chỉ lướt nhìn hắn một cái, liền cúp xuống hàng mi dài cong vút, sắc mặt trầm tĩnh lạnh nhạt, giống như không quan hệ gì tới hắn vậy.

Tâm hắn không khỏi run rẩy, lúc này chợt nghe thấy tiếng A Cổ Thái cười trong sáng giòn giã, nhìn thấy nụ cười như ánh mặt trời của hắn. A Cổ Thái đang ở chỗ Tô Việt cùng Hoàng Phủ Giác mấy người đó nói chuyện, tiếng cười lang lảnh, một chút cũng không hàm súc nội liễm.

Hoàng Phủ Giới vốn bởi vì hắn là điều hương sư có chút coi nhẹ hắn, nhưng thời điểm hắn cùng Ngũ Ca đọ sức mấy chiêu, lại cảm thấy hắn cũng không phải loại nam nhân chỉ biết điều hương làm phấn.

Ngược lại thực thích hắn.

Hắn cùng A Cổ Thái hai người tính tình có chút giống, khi nói chuyện tán gẫu, tiếng cười lan khắp tứ phía.

Tống Dung Miên cùng Tô Văn Nhi hành lễ với ngũ hoàng tử, bọn họ chỉ là chào hỏi lễ phép chứ không có nhiệt tình gì, hai người nhìn lẫn nhau, cười cười, lập tức thu lại tâm trạng mất mát.

Tô Văn Nhi nói với Tô Mạt cùng đại tiểu thư:“Bệ hạ muốn dẫn bách quan cùng gia quyến đi đạp thanh, quý phi nương nương, Lương phi nương nương, còn có vài vị nương nương khác đều cùng đi. Cho nên hoàng quý phi nương nương kêu ta cùng Tống gia tỷ tỷ đến chọn một ít mặt hàng tốt nhất.”
 
Chương 946: Cáo mượn oai hùm – Cuộc đọ sức của Hương lâu 02


Hàng tại Hương lâu là tuyệt đối cung không đủ cầu, hơn nữa Tô Mạt cũng có nguyên tắc, tuyệt đối sẽ không tùy tiện lên giá, nàng đã định giá bốn dòng sản phẩm hàng bình thường-trung-cao cấp-cực phẩm, giá cả đều có phạm vi nhất định, tuyệt đối sẽ không bởi vì có lượng lớn người có nhu cầu mua, càng mua nhiều sẽ càng tăng giá.

Tỷ như nói nơi này của nàng ngay cả những mặt hàng phổ thông, bình thường giá nằm ở mức 5 tiền đến hai lượng bạc, loại hàng này cho người bình thường sử dụng.

Dù là như thế, so với các mặt hàng tầm trung của tiệm khác cũng tốt hơn rất nhiều, cho nên người đến mua không ít.

Hàng loại bậc trung cao hơn hàng bình thường rất nhiều, giá bình quân khoảng ở mức 6 lượng bạc.

Cao cấp hơn khoảng mười mấy lượng.

Loại cực phẩm thì dựa vào từng món hàng mà ấn định giá, không thấp hơn ba mươi lượng.

Thậm chí có những loại là độc nhất vô nhị, có tiền cũng không mua được.

Hơn nữa loại mặt hàng loại trung cao cấp trở đi, là không tính đóng gói, nếu muốn hộp ngọc loại tốt nhất, hộp gốm sứ hoặc là ngọc lưu ly thủy tinh … tính riêng.

Cho nên, Tô Mạt cảm thấy đã cực kì sang quý rồi, không thể lại bởi vì nhất thời sức mua lớn liền tăng giá, như vậy không có lợi.

Thái tử thấy Tô Mạt đối với chính nhị tỷ của mình không nóng không lạnh, không khỏi nhíu mày, bèn nói:“Ta biết các ngươi hiện tại có một đợt hàng mới, mẫu phi ta cũng không muốn hết, ngươi chỉ phân loại lấy vài món là được. Bạc, ta bỏ ra.”

Có tiền kiếm, Tô Mạt đương nhiên không cự tuyệt, nàng cười nói:“Xin các vị chờ chút, ta kêu Hình chưởng quầy đem hàng hóa đều bày ra hết, thái tử điện hạ chọn trước đi.”

Hình chưởng quầy biết lệ cũ, những món bán cho khách quý đều lựa ra trước, sau đó đem những loại còn lại sai người mang ra, thỉnh các nàng chọn.

Hoàng gia tôn quý ở chỗ người khác có tiền cũng không thể mua được hàng mà họ dùng, các nàng lại muốn chọn lựa kĩ càng.

Hình chưởng quầy sai người bày hết tất cả hàng lên giá, mặt trên có lót dây nhung tơ màu đen, sau đó các loại hàng hóa được dựa theo phương vị cố định cẩn thận tỉ mỉ bày ra.

Mỗi một loại đều giống như tác phẩm nghệ thuật có sinh mệnh tôn quý.

Tống Dung Miên cùng Tô Văn Nhi quả thực ngây dại.

Các nàng nhìn thấy những loại mà ngày thường Hoàng quý phí hay dùng trang từng hộp son phấn, chai lọ tất cả đều tinh xảo xa hoa bày biện ở nơi đó.

Từng loại một đều cao quý kiêu ngạo bất động nằm yên trên giá.

Khiến cho các nàng tâm sinh dục niệm, rất muốn sở hữu tất cả.

Lựa đi lựa lại, loại nào cũng tốt, loại nào cũng không nỡ bỏ qua.
 
Chương 947: Cáo mượn oai hùm – Cuộc đọ sức ở Hương lâu 03


Hận không thể đóng gói toàn bộ mang đi.

Hận không thể hóa thành miếng hắc nhung tơ kia, đem hết thảy đều bao bọc lại.

Tô Mạt sai người pha loại trà hoa tốt nhất, dùng loại chén thủy tinh quý giá tinh xảo để uống, dâng cho đám người thái tử thưởng thức.

Thái tử kiến thức rộng rãi, nhưng cũng cực kỳ kinh ngạc, chỉ có thể khống chế bản thân, miễn cho luống cuống quá mức.

Chén ngọc lưu ly này, chiếc nào cũng trong suốt, quả thực...... Làm cho người ta kinh ngạc, không tin nổi.

Ngoài chủ tử ra, đám tùy tùng đi theo Hoàng Phủ giác và thái tử không ai bình tĩnh được, cho dù là Hoàng Phủ Giới kiểu người sống không có gì yêu cầu cao gì, thế nhưng cũng mở to hai mắt nhìn, liên tục kinh hô.

Hai người Tô Văn Nhi lại càng khó lường.

Các nàng chọn thật sự chậm, mỗi một loại đều yêu thích không buông tay, rất muốn hào khí vung tay lên,“Đều bao lại hết cho ta.”

Đáng tiếc, Tô Mạt nói, chỉ có thể chọn nhiều nhất sáu mươi sáu loại, hơn nữa, Hương lâu của nàng sắp phải đóng cửa rồi.

Bởi vì chút hàng hóa này, đều là Hương lâu cùng Hoa Phố, dồn hết tâm huyết làm ra, mỗi mùa xuân chỉ được có bấy nhiêu thôi.

Tô Văn Nhi đầu óc xoay chuyển bay nhanh, bản thân cùng Tống Dung Miên khẳng định lấy cho riêng mình mấy thứ trước, lấy cho hoàng quý phi mấy loại, còn phải ban cho nhóm Tống gia tỷ muội, còn có vài vị nương nương trong cung, còn có......

Như vậy tính đi tính lại, căn bản không đủ.

Hai người rất là khó xử, trơ mắt nhìn nhau nhiều lần, âm thầm khoa tay múa chân vô số lần, loại tự chừa lại cho mình dùng từ 10 món xuống còn 3 món.

Dù sao đây cũng là mặt hàng tốt nhất của Hương lâu, ngoài số hàng này ra, cho dù là mặt hàng cao cấp khác cũng là không thể mong muốn gì hơn rồi, các nàng có thể lấy thêm hàng loại đó.

Đang chọn lựa, bên ngoài tiểu nhị tiếp khách vội vàng tiến vào, thế nhưng không chấp nhận được thông báo, không chấp nhận được cự tuyệt.

Dẫn đầu là một vị công công khí thế khinh người, rất là kiêu ngạo.

Dĩ nhiên là đại thái giám Thành Minh trong cung của Lương phi nương nương.

Hoàng Phủ Giác nghĩ rằng mẫu phi có việc, vội đứng dậy đi qua.

Thành minh ngạo nghễ nhìn lướt qua, thỉnh an với thái tử cùng vài vị hoàng tử, ánh mắt đảo qua tất cả hàng hóa trên giá, nhất thời hai mắt phát sáng.

Hắn nhìn về phía Tô Mạt, giọng nói cao vút, kéo thật dài âm cuối, tư thế cao ngạo:“Chúng ta là phụng mệnh lệnh của nương nương, đến chỗ Tô tiểu thư mua mấy thứ hàng son phấn tốt nhất.”

Ý tứ của hắn không cần nói nhiều cũng rõ rành rành, mấy thứ, chính là một bộ .
 
Chương 948: Cáo mượn oai hùm – Cuộc đọ sức của Hương lâu 04


Bên kia Tô Văn Nhi vừa nghe thấy, lập tức ra hiệu với Tống Dung Miên, mấy người lập tức quyết định thật nhanh, cũng không do dự nữa, chọn hết những loại tốt, số còn lại đương nhiên cũng là vô cùng tốt , nhưng là -- cũng không đầy đủ.

Loại nhất phẩm này căn cứ theo hàng hóa định giá cao, bản thân nó sẽ không là vì bán, mà là vì thể hiện sự tôn quý của một số người.

Hoàng quý phi đương nhiên còn muốn không ít loại hàng trung cao cấp, cũng không tất yếu phải dùng toàn loại cực phẩm.

Nhưng cực phẩm có thể cất chứa, biểu hiện địa vị, sự tôn quý cùng với năng lực, tài lực.

Hoàng quý phi nương nương có mấy bộ, Lương phi nương nương một bộ cũng không có đủ, vậy là có chuyện để coi a.

Nếu là cái khác, nói không chừng còn có thể làm nũng với bệ hạ, buộc thương gia đưa đến.

Nhưng vị chủ quán nay là Tô Mạt, cũng là tâm phúc trước mặt hoàng đế người.

Nhóm nương nương bên gối hoàng thượng dùng không được.

Tô Văn Nhi âm thầm đắc ý, như vậy lại giúp được hoàng quý phi nương nương có được mặt mũi, đến lúc đó......

Thành công công vừa thấy vậy cũng bất chấp khách sáo, bay nhanh vọt vào đại sảnh, miệng nói:“Tô tiểu thư đây là có ý gì?”

Tô Mạt nói chậm rãi:“Thành công công, hoàng quý phi nương nương đến trước một bước, đang chọn hàng, tất cả đều ở trong này, ngài cũng chọn đi.”

Hoàng Phủ Giác nhất thời sắc mặt có chút biến, nếu Thành công công cũng như đám người Tô Văn Nhi vậy, hắn thật sự muốn thà rằng mình chưa từng tới đây hôm nay.

Cái gì đều cũng không biết, cũng sẽ mất mặt như hiện trạng.

Thành công công vừa thấy, số còn lại cũng đều là cực phẩm, nhưng là, hoặc là thiếu son, hoặc là thiếu mặt nạ đắp mặt, hoặc là không có phấn hoa......

Điều này sao được?

Chẳng lẽ Lương phi nương nương bày ra, lại là đồ lẻ?

Cho dù có là loại cực phẩm khó được, vậy cũng chỉ là đối với những người khác, các nương nương trong cung, đó là những người chí tôn chí quý, sao có thể giống như các nàng ấy được?

Chính là thứ mà người khác vạn kim khó cầu, chủ tử bọn họ lại coi như thứ cặn bã, như vậy mới có thể biểu hiện ra được sự tôn quý.

Thành công công nhất thời biến sắc, hừ một tiếng thật mạnh.

Thái tử liếc hắn, nói với Tô Văn Nhi:“Văn Nhi, nhường mấy thứ đưa cho Thành công công, để hắn trở về báo cáo kết quả công tác cùng Lương phi.”

Thành công công nhất thời sắc mặt xanh mét.

Hoàng Phủ Giác nắm chặt quyền đầu, hắn sao có thể không nghĩ tới việc mẫu phi muốn mua hàng ở chỗ Tô Mạt chứ?
 
Chương 949: Cáo mượn oai hùm – Cuộc đọ sức ở Hương lâu 05


Nếu hắn mở miệng, nàng đương nhiên sẽ không cự tuyệt.

Hắn cũng không có lòng tham không đáy, tặng cho mẫu phi lễ vật đạp thanh, chỉ có một bộ cũng là đủ rồi.

Hoàng Phủ Giới cảm giác Ngũ Ca không ổn, thân thiết nói:“Ngũ Ca, ngươi sao vậy? Ngươi không phải cũng muốn chọn mấy thứ mang về thưởng cho các nàng?”

Hoàng Phủ Giác điều hòa khí thở vài lần, đều lười trả lời hắn.

Ai biết Hoàng Phủ Giới cười nói:“Ngũ Ca, nhóm nương nương đều lấy không được, cho dù nhóm thị thiếp thì thôi đi, ai kêu Tô Mạt không chịu làm nhiều chứ?”

A Cổ Thái thấy hắn nói Tô Mạt, lập tức nhướng mày lớn tiếng nói:“Ai bảo là chúng ta không chịu làm nhiều? Có thể làm hương liệu bằng hoa tươi chúng ta đều dùng hết rồi, nếu làm được càng nhiều, phải cần đến hơn vạn khoảnh ( 100 mẫu của Trung Quốc) Hoa Phố.”

Nguyên liệu hữu hạn.

Bên kia Thành công công tức giận chỉ nhìn, không chọn, cũng không hé răng, sắc mặt âm trầm.

Trong đại sảnh bầu không khí vốn thoải mái hoà thuận vui vẻ lập tức khẩn trương lên, chỉ có đám chai chai lọ lọ treo trên tấm hắc nhung tơ kia là tự đắc vênh váo tỏa ta ánh sáng mê người.

Không khí như muốn hoá lỏng thành nước khiến người ta không thở được.

Lúc này, Tô Mạt nếu hoà giải lấy ra nữa số hàng còn thiếu, vậy nàng sẽ đắc tội.

Hơn nữa sau việc nàng cũng không thể một mình tặng cho Lương phi nương nương, như vậy vẫn là đắc tội với hoàng quý phi.

Dù sao các nàng ấy chắc chắc Lương phi lấy không được đầy đủ một bộ, nàng tặng quà thêm vô, ở lễ đạp thanh chắc chắn sẽ được bày ra.

Vậy cũng không ổn .

Cho nên Tô Mạt cũng không hé răng.

Tô Mạt không hé răng, đại tiểu thư cũng không hé răng.

A Cổ Thái càng không hề áp lực, chỉ xem náo nhiệt hết ngó đông lại ngó tây, trên mặt mang theo vẻ mặt hơi cười.

Thái tử ngồi ngay ngắn ở trên ghế bành làm từ gỗ cây hoa lê, chậm rãi thưởng thức loại trà hoa không giống với loại trong cung đình, trong veo mượt mà, thượng phẩm hiếm có.

Hắn thoáng nhìn, bắt gặp A Cổ Thái không ngừng nhìn chằm chằm vào đại tiểu thư, nhất thời ánh mắt âm trầm, khóe miệng phát ra một tia cười lạnh.

Thời gian tựa hồ như đứng yên, không khí nặng nề, như là có thể kết thành băng.

Tô Văn Nhi do dự chọn lựa lấy, nhường lại hai loại, sau đó cắn môi, một bộ dáng đáng thương tội nghiệp,“Đã ít hơn hoàng phi nương nương yêu cầu một phần ba rồi.”

Thật ra hàng cao cấp cũng tốt lắm rồi, cũng là bên ngoài hiếm có.
 
Chương 950: Cáo mượn oai hùm -- Hương lâu đánh giá 06


Cho dù là hộ nhà giàu phú quý, cũng không thể cứ muốn là mua.

Thậm chí đặt chúng ở cùng một chỗ, để khách hàng chọn, cũng không nhất định phân biệt được, bởi vì nhìn qua thì rất giống nhau.

Hình chưởng quầy vốn cảm thấy có thể dùng loại hàng cao cấp trộn vào loại cực phẩm này.

Tô Mạt lại không đồng ý, hơn nữa còn rất nghiêm túc giải thích lý do cho hắn.

Loại thượng hạng cực phẩm không phải ở chỗ đồ vật, mà là ở chỗ số lượng.

Dành cho khách hàng tôn quý nhất, xây dựng ra cái loại hư vinh được trời ưu ái, mọi người đều không có nhưng ta có.

Hơn nữa, A Cổ Thái và nàng đều biết rằng, loại cực phẩm thượng hạng có thể bán được hơn trăm lượng bạc, đó là bởi vì nguyên liệu cũng là loại hiếm có.

Hoa lộ được tinh chế một lần lại tinh chế, thêm vào chất phối liệu cũng đều là cực khó kiếm, hơn nữa hiệu quả tự nhiên cũng rõ ràng nhất .

Là có hiệu quả kì diệu.

Nữ nhân trong cung, không phải mỗi ngày đều có thể nhìn thấy hoàng đế , nếu được một lần cơ hội thị tẩm, vậy đương nhiên là yêu cầu loại có hiệu quả thần tốc.

Thử nghĩ ngày đó vào ban đêm thị tẩm, làm cho hoàng đế có cảm giác nàng ấy cực kì mỹ miều, hiệu quả đó đương nhiên là khác biệt.

Cho nên, tiền nào của ấy, không thể đánh đồng được.

Cho dù thoạt nhìn đồ vật giống nhau như đúc, sử dụng mới biết là khác biệt.

Bởi vì có loại còn phải phối hợp hoa lộ, mật hoa, thuốc dán … điều trị nội tiết cùng thể chất.

Cũng không phải chỉ trông vào công hiệu của kẻ vẽ trang điểm.

Ba gian phòng lớn, bỗng như chiến trường, gươm tuốt vỏ, nỏ giương dây khiến cho người ta không dám thở mạnh.

Thành công công không đạt được mục đích, không chịu rời đi.

Thái tử bỏ rõ ràng là cũng không muốn nhường.

Ai cũng cảm thấy mình có lý, ai cũng không chịu nhượng bộ.

Hoàng Phủ Giác muốn nói gì đó, căn cứ vào sự khiêm tốn của hắn từ trước tới nay, là tuyệt đối sẽ khiêm nhượng.

Nhưng lúc này đây, lại không dễ dàng như thế.

Thành công công đại biểu cho mẫu phi hắn, trình độ tranh đấu giữa Lương phi cùng hoàng quý phi nhất định còn lợi hại hơn cuộc tranh đấu giữa hắn và thái tử.

Hơn nữa, hiện tại hắn không có biện pháp tốt để giải quyết, nếu yếu thế, ngược lại không có lợi.

Cho nên, hắn đơn giản cũng không quản, chỉ cúi đầu uống trà.

Tô Việt thì lại càng không cần nói, hắn chỉ là tiểu nhân vật, có chút lo lắng cho Tô Mạt, sợ không thu dọn được chiến trường.

Dĩ vãng cũng có nhóm phu nhân quan chức ngang ngược quấy rối, cũng đều bị Tô Mạt đuổi về từng người một.

Diêm Vương dễ gặp, tiểu quỷ khó chơi.
 
Chương 951: Mùa xuân của Tỷ tỷ cũng đến?01


Nếu như hoàng quý phi và Lương phi đích thân có mặt, như vậy vì thể diện, các nàng sẽ dùng những lời lẽ sắc bén sau đó nhượng bộ lẫn nhau.

Ít nhất không để cho Hương lâu khó xử.

Nhưng làn này đến đều là đám tiểu quỷ, cho nên, trái phải hai bên đều khó xử.

Dù sao bên nào cũng không dễ đắc tội .

Bọn người Hình chưởng quầy không biết nên như thế nào mới tốt, nhìn hết cái này rồi cái kia, cũng chỉ có thể câm như hến.

Cuối cùng Tô Mạt đứng lên, ra hiệu với đại tiểu thư, muốn lén lút đi.

Thành công công để ý tới, trầm mặc hết nửa ngày, uất ức, cổ họng đều khàn khàn ,“Tô chưởng quầy, ngươi đứng lại!”

Tô Mạt bất đắc dĩ dẫn theo váy xoay người lại, cười nói:“Mọi người đừng có gấp, có việc gì đều thương lượng được hết.”

Thành công công hừ một tiếng,“Ta tăng thêm gấp đôi tiền cho ngươi!”

Sắc mặt Hoàng Phủ Giác trầm xuống, Thành công công này được mẫu phi quá dung túng rồi, nếu đối phương là Hương lâu bình thường, kẻ địch là loại phú hộ bình thường, ngươi dùng tiền đập vô mặt người ta là được, hiện tại đối mặt là hoàng quý phi, là Tô Mạt!

Hắn buông ly trà thản nhiên nói:“Thành công công, mọi sự đều có thứ tự đến trước và sau, không cần tranh chấp.”

Nghe hắn nói như thế, Tô Mạt thật ra bội phục hắn, hắn cư xử như thế, vậy nàng cũng không thể không nể mặt.

Nàng mỉm cười,“Một khi đã như vậy, vậy nước hoa và sản phẩm phấn bột đều là loại mặt hàng riêng biệt, Thành công công xin giúp Lương phi nương nương chọn nước hoa trước đi.”

Thành công công nghĩ nước hoa liền giống nhau, hơn nữa bôi lên sẽ có công hiệu gì đâu, bày ra......

Hắn muốn kiên trì, lúc này Hoàng Phủ Giác ngẩng mắt nhìn về phía hắn, Thành công công nhất thời giật mình run rẩy.

Cái liếc mắt này, nhị hoàng tử người luôn ôn nhu như ngọc sao lại có ánh mắt sắc bén kia.

Thành công công sửng sốt một lúc, Hoàng Phủ Giác bèn nói:“Mạt nhi hảo tâm, Thành công công ngươi đi chọn đi.”

Tô Văn Nhi cùng Tống Dung Miên vừa nghe thấy, cũng sợ run một chút, lập tức nói:“Hoàng quý phi nương nương cũng cần chọn nước hoa .”

Tô Mạt thản nhiên nói:“Lát nữa có cần lựa chọn những vật báu ở Trân Lung các?”

Cũng nhường, nhường cái đầu ý, sớm đã làm gì rồi ?

Chỉ biết dỗ dành bậy bạ, ghét nhất bị như vậy !

Tô Mạt phân phó Hình chưởng quầy vài câu, để hắn dẫn Thành công công đi, lại kêu Tô Việt giúp hoàng quý phi chuẩn bị những loại đồ đựng thích hợp, nàng thì thật sự không có tâm tình ứng phó với bọn họ nữa.
 
Chương 952: Mùa xuân của Tỷ tỷ cũng đến?02


Nàng nhìn đại tiểu thư một cái, nói nhỏ:“Tỷ tỷ, tỷ đi Hậu Tráo lâu nói chuyện với tam tỷ, hay theo ta trở về?”

Đại tiểu thư liếc nàng một cái, khóe miệng hơi cong, mang theo ý cười,“Ngươi bỏ về được sao? Chỉ sợ muốn đi Tề vương phủ.”

Tô Mạt cắn môi, chun cái mũi lại,“Tỷ tỷ cũng trêu ghẹo ta. Chỉ sợ lão tổ mẫu tiến cung là vì thương lượng việc hôn nhân cho tỷ tỷ đó.”

Đại tiểu thư sắc trắng bệch, Tô Mạt vừa thấy lập tức cảm thấy không tốt, khẳng định không phải đơn giản như nàng vẫn nghĩ như vậy, nàng cầm lấy tay đại tiểu thư, kéo theo ra sau viện.

Vào tới cửa viện, nàng phân phó mụ mụ đóng cửa lại.

Tô Mạt lôi kéo đại tiểu thư ngồi ở đình, sắc mặt nghiêm túc hỏi:“Tỷ tỷ, ngươi rốt cuộc làm sao vậy? Chẳng lẽ chúng ta cũng có chuyện không thể nói sao?”

Đại tiểu thư cắn môi, sau một lúc lâu, mới buồn bã nói:“Ta làm sao có thể không thể nói với ngươi, ta sợ ngươi tức giận.”

Tô Mạt ngồi ở bên cạnh nàng, nắm tay nàng, kiên định nói:“Tỷ tỷ, ngươi là tỷ tỷ tốt nhất của ta, ở trong lòng ta, ngươi và phụ thân quan trọng như nhau. Chẳng lẽ ngươi cảm thấy nếu ngươi không vui vẻ, ta sẽ vụng trộm vui vẻ một mình sao?”

Tuy rằng nàng rất muốn đi tìm Hoàng Phủ Cẩn, nhưng không có nghĩa là lúc tỷ tỷ có chuyên tâm sự, nàng sẽ để tỷ tỷ cô đơn.

Đại tiểu thư ôm lấy Tô Mạt, cằm để ở trên đầu vai của nàng, thanh âm nhẹ nhàng nói,“Mạt nhi, ngươi có biết, kỳ thật không phải tất cả mọi người đều có dũng khí như ngươi vậy?”

Tô Mạt nhẹ nhàng mà vỗ phía sau lưng của tỷ tỷ, ôn nhu nói:“Tỷ tỷ, dũng khí là bồi dưỡng a.”

Đại tiểu thư chậm rãi nói:“Ta nghe lão tổ mẫu cùng phụ thân thương lượng, có người đến cầu hôn , lão tổ mẫu hình như phải đáp ứng.”

Tô Mạt ngẩn ra, nhanh như vậy?

“Là ......” Nàng do dự một chút, lập tức phán đoán khẳng định không phải là thái tử,“Là công tử nhà ai?”

Đại tiểu thư cắn môi,“Ta ở vách ngăn cửa nghe lén được, nói là Tần gia công tử.”

Tô Mạt đầu óc xoay chuyển, Tần gia? Trong triều, họ Tần chính là Công bộ Thị Lang Tần gia.

Vị Tần Thị Lang này làm sự vụ của Thượng Thư, chỉng là chức vị không được thăng mà thôi.

Tô Mạt moi hết ruột gan đem tất cả những gì biết về người đó nói ra, vị Tần Thượng Thư kia làm người hơi có chút quái gở, kiệm lời, là người rất ngang ngược, không sai biệt lắm với Lại bộ Thượng Thư Tả lão nhân.

Lão tổ mẫu làm sao có thể lựa chọn hắn?

Mấu chốt nhất là, thái tử cùng hoàng quý phi, Tống gia những nơi đó thấy thế nào?

Có lẽ......

Bọn họ là không biết ?
 
Chương 953: Mùa xuân của Tỷ tỷ cũng đến?03


Tô Mạt nhìn biểu tình của đại tiểu thư, nàng cúp xuống hàng lông mi, cái mũi thẳng xinh đẹp, làm nổi bật chiếc cằm thanh tú.

Vẻ khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng kia dung hợp thản nhiên với sự ưu thương, có một loại không thể nắm trong tay vận mệnh của chính mình, muốn phản kháng, lại vô lực, khiến cho người ta có một loại cảm giác kinh diễm của đầu tháng ba im lìm vắng vẻ.

Tô Mạt trong lòng cả kinh, nắm chặt tay nàng, cười nói:“Chờ lão tổ mẫu trở về, chúng ta sẽ hỏi cặn kẽ một chút. Ta sẽ sai người đi tìm hiểu Tần công tử phẩm mạo ra sao.”

Đại tiểu thư bắt lấy tay nàng, nhẹ nhàng mà lắc đầu,“Ta...... hay là không cần đi hỏi thăm .”

Lệnh của cha mẹ lời của mai mối, cho dù đã biết vị hôn phu là cái dạng người gì, có năng lực như thế nào?

Nếu là ôn nhu tuấn tú, cũng coi như ổn.

Nếu là bề ngoài ôn hòa, sau lưng thô tục, thậm chí -- ngược đánh thê thiếp, thì có thể làm gì khác chứ?

Huống hồ, có mấy tên công tử thế gia là có thể bị người ta nhìn thấy tật xấu ở vẻ bề ngoài a?

Tô Mạt khuyên giải an ủi nói:“Tỷ tỷ, nếu là trước đây, ngươi chỉ có thể nghe theo trưởng bối trong gia tộc an bài. Nhưng hiện tại có ta, ta sẽ không để ngươi gả cho người ngươi không thích đâu.”

Nhìn trong mắt đại tiểu thư hiện lên một chút ánh sáng, Tô Mạt trong lòng khẽ động, không khỏi hỏi:“Tỷ tỷ, ngươi có người trong lòng ?”

Tô Mạt dù sao cũng là nữ hài tử hiện đại, đối với quan niệm tình yêu, không có bảo thủ như vậy.

Tự do luyến ái, thích thì ở cùng nhau, không cần để ý nhiều quá nhiều nhân tố khách quan.

Nhưng đại tiểu thư không giống với nàng, vừa bị Tô Mạt hỏi trắng ra như vậy, nhất thời từ hai má đến cổ, đỏ au.

Đại tiểu thư cúi mặt e thẹn, làn gió thổi phất sợi tóc của nàng, vén lên làn tóc mái, lộ ra cái trán trơn bóng như mây, hiện ra làn da màu trắng hồng càng tỏa ra vẻ mỹ lệ.

Tô Mạt giảo hoạt cười rộ lên, chọc nàng nói:“A ha, tỷ tỷ, để ta đoán trúng rồi nha, ngươi khẳng định có người trong lòng rồi, mau nói cho ta biết. Ta đều nói cho ngươi biết ta thích Tĩnh thiếu gia, ngươi cũng phải nói cho ta biết ngươi thích ai, nếu không ta sẽ không bỏ qua.”

Nàng bĩu môi, một bộ dáng muội muội làm nũng lôi kéo lắc lắc cánh tay tỷ tỷ.

Đại tiểu thư bị nàng làm như vậy càng trở nên mắc cỡ quẫn bách, gắt gao cắn môi, hai má càng đỏ ửng.

Tô Mạt thấy bộ dáng thẹn thùng của nàng đáng yêu vô hạn, vốn nghĩ tỷ tỷ bộ dáng lạnh nhạt đạm bạc sao lại có thể nhu mì yêu kiều như thế.

Hiện tại thấy tỷ ấy mắc cỡ như thế, lại thật giống như băng tuyết tan rã, là một loại ôn nhu khác không thể nói thành lời.
 
Chương 954: Mùa xuân của Tỷ tỷ cũng đến?04


Tỷ tỷ xinh đẹp trí tuệ như vậy, nhất định phải hạnh phúc nha!

Tô Mạt không muốn tỷ tỷ không vui, lại càng không muốn nàng không hạnh phúc.

Nàng cười hì hì nhìn đại tiểu thư, hắc hắc nói:“Ta đã biết, người trong lòng ngươi là -- A Cổ Thái có phải hay không?”

Mối tình thầy trò ở hiện đại nhiều vô số, một chút cũng không ngạc nhiên.

Đại tiểu thư cuống quít lắc đầu, xua tay nói:“Mạt nhi, đừng nói bậy, hắn là sư phụ ta, nếu đã bái sư phụ, thì phải là sư phụ cả đời. Không thể xằng bậy như thế.”

Quang mang trong mắt Tô Mạt ảm đạm đi xuống, nàng chu miệng, nghi hoặc nói:“Đó là ai?”

Trong lòng nàng tự nhiên biết là ai, nhưng trực giác không muốn thừa nhận.

Tỷ tỷ tiếp xúc nam tử, ngoài người nhà, chính là A Cổ Thái, thái tử, ngũ hoàng tử vài người mà thôi, hoặc là bởi vì mọi người vẫn hay nói nàng ấy phải làm thái tử phi, số mệnh định phải là thái tử phi, động tâm cũng không nhất định a.

Dù sao đối phương cũng là một nam nhân tuấn mỹ vô cùng, khí chất lạnh nhạt, thân phận tôn quý, nếu như bị chuyện gán ghép đôi với hắn, cũng sẽ làm cho nữ hài tử tim đập thình thịch, là chuyện không thể khắc chế.

Hơn nữa điều kiện thái tử là vô cùng tốt, danh môn khuê tú thầm mến hắn vô số kể.

Nhưng hắn giống như cũng chưa đối với ai quá phận -- ngoài tỷ tỷ ra.

Tô Mạt mím môi, nếu tỷ tỷ thật sự gả cho thái tử, vậy kế hoạch của nàng sẽ có biến đổi .

Nhưng, trực giác của Tô Mạt, nàng không tín nhiệm thái tử.

Nếu thật sự muốn chọn, nàng lại mong tỷ tỷ ở cùng ngũ hoàng tử, Hoàng Phủ Giác dù sao tính tình ôn hòa, sẽ yêu thương tỷ tỷ hết lòng.

Giống người như thái tử vậy, vạn nhất......

Tô Mạt nhất thời nóng lòng lên, vốn luôn luôn bình tĩnh biết kiềm chế, hiện tại lại còn khó chịu hơn việc xảy ra trên đầu mình.

Hoàng đế muốn ép tứ hôn cho Hoàng Phủ Cẩn, nàng đều là bình tĩnh thong dong, không có gì lo lắng .

Nhưng hiện tại, quan hệ đến chuyện của tỷ tỷ tình, đột nhiên cảm thấy có chút khó giải quyết.

Nếu tỷ tỷ không thích thái tử, không sao hết, nhưng nếu tỷ ấy thích, vậy chuyện đó sẽ phức tạp lên.

Nàng tuy rằng có thể nhìn thấy nhiều góc cạnh hơn, nhưng nàng không thể lấy cảm tình yêu ghét của chính mình để gay ảnh hưởng hay yêu cầu tỷ tỷ làm già khác?

Cho dù là vì tốt cho tỷ tỷ đi chăng nữa, cũng không thể mở miệng bảo tỷ tỷ đừng thích thái tử.

Bởi vì tuy rằng là vì muốn tốt cho tỷ ấy, cũng sẽ gây thương tổn cho tỷ tỷ.

Trọng yếu nhất là, Tô Mạt cảm thấy rất nhiều khi, càng ngăn cản phản đối, ngược lại càng dễ dàng làm cho người ta sinh ra một loại khát vọng mãnh liệt.
 
Chương 955: Mùa xuân của Tỷ tỷ cũng đến?05


Tỷ tỷ vốn là nữ hài tử kiên cường quật cường từ tận trong xương cốt, nếu không cũng sẽ không tạo nên cảnh tượng nháo loạn với Vương phu nhân như hiện nay.

Nếu người trong nhà không cho nàng thích thái tử, không được gặp mặt, có khả năng nàng ấy ngược lại sẽ có loại tâm lý phản nghịch, càng muốn gặp mặt thái tử.

Như vậy ngược lại không tốt.

Thiên kim tiểu thư đều sẽ bỏ nhà trốn đi cũng thư sinh.

Tuy rằng kết cục cuối cùng của tiểu thư hơn phân nửa đều rất bi thống, hoặc là trải qua gian khổ, nhưng là những điều trước kia nàng ta không dự kiến được.

Hơn nữa Tô Mạt cũng không thể tùy tiện, đợi tỷ tỷ một mình đối mặt với quả đắng mới nói: Xem đi, ta đã sớm dự đoán được

Nàng cảm thấy biện pháp duy nhất chính là mặt ngoài ủng hộ tỷ tỷ, sau đó nghĩ biện pháp làm cho tỷ tỷ nhìn rõ con người của thái tử.

Hơn nữa nàng cảm thấy người như thái tử vậy, vị tất sẽ thật sự thích tỷ tỷ.

Nếu là thật tâm yêu nhau, sẽ mặc kệ gia đình bối cảnh, không để tâm đến sức khỏe, mặc kệ xấu đẹp ra sao, không sợ có nhiều khuyết điểm ......

Thái tử có thể chịu được sao?

Tô Mạt quyết định thật nhanh, nói với đại tiểu thư:“Tỷ tỷ, ta cảm thấy hơi mệt, chúng ta ở đây nghỉ ngơi một chút rồi trở về nhà được không?”

Đại tiểu thư thân thiết nhìn về phía nàng,“Muốn lên lầu nghỉ ngơi một chút hay không?”

Tô Mạt lắc đầu,“Đi ra ngoài nhìn xem đi. Phỏng chừng bọn họ cũng đều chọn xong rồi.”

Hai người nắm tay nhau đi ra hậu viện, vào phòng khách, Thành công công vừa mới chọn xong xuôi, lấy nước hoa thượng hạng, là loại hoàng quý phi không có.

Đều là dúng các loại bình thủy tinh lóng lánh trong suốt chứa.

Ở thời đại này của bọn họ mà nói, đó chính là hàng mỹ nghệ vô giá, bảo bối, so với mã não Phỉ Thúy … là đồng giá.

Tô Văn Nhi cau mày, oán hận nhìn chằm chằm tiểu thái giám bên người Thành công công kia đang ôm cái hộp gỗ, bọn họ vừa lòng cáo từ rời đi.

Không có trả tiền, nói là sau này mới đưa tới.

Hai mắt Tô Văn Nhi quả thực là muốn bốc hỏa .

Nếu Lương phi lấy ra những món đó, hoàng quý phi không có, vậy chuyến đi này, chính là vô công ngược lại còn có tội.

Nàng đi đến bên người thái tử, nhẹ nhàng cắn môi, thấp giọng nói:“Điện hạ, hoàng quý phi nương nương cũng muốn nước hoa .”

Thái tử nhìn nàng một cái, nàng đang cúi đầu, lộ ra cái cổ tuyết trắng, treo đung đưa một đôi khuyên tai hình san hô, tôn lên dàn da trắng như dương chi bạch ngọc, phá lệ tinh tế đẹp mắt.
 
Chương 956: Mùa xuân của Tỷ tỷ cũng đến?06


Quan trọng là nàng khôn khóe hiểu chuyện, lại thùy mị trí tuệ, tuy rằng nhìn nhu nhược như hoa lan, lại am hiểu lòng người như vậy.

Mẫu phi nói từ lúc nhị tiểu thư Tô gia tiến cung, bà thấy thoải mái rất nhiều, nhị tiểu thư sẽ kể truyện cho bà nghe, còn giúp bà mát xa đầu, giúp cho chứng đâu đầu của bà nhẹ đi rất nhiều.

Nhị tiểu thư thật sự rất bác học, cầm kỳ thi họa cũng rất tinh thông .

Tuy rằng là thứ nữ, nhưng khí chất tự nhiên hào phóng, không kém gì so với đích nữ ( con vợ cả).

Lúc này hắn giương mắt nhìn thấy Tô Mạt cùng đại tiểu thư.

Đại tiểu thư làm như vô tình liếc hắn một cái, tầm mắt hai người chạm vào nhau giữa, nàng liền lập tức quay mặt, khuôn mặt bình tĩnh.

Tô Mạt lại có thể cảm giác được tỷ ấy đang khẩn trương, bởi vì bàn tay đại tiểu thư đang nắm tay nàng lực đạo bỗng dưng mạnh một chút.

Xem ra, tỷ ấy thật sự thích thái tử.

Quả thật là thích hắn, nàng thở dài, chính là sẽ chịu khổ.

Thái tử đứng dậy, bước đến trước mặt hai người.

Đại tiểu thư cùng Tô Mạt vội hành lễ.

Thái tử vươn tay đỡ khuỷu tay đại tiểu thư.

Cả người nàng run lên, tim đập gia tốc, sắc mặt phiếm hồng, cuống quít cụp mắt xuống.

A Cổ Thái đang cùng Hoàng Phủ Giác, Tô Việt nói chuyện cũng đi tới, nói với đại tiểu thư cười nói:“Nhu nhi, ta viết mấy trang giấy về hương liệu, ngươi muốn hay không?”

Khuôn mặt Thái tử trầm xuống, sắc mặt chuyển thành lãnh khốc, phát ra một tiếng hừ lạnh.

Đại tiểu thư nhẹ nhàng cắn môi, dùng sức cầm lấy tay Tô Mạt.

Tô Mạt cười nói:“A Cổ Thái, ngươi âm hiểm a. Có sách hay không cho chúng ta xem, thật sự là bất công, có thứ tốt đều nghĩ đến đồ đệ ngươi trước, chẳng lẽ ta không có phần sao?”

Đôi mắt băng lam của A Cổ Thái dừng trên người đại tiểu thư, không che dấu ánh mắ của mình,“Cái này không thích hợp với ngươi, cái này ta chỉ viết cho Nhu nhi thôi .”

Bày tỏ hảo cảm trắng trợn như thế......

Tô Mạt có chút đau đầu , tên A Cổ Thái này, mỗi lần đều như vậy, không thích sẽ nói thẳng, thích cũng sẽ không che dấu chút nào.

Liều mạng giống tính cách Hoàng Phủ Giới.

Chủ yếu là...... Nhu nhi tiếng kêu này quá mức ái muội, vô cùng thân thiết .

Tỷ tỷ là trưởng nữ Tô gia, cho dù cha mẹ trong nhà đều là nói đại tiểu thư nhà chúng ta, rất ít người người kêu tên nàng.

A Cổ Thái không biết hay là cố ý ?

Dựa vào sự nghiên cứu của hắn về văn hóa người Hán, tuyệt đối là cố ý.

Tô Mạt trừng mắt liếc hắn một cái, cảnh cáo hắn không được quá phận.
 
Chương 957: Như gần như xa giống như yêu giống như hận 01


Tô Mạt trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, cảnh cáo hắn không được quá phận.

Thái tử quả nhiên quay đầu nhìn về phía A Cổ Thái, ánh mắt lạnh lẽo, khóe môi nhếch lên một ý cười thâm sâu.

A Cổ Thái chỉ coi như không biết gì, cười nói:“Bảo bối Mạt Lị, ta quyết định ở Hương lâu, tạm thời không quay về vườn hoa .”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Mạt đều nhăn lại, lập tức nói:“Được, đến tháng thượng Tị chúng ta cùng đi vườn hoa, ngươi một mình ở lại kinh thành.”

A Cổ Thái nhìn về phía đại tiểu thư,“Các ngươi đều đi sao?”

Đại tiểu thư gật đầu.

Thái tử hừ một tiếng, lần này thanh âm có điểm lớn, sắc mặt đại tiểu thư tái nhợt.

Thái tử nhìn về phía Tô Mạt,“Nha đầu, lấy thêm hương lộ (nước hoa) của các ngươi ra nữa đi để chi nhị tiểu thư của ngươi chọn thêm. Mẫu phi ta phân phó, các nàng ấycũng không có biện pháp.”

A Cổ Thái lạnh lùng nói:“Đã hết!”

Thái tử có thái độ thù địch với hắn, hắn đương nhiên cảm giác được ngay.

Tô Văn Nhi cùng Tống Dung Miên thướt tha đi tới, nàng dùng ánh mắt mênh mông như nước nhìn Tô Mạt cùng A Cổ Thái,“Mạt nhi, A Cổ Thái sư phó, xin thỉnh hỗ trợ, dù sao hoàng quý phi nương nương tôn quý, nếu thời điểm tiết đạp thanh......”

Những chữ sau cùng không cần phải nói, mọi người cũng đều biết nàng ta muốn biểu đạt có ý tứ gì.

Nàng cắn môi ngẩng đầu nhìn thái tử liếc mắt một cái, vẻ mặt áy náy cùng xin lỗi, một bộ dáng điềm đạm đáng yêu.

Cho dù là đối với huynh trưởng cũng chưa từng như vậy qua.

Tô Mạt trong lòng cười lạnh, A Cổ Thái trước nay luôn coi sắc mặt Tô Mạt làm việc, thấy mặt nàng lộ vẻ khó chịu, lại nhìn thấy thái tử đang nhìn lại nhị tiểu thư cùng Tống Dung Miên.

Lẽ ra Tống Dung Miên càng có quan hệ thân thiết hơn với thái tử, nhưng nàng ta lại dường như giữ khoảng cách với thái tử.

Ngược lại Tô Văn Nhi, lại có bộ dáng thân thiết vô cùng với thái tử.

Để cho A Cổ Thái không thể dễ dàng tha thứ là, nhị tiểu thư rõ ràng là người của Tô gia, nhưng xem ra, đối với nàng ta Tô gia chỉ như viên gạch lót đường mà thôi.

Thật sự là làm cho hắn không thể khoan dung, dám khi dễ bảo bối Mạt Lị, như vậy sao được chứ?

Hắn không khỏi bĩu môi,“Các vị thật ngại quá, hương lộ của bổn tiệm bởi vì ta lười nhác, loại tốt nhất đã hết mất rồi. Nếu muốn, chỉ có thể chọn cái khác .”

Tô Văn Nhi vừa nghe, vội hành lễ với A Cổ Thái, mềm giọng cầu xin nói:“A Cổ Thái sư phụ, nể mặt tỷ tỷ và muội muội của ta, thỉnh ngài có thể vất vả hơn một chút, có thể điều phối giúp chúng ta vài mùi hương được không. Không cần nhiều , chỉ cần đặc thù một chút là được rồi.”
 
Chương 958: Như gần như xa giống như yêu giống như hận 02


A Cổ Thái nhíu mày, sắc mặt lộ ra một nụ cười lưu manh, hắn hì hì ha ha nói:“Vị tiểu mỹ nhân này, bộ dạng ngươi xinh đẹp như vậy, cho ta thơm một chút, ta liền giúp ngươi điều ra một loại, được không hả!”

Tô Văn Nhi sắc mặt lập tức trắng bệch, trong mắt đã lã chã chực khóc, thân thể lung lay sắp đổ ,“Ngươi, ngươi......”

Nàng ta che mặt mà khóc, vội vàng đi đến một góc trong sảnh, dựa vào cây cột nức nở không thôi, đầu vai gầy yếu hơi hơi run lên.

Thái tử lạnh lùng nhìn A Cổ Thái một cái, lại nói với Tô Mạt cùng đại tiểu thư:“Hết hàng?”

Đại tiểu thư cắn cắn môi, vừa muốn nói, A Cổ Thái lại nhảy ra nói:“Quả thật đã hết. Hôm nay ta chỉ có một điều kiện, nếu không ta sẽ không đáp ứng.”

Nói xong hắn phân phó gã sai vặt đi theo hắn,“Đi, nói cho nhóm bảy vị sư phó điều hươn kia, đem nước hoa còn lại đều đổ hết vào trong nước.”

Nói xong hắn còn nhấc chân phải nghênh ngang giẫm lên hòn giả sơn, tựa trên đầu gối của chính mình, kiêu ngạo nhìn thái tử.

Bên kia đám người Tô Việt vội lại đây, hắn muốn khuyên giải, Hoàng Phủ Giác ra dấu cho hắn đừng xen vào.

Tô Việt lập tức hiểu ý, lập tức ngăn cản Hoàng Phủ Giới người đang muốn đi ra khuyên can.

Hoàng Phủ Giới đều nghẹn muốn chết, hắn rất không thích những người này đùa giỡn tâm cơ, hắn thà đi về Tề vương phủ ở bên cạnh người nhị ca kiệm lời của hắn còn hơn.

Hơn nữa nói thật hắn cũng không thích Tô Văn Nhi, hắn luôn cảm thấy nàng ta lươn lẹo, nói chuyện vòng vèo.

Muốn cái gì, chưa bao giờ nói thẳng, cứ phải quanh co lòng vòng, ngươi hỏi nàng ta muốn không, nàng ta còn phủ nhận.

Hắn cảm thấy chính mình không thích giao tiếp cùng người như vậy, hắn thích sảng khoái, giống Tô Mạt như vậy, có cái gì nói cái đó.

Tô Mạt chính là có bản lĩnh như vậy, khiến người thẳng thắn nghĩ nàng là người thắng thắn, khiến cho người phúc hắc nghĩ rằng nàng vô cùng phúc hắc, mà người chân thành hồn nhiên chung tình là Hoàng Phủ Cẩn, người hắn bên người lại cảm thấy nàng rất giống với vương gia của bọn họ.

Hoàng Phủ Giới nhịn không được, lớn tiếng nói:“Ngũ Ca, ta muốn đi thăm nhị ca , ngươi đi không?”

Hoàng Phủ Giác nhìn về phía Tô Mạt, nàng xem ra có chút khẩn trương, là đang lo lắng cái gì sao?

Từ lúc quay về tới giờ, tầm mắt hắn liền luôn luôn dán trên người nàng, quan tâm nhất cử nhất động của nàng, nghĩ nàng rốt cuộc bị sao vậy.

Cho nên lúc Hoàng Phủ Giới hỏi hắn muốn đi Tề vương phủ hay không, giống như một gậy khiến hắn tỉnh táo lại.

Hắn liếc thái tử một cái, bắt gặp ánh mắt thâm trầm u ám của hắn, nhất thời như bị tạt một chậu nước lạnh vô mặt, trong lòng rất lạnh.
 
Chương 959: Tỷ muội phản bội do tranh giành tình nhân?01


Chính mình có phải quá mức thờ ơ hay không?

Thái tử liếc A Cổ Thái một cái, lại nhìn đại tiểu thư một cái, sau đó đi vào phòng khách, nói với Tô Văn Nhi:“Không cần ủy khuất bản thân, chúng ta hồi cung đi.”

Ý bảo Tống Dung Miên chỉ huy cung nữ cùng bọn thái giám đem những món đã lựa chọn xong đem về.

Lại kêu thái giám bên người hắn trả tiền.

Bởi vì là đã chọn xong xuôi, A Cổ Thái không giở trò lưu manh được, ngược lại còn cười tủm tỉm nhìn Tô Văn Nhi.

Tô Văn Nhi xoẹt qua ánh mắt nhìn hắn, thấy hắn có một loại tuấn mỹ rất đặc biệt, khác hoan ftoanf với nam nhân Đại Chu.

Tuy rằng nàng hận hắn khinh bạc nàng, nhưng cặp thâm thúy kia giống như như có thể nói chuyện, lại giống như mang theo một ma lực nào đó, lập tức có thể tiến sâu vào đáy lòng, làm cho người ta không tự chủ được nảy sinh tâm hoảng ý loạn.

Nàng cắn môi nghiêm mặt nói:“A Cổ Thái tiên sinh, ngươi là sư phó do muội muội ta mời đến, ta không thể bất kính với ngươi. Nhưng ta là người trong sạch, cũng không phải cái loại nữ hài tử có thể cùng ngươi đùa bỡn phóng đãng, ngươi nói ra những lời khinh bạc như thế, còn có chút phong phạm của người quân tử nào chứ?”

Thời điểm nói những câu này, tầm mắt của nàng liền liền như có như không liếc đại tiểu thư một cái.

Lúc này thần kinh đại tiểu thư cực kì nhạy cảm, như thế nào lại không hiểu được?

Đều nói nữ nhân luyến ái có tố chất thần kinh vùa mẫn cảm lại yếu ớt, từ ánh mắt của nhị tiểu thư nhìn thái tử dịu dàng như nước kia, đại tiểu thư có thể ngửi ra được mùi rồi.

Câu này của nàng ta, phối với ánh mắt kia, liền càng thêm không hề nghi ngờ gì nữa.

Sắc mặt nàng nhất thời trắng bệch, tức giận đến tay chân lạnh lẽo, thế nhưng nói không ra lời.

Tô Mạt lập tức cảm giác được sự biến hóa của tỷ tỷ, vội cầm tay nàng, nhìn Tô Văn Nhi lạnh lùng nói:“Nhị tỷ tỷ đương nhiên không phải cái loại người khinh bac phóng đãng kia, đương nhiên sẽ không ở lại qua đêm với với nam nhân chưa lập gia đình đâu.”

Nếu Tô Văn Nhi nói bản thân mình, Tô Mạt là tuyệt đối không quan tâm, chuyện của nàng cùng Hoàng Phủ Cẩn, vốn thiên hạ đều biết.

Nàng dám đứng trước mặt mọi người thừa nhận nàng thích Hoàng Phủ Cẩn, Hoàng Phủ Cẩn cũng dùng hành động của hắn chứng minh tình yêu của hắn đối với nàng.

Nàng tự nhận là loại da mặt dày, tuyệt đối sẽ không vì mất mặt thể diện gì đó mà làm ảnh hưởng đến tình cảm của nàng.

Nhưng đại tiểu thư thì khác, nàng là người cô đại trọng danh dự như sinh mệnh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom