Này Đối Tượng Công Lược, Để Xem Ai Ngược Ai?

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
864,305
Điểm cảm xúc
146
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Này Đối Tượng Công Lược, Để Xem Ai Ngược Ai?

Này Đối Tượng Công Lược, Để Xem Ai Ngược Ai?
Tác giả: Nhất Chỉ Tiểu Ngư/一只小鱼
Tình trạng: Đã hoàn thành




Tác giả: 一只小鱼

Thể loại: Tiểu Thuyết, Ngôn Tình, Hệ Thống, Vả Mặt, Hiện Đại

Giới thiệu

Thịnh Lâm ngược tôi cả trăm lần, tôi vẫn đối xử với hắn như mối tình đầu.

Nhưng công lược 6 năm, hắn vẫn chọn kết hôn với bạch nguyệt quang.

Đã thế tôi mặc kệ.

Ủa gì? Hệ thống cũng bắt đầu 618!

Nhìn tài khoản đầy ắp hơn 200 vạn điểm tích lũy.

Nữu Hỗ Lộc • Ôn Tâm tôi quay lại chiến đây!
 
Chương 1


1.

Thịnh Lâm dẫn theo bạch nguyệt quang của hắn về.

Cuối tháng này bọn họ sẽ kết hôn.

Còn một tháng nữa là thời hạn công lược của tôi kết thúc.

Nhiệm vụ công lược của tôi là khiến Thịnh Lâm yêu tôi.

Để đạt được mục tiêu này, tôi đã tốn mất 6 năm trời.

6 năm qua, Thịnh Lâm ngược tôi cả trăm lần, tôi vẫn đối xử tốt với hắn như mối tình đầu.

Tiếc là, bạch nguyệt quang của hắn đã trở lại, tôi đọ không nổi.

Tôi vẫn chưa c.h.ế.t tâm, hỏi hệ thống giá trị tình yêu Thịnh Lâm dành cho tôi đạt bao nhiêu.

Hệ thống nhắc nhở tôi: "Giá trị tình yêu của hắn đối với cô đạt 30, nếu tháng sau giá trị tình yêu của đối tượng công lược không đạt 80, cô sẽ bị xóa bỏ!"

Má nó chứ, lại còn chưa đạt tiêu chuẩn.

6 năm, cho dù thăng cấp đánh quái, cũng không chỉ có từng ấy điểm.

Lòng tôi lạnh như tro tàn, công lược lâu như thế, điểm thấp như vậy khiến tôi rất thất vọng.

Suốt cả 6 năm cũng chưa hoàn thành nhiệm vụ, tôi thật sự không tin chỉ trong một tháng là có thể hoàn thành được.

Đằng nào chả bị xóa bỏ, tôi việc chó gì phải để hắn ngược thêm một tháng.

Đúm vậy, tôi triệt để kệ mọe!!!

2

Lần đầu tiên tôi ngủ nướng sau 6 năm.

Trong sáu năm qua, để khiến Thịnh Lâm yêu tôi, tôi đã phải kiên trì mỗi ngày đều dậy sớm làm bữa sáng cho hắn.

Mặc dù hôm nay theo thói quen đồng hồ sinh học khiến tôi vẫn thức dậy đúng 6 giờ 30.

Nhưng nằm ở trên giường chơi điện thoại di động không phải sướng sao!

"Bữa sáng hôm nay đâu?"

"Cô có thể có trách nhiệm hơn chút được không, vì phải chờ bữa sáng của cô, tôi thiếu chút nữa đã đi làm muộn."

???

Sau sáu năm, người đàn ông này lần nào cũng có thể thay đổi cách thức khiến tôi tức giận đến phát điên.

Còn một tháng nữa là nhiệm vụ kết thúc, tôi sẽ không ngu mà tự đi rước lấy nhục thêm: "Muốn ăn sáng thì tự đi mà mua, tôi không phải giúp việc nhà anh?"

"Ôn Tâm, cô chờ đó cho tôi."

Cách màn hình di động tôi cũng có thể tưởng tượng được dáng vẻ hổn hển tức giận của hắn ta.

Tôi cũng không định làm nhiệm vụ nữa, sao tôi phải chiều theo ý hắn?

"Chờ đó cái quỷ, tôi hôm nay chính thức thông báo cho anh biết, lão nương không rảnh hầu hạ anh nữa, bớt làm phiền tôi đi."

Gửi xong tin nhắn, tôi tiếp tục chơi điện thoại.

Hệ thống nóng nảy: "Cô đắc tội đối tượng công lược, hiện tại giá trị tình yêu của hắn thoáng cái giảm xuống 0"

Tôi thoải mái nhàn nhã: "Dù sao cũng sẽ thất bại, có kém hơn cũng không sao."

Hệ thống tận tình khuyên bảo: "Còn một tháng nữa cơ mà, vẫn còn có cơ hội, đạt 80 là thành công rồi."

Tôi: "Sáu năm tôi còn không hoàn thành được thì cần gì phải chịu đau khổ thêm một tháng nữa, kệ mọe đi."

Hệ thống tức giận: "Nếu như cô thất bại, tôi cũng sẽ bị xóa bỏ theo."

Tôi: "Bảo bối, làm công không dễ dàng gì, chúng ta hãy cùng nhau hưởng thụ một tháng tốt đẹp cuối cùng này đi."

Hệ thống: "..."
 
Chương 2


3

Mấy ngày nay phải nói là những giây phút thoải mái nhất trong sáu năm qua. . ngôn tình sủng

Mệt thì đi ngủ, đói thì ăn, thích mua gì thì mua.

Không cần lúc nào cũng bị Thịnh Lâm gọi tới gọi lui, không cần bị hắn dùng lời nói nhục nhã.

Cũng không cần phải nhìn hắn trái ôm phải ấp ¹những người ghê tởm.

(¹ở đây chắc nói tiếp viên, gái gọi.)

Cuộc sống như này thật quá sung sướng!

Hệ thống lại cần cù thay đổi biện pháp khuyên bảo tôi.

"Cô còn tiếp tục sa đọa như vậy, cũng chỉ có thể chờ bị xóa bỏ."

"Chúng ta cùng nhau cố gắng, tôi cho cô gian lận, chúng ta còn có thể thắng!"

"Ô ô ô, tôi còn chưa muốn chết!"

……

Nhưng tôi đã quyết tâm phải hưởng thụ thật tốt khoảng thời gian một tháng này, dù sao sáu năm này trôi qua tôi thật sự đã uất nghẹn rất nhiều.

Hệ thống nhìn tôi mềm cứng không ăn, cũng ngừng làm việc, một ngày không có động tĩnh.

Không nghĩ tới nửa đêm 12 giờ lúc tôi còn đang xem phim, hệ thống lại lần nữa login.

Hệ thống: "Tin tức tốt, tin tức tốt!"

Tôi: "Có chuyện gì vậy?"

Hệ thống gửi cho tôi một đường link: "Cô xem đi."

Tôi điều khiển liên kết trong đầu, chỉ thấy mấy chữ to màu đỏ đập vào mắt.

"Sự kiện sale lớn 618 lần đầu tiên đã chính thức ra mắt, hàng triệu khoản trợ cấp đang chờ bạn."

Giới hệ thống cũng bắt đầu làm marketing?

Đầu tôi đầy dấu chấm hỏi, hệ thống lại lải nhải nói.

"Đây là một cơ hội tuyệt vời cho chúng ta, sự kiện này siêu lớn, dựa theo điểm tích lũy của cô có thể mua rất nhiều đạo cụ. Mua đạo cụ giúp đỡ nhất định có thể công lược thành công."

Tôi: "Ngại quá, tôi không có hứng thú."

Lúc mới bắt đầu công lược, tôi cũng từng dùng điểm tích lũy đổi lấy đạo cụ, nhưng cuối cùng phát hiện đều là đạo cụ vô dụng, đến cuối cùng thì cũng không mua đạo cụ gì nữa, giờ chỉ giữ lại điểm tích lũy ở trong tài khoản.

Hệ thống: "Không giống nhau, lần này thật sự không giống nhau."

Để quảng bá sự kiện này, rất nhiều đạo cụ mới đã được đưa ra, giá cả tốt và chất lượng cũng tốt.

"Tôi đã xem tài khoản của cô rồi, hiện tại cô chính phú hào có rất nhiều điểm tích lũy trong giới hệ thống!"

Hệ thống hưng phấn nói, tôi cũng không quan tấm sự kiện gì, thế nhưng phú hào thì tôi ngược lại rất thích!

Tôi giả bộ tùy ý mở tài khoản, không nghĩ tới sáu năm qua điểm tích lũy của tôi đã tích góp được hơn 200 vạn, đứng thứ hai trong bảng xếp hạng.

Má nó chứ, tôi rốt cuộc là đã phải chịu bao nhiêu ngược đãi mới có thể đứng hạng thứ hai bảng xếp hạng vậy!

Cũng may bao khó khăn chịu khổ của tôi cuối cùng cũng được đền đáp bằng thứ điểm tích lũy này.

Tôi nghi ngờ tiến vào trung tâm mua sắm đạo cụ, hệ thống quả nhiên không lừa tôi, lần này có rất nhiều đạo cụ mới.

Đạo cụ ban đầu giá cao căn bản không mua nổi giờ đây sau khi được giảm giá và trợ cấp cũng trở nên thuận mắt hơn rất nhiều.

Hệ thống còn đang lải nhải: "Thời gian sự kiện này tận một tháng, cô có thể từ từ chọn."

Đột nhiên tôi lại tràn đầy ý chí chiến đấu.

Không thể không nói, sự kiện của giới hệ thống là thật.

Giảm giá là giảm giá thật, trợ cấp cũng là trợ cấp thật, không cần phải trả góp, chiết khấu đầy đủ, càng không có quy tắc rắc rối gì.

Bởi vì là người dùng cũ từ năm năm trở lên, trung tâm mua sắm đạo cụ trực tiếp tặng cho tôi mười vạn điểm tích lũy cùng với mấy đạo cụ nhỏ.

Tôi nhìn số dư điểm tích lũy, cùng các loại đạo cụ trong khu mua sắm.

Sau khi dùng đạo cụ làm thanh lọc da, tôi chìm vào mộng đẹp ngủ ngon lành.

Bắt đầu từ ngày mai tôi chính là Nữu Hỗ Lộc • Ôn Tâm.
 
Chương 3


4

Trước khi gặp Thịnh Lâm, trước đây tôi đã mua đạo cụ điểm kháng cự, vì vậy tôi sẽ nhận được điểm nhờ bị ngược đãi. Nhưng bây giờ tôi sẽ nhận được điểm nhờ chống lại đối tượng công lược.

Tôi lại mua một đạo cụ có giá trị mị lực gấp đôi để nhằm vào đối tượng công lược. Giá trị tình yêu cũng sẽ theo giá trị mị lực của bản thân người công lược nhân đôi.

Tôi đến nhà Thịnh Lâm với sự tự tin hoàn toàn, dì giúp việc đã trực tiếp mở cửa khi nhìn thấy tôi.

Vừa bước vào phòng, tôi đã thấy Thịnh Lâm đang ngồi trên ghế sofa với quầng thâm dưới mắt trông đầy tức giận.

Một sự ngạc nhiên hiếm hoi chợt hiện lên trong mắt tôi.

Hệ thống nhắc nhở: "Giá trị tình yêu của đối tượng công lược đang được tăng cao, đạt 60."

Tôi hất tóc tự tin bước về phía hắn.

Giọng điệu Thịnh Lâm lạnh lùng: “Không phải cô đã nói với tôi rằng cô sẽ không đến hầu hạ tôi nữa sao?”

Đồng thời, trông hắn vẫn như thể tôi biết cô còn sẽ đến.

Có đạo cụ trong tay, tôi không còn rụt rè nữa.

Sợ cái khỉ gì, tôi lập tức vào chủ đề trước.

“Tôi hối hận rồi, được chứ?”

Hệ thống hiển thị: [Điểm + 2]

Thịnh Lâm không ngờ tôi sẽ phản bác.

Hắn sửng sốt một lúc rồi mới phản bác lại.

“Trước đây cô nói sẽ làm bữa sáng, bây giờ lại nói sẽ không làm, còn nói không phải giúp việc của tôi nên không rảnh mà đi phục vụ tôi, bây giờ cô lại hối hận rồi, cô là người lớn nhưng lại không đáng tin cậy như vậy, hử?"

“Chẳng lẽ anh không như vậy à?”

[Điểm +5] Thịnh Lâm nhìn tôi với vẻ mặt khó hiểu.

Xét về độ đáng tin cậy, tôi thực sự không thể so sánh được với Thịnh Lâm.

"Năm đầu tiên chúng ta quen nhau, anh đã hứa sẽ cùng tôi đến buổi hòa nhạc, tôi đã đợi anh ở ngoài trời suốt hai tiếng đồng hồ, cuối cùng anh lại quên mất khi đang mở tiệc với bạn bè."

"Năm thứ ba chúng ta quen nhau, anh rủ tôi cùng tổ chức sinh nhật, tôi đã đợi anh cả đêm, ngày hôm sau thấy hot search tôi mới biết rằng anh đã đi Thái Lan cùng với một minh tinh giới giải trí."

"Năm ngoái anh ngỏ lời với tôi làm bạn gái anh, ngày hôm sau anh quay lại với Bạch Nguyệt Quang, còn nói với tôi lời nói ngày hôm trước là say rượu."

Tôi nói ra như điên.

Hệ thống: "Ồ, điểm +20"

Không nhắc tới cũng không biết, không ngờ Thịnh Lâm lại là một kẻ cặn bã như vậy.

May mà bây giờ tôi không còn thích hắn nữa, nếu không thì chẳng khác gì nữ chính thuần khiết trong tiểu thuyết ngược văn rồi.

Càng nghĩ càng tức, tôi trực tiếp tiến vào trung tâm mua sắm mua đạo cụ cho chế độ ngược văn nam chính.

Hệ thống: "Sau khi sử dụng đạo cụ, tình cảm ảo của đối tượng công lược dành cho cô sẽ đạt tới 100 và có hiệu lực trong vòng 24 giờ."

Thịnh Lâm, người vừa cau mày và tỏ ra khó chịu giờ đột nhiên dịu lại.

"Tâm Tâm, tất cả đều là lỗi của anh. Từ giờ trở đi anh sẽ là người làm bữa sáng và hầu hạ em."

(Lúc này Thịnh Lâm đang bị đạo cụ ảnh hưởng nên đổi xưng hô từ tôi->anh, cô->em)

Nhìn Thịnh Lâm làm chó li3m, tôi rất hài lòng: “Tôi muốn ăn bánh kem của tiệm xx”

“Được, anh sẽ bảo tài xế đi mua ngay.”

Thịnh Lâm quay người lại, đang định ra lệnh.

Tôi chợt không vui: “Này, tôi muốn ăn đồ anh tự mua.”

Nhà Thịnh Lâm ở trong khu biệt thự, cách tiệm bánh ngọt ở trung tâm thành phố một tiếng rưỡi đi đường.

Hắn mắc bệnh cũ ở chân, nếu giữ nguyên một tư thế lâu thì chân sẽ đau nhức nên bình thường khi đi đâu thì đều là tài xế lái xe.

Thịnh Lâm rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

"Sao, không muốn?"

Thịnh Lâm lập tức đứng dậy: "Không có, anh đi mua ngay đây."
 
Chương 4


5

Qua hai giờ Thịnh Lâm mới mua bánh ngọt về, hắn vẻ mặt mừng rỡ đưa tới trước mặt tôi.

"Bây giờ tôi không muốn ăn bánh ngọt nữa, để đó đi."

Trong mắt Thịnh Lâm nhất thời tràn ngập sự mất mát, giống như phi tử thất sủng trong hậu cung.

Nhìn chân hắn cứng ngắc muốn lên sô pha nghỉ ngơi, tôi vội vàng mở miệng.

"Đến giờ ăn tối rồi, tôi để dì giúp việc tan ca sớm, anh làm đồ ăn cho tôi đi."

Thịnh Lâm vừa ngồi xuống muốn mát xa chân lập tức đứng dậy.

"Nhưng anh không biết làm."

Gân xanh trên huyệt thái dương của hắn nhô lên, môi trắng bệch, bộ dáng trông rất khó chịu.

Trông giống như nữ chính tiểu bạch hoa bị khi dễ trong tiểu thuyết ngược văn.

Nam chính trong ngược văn cũng đâu có nhìn thấy sự khổ sở cùng bi thương của nữ chính.

Cho nên hiện tại tôi- - đương nhiên là sẽ không đau lòng.

Vẻ mặt tôi đầy vẻ mất hứng: "Vậy tôi ra ngoài ăn."

Thịnh Lâm kéo tay tôi: "Anh sẽ làm ngay."

Hơn một giờ, Thịnh Lâm một mình bận rộn trong bếp, trong lúc đó còn làm vỡ hai cái đ ĩa.

Chờ hắn làm xong đồ ăn bưng ra, một anh bạn nam của tôi vừa vặn đến.

"Bạn tôi dẫn tôi đi ăn đồ ăn ngon, anh tự ăn một mình đi."

Thịnh Lâm mặc tạp dề màu hồng nhạt không vừa người, bưng đ ĩa nhìn chúng tôi đứng ở cửa, dáng vẻ thậm chí có chút buồn cười.

"Anh ta là ai?"

"Bạn bè bình thường."

Khóe miệng Thịnh Lâm nhếch lên một nụ cười khổ: "Đồ ăn đã làm xong rồi, có thể đừng đi được không?"

"Anh tự ăn đi, bạn tôi đều tới cả rồi, đi thôi."

Không thèm nhìn thêm vẻ mặt mất mát của Thịnh Lâm, tôi đóng cửa lại không chút lưu luyến.

Hệ thống: "Hắn vẫn duy trì tư thế không động như vừa rồi, hiện tại giá trị mất mát của đối tượng công lược đạt 100!"

Hệ thống: "Chúng ta như vậy có quá đáng quá hay không?"

Tôi: "Thu hồi lòng trắc ẩn của cậu đi, nghĩ lại xem sáu năm qua tôi đã sống như thế nào, nghĩ lại xem đồng nghiệp của cậu đã miêu tả ký chủ của bọn họ khi là nữ chính ngược văn sống như thế nào đi!"

Hệ thống lập tức trở nên phẫn nộ.

"Ngược, hung hăng ngược hắn cho tôi."
 
Chương 5


6

Tôi chơi đến ngày hôm sau mới về đến nhà Thịnh Lâm.

Từ tối hôm qua đến nay hắn tổng cộng gửi cho tôi ba tin nhắn.

"Tâm Tâm, em đang ở đâu, anh lập tức đi tìm em."

Tôi không trả lời, một lát sau hắn lại nhắn: "Anh đi đón em, anh tuyệt đối sẽ không quấy rầy em."

Tôi vẫn không trả lời.

Đến cuối cùng hắn gửi một tin: "Em chơi vui vẻ, anh không quấy rầy em nữa."

Tôi đặt điện thoại xuống và tiếp tục nhảy bungee với bạn bè.

Giờ phút này hắn đang mất mát ngồi nhìn chằm chằm điện thoại di động thật lâu rồi lại buông xuống.

Nghe được tiếng bước chân, quay đầu lại phát hiện là tôi, hắn ¹kinh hỉ lập tức chạy tới.

¹kinh hỉ: kinh ngạc + vui vẻ

"Tâm Tâm, em chơi xong sao không gọi anh tới đón."

"Em ăn cơm chưa, tối qua anh cố ý tìm đầu bếp dạy anh làm hai món, bây giờ anh sẽ làm cho em ăn."

Tôi khoát tay: "Trước khi tới tôi đã ăn rồi."

Hắn muốn tới gần tôi, tôi theo bản năng muốn tránh xa, nhưng không cẩn thận xoay chân, mắt thấy sắp ngã sấp xuống, Thịnh Lâm đột nhiên ôm lấy tôi, trong mắt tràn đầy lo lắng.

Chậc, sao lại không cẩn thận chỉnh thành phim thần tượng vậy.

Bị Thịnh Lâm ôm, tôi ghê tởm hận không thể trực tiếp ngã xuống đất.

Trong đầu tôi điên cuồng suy nghĩ xem trong thời gian ngắn ngủi nên ngược hắn như thế nào để báo thù, lại đột nhiên truyền đến một giọng nữ bén nhọn.

"Hai người đang làm gì vậy!"

Bạch Nguyệt Quang Lâm Nguyệt cứ như vậy nổi giận đùng đùng đi tới, giơ tay liền tát hắn một cái.

"Hôm trước làm tôi tức giận bỏ đi, cũng không liên lạc lại với tôi, thì ra là ở cùng một chỗ với cô ta à."

Thì ra ngày đó Thịnh Lâm tức giận như vậy là do cãi nhau với Bạch Nguyệt Quang, sau đó lại bị tôi sử dụng đạo cụ lên người, bây giờ trong mắt hắn chỉ có tôi thì hơi đâu để ý tới Bạch Nguyệt Quang nữa.

Nhìn Thịnh Lâm trên mặt dần dần hiện lên năm dấu ngón tay, tôi âm thầm kêu sảng khoái, nhưng cũng không thể không bội phục.

Bạch Nguyệt Quang này ra tay cũng thật ác độc.

Nhưng giờ phút này Thịnh Lâm không yêu cô, vô duyên vô cớ bị tát, trong mắt tràn đầy tức giận.

"Người phụ nữ kia, cô dựa vào cái gì mà đánh tôi."

Đúng là tệ hại.

Tôi cùng hệ thống đồng thời rùng mình một cái, Bạch Nguyệt Quang trong mắt thoáng qua hiện một tia kinh tởm.

"Bằng việc tôi là vị hôn thê của anh."

Lúc này Thịnh Lâm đang là nam chính tiểu thuyết ngược văn, trong lòng nào có ánh trăng sáng. Hắn khiếp sợ nhiều lần vội vàng kêu dì giúp việc đuổi Lâm Nguyệt đi.

Bạch Nguyệt Quang tức giận đứng ở cửa gào to: "Thịnh Lâm, đến lúc đó tốt nhất anh đừng tới cầu xin tôi."

Bạch Nguyệt Quang đứng ở cửa chửi rủa hơn mười phút.

Cô ấy mắng bao lâu, Thịnh Lâm liền quỳ trên mặt đất giải thích với tôi bấy lâu.

Thịnh Lâm: "Anh và cô ta thật sự không có quan hệ gì cả."

Bạch Nguyệt Quang: "Lúc cầu hôn tôi thì mặt dày mày dạn, bây giờ đã quên rồi?"

Thịnh Lâm: "Anh chỉ yêu em thôi."

Bạch Nguyệt Quang: "Mấy ngày hôm trước còn luôn miệng nói yêu tôi, hiện tại liền thay lòng?"

Thịnh Lâm: "Anh thật sự không biết cô ta!"

Bạch Nguyệt Quang: "Thay lòng đổi dạ thì làm bộ không nhận ra tôi."

Thịnh Lâm: "......"

Tôi bị bọn họ làm ầm ĩ đến đau đầu, liền hỏi hệ thống: "Có phải sắp hết thời gian không?"

Hệ thống: "Còn có năm giây, 5, 4, 3, 2, 1, đạo cụ nam chính ngược văn đã hết hạn."
 
Chương 6


7

Tôi quay đầu nhìn về phía Thịnh Lâm vừa rồi còn ẩn ý đưa tình, ánh mắt đột nhiên trở nên trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Hắn sờ sờ hai má nóng lên, nhìn tôi sửng sốt: "²Cô ở đây làm cái gì?"

(²Đạo cụ ngược nam chính hết hạn, đổi lại xưng hô nha.)

Vẫn là ngữ điệu cao cao tại thượng như trước, nhưng bởi vì hắn vẫn còn đang quỳ nên nhìn có vẻ đặc biệt không có khí thế.

Hắn cũng ý thức được, xấu hổ vội vàng đứng dậy.

Hắn còn muốn chất vấn tôi, lại nghe được tiếng mắng của Bạch Nguyệt Quang ở cửa.

Bạch Nguyệt Quang thấy Thịnh Lâm mở cửa, lại trở tay là một cái tát, rất nhanh hai bên mặt Thịnh Lâm đều in đầy dấu ngón tay.

Thịnh Lâm cũng không tức giận, nhìn thấy Bạch Nguyệt Quang liền mừng rỡ ôm lấy cô.

"Nguyệt Nguyệt, anh không nghĩ tới em sẽ chủ động tới tìm anh, em đừng tức giận."

Giờ phút này Bạch Nguyệt Quang lại giống như ảnh hậu nhập vai, thoáng cái liền khóc đến lê hoa đái vũ, giống như vừa rồi người vừa mới mắng chửi không phải cổ.

Cô than thở khóc lóc lên án Thịnh Lâm:

"Em rời xa anh 8 năm, cũng lặng lẽ yêu anh 8 năm. Không phải không nghĩ tới bên cạnh anh sẽ có người khác. Em cho rằng em may mắn vì anh vẫn còn độc thân, anh còn yêu em, còn cầu hôn em, nhưng bây giờ anh lại ở sau lưng em ở cùng một chỗ với người khác."

Bạch Nguyệt Quang khóc đến tôi thấy mà còn thương, tôi nhìn về phía Thịnh Lâm, hắn hiện tại vẻ mặt mơ hồ nhưng nhìn thấy Bạch Nguyệt Quang khóc lại đau lòng không chịu được.

Hệ thống nhắc nhở tôi: "Hiện tại giá trị tình yêu của đối tượng công lược giảm xuống còn 40, chỉ số tự trách đã đạt tới 100."

Mất 20 điểm.

Điểm này hơi quá sức, vốn không có Bạch Nguyệt Quang tôi còn có thể cố gắng đạt được điểm.

Hiện tại lại có một đối thủ mạnh, tôi khó mà đấu được.

Nhưng tôi là một phú hào có nhiều điểm tích lũy nha.

Tôi lặng lẽ mở trung tâm mua sắm, nhấp vào mua đạo cụ quét dọn chướng ngại vật.

Bên này Bạch Nguyệt Quang còn đang khóc lóc kể lể liền nhận được điện thoại, ông nội ở nước ngoài xa xôi ngã một cái, sinh mệnh sắp nguy kịch.

Bạch Nguyệt Quang cứ như vậy trong tức giận bất bình mà rời đi.

Hiện tại chính là thiên hạ của tôi, có điểm tích lũy trong tay, trong một tháng tôi không tin không xử lý được thằng cha Thịnh Lâm này.

Tôi vào trung tâm mua sắm bắt đầu điên cuồng mua đạo cụ.

Đạo cụ tăng thêm mị lực, không tệ, mua.

Đạo cụ tăng thêm giá trị phản hồi, có thể, mua.

Xóa một phần ký ức của đối tượng công lược, mua.

...... mua

...... mua

...... mua

Tôi giống như một tên nhà giàu mới nổi vừa trúng xổ số.

Nhân dịp sự kiện 618, phải biết tận dụng.

Chỉ chốc lát trong tài khoản cũng chỉ còn lại 800 ngàn.

Hệ thống nhìn tôi mua đỏ mắt, vội không ngừng ngăn lại: "Đại tiểu thư, cô mà mua nữa là phá sản, dừng lại đi."

Tôi nhìn mười mấy đạo cụ trong đơn đặt hàng, lúc này mới hài lòng thu tay lại.
 
Chương 7


8


Tôi xóa đi một phần ký ức tốt đẹp giữa Thịnh Lâm và Bạch Nguyệt Quang.

Tại sao không xóa hết ký ức về Bạch Nguyệt Quang?

Bởi vì không có tiền, giảm giá xong khấu trừ toàn bộ đạo cụ mất trí nhớ đã phải mất đến 700 ngàn.

Thịnh Lâm đã tốn 1,2 triệu điểm tích lũy của tôi, nhiều hơn nữa cũng không đáng.

Nơi không tiêu đủ tiền chỉ có thể dùng tình cảm bổ sung.

Tôi bắt đầu mỗi ngày đối với hắn ân cần hỏi han.

Cho hắn thấy tình yêu của tôi dành cho hắn.

Thỉnh thoảng tạo cho hắn một chút lãng mạn bất ngờ.

Cộng thêm đạo cụ giúp đỡ, giá trị mị lực, giá trị hảo cảm, giá trị ấn tượng của hắn đối với tôi tăng lên từng chút một.

Mỗi ngày tôi có thể nghe thấy sự phấn khích của hệ thống.

"Hôm nay giá trị tình yêu của đối tượng công lược đã đạt tới 50."

"Hôm nay giá trị tình yêu của đối tượng công lược đạt tới 60."

"Hôm nay giá trị tình yêu của đối tượng công lược đạt tới 70."

Còn 10 điểm nữa thôi là tôi có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Sáu năm, ngày này rốt cục đã đến!

Tôi hận không thể ôm hệ thống ở cùng một chỗ khóc rống.

Hệ thống cũng vui mừng mà khóc "Hu hu hu, chúng ta rốt cục cũng sắp thành công rồi."

Cố gắng hơn nữa, ngày mai là có thể hoàn thành mục tiêu.

Nhưng câu nói kia nói thế nào nhỉ.

Vui quá hóa buồn.
 
Chương 8


9

Buổi sáng tôi đứng trước tủ quần áo suy nghĩ nên mặc quần áo gì khi tối đi tham gia buổi party chúc mừng sắp công lược thành công.

Hệ thống lại đột nhiên vang lên tiếng chuông báo động: "Không ổn rồi, không ổn rồi."

Tôi bị nó làm cho giật nảy mình: "Lại làm sao vậy."

"Bảng nhiệm vụ cho thấy giá trị tình yêu của đối tượng công lược đang giảm dần, trước mắt đã giảm xuống còn 50."

Nói xong hệ thống cho tôi xem biểu đồ giá trị tình yêu của Thịnh Lâm sáng nay.

Xu thế vốn một đường tăng lên, vào tám giờ sáng nay lại đột nhiên giảm xuống, liên tục giảm xuống 20 điểm.

Trong nháy mắt này, tôi đột nhiên hiểu được tâm tình của các cổ đông.

Tôi lập tức bắt taxi đi tìm Thịnh Lâm.

Vừa vào cửa, chợt nghe thấy tiếng Bạch Nguyệt Quang hờn dỗi: "Phải rời đi mấy ngày nay, em rất nhớ anh."

Tôi buồn bực, hỏi hệ thống: "Lần trước không phải cậu nói đạo cụ này chế tạo kỳ hạn ít nhất phải một tháng sao?"

Hệ thống ấp úng: "A, cái này, cái này......"

Tôi là người công lược đầu tiên mà hệ thống tiếp nhận, nó trước kia chính là có cái gì nói cái đó.

Hiện tại cái gì nó cũng nói không nên lời, khẳng định có mờ ám.

Tôi bảo hệ thống mau nói cho tôi biết, nó lại trực tiếp tiến vào trung tâm mua sắm, ám chỉ tôi mua đạo cụ lắng nghe.

Tôi nửa tin nửa ngờ mua, click vào sử dụng, liền nghe thấy bạch nguyệt quang cùng hệ thống đối thoại.

"Đối tượng công lược giờ phút này thù hận là 0, chỉ số vui mừng là 100."

???

Bạch Nguyệt Quang cũng là người công lược?

Hệ thống giải đáp thắc mắc của tôi.

"Lâm Nguyệt cũng là công lược giả, mục tiêu cũng là Thịnh Lâm, nhiệm vụ công lược của cô ấy là làm cho giá trị thù hận của đối phương đạt tới 80."

Tôi chất vấn hệ thống: "Cậu đã sớm biết?"

"Người công lược không biết thân phận của nhau nhưng hệ thống lại có thể trao đổi với nhau."

Hệ thống: "Ách...... Được rồi, kỳ thật lần đầu tiên gặp mặt tôi đã biết."

Má nó chứ, tên này biết mà còn giấu tôi.

Hệ thống có thể nghe thấy suy nghĩ nội tâm của tôi, trong nháy mắt ủy khuất: "Hu hu hu, trong giới hệ thống có quy định không thể chủ động tiết lộ."

Haiz, bất quá cũng may tôi là phú hào điểm tích lũy, mua nhiều đạo cụ một chút cũng không tin không đấu nổi Lâm Nguyệt.

Tôi mở trung tâm thương mại định mua một mẻ lớn.

Hệ thống khó xử: "Ách, hữu nghị nhắc nhở, Lâm Nguyệt là người công lược đứng đầu bảng xếp hạng."

"Gì cơ? Cô ấy đứng đầu bảng xếp hạng?"

Tôi mở bảng xếp hạng ra, nhìn thấy số dư điểm tích lũy hạng nhất trên bảng, nhất thời tâm lạnh một nửa.

Lại nhìn thứ hạng hiện tại của mình, hoàn toàn không được.

Bây giờ tôi lấy cái gì so với cô ấy!

Tôi nhìn ba trăm vạn điểm tích lũy lấp lánh trên bảng: "Cũng không dễ dàng, chắc hẳn cô ấy cũng phải chịu rất nhiều đau khổ."

Hệ thống lại nhịn không được mở miệng:

"Người ta cũng không phải chịu khổ. Cô là dựa vào việc bị ngược để đạt được điểm tích lũy, nhưng điểm tích lũy của cô ấy đều là do công lược thành công."

"Không có gì là cô ấy không giải quyết được, Thịnh Lâm đã là mục tiêu công lược thứ bảy của cô ấy rồi."

Hệ thống càng nói càng hăng hái.

"Tôi và hệ thống của cô ấy đều bắt đầu ra mắt cùng nhau, hiện tại bên đấy đã thăng cấp thành hệ thống kim cương, còn tôi vẫn chỉ là cái thanh đồng."

Tôi:"....."

Câm miệng đi.
 
Chương 9


10

Đúng lúc tôi đang rối rắm trong sự việc thì Lâm Nguyệt đã chủ động tìm tới tôi.

Thì ra lúc ấy thấy Thịnh Lâm lạnh nhạt với mình, cô ấy liền sử dụng đạo cụ nên biết tôi cũng là người công lược.

Hệ thống kinh hô: "Không hổ là người công lược hạng nhất, độ nhạy bén thật cao."

Lâm Nguyệt cũng biết thời gian công lược của tôi cũng không còn nhiều lắm, nhưng cô ấy so với tôi còn khẩn cấp hơn.

Lâm Nguyệt nói cô ấy muốn mau chóng tích lũy đủ điểm để mua đạo cụ lớn nhân dịp 618, sau đó trở lại thời không nơi lần đầu tiên cô ấy công lược.

Tôi không biết nơi đó có chuyện xưa gì, người như thế nào mới có thể khiến cô ấy lưu luyến.

Tôi chỉ biết đạo cụ lớn trong trung tâm mua sắm này trị giá 500 vạn, đã bán 0, sau khi sử dụng người công lược có thể tự mình lựa chọn kết thúc công lược hoặc là đợi ở một thời không nào đó, không có thêm bất kỳ nhiệm vụ công lược nào.

Tôi nhìn lại đạo cụ trong đơn đặt hàng của mình.

Ha, không đáng nhắc tới.

Lâm Nguyệt tìm tôi không phải là để khiêu chiến, cô ấy muốn hợp tác với tôi.

Thay vì ³lưỡng bại câu thương, không bằng cùng nhau hợp tác, lợi dụng tra nam, cùng nhau hoàn thành mục tiêu.

³"Lưỡng bại câu thương" nghĩa là hai bên đối địch cuối cùng đều thất bại, đều không thu được lợi ích gì.

Lâm Nguyệt hỏi tôi có ý kiến gì không.

Tôi cùng hệ thống nhao nhao lắc đầu:

"Không có, không có, đều nghe đại tỷ hạng nhất an bài."

Lâm Nguyệt bảo tôi vẫn đối xử với Thịnh Lâm như trước.

Mà trong khoảng thời gian này Lâm Nguyệt cũng không ngừng kéo gần quan hệ giữa cô ấy và Thịnh Lâm, tạo ra ảo giác tốt đẹp.

Tôi cũng không phản đối, không nổi loạn.

Một mực ở bên cạnh Thịnh Lâm xoát hảo cảm là tốt rồi.

Cho nên những ngày sau đó biến thành Lâm Nguyệt và Thịnh Lâm ở phía trước đi dạo phố mua sắm.

Tôi ở phía sau xách túi trả tiền.

Hai người bọn họ ở phía trước liếc mắt đưa tình.

Tôi ở bên cạnh vỗ bàn khen hay.

Người ngoài thấy tôi và Lâm Nguyệt, đều nhìn Thịnh Lâm với ánh mắt hâm mộ.

Thậm chí còn hướng hắn xin cách nên dạy dỗ phụ nữ như thế nào.

Được khen, Thịnh Lâm kiêu ngạo như con khổng tước không nhịn được xòe đuôi.

Bất kể là nam hay nữ đều bắt đầu thể hiện sức hấp dẫn.

Trong ánh mắt kiêu ngạo lộ ra hai chữ: "Lão tử có mị lực thật to lớn."

Lâm Nguyệt: "Ông xã, anh thật đẹp trai."

Tôi: "Đẹp trai quá, xin hãy để tôi làm chó l.i.ế.m của anh suốt đời."

Nâng càng cao, ngã càng đau.

Giữa sự lừa dối không ngừng của tôi và Lâm Nguyệt, giá trị tình yêu của hắn đối với Lâm Nguyệt dừng ở mức 80.

Lại không nghĩ tới giá trị tình yêu của tôi tiến lên một bước dài, sắp đạt tới tiêu chuẩn.

Một ngày trước hôn lễ, Thịnh Lâm tới tìm tôi.

"Tôi biết cô thích tôi."

"Ừ."

"Trong khoảng thời gian này tôi đều thấy được sự nhẫn nhịn và trả giá của cô."

"Ừ."

"Nhưng tôi có Nguyệt Nguyệt rồi."

"Ừ."

"Nếu như cô nguyện ý, tôi có thể thương lượng với Nguyệt Nguyệt cho cô làm bà nhỏ."

"Ờ-hả?"

Anh trai, anh ổn chứ? Thời đại nào rồi còn thịnh hành tam thê tứ thiếp?

Tôi yên lặng trợn trắng mắt, ngoài miệng lại nở nụ cười.

"Em không để ý danh phận, anh để em ở bên cạnh anh là được rồi."

Nghe được những lời này của tôi, trong mắt Thịnh Lâm vừa ngạc nhiên, vừa cảm động lại vừa tiếc nuối.

Hệ thống: "Giá trị tình yêu của đối tượng công lược đạt tới 70."
 
Chương 10


11

Hôn lễ cùng ngày, dựa theo kế hoạch, Lâm Nguyệt suốt đêm chạy trốn.

Thịnh Lâm lòng tràn đầy chờ mong đi tới đón dâu, trong phòng trống rỗng chỉ còn lại một mình tôi.

"Nguyệt Nguyệt đâu, cô đưa cô ấy đi đâu rồi?"

Thịnh Lâm kéo tôi, trong mắt tràn đầy hoảng hốt.

Tôi trực tiếp đem thư Lâm Nguyệt để lại cho hắn.

Thịnh Lâm đọc xong thư, ngây ngẩn cả người hồi lâu, như là kìm nén lửa giận.

Phù rể, nhiếp ảnh, quay phim cũng không dám thở mạnh.

Trước khi Lâm Nguyệt tiếp nhận nhiệm vụ công lược, vốn dĩ chủ nhân thân thể cũ là Bạch Nguyệt Quang cũng đã sớm vì trúc mã mà vứt bỏ mối tình đầu Thịnh Lâm.

Bây giờ lịch sử lặp lại lần nữa, ngay hôn lễ Lâm Nguyệt nói cho Thịnh Lâm biết rằng mình chưa từng yêu hắn, hiện tại chỉ muốn đi tìm trúc mã.

Thịnh Lâm lúc trước vênh váo tự đắc đột nhiên giống như bong bóng xì hơi.

Hắn ngồi trên giường thì thầm: "Nguyệt Nguyệt, cuối cùng em vẫn là vứt bỏ anh."

Hắn đỏ mắt, đứng lên đập hỏng tất cả đồ vật trong phòng.

Hệ thống nói cho tôi biết: "Giờ phút này giá trị thù hận của Thịnh Lâm đối với Lâm Nguyệt đã đạt tới 100."

Nhiệm vụ của Lâm Nguyệt đã hoàn thành, tôi thở phào nhẹ nhõm.

Phát ti3t xong, hắn ngồi ở trên giường th ở dốc.

Tôi lên sân khấu và bắt đầu màn trình diễn của mình.

Tôi yên lặng đi tới bên cạnh hắn, vỗ nhẹ vào lưng để động viên.

Sáu năm qua mỗi lần hắn tức giận đều là tôi ở bên cạnh trấn an hắn, việc này giống như trở thành chuyện ăn ý của chúng tôi.

Hắn nhìn tôi rống giận: "Không phải bảo các người cút hết sao!"

Tôi trấn an.

"Không nghe thấy sao, cút đi."

"Em không nghe, em không nghe."

Rốt cuộc miệng Thịnh Lâm giật giật, không nói gì nữa.

Tôi không ngừng trấn an hắn, hô hấp của hắn dần dần bằng phẳng.

Thấy hắn gần như bình tĩnh lại, tôi định bỏ tay xuống thì bất ngờ lại bị hắn kéo lại, cả người hắn rơi vào vòng tay tôi.

"May mà còn có cô ở đây."

Nói thì nói, động tay cái beep gì.

Hệ thống: "Vì nhiệm vụ mà hy sinh chút, cố nhẫn nhịn đi."

Trước khi rời đi, Lâm Nguyệt tìm tôi nói lời tạm biệt.

"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ và nhận được chiết khấu, giảm giá, cuối cùng tôi cũng mua được đạo cụ."

Tôi hơi tò mò: "Sau đó cô có định quay lại thế giới thực không?"

"Tôi sẽ không quay lại. Tôi vốn là tự sát rồi mới đến đây. Chỉ là nơi tôi công lược lần đầu tiên có những người tôi nợ và sẽ không bao giờ quên được."

Lâm Nguyệt nói xong yên lặng nhìn về phương xa, nơi đó là nơi tôi chưa từng đi qua.

Cô ấy hỏi tôi "Còn cô?"

Tôi? Kỳ thật tôi cũng không nghĩ tới vấn đề này.

Tôi chỉ không muốn bị xóa sổ.

Tôi và Lâm Nguyệt không giống nhau.

Trong thế giới hiện thực, tôi vẫn sống cuộc sống với chân lý c.h.ế.t tử tế không bằng sống dựa vào.

Tuy rằng tôi cũng không có gì để lưu luyến, nhưng mỗi ngày làm việc, chưa nói tới nhàm chán nhưng cũng không thú vị.

Không hiểu sao tôi lại rơi vào thế giới này, giống như cho cuộc sống bình thường không có gì lạ của tôi tăng thêm chút gia vị không tầm thường vậy.

Nó cho tôi mục tiêu, làm cho tôi đột nhiên có chút động lực.

Hiện tại còn một tuần nữa là nhiệm vụ công lược của tôi kết thúc.

Nhưng sau khi nhiệm vụ kết thúc, tôi nên đi nơi nào đây?
 
Chương 11


12

Không thể không nói, tôi vẫn xem thường năng lực khôi phục của Thịnh Lâm.

Ngày thứ hai Lâm Nguyệt trốn hôn, hắn lại bắt đầu sai khiến tôi.

"Tôi muốn ăn cháo hải sản cô nấu, muốn ngay bây giờ."

Hệ thống: "Hiện tại giá trị tình yêu của đối tượng công lược là 75."

Tôi nhịn.

Khi đến nhà hắn, vốn là đại thiếu gia hăng hái, giờ phút này lại ngồi trên ghế sô pha không có tí tinh thần nào.

Khoảnh khắc hắn nhìn thấy tôi giống như một đứa trẻ chờ kẹo dỗ dành.

Nhớ tới phương pháp chiến thắng giới công lược của Lâm Nguyệt - - diễn kịch.

Tôi lập tức thay đổi vẻ mặt lo lắng, đưa cháo cho Thịnh Lâm.

Vẻ mặt hắn kiêu ngạo: "Hôm qua cô không đưa bữa sáng cho tôi."

Ngày hôm qua tôi cùng Lâm Nguyệt nói lời từ biệt, nào có rảnh quan tâm hắn.

Ngoài miệng lại nói: "Em sợ quấy rầy anh."

"Quấy rầy cái gì."

"Lâm Nguyệt vừa đi."

……

"Vậy cô cũng sẽ đi sao?"

Trầm mặc nửa ngày, Thịnh Lâm đột nhiên mở miệng.

Tôi như một ảnh hậu nhập vai: "Sẽ không, em sẽ vĩnh viễn sẽ ở bên cạnh anh."

Hắn nhìn chằm chằm tôi nửa ngày, không nói gì.

Cuối cùng lúc rời đi lại nhẹ nhàng nói một câu.

"Kẻ lừa đảo."

Không biết những lời này xúc động thần kinh nào, tôi theo bản năng trả lời: "Anh cũng vậy mà."

Trong sáu năm qua, tình yêu của Thịnh Lâm đối với tôi thật ra cũng không phải lúc nào cũng thấp như vậy.

Hắn cũng không phải chỉ biết ngược đãi tôi.

Thịnh Lâm nhìn tôi, trong mắt tràn đầy nghi ngờ.

"Tôi lừa cô cái gì?"

Hệ thống khuyên tôi: "Bình tĩnh, bình tĩnh."

Tôi hít sâu một hơi, sắp công lược thành công, không thể để thất bại trong gang tấc.

"Không có, vừa rồi em cái gì cũng không nói, em vừa mới phát điên ấy mà."

Thịnh Lâm như muốn nhìn thấu tôi, cuối cùng không nói gì, rời đi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom