Dịch Full Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 740: Lục ca ca tốt đẹp 6


Editor: thanh huyền (chính chủ)

Nolan lạnh lùng cười, “Đây không phải là người cho tới bây giờ hi vọng sao? Tôi chẳng qua là như người mong muốn.”

Lục Trăn huy động nắm tay, một quyền đập đi lên, Thiếu tá Nolan tránh, bóng dáng rất nhanh như điện, Lục Trăn so với anh ta nhanh hơn, theo một hướng khác chặn đứng đường lui Thiếu tá Nolan, một quyền đánh trên bờ vai anh ta.

Thiếu tá Nolan rời khỏi mấy bước xa, lạnh lùng nhìn Lục Trăn lửa giận ngút trời.

”Như thế chơi không dậy nổi?” Nolan lạnh lùng cười.

Cho tới bây giờ, đều là Lục Trăn ở khiêu khích anh ta, anh ta thờ ơ, Lục Trăn có chút nhụt chí, tổng đang suy nghĩ thời gian xé mở tầng mạng che mặt mỹ nhân thiếu tá, ai biết, hôm nay anh ta lại bị mỹ nhân thiếu tá phi lễ.

Lục Trăn trong lòng đang gầm thét, ở khấp huyết.

Nếu như chuyện này ở trên đường truyền ra, bộ mặt Lục Trăn vô tồn, tất nhiên hận không thể giết người biết chuyện, Lục Trăn này khuôn mặt nhỏ nhắn ta sẽ không pháp lăn lộn, Lục Trăn giận dữ, trong lòng không ngừng rít gào.

Tiểu gia muốn giết người diệt khẩu, tiểu gia muốn giết người diệt khẩu a a a a...

Nhưng mà, anh ta không thể giết Nolan, anh ta cũng không cách nào giết Nolan.

Cho nên, này muộn mệt, anh ta chỉ có thể nhận tài?

Bị Nolan hôn một cái, còn tới một sâu chi hôn, cách thức nóng bừng tiêu chuẩn nồng nhiệt, kết quả, Nolan còn ném cho anh ta một câu chơi không dậy nổi? Cười nhạo, tiểu gia chơi tình yu chơi trò mập mờ.

Nolan mỹ nhân còn không biết ở đâu trong cái rừng rậm đặc huấn.

Anh ta lại bị Nolan ném một câu chơi không dậy nổi.

Xông những lời này, Lục Trăn cũng liều mạng.

Chơi phải không, tiểu gia sợ người chơi không dậy nổi!!!!

Lục Trăn không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng, đột nhiên thay đổi gương mặt, cười đến như yêu tinh lóa mắt, trực tiếp nhào vào trong lòng Nolan, “Tiểu gia nụ hôn đầu tiên cứ như vậy bị người cướp đi, mỹ nhân thiếu tá, người cần phải đối với tiểu gia phụ trách a, nếu không, tôi bẩm báo nhà người đốc tra trước mặt, cáo người bội tình bạc nghĩa.”

Nói xong, Lục Trăn liều mạng, không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng, đối với môi Nolan, trọng trọng hôn một chút.

Em gái người, không phải là hôn một người nam nhân sao?

Sợ cái gì, tiểu gia coi người lập tức coi người là heo để hôn.

Thiếu tá Nolan, “...”

Lục Trăn biến sắc mặt quá nhanh, Thiếu tá Nolan nhất thời cũng không kịp phản ứng, chờ anh ta kịp phản ứng, Lục Trăn đã làm tốt một loạt động tác, chính lấy một bộ tôi là nguyên phối biểu tình tôi lớn nhất nhìn Thiếu tá Nolan.

Thiếu tá Nolan ôn hòa nói một câu, “Lục Trăn, người vẻ mặt này, giống như một phụ nữ có thai lớn bụng nói cô là xử nữ, rất có vi hòa cảm.”

Lục Trăn, “...”

Mẹ kiếp!!!!!!!!!!

”Nolan, người có loại!”

”Nam nhân cái nào không loại?” Nolan lại trả lời một câu, Lục Trăn bật cười, “Mỹ nhân thiếu tá, người chính phái như thế, đừng khai hoàng khang a, điều này làm cho tôi cũng rất có vi hòa cảm a.”

”Người nói ngày nào đó tôi vô ý đánh lên nhà người đốc tra đại nhân, vô tâm nói một câu, tôi và người có một chân, còn có chứng có theo, nhà người đốc tra có thể một cước đá người hay không, người không sẽ lập tức đến cậy nhờ tiểu gia ôm ấp?”

Lục Trăn ảo tưởng tốt đẹp tương lai, nếu như mỹ nhân thiếu tá có thể đến cậy nhờ tổ chức Vương Bài, Mục Vân Sinh dự đoán học quân vương cổ đại nghênh mỹ nhân, mười dặm cẩm tú đón chào, đừng nhắc tới Đa Long nặng.

Chỉ tiếc a, ảo tưởng là tốt đẹp, hiện thực rất tàn khốc.

”Có chứng có theo?” Nolan nhàn nhạt nói, “Tôi làm to bụng của người sao? Chỗ nào tới có chứng có theo?”

Lục Trăn đột nhiên phát hiện, lúc Thiếu tá Nolan phụng phịu nói lời như thế, thật là có nói không nên lời vị đạo.

Anh ta nhất định là điên rồi.

Hơn nửa đêm trên đường cái, một người phát điên, một người tương bồi, cũng có một phen phong tình.
 
Chương 741: Lục ca ca tốt đẹp 7


Editor: thanh huyền (chính chủ)

Lục Trăn tức giận hừ một tiếng, đang muốn tới sát anh ta, mỹ nhân thiếu tá lại tượng tránh ôn dịch như nhau, tránh được anh ta, “Cách tôi xa một chút.”

”Mẹ kiếp, ăn không giữ lời phải không? Người ẩn núp lão tử là có ý gì, vừa thời gian bá vương cường thượng sao không cách xa tôi một chút?” Lục Trăn giận, dám trốn anh ta? Xưa nay chỉ có anh ta trốn mỹ nhân thiếu tá, nào có phần anh ta trốn mình, phản.

Nolan mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, bất động như núi, vô cùng bình tĩnh.

”Lục Trăn, lời vô ích ít nói, tìm tôi có chuyện gì tình?” Nolan đem đề tài kéo trở về, bọn họ nói lâu như vậy, cuối cùng cũng nghĩ đến muốn nói chuyện chính sự.

”Người rốt cuộc nói với Lý Hoan Tình cái gì?” Lục Trăn nói, “Mỹ nhân thiếu tá, đừng nói tôi không cảnh cáo người, nếu là cô ấy bị thương một sợi tóc, người tốt nhất cầu khẩn người là người cô đơn, bằng không, Vân Sinh sẽ làm người muốn sống không được.”

”Phải không?” Nolan nhìn Lục Trăn, ánh mắt thâm thúy, phức tạp, kẹp một mạt Lục Trăn phát hiện không được tối nghĩa, nhàn nhạt nói, “Người để tôi muốn sống không được, anh ta không đành lòng hạ thủ, tôi không lo lắng.”

”Không đành lòng?” Lục Trăn lạnh lùng cười, chẳng sợ là cười lạnh như vậy, nam nhân này cũng lộ ra khêu gợi diễm, “Trên đời trừ chúng tôi kỷ huynh đệ cùng Hoan Tình, Vân Sinh không có không đành lòng hạ thủ người.”

Nolan trong lòng thở dài, đúng vậy, tôi biết, cho nên, tôi không lo lắng.

”Đường Bạch Dạ chết, tin tức là thật hay giả?” Nolan hỏi.

Lục Trăn dựa vào xe jeep, bày ra thủ thế một kẻ lưu manh, “Đến đến, mỹ nhân chủ động đầu hoài tống bão, tiểu gia sẽ nói cho người biết.”

Mỹ nhân thiếu tá nheo mắt lại, “Nói lên Đường Bạch Dạ, người trái lại rất quan tâm anh ta, chủ động xuất nhập bệnh viện mấy lần, còn cùng bảo bối của anh ta, thế nào? Có giao tình? Tôi nhớ người rất ghét đứa nhỏ.”

Lục Trăn hơi nhíu mày, nhớ?

Anh ta và Nolan quen biết không lâu, Nolan lúc nào biết anh ta ghét tiểu hài? Còn nhớ? Thực sự là buồn cười, nói xong bọn họ hình như thanh mai trúc mã lạc thú nhiều như nhau, anh ta và Nolan trừ đối thủ, không hề quan hệ.

”Đây là chuyện của tôi cùng người không quan hệ.” Lục Trăn nhàn nhạt nói, chuyện Hạ bảo bối vẫn là một bí mật, Lục Trăn cũng không tính để Thiếu tá Nolan biết, thả Thiếu tá Nolan cũng tuyệt đối sẽ không nghĩ đến.

Thân phận của Hạ bảo bối, sẽ kính bạo như vậy.

Lần này Nolan đến thành phố S, thay đổi rất nhiều chuyện, Lý Hoan Tình nước cờ này, anh ta không ngờ, Hoan Tình vì sao nghe lời như vậy, đi nước A, rốt cuộc Nolan tính toán cái gì, anh ta đến nay không rõ ràng lắm.

Nam nhân này, ý thật chặt.

Một điểm tin tức tham không được.

Anh ta vẫn cho là Nolan đến thành phố S, chủ yếu mục tiêu là Đường Bạch Dạ cùng Tiêu Tề, xem ra, chẳng qua là một cờ hiệu, anh ta đến thành phố S, mục tiêu duy nhất chính là Lý Hoan Tình, không biết tương lai không lâu sẽ dính dấp xảy ra chuyện gì đến.

Lục Trăn rất lo lắng.

Nolan có thể cùng Mục Vân Sinh ganh đua cao thấp, có thể thấy được, anh ta không đơn giản.

Lý Hoan Tình vì sao lại nghe lời, trong đó tất nhiên cũng có nội tình.

Nolan hơi nghiêng đầu, trong bóng đêm, sắc con nam tử lưu ly, cất giấu một loại Lục Trăn đọc không hiểu tình tự, Lục Trăn yêu tinh cười, nắm cằm Thiếu tá Nolan, ngả ngớn nói, “Mỹ nhân thiếu tá, chúng ta đi trông!”

Lục Trăn buông Thiếu tá Nolan ra, mở cửa xe, chuyển xe, chuyển biến, rít gào mà đi.

Thiếu tá Nolan nhìn xe đua rít gào mà đi, trong lòng ẩn sâu cảm xúc, ùa lên, toàn vọt tới trong mắt, anh ta chợt nhắm mắt lại, ký ức giống như mở một chỗ hổng, xa xôi lại rõ ràng.

Những thứ ấy xa xôi đoạn ngắn, giống những những chuyện từ kiếp trước.
 
Chương 742: Thần Hi tìm được đường về nhà (1)


Editor: thanh huyền (chính chủ)

Là ai đang hỏi, Nolan, anh ta đã không nhớ người, người còn nhớ ước nguyện ban đầu sao?

Thiếu tá Nolan hơi nhíu mày, ẩn tàng rồi đột nhiên hiện lên thương.

Tin tức Tổng giám đốc Đường thị Đường Bạch Dạ chết, khiếp sợ toàn thành.

Không được nửa ngày, xuyên qua truyền thông, truyền khắp toàn thế giới, giá cổ phiếu Đường thị, mấy ngày liền ngã dừng, lòng người Đường thị quốc tế bàng hoàng, Đường lão không thể không lại một lần nữa tiếp nhận quyền kinh doanh, ổn định đại cục.

...

Mấy ngày liên tiếp, thành phố S thần hồn nát thần tính, bởi vì Đường Bạch Dạ đích thân cố, công ty Đường thị đối mặt cục diện bế tắc rắn mất đầu, Đường lão xuất sơn, vô pháp ổn định nhân tâm, tam thiếu Đường gia không quyền thế chi tâm, một người không rảnh kiêm toàn bộ Đường thị quốc tế to như vậy, nhị thiếu Đường gia thật là cao vụ xa, cũng không phải một người chọn nối nghiệp.

Đường lão mấy ngày liên tiếp, mệt mỏi nghênh chiến.

Đường Bạch Dạ vừa chết, khắp nơi nhân mã nhao nhao xuất động, vây quét Đường thị, Đường thị lại một lần nữa đối mặt nguy cơ phá sản tám năm trước, giá cổ phiếu mấy ngày liền ngã dừng, ngân hàng trừu tư(ngừng đầu tư), hợp đồng bọn bội ước, ngân hàng thúc khoản, toàn bộ Đường thị lại một lần mưa gió phiêu linh.

Lâm Nhiên trở lại công ty Lâm thị, tiếp quản công ty gia tộc Lâm thị, kể cả Đường thị cùng nhau đối kháng nguy cơ lần này Đường thị, Vân gia to lớn cũng tương trợ, chính thương song phương cho Đường thị ủng hộ lớn nhất, đứng vững nguy cơ phá sản lần này.

Lúc này Marseille.

Gió yên sóng lặng.

Marseille là thành phố lớn thứ hai của Pháp, lại là hải cảng thành thị lớn nhấy trên thế giới, đây là thủ phủ Provence, phong cảnh tú lệ, khí hậu hợp lòng người.

Hạ Thần Hi đi một mình ở cảng khu Marseille, trong lòng có một loại cảm xúc phập phồng, chợt bi chợt hỉ, không khí đều là quen thuộc cảng khí tức, ngôn ngữ quen thuộc, tất cả quen thuộc.

Tất cả, trong mộng, giống như đã từng quen biết.

Nam tử kia không lừa cô, cô đối với Marseille, quả nhiên có thâm căn cố đế quen thuộc, này là quê quán của cô, cô đến từ Marseille.

Cô theo Tiêu Tề đến Marseille, đãhai ngày, vẫn ở tại quán rượu, Tiêu Tề nói, thủ phủ cách nhà của bọn họ, chỉ có mười km, lái xe rất nhanh đã đến, Hạ Thần Hi lại cố chấp muốn ở bên trong thành Marseille, không muốn theo Tiêu Tề trở lại.

Tiêu Tềkhông miễn cưỡng cô, theo cô cùng nhau ở.

Hạ Thần Hi bài xích Tiêu Tề an bài tất cả, lại bất động thanh sắc, tiếp thu anh ta an bài, cô ở bên trong quán rượu, ngủ một ngày một đêm, quá mệt mỏi, phải cần nhờ đại lượng giấc ngủ, mới có thể bảo đảm thân thể thoải mái, cô cũng không biết, thân thể của cô, rốt cuộc lúc nào mới có thể triệt để phục hồi như cũ.

Sau đẻ non, vẫn luôn không có thể điều dưỡng tốt.

Hạ Thần Hi cũng không cần thiết.

Không có đứa nhỏ,sẽ không có đứa nhỏ đi.

Cô có Hạ bảo bối một người, còn hơn tất cả.

Hôm nay, Tiêu Tề có việc rời khỏi quán rượu, hắc quả phụ theo anh ta cùng nhau rời khỏi, cô nhìn thấy Âu Dương thần sắc mệt mỏi rã rời, anh ta so với bọn họ muộn một ngày rưỡi, giống như trọng thương chưa lành, thần sắc rất tái nhợt.

Hạ Thần Hi rất muốn hỏi một câu, Âu Dương, Tiêu Tề có phải cho người đi giết Đường Bạch Dạ hay không, người có giết anh ta không?

Nhưng mà, cô không có hỏi, vô pháp hỏi ra lời.

Sau khi ăn trưa, cô một người mang theo meo meo, rời khỏi quán rượu, ở trên đường đi dạo, bất tri bất giác, đi tới lão cảng, Marseille chia làm lão cảng cùng tân cảng, lão cảng là thành thị cảng, bây giờ thành hội triển lãm du thuyền.

Theo chỗ cao nhìn, một mảnh trắng.

Tất cả đều là du thuyền, Hạ Thần Hi vuốt ve đầu meo meo, hải cảng này, cô cũng rất quen thuộc, giống như từng đã tới, nhưng ký ức quá mơ hồ, không dậy nổi, một danh phu nhân hỏi cô có phải muốn tô du thuyền hay không.
 
Chương 743: Thần Hi tìm được đường về nhà 2


Editor: thanh huyền (chính chủ)

Nói là khẩu âm địa phương rất nặng, Hạ Thần Hi nghe hiểu được, phu nhân cho rằng cô nghe không hiểu, dùng khẩu tiếng Anh lặp lại hỏi một lần, Hạ Thần Hi dùng tiếng Pháp trả lời, “Cảm ơn, tôi chỉ là ở lão cảng đi một chút.”

Hạ Thần Hi đi rồi một hồi, ở cảng biên một quán cà phê ngồi xuống phơi nắng, Pháp ngày, thật tình rất nhàn nhã, ở đây so với Paris càng nhàn nhã nhiều lắm, khắp nơi có thể thấy nghệ thuật gia lưu lạc.

Trên người bọn họ tràn đầy lưu lạc cùng vui vẻ khí tức.

Hạ Thần Hi rất hâm mộ.

Hạ Thần Hi uống một ly cà phê, khẩu vị không tốt, cũng không khác, đột nhiên, một phần báo chí khiến cho cô chú ý, Hạ Thần Hi cầm lấy vừa nhìn, là một phần báo kinh tế tài chính, cô chú ý tới báo chí là bởi vì, có ảnh chụp Đường Bạch Dạ.

Tất cả đều là Pháp Văn, Hạ Thần Hi nhìn tiêu đề báo chí, trong lòng một lộp bộp.

Một đời thương nghiệp ngã xuống, công ty Đường thị mất đi trụ cột.

Ngón tay Hạ Thần Hi, khẽ run rẩy, cô biết tiếng Pháp rất tốt, cái nhìn văn báo chí, một điểm khó cũng không có, giống như hiệu ngữ mới là tiếng mẹ đẻ của cô, Hạ Thần Hi đem báo chí nhìn xong.

Tay mềm nhũn, báo chí rơi vào bên chân của cô, gió thổi qua, báo chí mở ra, ảnh chụp Đường Bạch Dạ, ánh vào tầm mắt của cô.

Đường Bạch Dạ, anh ta thật đã chết rồi?

Anh ta thật đã chết rồi?

Điều này sao có thể, vì sao? Vì sao? Vì sao?

Cô một lòng tránh né tin tức này, cô cho rằng, Thiếu tá Nolan chỉ là hù người, có lẽ, Đường Bạch Dạ phúc lớn mệnh lớn sẽ không chết, không ngờ, lại là thực sự, Đường Bạch Dạ thật đã chết rồi.

Phần báo chí này là toàn cầu truyền thông phát ra, bên trong tỉ mỉ giới thiệu Đường Bạch Dạ khi còn sống, công tích Đường Bạch Dạ vĩ đại, Đường Bạch Dạ có khả năng, Đường Bạch Dạ kéo kinh tế hiệu ích.

Địa vị Đường Bạch Dạ ở thương giới, còn có, Đường Bạch Dạ... Tử vong.

Đối ngoại Đường thị quốc tế tuyên bố, Đường tổng quá lao chết(lao tâm vì công việc), bệnh tim bất ngờ phát mà chết, đem chuyện anh ta trúng đạn, che giấu đi.

Tâm Hạ Thần Hi, một mảnh hoang vu.

Muốn khóc, lại khóc không ra nước mắt.

Người ở cực hạn bi thương, nguyên lai là không có nước mắt, toàn thế giới biến thành cô một người, hoang vu, hoang vắng, cô cái gì cũng không cảm giác được, hình như trước mắt một mảnh biến thành màu đen.

Lòng của cô, giống như cự tuyệt nhìn thế giới này.

Cự tuyệt, tiếp thu tin dữ này.

Hạ Thần Hi tê dại, thân thể cứng ngắc đến cực điểm, trước mắt từng đợt biến thành màu đen, tầm mắt cũng trở nên mờ tối, đột nhiên, trên tay tê rần, meo meo cắn bị thương cổ tay của cô, ngao ô gọi, Hạ Thần Hi phục hồi tinh thần lại.

Như động tác chậm, cúi đầu nhìn meo meo. Meo meo ngao ô gọi, cọ xát tay Hạ Thần Hi, mắt đẹp nhìn Hạ Thần Hi, lè lưỡi, liếm chỗ bị cắn, đau lòng chủ nhân của nó.

An ủi chủ nhân của nó.

Meo meo giống như có thể cảm nhận được cô trong nháy mắt đó tâm như tro nguội, cự tuyệt nhìn toàn thế giới, cứ như vậy một cắn, tỉnh lại cô, Hạ Thần Hi chậm rãi ôm chặt meo meo, cô không thể tin, nếu không là meo meo, cô có phải hay không biến thành một người mù.

Từ đó thay bệnh tâm lý, lại cũng tốt không được, vĩnh viễn biến thành một người mù.

Đường Bạch Dạ chết.

Có thật không?

Đường Bạch Dạ, anh thiếu tôi nhiều như vậy, tôi thiếu anh nhiều như vậy, đây đó cũng không trả hết nợ, anh tại sao có thể chết? Anh tại sao có thể chết? Anh không thể chết được, không thể chết được, anh chết, cừu hận làm sao bây giờ?
 
Chương 744: Thần Hi tìm được đường về nhà 3


Editor: thanh huyền (chính chủ)

Em yêu làm sao bây giờ?

Em sau này nên đối với người nào lại khăng khăng một mực như thế?

Hạ Thần Hi làm đau meo meo, meo meo cũng không gọi, khôn ngoan ở trong lòng Hạ Thần Hi, ngao ô cùng chủ nhân của mình, bồi cô vượt qua giờ khắc khó chịu nhất này, meo meo giống như cảm nhận được tất cả tâm tình Hạ Thần Hi.

Mắt của nó, cũng tràn đầy bi thương.

”Meo meo, cám ơn mày, cám ơn mày ở cùng tao.” Hạ Thần Hi khàn khàn lên tiếng, bây giờ, cô không có gì cả, con trai duy nhất ở thành phố S, cùng cha của bé, có lẽ, hận chiếm hữu cô.

Cô một người ở Pháp, chỉ có meo meo cùng cô.

Chỉ có meo meo, hiểu được tất cả thương tâm khổ sở của cô, hiểu đượctoàn bộ ủy khuất, tuyệt vọng.

Hạ Thần Hi bị bệnh.

Bệnh tới như núi sập, lạnh, ngày hôm sau liền nằm trên giường không dậy nổi, sốt cao, mơ mơ màng màng, thân tâm mỏi mệt, meo meo ở bên người cô, vẫn ngao ô khóc, liếm mặt cô chủ nhân.

Chủ nhân lại ngủ không cảm giác, mơ mơ màng màng.

Tiêu Tề lập tức mời bác sĩ, kê thuốc, châm cứu, nhưng Hạ Thần Hi không thấy khởi sắc, đốt lui một ít, lại nhiều lần lên cao, phản nhiều lần phục, vẫn luôn rất trầm trọng, chốc chốc thanh tỉnh, chốc chốc mơ hồ.

Bác sĩ nói, thân thể Hạ Thần Hi quá suy yếu, không thích hợp đường dài mệt nhọc, Tiêu Tề bỏ đi ý nghĩ mang cô về nhà, cho cô ở quán rượu nằm nghỉ ngơi.

Âu Dương về tổng bộ Marseille trước, Tiêu Tề cùng hắc quả phụ ở lại quán rượu, Tiêu Tề hầu hạ Hạ Thần Hi, tự thân tự lực, không giả nhân thủ, nhìn cô đầu đầy mồ hôi, giống như là rất không thoải mái, Tiêu Tề rất đau lòng.

Thần Hi, thân thể của cô vẫn luôn rất tốt, thế nào thoáng cái bệnh nghiêm trọng như thế?

Hạ Thần Hi sốt mơ hồ, ngủ một buổi tối, thân thể hơi chút nhẹ nhàng khoan khoái một ít, vẫn cảm giác rất không thoải mái, tiếp tục nằm nghỉ ngơi, Tiêu Tề bưng tới một bát cháo, ở Marseille trong quán rượu như vậy, có thể có một bát cháo ngao không dễ dàng.

”Thần Hi, đến ăn một chút, lót dạ dày.” Tiêu Tề thanh âm êm dịu, mang theo một tia che chở, đỡ Hạ Thần Hi đứng dậy, cho cô dựa vào gối, Tiêu Tề ngồi ở bên giường, thổi cháo, đút cho Hạ Thần Hi.

Sắc mặt Hạ Thần Hi tái nhợt, một bộ thần sắc có bệnh, khó gặp yếu đuối, chỉ là ngơ ngẩn nhìn Tiêu Tề.

”Làm sao vậy? Không khẩu vị sao? Không khẩu vị cũng ăn một chút, em đã một ngày không ăn đông tây.” Tiêu Tề nói, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị hơi mềm hóa, “Tửu điếm cháo không tệ, em ăn một chút, được không?”

Anh ta giống như là hống cô ăn.

Tâm Hạ Thần Hi, hơi trầm trọng, há mồm ăn, không tính khó ăn, chỉ là ăn ở trong miệng, vị đạo rất đạm, không có gì tư vị.

Trong đầu từng có một ít đoạn ngắn mất trật tự, nhanh bắt không được.

Giống như, Tiêu Tề từng cẩn thận chăm sóc chính mình như vậy.

”Tiêu Tề, anh cũng chiếu cố qua tôi như vậy sao?” Hạ Thần Hi hỏi.

Tiêu Tề nói, “Từ nhỏ đến lớn, anh đều là chiếu cố em, em chỉ là không nhớ rõ?”

Hạ Thần Hi nghĩ thầm, cô là thật không nhớ rõ, anh ta thật là như thế chiếu cố cô sao?

Chỉ là quen thuộc mà thôi.

”Chớ suy nghĩ quá nhiều, em thân thể không thoải mái, uống cháo, nghỉ ngơi nhiều, nhanh tốt, cách cửa nhà, chỉ có mười km đường.” Tiêu Tề nói, giọng điệu rất ôn hòa, “Nếu là nghĩ, anh có thể sớm một chút mang em về nhà.”

Hạ Thần Hi lắc đầu, Tiêu Tề không nói gì, đem cháo toàn bộ đút cho cô, Hạ Thần Hi uống cháo, lại uống thuốc, một lần nữa nằm xuống, Tiêu Tề điều chỉnh ánh đèn trong phòng, ở một bên cùng cô, vẫn chưa đi xa.
 
Chương 745: Thần Hi tìm được đường về nhà 4


Hạ Thần Hi nghiêng đầu, vẫn chưa ngủ.

Ngủ nhiều, trái lại ngủ không được.

Tiêu Tề, Đường Bạch Dạ, bọn họ cá tính khác nhau trời vực, tác phong cũng khác nhau, vì sao, cô trước sau yêu hai nam nhân tương phản lớn như vậy, thực sự là khó hiểu, Hạ Thần Hi nằm, mơ mơ màng màng ngủ.

Tiêu Tề ôn nhu ma sát gương mặt cô.

Thân thể cô suy yếu như thế, thực sự là hiếm thấy, sinh dục quá một đứa nhỏ, đẻ non một lần, thân thể Thần Hi cũng không có tốt tốt điều dưỡng trở về, có một chút suy yếu, lần này đường dài bôn ba, càng mệt.

Hơn nữa, tâm bệnh.

Cô rất khó chịu đi?

Tâm bệnh còn cần phải tâm dược, chỉ tiếc, anh không phải là tâm dược của cô, nhưng kia lại có quan hệ gì, Đường Bạch Dạ từ đó sẽ không tái xuất hiện, Thần Hi chỉ có thể lưu ở bên cạnh anh, anh sẽtốt tốt chiếu cố Thần Hi.

Vĩnh vĩnh viễn viễn, sẽ không để cho cô lại chịu nhiều khổ cực như vậy.

Tám năm trước sai lầm, anh sẽ không giẫm lên vết xe đổ.

Hao hết tâm tư, chỉ vì cô.

Chỉ hi vọng, có thể lại một lần nữa, lưu lại cô, lưu lại tâm, lưu lại người, anh cũng cam tâm tình nguyện, không oán không hối hận.

Thần Hi, em có biết sao?

Anh đối với em, thực sự không có thuốc nào cứu được.

Nhưng em đối với anh, còn có một phần thật tâm hay không? Cho dù là một chút, anh cũng cam tâm.

Hạ Thần Hi vẫn chưa ngủ, Tiêu Tề giúp cô đè góc chăn, trong lòng Hạ Thần Hi khó chịu, nhắm mắt lại, để Tiêu Tề cho rằng cô đã ngủ, cái gì cũng không có.

Tiêu Tề ra khỏi phòng, hắc quả phụ vẻ mặt hắc trầm chờ anh ta.

”Chúng ta tại sao muốn dừng ở đây?” Hắc quả phụ trầm giọng nói, “Căn bản cũng không cần, không cần thiết, Hạ Thần Hi chỉ là sinh bệnh, về nhà cũng là lộ trình tiếng đồng hồ, hà tất ở quán rượu.”

”Đây là chuyện của tôi quyết định, cô có dị nghị?” Tiêu Tề trầm giọng hỏi, lợi hại bức người.

Hắc quả phụ đối với Hạ Thần Hi bất mãn, đã rất lâu, đã sớm thâm căn cố đế, vô pháp trừ tận gốc, Tiêu Tề cũng vô pháp xác định, hắc quả phụ có chứa tâm muốn giết Hạ Thần Hi phải hay không, mới có thể lạnh lùng như vậy.

”Anh đừng ngốc, cô nguyện ý với anh trở về, chỉ là bởi vì cô muốn dẫn dắt Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất rời đi, để cho bọn họ theo anh tới Marseille, Đường Bạch Dạ có thể tránh được một kiếp, anh thông minh như vậy, vì sao liền nhìn không thông?” Hắc quả phụ nhịn không được nói.

”Câm miệng!”

Tiêu Tề hét lớn, có chút thẹn quá hóa giận nhìn hắc quả phụ, “Cô cố nài khiến cho mọi người đều không thể vãn hồi mới hài lòng phải không? Tôi có một ngày hài lòng, cô liền không vui phải không?”

”Tôi là sợ anh quá ngốc, thấy không rõ, anh thấy rõ ràng, Hạ Thần Hi đã không phải là trong cảm nhận của anh, cô là nữ nhân người khác, mammy đứa nhỏ.” Hắc quả phụ vung lên thanh âm, “Anh rốt cuộc muốn khăng khăng một mực tới khi nào?”

”Đây cũng là chuyện của tôi, cùng cô không có quan hệ.” Tiêu Tề lạnh giọng nói, đứng chắp tay, nhìn ngoài cửa sổ.

”Tiêu Tề, Hạ Thần Hi yêu Đường Bạch Dạ, anh thực sự không có cơ hội.” Hắc quả phụ nhìn Tiêu Tề như vậy, lòng như đao cắt, nam tử ưu tú như vậy, bởi vì Hạ Thần Hi, lại như không thể xác, không có linh hồn.

Cô thế nào không thương tâm.

”Chỉ cần cô ở bên cạnh tôi, tôi cũng rất thỏa mãn, bây giờ, cô hận Đường Bạch Dạ, giết Đường Bạch Dạ, cô cùng Đường Bạch Dạ, đã không có khả năng.” Tiêu Tề trầm giọng nói, hao hết tâm tư, để cho bọn họ lao yên phi phân, sao lại dễ dàng như vậy, để cho bọn họ có cơ hội hợp lại.
 
Chương 746: Thần Hi tìm được đường về nhà 5


Editor: thanh huyền (chính chủ)

”Chỉ cần cô ở bên cạnh tôi, tôi cũng rất thỏa mãn, bây giờ, cô hận Đường Bạch Dạ, giết Đường Bạch Dạ, cô cùng Đường Bạch Dạ, đã không có khả năng.” Tiêu Tề trầm giọng nói, hao hết tâm tư, để cho bọn họ lao yên phi phân, sao lại dễ dàng như vậy, để cho bọn họ có cơ hội hợp lại.

Cho dù là một chút cơ hội, anh sẽ cắt đứt.

Thần Hi, chỉ có thể là củaanh.

Hắc quả phụ cười lạnh, “Tiêu Tề, bắt đầu khi nào, anh cũng học lừa mình dối người, Hạ Thần Hi đích xác giết Đường Bạch Dạ, nhưng tôi đi qua bệnh viện, tôi xem qua đầu đạn, anh biết không? Đầu đạn có thuốc tê...”

Tiêu Tề ngẩn ra, có chút hoảng hốt, chợt bi chợt thương.

Hắc quả phụ nói, “Đầu đạn lau thuốc tê, lại là súng lục 0. 55mm, sẽ không vào nội tạng, cho dù là khoảng cách gần, cũng chỉ là đánh tới bắp thịt, nếu như Hạ Thần Hi đối với thân thể Đường Bạch Dạ am hiểu, cô là tay súng thiện xạ, cô chọn vị trí cách trái tim nổ súng, thuốc tê làm tê buốt thần kinh của anh ta, tốc độ đạn tiến vào lại chậm,cho dù đạn có xuyên qua trái tim, cuối cùng cũng không xuyên qua.”

”Hạ Thần Hi không muốn giết Đường Bạch Dạ, cô là đưa tử địa sau đó sinh, lừa dối.”

”Tôi không biết cô tại sao muốn làm như vậy, nhưng cô làm như vậy, là cứu Đường Bạch Dạ, không phải hại Đường Bạch Dạ, nếu như Đường Bạch Dạ thật sự chết, kia không phải lỗi của Hạ Thần Hi lỗi, anh tôi đều hiểu, không phải sao?”

”Tôi kêu cô câm miệng!” Tiêu Tề nghiêm nghị nói.

Bên người có một thủ hạ thông minh, tâm sự cái gì cũng không thể ẩn giấu, người khác kế hoạch cái gì cũng có thể liếc mắt một cái xem thấu, thủ đoạn nhỏ Hạ Thần Hi, kỳ thực, trong lòng anhminh bạch, cô đi giết Đường Bạch Dạ, chỉ là bị bất đắc dĩ.

Chỉ muốn cho người FBI biết, Đường Bạch Dạ mệnh là của cô, cô nên biết, người FBI sẽ không bỏ qua Đường Bạch Dạ, cô chỉ có thể làm như vậy, để Đường Bạch Dạ có một tuyến sinh cơ.

Bằng không, Đường Bạch Dạ hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Anh ta làm sao không biết, Thần Hi nguyện ý cùng anh đi Marseille, thậm chí chủ động đưa ra mời, chỉ là muốn đi, rời khỏi thành phố S, cho Đường Bạch Dạ tranh thủ thời gian, Thần Hi với anh ta muốn ngoan nhiều lắm.

Cô suy nghĩ, tất cả đều là Đường Bạch Dạ, tất cả đều là đứa nhỏ, cô không có suy nghĩ đến chính mình, tới Marseille làm sao bây giờ, cô không có suy nghĩ, anh Tiêu Tề phải làm sao, toàn bộ tâm tư của cô ở trên người cha con bọn họ.

Cô chỉ nghĩ cha con họ an toàn, bình an, cái khác, cô không còn sở cầu.

Anh làm sao không rõ, chỉ là không muốn tin, không muốn đối mặt.

”Tiêu Tề, Hạ Thần Hi vì Đường Bạch Dạ, thà rằng đẩy anh đến chết, là tôi không rõ, anh rốt cuộc còn muốn quyến luyến cô đến mức nào.” Hắc quả phụ nói xong, phẩy tay áo bỏ đi...

Thanh âm bọn họ cãi nhau, xuyên qua cửa, truyền tới tai Hạ Thần Hi, cô biết, bọn họ ở cãi nhau, cũng biết, bọn họ ở ầm ĩ cái gì.

Cô không ngờ, quả nhiên là nữ nhân giải nữ nhân.

Hắc quả phụ, vậy mà xem thấu tất cả quỷ kế của cô, xem thấu cô.

Cô đích thực là vì Đường Bạch Dạ, mới sẽ rời đi thành phố S, đây là nguyên nhân trọng yếu nhất cô đến Marseille, tìm về ký ức là cái nguyên nhân thứ hai, ký ức cùng Đường Bạch Dạ so sánh, đương nhiên là Đường Bạch Dạ quan trọng.

Ký ức không tính cái gì.

Cô chẳng qua là lừa mình dối người mà thôi.

Chỉ là không ngờ, thất bại trong gang tấc, Đường Bạch Dạ còn là chết.

Cô không tin, không tin qua chí tin tức, chờ cô kết thúc chuyện bên này, cô sẽ đích thân đi chứng thực, anh ta rốt cuộc sống hay chết.

Sống tốt nhất, bọn họ có thể đây đó oán hận, đây đó gần nhau trong gang tấc mà biển trời cách mặt, chỉ cần anh ta còn sống là được.

Chết, cũng không có gì, cô bồi anh ta một cái mạng, trên đường hoàng tuyền, sẽ không để cho anh ta cô đơn.

Chính là đơn giản như vậy mà thôi.

Sinh tử tương tùy.(sống chết tùy số)
 
Chương 747: Thần Hi tìm được đường về nhà 6


Editor: thanh huyền (chính chủ)

Hạ Thần Hi nhắm mắt lại, nước mắt chảy ra.

Đường Bạch Dạ, mặc kệ anh sống hay chết,anh phải chờ em, nếu như anh sống, xin anh thỏa thích hận em đi, yêu nhưng không ở, đơn giản liền hận đi, miễn cho yêu hận đan xen, người thống khổ hơn.

Hận một người, so với yêu một người còn đơn giản hơn.

Hạ Thần Hi khi tỉnh lại, thân thể càng mệt mỏi.

Toàn bộ trời đất đang xoay tròn, trước mắt hình như có thứ gì, không ngừng di động, không ngừng phiêu, có thật nhiều bóng dáng, nhất nhất thoáng qua trước mặt cô, Hạ Thần Hi một trận, trong lòng khó chịu.

Trong phòng tia sáng u ám, chỉ có một ngọn đèn nhỏ sáng.

Hạ Thần Hi hít sâu, lắng lại loại này cảm giác không thoải mái, meo meo ở một bên ngao ô một tiếng, chủ nhân, người đã tỉnh, meo meo rất lo lắng. Trong mắtmeo meo, tất cả đều là lo lắng, hận không thể thay chủ nhân của mình bị khổ.

Hạ Thần Hi mỉm cười, có một vật tri kỷ nhỏ như thế, cảm giác thật tốt.

Trước mắt cô đột nhiên xuất hiện một ít ảo giác, bóng dáng Đường Bạch Dạ không ngừng xuất hiện, thỉnh thoảng xuất hiện ở trên tường, thỉnh thoảng xuất hiện ở bên giường, thỉnh thoảng cứ như vậy ở trước mặt cô, yêu nghiệt cười, vô tội hỏi.

Thần Hi, em tại sao muốn giết anh?

Em hận anh như vậy?

Hạ Thần Hi hoảng hốt, vô ý thức nắm chắc chăn đơn, chợt nhắm mắt lại, giống như còn có thể nghe thấy thanh âm Đường Bạch Dạ, mang theo tiếu ý, nhưng lại vô tội như vậy, Hạ Thần Hi như bị người đánh một cái tát.

Cô làm sao vậy?

Vì sao lại xuất hiện ảo ảnh?

Trong khoảng thời gian này, phát sinh quá nhiều chuyện, cô cùng Đường Bạch Dạ hiểu lầm, chân tướng tám năm trước, đứa nhỏ vô tội bị đánh chết, cô nổ súng bắn chết Đường Bạch Dạ, bất kể là một việc kia, đều là trong lòng cô một đạo thương, đều là trong lòng cô đau.

Trong lòng cô, thừa thụ quá nhiều áp lực.

Bây giờ, lại đột nhiên nghe thấy tin tức Đường Bạch Dạ tử vong, căng thần kinh, chợt gãy, liền bắt đầu có ảo giác.

Đây là một loại bệnh tâm lý.

Đường Bạch Dạ chết, cùng cô hi vọng Đường Bạch Dạ sống trong lòng cô không ngừng đọ sức, hư vô chiến tranhhiện thực.

Hạ Thần Hi tiếp thu trong lòng cô nhận định, Đường Bạch Dạ còn sống, cự tuyệt tiếp thu hiện thực Đường Bạch Dạ đã chết.

Cô tâm lý tố chất quá quan, rất rõ ràng tinh tường phân tích, chính mình bệnh gì, cô không thể để tâm tình của mình chuyển biến xấu, không thể để cho bệnh tình chuyển biến xấu, bằng không, cô sẽ có chân chính ý nghĩabệnh tâm lý.

Tinh thần phân liệt.

Hạ Thần Hi chậm rãi mở mắt ra, Đường Bạch Dạ ngay trước mắt của cô, yêu nghiệt cười như vậy, mặc ngày đó cô một lần cuối cùng nhìn thấy anh ta lúc tây trang, cũng không nói nói, chỉ là cười nhìn cô.

Hạ Thần Hi trong lòng đau khổ, chậm rãi vươn tay, đụng vào bóng người hư vô kia, như cô sở liệu, không có đụng chạm đến thực thể, chỉ là một ảo ảnh, Hạ Thần Hi nhẹ giọng nói, “ Bạch Dạ, xin lỗi.”

”Đừng tới quấn quít lấy em, anh rời khỏi em có được không, đừng đến quấn quýt lấy em. Em không muốn lại gặp anh, nhất định anh hận không thể nhìn thấy em, em cũng rất hận, cách xa em một chút, đừng tới gần em.”

”Đừng đến tới gần em.”

Thanh âm Hạ Thần Hi nhẹ nhàng chậm chạp, mang theo một tia khóc, bộ dáng đáng thương như vậy, như bị ủy khuất cái gì.

Nhưng trong lòng vô cùng kiên định biết, cô không thể ngã xuống.

Cô sống đến Marseille, chính là vì quá khứ của cô.

Đường Bạch Dạ mỉm cười, Hạ Thần Hi lại nhắm mắt lại, nắm chặt nắm tay, lý trí chiến tranh trong lòng hư vô cùng ảo ảnh, “Thần Hi, nhận rõ hiện thực đi, không muốn dây dưa quá khứ. Một giây trước, cùng người không quan hệ , người muốn làm gì, người trong lòng mình phải muốn rõ ràng.”
 
Chương 748: Thần Hi tìm được đường về nhà 7


Editor: thanh huyền (chính chủ)

Cô không thể để cho Đường Bạch Dạ chết, ảnh hưởng chính mình.

Hạ Thần Hi nhịn không được hận mình từng là sát thủ, trải qua quá nhiều huấn luyện, đau đớn, phá hủy, mất hết can đảm qua, thương tâm tuyệt vọng qua, quá nhiều đặc huấn làm cho cô tinh thần thừa thụ lực xa xa nếu so với người khác cường hơn.

Chẳng sợ ý thức đã ở rời rạc, lý trí nhưng vẫn ở, đại não vẫn đang có thể cho mình truyền lại tin tức.

Lại một lần nữa mở mắt ra, trước mắt đã không có ảo giác cùng loại.

Một mảnh yên tĩnh.

Meo meo ngao ô một tiếng, Hạ Thần Hi cười, sờ sờ đầu meo meo, vừa nhìn thời gian, đã là tám giờ tối, thân thể Hạ Thần Hi tịnh không thoải mái, lại quật cường đứng lên, đi tới bên cửa sổ.

Nhìn qua song cửa, toàn bộ lão cảng gần ngay trước mắt.

Ban đêm sao lốm đốm đầy trời, không khí châu Âu châu Á tốt, bầu trời đêm đầy sao, lấp lánh, giống như đứa nhỏ mắt bướng bỉnh, Hạ Thần Hi mỉm cười, trong đầu đột nhiên thoáng qua một bức họa.

Cô hơi nhíu mày, nghĩ nghĩ, thay đổi y phục, mang hộ chiếu giả, mang theo meo meo ra cửa.

Tiêu Tề phát hiện Hạ Thần Hi không ở quán rượu, đã là chuyện hai tiếng sau.

Hạ Thần Hi đã ở thánh, trạm xe lửa Ciel.

Đây là phương tiện giao thông chính yếu ở Marseille, cùng đường cái mấy trục tâm đem Bắc Âu liên hệ tới, đi Paris chỉ cần 3 tiếng đồng hồ, Hạ Thần Hi không biết tại sao mình muốn ngồi xe lửa, cô là dựa vào trực giác đi.

Trạm xe lửa thành lập ở nghĩa trang Ciel, thiết kế cầu thang, biển to lớn, tầm nhìn lại tốt, đi ở trên bậc thang sẽ làm người ta cảm thấy thoải mái.

Ban đêm trạm xe lửa người không coi là nhiều, Hạ Thần Hi tùy tiện mua một phiếu, cô không biết mình muốn đi đâu, cho nên tùy tiện mua một phiếu, trạm xe lửa châu Âu không có kinh khủng như trạm xe lửa quốc nội vậy, chỗ nào đều là người.

Đoàn tàu rất thoáng, Hạ Thần Hi ở cạnh vị trí cửa ngồi xuống, đối diện là một danh tiểu tử, mày thanh mắt đẹp, thoạt nhìn rất trẻ tuổi, hình như là học sinh, Hạ Thần Hi thân thể không thoải mái, ôm meo meo, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Đây là đoàn tàu đi Paris, Hạ Thần Hi nghe thấy có người giống như nói chuyện với cô, cô mở mắt ra.

Tiểu tử đối diện hỏi, “Chị là người Trung Quốc sao?”

Hạ Thần Hi gật gật đầu, kỳ thực, cô là người Mỹ gốc Hoa, coi như là người Trung Quốc. Tiểu tử rất hưng phấn, anh ta nói, anh ta đối với văn hóa Trung Quốc rất sùng bái, rất mê muội, có thể hay không giúp anh ta nói một đoạn lịch sử cố sự Trung Quốc.

”Tôi ở nước Mỹ lớn lên, cũng không biết cái gì lịch sử cố sự.” Hạ Thần Hi khéo léo từ chối, vẻ mặt tiểu tử biểu tình rất đáng tiếc, Hạ Thần Hi mỉm cười, không nói gì thêm.

Tiểu tử nói, “Tôi tính toán sau khi tốt nghiệp đi Trung Quốc du học, học tập văn hóa Trung Quốc.”

”Chúc phúc người.” Hạ Thần Hi nhàn nhạt nói, đừng ánh mắt ngắm phong cảnh.

Tiểu tử giống như nhận thấy được tâm tình Hạ Thần Hi không tốt, anh ta hỏi, ”Chị là quang khách sao? Chị muốn đi đâu, Paris sao?”

Hạ Thần Hi nghiêng đầu, nhàn nhạt nói, “Tôi cũng không biết tôi muốn đi đâu, có thể, tôi chính mình cũng không biết.”

Cô như đứa nhỏ lạc đường, vẫn ở quê hương xoay quanh, lại không biết, nhà ở phương nào.

Có người muốn mang cô về nhà, cô lại né ra, không biết vì sao, không muốn cùng Tiêu Tề cùng nhau về nhà, theo trong lòng liền bài xích, có lẽ, cô sợ, sợ nam nhân bọn họ âm mưu quỷ kế cùng tính kế.
 
Chương 749: Trấn nhỏ yên tĩnh an tường 1


Editor: thanh huyền (chính chủ)

Cô không phải đối thủ, cũng không nhiều tâm tư đi tính kế như vậy.

Chỉ có thể xa xa né tránh.

Tiểu tử là nói, thao thao bất tuyệt giúp anh ta giới thiệu phong cảnh Marseille cùng Paris, Hạ Thần Hi cũng tới hưng trí, nghe anh ta đàm luận, anh ta là người Pháp, sinh trưởng ở địa phương, đối với văn hóa Pháp gió êm dịu cảnh vô cùng hiểu biết.

Có thể nói là một hướng dẫn viên du lịch.

Hạ Thần Hi nghĩ thầm, cô đi chỗ nào cũng có thể gặp được thiên nhiên nói, đây cũng là chuyện thần kỳ nhất.

”Tôi nhìn cô nhất định là quan khách, nhưng tại sao có thể nghe được tôi nói tiếng Pháp? Tôi khẩu âm rất nặng, người bình thường nghe không hiểu nhiều.” Tiểu tử có chút ngượng ngùng nói.

Marseille bên này Bắc Phi nhân khẩu rất nhiều, nhân khẩu hỗn tạp, cho nên, khẩu âm cũng sẽ nặng một ít, giống như người đi Anh quốc vài chỗ, người tiếng Anh thuộc làu cũng không có, có chút nông thôn, nhân gia nói tiếng Anh, người chính là nghe không hiểu.

Hạ Thần Hi mỉm cười nói, “Tôi hồi bé ở Marseille lớn lên.”

”Phải không? Khó trách người tiếng Pháp nói tốt như vậy, nhưng người một điểm khẩu âm cũng không có.” Tiểu tử nói, “Cắn âm rất rõ ràng, cũng có thể tương đương với sách giáo khoa Pháp Văn.”

Hạ Thần Hi mỉm cười, có lẽ, cô ở phương diện ngôn ngữ này có thiên phú đi, học cái ngôn ngữ gì đều rất nhanh, hơn nữa châu Âu bên này rất nhiều ngôn ngữ là một hệ thống, học một chút cũng không khó.

Nếu như người ở Bỉ lớn lên, dự đoán người từ dưới liền sẽ nói, tiếng Hà Lan, tiếng Pháp, tiếng Đức cùng tiếng Anh, học nói cũng không phải là một chuyện khó.

”Cô ở địa phương nào Marseille lớn lên?”

Hạ Thần Hi nghiêng đầu, nghĩ nghĩ, “Tôi quên mất, quá lâu.”

”Nơi chính mình lớn lên lại có thể quên?”

”Tôi so sánh đặc thù.” Hạ Thần Hi nói đùa, meo meo trong ngực cô ngao ô một tiếng, hấp dẫn chú ý tiểu tử, tiểu tử kinh hô, “Đây là hồ ly sao? Thật đáng yêu, thật đáng yêu...”

Anh ta có chút ngạc nhiên, Hạ Thần Hi thấy nhưng không thể trách, meo meo nhà cô đích thực là đáng yêu, rất manh, rất đòi người thích.

”Là hồ ly.” Hạ Thần Hi không có nói là tạp giao giống, loại này tân giống, toàn cầu chỉ có một, cô cũng không cần thiết khắp nơi tuyên dương, meo meo là dành riêng cô, đã là thân nhân của cô.

”Tôi có thể ôm một cái sao?” Tiểu tử hỏi.

Hạ Thần Hi nhìn trời nói vẫn luôn thiện cảm, cô đem meo meo đặt ở trung gian hai người bọn họ, meo meo hiểu ý tứ chủ nhân, tự động nhảy đến trong lòng tiểu tử, tiểu tử như thấy trân bảo, nói kinh ngạc.

Đúng vậy, kinh ngạc.

Hạ Thần Hi đạm đạm nhất tiếu, cô lần đầu tiên nhìn thấy meo meo, cũng là kinh ngạc như thế.

Này tiểu động vật, thật sự là quá manh.

Đột nhiên, Hạ Thần Hi nhìn thấy ngoài cửa sổ có một tòa tháp cao màu trắng lướt qua ở trước mắt cô, trong óc đột nhiên đau đau, cô cuống quít quay đầu lại nhìn, đoàn tàu là vòng tròn mở, phía trước là một trạm, đitương đối chậm.

Đó là một tòa tháp cao màu trắng, rất giống tháp nhìn xa quân sự, đứng vững ở trong rừng, riêng một ngọn cờ.

Trong lòng Hạ Thần Hi chấn động, trong đầu thoáng qua một ít hình ảnh vụn vặt, bối cảnh đều là chỗ tháp quân sự này nhìn ra, đầu ngón tay Hạ Thần Hi run nhè nhẹ, giống như có một thanh âm, chỉ dẫn cô.

Thần Hi, về nhà.

Người về đến nhà.

Hạ Thần Hi chấn động, đoàn tàu chậm rãi dừng lại, tiểu tử vẫn đang ôm meo meo, Hạ Thần Hi nói, “Tôi phải xuống.”

”Cô nhanh như vậy xuống? Tôi nhìn vé là điParis.” Tiểu tử kinh ngạc không ngớt, đem meo meo cho Hạ Thần Hi.

Hạ Thần Hi mỉm cười nói, “Tôi hiện tại đổi lộ trình.”
 
Chương 750: Trấn nhỏ yên tĩnh an tường (2)


Editor: huyền thương

Beta: thanh huyền

Hạ Thần Hi ôm meo meo, chào người đàn ông rồi xuốngsân gaởtrung tâm của tiểu trấn, vừa đặt chân xuống liềnnhìn thấy một vườn hoa màu trắng, ở phía tây của tiểu trấn là một tòa tháp, Hạ Thần Hi nhìn tòa tháp màu trắng ở phía xa.

Tinh tế nheo mắt lại.

Ở sân ga, chỉ có hai người xuống xe, một người là cô còn một người khác là một cô gái thoạt nhìn rất thanh tú, da trắng, tóc vàng, đôi mắt màu xanh, trên mặt không có ý cười, tựa như một khối băng sơn.

Hạ Thần Hi đi vào tiểu trấn,nhân khẩu của tiểu trấn cũng không nhiều, đi từ đầu chợ tới cuối chợ, hai bên đều là những tòa nhà hai tầng nhỏ, có rất nhiều hoa, mỗi tòa nhà đều có một vườn hoa nhỏ.

Trên đường rất yên tĩnh, một tiếng động cũng không có dường như ở đây không có ai, chỉ là hoa nởrất đẹp.

Ở khắp nơi đều cócáchình vẽ trang trí hình đại bàng ở khắp nơi. Đây là quốc hoa của nướcPháp, ở tiểu trấn này hoa có rất nhiều màu, màu hồng, màu tím, hồng nhạt và rất nhiều màu khác, những giàn hoa nở trên bức tường của biệt thự làm cho người ta cảm thấy rất an tĩnh và yên bình.

Trong không khí, hương hoa tản mát.

Hạ Thần Hi thầm nghĩ, đây là nơi cô trưởng thành sao?

Cũng rất quen thuộc, trong giấc mơ của cô cũng xuất hiện hình ảnh của một tiểu trấn đẹp như này.

Hoa tươi khắp nơi, hương hoaquyện vào người.

Cô gái kia đi vào một dãy biệt thự, đóng cửa. Meo meo đột nhiên từ trong lòng Hạ Thần Hinhảy xuống chạy về phía trước sau đó lại quay đầu lại kêu một tiếng, Hạ Thần Hi biết meo meo có linh tínhmà đưa côvề nhà.

Cô mỉm cười, đi theo meo meo.

Tiểu trấn chỉ có hai con đường, mộttuyến đường chính từ đầu tới đuôi, có nữa một đường ở phía đông tây, tổng cộng cũng chỉ có hai đường giao nhau , còn lạitất cả đều là đường nhỏ.

Phía trướccăn biệt thự trồng một cây Ngô đồng Pháp, dưới cây Ngô Đồng làchỗ đậu xe, Hạ Thần Hi chú ýthấy có vài chiếc xe chống đạn đỗ ở dưới cây Ngô đồng, tất cả đều là một màu đen. Cô chắc chắn đây làxe chống đạnmàu đentrông rất điệu đà và xa hoa.

Ở một bãi đỗ xekhác cũng vậy, trừ xe đua, tất cả đều là xe chống đạn. Xe đua đủ loại màu sắc hình dạng, tất cả đều là tuyệt bản, có thể nghĩ rằngngười trong tiểu trấn rất giàu có.

Hạ Thần Hi ngẩng đầu nhìn cây ngô đồng, trong lòng cómột cảm giácnghi hoặc, tiểu trấn này rốt cuộc có lai lịch gì, một tiểu trấn nhỏ như vậy lại có một sân ga, ở đâycơ bản là không có ai xuống xe, ra sân ga này không cần thiết phải xây dựng.

Từ Marseille đến Paris, trên đường đi qua tiểu trấn như vậy nếu là toàn bộ tiểu trấn ấy cũng có sân ga thì không biết phải dừng xebao nhiêu lần?

Vừa nhìn, có thể thấy người sống ở chỗ này, không phú tất quý.

Hạ Thần Hi đi theo meo meo, ở tư thì rẽ phải, đi vào một làn đường hai chiều dành cho xe con, dọc theo làn đường nhỏ đi thêm khoảng 50 mét là hai hàng cây ngô đồng Pháp cao to, lá cây ngô đồng phía trên là màu xanh đậm.

Meo meo dừng ở một dãy biệt thự màu trắng, chân trước chỉ vào cửa, mồm kêu ngao ngao, dường như rất vui vẻ nói “ Chủ nhân, chúng ta đã về nhà!Chủ nhân, chúng ta đã về nhà “.

Hạ Thần Hi lòng đã mềm đi, rơi vào cảm giác đau xót, khổ sở mà cô không thể nào thoát ra được.

Về nhà.

Đây là nhà của cô sao?

Biệt thự của cô, trên tường tất cả đều là hoa tươi, các cô không ở nhàthì ai đã chăm sóc những bông hoa này, là ai đang trông nhà? Bên ngoài biệt thự là một hàng rào màu trắng, Hạ Thần Hi mở của đẩy hàng rào ra.

Cửa không khóa, bên trong là một con đường rải đầy đá cuội, hai bên đường cũng làtừng chậu từng chậu hoa rất đẹp dường như mang theo hơi thở của mùa xuân.
 
Chương 751: Trấn nhỏ yên tĩnh an tường 3


Editor: huyền thương

Beta: thanh huyền

Trước mắt Hạ Thần Hi xuất hiện một loạt các hình ảnh.

Dường như có một cô bé khoảng 7, 8 tuổi đang ở trong vườn hoa đùa nghịch, một thiếu nữ khoảng 10 tuổi mặc chiếc váy công chúa màu hồng nhạt, đầu đội vòng hoa, một thiếu nữ khác mặc chiếc váy màu xanh nhạt, mặt mày như họa có chút cảm giác quen thuộc, cô bé nhỏ nhất khóc lóc đuổi theo chị đòi vòng hoa.

Hai cô chị rất xấu, không ngừng đùa cô em,côem khóc lóc đuổi theo các cô, kết quả là bị vấp ngã, oa oa khóc lớn, rồi có một người thiếu niên khoảng 15, 16 tuổi đi tới răn dạy hai cô gái.

Hai cô gái trốn ở một bên le lưỡi, cuống quít đến an ủi em gái.

Ai ngờ, cô em làquỷ linh tinh, đứng dậy khỏi mặt đất liền lấy đi vòng hoa trên đầu chị cả, làm gì còn thấy nước mắt mà chỉ có nụ cười rất vui vẻ, vui sướng, tuy còn nhỏ nhưng cũng có thể thấy được vẻ đẹp quyến rũ.

Cô bé là Hạ Thanh, còn cô so với Hạ Thanh lớn hơn mấy tuổi.

Cô gái mặc chiếc váy màu hồng nhạt là chị cả mặt mày như họa, thiếu nữ mặc chiếc váy màu xanh là cô, cô và chị cảchỉ kém một tuổi, cô so với chị cả thì có vẻ cao hơn cũng thành thục hơn, hai người thoạt nhìn dường như cô mới là chị cả, còn bọn họ đều là em gái.

Người thiếu niên kia có lẽ là anh trai của cô.

Trước mắt lại xuất hiện những hình ảnh, hai cô gái đưa em út đi vườn hoa chơi xích đu, em gái cô thích nhất kích thích, thích các chịở phía sau đẩy lên cao, mỗi lần cô bé đều thét chói tai, hai chị đùa dai cố gắng đem xích đu đẩy mạnh. Cô em từ bàn đu dây ngã xuống, trên cao rơi xuống một thân thể, cô em oa oa kêu to, cả đều chạy đến anh trai tố cáo hai chị bắt nạt cô.

Người thiếu niên nói: “ Thần Hi, Thần Tuyết, không được bắt nạt em gái “.

Hạ Thần Hi le lưỡi, giơ quả đấm làm bộ muốn đánhHạ Thanh, còn Hạ Thanh làm một mặt quỷ, trốn ở bên người thiếu niên,Thần Tuyết le lưỡi sau đó kéo Hạ Thần Hi cùng đi ra ngoài cưỡi xe đạp.

Cô em gái thấy chịkhông đưa mình đi cùng, vừa kêu khóc vừachạy tới nhưchiếc đuôi nhỏ chạy theo các cô.

Thiếu niên ở một bên đọc sách, thỉnh thoảng nhìn các emcười đùa, khóe môi nở nụ cười rất ôn nhu.

Những hình ảnh ấy rất sống động, các nhân vật trong đó cũng rất sống động. Dường như mới xảy rahôm qua, lúc đó cô còn là cô gái nhỏ, chưa từng trải qua nhiều phong sương mưa tuyết như vậy, không có trải qua nhiều phản bội, tổn thương như vậy.

Chỉ là một cô gái nhỏ vô ưu vô lo.

Mỗi ngày cùng chị cảchỉnh em gái, đùa nghịch, hưởng thụ thú vui của trẻ con, dãy biệt thự nàynhất định đã cùng cô trải qua những thăng trầm, tất nhiên có những thứ nàng không thể nào buông tay. Vì sao cô nhẫn tâm đánh mất đi nó.

Hạ Thần Hi, mày không nên quên đi chị em của mình.

Hạ Thần Hi tự trách không ngớt, tim đập như sấm, như sóng to gió lớn, không ngừng vuốt ngực, dường như, đó là một đoạn ký ức không thể nào quên, khắc sâu ấn tượng như vậy, đáng giá nhớ lại như vậy,.

Thì ra, Hạ Thanh không lừa cô.

Cô thực sự có nhiều em như vậy,là ba chị em và một người anh trai.

Những người thân của bọn họ, bây giờ chỉ còn có ba chị em.

Đây không phải làảo giác mànó ở trong ký ức của cô, khi cô đi vào dãybiệt thự nàyđập vào mắt tất cả đều là ký ức, nhưng chỉ là ký ức của thời thơ ấu.

Trong trí nhớ của cô, dãy biệt thự này chỉ là ký ức của thời thơ ấu mà không có ký ức của cô khi đã trưởng thành.
 
Chương 752: Trấn nhỏ yên tĩnh an tường (4)


Editor: huyền thương

Beta: thanh huyền

Meo meo, đã đến cửa biệt thự, trước cửa biệt thự treo một chiếc chuông gió màu tím, Hạ Thần Hi hơi giật mình, chiếc chuông gió này cùng chiếc chuông cô làm cũng khônggiống nhau.

Lần trước khi tới thành phố B, cô nhặt rất nhiều vỏ sò, tất cả đều là màu tím, làm thành chuông gió, treo ở trên ban công nhìn rất đẹp. Bây giờ, ở đây cũng có một chiếc chuông gió rất đẹp,từng đoạn từng đoạn ống màu tím rũ xuống, bên dưới treo một chiếc chuông hình trái tim rất đẹp, thanh âm rất êm tai.

Cái ống rất nhẹ, cơn gió nhẹ thổi qualay động cái ống làm vang lên tiếng nhạc rất êm tai,chuông gió nàyvừa nhìn cũng biết là làm bằng phương pháp thủ công, cô dường như lại nhìn thấy ba chị em cô vây quanh chuông gió, ríu rít nô đùa.

Em gái vẫn khen chị cả khéo tay, chuông gió nhìn rất đẹp.

Thì ra là Hạ Thần Tuyết làm chuông gió.

Hạ Thần Hi nhìn một lát, cảm thấy trong lòng ấm áp sau đó đẩy cửa đi vào. Cô vốn cho là cửa biệt thự đã khóa, không ngờ là đẩy một cái cửa liềnmở, phòng ở theo đúng phong cách củacác biệt thự ở Châu Âu.

Trang trí bên trong cũng theo phong cách Châu Âu, khắp nơi là dụng cụ gia đình màu trắng,chiếc sô pha có màu trầm, chiếc thảm làm thủ công của Ba Tư, đèn thủy tinh lấp lánh, còn có chiếc đèn chùm hình hoa trông rất xa hoa. Lộ ra một cỗ hơi thở quý tộc.

Giữaphòng khách trên ngăn tủ có những đốm nhỏ màu trắng để một bình hoa làm bằng sứ thanh hoa cắm một bó forget me not.

Không rực rỡ cũng không đẹp màchỉ là mơ hồ tỏa ra hương thơm thoang thoảng.

Phòng khách rất lớn, còn có một chìm trong tường, bên cạnh ngăn tủ chìmdán đầy ảnh chụp, Hạ Thần Hi nhịn không được đi qua, đó là một ảnh chụp gia đình và có rất nhiềuảnh khác. Người trong ảnh đều là ba chị em cô cùng một người thiếu niên, toàn là ảnh chụp bọn họtừ nhỏ đến lớn, trong ảnh bọn họ rất vui vẻ nhìn vào ống kính, tràn đầy hạnh phúc. Ở giữa nhất là một tấm ảnh gia đình.

Ba chị em cô, người thiếu niên còn có cha mẹ của bọn họ. Người thần bí không có lừa gạt cô, Hạ Thần Hi nhìn ảnh chụp có thể thấy được một người trong đó chính là lão tiên sinh mà người thần bí nói, kia là cha của cô.

Nhìn ảnh chụp, cô mới biết tất cả sự thật, ảnh chụp này không phải là giảtất nhiên là thật.

Mẹ của cô rất đẹp, cao quý, khuôn mặt cùng gái cô có vài phần tương tự.

Trong ánh mắt đó có sựôn nhu.

Rất động lòng người.

...

Từ trong ảnh có thể nhìn ra được, đây là một gia đình rất hạnh phúc.

Thế nhưng, vì sao cuối cùng lại trở thành cửa nát nhà tan, nhìn những tấm ảnhHạ Thần Hi rơi vào trong mê man, có ai có thể nói cho cô, đến cuối cùng thìchuyện gì đã xảy ra?

Cô cùng em gái nhìn không giống nhau lắm nhưng lại giống chị cả Hạ Thần Tuyết bảy tám phần, nhìn ở một góc độ khác thì cô và chị cả giống hệt nhau thân hình, khuôn mặt cũng không khác lắm, vừa nhìn cũng biết là chị em.

Chị của cô vì sao lại chết?

...

Dọc theo cầu thang lên tầng hai, trên vách tường có một bức bích họa

Biệt thự thật ra rất rộng rãi, dưới lầu năm gian phòng, trên lầu bảy gian phòng, còn có phòng ngủ cùng thư phòng, trang trí rấtxa hoa.,

Biệt thự rất yên tĩnh, toàn tiểu trấn cũng rất yên tĩnh.

Hạ Thần Hi cũng không lên tầng, trong phòng cũng không giống như rất lâu rồi không có người ở, trên bàn có một bó forget me not, rất mới chứng tỏ là có người ở đây.

Là ai?

Anh trai đã chết, chị gái đã chết, ba mẹ cũng đã chết, cô và Hạ Thanh cũng không ở đây. Vậy thì có ai đã ở đây? Gian phòng được coi giữ rất tốt, tất nhiên không phải là người xa lạ, nếu là người xa lạ sẽ không quan tâm tới phòng ngủ của ai đã sớm làm cho bừa bộn rồi.
 
Chương 753: Trấn nhỏ yên tĩnh an tường 5


Editor: huyền thương

Beta: thanh huyền

Meo meo kêu lên, muốn lên lầu, dường như muốn dẫn cô tới phòng của mình, Hạ Thần Hi nói, “Meo meo, qua đây.”

Meo meo đi qua, sau đó nhảy vào trong lòng Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hicũng không lên lầu, Hạ Thần Hi mở cử sổ ở tầng một, bên ngoài cửa có một bộbàn ghế, ly trà không hề dính một hạt bụi.

Đối diện với ban công có một dãy biệt thự, Hạ Thần Hinheo mắt lại, trong lúc vô ý phát hiện đối diện có rất nhiều camera đang giám sát nơi này, lúc vừa tới đây cô đã phát hiện trên cây ngô đồng lắp đặt rất nhiều camera.

Toàn bộ tiểu trấn, bất luận là góc nào cũng đều bị giám sát.

Đây không phải là một tiểu trấn bình thường.

Hạ Thần Hi cũng không sợ hãi, nếu là nhà của cô thì bây giờ cô trở về cũng không có gì phảie ngại? Hạ Thần Hi ngồi xuống, hơi nhắm mắt lại, nghe động tĩnh chung quanh.

Sau khi mất đi đứa con của mình, thính lực của cô giờ đây rất tốt. Động tĩnh trong vòng 50 mét đổ lại cô chỉ cần tĩnh tâm thìcơ bản có thể nghe được.

Trong tiểu trấn cũng không có nhiều người, bên cạnh cũng không có người, chỉ là có một dãy biệt thự rất đông người, đi tới đi lui,có rất nhiều thanh âm gõ bàn phím liên tục, Hạ Thần Hi hơi nghiêng tai để phán đoán vị trí.

Ngồi trong phòng kia hẳn là bộ phận tình báo, tiểu trấn này chắc là khu vực phụ thuộc của tập đoàn Hỏa Vân. Người trong tiểu trấn toàn là người một nhà, cho nên, mới có thể đề phòng nghiêm ngặt như vậy...

Bên trái nhà cô cách ba dãy biệt thự là tòa nhà tình báo, cách ngã tư 100 métgiao thông rất tiện lợi, hơi cao một chút để tiện giám sát. Trong biệt thự, có ít nhấthai mươi người, côtừ phía dưới đi qua.

Rèm cửa sổ đóng kín không kẽ hở, không lộ ra chút âm thanh cùng tiếngđộng.

Bây giờ, bọn họ cũng đều biết cô đã trở về.

Nàng đã tám năm chưavề nhà, đối với bọn họ mà nói, cô đã bịxem như là người từ nơi khácđến, rốt cuộc bọn họ sẽ đối xử như thế nào với người từ nơi khác đến, cô rất tò mò, cô chuẩn bị tâm lý thật tốt và chờ đợi...

Bọn họ nhất định sẽ cho người quản lý cô thật kỹ.

Hạ Thần Hi đợi một giờ, cũng không có một chút động tĩnh gì, cô cũng không sốt ruột mà nhắm mắt dưỡng thần. Đột nhiên, nghe thấy tiếng còi xe, có một chiếc xe chầm chậm từ xa tới, Hạ Thần Hi hơi mở mắt.

Hai chiếc xe chống đạn Lincoln đã dừng ở dưới gốc câyngô đồng, từ trên chiếc Lincoln cuối cùng bước xuống có bốn vệ sĩ, đứng chắp tay, trên chiếc xe Lincoln đầu tiên có một người đàn ông cao to bước xuống có mái tóc màu nâu, đeo kính râm.

Trong đình viên, Hạ Thần cũng không thấy rõ, chỉ biết là là một người đàn ông có khí thế sắc bén.

Hạ Thần Hi vừa mới nghĩ như vậy, người đàn ông kia đã đẩy cửa nhà cô rồi một thân một mình tiến vào.

Hạ Thần Hi ôm meo meo đứng dậy, ra cửa biệt thự. Người đàn ông cũng vừa bước vào biệt thự, bỏ chiếc kính râm ra, hắn có một mái tócmàu nâu, đôi mắt màu xanh da trời rất đẹp. Có tướng mạo điển hình của người Âu cao to, tuấn mỹ, ngũ quan thâm thúyrất mê người.

Hai người đối mặt.

Hắn mỉm cười, kính râm cài ở trên vạt áo, “Thần Hi, đã lâu không gặp.”

Hạ Thần Hi hơi ngẩn ra, có chút hoảng hốt khi nghe người đàn ông nói chuyện.

Khuôn mặt của hắn, rất quen thuộc dường như đã từng tới nhà cô, hắn và anh trai cô dường như làbạn rất thân.
 
Chương 754: Trấn nhỏ yên tĩnh an tường 6


Editor: huyền thương

Beta: thanh huyền

”Phương Đông?” Hạ Thần Hi thốt ra, cô không biết người này tênlà gì, nhưng vôthức cônghĩ đến Phương Đông.

Người đàn ông gật đầu, “ Cô còn nhớ tên của tôi?”

Thật ra, đây là biệt danh.

Thần Hi trầm mặc nhìn anh ta, Phương Đông cũngnhìn Thần Hi sau đó tới gần cô

”Tôi nhận được tin tức, cô cùng Tiêu Tề cùng nhau đua ngựa, tôi nghĩ cô sẽ cùng hắn về nhà, tại sao lại về có một mình?”

”Tôi không tin anh ta.” Hạ Thần Hi trầm giọng nói, nheo mắt lại nhìn Phương Đông, “Không phải anh nói với tôiđừng tin anh ta sao?”

Phương Đông cười nhạt, một tay đặt ở trên bả vai của cô, Hạ Thần Hi nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn tay anh ta, người đàn ông có đôi tay tôn quý hữu lực, ngón tay rất thon dài đẹp đẽ, cô liềnnghĩ tới tay của Đường Bạch Dạ.

Cũngthon dài, hữu lực như thế.

...

”Thần Hi, đã về nhà rồi thì cố ngủ một giấc, cô đang bị bệnh.” Giọng nói của Phương đông mang theo một chút nhu hòa.

Hạ Thần Hi đối với anh ta cũng không bài xích, nhưng vẫnlui một bước, tránh sự đụng chạm của anh ta. Cô bây giờ, đối với người nào cũng như vậy, Hạ Thần Hi nói, “Tôi vốn không tin anh. Anhnói tôi tới Marseille, có thể tìm được đường về nhà, tôi còn nửa tin nửa ngờ, bởi vì tôi thực sự không nhớ được chuyện gì, không ngờ tôi thực sự tự tìm được đường về nhà, mặc dù hơn nửa là dựa vào công lao của meo meo.”

”Phương Đông, so với việc tin vào Tiêu Tề tôi càng tin vào anh hơn.”

Tín nhiệm, chỉ là tương đối mà nói.

Phương đông ngồi ở trên sô pha, ý bảo Hạ Thần Hi ngồi xuống, trong ánh mắt của anh ta có mấy phần thiện ý mang theo ôn nhu cũng không có một chút lạnh lùng nào, Hạ Thần Hi cân nhắc lợi hại sau đóngồi xuống.

Cô có rất nhiều chuyện muốn hỏi anh ta.

Phương Đông nói, “Căn nhà này là tôi vẫn giúp các cô bảo vệ, không có ai vào ở, tôi vẫn luôntin rằng các cô sẽtrở về.”

”Anh cùng gia đình tôi rốt cuộc là có quan hệ như thế nào?” Hạ Thần Hi trầm giọng hỏi.

Vì sao bảo vệ nhà của cô như vậy?

Phương đông mím môi, cười nhạt, “Cô cảm thấy như thế nào?”

”Đừng nói vòng vo.” Hạ Thần Hi nghiêm nghị nói, “Tôi không muốn phí tâm tư cùng các anh nói vòng vo,anh muốn nói cái gì thì trực tiếp nói cho tôi biết, nhận hay không nhậnlà chuyện của tôi.”

”Sảng khoái!” Phương Đông nói, mặt lộ ra mấy phần lạnh lùng, “Cô chỉ cần biết rằng tôi sẽ không làm tổn thương cô là được.”

Tướng mạo của anh ta rất ôn hòa, thiên nhu, nhưng mà, lúc lạnh lùng lại ngắc như đao.

...

Hạ Thần Hi thầm nghĩ, đây không phải là một nhân vật dễ chọc, dưới lớp mặt nạ ôn hòa như vậy so với Tiêu Tề thì tâm tư có điểm đáng sợ hơn, người đàn ông phong khinh vân đạm như vậy lại tiếu lý tàng đao, trong phòng bão tốnổi lên.

”Sẽ không tổn thương?” Hạ Thần Hi lạnh lùng cười nói, “Anh cho là không tổn thương thì sẽ chính là không tổn thương, lại nói thêm anhlà gì của tôi có tư cách gì nói sẽ không tổn thương tôi?”

”Thần Hi, tôi không phải là kẻ thù, cô cũng không cần lạnh lùng như vậy.”

”Với tôi mà nói, anh chỉ là mộtngười lạ.” Hạ Thần Hi trầm giọng hỏi, “Anh ở tập đoàn Hỏa Vân cóchức vị gì?”

”Ngang với Tiêu Tề.” Phương Đông nói, Tiêu Tề là bá chủ tập đoàn Hỏa Vân, hắn cũng có quyền lực trong tập đoàn Hỏa Vân, một người rất quan trọng, cùng Tiêu Tề chia đều nửa giang sơn tập đoàn Hỏa Vân.

Hạ Thần Hi liền đoán được, người đàn ông như vậy tuyệt đối sẽ không khuất phục dưới chân người khác.

Cho dù là Tiêu Tề, anh ta cũng sẽ không cam lòng thần phục.

”Anh lừaTiêu Tề, gọi điện thoại cho tôi là có ý đồ gì?” Hạ Thần Hi trầm giọng nói.

”Để cô về nhà.”

”Tôi không tin!” Hạ Thần Hi trầm giọng nói.
 
Chương 755: Trấn nhỏ yên tĩnh an tường 7


Editor: huyền thương

Beta: thanh huyền

Phương Đông nhàn nhạt nói, “Thần Hi, một người đàn ông làm thương tổn cô, cô không cần đem tất cả đàn ông đều một côn đánh chết, tôi tuyệt đối không có lòng hại cô.”

”Đó là anh nói, nếu là ảnh hưởng đến lợi ích của anh, chỉ sợ người đầu tiên đẩy tôi đi chịu chết là anh, tôi đối với Tiêu Tề còn có một chút lực ảnh hưởng, mà anh lạimuốn đoạt quyền, anh cảm thấy anh đối với tôi không hề cóý đồ gì?” Hạ Thần Hi cười lạnh nhìn Phương Đông.

Anh ta thật sự coi cô là đứa trẻ lên ba hồ đồ, khôngbiết gì sao?

Liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được lợi hại, làm sao cô có thểkhông hiểu cũngkhông thấy rõ?

Thực sự buồn cười.

”Thần Hi a...” Phương Đông mỉm cười nhìn Hạ Thần Hi, “ Cô biết không? Trong số những đứa trẻ của Hạ gia nói thông minh cô so ra còn kém Hạ Thanh, nói linh mẫn cô so ra còn kém Thần Tuyết, nói thành thục cô cũng không hơn Bắc Đường. Thế nhưng, cô lại là người không ai có thể nhìn thấu.”

”Cô đầu thai nhầm chỗ, cô không nên sinh ra trong gia tộc Hắc đạo. Thần Tuyết cả đời đều ghét phân tranh cho nên cô ấy lựa chọn học y, tránh xa đánh đánh giết giết của giới Hắc đạo, cô cũng ghét hắc đạo nhưng lại bất đắc dĩ phải tiếp thu. Duy chỉ có Hạ Thanh, trời sinh chính làhạt giống của Hắc đạo, trời sinh thích ứng cho nên, trong số ba chị em của mình, cô là người mệt mỏi nhất.”

Hạ Thần Hi nhìn Phương Đông, cô biết, Phương Đông nói tất cả đều là lời nói thật, nếu không phải mệt mỏi như vậy cô cũng sẽ không lựa chọnquên đi tất cả, lựa chọn buông tha quá khứ.

Phương đông ngồi vắt chéo chân, trông giống như một người có tư chất của bậc đế vương.

‘’ Đây là thế giới của đàn ông, phụ nữ cùng lắm chỉ là một đóa hoa, cũng không phải là tôi khinh thường phụ nữ nhưng là thế giới này không thích hợp cho phụ nữ. Phản bội, lợi dụng, có một thì có hai, các cô không thể thích ứng. Phụ nữ và đàn ông, trời sinh đã có sự quan tâm cũng khác nhau, đối với đàn ông mà nói lợi ích của bản thân là trên hết, còn người phụ nữ thì chỉ cần một gia đình yên ổn.”

”Chúng tôi không cách nào cho các cô, nếu cô là người rất thông minh sẽ rất tích cực, sống cũng rất mệt, phiền não khắp nơi đều có. Nếu cô mơ mơ màng màng, sống hời hợtcó lẽ mới là cách sống tốt nhất với cô.”

”Như hiện tại, cô mạnh mẽ nhưng không cần phải nói ra những lời này, bởi vì cô nói ra lời này sắc mặt cô trông rất khó coi, cô không cần nói gì nhưng trong lòng cô biết rõ ràng là được cần gì phải nói ra? Tôi sẽ không làmtổn thương cô, nói không biết chừng dù tôi không lợi dụng, phản bội cô chỉ sợtôi ở trong lòng côcũng không đáng một đồng, cô nói có phải không?”

Hạ Thần Hi hơi ngẩn ra, cô nghĩ thầm, đây là một người đàn ông cơ trí.

Nghe anh ta nói một lúc còn hơn đọc sách mười năm.

Dường nhưnhất châm kiến huyết ( ý nghĩa gần như nói trúng tim đen), chỉ ra được bây giờ cô đang rất phiền não.

Cô sống quá nghiêm túc.

Nàng chính là sinh sai nhầm chỗ, cô đáng ra không nên sinh ra trong gia tộc hắc đạo, nếu là sinh ra trong một gia đình bình thường, với những điều tốt đẹp mới là mong muốn của cô trong cuộc đời này.

”Tôi đã không còn tin bất luận kẻ nào.”

”Tôi hiểu.” Phương đông nhàn nhạt nói, “Thần Hi a, nghĩ thoáng một chút có lẽ cô sẽ phát hiện thật ra cô có thể có một bầu trời khác, báo thù cũng không thích hợp với cô, cô sống rất vui vẻmới không làm những người đã khuất phải thất vọng, bọn họ đều rất thương cô, yêu cô,cuộc sống của cô hạnh phúc mới là báo đáp tốt nhất đối với bọn họ.”

”Tôi đến Marseille, không phải để nghe anh nói đạo lý lớn gì cả, tôi muốn hỏi anh,rốt cuộc anh và gia đìnhcủa chúng tôi có mối quan hệ như thế nào ? Người nhà của tôi đã đi đâu rồi?” Hạ Thần Hi trầm giọng hỏi,

Đạo lý ai ai cũng biết nói nhưng để làm được thì có mấy người.

”Nếu như chị cô còn sống có lẽ tôi sẽ là anh rể của cô.” Một câu nói, nói rõ quan hệ giữa bọn họ.
 
Chương 756: Ba thiên kim nhà họ Hạ 1


Editor: huyền thương

Beta: thanh huyền

Hạ Thần Hi hơi ngẩn ra, Phương Đông thíchchị cả? Trong đầu cô thoáng qua các hình ảnh, đó làthời thanh xuân rất tốt đẹp,cô rấthứng thú muốn cho chị cả xem khẩu súng mới của mình, lại phát hiện Phương Đông và chị cảhôn nhau ở vườn hoa.

Người thiếu nữ mặc bộ quần áo màu hồng ngồi ở trên đùi của một người thanh niên, hai tay vịn cổ của anh ta, ôn nhu nhận lấy sự chiếm hữu của anh ta, ánh sáng chiếu trên người họ đẹp đến mê người, khóe môi của người thanh niên có ý cười ôn nhu lại chân tình, dường như đó là trân bảo được anh ta nâng niu trong lòng bàn tay.

Hạ Thần Hi nhìn thấy vậy mặt đỏ tới mang tai lén lút chạy đi, không đành lòng quấy rầy bọn họ.

”Xin lỗi.” Hạ Thần Hitrầm buồn nói, lúc này, bọn họ đều nhớ lại một người, Hạ Thần Tuyết.

”Không có gì ‘’ Phương Đông nhàn nhạt cười nói, tất cả đau xót tiếc nuối dường như đã lắng đọng ở trong lòng, đã không còn gợn sóng đến nỗi trong lòng anh tarốt cuộc rất cô đơn, rất tuyệt vọng chỉ sợ rằng chỉ có mình anh ta mới biết được.

”Tôi và anh trai cô cùng nhau lớn lên, cùng các cô có thể coi làthanh mai trúc mã, chỉ là thời gian tôi và cô tiếp xúc cũngkhông lâu. Sau này,khi cô 16 tuổitheo Tiêu Tề đi Nam Mỹ thời gian ở lại Marseille rất ít.” Phương Đông nói.

”Tuyết nhi học y ở Bắc Âu, tôi cũng chọn Bắc Âu là nơi đặc huấn, mọi ngườimột năm cũng gặp nhau không được mấy lần.”

”Tiêu Tề nói, tôi hận cha tôi,việc này có thật không?” Hạ Thần Hi hỏi vấn đề mà cô luôn canh cánh trong lòng, cũng không thể tưởng tượng, một đứa trẻ rốt cuộc là tại sao lại hận cha mẹ, huống chi bây giờ cô đã là một người mẹ.

Càng không cách nào tiếp thu được việc bản thân lại có thể hận cha của mình.

Phương đông gật đầu, “Anh ta không lừa cô, cô thật sự hận cha của cô.”

”Vì sao?” Hạ Thần Hi sắc mặt tái nhợt.

Phương Đông nói, “ Cha cô là người lãnh đạo tập đoàn Hỏa Vân, Tiêu gia là người lãnh đạothứ hai của tập đoàn Hỏa Vân, quyền thế rất nặng, mẹ của cô cùng cha của côxem như là quan hệ thông gia, mẹ của cô là con gái nuôi của Tiêu gia.”

”Cô vàTiêu Tềkhông có chung huyết thống, mẹ của cô đối Tiêu gia rất trung thành, năm đó, Tiêu lão muốn đoạt vị, hi vọng mẹ của cô giúp đơ, Tiêu gia đối mẹ của cô có công ơn nuôi dưỡng nên bà ấy không thể cự tuyệt. Cha cô cũng không phải hạng người hời hợt, đã sớm nghi ngờ mẹ của cô sẽ làm phản nhưng ông ấy rất yêu mẹ của cô, rất muốn cho mẹ của cô mộtcơ hội cho nên mặc kệ mẹ cô.”

” Vào thời điểm mẹ cô buông tay, chỉ tiếc là đã quá muộn, cha cô đã khẳng định mẹ cô làm phản, hai người động thủ, cha cô thất thủ đãgiết mẹ cô, mà vừa lúc đó cô tận mắt thấy bọn họ khắc khẩu, mẹ cô bị giết. Thuở nhỏ côcùng mẹ cô rất gắn bó, cho nên cô rất hận cha mình, dưới cơn nóng giận đã gúp Tiêu lão đoạt quyền, lại giúp Tiêu Tề thượng vị.”

Hạ Thần Hi đột nhiên nắm chặt nắm tay, đây làchân tướng sự việc năm đó cô hận cha mình?

Bởi vì cha của anh ta, mà cha đãgiết mẹ của mình?

Hạ Thần Hikhông chịu đựngnổi chân tướng, cảm thấy không thoải mái, sắc mặt càng thêm trắng bệch, như một đóa hoa bị sương gió đánh bại mất đi màu sắc, cô làm thế nào cũng không thể thuyết phục chính mìnhtha thứ cho bản thân.

Thì ra, hận thù là như thế phát sinh ra.

Năm đó, chính mình còn trẻ khí thịnh trong lúc xúc động đã phạm sai lầm.

”Thần Hi, kỳ thực, chuyện này, cha cô cũng nhận được trừng phạt lớn, ông ấy là vô tâm, cô cần phải biết thế giới của chúng ta ân oán phức tạp, đúng đúng sai sai rất khó nói, mỗi ngày đều có thể từ trên cao ngã xuống.”

”Mỗi người tính tình đều rất nóng nảy, mọi người đều phải kiềm chế, mỗi người đều rất chú trọng giang sơn của chính mình, mọi người đều phải đề phòng, nếu là người thân nhất phản bội lại mình thì làm sao có thể tha thứ?
 
Chương 757: Ba thiên kim nhà họ Hạ 2


Editor: huyền thương

Beta: thanh huyền

”Mỗi người đều sẽ phạm lỗi, cho nên ông ấytrục xuất chính mình, bỏ đi quyền vị.”

Năm đó, nội bộ tập đoàn Hỏa Vân phân tranh quyền lực, đã phân tranh đến tình hình nghiêm trọng nhất, mỗi người đều có một cỗ thế lực, Hạ gia căn bản không có cách nào cầm quyền, sau lưng mấy đại gia tộc lại có nhiều thế lực, các trưởng lão cũng có lực lượng trung thành của chính mình.

Một người ngồi trên cao rất khó cân nhắc quan hệ lợi hại trong đókhó tránh khỏi sẽmất đi sự chín chắn vì sợ người khác muốn đoạt quyền, tình hữu khả nguyên ( về tình thì có thể tha thứ).

Năm đó, nội bộ tập đoàn Hỏa Vân có rất nhiềuân oán.

Bản thân vợ chồng Hạ gia cũng có ân oán, bọn họ vốnđại biểu cho hai đại gia tộc, chỉ một lúc xúc động mà khó tránh khỏi sẽ phạm lỗidẫn đến việc đó xảy ra.

”Cô không nên hận cha cô, thật ra, ông ấy rất thương các cô.”

Hạ Thần Hi lắc lắc đầumờ mịt, hận sao? Đã nhiều năm như vậy, cô cũng không biết phải hận người nào, “Tôi hận cái gì, tôicó thể hận cái gì, cũng không biết có bao nhiêu người hận tôi.”

Cô nhịn không được sống mũi cay cay, muốn khóc.

Cô giết Đường Bạch Dạ, suy bụng ta ra bụng người, bảo bối con sẽhận mammy sao?

Nếu như con hận mammy, mammy thực sự sống không bằng chết.

Cho nên, năm đó cha cô có phải hay không cũng là sống không bằng chết, mà cô lại không hiểu chuyện liền đem thù hận đổ lên người ông ấy.

”Anh trai và chị cả của tôichết như thế nào?” Hạ Thần Hi cuối cùng cũng hỏi ra vấn đề mìnhđể ý nhất.

Phương Đông dừng một chút, nói, “Tiêu lão thủ đoạn độc ác, sau khi Hạ gia xuống đàikhông muốn buông tha cho phụ nữ Hạ gia, nhưng Tiêu Tề cùng cô có tư tình nên thề chết bảo vệ cô. Thực ra, năm đó Tiêu Tề cũng có tư tâm, Hạ Thanh tuổi còn nhỏ, trời sinh chính là một kẻ thủ đoạn độc ác, Bắc Đườngcàng không cần phải nói, là anh tài lại được lòng người, cô lại là chồn đen trên đường người người nghe tin đã sợ mất mật.”

”Thiếu nữ Hạ giaquá ưu tú, Tiêu lão không thểyên tâm muốn đuổi tận giết tuyệt, hắn xuất động cả đàn em vây quét các cô, Tiêu Tề bảo vệ đem cô giấu dưới thế lực của hắn.”

”Anh của cô vì bảo hộ Hạ Thanh... Bị bắn trúng tim, rơi xuống sông không biết tung tích, mấy ngày sau thi thể nổi lên mặt nước, sau khi làmDNA so sánh thì đúng là anh cô.”

Tất cả, đối Hạ Thần Hi mà nói, dường như là nghe chuyện cũ, nhưng mà cho dù là nghe chuyện cũ cô cũng cảm thấy kinh hồn táng đảm.

Đau lòng không ngớt.

Anh trai của cô, vìbảo vệ Hạ Thanh mà chết.

Năm đó cô đã làm cái gì?

Thời gian anh chị em của mình gặp nạn cô đãlàm cái gì? Nàng đã làm cái gì?

”Thần Hi, cô không nên tự trách.” Phương Đông nhìn ra sự đau khổ của cô, nhàn nhạt cười nói, “Không liên quan tới cô, Tiêu Tề năm đó cũng có tâm tưmuốn giết Bắc Đườngcho nên hắn đem cô đi, sau đó bày ra âm mưu này.”

”Tiêu Tề cùng Bắc Đường vẫn được so sánh với nhau, bất kể là thiên phú, tài hoa, hay là quyết đoán Tiêu Tề đều thua bắc đường, Tiêu Tề cũng là có tâm muốn giết Bắc Đường, cho nên mới phải đem cô điều đi.”

”Chờ cô phát hiện có điều không đúng khi trở về tất cả cũng không thể vãn hồi, cô cũng là bởi vì việc này mới có thể cùng Tiêu Tềquyết tâm rời bỏ hắn, một lần nữa bắt đầu lại.”

Hạ Thần Hi tâm đã lạnh.

Tiêu Tề lừa cô đi, đối người nhà của cô hạ sát thủ, thảo nào cô đã rời khỏiTiêu Tề.

Tiêu Tề nói, tôi đãphạm sai lầm một lầnchẳng lẽ không còn cách nào cứu vãn sao?
 
Chương 758: Ba thiên kim nhà họ Hạ 3


Editor: huyền thương

Beta: thanh huyền

Hạ Thần Hi cười lạnh, có những sai lầm một đời cũng không thể phạm, một khi phạm vào chính là tội chết,không có cơ hội để trì hoãn thi hành trừng phạt, Tiêu Tề chính là phạm vào tội chết có lẽ hắn không cho là hắn sai.

Chỉ là, làm thương tổn người nhà của cô thìsao cô lại coi như không có việc gì ở cùng một chỗ với hắn.

Nếu hắn thực sự yêu cô, lại sao lại thương tổn người nhà của cô.

Cũng khó trách, Hạ Thanh trở thành người của tổ chức chống khủng bố, chuyên đối nghịch cùng hắc đạo.

Vốn chính là một đóa hoa lạ củahắc đạo, kết quả thành hóa thân của chính nghĩa.

Hạ Thanh nói đến Tiêu Tề mang theo một cỗ hận ý, loại hận ý này là khắc cốt ghi xươngchỉ có cô hồ đồ, hoàn toàn không biết gì.

”Thần Hi, tôi không biết bây giờ cô tin hay không tin Tiêu Tề, thế nhưng, chuyện này tôi tuyệt đối không có nói láo. Nếu không, năm đó cô yêu hắn như vậy vì sao lại rời khỏi hắn, chuyện này đã làm tổn thương đến cô.Hơn nữa, về sau trong nội bộ có người vu hãm cô, Tiêu Tề đã nổ súng bắn chết côđã làm cô hoàn toàn chết tâm

.” Phương Đông nói, “Hắn bắt đầu chỉ là một nhân tố, thật ra nguyên nhân chủ yếu nhất cô rời khỏi anh ta là anh ta dùng liên hoàn kế muốn đuổi tận giết tuyệt anh chị em của cô.”

”Anh tôi đã chết thật rồi sao?”

”Đúng!” Phương Đông trầm giọng nói, hơi thùy mí mắt.

Hạ Thần Hi trong lòng đau đớn, “Chị tôi đâu?”

”Tôi nghĩ, chuyện này, cô tuyệt đốikhông muốn biết.” Phương Đông ngẩng đầu, nhìn Hạ Thần Hi, “Thần Hi, chuyện này, tôi cảm thấy dừng ở đây, nhưng sự việc khác cô không cần nghe.”

Phương Đông càngnói như vậy, Hạ Thần Hi trong lòng càngnghi hoặc.

”Anh đã nói phân nửa, bây giờ lại giấu phân nửa, đã vậyngay từ đầu không cần phải nói thì hơn, chị của tôi đã chết như thế nào?”

Trong ký ức ngắn ngủi của cô Hạ Thần Hi biết, cô cùng Hạ Thần Tuyết tình cảm rấttốt, rất tốtgiống như một người.

Phương Đông do dự một chút, trầm giọng nói, “Cô đã khăng khăng muốn biết, tôicũng không gạt cô, Tuyết nhi cũng không chết trong lần truy sát đó , Tuyết nhi là một nhà sinh vật học, lại là một sinh viên trường y, cô ấy bị phái đi sở nghiên cứu Bắc Âu, nghiên cứu vũ khí vi sinh vật.”

”Tuyết nhi không thích phân tranh, tính cách ôn hòa. Tiêu Tề cũng không muốn làm tổn thương cô ấy, Tiêu Tề cũng nhìnvào mặt mũi của tôi. Năm đó,nhóm vũ khí vi sinh vật đầu tiên này nguyên bản chúng tôi là muốn bán giá cao cho Trung Đông, ai ngờĐường môn cùng FBI đạt thành hiệp nghị, giúp đỡ FBI phá hủy vũ khí vi sinh vật trừ họa cho dân.”

”Đường Bạch Dạ tự mình dẫn người vây quét căn cứ, Tuyết nhi hộ tống vũ khí vi sinh vật rời đi trên đường gặpĐường Bạch Dạ, bất hạnh bỏ mạng bởi vũ khí vi sinh vật mình nghiên cứu chế tạo, chết không toàn thây thi thể bị phân hủy chỉ còn lại chiếc nhẫn tôi tặng cho cô ấy.”

Phương Đông nhắc tới chuyện này, khẩu khí rất bình thản dường như anh ta đang kể chuyện của một người khác, Hạ Thần Hi nghe thấy trong khẩu khíphong khinh vân đạm của anh ta cũng biết đượcnăm đó anh ta thương tâm muốn chết, bi phẫn tiếc nuối...

Mà cô, lúc này lại chấn động, hận chính mình không bị điếc đểkhông nghe thấy chuyện này.

Đường môn tung hoành Bắc Mỹ, Anh ta và chính phủ Bắc Mỹcó quan hệ rất mật thiết, thường xuyên tương hỗ hợp tác, có chính phủ Bắc Mỹ hộ tống, Đường môn mới có thểnhanh chóng thu thập tàn cục, cho nên Đường Bạch Dạ giúp đỡ Bắc Mỹ phá hủy vũ khí vi sinh vật cũng không có cái gì không đúng.

Chỉ là, bởi vì anh ta mà chị của cô phải chết.

Đường Bạch Dạ cùng Tiêu Tề đều có thù không đội trời chung với cô.

Hạ Thần Hi đau đầu như muốn nứt ra, cơ hồ muốn điên rồi. Vì sao?Vì sao? Vì sao lại có chuyện cũ phức tạp không chịu nổi như thế, vì sao tất cả ký ức mở ra đều khiếnmáu chảy đầm đìa như vậy...
 
Chương 759: Ba thiên kim nhà họ Hạ 4


Editor: huyền thương

Beta: thanh huyền

Giữa cô và Đường Bạch Dạ, rốt cuộc nợ nhau bao nhiêumạng người?

Bọn họ làm sao để có thể đối mặt với nhau?

”Bây giờ cô giết Đường Bạch Dạ, xem như là vì Tuyết nhi báo thù.” Phương Đông nhàn nhạt nói.

Hạ Thần Hi lại cảm thấy thật châm chọc.

Cô giết Đường Bạch Dạ chỉ là vì bảo hộ Đường Bạch Dạ, chỉ là muốn đem Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất cách xa thành phố S, ý của cô là bảo vệ Đường Bạch Dạ, không muốn giết anh ta, nhưng Đường Bạch Dạlại giết chị của cô.

”Tuyết nhi rất cơ trí linh mẫn, nếu không phải năm đó Đường Bạch Dạ tự mình dẫn người vây quét, có lẽ Tuyết nhi sẽ không chết, tôi ngay cả gặp mặt cô ấy lần cuối cũng không gặp được.”Phương Đông giọng nói rất trầm thấp.

Hạ Thần Hi lòng như đao cắt, tâm như tro lạnh.

”Côbiết không? Khi tôi nghe nói cha của con trai cô là Đường Bạch Dạ, tôi đã có suy nghĩ muốn làm bừa, Thần Hi, năm đó cô hận một người như vậy làm sao có thể sinh hạ con trai của hắn.” Phương Đông châm chọc nói.

Hạ Thần Hi đau khổ.

Quá nhiều cảm xúc cuồn cuộn ở trong lòng,khí huyết của cô cũng không tốt, cổ họng có vị ngọt của máu rất đau, rất đau.

Lúc anh ta biết việc Hạ Thần Hi và Đường Bạch Dạ chỉ cảm thấy tạo hóa trêu ngươi, tất cả dường như đã được định sẵn từ trước, có người tán liền tán, có vài người chỉ sợ ngươi hận cũng phải dây dưa cùng một chỗ cả đời, yêu hận không rõ.

Hạ Thần Hi và Đường Bạch Dạ, kiếp này thù máu rất nhiều, đếm không hết.

Hạ Thần Hi vừa mới vừa mở miệng, muốn hỏi việc của Lâm Tình, một ngụm máu tươi xông tới, chợt phun ra một ngụm máu tươi, màu trắng trên sô pha hoàn toàn dính máu của Hạ Thần Hi, trước mắt cô tối sầm, chìm vào hôn mê.

”Thần Hi!”

...

Hạ Thần Hi bị kích thích, khí huyết không thuận mớidẫn đến thổ huyết,loại cảm giác đau đớn này không thể nào nói nên lời, cô không có cách nào dùngngôn ngữ để biểu đạt. Lúc nghe Phương Đông nói chuyện năm đó, tâm tình của cô thấp thỏm như thế nào.

Cô muốn quên tất cả, chuyện cũ lại một lần nữa xông tới, đem cô máu chảy đầm đìa nuốt gọn như vậy.

Rất tuyệt vọng.

Cô vẫn không biết, thật ra bi thương cùng tuyệt vọng không có giới hạn. Thời gian cô biết cô chính là An Kỳ Nhi sát thủgiết chết Lâm Tình,cô cảm thấy thế giới rấttuyệt vọng việc đó cùng lắm cũng chỉ như thếthôi. Bây giờ nghe thấy một phần chân tướng năm đó, Hạ Thần Hi kinh ngạc phát hiện, thật ratuyệt vọng là không có giới hạn.

Nỗi tuyệt vọng to lớn khác đang đợi cô.

Như ma quỷ, chiếm cứ linh hồn của cô

Cô vàĐường Bạch Dạ, rốt cuộc là ai nợ máu ai?

...

Phương Đông ngồi ở bên giường, ánh mắt yên lặng nhìn Hạ Thần Hi.

Thần Hi, đừng trách tôi.Việc này, cô đã quên mất, tôi lại nói cho cô biết với cô mà nói đây không phải là một đoạn ký ức vui vẻ. Bây giờ, sợ rằng cô không thể tiếp thu, nhưng mà đây là những việc đã xảy ra trong quá khứ.

Cả tôi và cô đều phải đối mặt.

Xóa sạch ký ức, nhưng không xóa được năm tháng.

Trong những năm tháng ấy tội lỗi chúng ta mắc phải dù có rửa thế nào cũng không cách nào rửa sạch.

Cô nhớ ra mới có thể giải thoát.

Có ngườibáo Tiêu Tề tới, Phương Đông vừa mới cấp tốc đứng lên không lâu sau liền nhìn thấy Tiêu Tề mang theo hắc quả phụ vội vãđến, trầm giọng hỏi

”Thần Hi đâu?”

‘’ Cô ấy ở trên lầu, cô ấy sinh bệnh lại quá mệt mỏi, đang ngủ.” Phương Đông nói, ngậm miệng không nói chuyện vừarồi đã xảy ra, vết máu ở phòng khách cũng đã được anh ta cho tâm phúc thu dọn không còn dấu vết.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom