Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1422: Một khí tràng kinh khủng bộc phát!


"Mày biết đất tổ địa bàn Côn Luân là chỗ nào không?"  

 

"Mày biết thân phận của lão phu không?"  

 

"Mày biết lão phu thuộc cảnh giới gì, thực lực ra sao không?"  

 

"Mày chẳng biết gì cả, cũng dám nói chuyện như vậy với lão phu?"  

 

Mỗi lần lão giả nói hết một câu.  

 

Ông ta bước một bước về phía Diệp Bắc Minh!  

 

Kết thúc câu cuối cùng.  

"Lão phu Bạch Vô Kỵ, tung hoành đất tổ địa bàn Côn Luân một ngàn ba trăm năm, chưa từng thấy người trẻ tuổi cuồng vọng như mày!"  

 

Một khí tràng kinh khủng bộc phát!  

 

Người tu võ xung quanh trắng mặt.  

 

Diệp Bắc Minh nhẹ nhàng phun ra hai chữ: "Ồn ào!"  

 

Một giây sau.  

 

Người anh bộc phát ra sát khí màu máu kinh khủng, như ngọn lửa đang thiêu đốt.  

 
 
Chương 1423: “Kiếm quái gì thế?”


 "Lớn mật!"  

 

Mấy lão giả còn lại tức giận, đang muốn ra tay.  

 

Khương Tử Cơ cười lạnh nói: "Ai dám ra tay thì cùng lưu lại mạng chó đi".  

 

Mấy lão giả đồng loạt sững sờ, thật sự không dám ra tay.

Diệp Bắc Minh cầm kiếm Đoạn Long, bước từng bước tới trước mặt Bạch Vô Kỵ rồi chém xuống.  

 

Thương long kình!  

 

Đồ Long Trảm!  

 

Cả hai chiêu thức cùng bùng nổ.  

 

Hồ gầm rồng ngâm!  

 

“Cút!”  

 

Bạch Vô Kỵ quát to.  

 

“Đinh”, tiếng va chạm giòn tan vang lên, ông ta lấy ra một cây đao tốt đen thùi lùi từ trong nhẫn chứa vật, nói: “Cây đao này là Thí Thiên Nhận, Diệp Bắc Phong, mày có thể chết dưới đao này là vinh hạnh đấy!”  

 

Thí Thiên Nhận quét ngang trời đất, đao khí đen nhẻm tản ra.  

 

Ngay khi kiếm Đoạn Long và Thí Thiên Nhận chạm vào nhau.  

 

Đinh!  

 

Tiếng vang lanh lảnh vọng tới, Thí Thiên Nhận bị gãy đôi.  

 

Bạch Vô Kỵ ngẩn ngơ thốt lên: “Kiếm quái gì thế?”  

 

Giọng nói lạnh như băng của Diệp Bắc Minh truyền tới: “Là kiếm giết mày!”  

 

Bạch Vô Kỵ cười khẩy đáp lại: “Muốn giết Bạch Vô Kỵ tao, mơ đi!”  

 

Từng bước di chuyển của ông ta rất quỷ dị, tốc độ lại cực kỳ nhanh.  

 

Tuy rằng ông ta cũng là Võ Thần trung kỳ nhưng rõ ràng cao hơn cả một cấp bậc những Võ Thần bình thường trong Côn Lôn Hư.  

 

Ngay sau đó.  

 

Bạch Vô Kỵ xuất hiện ngay sau lưng Diệp Bắc Minh, ông ta vươn móng vuốt về phía đầu anh: “Tên súc sinh kia, chết cho lão phu!”  

Nếu trảo của ông ta hạ xuống thì óc Diệp Bắc Minh sẽ văng tung tóe.  

 

Ngay trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy.  

 

Diệp Bắc Minh chợt quay đầu lại, chém một kiếm tới chỗ ông ta.  

 

Phụt!  

 

Máu tươi chảy ra đầm đìa.  

 

Bàn tay của Bạch Vô Kỵ bị chém ngang, ông ta hét lên thảm thiết: “Á! Tên súc sinh, mày đáng chết!” 
 
Chương 1424: Kiếm Chủ Kinh Thiên .


 Anh cách Bạch Vô Kỵ chỉ có khoảng hai thước.  

 

Anh nâng tay lên tung một quyền về phía ngực Bạch Vô Kỵ.  

 

Trong ánh mắt ông ta tràn ngập oán độc: “Ngu xuẩn, mày dám tới gần lão phu trong phạm vi hai thước à?”  

 

Ông ta không chút do dự tung ra một quyền hướng thẳng tới trái tim Diệp Bắc Minh.  

 

Ầm!  

 

Răng rắc!  

 

Hai âm thanh vùng truyền tới.  

 

Chỗ trái tim của Diệp Bắc Minh dù bị trúng một chiêu của Bạch Vô Kỵ vậy mà vẫn trông như không hề hấn gì.  

 

Ngực Bạch Vô Kỵ trúng đòn nặng nề, xương sườn bị gãy từng khúc một.  

 

Phụt!  

 

Ông ta phun máu tươi, ngã lăn xuống đất, người chỉ còn nửa cái mạng: “Mày... không thể nào, một quyền của lão phu còn có thể đánh chết cả Võ Thần mà!”  

 

“Mày là quái vật gì thế?”  

 

Diệp Bắc Minh tu luyện Bất Diệt Kim Thân Quyết nên chẳng hề sợ đòn tấn công của Võ Thần.  

 

Diệp Bắc Minh lười giải thích cho ông ta hay.  

 

Anh nhanh chóng vọt tới trước mặt Bạch Vô Kỵ, tung cước đá vỡ đầu ông ta.  

 

Hình ảnh dừng ngay tại khoảnh khắc ấy.  

 

“Diệp Bắc Minh, mày!”  

 

Sắc mặt ông lão còn lại ở đất tổ Côn Lôn Hư tối sầm, ông ta dán mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh.  

 

Lúc này, Khương Tử Cơ và Đạm Đài Yêu Yêu không dám khinh suất: “Đi thôi!”  

 

Bọn họ chật vật rời đi như chó nhà có tang.  

 

Cả không gian tĩnh mịch đến đáng sợ.  

Diệp Bắc Minh nhìn quanh, nói: “Còn chưa xong đâu, chẳng phải các người đi theo Kiếm Chủ Kinh Thiên và đế chủ Thanh Long vọng tưởng giết ta à?”  

 

Ngay giây tiếp theo.  

 

Trong cơ thể Diệp Bắc Minh bùng lên một luồng sát khí khiếp người.  

 

Anh như một sát thần bám sát tấn công đám võ giả đi theo Kiếm Chủ Kinh Thiên .  

 

Mùi máu tươi ngập trời.  

 

Tiếng cầu xin tha mạng vang lên không ngớt.  

 
 
Chương 1425: “Đó là ai?”


 Hơn ba mươi Võ Đế!  

 

Hơn một trăm Võ Thánh đỉnh phong đều nổi điên bỏ chạy mong mỏi thoát khỏi thành Côn Luân.  

 

Diệp Bắc Minh lao tới truy sát.  

 

Một lát sau, hơn một ngàn võ giả đi theo đến đây đều bị anh giết chết.  

 

Những võ giả còn lại sợ ngất người.  

 

Sau này hôm nay, liệu còn ai dám đối địch với tên sát thần Diệp Bắc Minh kia đây?  

 

Sau khi trở về thương hội nhà họ Ngô, Diệp Bắc Minh nhìn về phía Ngô Khinh Diên nói: “Dẫn tôi đi lấy Tinh Hồn Sa!”  

 

Gương mặt xinh xắn của Ngô Khinh Diên tái mét, gật đầu nói: “Ngài Diệp, xin mời cậu theo tôi”.  

 

Một lát sau.  

 

Diệp Bắc Minh bước vào một căn phòng xa hoa nhất nhà họ Ngô.  

 

Ngô Khinh Diên dẫn theo một đám người của nhà họ Ngô quỳ xuống dưới chân Diệp Bắc Minh, rồi hai tay dâng lên Tinh Hồn Sa.  

 

Tinh Hồn Sa rực rỡ một màu đỏ mận.  

 

Đó là một nghìn kg Tinh Hồn Sa.  

 

Thế mà nó chỉ có vẻn vẹn một chén cơm.  

 

Diệp Bắc Minh kinh ngạc nói: “Nặng vậy à?”  

 

“Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nè, đây là Tinh Hồn Sa à?”  

 

Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền tới: “Đúng là nó, cậu có thể chữa trị kiếm Đoạn Long rồi!”  

 

Diệp Bắc Minh cất Tinh Hồn Sa vào.  

 

Lúc này.  

 

Giọng nói của Ngô Khinh Diên truyền tới: “Ngài Diệp, nhà họ Ngô phạm tội chết vạn lần, xin người trách phạt!”  

 

Giọng nói của cô ta run rẩy.  

Ông nội của cô ta, Ngô Trác Viễn, mời Kiếm Chủ Kinh Thiên và đế chủ Thanh Long đến tấn công Diệp Bắc Minh.  

 

Thế là sát thần nổi giận, nhà họ Ngô toang rồi.  

 

Giọng nói của Diệp Bắc Minh vang vọng như từ trên chín tầng trời truyền tới: “Ngoại trừ ông nội của cô ra, nhà họ Ngô còn ai tham dự chuyện đó?”  

 

Ngô Khinh Diên cúi đầu, con ngươi đỏ bừng như nhỏ máu, cắn răng gật đầu: “Có ạ!”  

 

“Đó là ai?”  

 

“Là bác ba, bác tư, chú tám, chú mười một, chú mười bảy,...”  

 
 
Chương 1426: Nhưng có một điều quan trọng hơn cả.


 Cả bọn sợ hết hồn dập đầu xin tha mạng: “Ngài Diệp, xin tha mạng!”  

 

“Chúng tôi nguyện làm con chó trung thành của cậu!”  

 

“Xin cậu...”  

 

Phụt!  

 

Mấy người họ bị nổ tung thành đống máu, nháy mắt đã mất mạng.  

 

Những người còn lại của nhà họ Ngô quỳ trên đất, không dám ngẩng đầu lên.  

 

Giọng của Diệp Bắc Minh lại truyền tới: “Tôi cho các người hai sự lựa chọn!”  

 

“Thứ nhất là bây giờ phục tùng tôi, sau này nhà họ Ngô chỉ phụng sự một mình tôi!”  

 

“Thứ hai, nhà họ Ngô chấm dứt tại đây!”  

 

Nếu không nhờ Ngô Khinh Diên cẩn thận nhắc nhở mình đề phòng.  

 

Thì có lẽ bây giờ Diệp Bắc Minh đã tiêu diệt nhà họ Ngô rồi.  

 

Ngô Khinh Diên cắn đôi môi đỏ mọng: “Ngài Diệp, chúng tôi lựa chọn ý thứ nhất!”  

 

Diệp Bắc Minh ra lệnh: “Từ nay trở đi, Ngô Khinh Diên sẽ là người đứng đầu nhà họ Ngô!”  

 

“Tất cả mọi việc trong nhà họ Ngô đều sẽ do Ngô Khinh Diên làm chủ!”  

 

Ngô Khinh Diên sửng sốt: “Hả?”  

 

Khiếp sợ!  

 

Bất ngờ!  

 

Khó tin!  

 

Ông nội và mấy chú bác kia vốn không hề thích cô ta.  

 

Bây giờ bọn họ đã chết.  

Đó đúng là tổn thất to lớn của nhà họ Ngô.  

 

Nhưng có một điều quan trọng hơn cả.  

 

Cô ta còn có thể trở thành người đứng đầu nhà họ Ngô ư?  

 

Những thành viên khác trong nhà họ Ngô cũng đầy sửng sốt, ánh mắt bọn họ lay chuyển.  

 

Thương hội nhà họ Ngô rất khổng lồ nhưng chỉ là một thế lực hạng ba tầm thường.  

 

Nếu có thể ôm đùi sát thần thì dù có đối đầu với thế lực hạng hai cũng không sợ sệt.  
 
Chương 1427: “Thứ hai là tiến vào đất tổ Côn Lôn Hư!”


Đến cả thế lực hạng một cũng phải nể mặt Sát Thần nữa là.  

 

Đúng là bọn họ gặp may trong họa rồi.  

 

Nghĩ vậy, người nhà họ Ngô tràn ngập phấn khích.  

 

“Khinh Diên, còn ngơ ra đó làm gì?”  

 

“Chúng tôi đồng ý hết, sau này Khinh Diên sẽ trở thành người đứng đầu nhà họ Ngô!”  

 

“Còn không mau cảm ơn Sát Thần đại nhân đi!”  

 

Người nhà họ Ngô thúc dục cô ta.  

 

Bố cô ta, Ngô Tố Hải cũng nhanh nhảu nói: “Khinh Diên, còn không nhanh đồng ý đi!”  

 

Bọn họ không hề bận tâm tới cái chết của Ngô Trác Viễn và những người khác.  

 

Ngô Khinh Diên kích động đồng ý nói: “Ngô Khinh Diên kính chào chủ nhân!”  

 

Cô ta có lo sợ trong vui mừng.  

 

Diệp Bắc Minh khoát tay nói: “Đi xuống cả đi!”  

 

“Vâng!”  

 

Ngô Khinh Diên vui vẻ rời đi.  

 

Người nhà họ Ngô nối gót theo sau.  

 

Diệp Bắc Minh nhìn về phía hai sư tỷ của mình: “Chị Tiểu Yêu, Ngũ sư tỷ!”  

 

“Bọn chị biết Thập sư tỷ, Cửu sư tỷ và Bát sư tỷ ở đâu không?”  

 

Khương Tử Cơ cười bảo: “Bọn họ đi vào đất tổ Côn Lôn Hư rồi!”  

 

“Đất tổ Côn Lôn Hư sao?”  

 

Diệp Bắc Minh nhướng mày nói: “Hôm nay em nghe thấy tên này, chỗ này có gì đặc biệt ư?”  

 

Khương Tử Cơ kéo tay Diệp Bắc Minh ngồi xuống trả lời: “Chỗ đó không có gì đặc biệt, chẳng qua là tài nguyên tu luyện cực kỳ phong phú”.  

“Võ giả của Côn Lôn Hư muốn trở nên mạnh hơn chỉ có thể đến hai nơi!”  

 

“Thứ nhất là đi xuyên qua rừng rậm ma thú tới hoàng triều Đại Chu”.  

 

“Thứ hai là tiến vào đất tổ Côn Lôn Hư!”  

 

“Rừng rậm ma thú cực kỳ hung hiểm, truyền thuyết nói rằng trong đó có ma thú cấp mười, võ giả bình thường không thể nào đi ngang qua đó được!”  

 

“Thế là mọi người chỉ có thể chọn cách thứ hai là tiến vào đất tổ Côn Lôn Hư”.  

 

Diệp Bắc Minh hơi đăm chiêu.  
 
Chương 1428: Anh phất tay.


 Đạm Đài Yêu Yêu hừ nhẹ, nói: “Sư đệ ngốc này, chúng ta tiến vào đất tổ Côn Lôn Hư cũng không phải vì bản thân đâu”.  

 

“Bọn chị vào đó để lót đường cho em đó!”  

 

“Cái gì?”  

 

Diệp Bắc Minh do dự một lát rồi hỏi: “Chị Tiểu Yêu, đây là ý gì thế?”  

 

Đạm Đài Yêu Yêu mỉm cười thần bí nói: “Tốc độ tu luyện của em quá nhanh, Côn Lôn Hư rồi sẽ không giữ chân em được nữa!”  

 

“Do vậy bọn chị phải lót đường cho em!”  

 

Đôi mắt Diệp Bắc Minh tràn đầy khó hiểu: “Đây là ý của các sư phụ à?”  

 

Khương Tử Cơ gật đầu đáp: “Không khác lắm”.  

 

Diệp Bắc Minh đứng lên nói: “Em muốn đến gặp các sư phụ!”  

 

Khương Tử Cơ đưa tay búng trán Diệp Bắc Minh: “Em vội cái gì chứ, còn chưa đến lúc đó đâu”.  

 

“Đợi đến khi thực lực của em đủ mạnh thì các sư phụ sẽ tự đến gặp em thôi”.  

 

“Bọn chị còn có nhiệm vụ khác cần phải trở về đất tổ!”  

 

“Mười ngày sau, đất tổ Côn Lôn Hư sẽ mở ra, đến lúc đó tiểu sư đệ đi vào là được”.  

 

Nói xong.  

 

Khương Tử Cơ và Đạm Đài Yêu Yêu đứng dậy rời đi.  

 

Diệp Bắc Minh dõi theo bóng dáng hai vị sư tỷ, ánh mắt đăm chiêu: “Các sư phụ đang làm gì nhỉ?”  

 

“Có chuyện gì muốn nói mà lại không thể gặp mặt trực tiếp mà cứ tỏ vẻ thần thần bí bí như vậy chứ?”  

 

“Các sư phụ để ở đất tổ Côn Lôn Hư hay sao?”  

 

Sau khi trầm ngâm suy nghĩ một lát.  

 

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Thôi bỏ đi, dù sao thì mười ngày nữa đất tổ Côn Lôn Hư mở ra rồi”.  

 

“Đến lúc đó mình tự vào đó hỏi bọn họ thôi”.  

“Việc phải làm trước là chữa trị kiếm Đoạn Long cái đã!”  

 

Anh phất tay.  

 

Kiếm Đoạn Long xuất hiện trong tay.  

 

Thân kiếm đen thui.  

 

Một cái đầu rồng bị vỡ.  

 

Khí tỏa ra hùng hồn.  
 
Chương 1429: “Tông chủ trở lại rồi!”


 Ngô Khinh Diên trừng to mắt, kinh ngạc thốt lên: “Chủ nhân, cậu... cậu tới từ thế giới phàm trần ư?”  

 

Cô ta quá đỗi ngạc nhiên.  

 

Từ khi nào thế giới phàm trần có võ giả mạnh đến vậy chứ?  

 

Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: “Không thể à?”  

 

Ngô Khinh Diên cúi đầu nói: “Không... không có ạ”.  

 

Đợi đến khi cô ta ngẩng đầu lên lại thì Diệp Bắc Minh đã biến mất không thấy tăm hơi rồi.  

 

...  

 

Phần Thiên Tông.  

 

Diệp Bắc Minh vừa mới xuất hiện trên đường dẫn lên núi.  

 

“Ai?”  

 

Một giọng nói rét lạnh như băng sương truyền tới, xen lần luồng sát khí dày đặc.  

 

Bốn ông lão thực lực Võ Đế đỉnh phong thầm lặng bước ra, vừa thấy Diệp Bắc Minh thì quỳ rạp xuống đất: “Tham kiến Sát Thần đại nhân!”  

 

Diệp Bắc Minh lập tức hiểu ngay: “Hàn Bát Chỉ bảo các người canh giữ chỗ này à?”  

 

Một ông lão trong đó trả lời: “Đúng vậy, Hàn trưởng lão bảo chúng tôi bảo vệ Phần Thiên Tông!”  

 

Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu nói: “Tình hình Phần Thiên Tông mấy ngày qua thế nào?”  

 

Ông lão kia cung kính đáp: “Sau khi Sát Thần đại nhân quay về, có mấy tên chán sống lén lút thăm dò nơi đây và đã bị bọn tôi giết sạch rồi ạ!”  

 

“Trừ lần đó ra thì cũng không có gì khác lạ”.  

 

Bọn họ đợi một lúc lâu mà vẫn không nghe Diệp Bắc Minh nói gì.  

 

Bốn ông lão không nhịn được bèn ngẩng đầu lên nhìn thì đã không thấy bóng dáng Diệp Bắc Minh từ đời nào rồi.  

Cả lũ khiếp sợ: “Ôi! Gần như vậy, Sát Thần đại nhân rời đi khi nào mà chúng ta không biết thế?”  

 

Lúc này.  

 

Diệp Bắc Minh đi thẳng vào đại điện Phần Thiên Tông.  

 

Thành viên trong Phần Thiên Tông xuất hiện: “Tham kiến tông chủ!”  

 

“Tông chủ trở lại rồi!”  

 

Đám người Y Thượng Khôn và Y Nam Tương vô cùng mừng rỡ.  
 
Chương 1430: “Kiếm Chủ Kinh Thiên đã chết rồi à?”


 Y Thượng Không sai người mang nguyên liệu mà Diệp Bắc Minh cần tới: “Đã chuẩn bị xong cả rồi ạ!”  

 

Diệp Bắc Minh lấy chúng đi.  

 

Anh đi thẳng tới chỗ ngọn núi lửa phát hiện Phần Thiên Chi Diễm.  

 

Ngay lúc này, anh nhất định phải sửa chữa lại kiếm Đoạn Long!

Sau khi tiến vào núi lửa.  

 

Diệp Bắc Minh đi thẳng vào chỗ sâu nhất.  

 

Dòng dung nham nóng chảy đằng trước chảy quanh tỏa ra một làn nhiệt khủng khiếp đủ khiến người ta sôi trào.  

 

Anh không hề lãng phí một giây phút nào, nhanh chóng lấy tất cả nguyên liệu ra.  

 

Một dòng suy nghĩ xoẹt qua đầu, kiếm Đoạn Long ngay lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay của Diệp Bắc Minh.  

 

“Gầm gừ...”  

 

Một tiếng rồng ngâm truyền đến từ kiếm Đoạn Long.  

 

Diệp Bắc Minh vuốt ve kiếm Đoạn Long nói: “Anh bạn già à, đừng vội nhé”.  

 

“Hôm nay tôi sẽ sửa chữa lại anh bạn!”  

 

Gầm!  

 

Kiếm Đoạn Long gầm gừ như đang đáp lại Diệp Bắc Minh.  

 

Anh nhấc tay lên.  

 

Phần Thiên Chi Diễm hiện ra trong lòng bàn tay hệt như một đóa hoa sen đang nở rộ.  

 

Anh không chút chần chừ luyện hóa tất cả nguyên liệu có mặt.  

 

Vật liệu phụ trợ bị tan chảy rất dễ dàng.  

 

Chỉ có mỗi một cục Hỗn Độn Hắc Kim kia vẫn không chút dấu hiệu bị tan chảy.  

 

...  

 

Cùng lúc đó.  

 

Chuyện xảy ra với thương hội nhà họ Ngô đã lan truyền khác các thế lực từ hạng ba cho tới hạng một.  

 

“Kiếm Chủ Kinh Thiên đã chết rồi à?”  

 

Cả đế chủ Thanh Long cũng chết luôn?”  

 
 
Chương 1431: Nhưng rồi bọn họ an lòng lại.


 Tin tức lan truyền khắp ngõ.  

 

Cả Côn Lôn Hư chấn động, quả thật trời sập rồi.  

 

Có người nói rằng: “Không chỉ có mỗi tám vị Võ Thần, trong tối còn có năm vị Võ Thần đều đã bị Diệp Bắc Minh ám sát trước cả rồi!”  

 

“Ôi mẹ ơi...”  

 

Những võ giả nghe được nguồn tin ấy đều khiếp hãi, lòng đầy rung động.  

 

...  

 

Huyền Lôi Cốc.  

 

Lôi Bằng vừa mới xuống võ đài thì chợt nghe có người đang tranh luận kịch liệt.  

 

Thế là hắn bèn sáp lại nghe.  

 

Bọn họ đang bàn về những chuyện xảy ra gần đây.  

 

Lôi Bằng nghẹn họng sững sờ: “Vãi chưởng, anh trai sát thần này lại sáng tạo vinh quang nữa rồi hả?”  

 

“Trâu bò qua! Anh sát thần ơi!”  

 

Vẻ mặt Lôi Bằng đầy sự ngưỡng mộ!  

 

...  

 

Thiên Kiếm Tông.  

 

Tin tức Kiếm Chủ Kinh Thiên vẫn còn sống rồi lại hy sinh truyền tới.  

 

Tin ấy khiến cả bầu không khí tại Thiên Kiếm Tông rơi vào âm u tĩnh mịch đến kinh người.  

 

Trong đại điện.  

Tông chủ của Thiên Kiếm Tông đang ở đó, tất cả mọi người đều trầm mặc không nói lời nào.  

 

Mục Thừa đứng trong đám đông mà người run rẩy không ngừng, hắn ta thầm thề rằng: mặc kệ Thiên Kiếm Tông quyết định đối xử với Diệp Bắc Minh như thế nào mình có chết cũng sẽ không đối địch với cậu ta.  

 

Cuối cùng.  

 

Tông chủ Thiên Kiếm Tông cất lời: “Đất tổ Côn Lôn Hư sắc mở ra rồi, Thiên Kiếm Tông có bao nhiêu người tiến vào trong đất tổ đều dựa vào lần kiểm tra này!”  

 

Vậy mà tông chủ lựa chọn bỏ mặc tin tức Kiếm Chủ Kinh Thiên bỏ mạng.  

 

Mọi người hơi ngạc nhiên.  

 
 
Chương 1432: “Cầu hỏa?”


 “Vâng!”  

 

Mọi người đồng thanh hô to.  

 

...  

 

Trong đại sảnh họp bàn của cung Hạo Miểu.  

 

Hơn trăm ông lão đang ngồi ở đó, bầu không khí vô cùng căng thẳng.  

 

Bỗng nhiên.  

 

Một ông lão trong đó bỗng lên tiếng: “Chết tiệt, tên Diệp Bắc Phong đó sao lại mạnh đến thế chứ?”  

 

“Rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở đâu? Sao con trai của ả yêu nữ kia có thể sống đến tận bây giờ?”  

 

“Nếu cậu ta biết chuyện năm đó thì cung Hạo Miểu chúng ta đi đời luôn đấy!”  

 

Đôi mắt già cỗi của ông ta đỏ bừng, trong mắt tràn ngập những sợi tơ máu dữ tợn.  

 

Một ông lão khác mở miệng nói: “Có ai người rằng tên đó trưởng thành đến tận bây giờ đâu!”  

 

“Trước kia, khi cậu ta quậy tung trời thì chúng ta nên dốc hết sức ra tay giết chết cậu ta!”  

 

“Bây giờ thì nói được gì nữa, chuyện đâu vào đó rồi!”  

 

Ông lão thứ ba nói: “Nghe nói ở hiện trường còn có hai cô gái khiến cho sứ giả đến từ đất tổ rất kiêng dè!”  

 

“Tôi nghi ngờ rằng hai cô gái đó đến từ đất tổ, nếu có mối quan hệ này...”  

 

“Giờ chúng ta không thể làm gì Diệp Bắc Phong được!”  

 

Ông lão thứ tư âm u nói: “Nếu Diệp Bắc Minh không chết thì chúng ta ngủ không yên đâu!”  

 

Ông lão thứ năm gật đầu tán đồng: “Đúng vậy, phải giết chết Diệp Bắc Phong, nếu không đợi cậu ta biết chuyện thì cung Hạo Miểu chúng ta...”  

 

Ông lão thứ sáu lại đề nghị: “Hay là chúng ta cầu hòa nhỉ? Tôi cứ luôn cảm thấy bất an không thôi...”  

 

Câu nói ấy như một quả bom khiến cả phòng nổ tung.  

“Cầu hỏa?”  

 

“Không thể nào?”  

 

Vô số trưởng lão phản đối đề nghị đó.  

 

Có người còn khinh khỉnh nói: “Hừ, cung Hạo Miểu của chúng ta có lịch sử lâu đời, sao lại có thể cúi đầu cầu hòa chứ?”  

 

“Đúng thế, không đời nào có chuyện cầu hòa đâu!”  

 

Hơn trăm ông lão lần lượt phát biểu ý kiến của mình.  
 
Chương 1433: Thật khó tin!


Ông lão ngồi ở vị trí tông chủ hét lên: “Đủ chưa!”  

 

Một luồng khí thế khiếp người tỏa ra.  

 

Rầm!  

 

Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía tông chủ cung Hạo Miểu rồi ngậm miệng ngồi yên.  

 

Tông chủ cung Hạo Miễu phẫn nộ quát: “Nhìn xem, nhìn cái dáng vẻ của các người đi!”  

 

“Chỉ là một tên Diệp Bắc Phong nhỏ nhoi mà đã dọa các người thành ra thế rồi!”  

 

“Từ khi cung Hạo Miểu thành lập tới nay chưa từng sợ hãi bất kỳ thế lực nào!”  

 

“Hơn nữa, nhà họ Bạch trong đất tổ truyền tin tới mong cung Hạo Miểu chúng ta làm người phát ngôn cho nhà họ Bạch ở Côn Lôn Hư!”  

 

Tông chủ cung Hạo Miểu ngạo mạn nhìn xung quanh rồi nói: “Sau này, cung Hạo Miểu chúng ta sẽ trở thành thế lực hạng một không phải chuyện viển vông nữa!”  

 

“Cái gì?”  

 

Mọi người vô cùng kinh ngạc.  

 

Tất cả các trưởng lão phấn khích nhìn tông chủ cung Hạo Miểu.  

 

Lòng bọn họ cuộn trào sóng dữ.  

 

Mong ước hơn một ngàn năm sắp trở thành sự thật rồi ư?  

 

“Tông chủ, nhà họ Bạch nhờ chúng ta trở thành người phát ngôn của bọn họ thật sao?”, mọi người run rẩy hỏi.  

 

Tông chủ cung Hạo Miểu vừa định trả lời.  

 

Bỗng nhiên.  

 

Ngoài phòng họp truyền tới một giọng nói: “Hồ tông chủ, các người ở đây bàn bạc cái gì thế? Sao náo nhiệt vậy nhỉ?”  

 

Rầm!  

 

Tất cả mọi người quay đầu nhìn cửa đại sảnh phòng họp.  

 

Bọn họ chỉ thấy một người thanh niên trẻ trung khoanh tay bước tới, mặt nở nụ cười rạng rỡ nhưng lại khiến người ta có một cảm giác đầy áp lực như thế đối diện với vực thẳm.  

Điều càng khiến người ta khiếp hãi ấy là khí tức tỏa ra từ người thanh niên ấy lại là Võ Thần!  

 

Người còn trẻ vậy mà đã là Võ Thần rồi sao?  

 

Thật khó tin!  

 

Phía sau người thanh niên đó có hai ông lão đang híp mắt như đang say giấc, nhưng khí tức hai người họ tỏa ra sâu không lường được.  

 

Khí tức ấy khiến người ngoài không thể nào biết rõ cảnh giới thật sự của bọn họ.  

 

“Thực lực của bọn họ trên cả Võ Thần rồi ư?”  

 
 
Chương 1434: “Cảm tạ Bạch công tử!”


Thanh niên này chắc chắn ra từ trong tổ địa.  

 

Quả nhiên.  

 

Hồ tông chủ gộp ba bước thành hai bước, nhanh chóng đi đến trước mặt người thanh niên.  

 

Khom người chín mươi độ!  

 

“Bạch công tử, không phải ngày mai cậu mới đến ư?”  

 

“Sao hôm nay đã đến rồi!”  

 

Bạch công tử?  

 

Quả nhiên!  

 

Đồng tử của tất cả mọi người co mạnh lại, kiêng sợ nhìn người thanh niên này.  

 

Bạch Kiều Sở cười thản nhiên: “Tôi muốn đến lúc nào, còn cần ông đồng ý ư?”  

 

“Không dám!”  

 

Hồ tông chủ kinh sợ, trán lấm tấm mồ hôi: “Bạch công tử, mời cậu ngồi”.  

 

Bạch Kiều Sở trực tiếp ngồi vào vị trí của tông chủ, cả những người có cương vị cao của cung Hạo Miểu cũng không dám thở mạnh!  

 

Bọn họ không chọc vào được gia tộc trong tổ địa Côn Luân Hư!  

 

Đã từng có thế lực hạng hai không có mắt, ngỗ ngược với gia tộc trong Côn Luân Hư.  

 

Trong một đêm, tông môn hóa thành tu la địa ngục!  

 

Mười mấy vạn người trong tông môn, không thoát một ai!  

 

Bạch Kiều Sở ngồi vắt chéo hai chân: “Vừa nãy các ông thảo luận việc gì, sao bản công tử nghe thấy mấy chữ gì như sát thần?”  

 

“Nghe có vẻ hình như các ông rất kiêng sợ sát thần này?”  

 

Trong lòng Hồ tông chủ khẽ động.  

 

Ông ta mau chóng giải thích chuyện của sát thần Diệp Bắc Phong một lượt.  

 

Bạch Kiều Sở không quan tâm cười lạnh lùng một tiếng: “Ồ vậy sao?”  

 

“Bên ngoài có người như vậy từ lúc nào?”  

 

“Đã giết mấy võ thần, còn dám tự xưng sát thần?”  

 

“Thú vị, thật thú vị!”  

 

Hồ tông chủ cau mày: “Bạch công tử, Diệp Bắc Phong này, thực lực rất khủng bố…”  

 

“Khủng bố? Ha ha ha!”  

 

Bạch Kiều Sở không nhịn được cười: “Giết mấy võ thần thì rất khủng bố hả? Tầm nhìn của mấy người các ông quá ngắn rồi!”  

 

“Võ đạo cấp thấp cuối cùng vẫn là võ đạo cấp thấp, đợi các ông hiểu thế nào là võ đạo cấp cao!”  

 

“Thì sẽ biết võ thần vẫn chưa phải là bắt đầu trên con đường tu võ!”  

 

Ánh mắt đám người Hồ tông chủ sáng lên.   

 

Dường như tóm được điều gì!  

 

Bạch Kiều Sở lắc đầu: “Bản công tử không có hứng thú với sát thần, với Diệp Bắc Phong!”  

 

“Chưa gặp thì thôi đi!”  

 

“Nếu gặp được, bản công tử sẽ tiện tay giết hắn giúp các ông”.  

Giọng điệu của hắn rất tự nhiên.  

 

Dường như trong mắt hắn, sát thần nhỏ bé như con kiến vậy!  

 

Ánh mắt Hồ tông chủ lóe sáng, kích động nói: “Cảm tạ Bạch công tử!”  

 

Bạch Kiều Sở ngạo mạn nói: “Lần này tôi rời khỏi tổ địa, chủ yếu là hoàn thành nhiệm vụ của gia tộc”.  

 

“Hơn một tháng trước, đế tinh tử vi rơi xuống, một đế tinh mới mọc lên, các ông đều biết chứ?”  

 

Sắc mặt của đám người có cương vị cao cung Hạo Miểu nghiêm trọng: “Chúng tôi biết”.  

 
 
Chương 1435: Cung Tuyết Thần.


 Toàn hội trường chấn kinh!  

 

“Chủ của Côn Luân Hư?”  

 

Đám người có cương vị cao cung Hạo Miểu, kể cả Hồ tông chủ đều kích động run lên!  

 

Từng người hít thở khó khăn, khuôn mặt già đỏ bừng!  

 

Bạch Kiều Sở gật đầu: “Tạm thời tu vi của người này không cao, có lẽ vừa mới đi trên con đường tu võ!”  

 

“Không tiếc mọi giá, tìm được kẻ này, lôi kéo hắn!”  

 

“Nếu thực sự không thể lôi kéo… giết!”  

 

“Ngoại trừ nhà họ Bạch tôi, tuyệt đối không cho phép có người trở thành chủ của Côn Luân Hư!”  

 

Một luồng sát khí khủng bố bao trùm cả hội trường phòng họp.  

 

Giống như một vị sát thần giáng xuống!  

 

Đột nhiên.  

 

Một giọng nói già nua vang lên: “Kẻ may mắn đó, chắc không phải là Diệp Bắc Phong chứ?”  

 

Trong tích tắc.  

 

Trong cả phòng họp, rơi vào trong tĩnh lặng!  

 

Kẻ may mắn chính là Diệp Bắc Phong?  

 

Đùa gì vậy?  

 

Nếu đúng là như vậy, thì quả là trò đùa to lớn!  

 

Tuyệt đối không thể nào!  

 

Bạch Kiều Sở cười lạnh lùng lắc đầu: “Người này không thể nào là kẻ may mắn!”  

 

“Xem ra các ông đúng là bị dọa sợ rồi, lúc về tôi sẽ dành thời gian giết sát thần này, tránh để các ông kinh sợ!”  

 

…  

 

Cung Tuyết Thần.  

 

Khắp xung quanh đều là màu hồng.  

Khuôn mặt Tiêu Dung Phi tái nhợt, thương thích trên người cô ta đã đỡ hơn, đang trong quá trình hồi phục.  

 

Phập!  

 

Đột nhiên, cửa phòng được đẩy mở.  

 

Một cô gái xinh đẹp xông vào: “Chị, tin tức kinh thiên động địa đây!”  

 

Cô gái này có chín phần giống với Tiêu Dung Phi.  

 

Chính là em gái của Tiêu Dung Phi, Tiêu Nhã Phi.   
 
Chương 1436: Nước trà nóng rơi lên ngực!


 Cô chị thanh cao lạnh lùng, cô em hoạt bát đáng yêu.   

 

Tiêu Dung Phi thở dài một tiếng, bất lực dí lên trán của em gái: “Em ấy à, đã lớn từng này rồi, sao còn hấp tấp thế hả?”   

 

Tiêu Nhã Phi mở to đôi mắt: “Chị, nhưng tin tức này thực sự khiến người ta không thể bình tĩnh!”  

 

“Thông tin gì?”  

 

Tiêu Dung Phi không để tâm.  

 

Tiện tay bưng một chén trà nhấp một ngụm.  

 

Tiêu Nhã Phi vội vàng nói: “Chị, chẳng phải chị bị người của nhà họ Võ truy giết sao?”  

 

“Giữa đường được tiểu sư đệ của chị Như Khanh cứu, chị còn nói với em, tiểu sư đệ đó chính là sát thần Diệp Bắc Phong, đến từ thế giới phàm tục phải không?”

Tiêu Dung Phi gật đầu: “Đúng thế, làm sao?”  

 

Tiêu Nhã Phi hít sâu một hơi: “Phù!”  

 

“Chị, chị đúng là không màng chuyện đời!”  

 

“Nửa ngày trước, thương hội nhà họ Ngô ở Côn Luân Hư đã xảy ra một chuyện lớn”.  

 

“Tổng cộng mười mấy võ thần muốn giết Diệp Bắc Phong…”  

 

Đồng tử của Tiêu Dung Phi hơi co lại, nhưng không nó gì.  

 

Giọng của Tiêu Nhã Phi tiếp tục vang lên: “Chị đoán xem thế nào? Mười mấy võ thần đều chết hết!”  

 

“Ba mươi mấy võ đế, hơn một trăm võ thánh!”  

 

“Và cả hơn một ngàn võ giả cảnh giới khác đều bị Diệp Bắc Phong giết hết!”  

 

“Cái danh sát thần, uy chấn cả Côn Luân Hư!”  

 

Cánh tay của Tiêu Dung Phi run lên.  

 

Nước trà nóng rơi lên ngực!  

 

Áo ngực mỏng manh trở nên trong suốt.  

 

Từ góc nhìn của Tiêu Nhã Phi nhìn qua, đường nét của hai tòa núi hiện lên: “Oa! Chị, của chị cũng thật ra gì đấy!”  

Tiêu Dung Phi tóm lấy cánh tay của Tiêu Nhã Phi: “Tiểu Nhã, em nói gì?”   

 

“Anh ta… một mình anh ta giết mười mấy võ thần?”  

 

“Làm… làm sao có thể!”  

 

Đột nhiên.  

 

Ầm ầm!  

 

Một tiếng động kinh thiên động địa vang lên, cả Côn Luân Hư như xảy ra động đất, chấn rung lên kịch liệt.  
 
Chương 1437: “Tông chủ sắp rèn đúc ra một món thần khí!”


 “Đột nhiên xảy ra động đất?”  

 

“Bắt nguồn từ đâu, mau tìm cho tôi!”  

 

…  

 

Phần Thiên Tông.  

 

Đám người Phần Thiên Tông như Y Thượng Khôn, Y Nam Tương nhìn chằm chằm tòa núi lửa trong Phần Thiên Tông.   

 

Một con chân long được ngưng tụ từ huyết quang khủng bố chiếm cứ tòa núi lửa đó.  

 

Dữ tợn!  

 

Gầm thét!  

 

Uy nghiêm!  

 

Trong đôi mắt của họ là vẻ chấn hãi vô tận!  

 

Y Nam Tương há cái miệng nhỏ, nuốt nước miếng: “Bố, có… có chuyện gì vậy?”  

 

Hiện tượng lạ đáng sợ như này, đám người Phần Thiên Tông chưa từng thấy qua!  

 

Bọn họ chỉ biết, bảy ngày trước, sau khi tông chủ tiến vào ngọn núi lửa.  

 

Thì không ra nữa!  

 

Bảy ngày sau, trên không trung ngọn núi lửa xuất hiện hiện tượng lạ đáng sợ như này!  

 

Bỗng nhiên.  

 

Một ông lão của Phần Thiên Tông kích động hô lên: “Đây là dị tượng! Hiện tượng thần khí sắp xuất thế!”  

 

“Tông chủ sắp rèn đúc ra một món thần khí!”  

 

…  

 

Lúc này.  

 

Sâu dưới lòng đất núi lửa.  

Phần Thiên Chi Diễm cháy lên dữ dội, bao trùm một thanh đoạn kiếm đầu rồng.  

 

Ở một bên khác, Hỗn Độn Hắc Kim đó đã hoàn toàn tan chảy.  

 

Sức mạnh của Phần Thiên Chi Diễm khiến kiếm Đoạn Long và Hỗn Độn Hắc Kim kết hợp với nhau.  

 

Sức mạnh của dị hỏa đang thiêu cháy!  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cất giọng kích động: “Cậu nhóc giỏi lắm, tôi chưa từng nghĩ rằng việc mà mấy chục đời ký chủ của tháp Càn Khôn Trấn Ngục không hoàn thành được, mà cậu làm được?”  

 

Long Đế cũng bị chấn động: “Vãi, mẹ kiếp, cậu nhóc cậu đúng là nhân tài!”  
 
Chương 1438: “Muốn tôi đặt lại tên cho ông bạn không?”


 Đôi mắt của Diệp Bắc Minh nghiêm trọng.  

 

Nhìn chằm chằm dị hỏa đang bùng cháy!  

 

Anh không mặc gì hết.  

 

Tất cả quần áo đã bị ngọn nửa thiêu cháy sạch sẽ!  

 

Huyết dịch trong cơ thể Diệp Bắc Minh cũng đang sôi sục.  

 

Anh quát một tiếng: “Tôi lấy thân phận là chủ của kiếm Đoạn Long, ra lệnh, khôi phục cho tôi!”  

 

“Gru!”  

 

Một tiếng rồng gầm vang khắp cả Phần Thiên Tông.  

 

Tầng mây trong bán kính mấy trăm dặm đều bị đánh đến tiêu tan!  

 

Trong kiếm Đoạn Long bùng phát ra một luồng sức mạnh thần bí.  

 

Một nửa thanh kiếm bị biến mất dần được hình thành!  

 

Một con thương long màu đen hoàn chỉnh chiếm cứ trên thân kiếm.  

 

Thân kiếm màu đen khí thế hào hùng!  

 

Một con thương long quấn quanh, dường như muốn xông phá bầu trời!  

 

Liền sau đó.  

 

Tiếng cười điên cuồng của Diệp Bắc Minh vang lên: “Ha ha ha, thành công rồi!”  

 

“Thành công rồi!”  

 

“Kiếm Đoạn Long, khôi phục rồi!”  

 

Trên không trung Phần Thiên Tông, rồng gầm vang trời!  

 

Diệp Bắc Minh cầm kiếm Đoạn Long hoàn chỉnh, cảm thấy như nắm một ngôi sao.  

 

Sức mạnh vô cùng vô tận ập đến.  

 

“Gru!”  

 

Trong kiếm Đoạn Long, phát ra tiếng chân long gầm thét.  

Lúc này, giữa Diệp Bắc Minh và kiếm Đoạn Long dường như có thêm một mối quan hệ.  

 

Anh thấp giọng nói: “Ông bạn, ông cũng không chờ được nữa rồi phải không?”  

 

“Gru!”  

 

Kiếm Đoạn Long chấn động, như đang đáp lại Diệp Bắc Minh.  

 

Diệp Bắc Minh nói nhỏ: “Muốn tôi đặt lại tên cho ông bạn không?”  

 

“Dù sao, trước đây ông là một con “đoạn long”, vì thế mới có tên kiếm Đoạn Long!”  
 
Chương 1439: Kiếm khí hoành hành!


 “Gru!”  

 

Kiếm Đoạn Long kích động, Diệp Bắc Minh hơi tóm không chặt.   

 

Anh tỏ sắc mặt kỳ lạ, hình như kiếm Đoạn Long từ chối đổi tên!  

 

Diệp Bắc Minh cau mày: “Ông không muốn đổi tên? Tại sao?”  

 

Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, bản thân kiếm Đoạn Long có cách nghĩ của mình”.  

 

“Nó không phải vật bình thường, sau khi đi theo cậu, vẫn luôn gọi là kiếm Đoạn Long!”  

 

“Bây giờ đột nhiên đổi tên, không chừng nó không thích ứng được”.  

 

“Hơn nữa, cái tên cũng chỉ dùng để gọi, kiếm này tên là gì vốn không quan trọng!”   

 

“Quan trọng là nó ở trong tay ai!”  

 

Gru!  

 

Kiếm Đoạn Long lại phát ra tiếng rồng gầm, dường như nghe thấy giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục.  

 

Diệp Bắc Minh suy nghĩ một lát, bèn gật đầu nói: “Được, đã như vậy!”  

 

“Tên của ông bạn vẫn là kiếm Đoạn Long, một chữ cũng không đổi!”  

 

Gru!  

 

Kiếm Đoạn Long điên cuồng chấn động, vô cùng hưng phấn, một luồng hào quang màu đỏ máu từ trong thân kiếm bùng phát ra.  

 

Kiếm khí hoành hành!  

 

Diệp Bắc Minh khó khăn lắm mới vỗ về được kiếm Đoạn Long, ra đi khỏi núi lửa, sau khi thay quần áo thì đến trước đám người Phần Thiên Tông.  

 

Đám người Y Thượng Khôn kích động lên nghênh đón: “Chúc mừng tông chủ, khôi phục thần khí thành công!”  

 

Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: “Tôi phải rời khỏi Phần Thiên Tông một chuyến, mọi người tiếp tục phát triển Phần Thiên Tông”.  

 

“Nếu có khó khăn gì, cứ liên lạc với thương hội nhà họ Ngô ở Côn Luân Hư, báo tên của tôi là được”.  

 

“Rõ!”  

 

Đám người Phần Thiên Tông cung tiễn Diệp Bắc Minh rời đi.  

 

“Lưu Ly Tông, Nhược Giai, anh đến đây!”  

 

…  

 

Chân trước Diệp Bắc Minh vừa rời khỏi Phần Thiên Tông, mười mấy bóng hình âm thầm xuất hiện.  

 

Họ đứng trên đỉnh núi, kiêng sợ nhìn về hướng Diệp Bắc Minh rời đi!

Một ông lão mù nói nhỏ: “Cậu nhóc này, vừa nãy gây ra tiếng động lớn như vậy, rốt cuộc là chuyện gì?”  
 
Chương 1440: Bầu không khí im lặng như tờ!


 “Không được!”  

 

Một ông lão mặc đạo bào khác vuốt râu: “Kẻ này thâm sâu khó lường, thực lực cũng rất khủng bố”.  

 

“Chỉ cần không có xích mích với cung Tuyết Thần chúng ta, chúng ta không cần thiết phải chọc vào cậu ta!”  

 

Bà lão không phục: “Chúng ta cũng không sợ cậu ta!”  

 

Ông lão mặc đạo bào lắc đầu: “Chúng ta không sợ, nhưng bà có chắc chắn có thể giết chết được cậu ta không?”  

 

“Nhìn tác phong làm việc của cậu ta, chắc chắn là người sát phạt quyết đoán”.  

 

“Nếu chúng ta ra tay, trừ phi có thể diệt cỏ tận gốc!”  

 

“Nếu không, để hắn chạy được, cho dù hắn không làm gì được chúng ta, liệu có sợ hắn tìm con cháu của chúng ta báo thù không?”  

 

Ông lão mù gật đầu: “Dược trưởng lão nói đúng, chúng ta vẫn nên đừng lo chuyện bao đồng nữa”.  

 

Nghe thấy lời này.  

 

Bà lão trầm mặc.  

 

Liền sau đó.  

 

Bà lão chuyển giọng điệu: “Tôi nghe nói trong tổ địa có rất nhiều thế lực chạy ra ngoài, tìm kiếm kẻ may mắn, chủ của Côn Luân Hư tương lai!”  

 

“Sát thần này, chắc không phải có liên quan đến kẻ may mắn chứ?”  

 

Ông lão khác cũng kinh hãi!  

 

Bầu không khí im lặng như tờ!  

 

Không biết qua bao lâu.  

 

Giọng của ông lão mù vang lên: “Nếu cậu là kẻ may mắn, thì tiếp sau đây Côn Luân Hư náo nhiệt rồi”.  

 

“Dù sao, người sống sót đến cuối cùng mới là kẻ may mắn thực sự!”  

 

“Nếu chết giữa đường, cho thấy cậu ta không phải”.  

 

…  

 

Nửa ngày sau, ở Lưu Ly Tông.  

 

Cổng núi vô cùng khí thế, hơn trăm đệ tử của Lưu Ly Tông canh gác ở nơi này.  

 

Cách cách cách!  

 

Đột nhiên, tiếng bước chân vang lên.  

 

Đám người Lưu Ly Tông ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một người cúi đầu chậm rãi đi đến.  

 
 
Chương 1441: “Tông chủ Lưu Ly ra đây gặp tôi!”


 Đồng tử của đám người Lưu Ly Tông điên cuồng co lại: “Mày!”  

 

“Sát thần Diệp Bắc Phong!”  

 

“Suýt!”  

 

Hơn trăm đệ tử Lưu Ly Tông sợ đến hít khí lạnh, sượt sượt sượt lùi lại: “Mày… Diệp Bắc Phong, mày đến Lưu Ly Tông làm gì?”  

 

Diệp Bắc Minh lướt mắt nhìn tất cả mọi người: “Cho các người ba phút, bảo tông chủ của Lưu Ly Tông ra gặp tôi!”  

 

“Bảo tông chủ ra gặp mày?”  

 

Đám người Lưu Ly Tông trợn mắt há hốc miệng!  

 

Khẩu khí lớn thật đấy!  

 

Đệ tử dẫn đầu tức giận nói: “Diệp Bắc Phong, mày tưởng Lưu Ly Tông là nơi nào, mày…”  

 

Ầm!  

 

Diệp Bắc Minh chẳng thèm phí lời với anh ta, bước ra một bước!  

 

Lôi ảnh trùng trùng!  

 

Toàn bộ hơn trăm đệ tử bị đánh bay ra, anh trực tiếp tiến vào cổng của Lưu Ly Tông.  

 

Đến quảng trường!  

 

Liền sau đó.  

 

Diệp Bắc Minh quát lớn một tiếng: “Tông chủ Lưu Ly ra đây gặp tôi!”  

 

Giọng như sét đánh lập tức vang khắp cả Lưu Ly Tông!  

 

Soạt!  

 

Rất nhiều ánh mắt cùng nhìn về hướng quảng trường.  

 

Trên Thần Nữ Phong, cơ thể của Mộc Tuyết Tình run lên, kinh hồn bạt vía nói: “Là anh ta!”  

“Sao anh ta lại đến đây?”  

 

“Làm sao có thể!”  

 

Một bà lão đi đến, gương mặt già nua dao động: “Là chồng chưa cưới của Nhược Giai ở giới phàm phục sao?”  

 

Mộc Tuyết Tình kinh sợ cúi đầu: “Sư phụ, chính là anh ta!”  

 

“Nếu Diệp Bắc Minh biết tình hình hiện giờ của Nhược Giai, chúng ta phải ăn nói thế nào với anh ta?”  

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom