Dịch Full Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1001: 1001: Anh Sợ Ngây Người Luôn…


Đại lễ!
Đại lễ kinh thiên!
“Cái này… Tiền bối, tôi không thể nhận!”, Tô Minh lên tiếng.
“Nhận lấy đi, cậu không chi cứu mạng ta, huống hồ Mộ Cấn
còn là đồ đệ của ta mà, cậu là người đàn ông của Mộ Cẩn, cũng xem như là một nửa đồ đệ của ta rồi!”
“Cám ơn tiền bối!”, Tô Minh trịnh trọng nhận lấy miếng ngọc.
“Còn nữa, hổ Huyết Vu, ngươi đưa nhóc Tô đi, vào trong động hướng bắc kia, chọn ra một vài bảo bối”, Hỗn Độn Long Quy lại nói.
“Vâng!”, hổ Huyết Vu lớn tiếng nói, có chút phấn khích và đắc ý: “Tô Minh, trong sơn động phía bắc có rất nhiều đồ tốt, cả tỷ năm nay, có rất nhiều cường giả và yêu nghiệt siêu cấp của
loài người nhảy xuống nhưng đều chết cả, sau đó, sau khi chết thì bảo bối của bọn đều rơi vào trong đáy vực, được chúng ta thu thập lại, chất đầy cả sơn động, ngươi nên chọn một vài thứ cho tốt.

Tuyệt đối sẽ không khiến ngươi thất vọng!”
Ánh mắt Tô Minh sáng lên, không hề từ chối.
“Còn có bốn sợi dây xích trói buộc ta, trên đó có bốn đại đạo thuật cấm kỵ, tạm thời ta vẫn không thể giải ấn bốn loại đại đạo thuật cấm kỵ này ra, nhưng cũng không bao lâu nữa, ước chừng là khi thực lực khôi phục lại một chút thì ta có thể

bắt đầu giải ấn rồi.

Cho nên, qua vài ngàn năm, vạn năm nữa, cậu có thời gian thì lại đến đáy vực một chuyến, đến lúc đó, ta có thể giao bốn loại đại đạo thuật cấm kỵ này cho cậu!” Hỗn Độn Long Quy thấp giọng nói.
“Vâng, đã nhớ rõ!”, Tô Minh gật mạnh đầu.
“Được rồi, ta muốn ngủ tiếp rồi, mấy người đi đi!”, Hỗn Độn Long Quy nói, việc trị thương của bà ta chủ yếu là thông qua giấc ngủ.
Rất nhanh chóng.
HỔ Huyết Vu dẫn đi, Tô Minh
đã đi vào trong sơn động bên phía bắc của đáy vực.

Trời đất!!!
Anh sợ ngây người luôn…
Cái kho tàng này… Thật chấn động.
Những công pháp cấp Đạo, võ kỹ các thứ kia nhiều vô số kể.

Các loại đan dược thuộc hàng đỉnh cấp cũng nhiều không kể xiết.
Đương nhiên, thứ Tô Minh có hứng thú nhất vẫn là vũ khí.

Cả cái sơn động này, không dưới chục ngàn kiện, mỗi một kiện đều là Đạo Khí trở lên! Đáng sợ thật! Tô Minh nhìn mà ch4y nước miếng.
Chẳng qua, anh cũng không tham nên chỉ chọn 19 kiện Đạo Khí.

Nguyên nhân rất đơn gián,
anh chọn chúng là để bia Huyền Diệu hấp thu.

Vì thế, đầu tiên là phải có khí tức phù hợp.

Ngoài ra, phải là Đạo Khí hậu kỳ hoặc đỉnh phong kỳ.

Nếu cấp bậc quá thấp thì bia Huyền Diệu không muốn hấp thu, cũng vô dụng, còn cấp bậc quá cao thì thứ nhất ở đây không có.

Mà dù có thì bia Huyền Diệu cũng không hấp thu được.

Trái lại, Đạo Khí thượng phẩm và đỉnh phong là thích hợp nhất.
Thoáng chốc đã lấy được 19 kiện.

Tính cả lần này, bia Huyền Diệu đã hấp thu được 20 kiện Đạo Khí nếu tính cả cây búa vàng trước đó.
“Tiếp theo, chỉ cần bia Huyền Diệu hấp thu hết chúng thì ít nhất nó cũng có thể tiến hóa đến Linh Bảo Hỗn Độn thượng phẩm”, Tô Minh lấm bấm với giọng đầy mong đợi.
Linh Bảo Hỗn Độn chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm!
Tâm trạng Tô Minh rất tốt: “Hành trình dưới đáy vách Vấn Thiên lần này lời to rồi”.
“Tô Minh, cậu đã đến thế giới Đại Thiên.


Nếu như có ai bắt nạt cậu thì đến lúc đó tới vách núi Vấn Thiên tìm bọn tôi.

Khi ấy, anh em và chị em bọn tôi sẽ đi
giúp cậu”, trước lúc chia xa, hổ Huyết Vu có chút không nỡ.

ừ, mấy hôm nay bị Tô Minh đánh tới tới mức xuất hiện tình cảm luôn.
“Ha ha ha, hổ con.

Anh bớt đi, nếu như Tô Minh bị bắt nạt, dù anh có đi giúp thì có tác dụng gì chứ? Có thế bắt nạt Tô Minh chắc không đánh được anh hay gì?”, Chu Tước cửu Diễm cười khúc khích nói.
Tô Minh cũng cười: “Chị Chu Tước, chị cho anh Hổ chút mặt mũi đi .
Ngay cả Đạm Đài Vô Tình lạnh lùng ngàn năm không cười
một cái cũng mỉm cười.
 
Chương 1002: 1002: Linh Khí Ở Tiên Lạc Thành


Tiếp đó, Đạm Đài Vô Tình nói: “Cùng nhau đi đi, tôi cũng định trở về hoàng triều Bất Tử”.
Tô Minh gật đầu, nói:
“Được”.
“Mọi người, gặp lại sau nhé”, Tô Minh chắp tay, rồi bay vọt lên trời.
Anh và Đạm Đài Vô Tình cùng nhau rời khỏi vách núi Vấn Thiên.
“Tô Minh, có rảnh thì đến hoàng triều Bất Tử của bọn tôi, chắc chắn không khiến anh thất
vọng đâu”, Đàm Đài Vô Tinh mở miệng nói.

Cô ta rất kiêu ngạo, người ngang vai ngang vế được cô ta chủ động mời về hoàng triều Bất Tử thì Tô Minh là người đầu tiên.
Tô Minh gật đầu, nói:
“Được”.
Đàm Đài Vô Tinh bước lên mây rời đi.
“Đúng là một nữ thần mà”, Tô Minh cảm thán một câu.
Tiếp theo, Tô Minh đổi sắc mặt.

Vẻ mặt anh trở nên lạnh lẽo.

Anh lắc người một cái, rời đi.

Mà hưởng anh đi chính là học
viện Tiên Lạc!
Còn vị trí của học viện Tiên Lạc thì anh biết được từ Đạm Đài Vô Tình.
“Học viện Tiên Lạc.


Tô Minh tôi đến đây.

Các người đã chuẩn bị tốt chưa?”, Tô Minh thì thào với giọng tràn ngập sát khí.
Học viện Tiên Lạc nằm ở Tiên Lạc Thành.
Linh khí ở Tiên Lạc Thành
cực kỳ đậm.

Dù sao thì học viện
Tiên Lạc cũng là một trong những thế lực cấp đứng đầu của toàn bộ thế giới Đại Thiên, nên vị trí của nó đương nhiên phải là
một trong những vị trí tốt nhất.
Học viện Tiên Lạc cũng là số ít Thánh Địa võ học trên toàn thế giới Đại Thiên.
Có học viện Tiên Lạc ở đâu thì ở đó sẽ có bầu không khí võ đạo cực kỳ nồng đậm.

Rất nhiều yêu nghiệt bi3n thái dù không vào được học viện Tiên Lạc thì cũng bằng lòng ở lại Tiên Lạc Thành.

ít nhất, có thể được bầu không khí võ đạo nồng hậu dày đặc này hun đúc, cũng có thể quen biết được càng nhiều yêu nghiệt siêu cấp, không phải sao?
Hôm nay, Tiên Lạc Thành rất tấp nập.

Bởi vì hôm nay là ngày đệ tử học viện Thiên Uyên cực kỳ hiếm thấy và khó có thể gặp được đến học Viện Tiên Lạc
để tiến hành giao lưu võ đạo.
Địa vị học viện Thiên Uyên và học viện Tiên Lạc ngang nhau.

Đều là một trong bốn Thánh Địa và học viện võ đạo của thế giới Đại Thiên.

Hơn nữa, cả hai học viện khá gần.

Do vậy, hai học viện lớn thường qua lại với nhau.
Trong cuộc thi đấu giao lưu luôn có một truyền thống.

Mỗi lần đấu giao lưu đều được vô số yêu nghiệt tuổi trẻ trên toàn thế
giới Đại Thiên mong đợi và chú ý.

Bởi vì khi ấy có thể nhìn thấy những yêu nghiệt đứng đầu trong truyền thuyết, cùng với những tuyệt sắc giai nhân trên bảng Tiên Nữ… Nhất là nghe đồn hình như gần đây học viện Tiên Lạc có mấy yêu nghiệt nội môn trên bảng yêu nghiệt đã có được kỳ ngộ lớn.

Lời đồn xôn xao nhưng mãi chưa được tận mắt nhìn thấy.

Xác suất lớn là học viện Tiên Lạc cố tình che giấu, định làm nên tên tuổi trong trận đấu giao lưu võ đạo hôm nay.

Đương nhiên sẽ khiến cho người ta mong đợi rồi.
Và ngay lúc này, Tô Minh đang lao nhanh đến Tiên Lạc
Thành.

Vì quy luật không gian nên tốc độ Tô Minh cực kỳ nhanh, nhanh khiếp người.

Tất nhiên sẽ đến Tiên Lạc Thành trong hôm nay.
Trên đường đi, Tô Minh vẫn tu luyện.

Dẫu có tư chất siêu phàm và kho tàng huyết mạch khủng bố nhưng nếu như không đi đôi với sự chăm chỉ thì cũng uổng phí, phải cố gắng thì mới có kết quả tốt được.
Tô Minh tiếp tục hấp thu Hỏa Tinh, cảnh giới cũng đang dần tăng lên.
Bia Huyền Diệu thì đang điên cuồng hấp 20 kiện Đạo Khí
thượng phẩm thậm chí là đỉnh phong và đã sắp thăng cấp.
 
Chương 1003: 1003: Bảng Tiên Nữ


Ngay lúc này, tại Tiên Lạc Thành.
Phía trước Học viện Tiên Lạc, sàn đấu xa hoa cực lớn lơ lửng đã được dựng nên trên hồ Tiên Lạc từ lâu.

Xung quanh hồ Tiên Lạc đông nghìn nghịt, vô số đầu người nhìn mãi không thấy cuối, trông cực kỳ chấn động.
Đội giao lưu võ đạo của học viện Thiên Uyên còn chưa tới nhưng không khí tại đây đã cực kỳ sôi động.
Quá nhiên là thê’ giới Đại
Thiên, trình độ sinh sôi nảy nở của võ đạo rất cao.

Cho dù đám đông như biển người đang vây xem này thì kém nhất cũng là Chân Thánh.

Đa số đều có cảnh giới Bất Tử.

Dù là Bất Tử tầng bảy tầng tám cũng nhan nhản, nhưng ngẫu nhiên còn có một vài cao thủ đạt tới cảnh giới Thiên Diễn.

Đương nhiên, cấp bậc cảnh giới Thiên Diễn này cũng phải nhìn xem người đó bao nhiêu tuổi.

Nếu như anh nhỏ hơn 100 ngàn tuổi thì chắc chắn sẽ là tâm điểm của sự chú ý và được trở thành đệ tử nội môn có trên bảng yêu nghiệt của học viện Tiên Lạc.


Nhưng, nếu như anh là cảnh giới Thiên Diễn 10 triệu tuổi thì chỉ thường thôi.

Bên cạnh hồ Tiên Lạc.
Có một số nơi cực kỳ tấp
nập.
Bởi vì bên hồ Tiên Lạc có vài
chỗ đặt một số dụng cụ trắc • • • ^ •
nghiệm sức mạnh, tốc độ.

Có chút thiên tài tự tin vào thực lực của mình hoặc muốn gây sự chú ý đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội thể hiện bản thân.
Ngoài ra còn có mấy con buôn qua lại không ngớt trong đám người, gặp ai cũng quảng
ráo rùm beng cuốn sách trong tay.
“Bảng Tiên Nữ”.
Đúng vậy cuốn sách da thú trong tay bọn họ chính là “Bảng Tiên Nữ”.
“Bảng Tiên Nữ” là tập san được chào đón nhất trong thế giới Đại Thiên và do Huyền Cơ Các bí ẩn phát hành.

Cứ cách trăm năm, nó lại được bình chọn một lần.
Có thể vào được bảng Tiên Nữ đã là may mắn lắm rồi, lỡ được chọn trúng chẳng khác gì một bước lên trời.

Sức ảnh hưởng của “bảng Tiên Nữ” rất lớn, cho dù là thế lực đứng đầu như học viện Tiên Lạc cũng có ý định tranh giành quyền lợi phát hành “bảng Tiên Nữ”, dù cuối cùng không thành công.
“Đứng thứ nhất vẫn là thất công chúa! Cô công chúa Đạm Đài Vô Tinh này đã đứng đầu sáu đợt liên tục rồi nhỉ?”
“Đến cùng thì cô thất công chúa này có địa vị gì kia chứ? Tuổi tác hiển thị cũng chỉ có 1000 tuổi, trẻ ghê? 1000 tuổi đã đứng đầu sáu đợt liên tục, cứ như mơ ấy”.
“Đứng thứ hai vẫn là Tân Lưu Ly – con gái của minh chủ liên minh Hoang Thần.

Nghe nói lúc cô gái này ra đời ngay đến ý chí thế giới của thế giới Đại Thiên cũng xuất hiện chúc mừng, quả thật là khó tin!”
“Tuổi tác của Tân Lưu Ly cũng không lớn, mới chỉ hơn 3000 tuổi, đã xếp thứ hai mấy đợt liên tục trong bảng Tiên Nữ rồi.

Chỉ vị trí hạng hai của cô ta và hạng nhất của thất công chúa là vững vàng nhất”.
“Đù, vị trí thứ ba là Hách Liên Tô.

Cô ta chưa gì đã đứng thứ ba rồi, nhảy thẳng từ hạng sáu lẽn hạng ba luôn, không
nhìn lầm đấy chứ?”
“Vẻ ngoài của Hách Liên Tô đã vô cùng xinh đẹp, đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành, hoàn toàn có tư cách tiến lên tốp ba.

Lúc trước, chỉ quanh quấn ở hạng sáu hạng bảy chủ yếu là do thực lực của cô ta chưa đủ mạnh.

Cơ mà, hai tháng trước Hách Liên Tô hiểu được thần đồng Luân Hồi – một trong mười thần đồng lớn, thực lực tăng vọt, thứ hạng tự nhiên cũng một bước lên mây”.
“Thần đồng Luân Hồi? Tôi cũng nghe nói, hình như trước kia có một Đao tu nổi tiếng có cảnh giới Thiên Diễn tầng ba,
tầng bốn gì đấy xảy ra tranh chấp với Hách Liên Tô vì một bảo vật.

Cuối cùng bị Hách Liên
To dung vài chiêu giết chết, trong đó thần đồng Luân Hồi có tác dụng vô cùng to lớn”.

 
Chương 1004: 1004: Thật Hay Đùa Vậy


“Vả lại hình như Hách Liên Tô là đệ tử chân truyền của học viện Thiên Uyên đúng không? Không biết thi đấu giao lưu lần này có cơ hội gặp được không nữa?”
“Nếu Hách Liên Tô đến thật thì học viện Tiên Lạc gặp rắc rối
“Hì hì… Đâu chỉ có Hách Liên Tô sẽ tới, tôi có nghe phong
phanh, Lôi Ma Phùng Thiên Lệ -đệ tử chân truyền đứng đầu học viện Thiên Uyên cũng sẽ đến .
“Thật hay đùa vậy? Lần này học viện Thiên Uyên chơi lớn đến vậy cơ à? Thế chẳng phải có kịch hay để xem rồi sao?”
Chẳng mấy chốc.
Cánh cửa đá của học viện Tiên Lạc đã kẽo kẹt mở ra.
Biển người tấp nập quanh hồ Tiên Lạc chợt yên tĩnh, quay đầu nhìn sang.
Thứ đập vào mắt đầu tiên là Viên Châm – viện trưởng học viện Tiên Lạc, hành động bí ẩn không rõ hướng đi.
Thực ra Viên Châm cũng chẳng mấy nổi tiếng ở thế giới Đại Thiên, bởi vì cả triệu năm nay ông ta rất ít ra tay, thậm chí là rất ít xuất hiện.
Thế nhưng, thế hệ trước khi nhắc đến Viên Châm thì không khỏi kính sợ không thôi.
Viên Châm từng dùng sức một mình trấn áp yêu nghiệt mạnh nhất có một không hai thế giới Đại Thiên vào thời kỳ cuối thượng cổ.
Rất ít người biết rốt cuộc thì Viên Châm đạt đến cảnh giới gì, thực lực ra sao.


Nhưng nếu thế giới Đại Thiên không bị ý chí thế giới chèn ép và những điều kiện khách quan khác trói buộc, thì dù Viên Châm không đến mức chứng đạo thành Đế, cũng chắc chắn là bán bộ Đại Đế.
Đằng sau Viên Châm là tám trưởng lão tiếng tăm lừng lẫy của học viện Tiên Lạc, ai nấy đều cốt cách hơn người và có số tuổi cực lớn, không ai là dưới 3000 tuổi cả.

Cảnh giới võ đạo của họ cũng khó ai thấy được.
Mà thực ra, tám trưởng lão này cũng chưa phái là toàn bộ
của học viện Tiên Lạc.

Nghe nói • • • ^
học viện Tiên Lạc có tổng cộng • • • ^ ^
21 trưởng lão.
Thực lực mạnh đến kinh người.
Sau đó là chấp sự, tổng cộng bốn mươi chín người đều đến đây cả.

Chấp sự cũng chia ra là chấp sự nội môn và chấp sự ngoại môn, với chín chấp sự nội môn, bốn mươi ngoại môn.

Dù là địa vị hay thực lực thì chấp sự nội môn đều mạnh hơn ngoại môn rất nhiều.

Chấp sự nội môn còn gọi là chấp sự hướng dẫn, ví dụ như chấp sự hướng dẫn Ngô Thanh Thương cũng ở trong đó.
Có điều, sắc mặt Ngô Thanh Thương không được tốt cho lắm.

Chả là mấy ngày trước, ông ta lại bị lãnh đạo quở trách, chỉ vì chuyện của Diệp Mộ Cẩn.

Tuy Diệp Mộ Cẩn đã nhảy xuống vách núi Vấn Thiên, chắc chắn đã chết.

Ấy vậy mà qua một thời gian lại xuất hiện người yêu của Diệp Mộ Cẩn – một thanh niên vô cùng trẻ tuổi đã gi3t ch3t Cố Mãng và một số đệ tử của học viện Tiên Lạc.

Đây là chuyện mà biết bao nhiêu năm qua chưa từng xảy ra, dám không kiêng nể gì mà giết học sinh của học viện Tiên Lạc chẳng khác nào tát thẳng một cái vào thế lực vô cùng lớn mạnh vừa cổ xưa lại đáng sợ này.

Tuy rằng hình như
sau đó thanh niên kia cũng vì tình mà tự tử, nhảy xuống vách núi Vấn Thiên.

Mà mọi chuyện còn diễn ra cùng một khoảng thời gian và đều là rắc rối do Ngô Thanh Thương gây ra, nên đương nhiên không tránh khỏi bị khiển trách.
Sau chấp sự là các đệ tử và chỉ có mười người.
Dù sao cũng là đấu giao lưu nên chỉ có thể chọn đệ tử ưu tú đứng ra giao lưu.
 
Chương 1005: 1005: Đừng Xem Thường Hách Liên Tô


Mười người đã nhiều rồi.

Bất cứ ai trong họ cũng là yêu nghiệt vô song, là thiên tài tuyệt thế làm nên đủ loại kỳ tích đến thần tích.
Bình thường mười người này cũng không xuất hiện và đều là đệ tử chân truyền.

Mà đệ tử chân truyền là gì? Đó chính là người mà sau này cho dù đã tốt nghiệp cũng vẫn có tư cách tiếp tục ở lại làm chấp sự hay trưởng lão của học viện.
Sự xuất hiện của các thiên tài và lãnh đạo của học viện
Tiên Lạc khiến trong không gian yên tĩnh lập tức vang lên từng tiếng hít sâu: “Mười người đầu bảng yêu nghiệt trong học viện Tiên Lạc thì đã xuất hiện chín người rồi.

Chỉ có hạng nhất là Thương Mang không xuất hiện”.
“Thật là một đội hình khủng khiếp.

Tôi còn nhớ trong một lần thi đấu giao lưu, học viện Tiên Lạc chỉ có sáu trong mười yêu nghiệt đầu bảng xuất hiện thôi”.

“Xem ra lời đồn lần này học viện Thiên Uyên cử Hách Liên Tô và Phùng Thiên Lệ ra không phải là vớ vấn”.
“Lần thi đấu giao lưu này hẳn là sẽ vô cùng vô cùng vô cùng đáng xem”.
“Mẹ nó, bọn mày có cảm nhận được mười đệ tử của học viện Tiên Lạc này chẳng có người nào thấp hơn cảnh giới Thiên Diễn không!”
“Mạnh ghê, nhất là tên Dư Thiên Hành đứng thứ hai trên bảng yêu nghiệt.

Vừa rồi hắn liếc nhìn một cái mà thần hồn tao suýt nát luôn đấy”.
“Dư Thiên Hành quả thật rất mạnh.

Có tin đồn rằng Dư Thiên Hành đến từ điện Hoàng Tuyền -một trong ba thế lực siêu nhiên
lớn đấy.

Chẳng qua, vì nguyên nhân nào đó mà hắn bị chèn ép trong điện Hoàng Tuyền.


Thế nên hắn mới rời đi và trở thành đệ tử học viện Tiên Lạc”.
“Dư Thiên Hành mới 30 ngàn tuổi đã có cảnh giới Thiên Diễn tầng năm rồi đấy! Trời má, chắc cũng chỉ có Phùng Thiên Lệ của học viện Thiên Uyên mới so được với hắn.

Còn những người khác, kể cả người vừa bước lên hạng ba trong bảng Tiên Nữ là Hách Liên Tô cũng khó mà là đối thủ của Dư Thiên Hành!”
“Chậc, Dư Thiên Hành đúng là đáng sợ, nhưng đừng xem thường Hách Liên Tô.

Phải biết rằng nữ thần Hách Liên mới có 3000 tuổi thôi đó.

Còn nhỏ hơn Dư Thiên Hành khoảng mười lần lận.

Lúc ở tuổi đó, Dư Thiên Hành vẫn còn thua xa nữ thần Hách Liên cả đoạn”.
Ngay sau đó, dưới những tiếng bàn luận đầy kích động và từng đôi mắt kính sợ đầy mong đợi.

Đám lãnh đạo và đệ tử của học viện Tiên Lạc tựa như đạp trên mây bình tĩnh nhẹ nhàng nhảy lên, rồi rơi lên sàn đấu giữa hồ Tiên Lạc.
Sàn đấu rất lởn, ở giữa chia ra làm hai màu, một bên màu đỏ một bên màu lam.

Như mọi lần, học viện Tiên Lạc chiếm bên màu đỏ.

 
Chương 1006: 1006: Trở Thành Tiêu Điếm


Triệu Phong Niên, đại trưởng lão – Hà Bất Tôn cùng vài vị chấp sự.
Người mở miệng đương nhiên là Triệu Phong Niên.
Triệu Phong Niên là một người đầu bóng lưỡng, có khuôn mặt xấu xí, mặc áo vải thô sợi đay, nhìn từ bên ngoài thì không làm người ta sợ bằng Viên Châm.

Thế nhưng không ai dám coi khinh người này.
Thực tế, tiếng tăm của Triệu Phong Niên ở thế giới Đại Thiên lớn hơn Viên Châm rất nhiều.

Nhất là kiếm của ông ta!
Triệu Phong Niên được gọi là “Kiếm Thần Thiên Uyên”.
Có lời đồn rằng kiếm ý của Triệu Phong Niên đã tu luyện tới trình độ Phản Phác Quy Chân rồi.

Quả thật là khiến người ta sởn tóc gáy.
Ý cảnh từ Nhập Vi đến Linh Động là một ranh giới.

Từ Linh Động đến Thăng Hoa lại là một ranh giới nữa.


Mà từ Thăng Hoa đến Phản Phác Quy Chân còn là cả một lạch trời.
Cả thế giới Đại Thiên, người có thể tu luyện đến cảnh giới Thăng Hoa xưa nay đã hiếm, càng đừng nói đến Phản Phác
Quy Chân.

Hơn nữa, còn là kiếm ý có đòn tấn công khủng b0 nhất.
Ngoài ra, đừng thấy bề ngoài Triệu Phong Niên xấu xí, thực tế, trong số viện trưởng của bốn học viện lớn chỉ có người này tàn nhẫn nhất.
Viện trưởng của ba học viện lớn khác như Viên Châm thì tới thời đại này đã rất ít khi ra tay.

Chỉ có Triệu Phong Niên, dù là thời kỳ nào thì trong tay cũng dính không ít máu tươi.
Đương nhiên, mặc dù Triệu Phong Niên khiến người ta kính nể và sợ hãi nhưng điều đáng
chú ý nhất học viện Thiên Uyên phải kế đến mười vị đệ tử.

Đặc biệt là cô gái mặc một bộ váy dài tơ tằm màu đen kia, cô ta xinh đẹp tuyệt trần nổi bật như hạc giữa bầy gà.

Người đó là Hách Liên Tô.
Vẻ đẹp của Hách Liên Tô là loại khiến người ta mới liếc mắt một cái đã nảy ra ý muốn bảo vệ.

Mặt mày quyến rũ, mắt đen trong veo.

Rõ ràng mặt mũi lạnh lùng lại vẫn mang đến cho người ta một cảm giác rung động lòng người.

Khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn phối hợp với ngũ quan xinh xắn quả thật là hoàn mỹ.

Vừa nhìn đã khó quên, quả thật là đẹp đến động lòng người.

Không
hổ là hạng ba của bảng Tiên Nữ.
Giờ phút này, trong hàng tỷ con người có 90% là đang nhìn chằm chằm Hách Liên Tô.
Nhưng Hách Liên Tô lại chẳng tỏ vẻ gì, hiển nhiên là đã sớm quen được nhiều người chú ý rồi.
“Hách Liên sư muội đúng là đi đến đâu cũng trở thành tiêu điểm!”, người trẻ tuổi mặc trường bào màu xanh đứng bên cạnh Hách Liên Tô cười nói.

Hắn có dáng người cao to, trong vẻ khôi ngô tuấn tú lộ ra sự sắc bén bá đạo.

Người trẻ tuổi này chính là Phùng Thiên Lệ.

Hắn đứng chung một chỗ với Hách Liên Tô giống như một đôi trai tài gái sắc, bổ sung cho nhau.” Phùng sư huynh nói đùa.
 
Chương 1007: 1007: Lựa Chọn Đối Thủ


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Đúng lúc này.
“Ha ha ha ha… Anh Viên, lâu rồi không gặp”, một giọng nói sang sảng, hùng hậu, trầm bổng vang lên.

Theo sau đó là một đám mây rơi xuống sàn đấu.
Ban lãnh đạo và đệ tử học viện Thiên Uyên cũng tới rồi.
Trái ngược với học viện Tiên Lạc là sân nhà nên có nhiều lãnh đạo tới, bên học viện Thiên Uyên chỉ có vài người.

Gồm có viện trưởng học viện Thiên Uyên
Một ngày nào đó, vẻ ngoài gì đấy cũng sẽ hóa thành bộ xương khô thôi.

Người theo đuổi võ đạo, thực lực mới là quan trọng nhất”, Hách Liên Tô nhẹ giọng nói.

Giọng nói nhã nhặn lịch sự nhưng lại có cảm giác như em bé.


Giọng nói ấy phối hợp với dung mạo và dáng người thì quả thật là hoàn mỹ.
Ngay cả yêu nghiệt siêu cấp có ý chí sắt đá như Phùng Thiên Lệ cũng không nhịn được hơi ngấn người.
Song, Hách Liên Tô nói thực
lực quan trọng nhất thì hắn cũng rất tán thành và kiêu ngạo.

Mặc dù Hách Liên Tô cũng là một yêu nghiệt bi3n thái nhưng vẫn chưa thể sánh bằng hắn.
Phùng Thiên Lệ không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía đối diện, muốn tìm được người kia…
Nhưng không tìm được nên hơi tiếc nuối.
“Viên huynh, Chu Huyền đâu?”, đúng lúc này, Triệu Phong Niên mở miệng.
Mà Chu Huyền trong miệng của ông ta, cũng là người mà Phùng Thiên Lệ muốn tìm và là người đứng đầu bảng yêu nghiệt của Học viện Tiên Lạc, càng là yêu nghiệt mạnh nhất học viện từ trước tới nay.
Hơn nữa, học viện Tiên Lạc có hơn ba trăm loại thí nghiệm.
Sau hàng tỷ năm tích lũy, hơn ba trăm loại thí nghiệm kia hiển nhiên đều có kỷ lục.
Mà hiện giờ, trong hơn ba trăm loại thí nghiệm này, có hơn một trăm kỷ lục đều là của Chu Huyền.
Từ 2000 năm trước, lúc ấy Chu Huyền hơn 700 tuổi cũng đã có cảnh giới Thiên Diễn, vả lại, còn có thể chiến đấu vượt vài cảnh giới và đã lấy được vị trí đứng đầu bảng yêu nghiệt.
Sau đỏ, hắn đã biến mất.

Cụ thể như thế nào, chỉ có viện trưởng Viên Châm biết.
Chu Huyền gần như đã trở thành một biếu tượng của học viện Tiên Lạc.
“Chu Huyền mà ở đây thì cuộc thi đấu giao lưu này còn có ý nghĩa gì nữa sao?”, Viên Châm vuốt râu, cười nói.
“Hừ”, Triệu Phong Niên hừ một tiếng, nhưng cũng không cãi lại.

Tuy Phùng Thiên Lệ cũng cực kỳ bi3n thái, gần đây cũng có tiến bộ rất lớn.

Nhưng nếu nói có thế đánh bại Chu Huyền thì ngay cả ông ta cũng không tin.
“Được rồi, thi đấu giao lưu có thể bắt đầu rồi”, Viên Châm lại nói: “Quy tắc cũ?”
“Đương nhiên”, Triệu Phong Niên gật đầu không chút do dự.
Cái gọi là quy tắc cũ, chính là quy tắc thi đấu giao lưu của ngày xưa.
Mười chọi mười, mỗi người một trận.

Cuối cùng, bên nào thắng hơn năm trận thì thắng.
Mặt khác, mười đệ tử thi đấu giao lưu, một người chỉ có thể thi đấu một lần.
Còn chuyện ai đấu với ai, ai ra đấu trước, đấu sau, có thể tự mình quyết định.
[Diendantruyen.Com] Đỉnh Cấp Tông Sư
.
 
Chương 1008: 1008: Ngang Tài Ngang Sức


Thanh niên tiến lên một bước, đứng giữa sàn đấu.
“Tôi là Phương Hồn!”, thanh niên hét lên vang dội, đinh tai nhức óc.

Đường nét khuôn mặt hắn đầy rắn rỏi, da dẻ hơi ngâm đen, đôi mắt cực kỳ sáng.

Hắn ngẩng đầu lên, nhìn về phía một đệ tử mập lùn giữa mười đệ tử của học viện Tiên Lạc: “Chương Mục, còn không lăn lên đây!”
Quả nhiên, có đối thủ cũ.
Chương Mục, cũng là cao thủ quyền đạo.

Hơn nữa, càng hiếm thấy là, Phương Hồn và
Chương Mục đều là con dòng chính của nhà họ Phương và nhà họ Chương – hai thế lực đứng đầu ở Tốn La Thiên.
Trước đây khi chưa gia nhập hai học viện, hai người chính là kẻ thù không đội trời chung.
Hiện tại thì còn hơn thế nữa.
“Tao sợ mày chắc?”, Vốn Chương Mục đã đầy đặn, chợt như muốn nổ tung, khí thế khủng b0 mạnh mẽ phóng thẳng lên cao.

Hắn ta giẫm một cái, đế lại một bóng mờ, cả người đã phóng đến trước mặt Phương Hồn, dứt khoát.
Am!
Ầm!

Ấm!
Đấm tới.
Mà hiển nhiên Phương Hồn đã đoán ra từ trước, cũng ra quyền.
Hai người cứng chọi cứng, từng quyền nện vào thịt, nện vào hư không tạo thành những mảnh hỗn độn.
Từng quyền đều tản ra quyền ý tinh khiết.
Sức mạnh như sao băng bắn tung tóe bốn phương tám
hướng, khiến người ta vừa sợ vừa phấn khích.
Hai người cũng cùng một cảnh giới, đều là Thiên Diễn hậu kỳ.
Ngang tài ngang sức.
Chiến đấu ác liệt một hồi, chắc khoảng nửa tiếng thì cả hai mới dừng lại.

Phương Hồn nhỉnh hơn một chút, học viện Thiên Uyên thắng trận này.
Kế tiếp, trận thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu, thứ bảy… Tiến hành đâu vào đấy, cũng rất đặc sắc.
Dẫu sao, cảnh giới Thiên Diễn mà đấu tay đôi thì cũng rất kích thích.
Với lại, đều là yêu nghiệt siêu cấp, nên có đủ loại mánh khóe.

Những loại thể chất đứng đầu mà bình thường khó mà trông thấy đều xuất hiện và cả những thần thông kinh khủng, bí pháp càng giống như củ cải trắng.

Thậm chí ngay cả vũ khí cũng không thấp hơn Đạo Khí.
Dù sao đúng là rất đặc sắc, khiến gười xem trố mắt cứng lưỡi, chốc chốc lại hít sâu một hơi, chốc lại lại reo hò.
Liên tục đấu bảy trận liền,
học viện Thiên Uyên thắng bốn trận, học viện Tiên Lạc thắng ba trận, gần như là ngang tài ngang sức.
Mà kế tiếp, còn có ba trận, đây mới là mấu chốt quyết định thắng bại cuối cùng.
Hơn nữa, ba trận kế tiếp cũng đều là những trận khiến người ta vô cùng chờ mong.

Như là Hách Liên Tô, Phùng Thiên Lệ và Dư Thiên Hành đến bây giờ cũng chưa hề ra tay.
“Trận thứ tám này, Diêu Cương, cậu lên đi”, Triệu Phong Niên chỉ đích danh.
Diêu Cương là người đàn ông mặc đồ đỏ thiên về hung ác và nham hiểm, hai tay cầm kiếm, khí tức trên người khiến người khác cảm giác khó chịu.

Nhưng thực lực gã rất mạnh, là Thiên Diễn tầng bốn.
“Vâng”, Diêu Cương gật đầu, đáy lòng lại buồn bực.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Còn lại ba trận, gã cảm thấy mình có thể đánh trận thứ hai áp chót.
Chắc chắn trận cuối cùng là Phùng Thiên Lệ.

Nhưng kết quả… Gã lại đấu trận thứ ba từ dưới đếm lên!
Vậy Hách Liên Tô sẽ đấu trận thứ hai áp chót!
Cho thấy, ở trong mắt viện trưởng thì gã không bằng Hách Liên To.
Điều này làm Diêu Cương khó chịu.
Tuy khoảng thời gian trước sức mạnh của Hách Liên Tô đột nhiên tăng mạnh, thậm chí còn đứng thứ ba trong “bảng Tiên Nữ”.
Nhưng chỉ nói về sức mạnh thì gã cảm thấy mình chẳng thể nào kém hơn Hách Liên Tô được.
 
Chương 1009: 1009: Không Cần Nương Tay


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Đương nhiên, khó chịu thì khó chịu, cũng chỉ có thể nhịn.

Cùng lắm thì lát sau trút giận lên đệ tử của học viện Tiên Lạc.

“Tiết Kinh, cậu lên đi”, Viên Châm cũng lên tiếng.

Quyết định này khiến những người ủng hộ học viện Tiên Lạc hơi sốt ruột.

Bởi vì tuy Tiết Kinh mạnh, cũng rất nổi tiếng, có thể dùng để đối chiến với Diêu Cương, nhưng cũng không an toàn.

Một khi học viện Tiên Lạc thua trận này tức là thua năm trận, mười trận mà thua mất năm, nói cách khác, cùng lắm là hòa chứ tuyệt đối không thể thắng.

Vâng”, khuôn mặt Tiết Kinh
không hề có cảm xúc, chẳng chút do dự đứng ra.

“Vút!”
Vừa bước lên đã ra tay.

Vô cùng dứt khoát.


Mà hắn vừa ra tay, đám đông có mặt tại hiện trường bỗng nhiên trố mắt nhìn…
Quá sốc!
“Đây là “Tiên Lạc kiếm” của học viện Tiên Lạc, là bộ kiếm pháp trong truyền thuyết, vậy mà Tiết Kinh… lại tu luyện thành công?”
“Vãi nồi! Sốc quá!”
“Giấu kỹ thật!”
Trong một tràng cảm thán…
“Cậu…”, thậm chí Diêu Cương còn chưa thấy rõ đường chuyển động của nhát kiếm này, sau đó chỉ thấy hai tay đau nhức, kiếm trong tay rơi xuống đất.

Ngay sau đó, mới cảm giác hoa mắt mà lưỡi kiếm sắc lạnh đã kề trước cổ.

Gần như chỉ cách cổ họng 10cm thì dừng lại.

Suýt nữa là chết rồi.

Diêu Cương không thở nổi.

Sắc mặt trắng bệch…
“Hay cho một chiêu “Tiên Lạc kiếm”, Tiết Kinh, khá lắm”, trong bầu không khĩ tĩnh lặng, Triệu Phong Niên nhìn Tiết Kinh, sau đó cười ha ha khen ngợi.


Phùng Thiên Lệ và Hách Liên Tô nheo mắt, ngó Tiết Kinh đăm đăm.

Khiếp sợ không thôi.

Hai người đang nghĩ, nếu là bọn họ, liệu có thể là đối thủ của Tiết Kinh không?
Người tài của học viện Tiên Lạc thật sự vẫn còn rất nhiều.

Nào Chu Huyền rồi Dư Thiên
Hành, bây giờ lại thêm Tiết Kinh.

Xung quanh, biển người đông nghìn nghịt cũng hết sức kinh ngạc.

Hai chữ Tiết Kinh lập tức ghi vào trong tâm trí mọi người.

Tưởng tượng thôi cũng biết, kể từ hôm nay sẽ nổi tiếng khắp thiên hạ.

“Tiên Lạc kiếm” xuất thế một lần nữa, sẽ lại là một huyền thoại.

“Trận thứ chín, Hách Liên Tô, cô lên đi”, Triệu Phong Niên hít sâu một hơi, nói: “Phải thắng!”
Hách Liên Tô bước ra giữa
sàn.

[Diendantruyen.Com] Đỉnh Cấp Tông Sư
.

 
Chương 1010: 1010: Đây Là Một Loại Thiên Phú


Có điều…
Hách Liên Tô!”
Hách Liên Tô!”
“Hách Liên Tô!”
Hách Liên Tô rất nối tiêng.

Nổi tiếng đến mức đáng sợ.

Phải biết đây là Tiên Lạc Thành.

Là sân nhà của học viện Tiên Lạc.

Nhưng giờ phút này, khi Hách Liên Tô và Cao Lâm đánh nhau, gần như trong 10 khán giả thì có 9.

9 người đang gọi tên Hách Liên Tô.

Hơn nữa còn là kiểu hét điên cuồng si mê.

“Tiếc rằng Hách Liên Tô
không phải đệ tử học viện Tiên Lạc chúng ta”, Viên Châm lẩm bẩm, khá là tiếc nuối, đừng coi thường sự tồn tại của một tiên nữ đứng thứ ba bảng.


Chỉ dựa vào một mình Hách Liên Tô, có thể nói, trong hàng chục ngàn thậm chí hàng trăm ngàn năm qua, học viện Thiên Uyên không thiếu nguồn đệ tử đỉnh cấp, có rất nhiều yêu nghiệt tre tuõi đã gia nhập học viện Thiên Uyên vì ngưỡng mộ Hách Liên Tô.

“Mời”, thế nhưng Hách Liên Tô cũng không bị tiếng hò reo dữ dội kia ảnh hưởng đến tâm trạng, đôi mắt xinh đẹp của cô ta nhìn chằm chằm vào Cao Lâm, không hề có ý coi thường
mà ngược lại rất nghiêm túc.

“Mời”, Cao Lâm cũng nói một chữ mời, sau đó, một thanh đao liền xuất hiện trong tay.

Trên đao có chín cái vòng.

Toàn thân đen như mực.

Trên thân đao còn có các loại đường vân con chữ cổ xưa.

“Không gian trọng lực! Hiện!” Cao Lâm cầm đao quát khẽ một tiếng, ngay sau đó, vô số ánh sáng lấp lánh hạ xuống, bao phủ đài chiến đấu.

Trong tiếng quát lên.

Chỉ thấy một luồng sức mạnh khổng Tô đáng sợ chợt đố ập xuống.

Đặc biệt là những nơi gần sàn đấu.


Không gian trọng lực trong truyền thuyết ư?
Đây là một loại thiên phú.

Trong lúc chiến đấu, nếu thi triển nó có thể làm giảm mạnh tốc độ, cường độ tấn công… của kẻ địch.

Không gian trọng lực gần như có thể suy yếu 30% hoặc thậm chí 50% sức chiến đấu của đối phương.

Vậy bản thân thì sao? Vì không gian trọng lực do chính Cao Lâm thi triển, nên khi Cao Lâm đứng giữa nó, chẳng những không bị ảnh hưởng mà ngược lại, nó còn trở thành trợ thủ của gã, sức chiến đấu của gã có thể tăng lên 10% đến 20%.

Một giâm một tăng.

Khá khoa trương.

Cũng vì lý do này, không gian trọng lực là một loại thiên phú cực kỳ hiếm có và trân quý.

Cao Lâm vừa xấu xí vừa không nổi tiếng, vậy mà lại có được thiên phú thi triển không gian trọng lực?
Trong phút chốc, vô số người sững sờ.

Đến cả những người đang hò hét cũng im bặt.

Từng đôi mắt trợn to như muốn lọt tròng.

Mà đây mới chỉ là khởi đầu.

Thoáng chốc, sau khi thi triển không gian trọng lực…
Cao Lâm lật đao lại, giơ tay lên quát: “Đại Hoang Trảm Vân
Đao!”

 
Chương 1011: 1011: Chuẩn Bị Dẫn Đầu Tấn Công


Gã vừa quát xong.

Một thanh đao như được mời ra từ trong năm tháng thái cố.

Lưỡi đao đen sì.

Mang theo khí tức thái cổ VÔ tận.

Nương theo đó là đao ý mạnh mẽ đạt đến cảnh giới bán bộ Thăng Hoa.

Lưỡi đao bổ xuống, dần phóng to, trong phút chốc, bầu trời cũng bắt đầu ngả tối, hư
không và không gian liên tục sụp đổ.

Sức mạnh đáng sợ và bá đạo ngưng kết rồi lại ngưng kết.

Cực kỳ mạnh mẽ.

Chiêu “Đại hoang trảm vân đao” này là một trong những võ kỹ đỉnh cấp của học viện Tiên Lạc, cũng rất nổi tiếng.

Mặc dù không sánh bằng “Tiên Lạc Kiếm”, nhưng cũng là của quý trong mắt đao tu.

Đương nhiên không dễ tu luyện, trước hết cần phải gom đủ khí tức thái cổ.

Trong thời đại này, khí tức thái cổ chẳng dễ tìm chút nào.

Ngay cả khi tìm được cũng không dễ hấp thu như vậy.

Cao Lâm, giấu bài kỹ thật!

Ngay cả Triệu Phong Niên cũng khẽ nhíu mày.

Thế nhưng.

Ngay tại lúc mọi người đều câm thấy Hách Liên Tô rơi vào nguy hiểm.

Hách Liên Tô lại mặt không đối sắc.

Chỉ là đôi con ngươi trong veo lanh lợi kia bỗng nhiên nhướng lên.

Con ngươi xoay tròn lưu chuyển sắc tím.

Như thể có một vực thẳm dâng lên từ trong đôi mắt ấy.

Tiếp đó…
Một luồng khí tức màu tím giống như sương khói tràn ngập trong đôi mắt một cách quỷ dị.

Sau đó.

Khí tức màu tím gợn sóng…
Trước khi hàng trăm triệu người có mặt kịp phản ứng lại, cùng với khí tức màu tím bập bềnh, trọng lực trên đài chiến đấu bắt đầu dao động run rẩy!!!
Sau đỏ trường hấp dẫn vỡ ra
thành nhiều mảnh.

Không chỉ như vậy, khí tức của Hách Liên Tô cũng điên cuồng tăng vọt.

Đặc biệt là đôi mắt, luân hồi VÔ tận, sâu hút như vực thẳm, ánh mắt quét tới đâu, dường như có thế nhìn thấu mọi thăng trầm của thế gian, luân hồi vạn vật… đến đó.

Cô ta đột nhiên giương mắt, trong thoáng chốc khóa chặt ánh kiếm ‘đại hoang Trảm Vân Đao’ kia.


Trong nháy mắt tốc độ của đường đao liền giảm xuống.

Nó giống như bị kéo vào đầm lầy.

Hách Liên Tô vậy… vậy… vậy mà dễ dàng tiếp lấy?!!!
Trời ạ.

Hiện trường chết lặng.

Kinh ngạc đến ngẩn người.

Họ đều là lần đầu tiên được chứng kiến Hách Liên Tô sử dụng ‘luân hồi thần đồng’, quả thực quá chấn động.

Hơi thở của Diêu Cương như ngưng trụ, lửa giận cùng sự bất mãn trong lòng cũng tiêu tan.

Hắn cuối cùng cũng hiểu được tại sao viện trưởng lại muốn Hách Liên Tô trấn áp trận thứ hai, mà bản thân sẽ tham gia trận thứ ba.

Hách Liên Tô quá mạnh.

Đặc biệt là một chiêu ‘luân hồi thần đồng’ kia, quá mạnh mẽ.

Một giây tiếp theo.

“Rắc rắc rắc…”, đường đao của ‘đại hoang Trảm Vân Đao’ kia hoàn toàn vỡ nát.

Nhưng Cao Lâm chưa thua cuộc.

Hắn vẫn còn những tuyệt chiêu còn mạnh hơn.

Nhưng sự xem trọng dành cho Hách Liên Tô cũng đã đạt đến mức vô cùng nghiêm trọng.

Hách Liên Tô cũng gần như vậy, thật ra vừa rồi trông cô ta có vẻ ung dung, nhưng để thi triển được ‘luân hồi thần đồng’ cũng không dễ dàng như vậy.

Khẽ hít một hơi thật sâu, Hách Liên Tô chuẩn bị dẫn đầu tấn công.



 
Chương 1012: 1012: Chỉ Vì Cậu Muốn Xử Lý Chuyện Riêng


Nhưng đúng lúc này.

Bỗng nhiên.

Có tiếng bước chân vang truyền tới một cách khó hiểu.

Lọt vào tai tất cả mọi người.

Bất giác vô số người nhìn về phía phát ra tiếng bước chân.

Lại thấy một người thanh niên tay giữ một thanh kiếm đang chậm rãi bước trên mặt nước hồ Tiên Lạc, tiến về phía đài chiến đấu.

Ai cũng không không ngờ tới biến cố đột ngột này.

Suy cho cùng, ai cũng biết đài chiến đấu là nơi hai học viện võ đạo lớn tới giao lưu.

Người xem không được phép bước vào.

Người thanh niên với cảnh giới Bất Tử tầng năm này điên rồi chăng?!!!
Ài, còn trẻ tuổi như vậy, độ tuổi 20, quá trẻ.

Nếu tính tuổi, Bất Tử tầng năm cũng được coi là một yêu nghiệt tuyệt thế rồi.

Nhưng những thứ này không quan trọng, điều quan
trọng là chắc chắn não của người thiếu niên này bị úng nước rồi.


Cậu như vậy là đang khiêu khích học viên Tiên Lạc và học viện Thiên Uyên đó!
Trái lại vẫn có người nhận ra Tô Minh…
Tư Sùng Tuấn.

Tư Sùng Tuấn, kẻ chỉ có thể đứng ngoài cuộc quan sát trừng to mắt, chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt, trong lòng hắn liên tục gào thét vài câu chết tiệt.

Hắn tận mắt nhìn thấy Tô
Minh nhảy xuống vách núi Vấn Thiên.

Kết quả…
Còn có thể sống sót quay trở lại????
Giây tiếp theo.

Tô Minh vậy mà bước lên đài chiến đấu.

Hơn… hơn… hơn nữa, còn đi thẳng tới trung tâm đài.

Đến giữa Hách Liên Tô cùng Cao Lâm đang giao tranh.

Trên thực tế, vừa rồi khi hắn
nghe thấy tiếng bước chân, thấy bóng người đạp trên mặt nước mà tới muốn gây rối, Viên Châm liền ra hiệu bằng mắt cho một vị chấp sự ngoại vụ của học viện
Tiên Lạc, muốn ông ta ngăn chặn xử lý.

Chẳng ngờ…
Chấp sự ngoại vụ vốn tưởng rằng sự việc rất đơn giản.

Nhưng lại không ngăn cản lại.

Rõ ràng khi thấy bóng lưng của người thanh niên kia có thể bước lên ngăn chặn nhưng lại phát hiện ra, hình dáng của cậu
ta vậy mà biến mất.

Lại dõi mắt tìm kiếm thì đã đứng sừng sững trên đài chiến đấu rồi.

Vô cùng kỳ quái, chấp sự ngoại vụ đó thực sự có chút sửng sốt.

“Chuyện là, hai người định đánh nhau thì đợi một lát, tôi có chút chuyện riêng, phải giải quyết trước”, trong bầu không khí vắng lặng, dưới ánh mắt mờ mịt của mọi người, Tô Minh hết liếc mắt nhìn Hách Liên Tô lại quay sang nhìn Cao Lâm, nhàn nhạt nói.

Trời ạ!
Đám đông có mặt nghe được lời này thì khí huyết như muốn ngược dòng.

Họ đều không dám tin vào những gì mình vừa nghe thấy.

Tên nhóc đó… đây là muốn nghịch thiên mà!
Cưỡng chế gián đoạn cuộc giao lưu giữa hai học viện lớn, chỉ vì cậu muốn xử lý chuyện riêng????
Hách Liên Tô cũng sững người.

Nhưng ngay lập tức cô ta liền phản ứng lại.

Tiếp đó là cơn giận ngút trời, đôi mắt đẹp như muốn b4n ra tia lửa.

Nguyên nhân rất đơn giản, cô ra vừa rồi không hề dễ dàng mới tích trữ được năng lượng, thi triển ra một chiêu ‘luân hồi thần đồng’…
Kết quả lại bị Tô Minh cứng rắn chen ngang.

Phải biết rằng với thực lực hiện tại của cô ta, thi triển ra ‘luân hồi thần đồng’ là điều không dễ dàng, nhưng lại bị cắt
ngang giữa đường, nếu trong khoảng thời gian ngắn ngủi muôn thi triến một lân nữa là rất khó.

“Anh…”, trong cơn nóng giận, Hách Liên Tô thực sự muốn lớn tiếng mắng chửi gì đó.
 
Chương 1013: 1013: Không Chết Không Thôi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Thế nhưng, còn chưa đợi cô ta quát tháo.

“Xuỵt, im lặng chút”, Tô Minh vậy mà ngắt lời cô ta, nở một nụ cười, thổi thổi ngón trỏ, làm động tác im lặng
“Tôi…”, lồng ngực Hách Liên Tô phập phồng, càng thêm phần bực bội, đôi mắt đẹp cũng theo
đó càng lạnh hơn, sao còn có thế nghe được lời của Tô Minh, trực tiếp muốn chửi người.

“Hả? Bảo cô yên lặng chút, cô nghe không hiểu tiếng người à?”, tuy nhiên lần này Hách Liên Tô còn chưa kịp thốt ra lời chửi rủa, chỉ cảm thấy trong nháy mắt đất trời như sụp đổ, ập xuống người cô ta.

Cô ta không cần phải mở miệng nói chuyện nữa.

Ngay cả hô hấp cũng khó khăn.

Nguy hiếm tột cùng giữa sự sống và cái chết điên loạn ùa
Loại áp lực đó khiến thân thể cô ta run lên, nếu không phải ‘luân hồi thần đồng’ đang liều mạng phản kháng, cô ta xém chút đã quỳ rạp xuống nền đất hoặc bị đàn áp tới nằm sụp xuống đó rồi.

Trong chốc lát, khuôn mặt trái xoan xinh đẹp của Hách Liên Tô tái mét, đôi mắt mang theo sự rung động cùng kinh hãi nhìn chằm chằm vào Tô Minh, giống như người đang đứng trước mặt mình là ma quỷ vậy.

“Muốn chết!!!”, Cao Lâm ngược lại vào lúc này càng thêm
phần lưu loát, trận đấu bị cắt ngang, cộng thêm hành động vừa rồi của Tô Minh quả là đang khiêu khích học viện Tiên Lạc, lúc này dưới ánh mắt của hàng trăm triệu người, quản lý cấp cao cùng các tiền bối vì thể diện không thể ra tay, tất nhiên phải giết chết tên nhãi này nhưng chỉ những học viên như họ mới có thể làm được, hắn không nói hai lời liền nhấc tay, thanh trảo đao kia liền không hề cố kỵ mà chém về phía Tô Minh.

Dùng sức lực toàn thân.


Không hề kìm nén sức mạnh.

So với một đao trước đó khi đối phó với Hách Liên Tô, chỉ có mạnh chứ không kém hơn.

Lại nhìn Tô Minh, ngay cả liếc mắt nhìn Cao Lâm một cái cũng không.

Cho đến khi đường đao đó đến trước người anh, ngay trước cổ họng.

Đột nhiên, Tô Minh tùy ý vươn ra ngón tay giữa.

Sau… sau đó…
Xuất hiện một màn rung động lòng người nhất.

Đường đao kia!!!
Trực tiếp bị khóa chặt.

Hơn nữa, run rẩy, r3n rỉ sợ hãi, hòng giãy dụa nhưng đáng tiếc, không có cơ hội giãy dụa, liền trực tiếp hóa thành mảnh vỡ.

Không chỉ như vậy.

Trong chớp mắt.

Tô Minh lại búng ngón giữa.

Một luồng khí xoáy xuất hiện một cách kỳ lạ.

Sau đó liền biến mất.

Giống như ảo giác.

Cùng lúc đó, cách đó không xa, thân thể của Cao Lâm run run.

Sau đó dưới con mắt của hàng trăm triệu người, hắn bất ngờ lấy tay bịt lấy cổ họng mình, nhưng che đậy không nổi, cổ họng cuối cùng cũng đứt đoạn…
Bị… bị… cơn lốc đó cắt đứt roi.

Đôi mắt của Cao Lâm trừng lớn nhìn Tô Minh chòng chọc, sợ hãi cùng tuyệt vọng không thể nói thành lời.

Sự sống dần vụt tắt, Cao Lâm, chết!
Cứ như vậy mà chết đi….

Cao Lâm có bao nhiêu mạnh mẽ, mọi người trước đó đều nhìn thấy… nhìn thấy mà!
Đây la một yêu nghiệt siêu cấp có thể thi triển ra trường trọng lực, có thể tu luyện ‘đại
hoang Trảm Vân Đao’ đến cấp độ cao thâm! Còn là cường giả cảnh giới Thiên Diễn tầng bốn đỉnh phong!
Cứ… cứ… cứ vậy chết đi?
Bị một tên nhóc mới tới Bất Tử tầng năm tùy ý giết chết.

“Tôi là Tô Minh, ừm, là tới đây để báo thù.

Đương nhiên, trước khi báo thù cũng thuận tiện lên thăm núi”, trong sự im lặng và vô số ánh mắt đờ đẫn, Tô Minh nhìn hướng Viên Châm cùng các quản lý cấp cao của học viện Tiên Lạc cười mà nói: “Tất cả các học viên của học viện Tiên Lạc nghe đáy, tôi, Tô
Minh, thách đấu với toàn bộ học viện Tiên Lạc, không khước từ bất cứ ai!
[Diendantruyen.Com] Đỉnh Cấp Tông Sư
.
 
Chương 1014: 1014: Sát Ý


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Nhất thời, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Tô Minh, con ngươi họ như sắp bay ra ngoài, cứng ngắc nhìn chằm chằm, bất động.

Sắc mặt của Viên Châm rất bình tĩnh, ánh mắt cũng yên bình nhìn chằm chằm Tô Minh, trong đôi mat sâu thẳm là sát ý.

Vừa rồi Tô Minh giết Cao Lâm như thế nào ông ta đều nhìn thấy.

ở độ tuổi 20 mà thực lực đã đạt tới trình độ này.

Thành thật mà nói, Viên Châm cũng rất chấn động! Cũng chính vì lẽ đó mà sát ý càng thêm nồng đậm.

“Nếu thực sự không được, học viện Tiên Lạc cũng có thể lấy lớn hiếp nhỏ, trưởng bối, tiền bối, lão quái vật gì đó cũng đều có thế xuất trận.

Đương nhiên,
trong loại tình huống này, tôi cũng có thể mời tiền bối, trưởng bối của tôi ra tay, bà ấy rất mạnh, nếu như bà ấy muốn giúp một tay, học viện Tiên Lạc có lẽ sẽ trở thành biểu tượng của lịch sử”, Tô Minh quét mắt nhìn Viên Châm cùng những quản lý đang đằng đằng sát ý kia của học viện Tiên Lạc, ý cười càng sâu thêm ba phần.

“Dư Thiên Hành của học viện Tiên Lạc, xin chỉ giáo!”, đúng lúc này, Dư Thiên Hành không nhẵn nhịn nổi nữa, bỗng nhiên ngước đầu, hung tợn quát lên một tiếng.

Cái gọi là ‘chỉ giáo’ lại mang thao sát ý vạn phần.

Dư Thiên Hành giống như một ngọn núi lửa đang chìm sâu trong giấc ngủ, đột nhiên phun trào.


Khí tức rung động.

Không gian xung quanh như bị xé toạc.

Mặt trời trên không bỗng nóng nhưthiêu.

Ánh sáng vô tận của mặt trời từ trên cao chiếu xuống, xuyên qua trung gian là hư không và thực không cọ rửa hòa nhập vào cơ thể của Dư Thiên Hành.

Cả cơ thể hắn được bao phủ trong ánh sáng vàng, trong một nhịp thô, giống như đồng hồ trong ngày trọng đại điểm vang, chỉ là âm thanh cũng đủ sức khiến vô số người phải chết ngạt, bị thương nặng.

Thể chất bất bại đại nhật trong truyền… truyền thuyết!
Thần thể đỉnh cấp trong hàng thần thể đỉnh cấp, còn cách thể hỗn độn có lẽ còn một khoảng cách, nhưng so với bán bộ hỗn độn cũng không còn xa nữa.

Thể bất bại đại nhật càng được Dư Thiên Hành phát huy tới tận cùng.

Nhấc tay.

“Tịch diệt hoàng tuyền chỉ’!
Dư Thiên Hành nào còn đường sống sót???
Tịch diệt hoàng tuyền chỉ’, một trong những môn võ chấn điện của thế lực siêu nhiên điện Hoàng Tuyền.

Điều khiến người khác phải kinh hoàng là, trong ánh sáng vàng chói lòa của chỉ ấn đó còn ấn chứa nồng đậm quy luật
không gian, quy luật tịch diệt, quy luật hắc ám, ba quy luật lớn hội tụ trong một chiêu này.

Hơn nữa còn cùng được dung hòa vào một cấp võ kỹ.

Thiên tài.

Yêu nghiệt vô song trong những thiên tài.

Càng kinh người hơn là Tịch diệt hoàng tuyền chỉ’ được thi triển dưới sự vận dụng toàn lực của thể bất bại đại nhật.

Mạnh mẽ tới không hợp lẽ thường.

Chỉ vỏn vẹn một chiêu này liền mang tới cho người ta cảm giác anh có thể trong nháy mắt gi3t ch3t cường giả ở cảnh giới Thiên Diễn tầng bảy cùng tầng tám.

Ánh mắt của Phùng Thiên Lệ, kẻ đang đứng trên đài chiến đấu cũng mãnh liệt co rút, hắn chắc chắn rằng mình không thể tiếp nổi một chiêu này.

Dư Thiên Hành này che giấu quá sâu.

Đồng thời.

“Học viện Tiên Lạc hết người rồi à? Loại hàng kém cỏi
này cũng muốn ‘chỉ giáo’ tôi?”,
Tô Minh thờ ơ hỏi vặn lại một câu, khi tất cả mọi người còn đang chìm đắm trong nỗi run sợ trước thể bất bại đại nhật, sự bạo ngược của ‘tịch diệt hoàng truyền chỉ’, sự ẩn giấu của Dư Thiên Hàng, cùng thực lực mạnh mẽ mà anh thể hiện… thì Tô Minh lại… lại cảm thấy có chút vô vị.

Vừa dứt lời.

Tô Minh liền tùy ý tung ra một quyền.

Một quyền rất đơn giản.

Không thêm gì, quy luật tử
vong, quy luật không gian, tập trung sức mạnh… gì đó anh đều không sử dụng.

Chỉ là sức mạnh thuần túy của 450 triệu kg.

Đúng, 450 triệu kg, trên đường tới học viện Tiên Lạc, anh một hơi nuốt hết hàng chục triệu viên hỏa tinh, cảnh giới võ đạo từ Bất Tử tầng ba nhảy vọt lên đến Bất Tử tầng năm.

Bởi vậy sức mạnh thuần túy được đề cao lên không ít.


Bùm!!!
Một quyền này rơi xuống.

Không hề hoa mỹ.

Nó trông giống như cú đấm của một người bình thường.

Quá gian khó rồi.

“Trốn…”, nhưng sắc mặt của Viên Châm lại điên cuồng thay đổi, ông ta rống lên một tiếng, thậm chí còn muốn ra tay nhưng đã quá muộn.

Dưới sự theo dõi của hàng trăm triệu người.

Đầu tiên là sự vỡ vụn của ‘tịch diệt hoàng tuyền chỉ’, tan vỡ thành hư vô.

Tiếp đó, trong thoáng chốc quyền ấn kia đâm lên người Dư Thiên Hành.

[Diendantruyen.Com] Đỉnh Cấp Tông Sư
.
 
Chương 1015: 1015: Đúng Là Muốn Quyết Chiến Đến Cùng


“Ha ha… Chàng trai! Tôi thích cậu rổi đó”, đồng thời lúc này, viện trường cùa học viện Thiên Uyên là Triệu Phong Niên cười lớn, tâm trạng vui vẻ.

Tô Minh chế giễu Viên Châm ở trước mặt bao nhiêu người như này, hì hì, đúng là đã thật.

Triệu Phong Niên muốn làm chuyện này, muôn nói câu này rất lâu rồi nhưng đểu phài kiêng kị và không làm được, thật không ngờ… Một người trẻ tuổi 20 tuổi đã làm được, ha ha….
Tiếng cười cùa Triệu Phong Niên như tát lên mặt Viên Châm khiên sắc mặt ông ta càng run rầy.
Ông ta hít một hơi thật sâu, nói: “Chàng trai! Nếu như cậu chê chưa đủ thì tôi có thể tặng cho cậu một $6 tài nguyên võ đạo, những bảo vật trong trời đất, thậm chí là mật pháp thần thông của học viện Tiên Lạc tặng hết cho cậu coi như làm bồi thưòng.

Cậu thấy sao?”
Phài nói rằng, sức nhẫn nại và độ bình tĩnh của Viên Châm là vô cùng kinh khủng.
Đến nưởc này mà ông ta vẫn không mất kiểm soát.
“Ha ha…-, Tô Minh chì cười ha hà rôi nói: ‘Làm ơn đừng nhiều lời nữa được không? Tôi đến khiêu
chiến là muốn một mát một còn.


Nèu học viên của học viện Tiên Lạc đểu sợ thì để các lẫo tiền bổi ứng chiên cũng được.

Trưóc đó tôi nói rồi, không từ chổi bất cứ ai”.
Đúng là ép người vào chân tường!
TÔ Minh lúc này đang cố ép dổi phướng.

Đây chính là phong cách của anh.

Anh không tự gây sự, cũng không sọ gì cà.

Nhưng nêu dây vào anh thì nhất định phái chịu đòn phàn công của anh.
“Viện trường.dám trường lão đứng bên cạnh Viên Châm dã bứt rút chắn tay lắm rổi.

Họ thật sự rất muổn ra tay.
Đốm trưởng lâo đó có thực lực không hể yểu, yếu nhất cũng ồ cành giôi Thiên Diễn tầng thứ bảy thứ tám, còn mạnh thì thậm chí đã đến cảnh giới bán bộ Văn Đạo.

Trên cành giới Thiên Diễn chính là cảnh giới Vân Đạo.
Vì nển văn minh xưdng tưng chịu sự xâm chiếm nghiêm trọng của nển văn minh khác, dẫn đến khu vực Hồn Độn hay thế giôi Oại Thiên thậm chí là thế giới Tiểu Thiên trong nền văn minh xương đểu bị chịu tôn thất, vi vậy vỗ đạo không rỗ ràng lẳm.

Vi vậy, nền vẫn minh xương mà muốn bưổc vào cành giơi Vãn Đạo là hơi khỏ.
Ngoại trừ những yêu nghiệt tuyệt thế phần lớn
lớn sống đến hàng tỳ năm thậm chí là những lão quái vật đã sống ờ thời thượng cổ đến viễn cổ đều đẫ đạt đến cành giới Văn Đạo.
Vì vậy lúc này những trường lão kia m#i—-s không kìm nổi mà muốn gi3t ch3t Tô Mirih.
Nhưng Viên Châm lại lắc đầu từ chối.
Chưa bị ép đến bước đường cùng thì ông ta tuyệt đối không thể đồng ý cho học viện Tiên Lạc ỳ thế bắt nạt người khác, chuyện này ành hường quá nghiêm trọng.
“Chàng trai! Thật sự không thề thương lượng chút sao.

Tôi thường nghe thấy câu nói: “Cứng quá thì gãy” Viên Châm vẫn không từ bò, vẫn tiếp tục khuyên can Tô Minh: “Chàng trai! Chi bằng cậu hãy nói cho tôi biết cậu cần điều kiện gì thì mới chịu hóa giài thù hận?”
Theo như Viên Châm thấy thì bất cứ thù hận nào cũng đều có thể hóa giài được.

Nếu không thề hóa giài được thì chì bời vì điều kiện chưa đù lớn mà thôi.
“Ha ha…” nhưng Tô Minh không thèm suy nghĩ mà vẫn cười với vè chế giễu.
Đúng là muốn quyết chiến đến cùng?
Viên Châm trầm ngâm không nói gì.
Một hổi lâu, trong tay ông ta xuất hiện một bùa ngọc.
 
Chương 1016: 1016: Kinh Khủng Đến Mức Nào


“Chàng trai! Cậu đúng là yêu nghiệt tuyệt thế hàng tỳ năm mới thấy, kể cả đặt cậu ờ thời viễn cổ và thượng cổ trong thời đại đỉnh phong cùa võ đạo thì cậu vẫn là thiên tài tuyệt thế.

Nhưng điều đó không có nghĩa cậu là vô địch trong lứa tuồi thanh niên.

Núi cao còn có núi cao hơn, tôi không muốn đi nước cờ này đâu nhưng tại cậu ép người quá đáng.

Nêu đã như vậy thì tôi cũng chỉ có thể…” Viên Châm bóp nát bùa ngọc.
Một đường ánh sáng đột nhiên biến mất, dường như chui vào hư không với tộc độ cực nhanh.
“Tôi cỏ một đồ đệ tên là Chu Huyền”, sau đó Viên Châm nói một câu rồi lại nhắm mắt lại.
Lời nói vừa dứt, trong lúc yên tĩnh thì mọi người như hóa đá.
Cái gì cơ?

Chu Huyền?
Chính là Chu Huyền đã mất tích một trăm ngàn năm chì còn lạỉ là thần tích và truyền thuyết sao?
Chính là Chu Huyền đứng đầu bàng xếp hạng yêu nghiệt cùa học viện Tiên Lạc sao?
Chính là người giữ 1/3 kỳ lục thi trong học viện Tiên Lạc sao?
Nhất thời, tất cả mọi người đều vô cùng kích động, kích động đến phát điên.

Đặc biệt là những lãnh đạo cấp cao và học viên cùa học viện Tiên Lạc.
Cuối cùng cũng có tung tích cùa Chu Huyền rồi.
Hóa ra, Chu Huyền không hề mất tích.

Hóa ra Chu Huyền ngầm được viện trường nhận làm đệ từ và không ngờ viện trường vẫn có thể liên lạc được với hắn.
“Ấn mình kỹ thật”, Triệu Phong Niên lầm bẩm nói, tâm trạng nặng nề.

Năm đó Chu Huyền thể hiện thực lực ờ trước mặt mọi người là vô cùng khùng khiếp.
Vậy thì Chu Huyền cùa một trăm ngàn năm sau đó còn kinh khủng đến mức nào?
“Để xem cậu còn hống hách được đến mức nào?”, Hách Liên Tô lẩm bẩm một câu, phẫn nộ nhìn Tô Minh.

Người phụ nữ này vẫn đang tức giận vì câu nói mà trước đây Tô Minh coi thường mình: “Nghe không hiểu tiếng người sao?”
Hách Liên Tô đã bao giờ bị người khác chì trích và coi thường như vậy đâu?
Lúc đó ánh mắt coi thường và khinh bì cùa Tô Minh như đâm xuyên tim cùa Hách Liên Tô nên tâm thái cũng bị ảnh hường đôi chút.
Hiện giờ Hách Liên Tô rất muốn nhìn thấy cành tượng Tô Minh bị đánh bại.
Đến lúc đó để xem Tô Minh lấy đâu ra sự hống hách đề coi thường và chế giễu người khác?
Sau đó…
Trầm ngâm một lúc lâu thì tất cà mọi đều kiên nhẫn chờ đợi.
Họ đều đời Chu Huyền trong truyền thuyết xuất hiện.
Một lát sau, đột nhiên trong không gian trên không cùa hồ Tiên Lạc xuất hiện một vết nứt.
Sau đó là một đôi nam nữ bước ra từ trong khe nứt không gian đó.

 
Chương 1017: Chương 1017


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Người con trai này cũng không phài quá tuấn tú nhưng các đường nét cũng khá hài hòa.

Hơn nữa, trên người toát ra khí tức trầm tĩnh, tự tin như nắm chắc mọi thứ; bộ võ phục giản dị màu xanh nhạt cộng với mái tóc dài và chòm râu lâu không tỉa cắt cũng không khiến cho người khác thấy người con trai này ỉuộm thuộm.

Ánh mắt người con trai có chút hương vị thăng trầm, rõ ràng mới hơn 100 ngàn tuổi, chưa đến 110 ngàn, ờ thế giới Đại Thiên tất cả những người dưới 1 triệu tuổi thì đều được coi là thuộc lứa thanh niên.

Vì vậy độ tuổi cùa người con trai này là rất trè nhưng lại toát ra khí tức trường thành và như nhìn thấu mọi thứ.
Ngoài ra, vũ khí cùa người con trai này cũng rất đặc biệt.

Không phải ỉà kiểu đao kiếm mà là một cái móc màu đò đen đeo ờ thắt lưng.
Tất nhiên, thứ khủng khiếp nhất vẫn là
cành giới cùa người này.

“Cảnh giới bán bộ Văn Đạo”.
Triệu Phong Niên hít một hơi thật sâu,
Lòng nặng trĩu như rơi xuông đáy vực.
Hay cho học viện Tiên Lạc, hay cho Chu Huyền, ẩn mình kỹ thật, đúng lè ngoài sức tường tượng.
Cành giới bán bộ Văn Đạo!
ò cà thế giới Đại Thiên, kể cà lôi hết những lão quái thai chuyền thế ờ thời viễn cổ và cả một sổ truyền nhân ờ thế lực bán bộ siêu nhiên và siêu nhiên thật sự, liệu có được mấy người có thể bước vào cành giới bán bộ Văn Đạo khi mới 100 ngàn tuổi?
Quá khoa trương rồi chăng?
Sự xuất hiện cùa Chu Huyền đúng là làm chấn động cà thế giới.

Nhiều người yếu tim còn rơi vào trạng thái hôn mê ngất xìu.
Nhưng cũng có nhiều người đổ dồn ánh mắt về phía cô gái đứng song song với Chu Huyền.
Cô gái này thật sự quá đẹp!

Đẹp mê hồn!
Mọi người cứ tường rằng trên thế gian
này không thề nào có cô gái đẹp hơn Hách Liên Tô nữa nhưng cô gái đến cùng Chu Huyền lúc này dường như còn đẹp hơn Hách Liên Tô.
Vè đẹp này có thể gọi Eà nghiêng nước nghiêng thành, gần như là hoàn hào.
Cô gái xa lạ đẹp hơn cả Hách Liên Tô nhất là về khí chất.
Khí chất cao quý toát lên vè sang trọng
Đúng vậy! Chính là khí chất cao quý tự nhiên thuần túy.

Đó là vè cao quý khiến người khác không dám nhìn thẳng, chỉ sợ sẽ trầm mê trong vẻ đẹp đó.
Ngoài ra, cô gái này chỉ có hơn 3000 tuổi vậy mà đã ờ cảnh giới Thiên Diễn tầng thứ 7, đúng là khùng khiếp.
Có thể thấy, ờ cà thế giới Đại Thiên gần như chì tìm được mấy người hơn 3000 tuổi ờ cành giới Thiên Diễn tầng thứ 7.
Hơn nữa, có người tinh ý còn ngầm cảm nhận được sức chiến đấu thực tế của cô ta còn cao hơn cà cành giới.
“Tần… Tần Lưu Ly…1′.
Cuối cùng cũng có người nhận ra.
[Diendantruyen.Com] Đỉnh Cấp Tông Sư
.

 
Chương 1018: 1018: Dư Thiên Hành Yếu Không


Một thông tin khiến tất cả mọi người đều chấn động.
Tần LƯU Ly và Chu Huyền có hôn ước?
Trời đất ơi!
Chưa nói đến việc Tần LƯU Ly đẹp đến mức nào, dù sao cũng ỉà nữ thần trong mộng cùa nhiều anh tài mà.

Mà nói ngay thân phận cùa Tần LƯU Ly là con gái nhò cùa minh chù liên minh Hoang Thần cũng đù dọa người lắm rồi.
Phài biết rằng, mặc dù liên minh Hoang Thần chưa đù đoàn kết, có chút tan tác nhưng dù sao cũng là một trong ba thế lực siêu nhiên lớn.
Chình thể cùa liên minh Hoang Thần còn mạnh hơn bốn học viện lớn.
Chu Huyền và Tần Lưu Ly có hôn ướp, có nghĩa là học viện Tiên Lạc và liên rr^nh J Hoang Thần liên minh với nhau.
Chuyện này…
Triệu Phong Niên cắn chặt răng, sắc mặt có chút khó coi, đối với ông ta thì đây là tin không tốt lành gì.
Mặc dù bốn học viện lớn có thực lực nhưng trước nay cũng chì ngang bằng với học viện Thiên Uyên.


Nêu về xếp hạng thì kè tám lạng người nừa cân; có lúc học viện Tiên Lạc còn xếp sau.
Hiện giờ học viện Tiên Lạc đột nhiên xuất chiêu này, vậy thì sau này học viện Thiên Uyên chỉ có thể đứng sau rồi.
“Sư tôn!” một lát sau Chu Huyền giẫm trên không trung đến bục cung kính khom người với Viên Châm, sau đó chào hòi các vị trường lão.
Còn Tần Lưu Ly đứng bên cạnh Chu Huyền cũng khẽ khom người, nói: “Xin chào viện trường Viên”.
Tần Lưu Ly thể hiện ra vè gần gũi, khiêm tốn, cao quý nhưng cũng có càm giác khiến người khác khó dám đến gần.
Trên thực tế, mặc dù Tần Lưu Ly và Chu Huyền cùng đến nhưng nhìn mối quan hệ cũng không phải quá thân mật, kề cà Chu Huyền đã là chồng sắp cưới cùa cô ta.
Hai người đến giờ còn chưa nắm tay chưa có tiếp xúc cơ thể nào.
Lý do rất đơn giản, cô ta và Chu Huyền không thân thiết lắm.

Thậm chí, 300 năm trước khi bố cô ta hứa hôn với học viện Tiên Lạc cô ta còn một mực phàn đối.
Cũng chính vì vậy mà 300 năm nay cô ta luôn tìm cơ hội rời khòi liên minh Hoang Thần để đi tìm Chu Huyền.


Nếu như Chu Huyền không hỢp ý cô ta thì cô ta sẽ từ hôn, kể cà phải chết thì cô ta cũng ép bố mình từ hôn.
Vừa hay nừa tháng trước cô ta tìm được cơ hội rời khòi liên minh Hoang Thần.

Sau đó không tốn quá nhiều công sức tìm được
chỗ Chu Huyền tu luyện.

Trên thực tế thì đó là một vùng đất hỗn độn cùa thế giởi Đại Thiên, một thành trì vô cùng tàn khốc và đầy máu tanh.

Chu Huyền ờ đó, nhiệm vụ tu luyện mỗi ngày đều là giết, giết và giết.
Yếu không? Dư Thiên Hành yếu không?
Theo như Tô Minh thấy thì đúng là yếu thật.
Nhưng trên thực tế, Dư Thiên Hành là yêu nghiệt mạnh nhất đứng sau Chu Huyền- người được xếp hạng nhất trong bảng xếp hạng yêu nghiệt của học viện Tiên Lạc nhưng đã mất tích khá lâu.
Hòn nữa còn phải suy xét đến, bản thân học viện Tiên Lạc là một trong bốn thánh địa võ đạo lớn trong thê giới Đại Thiên, là nòi tập trung nhiều yêu nghiệt trẻ tuổi nhất trong thê giới Đại Thiên.

Có thể vào được học viện Tiên Lạc đã là kỳ tích lắm rồi, vậy mà Dư Thiên Hành còn là kỳ tích siêu cấp trong những kỳ tích.

 
Chương 1019: 1019: Hoàn Toàn Tuyệt Vọng


Vì vậy, khi Tô Minh đánh giá Dư Thiên Hành là ‘yêu một cách quá mức’ đủ thấy anh mạnh đến mức nào.

Điều quan trọng là dường như… Tô Minh hoàn toàn có tư cách nói lời này.
Thấy vậy mà đám người vây xung quanh đều không ngừng run rẩy.

Tô Minh giết Dư Thiên Hành trong tích tắc, dùng thực tê để chứng minh và định nghĩa lại thê nào là yêu nghiệt, thê nào là thiên tài?
“Học viện của các người không còn ai ra ứng chiến nữa sao?”, trong lúc yên tĩnh, Tô Minh nhìn về
chiến nữa sao?”, trong lúc yên tĩnh, Tô Minh nhìn về phía đám lãnh đạo cấp cao như Viên Châm của học viện Tiên Lạc, hỏi.
Còn các học viên của học viện Tiên Lạc và cả 8 học viên đến tham gia trận giao lưu võ đạo thì lúc này chỉ còn biết run rẩy, không ai thiết tha gì nữa.
“Chàng trai! Hôm đó là do chúng tôi suy nghĩ không chu toàn về chuyện liên quan đến Diệp Mộ Cẩn.

Tôi xin ở đây xin lỗi cậu và Diệp Mộ cẩn, chúng tôi có thể giết Ngô Thanh Thương ngay trước mặt cậu, cậu thấy thê nào?” Viên Châm hít một hơi thật sâu, nói.
Chịu thua rồi sao?
Đường đường là viện trưởng của học viện Tiên Lạc mà chịu thua…

Wao!
Đúng là gặp ma rồi!
Chuyện này…
Khiếp quá đi!
Một trong bốn học viện lớn mà chịu thua, chuyện này đúng là lần đầu xảy ra trong suốt mấy tỷ năm.
Nhất thời, đừng nói là đám người vây xung quanh mà ngay cả những trưởng lão hay chấp sự đứng bên cạnh Viên Châm đều toàn thân run rẩy.

Có người sốt sắng định lại khuyên viện trưởng nhưng lại thấy viện trưởng giơ tay lên ngăn họ lại.
nhưng lại thấy viện trưởng giơ tay lên ngăn họ lại.
Viên Châm chăm chú nhìn Tô Minh.

Thật ra, trong lòng ông ta đã dấy lên sát ý từ lâu.
Tô Minh giết Dư Thiên Hành trong tích tắc làm gián đoạn trận giao lưu võ đạo, sỉ nhục học viện Tiên Lạc, chuyện nào cũng đáng chết nhiều lần, chuyện nào cũng làm mất thể diện cả học viện Tiên Lạc, làm ảnh hưởng đến danh tiếng của họ.
Vì vậy, theo như Viên Châm thấy, kết cục của Tô Minh nhất định phải là chết.

Hơn nữa, đó còn phải là cái chết thê thảm ở trước mặt tất cả mọi người.

Nhưng sẽ không phải là hôm nay.
Lý do rất đơn giản, hôm nay những tiền bối của học viện Tiên Lạc không thể ra tay ở trước mặt bao nhiêu người như này, nếu không sẽ gây đàm tiếu.
Một khi truyền đi ‘lấy lớn bắt nạt bé’ thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng, dần dần sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của học viện Tiên Lạc, thậm chí còn ảnh hường đến việc học viện Tiên Lạc trờ thành một trong bốn thánh địa võ đạo lớn.
Nhưng nếu những tiền bối kia không ra tay mà chỉ trông cậy vào những người trẻ tuổi thì cả học viện Tiên Lạc sẽ không có ai là đối thủ của Tô Minh.

Dư Thiên Hành đã là mạnh nhất rồi, vậy mà còn bị giết trong tích tắc.

Vậy thì bảo những học viên khác đứng ra tự tìm cái chết thì ai dám?
Viên Châm rất bình tĩnh.

Là người có tuổi đời lớn, có phong ba nào mà ông ta chưa từng trải qua.
ông ta bình tĩnh cân bằng mọi việc, cuối cùng quyết định trấn an Tô Minh trước.
Chỉ cần trấn an được Tô Minh thì sau hôm nay sẽ ngầm mời sát thủ, sẽ nhờ trưởng lão thậm chí là thái thượng trưởng lão ngầm gi3t ch3t Tô Minh chắc cũng không thành vấn đề, chỉ cần yên ổn qua được hôm nay thôi.
Kể cả phải trả giá là chịu thua Tô Minh ngày hôm nay, mất chút hể diện, kể cả phải gi3t ch3t Ngô Thanh Thường để Tô Minh xả giận.
Còn Ngô Thanh Thương đứng ở phía sau một đoạn, lúc này chân đã mềm nhũn, sắc mặt tái nhợt, mặt cắt không còn giọt máu.
Ông ta đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Viện trưởng muốn vứt bỏ mình?
 
Chương 1020: 1020: Cảnh Giới Của Tô Minh Quá Yếu


Nêu như đây là quyết định của viện trưởng, vậy thì kể cả phía sau ông ta là thái thượng trường lão thì cũng vô ích.

Dù sao thì thái thượng trưởng lão mạnh nhưng trong học viện không chỉ có một vị thái thượng trưởng lão.
Một lát sau…
“Tiền bối ngoại hình không đẹp nhưng nghĩ chu đáo đó”, Tô Minh phụt cười, nói.
Lời nói không chút kiêng kị như sỉ nhục Viên Châm.
Anh kính tôi một thước, tôi kính anh
một trường….
Đừng thấy Viên Châm là lão tiền bối dễ nói chuyện, ha ha… Tô Minh có thể nhìn ra tâm cd sâu nặng và sát ý kìm nén của người này.
Càng huống hồ, đây là chuyện mà Ngô Thanh Thường phải chịu tội oan?
Đùa gì vậy?
Có lẽ, ngay từ ban đầu người gây ngòi nổ sự việc là Ngô Thanh Thường nhưng lệnh truy sát sau đó thì sao?
Đây đâu phải do Ngô Thanh Thương quyết định.
Không được viện trưởng và lãnh đạo cấp cao đồng ý thì ai dám ban lệnh truy sát?
Vì vậy…
Không ai trong những lãnh đạo cấp cao của học viện Tiên Lạc vô tội cả, đặc biệt là viện trưởng ờ trước mặt Tô Minh lúc này.

Vậy mà định lấy Ngô Thanh Thương để xóa bỏ mọi chuyện, đúng là nực cười.
“Tôi muốn di chết, thậm chí là diệt học viện Tiên Lạc của các người”, Tô Minh thầm nghĩ trong lòng.

Nêu người khác mà biết được suy nghĩ này của anh thì khéo sợ chết khiếp.

Dù sao học viện Tiên Lạc cũng đứng trong thê giới Đại Thiên bao nhiêu năm rồi, từ lúc xuất hiện nền văn minh xương đến ngày hôm nay, chưa từng bị đứt đoạn.

Một thê
lực cổ xưa siêu cấp bán bộ siêu nhiên như này làm sao bị tiêu diệt được?
sắc mặt Viên Châm sầm lại, không ngừng run rẩy.

Tận sâu ánh mắt già nua đều là sát ý.
Nửa tháng nay cô ta luôn ở bên cạnh Chu Huyền, dần dần cảm thấy Chu Huyền cũng được.
Thứ nhất, Chu Huyền rất giữ quy tắc.

Không phải vì cô ta là vợ sắp cưới mà hắn dám có hành vi hay lời nói gì quá đà.


Có thể nói là nhân phẩm tốt.
Thứ hai, thiên phú võ đạo của Chu Huyền thật sự khủng khiếp.

Cô ta đã tận mắt chứng kiến hắn giết từng lão quái vật mấy chục triệu tuổi ở cùng cảnh giới với hắn mà không tốn quá nhiều sức lực.
Chỉ dựa vào hai điểm này cũng có thể so với vô số anh tài ở liên minh Hoang Thần luôn tự mình tài giỏi rồi mặt dày theo đuổi cô ta.
Vì vậy, dần dần Tần Lưu Ly cũng không phản đối hôn ước giữa mình và Chu Huyền nữa.
Thậm chí, hiện giờ cô ta và Chu Huyền còn trở thành bạn.
Theo như cách nói của cô ta thì tình cảm cần được nuôi dưỡng dần, phải bắt đầu từ tình bạn.
Cũng chính vì khá hài lòng với Chu Huyền nên lúc này Tần Lưu Ly cũng cung kính với Viên Châm.

Vì dù sao Viên Châm cũng là sư tôn của hắn.
Nếu không, dựa vào tính cách thường ngày và thân phận cao quý của Tần Lưu Ly thì cô ta không nhất thiết phải khom người với Viên Châm.
“Cô Tần! Bố cô vẫn khỏe chứ, mọi thứ vẫn tốt chứ?”, Viên Châm cười nói, tâm trạng rất tốt.

Ông ta có thể nhìn ra mối quan hệ giữa Tần Lưu Ly và Chu Huyền rất tốt.

Đây đúng là khởi đầu thuận lợi, dù sao cũng không gay gắt như lúc hứa hôn vào 300 năm trước.
“Mọi thứ đều ổn”, Tần Lưu Ly nói, sau đó tò mò hỏi: “Viện trưởng Viên sốt sắng gọi Chu Huyền quay về học viện, không biết là có chuyện gì?”
Trong lúc nói, cô ta nhìn về phía đám Triệu Phong Niên, còn phớt lờ Tô Minh.

Cũng khó trách, bởi vì cảnh giới của Tô Minh quá yếu.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom