Dịch Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1446


Chương 1446

Không đợi người phục vụ trong quầy bar nói, người phụ nữ ăn mặc lộng lễ bên ngoài quầy bar nhíu mày..

“Lão Bạch tuyển mấy cậu đến là làm việc, không phải để mấy cậu giao lại việc cho anh ta. Cậu dẫn tôi qua xem, đến cùng là ai có lá gan lớn như vậy, dám gây chuyện ở chỗ này” Người phụ nữ nói xong bước xuống ghế dựa.

Người phục vụ vừa đi từ trong phòng bao ra, lúc này mới chú ý đến người phụ nữ ấy. Lập tức cung kính gật đầu với cô ta: “Cô Tô.”

Người phụ nữ này chính là Tô Ánh Uyển. Sở dĩ hôm nay cô ta rất vui mà ngồi ở đây uống rượu.

Đó là vì cô ta cố ý vào ngày đại hôn của Bắc Minh Quân, đuổi lịch trình chạy khỏi thành phố A. Cô ta có vẻ mất mát.

Bởi vì cô ta cho rằng, Phỉ Nhi vì vậy mà có thể chính thức trở thành mợ chủ nhà Bắc Minh rồi.

Nhưng mà ngay là ngày hôm qua, cô ta ngẫu nhiên ở trên mạng biết được trong hôn lễ Bắc Minh Quân xuất hiện sự cố ngoài ý muốn, hơn nữa anh cũng vì vậy mà dây dưa vào vụ kiện với phóng viên.

Cô ta cảm thấy dường như mình lại có một cơ hội. Vì thế cô ta hôm nay lại lên máy bay trở về.

Cô ta xuất hiện ở quán bar Zues, kỳ thật chính là muốn thám thính một chút ở chỗ Lão Bạch, tình hình hiện nay của Bắc Minh Quân, lại không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Tô Ánh Uyển dưới sự hướng dẫn của người phục vụ, cao ngạo đi vào phòng bao của Tam Hỗn.

Cửa phòng bị đẩy ra, Tam Hỗn còn tưởng là bưng rượu đến rồi.

Đang chuẩn bị mời mọi người cùng uống, không ngờ phía sau người phục vụ lại có thể một người phụ ăn mặc thời thượng theo vào.

Anh ta khẽ cau mày, nếu như anh ta với mấy người anh em, đương nhiên sẽ ai đến cũng không từ chối. Nhưng mà bây giờ còn có thêm Tiểu Thiến, hơn nữa còn một đồng nghiệp nữ mới vào.

Cũng không thể thể hiện mình quá th ô tục trước mặt các cô được, thực tế là sau lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Cố Tịch Dao, đã có ý với cô rồi.

“Ai, tôi muốn uống rượu, không phải muốn tìm đào, cậu đưa cô ra vào làm gì.”

Tô Ánh Uyển vừa nghe người lại gọi cô ta là đào, cau mày lại. Nhưng mà sau khi cô ta quét mắt trên đám người này một lần, chợt thấy trong hai người phụ nữ. một người lại là người cô quá quen thuộc.

Cô ta đi đến trước mặt Cố Tịch Dao, đưa tay ra với cô: “Không ngờ chúng ta lại gặp mặt.”

Cố Tịch Dao ngẩng đầu lên nhìn Tô Ánh Uyển, có lẽ là vì cô ta đeo kính mắt nên không nhận ra.

Tô Ánh Uyển nhìn gương mặt nghi hoặc của Cố Tịch Dao, mỉm cười lấy mắt kính xuống.

Tam Hỗn nhìn qua, lập tức đứng lên: “Thì ra là cô Sunny, vừa rồi thật sự thất lễ rồi, không nghĩ đến cô lại là bà chủ của quán rượu này.”

Những người khác cũng vội vàng đứng lên, liên tục không ngừng gật đầu với Tô Ánh Uyển.

“Không lẽ cô Sunny biết người đồng nghiệp mới này của chúng tôi?” Tam Hỗn tươi cười hỏi.

Lúc này Cố Tịch Dao cũng nhận ra Tô Ánh Uyển, lúc này trong lòng cô có chút bồn chồn. Đụng trúng cô ta ở đây, thật sự không phải một dấu hiệu tốt nếu như cô ta vạch trần mình ở đây, như vậy nằm vùng cũng đành thôi, lấy không được còn đánh rắn động cỏ.

Cô ta miễn cưỡng nở một nụ cười: “Tôi chỉ là có quen biết với ông chủ của quán bar này mà thôi. Vị đồng nghiệp nữ này của mọi người, cũng là một người bạn cũ của tôi, chúng tôi đã lâu không gặp.”

Tô Ánh Uyển nhìn dáng vẻ hốt hoảng của Cố Tịch Dao, khóe miệng cười lạnh. Thật sự không ngờ, người phụ nữ bên cạnh Bắc Minh Quân, bây giờ lại luân lạc đến mức này rồi.

Tam Hỗn vừa nghe, ánh mắt lập tức sáng ngờ. Không ngờ cô thế mà lại quen biết với Sunny, không bằng rèn sắt khi còn nóng, ở trong này lục tìm một ít tin tức, đây xem như là tin tức độc nhất vô nhị.
 
Chương 1447


Chương 1447

Vì vậy anh ta vô cùng cung kính nói: “Bạn cũ của cô Sunny cũng ở đây rồi, không bằng chúng ta gặp mặt cùng nhau uống rượu nói chuyện thế nao?”

Cố Tịch Dao vừa nghe, tim cũng treo lên rồi. Mặc dù vậy, trên mặt cô vẫn mang theo nụ cười: “Cô Sunny, chúng ta đã lâu không gặp, vậy không bằng ngồi ở trong này chút đi. Xem ra mấy vị đồng nghiệp phóng viên giải trí của tôi cũng rất có hứng thú với cô.”

Cô rất rõ tính cách của Tô Ánh Uyển, nếu như mình mở miệng, cô ta chưa hẳn sẽ không đồng ý. Nhưng mà chỉ cần nhắc đến nơi này có phóng viên giải trí, nhất định cô ta sẽ tránh đi.

Quả nhiên không ngoài sở liệu của Cố Tịch Dao, Tô Ánh Uyển hơi cười: “Không được rồi, chỗ của tôi còn có việc cần làm, không quấy rầy với mấy người nữa. Đợi hôm nào rảnh rỗi lại tìm mọi người tâm sự.”

Tam Hỗn nghe xong có chút mất mát, nhưng mà trên mặt vẫn có chút ngại: “Cô Sunny, cô đã nói như vậy, vậy thì hôm khác chúng ta lại nói chuyện vậy.”

Tô Ánh Uyển mỉm cười gật nhẹ đầu với Tam Hỗn: “Mọi người đều là đồng nghiệp của vị bạn cũ này của tôi, vậy tôi đây đành làm chủ cho ông chủ quán bar một chút rồi.”

Cô ta nói với người phục vụ: “Cậu mang đến mấy bình rượu ngon cho mấy vị khách quý này đi, thuận tiện mang mấy chai bia đến.”

Người phục vụ gật nhẹ đầu, cô Tô đã lên tiếng, đừng nói mình, ngay cả ông chủ cũng phải ngoan ngoãn đồng ý.

“Vậy mọi người cứ ở chỗ này chơi vui, tôi xin lỗi không tiếp được.” Tô Ánh Uyển nói xòng cùng với người phục vụ đi ra khỏi phòng.

Sau khi đi ra, tâm trạng Tô Ánh Uyển càng tốt hơn, cô ta lần nữa quay lại chỗ của mình ở quầy bar, mở chai rượu rót cho mình một ly, sau đó vui vẻ uống hết.

Lúc này Bạch Điệp Quý lái xe đến quán bar, vừa mở cửa liền nhìn thấy Tô Ánh Uyển ngồi trước quầy bar.

“Sao hôm nay cô lại rảnh rỗi đến đây?” Bạch Điệp Quý đi đến bên cạnh cố ngồi trên một cái ghế khác.

Tô Ánh Uyển cầm chén rượu nhìn Lão Bạch: “Hôn lễ Bắc Minh Quân bị hủy, tâm trạng của tôi vô cùng tốt.”

Bạch Điệp Quý hơi cau mày, anh ta thuận tay lấy bình rượu trước mắt Tô Ánh Uyển và một ly rượu không, tự rót cho mình một ly.

Rất nhanh, người phục vụ bưng lên mấy chai vang tuyết ngon, thêm một chút bia.

Sau khi qua vài tuần rượu, rất nhiều người đã không còn tỉnh táo, đã ngã trái ngã phải ngủ trên ghế sofa, lúc này chỉ còn mỗi Tam Hỗn xem như tỉnh táo.

Cố Tịch Dao căn bản không thể uống rượu được, cho nên kỳ thật cô vẫn luôn giả uống, nhân lúc mọi người không chú ý đổ rượu đi.

Tam Hỗn cầm một chai vang đá, nấc một cái không ngừng gật đầu: “Thật sự là rượu ngon, trách không được bọn họ không nỡ lấy ra.” Anh ta nói xong quay đầu nhìn nhìn Cố Tịch Dao: “Tiểu Thiền, không ngờ cô lại còn quen với ngôi sao lớn Sunny, sau này có tin tức gì cô phải nói cho tôi trước tiên.”

Hơi rượu của anh ta rất nồng, làm Cố Tịch Dao âm thầm nhíu mày. Cô trộm nhìn những người khác say khướt rồi, thấy thời cơ đã đến, thừa dịp anh ta uống rượu gạt anh ta nói ra.

Cho nên cô đưa tay vào trong túi, cẩn thận ấn chỗ mở máy ghi âm. Cô muốn ghi âm lại Tam Hỗn, tương lai mang ra làm chứng cứ.

Cô mỉm cười lấy bình rượu lại rót cho Tam Hỗn một ly: “Không ngờ anh thật đúng là có thể uống, tôi đồng ý với anh sau này cô ấy vừa có tin gì tôi cũng nói với anh. Tôi là người mới trong ngành này, anh phải dẫn dắt tôi một chút đấy.”
 
Chương 1448


Chương 1448

Mấy lời ngọt ngào của Cố Tịch Dao làm Tam Hỗn mềm nhũn.

Anh ta liên tục gật đầu nói: “Được được, tôi muốn nghe mấy lời này của cô. Không nhìn ra, tửu lượng của Tiểu Thiền lại tốt như thế, chúng ta tiếp tục uống.”

Tô Ánh Uyển ngồi bên ngoài quầy bar vừa trò chuyện với Bạch Điệp Quý, vừa trộm nhìn về phía phòng Cố Tịch Dao.

Theo thời gian dần trôi qua, người trong quá bar càng uống càng high, tâm trạng Tô Ánh Uyển càng vui vẻ.

Tâm tình như vậy không khỏi biểu lộ lên mặt, nhưng mà cô hoàn toàn không biết

Bạch Điệp Quý nhìn Tô Ánh Uyển, có chút nghi ngờ hỏi: “Cô ở đây cười cái gì vậy?”

Tô Ánh Uyển mang gương mặt tươi cười quay đầu nhìn Bạch Điệp Quý: “Tôi có cười sao?”

Bạch Điệp Quý cũng cười, chỉ về khuôn mặt cô nói: “Chẳng lẽ cô không cười à.”

Mặc dù Tô Ánh Uyển uống rượu không tính là nhiều, nhưng mà rượu này tác dụng chậm lại còn vô cùng mạnh. Gương mặt cô bây giờ cũng có chút phiếm hồng rồi.

Cô đưa tay chỉ chỉ Cố Tịch Dao trong phòng kia nói: “Lão Bạch, ở đây đang diễn ra kịch hay, tôi không biết sau khi vở kịch này kết thúc cô ta sẽ rút lui thế nào.”

Bạch Điệp Quý khẽ cau mày, cô ấy trong miệng Tô Ánh Uyển rốt cuộc là ai, ai có thể làm cô ta vui vẻ như vậy.

Anh ta quyết định phải đi xem xem, anh ta nói với Tô Ánh Uyển: “Cô đợi ở đây, tôi đi xem xem.”

Nói xong anh đi đến cửa phòng bao của Cố Tịch Dao.

Cửa lớn phòng bao ở quán bar của anh đều có một đường thủy tinh dài, đây là vì thuận tiện phục vụ, cũng là vì lý do an toàn.

Dù sao anh ta cũng xem là nhân vật có mặt mũi ở thành phố A. Quán bar của anh ta cũng vô cùng chính thống, tuyệt không cho phép khách trốn trong phòng bao làm bất luận hoạt động phi pháp gì.

Bạch Điệp Quý xuyên qua cửa thủy tinh, nhìn thấy dưới ánh đèn, một người đầu trọc đang cầm chén rượu, đưa cho một người phụ nữ.

Mà người phụ nữ kia cũng mỉm cười nhận cái ly trong tay tên đầu trọc kia.

Anh ta nhìn kỹ người phụ nữ kia, không khỏi làm anh ta hít vào một hơi, cô chính là Cố Tịch Dao.

Bạch Điệp Quý xoay người lại, lấy điện thoại ra gọi cho Bắc Minh Quân.

Lúc này, Bắc Minh Quân đang ở trong nhà cũ nhà Bắc Minh ăn cơm tối, cùng ăn cơm với anh còn có Phỉ Nhi.

Điện thoại của Bắc Minh Quân vang lên, anh lấy ra xem là Bạch Điệp Quý.

Lão Bạch rất ít khi gọi điện thoại cho anh giờ này, không biết anh ta có chuyện gì.

“Alo, có chuyện gì mau nói, tôi đang ăn cơm.”

Vẻ mặt Bạch Điệp Quý có chút gấp gáp nói: “Bắc Minh Quân, anh còn có thể ăn cơm sao. Mẹ của con anh đang cùng với một người khách uống rượu ở chỗ tôi này, anh có quản hay không?”

Bắc Minh Quân hơi chau mày: “Cậu nói cái gì, Dao Dao ở chỗ cậu uống rượu với người khác?”

Phỉ Nhi vừa nghe đương nhiên biết rõ Dao Dao kia là ai, lông mày cô ta nhíu lại, nhìn trộm Bắc Minh Quân.

Trong lòng âm thầm cao hứng, không ngờ Cố Tịch Dao cũng có lúc không kiềm nén được, như vậy cũng tốt có thể giảm bớt nhiều việc cho mình, Quân cũng có thể một lòng với mình.
 
Chương 1449


Chương 1449

Nhưng mà cô ta vui vẻ quá sớm rồi.

Sau khi Bắc Minh Quân nghe Bạch Điệp Quý xã nhận, anh đứng lên nói với Hình Uy: “Đi, chúng ta đi ra ngoài.”

Phỉ Nhi để đũa xuống: “Quân, anh còn chưa ăn tối mà, đây là muốn đi đâu?”

Bắc Minh Quân không đáp lại cô ta, dẫn theo Hình Uy lo lắng ra khỏi nhà ăn.

Bắc Minh Quân ngồi vào trong xe, Hình Uy nổ máy, nhanh chóng lái ra khỏi nhà cũ Bắc Minh.

Trên đường, Hình Uy hỏi Bắc Minh Quân: “Ông chủ, chúng ta đi đâu, có phải tiểu thư xảy ra chuyện gì?”

“Đến quán bar Zeus.” Những thứ khác Bắc Minh Quân không nói nhiều một câu, chỉ luôn nhíu mày.

Cố Tịch Dao cầm lấy chén rượu, rót đầy cho mình và Tam Hỗn, sau đó cau mày thở dài một hơi.

Tam Hỗn nhìn Cố Tịch Dao, người đẹp thở dài là anh ta không muốn nhìn thấy nhất: “Tiểu Thiền cô sao thế, vốn đang vui cô thở dài cái gì?”

Cố Tịch Dao giả vờ đáng thương, nhìn Tam Hỗn: “Tôi nghe nói công ty chúng ta chọc phải một nhân vật lớn, bây giờ đang phải ra tòa. Công ty thắng thì dễ nói, nhưng làm sao có thể chứ, người ta có mặt mũi, khẳng định trong tay có rất nhiều luật sự có tiếng. Anh nói tôi vất vả mới tìm được một công việc, nếu như công ty thua vậy phải bồi thường rất nhiều tiền, làm không tốt sẽ phải đóng cửa mất.”

Nói đến đây, ánh mắt của cô có chút hồng hồng.

Dáng vẻ hoa lê đẫm mưa của Cố Tịch Dao làm trái tim Tam Hỗn như bị mèo cào.

Nhưg mà rất nhanh anh ta lại đắc ý cười: “Ha ha, cô cứ yên tâm đi, Bắc Minh Quân cho dù là nhân vật lớn cũng vô dụng, đã làm là đã làm, hơn nữa còn có nhiều người chứng kia như vậy .”

Cố Tịch Dao vừa thấy có cửa, tiếp tục rèn sắt khi còn nóng hỏi: “Tôi nghe nói anh ta đập vỡ máy ảnh của anh, trong máy ảnh của anh có rất nhiều thứ quan trọng, đúng không?”

Mặc dù Tam Hỗn uống nhiều, nhưng vẫn chưa đến nỗi hồ đồ. Anh ta đụng đụng bên người Cố Tịch Dao, nhỏ giọng nói: “Nói có tài liệu quan trọng, chỉ là lừa gạt anh ta thôi, thẻ nhớ của máy ảnh kia căn bản là trống không.”

Cố Tịch Dao nghe xong lập tức hiểu ra, hơn nữa trước đó cũng xem qua hồ sơ, công ty Giải Trí Mới trong công việc không có danh tiếng gì, hơn nữa hôm nay cô nhìn thấy trong công ty căn bản như là một đống cát vụn vậy.

Xem ra chuyện lần này, hoàn toàn là do người tên Tam Hỗn này tự biên tự diễn làm ra, đồ rơi vỡ rồi, bây giờ nói bao nhiêu quan trọng thì là bấy nhiêu quan trọng, hơn nữa nhân cơ hội này, chỉ cần có thể thắng kiện, công ty bọn họ có thể như sấm dậy đất bằng, nói không chừng nhanh chóng trở thành lão đại trong ngành.

Thứ muốn có đã có được rồi, bây giờ cũng nên suy nghĩ đến đường lui, cô mỉm cười với Tam Hỗn: “Ngại quá, bây giờ quá muộn rồi, tôi phải quay về thôi.”

Nói xong, cô đứng lên chuẩn bị rời đi.

“Ai, Tiểu Thiền, hôm nay cô là nhân vật chính, sao có thể rời đi, chương trình bây giờ mới bắt đầu .” Tam Hỗn nói xong, kéo cổ tay Cố Tịch Dao lại.

Lực nắm của anh ta không nhỏ, Cố Tịch Dao không khỏi kêu lên một tiếng.

Gương mặt cô vẫn tươi cười, tay kia nắm lấy tay Tam Hỗn, dùng sức muốn rút tay mình ra: “Anh uống say rồi, anh xem bọn họ cũng say rồi. Không bằng hôm nay chỉ đến đây thôi. Hôm khác, hôm khác tôi mời mọi người uống cho đã một trận.”

Lúc này Tam Hỗn đã bắt đầu say, mắt lờ đờ mê ly nhìn Cố Tịch Dao, cô thật sự là càng nhìn càng đẹp.

“Tiểu Thiền, cô biết không, kỳ thật hôm nay cô đến công ty, lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô đã thích cô rồi. Chỉ cần hôm nay cô có thể ngoan ngoãn đi theo tôi, tôi cam đoan sau này cô tô vàng nạm bạc, ăn hương uống hoa.”

Cố Tịch Dao nghe thế, thầm nhủ không tốt. Nhìn Tam Hỗn như là một tên lưu manh, xem ra hôm nay khó thoát.

Mặc dù đây là địa bàn của Bạch Điệp Quý nhưng mà bây giờ tiếng nhạc bên ngoài rất lớn cho dù cô la to ở trong này chỉ sợ người bên ngoài cũng khó nghe thấy được.
 
Chương 1450


Chương 1450

Hơn nữa cô cũng không biết hôm nay Bạch Điệp Quý có ở đây hay không. Nếu như không có, cho dù xảy ra chuyện thì nhân viên phục vụ ở đây cũng chẳng dám làm gì.

Huống hồ chi là Tô Ánh Uyển đang ở bên ngoài kia, cô ta chỉ mong có thể nhìn thấy mình xấu mặt.

Cô càng nghĩ càng sợ hãi, vốn dĩ hôm nay cô gây gổ với luật sư Vương nên mới bí quá hóa liều.

Vốn dĩ cứ cô còn cảm thấy may mắn vì mình nắm được chứng cứ trong tay, nhưng lại không né tránh nổi chuyện xảy ra tiếp theo sau đó.



Nhưng mọi chuyện đã đến nước này, nếu như hôm nay Cố Tịch Dao không thể thoát thân thì hậu quả khó lòng tưởng tượng nổi.

Tam Hỗn dùng sức kéo cổ tay Cố Tịch Dao, muốn kéo cô vào trong lồ ng ngực của mình.

Cố Tịch Dao lại ráng hết sức lực của mình để tránh xe cái tên đầu trọc này ra.

Tam Hỗn thấy Cố Tịch Dao không nghe lời mình, anh ta cảm thấy hơi bực mình, gương mặt thật cũng bị lộ ra ngoài.

Anh ta lạnh lùng trừng mắt nhìn Cố Tịch Dao như một con sói đói.

Vẻ hung tợn hằn lên trên mặt anh ta, anh ta nghiến răng mà nói: “Cô đừng hòng trốn được khỏi đây. Mặc dù cô thân thiết với ngôi sao lớn nhưng cũng không có ích gì đâu, tôi nói cho cô biết, nếu như cô chọc giận tôi thì tôi cũng không biết mình sẽ làm gì đâu đấy.”

Cố Tịch Dao lập tức cảm thấy hoang mang: “Tam Hỗn, tôi nói cho anh biết. Nếu như anh dám làm bậy thì sẽ bị pháp luật trị tội đấy.”

Tam Hỗn cười gian xảo: “Pháp luật thì sao, pháp luật sẽ bảo vệ tôi giống như tôi dạy dỗ Bắc Minh Quân vậy. Nói cho cô biết, đến khi ấy tôi chụp vài tấm hình của cô, nếu như cô dám nói cho người khác biết thì chuẩn bị lên báo đi.”

Anh ta dồn sức vào cánh tay, Cố Tịch Dao bị trượt chân, cơ thể của cô ngã nhào vào trong lòng Tam Hỗn.

“Ha ha, chẳng phải cô vẫn nằm trong lòng tôi hay sao.” Tam Hỗn vừa nói vừa cúi đầu hôn lên đ ỉnh đầu Cố Tịch Dao.

“Ầm!” Cánh cửa phòng riêng bị đạp tung.

Hai người đàn ông xông vào trong.

Tiếng động này khiến cho những người đang say túy lúy khác giật mình tỉnh táo, bọn họ dụi cặp mắt mơ mơ hồ hồ: “Sao thế, sao thế. Cảnh sát đến kiểm tra hả?”

Tam Hỗn đang say xỉn cũng tỉnh táo hơn ba phần.

Anh ta bực mình nhìn hai người đàn ông trước mặt: “Đm, dám phá hỏng chuyện tốt của tao à!”

Sau khi nói dứt lời, anh ném Cố Tịch Dao lên ghế sô pha rồi cầm chai rượu trên bàn bên.

“Bốp…” Tiếng vũ khí sắc nhọn đập vào tay anh ta.

Hình Uy híp mắt lại rồi đi đến trước mặt Bắc Minh Quân: “Ông chủ, để tôi đối phó với thằng này cho, anh đi xem xem cô ấy có bị thương không.”

Cố Tịch Dao bị Tam Hỗn ném lên ghế sô pha, đầu cô đập vào lưng ghế khiến cô cảm thấy hơi đau, ngoài ra chẳng còn vấn đề gì khác nữa.

Dưới ánh đèn mờ mờ, cô nhìn thấy hai người bóng người như tháp sắt trước mặt mình.
 
Chương 1451


Chương 1451

Không nhìn nhầm chứ, hai người bọn họ hết sức quen thuộc với cô, làm sao họ lại ở đây, lúc mới đến có nhìn thấy bọn họ ở đâu đâu, thậm chí còn không nhìn thấy xe nữa.

“Ranh con, mày tìm đường chết chứ gì!” Tam Hỗn oán hận cầm chai rượu đâm vào lồ ng ngực Hình Uy.

Hình Uy nhẹ nhàng né tránh, rồi sau đó anh ta nhấc cánh tay lên ghìm chặt lấy bàn tay đang cầm chai rượu của Tam Hỗn.

“Thằng khốn, mày đúng là đồ không biết sống chết là gì, mày không nên đụng đến người phụ nữ của ông chủ nhà tao.” Hình Uy vừa nói vừa dồn sức vào cổ tay.

“Á…”

“Bốp…”

Sau khi Tam Hỗn thốt lên một tiếng đầy đau đớn, chai rượu trong tay anh ta rơi xuống mặt đất, vỡ thành từng mảnh vụn.

“Hừ…” Hình Uy nhấc chân đá vào bụng của Tam Hỗn.

Anh ta liên tục lùi về sau rồi tông sầm vào tường, chai rượu ngon ấy xem như uổng phí rồi, toàn bộ đều bị nôn ra hết.

Sau khi giải quyết Tam Hỗn xong, những đồng nghiệp của anh ta đều sợ đến mức tỉnh táo.

Bọn họ lần lượt đứng dậy nhìn hai người bọn họ với ánh mắt hoảng sợ.

Bắc Minh Quân cũng không quan tâm đ ến bọn họ, anh đi về phía Cố Tịch Dao rồi duỗi tay kéo cô lên từ ghế sô pha vào trong lồ ng ngực mình.

Anh thấp giọng nói: “Càng lúc em càng to gan…”



Câu nói của Bắc Minh Quân khiến cho Cố Tịch Dao giật mình. Nhưng lúc nằm trong lồ ng ngực của anh, Cố Tịch Dao lại cảm thấy an tâm hơn một chút.

Bắc Minh Quân ôm Cố Tịch Dao lùi ra sau lưng Hình Uy.

“Này này, hai người đến đây là gì, mau thả đồng nghiệp của tôi ra. Chứ bằng không tôi sẽ không khách sáo với các người đâu.”

Có mấy người lớn gan lần lượt đứng ra tỏ vẻ bất bình khi thấy Tam Hỗn bị đánh. Hơn nữa bọn họ vừa nói thế, những người khác cũng can đảm hơn, chúng bao vây bọn họ lại.

“Ông chủ, anh bảo vệ cô ấy ra ngoài đi, nơi này cứ để cho tôi giải quyết.”

Bắc Minh Quân gật gật đầu: “Cậu cũng phải cẩn thận đấy.”

Sau khi nói dứt lời, anh bèn dẫn Cố Tịch Dao đi ra ngoài, ó mấy tên không biết sống chết còn muốn tấn công Bắc Minh Quân nhưng bị anh giải quyết một cách nhẹ bẫng.

Trong suốt cả quá trình, Cố Tịch Dao không hề bị thương một chút nào.

Bây giờ đèn trong phòng riêng đã được bật sáng, Bạch Điệp Quý dẫn người xông vào trong, phía sau anh ta còn có Tô Ánh Uyển.

Bạch Điệp Quý gọi Bắc Minh Quân đến, Tô Ánh Uyển hoàn toàn không biết gì cả, cho đến lúc anh dẫn Hình Uy đến trước cửa quán bar thì cô ta mới cảm thấy màn kịch hay trong tối ngày hôm nay không tài nào diễn tiếp được nữa.

Bắc Minh Quân nhìn Bạch Điệp Quý rồi giao Cố Tịch Dao lại cho anh ta: “Thay tớ chăm sóc cô ấy.”

Sau khi nói dứt lời, anh bèn quay lưng đi đến bên cạnh Hình Uy.

Bạch Điệp Quý dẫn người đến đây khiến cho mấy người trong quán bar ngoan ngoãn hơn nhiều.
 
Chương 1452


Chương 1452

Hơn nữa đèn vừa sáng, đám người đó cũng nhìn thấy rõ hai người vào đây là ai.

Có ai mà không biết Bắc Minh Quân kia chứ. Trong lòng bọn họ lập tức kêu than: Lần này xong đời rồi, chắc chắn người ta đến báo thù vì vụ án đó.

Bắc Minh Quân chậm rãi đến trước mặt Tam Hỗn.

Anh duỗi tay kéo anh ta lên, rồi lạnh lùng trừng mắt nhìn anh ta: “Khi nãy mày đã làm gì?”

Tam Hỗn th ở dốc, ánh đèn sáng đột ngột khiến cho anh ta giơ tay che mắt lại trong vô thức.

Đến bây giờ anh ta mới chậm rãi mở mắt ra.

Nhìn thấy Bắc Minh Quân đang nhấc bổng mình lên, mồ hôi lạnh lập tức túa ra đầy người. Đừng thấy anh ta luôn ra vẻ không xem Bắc Minh Quân ra gì mà lầm, chẳng qua là anh ta cậy xung quanh có nhiều người mà thôi.

Tam Hỗn cười lạnh với Bắc Minh Quân: “Cái tên họ Bắc Minh kia, anh đang làm gì đấy. Còn không mau ngoan ngoãn thả tôi xuống à. Nói cho anh biết, bây giờ xung quanh đây đều là người của tôi, bọn họ có thể làm chứng cho tôi, nói anh gây rắc rối với tôi vì vụ án, đến khi ấy để tôi xem anh có hầu tòa nổi không”

Bắc Minh Quân cười lạnh: “Thế à, tao lại muốn xem xem mày chuẩn bị cái gì để đối phó với tao.”

Anh vừa nói vừa trừng mắt, đấm mạnh vào mặt của Tam Hỗn.

“Á…”

Tam Hỗn bị rớt mất ba chiếc răng, máu tươi trào ra từ miệng của anh ta.

Bây giờ anh ta giống như một bao cát để mặc cho Bắc Minh Quân chơi đùa.

“Cú đấm này là để cho mày thông minh lên một chút, đừng có đụng vào người phụ nữ của tao.”

Bắc Minh Quân vừa nói xong, đám người Tam Hỗn đều sững sờ.

Người phụ nữ của Bắc Minh Quân, rốt cuộc ai là người phụ nữ của Bắc Minh Quân kia chứ?

Lẽ nào là…

Nghĩ đến đây, bọn họ đều ngẩng đầu nhìn Cố Tịch Dao đang đứng cạnh Bạch Điệp Quý.

Trong lúc nhất thời lại run lập cập.

Không phải Bắc Minh Quân cử cô ta đến đây làm nội gian kia chứ…

Thảo nào người phụ nữ này lại tỏ vẻ có ý với Tam Hỗn, hóa ra cô ta có dụng ý khác.

Chuyện của Tam Hỗn thì cứ để cho anh ta tự giải quyết đi, mình cũng không cần phải nhúng tay vào vũng nước này làm gì.

Những người khác vừa nghĩ đến đây, bầu không khí thay đổi ngay lập tức, ai nấy cũng ngẩng đầu lên nhìn quanh quất bốn phía xem xem có lối thoát hay không.



Sự ngạo mạn duy nhất của Tam Hỗn đã bị cú đấm của Bắc Minh Quân làm cho tan biến

Bắc Minh Quân tùy tiện ném anh ta xuống đất như ném bị thịt rách nát vậy.

Hình Uy liếc nhìn anh ta, thằng khốn này đã bị dạy dỗ đủ rồi.

Thế là anh ta bèn đi đến bên cạnh Bắc Minh Quân rồi nói khẽ vào tai anh: “Ông chủ, hay là cho qua đi, đang trong thời kỳ nhạy cảm thì cho thằng này ăn may đi vậy.”
 
Chương 1453


 

Chương 1453

Sau khi nói dứt lời, anh ta đi đến đá vào người Tam Hỗn: “Thằng ranh, mày to gan lắm, dám đụng vào người phụ nữ của ông chủ nhà tao. Có điều xem như mày gặp may, ông chủ nhà tao không rảnh rỗi đạp lên đống phân như mày đâu. Còn không mau cút khỏi đây à.”

Tam Hỗn run rẩy bò dậy khỏi mặt đất.

Hai đồng nghiệp của anh lập tức chạy đến dìu anh ta dạy, cẩn thận vòng qua người Hình Uy và Bắc Minh Quân.

Hai người bọn họ vừa ra đến cửa, Tam Hỗn chùi đi vết máu bên khóe miệng rồi chỉ tay vào người Bắc Minh Quân: “Cái tên họ Bắc Minh kia, chuyện này còn chưa xong đâu!” Sau khi nói dứt lời, anh ta trừng mắt nhìn Cố Tịch Dao bỏ chạy một cách nhếch nhác.

Thấy bọn họ đã đi rồi, Cố Tịch Dao khẽ gật đầu với Bạch Điệp Quý để tỏ vẻ cảm ơn.

Màn kịch hay còn chưa diễn hết, nhưng xem như Tô Ánh Uyển cũng nhận được kết quả khiến cho cô ta vừa ý.

Cô ta đi đến trước mặt Cố Tịch Dao rồi ra vẻ chỉ trích: “Nhìn xem cô quen với hạng người đầu đường xó chợ gì kìa. Coi coi cô phá quán bar đến mức nào rồi hả, quán của lão Bạch không có đón tiếp hạng côn đồ các đãng đó đâu.”

Sau khi nói dứt lời, cô ta cầm chai rượu trên bàn lên rồi lắc lắc đầu: “Đúng là lãng phí rượu ngon.”

Tô Ánh Uyển bỏ đá xuống giếng làm cho Cố Tịch Dao nổi giận: “Tô Ánh Uyển, cô không cần phải vui mừng khi thấy người khác gặp nạn, tôi sẽ giải quyết đống rắc rối này.”

Sau khi nói dứt lời, cô quay đầu nhìn Bạch Điệp Quý: “Lão Bạch, chỗ rượu này tổn thất bao nhiêu để tôi trả cho anh.”

Bạch Điệp Quý xua tay: “Bọn họ còn chưa làm gì quán bar của tôi, chỉ là vài chai rượu thôi, chẳng đáng bao nhiêu tiền, không cần cô bồi thường đâu.”

Tô Ánh Uyển lườm lão Bạch: “Anh đấy, cứ thích đóng vai người tốt.”

Cô ta thở dài rồi nói tiếp: “Haiz, nếu như lão Bạch cho qua thì tôi cũng không nhiều lời nữa, cho dù bồi thường thì sao.” Sau khi dứt câu, cô ta cố ý nhìn Cố Tịch Dao: “Chỗ rượu này bằng với tiền lương vài tháng của người nào đó rồi, lẽ nào cô ta không ăn không uống à.”

Bắc Minh Quân nhíu mày lại, anh quay đầu nhìn Tô Ánh Uyển: “Cô nói đủ rồi đấy.”

Rồi mới nói với Bạch Điệp Quý: “Tổn thất bao nhiêu cứ tính vào phần tớ.” Sau khi nói dứt lời, anh kéo Cố Tịch Dao đến bên cạnh mình, Hình Uy đi đằng sau, ba người bọn họ nhanh chóng rời khỏi quán bar Zeus.

Tô Ánh Uyển nhìn theo bóng lưng của ba người bọn họ mà tức giận đến giậm chân.

Bạch Điệp Quý nhìn thấy Tô Ánh Uyển tức giận, anh ta đến vỗ vai cô ta, chuyện của người ta mà cô tức cái gì.

“Lão Bạch, anh tốt bụng không bắt cô ta đền cũng không chứng tỏ được anh là người độ lượng đâu, tất nhiên sẽ có người thay cô ta trả. Sau này tốt nhất anh bớt làm mấy việc thế này đi!” Tô Ánh Uyển nói dứt lời bèn hất tay Bạch Điệp Quý ra, cô ta tức giận rời khỏi đây.



Hình Uy lái xe, Cố Tịch Dao và Bắc Minh Quân ngồi ở đằng sau.

Chiếc xe chạy về nhà Cố Tịch Dao.

Bầu không khí trong xe rất yên tĩnh, sau khi im lặng một hồi lâu, rốt cuộc Cố Tịch Dao cũng lên tiếng: “Cảm ơn anh đã cứu tôi, tôi sẽ không để anh trả tiền không cho mình đâu.”

Bắc Minh Quân liếc nhìn Cố Tịch Dao: “Em định trả thế nào, tinh thần hay thể xác?”

Gương mặt Cố Tịch Dao đỏ bừng, cái tên Bắc Minh Quân này vừa lên tiếng đã mất sạch vẻ đứng đắn, khi nãy cô còn cảm kích anh ta mà bây giờ đã biến mất sạch cả rồi.
 
Chương 1454


Chương 1454

“Đang kiện cáo, anh có thể đừng nhàm chán như vậy được không? Được rồi, hỏi anh cũng sẽ không có câu trả lời đứng đắn gì, để đền đáp lại, tôi đã nắm trong tay chứng cứ quan trọng nhất vụ đơn kiện của anh.” Nói đến đây cô đưa tay lấy chiếc bút ghi âm từ trong túi ra, vừa rồi ở quán bar đã ghi âm lại Tam Hỗn chính miệng thừa nhận sắp đặt trù tính Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân liếc một cái, sau đó lạnh lùng nói: “Đây tính là đền đáp gì, em thưa kiện thay tôi, tôi trả tiền cho em là chuyện hết sức bình thường .”

Cố Tịch Dao nghe xong tức giận: “Ôi, anh có còn chút nhân tính nào không? Cảnh tượng vừa rồi anh cũng thấy đấy, tôi đã không từ bất cứ giá nào mới có thể lấy được thứ này.”

Bắc Minh Quân nhíu mày, quay đầu nhìn Cố Tịch Dao: “Em đây gọi là không biết tự lượng sức mình, đầu óc ngây thơ đến ngay cả người trợ giúp cũng không thèm báo tin một tiếng, nếu tôi tới chậm một bước, tôi xem em thu dọn tàn cuộc như thế nào.”

Cố Tịch Dao bị anh nói lập tức á khẩu không trả lời được. Hoàn toàn chính xác, cô làm như vậy bây giờ quay đầu ngẫm lại quả thật là nghĩ mà sợ.

Cô mím môi không nói gì thêm nữa.

Xe Hình Uy đỗ ở cửa nhà Cố Tịch Dao: “Thưa cô, đã đến nhà rồi.”

Cố Tịch Dao đẩy cửa ra xuống xe.

Bắc Minh Quân không đi theo cô vào thăm bọn trẻ mà chỉ nói: “Đóng cửa cẩn thận.”

Sau đó ra lệnh cho Hình Uy rời khỏi nơi này.

Tam Hỗn kéo theo đám người của anh ta rất chật vật ra khỏi quán bar, anh ta quay đầu liếc một cái, hung tợn nhổ máu trong miệng ra: “Bắc Minh Quân, anh cứ chờ đấy. Còn cả người tên là Tiểu Thiền kia nữa, tôi cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho cô ta.”

Lúc này Tiểu Thiến vẻ mặt cười nhạo đi đến trước mặt Tam Hỗn: “Cái gọi là trên đầu chữ sắc có một cây đao, hiện tại anh đã hiểu rõ rồi nhỉ. Không phải người phụ nữ nào anh cũng có thể động vào được.”

Tam Hỗn lạnh lùng nhìn Tiểu Thiến một cái, không nói hai lời, một tay vác cô ta lên vai của mình.

Tiểu Thiến hoảng sợ đánh mạnh vào lưng Tam Hỗn: “Này, người phụ nữ kia chọc giận anh chứ không phải tôi, mau thả tôi ra! Anh điên rồi phải không? Tôi là người của tổng biên tập đấy!”

Tam Hỗn không nghe lời cô ta, đưa tay vỗ lên mông cô ta một cái: “Tôi không cần biết cô là người của ai, hôm nay ông đây chính là muốn dùng cô để trút giận!”

Nói xong anh ta đi mấy bước đến trước xe. Kéo cửa sau của xe và ném cô ta vào.

Sau đó bản thân vòng qua ghế lái rồi khởi động xe: “Hai ngày nữa tôi chính là đại công thần của công ty, ngay cả lão già tổng biên tập cũng phải cho tôi chút mặt mũi, cô đi theo tôi cũng không thiệt thòi gì.”

Nói xong, anh ta bỏ rơi những người khác, lái xe về hướng nhà mình.

Hình Uy đưa Bắc Minh Quân về đến nhà, trong phòng khách không có một ai.

“Ông chủ, vừa rồi anh chưa ăn đã đi ra ngoài. Có muốn bảo người giúp việc chuẩn bị cho anh chút đồ ăn không?”

Bắc Minh Quân khoát tay, sau đó một mình đi vào thư phòng.

Cố Tịch Dao ổn định lại tâm trạng của mình rồi trở về nhà.

“Dao, sao cô về muộn như vậy? Rốt cuộc là đi làm cái gì? Cô vẫn chưa ăn cơm đúng không? Để tôi đi hâm nóng cơm cho cô.”
 
Chương 1455


Chương 1455

Anna vừa nói vừa nhận lấy túi xách trong tay cô, sau đó quay người đến phòng bếp hâm nóng cơm canh cho Cố Tịch Dao.

Trình Trình và Dương Dương đều đã đi ngủ, Cố Tịch Dao cũng đi theo vào nhà ăn, đặt mông xuống ghế, rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.

Chẳng bao lâu sau Anna đã hâm nóng cơm canh xong: “Dao, nhanh ăn đi.”

Ngày ra tòa càng ngày càng gần, tinh thần của Luật sư Vương càng ngày càng trở nên căng thẳng. Anh ta đến văn phòng rất sớm.

Hôm qua anh ta xem hồ sơ cả ngày, cũng tìm kiếm nhiều vụ án liên quan khác.

Cuối cùng anh ta vẫn không tìm được phương án gì tốt có lợi cho vụ án này.

Trái ngược với anh ta, hôm nay vẻ mặt Cố Tịch Dao hớn hở tươi vui.

Cô đã có được tài liệu mà mình muốn, cũng không cần thiết phải đến nằm vùng trong công ty kia nữa. Thật sự là nghĩ tới cái đầu trọc kia đã cảm thấy rất buồn nôn.

Vân Chi Lâm đi từ phòng làm việc của mình ra: “Ha ha, xem ra hôm qua em đã có tiến triển mang tính đột phá?”

Cố Tịch Dao vỗ vỗ túi xách của mình: “Đó là điều đương nhiên, hơn nữa đồ vật mà em có được có yếu tố quyết định đến việc tuyên án.” Vừa nói cô vừa dùng khóe mắt liếc qua Luật sư Vương.

Giờ phút này sắc mặt của anh ta muốn nói nhục nhã bao nhiêu thì có bấy nhiêu nhục nhã.

Vân Chi Lâm khẽ gật đầu: “Đã như vậy thì em giao tài liệu đó cho Luật sư Vương xử lý là được rồi. Những chuyện còn lại hai người bàn bạc giải quyết đi, anh còn có chút việc phải đi ra ngoài một chuyến.”

Cố Tịch Dao lấy bút ghi âm từ trong túi xách giao cho Luật sư Vương.

“Luật sư Vương, hi vọng anh có thể tận dụng tốt chứng cứ này.”

Luật sư Vương cầm chiếc bút ghi âm này giống như là một loại sỉ nhục của Cố Tịch Dao đối với mình.

Rất khuya rồi Tam Hỗn mới đưa Tiểu Thiến đi vào công ty Giải Trí Mới.

Vừa đi vào liền thấy tổng biên tập đứng trước mặt anh ta với vẻ mặt nghiêm túc.

Tiểu Thiến rụt rè cúi đầu, trốn ở sau lưng Tam Hỗn.

Tổng biên tập nhìn thấy hai người họ thì giận không chỗ trút: “Đêm qua các người làm cái gì?”

Tam Hỗn nhai kẹo cao su trong miệng, nghiêng đầu nhìn ông già đứng trước mặt mình rồi mỉm cười: “Tổng biên tập Tiền, ngoài chuyện công việc tôi không cần thiết phải nói với ông những chuyện khác đúng không?”

Vừa nói anh ta vừa đưa tay nắm lấy tay Tiểu Thiến ở phía sau mình.

Sau khi Tổng biên tập Tiền nhìn thấy thì nghiến răng. Tất cả mọi người trong công ty đều biết rõ Tiểu Thiến là người của ông ta, không ngờ tên Tam Hỗn này lại dám khoe khoang ngay trước mặt ông ta.

Nếu không phải hiện tại anh ta là nhân vật mấu chốt thì đã tìm người trừng trị anh ta từ lâu rồi.

Sau khi thở một hơi dài nặng nề ông ta nói: “Chuyện ban đêm của cậu với cô ta tôi không có hứng thú biết. Tôi chỉ hỏi cậu đã làm gì sau giờ làm? Còn nữa, Tiểu Thiền đi đâu rồi, sao hôm nay không thấy đến?”

Vừa nhắc tới Tiểu Thiền, cơn giận của Tâm Hỗn lại lan tràn khắp nơi, đưa tay sờ vào chỗ hôm qua bị Bắc Minh Quân đánh.

“Tôi nghĩ là cô ta không dám tới. Hôm qua tôi đưa cô ta đến quán bar, không nghĩ tới cô ta là người của Bắc Minh Quân.”
 
Chương 1456


Chương 1456

Tổng biên tập Tiền khẽ cau mày: “Cậu nói cái gì? Cô ta là người của Bắc Minh Quân. Vậy cô ta tới đây là vì cái gì?”

Tam Hỗn buông lỏng tay của Tiểu Thiến ra, đi đến vị trí của mình rồi ngồi xuống: “Tôi làm sao biết được.”

Tổng biên tập Tiền đi theo sau lưng anh ta và nói: “Cậu không nói gì với cô ta chứ?”

Tam Hỗn ngẩng đầu nhìn Tổng biên tập Tiền, dáng vẻ lười biếng: “Chúng tôi đều uống quá nhiều, làm sao biết được đã nói với cô ta những gì.”

Tổng biên tập Tiền xem xét thấy cũng chẳng hỏi được bất cứ điều gì từ anh ta, ông ta tức giận quay người về văn phòng, sau đó cầm điện thoại lên.

Chuyện này có thể lớn cũng có thể nhỏ, tất nhiên nếu Bắc Minh Quân đã phái người lẻn vào đây thì nhất định là phải có mưu đồ.

Gọi điện thoại cho ông chủ, bàn bạc cẩn thận một chút xem có cách gì đối phó không.

“Này, ông gọi điện thoại tới có chuyện gì?” Người đàn ông đội mũ lưỡi trai nghe điện thoại.

Vẻ mặt Tổng biên tập Tiền rất căng thẳng nói: “Không xong rồi, hôm qua Bắc Minh Quân phái người thâm nhập vào công ty, người của tôi không biết rõ tình hình còn rủ cô ta đi uống rượu, không biết họ có nói lộ ra tin tức gì không.”

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai nghe xong thì bốc hỏa, anh ta một phát từ trên ghế đứng dậy: “Các người làm cái gì vậy? Ngay cả lai lịch người tới cũng chưa điều tra rõ ràng mà đã dám dùng!”

“Chuyện này… xin ông chủ bớt giận, sở dĩ chúng tôi như vậy là do nhân viên thật sự quá eo hẹp, hoàn toàn không đủ dùng.” Lão Tiền vẻ mặt đau khổ không phản bác được gì.

Thật ra lúc ông ta nhìn thấy Cố Tịch Dao lần đầu tiên thì sự d@m đãng của ông ta đã bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.

Làm sao dám nói với ông chủ sự d@m đãng của ông ta, đó không phải là muốn chết sao?

Điều càng khiến cho ông ta không nói nổi chính là cấp dưới của ông ta cũng là nhà dột từ nóc xuống.

Cái tên Tam Hỗn này, người đẹp ngay trước mắt, sau khi tham mấy chén thì nói chuyện sẽ không cân nhắc.

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai nhíu mày, nếu việc này đã xảy ra rồi, dưới tình huống không biết đối phương đã tìm hiểu chi tiết vụ án này đến đâu, anh ta cần phải nghĩ ra một sách lược vẹn toàn.

Anh ta suy tư một lúc, sau đó nói vài câu với lão Tiền ở đầu kia điện thoại.

Lão Tiền nghe xong thì nhướng mày: “Ông chủ, làm như vậy không phải là hơi huy động nhân lực rồi hả?”

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai có chút tức giận: “Ông biết cái gì, chỉ cần làm theo lời tôi là được rồi, những điều không nên hỏi ông cũng đừng có hỏi!” Nói xong anh ta liền cúp điện thoại.

Thật sự là dùng một đám rác rưởi như vậy, chuyện này còn chưa làm xong đã lại gây thêm rắc rối.

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai đưa tay lên nhìn đồng hồ một cái, bây giờ anh ta còn có một nhiệm vụ quan trọng phải đi làm đây, đó chính là nghĩ cách điều tra một chút quan hệ giữa Cố Tịch Dao và Lục Lộ.

Vì vậy anh ta rời khỏi căn phòng nơi anh ta sống và lái chiếc Audi màu trắng của anh ta biến mất trong dòng xe của thành phố.

Luật sư Vương cầm bút ghi âm của Cố Tịch Dao, thật sự là trong lòng không phục. Dựa vào cái gì mà một luật sư chính quy như anh ta lại cam lòng năng lực kém hơn so với một trợ lý.
 
Chương 1457


Chương 1457

Anh ta cắm tai nghe vào bút ghi âm và bắt đầu nghe cẩn thận nội dung bên trong. Nghe đến cuối, lông mày anh ta nhíu chặt, không ngờ quá trình diễn ra chuyện này lại là như vậy.

Anh ta cẩn thận ngẩng đầu nhìn phòng làm việc.

Giờ phút này những người khác đều đã ra ngoài làm việc, chỉ còn lại Vân Chi Lâm ở trong phòng làm việc của mình, và người đang ở cách anh ta không xa, Cố Tịch Dao.

Sau đó anh ta lấy bút ghi âm của mình ra, nhanh chóng sao lưu lại nội dung bên trong rồi lại cẩn thận cất bút ghi âm của mình đi.

Tiếp theo, anh ta cẩn thận lấy một cái tua vít từ trong ngăn kéo ra. Sau đó nhẹ nhàng vặn ốc vít ở ngoài vỏ bút ghi âm ra, chẳng bao lâu sau bo mạch chính của bút ghi âm lộ ra.

Luật sư Vương ngẩng đầu liếc nhìn Cố Tịch Dao đang cúi đầu sắp xếp tài liệu, nở một nụ cười thâm trầm, không có cái này, để xem cô làm thế nào còn có thể ỷ vào việc có Vân Chi Lâm làm chỗ dựa cho cô.

Nghĩ tới đây, anh ta lại cúi đầu xuống bắt đầu nghịch loạn một trận, sau đó vặn lại ốc vít bên ngoài vỏ bút ghi âm rồi đặt sang một bên.

Khi mọi thứ đã được chuẩn bị xong xuôi, Luật sư Vương giả vờ sắp xếp một chút đồ đạc của mình vào trong túi tài liệu.

Anh ta cầm chiếc bút ghi âm đã được động chân động tay đi đến gian phòng của Cố Tịch Dao ở bên cạnh.

“Cho cô, bây giờ tôi còn có việc phải đi ra ngoài, thứ này chờ tôi quay về rồi sẽ nghe.” Anh ta nghiêm mặt nói xong rồi ra khỏi văn phòng.

Cố Tịch Dao đang vùi đầu sắp xếp lại các tài liệu phải dùng để ra tòa, sau khi nhận bút ghi âm thì tiện tay bỏ vào trong túi xách của mình.

Luật sư Vương sau khi xuống lầu thì vẫy tay chặn một chiếc taxi, sau khi lên xe lấy giấy bút viết một cái địa chỉ đưa cho tài xế, sau đó nói: “Đưa tôi đến nơi này.”

Lái xe cầm tờ giấy nhìn một chút, sau đó tiện tay ném nó ra cửa xe.

Xe lập tức lao đi.

Sau khi chiếc xe chở Luật sư Vương lao đi, một người xuất hiện ở nơi họ vừa dừng xe, anh ta cúi người cầm tờ giấy bị tài xế taxi vứt bỏ.

Nhìn địa chỉ phía trên và hơi chau mày một cái.

Chẳng bao lâu sau một chiếc taxi đi tới trước tòa nhà văn phòng của Công ty giải trí Tân, nhưng anh ta không dừng lại mà chậm rãi đi vòng qua bên cạnh tòa nhà văn phòng rồi mới dừng lại.

Luật sư Vương xách túi của mình xuống xe, lúc này anh ta lấy một chiếc mũ lưỡi trai màu đen ra đội lên đầu, anh ta kéo vành mũ xuống rất thấp, sau đó đeo một chiếc kính râm có thể che khuất nửa khuôn mặt.

Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, anh ta đi vào văn phòng từ một cánh cửa nhỏ.

Sau sự việc ngày hôm qua, những người trong Công ty giải trí Tân đều biến thành chim sợ cành cong, hết sức cẩn thận.

Khi Luật sư Vương đẩy cửa đi vào, Tiểu Thiến người đã từng tiếp đón Cố Tịch Dao lập tức nghêng đón: “Xin hỏi anh tìm ai?”

Lời này vừa nói ra, những người khác đang ngồi rất cảnh giác đứng lên nhìn người tới đây.

“Cô không cần hỏi, tôi chỉ cần gặp tổng biên tập của các cô ở đây. Trên tay tôi có một chút đồ vật mà ông ta cảm thấy hứng thú.” Giọng nói của Luật sư Vương rất trầm thấp.
 
Chương 1458


Chương 1458

Tiểu Thiến quan sát trên dưới người tới đây một chút: “Anh đợi ở đây một lát trước.” Nói xong, sau đó ra hiệu cho Tam Hỗn.

Tam Hỗn khẽ gật đầu, đưa hai người đi đến sau lưng Luật sư Vương, ngăn cản đường lui của anh ta.

Tiểu Thiến đi vào văn phòng tổng biên tập không bao lâu lại đi ra và nói với Luật sư Vương: “Anh qua đây đi, tổng biên tập của chúng tôi muốn gặp anh.”

Luật sư Vương bình tĩnh tự nhiên đi vào phòng tổng biên tập, ở phía sau anh ta còn có ba người bọn Tam Hỗn đi theo.

Tổng biên tập lão Tiền bình tĩnh tự nhiên đang ngồi sau bàn làm việc: “Cậu đến từ đâu? Tìm tôi làm gì?”

Luật sư Vương mỉm cười: “Tôi chỉ muốn nói chuyện một đối một với ông, tôi không muốn gặp những người khác.”

“Mấy người đi làm việc của mình đi, ở đây có tôi là được rồi.” Lão Tiền nói với Tam Hỗn.

Chỉ chốc lát sau trong phòng tổng biên tập chỉ còn lại lão Tiền và Luật sư Vương.

“Giờ cậu nên nói cho tôi biết cậu là ai đi, nghe nói trong tay cậu có thứ tôi muốn, chi bằng lấy ra xem một chút đi.” Đừng nhìn lão Tiền ăn nói khép nép lúc gọi điện thoại cho ông chủ của ông ta.

Giờ phút này ông ta đang ở trên mảnh đất nhỏ của riêng mình, đương nhiên là có thể tỏ vẻ bao nhiêu thì tỏ vẻ bấy nhiêu.

Luật sư Vương cười một tiếng: “Tôi là ai, ông không cần hỏi. Tôi chỉ muốn cho ông nghe một thứ.”

Vừa nói anh ta vừa lấy từ trong túi ra chiếc bút ghi âm từ bản ghi âm tối qua.

Đặt lên trên bàn.

Lão Tiền liếc nhìn chiếc bút ghi âm: “Ý của cậu là gì?”

Luật sư Vương không nói gì, chỉ cắm tai nghe lên sau đó đưa cho ông ta. Tiếp theo nhấn ấn nút phát ra.

Lão Tiền đeo tai nghe xong, nhíu mày lắng nghe cẩn thận nội dung bên trong.

Trong quá trình nghe còn thỉnh thoảng ngước mắt nhìn Luật sư Vương.

Một lát sau ông ta tháo tai nghe xuống, rất cảnh giác hỏi: “Làm thế nào cậu lấy được những thứ này? Cậu có quan hệ như thế nào với Bắc Minh Quân?”

Sở dĩ ông ta hỏi như vậy là vì hôm nay từ lời của những người khác ông ta cũng đã biết được ít nhiều những gì xảy ra đêm hôm qua.

Trong lòng ông ta cũng biết rõ là nhân vật như Bắc Minh Quân không phải là người họ dám động đến. Nhưng chỉ thị của ông chủ không thể không nghe, ông ta cũng chỉ là xuất phát từ sự bất đắc dĩ, bất chấp khó khăn chọc vào con hổ này.

Bây giờ sự xuất hiện của người này, lại còn cho ông ta nghe chính đoạn ghi âm tối qua, là địch hay bạn hiện tại ông ta rất khó phân biệt được.

Luật sư Vương mỉm cười vẫn không trả lời vấn đề của ông ta.

“Ông đừng quan tâm đ ến việc tôi làm thế nào có được, tôi cũng mặc kệ ai là Bắc Minh Quân. Tôi chỉ biết là thứ này đối với các người mà nói thì rất quan trọng.”

Lão Tiền khẽ gật đầu: “Anh bạn, cậu đã không muốn nói, vậy thì tôi cũng không gây khó dễ cho cậu nữa. Nói đi, món đồ này có giá bao nhiêu?”

Luật sư Vương hơi nhếch khóe môi lên, giơ ba ngón tay ra.
 
Chương 1459


Chương 1459

Lão Tiền khẽ gật đầu: “Chín mươi triệu, coi như hợp lý.” Nói xong ông ta cầm điện thoại lên muốn gọi Tiểu Thiến chuẩn bị tiền.

Nhưng ông ta lại không ngờ rằng cùng lúc đó Luật sư Vương một tay lấy lại bút ghi âm.

“Cậu có ý gì?” Lão Tiền có chút không hiểu.

Luật sư Vương cười nói: “Tổng biên tập Tiền, ông cũng quá keo kiệt, tôi không phải muốn chín mươi triệu mà là chín trăm triệu.”

“Chín trăm triệu! Có phải cậu đang nói đùa không?” Lão Tiền cảm thấy bất ngờ.

“Hừ, hiện tại toàn bộ thành phố A đều biết vụ án này, khoản tiền bồi thường chín tỷ cũng không phải là nhỏ. Tôi chỉ cần một phần mười mà thôi. Hơn nữa vừa rồi ông cũng đã nghe được đoạn ghi âm, nếu như tôi lấy nó về, chưa nói đến việc ngay cả một xu tiền các ông cũng không lấy được mà đến lúc đó bồi thường bao nhiêu tiền tôi không có cách nào tính thay các ông được.” Luật sư Vương nói xong thì đứng lên ra vẻ muốn đi.

“Ôi, đừng, đừng… người anh em sao nóng nảy thế, tôi chỉ đùa với cậu mà thôi. Chín trăm triệu không đắt lắm.” Lão Tiền nói xong, lập tức cầm điện thoại lên: “Tiểu Thiến, bây giờ chuẩn bị chín trăm triệu tiền mặt đến đây.”

Nửa giờ sau, Tiểu Thiến xách một chiếc vali nhỏ đi vào phòng tổng biên tập. Cô ta đặt cái vali lên trên bàn: “Tổng biên tập, tiền đã chuẩn bị xong.”

Luật sư Vương đưa tay mở cái vali ra, tiện tay lấy ra một chồng, đếm qua loa một cái rồi khẽ gật đầu.

Sau đó giao bút ghi âm trong tay cho lão Tiền.

Lão Tiền cầm bút ghi âm nhìn Luật sư Vương cười một tiếng: “Tôi làm sao biết được bản này của cậu có phải là bản chính hay không, với lại cậu có sao chép lại không?”

Luật sư Vương cũng cười một tiếng: “Tôi đưa thứ này cho các ông, cũng biết nội dung bên trong rồi, chỉ cần giao cái này cho luật sư của các ông thì đương nhiên anh ta biết bước tiếp theo nên làm như thế nào. Dù cho tôi có bản dự phòng thì đến lúc đó thật cũng sẽ biến thành giả.”

Lão Tiền khẽ gật đầu: “Nếu cậu đã nói như vậy thì tôi cũng không nghi ngờ gì nữa.”

Nói đến đây, ông ta đứng lên: “Tiểu Thiến, tiễn vị khách này đi.”

Tiểu Thiến khẽ gật đầu, nói với Luật sư Vương một câu “mời.”

Luật sư Vương tiện tay cầm lấy cái vali, quay người rời khỏi công ty giải trí Tân dưới sự dẫn đường của Tiểu Thiến.

Sau khi Lão Tiền tiễn Luật sư Vương, ông ta vội vàng đóng cửa phòng làm việc của mình và khóa lại.

Ông ta móc điện thoại ra gọi cho ông chủ của ông ta: “Ông chủ, nói cho anh một tin tức tốt, tin tức hôm qua bị lộ ra ngoài, hôm nay đã lấy lại được.” Tiếp theo ông ta nói lại một lần chuyện vừa xảy ra.

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai nghe xong thì khẽ gật đầu: “Đã như vậy thì ông nhanh chóng hủy thứ này đi. Sau đó tiếp tục làm như tôi đã sắp xếp là được rồi.”

Lão Tiền khẽ gật đầu.

Luật sư Vương ra khỏi văn phòng, gọi một chiếc taxi.

Khi ở trên xe, anh ta tiện tay vứt mũ và kính râm ném vào thùng rác ở ven đường.

Tiền thì gửi vào một tài khoản bí mật của mình trong ngân hàng.

Ra khỏi cổng ngân hàng, nhìn trời xanh, mây trắng lững lờ bay ngang, trên mặt anh ta lộ ra vẻ tươi cười đắc ý.

“Hừ hừ, Cố Tịch Dao, làm mất chứng cứ rồi, tôi xem cô còn có tài năng gì. Vân Chi Lâm, cho dù vụ kiện này thua, cũng chỉ có thể trách anh vẫn luôn đứng về phía cô ta!”
 
Chương 1460


Chương 1460

Luật sư Vương trở lại văn phòng luật sư giống như người không liên quan gì.

Anh ta về vị trí của mình, sau khi thu dọn qua loa một chút, anh ta đi đến gian phòng chỗ Cố Tịch Dao.

Giả vờ giả vịt mỉm cười với cô: “Cô Cố, hay là chúng ta thảo luận một chút về vụ án của ngài Bắc Minh. Tôi thừa nhận thái độ đối với cô trước đây có thiếu sót, đó cũng là do tôi quá coi trọng vụ án này. Xin cô tha thứ cho tôi.”

Cố Tịch Dao quay đầu nhìn Luật sư Vương một cái, nói thật là nếu không phải Vân Chi Lâm sắp xếp hai người họ làm người cộng tác, với cái dáng vẻ của anh ta ngày hôm qua, cô thật đúng là không muốn đáp lời anh ta.

Nếu anh ta đã nói năng nhẹ nhàng thì cô cũng không làm khó anh ta.

“Chúng ta đến phòng họp bàn bạc đi.” Nói xong, cô thu dọn đồ đạc trên bàn mình một chút.

“Đúng rồi, cô mang theo chiếc bút ghi âm đó đi, tôi vẫn chưa nghe chứng cứ cô lấy được bên trong như thế nào.” Luật sư Vương vội vàng bổ sung một câu.

Khi họ đi ngang qua phòng làm việc của Vân Chi Lâm, Luật sư Vương còn cố ý gõ một cái vào cửa phòng của anh ta.

Sau khi được đồng ý, anh ta nhẹ nhàng đẩy cửa ra và nói với Vân Chi Lâm: “Luật sư Vân, bây giờ tôi và cô Cố đến phòng họp thảo luận vụ án của ngài Bắc Minh, anh có muốn tới nghe một chút hay không, nhân tiện cũng cho chúng tôi một số góp ý.”

Vân Chi Lâm nghe vậy thì lập tức đặt tài liệu trong tay xuống, ngẩng đầu nói với Luật sư Vương: “Được, mọi người đi qua trước đi, tôi sẽ đến ngay.”

Chỉ chốc lát sau, ba người ngồi vây quanh trước bàn hội nghị.

Đầu tiên Luật sư Vương thuật lại phân tích của mình đối với vụ án ngày hôm qua, sau đó còn đặc biệt chỉ ra rằng các nhân viên của Công ty giải trí Tân và ngài Bắc Minh chính là mắt xích quan trọng nhất, thành hay bại cũng sẽ tập trung vào điều này.

Vân Chi Lâm nghiêm túc ghi chép trên laptop, sau khi nghe Luật sư Vương thuật lại xong, anh ta khẽ gật đầu, sau đó nói với Cố Tịch Dao: “Không phải hôm qua em đã lấy được chứng cứ có thể thay đổi tình thế vụ án sao, có thể nói một chút.”

Cố Tịch Dao khẽ gật đầu: “Hôm qua sau khi thâm nhập thành công vào nội bộ Công ty giải trí Tân, em lấy được một số chứng cứ từ người trong cuộc rất có trọng lượng với vụ án.”

Nói xong cô lấy bút ghi âm từ trong túi xách của mình ra đặt lên trên bàn. Nhìn Vân Chi Lâm và nói tiếp: “Những gì được ghi lại trong này là lời nói chính miệng anh ta nói ra. Trên thực tế, Công ty giải trí Tân chưa từng có địa vị gì đáng nói ở trong ngành. Sự việc của ngài Bắc Minh lần này là do có người mưu đồ muốn tìm cơ hội thúc đẩy công ty đi lên nên lập kế hành động.”

Vân Chi Lâm nghe đến đó thì cau mày: “Quả nhiên chuyện này có điểm kì lạ. Em nói tiếp đi, còn điều tra được cái gì?”

Cố Tịch Dao khẽ gật đầu: “Không chỉ như vậy, anh ta còn đích thân xác nhận cái gọi là tài liệu then chốt bị hư hại trên thực tế là trống không, hoàn toàn không đáng một đồng.”

Luật sư Vương ở bên cạnh nhìn dáng vẻ hưng phấn của Cố Tịch Dao, trong lòng anh ta đã thầm cười nhạo, bây giờ mặt mũi hớn hở thuật lại, để xem lát nữa cô thu dọn cục diện hỗn loạn này như thế nào.

“Ừm, chứng cứ em có được đúng là vô cùng quan trọng, có thứ này nhất định chúng ta có thể thắng vụ án này.” Vân Chi Lâm nói xong, nhìn về phía Cố Tịch Dao: “Vì vụ án này mà em một mình mạo hiểm, thật sự là vất vả cho em. Sau khi vụ án kết thúc chúng ta sẽ tổ chức ăn mừng cho em.”
 
Chương 1461


Chương 1461

Cố Tịch Dao mỉm cười: “Cũng không cần như vậy đâu, em sắp trở thành luật sư, em biết muốn đào ra chân tướng vụ án thì mạo hiểm như vậy cũng đáng.”

Lúc này Luật sư Vương mở miệng nói chuyện: “Luật sư Vân, cô Cố lấy được phần chứng cứ này thật sự là không dễ dàng, như vậy chúng ta hãy nghe thử đi.”

Cố Tịch Dao khẽ gật đầu, sau đó quay người ra khỏi phòng họp, nhanh chóng lấy ra một cái loa.

Sau khi kết nối nguồn điện của loa, cô kết nối loa và bút ghi âm với nhau.

Khi cô ấn nút phát ra, trong phòng họp lập tức trở nên yên tĩnh hơn.

Giờ phút này Luật sư Vương cũng chăm chú nhìn chằm chằm vào chiếc bút ghi âm kia.

“Kít… két…”

Loa lập tức truyền tới vài tiếng tiếng vang chói tai, Vân Chi Lâm và Cố Tịch Dao đều nhíu mày.

Sau khi cô nhanh chóng tắt nguồn loa, trên mặt lập tức hiện lên vẻ hoảng sợ.

Vân Chi Lâm nhìn Cố Tịch Dao một chút: “Em đừng có vội, xem lại xem rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, có phải đầu nối cắm không đúng cách không?”

Cố Tịch Dao kết nối bút ghi âm và loa lại lần nữa và ấn nút phát.

Lần này âm thanh chói tai đã biến mất, nhưng qua hai phút vẫn không có bất kỳ âm thanh nào được phát ra từ loa.

Cùng lúc đó, tất cả mọi người ngửi thấy một mùi khét giống như mùi nhựa cháy.

Vân Chi Lâm dứt khoát rút cáp bút ghi âm và tháo pin ra.

Sau đó đưa nó lên mũi ngửi rồi lắc đầu vẻ bất đắc dĩ với Cố Tịch Dao: “Xem ra đã bị cháy hỏng.”

“Chuyện này không thể nào! Sáng nay trước khi tôi đến đây còn nghe qua một lần, không có bất cứ vấn đề gì.” Chuyện này đột nhiên xảy ra làm cho cô trở tay không kịp, vội vàng cầm máy ghi âm trong tay Vân Chi Lâm kiểm tra lại.

Luật sư Vương nhìn Cố Tịch Dao hốt hoảng lo sợ thì khóe miệng hơi nhếch lên, nhưng nhanh chóng biến mất.

Anh ta cũng giả vờ lo lắng nói: “Không lẽ lúc máy ghi âm ở trong túi xách của cô hoặc là trong lúc đụng phải gì đó nên hỏng mất chứ.”

Cố Tịch Dao lắc đầu: “Chuyện này không thể nào, lúc tôi đến đây thì rất cẩn thận, sau đó tôi giao máy ghi âm này cho anh.”

Cô nói xong thì nhìn về phía luật sư Vương.

“Haiz, cô Cố có thể nói rõ ràng được không. Không sai, cô đưa máy ghi âm cho tôi, cô muốn nói nó bị hư trong lúc ở chỗ tôi đúng không?” Luật sư Vương có vẻ kích động.

Anh ta đưa tay chỉ vào khu làm việc: “Tôi vẫn luôn xem tài liệu ở đó, không hề nghe lại bên trong ghi âm gì. Hơn nữa trước khi tôi đi ra ngoài đã đưa máy ghi âm cho cô, bởi vì cô nói thứ trong máy ghi âm rất có ích trong quá trình kiện tụng, tôi sợ máy ghi âm có vấn đề trong khoảng thời gian mình rời đi nên cố ý đưa nó cho cô. Tôi thấy cô tùy tiện ném máy ghi âm vào túi xách mình thì có.”

Luật sư Vương nói làm cho Cố Tịch Dao hết đường chối cãi, hơn nữa cô cũng không hiểu vì sao trong mấy tiếng ngắn ngủn, máy ghi âm đột nhiên bị hư.

Vân Chi Lâm nghe mỗi người một ý, nếu cứ tiếp tục tranh cãi như vậy thì cũng không được gì: “Được rồi, hai người đừng tranh cãi nữa, nếu chuyện đã xảy ra thì phải nghĩ cách khác xoay chuyển tình hình.”

Anh ta nói xong thì nhìn về phía Cố Tịch Dao: “Tịch Dao, em cầm máy ghi âm đ ến cửa hàng chuyên sửa chữa máy tính xem cách nào khôi phục lại được không.”
 
Chương 1462


Chương 1462

Sau đó anh lại nhìn thoáng qua luật sư Vương: “Luật sư Vương, hiện tại cách ngày phiên tòa không còn nhiều lắm, anh vất vả một chút, cố gắng nghĩ xem có cách nào khác có thể xoay chuyển được không.”

Luật sư Vương gật đầu: “Luật sư Vân, anh cứ yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng nghĩ cách.”

Vân Chi Lâm gật đầu: “Nếu chuyện đã xảy ra thì mọi người không cần để ở trong lòng, cùng nhau nghĩ cách biến chuyện xấu thành chuyện tốt.”

Cố Tịch Dao nghe ra được Vân Chi Lâm đang an ủi mình.

Cô quay về chỗ của mình nhìn máy ghi âm đã hư thì nhíu mày. Cô luôn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp, nhưng lại không nói ra được.

Vì thế cô vẫn ôm hy vọng, cầm máy ghi âm đ ến cửa hàng chuyên sửa chữa máy tính thử xem, không chừng có thể sửa được.

Dọc đường đi, chú Khôn nhìn qua kính chiếu hậu thấy Cố Tịch Dao nhíu mày ngồi phía sau, vẻ mặt đầy tâm sự.

“Cô Cố, cô có chuyện buồn rầu sao?”

Cố Tịch Dao lắc đầu, sau đó lại gật đầu.

Chú Khôn dùng tay trái cầm vô lăng, tay phải lấy ra một tờ giấy trong túi áo: “Cô Cố, cô nhìn thứ này xem.”

Cố Tịch Dao đưa tay nhận lấy tờ giấy trong tay chú Khôn.

Cô nhìn địa chỉ trên đó thì nhíu mày. Bởi vì địa chỉ trên đó và văn phòng của công ty Giải Trí Mới cùng thuộc một con đường.

“Chú Khôn, chú lấy thứ này ở đâu?” Cố Tịch Dao cầm tờ giấy hỏi chú Khôn.

“Cô Cố, sáng sớm hôm nay tôi đi dạo ở dưới lầu thì tình cờ thấy luật sư Vương vội vàng đi qua đường đối diện đón xe taxi, cậu ta đưa cho tài xế một tờ giấy, tài xế xem xong thì ném tờ giấy xuống đất rồi lái xe đi. May là lúc đó con đường này rất ít xe nên tôi đi qua nhặt tờ giấy, thấy địa chỉ trên đó rất gần với chỗ cô đã đi ngày hôm qua.”

Chú Khôn kể lại toàn bộ sự việc cho Cố Tịch Dao nghe.

Cố Tịch Dao nghe xong thì cũng không để ở trong lòng. Dù sao nơi đó có rất nhiều công ty giải trí và truyền thông báo chí.

Cô tới một nơi có rất nhiều cửa hàng chuyên sửa chữa máy tính, sau đó đưa máy ghi âm cho nhân viên sửa chữa: “Anh giúp tôi xem có thể sửa được máy ghi âm này hay không?”

Nhân viên sửa chữa nhận máy ghi âm, nhanh chóng dùng tua vít tháo vỏ máy. Anh ta nhìn mạch điện thì khẽ cau mày: “Cô ơi, bảng mạch điện đã chập mạch, rất nhiều chỗ đã hư hỏng, có lẽ không sửa được.”

“Vậy anh xem có thể khôi phục dữ liệu trong đó được không?” Cố Tịch Dao không từ bỏ, vẫn ôm một tia hy vọng.

“Được, tôi sẽ thử xem.” Nhân viên sửa chữa nói xong thì kết nối dây cáp từ máy tính của mình đến bảng mạch đặc biệt, sau đó anh ta nhanh chóng tháo con chip ghi nhớ của máy ghi âm ra rồi gắn vào bảng mạch đó, sau khi anh ta xác nhận không có sai sót mới bắt đầu thao tác trên phần mềm.

Cố Tịch Dao đợi hơn hai tiếng, nhân viên sửa chữa cầm một USB đưa cho cô: “Cô ơi, tôi chỉ có thể giúp cô tìm được dữ liệu này thôi, bởi vì máy ghi âm bị hư khá nghiêm trọng nên không tìm được hết, nếu lúc bắt đầu phát hiện vấn đề mang tới chỗ tôi thì có thể khôi phục được tất cả.”
 
Chương 1463


Chương 1463

Cuối cùng cũng còn một tia hy vọng, Cố Tịch Dao mỉm cười với nhân viên sửa chữa: “Cảm ơn anh.”

Nhân viên sửa chữa gật đầu: “Không cần khách sáo, tôi đề nghị cô sau này nếu tài liệu quan trọng thì hãy sao chép lại một bản, vậy thì sẽ không làm lỡ chuyện.”

“Cảm ơn anh đã nhắc nhở, sau này tôi sẽ chú ý.” Cố Tịch Dao cẩn thận bỏ USB vào túi xách, thanh toán tiền cho nhân viên sửa chữa, sau đó ngồi lên xe chú Khôn chạy về văn phòng luật sư của Vân Chi Lâm.

Cô vội vàng xuống xe, nhanh chóng đi vào văn phòng luật sư, đến văn phòng của Vân Chi Lâm.

Luật sư Vương ngẩng đầu nhìn thoáng qua Cố Tịch Dao, khóe miệng lộ ra nụ cười. Anh ta nhìn dáng vẻ vội vàng của cô thì cũng biết chắc chắn không khôi phục được dữ liệu.

Cố Tịch Dao chỉ muốn tìm Vân Chi Lâm báo tin đã khôi phục được một phần dữ liệu cho anh ta nghe, xem có ích gì không.

Cho nên cô cũng không chú ý đến luật sư Vương.

Cô vào văn phòng của Vân Chi Lâm, không giống như những người khác phải gõ cửa trước. Cô mở cửa đi vào, sau đó tiện tay đóng cửa lại.

Vân Chi Lâm đang hao tổn tâm trí cho vụ kiện của Bắc Minh Quân, chứng cứ quan trọng vốn không có, chuyện này đối với anh ta mà nói là một dấu hiệu không tốt.

Lúc này cửa văn phòng, Vân Chi Lâm đang buồn bực, đang chuẩn bị nổi giận thì ngẩng đầu thấy Cố Tịch Dao đi vào, anh ta lập tức kiềm chế lửa giận.

“Thế nào, máy ghi âm có sửa được không?” Anh ta quan tâm hỏi.

Cố Tịch Dao đau khổ nhìn Vân Chi Lâm lắc đầu: “Có rất nhiều chỗ bị hư nặng, không sửa được.”

Vân Chi Lâm thất vọng: “Xem ra chúng ta phải chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất.”

Cố Tịch Dao đi đến trước bàn làm việc của anh ta, lấy USB trong túi xách đặt lên bàn: “Bọn họ chỉ tìm được dữ liệu này trong máy ghi âm, em vẫn chưa kịp nghe, không biết nó có ích gì cho vụ kiện hay không.”

Vân Chi Lâm vội vàng cầm lấy gắn vào máy tính.

Anh ta mở file ra, lập tức truyền đến tiếng ồn ào trong quán bar ngày đó.

Nhưng vẫn có thể nghe rõ được cuộc đối thoại của Tam Hỗn và Cố Tịch Dao.

Vân Chi Lâm nhấn nút tạm dừng, vội vàng cầm điện thoại gọi cho luật sư Vương: “Anh đến văn phòng của tôi một chuyến.”

Luật sư Vương đang đắc ý, chứng cứ đã không còn, để xem Tịch Dao còn diễu võ dương oai trước mặt anh ta thế nào.

Anh ta nhẹ nhàng gõ cửa văn phòng Vân Chi Lâm, sau đó đẩy cửa đi vào: “Luật sư Vân, anh tìm tôi có chuyện gì?”

Sau đó anh ta lại nhìn thoáng qua Cố Tịch Dao, có vẻ quan tâm hỏi: “A, cô Cố, cô cũng trở về rồi ài. Máy ghi âm sửa được rồi sao?”

Cố Tịch Dao chưa trả lời thì Vân Chi Lâm nói trước: “Tuy rằng máy ghi âm đã hỏng rồi, nhưng vẫn tìm được một phần dữ liệu, chúng ta cùng nghe một chút xem có ích cho vụ kiện hay không.”

Luật sư Vương nghe vậy thì cau mày. Anh ta vốn nghĩ có thể đẩy Cố Tịch Dao xuống đáy, không nghĩ tới cô còn có thể trở mình.

Anh ta lập tức tươi cười: “Đúng là một tin tốt, tôi cũng rất muốn nghe một chút.”

Vân Chi Lâm lại nhấn nút mở file.
 
Chương 1464-1465


Chương 1464

Ba người cẩn thận nghe, luật sư Vương vô cùng lo lắng ở trong lòng.

Lúc Tam Hỗn đang muốn nói đến camera thì đột nhiên trong máy tính không có âm thanh.

Phần dữ liệu đến đây kết thúc.

Vân Chi Lâm tức giận đập mạnh xuống bàn.

Cố Tịch Dao nhìn Vân Chi Lâm, vốn còn một tia hy vọng, lần này không còn hy vọng gì nữa.

Lúc này hòn đá trong lòng luật sư Vương cũng rơi xuống, anh ta nhìn vẻ mặt hai người chán nản thì trong lòng thầm vui vẻ.

Nhưng anh ta vẫn giả vờ chán nản nói: “Luật sư Vân, cô Cố cũng đã cố gắng. Xem ra hiện tại chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng.”

Cố Tịch Dao nhìn luật sư Vương: “Chuẩn bị cái gì?”

Vẻ mặt luật sư Vương nghiêm trọng gật đầu: “Hiện tại trong tay tôi không có chứng cứ nào rõ ràng, có lẽ vụ kiện này sẽ thua.”

Kết luận này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Cố Tịch Dao.

Cố Tịch Dao quay đầu nhìn Vân Chi Lâm, anh ta ngồi ở chỗ của mình, hai tay nắm chặt chống dưới cằm, nhíu mày chặt lại không nói một lời.

Cô hiếm khi thấy dáng vẻ này của Vân Chi Lâm, chẳng lẽ anh ta cũng đồng ý với kết luận của luật sư Vương sao?

“Chi Lâm, không lẽ chúng ta thật sự nhận thua? Không phải anh nói chưa đến giây phút cuối cùng thì không được dễ dàng nhận thua sao.” Cố Tịch Dao nói xong thì xoay người đi ra bên ngoài.

“Tịch Dao, em muốn làm gì?” Vân Chi Lâm lập tức đứng lên.

Cố Tịch Dao quay lại nói: “Em lại đi tìm chứng cứ!”

“Hiện tại em còn có thể tìm được sao, ngày hôm qua đã rút dây động rừng. Nếu em tiếp tục qua đó thì chỉ có thể chịu thiệt, không có được lợi ích gì.”

Vân Chi Lâm nói xong thì vòng qua bàn làm việc đến bên cạnh Cố Tịch Dao: “Không ai trong chúng ta muốn nhìn thấy kết quả thua kiện, nhưng cũng phải dũng cảm đối mặt, lúc này mới có đủ tư cách trở thành một luật sư.”

Cố Tịch Dao ngẩng đầu nhìn Vân Chi Lâm: “Vậy ý của anh là bồi thường tiền cho Bắc Minh Quân, đó không phải là một con số nhỏ.”

Vân Chi Lâm mỉm cười lắc đầu: “Em không cần lo lắng chuyện này, anh có cách của mình. Được rồi, hai người đã vất vả, anh cho phép hai người tan làm sớm về nhà nghỉ ngơi.”

“Nếu luật sư Vân đã lên tiếng thì tôi về nhà trước.” Luật sư Vương nói xong thì xoay người rời khỏi văn phòng.

Nếu Vân Chi Lâm đã thừa nhận thua kiện, anh ta cũng không cần tiếp tục giả vờ nữa.

Anh ta quay lại chỗ của mình thu dọn đồ đạc.

“Chi Lâm…” Cố Tịch Dao còn muốn nói với anh ta gì đó, nhưng chỉ thấy Vân Chi Lâm mỉm cười xua tay với cô: “Em về nghỉ ngơi một chút, ở với bọn nhỏ. Em nhớ phải nghỉ ngơi dưỡng sức, chuẩn bị đón nhận một trận chiến trên tòa án. Tuy rằng anh biết sẽ thua, nhưng cũng không có nghĩa là hoàn toàn từ bỏ.”

Cố Tịch Dao gật đầu, cô quay về chỗ của mình, vừa suy nghĩ vừa thu dọn đồ đạc.

Chương 1465

Nguồn thiếu chương, mong độc giả thông cảm!
 
Chương 1466


Chương 1466

“Sau khi luật sư Vương trở về thì không lấy lại máy ghi âm mà đi tìm anh, sau đó chúng ta vào phòng họp thảo luận vụ kiện, vậy thì anh ta có thể hoàn toàn thoát khỏi liên quan với bút ghi âm.”

Vân Chi Lâm nhìn Cố Tịch Dao: “Chỉ với như vậy mà em cho rằng luật sư Vương đã động tay động chân vào máy ghi âm sao?”

Cố Tịch Dao lắc đầu: “Thật ra em chỉ vừa bắt đầu nghi ngờ anh ta, em ngồi ở trong xe chuẩn bị rời đi thì đúng lúc luật sư Vương đi ngang qua, trên mặt anh ta tươi cười, còn nói nếu anh đã nhận thua, anh ta cũng không cần liều mạng nữa. Em cảm thấy tất cả những gì anh ta làm trước đó giống như chỉ là giả.”

“Tịch Dao, nếu em phân tích được anh ta đáng nghi thì làm thế nào chứng minh anh ta làm hư máy ghi âm của em mới là vấn đề quan trọng.”

Cố Tịch Dao suy nghĩ, trong lúc lơ đãng nhìn thấy máy giám sát trên trần nhà.

Cô chỉ vào máy giám sát trên đỉnh đầu nói: “Chỉ cần chúng ta kiểm tra thứ này thì sẽ biết anh ta có làm hay không.”

Vân Chi Lâm nhìn máy giám sát lại nhìn Cố Tịch Dao. Thật ra anh ta hoàn toàn tin tưởng năng lực phán đoán của Cố Tịch Dao, chẳng qua trước khi có bằng chứng xác thực thì anh ta không thể nào đưa ra kết luận.

Anh ta đứng lên, thu dọn đồ đạc trong tay xong, vòng qua bàn làm việc đến bên cạnh Cố Tịch Dao: “Được rồi, chúng ta đi đến phòng giám sát xem anh ta có thật sự làm hay không.”

Nếu bọn họ đã quyết định điều tra luật sư Vương thì không nên chậm trễ.

Vân Chi Lâm và Cố Tịch Dao nhanh chóng đi tới phòng giám sát.

Tất cả video giám sát của toàn bộ tòa nhà đều tập trung ở trong phòng này.

Vân Chi Lâm nói nhân viên lấy dữ liệu từ bốn máy giám sát trong văn phòng vào sáng nay.

Bốn máy giám sát này được lắp đặt ở nơi hẻo lánh trong văn phòng, có thể quan sát được các góc độ khác nhau trong văn phòng.

Rất nhanh trên màn hình xuất hiện hình ảnh vào sáng nay.

Thời gian vẫn chạy nhanh dưới góc phải màn hình.

Cố Tịch Dao nói nhân viên em chỉnh thời gian đến lúc cô vừa vào văn phòng.

Bởi vì do góc độ quay của máy giám sát nên chỉ có hai máy giám sát mới có thể quay được sau lưng luật sư Vương, còn một cái quay được đến nửa bàn làm việc của anh ta.

Anh ta ngồi vào chỗ của mình, chỉ có máy giám sát phía sau mới có thể quay được sau lưng anh ta và nửa cái bàn.

Cho nên bọn họ chú ý vào máy giám sát này, xem có thể cung cấp manh mối hay không.

Bắt đầu tất cả mọi chuyện vô cùng bình thường, Cố Tịch Dao đưa máy ghi âm cho luật sư Vương.

Anh ta chỉ cúi đầu nhìn tài liệu, mà máy ghi âm kia đặt ở trên bàn anh ta.

Qua một thời gian vẫn không hề có gì khác thường.

“Tịch Dao, có phải em quá nhạy cảm hay không?” Vân Chi Lâm ngồi trước màn hình, quay đầu nhìn Cố Tịch Dao.

Cố Tịch Dao nhíu mày nhìn màn hình mà không thu hoạch được gì, lúc này cô hơi chán nản, cũng cảm thấy có phải mình quá nhạy cảm hay không.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom