Dịch Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1426


Chương 1426

Lạc Hàn nghe em gái nói như vậy, nhất thời cũng trở nên á khẩu không trả lời được. Điều cô nói là sự thật.

Ba từng dốc lòng dạy dỗ anh ta, vốn định có thể cho anh ta kế thừa gia nghiệp trong nhà. Nhưng mà sau này tuy rằng đạt được thành tựu trong học tập, nhưng mà chí thú của anh ta lại là dạy học.

Cũng bởi vì như thế, ba mới bắt đầu lại gửi gắm hy vọng cho em gái, đến sau này…

Hai anh em họ, rốt cuộc đều sâu sắc mà làm bị thương nỗi khổ tâm của ba mẹ.

Lạc Kiều trợn mắt nhìn anh trai, chỉ thấy sắc mặt của anh ta đổi rồi lại đổi, đã không phải là nghiêm khắc như trước, mà là hiện ra một tia mất mác.

Kỳ thật bọn họ cũng là đồng mệnh tương liên, đều không thích làm luật sư, nhưng đều bị ép lựa chọn nghề luật sư này. Hơn nữa lại rất nhất trí tới cuối cùng đều phản bội lại sự kì vọng của ba.

“Kiều Kiều, em nói không sai. Là con trai, anh đã tổn thương sâu sắc đến trái tim của ba mẹ, là anh trai, anh cũng là một tấm gương rất xấu cho em.” Ngữ khí của Lạc Hàn trở nên dịu hơn nhiều, ông ta nhìn Lạc Kiều nói tiếp:

“Nhưng, em là con gái của ba mẹ, tóm lại không thể rời khỏi nhà mấy năm cũng không về. Em biết không, ba mẹ luôn giữ lại phòng của em giống như ban đầu khi em rời đi. Mẹ thường xuyên quét dọn phòng cho em, hy vọng có một ngày khi em trở về thì có thể có chỗ ở. Ba cũng xem phim em đóng, ông ấy cũng cùng mẹ ngồi xem em biểu diễn, còn thường lau nước mắt.”

“Anh, anh đừng nói nữa. Là em ban đầu quá tùy hứng. Em ở bên ngoài lăn lộn nhiều năm như vậy luôn không dám về nhà chính vì sợ ba mẹ nhìn thấy em thì tức giận, không ngờ bọn họ thật ra càng muốn gặp em.” Nói đến đây, Lạc Kiều xoay người muốn đi ra.

Lạc Hàn kéo em gái lại: “Kiều Kiều, em muốn đi đâu?”

Lạc Kiều mắt long lanh ánh nước quay đầu nhìn anh trai nói: “Em giờ về gặp ba mẹ.”

Ánh mắt Lạc Hà dịu dàng nhìn em gái, khẽ gật đầu: “Anh vừa hay cũng chuẩn bị trở về rồi, chúng ta cùng đi.”

Hai anh em cùng nhau đi ra khỏi nhà hàng.

Thấy bọn họ đi ra, Anna quan tâm hỏi: “Hai người không sao chứ?”

Lạc Hàn khẽ mỉm cười: “Không sao rồi. Ngại quá để các cô chê cười rồi. Tôi giờ dẫn Kiều Kiều về nhà.”

Anna gật đầu: “Mặc dù tôi không biết giữa mọi người rốt cuộc có mâu thuẫn gì, có điều có thể nói rõ ràng là tốt nhất.”

Cô ta vừa dứt lời, Cố Tịch Dao ủ rũ về nhà.

Kể từ khi cô và luật sư Vương từ tập đoàn Bắc Minh Thị trở về, giữa hai người có một ít mâu thuẫn.

Nhất là luật sư Vương, anh ta cho rằng Cố Tịch Dao ỷ có Vân Chi Lâm chống lưng, bất luận nói chuyện hay làm chuyện gì cũng không kiêng kỵ.

Mà Cố Tịch Dao lại cảm thấy mình không có gì không sai, cô cảm thấy không cần thiết phải cúi đầu với Bắc Minh Quân giống như luật sư Vương.

Cả buổi chiều, đối với vụ án này hai người cũng không có bất kỳ tiến triển gì.

Thấy giữa bọn họ có mâu thuẫn, Vân Chi Lâm dứt khoát kêu bọn họ cũng đừng tăng ca nữa. Bởi vì mang cảm xúc như thế mà tăng ca, cũng chỉ có thể lãng phí thời gian.

Khi cô về đến nhà, vừa ngước mắt thì nhìn thấy Lạc Kiều bị một người đàn ông có thân hình gần như Hình Uy kéo đi.

Mắt của cô ta đã đỏ hoe, hình như đã khóc.

Anna và hai con trai đang đứng ở bên cạnh bọn họ, nhưng cũng không có ý bước lên khuyên can.

 
 
Chương 1427


Chương 1427

“Kiều Kiều, cậu về khi nào vậy, đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Cô nói rồi đi đến trước mặt Lạc Kiều, còn không khỏi dùng ánh mắt thù địch nhìn người đàn ông đang kéo cô ta.

Thấy tư thế của hai người bọn họ, người đàn ông là muốn kéo cô ta rời khỏi đây.

Kiều Lạc thấy Cố Tịch Dao trở về rồi, lập tức lộ ra nụ cười: “Tớ vừa quay phim về, vốn dĩ trực tiếp về khách sạn, nhưng nghĩ lâu rồi chưa có gặp cậu cho nên đến thẳng đây thăm cậu và bọn trẻ.”

“Vậy ngài này là?” Cố Tịch Dao nhìn người đàn ông bên cạnh cô ta, nghi hoặc hỏi.

Lạc Kiều mỉm cười chỉ vào Lạc Hàn bên cạnh nói: “Đây là anh trai của tớ, tên là Lạc Hàn. Không ngờ tớ vừa vào cửa thì gặp được anh ấy ở đây.”

Cố Tịch Dao ái ngại gật đầu với Lạc Hàn: “Xin lỗi, tôi tên Cố Tịch Dao, là bạn tốt của Kiều Kiều.”

Cô thật sự càng nghe càng hồ đồ rồi, sao anh trai của Kiều Kiều lại đến nhà mình trước. Hình như ông ta không phải vì Kiều Kiều mà đến.

Thấy vẻ mặt nghi hoặc của Cố Tịch Dao, Anna nói: “Dao, thực tế là như thế này. Vị này là thầy Lạc Hàn, hôm nay đến đây để phụ đạo cho Dương Dương.”

Lạc Hàn nho nhã gật đầu với Cố Tịch Dao: “Cô Cố, tôi tên Lạc Hàn, là gia sư của Bắc Minh Tư Dương, là ngài Bắc Minh sắp xếp tôi hôm nay đến đây.”

Cố Tịch Dao cuối cùng hiểu rốt cuộc có chuyện gì rồi.

“Thầy Lạc, nếu đã đến rồi, sao lại vội vàng về như vậy, thầy xem đã sắp đến giờ cơm tối rồi, không bằng ở lại đây ăn bữa cơm rồi hãy đi, dù sao ở đâu cũng cần phải ăn cơm mà.”

Dương Dương vừa nghe thì trong lòng nở hoa, cậu nhóc chỉ ước Lạc Hàn ở lại đây. Lập tức cũng ở một bên nói vào: “Phải đó thầy Dương, thầy cho mẹ em chút mặt mũi đi, ở lại đây ăn cơm là được rồi.”

“Điều này…” Lạc Hàn có hơi nghi ngại, ông ta và em gái liếc mắt nhìn nhau, Lạc Kiều khẽ mỉm cười gật đầu.

Em gái gật đầu, lại thấy Cố Tịch Dao nhiệt tình giữ mình lại như thế.

Còn từ chối người ta thì có hơi không nể tình rồi, Lạc Hàn gật đầu: “Được thôi, chúng tôi ở đây làm phiền rồi.”

Lạc Hàn đồng ý ở lại, Dương Dương vui mừng nhất, cậu nhóc nhảy nhót lớn giọng hò reo.

Sau đó xoay người chạy về phòng ngủ, lấy máy chơi game từ trong vali ra: “Thầy Lạc, chúng ta đấu thử.”

Cố Tịch Dao nhìn Dương Dương, tên nhóc này thật sự đi đâu cũng không rời xa máy chơi game của cậu nhóc.

“Dương Dương, bài tập của con làm xong chưa mà chơi?” Cố Tịch Dao thấy mọi người đều là người mình, cũng hỏi Dương Dương như thường lệ.

“Con đã làm xong rồi, không tin mẹ hỏi thầy Lạc.” Dương Dương vừa cắm dây kết nối, vừa nói.

Cố Tịch Dao ngược lại cũng ngạc nhiên, Dương Dương khi nào đã làm xong bài tập sớm như vậy chứ, lần nào không qua 12 giờ đêm, cậu nhóc sẽ không dừng.

Lại nhìn độ thân mật của cậu nhóc với thầy Lạc, xem ra anh trai của Lạc Kiều dạy trẻ con lại giỏi như vậy.

Nếu đã như thế, Cố Tịch Dao cũng không quản cậu nhóc nữa, kéo Anna đi vào bếp, chuẩn bị làm cơm.

Lúc này Trình Trình cẩn thận đi vào phòng bếp với bọn họ.

Cố Tịch Dao quay người lại: “Bảo bối, con sao không chơi cùng họ, vào trong này làm gì?”
 
Chương 1428


Chương 1428

Trình Trình nhỏ tiếng nói: “Mẹ, em gái còn ở trong phòng ngủ của dì Anna.”

Anna nghe thế bỗng nhớ ra, cô ta nhỏ tiếng nói với Cố Tịch Dao: “Chiều nay anh Lạc đến, tôi sợ anh ấy biết sự tồn tại của Cửu Cửu, cho nên chúng tôi giấu trong phòng ngủ cả buổi chiều, bây giờ con bé vẫn ở trong đó.”

Cố Tịch Dao lập tức nhíu mày.

Lạc Kiều ngược lại thì không sao, nhưng anh trai của cô ta – Lạc Hàn là gia sư gia đình mà Bắc Minh Quân mời về dạy cho Dương Dương, ông ta nếu như nhìn thấy tiểu bảo bối, liệu có nói cho Bắc Minh Quân không?”

Cô suy nghĩ rồi nói với Trình Trình: “Bảo bối, con gọi dì Kiều Kiều vào đây, mẹ có chuyện muốn nói với dì ấy.”

Trình Trình lập tức hiểu, cậu nhóc chạy ra phòng khách.

Lúc này Lạc Hàn đã bắt đầu chơi cùng Dương Dương rồi. Lạc Kiều ngồi ở chiếc ghế nhỏ xem bọn họ chơi.

Trình Trình ghé vào tai của cô ta, nói nhỏ: “Dì Kiều Kiều, mẹ gọi dì vào trong một chuyến.”

Lạc Kiều gật đầu, đứng dậy kéo Trình Trình đến phòng bếp.

“Dao, có chuyện gì mà phải để Trình Trình lén lút đến nói với tớ, làm gì mà thần bí như vậy?”

Cố Tịch Dao trước tiên nghe ngóng động tĩnh ở bên ngoài, may mà âm thanh game của Dương Dương chỉnh đủ lớn.

Lạc Kiều vừa nghe thì mắt lập tức sáng lên, mặt mày hưng phấn: “Dao, con bé ở đâu, ở đâu?” Nói rồi bắt đầu nhìn quanh.

“Kiều Kiều, tiểu bảo bối đã đến rồi…”

“Kiều Kiều, cậu nh ỏ giọng một chút.”

Anna tiếp lời: “Con bé bây giờ ở trong phòng ngủ. Nhưng bọn tớ không biết anh trai cậu có thể giúp chúng ta giữ bí mật này không.”

Lạc Kiều cười nói: “Mọi người yên tâm anh ấy có gì không thể giữ bí mật chứ.”

Cố Tịch Dao rõ ràng lộ ra một tia nghi ngại: “Tớ lo lắng, anh ta là gia sư Bắc Minh Quân phái đến dạy Dương Dương, nếu như nhìn thấy tiểu bảo bối, sợ anh ta sẽ nói ra.”

Lạc Kiều lúc này mới hiểu các cô có ý gì, vô cùng tự tin nói: “Anh tớ giỏi nhất chính là kín miệng. Cho cậu một ví dụ như này, nếu như thời kỳ kháng chiến chống Nhật, anh ta sẽ như đảng viên bí mật, mặc bọn phản động dùng trăm phương ngàn kế cũng sẽ không moi được một chữ nào từ trong miệng của anh ấy.”

Cố Tịch Dao nghe thế, nếu Kiều Kiều có thể nắm chắc như thế, vậy thì quyết định mạo hiểm lần này đi.

Cô hạ quyết tâm, thấy mặt mày Lạc Kiều nghiêm túc như thế thì nói: “Kiều Kiều, vậy cậu gọi ngài Lạc vào đây, tớ có vài lời muốn nói với ông ta.”

Lạc Kiều cũng biết Cố Tịch Dao muốn nói gì với anh trai, cô ta gật đầu đi ra phòng khách.

“Dì Kiều Kiều, cháu cũng đi.” Trình Trình nói một tiếng rồi cũng đi theo đằng sau Lạc Kiều.

Lạc Kiều đi đến trước mặt anh trai, vỗ vai của anh ta.

Lạc Hàn quay qua nhìn là em gái, chỉ thấy cô ta mặt mày nghiêm túc.

Anh ta để bàn phím chơi game xuống: “Kiều Kiều, có chuyện gì sao?”

“Anh, chúng em có lời muốn nói với anh.” Lạc Kiều nói rồi, lại liếc nhìn Dương Dương ngồi ở bên cạnh anh trai: “Dương Dương, dì Kiều Kiều muốn nói một ít chuyện với thầy Lạc, cháu tự chơi đi.”

 
 
Chương 1429


Chương 1429

Dương Dương đang chơi vui, đột nhiên bị gián đoạn thì có chút không vui: “Dì Kiều Kiều, dì gọi thầy Lạc đi rồi, cháu tìm ai chơi cùng.”

Lúc này Trình Trình đi tới: “Anh chơi cùng em.” Nói rồi, ngồi vào vị trí của Lạc Hàn.

“Cũng được, lấy anh luyện tay trước, lát nữa cùng so chiêu với thầy Lạc.” Dương Dương có đủ tự tin như thế, đó cũng là cậu nhóc có mấy món giỏi hơn Trình Trình, chơi game là một trong số đó.

Lạc Hàn cùng em gái đến phòng bếp: “Cô Cố, có chuyện gì muốn nói với tôi?”

Cố Tịch Dao nghĩ một lát, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm.

Cô nhìn Lạc Hàn nói: “Ngài Lạc, quan hệ giữa tôi và Bắc Minh Quân, tôi nghĩ thầy cũng hiểu được đôi chút.”

Lạc Hàn không biết cô rốt cuộc có ý gì, chỉ đành gật đầu: “Ít nhiều cũng biết một chút, cô là mẹ của Dương Dương. Những chuyện khác tôi không muốn biết, cũng không có hứng thú để biết.”

Cố Tịch Dao gật đầu: “Hiện nay, có một lời thỉnh cầu, hy vọng thầy Lạc có thể thay tôi giữ bí mật này.”

Lạc Hàn ngược lại có hơi bất ngờ: “Giữ bí mật? Tôi và cô Cố không phải quá thân, tại sao còn muốn tôi giúp cô?”

Cố Tịch Dao nhìn Lạc Hàn nói: “Bởi vì thầy là anh trai của Kiều Kiều, với cả thầy là thầy của Dương Dương. Tuy chúng ta chỉ gặp chưa thân, nhưng thầy và bạn của tôi còn có người nhà đều vô cùng quen thuộc.”

Cố Tịch Dao sau đó nói đơn giản một số chuyện liên quan đến con gái giữa cô và Bắc Minh Quân cho Lạc Hàn.

Nói xong lại kêu Anna từ trong phòng ngủ bế Cửu Cửu đã ngủ say đi ra.

Cô nhìn Cửu Cửu, đưa tay nhẹ nhàng vuốt v e gương mặt xinh xắn của cô bé. Cô bé khi ngủ gương mặt nhỏ tròn tròn, mềm mềm lộ ra nụ cười ngọt ngào, giống như cô bé đang mơ thấy một giấc mơ đẹp.

Trên mặt của Cố Tịch Dao, lúc này cũng là nụ cười tươi tắn hạnh phúc.

Say đó rất chân thành nói với Lạc Hàn: “Thầy Lạc, đây là con gái nhỏ của tôi, con bé tên Cửu Cửu, cũng là con của tôi với Bắc Minh Quân. Nhưng con bé bây giờ còn quá bé, trải qua một số chuyện trước kia, tôi rất sợ Bắc Minh Quân sau khi biết sẽ cướp nó đi. Nhưng, tôi bây giờ đã không thể không có nó. Thầy Lạc, tôi xin thầy hiểu cho nỗi khổ tâm của người làm mẹ như tôi, giúp tôi giữ bí mật này.”

Lạc Hàn nhíu mày, anh ta thật sự không ngờ người phụ nữ đứng trước mặt mình, chuyện giữa cô và Bắc Minh Quân lại như vậy.

Nhất là vụ kiện giành con nổ ra ở thành phố A khi đó, lúc đó ông ta cũng có nghe tin. Cũng đồng cảm với hoàn cảnh của Cố Tịch Dao.

Hiện nay những gì cô làm cũng chỉ là muốn giữ con của mình ở bên cạnh. Cách nghĩ như vậy không có gì sai.

“Được, cô Cố, tôi có thể đồng ý với cô sẽ không nói chuyện của Cửu Cửu cho ngài Bắc Minh nghe.”

Mọi người nghe thế, trái tim đang treo lơ lửng đều hạ xuống rồi.

Lạc Hàn sau đó nói: “Nhưng tôi vẫn muốn nói với cô câu này, thân phận này của tôi thật ra không nên nói. Đó chính là cho đứa trẻ một gia đình trọn vẹn đối với bọn trẻ mà nói mới càng quan trọng.”

Cố Tịch Dao nghe đến đây, trên mặt lại lộ rõ một tia lạc lõng.

Cô kêu Anna cẩn thận ôm Cửu Cửu vào phòng ngủ.

Sau đó nói với Lạc Hàn: “Thầy Lạc, tôi đâu phải không muốn cho bọn trẻ một gia đình hoàn chỉnh, chỉ có điều hiện nay điều đó quá mong manh. Có điều mặc kệ như thế nào, thầy Lạc, tôi vẫn rất cảm ơn thầy có thể giúp tôi giữ bí mật này.”
 
Chương 1430


Chương 1430

Lạc Hàn khẽ mỉm cười: “Cô Cố không cần khách sáo. Đây chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Cô là bạn tốt của Kiều Kiều, mấy năm nay nó ở bên ngoài lăn lộn, người làm anh như tôi còn phải cảm ơn cô đã chăm sóc em gái tôi.”

“Thầy Lạc khách sao rồi, không dám nói là chăm sóc, lúc đó chúng tôi đều xa quê, chỉ có thể lương tựa vào nhau mà thôi. Trong này không có chuyện gì nữa rồi, anh ra ngoài chơi cùng bọn trẻ một lát, trong này cơm rất nhanh sẽ nấu xong.” Cố Tịch Dao nói xong bắt đầu làm.

Rất nhanh, một bàn đồ ăn tốt vô cùng phong phú đã được Cố Tịch Dao và Anna liên thủ nấu xong, bày ở trên bàn.

Mọi người ngồi quanh bàn ăn, nhà của Cố Tịch Dao lâu rồi không có náo nhiệt như vậy rồi. Cô ôm Cửu Cửu ở trong lòng mình.

Cô bé chớp chớp đôi mắt to long lanh, chỉ vào Lạc Kiều nói: “Mama, chị gái xinh đẹp này là ai?”

Cố Tịch Dao khẽ mỉm cười: “Cửu Cửu sao lại quên mất dì Kiều Kiều rồi? Dì ấy không phải rảnh là đến thăm con hay sao?”

Lạc Kiều khẽ mỉm cười nhìn Cửu Cửu nói: “Cửu Cửu, dì có một khoảng thời gian không đến thăm cháu rồi, khi dì đến thăm cháu, cháu vẫn ở trong nôi đó.”

Cửu Cửu lẩm bẩm nói: “Dì xinh đẹp.”

Anna ở một bên, cố ý giả bộ có hơi tức giận, nhìn Cửu Cửu nói: “Ha, dì ấy là dì xinh đẹp, vậy dì không phải sao?”

Cửu Cửu nhìn Anna, cái đầu nhỏ khẽ xoay chuyển tìm từ: “Dì Anna, dì cũng rất xinh đẹp, chỉ có điều dì xinh đẹp đẹp hơn một ít.”

Cố Tịch Dao lúc này cũng bắt đầu trêu Cửu Cửu: “Tiểu bảo bối, mẹ với dì Anna còn cả dì xinh đẹp, ba người ai đẹp nhất?”

Cửu Cửu lúc này không có cần suy nghĩ, ôm chầm lấy mẹ: “Mama đẹp nhất.”

Lời này nói ta chọc mọi người cười to một trận. Cố Tịch Dao hôn má Cửu Cửu.

Lúc này, Cửu Cửu lại nhìn thấy Lạc Hàn.

Có lẽ là Lạc Hàn trông tương đối khó gần, không giống mẫu hình như Vân Chi Lâm. Cô bé có hơi sợ.

Cắn ngón tay nhỏ nhỏ của cô bé, ghé sát tai của Cố Tịch Dao hỏi: “Mama, chú này là ai?”

Còn chưa đợi Cố Tịch Dao nói, Lạc Hàn đã tự giới thiệu mình rồi: “Cháu có thể giống như anh trai Dương Dương gọi chú là ‘thầy giáo’.”

“Thầy giáo?” Từ này Cửu Cửu vẫn là lần đầu tiên nghe thấy, cô bé hiếu kỳ nhìn Lạc Hàn nói: “Thầy giáo có giống chuột không?”

Vừa dứt lời, lại chọc mọi người cười một trận.

Trình Trình giải thích cho Cửu Cửu: “Thầy giáo là dạy chúng ta làm đứa trẻ ngoan, chuột làm cho thành đứa trẻ hư.”

Cậu nhóc nói với Cửu Cửu như vậy, cô bé rất dễ liền hiểu được: “Ồ cũng muốn thầy giao dạy em làm đứa trẻ ngoan.”

Lạc Hàn khẽ mỉm cười: “Được, khi chú dạy cho Dương Dương, cháu cũng đến nghe thử.”

Trong tay Dương Dương gắp một miếng sườn chua ngọt, nhìn Cửu Cửu nói: “Anh là học sinh của thầy Lạc, em đến sau, em nên gọi anh là đại sư huynh.”

Cửu Cửu nhíu mày nhìn Dương Dương: “Anh không phải là đại sư huynh, em xem trên TV, đại sư huynh trong đó đều phải kết hôn với tiểu sư muội. Nhưng em không muốn gả cho anh.”

Cửu Cửu thật sự mỗi lần nói đề phát ra những lời kinh người, chọc mọi người đều sắp không nổi cơm nữa. Trong nhà có mấy bảo bối như thế, ngày tháng trôi qua không vui vẻ cũng khó.
 
Chương 1431


Chương 1431

Cố Tịch Dao dùng đũa gắp một miếng thịt sốt cho Lạc Kiều: “Kiều Kiều, đây là thịt sốt cậu thích ăn nhất, đây coi như tiếp đãi cậu rồi.”

“Cảm ơn…” Lạc Kiều mỉm cười cầm bát đón miếng thịt.

Miếng thịt đỏ óng, tỏa ra mùi hương mê người, khiến Lạc Kiều nhìn mà nước miệng sắp chảy ra rồi.

“Thật sự lâu lắm không có ăn được món Dao nấu rồi, thật sự nhớ chết tớ rồi.” Lạc Kiều nói rồi, không chần chừ mà cầm đũa gắp miếng thịt cho vào trong miệng.

“Ừm… Mùi vị này thật là…” Lạc Kiều vốn dĩ mỉm cười đến mức lông mày cong cong, lập tức nhíu mày lại, sau đó trong cổ giống như mắc thứ gì đó, đột nhiên có cảm giác muốn nôn.

Cô ta bịt miệng lại vội vàng đứng dậy, nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh.

Anna thấy là lạ nhìn sang Cố Tịch Dao: “Lạc Kiều cô ấy bị sao thế? Có phải thịt này có vấn đề gì không?”

Cố Tịch Dao cũng cảm thấy hơi lạ, cô gắp một miếng bỏ vào trong miệng. Mùi vị không có vấn đề, thịt cũng ngon mà.

Vì thế cô giao Cửu Cửu cho Anna, sau đó nói với những người khác: “Mọi người ăn trước đi, tôi đi xem thử, có lẽ vừa về thân thể có hơi không thoải mái.”

Cô cầm một cái ly, rót ít nước ấm.

Đi đến nhà vệ sinh, lúc này Lạc Kiều vẫn đang bò ra nôn ở bồn cầu.

Cố Tịch Dao đưa nước cho Lạc Kiều: “Cậu súc miệng trước đi. Có phải mùi vị của thịt tớ làm có chỗ nào không đúng không?”

Lạc Kiều cầm ly nước súc miệng, sau đó dùng tay lau miệng: “Dao, thịt cậu làm không vấn đề. Chỉ có điều gần đây, hình như tớ vừa ăn đồ hơi có dầu mỡ thì sẽ có phản ứng như vậy. Chắc là làm việc mệt quá rồi, ăn không được mấy thứ này.”

Cố Tịch Dao nhíu mày suy nghĩ, đột nhiên có một suy nghĩ chạy trong đầu cô.

Cô đóng cửa nhà vệ sinh lại, nhỏ giọng hỏi Lạc Kiều: “Cậu mấy tháng chưa có kinh rồi?”

Lạc Kiều ngẩng đầu kỳ lạ nhìn Cố Tịch Dao, cô ta đứng thẳng người nhíu mày suy nghĩ: “Hình như hai ba tháng rồi.”

Cô ta vừa nói đến đây, lại nhìn sang Cố Tịch Dao: “Ý của cậu là…” Nói đến đây, cô ta vội xua tay nói: “Dao, chuyện này sao mà có thể, tớ luôn giữ thân trong sạch, tám phần là vì tớ làm việc quá mệt nên mới như thế.”

Cố Tịch Dao cô là người từng trải, chuyện khác có lẽ nhìn không chuẩn, nhưng chuyện này chắc chắn tám chín phần không sai.

Cô hỏi Lạc Kiều: “Khoảng thời gian này cậu giữ thân trong sạch không có quan hệ, nhưng cậu nghĩ đến ba tháng trước hay chưa?”

Có lẽ Lạc Kiều thật sự quên rồi, hoặc cô ta đang giả ngốc: “Ba tháng trước? Tớ sao không có nhớ gì.”

Cố Tịch Dao đi đến trước mặt cô ta, nhìn vào mắt của cô ta từ từ nói: “Ba tháng trước, chúng ta có phải có một lần uống nhiều không…”

Câu nói này nhắc nhở Lạc Kiều, cô ta buồn bực vỗ đầu: “Tớ nhớ lần đó gọi mấy người đến… Trời ạ, tớ rốt cuộc làm cái gì vậy.”

Cố Tịch Dao che miệng cố gắng kiềm chế bản thân hốt ra.
 
Chương 1432


Chương 1432

Kiều Lạc nhíu mày nhìn Cố Tịch Dao: “Tớ đã như này rồi, cậu không giúp tớ nghĩ cách thì thôi, còn vui khi người ta gặp họa, cậu rốt cuộc có phải là bạn tốt của tớ không hả?”

Cố Tịch Dao vội nói: “Kiều Kiều, cậu trước tiên đừng tức giận, sự việc thật ra không có tồi tệ như cậu tưởng tượng đâu. Tối hôm đó quả thật chúng ta đều uống nhiều, cậu cũng gọi mấy người đến, nhưng đến cuối cùng, tớ thông qua điều tra, phát hiện đến cuối cùng, ở cùng với cậu chỉ có một người.”

Nói rồi, ngón tay cô chỉ vào bụng của Lạc Kiều: “Tám phần là của anh ta.”

Lạc Kiều lúc này đã gấp đến mức sắp cháy nhà rồi, hai tay cô ta nắm chặt cánh tay của Cố Tịch Dao, dùng sức lắc lắc: “Dao, nói cho tớ biết cậu điều tra được là tên khốn nào.”

Lực tay của Lạc Kiều thật ra không nhỏ, cánh tay của Cố Tịch Dao bị cô ta làm cho đau rồi: “Ài, Kiều Kiều, cậu có thể nhẹ chút không. Nếu như là người đó, cũng coi như cậu không chịu thiệt. Hơn nữa tên đó tớ thấy có khá thành thật.”

Lạc Kiều tức đến trợn mắt: “Thành thật, nếu như thành thật thì sẽ không nhân lúc tớ mơ màng mà ấy rồi.”

“Kiều Kiều, cậu đừng nói như thế, lúc đó là cậu chủ động. Nếu như nói thẳng toẹt, người ta mới là người bị ép.” Cố Tịch Dao nói.

Lạc Kiều mặt mày cay đắng nhìn Cố Tịch Dao: “Dao, cậu đừng ở đây nói bóng gió nữa, nói cho tớ biết anh ta là ai.” Nói rồi, cô ta đưa ba ngón tay ra: “Tớ bảo đảm không tìm anh ta gây chuyện, tớ làm một kẻ câm còn không được sao.”

Cố Tịch Dao mím môi đang cười lại, nhìn bộ dạng cô ta bị dày vò cũng không chọc cô ta nữa, biểu cảm rất nghiêm túc nhìn Lạc Kiều, nói: “Thật ra người này cậu cũng biết, hay ở cùng với người ba chim chết của hai bảo bối nhà tớ…”

Lạc Kiều quả nhiên vẫn coi như thông minh, Cố Tịch Dao chỉ cho gợi ý đơn giản, cô ta híp mắt lại: “Dao, người cậu nói chắc không phải là ông chú đó chứ…”

Cố Tịch Dao rất trịnh trọng gật đầu.

“Ôi…” Lạc Kiều dùng tay vỗ vào trán của mình, sau đó ngồi phịch xuống sàn nhà: “Thiết nghĩ Lạc Kiều tớ tuy không tính là chim sa cá lặn, nhưng cũng coi như dung mạo như hoa. Vậy mà lại rơi vào tay ông chú này.”

Cố Tịch Dao đứng ở một bên: “Cậu đừng mở miệng là ‘ông chú này ông chú nọ’, tuổi tác của anh ta cũng không lớn, tính cẩn thận tuổi tác của hai người hợp mà.”

Lạc Kiều ngoảnh đầu nhíu mày nhìn Cố Tịch Dao: “Cậu đừng nói thay cho anh ta, cũng không nghĩ boss của anh ta là ai, boss của anh ta bắt nạt cậu cũng không phải một hai lần rồi. Ba đứa trẻ không phải chính là cũng đến như thế hay sao.”

Cố Tịch Dao mặt mày hơi thay đổi, cẳng thẳng quay đầu nhìn về phía cửa: “Kiều Kiều, cậu nói nhỏ không được sao. Bắc Minh Quân đối xử với tớ không ra sao, nhưng Hình Uy ở bên cạnh anh ta lại không có một chút tật xấu gì. Hơn nữa tớ nhìn ra được anh ta có thể chịu trách nhiệm với cậu.”

Lạc Kiều không dễ gì đứng lên được, liền xua tay với Cố Tịch Dao: “Dao, bỏ đi. Cá tìm cá tôm tìm tôm, gần mực thì đen gần đèn thì rạng. Bỏ đi, tớ cũng không định tìm anh ta gây phiền phức gì, cũng không tìm anh đòi phí tổn thất thanh xuân. Hai ngày nữa tớ đi phá đứa bé trong bụng, coi như tớ gặp xui, xem như tớ đi trên đường không cẩn thận giẫm vào shit chó không được sao.”

Nói đến đây, Cố Tịch Dao nhìn thấy mắt của Lạc Kiều có hơi đỏ.

Trong lòng cô biết rõ, thật ra Lạc Kiều không phải thoáng như vẻ ngoài mà cô ấy tỏ ra, trên thực tế cô ta cũng là một người rất biết giữ mình.

Cố Tịch Dao thở dài, đều là họa khi uống rượu, mặc dù người sai về cơ bản là Lạc Kiều, nhưng cô lúc đó cũng vì sự thất vọng của mình mới nghĩ đến cùng nhau đi uống rượu.

Cô đưa tay vỗ nhẹ vào vai của Lạc Kiều: “Kiều Kiều, tớ cảm thấy cậu bây giờ bình tĩnh lại đã. Chuyện như phá thai không phải trò đùa. Nếu giữa hai người có duyên phận như thế, vậy không bằng thử chung sống một khoảng thời gian thử xem. Tớ không phải nói tốt cho Hình Uy đâu, thời gian dài tiếp xúc với anh ta như vậy cũng chưa thấy anh ta có tật xấu gì, nếu như làm chồng, có lẽ còn đáng tin hơn nhiều so với Bắc Minh Quân – boss của anh ta.”
 
Chương 1433


Chương 1433

Lạc Kiều lắc đầu nguầy nguậy: “Dao, mặc kệ cậu nói ông chú đó tốt như thế nào, tớ cũng không muốn vì loại chuyện này mà phải gả cho anh ta. Anh ta không phải gu của tớ, cậu có hiểu không.”

Cố Tịch Dao nhìn Lạc Kiều, khẽ thở dài: “Kiều Kiều, cậu vẫn là quá trẻ . Rất nhiều chuyện vẫn không có nghĩ thông suốt. Được rồi, tớ cũng không tranh luận với cậu nữa. Chuyện này nếu đã xảy ra rồi, vậy thì cậu nên đi nói với anh ta, đừng tự mình làm chủ có được không. Chúng ta bây giờ ra ăn cơm.”

Không lâu sau, Cố Tịch Dao dẫn Lạc Kiều từ trong nhà vệ sinh đi ra, ngồi về vị trí cũ.

Lạc Hàn quan tâm nhìn em gái, sắc mặt của anh ta rõ ràng không tốt lắm: “Em không có chuyện gì chứ?”

Lạc Kiều rất nhanh lại lộ ra nụ cười nhìn sang anh trai: “Anh đừng lo lắng quá, em không sao.” Nói rồi, cô ta cầm đũa thuận tay gắp một miếng thịt để vào trong bát của Lạc Hàn: “Ăn cơm, ăn cơm.”

Anna thật ra cũng biết chuyện gì, nhưng nếu Lạc Kiều và Cố Tịch Dao đều không muốn nhắc đến, vậy bản thân cũng đừng nhiều chuyện, tránh mọi người đều ngượng ngập, hơn nữa dù sao còn có tụi nhỏ ở đây.

Bắc Minh Quân lúc này đang ở trong phòng ăn của nhà tổ nhà Bắc Minh, đồ ăn vẫn phong phú như vậy, nhưng lại chỉ có anh và Phỉ Nhi.

Anh vừa nghĩ đến chuyện sáng nay, nhất là thái độ lạnh lùng của Cố Tịch Dao đối với mình thì cảm thấy không có khẩu vị gì cả.

Gắp ít đồ ăn, sau khi ăn hai miếng thì cảm thấy ngang bụng.

“Keng”

Anh ném đôi đũa nên bàn, đây gọi là ăn cơm gì chứ.

Phỉ Nhi bê bát, cẩn thận ngước mắt nhìn Bắc Minh Quân: “Quân, trong người anh không thoải mái sao? Có cần em gọi người hầu đổi một bát canh khác hoặc cái gì khác không?”

Bắc Minh Quân liếc nhìn Phỉ Nhi, thuận tay cầm một tờ khăn giấy lau miệng: “Không sao, em ăn đi.”

“Quân, em muốn lát nữa ăn cơm xong thì đi đưa bát canh gà cho bà Bắc Minh, anh có muốn đi cùng em không?” Cô ta dò hỏi Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân đứng dậy: “Em gọi lão Lý lái xe đưa mình đi. Thuận tiện nói với dì Tâm, anh gần đầy rất bận không rảnh đi thăm dì.”

Nói rồi anh xoay người rời khỏi phòng ăn.

Giang Tuệ Tâm hôm nay đã đỡ hơn một chút, ban ngày Bắc Minh Đông dùng xe lăn đẩy bà ta đi ra bên ngoài.

Bây giờ đang nói chuyện cùng với Bắc Minh Đông ở trong phòng bệnh.

Chỉ thấy cửa phòng bệnh được mở ta từ bên ngoài, Phỉ Nhi xách một chiếc hộp giữ nhiệt đi vào: “Bà Bắc Minh, cậu Bắc Minh.”

Bắc Minh Đông gật đầu với cô ta.

Nhưng sau khi Giang Tuệ Tâm nhìn thấy Phỉ Nhi, một chút cũng không vui, bà vốn dĩ còn đang mỉm cười thì lập tức tối sầm lại.

Phỉ Nhi đều nhìn thấy, nhưng không có hiểu hiện trên mặt.

Cô ta đi đến trước giường của Giang Tuệ Tâm: “Bà Bắc Minh, đây là canh gà con chuẩn bị cho dì, bệnh tình của dì vừa mới tốt lên, cần phải bồi bổ. Ngoài ra Quân nói với con, khoảng thời gian này anh ấy rất bận, không thể đến thăm dì.”
 
Chương 1434


Chương 1434

Giang Tuệ Tâm vẫn không có để tâm, Bắc Minh Đông nói: “Cảm ơn, khiến cô nhọc lòng rồi.” Nói rồi đưa tay nhận lấy hộp canh gà.

“Bà Bắc Minh, con thấy dì khí sắc hôm nay không tệ. Con nghĩ cách rất nhanh có thể khỏe lại xuất viện được rồi. Không biết dì có lời gì muốn con chuyển cho Quân không?” Phỉ Nhi vẫn mỉm cười hỏi.

Giang Tuệ Tâm nhìn Phỉ Nhi, nhướn mày: “Bảo nó bận gì thì bận, cơ thể mới là thứ quan trọng. Nhà Bắc Minh bây giờ trong trong ngoài ngoài đều phải dựa vào một mình nó chống đỡ.”

“Bà Bắc Minh, dì yên tâm đi. Đối với chuyện bên ngoài, con không giúp được, chỉ có thể để một mình Quân gánh vác, nhưng đối với nhà họ Bắc Minh, có con là được rồi.”

Phỉ Nhi dứt lời này, Giang Tuệ Tâm lập tức trợn mắt nhìn cô ta, ánh mắt đó tràn ngập địch ý.

Phỉ Nhi bị dọa giật mình.

Giang Tuệ Tâm từ từ nói: “Lời này của cô là có ý gì, lẽ nào nói việc trên dưới của nhà Bắc Minh sau này đều do cô quản! Cô cũng quá vội vàng rồi, đừng quên cô vẫn chưa có bước vào nhà Bắc Minh.”

Phỉ Nhi xua tay giải thích: “Bà Bắc Minh, dì hiểu lầm rồi, con không phải có ý này, con chỉ là muốn ở khoảng thời gian dì ở trong bệnh viện nghỉ ngơi, thay dì quản lý chuyện trong nhà, cũng vì Quân mà san sẻ chút ít sức lực của mình.”

Giang Tuệ Tâm thấy thế thì hừ một tiếng: “Hừ, tôi cá cô cũng không dám. Nếu cô đã đến đây rồi, có vài lời tôi thấy vẫn nói thẳng ra sẽ tốt hơn. Khi ông cụ còn sống, ông ấy không xem trọng hôn sự của cô và Quân, tôi cũng như thế. Nhưng Quân cương quyết muốn lấy cô, tôi tôn trọng suy nghĩ của nó, không tiếp tục nói gì nữa. Hiện nay, ông cụ đột nhiên qua đời, hôn lễ của hai người cũng không có tổ chức, vậy tôi vẫn muốn giữ cách nghĩ đó với cô.”

Phỉ Nhi vừa nghe bỗng trái tim giống như con dao cứa qua, tại sao hôn lễ của mình với Quân không được người khác coi trọng, thậm chí còn khiến người lớn có hơi phản đối.

Nghĩ đến đây mắt của cô ta bắt đầu đỏ hoe, nước mắt lưu chuyển ở bên trong.

Bắc Minh Đông thấy mẹ nói ra lời như thế, cũng hơi nhíu mày, lời này cũng quá tổn thương người khác rồi. Mặc dù anh ta cũng không có quá nhiều hảo cảm gì với Phỉ Nhi.

“Mẹ, mẹ quá mệt rồi nên nghỉ ngơi thôi.” Bắc Minh Đông nói rồi đắp chăn với Giang Tuệ Tâm, sau đó nói với Phỉ Nhi: “Cô Phỉ Nhi, xin lỗi, ba tôi đột nhiên qua đời, mẹ tôi hay nói mấy lời linh tinh, cô đừng ở trong lòng.”

Phỉ Nhi khẽ mỉm cười: “Cậu Bắc Minh, nếu ở đây đã không có chuyện gì nữa, vậy tôi đi đây.”

Ăn tối xong, Lạc Hàn cầm vali của em gái, dẫn cô ta về nhà gặp ba mẹ.

Cố Tịch Dao và Anna sau khi tiễn hai anh em họ về, cũng nghĩ đã mấy ngày không có đi thăm mẹ rồi.

Hiếm khí hôm nay có thời gian, cô quyết định đến bệnh viện một chuyến. Do bây giờ quá muộn rồi, tụi nhỏ không thể đi cùng mình, chỉ đành nhờ Anna chăm sóc bọn chúng.

Chú Khôn sau khi đưa Cố Tịch Dao về thì lái xe đi rồi, cho nên cô đi ra đầu ngõ, bắt xe.

Rất nhanh, Cố Tịch Dao đến bệnh viện. Khi thang máy cô đợi vừa mở ra, cô cất bước đi vào thang máy, thang máy khác cũng mở ra, mấy người từ bên trong đó ra.

Cố Tịch Dao vô tình ngoảnh đầu liếc nhìn, bóng dáng quen thuộc của một người phụ nữ cũng theo mọi người đi ra.

Bước chân của cô chậm lại một chút.

Cô còn chưa nhìn kỹ nhận ra là ai thì bị người đằng sau cô thúc giục: “Cô ơi, cô rốt cuộc có vào không, đừng ở đây cản đường.”

Cố Tịch Dao chỉ đành nhanh chóng vào thang máy.

Ở trong thang máy chật chội, cô cẩn thận nhớ lại người phụ nữ vừa rồi nhìn thấy.
 
Chương 1435


Chương 1435

Một lúc sau cô cuối cùng cũng nhớ ra, người này chính là Phỉ Nhi.

Cô ta đến bệnh viện chắc là đến thăm Bà Bắc Minh.

Bà Bắc Minh nằm viện rồi, bản thân có phải cũng nên dẫn tụi nhỏ đến thăm không?

Nhưng vừa nghĩ đến vụ án trên tay mình, cô khẽ thở dài. Vẫn là qua vài ngày nữa rồi nói tiếp.

Cô đến phòng bệnh VIP mà mẹ nằm, đẩy cửa ra thì nhìn thấy bác sĩ đang tiến hành kiểm tra cho mẹ.

Cô chỉ đành ở phòng quan sát chờ đợi, một lúc sau bác sĩ từ trong phòng bệnh đí ra, nhìn thấy Cố Tịch Dao đứng ở đó, khẽ gật đầu với cô: “Cô Cố.”

Cố Tịch Dao mỉm cười với bác sĩ, sau đó cũng gật đầu: “Bác sĩ, xin hỏi bệnh tình của mẹ tôi như thế nào rồi?”

Trên mặt của bác sĩ treo nụ cười, ông ta nhìn Cố Tịch Dao nói: “Bởi vì hôm nay quá muộn rồi, chúng tôi vốn dĩ định ngày mai nói tin tức tốt này cho cô. Không ngờ cô đến rồi.”

Cố Tịch Dao nghe thế thì lông mày đang nhíu lại lập tức giãn ra, xem ra hôm nay đến đúng lúc rồi.

Cô ta vội nói: “Xin hỏi bác sĩ rốt cuộc có tin tức tốt gì?”

“Bà Lục Lộ lúc sẩm tối, khi chúng tôi thay thuốc cho bà ấy, phát hiện bà ấy đã bắt đầu có ý thức, chắc rất nhanh bà ấy có thể tỉnh lại rồi.” Bác sĩ khẽ mỉm cười nói.

Cố Tịch Dao mở to mắt, cô có hơi không dám tin vào tai mình. Hai tay cô nắm chặt cánh tay mình: “Bác sĩ, xin bác sĩ nói lại lần nữa.”

Bác sĩ khẽ mỉm cười: “Tôi nói bà Lục Lộ đã bắt đầu có ý thức, tôi đoán chắc cô sẽ rất nhanh tỉnh lại. Mau đi thăm mẹ cô đi. Ha ha.”

Tin tức tốt này đến thật quá đúng lúc, cô lập tức cảm thấy mây đen đầy trời đều tản ra.

“Cảm ơn, cảm ơn bác sĩ.” Cô vội vàng xoay người đi về phòng bệnh.

Cô đến trước giường bệnh của Lục Lộ, nhìn mẹ.

Trên mặt cô mang theo nụ cười, nhưng trong mắt đã lại tràn ngập nước mắt.

Mẹ lúc này hai mắt vẫn nhắm nghiền, có thể nghe thấy hô hấp của bà ta rõ ràng rất bình ổn.

Từ từ, cô cầm chiếc ghế qua, ngồi bên cạnh giường.

Đưa tay khẽ khàng nắm lấy một tay của Lục Lộ.

“Mẹ, con là Dao. Hôm nay nghe thấy bác sĩ nói mẹ đã bắt đầu có ý thức. Mặc dù không biết mẹ còn phải đợi bao lâu mới có thể tỉnh lại, nhưng con thật sự rất vui.”

Cố Tịch Dao nói rồi, nước mắt cuối cùng cũng rơi xuống.

Sau khi cô đưa tay lau sạch nước mắt, sau đó lại nở nụ cười: “Mẹ, mẹ có biết không, tiểu bảo bối đã được đón về rồi. Mẹ bây giờ đã có hai cháu trai một cháu gái rồi. Hai ngày nay con đang bận xử lý một vụ án, đợt hai ngày nữa con dẫn tụi nhỏ đến thăm mẹ có được không…”

Cố Tịch Dao ở trong phòng bệnh nói chuyện với Lục Lộ, lúc này cửa phòng bệnh bên ngoài mở hé ra một khe. Có một đôi mắt thông qua khe hở nhìn vào bên trong.

Mặc dù không nghe thấy bên trong nói cái gì, nhưng nhìn ra được Cố Tịch Dao ở bên trong có bộ dạng rất thân mật với người phụ nữ nằm trên giường.

Một lúc sau, tiếng bước chân trên hành lang truyền đến, người đó lại đóng cửa phòng lại, kéo chiếc mũ lưỡi chai xuống thấp.
 
Chương 1436


Chương 1436

Hai tay đút vào trong túi từ từ rời khỏi.

Tất cả mọi chuyện, Cố Tịch Dao ở bên trong hoàn toàn không biết, cô tiếp tục nói chuyện với Lục Lộ.

Có lẽ sự thật lòng của cô cảm động ông trời, hoặc là tình thân không thể bối bỏ tồn tại giữa hai mẹ con cô.

Khi một giọt nước mắt của Cố Tịch Dao nhỏ lên mu bàn tay đã lão hóa của Lục Lộ.

Ngón tay của bà ta hơi run lên.

Cố Tịch Dao mới đầu tưởng là ảo giác, nhưng khi cô kinh ngạc phát hiện khóe mắt của Lục Lộ chảy ra nước mắt.

Khi cô đang rơi lệ, đôi mắt ở dưới mí mắt cũng không ngừng đảo.

Cố Tịch Dao vui mừng, dùng tay lau nước mắt của mình đi, sau đó lại đưa tay lau nước mắt nơi khóe mắt của Lục Lộ.

“Mẹ! Mẹ! Mẹ có phải đã nghe thấy giọng của con hay không, mẹ có thể mở mắt nhìn con được không, con đã đợi ngày này thật sự rất lâu rồi.”

Dưới lời kêu gọi không ngừng của Cố Tịch Dao, Lục Lộ cuối cùng từ từ mở hai mắt ra.

Cố Tịch Dao vui mừng nhìn mẹ, sau đó đưa tay ấn vào chuông khẩn cấp.

Rất nhanh, bác sĩ từ trong phòng quan sát đi vào phòng bệnh.

“Bác sĩ, quay đâu xem. Mẹ tôi bà ấy đã tỉnh rồi.”

Cố Tịch Dao nói rồi, lại gọi khẽ Lục Lộ hai tiếng: “Mẹ, mẹ, con là Dao.”

Bác sĩ đến bên cạnh Cố Tịch Dao: “Cô Cố, xin cô hãy tránh ra một chút, tôi kiểm tra cho bà ấy.”

Cố Tịch Dao vội tránh người ra.

Bác sĩ sau khi kiểm tra cẩn thận xong, quay đầu nói với Cố Tịch Dao: “Chúc mừng cô Cố, tôi vừa kiểm tra cho bà ấy, bà ấy bây giờ đã tỉnh rồi, có điều do bà ấy hôn mê suốt, các chỉ số của não bộ và cơ thể có thể còn chưa khôi phục hoàn toàn, vẫn cần một chút thời gian.”

”Bác sĩ, vậy tôi có thể nói với mẹ mấy câu không?” Cố Tịch Dao mong chờ nhìn bác sĩ.

”Có thể, có điều không thể quá lâu, giờ bà ấy còn hơi yếu.”

Cố Tịch Dao liền vội vàng đến bên cạnh mẹ, nắm chặt tay bà,

Lúc này, Lục Lộ đã mở mắt hoàn toàn. Lúc bà ta nhìn thấy Cố Tịch Dao, miệng liền giật giật.

”Mẹ, mẹ đừng gấp, từ từ nói. Con đang ở cạnh mẹ.”

Thân thể Lục Lộ thực sự quá yếu, há miệng không nói được lời nào. Bà cử động ngón tay một cách khó khăn.

Cố Tịch Dao vội vàng đem tay bà ta đặt lên mặt mình: ”Mẹ, không phải mẹ muốn sờ mặt con ư? Chúng ta xa nhau nhiều năm như vậy, con cũng giống mẹ, đã chờ đợi giây phút này lâu lắm rồi.”

Nói đến đây, nước mắt Cố Tịch Dao chảy xuống. Cô vội lau nước mắt rồi nở nụ cười: ”Nhưng bây giờ thì tốt rồi, mẹ tỉnh lại rồi, con tin là chúng ta sẽ về nhà, vui vẻ hạnh phúc với bọn trẻ sớm thôi.”

Lục Lộ lại chạy nước mắt, khóe miệng run run. Bà sao lại không muốn ngày đó đến sớm cơ chứ.

Đúng lúc đó, một chiếc Audi a6 màu trắng phóng nhanh trên con phố nhộn nhịp của thành phố A.

Lái xe là người đàn ông đội mũ lưỡi trai, lúc này anh ta đang lái xe về phía khu biệt thự sang trọng của thành phố A.

Khu biệt thự này là dinh thự Cẩm Thượng nổi tiếng nhất địa phương.
 
Chương 1437


Chương 1437

Những người có thể sống ở đây đều giàu có, địa vị cao quý.

Họ Bắc Minh thực ra có thể dễ dàng có một chân tại đây, nhưng Bắc Minh Chính lúc đó không nỡ bỏ nhà cũ mà tổ tông để lại, nên đã không ở lại đây.

Xe dừng trước cửa khu biệt thự, bảo vệ mang súng đi đến trước xe.

Cửa kính xe từ từ hạ xuống, bảo vệ chui đầu vào xe nhìn sau đó nói với người đàn ông đội mũ lưỡi trai: ”Xin xuất trình thẻ thông hành.”

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai lật tấm che nắng xuống, lấy chiếc thẻ thông hành trong đó ra đưa cho bảo vệ xem.

Người bảo vệ quay lại buồng trực rồi nhấn công tắc mở.

Thanh kim loại chặn đầu xe Audi từ từ nâng lên.

Sau đó người đàn ông đội mũ lưỡi trai lái vào tiểu khu.

Sau hai ba lần rẽ, anh ta dừng lại ở giữ căn nhà bốn tầng đối diện đài phun nước.

Lúc này, cánh cửa lớn mở ra, một người đàn ông đầu trọc mặc vest đen bước ra.

Sau khi thấy người đàn ông đội mũ lưỡi trai bước ra từ trong xe, anh ta thấp giọng nói một câu: ”Ông chủ đang đợi cậu ở bên trong.”

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai gật đầu, sau đó chỉnh lại quần áo và mũ đội trên đầu.



Người đàn ông đội mũ lưỡi trai đi theo người đàn ông trọc đầu, qua đại sảnh được tranh trí công phu, dọc theo cầu thang gỗ rồi lên tầng 2.

Họ đi dọc theo hành lang đến căn phòng cuối cùng trên tầng 2.

Người đàn ông đầu trọc đứng ở cửa, chỉnh lại quần áo của bản thân sau đó giơ tay khẽ gõ cửa.

Một lúc sau, anh ta nắm tay cầm và mở cửa ra.

Anh ta nói với người đàn ông đội mũ lưỡi trai: ”Ông chủ đang ở trong, cậu vào đi.”

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai gật đầu rồi cất bước vào trong.

Sau khi anh tiến vào, cửa phòng liền bị người đàn ông đầu trọc đóng lại.

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai lách qua một tấm bình phong phong thủy được chế tác tinh xảo, anh nhìn thấy một người đàn ông hơi lớn tuối ngồi sau chiếc bàn làm việc bằng gỗ trông vô cùng tức giận.

Một tẩu thuốc bằng gỗ dương liễu quý giá được đặt thẳng đứng trên một cái giá chuyên dụng.

”Con đến rồi à, ngồi đi.” Người đàn ông cúi đầu, đang cầm bút duyệt giấy tờ.

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai gật đầu, giơ tay kéo một chiếc ghế ngồi gần bàn làm việc.

”Hôm nay con đến đây có chuyện gì đặc biệt không?” Người đàn ông nói rồi cầm lấy một chiếc bình đất sét trên bàn uống mộ ngụm trà.

Người đàn ồn đội mũ lười trai mỉm cười: ”Thầy, thầy bảo con điều tra người phụ nữ tên Cố Tịch Dao, hôm nay có tiến triển mới rồi. Chỉ có điều con lại tình cờ tra ra được một người khác.”

”Một người khác ư?”

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai gật đầu, sau đó nói: ”Thầy, thầy còn nhớ năm đó chúng ta ở thành phố S, thầy nói gặp được một người, hình như là cố nhân lâu rồi chưa gặp lại.”
 
Chương 1438


Chương 1438

Người hút tẩu thuốc gật đầu: ”Đúng là có chuyện như thế, chỉ có điều sau này không tìm được bà ấy nữa.” Nói đến đây, ông từ từ nâng bình trà, vẻ mặt trầm tư.

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai nói: ”Đúng thế, thực ra hôm đó chúng ta còn có thể tìm được bà ấy. Thầy, thầy có nhớ lúc đó chúng ta ta đi trên một giao lộ, thấy một vụ tai nạn xe cộ không?”

Người hút tẩu thuốc gật đầu: ”Lúc đó chúng ta lo tìm người, hơn nữa không muốn dính vào mấy chuyên phiền phức nên chúng ta đã bỏ đi.”

”Thầy, hôm nay lúc con điều tra Cố Tịch Dao, phát hiện ra cô ta đến khu VIP của bệnh viện trung ương thăm một bệnh nhân, sau đó con tìm được một tấm ảnh trong thông tin điều trị nội trú của bệnh viện.” Người đàn ông đội mũ lưỡi trai nói rồi lấy một bức ảnh ra từ túi áo khoác, đặt nó lên bàn.

Người đàn ông hút tẩu thuốc đưa tay nhận lấy bức ảnh, tỉ mỉ phân tích một hồi.

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai nói tiếp: ”Người trong ảnh là Lục Lộ, là một ca sĩ hết thời ở thành phố S, có điều cũng từng siêu hot một thời.”

Chỉ thấy tay cầm tấm ảnh của ông bắt đầu run lên, rõ ràng ông rất kích động: ”Lục Lộ…Lục Lộ.” Người đàn ông hút tẩu thuốc chậm rãi nhớ kĩ cái tên mà ông thấy vô cùng quen thuộc và thân thiết: ”Đúng, đúng, là bà ấy!”

”Thầy, thực ra bà ấy chính là người bị tai nạn xe hôm đó ở thành phố S. Mới vừa rồi bà ấy được chuyển đến bệnh viện trung ương.

Người hút tẩu thuốc cười khổ: ”Không ngờ thầy cố gắng tìm bà ấy như thế, nhưng cũng không nghĩ được ra bà ấy lại gần mình như vậy.”

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai đó chút trầm ngâm nói: ”Thầy, con còn tra ra được một tin ngoài ý muốn khác: Người phụ nữ tên Cố Tịch Dao kia, có quan hệ mẹ con với Lục Lộ.”

Người hút tẩu thuốc ngẩng đầu, cau mày nhìn người đàn ông đội mũ lưỡi trai trước mặt: ”Quan hệ mẹ con ư?”



Người đàn ông đội mũ lưỡi trai gật đầu xác định: ”Con tra ra được từ giấy tờ nhập viện.”

Người đàn ông hút tẩu thuốc cầm tầu thuốc qua, hít một hơi thật sâu nói: ”Nếu đã thế thì con lại tra xem trong nhà người tên Lục Lộ này còn ai, thầy muốn biết rõ tình hình của bà ấy chút.”

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai gật đầu: ”Thầy không cần nói, con đã tra thông tin của bà ấy rồi, bà ấy vẫn luôn độc thân. Trước kia từng có một đứa con nhưng không biết vì sao không còn nữa. Bà ấy vẫn ở thành phố A, kiếm sống bằng ca hát, sống rất cực khổ.”

Người hút tẩu thuốc nghe xong báo cáo của người đàn ông đội mũ lưỡi trai, nhìn bức ảnh trong tay rồi chậm rãi nói: ”Tôi thực xin lỗi bà, để bà hơn nửa đời người chịu khổ cực rồi.”

Sau đó ông nói với người đàn ông đội mũ lưỡi trai một cách trịnh trọng: ”Vì đảm bảo an toàn, con vẫn nên điều tra kĩ lại xem người phụ nữ tên Cố Tịch Dao kia với Lục Lộ có thực sự là quan hệ mẹ con không.”

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai gật đầu: ”Con biết rồi thầy.”

Người đàn ông hút tẩu thuốc khoát tay: ”Được rồi, không còn chuyện khác nữa rồi, con về đi. Nhớ chuyến này phải làm ổn thỏa chút. Còn nữa, theo dõi Bắc Minh Quân xem hướng đi gần đây của cậu ta.”

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai mỉm cười: ”Thầy, con đoán là mấy ngày nay Bắc Minh Quân bận rồi, giờ đang mở vụ kiện rồi.”

”Hửm? Sao lại nói thế?”

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai nói tiếp: ”Là chuyện mà hôm Bắc Minh Chính mất, cậu ta có xảy ra mâu thuẫn với một tên phóng viên, cậu ta phá hỏng thiết bị cuả người ta.”
 
Chương 1439


Chương 1439

”Hừ, không phải là làm hỏng một cái thiết bị thôi ư, sau có thể khiến cậu ta ra tòa được.” Người đàn ông hút tẩu thuốc nhìn học trò của mình.

”Thầy à, thầy nhìn người rất tinh tường, vốn không phải chuyện này. Nhưng sau khi để Bắc Mịnh Khởi Hiên xen vào thì mọi chuyện lại khác rồi. Giờ chuyện này đã ồn ào đến tòa án, hơn nữa sắp bắt đầu rồi.”

Người đàn ông hút thuốc chậm rãi nói: ”Không cần nói, chuyện này chắc chắn là con sắp xếp rồi.”

”Ha ha, con chỉ làm theo lời thầy mà thôi. Nhưng một vấn để khó giải quyết khác lại xuất hiện, vẫn là liên quan đến người phụ nữ tên Cố Tịch Dao kia.”

Người đàn ông hút tẩu thuốc cau mày: ”Sao chuyện này lại liên quan đến con bé?”

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai lắc đầu: ”Là thế này, Bắc Minh Quân không dùng luật sư của công ty mình mà cố tình tìm đến một công ty luật ít tên tuổi. Còn Cố Tịch Dao thì làm việc trong công ty luật này. Hơn nữa bọn họ đã thỏa thuận xong, cô ta và một luật sư khác sẽ chịu trách nhiệm về vụ kiện của Bắc Minh Quân.”

”Ừ…” Người đàn ông hút tẩu thuốc nghĩ ngợi một lúc: ”Mặc kệ có phải con bé đứng về phía Bắc Minh Quân hay không, vụ kiện này ta phải thắng cậu ta nghe chưa?”

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai gật đầu: ”Thầy yên tâm đi. Con cũng đã phân tích qua vụ kiện này rồi, trừ khi họ chứng minh được tờ báo đó có bản ghi chép xấu mới có thể lật lại. Nhưng con sẽ không để bọn họ tìm được nhược điểm trong chuyện này đâu.”

”Tốt, con cứ làm vậy đi.” Người đàn ông hút tẩu thuốc nói rồi nhổ một cọng tóc trên đầu mình xuống đưa cho học trò của mình.

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai nghi hoặc: ”Thầy, đây là…”

Người đàn ông hút tẩu thuốc nói: ”Nếu con nghiệm chứng được Cố Tịch Dao là con ruột của Lục Lộ, vậy con tìm cách xác minh quan hệ giữa con bé và thầy. Nhớ, chuyện này nhất định phải giữ bí mật, không thể để người khác biết hiểu không?”



Người đàn ông đội mũ lưỡi trai gật đầu: ”Sư phụ đừng lo, con có chừng mực mà.” Nói xong anh ta lấy ra một túi nhựa cỡ nhỏ, để tóc vào trong, bọc trong quần áo trên người.

Sau đó anh ta nhanh chóng lái xe rời khỏi biệt thự.

Người đàn ông hút tẩu thuốc cầm ảnh Lục Lộ nhìn một lúc lâu, trong mắt hiện lên một tia nhu hòa.

”Lục Lộ, anh đã tìm em 20 mấy năm rồi, đây là trời không phụ lòng người, cuối cùng cũng để anh tìm được em rồi.”

Người đàn ông hút tẩu thuốc đứng dậy cầm bức ảnh từ từ bước ra khỏi thư phòng.



Lúc Lộ đã tỉnh lại, Cố Tịch Dao rất vui, cô ở với mẹ rất lâu, mãi đến khi mẹ ngủ say cô mới về nhà.

Lúc này bọn trẻ đều đã ngủ, chỉ có Anna vẫn đang đợi cô.

Cố Tịch Dao không kiềm chế được sự phấn khích của mình nên liền nói vói Anna chuyện mẹ đã tỉnh lại.

Anna cũng mừng thay cho cô.

Hôm sau, Cố Hạnh Nguyện đi làm, vẻ mặt hồng hào.

Cô cũng mua một ít hoa quả gần đó, đưa đến phòng luật sự: ”Các bạn đồng nghiệp, hôm nay tôi mời mọi người ăn hoa quả.”

Vân Chi Lâm cầm một tách cà phê mới pha, chậm ra bước ra khỏi phòng trà.
 
Chương 1440


Chương 1440

Một tay anh bưng đ ĩa, tay kia cầm chiếc thìa nhỏ không ngừng khuấy: ”Ha ha, Dao Dao, hôm nay gặp chuyện gì tốt thế, lẽ nào vụ án có tiến triển?”

Cố Tịch Dao nhìn Vân Chi Lâm mỉm cười lắc đầu: “Vụ án thực ra không có chút tiến triển nào, nhưng tối qua em đi thăm mẹ, bà cuối cùng đã tỉnh lại rồi!”

Những đồng nghiệp khác đang ngồi đó đều ào ào nói với cô: “Chúc mừng cô nhé, mong mẹ cô sớm ngày khỏe lại.”

Cố Tịch Dao vui vẻ gật đầu với họ: “Cảm ơn lời chúc của mọi người.”

Vân Chi Lâm nghe thấy cũng rất kinh ngạc: “Dì cuối cùng đã tỉnh lại rồi, ngày tháng tốt lành của em sắp đến rồi.”

Chính vào lúc mọi người thay phiên chúc mừng cô, chỉ có một người ngồi trong phòng làm việc, vùi đầu lật hồ sơ, ông ta nhíu chặt mày, nát óc suy nghĩ cách cãi thắng vụ kiện.

Người này chính là luật sư Vương, ông ta căn bản không chút đếm xỉa chuyện của Cố Tịch Dao.

Thực ra Cố Tịch Dao cũng phát hiện ông ta, tiện tay cầm quả táo đi tới cạnh phòng của ông ta, đưa quả táo cho ông ta.

Luật sư Vương nhìn nhìn, lạnh nhạt nói: “Cảm ơn ý tốt của cô, nhưng tôi không thích ăn.” Nói xong, ông ta lại tiếp tục vùi đầu đọc hồ sơ.

Cố Tịch Dao bị phớt lờ, cô rất rõ ràng luật sư Vương vì chuyện gì. Làm trợ lý của ông, cô cũng chỉ đành ngồi về chỗ của mình bắt đầu làm việc.

Bây giờ muốn cãi thắng vụ kiện này thì cần tiến hành điều tra công ty Giải Trí Mới.

Cố Tịch Dao nghĩ tới đây, vội thu dọn đồ của mình vào túi, sau đó đi tới phòng ngăn của luật sư Vương, nói: “Tôi cảm thấy chúng ta phải đi điều tra công ty Giải Trí Mới một chút, có lẽ có thể có bước đột phá cho vụ án.”

Luật sư Vương ngẩng đầu nhìn cô: “Tôi cũng từng nghĩ ra tay từ công ty đó, chỉ là tôi đã tra tin tức liên quan tới họ trên mạng, không có tin tức tiêu cực nào.”

Cố Tịch Dao lại cho rằng cách nói của ông rất gượng ép: “Luật sư Vương, chẳng lẽ trên mạng không đưa tin thì họ thật sự sạch sẽ sao. Tôi tin, chỉ có đi điều tra, chân tướng mới nổi lên mặt nước.”

Luật sư Vương khinh thường liếc nhìn cô: “Cô Cố, cô bây giờ chỉ là trợ lý luật sư mà thôi, còn thiếu rất nhiều kinh nghiệm. Tôi không cần cô tới nói cho tôi biết tôi nên làm thế nào.”

Phòng ngăn của luật sư Vương thực ra cách phòng làm việc của Vân Chi Lâm không xa, cuộc đối thoại giữa cô và luật sư Vương anh đều nghe thấy.

Anh khẽ nhíu mày, đặt hồ sơ vụ án đang xử lý trong tay xuống, ra khỏi phòng làm việc, nói với luật sư Vương và Cố Tịch Dao: “Hai người đều đến phòng làm việc của tôi một chút.”

Luật sư Vương lườm Cố Tịch Dao, giống như đều do cô liên lụy tới ông ta vậy.

Cố Tịch Dao không để ý, cô cảm thấy phương án của mình hoàn toàn có thể dùng được. Chỉ là luật sư Vương còn đang để bụng chuyện hôm qua, cho nên nhắm vào mình mà thôi.

Vân Chi Lâm ngồi về ghế làm việc của mình, không bao lâu sau, hai người xuất hiện trước mặt anh.

Anh nhíu chặt mày nhìn hai người trước mặt: “Tôi đã nghe thấy hết những lời vừa rồi của hai người. Quan điểm của hai người đều không phải không có lý, nhưng tôi hi vọng cuộc tranh luận giữa hai người đều thành lập trên cơ sở thúc tiến tình tiết vụ án, mà không phải vì chút ân oán hôm qua.”

Cố Tịch Dao hiểu rõ ý của anh: “Chi Lâm, em vẫn kiên trì với quan điểm của mình, chỉ ở phòng làm việc thì không thể giải quyết được bất kỳ vấn đề nào.”

“Quan điểm của cô Cố tôi không phủ nhận, nhưng suy nghĩ của cô ấy tôi đã từng nghiệm chứng rồi, nếu lại tự mình đi nghiệm chứng, tôi cảm thấy đó chỉ là lãng phí thời gian.” Luật sư Vương cũng nói chuyện không chút nể mặt.
 
Chương 1441


Chương 1441

Vân Chi Lâm nhìn hai người, thật lâu sau mới mở miệng: “Hai người đều đã có ý kiến của riêng mình, vậy tôi có một cách rất đơn giản. Hai người đều là vì vụ án này, vậy không ngại chia ra hai bên cùng hành động, đi làm theo suy nghĩ của bản thân. Đến lúc đó xem xem rốt cuộc quan điểm của ai chính xác.”

Nói tới đây, Vân Chi Lâm chậm rãi đứng dậy: “Các anh chị, thời gian cho vụ án này đã không còn nhiều nữa, tôi hi vọng mọi người có thể nắm chắc một chút.”

Cố Tịch Dao rất rõ tâm trạng Vân Chi Lâm lúc này, cô gật đầu: “Anh đã nói vậy, vậy em và luật sư Vương sẽ tự đi làm theo suy nghĩ của chúng em.”

Luật sư Vương liếc nhìn cô: “Xem ra cũng chỉ có thể như vậy, mặc dù quan điểm của chúng ta bất đồng, nhưng tôi vẫn hi vọng cô có thể tìm thấy chứng cứ hữu dụng. Tôi không muốn vì vụ án này mà ảnh hưởng tới tiền đồ trong giới luật sư của tôi.”

Ông ta nói chuyện vẫn như mang theo dao nhọn. Cố Tịch Dao cũng không chút yếu thế, lập tức đáp trả: “Suy nghĩ của tôi và ông giống nhau.”

Nói xong, hai người xoay người ra khỏi phòng làm việc.

Vân Chi Lâm vươn tay xoa mạnh mặt mình, vì tranh đấu với Bắc Minh Quân, lựa chọn hai người họ làm cộng sự, lựa chọn này rốt cuộc là đúng hay sai đây?

Cố Tịch Dao xách theo túi của mình ra khỏi văn phòng.

Sau khi lên xe, cô lấy từ trong túi ra một mảnh giấy đưa cho chú Khôn rồi nói: “Chú Khôn, chú đưa con đến chỗ này.”

Chú Khôn cực kỳ quen thuộc đường lớn ngõ nhỏ ở thành phố A, có thể nói là một bản đồ sống. Ông cúi đầu nhìn địa chỉ rồi nói: “Cô thắt chặt dây an toàn, chúng ta xuất phát nhé.”

Công ty Giải Trí Mới tọa lạc tại khu giải trí đầu đông nam thành phố A, đây là một công ty thành lập chưa tới năm năm, chuyên đưa tin tức nổi cộm về minh tinh và những người trong giới.

Kỹ thuật lái xe của chú Khôn không phải khen nữa, chiếc BMW M6 màu đỏ nằm trong tay ông như cá gặp nước, uyển chuyển xuyên qua đường lớn chen chúc.

Không mất bao nhiêu thời gian, xe đã dừng lại trước cửa lớn tòa nhà văn phòng công ty Giải Trí Mới.

Cố Tịch Dao xuống xe, lúc cô chuẩn bị một mình đi vào, chú Khôn mở cửa sổ xe hỏi một câu: “Cô ơi, có cần tôi vào cùng cô không?”

Cố Tịch Dao lắc đầu, mỉm cười nói: “Chú Khôn, không cần đâu. Con chỉ vào làm chút việc, lát nữa sẽ ra.”

Nói xong, cô xoay người bước vào tòa nhà văn phòng.

Trong đại sảnh tòa nhà, thật sư không ít người, bước chân tới tới lui lui rõ ràng khá vội vã.

Trên tường thang máy treo sơ đồ chỉ thị tên công ty và bố trí của các tầng.

Theo chỉ thị, Cố Tịch Dao đi vào thang máy, ấn nút tầng hai mươi hai.

Rất nhanh, cô đã đứng trước cửa công ty Giải Trí Mới.

Chỉ thấy công ty này không quá nhiều người, hơn nữa nhìn thế nào cũng không giống miêu tả trong hồ sơ vụ án, là một công ty lớn rất có quy mô.

Xem ra vụ án này thật sự rất đáng ngờ.

“Chào cô, xin hỏi cô tìm ai?”

Chính vào lúc Cố Tịch Dao suy nghĩ rốt cuộc có nên vào không, vào rồi thì nói thế nào, thì bỗng nhiên một giọng nữ từ phía sau cô truyền tới.

Cô sợ hãi bất giác rùng mình, vội xoay người sang, nhìn thấy người phụ nữ đeo bảng tên, sửa soạn vô cùng yêu kiều đang đứng phía sau cô, cô ta nhìn cũng chỉ tầm hai mấy tuổi.
 
Chương 1442


Chương 1442

Cố Tịch Dao liếc nhìn bảng tên của cô ta, tên bên trên là: Tiểu Thiến.

Thế là cô vội lộ mỉm cười: “Chào cô, tôi tới ứng tuyển vị trí cải biên nội dung.”

Nói rồi, cô lấy tài liệu trong túi ra, phần sơ yếu lý lịch ngụy tạo đã chuẩn bị sẵn trước đó.

Thật ra cô biết được việc nơi này đang tuyển dụng cũng rất ngẫu nhiên.

Tối qua sau khi thấy mẹ ngủ rồi, cô liền đứng dậy rời khỏi bệnh viện.

Tâm trạng không tệ lắm, lúc một mình chậm rãi đi dạo trên phố, tiện tay mua tờ tuần san giải trí trước giờ chưa từng mua.

Vì cô luôn không để ý những tin tức này, sở dĩ mua nó có lẽ là vì nhất thời tâm huyết dâng trào đi.

Nội dung đăng trong tập báo này trên căn bản đều là những động thái của minh tinh nào đó, minh tinh nào đó ngoại tình, minh tinh nào đó ra mắt.

Cô tùy tiện lật đọc vài cái liền cảm thấy nhạt nhẽo. Chính vào lúc cô chuẩn bị cho vào túi thì cô bỗng nhiên nhìn thấy góc bên phải phía dưới của một trang trong đó đăng quảng cáo tuyển dụng.

Người bình thường nếu không xem kỹ thì sẽ cho rằng đây là ký hiệu chống hàng giả mà thôi.

Mặc dù là một chỗ nhỏ cỡ nắm tay, nhưng cũng đăng tin tức của mấy công ty tuyển dụng. Có tuyển ký giả, có tuyển cải biên, thậm chí còn tuyển nhân viên vệ sinh…

Thật sự nghĩ không ra người muốn ứng tuyển nhân viên vệ sinh có thể mua cái này sao. Dù sao cũng không tính là rẻ.

Tin tức tuyển dụng cuối cùng là tin muốn tuyển biên tập nội dung, chữ ký chính là công ty Giải Trí Mới.

Cố Tịch Dao vừa nhìn, bèn không áp nổi hưng phấn nho nhỏ trong lòng, cô luôn nghĩ cách làm sao mới có thể đi điều tra công ty Giải Trí Mới này, chỉ là khổ não không có cách nào hay ho.

Không nghĩ tới lại có được mà không tốn chút sức lực nào. Thế là cô có một suy nghĩ rất to gan, chính là đánh vào nội bộ công ty này, lấy tài liệu trực tiếp.

Người phụ nữ tên Tiểu Thiến đó cầm sơ yếu lý lịch trong tay cô sang, nhanh chóng lướt nhìn rồi ngước mắt nhìn cô.

Sau đó dùng nói giọng lười biếng: “Cô đi theo tôi.”

Nói rồi, cô ta đi ở phía trước, một tay đẩy cánh cửa thủy tinh lớn, bước vào trong.

Cố Tịch Dao cũng vội theo vào.

Cô và Tiểu Thiến, một trước một sau bước vào công ty Giải Trí Mới.

Cố Tịch Dao vừa đi vừa cẩn thận quan sát xung quanh.

Trong khu làm việc của công ty này, tổng cộng có khoảng hai mươi phòng ngăn, nhưng bên trong chỉ thưa thớt gần mười người.

Họ không phải nghịch máy ảnh trong tay thì chính là vài người tụm lại một chỗ ngồi trên bàn làm việc tám chuyện chém gió.

Trong đó có một người đầu trọc như du côn, anh ta đang tự đắc chém gió.

Người bên cạnh anh ta nói: “Tam Hỗn, mặc dù đại ca anh là ông chủ của chúng ta, nhưng chuyện làm lớn như vậy, còn hai ngày nữa là bên tòa án sẽ mở phiên tòa rồi. Anh chọc tới Bắc Minh Quân, chỉ sợ là không có quả ngon ăn, nghe nói phía anh ta có một đống luật sư hàng đầu, sợ rằng vụ án này không dễ cãi.”

Người đầu trọc tên Tam Hỗn đó liếc nhìn người vừa nói, sau đó mặt đầy dữ tợn nhếch mép: “Hừ, ông đây không dễ gì đợi tới một cơ hội có thể khiến công ty chúng ta nổi tiếng như vậy, sao có thể dễ dàng từ bỏ như thế. Hơn nữa, bằng chứng như núi, cho dù tên Bắc Minh Quân đó có tiền có thế, nhưng chuyện này ở trước mắt bao người, anh ta cũng không thể giảo biện. Xem như số anh ta xui đụng phải tôi đi.”
 
Chương 1443


Chương 1443

“Này này, các người còn có thời gian ở đây nói chuyện, chẳng lẽ không có chuyện làm rồi sao.” Tiểu Thiến nói rồi lườm về phía Tam Hỗn.

Tam Hỗn lập tức từ trên bàn đi xuống, lộ ra nụ cười với cô ta: “Chị Thiến à, em vừa bận xong về, không phải nghỉ ngơi một lát sao.”

Nói rồi, ánh mắt anh ta lại di chuyển tới trên người Cố Tịch Dao, đôi mắt của anh ta lập tức mở to, so với sự yêu kiều của Tiểu Thiến, Cố Tịch Dao rõ ràng càng thêm thanh lịch cao quý.

“Ui, vị này tới làm gì vậy?” Tam Hỗn lập tức đi tới cạnh Tiểu Thiến, mắt còn liên tục không ngừng đánh giá Cố Tịch Dao.

Tiểu Thiến lườm anh ta: “Đây là người tới ứng tuyển. Tôi thấy cậu vẫn là tránh xa một chút, nếu để ông chủ nhìn thấy, cậu cẩn thận gánh hậu quả.”

Tam Hỗn vừa nghe, lập tức không cợt nhã nữa, xoay người: “Được, tôi vẫn là đi làm việc của mình đi.”

Vừa rồi lúc Tam Hỗn khoác lác, lại nhắc đến ba chữ Bắc Minh Quân, cô đã đặc biệt chú ý đến anh ta. Mặc dù vụ án này là khởi tố dưới danh nghĩa công ty giải trí, nhưng mà anh ta chính là đương sự quan trọng nhất, thành bại ở trên người này rồi.

Từ dáng vẻ cà lơ phất phơ của anh ta, có thể nhìn ra được người này không phải thứ gì tốt. Xem ra nếu muốn thắng vụ kiện này của anh ta, phải dùng sức trên người anh ta rồi.

Cố Tịch Dao vừa nghĩ vừa đi theo Tiểu Thiến vào phòng chủ biên.

Quá trình nộp đơn đều vô cùng thuận lợi, nhất là bản lĩnh chữ nghĩa của Cố Tịch Dao, làm chủ biên gật đầu liên tục.

Công việc biên tập văn án này, cũng thuận lợi nhận được.

Lúc lại ra khỏi phòng tổng biên, trên người Cố Tịch Dao cũng treo thêm một tấm thẻ làm việc.

Tất cả thẻ làm việc của nhân viên công ty Giải Trí Mới, kỳ thật đều không in tên thật của mình, lý do rất đơn giản, nếu như lúc ở bên ngoài phỏng vấn xảy ra chuyện gì xung đột, tên giả kia có thể giúp bọn họ tránh được một kiếp.

Cho nên thẻ làm việc của Cố Tịch Dao tên là Tiểu Thiền.

Tiểu Thiến dẫn Mạc Hạnh Nguyện đến khu làm việc, tiếng vỗ tay vang dội, sau đó nói với người ở đây: “Chúng ta lại có một đồng nghiệp mới, chủ yếu chịu trách nhiệm công việc biên tập công tác, mọi người gọi cô ấy Tiểu Thiền là được rồi.”

Tam Hỗn đầu bóng loáng kia vỗ tay đầu tiên: “Mọi người cùng nhau hoan nghênh Tiểu Thiền gia nhập đội chúng ta, sau này là người mình rồi, ở trong giới này, nếu gặp phải chuyện gì cứ nhắc đến tên Tam Hỗn của tôi, dễ nói chuyện.”

Cố Tịch Dao liên tục gật đầu: “Lần đầu tôi làm công việc này, sau này hy vọng mọi người chỉ giáo nhiều hơn.”

Những người khác cũng hòa đồng trả lời: “Được, không vấn đề.”

Giọng điệu của Tiểu Thiến đối với Mạc Hạnh Nguyện vẫn lười biếng như cũ nói: “Ở ngành này, chúng ta có quy củ, đó là nói ít làm nhiều. Nhất là tư liệu đầu tiên của chúng ta không thể để những công ty khác biết được. Không chỉ thể, còn phải dùng đủ loại phương pháp để tìm được càng nhiều tin tức.”

Cố Tịch Dao mỉm cười gật đầu: “Cảm ơn sự nhắc nhở của cô, xin yên tâm, tôi nhất định có thể làm tốt phần công việc của mình.”

 
 
Chương 1444


Chương 1444

Tiểu Thiến gật nhẹ đầu, sau đó nói với cô: “Tôi cũng không phân chỗ cho cô, ở đây có nhiều vị trí trống như vậy, tự cô tùy tiện cho một chỗ ngồi là được rồi .”

Cố Tịch Dao gật nhẹ đầu, ngẩng đầu nhìn phần bàn trống lớn ở khu làm việc.

Những người khác còn đang mong chờ, hy vọng Cố Tịch Dao sẽ chọn vị trí gần mình. Nhưng mà cuối cùng cô lại chọn một vị trí cách Tam Hỗn không xa ngồi xuống.

Lúc này Tam Hỗn dương dương đắc ý liếc nhìn người khác, sau đó ngồi lại vị trí của mình.

Cố Tịch Dao lấy điện thoại di động ra, lén lút nhắn cho chú Khôn một tin.

Ý đại khái là bây giờ cô còn có công việc, để ông không phải đợi thêm nữa.

Sau khi gửi tin nhắn xong, cô bắt đầu lấy giấy bút bản thân chuẩn bị trước đó ra, mở máy tính trên bàn.

Ngày đầu tiên đi làm, kỳ thật không có quá nhiều chuyện. Đơn giản chỉ là Tiểu Thiến đưa bản thảo cho cô, cô lại trau chuốt một lần.

Còn có chính là có một số tư liệu gì đó để cô đi in một chút.

Rất nhanh, một ngày đã trôi qua.

Đến giờ tan làm, Cố Tịch Dao đang dọn dẹp đồ đạc trong ngăn làm việc của mình. Đột nhiên phía trên bàn làm việc của cô xuất hiện một người đầu trọc.

Tam Hỗn cười tủm tỉm nhìn Cố Tịch Dao: “Tiểu Thiền, cô là đồng nghiệp mới của công ty chúng tôi, cho nên chúng tôi quyết định mở một buổi tiệc hoan nghênh cô, chúng tôi đã đặt chỗ ở quán bar Zeus, bây giờ chúng ta qua đó đi.”

Cố Tịch Dao vừa nghe đến quán bar Zues, đây không phải là địa bàn của đồng đảng Bạch Điệp Quý của Bắc Minh Quân sao.

Nghĩ đến đây, cô lại có vẻ có chút do dự.

Biểu lộ trên mặt Cố Tịch Dao, tất cả đều bị Tam Hỗn nhìn vào trong mắt, anh ta vẫn mỉm cười như trước nói: “Sao thể, không nể mặt đồng nghiệp sao?”

Cố Tịch Dao nghe thế, trong lòng lộp bộp một tiếng. Mình vất vả mới vào đây, không phải là vì tìm kiếm chân tướng sự việc sao, hơn nữa Tam Hỗn lại còn là người quan trọng nhất, nếu như đắc tội với anh ta, vậy thì xem như kiếm cửi ba năm thiêu một giờ rồi.

Nghĩ đến đây, cô mỉm cười với Tam Hỗn. Lần này, lại làm Tam Hỗn muốn mê mẩn rồi.

“Xem anh nói kìa, tôi là người mới, sau này vẫn còn cần các vị đồng nghiệp giúp đỡ nhiều đây.” Cố Tịch Dao nói xong dọn đồ trên bàn vào trong túi.

Đứng lên nói tiếp: “Thật ngại quá, mọi người cứ ra trước cửa công ty chờ tôi trước, tôi đi toilet một chút.”

Tam Hỗn quay lại gọi những người khác: “Đi, chúng ta ra ngoài đợi cô ấy.” Vừa nói xong đã nhìn thấy Tiểu Thiến vừa từ trong phòng chủ biên đi ra.

Vừa rồi những lời Tam Hỗn nói với Cố Tịch Dao, Tiểu Thiến cũng nghe được, trong lòng cô ta không không sinh lòng ghen ghét. Vốn cô ta mới là đóa hoa đứng đầu ở đây, nhưng Cố Tịch Dao vừa mới đến, địa vị của cô ta lại giảm rõ rệt.

Cô liếc Tam Hỗn một cái, tức giận nói: “Không phải mấy người mở tiệc hoan nghênh Tiểu Thiền sao, còn gọi tôi làm gì.”

Tam Hỗn cợt nhả nói: “Chúng tôi có thể không dám mời cô sao, cô là người nổi bật nhất trong mắt chủ biên mà.”

Cố Tịch Dao vào toilet, sau khi kiểm tra bên trong không có ai, vội vàng lấy điện thoại di động ra gửi cho Anna và chú Khôn một tin nhắn, nói buổi tối cô có việc, không phải đợi cô nữa.
 
Chương 1445


5

Chương 1445

Mở vòi nước, dùng nước lạnh rửa mặt mình. Ngẩng đầu nhìn mình trong gương, không ngừng động viên chính mình: “Cố Tịch Dao, lần này phải cố gắng moi ra được cái gì đó.”

Sau đó cô cầm mấy tờ khăn giấy, lau khô nước trên tay và mặt mình. Sau khi sửa sang lại quần áo và lớp trang điểm của mình, đi ra khỏi toilet.

Tam Hỗn dẫn theo Tiểu Thiến ngồi cùng một xe với Cố Tịch Dao, những người khác ngồi xe khác. Tổng cộng năm chiếc xe lái về phía quán bar Zeus.

Hôm nay Bắc Minh Quân cũng vô cùng bận rộn, mặc dù bên ngoài đã ngập tràn tin tức về phiên tòa của anh, cũng không ảnh hưởng đến sự vận hành bình thường của Bắc Minh Thị.

Sáng sớm nay anh nhận được một thông báo đấu thầu, là một công ty tên Gia Mậu lấy được một miếng đất ở Thành Đông trong tay chính phủ, chuẩn bị khai phá một sân chơi cỡ lớn.

Chỉ là tài chính bọn họ có hạn, cần hợp tác với một công ty khác, Bắc Minh Thị là công ty nổi danh nhất thành phố A, đương nhiên cũng đã trở thành một trong những công ty bọn họ mời.

Bắc Minh Quân xem qua tư liệu bọn họ fax đến đây, cảm giác lại là một hạng mục rất tốt, đáng giá tập đoàn Bắc Minh thị phí chút tâm tư trên hạng mục này.

Vì vậy anh giao kế hoạch mảnh đất này giao cho phòng thiết kế. Vốn anh hoàn toàn có thể tự mình thiết kế được, chỉ là bây giờ vụ kiện quấn thân, hơn nữa cũng muốn thử xem học thức của Bắc Mịnh Khởi Hiên đến cùng có bao nhiêu.

Mặt trời lặn trên thành phố sau khi để lại một mảng đỏ cuối cùng thì biến mất khỏi không trung.

Quán bar Zeus cũng nghênh đón thời khắc bận rộn nhất ngày.

Năm chiếc xe dừng trước cửa quán bar, Tam Hỗn dẫn Tiểu Thiến và Cố Tịch Dao từ trên xe bước xuống. Những người khác cũng xuống xe theo.

“Đi, hôm này chúng ta ở đây chơi cho đã.” Tam Hỗn nói một tiếng, dẫn đầu đi vào quán bar.

Lúc này trong quán rượu mở giai điệu sống động, đèn cũng lập lòe theo âm nhạc. Trên sàn nhảy đã có không ít người nhảy lên rồi.

Phòng Tam Hỗn đặt không xa quầy bar, chỉ cần mở cửa, là có thể nhìn thấy.

Lúc mọi người đã ngồi trong phòng riêng, phục vụ cầm menu rượu đến:: “Xin hỏi các vị uống cái gì?”

Tam Hỗn ngồi ở chính giữa sofa, bên cạnh anh ta là Tiểu Thiến, sau đấy chính là Cố Tịch Dao.

Sau khi anh ta đốt thuốc hít một hơi, nói với người phục vụ: “Nghe nói ông chủ mấy người có mấy bình rượu ngon, mang lên cho chúng tôi mấy bình thử một chút.”

“Cái này…” Người phục vụ có chút do dự, bởi vì rượu vang đá mà Bạch Điệp Quý đưa đến, chỉ cung cấp cho khách hàng cao cấp, giống như mấy người này căn bản không nhập giới được, muốn uống những cái đó vẫn chưa có tư cách.

Tam Hỗn gương mặt của người phục vụ có vẻ khó xử, anh ta hơi hơi nghiêng đầu, khẽ híp mắt một cai: “Không lẽ chúng tôi là người không uống nổi rượu sao!” Nói xong anh ta lấy một xấp tiền năm trăm nghìn ném lên bàn.

Người phục vụ thấy mấy người này cũng không phải hiền lành, cậu ta vội vàng khoát tay: “Xin các vị bớt giận, tôi quay lại xin chỉ thị của ông chủ chúng tôi.” Nói xong xoay người ra khỏi phòng.

Ngay trên quầy bar, một người phụ nữ ăn mặc vô cùng xinh đẹp, mang kính râm ngồi đó, trước mặt cô ta đặt một chai vang đá xanh Pfalz.

Người phục vụ đi từ trong phòng bao ra, đi đến quầy bar nói nhỏ với một người phục khác: “Nhanh nới với ông chủ, vang đá anh ấy chuẩn bị cho khách quý, bọn họ gọi tên muốn uống.”

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom