Dịch Chiến Thần Vương Gia Yêu Chiều Vương Phi

Chương 40: 40: Đại Thọ 2


Đi đến Từ Đức cung Tư Đồ Thiên Tuyết đã thấy Dương ma ma đang đứng ngoài cửa giống như đang đợi ai đó nàng đi đến theo sau Tư Đồ Thanh Thanh cùng Tư Đồ Vân cũng nhìn thấy Dương ma ma trên mặt giữ nụ cười bước theo sau Tư Đồ Thiên Tuyết.
" Tư Đồ nhị tiểu thư cuối cùng tiểu thư cũng đến Thái Hậu đang đợi người ở trong " Dương ma ma nhìn thấy Tư Đồ Thiên Tuyết đi đến nói.
Sau đó bà liếc qua bên cạnh Tư Đồ Thiên Tuyết thì nhìn thấy hai vị tiểu thư " Không biết ai vị là ".
" Tiểu nữ Tư Đồ Thanh Thanh đại tỷ của Thiên Tuyết còn bên cạnh là tam muội Tư Đồ Vân " Tư Đồ Thanh Thanh hành lễ nói.
Dương ma ma gần đầu không nói gì quay đầu nhìn Tư Đồ Thiên Tuyết.
" Dương ma ma không biết tiểu nữ có thể dẫn theo đại tỷ cùng tam muội tiến vào gặp Thái Hậu nương nương không " Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn Dương ma ma mở miệng.
" Tư Đồ nhị tiểu thư không phải người đã quên quy tắc trong Từ Đức cung chứ Thái Hậu không thích những người không có lệnh của người mà đã xuất hiện trước mặt người " Dương ma ma nghiêm khắc nói.
"...!" Tư Đồ Thiên Tuyết khó xử nhìn Tư Đồ Thanh Thanh cùng Tư Đồ Vân xong lại nhìn Dương ma ma cuối đầu không biết nên nói gì tiếp theo.
Tư Đồ Thanh Thanh thấy vậy lên tiếng " Vậy tiểu nữ xin phép cáo lui " xoay người rời đi thật nhanh nàng không muốn mất mặt thêm.


Tư Đồ Vân thấy đại tỷ đã đi thi thì cũng xoay người đi theo.
" Đa tạ Dương cô cô giúp đỡ " nàng nhìn hai người đã đi xa nói.
" Thiên Tuyết tiểu thư không cần đa lễ người mau đi vào thôi không nên để Thái Hậu đợi lâu " Dương ma ma đưa tay đẩy cửa ra mời Tư Đồ Thiên Tuyết đi vào.
" Tuyết Tuyết sao con đến lâu vậy có chuyện gì xảy ra sao " Thái Hậu kéo nàng ngồi xuống hỏi.
" Vâng chỉ là một việc nhỏ thôi làm người lo lắng rồi ".
" Vậy thì tốt con ở đây trò chuyện cùng ta đi một hồi nữa cùng ta đi ngự hoa viên sau ".
" Vâng " Tư Đồ Thiên Tuyết lên tiếng.
*
Tô Mạn Nhi Triệu Hàm cùng Liễu Giai Nhàn đang nói chuyện với nhau thì nhìn thấy Tư Đồ Thanh Thanh đang đi về phía này.
" Thanh Thanh sao muội về rồi ".
" Muội đưa nhị muội đi đến Từ Đức cung thì quay về không phải tỷ không biết Thái Hậu sẽ không gặp những người mà ngài không triệu kiến cho nên sau khi nhị muội đi vào muội liền cùng tam muội hồi ngự hoa viên ".
" Đúng tỷ cũng quên mất ".
" Hai tỷ cùng Nhàn muội đang nói chuyện gì mà vui vẻ vậy cho muội tham gia với được không ".

" Được chứ bọn tỷ đang nói về........!" Tô Mạn Nhi nói lại cho Tư Đồ Thanh Thanh cùng Tư Đồ Vân nghe.

Triệu Hàm ngồi bên cạnh đợi hai người không nói gì thì lên tiếng " Thanh Thanh muội có biết Tư Đồ Thiên Tuyết đó không thích thứ gì hay không ".
" Muội cũng không nhớ rõ lắm...!hình như nhị muội không thích hoa tuyết quỳnh thì phải vì muội chưa từng thấy muội ấy lại gần nhưng chỗ có trông hoa tuyết quỳnh bao giờ "Tư Đồ Thanh Thanh nói.
" Ta biết rồi " Triệu Hàm nói sau đó nhìn về phía nha hoàn thân cận cúc họa.
" Thái Hậu tới " giọng nói của một công công vang lên.
Thái Hậu bước vào bên cạnh Tư Đồ Thiên Tuyết đang đỡ bà đi vào trước ánh mắt của bao người nhìn đến bà vẫn mặc kệ cho họ nhìn để cho Tuyết Tuyết dìu bà đi về chỗ ngồi dành cho bà ngày hôm nay.
" Tuyết Tuyết con ngồi cùng bản cung " Thái Hậu ngồi xuống kéo theo Tư Đồ Thiên Tuyết bên cạnh ngồi xuống bên cạnh.
Tư Đồ Thiên Tuyết thuận theo ngồi xuống bên cạnh Thái Hậu trước ánh mắt của bao nhiêu người.
Có người ghen tị hâm mộ nhất là những công chúa, quận chúa, tiểu thư.

Trong đó các vị phu nhân quý phi cũng nhìn lâu hơn một chút trong lòng không hẹn mà cùng một ý tưởng.
Tư Đồ Thanh Thanh nhìn đến cạnh đó hai tay nắm thật chặt chiếc khăn tay đang cằm trong tay nhăn nhúm trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười nhẹ nhàng như trong lòng lại căm ghét tại sao người ngồi ở đó không phải nàng vị trí đó đáng lẽ ra phải thuộc về nàng mà không phải của nàng ta.

Triệu Hàm nhìn Tư Đồ Thiên Tuyết ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nàng ta là ngươi ép buộc ta lần này ta sẽ khiến ngươi phải mất mặt trước tất cả mọi người.
Liễu Giai Nhàn ánh mắt sắt lạnh nhìn người đang ngồi trên nàng không thích nàng ta lần này gặp lại cũng vậy nàng không thích ai xinh đẹp hơn nàng chỉ dựa vào điều này thì nàng ta phải chết không thể nghi ngờ nàng không cho phép ai có thể uy hiếp đến địa vị của nàng dù chỉ một chút.
" Hoàng Đế đến, Hoàng hậu đến, Thái tử điện hạ đến, Minh Vương đến, Thành Vương đến,....." giọng nói của một công công truyền đến làm cho tất cả mọi người hồi thần lại thoát ra khỏi suy nghĩ tính toán của mình.
Từ xa Hoàng Đế, Hoàng Hậu, đi đến theo sau là Thái tử điện hạ cùng các vị vương gia sau cùng là quan văn, quan võ đi đến từ từ bước vào.
" Nhi thần tham kiến mẫu hậu " Hoàng Đế lên tiếng.
" Con dâu tham kiến mẫu hậu " Hoàng hậu cũng lên tiếng.
..........
Theo sau Thái tử cùng các vị vương gia tiến lên hành lễ..

 
Chương 41: 41: Đại Thọ 3


Đại thọ bắt đầu bằng một điệu vũ của vũ công trong cung.
" Hôm nay là đại thọ của mẫu hậu nhi thần tặng cho mẫu hậu một đôi song phượng ngọc " Hoàng đế lên tiếng vì chuẩn bị đôi song phượng ngọc này ông đã tốn rất nhiều công sức mới mời được Nguyệt ngọc đường người thiết kế đứng đầu nhận lời đâu.
Thái hậu nhận lấy để Dương ma ma mang đến trước mặt mình mở tấm màn ra hiện ra một trâm cài bằng ngọc được thiết kế tinh xảo từ chi tiết nhỏ nhất nhìn vào là khiến cho người ta muốn sờ vào.
" Mẫu hậu rất thích hoàng nhi cực khổ " bà biết làm hoàng đế công vụ rất bận nhưng để tìm được người thiết kế song phượng ngọc này chắc phải tốn nhiều công sức lắm.
" Mẫu hậu thích là được nhi thần không cực khổ " Hoàng đế rất vui khi Thái Hậu thích đôi song phượng ngọc này.
" Mẫu hậu con dâu cũng có món quà tặng người tuy không đẹp như song phượng ngọc của Hoàng đế nhưng đây cũng là tấm lòng của con " Hoàng hậu cũng lên tiếng.
Thái hậu kêu Dương ma ma nhận lấy mở ra xem là một đôi vòng ngọc anh " Hoàng hậu có lòng rồi ".
Theo sau Thái tử cùng các vị vương gia, công chúa cũng dâng quà lên đều là những món quà đắt tiền công phu.
" Mẫu hậu hay là năm nay chúng ta xem thêm phần quà của các quận chúa tiểu thư người thấy nó được hay không " Hoàng hậu nhìn Thái Hậu lên tiếng năm nay bà phải làm Nhàn nhi được mọi người chú ý trong bữa tiệc đến khi đó khi con trai bà được ban hôn với Nhàn nhi mới được mọi người chú ý mới hơn được vị thái tử phi tương lai kia.
" Được, vậy cứ theo ý của Hoàng hậu " Thái Hậu nhìn Tư Đồ Thiên Tuyết rồi quay sang Hoàng hậu đáp ứng.
Từ nãy đến giờ bà hỏi về món quà Tư Đồ Thiên Tuyết tặng cho bà là món gì nhưng nàng không nói gì nàng nói một hồi hồi Từ Đức cung sẽ cho bà xem nhưng bà đợi không được rất muốn bây giờ hồi Từ Đức cung luôn nhưng lại không được ngay khi bà nghe được lời Hoàng hậu nói liền đồng ý.


Bà nhìn về phía Tư Đồ Thiên Tuyết đắt ý ai bảo nàng không chịu nói.
Tư Đồ Thiên Tuyết thấy hành động trẻ con của Thái Hậu thì cười nàng cũng không phải muốn dấu chỉ là món quà một khi đã bật mí là gì thì không còn là món quà bí mật nữa.
" Bổn cung rất muốn biết món quà của vị quận chúa, tiểu thư nào đặc sắc hơn ".
Khi Hoàng hậu vừa dứt lời các quận chúa tiểu thư thay nhau tặng quà Liễu Giai Nhàn cũng thế nàng ta đứng lên đi ra giữa ngự hoa viên " Hôm nay là ngày thọ của Thái Hậu tiểu nữ chúc người sống lâu trăm tuổi để tỏ lòng thành tiểu nữ hiến dâng một điệu vũ ".
" Được " Thái Hậu nhàn nhạt đáp.
Liễu Giai Nhàn xoay người đi ra ngoài một khắc sau nàng bước vào trên người y phục màu vàng lúc nãy đã được thay đổi thành bộ vũ y màu hồng cùng các vũ cơ đi vào.

Điệu múa của nàng uyển chuyển nhẹ nhàng kèm theo bài nhạc du dương trầm bổng cùng với dáng người uyển chuyển linh hoạt hấp dẫn người xem khi khúc nhạc kết thúc tất cả mọi người đều đồng loạt vỗ tay khen hay múa đẹp.
" Múa đẹp lắm ban thưởng " Hoàng đế liên tục khen hay.
" Tiểu nữ tạ hoàng thượng ban thưởng " Liễu Giai Nhàn lên tiếng nàng ta cúi đầu tạ ơn khi xoay người đi thay đồ nàng liếc nhìn Hoàng hậu một cái cười lên với người rồi đi ra ngoài.
Yến hội vẫn tiếp tục Tô Mạn Nhi thấy điệu múa của Liễu Giai Nhàn được mọi người khen hay thì đứng lên nàng cũng là một trong tứ đại mỹ nhân của Đông Dạ quốc không thể thua kém được.
" Tiểu nữ Tô Mạn Nhi cũng có một món quà dâng lên cho Thái Hậu nương nương ".
Thái hậu gật đầu Tô Mạn Nhi liền bắt đầu nàng giơ tay ra bốn thái giám cung nữ đi vào trên tay là giấy bút và màu vẽ.

Tô Mạn Nhi bắt đầu vẽ thay đổi từng màu một từng nét bút đầy màu sắc dần hiện lên trên mặt giấy trắng một khắc sau nàng hạ bút xuống kêu hai nha hoàn của mình cầm bức họa lên cho tất cả mọi người xem.

Bức họa là vẽ cảnh trong ngự hoa viên hồ nước đình từ bông hoa đến cây cảnh đều sinh động như thật một lúc sau thì có mấy con bướm bay đến đậu trên những bông hoa mẫu đơn làm cho tất cả mọi người ngạc nhiên.
" Họa rất đẹp ban thưởng ".

" Tiểu nữ đa tạ hoàng thượng ban thưởng " Tô Mạn Nhi mỉm cười mở miệng xoay người cho nha hoàn gấp lại bức tranh đưa cho cung nữ đứng bên cạnh Thái Hậu đi về chỗ.
Theo sau Triệu Hàm, Tư Đồ Thanh Thanh cũng lên tặng.


Cuối cùng Tư Đồ Thiên Tuyết cũng đứng lên từ chỗ ngồi bên cạnh Thái Hậu đi xuống nàng còn không tặng quà nữa thì Thái Hậu sẽ không tha cho nàng mất.
" Tiểu nữ Tư Đồ Thiên Tuyết cũng có món quà dâng lên cho Thái Hậu nương nương " Giọng nói trong trẻo thanh lãnh vang lên.
" Được " Thái Hậu mở miệng nói nhanh lên bà đợi từ nãy giờ.
Tư Đồ Thiên Tuyết hành lễ đi ra ngoài một lúc sau nàng đi vào bên cạnh là Đông Nghi Thu Hạ biến mất từ nãy giờ trên tay hai người đều cầm một cái khay.

Tư Đồ Thiên Tuyết đi đến bên cạnh Thái Hậu giơ tay cầm lấy cái khay đựng một cái hộp trên tay Đông Nghi để xuống rồi lấy khay trong tay Thu Hạ bỏ xuống nàng giơ tay bảo hai người lui ra ngoài.
" Trong đây là quà con định tặng bổn cung sao " Thái Hậu tò mò nhìn về chiếc hộp hỏi nàng.
" Vâng, người có thể mở ra rồi " Tư Đồ Thiên Tuyết nói.
Thái hậu nghe vậy giơ tay mở hộp ra bên trong hộp là một cái bánh hình tròn được trang trí bằng cái bông hoa màu trắng là loại hoa tử anh loài hoa bà thích nhất " Đây là ".
" Thái Hậu nương nương đây là bánh sinh nhật do tiểu nữ nghỉ ra ".
" Bánh sinh nhật? ".
" Dạ bánh này một năm chỉ có thể ăn một ngày ngày mình sinh ra ".
" Trên bánh còn có cắm thêm nến nữa " Nàng vừa nói vừa giơ tay kéo tấm màn trên chiếc khay còn lại trên khay có hai cây nến được nàng làm thành số 50 c ắm vào bánh sinh nhật và đốt nến lên " Thái Hậu người mau ước một điều ước đi nhưng không được nói ra đâu sẽ không linh ".
Thái hậu nhanh chóng nhắm mắt lại ước một điều ước dưới ánh nhìn tò mò của bao nhiêu người.

Tư Đồ Thiên Tuyết thấy Thái Hậu ước xong thì đưa con dao nhỏ trong khay cho Thái Hậu " Thái Hậu người thổi nến sau đó cắt một đường trên bánh sinh nhật là được ".
Bà nghe lời lam theo sau khi cắt bánh xong Tư Đồ Thiên Tuyết nhận lại con dao từ tay bà cắt bánh sinh nhật ra bỏ vào một cái đ ĩa nhỏ cùng muỗm đưa cho Thái Hậu " Thái Hậu người ăn thử một miếng đi ".
Thái hậu nhận lấy m*t lên một miếng đưa vào tròn miệng ngay khi đưa vào miệng kem liền tan ra, bánh bên trong rất mềm còn có nhân dâu tây bà thích ăn rất ngon.

Trong lúc Thái Hậu dùng bánh sinh nhật nàng ra hiệu cho Thu Hạ cho các cung nữ đi vào trên tay họ bưng bánh kem đã được cắt từ trước đưa đến trên bàn Hoàng đế, Hoàng hậu, Thái Tử cùng các vị vương gia công chúa.
Họ nhìn sau đó bỏ vào miệng kem tan ra không ngọt lắm bánh mềm nhân thơm ăn rất ngon rất nhanh đã hết.

Mà những đại thân, phu nhân, tiểu thư nhìn vào mà thèm họ cũng muốn ăn thử.
" Mẫu hậu người nói có nên thưởng không " Hoàng đế nhìn sang Thái Hậu lên tiếng vừa nhìn về chiếc bánh sinh nhật trên bàn ông còn muốn ăn.
" Tất nhiên nên thưởng " Thái Hậu vừa ăn vừa nói bà ngẩn đầu nhìn thấy Hoàng đế đang nhìn vào bánh sinh nhật của mình thì đậy lại.
Hoàng đế nhìn thấy hành động trẻ con như vậy của mẫu hậu mình thì ông cười " Tư Đồ Thiên Tuyết trẫm ban cho ngươi một lời hứa " ông nhìn về Tư Đồ Thiên Tuyết đã đứng ở giữa ngự hoa viên nói..

 
Chương 42: 42: Hận Ý


Theo sau lời nói của Hoàng đế tất cả mọi người đều kinh ngạc vì lời hứa của Hoàng đế khó đến cỡ nào chỉ cần có một lời hứa của Hoàng đế dù là ngươi đưa ra đề xuất gì Hoàng đế đều đồng ý chỉ cần không làm trái pháp luật hòa bình đất nước thì người đều thực hiện.
Tất cả mọi người ai ai đều nhìn Tư Đồ Thiên Tuyết ghen tị.

Mà sau cáu nói của Hoàng Đế Triệu Hàm xé rách khăn tay trong tay Tư Đồ Thiên Tuyết ngươi đứng đắc ý quá sớm sớm muộn gì ngươi cũng phải chết như ai bảo hôm nay ngươi có thêm một lời hứa của Hoàng đế vậy thì ngày chết của ngươi càng gần rồi vốn dĩ hôm nay ta chỉ muốn cho ngươi nếm thử hậu quả nho nhỏ khi dám dành đi sự chú ý của Minh Vương như bây giờ thì không.
Tư Đồ Thanh Thanh cắn chặt răng trên mặt giữ vẻ ôn nhu dịu dàng nhưng lại không ngăn cản được sự ghen ghét trong lòng Tư Đồ Thiên Tuyết lại là Tư Đồ Thiên Tuyết từ lúc nàng ta từ Phổ phật tự về thì nàng không có một ngày yên ổn nàng dùng đôi mắt tràn đầy hận ý nhìn về phía Tư Đồ Thiên Tuyết đang ngồi.
Sau phần tặng quà là giờ dùng bữa các cung nữ đi từ ngoài vào trên tay bưng bê đồ ăn đi đến từng bàn để xuống sau đó lui ra ngoài mọi người cùng nhau dùng bữa cùng thưởng thức điệu nhảy của vũ công cùng âm nhạc của nhạc sư.
Tư Đồ Thiên Tuyết đón nhận chén canh tổ yến từ Dương ma ma đưa đến trước mặt Thái Hậu.
" Thái Hậu người mau uống đi còn nóng để nguội lạnh sẽ không ngon ".
" Ta không uống đâu hay con uống thay ai gia đi " Thái Hậu nhìn chén tổ yến không vui bà không uống.
" Không được người phải uống mới được không được đẩy qua cho con " Tư Đồ Thiên Tuyết nghiêm túc nói.
" Vậy con uống cùng ta đi " bà lên tiếng nói nhìn về Dương ma ma một cái.


Dương ma ma hiểu ý kêu người chuyển bị một chén tổ yến nữa đưa đến trước mặt Tư Đồ Thiên Tuyết.
Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn chén tổ yến cam chịu " Vâng ".
Nàng bưng chén tổ yến lên uống trước thấy tổ yến hơi khác chắc là do trong cung ngự trù nấu khác cũng không nghĩ nhiều Thái Hậu thấy vậy cũng m*t từng muỗng chậm rãi uống.

Mà ở dưới một người nữ tử nhìn thấy mỉm cười sắt lạnh.
Hai canh giờ sau Tư Đồ Thiên Tuyết cảm thấy được cơ thể của nàng đang thay đổi.

Thái hậu đang ngồi nhìn giữa ngự hoa viên cảm nhận được bên người hơi lạnh bà xoay đầu nhìn Tư Đồ Thiên Tuyết giơ tay cầm tay nàng nhíu mày sao lại lạnh như vậy.
" Sao tay con lại lạnh như vậy ".
" Dạ không sao đâu cơ thể con vốn yếu lại ở ngoài trời lâu như vậy nên lạnh mà thôi ".
" Hay con cùng ai gia hồi Từ Đức cung trước đi ".
" Như vậy không tốt đâu ".
" Không sao ai gia cũng mệt mỏi nên muốn đi nghỉ ngơi con vừa lúc đi cùng ai gia ".
" Hoàng thượng ai gia mệt mỏi hồi Từ Đức cung trước " Thái Hậu nhìn Hoàng đế lên tiếng.
"Để nhi thần đưa người về ".
" Không cần Hoàng thượng ở lại chủ trì đi nếu người không yên tâm thì để Minh Vương cùng Tư Đồ nhị tiểu thư đưa ai gia về là được rồi " Thái Hậu nói xong đứng dậy.
Tư Đồ Thiên Tuyết đứng một bên thấy Thái Hậu đứng lên dìu bà đi ra ngoài.

Đông Phương Huyền Phong cũng đứng lên hành lễ với Hoàng đế đi đến bên cạnh Thái Hậu dìu tay còn lại của Thái Hậu đi ra ngự hoa viên.
" Nhi thần/ con dâu cung tiễn mẫu hậu " Hoàng đế cùng hoàng hậu đứng lên nói.


Cùng lúc thái tử vương gia công chúa.....!cũng đứng lên cung tiễn Thái Hậu.
*
Vừa mới hồi Từ Đức cung Tư Đồ Thiên Tuyết cùng Đông Phương Huyền Phong dìu Thái Hậu đi nghỉ ngơi.
" Tuyết Tuyết con cũng hồi phủ nghỉ ngơi đi thôi, ta sẽ thông báo sau cho Hoàng thượng cùng Hoàng hậu sẽ không dám chắc tội con ".
" Vâng vậy Thiên Tuyết xin phép các lui ".
" Phong Nhi con giúp tổ mẫu đưa Tư Đồ nhị tiểu thư hồi phủ Tư Đồ " Thái Hậu không yên tâm nhìn qua Đông Phương Huyền Phong nói.
" Phong Nhi tuân lệnh ".
" Để Minh Vương đưa con hồi phủ giờ cũng tối rồi ai gia không yêu tâm ".
" Vâng ".
Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết lui ra đóng cửa lại nhìn sắc mặt trắng bệch của nàng nhanh chóng đi ra ngoài hồi phủ.
*
Tư Đồ Thiên Tuyết về tới Lam tuyết viện đi vào phòng đóng cửa lại nàng vận nội công điều hòa hàn độc trong cơ thể.

Đông Phương Huyền Phong sau khi đưa Tư Đồ Thiên Tuyết hồi phủ ngay khi vừa mới về Minh Vương phủ thì nhanh chóng dùng khinh công đi hướng Lam tuyết viện.


Khi hắn vừa đi vào thì nhìn thấy Tư Đồ Thiên Tuyết đang vận nội công hắn đi đến giơ tay ra đặt trên lưng nàng giúp nàng điều hòa hàn độc.
" Phong chàng đừng lo ta không sao đâu " Nàng giơ tay vút nhẹ hai đầu chân mày đang nhíu vào nhau của hắn nói.
" Tại sao " Đông Phương Huyền Phong cầm lấy tay nàng.
" Có người ở trong chén tổ yến ta ăn cho vào hoa Tuyết Quỳnh ".
" Ta sẽ cho người đi điều tra " một khi điều tra ra người này là ai dù có quyền cao chức rộng hắn cũng phải để cho người này trả giá đại giới.
Tư Đồ Thiên Tuyết yên lặng nằm trong lòng Đông Phương Huyền Phong nàng cũng không biết ai lại biết được nàng không thể đụng vào hoa Tuyết Quỳnh mà hạ vào tổ yến.

Người biết được cùng người hạ hoa vào tổ yến chắc chắn là hai người như vậy một trong số đó là Tư Đồ Thanh Thanh rồi vậy còn một người nữa là ai.
Hôm nay người gây khó dễ cho nàng cũng chỉ có hai người Triệu Hàm cùng Tô Mạn Nhi vậy chỉ có thể là một trong hai người này.
Một lúc sau Đông Phương Huyền Phong nhìn thấy Tư Đồ Thiên Tuyết đã ngủ say đặt nàng xuống giường..

 
Chương 43: 43: Thả Rắn


Hắn nhìn nàng ngủ say khuôn mặt yên ổn lòng cũng dần tĩnh lặng theo hắn nhìn bầu trời đã canh 2 rồi hắn phải đi rồi ra ngoại thành một chuyến vốn trong lòng lo lắng nàng cũng đến để thông báo với nàng hắn phải đi ngoại thành hai ngày mới về nào ngờ khi đến đây nhìn thấy nàng nhưng hắn lại quên mất.

Đông Phương Huyền Phong đứng lên đi ra ngoài phòng ngủ đi đến thư phòng của nàng.

Một lúc sau hắn hồi phòng ngủ đi đến bên giường đặt bức thư xuống hôn lên trán nàng xoay người rời đi lúc đi không quên đóng lại cửa sổ cho nàng.

Một lúc sau ở một trăm dặm trường cách kinh thành một người nam nhân mặc hắc y cưỡi ngựa tới.

" Chủ tử ".

" Xuất phát " người nam nhân lên tiếng để lại một câu cưỡi ngựa đi trước.

Hai người thuộc hạ nhìn nhau sau đó cũng lên ngựa cùng hai mươi thủ hạ đuổi theo sau.


Hai người này chính là Thanh Long cùng Huyền Vũ còn người nam nhân hắc y chính là Đông Phương Huyền Phong sau khi hắn rời đi từ Lam tuyết viện của Tư Đồ Thiên Tuyết hắn hồi Minh Vương phủ thay đồ cưỡi ngựa đến đây.

*
" Tô ma ma người đi vào trong thông báo sao lâu như vậy ".

" Đúng vậy chính họ mời tiểu thư đến chính viện vậy mà để tiểu thư đứng đợi ở đây một canh giờ rồi cũng không gặp thật quá đáng ".

Hai người Xuân Lan Thu Hạ bất bình lên tiếng họ nhìn sắc mặt trắng bệch của tiểu thư đau lòng.

Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn hai người nói chuyện cũng không lên tiếng ngăn cản.

Sau khi Đông Phương Huyền Phong rời đi không lâu thì nha hoàn bên chính viện của Lão phu nhân đến mời Tư Đồ Thiên Tuyết đi chính viện.

Một lác sau Tô ma ma đi từ trong ra ngoài hướng chủ tớ ba người Tư Đồ Thiên Tuyết nói " Nhị tiểu thư Lão phu nhân đã ngủ say rồi nên không tiện gặp người mời người về đi ".

" Đa tạ ma ma thông báo " Tư Đồ Thiên Tuyết mở miệng nói.

" Xuân Lan Thu Hạ chúng ta đi " nàng xoay người hướng Lam tuyết viện đi.

Tư Đồ Lão phu nhân đây là đang cho nàng một bài học chỉ vì nàng không thực hiện được lời nói của bà và còn có hôm nay tặng quà cho Thái Hậu nàng dành hết sự chú ý của mọi người của Tư Đồ Thanh Thanh nên trừng phạt nàng đây mà.

Tư Đồ phủ đây chỉ mới là bắt đầu những ai đã đã nhúng tay vào cái chết của nương nàng làm ca ca bị thương đều phía trả giá mà Tư Đồ Thanh Thanh chỉ là mới bắt đầu mà thôi.

Trên đường về Lam tuyết viện thì Đông Nghi xuất hiện " Tiểu thư sao người đi giờ này mới về " làm nàng rất lo lắng nhất là bây giờ nhìn thấy sắc mặt của tiểu thư thì mày càng nhíu lại nhanh chóng lấy áo choàng trên tay choàng lên người tiểu thư.

" Đông Nghi em đừng quá lo lắng ta không sao chúng ta hồi Lam tuyết viện thôi ".


Khi Tư Đồ Thiên Tuyết cùng ba người Đông Nghi Thu Hạ Xuân Lan về đến phòng ngủ Minh nhất liền xuất hiện.

" Các chủ lúc người vừa đi không lâu sau đó Nhị đường chủ cũng đi thì có một hộ vệ lặng lẽ đi đến phòng ngủ của các chủ bỏ thứ gì đó vào phòng của người thuộc hạ liền đi ra bắt người đó lại, sau đó kiểm tra một lần trong phòng phát hiện ra có ba con rắn độc trong phòng còn người hộ vệ đó thuộc hạ để hắn ở phòng củi giờ phút này chắc cũng chưa tĩnh lại " Minh nhất thuận lại toàn bộ sự việc hắn đánh mạnh tay quá may chưa chết người.

" Ba con rắn kia đâu chết chưa " Đông Nghi để Minh nhất nói xong thì lên tiếng.

" Rắn chưa chết để thuộc hạ đi lấy cho Nhị đường chủ " Minh nhất nói.

" Không cần ngươi chỉ cần nói ngươi để mấy con rắn đó ở đâu là được ".

" Thuộc hạ để ở nhà củi " Minh nhất vừa nói xong Đông Nghi liền chạy ra ngoài hướng phòng củi đi đến.

Trong phòng hai người Thụ Hạ Xuân Lan nhìn bóng dáng của Đông Nghi trong lòng thương hại mấy con rắn gần đây Đông Nghi đang nghiên cứu độc dược mới cần máu rắn cùng nọc độc của rắn đã bắt rất nhiều loài rắn có độc rất mạnh về nhưng chưa thành công giờ lại có người mang rắn độc đến.

Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn Đông Nghi chạy ra ngoài lên tiếng Bảo Minh nhất lui ra ngoài.

" Hai em nói thử xem mấy con rắn này là do ai sai đến " Tư Đồ Thiên Tuyết rất tự nhiên uống trà lên tiếng hỏi Xuân Lan Thu Hạ.


" Theo như em đoán đây là do Tư Đồ Thanh Thanh sai người thả vào phòng của người ".

" Em cũng đồng ý với lời nói của Xuân Lan nói hôm nay tiểu thư chiếm mất sự chú ý của mọi người có mặt ở đó với tính cách của nàng ta sẽ không để yên " Thu Hạ lên tiếng nói.

" Thôi cũng trễ rồi hai em lui ra ngoài nghỉ ngơi đi " Tư Đồ Thiên Tuyết không cười kêu hai người đi nghỉ ngơi.

Với suy đoán của hai người Xuân Lan Thu Hạ nàng cũng đã nghĩ đến chỉ là nàng còn nghĩ đến một người nữa, hôm nay trên yến hội cũng như trong chén tổ yến của nàng bị bỏ thêm hoa Tuyết Quỳnh nàng nghĩ là do Triệu Hàm làm nhưng cũng có thể thêm Tư Đồ Thanh Thanh dù sao trong hai người bọn họ hoặc là cả hai hoặc là một trong hai người.

*
Lúc này trong Triệu phủ Triệu Hàm vừa về tới phủ thì nhốt mình trong phòng đợi tin tức của cúc họa mới nãy ngồi trên xe ngựa hồi phủ nàng liền sai nàng ta đi Họa sát tổ chức ám sát nghe nói chưa có nhiệm vụ nào họ thất bại cả ngay cả nhiệm vụ mà Hàn tinh các Nguyệt tinh các không nhận thì Họa sát đều nhận.

Nên lần này nàng đi thuê sát thủ của Họa sát nàng muốn Tư Đồ Thiên Tuyết phải chết chết không toàn thây dung mạo bị hủy ai bảo nàng ta dùng dung mạo mê hoặc Minh vương Minh vương phi chỉ có thể là nàng Triệu Hàm này ai cản trở đều phải chết.

.

 
Chương 44: 44: Ám Sát


Buổi sáng gió thổi bay qua Đông Nghi đứng ở ngoài cửa phòng ngủ nghe bên trong có tiếng đồng liền đẩy cửa ra đi vào.
" Tiểu thư người tỉnh " Đông Nghi bưng nước đi vào.
" Có gì sao " Tư Đồ Thiên Tuyết nâng người ngồi dậy nhìn Đông Nghi hỏi.
" Tiểu thư có Võ tiểu thư đến thăm người giờ đang ở phòng khách đợi " Đông Nghi lấy khăn lau mặt làm ước vắt khô đưa đến trước mặt tiểu thư nói.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Đi Về Phía Chân Trời
2.

Trùng Sinh Để Gặp Người
3.


Chiều Hư
4.

Chớ Gần Công Tử
=====================================
" Em kêu Thu Hạ dẫn người đến đây đi " Tư Đồ Thiên Tuyết suy nghĩ nói.
" Vâng " Đông Nghi nói xong xoay người đi ra ngoài.
Võ Thiến đi theo Thu Hạ đi đến phòng ngủ nàng nâng bước đi vào đi qua tấm bình phong nhìn thấy Tư Đồ Thiên Tuyết trên người chỉ trứ kiện đơn bạc trung y, giơ tay gian vật liệu may mặc dán ở phập phồng quyến rũ trên người lộ nửa thanh tinh tế bóng loáng cổ tay trắng nõn làm nàng ngắm đến ngẩn người.
Tư Đồ Thiên Tuyết thấy Võ Thiến thất thần đứng đó nhìn nàng trên môi cười nhẹ " Đẹp sao ".
" Đẹp " Võ Thiến theo bản năng trả lời đợi đến nàng trả lời xong mới thấy không đúng hồi thần một người sao có thể đẹp như vậy nếu nàng là nam nàng chắc chắn sẽ cưới về.
" Thiên Tuyết ta nghe nói người bị nhiễm phong hàn nên đến thăm ngươi " Võ Thiến đi đến một bên ngồi xuống.
" Chỉ là nhiễm chút phong hàn không đáng ngại ".
" Vậy thì tốt rồi đợi ngươi khỏi bệnh có thể dẫn ta đi trong thành đi dạo có được không, ngày hôm qua lúc ta vào cung không thấy ngươi còn tưởng ngươi không đi một lúc sau ngươi xuất hiện cùng Thái Hậu sau đó thì đi rồi bồi Thái Hậu hồi Từ Đức cung không có thể tìm ngươi nói chuyện nên hôm nay mới đi tìm ngươi đi chơi chơi nhưng ngươi bệnh rồi " Nàng ngồi kể kể mục đích đến tìm Tư Đồ Thiên Tuyết.
" Vậy đợi ta khỏi bệnh liền bồi ngươi đi đi dạo " Tư Đồ Thiên Tuyết nói từ lúc nàng xuyên qua cho tới giờ chưa từng có một người bạn ngoài trừ mấy người Đông Nghi các nàng, ca ca còn có Đông Phương Huyền Phong thì Võ Thiến là người bạn đầu tiên nàng quen biết.
" Được vậy chúng ta hẹn rồi nha đợi ngươi khỏi bệnh rồi đi đi chơi " Võ Thiến vui vẻ nói.
" Được " Tư Đồ Thiên Tuyết cười theo nói.
*
Võ Thiến lôi kéo Tư Đồ Thiên Tuyết đi ngoài đường " Thật náo nhiệt ".
Võ Thiến nhìn xung quanh người đi qua đi lại nhộn nhịp cùng với tiếng giao bán tiếng trẻ con nô đùa trên đường thật vui vẻ.
" Thiên Tuyết kinh thành thật phồn hoa cũng đặc sắc hơn biên cương nhiều ".
" Đúng vậy " Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn Võ Thiến tò mò chạy khắp nơi bất giác nở nụ cười.
" Đi chúng ta đi Minh Nguyệt lâu mua điểm tâm xong đi ra ngoại thành chơi đi ta nghe nói ngoại thành có một đào viên nha ta muốn đi xem thử " Võ Thiến chạy tới bên cạnh Tư Đồ Thiên Tuyết kéo kéo tay nàng nói.
" Vậy đi thôi ta cũng chưa đi đào viên lần nào ".
Hai người vừa đi vừa nói chuyện đếm Minh nguyệt lâu mua điểm tâm xong thì lên xe ngựa đã được Tư Đồ Thiên Tuyết kêu Xuân Lan chuẩn bị từ trước hướng ngoại thành đi.
Đến đào viên Đông Nghi Thu Hạ Xuân Lan cùng Bích Phương Bích Châu đại nha hoàn của Võ Thiến đi xuống trước.

Theo sau Tư Đồ Thiên Tuyết cùng Võ Thiến đi xuống họ cùng nhau đi vào đào viên, còn mấy người hộ vệ của Võ phủ cũng đi theo sau đi vào đi tới chân núi đào viên thì đứng lại không đi theo nữa.

Khung cảnh xung quanh là rừng đào những bông hoa đào đang nở rộ tiếng gió thổi tiếng chim kêu tạo nên một khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp.
" Cảnh vật thật đẹp đúng như trong lời đồn hèn chi nhiều người muốn đi đến đây như vậy " Võ Thiến nhìn ngắm xung quanh nói.
" Đúng vậy " Tư Đồ Thiên Tuyết cười nói giọng nói tuy dịu dàng nhưng có một tia lạnh lẽo.

Mà bên cạnh ba người Đông Nghi Thu Hạ Xuân Lan đã tập trung tinh thần cảnh giác các nàng cảm nhận được xung quanh có sát khí.
" Thiến Thiến một chút nữa phải bảo vệ tốt chính mình không được rời khỏi trong vòng bảo vệ của Đông Nghi Thu Hạ Xuân Lan cùng Bích Phương các nàng " Tư Đồ Thiên Tuyết vẻ mặt bình tĩnh dặn dò Võ Thiến nhìn nhìn về Bích Phương.
Bích Phương Bích Châu là người được huấn luyện cho nên nàng cũng cảm nhận được không khí xung quanh đang thay đổi cảnh giác đi gần lại tiểu thư nhà mình hơn.

Xung quanh yên tĩnh một cách lạ thường.
" Xuất hiện đi " Tư Đồ Thiên Tuyết lạnh giọng lên tiếng.
Theo giọng nói của nàng vang lên xung quanh tiếng động vang lên ngày càng gần sau đó xuất hiện gần ba mươi người mặt hắc y.
" Sát " Người hắc y đứng đầu xuất hiện mở miệng theo sau tất cả các sát thủ nghe lệnh bắt đầu động.
Mà ba người Xuân Lan Thu Hạ Đông Nghi cũng hành động tiến vào đánh với bọn sát thủ.

Bên cạnh Bích Phương Bích Châu lấy ra một thanh kiếm xông vào đánh nhau vừa bảo vệ tiểu thư.
Võ Thiến thấy vậy trên tay cũng xuất hiện một cây roi tham gia vào.
Tư Đồ Thiên Tuyết thấy vậy cũng không ngăn cản trên tay không biết từ bao giờ đã cầm một cây quạt nàng nhìn vào người hắc y nhân còn đang đứng từ nãy giờ đang hướng tới nàng.
Khi hắc y nhân đi đến gần nàng giơ thanh kiếm trong tay ra hướng tới cổ nàng Tư Đồ Thiên Tuyết động chỉ thấy nàng nâng nhẹ bước chân đã xuất hiện sau lưng người hắc y nhân cây quạt trên tay đã mở ra nàng xoay người lại hắc y nhân đã ngã xuống chết không nhắm mắt đến lúc chết cũng không biết tại sao.

Sau màn ra tay của Tư Đồ Thiên Tuyết trong lòng những sát thủ còn sống nhìn thấy một màn này trong lòng rung rẫy.
Gió nhẹ nhàng thổi qua đào viên một khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp được thay thế bởi xác chết và máu tươi.
" Thật đáng tiếc " Tư Đồ Thiên Tuyết nhặt cành đào bị gẫy lên nói.
" Tiểu thư chúng ta nên về thành rồi " Đông Nghi nhìn canh giờ không còn sớm đi đến bên cạnh tiểu thư lên tiếng.
" Ừm " Tư Đồ Thiên Tuyết nói một tiếng sau đó nghiên người nhìn Võ Thiến đang đứng một bên.
" Thiến Thiến chuyện ta biết võ không hy vọng ai tiết lộ ".
" Thiên Tuyết ta biết Bích Phương Bích Châu sẽ không tiết lộ chuyện này ra ngoài ta cũng vậy ".
" Đi thôi trễ rồi nên hồi phủ " Nàng nói xong nâng bước chân đi trước.
" Thiên Tuyết đợi ta với " Võ Thiến chạy đuổi theo cầm lấy tay nàng " Võ công của ngươi lợi hại thật ta cảm thấy còn giỏi hơn cả cha ta ".
" Ngươi có thể dậy ta không ta có thể học nha không sợ cực khổ ".
" Võ công của ngươi giỏi như vậy chắc sư phụ còn giỏi hơn có đúng không ".
"...".
Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn vào người đang đứng bên cạnh trên đường xuống núi nàng nói liên tục hỏi rất nhiều không có lấy một chú sợ hãi khi thấy nàng giết người.
Nàng bên miệng nở một nụ cười lần này nàng chắc là nàng tìm được một người bạn đúng nghĩa rồi..

 
Chương 45: Chương 45


Sau khi nhóm người Tư Đồ Thiên Tuyết có hai bóng dáng mặc hắc y xuất hiện theo sau họ còn có mười người.
Hàn nhất Hàn nhị đáp xuống bên cạnh xác của hắc y nhân mà Tư Đồ Thiên Tuyết giết nhìn nhìn một vết cắt ngang cổ nhanh gọn quyết đoán vương phi không hổ danh là người đứng đầu của Nguyệt tinh các.
" Vương phi ra tay thật nhanh " Hàn nhị nói.
" Đúng vậy nếu không thì trên giang hồ cũng không có câu song ngân hàn nguyệt " Hàn nhất liếc nhìn Hàn nhị lên tiếng.
" Hàn nhất ngươi làm gì vậy " Hàn nhị nhìn thấy Hang nhất ngồi bên cạnh xác chết giơ tay kéo y phục trên cánh tay phải xuống tò mò đi qua hỏi.
" Ngươi không thấy sao còn hỏi " sau khi xác nhận xong hắn đứng lên giơ tay cho người dọn đi nhìn Hàn nhị nói.
" Là người của Họa sát không biết ai lại thuê sát thủ giết Vương phi " Hàn nhị bỏ qua ánh mắt của Hàn nhất suy tư nói.
" Cho người đi tra không phải là biết sao " Hàn nhất mở miệng nói hắn thật không thể hiểu được tại sao Hàn nhị chậm hiểu như vậy sao được đứng hạn hai trong mười người bọn hắn nữa.
" Đội trưởng dọn xong " một hắc y nhân đi lại lên tiếng.
" Đi thôi " Hàn nhất nhìn xung quanh thấy một vết máu cũng không còn mở miệng nói.
*
Về tới Lam tuyết viện Tư Đồ Thiên Tuyết sai Đông Nghi đi điều tra những sát thủ hôm nay do ai phái đi.

Nàng ngồi ngắm nhìn vào khoảng không đến thất thần.
Mấy canh giờ sau Đông Nghi đi từ bên ngoài vào nàng nhìn thấy tiểu thư vẫn giữ nguyên dáng ngồi từ lúc ra lệnh cho nàng đi điều tra đến.
Đông Nghi nâng bước chân lại bàn rót một ly trà đi đến bên cạnh tiểu thư " Tiểu thư đã điều tra ra nhóm sát thủ ấy thuộc tổ chức Họa sát còn người thuê họ là Triệu phủ Triệu Hàm ".
Tư Đồ Thiên Tuyết hồi thần nhận lấy ly trà trên tay Đông Nghi uống một ngụm sau đó đặt ly xuống bàn " Đông Nghi, em lui ra ngoài nghỉ ngơi đi ".
Triệu Hàm sao lá gan đúng là rất lớn muốn gi3t chết nàng hình như rất nhiều người nhưng chưa ai thành công vì những người đó đều đã xuống gặp diêm vương hết rồi hơn nữa bọn họ đều được chính tay nàng tiễn đưa đến chỗ diêm vương.

Đúng lúc nàng đang không biết làm gì lúc rảnh rỗi khi chưa bắt đầu hành động tiếp theo ở Tư Đồ phủ đã có người đâm đầu vào tìm niềm vui cho nàng, nàng ngu gì mà không nhận.
Theo tư liệu Đông Nghi điều tra được Triệu Hàm có một người nàng ta rất không ưa nhưng lại hay đi theo nàng ta muốn cưới nàng ta tên Mã Việt là công tử Mã gia cha quan ngũ phẩm vậy để nàng ta gã cho người này rất hợp lý đúng vậy.
" Thu Hạ " Tư Đồ Thiên Tuyết lên tiếng gọi Thu Hạ đứng ngoài cửa.
Thu Hạ nghe tiểu thư gọi nâng bước chân đi vào đi đến bên cạnh Tư Đồ Thiên Tuyết " Tiểu thư người có gì dặn dò ".
" Thu Hạ tối nay em đi đến Mã phủ gặp Mã Việt nói với hắn nếu muốn cưới được Triệu Hàm thì ngày mai đến Thiên hàn lâu tầng 3 phòng chữ thiên ".
" Đã biết tiểu thư " Thu Hạ nói xong xoay người đi ra ngoài.
*
Mà giờ này ở Triệu phủ Triệu Hàm tâm trạng đang rất vui nàng nhận được tin Họa sát đã hành động rồi chỉ cần đợi đến tối họ sẽ cho người đến thông báo với nàng Tư Đồ Thiên Tuyết ngươi dám dành Minh vương với Triệu Hàm ta thì đã định sẵn là kết cục như vậy.
Đến tối cúc họa nhận được tin tức từ Họa sát nói nhiệm vụ thất bại nói bọn họ phải tìm lại cơ hội khác nàng liền nhanh chóng chạy về viện của tiểu thư.
Nàng ta đi vào " Tiểu thư không thành công " cúc họa cúi đầu đứng bên cạnh tiểu thư nhà mình nói.

" Cái gì tại sao lại không thành công một cơ hội tốt như vậy đáng chết " Triệu Hàm tức giận ném ly trà trên tay xuống đất.
Cúc họa im lặng không dám lên tiếng nàng ta biết khi tiểu thư đang tức giận sẽ hay phát ti3t bằng vũ lực mấy lần trước cũng vậy.
" Tại sao không nói tiếp đi còn đứng đó im lặng làm gì ngươi bị câm sao " Triệu Hàm chửi bới nàng.
" Tiểu thư họ kêu chúng ta tạo thêm một cơ hội khác làm cho Tư Đồ Thiên Tuyết đi một mình " Cúc họa run rẩy nói.
" Ngươi đi nói cho họ nếu lần này không làm được thì trả lại tiền cho ta ".

" Vâng tiểu thư " Cúc họa lui ra ngoài.
Đáng chết nàng ta không ngờ Tư Đồ Thiên Tuyết lại may mắn thoát chết lần này nàng ta đã cố ý cho người khác tiết lộ cho Võ Thiến biết đào viên còn cố ý sắp xếp không cho ai lên núi đào viên ngày hôm nay vậy mà lại không gi3t chết được cả hai người họ.
Nhưng lần sau sẽ không may mắn như vậy đâu nàng phải cho Tư Đồ Thiên Tuyết chết còn cả Võ Thiến kia nữa ỷ lại vào sự khoang dung của Hoàng thượng đối với cha là đại tướng quân của nàng ta mà không để nàng vào mắt cũng phải chết.
Trong lúc Triệu Hàm đang tính kế để dồn Tư Đồ Thiên Tuyết cùng Võ Thiến vào chỗ chết mà không biết tất cả lời nói của họ đã bị Minh nhị nghe được hết.
Minh nhị khinh bỉ nhìn Triệu Hàm trong phòng nếu mà không phải các chủ ra lệnh cho hắn chỉ được đi theo dõi nàng ta không được gi3t chết nàng ta nếu không thì bây giờ ở đó chỉ còn lại một cái xác mà thôi Minh nhị xoay người biến mất trong bóng tối hướng Lam tuyết viện đi.
*
Ở Mã phủ lúc này Mã Việt vừa mới đi thanh lâu hồi phủ hắn đi về viện của mình vừa mới mở cửa bước vào hắn đã nhìn thấy một người đeo mặt nạ mặc y phục màu đen ngồi trên ghế ở trong phòng của hắn.
" Ngươi là ai " Mã Việt cố gắng bình tĩnh nhìn về người đang ngồi ở đó lên tiếng.
" Ta là ai không quan trọng quan trọng là chủ tử của ta có thể giúp ngươi cưới được Triệu Hàm mà ngươi luôn muốn cưới ".
" Ngươi...lời ngươi nói là thật sao " Mã Việt nghe vậy ngạc nhiên lại có người có thể giúp hắn cưới Triệu Hàm sao.
" Tất nhiên là thật nếu ngươi muốn thì ngày mai giờ thìn ở tầng ba của Thiên hàn lâu phòng chữ thiên chủ tử của ta nói người chỉ cho ngươi một cơ hội gặp hay không tùy vào ngươi ".
" Ta khuyên ngươi nếu muốn có được Triệu Hàm thì nên đi gặp chủ tử của ta " trước khi đi Thu Hạ có lòng tốt nói thêm một câu sau đó biến mất trong màn đêm.
....
Góc nhỏ của tác giả.


Mã Việt:" Có người giúp ta có được Hàm Hàm ".

hắn kích động nói.

Triệu Hàm:" Ngươi nằm mơ " Triệu Hàm ghét bỏ nhìn hắn mở miệng.

Tư Đồ Thiên Tuyết:" Hắn không nằm mơ đâu vì ta sẽ giúp hắn đúng không tác giả " giọng nói lạnh lẽo nhìn tác giả.

Băng Băng:" Ngươi là nữ chính người nói gì cũng đúng " Tác giả thật tội nghiệp nàng bỏ qua ánh mắt muốn giết người của nam chính nhìn nữ chính nói.

Nàng là tác giả cơ mà còn bị nam nữ chính uy hiếp cũng đằng chịu thôi..

 
Chương 46: Chương 46


Sáng sớm Tư Đồ Thiên Tuyết liền cùng Đông Nghi Thu Hạ ra phủ đến Minh nguyệt lâu đi lên tầng cao nhất bước vào một canh phòng.

Khi một lần nữa bước ra bộ y phục màu tím lúc nãy đã được thay đổi thành một bộ ngân y trên tay nàng là một chiếc mặt nạ đeo lên che đi nữa khuôn mặt cùng Đông Nghi Thu Hạ đang đứng bên cạnh cũng đã thay đổi y phục đi ra Minh nguyệt lâu bước vào Thiên hàn lâu.
" Tiểu thư người nói xem Mã Việt này có đến không " Thu Hạ ngồi một bên hỏi các nàng cùng tiểu thư cũng đã ngồi đợi ở đây đã một giờ rồi.
" Em đoán đi " Tư Đồ Thiên Tuyết dựa tay lên kệ cửa sổ nhìn ra ngoài nói.
" Chủ tử Mã công tử đến rồi " Đông Nghi gõ cửa.

Nàng không biết có may mắn không nữa nàng đi phòng bếp làm cho tiểu thư một ít bánh lúc lên thì gặp phải Mã Việt nên dẫn hắn đến luôn.
" Mời Mã công tử vào " Thu Hạ đứng dậy đi đến bên cạnh tiểu thư đứng mở miệng hướng về cửa nói.
Đông Nghi nghe được một tay bưng đồ một tay giơ ra đẩy cửa vào.


Mã Việt bước theo sau đi vào, hắn nhìn thấy bên trong có hai người đeo mặt nạ một người mặc ngân y còn một người là tối hôm qua hắn đã gặp trong phòng đứng một bên.
" Mã công tử mời ngồi " Tư Đồ Thiên Tuyết giơ tay ra chỉ về chiếc ghế cách không xa nói bằng giọng lãnh đạm.
Mã Việt cũng không khách sáo đi đến chiếc ghế đó ngồi xuống.
" Mặc dù bổn công tử không biết ngươi là ai tại sao lại tìm đến bổn công tử để hợp tác như điều mà hôm qua thuộc hạ của ngươi đến nói là thật sao ngươi có thể giúp bổn công tử cưới Triệu Hàm " Mã Việt lên tiếng nói thẳng việc hôm nay hắn đến.
Tối ngày hôm qua khi người hắc y nhân đó nói chủ tử của hắn có thể làm cho hắn cưới được Triệu Hàm hắn đã suy nghĩ rất lâu mới quyết định đi một chuyến.
" Ta là ai không quan trọng quan trọng ta có thể giúp ngươi điều mà ngươi muốn " Tư Đồ Thiên Tuyết cầm lên tách trà uống một ngụm đặt lại trên bàn mới lên tiếng.
" Ngươi nói là thật sao bổn công tử có thể tin được ".
" Nếu ngươi không tin thì đã không đến đây gặp ta ".
" Còn về việc giúp ngươi cưới được Triệu Hàm ta đã nói tất nhiên thực hiện được.

Nhưng có một việc ta phải nói trước đến lúc đó ngươi chỉ cần phối hợp với thuộc hạ của ta là được còn mọi việc ngươi không được xen vào ".
" Nhưng nếu bổn công tử xen vào thì sao ".
" Vậy thì Triệu Hàm đến lúc đó gã cho ai thì cũng không phải gã cho ngươi ".
" Ngươi đây là uy hiếp ta " Mã Việt tức giận đứng dậy lớn giọng nói.
" Ta không uy hiếp ngươi " Tư Đồ Thiên Tuyết đông tác vẫn như cũ ngồi yên mở miệng nói.
" Tốt nhất lời ngươi nói là thật bổn công tử sẽ toàn lực phối hợp " Mã Việt nói xong xoay người đi ra ngoài.
Thu Hạ Đông Nghi thấy Mã Việt đi rồi thì đi đến đóng cửa lại.
" Tiểu thư tên Mã Việt thật đáng giận " tiểu thư nhà nàng có lòng tốt giúp hắn hắn lại dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với tiểu thư nếu lúc nãy Đông Nghi không ngăn cản nàng lại thì tên Mã Việt đó không có toàn vẹn mà bước ra khỏi đây đâu.
" Được rồi đừng tức giận chúng ta mau hồi phủ thôi " Tư Đồ Thiên Tuyết đứng lên đi ra ngoài nàng ra phủ cũng lâu rồi nên hồi phủ.
*

Tư Đồ Thiên Tuyết sau khi thay đồ xong cùng hai người Đông Nghi Thu Hạ ra khỏi Minh nguyệt lâu chuẩn bị hồi phủ.

" Đây không phải Tư Đồ nhị tiểu thư Tư Đồ Thiên Tuyết sao " một giọng nói nữ tử vang lên.
" Đúng vậy Tư Đồ nhị tiểu thư không đi trong cung lấy lòng Thái Hậu nương nương đi sao lại rãnh rỗi đi dạo phố thế này ".
" Ngươi sao lại nói như vậy trong cung phải có lệnh thì mới được vào không có lệnh làm gì được vào ".
" Cũng đúng Mẫn quận chúa nói phải ".
Mấy người đứng lại chặng đường Tư Đồ Thiên Tuyết nói có trời mới biết hôm thọ yến của Thái Hậu bọn họ nhìn thấy Tư Đồ Thiên Tuyết được lòng của Thái Hậu còn có một lời hứa từ Hoàng thượng nhất là còn cùng Minh vương đỡ Thái Hậu rời đi yến tiệc trong lòng ghen ghét đến mức nào.
" Làm phiền tránh ra " Tư Đồ Thiên Tuyết lạnh giọng nói.
" Tư Đồ Thiên Tuyết ngươi đừng tưởng chỉ dựa vào một cái bánh mà kiêu ngạo để bổn quận chúa coi ngươi lấy lòng Thái Hậu được bao lâu " Vân Mẫn Mẫn chỉ tay vào Tư Đồ Thiên Tuyết nói.
" Ít nhất ta bây giờ được lòng của Thái Hậu còn Mẫn quận chúa chắc là chưa từng có đâu ".
" Ngươi...!ngươi chờ đó cho bổn quận chúa " Vân Mẫn Mẫn phất tay áo rời đi mấy vị tiểu thư thấy vậy cũng rời đi theo Vân Mẫn Mẫn đã rời đi họ còn đứng đây làm gì.
" Mấy người này thật quá đáng đứng chỗ đông người nói tiểu thư như vậy " Thu Hạ nắm chặt tay nhìn hướng mấy người đó rời đi trong lòng hạ quyết định.
" Đông Nghi đứng một bên cũng nhìn theo hướng đó mặt không đổi lúc nãy nàng trong lúc không ai chú ý đã rải một ít bột ngứa lên đám người đó đợi một giờ nữa bột ngứa phát tác mất mặt trước đám đông dám chửi tiểu thư nhà nàng.
" Chúng ta hồi phủ thôi " Tư Đồ Thiên Tuyết lên tiếng nâng bước đi về xe ngựa đang đứng trên miệng nở một nụ cười nhẹ.
*

Trong lúc này ở Đông Châu một một người nam tử mặc y phục màu xanh đang đứng trên tường thành nhìn xuống dưới nạn dân nằm đầy đất nhà cửa sụp đổ tiếng khóc tiếng đi lại của người dân và binh lính không một chút nào ảnh hưởng đến khí chất và sắc mặt vô cảm của Đông Phương Huyền Phong.
" Vương gia có tin từ Hàn nhất gửi đến nói là có người thuê sát thủ từ Họa sát giết Vương phi " Huyền Vũ vừa nói vừa giảm bớt đi sự tồn tại của mình.

Hắn không muốn đi báo tin này cho Chủ tử chút nào nhưng ai bảo hắn thua hai người Thanh Long cùng Hàn nhất cơ chứ.
" Vương phi có bị thương không " Đông Phương Huyền Phong giọng nói lạnh băng nhìn về phía xa.
" Vương phi không bị thương " Huyền Vũ mở miệng nói võ công của vương phi cùng chủ tử không phân thắng bại sao có thể bị thương được chứ.
" Tra ra là ai làm chưa ".
" Tra được rồi là Triệu phủ Triệu Hàm làm ".
" Ngươi lui ra đi ".
Huyền Vũ nghe vậy sử dụng khinh công nhanh chóng rời đi..

 
Chương 47: 47: Thiệp Mời


Tùy Châu Thu Mai cùng Chu Tước đang cưỡi ngựa ra khỏi thành đi về kinh thành.

Trong mấy ngày qua hai người bọn họ cùng nhau xử lý công việc thời gian tiếp xúc càng lâu làm cho hai người càng hiểu nhau hơn.
" Chu Tước huynh bây giờ về kinh thành luôn sao ".
" Ta chưa về được ta mới nhận được tin từ chủ tử bây giờ phải đi Hàn tinh các một chuyến ".
" Vậy hả " Thu Mai lên tiếng nói nhưng trong lòng khi nghe được có một chút mất mát nhưng nhanh chóng đã bị nàng dấu đi.
" Muội không nỡ rời khỏi ta sao " Chu Tước cảm nhận được Thu Mai không vui lắm khi nghe hắn phải đi thì mở miệng chọc nàng.
" Ai...Ai không nỡ chứ huynh mới không nỡ " Thu Mai nghe đến lời nói của Chu Tước thì đỏ mặt tức giận trừng hắn một cái xoay đầu thúc ngựa chạy nhanh hơn.
Nàng mới không phải chỉ là có hắn bên cạnh một thời gian bây giờ không có hắn không thói quen mà thôi.
Chu Tước cười cười thúc ngựa nhanh chóng đuổi theo " Thu Mai muội đừng giận ta nữa ".

" Ta mới không giận ".
" Được muội không giận ".
" Ta đưa muội về đến gần kinh thành rồi đi có được không ".
" Không cần nếu huynh có việc cần xử lý thì đi đi ta tự hồi kinh thành được ta biết võ công mà ai đánh lại ta ".
" Được được vậy muội về kinh thành cẩn thận ta đi trước " nói xong không đợi Thu Mai hồi báo liền thúc ngựa đi về một hướng khác.
" Chu Tước chết tiệt " nàng chỉ nói như vậy thôi chứ không muốn hồi kinh thành một mình.
*
Xuân Lan từ ngoài chạy về Lam tuyết viện nàng mới nghe được ngày hôm qua đám người Mẫn quận chúa chặng đường tiểu thư khi Thu Hạ hồi phủ nói cho nàng.

Hôm nay nàng ra phủ liền nghe được đám người đó không biết bị gì mà cả người nổi mẫn ngứa ngáy khắp người ở trên đường gãi gãi bị rất nhiều người nhìn thấy có người còn cởi áo ngoài ra nữa nàng nghe được rất hả dạ.
" Tiểu thư...tiểu thư " Xuân Lan chạy vào phòng lên tiếng.
" Xuân Lan ngươi làm gì ồn ào vậy " Thu Hạ đang dọn dẹp phòng thấy Xuân Lan chạy vào còn lớn tiếng kêu tiểu thư thì mở miệng.
" Tiểu thư ở ngoài sân sau " Thu Hạ vừa dứt lời Xuân Lan liền chạy ra khỏi phòng hướng sân sau.Thu Hạ thấy vậy cũng bỏ xuống công việc chạy theo sau Xuân Lan.
Xuân Lan đi ra sân sau nhìn thấy tiểu thư nhà mình đang ngồi trên chiếc xích đu nhắm mắt lại nàng chạy đến bên cạnh.
" Tiểu thư ".
" Xuân Lan em ra ngoài về mua được đồ ta muốn chưa ".
" Em mua xong rồi còn nghe đến một chuyện rất thú vị nên mới nhanh chân hồi phủ nói cho tiểu thư mà ".


" Thật sao " Tư Đồ Thiên Tuyết mở mắt ra nhìn Xuân Lan đứng bên cạnh.
" Tất nhiên là thật em nghe được đám người Mẫn quận chúa hôm qua chặng đường tiểu thư không biết bị ai trả thù mà ai cũng nổi mẫn ngứa ngáy khắp người có người còn cởi áo khoác ngoài ra nữa rất nhiều người nhìn thấy bây giờ khắp kinh thành đều đang bàn luận về việc này " Xuân Lan thuật lại những gì mà mình biết.
" Chuyện này là thật sao " Thu Hạ kinh ngạc hỏi nàng còn đang muốn tối nay đi làm một chút chuyện giải tỏa nỗi buồn.
" Thật mà ta nói muội nghe còn lời nói......!".
Mà Đông Nghi đi từ nhà bếp đến trên tay còn bưng đồ ăn sáng đến nghe vậy cũng không ngạc nhiên khuôn mặt bình tĩnh đi đến bên bàn đặt đồ ăn xuống.
Tư Đồ Thiên Tuyết thấy Đông Nghi đã đến xuống khỏi xích đu đi đến bên bàn ngồi xuống chậm rãi dùng bữa.
*
Bên trong Triệu phủ Triệu Hàm ngồi trên bàn tay cầm thiệp mời trên môi nở nụ cười đây là thiệp mời thưởng hoa yến của cô cô nàng Triệu quý phi một trong bốn quý phi có quyền lực trong cung chỉ dưới Hoàng thượng Thái Hậu và Hoàng hậu mà thôi.
Ngày hôm qua nàng vào cung gặp cô cô năn nỉ cô cô tổ chức thưởng hoa yến sớm một chút rất lâu cuối cùng người cũng đồng ý còn cho nàng chuyển bị thiệp mời mời các công tử tiểu thư.
Lần này nàng chắc chắn phải thực hiện được phải để cho Tư Đồ Thiên Tuyết thanh danh bị hủy chết không toàn thây người nào chặng đường nàng trở thành Minh Vương phi đều phải lường trước được hậu quả.
" Cúc họa ngươi mang thiệp đi Tư Đồ phủ đưa thiệp ".
" Vâng tiểu thư " cúc họa lui ra ngoài.
Triệu Hàm một mình ngồi sau đó đứng lên nàng phải mang thiệp đi mời Liễu Giai Nhàn cùng Tô Mạn Nhi.

*
Tư Đồ Thanh Thanh nhận thiệp mời từ tay Lục Đào suy nghĩ một hồi cũng không nghĩ được tại sao năm nay thưởng hoa yến lại nhanh tới vậy mới vừa tổ chức đại thọ cho Thái Hậu xong đã tổ chức thưởng hoa yến.

" Tư Đồ Thiên Tuyết có thiệp mời sao ".
" Bẩm tiểu thư có nhận được còn có tam tiểu thư, tứ tiểu thư đều nhận được ".
" Lui ra ngoài đi ".
Nếu Tư Đồ Thiên Tuyết cũng nhận được như vậy thưởng hoa yến năm nay chỉ là tổ chức sớm hơn mọi năm mà thôi nhưng cũng đúng thôi năm nay là đến Triệu quý phi phụ trách sớm hơn một chút cũng tốt như vậy thưởng hoa yến năm nay nàng phải cố gắng để được đứng nhất năm ngoái nàng chỉ đứng thứ hai sai Liễu Giai Nhàn.

Nên bắt đầu từ lúc đó nàng đã chuẩn bị cho buổi thưởng hoa yến của năm sau cho nên nàng cũng không lo lắng giải nhất chắc chắn là thuộc về nàng..

 
Chương 48: 48: Hiên Viên Gia Tộc


Tư Đồ Thiên Tuyết cầm thiệp mời trên tay đứng lên đi qua ghế quý phi ngồi xuống.
Thưởng hoa yến sao theo ký ức của nàng thưởng hoa yến mỗi năm tổ chức một lần bao gồm cả nam lẫn nữ có thiệp mời đều phải tham gia.
" Đông Nghi năm nay ai tổ chức " Tư Đồ Thiên Tuyết bỏ thiệp qua một bên.
" Tiểu thư năm nay là cô cô của Triệu Hàm Triệu Quý Phi tổ chức ".
"Triệu Quý Phi sao..." Tư Đồ Thiên Tuyết trên môi nở một nụ cười nhẹ hèn gì năm nay tổ chức sớm hơn sao.

Nàng nhớ mỗi lần đến thưởng hoa yến đều sẽ tổ chức một lần đi Thiên Quan tự năm nay chắc cũng như vậy, Triệu Hàm là muốn ra tay với nàng ở Thiên Quan tự hay là ở thưởng hoa yến đây nàng rất mong đợi.
Mà đứng một bên Xuân Lan cùng Đông Nghi thấy nụ cười của tiểu thư nhà mình bất giác rùng mình tiểu thư sẽ không phải là nghĩ ra sự việc gì hại người đi.
Nhưng cũng phải thôi lần này thưởng hoa yến tổ chức sớm hơn mọi năm như vậy là do Triệu Hàm kia đứng sau chắc là đánh chủ ý xấu xa gì lên người tiểu thư đây.

Lần trước ám sát không thành lần này nàng ta sẽ thực hiện lần nữa.

*
Hai ngày sau ở Đông Châu một người nam tử mặc lam y ngồi dựa vào ghế lười biếng nghe mấy người quan phủ thông báo tình hình.
" Vương gia tình hình làm đê đã sắp hoàn thành, nước cũng đã rút bớt ".
" Vương gia còn về phía dân tị nạn đã được sắp xếp xong lương thực cũng đã tới đã phân phó người phân phát.

Những người bị bệnh cũng đã bớt đi ".
"....".
Hai người quan viên thông báo xong tình hình không thấy Minh vương lên tiếng nói gì thì nhìn nhau.
" Vương gia hạ quan có chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ muốn mời vương gia đến..." Tôn Tùng đang nói bỗng nhìn đến có một người áo đen xuất hiện đi đến bên cạnh Minh vương đưa một bức thư.
Đông Phương Huyền Phong nhàm chán đang đợi Tôn Tùng cùng Du Tiến người đi đến từ kinh thành sau một ngày hắn đến Đông Châu theo lệnh của Hoàng thượng đưa lương thực đến thông báo cho nhanh để đứng lên đợi thông báo tin xong đang muốn đứng lên thì nhìn thấy nhìn đến hai người đưa mắt nhìn nhau thì nán lại nhìn xem tiếp theo họ muốn nói gì như lúc nghe đến tổ chức tiệc muốn mời hắn đến đang muốn mở miệng từ chối thì nhìn thấy Hàn nhị đi vào nghĩ Tuyết Nhi ở kinh thành có chuyện xảy ra sao.
Đông Phương Huyền Phong nhận lấy bức thư mở ra đọc thưởng hoa yến tổ chức sớm sao hắn nhớ năm nay đến Triệu Quý Phi đứng ra tổ chức thì xung quanh tỏa ra sát khí.

Muốn tính kế Tuyết Nhi của hắn tốt lắm chuyện lần trước thuê sát thủ hắn chưa tính sổ để lại cho Tuyết Nhi từ từ chơi đùa nhưng bây giờ tốt tốt lắm hắn tính luôn một lược.
Mà Triệu Hàm không nghĩ rằng kế hoạch lần này của nàng đã dẫn đến Triệu phủ bị hủy diệt.
Một bên Tôn Tùng cùng Du Tiến nhìn đến sau khi Minh vương đọc xong lá thư xung quanh người tỏa ra sát khí bức người như vậy thì thầm nhũ trong lòng vương gia đừng chú ý đến bọn họ ở đây, biết vậy lúc nãy thông báo xong thì rời đi rồi chứ không ở lại mời vương gia đến dự tiệc trong lòng hối hận không thôi.

Còn Hàn nhị sau khi đưa thư xong lặng lẽ ẩn dấu khí tức.

Lúc nãy khi vừa đến Đông Châu hắn đi đến chỗ các đường chủ trước giao cho họ ai ngờ Thanh đường chủ nói lần trước khi Hàn nhất đến bọn họ cùng nhau chơi kéo búa bao ai thua người đó đi đến chỗ chủ tử, lần đó Vũ đường chủ là người thua nên lần này cũng như vậy ai biết hắn xui xẻo như vậy không may mắn giống như Hàn nhất.
Đông Phương Huyền Phong đứng dậy đi thẳng ra bên ngoài Hàn nhị bước theo sau còn hai người Tôn Tùng đằng sau cùng nhau vô ngực.

*
Lúc này đây ở vùng núi cao Hiên Viên gia tộc định cư một nam tử mặc bạch y mở mắt ra
hắn đứng dậy đi ra ngoài nhìn bầu trời.

Hắn là Hiên Viên Ngọc của gia tộc Hiên Viên gia tộc láng đời lâu đời nhất và cũng là gia tộc thần bí nhất.

Gia tộc Hiên Viên một đời luôn có một người có thể nhìn thấy được tương lai mà ở thế hệ này hắn là người được chọn từ khi hắn ba tuổi hắn đã có thể nhìn thấy được tương lai.

Mà một khi thế hệ mới đã xuất hiện người được chọn nhìn được tương lai thì người nhìn thấy trước đó sẽ mất đi năng lực.
Mà lúc nãy hắn nhìn thấy được thiên hạ sắp đại loạn rồi giống với lời tiên đoán trước của tổ tiên 100 năm sau thiên hạ chắc chắn sẽ đại loạn mà người được chọn để lấy lại yên bình cho thiên hạ có hai người con phải trợ giúp họ bình định thiên hạ khi thời cơ tới là lúc con sẽ xuống núi.

Đam Mỹ Sắc
Cho nên thời cơ đã tới rồi đến lúc hắn phải xuống núi tìm người được chọn, cha đã từng nói cho hắn tổ tiên có lưu lại một câu để xác định được người được chọn là ai và chỉ có khi đến thời cơ thì mới được đi vào mật thất.
Hiên Viên Ngọc nâng bước chân đi đến mật thất hắn nhỏ một giọt máu lên cách cửa cửa liên mở.


Hắn biết thời cơ thực sự đến rồi vì mấy thế hệ trước ai cũng đã từng nhỏ máu lên cánh cửa nhưng nó không mở lần này thì mở rồi.
Hắn nâng bước đi vào cách cửa đóng lại Hiên Viên Ngọc đi vào sâu hơn bước vào một canh phòng hắn nhìn đến mấy câu thơ trên tường.

Một trăm năm sau,
Thiên hạ đại loạn.
Long Phượng song tinh,
Thiên hạ thái bình.
Hiên Viên Ngọc nhìn đến câu Long Phượng song tinh đây là chỉ hai người được chọn là một nam một nữ.Vậy người hắn cần tìm là một đôi sao được trời chú định sẽ ở bên nhau.

Hiên Viên Ngọc xoay người đi ra ngoài..

 
Chương 49: 49: Thiên Quan Tự


Xuân Lan đi đến cửa phòng ngủ của tiểu thư dừng lại trên tay còn bưng chậu nước.
" Tiểu thư người dậy chưa ".
Tư Đồ Thiên Tuyết đang mặc y phục nghe tiếng gọi của Xuân Lan.
" Xuân Lan em vào đi ".
" Tiểu thư hôm nay chúng ta phải đến Thiên Quan tự " Xuân Lan nhìn bộ y phục trên người tiểu thư nhà mình có quá đơn giản không ta, hôm nay có rất nhiều tiểu thư công tử tới.
" Ta biết " Tư Đồ Thiên Tuyết cười nhẹ bỏ qua ẩn ý trong lời nói của Xuân Lan.
" Xuân Lan ngươi không nên như vậy hôm nay đi đến Thiên Quan tự phải mặc đơn giản một tí dù sao thì tiểu thư ở bên ngoài ai cũng biết tiểu thư ở Phổ Phật tự ba năm " Thu Hạ bưng đồ ăn sáng vào nghe được lời nói của Xuân Lan thì lên tiếng.
" Xuân Lan Thu Hạ nói đúng lần sau em nên suy nghĩ kỹ hơn " Tư Đồ Thiên Tuyết rửa mặt xong đi đến bàn chậm chạp dùng bữa.
" Hôm nay em cùng Đông Nghi đi cùng với ta, Thu Hạ em cùng Thu Mai ở lại Lam tuyết viện ".
Tư Đồ Thiên Tuyết phân phó tối ngày hôm qua Thu Mai vừa mới về sau khi thông báo xong thì mấy người các nàng cùng nhau tám chuyện cho nên nàng cũng không để cho Thu Mai vừa mới về lại đi chung được.
*
Xe ngựa dừng lại Tư Đồ Thanh Thanh cùng Tư Đồ Vân nhanh chóng bước xuống xe ngựa hai người các nàng phải ngồi chung với Tư Đồ Thiên Tuyết lúc đi tổ mẫu đã dặn dò lần này không được gây chuyện.

Cho nên từ lúc mà nàng nhìn thấy phải ngồi chung một chiếc xe ngựa nàng đã nhẫn nhịn ngồi trong chiếc xe ngựa mà không gây chuyện với Tư Đồ Thiên Tuyết.
Tư Đồ Thanh Thanh xuống xe ngựa nhìn xung quanh thấy mấy người Liễu Giai Nhàn đang đứng cách đó không xa nâng bước chân đi đến.

Tư Đồ Vân thấy Tư Đồ Thanh Thanh đã đi thì bước theo sau.
Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn hành động nhanh chóng xuống xe ngựa của hai người các nàng cũng chẳng quan tâm bước xuống sau.
Nàng nhìn xung quanh có rất nhiều công tử tiểu thư đang tụ tập lại nói chuyện với nhau chuyến đi lần này là do Triệu Quý Phi đứng đầu cho nên Triệu Hàm chắc đang ở bên cạnh.
Mọi người cùng nhau đi lên bậc thang đi đến cổng có một tiểu sư phụ đang đứng.
" Nhị vị thiếu gia tiểu thư mời đi bên này " tiểu sư phụ dẫn đường đi trước dẫn họ đi đến chính sảnh phật đường.
Triệu Quý Phi đã đợi ở trong từ trước bên cạnh Triệu Hàm yên tĩnh đứng.
Tiếp đó là mấy người Liễu Giai Nhàn cùng Tư Đồ Thanh Thanh cũng đã có mặt trước.

Họ cùng nhau ngồi cầu phúc nghe sư phụ giảng phật pháp.
Triệu Hàm liếc nhìn về phía Tô Mạn Nhi đang ngồi, nàng ta cũng nhìn lại sau đó nhanh chóng quay mặt đi.
Động tác của hai người rất nhanh, chỉ liếc qua một cái, rồi làm như không có chuyện gì, tiếp tục nghe giảng đạo, có điều một ánh mắt này lại khiến Tư Đồ Thiên Tuyết nắm bắt được chút thông tin, hai người kia cố làm ra vẻ tự nhiên, rõ ràng là kỳ lạ.

Theo đạo lý bọn quen biết nhau nên chú ý tới nhau là điều bình thường nhưng hôm nay lại cẩn trọng như vậy, hôm nay từ đầu đến cuối đều làm như không nhìn thấy nhau, khác thường chắc chắn có mưu.
Khóe miệng Tư Đồ Thiên Tuyết nở nụ cười, xem ra hôm nay có trò hay, không chỉ có một bọn họ hợp tác đối phó nàng sao, chỉ sợ đến cuối cùng Triệu Hàm cùng Tô Mạn Nhi cũng không như ý nguyện vì sao ư, đương nhiên bọn họ đối phó là nàng vậy thì hôm nay kế hoạch của nàng thực hiện luôn thôi.
*
Trong khi đó Đông Phương Huyền Phong đang cùng Chu Tước Thanh Long cùng Huyền Vũ đang cưỡi ngựa đi hướng Thiên Quan tự.

Sau khi hắn nhận được tin Thưởng hoa yến tổ chức sớm thì đã nhanh chóng hoàn thành công việc nhanh hơn để về kinh thành.

Sau mấy ngày bận rộn, hắn lên ngựa không nghỉ ngơi chạy về kinh thành cuối cùng thì cũng sắp gặp được nàng.
Mà ở đằng sau ba người Chu Tước Huyền Vũ Thanh Long đang dốc hết sức để đuổi theo chủ tử.
" Huyền Vũ Thanh Long chúng ta dừng lại nghỉ ngơi có được hay không " hắn thật sự rất mệt mỏi.

Sau khi hồi tổng bộ Hàn tinh các giải quyết công việc xong hắn liền đi Đông Châu nhưng ai biết được khi hắn đến Đông Châu lại thấy được chủ tử đang chuẩn bị lên ngựa hồi kinh thành.
Hắn còn chưa được nghỉ ngơi đã phải theo chủ tử hồi kinh thành trên đường đi còn không nghỉ ngơi nữa chứ.
" Chu Tước ngươi thôi than vãn đi chúng ta sắp tới Thiên Quan tự rồi nghỉ ngơi gì " Huyền Vũ liếc qua Chu Tước khinh thường.
*
Sau khi Hiên Viên Ngọc bước ra mật thất hắn nhìn thấy phụ thân, mẫu thân, thúc thúc,.....đều đang đứng bên ngoài.
Hắn biết được họ biết thời cơ đã đến rồi hắn nhìn về người phụ thân đang đứng.
" Ngọc Nhi con cùng phụ thân đi thư phòng " Hiên Viên Giác xoay người.
Hiên Viên Ngọc đi theo sau Hiên Viên Giác đến thư phòng.
" Ngọc Nhi con đã nhìn thấy gì trong mật thất ".
" Phụ thân trong mật thất con nhìn đến bốn câu thơ nói đến hai người được chọn ".
" Một trăm năm sau,

Thiên hạ đại loạn.
Long Phượng song tinh,
Thiên hạ thái bình.

".
" Ngọc Nhi phụ thân mới lúc nãy đã bói một quẻ người con muốn tìm ở phía Đông " Hiên Viên Giác nghe đến bốn câu thơ cũng không nói gì vì ông cũng đã tính được tùy là không còn nhìn thấy được tương lai nhưng ông có thể bói toán.
" Ý của phụ thân là người dược chọn đang ở Đông Dạ quốc sao " Hiên Viên Ngọc hỏi.
" Thiên cơ không thể tiết lộ phụ thân đã hết sức rồi chỉ biết họ ở Đông Dạ quốc cụ thể là ai thì không thể biết trước được, cho nên Ngọc Nhi bây giờ con chỉ có thể tự mình tìm ra hai người đó " Hiên Viên Giác nói.
" Vâng phụ thân ".
" Lần này xuống núi con phải bình an trở về thôi chúng ta ra ngoài thôi ".
Hiên Viên Giác cùng Hiên Viên Ngọc cùng nhau ra ngoài, sau khi nói chuyện cho mọi biết hắn đi về phòng..

 
Chương 50: 50: Gặp Lại


Triệu Hàm sau khi nghe giảng phật pháp xong thì đi đến cái đình trong rừng trúc sau chùa nàng ngồi xuống kêu cúc họa lui xuống ra ngoài canh chừng.

Mấy phút sau Tô Mạn Nhi đi đến nàng đi vào đình ngồi xuống.

" Ngươi đến trễ " Triệu Hàm bỏ tách trà xuống nhìn Tô Mạn Nhi vừa ngồi xuống nói.

" Xin lỗi ta gặp phải Liễu Giai Nhàn trên đường tới cho nên đến trễ một chút " Tô Mạn Nhi giải thích.

" Mà kế hoạch của ngươi có được không vậy " Tô Mạn Nhi lo lắng hỏi.

" Tất nhiên là được ngươi cứ yên tâm chỉ cần loại bỏ Tư Đồ Thiên Tuyết vị trí Minh vương phi kia cho dù ai trong chúng ta ngồi lên thì vị trí trắc phi đều thuộc về người còn lại ".

" Ta nói trước lần này ta giúp ngươi hại Tư Đồ Thiên Tuyết nhưng vị trí Minh vương phi kia chúng ta cạnh tranh công bằng nếu không ta sẽ khai ra chuyện ngươi làm ngày hôm nay ".

" Ngươi cũng tham gia cho nên đừng dùng việc này uy hiếp ta ".

" Tối nay người của ta sẽ động thủ cho nên ngươi cho người của ngươi nghĩ cách giữ chân hai nha hoàn ở bên cạnh Tư Đồ Thiên Tuyết như kế hoạch chúng ta đã thương lượng từ trước đó ".

" Ta biết rồi đã sẽ để cho lục trà cùng lục dạ đi giữ chân họ còn mọi việc còn lại ngươi tư xử lý không còn việc của ta " Tô Mạn Nhi nói xong đứng dậy đi ra ngoài đình cùng lục trà hồi phòng được chuẩn bị cho mình nghỉ ngơi.


Triệu Hàm nhìn bóng dáng xa dần của Tô Mạn Nhi hừ lạnh một tiếng qua lần này đối phó với Tư Đồ Thiên Tuyết xong sẽ tới lượt ngươi Tô Mạn Nhi à cho nên vị trí Minh vương phi là của ta.

*
Màn đêm buông xuống hai bóng dáng hắc y nhân từ trong phòng của Triệu Hàm ở biến mất hướng tới phía tây nơi Tư Đồ Thiên Tuyết đang ở.

Trong lúc đó bên chỗ Tư Đồ Thiên Tuyết ở nàng giờ phút này đang ở một mình trong phòng còn Đông Nghi đi ra ngoài lâu rồi chưa về nên nàng bảo Xuân Lan đi ra ngoài tìm.

Mà Xuân Lan tìm được Đông Nghi đang cùng nàng đi về thì gặp phải lục trà cùng lục dạ đứng chặng đường.

" Các ngươi đang làm gì vậy sao lại chặng đường của bọn ta " Đông Nghi lạnh giọng nói.

" Ta các ngươi giúp ta tìm đồ cho tiểu thư có được không nàng trong lúc đi qua đây không may rơi túi thơm nếu mà không tìm được khi hồi phủ bọn ta nhất định bị bán đi " lục trà cùng lục dạ vừa khóc vừa nói túm lấy tay của Đông Nghi Xuân Lan lại năn nỉ cầu xin.

Tiểu thư đã canh dặn các nàng nếu không làm cho tốt giữ hai người này ở lại một canh giờ thì các nàng không cần hồi Tô phủ nữa.

" Vậy ta ở lại tìm cùng hai người các ngươi còn Đông Nghi phải đi " Xuân Lan khó xử nói.

" Ta cầu xin hai người giúp bọn ta đi phải tìm cho bằng được " lục trà khóc lóc kéo tay Xuân Lan.

Xuân Lan nhìn về Đông Nghi hỏi nàng phải xử lí làm sao.

Đông Nghi thấy bộ dạng lúng túng của Xuân Lan thì mở miệng " Được rồi bọn ta tìm cùng các ngươi ".

*
" Nhanh lên ngươi vác nàng lên đi chúng ta phải rời đi " hắc y nhân nhìn người đang nắm hôn mê ngã trên bàn hối hắc y nhân bên cạnh.

" Biết rồi " hắn đi lại vác Tư Đồ Thiên Tuyết lên vai " Đi thôi ".

Hai người hòa mình vào bóng tối đi đến bên đình sau rừng trúc bỏ Tư Đồ Thiên Tuyết xuống.

" Người ta đã mang đến ".

Triệu Hàm nhìn Tư Đồ Thiên Tuyết đang hôn mê đi đến trước mặt nàng ngồi xuống " Tư Đồ Thiên Tuyết để ta xem tối nay ngươi có thoát được hay không, lần trước là do ngươi may mắn nhưng lần này thì không ".


Triệu Hàm giơ tay sờ sờ mặt Tư Đồ Thiên Tuyết " Thật là tiết cho khuôn mặt xinh đẹp như vậy " tay còn lại của nàng cầm một viên thuốc đút vào miệng của nàng ta.

" Đưa nàng ta đến khu núi sau chùa " Triệu Hàm đứng dậy phân phó hai hắc y nhân.

Hai người nâng lên Tư Đồ Thiên Tuyết lần nữa ẩn vào trong bóng đêm đi đến ngọn núi sau chùa.

Ở chùa Thiên Quan tự này ai cũng biết sau núi là cấm địa đơn giản vì sau núi có thú dữ những ai đi vào trong đó sẽ không còn xuất hiện nữa.

Sau khi đặt Tư Đồ Thiên Tuyết xuống hai hắc y nhân mặt nhìn nhau " Ngươi trước hay ta ".

" Tất nhiên là ngươi rồi sau khi ngươi xong thì đến lượt ta ".

Hai hắc y nhân đang bàn bạc với nhau mà không hề chú ý đến Tư Đồ Thiên Tuyết đã mở mắt ra từ khi nào.

Nàng đứng dậy vỗ vỗ bụi trên người lưng dựa vào thân cây phía sau ánh mắt lạnh lẽo nhìn hai người phía trước tự như người chết giống nhau.

" Vậy hai người các ngươi ai chết trước đây ".

Mà hai hắc y nhân nghe thấy tiếng nói quay đầu lại nhìn thấy người lúc nãy còn đang hôn mê bây giờ đang lười biếng dựa vào thân cây nhìn bọn họ.

" Ngươi sao ngươi lại tỉnh lại sớm như vậy " một hắc y nhân đưa tay chỉ vào nàng.

" Ngươi làm gì vậy nàng ta có tỉnh lại thì như thế nào cũng không thể thoát ra khỏi đây ".


" Ngươi nói đúng dù sao nàng ta cũng trúng xuân dược ".

Hai hắc y nhân nhìn nhau nâng bước đi đến gần nàng.

Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn đến hai người hắc y nhân đang đến gần nàng cả người tỏa ra hàn khí lạnh thấu xương giơ chiếc lá cây cầm trong tay lên ném về phía họ.

Một trong hai hắc y nhân thấy vậy xoay người lại nhanh chóng chạy đi.

Cùng lúc đó một cây quạt bay tới lướt qua cổ của tên hắc y nhân đó mà tên hắc y nhân thứ hai kia phản ứng chậm đến lúc ấy thì chiếc lá xuyên qua cổ họng của hắn hắn ngã xuống.

Đông Phương Huyền Phong xuất hiện trên tay cầm lấy cây quạt đi đến trước mặt Tư Đồ Thiên Tuyết ôm nàng vào lòng.

" Tuyết Nhi ta đã trở lại ".

" Phong " Tư Đồ Thiên Tuyết cũng giơ tay vòng qua eo hắn ôm lại nàng cuối cùng cũng cảm nhận được sự ấm áp mà nàng luôn mong nhớ.

.

 
Chương 51: 51: Vô Tĩnh Đại Sư


Tiếng gió thổi bay qua từng chiếc lá cành cây sau núi hai người một trai một gái đang đứng trên con đường sau núi nhìn về người con gái nằm trên đất.
Mà cách hai người không xa ba người Chu Tước đang đứng nhìn về phía đó.
" Chu Tước ngươi nói xem chủ tử hay vương phi là người ra tay nhanh hơn " Huyền Vũ nhìn hai người hắc y nhân chết nằm trên đất.
" Ngươi không nhìn đến sao, còn hỏi " Chu Tước ánh mắt khinh bỉ nhìn sang Huyền Vũ hắn tới thì hai hắc y nhân đã ngã xuống làm sao mà biết ai ra tay nhanh hơn.
Mà phía trước Tư Đồ Thiên Tuyết trên người choàng lên áo ngoài của Đông Phương Huyền Phong dựa vào lòng ngực hắn " Phong chàng nói xem ta làm chi nàng từng bước một thân bại danh liệt có được không ".
" Tuyết Nhi muốn như thế nào cũng được " Đông Phương Huyền Phong cưng chiều ôm nàng.
" Chàng không thấy như thế quá độc ác sao " nàng quay đầu nhìn hắn.
" Không độc ác còn rất nhẹ nhàng " nếu là hắn thì giờ này Triệu Hàm không còn lành lặn như vậy mà nằm trên đất đâu Đông Phương Huyền Phong ngữ điệu đạm đạm nói hai tay đang lại khoác lại áo choàng cho nàng do lúc nãy nàng xoay người lại rơi xuống đất được hắn giữ lại.
Minh nhất Minh nhị từ trên không đáp xuống trên tay hai người là Mã Việt đang hôn mê.
" Các chủ người đã mang tới " Minh nhất cùng Minh Nhị ném Mã Việt qua một bên nói.

" Tham kiến Minh Vương ".
" Đứng lên đi " Đông Phương Huyền Phong lên tiếng.
" Nếu người đã mang đến vậy hai người các ngươi đưa theo Triệu tiểu thư hồi phòng của mình cùng với Mã công tử đi " nàng nhìn qua Mã Việt nằm trên đất lại nhìn Triệu Hàm cũng như vậy nở ra một nụ cười trên tay không biết lúc nào đã xuất hiện hai bình thuốc " Sau khi đưa họ về phòng thì cho họ mỗi người uống hai viên thuốc này ".
Nàng nâng tay ném qua Minh nhất.

Minh nhất Minh nhị theo lệnh nhanh chóng nâng lên hai người hòa mình vào bóng tối.
*
Sau khi an bài Triệu Hàm cùng Mã Việt xong Minh nhất cùng Minh nhị rời đi.
Mã Việt tỉnh dây cảm thấy được trong người nóng như lửa đốt rất khó chịu đưa tay thì đụng phải một thứ mềm mại hắn qua đầu nhìn lại thì thấy người đang nằm bên cạnh mình là Triệu Hàm người mà ngày đêm hắn mong ngóng.
Mã Việt đưa tay kéo kéo y phục của mình vừa nhìn qua người con gái nằm bên cạnh nuốt nước miếng cổ họng khô khan xoay người đè lên trên người nàng.

Đây là câu hội tốt có ngu hắn mới không muốn.
Mà Triệu Hàm vì đau mà tỉnh dậy ánh mắt mơ hồ nhìn thấy có người đang sờ loạn trên thân thể mình nàng cổ gắn nhìn kỹ hơn nhưng do ánh mắt vẫn mơ hồ chỉ thấy một khuôn mặt quen thuộc rất giống Minh vương nàng ta vui vẻ thì ra mình đang mơ nếu không sao lại mơ thấy cảnh tượng như vậy chứ.

Nếu là mơ thì nàng phải thưởng thụ thật tốt.

Triệu Hàm dần dần đắm chìm vào.
*
Tiếng gió thổi bay những tán lá cành cây lướt qua y phục của hai người Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết, họ hai tay đan vào nhau đi dạo trong rừng hưởng thụ phút giây yên tĩnh.


Mà ở phía sau hai người xuất hiện hai người một vị lão hòa thượng cùng một tiểu hòa thượng nhìn về hai người đang dần biến mất trong bóng tối.
" Sư phụ người nhìn hai người bọn họ làm gì vậy " tiểu hòa thượng thắc mắc hỏi.
" Vô thiền con nhìn rõ hai vị thí chủ vừa rồi không " vị lão hòa thượng bỏ qua câu hỏi của đồ đệ.
" Dạ con không thấy rõ trời quá tối " Vô thiền thành thật trả lời nếu không phải tối nay hắn nghe động tĩnh trong động sư phụ bế quan biết người sắp xuất quan ra tới thì cũng không ở ngoài vào buổi tối như vậy.

Hắn còn chưa đi báo cáo với sư bá sư phụ xuất quan nữa.
" Vậy sao " lão hòa thượng xoay người đi qua một hướng khác.
" Sư phụ người đợi con với " Vô thiền thấy sư phụ xoay người đi hướng khác thì đi theo.
Hai người đi đến một ngôi đền nhỏ nơi mà sư huynh của ông ở.
" Vô Tĩnh đệ xuất quan rồi " vị lão hòa thượng đang pha trà nghe đến tiếng bước chân thì ngẫn đầu lên nhìn đến bóng dáng quen thuộc đã lâu không thấy bất ngờ.
" Đúng vậy sư huynh " Vô Tĩnh đại sư bước đi vào đi đến bàn ngồi xuống.
" Đệ vừa mới xuất quan đi đến chỗ huynh thì gặp được hai người " Vô Tĩnh đại sư nâng lên ly trà uống.
" Hai người đệ nhìn thấy chắc là người hôm nay đến cúng bái ở lại qua đêm " Vô Pháp đại sư nhớ đến sáng nay ông có giảng đạo cho mấy người từ kinh thành đến thì nói.

" Đệ xuất quan sớm hơn dự kiến là có chuyện gì sao ".
" Đúng vậy đệ tính ra được một quẻ nên quyết định xuất quan ".
" Đệ tính ra quẻ gì mà có thể làm cho đệ xuất quan trước như vậy ".
" Thiên hạ sắp tới sẽ không yên ổn được tứ quốc sẽ có sự thay đổi lớn đó là điều đệ bói ra được từ quẻ ấy ".
" Chuyện này nếu là thật thì thiên hạ sắp loạn rồi " Vô Pháp đại sư thở dài nhìn lên trời sau đó ông nhớ đến điều gì nhìn thẳng về sư đệ của mình " Đệ sẽ không nói cho ta biết hai người đệ nhìn thấy hôm nay sẽ đóng một vai trò nào đó cho việc này đó chứ ".
" Thiên cơ không thể tiết lộ sư huynh đệ đi nghỉ ngơi trước đây " Vô Tĩnh đại sư nâng lên ly trà uống hết đứng đậy đi về gian phòng của mình.
Hai người nam nữ hôm nay ông nhìn đến trên người tỏa ra thiên quang đi cùng với đó là sát khí.

Ánh sáng cùng bóng tối ở thế đối lập nhau nhưng ông lại nhìn ở trên hai người họ lại rất hài hòa không biết là phúc hay là họa.
Ông nhìn lên bầu trời tối đầy sao nhìn về hai ngôi sao đang đến gần nhau thở dài Long Phượng song tinh hai con người hai vận mệnh họ sẽ chọn con đường nào đây..

 
Chương 52: Chương 52


Tô Mạn Nhi theo lời Triệu Hàm nói đợi đến đêm khuya canh 2 làm bộ khó ngủ đi ra ngoài đi dạo, nàng đi cùng nha hoàn lục trà đi ra ngoài thấy có một mình mình hơi buồn nên nâng bước đi đến gian phòng của Triệu Hàm tìm nàng ta.
Nàng đi đến gần thì nghe được tiếng nam nữ từ trong phòng ngủ chuyền ra thì đứng lại.
Nếu bây giờ nàng tiến vào mở cửa sau đó hét lên cho mọi người đến thì danh dự của Triệu Hàm sẽ mất hết còn Tư Đồ Thiên Tuyết bây không biết sống chết như vậy sẽ không ai giành giật vị trí Minh vương phi với nàng nữa.
Tô Mạn Nhi đi đến cánh cửa đưa tay ra đẩy cánh cửa một cái, cánh cửa mở ra nàng cùng lục trà đi vào.
Áaaaaaa....
Mọi người bị tiếng hét làm cho tỉnh giấc nhanh chóng mặc thêm áo ngoài đi đến nơi tiếng hét hét lên khi đi đến cửa họ nhìn thấy Tô Mạn Nhi đang ngồi dưới đất vẻ mặt trắng bệch.

Họ đi vào thì nhìn đến một nam một nữ đang nằm ở trên giường.
Triệu Quý Phi đi đến sau đó nhìn đến người đang nằm trên giường là cháu gái Triệu Hàm của bà " Các ngươi còn đứng đó làm gì mau lôi hai người trên giường ra cho bổn quý phi ".

Mấy người cung nữ ma ma bên cạnh Triệu Quý Phi nhanh đi lại bên giường lôi hai người trên giường đang ngơ ngác ra, hai người thái giám đi tới lôi Mã Việt qua tấm bình phong mặc đồ cho hắn.

Còn Triệu Hàm ngồi trên giường được hai người cung nữ kéo rèm lại mặc lại đồ cho nàng.
Lúc này đây Triệu Hàm mới tỉnh lại nàng nhớ tới khung cảnh trên giường lúc nãy vui vẻ nàng đã là người của Minh vương nàng có thể gả cho Minh vương làm Minh vương phi rồi khi tấm rèm kéo ra Triệu Hàm lại nhìn đến Mã Việt đang quỳ dưới đất thì thất thần nàng có phải nghĩ sai rồi không nhất định là Minh vương không phải là tên Mã Việt này nhất định không phải.
Bỗng nhiên nàng nhớ ra Minh vương không có ở kinh thành cho nên người tối qua ở trên thân nàng thật sự là Mã Việt.
Nàng hồi thần khóc lóc chạy đến bên cạnh cô cô " Cô cô người phải làm chủ cho con ".
Triệu Quý Phi nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Triệu Hàm thì đau lòng người cháu gái bà yêu chiều xem như con gái ruột của mình bị như vậy làm sao mà bà không đau lòng cho được.

Triệu Quý Phi đưa tay vỗ vỗ sau lưng cho Triệu Hàm " Hàm Hàm con yên tâm cô cô sẽ không để cho con chịu ấm ức ".
" Vâng " Triệu Hàm nức nở lên tiếng.
" Mã Việt ngươi biết sai ".
" Ta không sai ta cũng không biết tại sao mình ở đây không qua ta ở trong phòng của mình con chuẩn bị đi ngủ như sau đó thì ngất đi đến lúc ta tỉnh dậy thì phát hiện mình ở đây đang muốn rời đi như người không còn sức sau đó ta phát hiện trong người của mình bị hạ xuân dược nhìn lại thì phát hiện Triệu cô nương cũng bị hạ ta không muốn nhìn thấy nàng khó chịu nên.....ta hứa sẽ chịu trách nhiệm về việc mình làm sẽ cưới nàng....!" Mã Việt lên tiếng giải thích lúc nãy được các thái giám thay đồ hắn mới phục hồi tinh thần hắn nhớ đến người mà hắn mới gặp mấy ngày trước có nói đến lúc đó chỉ cần hắn từ cơ ứng biến là được như vậy Triệu Hàm sẽ thuộc về hắn.
" Ta sẽ không gã cho ngươi " Triệu Hàm quay đầu lớn tiếng nói vào mặt Mã Việt.

Nàng dù có chết cũng sẽ không gã cho hắn.
" Mã Việt ta việc mình đã làm ra chắc chắn chịu trách nhiệm ".

" Được rồi ồn ào còn ra thể thống gì nữa chuyện của hai ngươi hồi kinh thành giải quyết sau bây giờ đang ở phật môn cãi nhau mất hết thể diện " Triệu Quý Phi lạnh giọng nói sau đó kêu mọi người lội ra.
Tô Mạn Nhi thấy vẫn chưa ai chú ý đến Tư Đồ Thiên Tuyết thấy mọi người đã giải tán liền mở miệng " Sao nãy giờ không thấy Tư Đồ nhị tiểu thư Thanh Thanh tỷ có thấy không ".

Tô Mạn Nhi túm tay Tư Đồ Thanh Thanh lại.
Tư Đồ Thanh Thanh nghe vậy thì nhìn xung quanh đúng thật là không thấy Tư Đồ Thiên Tuyết đâu "Hay là chúng ta đi qua phòng của nhị tỷ xem đi phòng của tỷ ấy gần đây huống chi chúng ta ở xa như vậy còn nghe được tiếng hét của Tô tiểu thư không lý nào nhị tỷ không nghe được ".
" Ta thấy đúng đó ".
" Vậy chúng ta đi qua đó đi ".
" Các ngươi đi đi thôi bổn quý phi mệt mỏi cần nghỉ ngơi " Triệu Quý Phi được ma ma đỡ về phòng.
Còn mấy người Tư Đồ Thanh Thanh đi qua phòng Tư Đồ Thiên Tuyết ở.
" Tiểu thư nhà ngươi đâu " một vị tiểu thư đi theo lên tiếng hỏi Đông Nghi Xuân Lan đang đứng trước cửa.
" Nhị vị tiểu thư tìm tiểu thư nhà ta sao, tiểu thư hôm nay mệt nên sau khi uống thuốc đã ngủ rồi ạ " Xuân Lan mở miệng nói.
" Thật sao hay là Tư Đồ Thiên Tuyết không có trong phòng ".

" Đúng đó nếu không hai người các ngươi đi vào kêu tiểu thư của các ngươi đi ra đây ".
" Vậy nhị vị tiểu thư xin đợi một lác ".
Mấy phút sau Tư Đồ Thiên Tuyết đi ra trên người chỉ khoác một kiện áo ngoài sắc mặt hơi trắng ánh mắt còn chưa tỉnh ngủ hẳn.
" Có chuyện gì sao ".
" Nhị muội có nghe thấy tiếng động gì lúc nãy hay không ".
" Ta không nghe thấy lúc tối ta hơi mệt nên kêu Đông Nghi nấu cho ta một chén thuốc an thần sau khi uống xong thì ngủ đến bây giờ bị tỷ cùng mấy tiểu thư đến kêu ra ngoài ".
" Nếu nhị muội không có chuyện gì thì bọn ta đi trước đây muội nghỉ ngơi đi " Tư Đồ Thanh Thanh xoay người rời đi.
Tô Mạn Nhi được lục trà nâng về phòng nàng ta không tin được Tư Đồ Thiên Tuyết không bị sao cả nàng ta còn sống..

 
Chương 53: 53: Lễ Hội Hoa Đăng


Mấy ngày sau Tô Mạn Nhi giả bệnh trốn trong phòng không ra ngoài nàng ta lo lắng Tư Đồ Thiên Tuyết không bị làm sao nhưng Triệu Hàm lại có chuyện như vậy Tư Đồ Thiên Tuyết đã biết tất cả sao vậy nàng ta có biết nàng có tham gia vào hay không.
Cho nên Tô Mạn Nhi giả bệnh nằm trong phòng.
Mà Triệu Hàm mấy ngày trước đã lên xe ngựa về kinh thành hồi Triệu phủ nên Tô Mạn Nhi cũng không lo lắng về Triệu Hàm.
Hôm nay là ngày hồi kinh thành nên sáng sớm nàng ta đã dậy sau khi dùng bữa sáng xong thì đi đến cổng chùa.
Tư Đồ Thiên Tuyết đứng một bên chuẩn bị lên xe ngựa thấy Tô Mạn Nhi mấy ngày nay giả bênh thực chất là trốn tránh nàng.

Nàng ta tưởng nàng không biết sao chỉ là nàng muốn xử lý nàng ta sau mà thôi.
Thời gian còn dài nếu mà nàng xử lý hết một lượt lần sau lấy ai để giải buồn cho nàng.

Tư Đồ Thiên Tuyết bước vào xe ngựa.
Những chiếc xe ngựa từng chiếc một bắt đầu đi những hộ vệ binh lính chia nhau ra đứng xung quanh xe ngựa, đoàn người bình an chở lại kinh thành.

*
Cách ngày đến thưởng hoa yến còn một ngày trên đường phố đã náo nhiệt hơn ngày thường vì năm nay thưởng hoa yến tổ chức trùng ngày với lễ hoa đăng Tư Đồ Thiên Tuyết ngồi bên cửa sổ trên tầng cao nhất của Thiên hàn lâu nhìn ra ngoài.
Chính nàng cũng thấy rất tò mò từ lúc nàng xuyên qua đến đây ngoài trừ ở trong phủ vì còn nhỏ cùng ba năm ở bên ngoài phát triển thế lực cùng học tập võ công y thuật cầm kỳ thi họa nàng cũng chưa từng một lần tham gia lễ hội ở cổ đại.
Đông Phương Huyền Phong bước vào trên tay cầm một chén tổ yến còn nóng đi đến bên cạnh nàng ngồi xuống tay để chén tổ yến xuống bàn.
" Ngày lễ hội ta dẫn nàng đi dạo được không " Đông Phương Huyền Phong ôm lấy Tư Đồ Thiên Tuyết.
" Được đây là chàng nói " Tư Đồ Thiên Tuyết dựa vào lòng hắn.
" Ừm, là ta nói, nàng nhân lúc tổ yến còn nóng uống đi " hắn lại cầm lấy chén tổ yến trên bàn đưa đến trước mặt nàng.
Tư Đồ Thiên Tuyết tiếp nhận nghe lời uống hết.
" Ta phải hồi phủ không thể ra ngoài lâu quá " nàng dứt lời nhìn hắn mở miệng muốn nói gì đó thì lại nói.
" Ngày mai gặp ".
" Được ngày mai gặp " Đông Phương Huyền Phong bất đắc dĩ lên tiếng nếu Tuyết Nhi không muốn hắn đưa nàng về thì không đưa vậy.
*
Mà Triệu Hàm sau khi hồi Triệu phủ cứ nhốt mình trong phòng không chịu ra khỏi phòng.
Nàng ném bể hết mọi thứ trong phòng cứ chỉ cần nàng ta nhìn thấy đều bị ném xuống đất hết.
" Một lũ ăn hại " Triệu Hàm hét lên.
Hãm hại Tư Đồ Thiên Tuyết không thành ngược lại làm bản thân thành người bị hại nàng làm sao mà có thể gã cho Minh vương được nữa.

Tư Đồ Thiên Tuyết Tô Mạn Nhi nếu nàng không có được vị trí Minh vương phi đó thì các nàng ai cũng không được.
" Ai " Triệu Hàm nghe được tiếng động ngoài cửa sổ nhìn qua.
" Triệu tiểu thư hợp tác giữa ngươi cùng họa sát đã kết thúc không biết ngươi có muốn một cuộc hợp tác mới hay không " hắc y nhân xuất hiện trong phòng.
" Đã hai lần các ngươi đều thất bại các ngươi còn cho rằng ta sẽ còn muốn hợp tác tiếp ".

" Đây là ngoài ý muốn sát thủ của Họa sát chưa thất bại bao giờ nếu lần này Triệu tiểu thư muốn hợp tác lần nữa thì tiền lần này sẽ giảm đi một nửa xem như thành ý của Họa sát qua hai lần thất bại.

Họa sát đảm bảo lần này sẽ thành công không thất bại không Triệu tiểu thư có chấp nhận không ".
" Đây là các ngươi nói tiền giao dịch giảm một nửa ".
" Tất nhiên ".
" Tốt ta chấp nhận hợp tác lần nữa lần này tự các ngươi chủ ý ta chỉ cần kết quả hơn nữa lần này ta muốn thêm một người ".
" Được không biết Triệu tiểu thư là muốn thêm ai " hắc y nhân đồng ý dù sao thì lúc đi lâu chủ đã dặn dò lần hợp tác phải thành công.
" Tô phủ Tô Mạn Nhi " Triệu Hàm lạnh lẽo nói ra.
" Hợp tác thành công " hắc y nhân biến mất vào trong bóng tối.
*
Ngày hội hoa đăng đến trong kinh thành trời còn chưa tối, trên đường phố các quầy hàng đã treo lên đủ loại đèn hoa đăng, có đèn con cá, con thỏ, hình hoa sen, hình thiên nữ tán hoa… Các dãy đèn lồ ng nối tiếp nhau tạo thành một dải làm cả con đường rực sáng như ngọc lưu ly, trên quảng trường ở ngã tư đường đang có vũ hội, người người nhảy múa, cực kỳ đông vui náo nhiệt.
Mà lẫn trong đám đông hai người một là nữ tử mặc ngân y trên mặt đeo mặt nạ bạc, khí chất như tiên, thanh nhã nhưng trong trẻo lạnh lùng làm người ta không dám vấy bẩn.

Nam tử kia cũng mặc một thân ngân y mang theo mặt nạ màu bạc, khí chất cao quý tựa như thần, phát ra khí chất vương giả nồng đậm làm người ta không dám nhìn thẳng, hai người đều mang một thân ngân y đứng chung một chỗ vô cùng chói mắt.


Mà hai người này không ai khác là Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết.
Đông Phương Huyền Phong nắm tay Tư Đồ Thiên Tuyết đi dạo trên đường hai người hôm nay vì che giấu nên thay đổi một thân phận khác lấu các chủ Hàn tinh các cùng Nguyệt tinh các xuất hiện.
Còn về tám người Bạch Hổ Đông Nghi hai người đã cho bọn họ đi dạo chơi lễ hội rồi.
Nên bây giờ bên cạnh hai người không có ai.
Đông Phương Huyền Phong dẫn Tư Đồ Thiên Tuyết đi đến quầy hàng treo đầy các hình dáng lồ ng đèn.
" Tuyết Nhi nàng thích lồ ng đèn nào ".
" Ta muốn đèn hoa sen màu đỏ kia " Tư Đồ Thiên Tuyết chỉ chỉ vào chiếc lồ ng đèn bên tay trái của hắn.
Đông Phương Huyền Phong giơ tay qua cầm lên l ồng đèn đưa đến trước mặt nàng sau đó lấy tiền ra đưa cho chủ quán.

Hai người tiếp tục nắm tay nhau đi đến bờ hồ..

 
Chương 54: 54: Thưởng Hoa Yến Bắt Đầu


Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết đi dọc theo bờ sông đi đến chỗ không người đứng lại.

Hai người nhìn nhau cùng ngồi xuống thả đèn hoa đăng xuống sông.
Lúc nãy trong lúc đi tới bờ sông hắn cùng nàng dừng bên bàn viết ước nguyện.

Mỗi người viết một câu lên giấy.
Hai người đứng dậy nhìn đèn hoa đăng hình hoa sen đang trôi xa dần trong lòng không hẹn mà cùng đọc lên câu nguyện ước.
Nguyện vĩnh sinh, vĩnh thế, bất tương ly.
Nguyện tương tư, tương vong, bất tương thân.
*
Lễ hội hoa đăng nam thanh nữ tú các nhà đều ra ngoài dạo chơi, khắp phố lớn ngõ nhỏ tràn ngập náo nhiệt, nam tử cẩn thận che chở, nữ tử tay cầm đèn hoa đăng lung linh, tất cả đều vui vẻ trò chuyện, cách đó không xa ngã tư đường có một tiệm bán bánh trôi, lúc nào cũng vang lên tiếng rao trầm bổng mời chào khách nhân ghé chân vào thưởng thức.


Phía xa còn có hoạt động đố đèn, biểu diễn tạp kỹ xiếc ảo thuật, múa sư tử, thú hút rất nhiều trẻ nhỏ tạo ra thanh âm hò reo chói tai.
Cách đó không xa là đài thưởng hoa được xây dựng giữa hồ ở giữa là một đài lớn rộng hình tròn được trang trí hoa cỏ lồ ng đèn treo xung quanh đài.
Trên đài thưởng hoa Hoàng Đế Hoàng hậu Thái hậu cùng thái tử và các vị vương gia công chúa quận chúa quận vương thiếu gia tiểu thư đã có mặt ngồi xung quanh các đình nhỏ hình tròn được xây xung quanh đài lớn cũng được trang trí bằng các lồ ng đèn lớn nhỏ màu khác nhau.
Triệu Quý Phi ngồi trên đài nhìn đến thời giạn đã đến " Thưởng hoa yến bắt đầu ".
Bắt đầu thưởng hoa yến là điệu múa của các vũ công mở màn ngay sau điệu múa kết thúc.
Quý quốc công bước lên hôm nay ông là người phụ trách cuộc thi thưởng hoa năm nay.
" Thưởng hoa yến đã bắt đầu mỗi năm một lần thể lệ các vòng thi như mọi năm năm nay sẽ thay đổi một chút ngày xưa mọi người đều là một người một tổ, nam nữ phân chia nghĩ đến cũng chán, bách hoa hội đèn lồ ng lần này, chúng ta hai người một nam một nữ một tổ ".
" Chúng ta sẽ dùng hình thức bốc thăm để chia tổ " Quý quốc công vừa dứt lời đã có mười thái giám đi vào các đình mỗi người bốc thăm.
"Được rồi, nếu các vị đã phân tổ xong, như vậy ta tuyên bố các mục tỷ thí, thứ nhất là thi phú, hai là đoán đèn và ba là tài năng.

Chỉ cần thắng được hai trong ba hạng mục là chiến thắng, người thắng có thể có được danh hiệu đệ nhất tài nữ và đệ nhất tài tử, ngoài ra còn được miễn trận so tài để tham gia vào Tứ quốc hội tụ " Quý quốc công lớn tiếng nói, trong thanh âm cũng chứa tò mò, Bách hoa hội đèn lồ ng lần này so với trước đây thì k1ch thích vô cùng.
Lần lượt từng người bước lên đi đến nơi vị trí lồ ng đèn khác màu đã được để sẵn.

Thái tử với Liễu Giai Nhàn, Tư Đồ Thanh Thanh với Thành vương, Tô Mạn Nhi với nhi tử Trấn quốc công Từ Quang, và cùng với sự ghen ghét đến từ các thiếu nữ khác thì Đông Phương Huyền Phong cùng với Tư Đồ Thiên Tuyết là một đội ngay khi nhìn đến người cùng đội với mình là một nửa kia hai người chỉ nhìn nhau một cái thì tách ra bên môi khẽ nở nụ cười nhẹ rồi nhanh chóng biến mất không một ai thấy được, và các đội khác cũng cùng nhau đi đến.

Tổng cộng có 12 đội.
"Được rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu vòng tỷ thí thứ nhất, phú thi! Mà nội dung phú thi lần này sẽ khác với ngày trước, không phải là đề tài tùy ý, lần này viết về lễ hội bách hoa chương và ngày thất tịch, thời gian là một nén nhang, sau khi mọi người nghĩ ra sẽ viết lên giấy rồi đưa cho ta".
Một nén nhanh dần trôi qua đội của Thái tử cùng Liễu Giai Nhàn đọc trước.
"Yên tiêu Vi Nguyệt đạm trường không
Ngân hà thu kỳ vạn cổ cùng

Mấy phần hoan tình cùng cách hận
Hàng năm cũng lúc này tiêu trung.",
dưới đài từng đợt vỗ tay vang lên cùng lên nói khèn ngợi.

Tiếp theo là nhóm Tư Đồ Thanh Thanh cùng Thành vương.
"Một đạo cầu Hỉ Thước hoành miểu miểu
Ngàn thanh ngọc bội quá lanh canh
Biệt ly còn có kinh năm khách
Trướng vọng không bằng hà cổ tinh."
Dưới đài những tiếng vỗ tay lại vang lên trong lòng mọi người đều thầm cảm thán năm nay thưởng hoa yến người tài giỏi nhiều.
Tiếp theo là nhóm của Từ Quang Tô Mạn Nhi thơ rất hay nhưng lại kém hai đội trước.
Rất nhanh đã đến đội của Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết.
"Tiêm vân làm khéo, phi tinh truyền hận, ngân hà xa xôi ám độ.
Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng, liền thắng lại nhân gian vô số.
Nhu tình như nước, ngày cưới như mộng, nhẫn cố cầu Hỉ Thước đường về!

Hai tình nếu là lâu dài khi, lại khởi tại triều sớm tối mộ! "
Vừa dứt lời, bốn phía im lặng không một tiếng động, tất cả mọi người vẫn còn đang chìm đắm trong câu thơ, những câu thơ cứng cáp hữu lực, không bao lâu sau một trận tán thưởng truyền đến, tiếng vỗ tay vang vọng.
"Ha ha, hay, Hai tình nếu là lâu dài khi, lại khởi tại triều sớm tối mộ! Đúng là một nữ tử kỳ tài " Thái hậu lên tiếng.
" Vòng thi thứ nhất đã qua và người chiến thắng của chúng ta trong vòng thi phú là Minh vương cùng Tư Đồ nhị tiểu thư ".
" Và tiếp theo sau vòng thi thứ hai đoán đèn bắt đầu ".
"Đoán đố đèn, trên đài sẽ có mười cái đèn để mỗi tổ đoán, trong thời gian một nén nhang, tổ nào đoán đúng nhiều nhất sẽ thắng!" Vừa nói xong, trên bàn mỗi tổ đều có một tờ giấy, phải viết tên từng cái đèn l ồng lên giấy trong thời gian một nén hương.
..............
Góc nhỏ của tác giả.
Tác giả Băng Băng:" Các ngươi đoán xem ai sẽ là người thắng cuộc trong vòng hai nha ".
" Bật mí cho mọi người biết vòng thi tài năng hai người nam nữ chính của chúng ta sẽ dùng nhạc cụ đó ở trong mấy chương đầu à nha nếu ai biết nói ra nha "..

 
Chương 55: 55: Thiên Địa Biến Sắc


Mấy nhóm khác nhanh chóng bắt đầu nhìn đèn viết lên giấy chỉ riêng nhóm hai người Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết vẫn chậm rãi đứng tại chỗ không hề động bút.
" Sao nhóm của Minh vương chưa có ai động thủ viết hết vậy ".
" Người biết gì Minh vương ở biên cảnh đã lâu tất nhiên không biết các loại đèn tên gì, còn về Tư Đồ nhị tiểu thư ở Phổ phật tự ba năm mới quay lại kinh thành không hay đi lễ hội nên không biết ".
" Cho nên vòng này Minh vương cùng Tư Đồ nhị tiểu thư thua rồi ".
Tiếng nói xôn xao bàn tán xung quanh.
Mắt thấy thời gian một nén nhang nhanh chóng hết Đông Phương Huyền Phong nghiên đầu nhìn đến nàng đang nhìn hắn hai người bốn mắt nhìn nhau cười.

Hai người nhìn về phía bàn đồng thời nâng bút lên viết.
Khi thời gian một nén nhanh sắp hết hai người bỏ bút xuống lui lại.
Thời gian một nén nhang đã trôi qua, người Quý quốc công cũng mở miệng: "Thời gian một nén nhang đã hết".
Quý quốc công sai người lấy ra đáp án đã chuẩn bị từ trước đi đến các nhóm để kiểm tra.

Một lúc sau trên tay của ông giờ này đang cf kết quả chính bản thân ông cũng không ngờ tới kết quả lại như vậy " Vòng thứ hai đoán đố đèn của chúng ta nhóm chiến thắng là Minh vương cùng Tư Đồ nhị tiểu thư xin chúc mừng ".
Liễu Giai Nhàn nắm chặt tay sao có thể nàng rõ ràng nhìn đến Tư Đồ Thiên Tuyết cùng Minh vương gần hết một nén nhang mới viết sao có thể viết đúng hết mười lồ ng đèn cơ chứ nàng cùng thái tử nhiều nhất cũng chỉ đoán được chín lồ ng đèn.
Mà khi nghe đến kết quả Tư Đồ Thanh Thanh kinh ngạc tức giận ghen ghét ở trong lòng hiện lên.

Tô Mạn Nhi trong lòng không cam tâm như không thể hiện ra bên ngoài vẫn nở nụ cười dịu dàng trên mặt.
" Vòng thứ hai kết thúc " Quý quốc công lên tiếng giờ này trên đài chỉ còn bốn nhóm những nhóm còn lại đều rút lui.
" Vòng thứ ba tài năng, mỗi đội hai người lên biểu diễn chung hay riêng gì đều được và người quyết định vòng ba người thắng là Hoàng thượng Thái hậu Hoàng hậu vòng ba bắt đầu ".
Theo thứ tự biểu diễn trên đài là thứ tự nhóm đã xếp từ lúc bốc thăm đầu tiên là Thái tử cùng Liễu Giai Nhàn.
Hai người quyết định biểu diễn chung với nhau một đàn một họa vô cùng ăn ý.
" Không hổ danh là đương kim thái tử họa xuất sắc quá đi ".
" Liễu tiểu thư đàn làm cho người ta nhấn chìm vào trong tiếng đàn đúng là người đứng đầu trong tứ đại mỹ nhân của Đông Dạ quốc ".
" Thái tử cùng Liễu tiểu thư thật xứng đôi ".
Tiếp sau hai người là Thành vương cùng Tư Đồ Thanh Thanh một thổi sáo một múa kiếm.
" Thành vương thổi sáo thật hay ".

" Tư Đồ đại tiểu thư điệu múa làm cho người ta không rời đi được ".
" Không hổ là người đứng thứ hai trong tứ đại mỹ nhân "
" Thành vương cùng Tư Đồ đại tiểu thư nhìn cũng xứng đôi thật ".
Và nhóm thứ ba lên đài là Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết.


Hai người bước lên đài trên tay Tư Đồ Thiên Tuyết cầm đàn được làm từ bạch ngọc thượng hạn.

Còn Đông Phương Huyền Phong trên tay một cây sáo cũng màu trắng làm từ bạch ngọc thượng hạn.
Đi lại bên bàn đặt cây đàn xuống Tư Đồ Thiên Tuyết ngồi vào ghế Đông Phương Huyền Phong đứng bên cạnh nàng.

Tiếng đàn cùng tiếng sáo cùng vang lên.
Người đàn cùng tiếng sáo cùng trời đất hòa làm một, vận vật đám chím trong bóng tối, khắp mặt đất rộng lớn một mảnh an bình, không chiến tranh, không có khói lửa, trời đất đều sáng rực.
Cả khung cảnh yên lặng một cách lạ thường chỉ còn lại tiếng sáo tiếng đàn cùng ánh sáng từ những ánh lồ ng đèn đang phát sáng xung quanh.

Trên đài cao hoàng thượng Thái Hậu cùng Hoàng hậu cũng nhắm mắt thưởng thức tiếng đàn như tiếng trời, tưởng như đang đi vào mộng cảnh tươi đẹp.
Trên trời đột nhiên có chim tước bay đến, ngày càng nhiều kết thành bầy bay lại đây, xung quanh cũng có rất nhiều động vật bò ra trốn trong hoa cỏ nghe lén, hoa cỏ cũng nhẹ nhàng lay động như muốn bay lên phảng phất như nhảy múa cùng tiếng đàn tiếng sáo.
Có người nhanh chóng phát hiện ra dị tượng, sợ hãi kêu lên: “Mau nhìn, mau nhìn có dị tượng.”.
Lúc này đây tất cả mọi người đều phục hồi lại tinh thần nhìn trên đài hai người một nam một nữ xung quanh quanh hai người là những con bước đầy màu sắc đang bay lượn xung quanh.


Đồng thời giờ phút này những cơn gió thổi đến cùng với những cách hoa đào được trồng xung quanh hồ cuốn theo gió nhẹ nhàng thổi qua hai người.
Tiếng đàn cùng sáo dừng lại mọi thứ xung quanh đều dần biến mất trong đêm tối chỉ còn lại Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết đã đứng lên đi xuống đài.
Cuối cùng mọi người cũng hồi thần tuyên bố nhóm cuối cùng lên biểu diễn Tô Mạn Nhi cùng Từ Quang hai người biểu diễn rất nhanh kết thúc nhưng lại không có nhiều sự chú ý vì màn trình diễn vừa rồi của Minh vương cùng Tư Đồ nhị tiểu thư quá xuất sắc.
Bốn đội lần lượt đứng trên đài mặt hướng về Hoàng đế.
" Trẫm tin tưởng các vị ở đây cũng đều biết được đội chiến thắng vòng ba này thuộc về ai ".
" Và người đạt được danh hiệu đệ nhất tài nữ cùng đệ nhất tài tử thuộc về Minh vương cùng Tư Đồ nhị tiểu thư " Hoàng đế dứt lời xung quanh vang lên tiếng vỗ tay không ngừng.
*
Mà Triệu Hàm ở Triệu phủ khi nghe được tin Tư Đồ Thiên Tuyết cùng nhóm với Minh vương hơn nữa còn thắng trong thưởng hoa yến đạt được danh hiệu đệ nhất tài nữ thì nàng điên rồi.
Nàng đuổi hết cả người ra ngoài ngồi trong phòng cười to lên cả khuôn mặt vặn vẹo.
Cả người lộ ra sát khí nàng quyết định rồi tính mạng của Tư Đồ Thiên Tuyết phải do chính tay nàng lấy đi..

 
Chương 56: 56: Thừa Nhận


Sáng ngày hôm sau Tư Đồ Thiên Tuyết được Thái Hậu triệu vào cung giờ phút này nàng đang ngồi bên cạnh Thái Hậu.
" Tuyết Tuyết con nói xem có phải lâu lắm rồi con không vào cung tham ai gia hay không? " Thái Hậu nhìn nàng.
" Phải là Tuyết Tuyết sai không vào cung thăm người " Tư Đồ Thiên Tuyết thành thật nhận sai.
Thái hậu nhìn đến bộ dáng nhận sai của nàng phì cười.
" Vậy bây giờ ai gia hỏi gì con cũng phải thành thật trả lời ".
" Vâng " Ai bảo nàng nhận sai thôi Thái Hậu muốn hỏi gì thì nàng trả lời đó là được.
" Tuyết Tuyết con cùng Phong Nhi là chuyện như thế nào " Có trời mới biết ngày hôm qua khi bà nhìn đến Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết cùng nhóm rất vui nhưng lại lo lắng Phong Nhi tính tình lãnh đạm nên từ đầu đến cuối bà chỉ lo quan sát hai người nên có những hành động nhỏ mà hai người làm ra bị bà thu hết vào trong mắt.
Nếu không phải hôm qua trời tối bà không tiện triệu nàng vào cung cho nên sáng nay bà liền triệu kiến Tuyết Tuyết vào cung sớm hơn nữa còn sai người đi Minh vương phủ mời Minh vương vào cung.
Tư Đồ Thiên Tuyết nghe vậy thì biết Thái Hậu đây là đã biết chút ít về nàng cùng Phong sao.
Trong lúc Tư Đồ Thiên Tuyết đang suy nghĩ từ bên ngoài nam tử một thân hắc y khí chất bất phàm bước vào.

" Phong Nhi tham kiến hoàng tổ mẫu " Đông Phương Huyền Phong cất tiếng.
" Phong Nhi con đã đến rồi cũng lại đây ngồi đi đúng lúc hoàng tổ mẫu cũng có chuyện muốn hỏi con " Thái Hậu nhìn Đông Phương Huyền Phong cười nói.
Đông Phương Huyền Phong nhìn đến Hoàng tổ mẫu khác thường nhìn về phía Tư Đồ Thiên Tuyết đang ngồi một bên nhìn về phía hắn chớp mắt.
Hắn biết chuyện của hắn cùng nàng Hoàng tổ mẫu nghi ngờ rồi.
" Tuyết Nhi qua đây " hắn nhìn về phía nàng ôn nhu lên tiếng.
Tư Đồ Thiên Tuyết đứng lên đi đến bên cạnh Đông Phương Huyền Phong đứng.
Hai người giơ tay nắm lấy tay đối phương nhìn Thái Hậu " Bọn con ở bên nhau ".
Thái hậu nghe được hai người thừa nhận cười lớn tiếng bà rất vui khi hai đứa cháu bà yêu thương yêu thích nhau.
" Ai gia biết mà nói đi cũng phải nói lại nương của hai người các con là cùng nhau lớn lên giống như tỷ muội của nhau họ cùng nhau trốn khỏi gia tộc đi ra ngoài chơi một người vào cung một người ngoài cung ai gia còn nhớ lúc trước nương của Tuyết Tuyết mang thai lúc đó Phong Nhi cũng đã mấy tuổi cùng hứa với nhau nếu sinh ra con trai thì là huynh đệ nếu sinh con gái thì là con dâu hai người ở trước mặt ai gia nói ra thật không ngờ sau đó xảy ra chuyện...!nhưng hôm nay hai người các con vẫn thuộc về nhau " Là năm đó bà không bảo vệ được nương của Phong Nhi nên bà cũng dần không triệu nương của Tuyết Tuyết vào cung nữa là để bảo vệ nhưng cuối cùng bà vẫn không bảo vệ được ai cả nước mắt trong mắt Thái Hậu chảy ra.
Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn thấy Thái Hậu khóc nghiên đầu nhìn nhau cùng nhau đi về phía Thái Hậu.
" Thái Hậu ngài đừng khóc mọi việc đều qua rồi " nàng dịu dàng đưa tay lau đi nước mắt trên mặt của bà.
" Hoàng tổ mẫu Tuyết Nhi nói đúng không phải bây giờ hai người bọn con ở bên nhau sao ngài phải vui mừng mới đúng ".
" Đúng vậy ai gia phải vui mừng chứ sao lại khóc được ".

Sau khi bình ổn cảm xúc Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết ở lại dùng bữa cùng Thái Hậu sau đó mới ra cung.
*
Ban đêm gió thổi nhẹ nhàng lướt qua làn váy màu lam Tư Đồ Thiên Tuyết đứng trong sân nhìn những cách hoa tử đằng rơi xuống.
Nàng nhắm mắt lại cảm nhận sự yên tĩnh hiếm có để mặt cho cơn gió cùng thời tiết lạnh lẽo.


Bỗng dưng nàng rơi vào trong một vòng tay ấm áp môi nàng nhẹ nâng lên.
" Tuyết Nhi lần sau đừng đứng ngoài trời lâu như vậy " Hắn cảm nhận được cả người của nàng lạnh ngắt vận động nội lực chuyền vào cơ thể của nàng.
" Phong..." Nàng nhẹ giọng lên tiếng gọi hắn.
" Ân ".
" Chàng nói xem chúng ta có được xem như là có hôn ước từ nhỏ hay không " Nàng cũng không biết suy nghĩ của bản thân là gì nếu mẫu phi của Phong không qua đời như vậy hôn ước có từ nhỏ thuộc về thân thể này như vậy nàng cũng sẽ được bảo vệ tốt hơn sẽ không chết nàng cũng sẽ không sống lại trong cơ thể của nàng.

Nàng chỉ là một linh hồn xuyên vào thân thể này để sống tiếp mà thôi.
Đông Phương Huyền Phong xoay người Tư Đồ Thiên Tuyết lại đối mặt với hắn " Tư Đồ Thiên Tuyết bất kể là có hôn ước hay không cũng không sao cả ta chỉ biết ta Đông Phương Huyền Phong này kể từ lúc nhìn thấy nàng lúc 8 tuổi thời điểm đó thì đã nhận định nàng rồi ".
Nàng ngẩn người hắn nói hắn nhận định nàng vào năm 8 tuổi là lần đầu tiên hắn cứu nàng.
Ấm áp cảm giác, từ lòng bàn tay thấu nhập kinh mạch, khẽ nhắm nổi lên mắt, dựa vào Đông Phương Huyền Phong trong lòng.

Đúng vậy trên đời này không có nếu như.
Nhưng nàng là ác quỷ từ địa ngục bò ra sẽ có một ngày nàng phải quay về đó đúng vậy.
“ Phong, ta là ác ma.”

“Ngươi nếu thành ma, ta bồi ngươi thành ma! Đời đời kiếp kiếp, sinh tử tương tùy ".
Cũng chỉ có ở nàng trước mặt, hắn mới như thế không hề đề phòng.
Cụ thể vì cái gì, có lẽ liền hắn cũng không biết.
Nhưng là, đôi khi, nhận định, chính là nhận định……
Lại là không biết ở khi nào, hắn cũng đã là toàn bộ mà chiếm cứ nàng tâm.
Có lẽ…… Ở mỗi lần sống chết trước mắt hết sức luôn là hắn cái thứ nhất xuất hiện ở nàng trước mặt.
Lại có lẽ…… Thật là mệnh trung chú định.

Là ông trời cho nàng đến đây để gặp được hắn..

 
Chương 57: 57: Thánh Chỉ Ban Hôn


Đông Phương Huyền Phong đưa tay nhẹ nhàng sờ mặt Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn nàng đang ngủ yên tĩnh.
Nàng nói nàng là ác ma vậy hắn không phải sao.
Nàng dùng hơn một năm để phát triển thế lực tứ quốc không ai không biết tổ chức sát thủ Nguyệt tinh các không ai biết đến tên của Các chủ Nguyệt tinh các chỉ biết nàng một thân ngân y đeo mặt nạ bạc che đi nữa khuôn mặt trên tay luôn cầm một cây huyết sáo, võ công cao cường lạnh lùng tàn nhẫn.
Còn hắn thì sao hắn chỉ dùng nữa năm làm cho tứ quốc biết đến Hàn tinh các thiên hạ không ai biết các chủ Hàn tinh các là ai chỉ nghe đến hắn một thân ngân y bên cạnh luôn có một cây huyết cầm máu lạnh vô tình.
Nếu có thành ma cũng là hắn.
Nhưng nếu có một ngày vì nàng thành ma hắn cam tâm tình nguyện chỉ mong nàng cuộc đời bình bình an an.
*
Trên điện cần chính.
Hoàng đế ngồi trên long ỷ nhìn các vị đại thần đang lui ra ngoài, giờ này trong đại điện chỉ còn lại ông cùng Tư Đồ Hạo.
" Tư Đồ khanh trẫm hôm nay lưu lại khanh là có việc muốn hỏi không biết Tư Đồ nhị tiểu thư đã có hôn ước hay chưa?".

" Trẫm đây cũng là bất đắc dĩ Thái Hậu cứ hỏi trẫm hoài nên hôm nay trẫm lưu khanh lại để hỏi ".
Hoàng đế trên mặt lộ vẻ khó xử ai cũng biết ông rất hiếu thảo tôn trọng Thái Hậu.
" Hồi hoàng thượng nhị nữ nhi của thần chưa có hôn ước " Tư Đồ Hạo cứ nghĩ không biết Hoàng đế lưu ông lại để làm dì thì ra là Thái Hậu có ý muốn sắp đặt hôn ước cho Tư Đồ Thiên Tuyết.
" Vậy thì tốt quá Thái Hậu nói với trẫm là bà muốn sắp xếp hôn ước cho Tư Đồ nhị tiểu thư không biết khanh thấy có được hay không ".
" Thần cẩn tuần ý chỉ của Hoàng thượng Thái Hậu " Tư Đồ Hạo ngoài mặt bình ổn nhưng trong lòng đã vui sướng đến nở hoa được Thái Hậu sắp xếp cho hôn ước không người quyền quý thì cũng là vương gia quận vương.
" Khanh cũng mệt rồi lui ra ngoài đi " Hoàng đế đạt được mong muốn cho Tư Đồ Hạo lui ra.
Tư Đồ Hạo đâu biết câu nói ngày hôm nay của ông ở trước mặt Hoàng đế là về sau sẽ không bao giờ được nhúng tay vào hôn sự của Tư Đồ Thiên Tuyết nữa.

Mà còn phá hủy đi hôn sự mà mẫu thân mình đang muốn sắp xếp cho Tư Đồ Thiên Tuyết.
Theo sau sau khi Tư Đồ Hạo hồi phủ Hoàng đế đi ra điện cần chính đến Từ Đức cung.
" Mẫu hậu chuyện người muốn nhi thần đã làm xong bây giờ người có thể nói cho nhi thần biết được hay không ".
Ngày hôm qua Thái Hậu muốn gặp ông khi ông đến bà chỉ nói ông giúp bà một việc bà sẽ nói cho ông chuyện bà mới biết gần đây về Minh vương cho ông nghe.
Tối ngày hôm qua ông đã năn nỉ Thái Hậu rất lâu còn bày ra bộ mặt khi còn bé làm nũng với bà vậy mà bà không nói cho ông biết.

Thái hậu biết ông quan tâm Minh vương đến như thế nào.
" Hoàng nhi con muốn biết gì sao mẫu hậu không nhớ là có chuyện gì muốn nói với con hết ".
" Mẫu hậu người đã hứa sẽ nói cho nhi thần biết người không được như vậy ".
Dương ma ma đứng một bên nhìn đến cảnh tượng này muốn cười như không dám, có ai lại nghĩ hoàng đế của một quốc gia giờ này còn hơn thua với mẫu hậu của mình chứ.
" Được rồi mẫu hậu nói cho con biết ".


" Không phải ai gia muốn con giúp ai gia làm cho hôn sự của Tuyết Tuyết về ai gia sắp xếp sao ".
" Thì con làm xong rồi với lại chuyện này có liên quan gì đến Phong Nhi...!" Hoàng đế đang nói thì ngừng lại đừng nói là chuyện mẫu hậu muốn nói cho ông biết là Phong Nhi có người trong lòng mà người trong lòng này lại là Tư Đồ nhị tiểu thư Tư Đồ Thiên Tuyết đó chứ.
" Con nghĩ gì trong lòng thì chính là cái đó " Thái Hậu tốt bụng lên tiếng xác nhận cho Hoàng đế.
*
Đông Phương Thành ngồi một mình trong thư phòng hắn muốn có được Tư Đồ Thiên Tuyết từ ngày thưởng hoa yến qua đi khung cảnh mà Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết đứng đàn trên đài làm cho lòng hắn không cam tâm.
Nếu ngày đó hắn chung nhóm với Tư Đồ Thiên Tuyết thì hiện từ ấy thuộc về hắn rồi hắn có thể ở trong lòng của phụ hoàng nâng cao thêm một chút có thể lấy được sự chú ý của các đại thần trong triều vậy thì con đã lẻn hoàng vị vó phải sẽ gần hơn hay không.
Trên mặt Đông Phương Thành lộ vẻ đăm chiêu.
*
Sáng hôm sau Đức công công bên cạnh hoàng đế cầm theo thánh chỉ đi đến Tư Đồ phủ.
Tư Đồ Hạo, Tư Đồ lão phu nhân, Tần Yên Nhi cùng với Tư Đồ Thanh Thanh Tư Đồ Thiên Tuyết....!quỳ dưới đất tiếp chỉ.
" Hoàng đế chiếu viết Tư Đồ nhị tiểu thư Tư Đồ Thiên Tuyết dịu dàng đoan trang nay ban hôn cùng Chiến thần Minh vương Đông Phương Huyền Phong làm Minh vương phi ".
Mà toàn bộ người đang quỳ dưới đất nghe xong thánh chỉ đều ngẩn người ngay cả Tư Đồ Hạo biết được chuyện này nhưng ông không ngờ Tư Đồ Thiên Tuyết lại được ban hôn với Minh vương.
" Thần nữ tạ chủ long ân, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế " Tư Đồ Thiên Tuyết lên tiếng tạ ơn.

Nàng biết thánh chỉ sớm muộn cũng đến vì Thái Hậu đã biết chuyện nàng cùng Phong như vậy bây giờ Hoàng thượng cũng biết.
Đức công công cẩn thận đưa thánh chỉ vào tay Tư Đồ Thiên Tuyết.
" Tư Đồ thừa tướng, nhị tiểu thư thánh chỉ đã tuyên xong ta cũng cáo lui ".
" Đức công hãy ở lại uống chút trà đã " Tư Đồ Hạo nói.
" Thừa tướng có tâm nhưng ta phải hồi cung bẩm báo với Hoàng thượng nữa ".
Tư Đồ Hạo lấy ra ngân phiếu nhét vào tay Đức công công " Đức công công vất vả ngài cầm để uống trà ".
" Thừa tướng ngày mai nhớ dẫn nhị tiểu thư vào cung tạ ơn " Đức công công đối với người lấy lòng như vậy cũng quen rồi ông nhận lấy ngân phiếu cất vào áo.
" Chuyện này ta sẽ không quên ngày mai ta sẽ dẫn Thiên Tuyết vào cung ta ơn ".
Đức công công xong việc lên xe ngựa hồi hoàng cung..

 
Chương 58: Chương 58


Thanh uyển viện khi Tư Đồ Thanh Thanh về tới viện tức giận ném hết tất cả những thứ có trên bàn xuống.
Tại sao Tư Đồ Thiên Tuyết lại được ban hôn với Minh vương tại sao chứ.

Nếu thưởng hoa yến lần này là nàng cùng Thành vương giành được vị trí đầu thì có phải hay không nàng cũng cùng Thành vương được ban hôn nàng không cam lòng.
Tư Đồ Thiên Tuyết tại nàng tất cả là tại nàng nếu nàng ta năm đó chết thì tốt rồi.

Nếu không thì ở Phổ phật tự luôn đi còn về đây làm gì.
Người hầu ở ngoài cửa im lặng không tạo ra tiếng động gì họ biết một khi đại tiểu thư tức giận thì không nên tạo ra tiếng ồn nếu không sẽ bị đại tiểu thư trút giận lên người.
*
Buổi tối Lam tuyết viện Đông Phương Huyền Phong một bộ hắc y đứng trong sân hắn nghe tiếng bước chân xoay người lại nhìn đến Tư Đồ Thiên Tuyết vừa mới từ phòng tắm đi ra.

Nàng một bộ bạch y phác họa ra dáng người lả lướt kiều mỹ đường cong, tóc một sợi một sợi dính vào cùng nhau, tí tách đi xuống nước chảy, còn có một ít toái phát dính ở kia nhu mỹ mặt đẹp thượng, bằng thêm một tia hỗn độn suy sút chi mỹ……
Hắn nhìn đến ngẩn ngơ.
Tư Đồ Thiên Tuyết cũng nhìn lại hắn.
Trời cao vân đạm, phong nghỉ thụ ngăn, nam tử một bộ hắc y quần áo tùy ý khoác ở trên người, đen nhánh sợi tóc lấy cùng sắc dây cột tóc hỗn độn thúc ở sau đầu, mi nếu từ từ núi xa, mắt tựa thâm thúy u đàm, mũi phong đ ĩnh tú tinh mỹ, màu vàng cam bên môi khai ra một đóa quyến rũ ý cười.
Hắn cái gì cũng không cần làm, đoan chỉ đứng ở nơi đó, liền giống như một bộ tranh thuỷ mặc, phiêu ra một cổ mùi hương thoang thoảng.
Nàng mỉm cười bước lại gần hắn dựa vào lòng ngực hắn.
" Phong chàng đến sớm hơn có phải vì chuyện thánh chỉ hay không?".
" Đúng vậy, nhưng chỉ một phần ít còn nhiều là do ta nhớ nàng muốn gặp nàng " Đông Phương Huyền Phong ôm lấy Tư Đồ Thiên Tuyết nhẹ nhàng vuốt nhẹ mái tóc của nàng.
Hôm nay khi hắn nhận được tin ban hôn từ Hàn nhất, hắn đã muốn tới gặp nàng ngay lúc đó nhưng hắn kiềm chế đợi trời tối mới đi đến.
Hắn biết vì sao lại có thánh chỉ ấy hắn biết chuyện này là hoàng tổ mẫu nói cho phụ hoàng nếu không người cũng không biết chuyện hắn cùng Tuyết Nhi và sẽ càng không ban hôn cho hắn người hắn không thích.
Vì ông biết hắn hận ông vì ông không bảo vệ tốt mẫu phi hại mẫu phi chết.

Lúc nhỏ khi mẫu phi mất hắn thật sự hận ông không bảo vệ tốt người sau đó cũng không còn quan tâm hắn như trước.
Nhưng dần lớn lên hắn không hận nữa hắn biết ông là đang bảo vệ hắn nếu không hắn cũng không sống được đến bây giờ.
*
Sáng ngày hôm sau cả kinh thành đều biết đến Tư Đồ nhị tiểu thư Tư Đồ Thiên Tuyết được ban hôn với Minh vương làm Minh vương phi.
Mà Triệu Hàm ở trong phủ đang nghĩ cách để phụ thân không cần đồng ý hôn sự với Mã gia.
Nàng khóc lóc ở chỗ mẫu thân năn nỉ cuối cùng người cũng đồng ý sẽ giúp nàng thuyết phục phụ thân.
Nàng bước về viện của mình ngồi xuống cầm lên tách trà nha hoàn vừa rót uống đúng lúc này cúc họa chạy vào trên mặt đầy mồ hôi.


" Tiểu thư có chuyện lớn xảy ra rồi ".
" Chuyện gì mà chạy gấp như vậy, ngươi không biết ta không thích nha hoàn bộ dáng gì sao " Triệu Hàm đặt tách trà xuống bàn nhìn cúc họa.
" Tiểu thư nô tì biết chỉ là nô tì nghe đến tin đồn bên ngoài gấp gáp chạy về thông báo cho tiểu thư " cúc họa quỳ xuống đất sợ sệt nói.
" Ngươi tốt nhất là có tin tức quan trọng cần nói nếu không thì ngươi không cần hầu hạ ta nữa ".
" Vâng nô tì xin thề là chuyện quan trọng ".
" Nói đi chuyện gì ".
" Là bên ngoài đều đang nói Tư Đồ nhị tiểu thư Tư Đồ Thiên Tuyết được ban hôn với Minh vương làm Minh vương phi " cúc họa càng nói âm thanh càng nhỏ xuống.
Mà khi nghe xong lời nói của cúc họa Triệu Hàm không tin sao có thể chứ nàng không tin.
" Tin tức này ngươi nghe ở đâu " tại sao tự dưng Hoàng đế lại ban hôn cho Minh vương.
" Nô tì nói là sự thật bây giờ toàn bộ kinh thành trong người nào cũng biết Hoàng đế ban hôn cho Minh vương ".
Cúc họa thành thật nói nàng là dò hỏi thật nhiều người chắc chắn tin tức này là thật mới về nói cho tiểu thư biết.
" Hahaha...!" Triệu Hàm cười to.

Tại sao người được ban hôn với Minh vương lại là Tư Đồ Thiên Tuyết tại sao.
Ai cũng được nhưng tại sao cứ phải là Tư Đồ Thiên Tuyết.
Nàng không cam tâm.
Minh vương nàng đã không chiếm được thì Tư Đồ Thiên Tuyết cũng sẽ không ban hôn thì đã sao cũng có thể hủy hôn chỉ cần lần này Họa sát thành công Tư Đồ Thiên Tuyết sẽ phải chết hôn ước cũng bị hủy.
*
Trong khi Triệu Hàm nghe được tin tức tức giận không cam tâm thì Tô Mạn Nhi khi nghe được tin chẳng có tỏ thái độ gì nàng ta vẫn như mọi khi thêu thùa vẽ tranh.
Mà đứng ở một bên hai người lục trà lục dạ nhìn phản ứng của tiểu thư như không có chuyện gì to tát xảy ra thì thắc mắc không phải tiểu thư thích Minh vương sao?.
Nhưng thực chất Tô Mạn Nhi bình tĩnh như vậy vì nàng ta biết Triệu Hàm lâu như vậy hiểu rõ tính tình của nàng ta, nàng ta sẽ không để cho hôn sự này được thành công.
Sau đó nàng chỉ cần ngồi ngư ông đắc lợi là được chỉ cần không có Tư Đồ Thiên Tuyết cùng Triệu Hàm thì vị trí Minh vương phi là của nàng rồi..

 
Chương 59: Chương 59


Trước Thiên hàn lâu một chiếc xe ngựa dừng lại trên xe ngựa Thu Hạ Thu Mai bước xuống đi sau hai người là Bích Phương Bích Châu cũng đi xuống.

Võ Thiến cũng theo sau tự mình nhảy xuống không cần nha hoàn đỡ.

Mà Thu Hạ đứng bên cạnh xe ngựa đưa tay ra chuẩn bị đỡ tiểu thư nhà mình xuống ngay lúc này một người nam tử đi tới theo sau còn mấy người nam tử nữa.

Thu Hạ nhìn đến người tới là ai thì thu tay lại lui ra sau.

Tư Đồ Thiên Tuyết lúc này vươn tay ra đặt lên bàn tay nam tử ấy thì ngẩn đầu lên.

" Phong, sao chàng lại ở đây ".

Nàng có một thói quen khi đi xe ngựa lúc xuống phải có người đỡ nàng xuống vì nàng lười nên bốn người Đông Nghi các nàng đều biết việc này cho nên lúc nào đi xe ngựa sau khi các nàng xuống đều sẽ chủ động một người đứng ngay cửa xe ngựa đưa tay đỡ nàng xuống mà hôm nay khi nàng đưa tay ra đặt lên một bàn tay to lớn nhưng lại ấm áp quen thuộc làm nàng bất tri bất giác ngẩn đầu không ngờ lại nhìn đến người đỡ nàng xuống xe ngựa lại là Đông Phương Huyền Phong.

" Ta cùng mấy người Âu Dương Lân đi Thiên hàn lâu dùng cơm đúng lúc nhìn đến nàng ở cho nên ta lại đây ".


Mà mấy người Âu Dương Lân Nam Cung Văn đứng một bên đi lại.

" Tẩu tẩu ngươi cùng vị tiểu thư này cũng tới Thiên hàn lâu dùng cơm sao?.

Vậy chúng ta ngồi chung phòng như thế nào " Đông Phương Hiên lên tiếng nói.

" Tứ đệ nói đúng đó " Nam Cung Văn cũng lên tiếng.

Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn qua Võ Thiến ý hỏi nàng ngồi cùng phòng với họ được không thì thấy nàng sảng khoái gật đầu đồng ý.

Thế là họ cùng nhau đi vào Thiên hàn lâu đi lên tầng 5.

Trong phòng bốn người Đông Phương Hiên Âu Dương Lân cùng Nam Cung Văn và Võ Thiến không hẹn mà cùng nhìn chăm chú hai người đang đứng cách đó không xa, Đông Phương Huyền Phong thế Tư Đồ Thiên Tuyết cởi áo khoác ngoài trên người nàng ra để qua một bên sau đó cầm lấy tay nàng nhíu mày.

" Lần sau nhớ mang theo đồ giữ ấm tay ".

" Ta biết rồi, chàng đừng nhíu mày " Tư Đồ Thiên Tuyết cười nhẹ nói rút một tay ra khỏi tay hắn vuốt vuốt vị trí giữa hai ch@n mày đang nhíu lại của hắn thẳng ra.

Nhìn hành động không coi bọn hắn tồn tại Đông Phương Hiên ho nhẹ mở miệng " Đại ca ở đây còn có người ".

Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn qua làm Đông Phương Hiên lạnh sống lưng hắn thật sự không muốn phá đám hình ảnh hai người ở chung như thật sự hắn đói à.

Hắn khóc không ra nước mắt hắn mạnh dạn lên tiếng phá đám ca cùng tẩu tẩu ở chung cuối cùng thức ăn cũng được mang lên nhìn đến bàn đồ ăn vừa mang lên muốn ăn mà không dám ca hắn còn chưa động đũa.

" Phong " Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn đến mọi người không ai dám động đũa lại nhìn Đông Phương Hiên ánh mắt đáng thương nhìn nàng sau đó Âu Dương Lân cùng Nam Cung Văn cũng vậy.

Mà Võ Thiến nhìn đến hành động của Tư Đồ Thiên Tuyết cùng Minh vương tuy trong lòng thắc mắc như không giám lên tiếng hỏi, khi bàn đồ ăn lên vừa nhìn đến Võ Thiến đã ném hết mọi việc ra sau nhưng lại thấy chưa ai động đũa nàng cũng không dám ánh mắt đáng thương nhìn Tư Đồ Thiên Tuyết như nói Tuyết Tuyết ta đói.

Nàng nhịn không được nhìn hắn gọi một tiếng.


Đông Phương Huyền Phong tức giận hắn không nên đồng ý ăn chung với họ đáng lẽ ra lúc nãy hắn nên kéo theo Tuyết Nhi lên tầng trên ở riêng thế giới hai người.

Cho nên hắn cho người mang lên thức ăn nhưng lại không động đũa đến lúc Tư Đồ Thiên Tuyết kêu hắn.

Hắn sững sờ hắn sao lại có tính trẻ con này ở đâu ra vậy.

" Mọi người dùng bữa đi ".

Đông Phương Huyền Phong nói cầm lên đôi đũa gắp thức ăn cho nàng.

Mà mấy bốn người Võ Thiến Đông Phương Hiên Âu Dương Lân cùng Nam Cung Văn nghe đến dùng bữa liền nâng đũa gắp thức ăn đói chết họ rồi.

*
Mà lúc này bên Minh nguyệt lâu hai nam tử một bạch y một hắc y ngồi ở đại sảnh nghe mọi người xung quanh bàn tán.

" Các ngươi biết tin gì chưa Minh Vương cùng Tư Đồ nhị tiểu thư vừa gặp nhau trước Thiên hàn lâu hơn nữa ta còn nhìn đến Minh vương đi đến đỡ Tư Đồ nhị tiểu thư xuống xe ngựa ".

" Thật sao ".

" Tất nhiên ta cũng nhìn đến, cứ tưởng là hai người không có tình ý gì sau khi Tư Đồ nhị tiểu thư cập kê thì gã vào Minh vương phủ theo ý chỉ bây giờ nhìn xem là Minh vương cùng Tư Đồ nhị tiểu thư là có tình với nhau ".


" Chuyện này còn phải nói hai người bọn họ không có tình ý với nhau sao mà có thể ở thưởng hoa yến làm ra được cảnh tượng như thế ".

" Minh vương cùng Tư Đồ nhị tiểu thư thật xứng đôi dung mạo không ai thua ai đúng là kim đồng ngọc nữ ".

" Công tử người nói người mà chúng ta cần tìm có khi nào là hai người họ hay không " nam tử hắc y mở miệng hỏi nam tử mặc bạch y bên cạnh.

" Ta cũng không biết có lẽ phải nhìn thấy mới biết được " nam tử bạch y trả lời.

Hắn mới đến Đông Dạ quốc còn chưa quen thuộc cũng không biết nên bắt đầu từ đâu tìm ra hai người được định sẵn đó nữa.

Hiên Viên Ngọc nghĩ hắn trước lúc xuống núi phụ thân còn có nói hắn nếu không xác định được thì đến Thiên Quan tự gặp Vô Tĩnh đại sư có lẽ hắn phải nghe theo phụ thân nên đến Thiên Quan tự.

Nhưng trước đó hắn phải nhìn đến hai người mà người dân đang đồn đãi này trước.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom