Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1160: 1160: Chương 1161





“Như vậy sao được ạ, anh ấy lại không biết chăm sóc người khác.

Hơn nữa, ở đây cũng khá gần công ty, cũng tiện cho chúng con đến chăm sóc mẹ”
Lý Từ Nhiệm mỉm cười nói.

Căn biệt thự này tiêu tốn của cô hơn 40 tỷ.

Thực ra, đừng nhìn vào giá trị con người rất cao của Lý Từ Nhiệm.

Nhưng cô đã đầu tư hết tiền vào trong công ty.

Số tiền bây giờ cô có:trong tay chỉ vài chục tỷ mà thôi, căn biệt thự này tương đương hơn một nửa tài sản hiện có của cô.

“Mẹ, đây là tấm lòng của Từ Nhiệm, mẹ nhận lấy đi! Quả thực ở đây rất tốt”
Diệp Quân Lâm mỉm cười nói.

Anh vốn cũng muốn mua cho mẹ một căn nhà lớn, nhưng Lý Từ Nhiệm đã đi trước anh một bước.


“Quân Lâm, mẹ không cần phải về đâu, anh về lấy đồ đạc của mẹ đem đến đây đi.”
Lý Từ Nhiệm nói.

Tính khí của Chí Oánh khá cố chấp và chỉ có thể để bà ở lại đây luôn.

Ngay sau đó cô giúp việc được sắp xếp cũng đã đến, đây là người giúp việc do Lý Từ Nhiệm cẩn thận tỉ mỉ lựa chọn.

Không có việc gì còn có thể cùng Chí Oánh nói chuyện, dạo phố, đi mùa sắm.

“Con gái à, gia đình mẹ đã nợ con quá nhiều.”
“Để Quân Lâm bồi thường thiệt tốt cho con”
Chí Oánh rất cảm động nói..

Lý Từ Nhiệm cười nhẹ: “Anh ấy bớt gây rắc rối cho con một chút thì đã tốt rồi ạ.

Nhìn thấy bức tranh hài hòa trước mặt, Diệp Quân Lâm cũng cảm thấy hạnh phúc.


Hai ngày nữa, anh chuẩn bị cũng sẽ đón bố mẹ của Lê Minh Cường đến đây.

Hai người nghe tin mẹ anh trở về, cũng rất muốn đến xem xem.

Người lớn tuổi tụ tập với nhau thì cũng có chủ đề để nói chuyện, còn có thể đỡ nhàm chán.

Càng hơn nữa, Diệp Quân Lâm có điều kiện này.

Buổi tối; sau khi Lý Từ Nhiệm trở về nhà.

Nhưng lại bị nhóm người Ngô Thị Lan bao vây.

“Ông ngoại, bà ngoại mọi người sao vậy? Còn có bố mẹ mọi người có chuyện gì vậy?”
Lý Từ Nhiệm nhìn mọi người bằng ánh mắt khó hiểu.

“Cháu có biết hôm nay cháu đã làm gì không?”
Ngô Thị Lan lạnh lùng hỏi.

“Cháu có làm gì đâu.”
Lý Từ Nhiệm nói.

“Cháu còn chưa làm gì sao? Cháu đều đã mua biệt thự cho mẹ của Diệp Quân Lâm! Cháu tốt thật đấy!”.

 
Chương 1161: 1161: Chương 1162





“Còn thuê người giúp việc với giá cao nữa cơ đấy! Cháu như vậy là định qua lại với Diệp Quân Lâm hay sao?”
Ngô Thị Lan lớn tiếng nói.

“Mua nhà thì sao chứ? Bà ấy là mẹ của Diệp Quân Lâm, cũng là mẹ của cháu.”
Lý Từ Nhiệm cố chấp nói.

“Bốp!”
Đột nhiên, một cái tát vang dội giáng xuống mặt Lý Từ Nhiệm.

Đánh Lý Từ Nhiệm chính là Trịnh Nhã Uyên.

Bà ta trừng mắt nhìn chằm chảm Lý Từ Nhiệm, tức giận nói: “Mẹ của cô sao? Mẹ của cô chỉ có tôi thôi!”
Lý Từ Nhiệm bị một cái tát này làm cho mù mờ.


Gô không thể tưởng tượng được nhìn Trịnh Nhã Uyên.

Từ nhỏ đến lớn bà ấy chưa từng đánh cô dù chỉ một lần.

Nhưng hôm nay lại ra tay đánh cô.

“Từ Nhiệm, con quá khiến cho chúng ta thất vọng!”
Đoàn Hồng Thái thở dài nói.

“Con làm sao có thể ngu xuẩn đến mức mà lại đi mua nhà cho mẹ của Diệp Quân Lâm chứ?
Con nghĩ thế nào vậy?”
“Say này, con dự định cùng với Diệp Quân Lâm sống chung một nhà, muốn rời khỏi nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh hay sao?”
Mọi người nhao nhao chỉ trích cô.

Lý Từ Nhiệm che mặt, cảm thấy vô cùng tủi thân.


Cô cảm thấy mình không làm gì sai cả.

“Tôi nói cho cô biết, nếu cô đã coi mẹ của Diệp Quân Lâm là mẹ của mình, thì đừng coi tôi là mẹ nữa!”
“Muốn cùng cậu ta ở bên nhau, thì chúng ta cắt đứt quan hệ mẹ con! Đây chính là thái độ của tôi!”
Nói xong, Trịnh Nhã Uyên đóng sầm cửa lại và bỏ đi.

Lý Từ Nhiệm sững sờ tại chỗ.

Anh em nhà họ Trịnh khuyên cô nói: “Chị Từ Nhiệm, ngay cả chúng em có muốn kết hôn cũng không thể tùy ý, phải coi trọng môn đăng hộ đối, huống chỉ là chị, chị là’hy vọng tương lai của nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh.”
Mọi người cũng tính toán nói ra một sự thật.

Chủ yếu là Lý Từ Nhiệm chính là hy vọng lớn nhất, hôn nhân của cô không thể nào qua loa được.

Lý Từ Nhiệm hiểu ra, nhìn tư thế trước mắt này.

Hoặc là bản thân mạnh mẽ đến mức không chịu sự khống chế của nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh, cô có thể tùy ý làm chủ cuộc đời mình.

Hoặc là Diệp Quân Lâm trong hôn lễ tạo cho bản thân một bất ngờ lớn khiến cho tất cả mọi người đều phải im miệng..

 
Chương 1162: 1162: Chương 1163





Nếu không, không thể nào loại bỏ được sự ngăn cản của hai nhà Đoàn, Trịnh.

Suy nghĩ thứ hai thì thôi quên đi, không thể trông mong vào Diệp Quân Lâm được.

Để anh ấy dùng hành động để bịt miệng nhà họ Đoàn và nhà họ Trịnh.

Không băng khiến cho bản thân trở nên mạnh mẽ hơn.

Vừa khéo, gần đây Tập đoàn Minh Cường chuẩn bị khởi động một dự án công nghệ quy mô lớn, Lý Từ Nhiệm quyết định thương lượng với Phùng Ngọc Hân, để cô tiếp nhận dự án này.

Chỉ cần dự án này được tiến hành, địa vị của cô sẽ thăng cấp nhảy vọt.

Đến lúc đó, cô chắc chản sẽ có thể kiểm soát sự tự do của mình.

Không giống như bây giờ chịu sự khống chế của gia tộc.


Lý Từ Nhiệm là một người thuộc phái hành động.

Lập tức tìm Phùng Ngọc Hân, thương lượng với cô ấy, đem dự án hàng trằm tỷ đố la này giao cho cô.

Khi biết Phùng Ngọc Hân ngay lập tức đồng ý mà không cần suy nghĩ.

“Được rồi, giao cho cậu đấy.”
“Hả? Ngọc Hân cậu qua loa như vậy sao? Dự án trăm tỷ đô la đấy?”
Lý Từ Nhiệm há hốc mồm.

“Đúng vậy, giao cho cậu đấy”
Phùng Ngọc Hân trả lời nói.

Cậu là bà chủ của Minh Cường, mọi thứ đều là của cậu, cậu muốn làm gì thì làm a.


“Một dự án quy mô lớn như thế này có nên mở một cuộc họp để quyết định thông qua hay không? Cứ trực tiếp như vậy mà giao cho mình sao?”
Lý Từ Nhiệm ngạc nhiên nói.

“Những người khác không có ý kiến! Nếu cậu không tin, mình sẽ thử gọi điện thoại cho từng người một!”
Phùng Ngọc Hân gọi điện thoại cho từng nhân viên cấp cao của công ty.

“Là cô Từ Nhiệm điêu hành dự án này sao, tôi hoàn toàn đồng ý!”
“Là cô Từ Nhiệm, vậy thì tôi không có ý kiến!”
Tất cả mọi người chỉ cân nghe nói là Lý Từ Nhiệm, họ đồng ý vô điều kiện.

“Hả?”
Lý Từ Nhiệm tỏ vẻ khó hiểu.

Làm sao cô lại thấy mình giống như đang mơ?
Chẳng phải những nhà điều hành cấp cao của Tập đoàn Minh Cường được coi là người ưu tú nhất trong những người ưu tú sao?
Làm thế nào mà bọn họ lại quyết định một dự án hàng nghìn tỷ một cách qua loa như vậy?
Vừa nghe tên cô đã đồng ý ngay.

Nó có nghĩa là gì?.

 
Chương 1163: 1163: Chương 1164





Vì nhóm người này đã biết Diệp Quân Lâm là ông chủ nên họ đã bí mật xếp Lý Từ Nhiệm lên trên đầu.

Bởi cô chính là bà chủ!
“Ngọc Hân, có phải do thể diện của cô lớn không? Bọn họ là nể mặt cô nên nhất trí đúng không?”
Các lãnh đạo cấp cao nhất trí rất vui vẻ, Lý Từ Nhiệm chỉ có thể nghĩ rằng họ đang nể mặt của Phùng Ngọc Hân.

“Mặt mũi của mình ở đâu ra mà lớn như vậy…”
Phùng Ngọc Hân âm thầm nói thêm: “Tất cả đều nhìn săe mặt của bà chủ là cậu, mình chỉ làm việc cho hai người thôi.”
Sau khi dọn đến nhà mới, Chí Oánh đang nấu súp gà và muốn đưa nó đến chỗ Diệp Quân Lâm vào buổi trưa.

Lúc này có người bấm chuông cửa.

Giúp việc đã ra mở cửa: ‘Xin hỏi mấy người tìm ai?”
“Chí Oánh có ở đây không?”

Có một tiếng hét lớn.

Chí Oánh vội vàng ra khỏi bếp.

Những gì bà thấy là bố mẹ và bà của Lý Từ Nhiệm.

“Xin chào, mọi mau vào đi!”
Chí Oánh nói một cách thân thiện.

“Cô thật sự nghĩ chính mình là chủ nhân căn nhà này?”
Đột nhiên, Trịnh Nhã Uyên giận dữ hét lên.

“Cái này…
Ngay lập tức Chí Oánh cảm thấy sợ hãi.


“Con gái tôi mua căn nhà này! Tại sao cô lại ớm Trịnh Nhã Uyên nhìn chằm chắm vào Chí Oánh và hỏi.

“Là Từ Nhiệm mua…mua cho tôi…”
Chí Oánh thì thào.

“Cô là gì của con bé? Mua cho cô ở sao?”
“Tôi…”
Chí Oánh mất một lúc không nói nên lời.

Nói là con dâu cũng không thích hợp.

Dù sao thì hai người đã ly hôn, xét về mọi mặt, bà và Lý Từ Nhiệm không liên quan gì đến nhau.

Lý Từ Nhiệm việc nhà cho cô đúng là danh bất chính, ngôn bất thuận.

“Có thấy không? Ngay cả cô cũng không nói được!”
“Bởi vì Từ Nhiệm không liên quan gì đến cô †a cả! Tôi nghỉ ngờ cô ta lừa con bé mua nhà cho cô tai”
Trịnh Nhã Uyên nói..

 
Chương 1164: 1164: Chương 1165





Giọng Ngô Thị Lan cũng lập tức vang lên: “Đúng vậy, Từ Nhiệm nhà chúng ta đơn thuần, tốt bụng! Bị người khác lừa là bị lửa!”
“Căn nhà này phải mấy chục tỷ.

Tại sao Từ Nhiệm lại mua cho một người lạ không liên quan? Người bình thường nếu nghĩ lại sẽ biết chuyện gì đang xảy ra.

Chắc chẳn Từ Nhiệm đã bị lừa!”
“Có quá nhiều người xấu trong năm này!”
Mọi người đều đổ xô vào phân tích.

Cuối cùng, ánh mắt họ rơi lên người Chí Oánh.

Đoàn Hồng Thái quát lớn: “Giải thích đi! Cô lừa gạt Từ Nhiệm nhà chúng tôi như thế nào?
Nếu chúng tôi tìm được chứng cứ, tôi nhất định sẽ cho cô ngồi tù!”
“Đúng vậy, nếu như cô không giải thích, tôi sẽ gọi người tới điều tra cô, cho cô ngồi tù!”
Mọi người bắt đầu đe dọa:

Chí Oánh lo lắng nói: “Tôi không lừa gạt ai cả, tôi thật sự không có, mọi người trách nhầm tôi rồi, không tin thì mọi người có thể hỏi Từ Nhiệm!”
“Hừm, con bé đã bị lừa thì hỏi con bé có ích lợi gì không? Cô rất gian xảo!” Ngô Thị Lan trừng mắt nhìn cô.

“Này, mấy người là ai? Mấy người làm phiền chúng tôi nghỉ ngơi! Mời mấy người đi ra ngoài được không?” Chị Diệp giúp việc không thể chịu đựng được nữa và không thể không nói.

“Cô là ai? Ở đây có chỗ cho cô nói chuyện sao?” Ngô Thị Lan liếc nhìn Chị Diệp một cái.

“Hơn nữa, cô có biết ai đã mua căn nhà này không? Con gái tôi đã mua nó! Tôi là ba con bé, còn đây là mẹ con bé!” Sau khi Đoàn Hồng Thái giới thiệu thân phận, Chị Diệp không nói nữa.

“Chí Oánh, cô phải giải thích rõ ràng chuyện này.

Làm thế nào mà cô có thể lừa con gái tôi để nó mua một ngôi nhà cho cô? Nếu cô không nói rõ, hôm nay sẽ không có ai có cuộc sống tốt!” Trịnh Nhã Uyên lạnh lùng nói.

Bọn họ đã tính toán tốt, phải dạy đỗ hai mẹ con Diệp Quân Lâm.


“Tôi không cót Là con bé Từ Nhiệm mua cho tôi, tôi không nói dối con bé, xin hãy tin tôi…
Chí Oánh lo lắng đến mức phát khóc.

“Tôi là mẹ của con bé.

Con bé còn không mua cho tôi nhà chứ đừng nói đến biệt thự.

Cô là người ngoài mà con bé mua cho cô biệt thự.

Cô cho là bình thường sao?”
Những lời của Trịnh Nhã Uyên khiển Chí Oánh không nói nên lời, cô không biết phải phản bác lại như thế nào.

Dù sao thì việc này cũng không thể nói rõ ràng.

“Nói! Cho tôi một lời giải thích hợp lý!” Mấy người Trịnh Nhã Uyên nhìn Chí Oánh từ trên cao xuống đánh giá.

Chí Oánh hơi mím môi nói: “Tôi không có gì để nói! Từ Nhiệm thực sự không có lý do gì để mua nhà cho tôi, nhưng tôi không nói dối cô ấy!”
“Hahaha, cô cũng biết Từ Nhiệm không có lý do gì để mua nhà cho cô? Vậy thì tại sao cô lại vô liêm sỉ như vậy mà sống ở đây?”
“Chí Oánh, cô có cảm thấy thoải mái khi sống ở đây không? Có cảm giác đặc biệt sảng khoái không?”.

 
Chương 1165: 1165: Chương 1166





“Cô cũng không biết xấu hổ sao? Cô ở nhà người khác! Còn nấu canh gà? Thật sự cho rằng chính mình là bà chủ?”
Gia đình họ Đoàn đã làm nhục Chí Oánh hết lần này đến lần khác.

“Tại sao vẻ mặt cô lại hung tọn như vậy? Cô muốn đánh tôi? Cô sống trong căn nhà mà con gái tôi mua.

Cô nên quỳ trên mặt đất quỳ lạy tôi! Còn dám nhìn tôi như vậy?” Trịnh Nhã Uyên tức giận nói.

“Chí Oánh, cô nghĩ rằng cô vẫn có thể sống ở đây sao? Đây là nhà của con gái tôi và chúng tôi có quyền đuổi cô ra ngoài!”
“Đúng vậy, nhanh chóng thu dọn tất cả đồ đạc rác rưởi của cô và biến khỏi đây! Chúng tôi không chào đón cô! Đây là nhà của chúng tôi, cô không có quyên sống!”
Ngô Thị Lan bắt đầu đuổi Chí Oánh ra ngoài.

Dì Trương không nghe được nữa, cô hỏi: “Cô Nguyên có biết chuyện này không?”
“Chúng tôi là ba mẹ của con bé, con bé có cần biết chuyện nhỏ này không? Còn cô, cút ngay cùng với cái thứ không biết xấu hổ này!”
Trịnh Nhã Uyên gầm lên.


Cả hai phải bị đuổi ra ngoài.

Chí Oánh mỉm cười.

Bà biết mọi chuyện sẽ không đơn giản như Vậy.

Không ngò chỉ mới có một ngày thôi mà đã xuất hiện loại vấn đề này.

Từ Nhiệm là một cô gái tốt.

Gia đình của cô ấy cũng không sai.

Xét đến cùng, nguyên nhân lả do chính bản thân mình, bà ấy là một gánh nặng, đi theo bên cạnh Diệp Quân Lâm, trừ việc liên lụy đến con, để cho người khác cười nhạo, thì không còn bất kỳ công dụng gì khác.

“Sao còn không dọn đẹp đi, ngẩn người ra làm gì đấy?” Ngô Thị Lan chỉ hận không thể xuống tay được.


Cuỗi cùng, Chí Oánh và Chị Diệp thu dọn hành lý xong xuôi.

“Cút nhanh đi! Đám đông thúc giục hò hét.

Chí Oánh vào bếp, chia súp gà ra thành hai phân.

“Đây là súp gà do chính tay tôi nấu.

Tôi muốn cho Từ Nhiệm một chút, cũng coi như là để cảm on cô ấy!” Chí Oánh nói.

Nào ngờ Trương Văn Thao đột nhiên bước tới và giật hộp cơm từ tay Chí Oánh.

“Rầm!” Anh ta đổ hết súp gà xuống cống.

“Đi thì đi đi, còn dây dưa với Từ Nhiệm làm gì? Bà định đi cầu xin Từ Nhiệm sao? Tôi nói cho bà biết, không thể nào đâu!” Trương Văn Thao hung tợn nói.

Trịnh Quân Nga đồng ý, nói: “Đúng đó, đúng vậy! Còn nữa, Từ Nhiệm có thèm ăn súp gà bà nấu không? Bà do bẩn như vậy, người ta sẽ coi đó là đồ thừa mứa mà thôi? Không chừng ăn được một muỗng là đã kinh tởm mà ói ra!”
“Cút nhanh đi! Từ Nhiệm nhà chúng tôi sẽ không uống thứ dơ bẩn này đâu!” Trịnh Nhã Uyên hung hăng trừng mắt liếc nhìn.

Cuối cùng, Chí Oánh và Chị Diệp bị bọn họ xô đẩy ra ngoài..

 
Chương 1166: 1166: Chương 1167





“Rầm!” Trương Văn Thao hung hăng đóng chặt cửa lại.

“Ôi, vứt bỏ được mấy kẻ ăn hại này đi rồi, thoải mái hẳn ra!” Đoàn Hồng Thái cười nói.

Ngô Thị Lan cau mày, bất mãn nói: “Không đâu, trong phòng vẫn còn mùi của bà ta, mau mở cửa sổ cho thứ mùi kinh tởm này bay hết ra ngoài! “Không thể không nói, Từ Nhiệm chọn cái biệt thự này không tồi đâu nha!”
Trương Văn Thao và Trịnh Quân Nga rất hài lòng.

“Như vậy đi, bà sẽ làm chủ, cho hai đứa căn biệt thự này!”
“Về phần Hồng Thái và Nhã Uyên thì tương lai muốn ở nhà kiểu nào mà không được? Giá trị con người của Từ Nhiệm càng ngày càng cao lên rồi.”
Ngô Thị Lan trực tiếp tặng biệt thự cho hai vợ chồng Trương Văn Thao luôn.

“Được, chúng con không ngại, chỉ cần không cho mẹ của Diệp Quân Lâm ở, ngoài ra, ai ở cũng được!”
Mục tiêu của vợ chồng Đoàn Hồng Thái là Chí Oánh, còn chuyện biệt thự, bọn.họ không quan tâm.

“Cảm ơn ông bà, cảm ơn cô chú.”
Vợ chồng Trương Văn Thao vui mừng khôn xiết, khi không lại có được một cái biệt thự tốt như thế này.


Lúc này, Chí Oánh và Chị Diệp đã ra đến cổng khu biệt thự và đụng phải Diệp Quân Lâm.

“Mẹ, dì Diệp, hai người định làm gì vậy?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Cậu Quân, cậu không biết đó thôi, cha mẹ của Lý Từ Nhiệm đã đuổi chúng tôi ra ngoài!
Haiz!”
Chí Oánh không muốn nói, nhưng Chị Diệp lại nói hết ra..

“Đi, đi về với con! Phản pháo”
Diệp Quân Lâm đưa cả hai quay trở về.

Chí Oánh không sẵn lòng bằng mọi cách, nhưng bà ấy không thể lay chuyển tính cố chấp của Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm cũng tự trách mình.


Đưa mẹ về, đã để mẹ chịu khổ hai lần rồi.

Tiếp theo, anh sẽ thay toàn bộ bảo vệ trong tiểu khu thành người của mình.

.

Ngôn Tình Hài
Như vậy, không ai có thể đến gần mẹ nữa.

Chứ đừng nói là xúc phạm bà.

“Đinh đông, đinh đông…
Khi tiếng chuông cửa vang lên, người nhà họ Triệu thấy khó hiểu.

“Văn Thao à, đi mở cửa xem là ai?”
Trương Văn Thao vừa mở cửara, bên ngoài đã truyền đến tiếng quát lớn: “Ai cho các người can đảm dám đuổi mẹ tôi ra khỏi nhà?”
Tiếng gầm thét này dọa người nhà họ Triệu hoảng sợ.

“Là Diệp Quân Lâm!”.

 
Chương 1167: 1167: Chương 1168





Sau đó, họ thấy Diệp Quân Lâm đưa Chí Oánh trở về.

“Là chúng tôi đuổi đấy, thì sao nào?” Vẻ mặt Trương Văn Thao đầy kiêu ngạo.

“Đây là nhà của mẹ tôi, mấy người lấy tư cách gì đuổi bà ấy đi?” Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.

“Nhà của mẹ cậu? Cậu thôi đi, nhà này rõ ràng là Từ Nhiệm mua, có liên quan gì với mẹ cậu?” Trịnh Quân Nga tức giận nói.

Trương Văn Thao còn cười đáp: “Bây giờ, biệt thự này đã là của tôi, ông bà mới tặng cho tôi.”
Trịnh Quốc Thắng và Ngô thị Lan gật đầu nói: “Chúng tôi đã cho Văn Thao căn biệt thự này, nó đâu còn liên quan gì với mẹ cậu nhỉ?”
“Haha, các người nghĩ mình là ai? Các người có quyền gì mà chia nhà Tử Nhiễm đã mua?
Thậm chí còn tặng cho người khác? “Diệp Quân Lâm hỏi.

Ngô Thị Lan cười hỏi: “Diệp Quân Lâm à, cậu đã quên một điều.


Cậu đã ly hôn với Từ Nhiệm rồi, cậu không thể kiểm soát tài sản của con bé, nhưng chúng tôi là người thân của con bé nên chúng tôi có quyền, cậu hiểu chưa?”
“Được lắm, tôi sẽ hỏi Từ Nhiệm ngay lập tức.”
Diệp Quân Lâm lấy điện thoại ra muốn bấm Sắc mặt của nhóm người Ngô Thị Lan lập tức thay đổi.

Nếu Lý Từ Nhiệm biết, vấn đề này sẽ khó xử lý.

Sau khi Diệp Quân Lâm kể hết mọi chuyện cho Lý Từ Nhiệm, cô nhanh chóng chạy đến.

“Ba mẹ ơi, hai người đang làm gì vậy?”
“Con mua căn nhà này cho dì, sao hai người lại đuổi dì ấy?” Lý Từ Nhiệm tức giận hỏi.

“Không được! Con lấy thân phận gì để mua nhà cho bà ta? Nếu như đồn ra ngoài sẽ biến thành trò cười!”
“Đến lúc đó người ngoài sẽ nghĩ như thế nào?

Có mất mặt hay không?” Đám người Đoàn Hồng Thái tỏ thái độ kiên quyết.

Lý Từ Nhiệm nở nụ cười gượng: “Được thôi! Mọi người nói xem làm thế nào mới để dì ở lại căn nhà này?”
Ngô Thị Lan liếc nhìn Diệp Quân Lâm: “Được! Bà sẽ nói! Bà ta có thể ở lại biệt thự, nhưng Diệp Quân Lâm phải trả tiền mua nhà cho cháu!”
“Bà ngoại nói thế chẳng phải làm khó người khác ư?” Lý Từ Nhiệm nóng nảy hỏi.

Căn biệt thự này hơn bảy mươi tỷ, Diệp Quân Lâm kiếm đâu ra nhiều tiền như vậy?
“Nếu Diệp Quân Lâm không có tiền, mẹ cậu †a không đủ tư cách ở đây!”
“Đúng thế, không có tiền thì ở biệt thự làm gì?”Mọi người lạnh lùng nói: “Ok! Tôi sẽ đưa, chẳng phải chỉ là bảy mươi tỷ à?”
Chí Oánh không sẵn lòng bằng mọi cách, nhưng bà ấy không thể lay chuyển tính cố chấp của Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm cũng tự trách mình.

Đưa mẹ về, đã để mẹ chịu khổ hai lần rồi.

Tiếp theo, anh sẽ thay toàn:bộ bảo vệ trong tiểu khu thành người của mình.

Như vậy, không ai có thể đến gần mẹ nữa..

 
Chương 1168: 1168: Chương 1169





Chứ đừng nói là xúc phạm bà.

“Đinh đông, đinh đông…”
Khi tiếng chuông cửa vang lên, người nhà họ Triệu thấy khó hiểu.

“Văn Thao à, đi mở cửa xem là ai2”
Trương Văn Thao vừa mở cửa ra, bên ngoài đã truyền đến tiếng quát lớn: “Ai cho các người can đảm dám đuổi mẹ tôi ra khỏi nhà?”
Tiếng gầm thét này dọa người nhà họ Triệu hoảng sợ.

“Là Diệp Quân Lâm!”
Sau đó, họ thấy Diệp Quân Lâm đưa Chí Oánh trở về.

“Là chúng tôi đuổi đấy, thì sao nào?” Vẻ mặt Trương Văn Thao đầy kiêu ngạo.


“Đây là nhà của mẹ tôi, mấy người lấy tư cách gì đuổi bà ấy đi?” Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.

“Nhà của mẹ cậu? Cậu thôi đi, nhà này rõ ràng là Từ Nhiệm mua, có liên quan gì với mẹ cậu?” Trịnh Quân Nga tức giận nói.

Trương Văn Thao còn cười đáp: “Bây giờ, biệt thự này đã là của tôi, ông bà mới tặng cho tôi.”
Trịnh Quốc Thắng và Ngô thị Lan gật đầu nói: “Chúng tôi đã cho Văn Thao căn biệt thự này, nó đâu còn liên quan gì với mẹ cậu nhỉ?”
“Haha, các người nghĩ mình là ai? Các người có quyền gì mà chia nhà Tử Nhiễm đã mua?
Thậm chí còn tặng cho người khác? “Diệp Quân Lâm hỏi.

Ngô-Thị Lan cười hỏi: Diệp Quân Lâm à, cậu đã quên một điều.

Cậu đã ly hôn với Từ Nhiệm rồi, cậu không thể kiểm soát tài sản của con bé, nhưng chúng tôi là người thân của con bé nên chúng tôi có quyền, cậu hiểu chưa?”
“Được lắm, tôi sẽ hỏi Từ Nhiệm ngay lập tức.”
Diệp Quân Lâm lấy điện thoại ra muốn bấm Sắc mặt của nhóm người Ngô Thị Lan lập tức thay đổi.


Nếu Lý Từ Nhiệm biết, vấn đề này sẽ khó xử lý.

Sau khi Diệp Quân Lâm kể hết mọi chuyện cho Lý Từ Nhiệm, cô nhanh chóng chạy đến.

“Ba mẹ ơi, hai người đang làm gì vậy?”
“Con mua căn nhà này cho dì, sao hai người lại đuổi dì ấy?” Lý Từ Nhiệm tức giận hỏi.

“Không được! Con lấy thân phận gì để mua nhà cho bà ta? Nếu như đồn ra ngoài sẽ biến thành trò cười “Đến lúc đó người ngoài sẽ nghĩ như thế nào?
Có mất mặt hay không?” Đám người Đoàn Hồng Thái tỏ thái độ kiên quyết.

Lý Từ Nhiệm nở nụ cười gượng: “Được thôi! Mọi người nói xem làm thế nào mới để dì ở lại căn nhà này?”
Ngô Thị Lan liếc nhìn Diệp Quân Lâm: “Được! Bà sẽ nói! Bà ta có thể ở lại biệt thự, nhưng Diệp Quân Lâm phải trả tiền mua nhà cho cháu!”
“Bà ngoại nói thế chẳng phải làm khó người khác ư?” Lý Từ Nhiệm nóng nảy hỏi.

Căn biệt thự này hơn bảy mươi tỷ, Diệp Quân Lâm kiếm đâu ra nhiều tiền như vậy?
“Nếu Diệp Quân Lâm không có tiền, mẹ cậu †a không đủ tư cách ở đây!”
“Đúng thế, không có tiền thì ở biệt thự làm gì? “Mọi người lạnh lùng nói..

 
Chương 1169: 1169: Mình Đã Chỉnh Lại Nội Dung 2 Chương Trước Vì Trùng Lặp Cả Nhà Xem Lại Nhé! Chúc Cả Nhà Đọc Truyện Vui Khỏe!





“Hóa ra chỉ là hy vọng xa vời, hóa ra là ông ta vẫn luôn lừa gạt mẹ! Vừa quay đi đã cưới người phụ nữ khác rồi!”
Chí Oánh đau khổ nói.

“Rầm!”
Nghe vậy, Diệp Quân Lâm nằm chặt hai tay, hai mắt nổi từng đường máu.

Đây chính là người đàn ông quyền quý nhất Lạc Việt đó sao?
Chắc chản không phải là một kẻ nói dối?
Thứ gọi là dòng máu cao quý đây sao?
Nực cười!
Hết sức nực cười!
Hứa hẹn với người ta như thế, người ta giữ lời thề, đợi hơn hai mươi năm liền.

Còn mình thì quay đầu đã thất hứa; cưới một người phụ nữ khác.


Nếu hứa mà không làm được thì đừng có hứa!
Loại đàn ông phụ bạc này nên bị đánh chết tươi!
Mắt Diệp Quân Lâm bản ra từng luồng ánh sáng lạnh.

“Yên tâm đi, cuộc sống hạnh phúc của ông cũng không còn được bao lâu đâu! Đợi sau khi đám cưới của tôi và Từ Nhiệm kết thúc, đó sẽ là ngày tàn của nhà họ Diệp”
Lý Từ Nhiệm ngâm miệng để Diệp Quân Lâm muốn nói gì thì nói.

Tức giân là đúng rồi.

Cô nghe được còn muốn đánh người nữa là.

Muốn trực tiếp chất vấn gã đàn ông phụ bạc này.

Nhưng người ta là ai cơ chứ? Người thừa kế của gia tộc đệ nhất Lạc Việt, tôn tại như một con rông thần trên bầu trời.

Đừng nói đến chuyện chất vấn báo thù trực tiếp.


Ngay cả đến tư cách gặp mặt một lần cũng không có.

Cho dù Diệp Quân Lâm có là nhân vật đệ nhất khu vực đi nữa thì sao? Cũng không đối đầu nổi với gia tộc đệ nhất Lạc Việt! Huống hồ gì Diệp Quân Lâm chẳng là gì cả.

Thứ đáng trưng ra nhất là thân phận cháu ngoại trai nhà họ Chí.

Thế nhưng, một người hầu nhà họ Diệp thôi cũng có thể búng tay một phát là đàn áp được nhà họ Chí rồi.

Việc thách thức nhà họ Diệp để đòi lại công bằng cho Chí Oánh là hoàn toàn không thể nào! Báo thù, kiếp này cũng đừng nghĩ tới! Sống bình yên đã là tốt lắm rồi.

Chỉ có thể trút giận bằng miệng thôi.

“Mẹ, ông ta tên gì?” Diệp Quân Lâm hỏi.

“Diệp Minh Thiên!” Chí Oánh gắn ra ba chữ từ giữa hai hàm răng.

“Được rôi, con nhớ tới! Con sẽ biến ông ta thành nỗi ô nhục sớm thôi!” Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.

Thành phố Kinh Thành, cổng chính của hoàng tộc họ Diệp..

 
Chương 1170: 1170: Chương 1171





Mới sáng sớm, trưng xác một người, Diệp Văn Tùng, người hầu của nhà họ Diệp.

Thì ra là Gia Cát Thanh đưa anh ta tới đây.

Gia Cát Thanh gặp được Diệp Trung Lâm, người đứng đầu gia tộc họ Diệp ở Kinh Thành Và nói với Diệp Trung Lâm tất cả những gì đã xảy ra.

“Ngài Lâm, dựa vào năng lực của tôi thì không nào thể liên lạc được với nhà họ Diệp ở Kinh Thành, nên chỉ có thể đem người tới chỗ của ngài.

Gia Cát Thanh nói.

Diệp Trung Lâm suy nghĩ một chút rồi nói: “Thằng con hoang đó đã lớn mạnh đến mức này rôi sao?”
“Diệp Văn Tùng bị nó giết rôi? Diệp Văn Tùng là cao thủ được nhà họ Diệp ở Kinh Thành phái xuống trấn giữ phía nam.

Chỉ cần duy nhất một người, đủ thấy được anh ta mạnh cỡ nào”
“Đúng vậy, ai mà ngờ một đứa con hoang mà lại mạnh đến như vậy” Gia Cát Thanh rất phiền muộn.


Dù sao thì danh tiếng của Khách sạn Hòa Bình đã bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

“Vì danh dự của nhà họ Diệp, hai mẹ con này nhất định phải chết! Nếu để cho người ngoài biết được họ còn sống, thì nhà họ Diệp của tôi không gánh nổi người này!”
“Tất cả những chuyện này không cần phải báo cho nhà họ Diệp ở Kinh Thành.

Một đứa con hoang không đủ tư cách để họ phải chú ý.

Tôi giải quyết là được rồi.”
Diệp Trung Lâm lắc hai viên dạ minh châu, hét về phía cửa; ‘Lập tức chuẩn bị nhân lực, theo tôi đi Giang Nam tiêu diệt hai mẹ con Chí Oánh”“
“Hả? Ngài Diệp, ngài muốn đích thân đi?”
Gia Cát Thanh kinh ngạc nói.

Vốn tưởng Gia Cát Thanh sẽ phái đại một vị cao thủ nào đó đến giết mẹ con Diệp Quân Lâm.

Không ngờ vị chủ dòng tộc này lại muốn tự mình ra tay.


“Ngài Diệp, ngài kiêng ky Diệp Quân Lâm đến như vậy sao?”
Gia Cát Thanh kinh ngạc nói.

Diệp Trung Lâm cười nói: ‘Không, không, không, nó còn lâu mới đủ tư cách để cho tôi phải chú ý! Chứ đừng nói đến tư cách để tôi phải đích thân tới xử lý nó.”
Gia Cát Thanh cũng là người thông minh, lập tức nói: “Hản là ngài Diệp đến Giang Nam là vỉ có chuyện gì khác?”
“Đúng, đúng vậy.

Lúc trước, tôi được nghe nói Chiến thần Côn Luân cùng Bộ Ngũ Kiêu Hùng trở về Giang Nam.

Thực ra tôi đã có ý định đi từ lâu, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, tình cờ xảy ra chuyện này nên đi luôn”
Diệp Trung Lâm nói.

“Chẳng lẽ ngài Lâm có quan hệ sâu xa gì với Chiến thần Côn Luân?”
Gia Cát Thanh hỏi.

“Ừ ừ, đúng vậy, Chiến vương Nam Phương dưới trướng của Chiến thần Côn Luân là đại ân nhân của nhà họ Diệp tại Kinh Thành của chúng tôi.”
“Ba năm trước, nếu không có ngài ấy, chỉ sợ là ông tôi đã phải an táng ở nước ngoài.”
Diệp Trung Lâm thở dài.

Năm đó, ông ấy đã đưa các thành viên quan trọng của Gia tộc họ Diệp ở Kinh Thành đi tham gia hợp tác..

 
Chương 1171: 1171: Chương 1172





Kết quả là họ bị mai phục, suýt chút nữa đã bị tiêu diệt hoàn toàn.

May mà Nam Phương đã cứu được bọn họ.

Nhà họ Diệp ở Kinh Thành cũng coi Nam Phương là một ân nhân lớn.

Gia Cát Thanh cười nói: “Thì ra là thế! Vừa hay ngài có thể nhân cơ hội này đi gặp Chiến thần Côn Luân! Ngài ấy có thể không gặp những người khác, nhưng nếu ngài đi, ngài ấy nhất định sẽ gặp.”
“Ừ ù, tôi cũng đang có ý này.

Từ lâu tôi đã muốn chiêm ngưỡng Chiến thần Côn Luân! Nghe nói còn cùng họ với tôi? Tôi đang nghĩ không biết có phải Chiến thân Côn Luân đến từ nhà họ Diệp ở Kinh Thành không?” Vì nghe nói Chiến thần Côn Luân họ Diệp, nên Diệp Trung Lâm đã có suy đoán này.

Ông ta còn từng kiểm tra hồ sơ.

Tuy nhiên, hô sơ của Chiến thân Côn Luân là hồ sơ bảo mật cấp SSSSS5S, còn cao hơn cả nhà họ Diệp ở Kinh Thành một cấp.

Không thể tìm ra…
Gia Cát Thanh lập tức nói hùa theo: “Đúng, đúng, đúng, rất có thể! Họ Diệp, có thể trở thành Chiến thần Côn Luân, e rằng chỉ có gia tộc họ Diệp đê nhất mà thôi?”

“Tôi nghĩ chắc là vậy.

Nhà họ Diệp thiên tài nhiều như mây.

Có thể trỏ thành chiến thần năm sao duy nhất khi mới chỉ hơn hai mươi tuổi, rất có thể là như vậy.

Theo quan điểm của Diệp Trung Lâm, chuyện này có xác suất rất lớn.

“Mà nói, không phải thằng nhóc kia cũng có chút lợi hại sao? Mấy người nhớ mang thêm nhiều nhân lực một chút, dẫn theo vài vị cao thủ Đường môn.

Diệp Trung Lâm ra lệnh.

Vừa nghe có cao thủ Đường Môn sắp đến, Gia Cát Thanh lập tức mỉm cười.

Đường Môn đã lưu truyên từ rất lâu.

Nhà họ Đường là một gia tộc lớn đã lâu đời, lây ám khí làm võ công, vang danh khắp thiên hạ.


Ngay cả đến bây giò, Đường Môn cũng thật sự vẫn còn tôn tại.

Chỉ là ở nơi xa xôi hẻo lánh, người bình thường hoàn toàn không thể biết đến.

Ở đó vẫn có vô số cao thủ.

Đặc biệt được sử dụng bởi các gia tộc lớn ở Kinh Thành.

Trong đó, nhà họ Diệp sỡ hữu số lượng cao thủ Đường Môn nhiều nhất và mạnh nhất..

Nghe nói cao thủ Đường Môn giết người trong vô hình.

Vì vậy, Gia Cát Thanh cảm thấy an tâm.

Cho dù Diệp Quân Lâm có mạnh đến đâu, gặp phải cao thủ Đường Môn thì cũng chỉ có nước ngỏm củ tỏi mà thôi.

Chẳng bao lâu, nhà họ Diệp ở Kinh Thành đã sẵn sàng tiến vào Giang Nam ngay trong hôm sau.

Nghe bảo Hoàng tộc họ Diệp ở Kinh Thành đang đến.

Những dòng họ nổi tiếng ở Giang Nam, thậm chí cả những dòng họ ở những nơi láng giêng cũng nháo nhào đến chào đón..

 
Chương 1172: 1172: Chương 1173





Ngay cả mười gia tộc lớn nhất Hải Phòng, đứng đầu là nhà họ Cố, cũng chạy đến Giang Nam để nghênh đón.

Các gia tộc lớn cử hành nghi thức hoan nghênh.

Cờ và biểu ngữ đầy màu sắc được treo khắp phố.

Đây chính là quyền lực của hoàng tộc.

Khi nghe tin Hoàng tộc họ Diệp sắp tới, hàng trăm gia tộc cùng đến bái kiến.

Mặc dừ là gĩa tộc hoàng gia, nhưng cũng chỉ là một nhánh nhỏ của nhà họ Diệp ở Kinh Thành mà thôi.

Nếu thật sự là người nhà họ Diệp ở Kinh Thành tới, e rằng sẽ có cả vạn gia tộc đến bái.

Đây mới là gia tộc đệ nhất Lạc Việt, đứng đầu vạn tộc.

Lúc này, có rất nhiều người quỳ xuống hai bên đường để cúng bái.

Đây là nghỉ thức chào đón của họ, sự tôn trọng dành cho hoàng tộc họ Diệp.

Ngồi trên xe, Diệp Trung Lâm nhìn cảnh tượng bên ngoài cửa sổ, rất hài lòng.


“Ừ ừ, cũng không tệ lắm.

Nhìn xem, đây chính là uy danh của nhà họ Diệp! Mọi người chỉ cần nghe đến danh tiếng cửa nhà họ Diệp thôi là đã lập tức quỳ xuống đất mà lạy.”
Ngay sau đó, Diệp Trung Lâm lại nói: “Bởi vì nhà họ Diệp rất quyền lực, nổi tiếng trong và ngoài nước.

Vì vậy, một khi công chúng biết rằng người thừa kế của nhà họ Diệp ở Kinh Thành có một đứa con hoang với mối tình đầu ở đây, sẽ đem lại bao nhiêu sự sỉ nhục và tổn thất đến cho nhà họ Diệp cơ chứ?”
“Cho nên, hai người này nhất định phải biến mất! Chỉ cần bọn họ biến mất, sẽ không còn bất kỳ tai họa tiềm tàng nào!”
Đáy mắt Diệp Trung Lâm tràn đầy sát khí.

“Ba, lát nữa chúng ta đi đâu trước?”
“Giết mẹ con Diệp Quân Lâm hay đi tìm Chiến thần Côn Luân?”
Con trai cả của Diệp Trung Lâm là Diệp Hiểu Long hỏi.

“Tất nhiền là đi gặp Chiến thần Côn Luân rồi.

Cái thứ con hoang đó có tư cách gì mà so sánh với Chiến thần Côn Luân?”
Diệp Trung Lâm hừ lạnh một tiếng.

Diệp Hiểu Long bị doa run cả người, lập tức nói: “Thưa ba, là lỗi của con, con không phân biệt được cái nào cân thiết cái nào không cân thiết, Diệp Quân Lâm chỉ như con kiến, có thể nghiền chết bất cứ lúc nào”
Diệp Trung Lâm nói một cách phẫn bộ: “Phải như thế chứ, không nên vì anh ta giết được Diệp Văn Tùng mà phải e đè, xem trọng anh ta.


Diệp Văn Tùng cùng lắm cũng chỉ là một đứa người ở.

Các anh quá làm mất mặt họ Diệp ở Sa Pa nhà ta.”
Người trẻ nhà họ Diệp ở Sa Pa đều cúi đầu, giống như bọn trẻ con phạm lỗi.

Họ cũng cảm thấy mất mặt.

Thế mà lại xem trọng một kẻ tỉ tiện như vậy? “Loại ti tiện này không xứng để chúng ta nhìn! Anh ta không có tư cách!”
Cháu cưng của Diệp Trung Lâm, Diệp Vân Phi lạnh lùng nói.

Lúc này Diệp Trung Lâm mới gât đầu hài lòng: “Thể mới là con trai nhà họ Diệp ở Sa Pa chứ, học tập đi! Để cho một đứa con hoang dọa cho! Nếu truyền đến tai nhà họ Diệp ở kinh thành, ông hổ thẹn chết mất”
“Ông chủ, đã tìm ra nơi ở của Nam Phương chiến vương, bây giò chúng tôi sẽ đến đó luôn”
Quản gia nói.

“Được, nhanh lên, tôi không chờ nổi nữa rồi!”
Diệp Trung Lâm cười nói.

Chẳng mấy chốc, đoàn người nhà họ Diệp đã đến trụ sở trong chiến khu.

Diệp Quân Lâm đã đẹp rồi, nhưng bọn hỏi thì không đẹp nổi.

Bên ngoài có tiếng động mạnh, thu hút sự chú ý của nhóm người Tây Phương.

Bọn họ còn tưởng có người đến gây sự.

Mãy người đằng đăng sát khí đi ra.

“Đến làm gì đấy? Muốn gây sự à?”.

 
Chương 1173: 1173: Chương 1174





Trung Phương đã chuẩn bị tỉnh thần chiến đấu mạnh mẽ.

Bởi vì hắn nhìn thấy trong đoàn người có không ít cao thủ.

Thực sự toàn là tuyệt đỉnh cao thủ.

Đa phân là mạnh hơn Diệp Văn Tùng.

“Đã lâu lắm rôi không được thấy nhiều cao thủ như vậy”
Trung Phương cười nói: “Thiếu tướng Nam Phương là ân nhân của nhà họ Diệp ở Sa Pa chúng tôi, cuối cùng cũng được gặp ngài rồi”
Với sự dìu đắt của con cháu Diệp Trung Lâm đi đến trước mặt Nam Phương, quỳ một chân nói.

Những người con cháu khác, như Diệp Vân Phi cũng quỳ rạp dưới đất.

“Toàn bộ gia đình họ Diệp ở Sa Pa bái kiến ân nhân – Thiếu tướng Nam Phương!”
Toàn bộ gia đình họ Diệp ở Sa Pa cảm kích tận đáy lòng.

Năm đó, nếu không có Nam Phương thì giờ này không có nhà họ Diệp ở Sa Pa rồi.


Gia Cát Thành đứng một bên nhìn, ngạc nhiên một lúc.

Hoàng tộc nhà họ Diệp ở Sa Pa mạnh đến mức trăm tộc đều đến quỳ bái, lại quỳ trước mặt ngũ đại chiến vương, không hề có chút tôn nghiêm nào.

Càng không nói đến chiến thần Côn Luân.

Thực sự là điều không ai tưởng tượng nổi.

“Là ông ư, Diệp Trung Lâm, đúng là lâu lắm rồi không gặp, ba năm rồi đúng không?”
Nam Phương vội vàng đỡ Diệp Trung Lâm đứng lên.

Người nhà họ Diệp vui mừng khôn xiết.

Thiếu tướng Nam Phương còn nhớ đến bọn họ.

“Thiếu tướng Nam Phương, nghe nói ngài ở Giang Nam, tôi vội vàng tìm đến ngay”
“Những vị này là …….

Diệp Trung Lâm nói liền một mạch không dừng.


“Nào lại đây, giới thiệu với mọi người, đây là Tây Phương, Trung Phương, Bắc Phương…..ˆ Nam Phương giới thiệu với Diệp Trung Lâm từng người một.

Diệp Trung Lâm cúi người, vừa bắt tay vừa xum xoe.

Đây chính là tứ đại chiến vương đấy.

Năm người này bao nhiêu năm qua đều đi theo Chiến thần Côn Luân.

Ở chiến trường hải ngoại lập được bao chiến công lẫy lừng.

Lần này thế mà lại đã quen hết được tất cả.

Thực sự là chuyện vui lớn!
Ngại gì việc ông ta là người đứng đầu hoàng tộc, cũng phải cần có những người như thế này để làm bình phong.

Vị trí của năm người này, đừng nói là ông ta, kể cả người đứng đầu gia đình họ Diệp ở kinh thành cũng phải coi trọng.

Nếu bọn họ đến trước cửa rồi thì cũng phải ngoan ngoãn mời vào.

“Không biết tôi có cơ hội gặp Chiến thần Côn Luân không?”
Mặt Diệp Trung Lâm đầy vẻ ước ao.

Toàn bộ gia đình họ Diệp ở Sa Pa đều vô cùng mong đợi..

 
Chương 1174: 1174: Chương 1175





Nam Phương cười nói: “Được chứ, Chiến thần rất dễ gần”
“Thật ư?”
Mặt Diệp Trung Lâm đầy phấn khích.

Con cháu của ông ta cũng reo hò vui sướng theo.

Được tận mắt nhìn thấy Chiến Thần Côn Luân, e là ước mong của mỗi gia tộc lớn.

Nam Phương bỗng nghĩ ra điều gì đó, không nhịn được hỏi: “Ông Diệp ngàn dặm đường xa đến Giang Nam, chắc là còn có việc gì khác đúng không?”
Diệp Trung Lâm cười cười: “Việc lớn chính là đến gặp mặt Thiếu tướng Nam Phương, nhưng cũng nhân tiện làm một số việc nhỏ.”
“Việc nhỏ, việc nhỏ đến chừng nào?”
Mặt Nam Phương đầy vẻ tò mò.

Diệp Trung Lâm có đôi phần ngại ngùng nói: “Xử lý một tên phản đồ nhà họ Diệp thôi mà, không có gì to tát.

Để Thiếu tướng Nam Phương và các vị chiến vương chê cười rồi.”
Mấy người Nam Phương không để ý.


Sau đó.Nam Phương mời Diệp Trung Lâm vào nhà.

Người nhà họ Diệp được tiếp đón thì có chút lo sợ.

Trên thế gian này có mấy ai được Ngũ đại chiến vương đích thân mời vào nhà.

Một bên khác.

Hiện tại, Diệp Quân Lâm đang sống với mẹ.

.

ngôn tình hoàn
Nơi ở của Chí Oánh xem như yên tâm.

Nhưng trong lòng bà vẫn cứ buồn rầu.


Diệp Văn Tùng giết mẹ con bà không thành, chắc chắn sẽ còn người khác tới.

Thực sự trốn không thoát được, trừ khi mẹ con họ chết rồi.

“Chị Oánh, tôi vừa nghe có người nói, người của nhà họ Diệp ở Sa Pa đến rồi, nghe nói những gia tộc lớn ở đây đều đến đón tiếp, đứng chật cả mười dặm đường rồi”
“Lại còn cùng họ với Ông Diệp, có khi nào có quan hệ gì không?”
Dì Trương vừa đi chợ về nói.

“Sao cơ, Hoàng tộc họ Diệp?”
Nghe thấy thế, tim Chí Oánh đập dồn dập.

Điều gì phải đến cuối cùng cũng đến rồi.

Con bà có mạnh đến mấy, đứng đầu Giang Nam thì sao chứ?
Ở trước mặt hoàng tộc họ Diệp thì vẫn chỉ là một con kiến.

Còn chưa kể đến con quái vật khổng lồ ở sau lưng-đứng đầu vạn tộc là họ Diệp ở kinh thành.

Nhưng trên mặt bà thấy rõ sự kiên định.

Cho dù thế nào đi nữa cũng phải đảm bảo vệ toàn cho Diệp Quân Lâm..

 
Chương 1175: 1175: Chương 1176





Tuyệt đối không để nó bị hại.

Buổi tối, Diệp Trung Lâm rời khỏi trụ sở trong chiến khu.

“Ông Diệp, không có vấn đề gì, ngày mai Chiến Thần nhà chúng tôi sẽ gặp ông.”
Nam Phương đảm bảo.

“Tốt quá, tôi cũng đã chuẩn bị quà cho Chiến thần Côn Luân và mẹ ngài rồi! Mong răng Chiến thần Côn Luân sẽ vui lòng nhận lấy!”
Diệp Trung Lâm vừa nghe thấy mẹ của Chiến thần Côn Luân cũng ở đây thì lập tức sai người đi Sa Pa chọn mua quà tặng.

Trước ngày mai là có:thể đến rồi.

“Ông Lâm chu đáo quát”
Nam Phương cười cười nói.


Về sơn trang để chuẩn bị trước mọi thứ.

“Tìm ra mẹ con cậu ta ở đâu chưa?”
Diệp Trung Lâm hỏi.

“Thưa ông, tìm ra rồi ạ, ở ngay gần đây! Tất cả đều nằm trong tay chúng tai”
Diệp Hiểu Long nói.

“Tốt, không vội.

Theo dõi chúng là được, chờ ngày mai, gặp được Chiến thần Côn Luân xong, trước khi về Sa Pa một ngày, chúng ta sẽ xử lý chúng”
Vẻ mặt của Diệp Trung Lâm trở nên nghiêm nghị, nhìn chằm chăm con trai mà hỏi: “Sao thế, các người lại bắt đầu coi trọng đồ bỏ đi đó ư?”
Diệp Trung Lâm hoàn toàn không xem Diệp Quân Lâm ra gì.

Trong mắt ông ta, cũng chỉ là một con kiến dẫm cái là chết.


Con cháu của ông ta sao lại đi coi trọng anh?
Xem anh như một mối nguy tiềm tàng?
Loại người tâm thường này làm sao đủ tư cách?
“Thân là con cháu Diệp Trung Lâm ta mà lại chỉ như thế thôi sao? Ta đã nói là tiện tay giải quyết! Không hiểu tiện tay giải quyết là gì à2”
Diệp Trung Lâm giận dữ nói.

“Vâng thưa ba, ba dạy bảo rất đúng! Chỉ một Diệp Quân Lâm, đối với họ Diệp ở Sa Pa, chỉ như con kiến!”
Diệp Hiểu Long nói một mạch.

“Ừ, thế còn được, tất cả tập trung chuẩn bị cho việc ngày mai gặp Chiến thần Côn Luân đi!”
Diệp Trung Lâm dặn dò.

Sáng sớm ngày hôm sau, Chí Oánh thức dậy làm bữa sáng cho Diệp Quân Lâm và Lý Từ Nhiệm.

Cuộc sống hạnh phúc thế này, bà cũng không biết còn tiếp tục được bao lâu.

Thôi thỉ cứ tận hưởng từng ngày từng ngày nếu có thể.

Lúc Lý Từ Nhiệm ăn sáng, hỏi: “Sáng nay anh bận à?”.

 
Chương 1176: 1176: Chương 1177





“Ừ, nghe nói có người muốn gặp anh, anh phải đi một lúc”
Diệp Quân Lâm không biết Nam Phương nói đến ai.

Dù sao cũng để anh gặp mặt một lần, cho Nam Phương mặt mũi.

.

Truyện Truyện Teen
“Được, buổi tối đợi anh về, em thương lượng với anh chuyện này.”
Khi Lý Từ Nhiệm nói lời này, trên gương mặt cô hiện ra chút thẹn thùng.

“Được, không thành vấn đề”
Ở bên kia, quà của nhà họ Diệp từ Sa Pa đã được chuyển đến.

Quà chia làm ba phần, đặt trong ba hộp gỗ tỉnh xảo.


Diệp Trung Lâm kiểm tra xong, nở một nụ cười hài lòng.

Toàn bộ nhà họ Diệp sửa sang quân áo lại xong rồi cùng nhau đi đến trụ sở quân khu.

Vì để biểu thị lòng tôn kính, toàn bộ mọi người đều đi bộ.

Sau khi các gia tộc lớn trong vùng biết được, không khỏi kinh ngạc.

Buổi sáng, Diệp Trung Lâm đưa theo cả con cháu đi vào trụ sở quân khu.

“Ông Diệp, đại ca nhà chúng tôi một lát nữa mới đến, ông ngồi chờ chút nhé?”
Nam Phương nói.

“Ha ha ha, ngồi chờ chiến thần Côn Luân là vinh dự của chúng tôi.”
Diệp Trung Lâm cười to nói.


Diệp Hiểu Long cũng nói theo: “Đúng thế, thử hỏi thiên hạ này, mấy ai có thể ngồi đợi chiến thần Côn Luân cơ chứ?”
“Vậy thì quả thật chẳng có mấy, ít ra tôi chưa từng nghe nói”
Đối với Diệp Trung Lâm và nhà họ Diệp ở Sa Pa mà nói, chờ đợi Diệp Quân Lâm là vinh hạnh tối cao.

Đừng nói mấy chục phút, chờ mười ngày nửa tháng thì cũng có gì chứ?
Việc này mà truyên ra ngoài nói không chừng sẽ trở thành một giai thoại nữa đấy?
Khoảng chừng một tiếng sau, Diệp Quân Lâm đến.

Vừa nhìn thấy Diệp Quân Lâm, cả đám Diệp Trung Lâm sợ ngây người.

Đầu tiên, Diệp Quân Lâm trẻ tuổi đến vậy ư?
Thứ hai, trông anh cũng bình thường thôi mà?
Diệp Quân Lâm mặc đồ rất bình thường, nếu không tản mát ra khí thế thì chẳng khác gì một người bình thường.

Anh là chiến thần Côn Luân ư?
“Chiến thần!”
Nhìn năm người Nam Phương đồng thanh hô, cả đám Diệp Trung Lâm mới tin đây thực sự là chiến thần Côn Luân.

“Là bọn họ muốn đến gặp tôi?”
Diệp Quân Lâm hỏi..

 
Chương 1177: 1177: Chương 1178





“Bái kiến chiến thân Côn Luân!”
Diệp Trung Lâm cùng đám con cháu cùng lúc quỳ gối trước mặt Diệp Quân Lâm.

“Đại ca, giới thiệu với anh, đây là gia chủ Diệp Trung Lâm của nhà họ Diệp ở Sa Pa! Có cùng cội nguồn với tôi.”
Nam Phương giới thiệu.

“Nhà họ Diệp ở Sa Pa sao?”
Khóe miệng của Diệp Quân Lâm xẹt qua một chút lạnh nhạt.

“Đúng thế, chiến thần, tôi là gia chủ của nhà họ Diệp ở Sa Pa, Diệp Trung Lâm!”
Diệp Trung Lâm quỳ rạp trên đất, không nhịn được hỏi: “Nghe-nói chiến thần cùng họ với chúng tôi?”
Diệp Quân Lâm gật đầu: “Ừ, đúng vậy, tôi họ Diệp”
“ôi!”
Ngay lập tức, Diệp Trung Lâm và đám con cháu thở dài nhẹ nhõm.


Sau khi xác nhận chuyện này.

Bọn họ vô cùng phấn khích.

Họ Diệp, có thể vĩ đại đến thế, trở thành chiến thần Côn Luân.

Cũng xem như có họ họ hàng với bọn họ.

Chuyện tốt như thế không kích động được sao?
Yết hầu của Diệp Trung Lâm hơi chuyển động, mạnh mẽ nuốt.nước miếng, nét mặt mong đợi hỏi: “Chiến thần, kẻ hèn này có một câu hỏi, không biết có nên hỏi hay không?”
“Nói!”
Diệp Trung Lâm nói.

“Nếu kẻ hèn đoán không sai, xuất thân của chiến thần ngài đây là từ nhà họ Diệp ở kinh thành phải không? Chắc chắn ngài là một trong vài vị thiên tài đứng đầu của nhà họ Diệp ở kinh thành rồi! Họ Diệp, có thể trở thành chiến thần Côn Luân, tôi chỉ có thể nghĩ đến nhà họ Diệp ở kinh thành mà thôi!”

Diệp Trung Lâm nói là đoán, nhưng thật ra vô cùng khẳng định.

Toàn bộ họ Diệp ở Sa Pa đều đang mong đợi Diệp Quân Lâm trả lời.

Nếu đúng thì với bọn họ cũng có nhiều chỗ tốt.

Bọn họ chỉ là chỉ thứ, chỗ dựa sau lưng chính là nhà họ Diệp ở kinh thành.

Huống chỉ tạo mối quan hệ tốt với Chiến Thân Côn Luân trước.

Tương lai sẽ có vô vàn lợi ích đấy.

“Cùng nguồn gốc với họ Diệp ở kinh thành?
Ha ha, bọn họ không xứng!”
Chỉ là một câu kế tiếp của Diệp Quân Lâm đã khiến toàn bộ trái tim người nhà họ Diệp ở Sa Pa đóng băng như rơi xuống đáy vực.

Không liên quan đến nhà họ Diệp ở kinh thành?
Sao có thể?
Ngoại trừ nhà họ Diệp ở kinh thành thì ai có thể bồi dưỡng ra Chiến Thần Côn Luân?.

 
Chương 1178: 1178: Chương 1179





Bọn họ không nghĩ ra được!
Mấy gia tộc lớn họ Diệp ở Đông Bắc, Tây Bắc và Nam Bộ, quá lắm thì cũng chỉ giống như họ Diệp Sa Pa bọn họ, là dòng họ cấp hoàng tộc mà thôi.

Nhưng thực lực tuyệt đối không đủ để bồi dưỡng ra Chiến Thần của một quốc gia!
“Hả? Không phải nhà họ Diệp ở kinh thành?
Sao có thể? Dòng họ Diệp ở nơi khác có thể bồi dưỡng ra Chiến thần? Tôi không tin!”
Trong mắt Diệp Trung Lâm và con cháu tràn đầy không thể tin.

Nếu nói những người khác có thể bồi dưỡng ra, bọn họ không tin.

“Vậy thì các người đã sai rồi, đại ca là bắt đầu làm nên từ một người binh lính nhỏ cho đến bây giờ, vị trí Chiến Thần vấn là do ngài ấy từng bước từng bước đi lên, không có bất kì liên quan gì đến việc do ai bồi dưỡng!”
Nam Phương vội vàng nỏi.

Diệp Quân Lâm liếc mắt nhìn mấy người Diệp Trung Lâm một cái, nói: “Nghe cho rõ, tôi không có liên quan đến bất kỳ gia tộc họ Diệp nào, đặc biệt không có bất kì quan hệ gì với nhà họ Diệp ở kinh thành”

Nghe được câu trả lời khẳng định của Diệp Quân Lâm.

Nhóm người Diệp Trung Lâm chấn động vô cùng, sôi nổi hít vào một hơi khí lạnh.

Người xuất thân bình thường cũng có thể làm được Chiến Thần của Lạc Việt?
Sao có thể?
Trong những gia tộc giàu có, danh vọng cao thì vẫn luôn tin tưởng vững chắc vào suy nghĩ nhà nghèo không thể nuôi dưỡng ra được người tài.

Trong suy nghĩ của họ…
Bạn cùng lứa tuổi.

Một xuất thân nhà nghèo.

Một xuất thân quý tộc.


Hoàn cảnh giáo dục không giống nhau, các phương diện tài nguyên và quan hệ cũng đều không giống nhau.

Xuất thân nhà nghèo sẽ tuyệt đối không so được với con em quý tộc.

Cho dù con cháu nhà nghèo có khả năng vươn lên cũng sẽ bị vùi dập mà thôi.

Cho nên nghe nói đến việc Diệp Quân Lâm có xuất thân nhà nghèo lại trở thành Chiến Thần của một quốc gia.

Bọn họ không tin nổi: “Được rồi; đứng lên đi” Diệp Quân Lâm nói.

“Cảm ơn Chiến thần.” Nhóm người Diệp Trung Lâm lần lượt đứng dậy, đi theo Diệp Quân Lâm vào trong phòng.

“Các người là chi thứ của nhà họ Diệp ở kinh thành?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Đúng, không sai.”
Diệp Quân Lâm cười cười đầy vẻ sâu xa: “Các người đến Giang Nam, e là còn có một việc khác nhỉ?”.

 
Chương 1179: 1179: Chương 1180





Diệp Quân Lâm vừa nói xong lời này, không khí trong phòng đều ngưng tụ lại.

Mọi người kinh ngạc nhìn Diệp Quân Lâm.

Đến cả Nam Phương cũng đều nhìn anh với vẻ không tin nổi.

Sao anh có thể biết được?
Sắc mặt Diệp Trung Lâm biến ảo khôn lường, tâm trạng hỗn loạn.

Hai mắt tràn ngập vẻ khó mà tin được.

“Bùm!”
Từ trên xuống dưới nhà họ Diệp đều trợn tròn mắt.

Nhưng bọn họ đều biết Chiến Thần đang nhäc đến chuyện gì!
Nhất định chính là chuyện giết hai mẹ con Chí Oánh.


Diệp Trung Lâm hít sâu một hơi.

Ông ta nghĩ thầm trong lòng: “Chuyện này bị truyền đi nhanh như vậy sao? Đến cả Chiến Thần Côn Luân cũng biết về chuyện của tiện nhân này và đứa con hoang kia?”
Quả nhiên là chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền xa ngàn dặm mà.

Chiến Thần Côn Luân đã biết, chỉ sợ tiếp sau sẽ có càng nhiều người biết hơn.

Đến lúc đó nhà họ Diệp ở kinh thành sẽ trở thành trò cười của toàn bộ Lạc Việt!
Ngay cả danh dự của nhà họ Diệp ở Sa Pa bọn họ cũng sẽ bị tổn hại theo!
Rồi bọn họ sẽ không thể ngẩng đầu lên được.

Vì để đề phòng tình huống như vậy xảy ra.

Cần phải sớm giết chết hai mẹ con Diệp Quân Lâm.

Diệt trừ tai họa tận gốc!
Vốn dĩ Diệp Trung Lâm còn định sẽ ra tay vào đêm trước ngày rời khỏi đây.


Hiện tại e là đêm dài lắm mộng.

Đêm nay lập tức ra tay giết chết hai mẹ con Diệp Quân Lâm.

Diệp Trung Lâm nhìn Diệp Quân Lâm, xấu hổ nói: “Đúng, không sai, còn có một việc khác, giải quyết một kẻ phản bội trong dòng họ!”
Diệp Quân Lâm nở nụ cười.

Khóe môi anh cười càng ngày càng tươi hơn, nụ cười của anh còn mang một theo ẩn ý nào đó.

Đúng là bọn chúng được phái tới để giết anh mà.

Chắc chắn mục đích của những người này khi đã đến đây sẽ không đơn giản mà.

“Kẻ phản bội gia tộc sao? Tôi nghe nói nhưng người được chọn đến đây đều là những người có thực lực, mấy người phải chọn những người có thực lực tốt một chút!” Diệp Quân Lâm cười nói.

Diệp Trung Lâm cùng đám con cháu đều nói một cách khẳng định chiến thần Côn Luân biết tất cả mọi chuyện.

Ngay cả người đàn bà đê tiện như Chí Oánh mà ngài ấy cũng biết đấy.

Sợ là người phụ nữ đê tiện kia đang cười như điên rồi Bọn họ đã bị bà cười chế giêu..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom