Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 2430


Chương 2430:

 

Vừa rồi anh quá quan tâm tới đứa trẻ, từ lời Phùng Tiểu Uyển nói, anh mới biết được một chuyện vô cùng quan trọng, không thấy Mã Siêu đâu.

 

“Chị Lâm, Mã Siêu đâu?”, Dương Thanh hỏi.

 

Ngải Lâm đỏ mắt nói: ‘Ba tháng trước, cậu một mình đi Ninh Châu ngăn cản Vũ Vũ Lan. Mã Siêu không yên lòng nên tôi bảo anh ấy tới đó tìm cậu. Kết quả anh ấy vừa đi thì không thấy về nữa”.

 

Ngải Lâm vừa nói dứt lời, gương mặt đã đầm đìa nước mắt.

 

“Mã Siêu xa chị ba tháng rồi à?”, mặt Dương Thanh lập tức biến sắc.

 

Mã Siêu là người anh em tốt nhất của anh.

 

Anh biết rõ hơn ai khác, anh ta tuyệt đối không phải là người sẽ bỏ rơi vợ con.

 

Nhưng bây giờ anh ta đã mất tích được ba tháng, vậy chỉ có thể chứng tỏ anh ta đã xảy ra chuyện.

 

Ngải Lâm đỏ mắt khẽ gật đầu: “Dương Thanh, cầu xin cậu tìm Mã Siêu về. Đứa trẻ vẫn nhỏ như vậy, không thể không có bố được!”

 

Lời Ngải Lâm cầu xin làm Dương Thanh vô cùng đau lòng.

 

“Chị Lâm, chị yên tâm, em chắc chắn sẽ tìm được Mã Siêu. Cho dù cậu ấy ở chân trời góc biển nào đi nữa, em cũng sẽ tìm cậu ấy về!”, Dương Thanh kiên định nói.

 

Anh vừa dứt lời lại lấy điện thoại di động ra, bấm một số gọi đi: “Vận dụng tất cả lực lượng Hồng Trần để tìm kiếm tung tích của Mã Siêu”.

 

Từ sau khi anh tiêu diệt thủ lĩnh của Hồng Trần và khống chế nó trong tay, đây là lần đầu tiên anh dùng tới nguồn lực của nó.

 

Người nhận điện thoại chính là Satan.

 

Sau khi Dương Thanh giết thủ lĩnh của Hồng Trần, đã bảo Satan chỉnh đốn lại tổ chức này. Bây giờ anh là chủ của nó.

 

Hồng Trần vốn là một tổ chức sát thủ, tổ tình báo bên trong cũng rất mạnh, bọn họ muốn tìm được Mã Siêu cũng không khó.

 

Trong lúc đó, ở một gian mật thất dưới lòng đất của Hoàng tộc họ Phùng – một trong hai Hoàng tộc lớn cổ xưa, Mã Siêu ngồi xếp bằng, toàn thân đều là hơi thở võ đạo đáng sợ.

 

Mà trên hai chân của anh ta còn có dây xích chân bằng vật liệu hợp kim có độ bền cao.

 

Đúng lúc này, một người trung niên mặc bộ đồ truyền thống chắp tay sau lưng bước đến, nhìn Mã Siêu bị nhốt trong mật thất và lạnh lùng nói: “Chỉ cần con bằng lòng thừa nhận thân phận của mình, đồng thời sau này quay về gia tộc, Hoàng tộc họ Phùng tuyệt đối sẽ không bạc đãi con. Với thân phận và địa vị của con, phóng tầm mắt ra cả Chiêu Châu cũng không có mấy người có tư cách sánh vai với con”.

 

Mã Siêu mở mắt ra, nhưng trong đôi mắt anh chỉ có vẻ giá lạnh, nhìn người trung niên nói: ‘Cho dù các ông có tìm tôi một trăm lần, câu trả lời của tôi vẫn như lúc trước thôi. Tôi là Mã Siêu, không có bất kỳ quan hệ nào với Hoàng tộc họ Phùng”.

 

“Tôi khuyên các ông tốt nhất nên thả tôi ra, nếu không chờ anh Thanh của tôi biết được, anh ấy chắc chăn sẽ không bỏ qua cho Hoàng tộc họ Phùng. Đến lúc đó, các người có thể sẽ bị tiêu diệt đấy!”

 

Nghe Mã Siêu nói vậy, người trung niên hừ lạnh nói: ‘Con đề cao cậu ta quá rồi đất nhỉ? Hay nên nói con chỉ là ếch ngồi đáy giếng nên hoàn toàn không biết tới sự mạnh mẽ của Hoàng tộc họ Phùng?”

 

“Cậu ta chỉ là một Tướng quân chiến vực thôi, có thể tiêu diệt được Hoàng tộc họ Phùng sao?

 

Nực cười!”

 

“Thực lực Tướng quân một biên giới chiến vực mạnh nhất cũng chỉ là Thần Cảnh đỉnh phong. Trong Hoàng tộc họ Phùng, cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong nhiều như mây, cao thủ Siêu Phàm Cảnh cũng không ít, một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong thì có thể làm được gì chứ?”

 

Mã Siêu không muốn để ý tới người trung niên cưồng vọng này, anh ta nhắm mắt lại tiếp tục tu luyện.

 

Từ ba tháng trước, anh ta bị người Hoàng tộc họ Phùng dùng vũ lực đưa từ Ninh Châu về đây, bị nhốt ở trong gian mật thất này.

 

Trong thời gian này, người trung niên trước mắt này đã khuyên Mã Siêu quay về rất nhiều lần, bảo anh ta thừa nhận mình là người của Hoàng tộc họ Phùng, còn phải thần phục Hoàng tộc họ Phùng. Anh ta không nhận lời nên vẫn bị nhốt ở đây.
 
Chương 2431


Chương 2431:

 

Trong lòng Mã Siêu tin chắc Dương Thanh sẽ đến Hoàng tộc họ Phùng và đưa anh ta đi vào một ngày nào đó.

 

“Con đúng là ngu ngốc. Chỉ một lựa chọn đơn giản như vậy mà con cũng không biết nên lựa chọn thế nào à? Con là cháu đích tôn của Hoàng tộc họ Phùng, Hoàng Chủ tương lai của Hoàng tộc họ Phùng, sao phải đi theo một người ngoài chứ?”

 

Thấy Mã Siêu mềm rắn gì cũng không trị được, người trung niên lập tức nổi giận, hét lớn.

 

Ông ta là bố ruột của Mã Siêu – Phùng Chí Viễn. Bố con gặp lại đáng lẽ là một cảnh tượng đặc biệt ấm áp. Nhưng ông ta không ngờ từ sau khi hai người gặp lại, Mã Siêu hoàn toàn không muốn để ý tới mình.

 

Việc truyền thừa Hoàng vị trong Hoàng tộc họ Phùng vẫn dùng cách thức vô cùng cổ xưa.

 

Hoàng vị sẽ do con trai cả, cháu trai đầu thừa kế.

 

Mà Mã Siêu là cháu đích tôn của Hoàng tộc họ Phùng, nói cách khác vào lúc anh ta mới sinh ra đã được xác lập là người thừa kế đời thứ ba của Hoàng tộc họ Phùng.

 

Mặc dù Phùng Chí Viễn là bố ruột của Mã Siêu nhưng đứng hàng thứ hai trong các Hoàng tử nên không có tư cách kế thừa Hoàng vị.

 

Từ trước đến nay Phùng Chí Viễn không hợp với Đại hoàng tử của Hoàng tộc họ Phùng, nếu Mã Siêu không thừa nhận thân phận của mình, trong tương lai Đại hoàng tử tuyệt đối sẽ không truyền Hoàng vị cho anh ta.

 

Chính vì vậy, Phùng Chí Viễn mới kiên trì muốn Mã Siêu thừa nhận thân phận của mình.

 

Nhưng bất kể ông ta khuyên bảo thế nào, anh ta vẫn không muốn quay về Hoàng tộc họ Phùng.

 

“Rốt cuộc con có nghe bố nói không?”

 

Thấy Mã Siêu không phớt lờ mình, Phùng Chí Viễn tức muốn nổ phổi.

 

Nhưng mặc kệ Phùng Chí Viễn nổi giận thế nào, Mã Siêu vẫn ngồi yên, nhắm mắt tu luyện, hoàn toàn không để ý tới.

 

Trong lòng Phùng Chí Viễn vốn thấy có lỗi với Mã Siêu, cuối cùng chỉ có thể bất lực rời đi.

 

Khi Phùng Chí Viễn vừa rời đi, Mã Siêu mở mắt ra, nhìn theo hướng ông ta và lạnh lùng nói: “Nếu ông chịu giải thích rõ ràng với tôi lý do để tôi thành một đứa trẻ mồ côi, tôi đã có thể nhận lời ông. Nhưng ông không chịu giải thích gì, bảo tôi làm sao tha thứ cho ông được?”

 

Trong lòng Mã Siêu nghĩ, chỉ cân Phùng Chí Viễn giải thích với anh ta lý do năm đó vứt bỏ anh †a và em gái, anh ta đều sẽ tiếp nhận. Nhưng lần nào anh ta hỏi tới, ông ta đều lựa chọn im lặng.

 

Đây mới là chuyện Mã Siêu khó tiếp nhận nhất. Anh ta không phải loại người không biết nghe lời hay lẽ phải. Chỉ cần trước đây Phùng Chí Viễn bất đắc dĩ mới phải vứt bỏ anh ta và em gái, anh ta đều có thể tha thứ cho ông ta.

 

“Đã ba tháng rồi. Ngải Lâm, chắc con trai Tĩnh An của chúng ta ra đời rồi nhỉ?”

 

Hai mắt Mã Siêu đỏ hoe, thì thào nói nhỏ.

 

Trong ba tháng bị nhốt ở đây, Mã Siêu không sợ gì, chỉ sợ vợ con gặp khó khăn trong lúc mình không có mặt.

 

Trong lúc Mã Siêu đang nhớ tới Ngải Lâm, cô ấy đang bế đứa trẻ ở cùng với Dương Thanh trong Hoàng tộc họ Thượng Quan xa xôi.

 

Dương Thanh đã hứa chắc chắn có thể tìm được Mã Siêu, tâm trạng của Ngải Lâm cũng tốt hơn. Bởi vì cô ấy biết anh chưa bao giờ nói mà không năm chắc.

 

Lúc này, Dương Thanh đang bế bé Tĩnh An với vẻ cưng chiều.

 

Từ trên người Ngải Lâm và bé Tĩnh An, anh dường như nhìn thấy được tất cả những gì Tân Thanh Tâm phải chịu khi một mình sinh ra Tiêu Tiêu.

 

Bé Tĩnh An còn may mắn hơn Tiêu Tiêu rất nhiều. Khi thằng bé sinh ra được hai tháng, cho dù không có bố bên cạnh nhưng ít nhất Ngải Lâm đã tìm đến chỗ Dương Thanh.

 

Có Dương Thanh ở đây, không ai có thể tổn thương bọn họ. Nhưng năm đó Tần Thanh Tâm và Tiêu Tiêu đã phải chịu bao nhiêu xem thường.

 

“Dương Thanh, cậu tính bao giờ đi đón đám người Thanh Tâm?”, Ngải Lâm đột nhiên hỏi.
 
Chương 2432


Chương 2432:

 

Dương Thanh im lặng một lát mới nói: “Chờ thêm một thời gian nữa đãi!”

 

Nếu không phải Phùng Tiểu Uyển bị Hoàng tộc họ Vũ để mắt tới, Dương Thanh đã tính sẽ quay về đón đám người Tân Thanh Tâm trong mấy ngày tới.

 

Nhưng bây giờ còn chưa tìm được Vũ Tử Dịch, tin tức Phùng Tiểu Uyển biết luyện đan dược có thể sẽ bị truyền ra ngoài. Trước lúc đó, anh phải nghĩ cách giải quyết rắc rối ngầm này trước.

 

Ngoài ra, bây giờ anh còn chưa rõ tung tích của Mã Siêu, cũng không biết tình hình của anh ta thế nào.

 

Ít nhất phải chờ xác định được các rắc rối nên giải quyết đều đã được xử lý xong, anh mới có thể yên tâm đi đón người nhà.

 

Từng giây từng phút trôi qua, bọn họ đã lùng bắt Vũ Tử Dịch trong toàn thành được hai giờ nhưng vẫn không có tin tức gì truyền về.

 

Điều này làm Dương Thanh càng lo âu hơn.

 

Bây giờ đã không còn thầy luyện đan nào trên đời này nữa, nếu tin tức Phùng Tiểu Uyển có thể luyện đan bị tiết lộ, tình cảnh của đám người bọn họ đều sẽ vô cùng gian nan.

 

Thật ra anh không Ìo Hoàng tộc Thượng Quan sẽ tiết lộ ra, chỉ sợ Vũ Tử Dịch sống sót rời đi, đến lúc đó Hoàng tộc họ Vũ tất nhiên sẽ nghĩ mọi cách đưa Phùng Tiểu Uyển đi.

 

Cho dù thực lực của anh bây giờ đã tăng lên không ít nhưng cuối cùng chỉ ở cảnh giới Siêu Phàm Nhị Cảnh, cho dù kết hợp phép hô hấp chín tầng của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh cũng chỉ miễn cưỡng có thể tăng thực lực lên tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh.

 

Ở trước mặt Hoàng tộc họ Vũ, anh chỉ dựa vào chút thực lực ấy vẫn không đủ.

 

Trong lúc Dương Thanh đang lo lắng Vũ Tử Dịch sẽ trốn mất, cuối cùng đã có tin tức truyền đến: “Cậu Thanh, tìm được Vũ Tử Dịch rồi!”

 

Trong Hoàng thành Thượng Quan, tại một thôn nhỏ tên là thôn Thượng Lương, bên đường cái đi thông vào Hoàng thành, có một biệt viện nhỏ, trong sân đỗ một chiếc xe Audi màu đen.

 

Vũ Tử Dịch bước xuống xe, tài xế là Thần Cảnh sơ kỳ, lúc này mặt đầy cảnh giác nhìn khắp nơi.

 

Tuy bọn họ đã thoát ra khỏi Hoàng thành Thượng Quan nhưng nơi này vẫn thuộc về địa giới của Hoàng thành, tình hình vẫn không được lạc quan lắm.

 

“Ông Vương, ông có chắc chỗ này an toàn không?”

 

Vũ Tử Dịch nghiêm nghị hỏi.

 

Ông Vương chính là cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ làm lái xe cho Vũ Tử Dịch, ông ta đã đưa Vũ Tử Dịch tới thôn Thượng Lương này.

 

Ông Vương vội nói: “Điện hạ yên tâm đi, thôn Thượng Lương này là thôn làng xa Hoàng thành nhất, chỉ cần chúng ta qua sông Thượng Lương là có thể rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan”.

 

Trong thôn Thượng Lương có một con sông rộng vài trăm mét, nước sông chảy xiết, không dễ qua sông.

 

Nhưng ông Vương và Vũ Tử Dịch đều là cao thủ Thần Cảnh, chỉ cần tìm được con thuyền thích hợp thì sẽ có thể vượt sông được thôi.

 

Đáy mắt Vũ Tử Dịch thoáng lóe một tia sáng lạnh, nghiến răng nói: “Đợi tôi rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan này rồi, có thể cho Hoàng tộc Thượng Quan vào danh sách tiêu diệt được rồi, cả gã Dương Thanh nữa, tôi nhất định phải làm nó sống dở chết dở mới hả dại”

 

Anh ta đường đường là Hoàng tôn của Hoàng tộc họ Vũ, lại bị đẩy đến tình trạng này, thật sự vô cùng nhục nhã.

 

Chẳng mấy chốc, hai người đã tới sông Thượng Lương, hiện đang có một chiếc thuyền lớn dừng sát bờ sông.

 

“Rốt cuộc cũng rời khỏi đây được rồi”, Vũ Tử Dịch đứng bên bờ sông, nhìn sang bờ bên kia cách đó vài trăm mét, sắc mặt bắt đầu kích động.

 

Nhưng đúng vào lúc này, chợt có vài bóng người như là cao thủ Hoàng tộc xuất hiện, vây chặt Vũ Tử Dịch và ông Vương vào giữa.

 

Thấy đám cao thủ đột ngột xuất hiện, sắc mặt Vũ Tử Dịch lập tức cứng đờ ra, đã sắp rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan này rồi, chỉ cần lên thuyền sang bờ bên kia là anh ta an toàn rồi mà.
 
Chương 2433


Chương 2433:

 

Nhưng ngay vào lúc này, lại bị bốn cao thủ của Hoàng tộc bao vây, muốn bình yên rời khỏi đây, chỉ e quá khó.

 

“Điện hạ mau đi đi, để tôi chặn đường bọn họ!”, ông Vương hét lớn, ngay sau đó liền lao về phía một cao thủ Hoàng tộc không hề do dự.

 

“Các người không trốn thoát được đâu!”

 

Cao thủ cầm đầu của đội lạnh lùng nói, ngay sau đó, hơi thở võ thuật của cảnh giới Thần Cảnh đỉnh phong bất chợt bùng nổ từ trên người lão ta, nhằm thẳng phía Vũ Tử Dịch.

 

Ba cao thủ Thần Cảnh khác cũng đồng loạt xông về phía ông Vương.

 

Ông Vương mới chỉ có thực lực Thần Cảnh sơ kỳ, sao có thể chống lại ba cao thủ Thần Cảnh liên hợp với nhau? Gần như chỉ trong nháy mắt, ông ta đã bị hạ gục.

 

Còn Vũ Tử Dịch, khi ông Vương kêu anh ta đi ngay đi, anh ta đã vọt về phía chiếc thuyền gần nhất, chỉ cần lên được thuyền, anh ta có cơ hội rời khỏi đây rồi.

 

Dù cao thủ Thần Cảnh có mạnh cỡ nào cũng không có khả năng đạp nước đuổi theo được.

 

Tiếc rằng, Vũ Tử Dịch mới đặt một chân lên thuyền, bỗng có một bàn tay chộp vào vai anh ta.

 

“Quay lại ngay!”

 

Vị cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc quát lớn một tiếng, sau đó vận sức, Vũ Tử Dịch đã bị kéo lại.

 

Đồng thời, lão ta đá một chân lên thuyền, lực đá cực lớn đã khiến chiếc thuyền dạt xa mấy mét, nước sông vốn chảy xiết, thuyền liền bị nước cuốn trôi xa.

 

Vũ Tử Dịch trơ mắt nhìn theo chiếc thuyền duy nhất có thể đưa mình rời khỏi đây đang trôi xa dần, vành mắt như muốn nứt ra, vẻ mặt dữ tợn nhìn về phía vị cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong nọ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ông đáng chết!”

 

Vừa dứt lời, một hơi thở võ thuật hùng hồn bất chợt tràn ra từ trên người anh ta.

 

Cảnh giới võ thuật của Vũ Tử Dịch đang từ Thần Cảnh hậu kỳ bỗng xông lên Thần Cảnh đỉnh phong.

 

Ngay cả vị cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc cũng cảm nhận được một chút áp lực mỏng manh.

 

“Liên hợp tấn công đi!”

 

Lão ta không dám coi thường, bèn ra lệnh một tiếng, ba vị cao thủ Thần Cảnh khác đều xông lên trước, vây kín Vũ Tử Dịch.

 

“Chỉ dựa vào các ông mà cũng dám ngăn cản tôi à?”

 

Vũ Tử Dịch nổi giận gầm lên một tiếng, đột ngột chém ra một quyền.

 

Bấy giờ, một luồng uy lực khủng bố ngưng tụ trên nắm tay anh ta, trực tiếp tấn công về phía vị cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc kia.

 

“Đánh!”

 

Bốn vị cao thủ của Hoàng tộc đương nhiên sẽ không đứng nhìn đòn tấn công của Vũ Tử Dịch hạ xuống, đồng loạt tung chiêu đánh trả.

 

““Uỳnh!”

 

“Uỳnh!” ` Bốn đòn tấn công cùng rơi xuống người Vũ Tử Dịch.

 

Cùng lúc đó, một quyền của Vũ Tử Dịch cũng rơi xuống ngực vị cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc, đối phương như thể bị trúng một đòn cực nặng, liên tiếp lùi lại bảy, tám bước.

 

Đương nhiên, Vũ Tử Dịch cũng trúng đòn không nhẹ, đồng thời phải nhận đòn tấn công của bốn cao thủ Thần Cảnh, anh ta cảm thấy toàn thân đều đã bị nội thương, cổ họng trào lên một cảm giác tanh ngọt, suýt thì hộc máu.

 

Nhưng anh ta vẫn cố nén xuống, tay lại tung ra một đòn, một quyền này đã ngưng tụ toàn bộ sức mạnh của anh ta.

 

“Không ổn, lùi ngay!”
 
Chương 2434


Chương 2434:

 

Ba vị cao thủ Hoàng tộc còn lại lập tức biến sắc, vội vàng lùi lại.

 

Ngay cả cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong mạnh nhất của bọn họ còn bị một quyền của Vũ Tử Dịch đẩy lùi bảy, tám bước, nếu đòn này rơi xuống người bọn họ, chỉ e bọn họ sẽ lập tức bị thương nặng, thậm chí tử vong, hoàn toàn không có sức chống trả.

 

“Uỳnh!”

 

Nhưng mặc dù bọn họ đã lùi lại rất nhanh, vẫn có một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ bị Vũ Tử Dịch đánh trúng.

 

“Phụt!”

 

Vị cao thủ Thần Cảnh trung kỳ kia lập tức hộc máu, thân thể bay ra xa hơn chục mét, đã bị trọng thương đến độ không còn sức bò dậy.

 

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, trong bốn cao thủ Thần Cảnh đã có hai người trọng thương, một là vị cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong mạnh nhất, hai là một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ.

 

Điều đáng chú ý nhất là, Vũ Tử Dịch mới chỉ có cảnh giới Thần Cảnh hậu kỳ mà thôi, nhưng nay lại có thể phát huy thực lực khủng khiếp cỡ đó.

 

Trong hai vị cao thủ còn lại, một vị là Thần Cảnh trung kỳ, một vị là Thần Cảnh hậu kỳ.

 

Lúc này cả hai đang nhìn về phía Vũ Tử Dịch, ánh mặt cực kì khiếp hãi.

 

Mắt Vũ Tử Dịch đã đỏ lên như máu, mặt mày dữ tợn, quát to: “Đây là do các người ép tôi, vậy để tôi giết sạch các người rồi mới đi!”

 

Dứt lời, chân anh ta lập tức di chuyển, phóng thẳng về phía vị cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ.

 

Dĩ nhiên Vũ Tử Dịch cũng biết, trạng thái này của mình không thể duy trì được lâu, phải đánh trọng thương đám người này với tốc độ nhanh nhất có thể, như thế anh ta mới có cơ hội rời khỏi nơi này.

 

“Giết”

 

Một giây tiếp theo, anh ta đã vọt tới trước mặt cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ kia, tung một cước cực.

 

nhanh.

 

“Uychl”

 

Một tiếng động trầm trầm vang lên, Vũ Tử Dịch đã đá trúng ngực vị cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, đối phương thậm chí còn chưa kịp đỡ đòn, thân thể đã bị đá bay ra ngoài như diều đứt dây.

 

Vậy là, trong bốn cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc đã có ba người mạnh nhất bị trọng thương, không còn sức chiến đấu nữa.

 

Người còn sót lại chỉ là một cao thủ có thực lực yếu nhất, Thần Cảnh trung kỳ.

 

“Cậu trốn không thoát đâu, tôi khuyên cậu tốt nhất nên đứng yên chịu trói đi!”

 

Vị cao thủ Thần Cảnh trung kỳ kia nghiến răng nói.

 

“Đồ không biết tự lượng sức mình!”

 

Vũ Tử Dịch đằng đằng sát khí, chân thoáng di động, thân thể lại vọt lên, chớp mắt tiếp sau đó, anh ta đã xuất hiện trước mặt đối thủ, vung tay đánh ra một chưởng.

 

Vị cao thủ sau cùng của Hoàng tộc bị đánh hộc máu, bay ngược ra sau.

 

Cho tới lúc này, bốn cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc đều đã bị trọng thương, không còn ai có năng lực tiếp tục chiến đấu.

 

Nhưng ngay khi Vũ Tử Dịch định xuống tay giết hại bọn họ, xa xa lại có một đám cao thủ khác của Hoàng tộc đuổi tới.

 

Vũ Tử Dịch đã bị dồn vào đường cùng, sau lưng là con sông Thượng Lương chảy xiết, trước mặt là một đám cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc, bản thân anh ta lại vừa sử dụng bí thuật của Hoàng tộc họ Vũ để cưỡng chế tăng cao thực lực, đánh bị thương bốn cao thủ Thần Cảnh khác, mà giờ đây, hiệu quả của bí thuật đang dần biến mất.
 
Chương 2435


Chương 2435:

 

Chỉ cần đám cao thủ kia xông lại, anh ta tuyệt đối không có bất cứ cơ hội chống trả nào nữa.

 

Có lẽ, hiện giờ anh ta chỉ còn một cơ hội sống sót duy nhất, đó là nhảy xuống sông Thượng Lương. Một khi bị cao thủ của Hoàng tộc bắt đi, anh ta chỉ còn một đường chết.

 

Nghĩ tới đây, Vũ Tử Dịch không hề do dự thêm một giây, tròng mắt lạnh như băng, nhìn chăm chảm đám cao thủ đang tiến tới gần mình, nghiến răng nói: “Chỉ cần tôi còn sống, nhất định sẽ tiêu diệt Hoàng tộc Thượng Quan!”

 

Vũ Tử Dịch vừa nói dứt lời liền không hề do dự, quay đầu nhảy xuống sông.

 

Nước sông cuồn cuộn chảy xiết, nhanh chóng cuốn trôi anh ta.

 

Đợi khi cao thủ của Hoàng tộc chạy tới, trước mặt chỉ còn một dòng sông chảy xiết, đâu còn thấy bóng dáng Vũ Tử Dịch.

 

“Chết tiệt! Vũ Tử Dịch trốn thoát rồi!”

 

Người cầm đầu đám cao thủ vừa chạy tới lập tức hậm hực kêu lên.

 

Lão ta là một trong những người biết Phùng Tiểu Uyển giỏi chế tạo`đan dược, cho nên cũng hiểu rõ, một khi Vũ Tử Dịch sống sót rời khỏi đây thì sẽ mang đến nguy hiểm cỡ nào cho Phùng Tiểu Uyển.

 

Phùng Tiểu Uyển lại là em gái Dương Thanh, Vũ Tử Dịch cũng là người mà Dương Thanh muốn giết, nhưng nay Vũ Tử Dịch đã nhảy sông bỏ trốn, sống chết không rõ, lão ta không biết phải ăn nói với Dương Thanh thế nào đây.

 

Đúng lúc này, một chiếc Roll’s Royce phóng tới, Dương Thanh bước xuống xe, anh cũng đã biết tin về Vũ Tử Dịch nên vội vã chạy tới đây.

 

Sau lưng anh còn có cả Thượng Quan Nhu.

 

“Cậu Thanh!”

 

Vị cao thủ cầm đầu vội vàng bước tới, áy náy nói: “Vô cùng xin lỗi, bốn cao thủ Thần Cảnh của chúng tôi cũng không thể bắt giữ Vũ Tử Dịch, cậu ta đã nhảy xuống sông, sống chết thế nào chưa rổ”.

 

Nghe vậy, sắc mặt Dương Thanh chợt trở nên cực kì khó coi, thật không ngờ Hoàng tộc đã huy động nhiều cao thủ Thần Cảnh đến vậy mà vẫn không thể bắt giữ một gã Vũ Tử Dịch mới Thần Cảnh hậu kỳ, còn để anh ta nhảy xuống sông chuồn mất.

 

Nếu Vũ Tử Dịch chết rồi thì không nói, nhưng nếu anh ta còn sống, Phùng Tiểu Uyển sẽ lâm vào tình cảnh cực kì nguy hiểm.

 

“Sao lại thế được?”

 

Thượng Quan Nhu tức giận ra mặt, nói: “Vũ Tử Dịch chỉ mới có thực lực Thần Cảnh hậu kỳ, bị bốn cao thủ Thần Cảnh bao vây, trong đó còn có cả một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong với một vị cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, hai cao thủ Thần Cảnh trung kỳ, một đội hình như vậy sao lại không bắt giữ được một gã Thần Cảnh hậu kỳ?”

 

Hoàng tộc Thượng Quan khó khăn lắm mới có thể đẩy quan hệ với Dương Thanh lên một tầm cao mới, vậy mà kẻ Dương Thanh muốn giết lại chạy thoát khỏi tay cao thủ của Hoàng tộc Thượng Quan, có thể tưởng tượng lúc này Thượng Quan Nhu phẫn nộ cỡ nào.

 

“Thưa cô chủ, vô cùng xin lỗi, chúng tôi làm cô thất vọng rồi!”

 

Bốn vị cao thủ Thần Cảnh vừa bị trọng thương đang tập tễnh đi tới, ai nấy đều lộ vẻ tự trách.

 

Thượng Quan Nhu còn định tiếp tục khiển trách, Dương Thanh đã ngăn cô ta lại: “Việc này không trách bọn họ được, Vũ Tử Dịch dù sao cũng là Hoàng tôn của Hoàng tộc họ Vũ, bản thân anh ta cũng thuộc loại có thiên phú võ thuật xuất chúng, tuy thực lực chỉ mới đến Thần Cảnh hậu kỳ nhưng thân phận của anh ta như thế, hẳn phải có thủ đoạn nâng cao thực lực trong một thời gian ngắn”.

 

“Dù anh ta đã nhảy xuống sông đào thoát nhưng cũng chưa chắc đã sống sót được, nước sông này chảy rất xiết, dù là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đang ở trạng thái tốt nhất cũng chưa chắc đã sống sót thoát khỏi nó’.

 

“Huống chi, Vũ Tử Dịch còn không phải là cao thủ bậc Thần Cảnh đỉnh phong, lại mới sử dụng thủ đoạn cưỡng chế tăng cao thực lực, thường thì những thủ đoạn loại này đều sẽ có những tác dụng phụ rất lớn, hơn nữa, trước khi anh ta nhảy xuống sông lại đã giao đấu với bốn cao thủ Thần Cảnh, dĩ nhiên đã tiêu hao sức lực cực lớn, tỉ lệ còn sống đã rất nhỏ’.

 

“Nhưng dù tỉ lệ sống sót có nhỏ thế nào, chúng ta cũng phải tiếp tục tìm kiếm, xin hãy dặn dò mọi người đi dọc xuống hạ nguồn con sông tiếp tục tìm tung tích Vũ Tử Dịch”.
 
Chương 2436


Chương 2436:

 

Nghe Dương Thanh nói thế, mấy vị cao thủ của Hoàng tộc tức khác đều lộ vẻ cảm kích. Bấy giờ Thượng Quan Nhu mới hạ lệnh cho khắp Hoàng thành, tất cả các cao thủ từ Vương Cảnh hậu kỳ trở lên đều phải tập trung lại, đi dọc hạ lưu sông Thượng Lương để truy tìm Vũ Tử Dịch.

 

Dương Thanh cũng hiểu, lúc này dù anh có ở lại hiện trường cũng không làm được việc gì, chỉ đành ủy thác nhiệm vụ tìm kiếm Vũ Tử Dịch cho Hoàng tộc Thượng Quan, còn mình thì quay về nơi Ở.

 

Đợi khi anh trở lại Hoàng tộc, Phùng Tiểu Uyển cũng đã tỉnh lại, gặp được Dương Thanh, cô †a mừng đến chảy nước mắt, sau một hồi lâu, †âm trạng mới bình ổn trở lại.

 

“Anh Thanh, xin lỗi anh, em lại gây phiền toái cho anh rồi”, Phùng Tiểu Uyển đỏ mắt lên, nói như tự trách.

 

Dương Thanh cười, lắc đầu: “Lỗi đâu phải của em, chỉ có thể trách người đời quá tham lam”.

 

Phùng Tiểu Uyển từ nhỏ lớn lên trong thôn làng, vừa chào đời đã mồ côi cả bố lẫn mẹ, được ông nội nuôi lớn, từ sau khi ông đi, Dương Thanh đã trở thành người thân duy nhất của cô ta.

 

Suốt mấy tháng ròng, Phùng Tiểu Uyển bôn ba khắp nơi cùng Ngải Lâm, cả hai đã trải qua rất nhiều chuyện, nay gặp lại Dương Thanh, cô ta lập †ức cảm thấy thả lỏng hản.

 

Mấy ngày sau đó, Ngải Lâm và Phùng Tiểu Uyển đều ở lại trong Hoàng phủ Thượng Quan.

 

Bên phía Thượng Quan Nhu ngày ngày đều dẫn đám cao thủ thực lực cao đi dọc bờ sông Thượng Lương để tìm kiếm tung tích Vũ Tử Dịch, nhưng trước sau vẫn không thu được gì.

 

Đến ngày thứ ba, Dương Thanh quyết định bỏ cuộc, bảo Thượng Quan Nhu giải tán đám cao thủ đi thôi.

 

Dòng sông Thượng Lương này chảy xiết như vậy, lại đã ba ngày không thấy, dù Vũ Tử Dịch còn sống cũng hẳn đã bị nước sông cuốn ra ngoài địa giới Hoàng thành Thượng Quan rồi.

 

Mấy ngày nay, Thượng Quan Nhu cũng đã dẫn người của Hoàng tộc rời khỏi địa giới Hoàng thành, đồng thời huy động một số thế lực trong tay mình ở phía hạ lưu sông Thượng Lương cùng góp sức tìm kiếm tung tích Vũ Tử Dịch, nhưng vấn không thu hoạch được gì.

 

“Cậu Thanh, thực sự xin lỗi, Hoàng tộc đã khiến cậu phải thất vọng rồi”.

 

Thượng Quan Hoàng đích thân tới nơi ở của Dương Thanh, biểu đạt lòng áy náy với anh.

 

Dương Thanh lắc đầu: “Hoàng Chủ quá lời rồi, nếu không phải do tôi sơ sẩy thì đã bắt giữ được Vũ Tử Dịch ngay lần đầu tiên nhìn thấy anh ta rồi”.

 

Dứt lời, anh quay sang nhìn Ngải Lâm và Phùng Tiểu Uyển, trầm ngâm một lát mới nói: “Chị Lâm, Tiểu Uyển, thời gian tới, hai người tạm thời ở lại Hoàng tộc Thượng Quan nhé”.

 

Anh vừa nói dứt lời, Ngải Lâm và Phùng Tiểu Uyển lập tức thay đổi sắc mặt.

 

Suốt mấy tháng bôn ba, không ai biết hai cô đã phải chịu đựng những gì, khó khăn lắm mới †ìm được Dương Thanh, nay anh lại muốn bỏ lại các cô sao?

 

“Anh Thanh, em muốn đi cùng anh!”, Phùng Tiểu Uyển nói, giọng đã nghẹn ngào.

 

Tuy không nói thêm gì nhưng Ngải Lâm cũng nhìn chăm chú vào Dương Thanh, hiển nhiên cô ấy cũng muốn đi cùng anh.

 

Dương Thanh lắc đầu: ‘Không được, tạm thời giờ còn chưa phải lúc chúng ta trở về Yến Đô, thời gian tới anh cần phải xử lí một chuyện, mang theo hai người thì không được tiện lắm”.

 

“Hai người cứ yên tâm, anh nhất định sẽ giải quyết xong xuôi mọi chuyện rồi sẽ quay lại đón hai người”.

 

Dứt lời, anh nhìn về phía Ngải Lâm, kiên định nói: “Đến khi đó, em sẽ dẫn cả Mã Siêu cùng tới Hoàng tộc Thượng Quan đón chị!”

 

Mắt Ngải Lâm lại đỏ hơn, giờ đây cô ấy đang vô cùng nhớ thương Mã Siêu, nhất là từ sau khi con cô ấy chào đời.

 

“Được, vậy tôi chờ hai người!”, Ngải Lâm cuối cùng cũng gật đầu.

 

Phùng Tiểu Uyển cũng hiểu, mình mà đi theo Dương Thanh thì sẽ chỉ làm vướng chân anh, cô †a rơi nước mắt, lấy ra một bình sứ trắng giao cho Dương Thanh.

 

“Anh Thanh, đây là loại thuốc em đã cải biến, nhưng chỉ có một viên thôi, lúc nào rơi vào tình thế bất đắc dĩ, anh có thể dùng nó, nó sẽ giúp thực lực của anh tăng cao trong một khoảng thời gian ngắn, đồng thời cũng không có tác dụng phụ gì quá nghiêm trọng”.
 
Chương 2437


Chương 2437:

 

Dương Thanh nhận bình thuốc từ tay Phùng Tiểu Uyển, tâm trạng cực kì phức tạp, cô bé được anh đón ra khỏi thôn Ngô Gia này, trong lúc vô tình đã cứu tính mạng anh.

 

Lần trước, khi đến Ninh Châu ngăn cản Vũ Vũ Lan, nếu không nhờ ba viên thuốc của Phùng Tiểu Uyển cho anh, có lẽ anh đã chết trên đỉnh núi Ninh Sơn rồi.

 

“Chờ anh trở về!”

 

Dương Thanh bước tới, lau nước mắt cho Phùng Tiểu Uyển, sau đó quay sang dặn dò Thượng Quan Hoàng: “Tôi xin giao lại chị và em gái tôi cùng với cháu nhỏ cho ông, hi vọng Hoàng Chủ có thể thay tôi bảo vệ bọn họ một thời gian, ngày sau Dương Thanh tôi nhất định sẽ báo đáp ơn lớn này!”

 

Thượng Quan Hoàng tức thì vui mừng ra mặt, trịnh trọng nói: ‘Gậu Thanh cứ yên tâm, chỉ cần Hoàng tộc chúng tôi còn ở đây thì nhất định sẽ bảo vệ bọn họ an toàn!”

 

“Cảm ơn ông!”

 

Dương Thanh nói xong liền quay lưng rời đi.

 

Hiện nay, trong số bốn Hoàng tộc lớn nhất Chiêu Châu, chỉ còn lại một mối phiền toái chưa được giải quyết vẫn đang nhằm vào Dương Thanh, đó chính là Hoàng tộc họ Diệp.

 

Trước đó, Hoàng tộc họ Long luôn đối đầu với Dương Thanh, nhưng nay Long Tấn lên làm Long Hoàng, Long Thiên Vũ đã được Long Phúc đưa đến chiến vực, như vậy có nghĩa là, từ nay về sau, Hoàng tộc họ Long sẽ không đối đầu với anh nữa.

 

Còn về Hoàng tộc họ Đoàn, mặc dù giữa Dương Thanh và Hoàng tộc họ Đoàn cũng từng có chút xích mích nhưng bởi có Đoàn Vô Nhai ở giữa, anh và Hoàng tộc họ Đoàn cũng sẽ không tiếp tục nảy sinh xung đột.

 

Hoàng tộc Thượng Quan thì càng không cần nói, bởi nếu không nhờ Dương Thanh, Hoàng thành Thượng Quan ngày nay đã sớm đổi sang họ Lý.

 

Nay chỉ còn lại Hoàng tộc họ Diệp tạm coi là một mối phiền phức mà thôi.

 

Hai ngày sau, tại Hoàng thành Diệp, trong phòng Tổng Thống trên tầng cao nhất của một khách sạn xa hoa.

 

“Cậu Thanh!”

 

Một người đàn ông trung niên có gương mặt người phương Tây đang cung kính đứng trước mặt Dương Thanh.

 

Dương Thanh tiếp tục ăn điểm tâm, nhấm nháp vài miếng mới ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông kia, thong thả hỏi: “Có tin gì của Mã Siêu không?”

 

Người đàn ông phương Tây kia chính là Satan, người quản lý hiện tại của Hồng Trần.

 

Satan gật đầu, nghiêm nghị nói: ‘Ba tháng trước, cậu Siêu tới Ninh Châu tìm cậu, sau đó bị hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh mang đi”.

 

Dương Thanh nhíu mày, Mã Siêu lại bị hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh mang đi à?

 

“Theo điều tra sơ bộ cho thấy, hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh kia chính là người của Hoàng tộc họ Phùng, bọn họ gọi cậu Siêu là điện hạ”.

 

“Cậu Siêu rất có thể chính là con trai của Phùng Chí Viễn, Nhị hoàng tử của Hoàng tộc họ Phùng, người mà hai mươi bảy năm trước, khi vừa mới sinh ra đã bị đánh tráo đi”.

 

Satan thận trọng báo cáo lại toàn bộ kết quả điều tra cho Dương Thanh.

 

Dương Thanh còn đang lo lắng rất nhiều, nhưng khi nghe đến thân phận chân thực của Mã Siêu, anh thở ra một hơi nhẹ nhõm.

 

“Vậy có nghĩa là, Mã Siêu đã được đón về Hoàng tộc họ Phùng, đã an toàn rồi?” Dương Thanh hỏi.

 

Nhưng Satan lại lắc đâu: “Căn cứ theo lời thám tử báo lại, từ ba tháng trước, sau khi bị mang về Hoàng tộc họ Phùng, cậu Siêu đã bị Phùng Chí Viễn nhốt dưới hầm bí mật”.

 

Vừa nghe đến đó, sắc mặt Dương Thanh lập tức sầm xuống: ‘Vì sao Hoàng tộc họ Phùng lại làm như vậy?”

 

“Bởi vì cậu Siêu không chịu thừa nhận thân phận của mình, cũng không muốn quay về Hoàng tộc họ Phùng, mà dựa theo quy củ của Hoàng tộc họ Phùng, chỉ cần là con cháu dòng chính, bất luận là ai, người hơn tuổi luôn là kẻ bề trên”.
 
Chương 2438


Chương 2438:

 

“Cậu Siêu là cháu trưởng của Phùng Hoàng, vậy có nghĩa là, chỉ cân cậu ấy thừa nhận thân phận của mình, đồng thời tình nguyện trở về Hoàng tộc, cậu ấy sẽ lập tức trở thành người thừa kế đời thứ ba của Hoàng tộc họ Phùng”.

 

“Chỉ có điều, nếu cậu Siêu trở về Hoàng tộc họ Phùng sẽ phải vứt bỏ tất cả những quan hệ ngoài thế tục, bao gồm cả vợ con cùng bạn bè cũ”.

 

“Chính vì thế nên cậu Siêu trước sau vẫn không chịu tiếp nhận thân phận người thừa kế đời thứ ba của Hoàng tộc họ Phùng”.

 

“Nghe đồn, Hoàng Chủ hiện tại của Hoàng tộc họ Phùng đang mang bệnh nặng trong người, không thể tiếp tục thống trị Hoàng tộc họ Phùng, cho nên, chỉ e sắp tới sẽ phải truyền ngôi cho con trưởng của ông ta là Phùng Chí Ngạo”.

 

“Một khi Phùng Chí Ngạo lên ngôi là sẽ xác lập ngay người thừa kế tiếp theo, nếu trước ngày ông ta thừa kế ngôi vị mà cậu Siêu còn chưa chịu thừa nhận thân phận của mình thì vị trí người thừa kế sẽ không còn bất cứ liên quan gì đến cậu ấy nữa”.

 

“Chính vì điều này nên Phùng Chí Viễn mới vội vã ép cậu Siêu vứt bỏ tất cả, tiếp nhận thân phận người thừa kế đời thứ ba của Hoàng tộc họ Phùng”.

 

Hồng Trần quả không hổ là tổ chức sát thủ nước ngoài, mạng lưới tình báo cực kì rộng rãi, ngay cả tin tức về Hoàng tộc cổ xưa cũng có thể điều tra rõ ràng như vậy.

 

Sau khi biết tin, tâm trạng Dương Thanh cực kì phiền muộn và bực dọc, Hoàng tộc họ Phùng dù sao cũng là một trong hai Hoàng tộc cổ xưa lớn nhất, thực lực vượt xa bốn Hoàng tộc lớn của Chiêu Châu.

 

Hơn nữa, trong các Hoàng tộc cổ xưa còn có không ít cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

 

Nay anh mới chỉ có thực lực Siêu Phàm Nhị Cảnh, lợi dụng phép hô hấp chín tầng của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh mới có thể miễn cưỡng đẩy thực lực của mình lên tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh.

 

Với thực lực này mà muốn cướp Mã Siêu từ tay Hoàng tộc họ Phùng về, quả thật không có lấy một tia hi vọng.

 

“Nếu Mã Siêu tiếp nhận thân phận trong Hoàng tộc họ Phùng thì sẽ có nguy hiểm gì không?”, Dương Thanh bỗng hỏi.

 

Satan gật đầu: “Con trưởng của Phùng Hoàng là Phùng Chí Ngạo và con thứ Phùng Chí Viễn trước nay luôn bất hòa, tranh đấu rất gay gắt, vụ tráo con trong Hoàng tộc họ Phùng hai mươi bảy năm trước chính do Phùng Chí Ngạo gây nên”.

 

“Bởi vậy có thể thấy, Phùng Chí Ngạo không muốn vị trí người thừa kế đời thứ ba của Hoàng tộc họ Phùng rơi vào tay người khác. Nay Phùng Hoàng đã lâm bệnh nặng, đây đúng là thời điểm quan trọng nhất, một khi cậu Siêu tiếp nhận thân phận của mình thì sẽ lập tức trở thành cái gai trong mắt Phùng Chí Ngạo’.

 

“Nếu Phùng Hoàng còn tại vị thì không sao, nhưng một khi lão ta nhường ngôi cho Phùng Chí Ngạo, cậu Siêu sẽ lập tức rơi vào tình cảnh cực kì nguy hiểm”.

 

“Đương nhiên, dù Phùng Hoàng vẫn còn năm quyền, cậu Siêu cũng sẽ vẫn gặp nguy hiểm, loại người như Phùng Chí Ngạo tuyệt đối sẽ không cho phép cậu Siêu trở thành người thừa kế đời thứ ba đâu”.

 

Dương Thanh trầm mặc, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ, vậy là bất kể Mã Siêu có đồng ý tiếp nhận thân phận của mình trong Hoàng tộc họ Phùng hay không thì cũng đều phải ở trong tình trạng nguy hiểm như nhau.

 

Nếu chấp nhận rồi, Phùng Chí Ngạo sẽ tìm cách diệt trừ cậu ấy, còn nếu không chấp nhận, Phùng Chí Viễn sẽ tiếp tục nhốt cậu ấy trong hầm, đương nhiên, hành vi này cũng có thể coi như đang bảo vệ Mã Siêu.

 

Ngay cả Hồng Trần cũng biết tung tích hiện tại của Mã Siêu thì người thừa kế ngôi vị Hoàng Chủ như Phùng Chí Ngạo chắc chắn đã năm rõ từ lâu rồi.

 

Vậy có nghĩa là, tình cảnh hiện tại của Mã Siêu đang cực kì nguy hiểm.

 

“Cậu Thanh, thời gian trước mắt cậu cứ yên †âm, chỉ cần Phùng Hoàng còn năm quyền, ông †a nhất định sẽ không để Phùng Chí Ngạo ra tay với cậu Siêu đâu”.

 

“Hơn nữa, Phùng Hoàng chỉ mắc bệnh lạ †rong người, nay cũng đang được điều trị rồi, nếu có thể khang phục thì hoàn toàn có khả năng tiếp.

 

tục ngồi trên ngôi vị này thêm chục năm nữa”.

 

Dường như đã nhận ra nỗi lo lắng của Dương Thanh, Satan vội trấn an.
 
Chương 2439


Chương 2439:

 

Dương Thanh không nói gì thêm, anh cảm thấy hiện giờ mình còn quá yếu ớt, lòng vô cùng bức thiết muốn tăng cao cảnh giới võ thuật.

 

Nay anh chỉ mới luyện đến tầng thứ năm của phép hô hấp chín tầng trong Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, lấy thực lực Siêu Phàm Nhị Cảnh để phát huy thực lực ngang cỡ Siêu Phàm Ngũ Cảnh đã là cực hạn rồi.

 

Nếu muốn tăng cao thực lực hơn nữa, chỉ có hai phương pháp, một là đột phá cảnh giới, hai là luyện Đại Đạo Thiên Diễn Kinh tới tầng thứ sáu.

 

Chỉ có điều, phép hô hấp chín tầng của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh không hề đơn giản, anh có thể lấy cảnh giới Siêu Phàm Nhị Cảnh luyện tới †ầng thứ năm đã là giới hạn cao nhất rồi.

 

“Xem ra, chỉ khi nào đột phát Siêu Phàm Tam Cảnh thì mới có tư cách đối đầu với Hoàng tộc cổ xưa mà thôi”, Dương Thanh thầm nhủ.

 

Ngay sau đó, anh nhìn về phía Satan, ánh mắt lạnh xuống: “Tình hình bên Hoàng tộc họ Diệp thì thế nào?”

 

Trong thời gian này, Hoàng tộc họ Diệp đang dốc toàn lực chèn ép tập đoàn Nhạn Thanh, nếu không nhờ ba Hoàng tộc khác công khai lên tiếng ủng hộ thì tập đoàn Nhạn Thanh đã sớm phá sản rồi.

 

Dù vậy, tập đoàn Nhạn Thanh cũng đã bị tổn thất rất lớn, giá trị trên thị trường giảm sút cực mạnh.

 

Bởi dẫu sao thì thực lực của Diệp Hoàng cũng đã tiến vào Siêu Phàm Cảnh, trở thành một trong những cao thủ hàng đầu của Chiêu Châu.

 

€ó thể nói, ở Chiêu Châu ngày này, sức ảnh hưởng của Hoàng tộc họ Diệp đã vượt xa ba Hoàng tộc còn lại.

 

“Hoàng tộc họ Diệp đã công bố, nếu cậu dám tới Hoàng tộc họ Diệp, bọn họ nhất định sẽ khiến cậu có đến không có về”, Satan thận trọng dè dặt nói.

 

Nghe xong lời của Satan, Dương Thanh hơi híp hai mất lại, trong mắt hiện lên sát khí dày đặc.

 

“Hoàng tộc họ Diệp đúng là kiêu ngạo!”

 

Sau đó Satan lại nói: ‘Cậu Thanh, tôi đã sắp xếp sát thủ hàng đầu của Hồng Trần tại các nơi của Hoàng thành Diệp. Đợi khi cậu ra lệnh, tất cả sát thủ sẽ đồng thời hành động”.

 

Dương Thanh nhẹ gật đầu: “Tốt, sẵn sàng chờ mệnh lệnh của tôi!”

 

Trong chuyến đi đến Hoàng thành Diệp lần này, ngoại trừ muốn giải quyết chuyện Hoàng tộc họ Diệp đã câu kết với Hoàng tộc họ Long phái cao thủ Thần Cảnh đi giết Dương Thanh ra, còn để dứt điểm mối thù Hoàng tộc họ Diệp ngăn chặn mọi hoạt động của tập đoàn Nhạn Thanh.

 

Tập đoàn Nhạn Thanh cực kỳ quan trọng với Dương Thanh, bất cứ ai muốn tiêu diệt tập đoàn Nhạn Thanh sẽ phải trả cái giá rất đắt.

 

Bây giờ, lý do anh không tùy tiện ra tay với Hoàng tộc họ Diệp là vì Long Tấn đã từng nói, Hoàng Chủ đời trước của Hoàng tộc họ Diệp đã bước vào Siêu Phàm Cảnh vào năm mươi năm trước.

 

Rất có thể, người đó hiện đang ẩn cư tại Hoàng tộc họ Diệp.

 

Ngoại trừ sự uy hiếp của Hoàng Chủ đời trước của Hoàng tộc họ Diệp ra còn có người bảo vệ Hoàng tộc. Một khi Hoàng tộc gặp tai họa, người bảo vệ Hoàng tộc sẽ xuất hiện.

 

Trong phòng, Dương Thanh đi qua đi lại, trong mắt hiện ra vẻ khôn ngoan.

 

“Vấn chưa đủ mạnh. Như sư phụ đã nói, hiện giờ mình vẫn còn quá yếu, trừ khi có thể nâng cảnh giới của mình lên tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh”.

 

Dương Thanh bỗng nhiên lên tiếng.

 

Nếu anh có thể nâng cảnh giới của mình lên tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh, kết hợp với Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, có lẽ sẽ bộc phát ra được sức mạnh có thể sánh ngang với Siêu Phàm Thất Cảnh. : Khi đó, cho dù là cả hai Hoàng tộc cổ xưa lớn, Dương Thanh cũng không sợ hãi.

 

Gó điều lúc này thực lực của anh chỉ đang năm ở Siêu Phàm Nhị Cảnh, nhưng Dương Thanh có thể cảm giác được rằng mình cách Siêu Phàm Tam Cảnh không quá xa.

 

Chỉ cần có thể nâng cảnh giới võ thuật lên tới Siêu Phàm Tam Cảnh, anh cũng sẽ không còn bị động như bây giờ nữa.

 

Dương Thanh đang ở một mình trong phòng, cân nhắc có nên đột nhập Hoàng tộc họ Diệp hay không thì Thượng Quan Hoàng gọi điện thoại tới.
 
Chương 2440


Chương 2440:

 

“Cậu Thanh, bây giờ cậu tuyệt đối đừng đi Hoàng tộc họ Diệp. Vừa rồi tôi đã nhận được tin tức mới nhất, chủ gia tộc đời trước của Hoàng tộc họ Diệp, Diệp Lâm đã xuất hiện, còn mời các phú hào lớn ở Chiêu Châu tới Hoàng tộc họ Diệp tham gia tiệc mừng thọ một trăm tuổi của lão ta”.

 

Dương Thanh nghe điện thoại, giọng nói tràn đầy nghiêm trọng của Thượng Quan Hoàng vang lên.

 

Nói xong, lão ta nhắc nhở lần nữa: “Cậu Thanh, tuyệt đối đừng đến Hoàng tộc họ Diệp!

 

Diệp Hoàng đã đột phá vào Siêu Phàm Cảnh, bố của lão ta, Diệp Lâm lại xuất hiện vào lúc này, còn phô trương mở tiệc chiêu đãi phú hào khắp nơi tham gia đại thọ của mình, e rằng sẽ xảy ra chuyện lớn”.

 

“Cậu Thanh, tôi nghĩ cậu nên chờ chút đã, ít nhất chờ đến khi tiệc mừng thọ một trăm tuổi của Diệp Lâm kết thúc rồi hãng quyết định nên đối phó với Hoàng tộc họ Diệp như thế nào”.

 

Sau khi nghe những lời của Thượng Quan Hoàng, Dương Thanh im lặng một lúc.

 

Anh hiểu ý của lão ta, biết người biết ta trăm trận trăm thăng. Đối với Dương Thanh, trở ngại lớn nhất bây giờ chính là Diệp Lâm và người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp.

 

Diệp Lâm biến mất đã năm mươi năm, giờ lại đột ngột xuất hiện rồi rùm beng tổ chức tiệc mừng thọ lớn như vậy, nhất định là muốn tạo thanh thế cho Hoàng tộc họ Diệp.

 

Theo Dương Thanh thấy, việc quan trọng nhất lúc này là phải nghĩ cách tìm ra thực lực chân chính của Diệp Lâm.

 

“Ông cũng được mời à?”, Dương Thanh hỏi.

 

Thượng Quan Hoàng đáp: ‘Không chỉ tôi mà cả Hoàng Chủ của Hoàng tộc họ Long và Hoàng tộc họ Đoàn đều được mời tới. Ngoại trừ những Hoàng Chủ như chúng tôi ra, những chủ gia tộc trong các Hoàng thành cũng được mời, Lý Trọng cũng vậy”.

 

Dương Thanh nhướng mày, rõ ràng Diệp Lâm sắp tổ chức bữa tiệc bãy đây mài!

 

Hiện nay, trong bốn Hoàng tộc lớn, ngoài Hoàng tộc họ Diệp ra thì ba Hoàng tộc lớn còn lại đều đã tuyên bố sẽ ủng hộ tập đoàn Nhạn Thanh.

 

Trong khi đó Hoàng tộc họ Diệp lại muốn phong tỏa tập đoàn Nhạn Thanh. Nói cách khác, bọn họ đã quyết định đứng ở mặt đối lập với ba Hoàng tộc kia. Trong trường hợp như thế mà Diệp Lâm vẫn mời chủ của những Hoàng tộc khác đến dự tiệc mừng thọ của mình.

 

“Các ông muốn tới Hoàng thành Diệp không?”, Dương Thanh lại hỏi.

 

Ai ngờ Thượng Quan Hoàng lại nói: “Nơi Diệp Lâm tổ chức đại thọ một trăm tuổi là ở Yến Đô!”

 

“Cái gì?”

 

Sắc mặt của Dương Thanh lập tức thay đổi.

 

Anh cứ nghĩ răng Diệp Lâm muốn tổ chức thọ yến ở Hoàng tộc họ Diệp, thật không ngờ lão ta lại chọn tổ chức tại Yến Đô.

 

“Tôi đã liên lạc với Long Hoàng, chúng tôi đều nghĩ rằng, buổi tiệc mừng thọ lần này của Diệp.

 

Lâm e là hướng về Đế Thôn’.

 

Thượng Quan Hoàng tiếp tục nói: “Trừ chuyện đó ra, chắc là họ còn muốn làm cho các Hoàng tộc khác dè chừng. Dù sao Hoàng tộc họ Diệp bây giờ, cho dù lão già Diệp Lâm không ra mặt thì chỉ cần một người vừa mới bước vào Siêu Phàm Cảnh như Diệp Hoàng thôi cũng đủ để trấn áp các Hoàng tộc khác”.

 

“Trong truyền thuyết, ở Đế Thôn cao thủ Thần Cảnh nhự mây, cao thủ Siêu Phàm Cảnh cũng không ít. Với thực lực hiện giờ của Hoàng tộc họ Diệp, nếu có thể kiểm soát Đế Thôn trong tay thì e là họ sẽ có thể tranh cao thấp với Hoàng tộc cổ xưa, thậm chí có tư cách tranh đấu với gia tộc Cổ Võ’.

 

Dương Thanh vẫn yên lặng lắng nghe, trong lòng lại nổi lên sóng to gió lớn.

 

Anh không nghĩ rằng Hoàng tộc họ Diệp lại lớn gan như vậy. Những lời vừa rồi mặc dù chỉ suy đoán của bản thân Thượng Quan Hoàng, nhưng Dương Thanh biết giữa suy đoán này và sự thật chắc là không chênh lệch quá lớn.

 

“Xem ra, Hoàng tộc họ Diệp cực kỳ tự tin mới dám lựa chọn Yến Đô làm nơi tổ chức tiệc mừng thọ!”

 

Thật lâu sau, Dương Thanh mới mở miệng nói: “Dù sao, nếu xảy ra biến cố ở Hoàng tộc họ Diệp thì ít nhất họ còn có người bảo vệ Hoàng tộc bảo vệ. Nhưng khi rời khỏi Hoàng tộc họ Diệp, xảy ra việc khẩn cấp thì đó sẽ là một đả kích rất lớn đối với Hoàng tộc họ Diệp”.
 
Chương 2441


Chương 2441:

 

Thượng Quan Hoàng đồng ý kiến: “Đúng là như vậy, bây giờ Hoàng tộc họ Diệp đã hoàn toàn kiểm soát Hoàng thành Diệp trong tay. Có thể nói rằng sự phát triển của họ đã đạt đến điểm giới hạn, muốn đột phá chỉ có thể thông qua các thủ đoạn khác”.

 

“Tiệc mừng thọ của Diệp Lâm được tổ chức khi nào?”, Dương Thanh hỏi.

 

“Ba ngày sau, tại khách sạn quốc tế Yến Đô’, Thượng Quan Hoàng đáp.

 

Sau khi cúp điện thoại, trên mặt Dương Thanh tràn đầy vẻ nặng nề, lần đầu tiên anh cảm giác được áp lực lớn như vậy.

 

Dường như Diệp Lâm hoàn toàn không để anh vào trong mắt, kiêu ngạo cỡ nào mới có thể không màng đến sự tồn tại của Dương Thanh chứ?

 

Dù sao, việc anh là cao thủ Siêu Phàm Cảnh đã hoàn toàn bị lộ.

 

“Thời gian ba ngày, có lẽ có thể làm được gì đó’, trong hai mắt Dương Thanh ánh lên tia lạnh lễo.

 

Trước khi xác định được thực lực của Diệp Lâm, đương nhiên anh sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.

 

Màn đêm buông xuống chính là lúc nhộn nhịp nhất tại đường Phượng Hoàng của Hoàng thành Diệp.

 

Bên trong những cuộc vui chơi xa hoa truy lạc phần lớn đều là người bình thường.

 

Không phải tất cả mọi người trong Hoàng thành Diệp đều là người luyện võ. Giống như những thành phố khác, đa phần đều là người bình thường, sáng 9 giờ đi làm, chiều 5 giờ tan ca.

 

Trong hộp đêm cao cấp Dạ Thượng Hoàng Triều, đường Phượng Hoàng.

 

Trong phòng Đế Vương của hộp đêm, một người đàn ông trung niên ăn mặc thời trang, hai bên trái phải đều có hai người đẹp trẻ trung đang ngồi, cả khuôn mặt người trung niên đều là ý cười: “Nào, uống rượu!”

 

“Ông Minh, ông mang họ Diệp thật không?”

 

Người đẹp bên trái cười híp mắt nói: “Ở Hoàng thành Diệp, chỉ có người của Hoàng tộc mới dám dùng họ này. Ông Minh không phải là người Hoàng tộc đó chứ?”

 

Ông Minh là ông chủ của hộp đêm Dạ Thượng Hoàng Triều. Ở Hoàng thành Thượng Quan, người khác chỉ biết gọi là ông Minh, không ai biết tên thật của ông ta, chỉ có tin đồn rằng ông ta họ Diệp.

 

Ông Minh cười híp mắt nhìn về phía người đẹp bên trái: ‘Em đoán xem?”

 

“Tôi đoán ông Minh họ Diệp!”, người đẹp bên trái vừa cười vừa nói.

 

“Ha ha…”

 

Ông Minh sảng khoái cười, bưng chén rượu lên: ‘Uống rượu! Uống rượu!”

 

Nhưng vào lúc này, cửa phòng bao bỗng nhiên bị mở toang, một bóng dáng trẻ tuổi đi đến, đồng thời đóng cửa lại.

 

“Ai cho mày vào đây? Cút ra ngoài!”

 

Ông Minh nhìn về phía người trẻ tuổi đang đi đến, nổi giận chỉ tay về phía cửa.

 

Nhưng giọng nói của ông ta vừa dứt thì trong nháy mắt có một tia sáng lạnh lẽo loé lên.

 

“Phụt!”

 

Trên cổ ông Minh xuất hiện một đường tơ máu, dần dần rách ra.

 

Vẻ mặt ông ta đầy sợ hãi, hai tay tóm chặt lấy cổ họng của mình, thân thể chậm rãi ngã xuống.

 

“Án Ngay sau đó, hai tiếng hét chói tai vang vọng toàn bộ phòng bao.

 

Ông Minh quả thật mang họ Diệp, vốn tên là Diệp Minh. Không có mấy người biết được tên thật của ông ta.
 
Chương 2442


Chương 2442:

 

Bởi vì Diệp Minh đã chết, cả Dạ Thượng Hoàng Triều lập tức cực kỳ hỗn loạn, nhưng rất nhanh một nhóm cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp bỗng nhiên xuất hiện, lại còn phong tỏa cả hộp đêm.

 

Người cầm đầu chính là một ông lão mặc trang phục truyền thống, nét mặt đầy dữ tợn. Nhìn Diệp Minh đang ngã trong vũng máu, lão ta cảm giác trái tim mình cũng như đang nhỏ máu theo.

 

“Rốt cuộc là ai?”

 

Lão ta nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức ra lệnh: “Phong tỏa toàn bộ Hoàng thành Diệp cho tôi, mau chóng tra xem rốt cuộc là kẻ nào dám giết con tôi!”

 

“Vâng, thưa Hoàng Chủ!”

 

Một cao thủ Hoàng tộc họ Diệp vâng lệnh rời đi.

 

Ông lão này không phải ai khác, chính là Hoàng Chủ của Hoàng tộc họ Diệp. Không ngờ lão ta lại đích thân đến hộp đêm Dạ Thượng Hoàng Triều.

 

Diệp Minh đã bị giết chết chính là con riêng của lão ta.

 

Chính xác hơn thì Diệp Minh là con trai cả.

 

Vốn dĩ ông ta là vị Hoàng tử có tư cách kế thừa ngôi vị Hoàng Chủ nhất, ngặt nỗi lại có người mẹ chỉ là một người phụ nữ bán hoa.

 

Cũng vì nguyên do đó, Diệp Minh đến từng tuổi này mà chưa bao giờ bước chân vào Hoàng tộc, không phải bởi vì ông ta không muốn mà là do Hoàng tộc không cho phép.

 

Trong lòng Diệp Hoàng vẫn luôn cảm thấy thiệt thòi thay Diệp Minh. Nếu không vì sự uy nghiêm của Hoàng tộc, lão ta đã dẫn Diệp Minh quay về Hoàng tộc từ lâu.

 

Thế nhưng bây giờ Diệp Minh lại bị người ta giết chết, còn bị giết ở trong Hoàng thành Diệp, có thể hiểu được Diệp Hoàng đang phẫn nộ đến cỡ nào.

 

Trong lúc Diệp Hoàng tức giận ra lệnh phong tỏa toàn thành để truy tìm tên hung thủ đã giết người, ở phòng Tổng Thống tại tầng cao nhất của khách sạn Shangri-La.

 

“Cậu Thanh, Diệp Minh đã chết!”

 

Satan bước vào phòng của Dương Thanh, nói với vẻ cung kính.

 

Dương Thanh gật đầu, lại hỏi: “Ngoại trừ Diệp Minh, chắc hản còn không ít người đáng chết đúng không?”

 

Satan vội vàng trả lời: “Hễ người nào phạm phải tội đáng bị tử hình mà chưa bị hành quyết thì đã bị giết chết hết rồi”.

 

“Hơn nữa, người của chúng ta dùng dao găm để giết chúng, cho dù Hoàng tộc họ Diệp nghi ngờ các thế lực ở ngoài biên giới ra tay thì cũng chỉ nghi ngờ đến điện Hắc Long mà thôi”.

 

“Điện Hắc Long và Hồng Trần của chúng ta bất hòa với nhau. Nói không chừng có thể nhân cơ hội này khiến cho Hoàng tộc họ Diệp và điện Hắc Long xảy ra mâu thuần”.

 

Có rất nhiều thế lực đứng đầu ngoài biên giới nhưng so ra còn kém hơn Hoàng tộc họ Diệp rất nhiều. Nếu tổ chức Hồng Trần bị Hoàng tộc họ Diệp để mắt đến thì không tốt chút nào.

 

Mà điện Hắc Long chính là tổ chức có thực lực mạnh nhất trong ba tổ chức sát thủ lớn ở ngoài biên giới. Nếu Hoàng tộc họ Diệp thật sự muốn gây hấn với điện Häãc Long, điều đó chắc chăn sẽ mang lại nhiều thương vong hơn cho Hoàng tộc này.

 

Sát thủ của Hồng Trần có rất nhiều cách để giết người. Có người dùng súng, có người dùng vũ khí lạnh, cũng có người tay không tấc sắt. Lần này ra tay với Hoàng tộc họ Diệp, sát thủ Hồng Trần chuyên dùng dao găm, cũng có thể tạo thành không ít phiền phức cho Hoàng tộc họ Diệp.

 

“Vậy thì tốt!”

 

Dương Thanh rất vừa ý với câu trả lời này.

 

Anh không phải kiểu người thích giết chóc, nhưng vì Hoàng tộc họ Diệp muốn lấy mạng của anh, do đó anh chỉ thu một ít lãi trước mà thôi.
 
Chương 2443


Chương 2443:

 

Hơn nữa, những người mà Dương Thanh yêu cầu Hồng Trần ám sát tất cả đều là những kẻ đáng chết. Có điều đó hoặc là dòng chính của Hoàng tộc họ Diệp, hoặc là người vô cùng quan trọng trong Hoàng tộc họ Diệp.

 

Tin tức Diệp Minh đã chết nhanh chóng lan truyền khắp cả Hoàng thành Diệp.

 

Trong lúc nhất thời, người Hoàng tộc đều bàng hoàng, sợ kế tiếp sẽ đến phiên mình.

 

“Mấy người đều là thùng cơm hay sao? Đã một đêm trôi qua mà vẫn không tìm thấy hung thủ đâu ư?”

 

Sáng hôm sau, trong điện Diệp Hoàng, vị Hoàng Chủ đang ngồi ở vị trí chủ tọa căm tức nhìn đám người dòng chính của Hoàng tộc, gào thét hỏi.

 

Cả đám dòng chính Hoàng tộc họ Diệp bên dưới đều cúi đầu, không dám thở mạnh.

 

Cuối cùng, đội trưởng đội lính canh phụ trách bảo vệ an ninh Hoàng thành Diệp buộc phải đứng dậy, nói năng cực kỳ cẩn thận: “Thưa Hoàng Chủ, chuyện xảy ra tối hôm qua chính là trách nhiệm đội lính canh của tôi, tôi tình nguyện nhận mọi hình phạt của Hoàng tộc”.

 

“Trước khi nhận hình phạt, tôi có vài lời muốn nói. Vụ ám sát tối hôm qua không phải do một người gây nên mà là cả một thế lực, nhằm vào Hoàng tộc họ Diệp chúng ta”.

 

“Cách thức ám sát của đối phương rất mạnh mẽ, công tác phòng chống trinh sát cũng cực kỳ tỉ mỉ. Thành viên của toàn đội lính canh đã tìm kiếm toàn thành suốt cả đêm vẫn không có tin tức gì liên quan tới đối phương. Tôi nghi răng những người đó đến ám sát là do đã có mưu tính từ trước, sau khi thực hiện xong thì lập tức rời khỏi Hoàng thành”.

 

“Bởi lẽ đó mà người của chúng ta không hề thu hoạch được gì”.

 

Đầu tiên, đội trưởng đội lính canh nhận hình phạt trước rồi mới nói ra suy đoán của mình. Diệp Hoàng vốn đang vô cùng tức giận, bây giờ đã dần dần lấy lại bình tĩnh.

 

“Cậu có suy đoán gì về thế lực của đối phương không?”, lão ta bất ngờ hỏi.

 

Bản thân đội trưởng đội lính canh chính là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, hắn ta suy nghĩ một lúc lâu mới lên tiếng: “Tất cả vết thương gây ra do ám sát đều là một chiêu mất mạng. Bất kể mục tiêu ám sát là mạnh hay yếu đều bị đối phương giết chết trong một đòn, trong số đó có cả một cao thủ Thân Cảnh trung kỳ”.

 

“Nhìn khắp Chiêu Châu, thế lực có thể có trình độ ám sát đến mức này, ngoài Hoàng tộc ra thì chắc không còn tổ chức nào có thể thực hiện được”. Š “Tôi hoài nghi đối phương chính là tổ chức sát thủ đứng đầu ngoài biên giới, hơn nữa thế lực của họ ở biên giới lại cực kỳ khủng khiếp”.

 

“Thật ra tôi chỉ nghi ngờ vài đối tượng. Một là điện Hắc Long, hai là Thánh Kinh và ba chính là Hồng Trần. Ba thế lực lớn này đều là những thế lực mạnh nhất ở ngoài biên giới. Nghe nói thủ lĩnh của họ đã là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, thậm chí có thể đã tiến vào bán bộ Siêu Phàm Cảnh cũng không chừng”.

 

“Chẳng qua dựa vào cách thức ám sát tối hôm qua, đối phương đều sử dụng dao găm. Tổ chức dùng loại vũ khí này hình như chỉ có mỗi điện Hắc Long”.

 

Diệp Hoàng nhíu mày, sát khí lóe lên trong mắt: “Chỉ là một tổ chức sát thủ ở ngoài biên giới lại dám giết người của Hoàng tộc họ Diệp chúng ta. Vậy thì điện Häc Long không cần phải tồn tại nữa”.

 

Dứt lời, lão ta ra lệnh: “Lập tức bảo năm cao thủ Thần Cảnh do Diệp Sát dẫn đội đến biên giới, tiêu diệt điện Hắc Long!”

 

“Hoàng Chủ, vừa rồi chỉ là suy đoán của tôi, còn chưa xác định được rốt cuộc có phải do điện Hắc Long gây ra hay không”, đội trưởng đội lính canh nghe vậy thì lập tức tái mặt.

 

Diệp Hoàng cố sức kiềm chế lửa giận của mình, căn răng nói: “Không cần biết có phải do điện Hắc Long gây ra hay không, chỉ cần khả nghỉ là đã đủ lý do để tiêu diệt chúng!”

 

Nghe vậy, đội trưởng đội lính chỉ có thể im miệng.

 

Rất nhanh, năm cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp với chỉ huy là Diệp Sát đã tập hợp. Đây chính là những cao thủ Hoàng tộc họ Diệp có thực lực gần với Diệp Hoàng, cảnh giới Thần Cảnh đỉnh phong.

 

Với đội hình như thế, muốn tiêu diệt một tổ chức sát thủ ở ngoài biên giới dường như không có gì khó.

 

Có điều ngay lúc năm người này vừa rời khỏi Hoàng thành Diệp, Dương Thanh cũng xuất phát.

 

Có nhiều lúc, chỉ cần dùng đầu óc là đã có thể giải quyết rất nhiều chuyện phiền phức.

 

Tiệc mừng thọ của Diệp Lâm sắp đến mà Diệp Hoàng còn dám cử năm cao thủ Thần Cảnh đi vào ngay lúc này, thật sự ngông cuồng đến tột cùng.

 

Năm tiếng sau, một chiếc máy bay tư nhân hạ cánh ở sân bay ngoài biên giới.
 
Chương 2444


Chương 2444:

 

Diệp Sát dẫn đầu năm cao thủ Thần Cảnh bước khỏi máy bay, trển mặt bọn họ đều hiện lên vẻ lạnh lùng và kiêu ngạo.

 

“Sau ngày hôm nay, biên giới sẽ không còn điện Hắc Long nữal”, Diệp Sát nói với vẻ mặt ngạo nghễ.

 

Trong mắt lão ta, một tổ chức sát thủ ở biên giới chẳng là cái thá gì. Lão ta mà muốn thì một mình cũng đã có thể tiêu diệt cả điện Hắc Long.

 

Ngay lúc nhóm năm người bọn họ vừa ra đến sân bay, một bóng người trẻ tuổi xuất hiện trước mặt như ma như quỷ.

 

Khi nhìn thấy gương mặt của người trẻ tuổi đó, nét mặt của họ đều như gặp phải ma, còn Diệp Sát thì kinh ngạc, hoảng sợ thốt lên: “Dương Thanh!”

 

Nhìn thấy Dương Thanh, Diệp Sát kinh ngạc đến mức ngây người, không ngờ bản thân lại thấy anh ở ngoài biên giới.

 

Dương Thanh tỏ ra rất bình tĩnh, nhìn năm cao thủ của hoàng tộc họ Diệp đã bị dọa cho xanh mặt.

 

“Dương Thanh, mày muốn làm gì?”

 

Diệp Sát cảnh giác nhìn anh, hỏi.

 

Là cao thủ hàng đầu của Hoàng tộc họ Diệp, lão ta biết rất rõ những tin đồn liên quan đến Dương Thanh.

 

Bây giờ, bọn họ có thể chắc chắn rằng cảnh giới võ thuật của anh đã bước vào Siêu Phàm Cảnh.

 

Trong giới võ thuật có một câu nói: Dưới Siêu Phàm Cảnh toàn là giun dết Từ câu nói này có thể thấy được sức mạnh của cao thủ Siêu Phàm Cảnh cực kỳ đáng sợ, cao thủ Thần Cảnh không thể sánh băng. Kể cả năm cao thủ Thần Cảnh như nhóm người Diệp Sát mà đứng trước mặt cao thủ Siêu Phàm Cảnh cũng sẽ bị giết không còn một mống.

 

“Xông lên!”

 

Dương Thanh không để ý tới Diệp Sát, bỗng nhiên ra lệnh.

 

Lời vừa dứt, Satan mang theo bốn cao thủ Thần Cảnh từ một bên đi ra.

 

Diệp Sát là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, ngoài ra bên Hoàng tộc họ Diệp còn có hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ và hai cao thủ Thần Cảnh trung kỳ.

 

Còn phía Dương Thanh, trừ anh ra thì chỉ có Satan là có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong, còn lại là hai cao thủ Thần Cảnh trung kỳ và hai cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ.

 

Những người này đều là sát thủ đứng đầu tổ chức Hồng Trần.

 

Hai bên đứng đối diện nhau, hiển nhiên thực lực tổng thể của phe Satan kém hơn người của Hoàng tộc họ Diệp một cảnh giới.

 

Chuyện này là do Dương Thanh cố ý sắp xếp, vì anh muốn vừa giải quyết rắc rối, vừa rèn luyện các sát thủ đứng đầu Hồng Trần một chút.

 

Lúc Diệp Sát nhìn thấy mấy người nhóm Satan, con ngươi lão ta đột nhiên co lại, căn răng nghiến lợi nói: “Mày là Satan, thủ lĩnh của Hồng Trần!”

 

Sau khi giết chết thủ lĩnh trước của Hồng Trần, Dương Thanh đã nâng đỡ Satan trở thành thủ lĩnh tiếp theo. Diệp Sát là một trong những người quyền quý hàng đầu của Hoàng tộc họ Diệp, mặc dù đây là lần đầu gặp nhau nhưng trước đó lão ta đã từng thấy ảnh của Satan rồi.

 

Bây giờ nhìn thấy hắn ta xuất hiện, còn trông như nghe lệnh Dương Thanh răm rắp, cuối cùng Diệp Sát cũng nhận ra được cái gì.

 

“Tao nhớ ra rồi, mấy tháng trước, cái người bí ẩn suýt chút nữa đã diệt sạch Hồng Trần chính là mày, Dương Thanh!”

 

Nét mặt lão ta bỗng trở nên bàng hoàng, tiếp tục nói: “Đám sát thủ ám sát dòng chính của Hoàng tộc họ Diệp ở Hoàng thành Diệp vào tối qua cũng chính là sát thủ của Hồng Trần, tất cả những thứ này đều do mày đứng sau lưng sai khiến “.

 

“Sát thủ của Hồng Trần không những ám sát dòng chính của Hoàng tộc họ Diệp tao mà còn cố ý giết những người có mặt tại đó, bố trí thành hiện trường do sát thủ của điện Hắc Long gây nên. Mày làm thế là vì muốn Hoàng tộc họ Diệp.

 

và điện Hắc Long trở mặt”.
 
Chương 2445


Chương 2445:

 

Vốn Diệp Sát còn hơi nghỉ ngờ, Hoàng tộc họ Diệp và điện Hắc Long không ân không oán, tại sao điện Hắc Long lại ra tay với dòng chính của Hoàng tộc, đến tận bây giờ lão ta mới hiểu rõ mọi chuyện.

 

“Ông đã biết quá nhiều rồi đấy!”

 

Vừa dứt lời, chân Satan khẽ di chuyển, lập tức đánh về phía Diệp Sát.

 

“Các anh em, giết chúng!”

 

Diệp Sát nổi giận gầm lên một tiếng, dẫn đầu xông lên nhằm về phía Satan.

 

Một giây sau, hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong là Satan và Diệp Sát lao vào nhau.

 

Hai người vừa ra tay, chẳng khác nào muốn hủy diệt toàn bộ vùng đất đó, uy thế võ đạo khủng bố không ngừng lan ra bốn phía.

 

Tám cao thủ Thần Cảnh khác cũng lao vào nhau.

 

Chẳng qua, trong số các sát thủ bên Hồng Trần, ngoại trừ Satan là ở cùng một cảnh giới với Diệp Sát thì thực lực của những sát thủ khác đều thấp hơn một bậc so với cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp.

 

Dù vậy, các sát thủ của Hồng Trần vẫn không hề có dấu hiệu lui bước, trái lại còn thể hiện ra thực lực ngang hàng với đám cao thủ Hoàng tộc.

 

Dương Thanh làm như không có chuyện gì, yên lặng đứng một bên, thờ ơ lạnh nhạt.

 

Đây là cơ hội tuyệt vời để những sát thủ hàng đầu Hồng Trần rèn luyện, nếu để anh ra tay, năm cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp sẽ bị giết trong nháy mắt.

 

“Oành!”

 

Satan như con sư tử cuồng bạo, không ngừng tấn công làm cho Diệp Sát liên tục lùi lại.

 

Khoảng mấy phút sau, trên người Diệp Sát chăng chịt vết thương, khuôn mặt lão ta dữ tợn: “Đồ khốn nạn, tao liều mạng với mày!”

 

Satan khinh thường nở nụ cười: “Cho dù ông có liều mạng cũng chỉ có một con đường chết thôi!”

 

Trước khi Dương Thanh giết thủ lĩnh cũ của Hồng Trần và Lucifer, bản thân Satan đã là một trong ba nhân vật đứng đầu của Hồng Trần. Lúc còn ở chiến trường ngoài biên giới, hắn ta thường xuyên phải đối mặt với chuyện sinh tử, nào phải loại đóa hoa trong lồng kính như Diệp Sát có thể so được.

 

Lúc này, Satan gần như đã tiến vào trạng thái toàn thịnh, trái lại vết thương trên người Diệp Sát càng thêm chăng chịt, gần như sắp thua cuộc.

 

“Hóa ra cao thủ hàng đầu của Hoàng tộc họ Diệp cũng chỉ có thết”

 

Satan mở miệng chế giễu, tựa như đã mất hứng thú chiến đấu.

 

“A a a, tao phải giết mày! Tao phải giết mày!”

 

Diệp Sát giận dữ, gào lên một tiếng.

 

Sau đó, trong sự ngỡ ngàng của mọi người, lão ta đột nhiên xoay người, lao nhanh về phía trước.

 

“Chuyện này. . .”

 

Satan sửng sốt. Mãi đến tận khi Diệp Sát đã chạy đi thật xa, hắn ta mới lấy lại tinh thần: “Ông có thể thoát được sao?”

 

Dứt lời, Satan lập tức đuổi theo.

 

Từ đầu tới cuối, Dương Thanh không hề ra tay.

 

Đây vốn là một cơ hội cho các sát thủ hàng đầu Hồng Trần rèn luyện, nếu anh nhúng tay vào sẽ không còn ý nghĩa nữa.

 

“Giết giết giết!”

 

Lúc này, ý chí chiến đấu của bốn sát thủ Hồng Trần còn lại càng dâng cao hơn, ai ai cũng gào thét nhằm về phía các cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp.
 
Chương 2446


Chương 2446:

 

Ngày thường, các cao thủ của Hoàng tộc đều tu luyện trong thành, chẳng có mấy ai từng tham gia thực chiến bên cạnh việc tu luyện để cảnh giới võ đạo tăng lên.

 

Còn sát thủ của Hồng Trần thì ngược lại, ngày thường bọn họ không những phải tiếp nhận các loại nhiệm vụ ám sát mà còn phải sẵn sàng chiến đấu với các cao thủ hàng đầu nơi biên giới.

 

Hai bên vốn không cùng một cấp bậc, mặc dù cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp có cảnh giới cao hơn nhưng vấn bị sát thủ của Hồng Trần áp chế.

 

Sau năm phút, cả bốn cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp đều chết trong tay sát thủ của Hồng Trần.

 

Đúng lúc này, Satan cầm theo một cái đầu đi tới, cái đâu này chính là đầu của Diệp Sát.

 

“Cậu Thanh, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?”, toàn thân Satan đẫm máu, nhìn về phía Dương Thanh hỏi.

 

Hai mắt Dương Thanh híp lại: “Điện Hắc Long luôn đối nghịch với Hồng Trần, vậy thì mượn cơ hội này để làm suy yếu thực lực của chúng. Tôi giao nhiệm vụ tiêu diệt điện Hắc Long cho anh”.

 

Satan lập tức vui vẻ. Ở chiến trường ngoài biên giới, thực lực của điện Hắc Long mạnh hơn Hồng Trần rất nhiều, nếu như có thể làm suy yếu thực lực của điện Hắc Long thì việc Hồng Trần muốn tiêu diệt chúng sẽ trở nên dễ dàng.

 

“Anh nghe đây, sắp xếp vài sát thủ Thần Cảnh phương Đông giết một vài người của điện Hắc Long trước đã, sau đó nói với chúng rằng, nếu dám đến chỗ của Hoàng tộc họ Diệp thì chắc chắn sẽ một đi không trở lại!, Dương Thanh tiếp tục nói.

 

“Vâng!”

 

Satan nhận lệnh rồi rời đi.

 

Không lâu sau đó, một tin tức nhanh chóng truyền khắp toàn bộ chiến trường ngoài biên giới.

 

Cao thủ Hoàng tộc họ Diệp ở Chiêu Châu tập kích giết chết mười mấy người của điện Hắc Long, đã vậy còn tuyên bố rằng, nếu điện Hắc Long dám đến chỗ của Hoàng tộc họ Diệp thì họ sẽ tiêu diệt toàn bộ điện Hắc Long.

 

Điện Hắc Long vốn là một trong những thế lực hàng đầu ở chiến trường ngoài biên giới, bây giờ lại bị một gia tộc ở Chiêu Châu sỉ nhục như vậy, có thể tưởng tượng được điện Hắc Long phần nộ đến nhường nào.

 

Gần như cùng thời gian đó, tại Hoàng tộc họ Diệp ở Chiêu Châu, có năm cái đầu bị treo lơ lửng ở cửa Hoàng thành Diệp, khiến cho toàn bộ người Chiêu Châu kinh ngạc.

 

Trong một tòa nhà lớn cũ nát ở chiến trường ngoài biên giới.

 

Nơi này là trụ sở của điện Hắc Long, tuy tòa nhà nhìn cũ nát nhưng nơi này là chiến trường ngoài biên giới nên đây chính là phong cách do được lửa đạn tẩy rửa.

 

Lúc này đây, cao thủ của điện Hắc Long đang ngồi đây quanh bàn hội nghị trong trụ sở.

 

Thủ lĩnh Hansen của điện Hắc Long ngồi ở vị trí chủ tọa, trên mặt của ông ta tràn đầy sự u ám.

 

“Hoàng tộc họ Diệp ở Chiêu Châu dám giết chết người của điện Hắc Long chúng ta, quả thật là muốn chết mài”, Hansen lạnh lùng nói.

 

Hai con ngươi như chim ưng của ông ta quét qua những người xung quanh, nói: “Mọi người phát biểu ý kiến đi!”

 

Hansen vừa dứt lời thì có một bóng dáng trung niên đứng lên mở miệng nói: “Thủ lĩnh, tôi cho rằng trong chuyện này có điều kỳ lạ. Điện Hắc Long của chúng ta và Hoàng tộc họ Diệp không có bất cứ xung đột gì, vì sao họ lại muốn ra tay với chúng ta?”

 

Lời này vừa nói ra thì những người khác đều gật đầu tới tấp, hiển nhiên họ cũng có nghỉ ngờ giống như vậy.

 

Hansen hừ lạnh, ra lệnh: “Mở video lên!”

 

Trên màn hình trình chiếu trước bàn hội nghị nhanh chóng xuất hiện một đoạn video, chính là trong phòng họp của Hoàng tộc họ Diệp.

 

“Chỉ là một tổ chức sát thủ ở biên giới lại dám giết người của Hoàng tộc họ Diệp chúng ta. Vậy thì điện Hắc Long không cần phải tồn tại nữa”.

 

“Lập tức bảo năm cao thủ Thần Cảnh do Diệp Sát dẫn đội đến biên giới, tiêu diệt điện Hắc Long!”
 
Chương 2447


Chương 2447:

 

“Hoàng Chủ, vừa rồi chỉ là suy đoán của tôi, còn chưa xác định được rốt cuộc có phải do điện Hắc Long gây ra hay không”.

 

“Không cần biết có phải do điện Hắc Long gây ra hay không, chỉ cân khả nghỉ là đã đủ lý do để tiêu diệt chúng!”

 

Video rất ngắn, chỉ có vài câu đối thoại như thế, sau đó không còn gì nữa.

 

Nhưng chính đoạn video ngắn như vậy lại tiết lộ đến mấy tin tức vô cùng quan trọng.

 

Một, Hoàng tộc họ Diệp nghi ngờ điện Hắc Long ám sát người của mình.

 

Hai, Diệp Hoàng đích thân ra lệnh năm cao thủ Thần Cảnh đến tiêu diệt điện Häc Long.

 

Ba, Diệp Hoàng rất phách lối, chỉ vì nghi ngờ thôi mà đã muốn tiêu diệt điện Hắc Long.

 

Trong phòng họp lớn của điện Hắc Long, các thành viên cấp cao lập tức nổi giận đùng đùng.

 

“Hoàng tộc họ Diệp quả thật là quá phách lối, chỉ vì nghỉ ngờ thôi mà muốn tiêu diệt điện Hắc Long của chúng tai”

 

Một thành viên cấp cao của điện Hắc Long phẫn nộ nói.

 

“Thủ lĩnh, đã như vậy thì chúng ta nhất định phải khiến cho Hoàng tộc họ Diệp phải trả giá đắt, nếu không thì chúng sẽ vẫn nghĩ rằng điện Hắc Long chúng ta dễ ức hiếp”.

 

Một thành viên cấp cao khác kích động nói.

 

Đương nhiên cũng có người lý trí lên tiếng: “Thủ lĩnh, có phải chuyện này là một âm mưu nhằm vào điện Hắc Long ta không? Từ trong video đó có thể thấy được, quả thật có người đã giết chết người của Hoàng tộc họ Diệp”.

 

“Cho dù có phải là âm mưu nhằm vào chúng ta hay không thì cũng có thể xác định được một điều, đó chính là Hoàng tộc họ Diệp vốn không xem điện Hắc Long chúng ta ra gì, chỉ phái đi có năm cao thủ Thần Cảnh mà muốn tiêu diệt chúng †a, còn giết nhiều cao thủ của ta như vậy, Hoàng tộc họ Diệp nhất định phải trả giá đắt cho chuyện này!”

 

Trong lúc nhất thời, cả phòng họp lớn tranh cãi ầm ï.

 

Cuối cùng, Hansen võ bàn tức giận quát: “Tôi không quan tâm những chuyện đó, nhưng nếu như Hoàng tộc họ Diệp đã khiến cho điện Hắc Long chúng ta chết nhiều người như vậy thì chúng phải chịu trách nhiệm về chuyện này!

 

Truyền mệnh lệnh của tôi xuống, lập tức sắp xếp mười cao thủ Thần Cảnh, chuẩn bị tiến về Hoàng thành Diệp ở Chiêu Châu!”

 

“Rõ!”, có người đi sắp xếp theo mệnh lệnh ngay tức thì.

 

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên người trung niên trước đó đã nói có thể đây là âm mưu nhằm vào điện Häc Long lên tiếng: “Thủ lĩnh, nghe nói cách đây không lâu thực lực của Diệp Hoàng trong Hoàng tộc họ Diệp vừa mới đột phá lên Siêu Phàm Cảnh, nếu chỉ cử đi mười cao thủ Thần Cảnh thì e rằng không làm gì được bọn chúng”.

 

“Điều này nói lên sức mạnh của Diệp Hoàng tối thiểu là đang ở Siêu Phàm Nhất Cảnh, nếu muốn chắc chắn có thể áp chế được Hoàng tộc họ Diệp thì phải có cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh ra trận”.

 

“Cho nên tôi kiến nghị ngoài việc sắp xếp mười cao thủ Thần Cảnh tiến đến Hoàng tộc họ Diệp, chúng ta có thể mời thêm một người có thực lực Siêu Phàm Nhị Cảnh đi theo chung với người của chúng ta”.

 

Hansen im lặng, tất nhiên ông ta biết người đàn ông trung niên nói rất có lý, mười cao thủ Thần Cảnh gần như là toàn bộ vốn liếng của điện Hắc Long, nếu như những người này chết ở Hoàng tộc họ Diệp thì điện Hắc Long cũng chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa.

 

Chỉ có điều, muốn mời một cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh thì phải bỏ ra một số tiền rất lớn.

 

Nhưng so với việc tổn thất mười cao thủ Thần Cảnh, dường như bỏ ra một số tiền lớn mời cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh có vẻ dễ thực hiện hơn.

 

“Được, vậy giao chuyện này cho ông sắp xếp, mời một cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh đi theo người của chúng ta đến Hoàng thành Diệp”, Hansen gõ tay lên bàn, đưa ra quyết định.

 

Gần như cùng giây phút ấy, Hoàng tộc họ Diệp ở Chiêu Châu cách xa đó cũng đang mở cuộc họp.

 

Diệp Hoàng làm chủ tọa, trong ánh mắt tràn đầy sự tức giận đáng sợ.
 
Chương 2448


Chương 2448:

 

Sáng nay, năm cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp vừa mới đi đến chiến trường ngoài biên giới tiêu diệt điện Hắc Long thì buổi chiều, đầu của cả năm người đã bị người ta treo ở trên cổng của Hoàng thành Diệp, đây quả thật là một sự sỉ nhục vô cùng lớn đối với Hoàng tộc.

 

“Tôi muốn điện Hắc Long bị hủy diệt!”

 

Bỗng nhiên Diệp Hoàng giận dữ thét ầm lên.

 

Toàn bộ nhân vật cấp cao của Hoàng tộc họ Diệp đang ngồi ở dưới đều câm như hến, không ai dám lên tiếng.

 

Lúc này, cả người của Diệp Hoàng đều phát ra uy thế của cao thủ Siêu Phàm Cảnh, ép cho đám nhân vật cấp cao thở không nổi.

 

“Hoàng Chủ, tôi cho rằng điện Hắc Long chỉ là hạng tôm tép nhãi nhép mà thôi, trước hết có thể tạm thời buông tha cho họ mấy ngày. Chuyện quan trọng nhất với chúng ta bây giờ là tiệc mừng thọ trăm tuổi của lão Hoàng Chủ vào ba ngày sau.

 

Cuối cùng có một nhân vật lão làng mở miệng tiếp lời: “Đến khi tiệc mừng thọ của lão Hoàng Chủ kết thúc, không cần chúng ta ra tay thì cũng sẽ có người chủ động đến chiến trường ngoài biên giới tiêu diệt điện Hắc Long”.

 

Trong mắt Diệp Hoàng lóe lên sát ý đáng sợ.

 

Chính vì ba ngày sau là tiệc mừng thọ trăm tuổi của Diệp Lâm -bố của lão ta, bây giờ lại xảy ra chuyện như thế này nên mới khiến cho Hoàng tộc họ Diệp chịu sỉ nhục lớn hơn.

 

Lão ta cũng hiểu, hiện giờ đối với Hoàng tộc họ Diệp, tiệc mừng thọ ba ngày sau mới là chuyện quan trọng nhất.

 

“Được, vậy tạm thời buông tha cho điện Hắc Long, đợi đến khi Hoàng tộc họ Diệp chúng ta näm quyền quản lý Đế Thôn thì tôi muốn điện Hắc Long phải máu chảy thành sông!”, Diệp Hoàng vô cùng kiên quyết.

 

Diệp Sát là cao thủ hàng đầu ở bên cạnh lão †a, đã đi theo từ khi lão ta vẫn còn là Hoàng tử, giờ đây lại đầu một nơi thân một nẻo, chỉ có cái đầu bị treo ở phía trên cổng của Hoàng thành Diệp.

 

Diệp Hoàng muốn tạm thời buông tha cho điện Hắc Long, nhưng lại không ngờ được điện Hắc Long đã phái đi mười cao thủ Thần Cảnh, đã vậy còn tốn một khoản tiền lớn để mời một cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh đang đuổi đến Hoàng thành Diệp.

 

Trong lúc này, Dương Thanh đã rời khỏi chiến trường ngoài biên giới, ngồi trên chuyến bay trở về Yến Đô.

 

Những việc nên làm đều đã làm, anh cũng biết rõ chỉ dựa vào điện Häc Long thì không thể tiêu diệt Hoàng tộc họ Diệp được.

 

Mặc dù không tiêu diệt được Hoàng tộc họ Diệp, có thể mang đến phiền phức lớn cho bọn họ thì cũng đủ rồi.

 

Bây giờ anh cần phải trở lại Yến Đô để chuẩn bị trước, đợi đến ba ngày sau, thời điểm Hoàng tộc họ Diệp tổ chức tiệc mừng thọ trăm tuổi cho llc Lâm ở Yến Đô.

 

Đêm đó, dưới sự dẫn dắt của một cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh, mười cao thủ Thần Cảnh của điện Hắc Long lặng lẽ đột nhập vào trong Hoàng thành Diệp.

 

Người của Hoàng tộc họ Diệp đều không nghĩ rằng tốc độ của điện Hắc Long lại nhanh như thế, cũng không ngờ tới chuyện họ lại dám phái ra nhiều cao thủ đến Hoàng thành Diệp như vậy.

 

Lúc này đêm đã về khuya, ngoại trừ một số nơi chiếu suất phim cuối và cửa hàng hai mươi tư giờ thì những nơi khác đều đã đóng cửa, cư dân trong Hoàng thành Diệp đã chìm vào giấc mộng đẹp từ lâu.

 

Vào lúc này, mười một người lặng lẽ tiếp cận Hoàng phủ họ Diệp.

 

Dựa theo kế hoạch đã đề ra, mười cao thủ Thần Cảnh đồng thời xuất hiện tại cổng phía Nam của Hoàng phủ họ Diệp.

 

Mấy tên lính của Hoàng tộc họ Diệp đang canh gác ở đó đều có vẻ mệt mỏi.

 

“Phụt!”

 

“Phốc!”

 

Đột nhiên, mười cao thủ Thần Cảnh xuất hiện cùng lúc, như mũi tên rời khỏi dây cung mà lao về phía mấy tên lính canh của Hoàng tộc.
 
Chương 2449


Chương 2449:

 

Bọn lính canh vốn đã cực kì thiếu ngủ, hơn nữa đã nhiều năm rồi chưa hề có ai dám xông vào Hoàng thành nên họ hoàn toàn không lo lắng rằng lúc này sẽ có người đột nhập vào Hoàng phủ.

 

Gần như trong nháy mắt, những tên lính kia đều bị sát thủ của điện Hắc Long giết chết.

 

Đến chết mà những kẻ kia vẫn chưa biết mình đã chết như thế nào.

 

Sau khi giết chết lính canh gác ở cổng phía Nam của Hoàng phủ họ Diệp, mười một cao thủ tiến vào trong mà không hề bị ai ngăn cản.

 

Vào lúc này, bên trong Hoàng phủ họ Diệp rất yên tĩnh, thỉnh thoảng có đội lính gác tuần tra đi qua nhưng hầu như không ai biết kẻ địch đã xâm nhập vào bên trong Hoàng phủ.

 

Mười một cao thủ thuận lợi tiến vào, chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã giết được hơn hai mươi tên cao thủ bên trong Hoàng phủ.

 

Nhìn ra khắp thế giới thì e răng không được bao nhiêu thế lực có thể làm được điều này, thực lực của điện Hắc Long quả thật không hề tâm thường.

 

Qua thêm năm phút nữa, cuối cùng thì mười một người cũng đi đến trước một căn biệt thự cực kỳ sang trọng, đây chính là nơi ở của Diệp Hoàng.

 

Mười một cao thủ nhìn nhau rồi cùng xông vào biệt thự.

 

Lần này bọn họ đến vốn là muốn ám sát Diệp Hoàng nên tất nhiên sẽ không còn bất kỳ đường lui nào, mười một cao thủ Thần Cảnh bộc phát toàn bộ thực lực trong nháy mắt.

 

Giờ phút này, toàn bộ Hoàng phủ đều bị bao phủ bởi uy áp mạnh mẽ của Thần Cảnh, rất nhiều người trong Hoàng tộc còn đang ngủ say đột nhiên bị đánh thức.

 

“Kẻ địch tấn công!”

 

“Có địch tấn công!”

 

Trong phút chốc, tiếng chuông báo động chói tai vang lên khắp Hoàng phủ.

 

“Rầm rầm rầm!”

 

Dinh thự của Diệp Hoàng gần như bị san bằng trong nháy mắt dưới sự tấn công của mười một người thuộc điện Hắc Long.

 

“Bọn mày chán sống rồi!”

 

Diệp Hoàng bước ra khỏi đống đổ nát, trên người tỏa sự tức giận ngập trời.

 

Trong tay lão ta còn đang xách theo một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ của điện Hắc Long.

 

Cổ của người nọ đã bị năm ngón tay của Diệp Hoàng xuyên thủng, trong mắt ngập tràn sự hoảng sợ.

 

“Người đáng phải chết chính là ông!”

 

Vị cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh mà điện Hắc Long đã phải trả giá rất lớn để mời về đang hừng hực ý chí chiến đấu, bên trong cặp con ngươi đen nhánh kia đều là ý muốn tàn sát điên cuồng.

 

“Bùm!”

 

Đột nhiên, một sức ép võ thuật kinh khủng tràn ra từ người lão ta.

 

Cảm nhận được sức mạnh của đối phương, con ngươi của Diệp Hoàng bỗng rút lại, trên mặt lộ ra vẻ khó tin.

 

Lão ta đã đột phá đến Siêu Phàm Nhất Cảnh nhưng lúc này lại cảm nhận được một luồng áp lực cực lớn từ cao thủ cầm đầu của điện Hắc Long kia.

 

Để áp chế được lão ta thì thực lực của đối phương chắc chắn phải ở mức Siêu Phàm Nhị Cảnh.

 

“Mấy người là ai? Sao đêm hôm lại xông vào Hoàng tộc họ Diệp?”

 

Diệp Hoàng nhìn đối phương với vẻ mặt dữ tợn, chất vấn.

 

Cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh mà điện Hắc Long thuê đến tên là Taylor, là một người phương Tây tiêu chuẩn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom