Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 2410


Chương 2410:

 

Lý Trọng mặt đầy đau khổ nói: “Phép hô hấp chín tầng của “Đại Đạo Thiên Diễn Kinh” nhìn thì đơn giản, nhưng thực tế mỗi tầng đều vô cùng khó khăn. Tuy có phép hô hấp tầng thứ năm nhưng lấy cảnh giới võ đạo ngày hôm nay của tôi, thật sự không thể tu luyện được nữa, nếu cưỡng ép tu luyện sẽ phản phệ mà bị thương”.

 

“Cậu Thanh, hiện giờ thực lực võ đạo của cậu chắc đang ở Nhị Cảnh đúng không? Nếu tôi đoán không sai, cậu chỉ có thể tu luyện pháp hô hấp tầng thứ hai”.

 

“Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của tôi, cậu Thanh có thiên phú võ đạo phi thường, có lẽ có thể tu luyện sâu hơn”.

 

Lý Trọng chỉ thuận miệng nói một chút, cũng không cho là Dương Thanh có thể tu luyện được phép hô hấp vượt qua cảnh giới võ đạo của mình.

 

Chín tầng của phép hô hấp trong “Đại Đạo Thiên Diễn Kinh” khó khăn đến mức nào, lão ta là người rõ ràng nhất.

 

Đừng nói là vượt qua cảnh giới võ đạo của mình, cho dù là phép hô hấp ứng với cảnh giới của mình cũng chưa chắc có thể tùy tiện tu luyện thành công.

 

“Tôi thử một chút!”

 

Dương Thanh không nói gì thêm, lập tức mở phép hô hấp tầng thứ hai ra bắt đầu tu luyện.

 

Ba ngày trước, khi Lý Trọng đã truyền thụ phép hô hấp tầng thứ nhất cho anh, anh cũng có thể dễ dàng luyện thành.

 

Hiện giờ, cảnh giới võ đạo của anh đã đột phá Siêu Phàm Nhị Cảnh trong lúc hôn mê, đúng lúc có thể phối hợp với phép hô hấp tầng thứ hai.

 

Theo tần xuất hô hấp dần thay đổi của anh, chẳng mấy chốc khí thế võ đạo trên người anh càng ngày càng mạnh.

 

Không mượn sức mạnh khi rơi vào trạng thái cuồng bạo, Dương Thanh đã có thể bộc phát được thực lực Siêu Phàm Tam Cảnh.

 

Cảm nhận được khí thế trên người Dương Thanh không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn, ánh mắt Lý Trọng đầy vẻ kinh ngạc.

 

“Nhanh như vậy sao?”

 

Ban đầu cảnh giới võ đạo của lão ta đã đột phá Siêu Phàm Nhị Cảnh, khi bắt đầu tu luyện phép hô hấp tầng thứ hai, cũng phải mất khoảng ba tháng mới luyện thành.

 

Nhưng bây giờ Dương Thanh chỉ dùng mấy giây ngắn ngủi là có thể tu luyện thành công.

 

Có thể tưởng tượng được sự khiếp sợ trong lòng Lý Trọng.

 

Ngay khi Lý Trọng còn đang khiếp sợ, Dương Thanh cũng thầm vô cùng kinh ngạc. Nếu lúc trước anh dùng phép hô hấp tầng thứ hai để đối chiến với Đậu Hầu, e rằng cũng sẽ không chật vật như vậy.

 

Chẳng mấy chốc Dương Thanh đã tu luyện thành công.

 

Nhưng anh cũng không hề dừng lại, mà tiếp tục bắt đầu tu luyện phép hô hấp tầng thứ ba.

 

Ngay sau đó là phép hô hấp tầng thứ tư, sau đó nữa là phép hô hấp tầng thứ năm.

 

Khí thế võ đạo của Dương Thanh cũng luôn không ngừng trở nên mạnh mẽ, từ Siêu Phàm Nhị Cảnh đến Siêu Phàm Tam Cảnh, Tứ Cảnh, rồi đến Ngũ Cảnh.

 

Mỗi khi tu luyện một phép hô hấp, cơ bản đều là sau khi xem thử thì có thể tu luyện thành công.

 

Lý Trọng ở bên cạnh chứng kiến tất cả đã sớm vô cùng kinh sợ.

 

Cho dù lão ta đã có thực lực Siêu Phàm Tứ Cảnh mà vẫn không thể tu luyện phép hô hấp tầng thứ năm, nhưng Dương Thanh chỉ mới Siêu Phàm Nhịn Cảnh lại có thể tu luyện phép hô hấp tầng thứ năm.

 

Chuyện này có nghĩa là Dương Thanh có thể dùng cảnh giới võ đạo Siêu Phàm Nhị Cảnh để bộc phát ra sức chiến đấu của Siêu Phàm Ngũ Cảnh.

 

Nhưng mà, nghĩ đến trước đó Dương Thanh sử dụng phép hô hấp tầng thứ nhất đã có thể bộc phát ra thực lực có thể sánh ngang với Siêu Phàm Ngũ Cảnh, Lý Trọng cũng lại có thể tiếp nhận sự thật này.

 

“Yêu nghiệt! Nhất định chính là yêu nghiệt!”, Lý Trọng nói thầm trong lòng.
 
Chương 2411


Chương 2411:

 

Nhưng khi Dương Thanh định tu luyện phép hô hấp tầng thứ sáu lại phát hiện cho dù tu luyện thế nào, cũng không thể thành công.

 

Có nhiều lần Dương Thanh cũng suýt chút nữa bị phản phệ, sau đó mới từ bỏ.

 

“Đại Đạo Thiên Diễn Kinh quả nhiên lợi hại!”

 

Sau khi kết thúc tu luyện, Dương Thanh mặt đầy cảm khái nói, trong lòng vô cùng vui mừng.

 

Trước đó, nguyên nhân lớn nhất để anh có thể bộc phát ra thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh là bởi vì liều thuốc siêu hoàn mỹ Black Doctor đã tiêm vào cơ thể anh vẫn còn chưa hết tác dụng.

 

Cùng với cường độ chiến đấu quá cao của anh, liều thuốc siêu hoàn mỹ trong cơ thể anh cũng dần hao hết, nhất là lần này giao chiến với Đậu Hầu, anh cảm thấy mình đã có thể dễ dàng khống chế cuồng bạo.

 

Điều này có nghĩa là anh còn muốn nhờ cuồng bạo để vượt qua thực lực cảnh giới của mình là chuyện không thể nữa rồi.

 

Trong tình hình này, Lý Trọng lại cho anh “Đại Đạo Thiên Diễn Kinh”, vừa vặn bổ sung cho liều thuốc siêu hoàn mỹ đã tiêu hao gần hết trong cơ thể anh.

 

“Cậu Thanh, cậu chắc chắn là kỳ tài võ thuật, từ cổ chí kim sợ là cũng chưa từng xuất hiện kỳ tài như cậu”.

 

Lý Trọng không nhịn được tán thưởng, ngữ điệu vô vàn tôn kính.

 

Dương Thanh bật cười: “Là Đại Đạo Thiên Diễn Kinh vô cùng kỳ diệu, mới có thể khiến tôi thay đổi như thế”.

 

“Mấy ngày gần đây, tôi muốn ở lại Hoàng tộc họ Thượng Quan, đến lúc rời đi tôi sẽ tìm ông”.

 

Trước đó, anh đã nói sau này muốn để Lý Trọng đi theo mình, nếu anh muốn rời đi đương nhiên phải dẫn Lý Trọng cùng đi.

 

Lý Trọng biết Dương Thanh đang hạ lệnh đuổi khách, nên vội vàng đứng lên: “Vậy tôi xin đi trước, đến lúc cậu sắp đi thì cho người thông báo với tôi là được”.

 

“Được!”

 

Dương Thanh nói.

 

Sau khi Lý Trọng rời đi, Dương Thanh lập tức bắt đầu tu luyện.

 

Đại Đạo Thiên Diễn Kinh có chín tầng phép hô hấp, mỗi một tầng đều vô cùng huyền diệu, trước đó dù tu luyện phép hô hấp tầng thứ sáu không thành công, nhưng cũng đã có cảm ngộ, nói không chừng anh cố gắng thêm chút nữa là có thể thành công.

 

Trong một tuần tiếp theo, ngày ngày Dương Thanh đều ở trong mật thất Thượng Quan Hoàng chuẩn bị cho anh, chỉ là từ đầu đến cuối vẫn không thể luyện thành phép hô hấp tầng thứ sáu.

 

“Xem ra muốn luyện thành phép hô hấp tầng thứ sáu, nhất định phải đột phá Siêu Phàm Tam Cảnh”.

 

Dương Thanh kết thúc tu luyện, mặt đầy cảm khái nói.

 

Đương nhiên mấy ngày qua anh cũng không phải chỉ luôn tu luyện phép hô hấp tầng thứ sáu. Năm tầng phép hô hấp trước đó đều liên kết với nhau, tu luyện phép hô hấp sẽ khiến cho thực lực võ đạo mới đột phá cảnh giới Siêu Phàm Nhị Cảnh vững chắc hơn.

 

Hôm nay, lại có hai cô gái đến Hoàng tộc họ Thượng Quan.

 

“Các người là ai? Địa phận Hoàng phủ, người ngoài không được phép vào!”

 

Hai tên lính canh cửa Hoàng phủ Thượng Quan ngăn hai cô lại.

 

Hai cô gái này một người còn ôm một đứa trẻ sơ sinh đang gào khóc.

 

“Xin các người để chúng tôi vào, chúng tôi là bạn thân của Dương Thanh”.

 

Người phụ nữ ôm đứa bé sơ sinh đỏ mắt nói.

 

Còn cô gái nhỏ tuổi hơn cũng đỏ mắt nói: “Hai anh à, chúng tôi thật sự là bạn của Dương Thanh, nếu hai người không tin có thể truyền lời cho anh ấy, nếu anh ấy biết là chúng tôi, nhất định sẽ gặp chúng tôi”.
 
Chương 2412


Chương 2412:

 

Hai tên lính canh đương nhiên biết Dương Thanh là ai, lúc này nghe hai cô gái trẻ tuổi nói mình là bạn của Dương Thanh thì rất nghi ngờ.

 

Nhưng dù sao cũng là chuyện liên quan đến Dương Thanh, bọn họ không dám thờ ơ, nên vội vàng nói: “Hai cô chờ một chút, tôi đi báo cáo!”

 

Dứt lời, một người chạy đi.

 

Nhưng khuôn mặt hai người phụ nữ vẫn không hề có vẻ thả lỏng mà càng thêm lo lắng, thỉnh thoảng lại liếc nhìn sau lưng.

 

Đúng lúc này, hai người đàn ông trung niên mặc trang phục truyền thống xuất hiện ở cửa Hoàng phủ Thượng Quan.

 

“Cuối cùng đã tìm được các người rồi!”

 

Một người lạnh giọng nói.

 

“Các người muốn làm gì?”, hai người phụ nữ đều mặt đầy sợ hãi.

 

Cô gái trẻ tuổi hơn vội vàng chắn trước người phụ nữ đang ôm đứa bé sơ sinh, cắn răng nói: “Tôi cảnh cáo các người, tốt nhất đừng nhằm vào chúng tôi, nếu không anh Thanh nhất định sẽ không bỏ qua cho các người!”

 

Lúc này, lính gác cửa nhất thời mặt đầy cảnh giác, nhìn về phía hai người đàn ông trung niên mặc trang phục truyền thống kia, nói: “Tôi không quan tâm các người là ai, đừng gây chuyện ở cửa Hoàng phủ!”

 

“Cút!”

 

Một người đàn ông trung niên tức giận quát lớn, đột nhiên tung ra một luồng uy lực võ đạo kinh khủng.

 

Trong sự khiếp sợ của hai cô gái kia, cơ thể của tên lính canh phòng của Hoàng tộc họ Thượng Quan như chịu một đòn rất mạnh, liên tục lùi lại bảy tám bước mới dừng lại.

 

Lính canh phòng bị đối phương dùng một chưởng đánh bay, khóe miệng còn rỉ máu, sắc mặt gã ta cũng vô cùng khó coi.

 

Ở Hoàng thành Thượng Quan, Hoàng tộc là thế lực mạnh nhất, huống chi mấy ngày trước, Hoàng tộc mới vừa đối mặt với nguy cơ diệt tộc, hôm nay Hoàng tộc đã hưng thịnh hơn xa so với trước đây.

 

Nhưng bây giờ lại có người dám gây chuyện ngay ở cửa Hoàng phủ Thượng Quan.

 

“Các người có biết đây là đâu không? Dám ra tay với người của Hoàng tộc, ông muốn chết phải không?”

 

Lính canh cửa sắc mặt âm trầm nói.

 

Cho dù biết mình không địch lại đối phương, nhưng vẫn rất có khí thế, đây là tự tin của lính Hoàng tộc.

 

Cùng lúc đó, mười mấy lính canh phòng của Hoàng tộc cũng vọt ra, bao vây hai vị khách không mời mà đến.

 

Đến lúc này, hai cô gái trẻ tuổi kia mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Nhưng hai người người đàn ông trung niên mặc trang phục truyền thống kia bị mười mấy lính canh phòng Hoàng tộc bao vây vẫn không hề sợ hãi, ánh mắt thoáng hiện lên mấy phần giễu cợt.

 

“Chỉ dựa vào các người cũng muốn ngăn cản chúng tôi?”

 

Người đàn ông trung niên cầm đầu cười giễu cợt, sau đó một luồng khí tức võ đạo kinh khủng tràn ra, nhất thời mười mấy tên lính canh phòng đều lộ vẻ hoảng sợ.

 

Người đàn ông trung niên khác cũng tản ra khí tức võ đạo của mình.

 

Đám lính Hoàng tộc chỉ cảm thấy hai vai bỗng bị một ngọn núi lớn đè lên, sát ý kinh khủng khiến cả người bọn họ lạnh thấu xương.

 

“Bán bộ Siêu Phàm Cảnh!”

 

Có lính canh phòng Thần Cảnh đỉnh phong sắc mặt vô cùng khó coi.

 

Dõi mắt khắp cả Hoàng phủ Thượng Quan, cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh đã là tồn tại đứng đầu, nhưng bây giờ lại xuất hiện hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, có thể tưởng tượng bọn họ đang khiếp sợ đến tột cùng.
 
Chương 2413


Chương 2413:

 

“Rốt cuộc các người là ai?”

 

Lính canh phòng Thần Cảnh đỉnh phong cầm đầu mặt mày nghiêm nghị nhìn về phía hai người đàn ông trung niên, hỏi.

 

“Chúng tôi là ai các người không có tư cách biết, chỉ cần biết một điều, cho dù Thượng Quan Hoàng của các người tới cũng phải khom lưng cúi chào chúng tôi, nếu thức thời thì mau cút ra, chúng tôi chỉ muốn mang hai cô gái này đi”.

 

Người đàn ông mặc đồ truyền thống cầm đầu ngạo nghễ nói.

 

Những lời này của ông ta khiến cho đám lính Hoàng tộc càng thêm khiếp sợ.

 

Đối phương có thực lực siêu mạnh, lại dám huênh hoang ở trước cửa Hoàng phủ, chắc chắn thật sự không e sợ gì.

 

Dõi mắt khắp Chiêu Châu, thế lực có căn cơ thâm sâu hơn Hoàng tộc thì ngoài gia tộc Cổ Võ lánh đời kia, hình như cũng chỉ có hai Hoàng tộc cổ xưa lớn thôi.

 

Cao thủ của gia tộc Cổ Võ sẽ không xuất thế, vậy thì nói cách khác, chỉ có thể là người của Hoàng tộc cổ xưa.

 

“Các người là người của Hoàng tộc cổ xưa?”

 

Thủ lĩnh lính canh phòng hỏi.

 

Hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống kia ánh mắt đầy vẻ nghiền ngẫm, không trả lời câu hỏi này, chỉ cười lạnh nói: “Cho các người mười giây, một là cút đi, chúng tôi sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra, hai là chúng tôi sẽ giết sạch các người, sau đó mang hai cô gái kia đi”.

 

Nói xong mấy lời này, cửa Hoàng phủ Thượng Quan bị bao phủ bởi uy lực võ đạo kinh người, khiến cho mười mấy tên lính canh phòng đều như muốn nghẹt thở.

 

Lính canh phòng đối mặt với uy lực bậc này thật sự phải chịu áp lực như núi lớn. Dẫu sao ngay cả người đứng đầu Hoàng tộc họ Thượng Quan của bọn họ cũng mới chỉ là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

 

Lúc này hai cô gái trẻ tuổi kia mới tỉnh táo lại, sợ là hai người đàn ông mặt trang phục truyền thống muốn đưa họ đi này có lai lịch rất lớn, có khi lai lịch của họ còn mạnh hơn Hoàng tộc không ít.

 

Nghĩ tới đây, khuôn mặt hai người đều vô cùng tuyệt vọng.

 

Thấy thời gian mười giây sắp hết, một cô gái trẻ lập tức tiến lên một bước, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm người đàn ông mặc trang phục truyền thống cầm đầu, nói: “Trước đây loại đan dược đó là do tôi luyện chế, không liên quan đến chị tôi, chỉ cần các người đồng ý tha cho chị tôi, tôi sẽ đi cùng các người”.

 

Nghe lời cô gái nói, hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống đều mặt đầy khiếp sợ, nhưng chẳng mấy chốc hai kẻ này đã cười châm chọc.

 

Một người giễu cợt: “Bé con, cô có thể đừng lừa dối chúng tôi được không, thầy luyện đan có thể luyện chế ra đan dược đã sớm tuyệt tích, một con nhóc như cô sao có thể luyện chế ra đan dược được?”

 

“Nếu các người đã có đan dược để bán, vậy trên người nhất định còn có đan dược khác, chỉ cần các người nói cho chúng tôi biết các người lấy số đan dược kia ở đâu, chúng tôi sẽ bỏ qua cho hai người”.

 

Chẳng ai ngờ được hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống này muốn mang hai người phụ nữ đi bởi vì trong tay họ có đan dược.

 

Lúc này, đám lính canh phòng của Hoàng tộc cũng đều sợ ngây người.

 

Ở trong mắt họ, đan dược chỉ tồn tại trong truyền thuyết, giống như lời của người đàn ông mặc trang phục truyền thống, hiện giờ thầy luyện đan có thể luyện chế ra đan dược đã sớm tuyệt tích rồi.

 

Hai cô gái này còn trẻ như vậy sao có thể luyện chế ra được đan dược?

 

Nhưng cô gái nhỏ tuổi hơn lại lập tức nóng nảy, vội vàng nói: “Hai chú à, tôi nói đều là sự thật, đan dược chúng tôi bán trước đây đều là do tôi luyện chế. Nếu các người không tin, tôi có thể luyện chế ngay trước mặt các người”.

 

Nghe vậy, hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống không còn vẻ mặt khinh thường nữa, mà vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị.

 

Nhìn dáng vẻ của cô gái trẻ tuổi không giống như đang nói láo, chẳng lẽ đan dược thật sự do cô ta luyện chế?

 

Nhưng cô ta thật sự còn quá trẻ!
 
Chương 2414


Chương 2414:

 

Hơn nữa, thầy luyện đan đã tuyệt tích mấy trăm năm trước, hiện giờ đan dược trên đời đều là đan dược các thầy luyện đan luyện chế từ mấy trăm năm trước.

 

Nếu như cô gái này thật sự có thể luyện chế được đan dược, có thể tưởng tượng sẽ gây chấn động thế giới đến mức nào.

 

“Cô cho là chúng tôi dễ gạt như vậy sao?”

 

Hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống thoáng liếc nhau, tên cầm đầu nhất thời giận dữ, di chuyển bước chân, nháy mắt đã lao tới trước mặt cô gái.

 

“Tôi…”

 

Cô gái vừa định nói, lại bị người đàn ông mặc chém một chưởng, hôn mê bất tỉnh.

 

“Tiểu Uyển!”

 

Cô gái khác sắc mặt lập tức thay đổi, hét lớn một tiếng.

 

“Đi!”

 

Tên vừa đánh ngất Tiểu Uyển lập tức xốc cô ta lên, xoay người rời đi, người đàn ông còn lại nhanh chóng đuổi theo.

 

Sau mấy giây ngắn ngủi, hai người đã hoàn toàn biến mất.

 

Đám lính canh cửa đều mặt mày đờ đẫn.

 

“Dương Thanh, cậu mau ra đây! Phùng Tiểu Uyển bị người khác đưa đi rồi!”

 

Người phụ nữ trẻ ôm đứa bé trai sơ sinh gấp đến độ ứa nước mắt, hét to một tiếng tan nát cõi lòng vọng vào trong Hoàng phủ.

 

Cô gái trẻ tuổi bị đưa đi không phải ai khác, chính là Phùng Tiểu Uyển.

 

Mà cô gái đang ôm bé trai sơ sinh, chính là Ngải Lâm.

 

Lúc đầu sau khi đi Ninh Châu ngăn cản Vũ Vũ Lan, Dương Thanh đã bảo người thân bên cạnh đều rời khỏi Yến Đô, kết quả cuộc đại chiến kia đã hấp dẫn Black Doctor tới, Dương Thanh suýt nữa chết trận, dù còn sống nhưng lại mất trí nhớ.

 

Khi Mã Siêu một mình tới Ninh Châu tìm Dương Thanh lại bị Hoàng tộc họ Phùng là một trong các Hoàng tộc cổ xưa đưa đi, đến nay Ngải Lâm vẫn không biết anh ta đang ở đâu.

 

Nếu không nhờ ba ngày trước chuyện ở Hoàng thành Thượng Quan đã truyền khắp Chiêu Châu thì Ngải Lâm và Phùng Tiểu Uyển cũng không biết hiện giờ Dương Thanh đang ở đây.

 

Ngay sau khi Ngải Lâm hét lớn một tiếng, Dương Thanh đang tu luyện Đại Đạo Thiên Diễn Kinh ở mật thất nháy mắt mở hai mắt ra.

 

“Cậu Thanh, bên ngoài có hai người tự xưng là bạn của cậu…”

 

Thượng Quan Hoàng cũng mới vừa đến cửa mật thất, chỉ là lão ta còn chưa dứt lời, Dương Thanh đã biến mất.

 

Cảm nhận được sát khí mạnh mẽ tràn ngập quanh cơ thể Dương Thanh, Thượng Quan Hoàng lộ vẻ sợ hãi.

 

Hoàng phủ rất lớn, chờ khi lính canh phòng ở cửa tới nói cho lão ta biết chuyện gì đã xảy ra, tất cả đều trễ rồi.

 

“Nhu Nhu, hình như cậu Thanh tức giận rồi, làm sao đây?”

 

Thượng Quan Hoàng nhìn về Thượng Quan Nhu ở bên cạnh, trong lòng thấp thỏm không yên.

 

Thượng Quan Nhu khẽ lắc đầu, khuôn mặt lộ vẻ nghiêm trọng: “Hai cô gái bên ngoài nhất định là người vô cùng quan trọng bên cạnh cậu Thanh”.

 

Đúng lúc này, một tên lính canh phòng hốt hoảng chạy tới, vội vàng nói: “Hoàng Chủ, có hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh đang truy đuổi hai cô gái kia, ngay vừa rồi hai kẻ đó đã đưa một cô gái đi”.

 

“Cái gì?”
 
Chương 2415


Chương 2415:

 

Thượng Quan Hoàng lập tức thay đổi sắc mặt, tức giận nói: “Sao các người không ngăn cản?”

 

Sau khi nói ra những lời này, lão ta mới ý thức được lời nói của mình có vấn đề thế nào. Đối phương là hai cao thủ bán bộ Thần Cảnh, chỉ bằng lực lượng canh phòng của Hoàng thành thì sao có thể ngăn được?

 

Tên lính gác mặt đầy vẻ kinh hoàng sợ hãi, không biết phải nói gì.

 

Vẫn là Thượng Quan Nhu lên tiếng: “Lui xuống trước đi!”

 

Chờ sau khi lính canh phòng rời đi, Thượng Quan Nhu trịnh trọng nói: “Chẳng trách cậu Thanh lại tức giận như vậy, xem ra có người mang bạn của cậu ấy đi rồi”.

 

“Nhưng rốt cuộc đối phương là ai, lại phái hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh đi bắt một cô gái, hơn nữa cô gái này còn có quan hệ với cậu Thanh”.

 

Lúc này Thượng Quan Hoàng mới vội ra lệnh: “Thông báo phong tỏa Hoàng thành, nhất định phải tìm ra hai người kia”.

 

Dứt lời, lão ta nhìn về phía Thượng Quan Nhu, nói: “Nhu Nhu, dẫu sao bạn của cậu Thanh cũng bị người ta đưa đi từ Hoàng tộc chúng ta, ông sợ chuyện này sẽ khiến cậu Thanh giận cá chém thớt lên Hoàng tộc”.

 

Thượng Quan Nhu lắc đầu: “Ông nội yên tâm đi, cậu Thanh không phải người như vậy, chuyện cần làm gấp bây giờ là nghĩ cách tìm ra hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh kia”.

 

“Được!”

 

Khi hai ông cháu còn đang suy đoán hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh kia là ai, Dương Thanh đã xuất hiện ở cửa Hoàng phủ.

 

“Chị Lâm!”

 

Thấy Ngải Lâm sắc mặt vô cùng tiều tụy, Dương Thanh nhất thời tức giận đến phát điên.

 

Trong ấn tượng của anh, Ngải Lâm là một người phụ nữ ăn mặc rất thời thượng, mà bây giờ sắc mặt tiều tụy, quần áo trên người cũng có thể thấy rõ là đã mặc rất lâu rồi chưa thay.

 

Chắc chắn cô ấy đã gặp phải phiền phức rất lớn nên mới trở thành dáng vẻ này.

 

“Dương Thanh!”

 

Thấy Dương Thanh, Ngải Lâm lập tức nước mắt rơi như mưa, khóc nói: “Mau, cậu mau đi cứu Tiểu Uyển, Tiểu Uyển bị người ta đưa đi rồi”.

 

“Được!”

 

Dương Thanh không kịp hỏi han chuyện cũ, cơ thể thoắt cái đã biến mất, sau đó âm thanh như sấm vang vọng khắp Hoàng phủ: “Phiền Hoàng Chủ chăm sóc bạn thân của tôi!”

 

Chờ khi mọi người lấy lại tinh thần, Dương Thanh đã sớm rời đi.

 

Cùng lúc đó, trong một khách sạn cao cấp nào đó ở trong Hoàng thành, hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống mang một cô gái trẻ tuổi đi thẳng lên phòng Chí Tôn.

 

Phòng Chí Tôn là phòng cao cấp nhất trong khách sạn cao cấp nhất ở Hoàng thành Thượng Quan.

 

Bốn phía phòng khách đều ghép bằng từng mảnh thủy tinh hình cung, có thể nhìn thấy vẻ đẹp muốn màu muôn vẻ của Hoàng thành.

 

Lúc này, một thanh niên đang ngồi trên ghế bập bênh bên cửa sổ, ánh mặt trời xuyên qua kính thủy tinh, rải lên trên người anh ta, anh ta nhắm mắt lại, mặt đầy thích thú.

 

“Điện hạ, dẫn người tới rồi!”

 

Hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống mang Phùng Tiểu Uyển đang hôn mê tới.

 

“Hử?”

 

Nghe lời người đàn ông mặc trang phục truyền thống, thanh niên kia mới mở mắt ra, thốt ra một tiếng đầy nghi ngờ, ánh mắt dừng trên người Phùng Tiểu Uyển, sau đó hơi cau mày.

 

“Tôi bảo các người tìm đan dược, các người lại mang một cô gái về cho tôi làm gì?”
 
Chương 2416


CHương 2416:

 

Người đàn ông trẻ tuổi lạnh giọng nói: “Chẳng lẽ còn không rõ bổn vương không gần nữ sắc sao?”

 

Hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống không nhịn được run lên, người cầm đầu lau mồ hôi lạnh trên trán, sau đó vội vàng nói: “Điện hạ, cậu hiểu lầm rồi, chúng tôi mang cô gái này về là bởi vì cô ta có thể luyện chế được đan dược”.

 

Sắc mặt người đàn ông trẻ tuổi càng thêm âm trầm: “Vũ Đào, có phải ông cho rằng bổn vương là kẻ ngu si đần độn đúng không?”

 

Lúc này, luồng khí thế võ đạo Thần Cảnh hậu kỳ tản ra quanh người đàn ông trẻ tuổi.

 

Anh ta chỉ khoảng ba mươi tuổi, nhưng thực lực đã đạt tới cảnh giới Thần Cảnh hậu kỳ, thiên phú võ đạo như vậy, dõi mắt khắp Chiêu Châu cũng là tồn tại hàng đầu.

 

Nhưng lúc này, hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống có thực lực vượt xa anh ta lại sợ hãi bất an, vội vàng quỳ gối xuống đất.

 

“Điện hạ, trước đó người bán ra mười viên đan dược duy nhất chính là cô gái này, chúng tôi vất vả lắm mới tìm được cô ta, vốn định tìm thêm đan dược trên người cô ta, nhưng kết quả lại không tìm được. Cô ta nói tất cả đan dược đều do cô ta tự luyện chế, cho nên chúng tôi mới mang cô ta đến đây trước, cho dù cô ta có thể luyện chế được đan dược hay không thì ít nhất cũng có thể tìm được tung tích của đan dược”.

 

Hai người đàn ông mặc trang phục truyền thống vội vàng giải thích.

 

Thật ra khi Phùng Tiểu Uyển nói số đan dược kia đều là tự cô ta luyện chế, bọn họ đã tin rồi.

 

Thậm chí bọn họ đánh ngất Phùng Tiểu Uyển ngay trước mặt mọi người, ra vẻ không tin cũng chỉ vì lo lắng chuyện Phùng Tiểu Uyển có thể luyện chế đan dược bị bại lộ.

 

Nhưng trước mặt thanh niên này, bọn họ lại không dám nói như vậy.

 

Nghe bọn họ giải thích, sắc mặt người thanh niên hơi dịu đi, sau đó nói: “Đánh thức cô ta đi, xem rốt cuộc cô ta lấy được những viên đan dược đó ở đâu”.

 

“Dạ!”

 

Thoáng cái Phùng Tiểu Uyển đã tỉnh lại, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi ngồi trên ghế.

 

“Đây là đâu?”

 

Phùng Tiểu Uyển nhất thời còn chưa tỉnh táo lại, mặt đầy sợ hãi hỏi.

 

Chẳng mấy chốc ký ức đã dần dần hiện lên trong đầu cô ta, lúc này cô ta mới nhớ ra vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

 

Cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh tên Vũ Đào kia bỗng bước từng bước tới gần Phùng Tiểu Uyển, vừa đi vừa nói: “Rốt cuộc cô lấy được số đan dược đã bán ra kia ở đâu? Mau nói đi, nếu không tôi sẽ lột sạch cô, rồi ném xuống từ đây!”

 

Vẻ mặt Vũ Đào vô cùng hung hăng, Phùng Tiểu Uyển suýt chút nữa bị dọa sợ phát khóc. Từ nhỏ cô ta đã lớn lên trong thôn cùng ông nội, sau này được Dương Thanh đưa tới Yến Đô, mới dần dần tiếp xúc với một số người ngoài.

 

Cô ta nào đã từng chứng kiến tình cảnh thế này, nên không ngừng lui về phía sau, lui đến kính thủy tinh hình vòng cung. Cô ta hét lên một tiếng, nhìn xuống dưới mới ý thức được nơi mình đang ở cao đến thế nào.

 

Nếu thật sự bị ném xuống, nhất định sẽ tan xương nát thịt.

 

“Số đan dược kia đều do tôi tự luyện chế, tôi nói đều là sự thật!”

 

“Nếu các người không tin, có thể chuẩn bị một ít dược liệu cho tôi, bây giờ tôi sẽ luyện chế cho các người”.

 

Phùng Tiểu Uyển sợ đến sắp khóc, vội vàng cầu xin.

 

“Hừ! Còn dám mạnh miệng!”
 
Chương 2417


Chương 2417:

 

Vũ Đào giận dữ quát một tiếng, đưa tay bóp cổ Phùng Tiểu Uyển, làm ra vẻ như muốn ném cô ta ra ngoài từ cửa sổ.

 

“Chờ một chút!”

 

Lúc này, người thanh niên vẫn luôn ngồi trên ghế bập bênh bỗng nhiên lên tiếng, lạnh mặt nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển: “Cô nói, số đan dược kia đều do cô luyện chế?”

 

Người đàn ông trẻ tuổi vốn không tin, nhưng sau khi Phùng Tiểu Uyển chính miệng nói ra là cô ta luyện chế đan dược, thì anh ta lại tin.

 

Anh ta chỉ nhìn thấy sự sợ hãi trong mắt Phùng Tiểu Uyển, trong tình cảnh này, cô ta hoàn toàn không thể nói dối được.

 

Như vậy nói cách khác, Phùng Tiểu Uyển thật sự biết luyện chế đan dược!

 

“Nếu cô dám lừa tôi, tôi chẳng những cởi sạch cô ra còn sẽ khiến cô phải chịu nỗi nhục nhã lớn nhất, sau đó ném cô ra ngoài từ cửa sổ”, người đàn ông trẻ tuổi uy hiếp.

 

“Là tôi, thật sự là tôi luyện chế đan dược. Nếu anh không tin, bây giờ tôi sẽ viết ra mấy loại dược liệu cho các người, các người mua về giúp tôi, tôi sẽ luyện chế ngay trước mặt các người”.

 

Trên khuôn mặt nhỏ nhặn xinh đẹp của Phùng Tiểu Uyển đầy vẻ sợ hãi.

 

Chỉ cần nghĩ đến việc mình có thể bị cởi sạch ném xuống, cô ta đã cảm thấy vô cùng sợ hãi rồi.

 

“Thả cô ta ra!”

 

Người đàn ông trẻ tuổi ra lệnh, sau đó nói tiếp: “Cô viết dược liệu cần thiết ra đi, chúng tôi sẽ chuẩn bị đầy đủ, chính là loại đan dược cô bán ra lúc trước ấy, chỉ cần cô có thể luyện chế ra một viên, tôi sẽ bỏ qua cho cô”.

 

Phùng Tiểu Uyển vội vã viết ra ba mươi mấy loại dược liệu, trong đó đa số dược liệu đều là loại rất phổ biến như đương quy, nhân sâm vân vân… Nhưng có ba loại dược liệu lại chưa từng nghe nói tới.

 

“Ngân Quang Căn, Lãnh Xà Giáp, Bạch Long Bảo Tuyền, những thứ này cũng là dược liệu à?”

 

Người đàn ông trẻ tuổi cất tiếng hỏi.

 

Sở dĩ hỏi ba loại dược liệu này là vì anh ta chưa từng nghe nói tới.

 

Phùng Tiểu Uyển vội gật đầu: “Đều là dược liệu mới phát hiện, rất hiếm thấy, cũng rất khó mua được trên thị trường, nhưng nó có thật”.

 

Tuy người đàn ông trẻ tuổi hơi nghi ngờ, nhưng không nói thêm gì, mà ra lệnh cho người dưới đi mua dược liệu.

 

Chẳng mấy chốc, hai người đã mang theo một túi dược liệu lớn trở về, đầu tiên Vũ Đào nhìn Phùng Tiểu Uyển một cái, sau đó mới nói với người thanh niên: “Điện hạ, không mua được Ngân Quang Căn, Lãnh Xà Giáp, Bạch Long Bảo Tuyền, những dược liệu khác đều có đủ cả”.

 

Người thanh niên cau mày, lạnh lùng nói: “Tôi bảo các người chuẩn bị đủ dược liệu, bây giờ các người lại nói với tôi là còn thiếu?”

 

Nghe thấy câu này, Vũ Đào và người còn lại đều thay đổi sắc mặt, Vũ Đào lau mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng nói: “Điện hạ, chúng tôi đã sử dụng tất cả các mối quan hệ rồi, cả thế giới đều đang tìm kiếm ba loại dược liệu này, nhưng thần y của Hoàng tộc họ Vũ chúng tôi lại nói ba loại dược liệu này hoàn toàn không tồn tại”.

 

Những người này đến từ Hoàng tộc họ Vũ, một trong hai Hoàng tộc cổ xưa lớn.

 

Mà thân phận của người thanh niên kia càng cao quý hơn, một trong những đứa cháu của Vũ Hoàng, Vũ Tử Dịch.

 

Nghe thấy lời của thuộc hạ, sắc mặt Vũ Tử Dịch lập tức trở nên cực kỳ u ám, nhìn Phùng Tiểu Uyển bằng đôi mắt sắc bén, lạnh lùng hỏi: “Cô chơi tôi à?”

 

“Không có, tôi thật sự không lừa các ngươi, ba loại dược liệu Ngân Quang Căn, Lãnh Xà Giáp, Bạch Long Bảo Tuyền này thật sự tồn tại mà, trên núi sau thôn Ngô Gia chúng tôi có đấy.”

 

Phùng Tiểu Uyển lập tức cuống lên, vội vàng giải thích.

 

Cũng không phải cô ta đùa giỡn Vũ Tử Dịch, mà thật sự có ba loại dược liệu này. Lúc còn ở thôn Ngô Gia, từ nhỏ cô ta đã đi theo ông nội ra núi sau thôn hái thuốc.
 
Chương 2418


Chương 2418:

 

Chẳng những thế, lúc trước, ông nội của Phùng Tiểu Uyển còn từng nuôi cấy rất nhiều dược liệu quý hiếm trên núi sau thôn Ngô Gia.

 

Nhìn dáng vẻ hoảng hốt của Phùng Tiểu Uyển, Vũ Tử Dịch lập tức nhíu mày, anh ta tự thấy mình nhìn người rất chuẩn, Phùng Tiểu Uyển không nói dối, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.

 

Anh ta cảm thấy Phùng Tiểu Uyển không giống đang nói dối, sau khi im lặng một lúc, anh ta cau mày nói: “Ba loại dược liệu cô nói có còn tên khoa học khác không?”

 

Phùng Tiểu Uyển lắc đầu: “Từ nhỏ tôi đã lớn lên trong thôn với ông nội, cũng không rõ những dược liệu này ở bên ngoài còn có tên khác không, nhưng trước đây lúc tôi ở Yến Đô, từng nhìn thấy ba loại dược liệu này trong tiệm thuốc Đông y”.

 

“Đúng rồi, các người có thể liên lạc với tiệm thuốc Đông y Bản Thảo Đường ở Yến Đô, trong tiệm của bọn họ có mấy loại dược liệu này, nhưng giá có hơi đắt”.

 

Vũ Tử Dịch lập tức ra hiệu, cấp dưới của anh ta bắt đầu liên lạc ngay, chẳng mấy chốc, đối phương nhận được tin tức, gật đầu với Vũ Tử Dịch: “Điện hạ, đã xác nhận rồi, Bản Thảo Đường của Yến Đô thật sự có ba loại dược liệu này”.

 

“Nhưng hình như ba loại dược liệu này rất ít dùng đến, trước mắt chỉ có Bản Thảo Đường có, rất khó mua được ở những nơi khác”.

 

Sau khi nghe cấp dưới báo cáo, vẻ tàn nhẫn trong mắt Vũ Tử Dịch dần biến mất, lúc nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển, ánh mắt anh ta như đang nhìn một kho báu.

 

“Cô yên tâm, sau khi cô đi theo Hoàng tộc họ Vũ của tôi, chỉ cần tập trung luyện chế đan dược cho Hoàng tộc họ Vũ, tôi chắc chắn sẽ không đối xử tệ với cô”.

 

Giọng điệu của Vũ Tử Dịch trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.

 

Anh ta là một trong mấy đứa cháu ruột của Vũ Hoàng, sau này có thể kế thừa Hoàng vị, nếu Phùng Tiểu Uyển thật sự có thể luyện chế đan dược, chỉ cần anh ta khống chế được Phùng Tiểu Uyển trong tay, tương lai anh ta chắc chắn sẽ có tiền đồ vô lượng.

 

Phùng Tiểu Uyển đỏ mắt nhìn Vũ Tử Dịch: “Xin anh đừng mang tôi đi, chỉ cần anh thả tôi ra, tôi có thể đồng ý sau này luyện chế được đan dược đều sẽ ưu tiên bán cho anh”.

 

Từ sau khi ông nội mất, cô ta đã đi theo Dương Thanh đến Yến Đô, bây giờ trong mắt cô ta, Dương Thanh chính là anh trai ruột của mình, cô ta thật sự không muốn rời xa anh.

 

Quan trọng nhất là với hiểu biết của cô ta về Dương Thanh, nếu cô ta bị Vũ Tử Dịch đưa đi, anh chắc chắn sẽ mạo hiểm đi cứu cô ta.

 

Dù cô ta không biết Hoàng tộc họ Vũ đại diện cho điều gì, nhưng có thể nhìn ra thân phận không tầm thường của những người này từ trong sự kiêu ngạo của bọn họ, ngay cả Hoàng tộc Thượng Quan bọn họ cũng không coi ra gì.

 

Nếu vì cô ta mà Dương Thanh xảy ra xung đột với Hoàng tộc họ Vũ, cô ta chắc chắn sẽ rất áy náy.

 

Vũ Tử Dịch phái người đi tìm người bán ra đan dược là vì có được đan dược, bây giờ nếu đã biết Phùng Tiểu Uyển có thể luyện chế ra đan dược, sao có thể dễ dàng để cô ta rời đi?

 

“Cô có biết thân phận của tôi là gì không? Dám từ chối tôi, cô có từng nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng đến mức nào chưa?”, ánh mắt Vũ Tử Dịch dần trở nên lạnh lẽo.

 

Đồng thời, hơi thở võ đạo Thần Cảnh hậu kỳ cũng chậm rãi tản ra từ trên người anh ta, chớp mắt một cái đã bao phủ lấy Phùng Tiểu Uyển.

 

Thoáng chốc, Phùng Tiểu Uyển cảm thấy hai vai như có một ngọn núi lớn đè xuống, trong lòng vô cùng hoảng sợ.

 

“Tôi xin anh đấy, đừng đưa tôi đi có được không? Tôi đồng ý với anh sau này mỗi tháng đều sẽ luyện chế đan dược, lấy một phần ra đưa cho anh, chỉ xin anh đừng đưa tôi đi”, Phùng Tiểu Uyển luôn miệng cầu xin.

 

Khoảng thời gian này cô ta vẫn luôn ở cùng Ngải Lâm, bây giờ Mã Siêu mất tích, khó khăn lắm mới có được tin tức của Dương Thanh, nếu lúc này cô ta bị đưa đi, Ngải Lâm phải làm sao đây?

 

Lúc này, bỗng nhiên có người gõ cửa phòng, Vũ Tử Dịch cau mày, không đợi anh ta lên tiếng, Vũ Đào đã đi mở cửa.

 

Vũ Đào vừa mở cửa đã thấy hai cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ đứng trước cửa, ông ta lập tức cau mày, lạnh lùng hỏi: “Các người tìm ai?”

 

Hai cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ không đáp lời, đưa mắt nhìn vào trong phòng, khi nhìn thấy Phùng Tiểu Uyển, bọn họ lập tức vui vẻ nói: “Tìm thấy rồi!”
 
Chương 2419


Chương 2419:

 

Sau khi Vũ Tử Dịch nghe được lời hai người ở ngoài cửa nói xong thì lập tức nhíu mày.

 

“Các người là người của Hoàng tộc Thượng Quan à?”

 

Vũ Đào thấy Vũ Tử Dịch nhíu mày, lập tức chất vấn hai cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ ngoài cửa.

 

Hai người vừa nhìn thấy Phùng Tiểu Uyển đã nói là tìm được rồi. Mà bọn họ lại bắt cô ta đi từ cửa của Hoàng tộc Thượng Quan ra, vậy hai người này tất nhiên là người của Hoàng tộc Thượng Quan rồi.

 

“Cô Uyển, chúng tôi là người của Hoàng tộc Thượng Quan. Cô yên tâm, có chúng tôi ở đây tuyệt đối sẽ không để cô phải chịu bất kỳ tổn thương nào”.

 

Một cao thủ Hoàng tộc cung kính nói, dù vậy vẫn có phần ngạo nghễ.

 

Bọn họ biết Phùng Tiểu Uyển là em gái của Dương Thanh nên tất nhiên vô cùng cung kính, nhưng hoàn toàn không để ý tới Vũ Đào và một cao thủ Hoàng tộc họ Vũ khác.

 

Hai cao thủ Hoàng tộc bước luôn vào phòng, lạnh lùng nói: “Cô Uyển là khách quý của Hoàng tộc Thượng Quan chúng tôi. Nếu các người thức thời thì thả cô ấy ra. Nếu không, các người có thể rời khỏi Hoàng thành được không là chuyện hết sức khó nói đấy”.

 

Hai người hoàn toàn không ý thức được cao thủ Hoàng tộc họ Vũ đứng trước mặt bọn họ lúc này là tồn tại thế nào.

 

Sắc mặt Vũ Đào và cao thủ khác thâm trầm đáng sợ. Bọn họ là cao thủ Hoàng tộc họ Vũ, đã bao giờ bị người ta khinh thường như vậy chứ?

 

Bây giờ, bọn họ bị hai người của Hoàng tộc họ Thượng Quan miệt thị như vậy thì rất tức giận.

 

“Cút ra ngoài!”

 

Vũ Đào đột nhiên tức giận quát một tiếng, đồng thời trên người ông ta phát ra một uy lực võ đạo đáng sợ.

 

Hai cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan vừa rồi còn định ra tay chợt đờ mặt ra.

 

Lúc này, bọn họ chỉ cảm thấy toàn thân buốt giá, một cảm giác ớn lạnh từ dưới lòng bàn chân xông lên thẳng lên đỉnh đầu.

 

“Các người tốt nhất nên suy nghĩ cho kỹ, ở đây là Hoàng thành Thượng Quan, tôi khuyên các người đừng hành động thiếu suy nghĩ”.

 

Hai cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan nói với vẻ nghiêm trọng: “Cô Uyển là khách quý của Hoàng Chủ chúng tôi. Nếu cô ấy có gì sơ suất, chúng tôi sẽ không tiện ăn nói”.

 

“Ha ha!”

 

Vũ Đào cười lạnh: “Ông đang uy hiếp tôi à?”

 

“Đây không phải uy hiếp mà là cảnh cáo!”, cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan nói.

 

Thật ra ông ta cũng sợ nhưng là cao thủ Hoàng tộc, giải cứu Phùng Tiểu Uyển là nhiệm vụ của bọn họ. Cho dù bọn họ có chết cũng tuyệt đối không thể lùi bước.

 

Một cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan khác cũng nói: “Chúng tôi đã báo tin cô Uyển ở đây cho Hoàng Chủ biết rồi. Chắc không tới năm phút, cả tòa nhà lớn này đều sẽ bị mười mấy cao thủ Thần Cảnh trong Hoàng thành bao vây, tốt nhất các người nên suy nghĩ kỹ đi”.

 

Trước đó bọn họ nhận được tin tức Phùng Tiểu Uyển – em gái cậu Thanh có thể bị hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh dẫn đi, vốn còn không để ý lắm. Nhưng sau khi đối mặt với hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh của Hoàng tộc họ Vũ, bọn họ mới ý thức được thực lực của đối phương thật sự rất mạnh.

 

Nhưng bọn họ cũng hiểu rõ, ngay cả Lý Trọng là Siêu Phàm Cảnh còn bị Dương Thanh đánh bại, vậy có gì phải sợ hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh trước mắt này?

 

“Nếu các người muốn chết, vậy tôi sẽ giúp các người được toại nguyện!”

 

Vũ Đào nghiến răng nói, sau đó từ trên người ông ta phát ra một sát ý mãnh liệt.

 

Hai cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan chỉ là Thần Cảnh sơ kỳ, rõ ràng không thể nào so sánh được với cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

 

Hơn nữa, bọn họ đối mặt là hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, nếu đối phương thật sự muốn giết bọn họ, bọn họ không có khả năng chống trả.
 
Chương 2420


Chương 2420:

 

“Chờ đã!”

 

Vào lúc Vũ Đào chuẩn bị ra tay, một giọng nói thản nhiên đột nhiên vang lên.

 

Vũ Tử Dịch vẫn im lặng nãy giờ chợt lạnh lùng nhìn hai cao thủ Hoàng tộc họ Thượng Quan, cao ngạo nói: “Các người nói cho Hoàng Chủ của các người biết tôi là Vũ Tử Dịch của Hoàng tộc họ Vũ. Chúng tôi nhất định phải dẫn cô gái này đi. Nếu lão ta muốn đòi lại cô gái này thì tới Hoàng tộc họ Vũ mà đòi”.

 

Tất nhiên hai cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan đã từng nghe nói về Hoàng tộc họ Vũ, cả Chiêu Châu cũng chỉ có một Hoàng tộc họ Vũ, đó chính là một trong hai Hoàng tộc cổ xưa lớn.

 

Có người nói trong Hoàng tộc họ Vũ có rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh. Mà người thanh niên trước mắt này lại họ Vũ, trẻ tuổi như vậy đã là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ. Bên cạnh anh ta còn có hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh bảo vệ, đủ để chứng minh thân phận của anh ta rất cao.

 

Mặt hai cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan lập tức biến sắc.

 

“Được, chúng tôi sẽ chuyển lời!”

 

Hai người nhìn nhau, sau đó cao thủ dẫn đầu nói.

 

Cũng không phải bọn họ sợ chết mà thân phận của Vũ Tử Dịch quá đặc biệt. Dù sao anh ta cũng là người dòng chính của Hoàng tộc cổ xưa, hơn nữa còn có địa vị rất cao.

 

Nếu bọn họ tự ý quyết định đắc tội Hoàng tộc họ Vũ, sẽ là đả kích cực lớn đối với Hoàng tộc Thượng Quan.

 

Hai người vừa định rời đi, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên: “Cho dù anh là người của Hoàng tộc họ Vũ cũng chẳng có lý do gì cướp cô gái lương thiện ở Hoàng thành tôi chứ?”

 

Tiếng nói vừa dứt, mọi người đều nhìn về phía cô gái trẻ đang bước nhanh tới.

 

Vũ Tử Dịch hơi nheo mắt, nhìn về phía Thượng Quan Nhu đang dẫn người đến.

 

Không ngờ anh ta mơ hồ cảm nhận được áp lực võ đạo trên người Thượng Quan Nhu, điều này làm anh ta vô cùng chấn động.

 

Anh ta là cháu của Vũ Hoàng nắm giữ thực lực Thần Cảnh hậu kỳ, cho dù ở bên trong Hoàng tộc họ Vũ vẫn được xem là có thiên phú võ đạo vô cùng xuất chúng.

 

Nhưng cô gái trước mắt này không kém hơn anh ta bao nhiêu, không ngờ đã nắm giữ cảnh giới võ thuật Thần Cảnh trung kỳ.

 

Cho dù thực lực của Thượng Quan Nhu kém hơn anh ta nhưng dù sao cô ta xuất thân từ Hoàng tộc Thượng Quan có thực lực kém hơn Hoàng tộc họ Vũ rất nhiều, điều này cũng khiến người ta phải kinh ngạc.

 

Thượng Quan Nhu trẻ tuổi như vậy lại nắm giữ thực lực Thần Cảnh trung kỳ, cho dù ở trong Hoàng tộc họ Vũ cũng được xem là thiên tài võ đạo.

 

“Chị Nhu!”

 

Phùng Tiểu Uyển nhìn thấy Thượng Quan Nhu thì lập tức ngạc nhiên.

 

Ban đầu khi còn ở Yến Đô, Thượng Quan Nhu vì muốn qua lại thân thiết với Dương Thanh đã chủ động tiếp cận người bên cạnh anh. Phùng Tiểu Uyển được anh nhận làm em gái, tất nhiên cô ta cũng làm quen.

 

Thượng Quan Nhu cười dịu dàng với Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, chị đã thông báo với anh Thanh rồi, anh ấy tới ngay thôi. Em cứ yên tâm, có bọn chị ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào tổn thương tới em”.

 

Sau khi Phùng Tiểu Uyển nhìn thấy Thượng Quan Nhu đã rất vui mừng, nhưng nghĩ đến thân phận của Vũ Tử Dịch, tâm trạng trở nên vô cùng nặng nề.

 

“Anh ơi, anh thả tôi ra đi. Chúng ta vẫn theo như lời đã nói trước đó, sau này hàng tháng tôi đều sẽ luyện đan dược giúp anh”.

 

Phùng Tiểu Uyển vội vàng nhìn về phía Vũ Tử Dịch nói.

 

Thượng Quan Nhu nghe thấy Phùng Tiểu Uyển nói vậy thì lập tức kinh ngạc. Cô ta là người thừa kế Hoàng vị của Hoàng tộc họ Thượng Quan, tất nhiên hiểu rõ đan dược có ý nghĩa thế nào.

 

Khi cô ta ở Yến Đô đã biết được Phùng Tiểu Uyên có y thuật rất giỏi, chẳng lẽ còn có thể chế luyện đan được nữa sao?
 
Chương 2421


Chương 2421:

 

Cô ta đột nhiên hiểu được vì sao Vũ Tử Dịch muốn dẫn Phùng Tiểu Uyển đi. Tất nhiên là anh ta đã phát hiện ra Phùng Tiểu Uyển biết luyện đan được.

 

Nếu vậy, cô ta càng không thể để cho Vũ Tử Dịch dẫn Phùng Tiểu Uyển đi được.

 

Tiểu Uyển em không cần cầu xin anh ta. Có anh Thanh em ở đây, không ai đủ tư cách để em phải cầu xin cả. Thượng Quan Nhu nói.

 

Vũ Tử Dịch vẫn im lặng. Nhưng qua lời nói của Thượng Quan Nhu, anh ta đã nhận được vải tin tức quan trọng, có một người là anh trai của Phùng Tiểu Uyển rất được Hoàng tộc Thượng Quan coi trọng.

 

Bằng không trong tình huống người Hoàng tộc Thượng Quan đã biết thân phận của mình sao còn dám tranh cướp người với mình nữa.

 

Xem ra Hoang tộc họ Vũ qua khiêm tôn làm gia tộc bình thường thậm chí quên mất nên táng của Hoàng tộc cổ xưa mạnh tới mức nào.

 

Vũ Từ Dịch lạnh lùng nhìn Thượng Quan Nhu nói tiếp: “Tôi cho có một cơ hội xin lỗi bằng không tôi sẽ khiến có hiểu rõ kết quả đắc tội Hoàng tộc họ Vũ là thế nào!”

 

Thượng Quan Nhu xem thường khi thấy Vũ Tử Dịch cao ngạo như vậy. Cô ta tất nhiên hiểu rõ nền tảng của Hoàng tộc cổ xưa nhưng càng hiểu rõ sức mạnh của Dương Thanh hơn.

 

Chủ yếu nhất là cô ta cho rằng thế lực phía sau Dương Thanh còn vượt xa Hoàng tộc cổ xưa.

 

Nếu đã vậy, sao cô ta có thể xin lỗi Vũ Tử Dịch được?

 

Thượng Quan Nhu cười lạnh: “Tôi biết Hoàng tộc họ Vũ có nền tảng sâu xa, cũng biết anh có địa vị rất cao, nhưng vậy thì sao chứ? Chỗ này là khu vực Hoàng tộc Thượng Quan quản lý, còn chưa tới lượt người ngoài như anh tới phách lối”.

 

“Tiểu Uyển không chỉ là em gái của cậu Thanh mà còn là em gái của Thượng Quan Nhu tôi. Bất kể là ai cũng đừng mong đưa em ấy ra khỏi Hoàng Thành!”

 

Cô ta vừa dứt lời, mấy cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc Thượng Quan đều chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

 

Sắc mặt Vũ Tử Dịch cực kỳ thâm trầm. Anh ta không sao ngờ được mình đường đường là cháu của chủ Hoàng tộc họ Vũ lại bị một người phụ nữ sỉ nhục như vậy.

 

Không sai, anh ta thấy người nào dám dùng thái độ cứng rắn với mình đều là sỉ nhục mình.

 

Vẻ mặt hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh bên cạnh anh ta cũng rất khó coi. Bọn họ là cao thủ Hoàng tộc họ Vũ, thường chỉ có bọn họ trách mắng người khác, nhưng bây giờ ông chủ của bọn họ lại bị người khác nói ngay trước mặt mọi người.

 

“Chị Nhu, chị không cần lo cho em đâu. Em đi với bọn họ tới Hoàng tộc họ Vũ một chuyến cũng được”.

 

Phùng Tiểu Uyển sốt ruột, vội nói.

 

Cô ta lương thiện, không muốn mình làm liên lụy tới Thượng Quan Nhu.

 

Qua cuộc nói chuyện của hai người, cô ta biết thực lực của Hoàng tộc Thượng Quan không bằng Hoàng tộc họ Vũ.

 

Đương nhiên, cô ta cũng không muốn liên lụy tới Dương Thanh.

 

May là Dương Thanh còn chưa tới. Nếu anh tới, có lẽ mâu thuẫn giữa hai bên càng lớn hơn.

 

“Tiểu Uyển, em đừng lo lắng, anh Thanh em chắc chắn sẽ không để em gặp phải chuyện gì đâu. Đừng nói chỉ là một đứa con cháu trong Hoàng tộc họ Vũ, cho dù là nhân vật trưởng bối của Hoàng tộc họ Vũ tới, anh Thanh em vẫn có thể bảo vệ em được bình yên”.

 

Thượng Quan Nhu nói với Phùng Tiểu Uyển.

 

Cho dù Vũ Tử Dịch tức giận nhưng lý trí bảo anh ta phải nén giận. Anh ta không cho rằng Thượng Quan Nhu sẽ là một người phụ nữ ngu xuẩn không có đầu óc, biết rõ thân phận của mình còn dám nói như vậy.

 

Vậy chỉ có thể chứng tỏ Thượng Quan Nhu không sợ hãi.

 

Chắc anh Thanh của Phùng Tiểu Uyển cũng không lớn tuổi nhỉ?
 
Chương 2422


Chương 2422:

 

Người có thể được Hoàng tộc Thượng Quan tôn trọng, xem là quý khách đã đủ chứng minh lai lịch của người này không nhỏ.

 

Hoàng tộc Thượng Quan vì người thanh niên kia mà thậm chí không nể mặt anh ta, chỉ có thể chứng minh thế lực phía sau anh Thanh của Phùng Tiểu Uyển còn mạnh hơn Hoàng tộc họ Vũ.

 

Phóng tầm mắt ra khắp Chiêu Châu, dường như chỉ có các gia tộc Cổ Võ lánh đời có thế lực mạnh hơn Hoàng tộc họ Vũ.

 

Chẳng lẽ người đó là người của gia tộc Cổ Võ?

 

Vũ Tử Dịch nghĩ tới đây lại càng thấy nghiêm trọng hơn.

 

Thượng Quan Nhu hơi kinh ngạc khi thấy Vũ Tử Dịch đột nhiên nén giận, càng đánh giá anh ta cao hơn.

 

Xem ra người này ở trong Hoàng tộc họ Vũ không hề đơn giản.

 

“Tiểu Uyển, qua đây!”

 

Thượng Quan Nhu nói với Phùng Tiểu Uyển.

 

Cho dù Phùng Tiểu Uyển không muốn liên lụy tới Thượng Quan Nhu nhưng hiểu rõ lúc này mình nên nghe theo lời của cô ta, sau khi dè dặt liếc nhìn Vũ Tử Dịch lại bước nhanh về phía cô ta.

 

Nhưng Phùng Tiểu Uyển vừa bước tới, đã bị hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh do Vũ Tử Dịch dẫn đến cản đường.

 

“Anh không chịu thả người à?”

 

Thượng Quan Nhu nghiêm giọng hỏi.

 

Dựa theo tính toán của cô ta, Dương Thanh cũng sắp đến rồi.

 

Vũ Tử Dịch không trả lời Thượng Quan Nhu, đôi mắt thâm thúy nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển đang hoảng hốt lo sợ: “Tốt nhất cô nên suy nghĩ cho kỹ. Nếu cô đi theo tôi tới Hoàng tộc họ Vũ, sau này không ai có thể bắt nạt được cô, tôi còn có thể cho cô hưởng vinh hoa phú quý không hết”.

 

Phùng Tiểu Uyển tin tưởng có Dương Thanh ở đây sẽ không để cho người khác bắt nạt mình, cũng không cần vinh hoa phú quý. Cô ta chỉ muốn ở bên cạnh anh.

 

Vì vậy, cô ta lắc đầu mà không chút do dự: “Anh à, xin lỗi, tôi không muốn tới Hoàng tộc họ Vũ, hi vọng anh có thể thả cho tôi rời đi!”

 

Vũ Tử Dịch duy trì sự im lặng, thỉnh thoảng híp mắt, trong đôi mắt kia đầy vẻ nhìn xa trông rộng.

 

Thật lâu sau, anh ta lắc đầu: “Cô phải đi với tôi tới Hoàng tộc họ Vũ!”

 

Lời này vừa nói ra, mặt Thượng Quan Nhu biến sắc. Phùng Tiểu Uyển đầy sợ hãi: “Anh à, chỉ cần anh thả cho tôi rời đi, điều tôi hứa với anh chắc chắn sẽ làm được!”

 

Cho dù Vũ Tử Dịch hơi lo lắng anh Thanh của Phùng Tiểu Uyển có bối cảnh gia tộc Cổ Võ nhưng cô ta biết luyện đan dược đã khiến tất cả lo lắng tan thành mây khói.

 

Bởi vì bây giờ trên thế giới này, cho đến hiện nay, anh ta chỉ biết Phùng Tiểu Uyển là thầy luyện đan đầu tiên có thể luyện đan dược. Nếu truyền tin tức này truyền ra, sợ là sẽ gây chấn động toàn thế giới.

 

Thực lực của Hoàng tộc cổ xưa rất mạnh, cho dù đối mặt với gia tộc Cổ Võ bình thường, bọn họ vẫn không sợ.

 

Cho dù anh Thanh của Phùng Tiểu Uyển thật sự là người gia tộc Cổ Võ, anh ta cũng phải đưa cô ta đi.

 

“Dẫn đi!”

 

Vũ Tử Dịch không muốn nói nhiều nên lập tức ra lệnh. Một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh vung tay đánh ngất Phùng Tiểu Uyển rồi đỡ cô ta, muốn rời đi.

 

Một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh khác đi theo sát bên cạnh Vũ Tử Dịch, tính rời đi.

 

Cho dù Thượng Quan Nhu dẫn đến đây rất nhiều cao thủ nhưng hai người bên cạnh Vũ Tử Dịch đều là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh cao hơn Thượng Quan Hoàng một cấp, chỉ dựa vào đám người bọn họ không thể ngăn cản được đối phương.

 

“Anh không thể dẫn em ấy đi được!”
 
Chương 2423


Chương 2423:

 

Thượng Quan Nhu kiên định ngăn cản ở cửa, những cao thủ Thần Cảnh cũng không lùi bước, tất cả đều cảnh giác nhìn đám người Vũ Tử Dịch.

 

Vũ Tử Dịch giậm chân, trong mắt lóe lên sát khí: “Tôi cho các người mười giây, một là cút ngay, hai là chết!”

 

Từng giây trôi qua, Thượng Quan Nhu chỉ cảm thấy một áp lực cực lớn ép cho cô ta không thở nổi.

 

Những cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc Thượng Quan cũng có cảm giác như vậy, tất cả đều không dám thở mạnh.

 

“Tránh ra!”

 

Mười giây sắp đến, Thượng Quan Nhu cuối cùng nói với vẻ không cam lòng.

 

Không phải cô ta sợ mà rất lý trí. Dưới tình huống này, bọn họ không thể ngăn cản được đám người Vũ Tử Dịch. Một khi khai chiến, đối phương chỉ dựa vào một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh cũng có thể giết sạch bọn họ.

 

Hơn nữa bên cạnh Vũ Từ Dịch còn có hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh bản thân canh ta cũng có thực lực không tầm thường, đã đạt đến Thần Cảnh hậu kỳ.

 

Vũ Từ Dịch không để ý tới Thượng Quan Nhu. bước nhanh rồi đi.

 

Mợt người đi theo sau lưng anh ta người còn lại vác Phùng Tiểu Uyển bước nhanh theo.

 

Phùng Quan Nhu căm tức nhìn theo bóng lưng của ba người nhưng không thể làm gì được, chỉ có thể cầu mong Dương Thanh nhanh chóng chạy tới dây.

 

Nhưng đám người Vũ Tử Dịch tới cuối hành lang thì đột nhiên dừng lại.

 

Một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên, “Thả em gài tôi ra!”

 

Có thể Thượng Quan Nhu đang căng ra vừa nghe được giọng nói này thì cuối cùng mới thà lỏng: “cuối cùng đã tới rồi!”

 

Đám người Vũ Tử Dịch đột nhiên dừng lại ở cuối hành lang, chỉ thấy một người trẻ tuổi đang chắn trước mặt ba người.

 

Người này không phải ai khác, chính là Dương Thanh vừa chạy từ Hoàng tộc Thượng Quan tới. Khi anh nhìn thấy Phùng Tiểu Uyển bị một cao thủ vác trên vai, sắc mặt cực kỳ thâm trầm.

 

Hình như cảm nhận được Dương Thanh không đơn giản, hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh đồng thời bước tới, bảo vệ ở hai bên Vũ Tử Dịch.

 

“Thả người ra!”

 

Dương Thanh bỗng nói, giọng điệu vô cùng lạnh lùng.

 

Mà anh cũng nhìn chằm chằm vào Vũ Tử Dịch.

 

Vũ Tử Dịch khẽ nhíu mày, nhìn về phía Dương Thanh nói: “Cậu là anh Thanh mà cô gái này đã nhắc tới à?”

 

“Thả người ra!”

 

Dương Thanh không trả lời, lặp lại lần nữa.

 

Đồng thời, từ trên người anh đột nhiên tràn ngập ra một uy thế võ đạo đáng sợ.

 

Giờ phút này, Vũ Tử Dịch lập tức tái mặt. Không ngờ uy thế võ đạo từ trong cơ thể Dương Thanh phát ra đã làm anh ta cảm giác cả người buốt giá như rơi vào hố băng.

 

Lúc này không chỉ anh ta mà ngay cả hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh cũng biến sắc.

 

Vũ Đào theo bản năng bước tới chắn trước mặt Vũ Tử Dịch, nghiêm giọng nói: “Cậu là cao thủ Siêu Phàm Cảnh?”

 

Vũ Tử Dịch chấn động khi nghe thấy Vũ Đào nói vậy.

 

Anh ta là người của Hoàng tộc họ Vũ, có thiên tài võ thuật nào mà chưa từng thấy?
 
Chương 2424


Chương 2424:

 

Nhưng lúc này, anh ta lại gặp được một chàng trai trạc tuổi mình đã bước vào cảnh giới võ thuật Siêu Phàm Cảnh, điều này làm anh ta nhất thời khó có thể tiếp nhận được.

 

Vũ Đào và một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh khác cũng chấn động và hoảng sợ.

 

Nếu ở đây là Hoàng thành Vũ, cho dù bọn họ gặp phải cao thủ Siêu Phàm Cảnh cũng sẽ không hoảng sợ như vậy. Nhưng ở đây không phải là Hoàng thành Vũ.

 

Chủ yếu nhất là Dương Thanh trẻ tuổi như vậy đã nắm giữ cảnh giới võ thuật Siêu Phàm Cảnh, sao thân phận của anh có thể đơn giản được?

 

“Tôi là đời thứ ba dòng chính của Hoàng tộc họ Vũ, Vũ Tử Dịch, không biết cậu là ai?”

 

Vũ Tử Dịch chợt hỏi.

 

Anh ta là con cháu dòng chính Hoàng tộc họ Vũ nên tố chất tâm lý vẫn rất tốt, dù sao anh ta cũng từng gặp cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

 

Nếu ở trong Hoàng tộc họ Vũ, cho dù là cao thủ Siêu Phàm Cảnh gặp anh ta cũng phải gọi một tiếng “Điện hạ”.

 

Nhưng ở đây không phải là Hoàng tộc họ Vũ.

 

Dương Thanh nhíu mày: “Tôi bảo anh thả người, hình như anh không hiểu lời tôi nói à?”

 

Anh vốn không có thiện cảm với Hoàng tộc họ Vũ. Trước đây anh chỉ vừa bước vào Siêu Phàm Cảnh sơ kỳ đã bị Vũ Vũ Lan nhà bọn họ uy hiếp. Nếu không phải Black Doctor tiêm cho anh liều thuốc siêu hoàn mỹ, lại có Phùng Tiểu Uyển cho anh ba viên đan dược tăng cường thực lực, sợ rằng bây giờ anh đã sớm chết ở Ninh Châu.

 

Tất nhiên anh sẽ không khách sáo với Vũ Tử Dịch.

 

Vũ Tử Dịch khẽ nhíu mày, không vui nói: “Cậu có vẻ quá kiêu ngạo nhỉ? Cậu bảo tôi thả người thì tôi thả người à?”

 

“Xem ra anh không muốn thả. Nếu vậy, tôi đành phải tự mình ra tay thôi!”

 

Dương Thanh vừa dứt lời thì sát khí trong mắt càng lộ rõ, từ trong cơ thể anh phát ra một uy thế võ đạo càng đáng sợ hơn, giống như núi lửa phun trào vậy.

 

“Cẩn thận!”

 

Vũ Đào đột nhiên hét lớn một tiếng.

 

Nhưng Vũ Đào nhắc nhở quá muộn. Khi ông ta vừa hô lên, Dương Thanh đã xuất hiện trước mặt tên cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh đang vác Phùng Tiểu Uyển trên vai, đồng thời đánh xuống một chưởng.

 

“Bịch!”

 

Chỉ nghe thấy một tiếng va chạm nặng nề vang lên, sau đó bọn họ nhìn thấy cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh kia như bị xe tải hạng nặng tông phải, bay xa mười mét mới nặng nề ngã xuống hành lang.

 

Khi cao thủ kia rơi xuống thì nằm im trên mặt đất, thất khiếu chảy máu, chết không nhắm mắt.

 

Đến chết, ông ta vẫn không ngờ được mình đường đường là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh của Hoàng tộc họ Vũ sẽ chết ở bên ngoài, còn chết trong tay một người trẻ tuổi như vậy.

 

Mọi người ở đó đều im lặng như chết, nhìn về phía Dương Thanh với vẻ kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi.

 

Cho dù là Thượng Quan Nhu cũng không ngờ Dương Thanh sẽ dứt khoát như vậy, không để ý tới thân phận của đối phương đã xuống tay độc ác, một đòn giết chết một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh trong nháy mắt.

 

Vũ Tử Dịch và Vũ Đào cũng ngây người một lát mới lấy lại tinh thần.

 

Gương mặt Vũ Tử Dịch vô cùng dữ tợn. Anh ta đường đường là con cháu dòng chính Hoàng tộc họ Vũ nhưng thuộc hạ của anh ta lại bị người trong một Hoàng thành anh ta chẳng xem ra gì giết chết.

 

Điều này quả thật chính là sỉ nhục cực lớn đối với anh ta.

 

“Cậu dám giết người Hoàng tộc họ Vũ tôi à? Cậu có biết điều này sẽ có hậu quả nghiêm trọng tới mức nào không?”
 
Chương 2425


Chương 2425:

 

Vũ Tử Dịch không để ý tới thân phận của Dương Thanh nữa, nghiến răng nghiến lợi nói.

 

Dương Thanh không nhìn anh ta mà kiểm tra Phùng Tiểu Uyển vừa được cứu, thấy cô ta chỉ hôn mê không đáng lo ngại mới yên tâm.

 

“Cậu Thanh, để tôi chăm sóc cho Tiểu Uyển”.

 

Lúc này Thượng Quan Nhu dẫn theo cao thủ Hoàng tộc đi tới, nhìn về phía Dương Thanh nói.

 

Dương Thanh giao Phùng Tiểu Uyển cho Thượng Quan Nhu rồi mới nhìn về phía Vũ Tử Dịch, lạnh lùng nói: “Nếu các người không muốn chết thì cút về Hoàng tộc họ Vũ”.

 

Anh giết một vệ sĩ bán bộ Siêu Phàm Cảnh Hoàng tộc họ Vũ chỉ là muốn cho Vũ Tử Dịch một bài học, Hoàng tộc họ Vũ là một trong hai Hoàng tộc lớn cổ xưa có nội tình sâu xa.

 

Dương Thanh đã giao đấu với Vũ Vũ Lan nên biết rất rõ về thực lực của bà ta. Nếu anh chọc giận Hoàng tộc họ Vũ, với thực lực của anh bây giờ sợ là khó có thể ung dung ứng phó được.

 

Đương nhiên, nếu người của Hoàng tộc họ Vũ không biết phân biệt tốt xấu, kiên trì muốn gây rắc rối cho anh, anh sẽ không ngại giết hết những người này.

 

“Điện hạ!”

 

Vũ Đào hơi lo lắng, sợ Vũ Tử Dịch không nhịn được sẽ chọc giận Dương Thanh nên vội vàng mở miệng khuyên: “Điện hạ, hay chúng ta rời khỏi Thượng Quan Hoàng Thành trước đã!”

 

Vũ Tử Dịch hít sâu một hơi, sau đó lạnh lùng nói: “Chuyện này sẽ không kết thúc ở đây đâu. Cậu sẽ hối hận cho xem”.

 

Anh ta nói dứt lời thì xoay người rời đi.

 

Thượng Quan Nhu thấy Vũ Tử Dịch đi, vội vàng bước lên và khẽ nói: “Cậu Thanh, cậu không thể thả cho bọn họ rời đi được, nếu không sẽ mang tới rắc rối lớn cho cậu và Tiểu Uyển”.

 

“Sao vậy?”

 

Dương Thanh nhíu mày hỏi.

 

Thượng Quan Nhu vội vàng giải thích: “Sở dĩ bọn họ muốn dẫn Tiểu Uyển đi là vì phát hiện ra em ấy có thể luyện đan dược, nhưng bây giờ trên đời này đã không có thầy luyện đan nào có thể luyện đan dược nữa”.

 

Bây giờ tất cả đàn dược trên thị trường đều do đạt sư luyện đan được từ mấy trăm năm trước luyện ra”.

 

Nếu tin tức Tiểu Uyển có thể luyện đan dược bị truyền ra, có thể tưởng tượng được nó sẽ gây ra chấn động thế nào”.

 

Dương Thanh nghe Thượng Quan Nhu nói vầy gương mặt nghiêm trọng.

 

Chị xác định Tiểu Uyển biết luyện đan dược à? anh nghiêm túc hỏi.

 

Thượng Quan Nhu vội vàng gật đầu. Vừa rồi Tiểu Uyển đã thừa nhận em ấy có thể luyện ra đan dược.

 

Dương Thanh chợt nhớ tới lần trước anh đi Ninh Châu ngăn cản Vũ Vũ Lan. Phùng Tiểu Uyển đã cho anh ba viên đan dược. Cho đến giờ phút này anh cuối cùng mới xác định được cô ta thật sự có thể luyện đan dược.

 

“Nếu vậy Vũ Tử Dịch nhất định phải chết!. Trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí.

 

Khi Dương Thanh biết trên thế giới bây giờ đã không có thầy luyện đan, anh hiểu ngay, một khi tin tức Phùng Tiểu Uyển biết luyện đan dược bị lộ ra, cô ta sẽ gặp phải chuyện gì.

 

Vì vậy anh không hề do dự, đuổi theo hướng Vũ Tử Dịch rời đi.

 

Ánh mắt Thượng Quan Nhu chợt lạnh, đảo qua mọi người ở đó và lạnh lùng nói: “Nếu có người nào dám tiết lộ chuyện xảy ra hôm nay dù chỉ nửa lời, Hoàng tộc sẽ giết chín tộc của kẻ đó!”

 

Xung quanh đều là người của Hoàng tộc Thượng Quan, tất nhiên Thượng Quan Nhu là nói với bọn họ.

 

“Cô chủ yên tâm, chúng tôi tuyệt đối sẽ không nói ra ngoài!”

 

Người của Hoàng tộc đồng thanh đáp.
 
Chương 2426


Chương 2426:

Những người này đều là thân tín trong Hoàng tộc Thượng Quan, sẽ không có ai bán đứng Hoàng tộc.

Gần như cùng lúc đó, hai người Vũ Tử Dịch và Vũ Đào đã rời khỏi khách sạn.

“Điện hạ, xem ra thằng nhóc kia còn không biết thầy luyện đan đã tuyệt tích trên đời này. Chờ sau khi cậu ta biết được, chắc chắn sẽ giết người diệt khẩu. Chúng ta phải nghĩ cách mau chóng rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan”.

Trong một chiếc xe hơi sang trọng chạy tới sân bay, Vũ Đào nói với vẻ nghiêm trọng.

Tất nhiên Vũ Tử Dịch cũng hiểu điều này. Nếu anh ta là Dương Thanh, chắc chắn cũng sẽ giết chết tất cả những kẻ biết chuyện Phùng Tiểu Uyển là thầy luyện đan duy nhất trên đời này.

Lúc trước Dương Thanh thể hiện ra thực lực mạnh tới mức nào, Vũ Tử Dịch đã tận mắt nhìn thấy. Trừ phi là ở Hoàng thành Vũ, bằng không anh ta chống lại anh thì chỉ có một con đường chết.

“Còn bao lâu nữa mới tới sân bay?”

Vũ Tử Dịch đột nhiên hỏi.

Vũ Đào liếc nhìn đồng hồ nói: “Nhanh nhất cũng phải mười phút. Chỉ cần chúng ta có thể chạy tới sân bay trước khi thằng nhóc kia truy sát tới, sẽ lên máy bay tư nhân của Hoàng tộc họ Vũ rời đi”.

“Nói cách khác, chỉ cần chúng ta có thể kiên trì được mười phút là an toàn”.

Nghe Vũ Đào nói vậy, Vũ Tử Dịch đột nhiên nhìn ông ta nói: “Sợ rằng chúng ta không có nhiều thời gian để bình an rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan. Bây giờ chỉ có một cách có thể bảo đảm tôi rời đi bình an”.

Vũ Tử Dịch vừa nói dứt lời, Vũ Đào dường như đã đoán được suy nghĩ của anh ta, vẻ mặt vô cùng khó coi.

“Điện hạ, cậu định vứt bỏ tôi sao?”, Vũ Đào nghiến răng hỏi.

Vũ Tử Dịch không trả lời chỉ nói: “Ông yên tâm, chỉ cần ông có thể chặn được thằng nhóc kia mấy phút giúp tôi, chờ tôi bình an trở lại Hoàng tộc họ Vũ sẽ cho con trai ông được hưởng đãi ngộ tương tự với người dòng chính của Hoàng tộc”.

“Đương nhiên, nếu ông may mắn có thể còn sống trở lại Hoàng tộc, tôi bảo đảm người thân của ông được vinh hoa phú quý cả đời!”

Mặc dù Vũ Tử Dịch không trả lời vấn đề của Vũ Đào nhưng những lời này đã nói rõ thái độ của anh ta là muốn ông ta đi ngăn cản Dương Thanh.

Vũ Tử Dịch không cần Vũ Đào có thể đánh bại Dương Thanh, chỉ cần ông ta có thể cản anh được mấy phút, vậy là đủ rồi.

Vũ Đào cảm thấy bi thương nhưng cũng hiểu rõ mình là người của Hoàng tộc họ Vũ, trong tình huống này chỉ có thể chịu chết thay cho chủ nhân.

“Được, tôi ở lại ngăn cản thằng nhóc kia, hi vọng điện hạ có thể chăm sóc tốt cho người nhà của tôi!”, Vũ Đào đỏ mắt nói.

Vũ Tử Dịch khẽ gật đầu: “Ông yên tâm, tôi sẽ chăm sóc tốt cho bọn họ”.

Anh ta vừa dứt lời lại hô lên: “Dừng xe!”

Chiếc xe phanh gấp, Vũ Tử Dịch bước ra khỏi xe và lên một chiếc xe con vẫn âm thầm bám theo phía sau. Rõ ràng anh ta đã thu xếp từ trước.

Chiếc xe con lao nhanh trên đường giống như một tia chớp màu đen, lập tức vượt qua chiếc Rolls Royce đã chở Vũ Tử Dịch lúc trước.

“Hi vọng cậu có thể giữ lời hứa, nếu không cho dù có thành ma, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cậu!”, Vũ Đào nghiến răng nghiến lợi nói.

Ông ta không dám từ chối yêu cầu của Vũ Tử Dịch. Nếu ông ta nhận lời còn có thể tranh thủ được vinh hoa phú quý cho người nhà nhưng một khi từ chối thì cả nhà ông ta sẽ hoàn toàn bị tiêu diệt.

Lúc chiếc xe Rolls Royce lao nhanh như tên bắn, giữa con đường phía trước đột nhiên xuất hiện một người trẻ tuổi.

“Chết cho tôi!”
 
Chương 2427


Chương 2427:

 

Khi Vũ Đào thấy bóng dáng chắn giữa đường kia thì lập tức hét lớn, chợt đạp mạnh chân ga. Động cơ của chiếc xe Rolls Royce rú lên, tông thẳng về phía bóng người kia.

 

“Rầm!”

 

Khi đầu xe sắp tông trúng, người kia bỗng nhiên giơ hai cánh tay lên và hạ xuống. Một tiếng động lớn vang lên, chiếc xe dừng lại, đuôi xe lập tức bốc lên.

 

Vũ Đào trơ mắt nhìn Dương Thanh đứng đó, trên gương mặt lộ rõ ý định giết người.

 

“Rầm!”

 

Ngay sau đó, chiếc Rolls Royce lộn vài vòng trên không trung, cuối cùng rơi mạnh xuống đất.

 

Cho dù Vũ Đào là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh nhưng sau va đập mạnh như vậy cũng bị thương, đầu đập mạnh vào tay lái, trên trán be bét máu.

 

“Vũ Tử Dịch đâu?”

 

Vũ Đào vẫn còn choáng váng chưa kịp hoàn hồn, đã phát hiện ra mình bị lôi ra khỏi xe, một giọng nói vô cùng lãnh đạm vang lên.

 

Dương Thanh dùng một tay nắm lấy cổ Vũ Đào, lạnh lùng nhìn ông ta.

 

Vũ Đào không ngừng run rẩy. Ở trước mặt Dương Thanh, ông ta không có sức phản kháng, cơ thể run lẩy bẩy bị nhấc lên cao.

 

“Cậu có giết tôi, tôi cũng không biết!”

 

Vũ Đào phát ra tiếng nói ú ớ không rõ.

 

Dương Thanh nhíu mày, sát ý trong mắt càng rõ hơn: “Cho dù ông không nói thì tôi vẫn có thể đoán được bây giờ anh ta đi đâu. Anh ta ngoài tới sân bay để chạy thoát thân thì còn có thể đi đâu nữa chứ?”

 

Dương Thanh vừa dứt lời, đồng tử của Vũ Đào đột nhiên co lại, hình như không ngờ anh đoán được.

 

Từ sắc mặt thay đổi của Vũ Đào, Dương Thanh đã biết mình nói đúng rồi.

 

Thật ra anh cũng không dám chắc Vũ Tử Dịch có đi sân bay không, nhưng phản ứng Vũ Đào đã giúp anh xác nhận điều này.

 

“Nếu vậy, ông không cần thiết phải sống nữa”.

 

Dương Thanh vừa dứt lời lập tức tăng lực tay. “Rắc” một tiếng, cổ Vũ Đào bị bẻ gãy, lập tức mất sức sống.

 

“Cậu Thanh!”

 

Đúng lúc này, mấy chiếc xe lái tới và đỗ ở bên cạnh Dương Thanh.

 

Thượng Quan Hoàng xuống xe, bước tới bên cạnh anh nhìn Vũ Đào nằm trên đất mà không khỏi run lên. Vũ Đào là cao thủ cùng cấp với lão ta lại bị anh giết chết trong nháy mắt. Vậy chẳng phải chứng tỏ anh muốn giết lão ta, lão ta cũng có thể lập tức bị giết chết sao?

 

“Phong tỏa sân bay Hoàng thành Thượng Quan, không cho phép bất kỳ một chiếc máy bay nào cất cánh, đặc biệt là máy bay tư nhân”.

 

Dương Thanh nghiêm giọng nói: “Ngoài ra, tôi còn muốn tất cả thiết bị thông tin trong Hoàng thành Thượng Quan ngừng truyền tín hiệu!”

 

Vũ Đào bị giết, bây giờ ngoài người của Hoàng tộc Thượng Quan cũng chỉ có Vũ Tử Dịch biết Phùng Tiểu Uyển có thể luyện đan dược. Chỉ cần giết anh ta, như vậy cũng có thể chặt đứt tin tức này.

 

“Vâng!”

 

Thượng Quan Hoàng đáp ngay, sau đó bắt đầu thu xếp.

 

“Lùng bắt Vũ Tử Dịch trong toàn thành!”

 

Ánh mắt Dương Thanh vô cùng thâm trầm. Chuyện Phùng Tiểu Uyển là thầy luyện đan có khả năng bị truyền đi khiến anh rất phẫn nộ.
 
Chương 2428


Chương 2428:

 

Khi Dương Thanh ra lệnh phong tỏa Hoàng thành Thượng Quan đồng thời lùng bắt Vũ Tử Dịch trong toàn thành, đúng lúc Vũ Tử Dịch cũng vừa tới sân bay Hoàng Thành.

 

Nhưng anh ta còn chưa xuống xe đã cảm nhận được vài điều khác lạ. Xung quanh sân bay xuất hiện rất nhiều hơi thở mạnh mẽ của cao thủ Thần Cảnh.

 

Anh ta chỉ là một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, cho dù thiên phú võ đạo rất mạnh nhưng ở trước mặt thực lực tuyệt đối, thiên phú có mạnh hơn nữa cũng không làm được chuyện gì.

 

Hơn nữa, hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh chịu trách nhiệm bảo vệ anh ta đều đã bị giết.

 

“Khốn kiếp!”

 

Vẻ mặt Vũ Tử Dịch dữ tợn.

 

Anh ta là con cháu dòng chính của Hoàng tộc họ Vũ, đã bao giờ phải chịu uất ức như vậy chứ?

 

Anh ta chưa bị lùng bắt trong toàn thành giống như tội phạm bỏ trốn thế này.

 

“Điện hạ, chúng ta có nên vào đó không?”

 

Người lái xe là một cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ chợt hỏi.

 

“Ông có thể vào trong được sao?”

 

Vũ Tử Dịch tức giận chất vấn, sau đó cắn răng nói: “Quay xe, chúng ta rời khỏi đây!”

 

Bây giờ, sân bay bị cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan phong tỏa, cho dù anh ta có ba đầu sáu tay cũng không thể vào được, chỉ có thể tìm một nơi an toàn trước, sau đó nghĩ cách liên lạc với Hoàng tộc họ Vũ bảo cao thủ Siêu Phàm Cảnh tới đón.

 

Bằng không, chỉ dựa vào anh ta và một tài xế Thần Cảnh sơ kỳ sẽ không thể sống sót rời đi được.

 

Trong lúc tài xế quay xe rời đi, Vũ Tử Dịch lấy điện thoại di động ra, cố gắng liên lạc với Hoàng tộc họ Vũ. Nhưng sau khi anh ta bấm số gọi mới phát hiện điện thoại không có tín hiệu.

 

Anh ta chợt ý thức được điều gì, lập tức tái mặt.

 

“Ông đưa điện thoại di động của ông cho tôi!”

 

Vũ Tử Dịch nghiến răng nói.

 

Tài xế vội vàng đưa điện thoại cho Vũ Tử Dịch. Sau khi anh ta cầm điện thoại của tài xế, sắc mặt càng tái hơn. Bởi vì chiếc điện thoại này cũng không có tín hiệu.

 

Điều này chỉ có thể chứng tỏ tín hiệu thông tin trong cả Hoàng thành Thượng Quan đã bị cắt đứt.

 

Vũ Tử Dịch đương nhiên biết rõ tại sao Hoàng tộc làm như vậy, đây là bọn họ muốn đuổi tận giết tuyệt anh ta.

 

“Dương Thanh, tao muốn mày phải chết! “

 

Vũ Tử Dịch không nhịn được giận dữ hét lên.

 

Tài xế giật mình nhưng không dám nói lời nào, chỉ có thể tập trung lái xe.

 

Bây giờ Vũ Tử Dịch chạy trốn, tất cả cao thủ trong Hoàng Thành đều đang lùng bắt anh ta.

 

Dương Thanh quay trở lại Hoàng tộc gặp Ngải Lâm và Phùng Tiểu Uyển.

 

“Anh Thanhl”

 

Phùng Tiểu Uyển vừa thấy Dương Thanh đã khóc như mưa. Ỹ Ngải Lâm cũng vậy. Từ khi Dương Thanh đi Ninh Châu ngăn cản Vũ Vũ Lan, Mã Siêu cũng tới Ninh Châu tìm anh rồi đột nhiên biến mất.

 

Thời gian qua, không ai biết hai cô đã trải qua những chuyện gì.

 

Bây giờ gặp lại Dương Thanh, hai người phụ nữ đều xúc động.

 

“Xin lỗi, là em đã làm liên lụy tới mọi người”, Dương Thanh tự trách.

 

Nếu không phải bị anh liên lụy, Phùng Tiểu Uyển và Ngải Lâm sẽ không bôn ba khắp nơi.
 
Chương 2429


Chương 2429:

 

Không chỉ Phùng Tiểu Uyển và Ngải Lâm, còn cả Tân Thanh Tâm, Tần Y và đám người Tần Đại Dũng, thậm chí ngay cả con gái của mình cũng vậy.

 

Những người này đều bị anh liên lụy.

 

“0ạ.”

 

Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng khóc vang lên đã thu hút sự chú ý của mọi người.

 

“Con đừng khóc! Cục cưng đừng khóc! Xin lỗi, mẹ dọa con sợ rồi, cục cưng đừng khóc!”

 

Ngải Lâm vội vàng võ về đứa trẻ trong lòng, tự trách. : Dương Thanh vừa gặp hai người còn chưa chú ý tới đứa trẻ trong lòng Ngải Lâm. Mãi đến lúc này, anh mới ý thức được bụng cô ấy vốn to như vậy đã xẹp xuống.

 

Lúc này, Ngải Lâm còn bế một đứa trẻ sơ sinh chỉ khoảng hai ba tháng. Chẳng lẽ cô ấy sinh rồi?

 

Như vậy nói cách khác, đứa trẻ trong lòng Ngải Lâm là con của Mã Siêu?

 

“Chị Lâm, đứa trẻ là… con của chị à?”

 

Dương Thanh kích động hỏi.

 

Ngải Lâm gật đầu, đỏ mắt nói: “Nó đã chào đời được hai tháng rồi. Tiểu Uyển vì chăm sóc cho bọn chị, bất đắc dĩ mới bán đan dược tự luyện ra, nào ngờ đã thu hút người Hoàng tộc họ Vũ tới”.

 

Dương Thanh không để ý tới chuyện Hoàng tộc họ Vũ này, chỉ tập trung vào đứa trẻ.

 

Anh bước vội tới bên cạnh Ngải Lâm, nhìn bé trai đang khóc trong lòng cô ấy với vẻ cưng chiều.

 

Đây là con trai người anh em tốt của anh đấy.

 

“Thằng bé tên là gì vậy?”

 

Dương Thanh kích động hỏi thăm.

 

“Mã Tĩnh An! Mã Siêu đã đặt cái tên này vào lúc thằng bé còn chưa sinh ra”, Ngải Lâm đỏ mắt nói.

 

Nhắc tới Mã Siêu, hai mắt cô ấy càng đỏ hơn.

 

Từ lúc Mã Siêu mất tích tới bây giờ đã gần ba tháng nhưng vấn không có bất kỳ tin tức nào liên quan tới anh ta.

 

Điều này làm cô ấy rất lo lắng cho sự an toàn của Mã Siêu.

 

“Tên rất hay!”

 

Dương Thanh không chú ý tới sự xúc động của Ngải Lâm, chỉ mải nhìn bé Tĩnh An, càng nhìn càng thích.

 

“Em có thể bế thằng bé được không?”, Dương Thanh nhìn thấy bé Tĩnh An, trong lòng xúc động không sao tả xiết.

 

Trước đây, Tiêu Tiêu từng bé như thế nhưng anh chưa từng được bế con, thậm chí bỏ sót bốn năm bên cạnh cô bé.

 

Ngải Lâm đưa bé Tĩnh An cho Dương Thanh.

 

Anh bế thằng bé với ánh mắt cưng chiều.

 

Ngải Lâm nhìn Dương Thanh cưng chiều bé Tĩnh An như vậy, đột nhiên nghĩ, nếu Mã Siêu ở đây thì tốt biết bao? Mã Siêu là bố của thăng bé, chắc chắn sẽ càng kích động nhỉ?

 

Cô ấy càng nghĩ lại càng bi thương. Mã Siêu biến mất lâu như vậy, có lẽ đã gặp nạn rồi?

 

Bằng không, Dương Thanh đã xuất hiện, sao còn chưa thấy Mã Siêu đâu?

 

“Chị Lâm!”

 

Phùng Tiểu Uyển đau lòng, ôm Ngải Lâm vào trong lòng mình, mắt đỏ hoe nói: “Chị yên tâm, chắc chắn anh Siêu sẽ không sao đâu. Anh ấy nhất định sẽ bình an trở về”.

 

Cho đến giờ phút này, Dương Thanh mới nhận ra có điều không đúng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom