Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 2370


CHương 2370:

 

“Gô Nhu yên tâm, chỉ cần nhà họ Lý chúng tôi có thể làm được, mong cứ việc nói. Cho dù bảo tôi tự mình đi trấn áp những gia tộc thế lực muốn ngóc đầu dậy kia, tôi cũng sẵn lòng”.

 

Lý Trọng vội nói.

 

“Tiền bối nói quá nghiêm trọng rồi!”

 

Thượng Quan Nhu mỉm cười lắc đầu, sau đó nghiêm giọng nói: “Chuyện hôm nay chưa chắc đã là chuyện xấu đối với Hoàng tộc chúng ta”.

 

“Bây giờ, rất nhiều gia tộc đều đang chú ý tới chúng ta, rất nhiều người hiểu rõ nhà họ Lý mạnh tới mức nào, sợ rằng rất nhiều gia tộc đều cho rằng nhà họ Lý không thể tiêu diệt Hoàng tộc nhưng vấn có thể làm Hoàng tộc bị tổn thương nặng nề”.

 

“Nếu đã vậy, chúng ta cứ cho họ thấy điều họ muốn thấy”.

 

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều giật mình, Thượng Quan Hoàng nói: “Ý của cháu là chúng ta thể hiện cho người ngoài thấy mình bị †ổn thất nghiêm trọng, sau đó chờ những gia tộc thế lực có âm mưu gây rối với Hoàng tộc à?”

 

Thượng Quan Nhu gật đầu: “Thật ra mấy gia tộc hàng đầu trong Hoàng thành Thượng Quan đều nhòm ngó Hoàng tộc từ lâu, cho dù họ không bằng nhà họ Lý nhưng cũng sẽ chẳng kém hơn bao nhiêu”.

 

“Nếu để cho họ biết Hoàng tộc và nhà họ Lý đều thiệt hại, hai bên tổn thất rất nghiêm trọng, e rằng rất nhanh sẽ có người không nhịn được, muốn ra tay với Hoàng tộc”.

 

“Chỉ cần có một gia tộc dám ra tay với Hoàng tộc, những gia tộc khác chắc chắn sẽ dồn toàn lực ra tay với Hoàng tộc. Đến lúc đó, chúng ta có thể một lưới bát hết bọn họ”.

 

“Sau này, Hoàng thành Thượng Quan sẽ thật sự trở thành một Hoàng Thành có Hoàng tộc thống lĩnh thực thụ”.

 

Lý Trọng và Lý Giang Hùng hoảng hốt nhìn về phía Thượng Quan Nhu, bọn họ không ngờ được cô ta có dã tâm như vậy.

 

Tuy nói bốn hoàng tộc lớn Chiêu Châu vô cùng phong quang, có vẻ như mỗi Hoàng tộc đều năm giữ Hoàng Thành của mình trong tay, nhưng trên thực tế chỉ có người của Hoàng tộc mới biết thế lực trong bất kỳ một Hoàng thành nào đều không đơn giản như vẻ bề ngoài.

 

Chỉ cần là gia tộc thế lực có thể định cư trong Hoàng Thành đồng thời phát triển trở thành chư hầu một phương, làm sao có thể là gia tộc nhỏ được?

 

Có thể nói trong Hoàng Thành ngoài Hoàng tộc còn có rất nhiều gia tộc hàng đầu gân như có thể sánh ngang với bọn họ. Cho dù là Hoàng tộc cũng không dám tùy tiện ra tay với những gia tộc này.

 

Hoàng tộc được truyền thừa mấy trăm năm, các gia tộc kia không muốn chiếm lấy sao?

 

“Tốt!”

 

Thượng Quan Hoàng trầm ngâm suy nghĩ một lúc, hai mắt híp lại và nói với vẻ nghiêm giọng: “Cứ vậy đi, chúng ta sẽ mượn cơ hội lần này làm một đợt thanh tẩy lớn đối với Hoàng thành Thượng Quan!”

 

“Nhu Nhu, công việc cụ thể sẽ giao cho cháu chịu trách nhiệm!”

 

Thượng Quan Hoàng nói vậy làm Lý Trọng và Lý Giang Hùng càng chấn động hơn.

 

Với thế mạnh của Hoàng tộc, bây giờ lại thêm một nhà họ Lý, càng chưa nói tới phía sau bọn họ có một Dương Thanh trấn giữ.

 

Một khi những gia tộc thế lực khác dám có ý đồ với Hoàng tộc, tất nhiên sẽ bị Hoàng tộc liên thủ với nhà họ Lý tiêu diệt.

 

Không ngờ Thượng Quan Hoàng giao cho Thượng Quan Nhu chịu trách nhiệm về chuyện lớn như vậy, rõ ràng là tặng không công lớn cho cô ta.

 

Có thể tưởng tượng được sau khi Hoàng tộc trấn áp các gia tộc thế lực trong Hoàng Thành, Thượng Quan Nhu sẽ là công thần lớn nhất của cả Hoàng tộc. Đây là Thượng Quan Hoàng muốn chuẩn bị cho Thượng Quan Nhu tiếp nhận Hoàng vị.

 

“Vâng, ông nội!”

 

Thượng Quan Nhu nghiêm túc trả lời nhưng trong lòng vấn hơi kích động.
 
Chương 2371


Chương 2371:

 

Ban đầu, cô ta không có hứng thú gì với vị trí Hoàng Chủ. Nhưng sau khi cô ta biết tới sự mạnh mẽ của Dương Thanh mới ý thức được mình cần phải nâng cao thực lực và địa vị mới có thể tới gần anh.

 

Dương Thanh đã có thực lực đánh bại cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh. Với cảnh giới võ thuật Thần Cảnh trung kỳ của cô ta, sợ là không có hy vọng đuổi kịp anh trên phương diện võ thuật.

 

Nếu vậy, cô ta chỉ có thể cố gắng nâng cao địa vị của mình.

 

Lý Trọng xúc động, sau đó căn dặn Lý Giang Hùng: “Chuyện tiếp theo sẽ giao cho con. Con phải phối hợp tốt với cô Nhu, trợ giúp Hoàng tộc thống nhất Hoàng Thành!”

 

“Vâng thưa bố!” Lý Giang Hùng vội vàng đáp.

 

Chuyện tiếp theo sẽ do Thượng Quan Nhu và Lý Giang Hùng đi xử lý. Thượng Quan Hoàng dẫn Dương Thanh và Lý Trọng tới một gian phòng khách, tự mình đón tiếp hai người.

 

Chẳng bao lâu, từ trong Hoàng tộc họ Thượng Quan truyền ra một tin tức động trời.

 

“Nhà họ Lý dẫn đầu một đám cao thủ Thần Cảnh phát sinh xung đột với Hoàng tộc họ Thượng Quan, hai bên đã chết và bị thương rất nghiêm trọng. Thượng Quan Hoàng bị thương nặng chưa rõ tình hình. Bây giờ, Thượng Quan Nhu – cháu gái của Thượng Quan Hoàng tạm thời quản lý Hoàng tộc”.

 

“Lý Giang Hùng – ông chủ nhà họ Lý dẫn đầu một đám người bị thương trong gia tộc rời khỏi Hoàng tộc”.

 

“Lý Giang Hùng lên tiếng, sau này bọn họ và Hoàng tộc họ Thượng Quan không đội trời chung, đợi nhà họ Lý hồi phục tất nhiên sẽ bắt Hoàng tộc phải trả giá đắt!”

 

Rất nhiều tiêu đề khoa trương xuất hiện ở trên trang đầu tin tức các tờ báo trong Hoàng thành Thượng Quan.

 

Nhất thời, người trong Hoàng thành Thượng Quan đều kinh ngạc đến ngây người.

 

Không chỉ vậy, ngay cả khi những gia tộc thế lực ở bên ngoài Hoàng thành Thượng Quan biết được tin tức này cũng vô cùng chấn động.

 

Phía trên cổng một trang viên lớn ở Hoàng thành Thượng Quan có treo biển lớn với chữ dát vàng “Nhà Họ Đậu”, mỗi nét bút dường như đều ẩn chứa khí thế võ đạo vô cùng sắc bén.

 

Nhà họ Đậu là một trong ba gia tộc lớn ở Hoàng thành Thượng Quan nổi tiếng không kém gì nhà họ Lý, đã có truyền thừa mấy trăm năm trên mảnh đất này.

 

Cho dù thực lực nhà họ Đậu kém hơn nhưng vẫn có thể nổi tiếng ngang với nhà họ Lý đã đủ chứng minh bọn họ mạnh mẽ không kém hơn nhà họ Lý bao nhiêu.

 

Lúc này, ở một phòng họp trong tòa nhà với phong cách cổ xưa, đám người đứng đầu nhà họ Đậu lần lượt ngồi ở hai bên bàn họp.

 

Người ngồi ở vị trí chủ tọa là một lão già tóc bạc khoảng bảy mươi tuổi, mặc trang phục đời Đường màu đen, đi đôi giày vải giản dị. Trên người lão ta mơ hồ lộ ra khí tức võ thuật ép cho mỗi người ngồi đây đều cảm giác như có ngọn núi lớn đè nặng trên vai.

 

Lão già này không phải là ai khác chính là chủ nhà họ Đậu, Đậu Hầu.

 

“Chäc mọi người đều biết chuyện giữa Hoàng tộc và nhà họ Lý? Bây giờ, các vị giơ tay biểu quyết, ai đồng ý ra tay đối phó với Hoàng tộc bây giờ thì giơ tay!”

 

Đậu Hầu đảo mắt nhìn qua mọi người ở đó rồi chợt nói, đồng thời giơ tay phải lên.

 

Rõ ràng lão ta lựa chọn ra tay với Hoàng tộc.

 

Trong phòng họp tổng cộng có hơn mười người cầm quyền trong nhà họ Đậu. Đậu Hầu vừa nói dứt lời, mười mấy người ở đó gần như cùng giơ tay lên mà không hề do dự.

 

“Tất cả các phiếu đều thông qua, nếu vậy nhà họ Đậu có thể thay thế được Hoàng tộc họ Thượng Quan hay không thì phải trông cậy vào các vị. Nửa giờ sau, tất cả cao thủ Thần Cảnh cùng tới Hoàng tộc Thượng Quan!”

 

Đậu Hầu ra lệnh rất bình tĩnh nhưng mỗi người ở đây dường như đều có thể cảm giác được sự kích động trong lòng lão ta lúc này.

 

“Vâng!”

 

Mọi người đều cao giọng đáp.

 

Không chỉ Đậu Hầu, mỗi người ở đây đều vô cùng kích động.
 
Chương 2372


Chương 2372:

 

Ở Hoàng thành Thượng Quan, nhà họ Đậu chính là một trong ba gia tộc lớn chỉ dưới Hoàng tộc. Bây giờ Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý xảy ra cuộc chiến lớn dẫn tới tử thương vô cùng nghiêm trọng. Phóng tâm mắt ra cả Hoàng thành Thượng Quan chỉ còn lại nhà họ Thái là một trong ba gia tộc lớn miễn cưỡng có tư cách tranh được với nhà họ Đậu.

 

Nhưng nhà họ Thái có thực lực yếu nhất trong ba gia tộc lớn, những năm gần đây đã bị nhà họ Lý và nhà họ Đậu chèn ép đến mức sắp suy sụp.

 

Trong mắt người của nhà họ Lý và nhà họ Đậu, trong ba gia tộc lớn, nhà họ Thái không có tư cách ngang hàng với hai gia tộc lớn khác.

 

Nói cách khác, trong mắt người của nhà họ Đậu bây giờ, Hoàng thành Thượng Quan đã không còn ai là đối thủ của bọn họ.

 

Gần như cùng lúc đó, ở nhà họ Thái, cũng là một trong ba gia tộc lớn.

 

Trong phòng họp của nhà họ Thái, Thái Hiền – chủ gia tộc họ Thái ngồi ở vị trí chủ tọa, phía dưới là người trong gia tộc đã ngồi kín chỗ.

 

Lúc này, trên mặt mỗi người nhà họ Thái đều có vẻ nghiêm trọng.

 

“Chủ gia tộc, chúng ta thật sự phải tham dự Vào cuộc chiến giành Hoàng tộc sao?”

 

Một cụ già nhà họ Thái nghiêm mặt nói: “Thực lực của nhà họ Thái bây giờ không còn mạnh như trước, tuy đây là một cơ hội tốt nhưng còn có nhà họ Đậu, chúng ta không phải là đối thủ của bọn họ”.

 

Đối phương vừa dứt lời, lại có một ông lão đứng dậy nói: “Chủ gia tộc, tôi vẫn mong ông nghĩ lại! Nhà họ Thái bây giờ giấu tài dưỡng sức mới là quan trọng nhất, chúng ta nên bỏ qua cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc đi!”

 

Hai người này đều là nhân vật trưởng bối trong nhà họ Thái, cũng chỉ có bọn họ dám phản bác Thái Hiền như vậy.

 

Hai người vừa dứt lời, những người khác đều duy trì sự im lặng, nhất thời đều nhìn về phía Thái Hiền.

 

Thái Hiền không phải là người kích động. Lão.

 

ta tập hợp cuộc họp khẩn cấp là muốn thương lượng với người trong gia tộc xem có nên tham dự cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc hay không.

 

Bây giờ, hai người có vai vế cao nhất trong nhà họ Thái đều phản đối, lão ta dường như muốn thỏa hiệp.

 

“Tôi biết lo lắng của các vị nhưng biến cố của Hoàng tộc lần này thật sự là cơ hội duy nhất để nhà họ Thái chúng ta tăng cấp”.

 

Thái Hiền nghiêm giọng nói: ‘Nếu bỏ qua cơ hội tốt như vậy, tôi thật sự rất không cam lòng.

 

Nhà họ Thái đã suy yếu quá nhiều, nếu tiếp tục duy trì tình trạng hiện nay thì sợ răng nhà họ Thái huy hoàng sẽ hoàn toàn biến mất vào một ngày nào đó mất”.

 

Nghe Thái Hiền nói vậy, những người khác đều không cam lòng. Nhưng trên nhà họ Thái còn có một nhà họ Đậu mạnh hơn, cho dù bọn họ tham dự cũng không có phần thắng.

 

“Chủ gia tộc, tôi thì lại đồng ý tham dự cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc!”

 

Đúng lúc này, một người trung niên đột nhiên đứng dậy nói.

 

Nhất thời, mọi người đều nhìn người này.

 

Người trung niên bình tính, đôi mắt cơ trí như lóe sáng, nhìn về phía Thái Hiền nói: ‘Chủ gia tộc cũng biết vợ tôi là người của nhà họ Phạm – gia tộc hàng đầu ở Hoàng thành họ Diệp”.

 

“Không nói dối gì chủ gia tộc, ngay trước khi tôi tham dự cuộc họp, bố vợ tôi đã liên lạc với tôi, nói nếu nhà họ Thái muốn tham dự cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc, ông ấy bằng lòng trợ giúp”.

 

“Nhà họ Phạm là một gia tộc hàng đầu trong Hoàng thành họ Diệp, xét về thực lực không kém hơn nhà họ Thái bao nhiêu. Nếu chủ gia tộc bằng lòng, nhà họ Phạm sẵn lòng phái năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tới giúp đỡ nhà họ Thái”.

 

Người trung niên vừa nói xong, ai nấy đều mừng như điên và tràn trề hi vọng.

 

Đội hình năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong như vậy đã có thể tương đương với cả nhà họ Thái.
 
Chương 2373


Chương 2373:

 

“Thái Cường nói thật à? Nhà họ Phạm thật sự có thể phái năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tới giúp sao?”

 

Thái Hiền luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

 

Lão ta biết rõ thực lực của nhà họ Phạm ở Hoàng thành họ Diệp thế nào, bọn họ nhiều nhất chỉ có thể ngang với nhà họ Thái, không ngờ trong một lúc lại có thể phái năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tới, điều này quả thật hơi khó tin.

 

Cho dù là nhà họ Thái cũng chỉ có ba cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.

 

Thái Cường vội vàng gật đầu: ‘Bố vợ tôi đã bảo đảm, nếu chủ gia tộc lo lắng có thể đợi đến khi năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Phạm đến nhà họ Thái rồi hãy quyết định có nên tham dự cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc không”.

 

“Được!”

 

Thái Hiền mừng rỡ, vội nói: “Bây giờ cậu liên hệ với nhà họ Phạm, nói cho bọn họ biết, chỉ cần nhà họ Phạm có thể giúp nhà họ Thái trở thành Hoàng tộc, bọn họ sẽ trở thành gia tộc có ơn với nhà họ Thái, chúng ta chắc chăn sẽ không để bọn họ phải thất vọng!”

 

“Vâng, chủ gia tộc, tôi sẽ liên hệ ngay với bố vợ tôi!” Thái Cường vội nói.

 

Chẳng mấy chốc, Thái Cường đã liên lạc bố vợ của ông ta. Lão ta nói năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong chắc chắn sẽ đến Hoàng thành Thượng Quan trong vòng hai giờ.

 

Không chỉ nhà họ Đậu và nhà họ Thái, các gia tộc có thực lực trong Hoàng thành Thượng Quan đều bắt đầu rục rịch.

 

Ai cũng hiểu Hoàng tộc Thượng Quan sắp bị thay thế, sợ rằng đến khi cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc bắt đầu còn có thể kéo mấy gia tộc hàng đầu xuống, bọn họ cũng có cơ hội tăng cấp.

 

Cho dù bọn họ không có tư cách tham dự cuộc chiến tranh giành Hoàng tộc cũng có cố găng giành lấy tư cách tăng cấp này.

 

Nhất thời, cả Hoàng thành Thượng Quan mơ hồ tràn ngập hơi thở của võ đạo, ai cũng cảm giác được cuồng phong bão tố sắp ập xuống.

 

Cùng lúc đó, trong phòng khách của Hoàng tộc Thượng Quan, Thượng Quan Hoàng đang tự mình tiếp đón Dương Thanh và Lý Trọng. Mà trong Hoàng tộc vẫn bình yên. Tất cả cao thủ Thần Cảnh đều sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

 

Không chỉ vậy, cao thủ Thần Cảnh nhà họ Lý cũng liên tục bí mật lẻn vào Hoàng tộc Thượng Quan, cùng cao thủ Thần Cảnh Hoàng tộc tiếp nhận sự điều động của Thượng Quan Nhu.

 

Ở một bãi đất trống rộng rãi trước hòn giả sơn đầu phía Bắc của Hoàng phủ Thượng Quan.

 

Lúc này, ở đó đông nghịt người, ai nấy đều tràn ngập hơi thở của võ đạo.

 

Dẫn đầu là một đội hơn hai mươi cao thủ Thần Cảnh, trong đó còn có mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.

 

Thượng Quan Nhu mặc trang phục màu đen bó sát người, trong tay cầm hai thanh loan đao đang đứng ở trong đám người dẫn đầu, gương mặt xinh đẹp vô cùng lạnh lùng.

 

Lý Giang Hùng đi tới bên cạnh Thượng Quan Nhu, nói với vẻ nghiêm trọng: “Tôi vừa nhận được tin tức, Đậu Hầu chủ nhà họ Đậu đích thân đang dẫn theo cao thủ hàng đầu của gia tộc đi về phía Hoàng phủ”.

 

“Còn nhà họ Thái đã thông qua cuộc họp của gia tộc quyết định sẽ ra tay với Hoàng tộc cách đây không lâu”.

 

Nghe Lý Giang Hùng nói vậy, Thượng Quan Nhu lập tức nhíu mày: “Nhà họ Thái cũng dám mơ ước tới Hoàng tộc à?”

 

Lý Giang Hùng gật đầu, nghiêm giọng nói: “Thái Cường – chủ nhánh thứ hai của nhà họ Thái có vợ là con gái nhà họ Phạm – gia tộc hàng đầu ở Hoàng thành Diệp. Tôi nghe nói nhà họ Phạm hứa sẽ phái năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tới giúp đỡ nhà họ Thái”.

 

“Năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, đúng là hào phóng thật!”

 

Trong mắt Thượng Quan Nhu lóe lên sát khí, lạnh lùng nói: “Tôi có biết về nhà họ Phạm ở Hoàng thành Diệp. Chỉ nhà họ Phạm không thể lập tức cử đi năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong được”.

 

“Nhà họ Phạm và Hoàng tộc họ Diệp qua lại rất gần, tôi sợ là trong những cao thủ do nhà họ Phạm phái tới có người của Hoàng tộc họ Diệp”.
 
Chương 2374


Chương 2374:

 

“Bây giờ chuyện Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đấu với nhau đã được truyền khắp Chiêu Châu, chắc không chỉ Hoàng tộc họ Diệp, còn có những gia tộc khác cũng âm mưu tới đây chia một chén súp”.

 

“Nếu đã vậy, bất kể là ai dám đến Hoàng phủ Thượng Quan, chúng ta tất nhiên phải khiến chúng có đến mà không thể về!”

 

Lúc này, toàn thân Thượng Quan Nhu phát ra sát khí. Cho dù cô ta chỉ mới tới cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ lại có thể phát huy sức chiến đấu của Thần Cảnh hậu kỳ.

 

Lý Giang Hùng cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo trên người Thượng Quan Nhu thì thâm kinh ngạc. Chắc hẳn tương lai của cô gái này sẽ rộng mở lắm đây, có lẽ sẽ đạt được thành tựu vượt qua cả Thượng Quan Hoàng.

 

“Cô Nhu yên tâm, lần này bất kể là ai dám đến Hoàng phủ Thượng Quan, nhà họ Lý chắc chăn sẽ trợ giúp Hoàng tộc tiêu diệt tất cả kẻ địch tới đây!”

 

Lý Giang Hùng vội vàng tỏ thái độ.

 

Thượng Quan Nhu gật đầu, sau đó đảo mắt nhìn qua mọi người ở đó, cao giọng nói: ‘Hôm nay sẽ là một trận chiến ác liệt nhất mà Hoàng tộc Thượng Quan chúng ta sắp phải đối mặt trong suốt một trăm năm qua, chuyện kế tiếp phải nhờ tới các vị rồi!”

 

“Hoàng tộc tất thăng!”

 

“Hoàng tộc tất thăng!”

 

Hơn một trăm cao thủ Vương Cảnh và Thần Cảnh cùng hô lên, âm thanh vang vọng cả trời đất.

 

Dương Thanh đứng trước cửa sổ sát đất trong phòng khách của Hoàng phủ Thượng Quan, nhìn đám người với khí thế hào hùng phía dưới nói: “Thật không ngờ nội tình Hoàng tộc thâm hậu như thế”.

 

Lúc này, trong hơn một trăm cao thủ phía dưới, chỉ riêng cao thủ Thần Cảnh đã lên tới năm, mươi sáu chục người. Bốn mươi, năm mươi cao thủ Vương Cảnh khác đều là cao thủ bán bộ Thân Cảnh và Vương Cảnh đỉnh phong.

 

Những người có thực lực dưới Vương Cảnh đỉnh phong không có tư cách tham dự vào cuộc chiến này.

 

Nhưng không ngờ trong năm mươi, sáu mươi cao thủ Thần Cảnh này lại có tới hơn hai mươi cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.

 

Đây là chưa tính tới mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đã được thu xếp tới các ngõ ngách trong Hoàng phủ Thượng Quan.

 

Trước đây, Dương Thanh tưởng trong bốn Hoàng tộc lớn Chiêu Châu chỉ có Hoàng Chủ là Thần Cảnh đỉnh phong, nhiều nhất là có thể phát ra thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

 

Cho tới hôm nay anh mới biết mình còn chưa biết sâu về Hoàng tộc.

 

Hoàng tộc Thượng Quan năm giữ thực lực mạnh như vậy, thậm chí một gia tộc hàng đầu trong Hoàng thành Thượng Quan cũng rất mạnh, vậy có lẽ các Hoàng tộc và gia tộc quyền thế hàng đầu trong Hoàng Thành khác cũng không đơn giản.

 

Thượng Quan Hoàng cũng bước tới trước cửa sổ sát đất nhìn đám người đông nghịt phía dưới, cười tự tin nói: ‘Lần này có nhà họ Lý trợ giúp, cho dù Hoàng tộc họ Diệp tự mình đến đây, chúng tôi cũng có thể khiến chúng vĩnh viễn ở lại Hoàng tộc Thượng Quan”.

 

Lý Trọng đã trăm tuổi xúc động nhìn đám người phía dưới.

 

Dựa theo kế hoạch ban đầu, hôm nay nhà họ Lý sẽ thay thế được vị trí của Hoàng tộc Thượng Quan. Nhưng bây giờ, bọn họ lại kề vai chiến đấu cùng Hoàng tộc Thượng Quan.

 

Đương nhiên, lão ta cũng hiểu tất cả những điều này là do người thanh niên này.

 

Dương Thanh dường như cảm nhận được tâm tư của Lý Trọng, đột nhiên quay đầu nhìn lão ta.

 

Thấy Dương Thanh nhìn mình, Lý Trọng không khỏi run lên, vội vàng hỏi: ‘Cậu Thanh, cậu có gì dặn dò ạ?”

 

Dương Thanh đột nhiên hỏi: “Các cao thủ Thần Cảnh của nhà họ Lý đều có thể phát huy thực lực cao hơn võ đạo của mình một cảnh giới, các ông dùng thủ đoạn gì vậy?”

 

Nghe Dương Thanh nói vậy, Thượng Quan Hoàng cũng nhìn về phía Lý Trọng.

 

Thượng Quan Hoàng cũng rất nghi ngờ về vấn đề này.
 
Chương 2375


Chương 2375:

 

Trước đây, khi nhà họ Lý giao đấu với Hoàng tộc Thượng Quan, cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ của bọn họ có thể phát huy thực lực tương với Thần Cảnh trung kỳ, Thần Cảnh trung kỳ có thể phát huy thực lực Thần Cảnh hậu kỳ, thậm chí ngay cả Thần Cảnh hậu kỳ cũng có thể phát huy thực lực Thần Cảnh đỉnh phong.

 

Ba người ở đây đều hiểu thực lực càng mạnh thì khả năng sở hữu thực lực vượt cảnh giới lại càng nhỏ, đặc biệt là đến Thần Cảnh càng khó chiến đấu vượt cảnh giới được. .

 

Nhưng cao thủ nhà họ Lý đều có thể phát huy sức chiến đấu vượt cảnh giới.

 

Lý Trọng im lặng một lát, cuối cùng quyết định nói: “Chuyện này vốn thuộc về cơ mật nhà họ Lý. Nhưng nếu cậu Thanh muốn biết thì tất nhiên tôi sẽ không giấu giếm’.

 

“Ba mươi năm trước, lúc tôi còn là chủ gia tộc họ Lý đã từng đi qua mộ của một cao thủ Siêu Phàm Cảnh và tìm được một quyển sách. Trong đó có ghi lại một phép hô hấp. Dựa vào ứng dụng thành thạo phép hô hấp này, về cơ bản, cao thủ Thần Cảnh đều có thể phát huy được thực lực vượt qua cảnh giới võ thuật của mình một cảnh giới”.

 

“Nhưng phép hô hấp này chỉ có tác dụng với cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh. Trước đây, sau khi tôi phá vỡ rào cản tiến vào Siêu Phàm Cảnh đã phát hiện ra nó không thể nâng cao thực lực cho mình được nữa”.

 

Lý Trọng vừa nói ra lời này, Dương Thanh và Thượng Quan Hoàng đều kinh ngạc.

 

“Không ngờ trên thế gian này còn có cách lợi dụng quy luật hít thở để nâng cao thực lực như vậy”.

 

Thượng Quan Hoàng vô cùng kinh ngạc nói.

 

Lý Trọng lại lắc đầu: “Nói đúng hơn là sau khi cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh dùng phép hô hấp sẽ dần hình thành quy luật hít thở mới, sau đó sức chiến đấu của bọn họ tăng lên một cảnh giới mà không phải chỉ nâng cao thực lực trong thời gian ngắn”.

 

Lần này, Dương Thanh cũng vô cùng chấn động. Anh còn tưởng phép hô hấp mà Lý Trọng nói tới chỉ có thể nâng cao thực lực trong lúc dùng và trong thời gian ngắn, không ngờ lại không phải vậy.

 

“Vậy nói cách khác, chỉ cần là người dưới Siêu Phàm Cảnh dùng phép hô hấp này, thực lực sẽ luôn vượt qua võ đạo của bản thân một cảnh giới à?” Thượng Quan Hoàng hỏi.

 

Lý Trọng gật đầu: “Có người võ đạo xuất chúng thậm chí có thể nâng cao hai cảnh giới”.

 

Lý Trọng nói dứt lời lại rút từ trong người ra một tập viết tay, đưa cho Dương Thanh nói: “Đây.

 

là một bản phụ, cậu Thanh có thể xem thử”.

 

Dương Thanh nhận lấy bản chép tay, chỉ có mấy tờ giấy nhưng nội dung trên đó lại làm anh cực kỳ ngạc nhiên.

 

Có thể nói, đây là một cuốn sách dạy cách điều phối nhịp thở, nội dung vô cùng ngắn gọn, có ghi chú tần suất và số lần hô hấp.

 

Dương Thanh cảm thấy ngạc nhiên là vì sau khi hô hấp theo cách trong sách mấy giây, anh có thể rõ ràng cảm giác được tim đập vững vàng hơn.

 

Thậm chí máu chảy trong cơ thể dường như cũng tăng tốc độ lên.

 

Mà có lẽ nói “dường như” cũng không phải, mà đó là sự thật.

 

Cùng lúc đó, một luồng khí thế mạnh mẽ lan tỏa ra khắp cơ thể Dương Thanh.

 

Tuy không thể giúp cảnh giới tăng thêm một bậc, nhưng Dương Thanh có thể khẳng định khí thế sau khi áp dụng phép hô hấp đã mạnh hơn rất nhiều.

 

Đồng thời, vì liên tục áp dụng cách thở này mà anh cũng cảm nhận được cơn đau đớn như giãng xé cả cơ thể, tựa như mỗi một tế bào đều bị cắt ra, sau đó phân chia thành tế bào mới dồi dào sức sống hơn.

 

“Thực lực càng mạnh thì khi sử dụng phép hô hấp này sẽ càng thấy đau, dừng lại thì không đau nữa’.

 

Có lẽ Lý Trọng nhận ra Dương Thanh đang thấy đau nên giải thích: “Nhưng làm quen dần rồi thì cảm giác đau cũng biến mất thôi”.

 

Thượng Quan Hoàng không được đọc cuốn sách chép tay nhưng cũng cảm thấy chấn động.

 

Lão ta nhận thấy được sự thay đổi của Dương Thanh, anh đã mạnh hơn trước.

 

Dương Thanh không dừng lại mà tiếp tục hít thở theo cách trên sách.
 
Chương 2376


Chương 2376:

 

Lúc này đây, mỗi một vị trí trong cơ thể anh đều đang chịu cảm giác giày vò đến tận cùng, nhưng từ khi vượt qua tác dụng phụ do liều thuốc hoàn mỹ mang đến, chút nhức nhối này vẫn còn nằm trong phạm vi có thể chịu đựng.

 

Từng giây từng phút trôi qua, hết phút thứ năm, Dương Thanh mới khôi phục nhịp thở cũ.

 

Ngay thời điểm dừng áp dụng phép hô hấp kia lại, cơn đau trong cơ thể cũng nháy mắt tan biến.

 

Lòng Dương Thanh cực kỳ chấn động, mãi mà vẫn chưa thể lấy lại tinh thần.

 

Đây là lần đầu tiên anh gặp và nghe được cách-hít thở nào huyền diệu như vậy.

 

Thật ra, lời giải thích của Lý Trọng chưa được đầy đủ. Phép hô hấp này cũng có tác dụng rất lớn đối với cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

 

Tuy không thể giúp thực lực tăng tiến một bậc, việc trải nghiệm và vượt qua cảm giác giằng xé đó trên thực tế cũng là một loại huấn luyện cho cơ thể.

 

Lý Trọng nói sau khi quen với cách thở mới thì sẽ không thấy đau nữa, là vì khi đó người sử dụng đã không còn mới lạ với huấn luyện, do đó cơn đau cũng biến mất.

 

Hay nói chính xác hơn, đây là phương pháp.

 

rèn luyện thân thể cơ bản nhất.

 

Trong quá trình cảnh giới tăng lên, độ mạnh thân xác của người luyện võ sẽ được tăng cường, dùng thêm phép hô hấp này sẽ giúp cơ thể đột phá đến cảnh giới cao hơn trước, vì vậy mới làm cho người ta có cảm giác thực lực đã tăng trưởng.

 

Có điều Dương Thanh cho rằng Lý Trọng không nói thật, hản là cuốn sách chép tay này chỉ là một phần, còn phần quan trọng nhất thì lão ta không nói cho anh biết.

 

Lý Trọng là chủ gia tộc tiền nhiệm của nhà họ Lý nhưng lại không phải thiên tài võ thuật gì. Vào ba mươi năm trước, lão ta chỉ là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng cảnh giới của ông lão bảy mươi tuổi này lại không ngừng đột phá trong vẻn vẹn ba mươi năm, đến sau khi được một trăm tuổi thì bước vào Siêu Phàm Tứ Cảnh.

 

Có lẽ nhìn khắp Chiêu Châu cũng không mấy người có tốc độ tăng tiến thực lực kinh khủng như vậy.

 

Hơn nữa, trong ba mươi năm đó, Lý Trọng luôn ở trong một căn phòng bí mật của nhà họ Lý để tu luyện. Rõ ràng là trong mộ của cao thủ Siêu Phàm Cảnh lúc ấy có thứ tốt gì đó nên lão ta mới một mực bế quan tu luyện trong ấy.

 

Bản sao chép tay hướng dẫn cách hít thở này có lẽ chỉ là một phần lấy được từ trong mộ và đang được các cao thủ của nhà họ Lý sử dụng, Lý Trọng biết không lừa được Dương Thanh nên mới lấy ra.

 

“Cậu Thanh, cậu không sao chứ?”

 

Lão ta tỏ ra lo lắng.

 

Dương Thanh suy ngẫm nhìn Lý Trọng mấy giây, nói một cách ẩn ý: ‘Lợi dụng phép hô hấp này để cảnh giới đi từ Thần Cảnh đỉnh phong lên đến Siêu Phàm Tứ Cảnh chỉ trong ba mươi năm, tiền bối cũng là thiên tài võ thuật đấy”.

 

Người lão ta run lên, nét mặt hơi gượng gạo: “Cậu Thanh khen quá lời rồi!”

 

Không biết do gặp ảo giác hay là Dương Thanh đã đoán ra được gì, Lý Trọng bỗng có chút hoảng loạn.

 

Thượng Quan Hoàng thì không nhận ra có gì khác thường, vẫn chưa hết ngạc nhiên vì phép hô hấp này, nhìn Dương Thanh với vẻ mặt đây mong đợi.

 

Không làm Thượng Quan Hoàng thất vọng, anh ném bản chép tay cho lão ta rồi nói: ‘Hoàng Chủ làm thử xem, có lẽ cũng giúp ích cho ông đấy. Sau khi giải quyết xong xuôi chuyện hôm nay, ông có thể chọn ra những người đáng tin cậy trong Hoàng tộc của mình để tu luyện phép hô hấp này”.

 

“Cảm ơn cậu Thanh!”, Thượng Quan Hoàng vội vàng cảm ơn.

 

Thấy Dương Thanh tự ý đưa bản chép tay cho lão ta như thế, tuy trong lòng hơi nhức nhối nhưng Lý Trọng không dám phản bác quyết định của anh, chỉ biết cười nói: “Sau này nếu có chỗ nào không hiểu, Hoàng Chủ cứ việc tìm tôi”.

 

“Vậy thì cảm ơn tiền bối nhé!”

 

Thế rồi Thượng Quan Hoàng áp dụng phép hô hấp, khí thế võ đạo lập tức tăng vọt.
 
Chương 2377


Chương 2377:

 

Ban đầu đang ở bán bộ Siêu Phàm Cảnh, sau khi lão ta sử dụng phép hô hấp thì khí thế đã gần như sánh bằng cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh.

 

“Tuyệt! Tuyệt! Thật sự là quá tuyệt vời!”

 

Trên mặt Thượng Quan Hoàng đầy vẻ kích động: “Tôi chưa từng nghe nói trên đời còn có phép hô hấp nào thần kỳ như thế. Nếu người trong Hoàng tộc có thể dùng nó thì thực lực tổng thể sẽ nhanh chóng tăng tiến đáng kể’.

 

Giữa lúc đó, mấy chục hơi thở võ đạo khủng bố thình lình đáp xuống Hoàng phủ Thượng Quan.

 

Vừa rồi Thượng Quan Hoàng còn cực kỳ kích động, lúc này nụ cười tắt lịm, nét mặt hết sức âm trâm: “Cuối cùng cũng tới rồi sao?”

 

Vô số chiếc ô tô quý giá lần lượt tiến vào Hoàng phủ.

 

“Nơi này cấm người không phận sự, bất kì ai cũng không được phép tự ý xông vào!”

 

Lính canh gác ở ngoài cửa trang nghiêm nói.

 

Tuy nhiên, người nọ vừa dứt lời thì một cao.

 

thủ Thần Cảnh lao vọt tới, đánh bay hắn chỉ bằng một đòn, lạnh giọng nói: “Hôm nay, nhà họ Đậu tôi cứ xông vào Hoàng phủ đấy!”

 

Mấy chục chiếc xe ngang ngược xông vào trong.

 

Đậu Hầu, chủ gia tộc họ Đậu, đang ngồi trên một chiếc xe hơi, kích động nói: ‘Không ngờ cũng có lúc nhà họ Đậu ta có thể thay thế Hoàng tộc.

 

Sau hôm nay, Hoàng thành Thượng Quan sẽ được đổi lại thành Hoàng thành Đậu, nhà họ Đậu được vào Hoàng cung ở, tất cả mọi thứ ở đó sẽ đều thuộc về nhà họ Đậu!”

 

Không lâu sau, đoàn xe trót lọt đi tới cửa Hoàng cung của Thượng Quan Hoàng. Đậu Hầu xuống xe, mấy chục cao thủ Thần Cảnh sát sao theo sau.

 

“Đậu Hầu, ông thật là to gan, dám tự ý xông vào Hoàng phủ Thượng Quan!”

 

Thượng Quan Tử Khiêm – bố của Thượng Quan Nhu, vẫn còn đang mặc bộ trang phục trong trận chiến ác liệt với nhà họ Lý. Toàn thân ông ta toàn là máu, trông nhếch nhác vô cùng.

 

Sau lưng Thượng Quan Tử Khiêm chỉ có hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ thoạt nhìn đã bị thương nặng, còn những người khác đều chỉ có thực lực dưới Thần Cảnh hậu kỳ.

 

Đội hình thế này chẳng thế nào đối đầu với nhà họ Đậu được.

 

Đậu Hầu cười khẩy: “Thượng Quan Tử Khiêm, nghe nói đám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong trong Hoàng tộc của cậu đều chết sạch rồi đúng không? Mà chắc nếu còn sống thì cũng đều bị thương nặng, vô dụng hết rồi nhỉ?”

 

Nét mặt lão ta cực kỳ ngông nghênh, hoàn toàn không xem Thượng Quan Tử Khiêm ra gì.

 

Tuy Đậu Hầu là chủ gia tộc họ Đậu, nhưng mỗi lúc gặp Thượng Quan Tử Khiêm lão ta đều khom người chào đón, thái độ hết sức khúm núm.

 

Dù thế nào thì Thượng Quan Tử Khiêm cũng là một trong các Hoàng tử của Hoàng tộc Thượng Quan, nhưng bây giờ Đậu Hầu chỉ xem ông ta như cá năm trên thớt.

 

Thượng Quan Tử Khiêm tức khắc nổi đóa: “Đậu Hầu, ông thật láo xược, dám sỉ nhục các cao thủ của Hoàng tộc tôi!”

 

Nét mặt của những người bị thương đang đứng sau lưng ông ta vô cùng đau đớn, ánh mắt khi nhìn Đậu Hầu tràn trề sát ý.

 

Chẳng qua đám cao thủ của nhà họ Đậu chẳng để họ vào mắt.

 

Đối với họ, ngày hôm nay, Hoàng tộc Thượng Quan sẽ bị nhà họ Đậu cướp mất địa vị. Và từ nay về sau, nhà họ Đậu chính là Hoàng tộc.

 

Đậu Hầu khinh khỉnh liếc mắt nhìn Thượng Quan Tử Khiêm, hung hăng đe dọa: “Thượng Quan Tử Khiêm, đừng nói nhảm nữa, cậu cũng hiểu vì sao chúng tôi tới đây mà”.

 

“Ngoan ngoãn đầu hàng nhà họ Đậu đi, thế thì sau này nhà họ Thượng Quan còn được đặt chân trong Hoàng thành, nếu không thì ngày này năm sau chính là ngày giỗ của mấy người!”

 

Lão ta dọa dẫm.
 
Chương 2378


Chương 2378:

 

Từ khi lên đường đến Hoàng phủ Thượng Quan, Đậu Hầu đã không còn đường lui. Hoặc là thành công thay thế Hoàng tộc, hoặc là bị Hoàng tộc giết chết.

 

Giờ đây, đã tới Hoàng phủ Thượng Quan, đương nhiên lão ta sẽ không cho phép mình chùn bước.

 

Dáng vẻ ngang ngược của Đậu Hầu khiến cho các cao thủ nhà họ Đậu còn hơi e dè lấy lại bình tĩnh, bắt đầu trông mong vào tương lai.

 

Ai nấy đều cảm thấy máu trong người như đang sôi trào.

 

“Năm mơt”

 

Thượng Quan Tử Khiêm nghiến răng nghiến lợi quát.

 

Dù biết rõ Hoàng tộc đã bố trí xong mọi thứ, có thể tàn sát bọn nhà họ Đậu này bất cứ lúc nào, nhưng việc bị Đậu Hầu lên mặt như thế vẫn khiến ông ta cực kỳ tức giận.

 

“Thượng Quan Tử Khiêm, cậu chưa đủ tư cách để nói chuyện với tôi đâu, bảo Thượng Quan Hoàng, bố của cậu ra đây đi!”

 

Đậu Hầu ngạo mạn nói.

 

Câu nói này được hơi thở võ đạo kinh người mang đi, vang vọng khắp Hoàng phủ Thượng Quan.

 

Cảnh giới võ thuật của Đậu Hầu vậy mà đã đạt đến bán bộ Siêu Phàm Cảnh, điều này làm cho đám cao thủ trong Hoàng tộc Thượng Quan đều bàng hoàng.

 

Trong ngày thường, người đứng đầu của những gia tộc quyền quý trong Hoàng thành Thượng Quan đều giả vờ như chỉ có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong, thậm chí là Thần Cảnh hậu kỳ.

 

Hiện giờ, Hoàng tộc Thượng Quan đang trong cảnh nguy nan thì những kẻ này lại đồng loạt thể hiện ra thực lực thật sự của mình.

 

Sắc mặt của Thượng Quan Tử Khiêm cực kỳ khó coi. Bản thân ông ta chỉ có thực lực Thần Cảnh hậu kỳ, khí thế võ đạo cảm nhận được khi đối mặt với Đậu Hầu gần như sắp đè bẹp người ông ta xuống đất.

 

“Ông chưa đủ tư cách để gặp phụ hoàng của tôi đâu!”

 

Thượng Quan Tử Khiêm cần răng nói.

 

“Hừ”“

 

Đậu Hầu sẵng giọng quát: “Nếu ông ta không chịu ra thì tôi sẽ giết cậu trước. Để xem cái chết của cậu có bắt ông ta đi ra được không”.

 

Dứt lời, lão ta vung tay lên, ra lệnh: “Giết!”

 

Mệnh lệnh của Đậu Hầu vừa vang lên thì mấy cao thủ Thần Cảnh đồng loạt xông về phía Thượng Quan Tử Khiêm.

 

“Xông lên!”

 

Ông ta hét lớn, dẫn đầu lao tới chỗ các cao thủ của nhà họ Đậu.

 

Người đi đầu là một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, ông ta tấn công Thượng Quan Tử Khiêm không do dự.

 

Kẻ thù gặp nhau, ai gan hơn thì thắng!

 

Thượng Quan Tử Khiêm không hề nao núng, bùng nổ khí thế của cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ.

 

Trong nháy mắt, ông ta lao thẳng tới trước người tên cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ kia, đá chân.

 

“Bốp!”

 

Hai người gần như ra chiêu cùng một lúc. Lấy nơi va chạm của hai chân làm trung tâm, một tràng khí thế võ đạo khủng bố lan ra xung quanh.

 

Vẻ mặt Thượng Quan Tử Khiêm nặng nề. Ông †a là Hoàng tử của Hoàng tộc họ Thượng Quan, †uy thiên phú không cao như Thượng Quan Nhu nhưng cũng là mạnh nhất trong số các Hoàng tử đồng lứa.
 
Chương 2379


Chương 2379:

 

Thế mà lúc này, sau khi chạm trán với cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ của nhà họ Đậu, ông ta lại có cảm giác như bị áp đảo.

 

Rõ ràng là đối phương mạnh hơn.

 

“Hoàng tử Thượng Quan Tử Khiêm, lẽ nào thực lực của ông chỉ có vậy?”

 

Người của nhà họ Đậu nhếch mép, hiện ra một đường cong đầy trào phúng.

 

Dứt lời, khí thế trên người ông ta đột nhiên tăng cao, chân kia của ông ta như lò xo mạnh mẽ tấn công về phía Thượng Quan Tử Khiêm.

 

Sắc mặt Thượng Quan Tử Khiêm nháy mắt thay đổi, vội vã ra chiêu.

 

“Bành bành bành!”

 

Cuộc chiến của hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ làm cho cả Hoàng phủ như bị nhấn chìm trong khí thế võ đạo đáng sợ.

 

Thượng Quan Tử Khiêm không dám lơi lỏng, mỗi một chiêu đều dùng hết sức lực để công kích.

 

Việc giao chiến với người có thực lực chỉ nhỉnh hơn mình một chút sẽ giúp ích cho ông ta rất nhiều.

 

Các cao thủ trong Hoàng tộc cũng đang bùng nổ thực lực mạnh nhất của mình để giao đấu với người bên nhà họ Đậu.

 

Dường như Đậu Hầu không hề sốt ruột, chỉ đứng ở cách đó không xa thích thú nhìn Thượng Quan Tử Khiêm đang chiến đấu quyết liệt.

 

“Hoàng tử có thiên phú võ thuật bậc nhất Hoàng tộc Thượng Quan có vẻ cũng không tệ.

 

Đậu Chấn Hoa đã giậm chân ở Thần Cảnh hậu kỳ được mười năm, chỉ còn một bước nữa là đến Thần Cảnh đỉnh phong”.

 

“Nghe nói Thượng Quan Tử Khiêm chỉ mất nửa năm để đột phá đến Thần Cảnh hậu kỳ nhỉ?”

 

Đậu Hầu cười híp mắt, nói: “Có thể bộc phát ra sức chiến đấu này, đúng là tuyệt vời”.

 

“Cơ mà, có vẻ thực lực như Thượng Quan Tử Khiêm đã là mạnh nhất trong Hoàng tộc Thượng Quan rồi đúng không?”

 

Theo cái nhìn của lão ta, các cao thủ ở cấp bậc Thần Cảnh đỉnh phong trong trận chiến giữa Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đã bị giết hoặc bị thương nặng, không còn sức để chiến đấu thêm nữa.

 

Nói cách khác, Đậu Hầu cho rằng tu vi Thần Cảnh hậu kỳ đã là mạnh nhất trong Hoàng tộc Thượng Quan.

 

Nếu thám tử của nhà họ Đậu ẩn náu ở Hoàng tộc Thượng Quan không chính mắt nhìn thấy các cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của hai gia tộc kia đều đã chết, lão ta sẽ không mạo hiểm mang các cao thủ hàng đầu trong gia tộc đến đây.

 

Không chỉ Đậu Hầu, có lẽ ngay cả người của hai phe Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đều không ngờ cuộc chiến đó sẽ khiến nhiều cao thủ của mình chết như vậy, giờ lại phải hợp tác với nhau.

 

Cùng lúc đó, tại căn nhà sâu nhất phía Bắc trong vườn sau của Hoàng phủ, hơn một trăm cao thủ của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đều cực kỳ phẫn nộ, cố gắng ghìm cơn giận của mình xuống.

 

Bọn họ đã nhìn thấy mọi thứ xảy ra ở lối ra vào Hoàng phủ thông qua tivi cỡ lớn. Sự ngạo mạn của Đậu Hầu làm cho ai cũng như sắp bùng nổ.

 

“Cô Nhu, giờ đã đến lúc hành động rồi chứ?”

 

Lý Giang Hùng ngẩng đầu nhìn Thượng Quan Tử Khiêm nấy giờ luôn bị áp chế trong tivi, hỏi Thượng Quan Nhu.

 

Thượng Quan Nhu nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, thản nhiên nói: “Tạm thời vẫn chưa đến thời cơ thu lưới. Có lẽ người của nhà họ Thái sắp đến rồi”.

 

“Cái tôi muốn là, tóm gọn chỉ trong một lần thu lưới!”

 

Trên gương mặt diễm lệ của cô ta đầy vẻ tàn nhân.

 

Nếu bây giờ bại lộ căn cơ của Hoàng tộc Thượng Quan, nhà họ Thái mà hay tin thì chắc chăn sẽ không dám đến Hoàng phủ nữa. Phải chờ đến lúc cả đám kéo đến, đó mới là thời cơ thu lưới tốt nhất.
 
Chương 2380


Chương 2380:

 

Thấy Thượng Quan Nhu cứng rắn như thế, lòng Lý Giang Hùng run lên. Khi nhìn thấy Thượng Quan Tử Khiêm bị cao thủ nhà họ Đậu chèn ép, ngay cả bản thân ông ta cũng không chịu nổi.

 

Thế mà Thượng Quan Nhu vẫn có thể chịu đựng, kiên trì muốn chờ nhà họ Thái đến và vạch trần ham muốn thay thế Hoàng tộc của họ rồi mới thu lưới.

 

“Vậy thì để tôi ra đó bảo vệ Tam hoàng tử”.

 

Lý Giang Hùng nói xong, thấy Thượng Quan Nhu gật đầu mới đi.

 

Ông ta là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, lại còn được Lý Trọng truyền thụ phép hô hấp nên người có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh bình thường không phải đối thủ của ông ta.

 

Nếu Thượng Quan Tử Khiêm gặp tình huống nguy cấp, chỉ cần giúp giữ được mạng là không còn vấn đề gì nữa.

 

Cùng lúc đó, trong phòng tiếp khách, Lý Trọng ẩn ý nhìn về phía Thượng Quan Nhu rồi đưa mắt sang Thượng Quan Hoàng, lên tiếng: “Hoàng Chủ, ông đã tìm được một người thừa kế vô cùng ưu tú cho Hoàng tộc của mình rồi đấy. Sau hôm nay, Hoàng tộc Thượng Quan sẽ còn huy hoàng đến trăm năm nữa”.

 

Người có địa vị như Lý Trọng mà vẫn nói ra những lời như vậy, đây chính là sự đánh giá vô cùng cao cho Thượng Quan Nhu.

 

Thượng Quan Hoàng sảng khoái cười, hài lòng nhìn Thượng Quan Nhu rồi đáp: “Chỉ là không biết con bé chịu ở Hoàng tộc bao lâu”.

 

Thượng Quan Nhu vừa bước qua tuổi ba mươi mà đã là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ. Với thiên phú xuất chúng ấy, chắc chắn cô ta sẽ đột phá vào Siêu Phàm Cảnh trước năm bốn mươi tuổi.

 

Một khi đột phá đến cảnh giới ấy, có lẽ Thượng Quan Nhu sẽ không tiếp tục ở lại Hoàng tộc nữa.

 

Thượng Quan Hoàng đưa mắt về phía Dương Thanh, chợt nghĩ rằng nếu Thượng Quan Nhu có thể luôn đi theo anh thì có phải tương lai của Hoàng tộc sẽ xán lạn hơn không?

 

“Cậu Thanh, tôi có một yêu cầu hơi quá phận. Mong cậu hãy nhận Thượng Quan Nhu làm đồ đệ”.

 

Lão ta đột nhiên nói, ánh mắt đầy chờ mong.

 

Lý Trọng giật mình. Bản thân Thượng Quan Nhu đã đủ xuất sắc rồi, nếu còn được Dương Thanh nhận làm đồ đệ thì chẳng phải sau này sẽ càng mạnh hơn sao?

 

Nét mặt của Dương Thanh vẫn bình tĩnh, hờ hững liếc mắt nhìn Thượng Quan Hoàng rồi đáp: “Thượng Quan Nhu rất thích hợp để trở thành Hoàng Chủ”.

 

Tuy không nói thẳng ra nhưng ý trong câu đã rõ.

 

Thượng Quan Hoàng cảm thấy thất vọng nhưng vẫn cảm kích nói: “Cảm ơn cậu Thanh!”

 

Một bên khác, cuộc chiến giữa Thượng Quan Tử Khiêm và cao thủ nhà họ Đậu đã đến hồi kết thúc.

 

Dù thực lực mạnh đến đâu, cuộc chiến kéo dài càng lâu thì thể lực sẽ tiêu hao càng lớn.

 

“Thượng Quan Tử Khiêm, trận chiến này nên kết thúc rồi!”

 

Ánh mắt của cao thủ của nhà họ Đậu trầm xuống, giọng lạnh ngắt.

 

Thượng Quan Tử Khiêm lau vết máu ở khóe miệng, đằng đằng sát khí nhìn người kia: “Đúng là nên kết thúc rồi!”

 

Dứt lời, khí thế võ đạo của ông ta đột nhiên tăng đến mức độ cao nhất.

 

Lúc này chính là trạng thái mạnh nhất của Thượng Quan Tử Khiêm.

 

Ông ta không còn cách nào khác, đành phải dốc hết sức để có thể đánh bại cao thủ nhà họ Đậu.

 

“Hoàng phủ náo nhiệt ghê nhỉ!”

 

Đang lúc hai người sắp bùng nổ đòn tấn công mạnh nhất thì chợt có một giọng nói mang theo ý cười vang lên.

 

Mọi ánh nhìn tức thì đồng loạt hướng về lối ra vào của Hoàng phủ, nơi đó có mười mấy người đang lần lượt đi vào.
 
Chương 2381


Chương 2381:

 

Điều làm bọn họ ngạc nhiên là trong đoàn người này lại có tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, mười mấy người dưới Thần Cảnh đỉnh phong và trên Thần Cảnh sơ kỳ.

 

Thực lực của đội ngũ này mạnh hơn nhà họ Đậu rất nhiều.

 

Ở nhà họ Đậu chỉ có mỗi mình Đậu Hầu là đã đột phá vào bán bộ Siêu Phàm Cảnh, sau đó là năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, còn lại đều ở dưới cảnh giới này.

 

Đôi mắt Thượng Quan Tử Khiêm lập lòe ánh sáng. Thật ra, sở dĩ ông ta dẫn người ngăn cản ở lối ra vào của Hoàng phủ là để kéo dài thời gian, tối thiểu phải cầm cự được đến lúc người của nhà họ Đậu và nhà họ Thái cùng chạm mặt nhau.

 

Cuối cùng cũng chờ được đến giây phút này.

 

Trong Hoàng thành Thượng Quan, nhà họ Lý thì đã giải quyết xong, còn lại nhà họ Đậu và nhà họ Thái. Chỉ cần xử lý luôn cả hai gia tộc này thì mối nguy cơ của Hoàng tộc sẽ hoàn toàn biến mất.

 

Đậu Hầu nhìn đoàn người kia, nét mặt sa sầm thấy rõ, nhìn chằm chằm lão già cầm đầu, trầm giọng nói: “Chủ gia tộc họ Thái, ông tính nhúng tay vào ân oán giữa Hoàng tộc và nhà họ Đậu tôi à?”

 

“Ha ha!”

 

Chủ gia tộc họ Thái, Thái Hiền, thản nhiên cười: “Chủ gia tộc họ Đậu nói thế cũng hơi buồn cười đấy, nhà họ Đậu với Hoàng tộc thì có ân oán gì?”

 

“Hơn nữa, nhà họ Thái tôi đến Hoàng phủ thì có dính dáng gì với chủ gia tộc họ Đậu?”

 

“Chẳng lẽ vì gia tộc ông tới Hoàng phủ nên những người khác không thể tới nữa?”

 

Tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong sau lưng Thái Hiền mắt lom lom nhìn Đậu Hầu.

 

Chỉ cần Thái Hiền ra lệnh, họ sẽ lập tức giết Đậu Hầu.

 

Một khi lão ta chết thì nhà họ Đậu sẽ không còn sức uy hiếp nào nữa.

 

Sắc mặt Đậu Hầu hết sức âm trầm. Hôm nay lão ta dẫn người tới Hoàng phủ, không nghĩ rằng nhà họ Thái cũng dám thò chân vào, đã thế còn trong thời khắc quan trọng thế này.

 

Trước giờ Đậu Hầu đều không xem nhà họ Thái như một đối thủ đáng gờm, thậm chí họ còn không đủ tư cách để đứng cùng một hàng với nhà họ Lý và nhà họ Đậu.

 

Thế mà giờ đây, gia tộc mà lão ta khinh thường ấy lại xuất hiện tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.

 

Chính xác hơn phải là chín người, Thái Hiền cũng có thực lực đấy.

 

Tuy nhiên, có thể khẳng định là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong như Thái Hiền mạnh hơn so với những người có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong thông thường.

 

Một khi hai bên khai chiến, bất kể bên nào thắng lợi thì sức mạnh cũng sụt giảm nghiêm trọng.

 

Bởi vậy mới nói, không đến lúc bất đắc dĩ, không ai muốn liều mạng với nhau cả.

 

“Chủ gia tộc họ Thái nói quá lời, nếu nhà họ Thái muốn tới Hoàng tộc thì chúng tôi cũng không có lý do gì để cản trở”.

 

Đậu Hầu đột nhiên sảng khoái cười to, nói với Thái Hiền: “Có một số việc có thể thương lượng với nhau mà”.

 

“Ha ha!”

 

Thái Hiền cũng cười phá lên: “Vậy thì chúng ta bắt đầu chứ?”

 

“Được thôi!”

 

Đậu Hầu vui vẻ đồng ý, nhìn các cao thủ của nhà họ Đậu, ra lệnh: “Tất cả đứng chờ tại chỗ!”

 

Đậu Hầu và Thái Hiền đi sang một bên.

 

Sau khi chắc chắn không có người thứ ba nghe thấy, Đậu Hầu mới lạnh lùng nói: “Chủ gia tộc họ Thái, ông dẫn người tới đây cũng vì cuộc chiến tranh quyền Hoàng tộc chứ gì?”
 
Chương 2382


Chương 2382:

 

Đương nhiên Thái Hiền sẽ không phủ nhận, cười lạnh: “Không sai, hôm nay chúng tôi tới đây là để nắm Hoàng tộc trong tay”.

 

“Không lừa ông làm gì, nhà họ Phạm ở Hoàng thành Diệp đã kết thông gia với nhà họ Thái tôi rồi, hai bên đang trông chừng lẫn nhau”.

 

“Vì có nhà họ Phạm giúp đỡ nên tôi mới dẫn dắt cao thủ trong gia tộc tới đây”.

 

“Tôi sẽ không yêu cầu chủ gia tộc họ Đậu rút quân đâu. Hai gia tộc chúng ta hợp tác, tiêu diệt Hoàng tộc rồi cùng nhau nắm quyền Hoàng thành, nhà họ Đậu ở phía Bắc, nhà họ Thái ở phía Nam”.

 

“Sau này, nhà họ Thái sẽ quản lý phía Nam Hoàng thành, còn nhà họ Đậu sẽ quản lý phía Bắc Hoàng thành. Thấy sao?”

 

Nếu không thể khai chiến thì chỉ đành chia đôi Hoàng thành với nhà họ Đậu.

 

Nét mặt của Đậu Hầu không tốt lắm. Với sức mạnh của nhà họ Đậu thì nắm giữ toàn bộ Hoàng thành là không thành vấn đề, ai ngờ giữa đường nhà họ Thái lại nhảy ra.

 

“Chủ gia tộc họ Thái, hình như ông hơi tham rồi đấy?”

 

Giọng của Đậu Hầu dần lạnh đi, đôi mắt khi nhìn Thái Hiền mập mờ sát khí.

 

Lão ta là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, trong khi đó Thái Hiền chỉ có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong, không khó để giết.

 

Dường như cảm nhận được sát ý của Đậu Hầu đối với mình, Thái Hiền cười lạnh: “Ông chủ Đậu, ông tuyệt đối đừng cho rằng tôi là người dễ bị ức hiếp. Tôi thừa nhận thực lực của mình không bằng ông, nhưng nếu như bị chèn ép thì cho dù có chết tôi cũng có thể khiến cho ông phải trả giá vô cùng đắt”.

 

Trong giọng nói của Thái Hiền tràn đầy uy hiếp.

 

Điều này khiến cho sát ý trong mắt của Đậu Hầu càng ngày càng đậm, nhưng lão ta cũng biết Thái Hiền không phải chỉ dọa cho vui. Là chủ của một trong ba gia tộc lớn hàng đầu Hoàng thành, nếu như Thái Hiền thật sự chỉ là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong bình thường thì sao có thể trở thành chủ của nhà họ Thái chứ?

 

Nhà họ Thái không phải chỉ có một mình Thái Hiền là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, những cao thủ khác của dòng chính cũng đã đột phá đến cảnh giới đó.

 

Lên đến địa vị như họ thì ai mà không có một chút thủ đoạn để bảo toàn tính mạng chứ?

 

Lúc này, Thái Hiền cũng vô cùng cảnh giác. Mặc dù tự tin rằng Đậu Hầu không dám giết mình, nhưng dù sao thì đây cũng chỉ là suy đoán của lão ta.

 

Không chỉ mỗi Thái Hiền mà vẻ mặt cả tám tên cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Thái cũng đều lạnh lùng, đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

 

“Ha ha!”

 

Im lặng khoảng chừng hai phút đồng hồ thì Đậu Hầu chợt cười to, tươi cười nói: “Ông chủ Thái nói nghiêm trọng quá rồi, sao tôi lại giết ông chứ?”

 

“Hơn nữa, cho dù tôi thật sự muốn giết ông thì có thể giết được sao? Cảnh giới võ thuật của ông chủ Thái cũng cách bán bộ Siêu Phàm Cảnh không còn xa nhỉ?”

 

Thái Hiền âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thản nhiên mỉm cười: “Bây giờ không phải là lúc để bàn luận ai mạnh ai yếu. Ông chủ Đậu, không biết ông có đồng ý với kế hoạch mà tôi đưa ra trước đó hay không?”

 

Sau một lúc im lặng, Đậu Hầu mở miệng nói: “Ông chủ Thái, tôi có một kế hoạch khác nữa, không biết ông có bằng lòng nghe thử một chút không?”

 

“Xin rửa tai lắng nghe!”, Thái Hiền đáp.

 

Bấy giờ Đậu Hầu mới nói ra: “Hoàng thành vốn nên là một khối hoàn chỉnh, nếu như chia nó ra thành Hoàng thành phía Nam và Hoàng thành phía Bắc thì Hoàng thành cũng chỉ tồn tại trên danh nghĩa”.

 

“Không chỉ vậy, e là Hoàng thành cũng sẽ bị những Hoàng tộc khác ngấp nghé. Dựa vào thực lực hiện nay của chúng ta, cho dù là Hoàng tộc nào xâm phạm thì chúng ta cũng không phải là đối thủ”.

 

“Cho nên tôi cho rằng nhất định phải đảm bảo được tính hoàn chỉnh của Hoàng thành”.

 

Nói đến đây, bỗng nhiên Đậu Hầu dừng lại, híp mắt nhìn chằm chằm vào Thái Hiền.

 

Chân mày của Thái Hiền nhíu lại: “Vậy thì ông chủ Đậu cho rằng ai nên thừa kế toàn bộ Hoàng tộc?”
 
Chương 2383


Chương 2383:

 

Đậu Hầu vừa cười vừa nói: “Ông chủ Thái cũng biết rõ bây giờ trong Hoàng thành Thượng Quan chỉ có thực lực của hai gia tộc lớn chúng ta là mạnh nhất, nhưng mà rốt cuộc thì nhà họ Thái cũng không bằng nhà họ Đậu, lẽ ra quyền thừa kế Hoàng tộc nên thuộc về nhà họ Đậu chúng tôi mới phải”.

 

“Đương nhiên tôi cũng có thể hứa với ông chủ Thái, nếu tôi thừa kế vị trí Hoàng Chủ thì sau này nhà họ Thái sẽ là gia tộc đứng đầu ở Hoàng thành, ông và tôi cùng nhau quản lý Hoàng thành, chỉ có điều vị trí Hoàng Chủ thuộc về nhà họ Đậu”.

 

Đối với hai người, Hoàng tộc Thượng Quan của lúc này hoàn toàn không đáng sợ, hai gia tộc lớn cứ đứng ngay cửa Hoàng phủ họ Thượng Quan mà nghênh ngang bàn chuyện làm sao chia cắt Hoàng thành.

 

Nếu như để họ biết được tất cả những chuyện mình đang làm hôm nay đều nằm trong sự khống chế của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý thì sẽ cảm thấy như thế nào?

 

Đương nhiên, vốn dĩ họ cũng không ngờ được rằng Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý đã làm lành với nhau.

 

Dù sao thì họ cũng đã xác nhận được chuyện Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý đã tuyên chiến với nhau, mất đi vài cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.

 

Sao có thể ngờ được trong tình huống cả hai bên đều đã có cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong chết mà vẫn có thể bắt tay với nhau.

 

Họ không ngu ngốc, vì nếu đổi lại là bất cứ gia tộc nào ngang vị trí với gia tộc của họ cũng sẽ không tin trong tình huống này mà Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý còn bằng lòng hợp tác với nhau.

 

Thái Hiền nghe Đậu Hầu nói xong thì sắc mặt có chút khó coi. Dựa theo ý của bản thân lão ta thì muốn chia đều Hoàng thành với nhà họ Đậu, nhưng bây giờ nhà họ Đậu lại muốn nuốt trọn toàn bộ Hoàng thành một mình.

 

Nếu như thật sự để nhà họ Đậu thừa kế Hoàng tộc, vậy đến khi gia tộc này thống lĩnh toàn bộ các gia tộc trong Hoàng thành, họ còn có thể chứa chấp nhà họ Thái sao?

 

“Đậu Hầu, ông tưởng tôi là tên ngốc à? Đợi đến khi nhà họ Đậu thừa kế Hoàng tộc rồi thì Hoàng thành còn có phần của nhà họ Thái chúng tôi sao?”

 

Vẻ mặt của Thái Hiền tối sầm lại, lạnh lùng nói: “Cứ dùng kế hoạch mà tôi đã nói trước đó, nhà họ Đậu quản lý Hoàng thành phía Nam, nhà họ Thái quản lý Hoàng thành phía Bắc đi. Nếu như có một ngày thật sự có thế lực khác dám ngấp nghé Hoàng thành thì chúng ta hoàn toàn có thể kết hợp lại để đương đầu”.

 

“Nhưng nếu để nhà họ Đậu của ông thừa kế Hoàng tộc thì tôi không đồng ý, người nhà họ Thái chúng tôi cũng sẽ không đồng ý!”

 

Lão ta vừa mới nói dứt lời thì tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cùng tiến lên một bước, khí thế mãnh liệt giận dữ hét: “Không đồng ý!”

 

“Không đồng ý!”

 

“Không đồng ý!”

 



 

Trong lúc nhất thời, cả Hoàng phủ họ Thượng Quan đều là tiếng hét giận dữ không đồng ý của cao thủ nhà họ Thái.

 

Nụ cười trên mặt của Đậu Hầu lập tức biến mất, lão ta híp mắt lên tiếng: “Nói vậy là ông chủ Thái dự định tranh đấu với nhà họ Đậu chúng tôi có phải không?”

 

Từ trước đến nay, Đậu Hầu luôn nghĩ nhà họ Thái không có tư cách đứng ngang hàng với nhà họ Lý và nhà họ Đậu. Hiện giờ, nhà họ Lý và Hoàng tộc Thượng Quan đều đã tổn thất nặng nề thì lão ta thấy nhà họ Đậu mới là Hoàng tộc tương lai của Hoàng thành Thượng Quan.

 

Thế nhưng bây giờ, một nhà họ Thái chưa từng được lão ta để trong mắt mà cũng dám tranh giành Hoàng tộc.

 

“Ông chủ Đậu đã cho là như thế thì tùy ông, tôi chỉ có thể nói cho ông biết rằng, một nửa Hoàng thành nhất định phải thuộc về nhà họ Thái chúng tôi!”

 

Thái độ của Thái Hiền vô cùng cứng rắn, dáng vẻ đầy khí thế như thể Đậu Hầu không đồng ý thì cũng phải đồng ý.

 

“Vậy thì tôi cũng chỉ đành tiêu diệt nhà họ Thái trước thôi”.

 

Đậu Hầu vừa nói dứt lời thì có một luồng sát ý kinh khủng lan tỏa ra từ trên người lão ta.
 
Chương 2384


Chương 2384:

 

Cao thủ của nhà họ Đậu cũng lập tức phát ra khí thế võ đạo mạnh mẽ, mặt mũi của ai cũng tràn đầy hung ác nhìn chằm chằm người của nhà họ Thái.

 

Hai mắt Thái Hiền hơi híp lại: “Tôi cũng muốn nhìn xem ông sẽ làm thế nào để tiêu diệt nhà họ Thái chúng tôi!”

 

Thái Hiền vừa nói xong thì bộc phát ra một luồng uy thế mạnh mẽ.

 

Trong phút chốc, vốn dĩ chỉ là cảnh giới võ thuật Thần Cảnh đỉnh phong trực tiếp đột phá lên bán bộ Siêu Phàm Cảnh, bùng nổ khí thế không kém chút nào đối kháng lại với Đậu Hầu.

 

Trong mắt Đậu Hầu lấp lóe ánh sáng, ánh mắt khi nhìn Thái Hiền toát ra sát ý vô cùng mãnh liệt.

 

“Không ngờ cảnh giới võ thuật của ông cũng đã lên đến bậc này. Ông chủ Thái, ông giấu giỏi thật đấy!”

 

Đậu Hầu gần như nghiến răng khi nói ra những lời này.

 

Việc nhà họ Thái làm hôm nay đã khiến cho lão ta rất kinh ngạc.

 

Thái Hiền không chỉ mang đến tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong mà thậm chí thực lực của bản thân cũng đã đột phá lên bán bộ Siêu Phàm Cảnh, đây là một sự uy hiếp rất lớn đối với Đậu Hầu.

 

Nếu như Thái Hiền không chết, cho dù thật sự chia đều Hoàng thành với nhà họ Thái thì một ngày nào đó trong tương lai, có thể nhà họ Thái sẽ ra tay với nhà họ Đậu.

 

Cho nên trận chiến hôm nay là chuyện khó tránh được!

 

“Ông chủ Đậu, hẳn là ông cũng biết rõ, bây giờ Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý hai bên đều bị thiệt hại, tổn thất nghiêm trọng, đây là lúc mà hai gia tộc lớn chúng ta nên giữ gìn thực lực nhất. Bây giờ mà tuyên chiến với nhau thì cả hai cũng sẽ cùng bị thua thiệt mà thôi”.

 

“Ông tự tin có thể tiêu diệt được họ Thái tôi như vậy sao? Cho dù có thể tiêu diệt họ Thái thật thì sau này vẫn còn dư sức để đối phó với những thế lực khác sao?”

 

Thái Hiền lạnh giọng chất vấn.

 

“Thái Hiền, ông thật sự cho rằng sau khi mình đột phá lên bán bộ Siêu Phàm Cảnh thì sẽ có tư cách tranh đấu với tôi hay sao?”

 

Vẻ mặt của Đậu Hầu hờ hững nói: “Chỉ dựa vào ông mà muốn tranh đấu với tôi à, vẫn chưa xứng đâu!”

 

Lời vừa dứt thì một luồng khí thế vượt xa bán bộ Siêu Phàm Cảnh bộc phát ra từ trên người lão ta.

 

Lúc đầu Thái Hiền còn tỏ ra bình tĩnh, nhưng sau khi cảm nhận được áp lực của cảnh giới võ thuật trên người Đậu Hầu, sắc mặt của lão ta bỗng thay đổi.

 

“Ông… ông đã đột phá vào Siêu Phàm Cảnh?”

 

“Sao có thể chứ?”

 

Thái Hiền vô cùng hoảng sợ: “Ngay cả Thượng Quan Hoàng cũng chưa thể đột phá đến Siêu Phàm Cảnh, sao ông có thể?”

 

Ở Hoàng thành Thượng Quan, Thượng Quan Hoàng được công nhận là võ giả số một, là người có thiên phú võ thuật mạnh nhất trong số những người ở đây.

 

Dù vậy nhưng Thượng Quan Hoàng vẫn chưa thể bước chân vào Siêu Phàm Cảnh, thế mà bây giờ, Đậu Hầu đã đi trước một bước.

 

Điều này làm cho Thái Hiền không thể chấp nhận, cũng không dám tin tưởng.

 

Lúc này, khí thế võ đạo trên người Đậu Hầu cực kỳ đáng sợ, trong đôi mắt của lão ta có dần dần xuất hiện vầng đỏ ửng, ngay cả làn da cũng dần dần chuyển sang màu đỏ.

 

Nhìn qua, có cảm giác lão ta là một con thú hoang đến từ thời viễn cổ.

 

“Không đúng, đây không phải là thực lực thật sự của ông!”

 

Dường như Thái Hiền đã phát hiện ra sự khác thường, nhanh chóng phủ nhận, sắc mặt trở nên nghiêm trọng: “Nhất định là ông đã dùng thủ đoạn nào đó mới có thể bộc phát ra thực lực ngang ngửa với Siêu Phàm Cảnh”.
 
Chương 2385


Chương 2385:

 

Nếu có thực lực Siêu Phàm Cảnh chân chính sẽ không thể nào có biểu hiện giống như Đậu Hầu.

 

Đậu Hầu bây giờ trông không có gì là bình thường cả.

 

“Không cần biết tôi dùng thủ đoạn gì, nhưng có một điều chắc chắn là lúc này tôi đã có sức mạnh của Siêu Phàm Nhất Cảnh. Mặc dù phải trả một cái giá lớn nhưng nếu như có thể tiêu diệt được nhà họ Thái thì vẫn rất đáng giá”.

 

Đậu Hầu đang nói thì chớp mắt một cái, biến mất ngay tại chỗ.

 

“Không ổn rồi!”

 

Gương mặt của Thái Hiền bỗng nhiên biến sắc, theo phản xạ có điều kiện đạp mạnh chân xuống đất, cơ thể đã biến mất tại chỗ.

 

“Rầm!”

 

Giây tiếp theo, Đậu Hầu xuất hiện, đang lúc Thái Hiền còn chạy trốn thì tung ra một chiêu khiến cho Thái Hiền bay xa mười mấy mét.

 

Lúc này, xung quanh bỗng nhiên trở nên tĩnh lặng!

 

Lúc đầu tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Thái muốn cùng nhau vây đánh đều trợn tròn mắt.

 

Mặc dù bọn họ rất mạnh nhưng suy cho cùng thực lực vẫn chỉ đang ở Thần Cảnh đỉnh phong, đối đầu với cao thủ Siêu Phàm Cảnh thì không hề có khả năng chống lại.

 

Cho dù Đậu Hầu sử dụng thủ đoạn nào đó để nâng thực lực thì đó vẫn là Siêu Phàm Nhất Cảnh, muốn giết chết mấy người bọn họ thực sự rất dễ dàng.

 

Dù sao, ngay cả bán bộ Siêu Phàm Cảnh như Thái Hiền còn chưa thể đỡ được một chiêu của Đậu Hầu thì đã thua.

 

“Chạy thôi!”

 

Một cao thủ Thần Cảnh của nhà họ Thái bỗng nhiên lên tiếng.

 

Vừa dứt lời thì người đó quay người bỏ chạy, bên cạnh đó còn có bốn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng quyết định quay người bỏ chạy theo.

 

Năm người này không phải người của nhà họ Thái mà là cao thủ đứng đầu của nhà họ Phạm ở Hoàng thành Diệp.

 

Hôm nay họ dám đến đây là vì muốn giúp nhà họ Thái nắm Hoàng thành Thượng Quan trong tay, từ đó giúp nhà họ Phạm mưu cầu lợi ích.

 

Nhưng mà bây giờ, mọi chuyện đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của bọn họ, nếu như ở lại chỗ này thì chỉ có con đường chết.

 

Vì thế nhà họ Thái chỉ còn ba cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, tất cả đều hoang mang lo sợ, trong lòng phân vân không ngừng.

 

Họ là người của nhà họ Thái, đương nhiên không thể vứt bỏ người nhà được, nhưng ở lại đây thì chỉ còn một con đường chết.

 

“Thái Hiền, ông đáng chết!”

 

Sau khi tung ra một chiêu đánh bay Thái Hiền, gương mặt Đậu Hầu trở nên vô cùng dữ tợn, hai con mắt long lên sòng sọc nhìn Thái Hiền, nghiến răng nghiến lợi nói.

 

Bây giờ Thái Hiền chỉ cảm thấy máu trong cơ thể sôi lên cuồn cuộn, hoàn toàn không còn sức đánh trả khi phải đối đầu với Đậu Hầu đang trong trạng thái đó.

 

Còn Đậu Hầu từ trên cao nhìn xuống Thái Hiền, ánh mắt đằng đằng sát khí, lại cố gắng kìm nén lại để bản thân không giết Thái Hiền.

 

Thái Hiền nhìn thấy sự đấu tranh trong ánh mắt Đậu Hầu thì cảm thấy khó hiểu. Đậu Hầu của lúc này trông như muốn giết lão ta nhưng rồi lại cố gắng khống chế sự giận dữ của mình để không làm vậy.

 

Không chỉ thế, khí thế trên người Đậu Hầu mỗi lúc một lớn hơn, phần da thấy được dần dần thấm ra máu tươi.
 
Chương 2386


Chương 2386:

 

Chỉ trong chốc lát, Đậu Hầu đã biến thành một người máu.

 

“Cái này…”

 

Thái Hiền sợ đến ngây người, mặc dù không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng cũng hiểu được là Đậu Hầu đã dùng thủ đoạn nào đó mới có thể khiến cho bản thân thành ra thế này.

 

“Hoặc là đầu hàng, hoặc là chết!”

 

Đậu Hầu tức giận hét lên.

 

Lão ta cảm nhận được sát khí của mình đối với Thái Hiền càng lúc càng cao, nhịn không được sẽ xông lên. Nhưng Đậu Hầu cũng hiểu rằng, nếu như ở trạng thái này mà giết Thái Hiền thật thì hơi thở cuồng bạo trong cơ thể sẽ không thể nào kiềm chế được nữa.

 

Trong tình huống đó, kết quả của Đậu Hầu chỉ có một, đó là mất đi lý trí.

 

Cùng lúc đó, trong phòng tiếp khách của Hoàng phủ Thượng Quan, qua màn hình tivi Dương Thanh đã nhìn thấy những biến hóa trên người của Đậu Hầu, sắc mặt trở nên u ám vô cùng.

 

Có thể người khác sẽ không biết rốt cuộc Đậu Hầu đã xảy ra chuyện gì nhưng anh rất rõ, Đậu Hầu đã dùng liều thuốc hoàn mỹ của Black Doctor.

 

Người dùng liều thuốc hoàn mỹ sẽ có hơi thở cuồng bạo, sức mạnh bản thân cũng sẽ tăng lên theo hơi thở cuồng bạo đó.

 

Một khi uống thuốc này mà giết người, sự điên cuồng trong cơ thể trong nháy mắt sẽ bùng nổ đến mức tận cùng.

 

Trong tình huống đó, về cơ bản người uống thuốc sẽ mất kiểm soát, thậm chí sẽ nổ tan xác mà chết.

 

Lúc trước ở tổng bộ Hồng Trần, khi Dương Thanh và thủ lĩnh của Hồng Trần đánh nhau, thủ lĩnh đã dùng loại thuốc này, cuối cùng bị nổ tan xác mà chết.

 

“Cơ thể Đậu Hầu đã xảy ra chuyện gì? Tại sao khí thế võ đạo lại mạnh đến thế?”

 

Sắc mặt của Thượng Quan Hoàng đang đứng bên cạnh Dương Thanh trở nên nghiêm túc.

 

Lão ta biết rằng, với trạng thái mà Đậu Hầu đã thể hiện ra thì mình không phải là đối thủ của lão ta.

 

Đến cả Lý Trọng cũng tỏ ra vô cùng kinh ngạc: “Không ngờ lại có thủ đoạn kinh khủng đến mức có thể khiến một người từ bán bộ Siêu Phàm Cảnh trở thành Siêu Phàm Cảnh”.

 

“Cậu Thanh, có phải cậu biết tại sao Đậu Hầu lại trở nên như vậy không?”

 

Thượng Quan Hoàng cảm thấy sắc mặt của Dương Thanh hơi đổi, cẩn thận hỏi anh.

 

Dương Thanh vẫn đang nhìn màn hình, nhưng lại lạnh giọng nói: “Ông ta đã dùng thuốc mà Black Doctor nghiên cứu chế tạo ra – liều thuốc hoàn mỹ!”

 

“Nếu cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong sử dụng thuốc này, hoặc nổ tan xác mà chết, hoặc vĩnh viễn mất đi lý trí, hoặc có thể vượt qua được”.

 

“Một khi giết người trong trạng thái này thì sự cuồng bạo trong cơ thể người dùng thuốc sẽ bùng nổ đến mức tận cùng, áp lực đó sẽ làm cho người dùng thuốc nổ tan xác”.

 

Nghe xong những lời Dương Thanh nói, Lý Trọng và Thượng Quan Hoàng sợ ngây người.

 

“Black Doctor! Vậy mà lại là Black Doctor!”

 

Sau khi hết ngạc nhiên, Thượng Quan Hoàng nghiêm nghị nói: “Tôi nghe đồn rằng Black Doctor này là một nhà khoa học điên, hắn tự cải tạo thân thể của mình thành nửa người nửa máy móc và có sức chiến đấu rất mạnh”.

 

“Có cả người như vậy luôn sao?”, mấy năm gần đây, Lý Trọng luôn bế quan tu luyện nên không hề biết đến Black Doctor.

 

Bây giờ lòng Dương Thanh không hề bình tĩnh.

 

Bởi vì lúc trước Black Doctor đã từng xuất hiện một lần ở Hoàng tộc họ Long, nhưng cuối cùng đã bị sư phụ Vô Danh của giết chết rồi, thậm chí Vô Danh còn bóp nát trái tim của Black Doctor.
 
Chương 2387


Chương 2387:

 

Rồi kết cục, thi thể của Black Doctor bị người của Hoàng tộc họ Long dùng lửa đốt thành tro.

 

Nhưng bây giờ Đậu Hầu lại đang có trạng thái của người sử dụng liều thuốc hoàn mỹ.

 

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

 

Hay là Đậu Hầu đã có thuốc của Black Doctor từ trước?

 

Hay là Black Doctor vẫn còn chưa chết?

 

Thái Hiền bị khí thế mạnh mẽ của Đậu Hầu đè ép nên đang vô cùng lo sợ.

 

Mà không chỉ Thái Hiền, còn có những cao thủ của nhà họ Thái, thậm chí đến cả người của nhà họ Đậu cũng đều dại ra, không biết Đậu Hầu đang xảy ra chuyện gì.

 

Tuy nhiên, có một điều chắc chắn là bây giờ nhìn Đậu Hầu vô cùng khủng bố, giống như một con dã thú sắp mất khống chế, muốn xé xác Thái Hiền.

 

“Thần phục tôi!”

 

Đậu Hầu như nghiến răng, tức giận gào lên một tiếng.

 

Màu đỏ trong mắt lão ta càng ngày càng đậm, khí thế cuồng bạo trên người cũng càng lúc càng tăng, dường như đã tiếp cận được thực lực của Siêu Phàm Nhị Cảnh.

 

Thái Hiền là bán bộ Siêu Phàm Cảnh, không thể nào chống lại được uy lực võ đạo trên người Đậu Hầu.

 

Lão ta chỉ cảm thấy máu thịt toàn cơ thể như bị một sức mạnh khủng bố áp bức. Thái Hiền không hề nghi ngờ, nếu Đậu Hầu muốn giết mình thì đó là việc dễ như trở bàn tay.

 

Nhưng Thái Hiền không hiểu, tại sao Đậu Hầu có khả năng giết mình lại còn muốn mình đầu hàng phục vụ lão ta?

 

“Tôi thần phục!”

 

Cuối cùng Thái Hiền không thể chịu đựng được uy lực của Đậu Hầu nên hét to lên.

 

“Rầm!”

 

Ngay lúc Thái Hiền nói ra những lời này, Đậu Hầu đột nhiên lùi về phía sau từng bước một, khí thế cuồng bạo trên cơ thể vẫn mạnh mẽ như cũ, dường như sắp mất kiểm soát.

 

Thái Hiền vẫn đang thở hồng hộc, có cảm giác đã sống sót sau tai nạn, mồ hôi lạnh chảy ra ướt đẫm người.

 

Trong phút chốc, trước lối ra vào của Hoàng phủ Thượng Quan, các cao thủ đều im lặng nhìn về phía Đậu Hầu đang lui về sau mấy bước.

 

Lúc này nét mặt của lão ta vô cùng dữ tợn, giống như đang cố gắng khống chế cảm xúc của chính mình.

 

“Rốt cuộc chủ gia tộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

 

Một cao thủ của nhà họ Đậu nhỏ giọng hỏi.

 

Vừa nói xong thì Đậu Hầu đột nhiên nhìn sang, cả người tên cao thủ kia cứng đờ, sợ tới mức một câu cũng không dám nói thêm.

 

“Rầm!”

 

Một giây sau, thân hình Đậu Hầu biến mất ngay tại chỗ, đến lúc lão ta xuất hiện thì một tiếng đánh nặng nề vang lên, sau đó tên cao thủ Thần Cảnh nhà họ Đậu kia như một quả bóng cao su bay thẳng ra bên ngoài.

 

Đậu Hầu cũng lao theo hướng bay của đối phương.

 

“Rầm!”

 

Sau đó, Đậu Hầu lại tung ra một đòn, thân thể của tên cao thủ kia đập mạnh lên mặt đất, cả mặt đất đều chấn động dữ dội.

 

Tất cả mọi người đều trợn tròn hai mắt, khó tin nhìn Đậu Hầu đang giẫm lên cao thủ của gia tộc mình.
 
Chương 2388


Chương 2388:

 

“Chủ gia tộc…”

 

Cao thủ nhà họ Đậu bị Đậu Hầu đạp dưới chân vô cùng hoảng sợ, khóe miệng tràn đầy máu tươi, cơ thể không tự chủ run rẩy.

 

Ông ta chỉ nói một câu, vậy mà Đậu Hầu lại ra tay ác độc với ông ta như vậy.

 

Lúc này đây, Đậu Hầu đang giẫm lên ngực của ông ta, chỉ cần dùng sức nhấn một cái là ông ta sẽ chết ngay tại chỗ.

 

Người của hai gia tộc lớn đều không thể tưởng tượng nổi, ai cũng không thể đoán được rằng Đậu Hầu lại có thể ra tay độc ác với người trong gia tộc mình.

 

Hai mắt Thái Hiền nhìn chằm chằm vào Đậu Hầu, ánh sáng trong mắt chợt lóe lên. Mặc dù lão ta không hiểu rốt cuộc Đậu Hầu đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể khẳng định được bây giờ Đậu Hầu đang trên bờ mất kiểm soát.

 

Nếu không, Đậu Hầu sẽ không thể nào ra tay ác độc với người của mình như vậy được.

 

Thái Hiền còn nghĩ đến, Đậu Hầu có thể giết mình nhưng lại không giết, chắc chắn là không thể giết.

 

Nói vậy, bây giờ Đậu Hầu cũng không thể giết người đúng không?

 

Nghĩ đến đây, gương mặt của Thái Hiền trở nên méo xẹo.

 

“Đậu Hầu, hình như người của ông không thích với việc ông tự nhiên mạnh hơn thì phải!”

 

Thái Hiền bỗng nhiên mở miệng nói.

 

Lời này vừa nói ra, mọi người đều cảm thấy trái tim của mình nhảy lên, các cao thủ nhà họ Đậu tức giận ra mặt, nhìn về phía Thái Hiền.

 

Rất nhiều người đều đã nhận ra Đậu Hầu sắp không thể kiểm soát được nhưng lại không muốn giết người.

 

Thái Hiền nói ra, mục đích chính là để kích thích Đậu Hầu mất khống chế, sau đó giết chết cao thủ trong gia tộc.

 

“Muốn chết rồi đúng không!”

 

Đậu Hầu cố gắng khống chế sự cuồng bạo trong cơ thể, giữ vững một tia lý trí cuối cùng, nghiến răng nghiến lợi nói.

 

Hiển nhiên là đang nói với Thái Hiền.

 

Hơi thở cuồng loạn trên người Đậu Hầu càng lúc càng rõ, bàn chân giẫm lên cao thủ nhà họ Đậu kia cũng tăng thêm một chút sức mạnh.

 

Lúc nãy Thái Hiền cũng chỉ thử mà thôi, bây giờ lão ta đã xác nhận Đậu Hầu không thể khống chế chính mình, không thể giết người nhưng sát khí lại quá nặng, ngay cả người trong nhà mình cũng không tha.

 

“Đậu Hầu, tuy không biết ông dùng thủ đoạn gì mới có thể đột nhiên tăng cường sức mạnh như vậy, nhưng để tôi nói cho mà nghe, những cao thủ của nhà họ Đậu đều rất hận ông, bởi vì ông có thể tăng cường sức mạnh nhưng lại không nói cho bọn họ biết”.

 

“Nếu có cơ hội, cao thủ nhà họ Đậu sẽ không bỏ qua cho ông, thậm chí là giết ông”.

 

“Giống như cao thủ nhà họ Đậu đang bị ông giẫm dưới chân, dù bị giẫm vẫn không hề tỏ ra sợ hãi chút nào, lúc ông ta nhìn về phía ông, trong ánh mắt còn chứa đầy sát khí”.

 

“Nếu như cho ông ta cơ hội, nhất định sẽ tự tay giết chết ông!”

 

“Đậu Hầu, giết ông ta đi!”

 

“Chỉ cần ông giết ông ta, sau này sẽ không có ai dám mơ tưởng đến địa vị của ông nữa!”

 

“Giết đi!”

 

Thái Hiền lớn tiếng quát.

 

“Thái Hiền, ông câm miệng cho tôi!”
 
Chương 2389


Chương 2389:

 

Một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Đậu giận dữ rống to, vội vàng nhìn về phía Đậu Hầu, nói: “Chủ gia tộc, ông đừng nghe ông ta nói nhăng nói cuội. Ông ta cố ý chọc giận chủ gia tộc, để cho người một nhà chúng ta tàn sát lẫn nhau”.

 

“Chủ gia tộc, ông mau thả Đậu Trạch ra đi. Ông ấy chính là em họ của ông, là nguyên lão của nhà họ Đậu chúng ta, không thể giết ông ấy được!”

 

Thái Hiền lạnh giọng nói: “Đậu Hầu, nhìn thấy không? Người nhà họ Đậu đã dám múa tay múa chân với ông rồi đấy, sao còn chưa chịu ra tay?”

 

“Đậu Hầu, giết ông ta đi!”

 

Lúc này, khí thế cuồng bạo của Đậu Hầu bộc phát ra rồi đột ngột dâng lên.

 

“A!”

 

Lão ta ngửa mặt lên trời hét lên một tiếng, đôi mắt vốn dĩ vẫn còn một chút cảm xúc chỉ còn lại một màu máu.

 

Đúng lúc này, cao thủ bị Đậu Hầu giẫm dưới chân đẩy lão ta ra, đứng dậy bỏ chạy.

 

“Phụt!”

 

Nhưng vừa mới di chuyển thì một cánh tay nháy mắt xiên từ sau lưng ra trước ngực ông ta.

 

Bước chân của Đậu Trạch chững lại, gương mặt trở nên cứng đờ, khóe miệng cũng tuôn trào máu tươi.

 

“Chủ gia tộc!”

 

Tất cả cao thủ nhà họ Đậu đều gào lên.

 

Một người như thần trong mắt của bọn họ lại ra tay giết chết một nguyên lão Thần Cảnh đỉnh phong nhà họ Đậu.

 

Khóe miệng Thái Hiền hiện ra một nụ cười trêu tức, vốn dĩ vẫn còn vướng mắc ở trong lòng, bây giờ đã hiểu rõ.

 

“Hành động đi!”

 

Thái Hiền ra lệnh, đám cao thủ nhà họ Thái đều lao về phía cao thủ nhà họ Đậu.

 

Năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Phạm ở Hoàng thành Diệp đã bỏ đi đều không đi xa mà ở bên cạnh quan sát tình huống đang diễn ra ở bên này.

 

Lại thấy cảnh Đậu Hầu không thể kiểm soát bản thân mà giết chết một nguyên lão, bọn họ lập tức gia nhập vào cuộc chiến, hợp tác với cao thủ nhà họ Thái để tấn công người của nhà họ Đậu.

 

Bây giờ Đậu Hầu đã hoàn toàn mất đi khống chế. Lão ta điên cuồng gầm lên, công kích cao thủ hai gia tộc họ Đậu, Thái.

 

“Mọi người không đánh nữa, chạy!”

 

Thái Hiền mới yên tâm được một lúc thì lại nhận ra Đậu Hầu điên cuồng tấn công người của cả hai phe, mới biết được chọc giận Đậu Hầu đã mất đi lý trí đáng sợ như thế nào.

 

Kế hoạch đang tiến hành thuận lợi, Thượng Quan Nhu và một số cao thủ khác đang đợi nhà họ Thái và nhà họ Đậu đánh nhau một sống hai chết rồi thu lưới, nhìn thấy cảnh tượng này qua màn hình tivi thì đều đưa mắt nhìn nhau.

 

Lúc này, Đậu Hầu đã hoàn toàn mất kiểm soát, chẳng khác gì một cái cối xay thịt hình người, điên cuồng chém giết. Cho dù là cao thủ nhà họ Đậu hay là nhà họ Thái thì tất cả đều là kẻ đáng chết trong mắt lão ta!

 

Sau khi Thái Hiền ra lệnh cho tất cả người nhà họ Thái từ bỏ chiến đấu chuẩn bị chạy trốn, lão ta lại nhận ra rằng không thể trốn thoát được.

 

Hễ có ai muốn chạy thoát, người đó đều sẽ bị Đậu Hầu đuổi theo, sau đó thì dùng một đòn đánh chết.

 

“Chủ gia tộc, ông mau tỉnh lại, mau tỉnh lại!”

 

Những cao thủ nhà họ Đậu hét lên, cố gắng đánh thức Đậu Hầu.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom