Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 921: 921: Bí Mật Của Đế Thôn


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Dương Thanh không ngờ Vũ Văn Cao Dương sẽ nhờ mình.

“Chỉ cần Vũ Văn Bân không động đến tôi, tôi cam đoan không làm gì anh ta”.

Dương Thanh đáp, coi như cho Vũ Văn Cao Dương một viên thuốc an thần.

Dù thế nào khi anh còn nhỏ, ông ta đã đối xử với anh rất tốt.
Anh không phải con ruột nhưng ông ta vẫn làm hết trách nhiệm của một người bố dượng.

Quan trọng nhất là ông ta đuổi anh và mẹ ra khỏi Yến Đô là vì bảo vệ hai người, ngược lại bị anh ghi hận mười mấy năm.

Về tình về lý, Dương Thanh đều đang nợ Vũ Văn Cao Dương.

“Bố không định xin con tha cho Vũ Văn Bân, bố mong con có thể làm chủ gia tộc Vũ Văn!”
Vũ Văn Cao Dương chân thành nói.

Dương Thanh cứ tưởng ông ta muốn cầu xin cho Vũ Văn Bân, không ngờ lại muốn anh trở thành chủ gia tộc Vũ Văn.


Rõ ràng anh đâu mang huyết thống của gia tộc Vũ Văn.

“Chỉ cần Vũ Văn Bân chịu hối lỗi sửa sai, tôi có thể nâng đỡ anh ta, đồng thời cam đoan chỉ cần tôi còn sống sẽ không để ai làm hại gia tộc Vũ Văn”.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Dương Thanh lên tiếng đáp.

Đây là cách duy nhất để anh trả nợ cho Vũ Văn Cao Dương, anh đồng ý tha cho Vũ Văn Bân.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Vũ Văn Bân cũng phải để yên cho anh.

Vũ Văn Cao Dương lắc đầu, phức tạp nhìn Dương Thanh: “Con thực sự cho rằng bố muốn con làm chủ gia tộc Vũ Văn chỉ là vì gia tộc thôi sao?”
Dương Thanh sửng sốt, lập tức im lặng.

Anh thực sự đã nghĩ như vậy.

Với thực lực hiện giờ của anh, còn có khí thế trấn áp gia tộc, không hề thua kém gia tộc Vũ Văn.

Nhưng xem ra ý của Vũ Văn Cao Dương cũng không phải vì nghĩ cho gia tộc.

“Ông có ý gì?”
Dương Thanh hỏi.

Vũ Văn Cao Dương trầm giọng nói: “Dạo gần đây có rất nhiều người tới Yến Đô, cũng xảy ra rất nhiều chuyện, chắc con cũng biết chứ?”
Dương Thanh gật đầu: “Trong năm Vương tộc, người của các Vương tộc họ Tiết, Tào, Bạch, Quan đều đã xuất hiện.

Có lẽ còn người của Hoàng tộc khác đã đến nhưng tôi chưa biết”.

Chỉ cần người khác không trêu chọc Dương Thanh và những chuyện liên quan đến anh, anh sẽ không để ý.

Vậy nên cũng không điều tra xem người của Hoàng tộc và Vương tộc nào đã tới Yến Đô.


Vũ Văn Cao Dương nói tiếp: “Trước kia Hoàng tộc và Vương tộc vẫn sẽ phát triển sản nghiệp của mình ở Yến Đô, nhưng đều làm trong thầm lặng.

Chưa từng có gia tộc nào dám gióng trống khua chiêng dẫn người tới Yến Đô, con có biết vì sao không?”
Lúc trước để lấy lòng tin của Dương Thanh, Quỷ Kiến Sầu đã kể rất nhiều chuyện bí mật.

Dương Thanh đương nhiên biết rõ, lên tiếng đáp: “Bởi vì người kia từng lập ra một quy định, trừ phi Yến Đô lại xuất hiện một vị Vương, nếu không dòng chính của Hoàng tộc và Vương tộc không được phép đặt chân tới Yến Đô”.

Nói xong, anh đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, đoán được ý đồ của Vũ Văn Cao Dương.

Quả nhiên, ông ta gật đầu nói: “Hoàng tộc và Vương tộc ngấp nghé Yến Đô từ lâu.

Từng có lời đồn người nào đoạt được Yến Đô sẽ có được cả thiên hạ!”
“Yến Đô không hề đơn giản như con thấy đâu! Mọi người đều coi tám gia tộc đứng đầu Yến Đô là thế lực mạnh nhất ở đây, nhưng điều này có thể xảy ra sao?”
“Một thành phố sao có thể đồng thời có tám gia tộc mạnh nhất được?”
Quả thực Dương Thanh chưa từng nghĩ tới vấn đề này, nghe Vũ Văn Cao Dương nói xong không khỏi chấn động: “Chẳng lẽ ở Yến Đô còn có gia tộc mạnh hơn nữa sao?”
Vũ Văn Cao Dương gật đầu đáp: “Đế Thôn!”
“Đế Thôn?”
Lần đầu tiên Dương Thanh nghe thấy hai chữ này: “Đế Thôn là địa danh à?”
“Là một thôn chỉ có hơn trăm hộ dân”.

Lúc nhắc tới Đế Thôn, trên mặt Vũ Văn Cao Dương hiện lên vẻ tôn kính.


[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Trước kia anh cứ nghĩ bản thân đã rất mạnh, bây giờ mới ý thức được mình vẫn rất thiển cận.

Thế giới rộng lớn không thiếu điều hiếm lạ, anh không biết các cao thủ siêu mạnh không chịu lộ diện không có nghĩa là họ không tồn tại.

“Vậy nên lần này người của Hoàng tộc và Vương tộc liên tiếp xuất hiện ở Yến Đô là để chiếm đoạt Đế Thôn sao?”
Dương Thanh to gan suy đoán.

Vũ Văn Cao Dương nói: “Con chỉ đoán đúng một nửa”.

“Người kia lập quy định từ một trăm năm trước nhưng Hoàng tộc và Vương tộc vẫn không dám hành động thiếu suy nghĩ, chứng tỏ bọn họ đều kiêng kị quy định này”.

“Chỉ cần tin đồn con xưng Vương ở Yến Đô bị phủ nhận, dù Hoàng tộc và Vương tộc muốn đoạt lấy Đế Thôn cũng sẽ phải cân nhắc xem người kia có chuẩn bị chiêu gì phía sau không”.

- ---------------------------.

 
Chương 922: 922: Tâm Sự Về Cuộc Đời


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Nghe Vũ Văn Cao Dương nói vậy, Dương Thanh mới biết ông ta làm vậy vì nghĩa lớn.

“Tôi có thể tuyên bố không có hứng thú làm Vương của Yến Đô”.

Dương Thanh nói.

Anh vẫn không muốn làm chủ gia tộc Vũ Văn.

Dù sao anh cũng không mang huyết thống của gia tộc Vũ Văn, nếu thừa kế vị trí chủ nhà, người trong gia tộc sẽ nghĩ thế nào về anh?
E là sẽ có rất nhiều người không đồng ý.

“Đám người kia chờ đợi bao nhiên năm mới vớ được cơ hội lần này, con giải thích thì làm được gì?”
Vũ Văn Cao Dương hỏi ngược lại.

Dương Thanh lập tức im bặt.

Anh vốn chưa từng nói muốn làm Vương của Yến Đô, người của Hoàng tộc và Vương tộc không thể không biết được.
Đúng như lời Vũ Văn Cao Dương nói, bọn họ chờ cơ hội này suốt trăm năm, sao có thể bỏ qua được?
Nói anh xưng Vương ở Yến Đô chỉ là cái cớ che giấu dã tâm của Hoàng tộc và Vương tộc mà thôi.

Dù người đó có chuẩn bị chiêu gì ở phía sau, bọn họ hoàn toàn có thể lấy lý do là nghe tin có người xưng Vương ở Yến Đô nên mới tới.

Lý do này vô cùng phù hợp.

Rõ ràng có kẻ cố tình tung tin anh muốn xưng Vương, dù là tin giả cũng có thể bị lợi dụng.


Quan trọng là trước khi Hoàng tộc và Vương tộc tới, anh thực sự có năng lực xưng Vương ở Yến Đô.

“Tôi sẽ suy nghĩ chuyện này”.

Dương Thanh im lặng một lúc rồi đáp.

Vũ Văn Cao Dương cũng biết Dương Thanh tự có tính toán của mình.

Cái gì nên nói ông ta đều đã nói hết nên cũng không thuyết phục nữa, chỉ dặn dò: “Dù thế nào con cũng phải thật cẩn thận.

Bố chờ câu trả lời của con”.

“Được!”
Dương Thanh gật đầu.

Anh ở lại bệnh viện một lúc rồi tới tập đoàn Nhạn Thanh.

Một mình Dương Thanh ở trong phòng làm việc như lão tăng ngồi thiền, thỉnh thoảng cau mày.

Anh đang rất rối bời, lần đầu tiên thấy mờ mịt như vậy.

Lúc đến Yến Đô, anh không hề muốn tranh đoạt quyền thế, chỉ muốn tự mình quản lý tập đoàn Nhạn Thanh, cố gắng phát triển nó thành doanh nghiệp đứng đầu thế giới, coi như hoàn thành tâm nguyện khi còn sống của mẹ mình.

Nhưng bây giờ anh mới nhận ra, anh đã vô tình lún sâu vào vòng xoáy tranh chấp quyền lực ở Yến Đô, rất khó thoát ra.


Giờ phút này, anh nghĩ tới rất nhiều chuyện, cũng nghĩ tới rất nhiều người.

Dương Thanh cứ ngồi ngẩn người trước bàn làm việc cho đến khi có tiếng gõ cửa, anh mới giật mình lấy lại tinh thần.

“Mời vào!”
Anh vừa dứt lời, thư ký đã mở cửa bước vào.

“Chủ tịch, có một người đàn ông chừng hai lăm tuổi nói mình họ Bạch, có quen biết với anh, xin được gặp anh”.

Thư ký báo cáo.

Dương Thanh cau mày nói: “Không gặp, bảo cậu ta cút đi!”
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Thấy thư ký tới, anh ta vội vàng đứng lên hỏi: “Tôi có thể gặp chủ tịch Dương được chưa?”
Thư ký lắc đầu: “Xin lỗi anh, chủ tịch bộn bề nhiều việc, không có thời gian gặp anh”.

Thư ký uyển chuyển truyền đạt lại ý của Dương Thanh.

Sắc mặt của Bạch Tuấn Hào lập tức cứng đờ, lạnh giọng nói: “Cô không nói cho anh ta biết tôi họ Bạch à?”
Anh ta lại trở về dáng vẻ kiêu căng như lúc sáng.

Thư ký không vui, lạnh nhạt nói: “Chính vì biết anh họ Bạch nên chủ tịch mới không có thời gian gặp anh”.

Nếu Bạch Tuấn Hào còn chưa hiểu ra thì đúng là quá ngu xuẩn.

“Chết tiệt!”
Trong lòng cảm thấy rất ghê tởm, nhưng Tần Y vẫn bình tĩnh nói: “Chỉ cần là chuyện công việc, anh đều có thể nói với tôi”.

“Thế thì không được, bàn công việc với người đẹp có gì vui?”
Bạch Tuấn Hào híp mắt cười: “Chúng ta đi thuê phòng khách sạn, tâm sự về cuộc đời còn thú vị hơn nhiều.

Người đẹp thấy sao?”
- ---------------------------.

 
Chương 923: 923: Đồ Phá Nhà


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Bạch Tuấn Hào cười híp mắt.

Tần Y cũng không phải kẻ ngây ngô mới đi làm, biết rõ ý của anh ta, lập tức nổi giận.

“Anh câm miệng cho tôi!”
Tần Y giận dữ quát: “Đây là tập đoàn Nhạn Thanh, không phải nơi để anh giương oai, cút ra ngoài đi!”
Dứt lời, cô ta còn hô lên: “Bảo vệ đâu? Ném anh ta ra ngoài cho tôi!”
Mười mấy gã bảo vệ đã bao vây Bạch Tuấn Hào từ trước, chỉ chờ câu nói này của Tần Y.

Nhân viên vây xem thấy thái độ của Tần Y đều rất hả dạ.

Bạch Tuấn Hào quả thực quá phách lối, ai cũng chướng mắt.

“Người đẹp, cô muốn người vô tội bị thương sao?”
Bạch Tuấn Hào nhìn mười mấy gã bảo vệ xông tới, không về e sợ, thậm chí còn châm chọc hỏi Tần Y.

Hai gã vệ sĩ cao lớn như cột điện lạnh lùng đứng sau lưng anh ta, khí thế ngập trời.

Tần Y bỗng có dự cảm chẳng lành.

Đối phương biết chủ tịch tập đoàn Nhạn Thanh là Dương Thanh còn có gan chỉ dẫn theo hai gã vệ sĩ, chắc chắn không đơn giản.

“Bịch!”
Bạch Tuấn Hào vừa dứt lời, hai gã vệ sĩ sau lưng bỗng dậm chân một cái.


Nền đá cẩm thạch dưới chân họ lập tức rạn nứt như mạng nhện.

Lúc này, xung quanh lặng ngắt như tờ, đến cả Tần Y cũng sợ ngây người.

Từ khi làm phó tổng giám đốc tập đoàn Nhạn Thanh, tuy cô ta đã nhìn thấy nhiều nhưng chưa từng thấy cao thủ khủng bố như vậy ngoài Dương Thanh.

Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
Cô ta trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt sợ hãi.

Ba gã bảo vệ đang định lao về phía Bạch Tuấn Hào vô thức dừng bước.

Màn thể hiện vừa rồi của hai gã vệ sĩ đã dọa sợ bọn họ.

“Người đẹp, tôi khuyên cô nên suy nghĩ lại đề nghị lúc trước của tôi, xem có muốn theo tôi tới khách sạn tâm sự chuyện cuộc sống không”.

Bạch Tuấn Hào cười híp mắt nói: “Trông cô còn trẻ như vậy, chắc là vẫn chưa kết hôn nhỉ?”
“Phải rồi, tôi quên không tự giới thiệu”.

“Tôi là Bạch Tuấn Hào, đến từ Vương tộc họ Bạch.

Hôm nay tôi đến tập đoàn Nhạn Thanh để thu mua lại các người”.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

“Người đẹp chẳng chịu nể mặt tôi gì cả.

Tôi là dòng chính của Vương tộc, được tôi nhìn trúng là vinh hạnh của cô đấy”.


Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Bạch Tuấn Hào bật cười nói: “Chỉ cần cô khiến tôi hài lòng, biết đâu có thể gà rừng biến thành phượng hoàng, có hi vọng trở thành Vương hậu tương lai?”
“Anh im đi!”
Tần Y gào lên, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lập tức cút ra khỏi tập đoàn Nhạn Thanh!”
Bộ dạng hùng hổ bức người của anh ta khiến Tần Y mất khống chế.

“Bảo vệ đâu, mau đuổi họ ra ngoài cho tôi!”
Tần Y ra lệnh.

Hiện giờ cô ta chỉ muốn đuổi thẳng cổ Bạch Tuấn Hào đi, cơn giận khiến cô ta quên mất thân phận của đối phương và thực lực mạnh mẽ của vệ sĩ đối phương.

Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
“Mời các cậu lập tức ra khỏi đây!”
“Tôi không đánh chủ tịch của cô nữa, chỉ cần cô chịu theo tôi đến khách sạn tâm sự một đêm, sau đó bảo chủ tịch của cô ngoan ngoãn quỳ xuống xin tôi tha thứ, tôi có thể không so đo với các người”.

Tần Y cắn chặt răng.

Cô ta biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng đối phương là người của Vương tộc, còn có hai vệ sĩ khủng bố bảo vệ.

Cô ta lo lắng Dương Thanh không giải quyết được phiền phức này, lòng nóng như lửa đốt.

Muốn gọi Dương Thanh tới giải quyết, lại sợ anh bị thương.

“Xảy ra chuyện gì?”
Trong lúc Tần Y đang lo lắng bất an, một giọng nói thô kệch bỗng vang lên.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

“Sao hả? Tao nói mày là loại người đấy không đúng à? Tao hiểu rồi, ý mày là mày không phải người”.

Mã Siêu nhếch mép cười xấu xa nói.

- ---------------------------.

 
Chương 924: 924: Làm Tròn Số


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




“Chết tiệt! Sao mày dám chửi tao? Chết đi!”
Bạch Tuấn Hào nổi giận hét lên: “Đánh nó tàn phế cho tao!”
Hai gã vệ sĩ lập tức lao vọt tới chỗ Mã Siêu.

“Anh Siêu cẩn thận!”
Tần Y hốt hoảng hô lên.

Vừa nãy cô ta đã chứng kiến thực lực của hai gã vệ sĩ kia, lo Mã Siêu sẽ bị thương.

Nhưng cô ta lên tiếng quá muộn.

Bởi vì tốc độ của hai gã vệ sĩ nhà họ Bạch quá nhanh, chỉ trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt Mã Siêu, đồng loạt tung nắm đấm.

Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Đám nhân viên của tập đoàn Nhạn Thanh đang vây xem đều vô thức nhắm mắt lại, không dám nhìn chuyện sắp xảy ra.

Lúc nãy hai gã vệ sĩ kia có thể đánh bại mười mấy bảo vệ của tập đoàn Nhạn Thanh chỉ trong mấy giây ngắn ngủi.

Mã Siêu có mạnh đến mấy cũng đâu thể đấu lại được vệ sĩ khủng bố như vậy?
“Anh Siêu…”
Tần Y giật mình hét lên, gắt gao nhìn chằm chằm Mã Siêu, không dám chớp mắt sợ anh ta cũng thất bại.

“Bịch!”

“Bịch!”
Ngay sau đó, hai tiếng va chạm nặng nề vang lên.

Nắm đấm của hai gã vệ sĩ đều đập vào ngực Mã Siêu.

Tần Y khiếp sợ tột độ vì Mã Siêu không bị đánh bay, vẫn đứng sừng sững tại chỗ, không hề động đậy.

Dường như hai nắm đấm kia chỉ là gãi ngứa với anh ta.

Nếu không phải vừa tận mắt chứng kiến thực lực của hai gã vệ sĩ kia, chắc chắn Tần Y sẽ hoài nghi bọn họ chỉ là một lũ ăn hại.

Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
Hai gã vệ sĩ nhà họ Bạch vô cùng kinh sợ.

Bọn họ rất tự tin có thể tung hoành ở Yến Đô.

Thế nhưng giờ đây, một gã trai mới hai lăm hai sáu tuổi dám dùng cơ thể cứng rắn đỡ lấy nắm đấm của cả hai bọn họ.

Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Sao có thể như vậy được?
Cả hai đều thầm kinh hãi.

Chẳng lẽ, gã trai trẻ này luyện Kim Chung Tráo, có sức phòng ngự mạnh mẽ nhưng tốc độ và lực tấn công quá yếu nên vừa nãy mới không phản đòn bọn họ?
Bọn họ vừa mới nghĩ vậy, cảnh tượng trước mắt đã khiến bọn họ phải khiếp sợ.

“Ăn thử một đấm của tao đi!”
Hai người chỉ nghe thấy Mã Siêu nói một câu như vậy, chưa kịp phản ứng lại đã thấy ngực mình như bị nghìn cân đè lên.

Tiếng xương gãy kích thích trái tim họ.

Sau tiếng xương gãy, một cơn đau mãnh liệt từ lồng ngực lan tràn ra khắp cơ thể.

“Bịch!”
“Bịch!”
Hai tiếng va chạm liên tục vang lên.

Hai gã vệ sĩ bị đánh bay đâm sầm vào cửa lớn tập đoàn Nhạn Thanh rồi lăn ra nền đá cẩm thạch cứng rắn.

Tần Y thấy vậy, kinh ngạc không nói nên lời.

Đám người còn lại nghe thấy tiếng cửa tập đoàn bị đâm sầm mới dám mở mắt ra.


Khi trông thấy Mã Siêu vẫn đứng tại chỗ, tất cả đều ngơ ngác.

Không phải anh ấy bị đánh bay rồi à?
Rốt cuộc vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Các nhân viên không dám nhìn chỉ cảm thấy tiếc nuối vô hạn.

Gương mặt kiêu căng của Bạch Tuấn Hào lập tức tái nhợt không còn một giọt máu, ánh mắt khó tin tràn đầy hoảng sợ.

“Sao, sao lại như vậy?”
Bạch Tuấn Hào thì thào.

Đây là lần đầu tiên anh ta rời khỏi thành Bạch.

Khi còn ở thành Bạch, anh là là người nhà họ Bạch, không ai dám trêu chọc.

Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
Rất nhiều người đều nói trừ Hoàng tộc và Vương tộc, chẳng mấy ai có thể mạnh bằng cao thủ nhà họ Bạch.

Không phải nói là chẳng mấy ai sao?
Anh ta vừa tới Yến Đô, hai gã vệ sĩ mạnh nhất mà anh ta dẫn tới đã bị một thằng ranh tầm tuổi anh ta đấm bay như bóng da.

Cảnh tượng vừa rồi đã khiến anh ta bị bóng ma tâm lý rất lớn.

Bạch Tuấn Hào không biết rằng, đúng là cả Chiêu Châu chẳng mấy ai mạnh được như Mã Siêu.

Chỉ có cao thủ hàng đầu của Hoàng tộc và Vương tộc mới sánh được.

Nhưng rất không khéo, anh ta vừa tới Yến Đô đã gặp phải cao thủ mạnh như vậy.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể


“Y Y, em tính tổn thất đi!”
Mã Siêu giẫm lên ngực anh ta, quay đầu lại nói với Tần Y.

Bấy giờ Tần Y mới lấy lại tinh thần, vội vàng nói: “Anh Siêu, chỉ cần bọn họ không đến tập đoàn Nhạn Thanh gây sự nữa, chuyện bồi thường coi như xong”.

“Sao có thể như vậy được?”
Mã Siêu phản bác: “Bọn họ đánh nhiều bảo vệ của chúng ta như vậy, còn giẫm nát hai miếng đá cẩm thạch, đâm vỡ cửa tập đoàn Nhạn Thanh, khiến nhiều nhân viên trong tập đoàn bị tổn thương tinh thần.

Tất cả đều phải bồi thường chứ?”
“Anh Siêu, tính xong tổn thất rồi.

Đá cẩm thạch và cửa lớn bị hỏng hết 500 nghìn!”
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

“445 triệu!”
“Được, tiếp tục làm tròn lên một tỷ đi!”
Nghe thấy thế, Bạch Tuấn Hào trố mắt ra nhìn.

Đây chính là ăn cướp trắng trợn!
“Ranh con, mày nghe thấy chưa? Trong vòng năm phút nếu mày không bồi thường đủ một tỷ, tao sẽ tăng gấp đôi tiếp”.

Mã Siêu giẫm lên ngực Bạch Tuấn Hào, ngạo nghễ nhìn xuống anh ta.

- ---------------------------.

 
Chương 925: 925: Đám Cưới Ngày Kia


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Nghe Mã Siêu nói vậy, Bạch Tuấn Hào chỉ cảm thấy cổ họng tanh nồng, bỗng phụt máu.

Anh ta bị tức đến phụt máu.

Anh ta ngậm thìa vàng lớn lên, trước giờ đều là anh ta giẫm lên người khác, dọa dẫm người khác.

Nhưng hôm nay anh ta lại bị một kẻ vô danh đồng trang lứa giẫm đạp dưới chân, còn bắt anh ta phải bồi thường một tỷ.

Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
Đối với nhà họ Bạch, một tỷ chẳng đáng là bao, nhưng đối với anh ta lại là một số tiền khổng lồ.

Một tỷ đã gần bằng toàn bộ tài sản của anh ta.

Trong Vương tộc, anh em tranh giành quyền lực, không có tiền không làm gì được.

Nếu quả thực phải bồi thường một tỷ, về sau anh ta phải tranh đấu với các anh em khác kiểu gì?
“Tôi không có tiền!”
Bạch Tuấn Hào nghiến răng nghiến lợi nói.

Mã Siêu lạnh giọng nói: “Một tỷ cũng không có, thật mất mặt nhà họ Bạch”.

Dứt lời, anh ta cũng mặc kệ Bạch Tuấn Hào, nói với một bảo vệ: “Giam thằng ranh này lại, nếu năm phút sau vẫn chưa bồi thường, tăng lên hai tỷ, năm phút nữa mà vẫn chưa bồi thường thì đừng lãng phí thời gian nữa, đánh gãy năm chi của nó đi”.


Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
“Năm chi?”
Bảo vệ ngơ ngác hỏi.

Mã Siêu cười híp mắt nhìn vào giữa háng hắn ta, bảo vệ lập tức bừng tỉnh thốt lên: “Thì ra là biến cậu ta thành thái giám!”
Tần Y với thư ký và đám nhân viên nữ nghe thấy thế lập tức đỏ bừng mặt.

“Anh Siêu yên tâm, chúng tôi biết phải làm gì rồi”.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Mấy gã bảo vệ đều lạnh lùng nhìn Bạch Tuấn Hào.

Bọn họ chỉ là nhân viên ở tầng dưới chót, không hề biết anh ta là ai, chỉ biết bọn họ có một chủ tịch rất lợi hại.

“Còn hai phút nữa!”
“Còn một phút!”
“59! 58!57…”
Các bảo vệ vây quanh Bạch Tuấn Hào, bắt đầu đếm ngược.

Mỗi lần họ nói ra một con số, sắc mặt Bạch Tuấn Hào lại càng tái nhợt.


“Đừng đếm nữa! Tôi xin các người đừng đếm nữa! Tôi bồi thường! Bây giờ tôi lập tức chuyển khoản cho tập đoàn các người, được chưa?”
Rốt cuộc tinh thần của Bạch Tuấn Hào cũng sụp đổ.

Đến cả hai gã vệ sĩ mạnh nhất bên người đều bị đánh bại, vẫn đang nằm lăn lóc ngoài cửa tập đoàn không dậy nổi, anh ta có thể làm gì được?
Dương Thanh gật đầu: “Sau này chúng ta không cần cố gắng trốn tránh, cũng không phải cố ý làm gì.

Tất cả cứ để thuận theo tự nhiên đi”.

Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
“Hoàng tộc hay Vương tộc cũng như nhau, bọn họ không trêu chọc chúng ta thì thôi.

Nhưng nếu muốn đè đầu cưỡi cổ chúng ta, dù là chủ của Hoàng tộc tới chúng ta cũng không sợ”.

Đây chính là thái độ hiện giờ của Dương Thanh.

Nếu anh thực sự nhúng tay vào chuyện của Hoàng tộc và Vương tộc, e là sẽ liên lụy tới người bên cạnh.

“Em thấy anh có thể cân nhắc đề nghị của ông chủ Vũ Văn.

Một khi Đế Thôn bị người ta chiếm được, rất có thể sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn”.

Mã Siêu bỗng nhiên nói.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Đám cưới của Mã Siêu và Ngải Lâm là chuyện anh mong đợi nhất trong khoảng thời gian này.

Nhưng bọn họ không hề hay biết, trong đám cưới ấy sẽ xảy ra biến cố lớn đến mức nào.

- ---------------------------.

 
Chương 926: 926: Là Con Cóc Ghẻ


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Mã Siêu vừa rời khỏi, Dương Thanh liền gọi điện thoại: “Ngày kia là đám cưới của Mã Siêu, chuyện tôi dặn ông làm đến đâu rồi?”
“Cậu Thanh yên tâm, tất cả đều sẵn sàng.

Chắc chắn Mã Siêu sẽ rất thích món quà này của cậu”.

Giọng nói của Tiền Bưu truyền tới.

Sau khi biết Mã Siêu muốn cưới Ngải Lâm vào cuối năm, Dương Thanh đã bảo Tiền Bưu chuẩn bị một món quà đặc biệt có ý nghĩa với Mã Siêu.
Bây giờ quà đã chuẩn bị xong, chỉ cần đợi tới ngày kia.

“Quà đặc biệt đã xong, nhưng quà bình thường vẫn chưa có”.

Sau khi cúp máy, Dương Thanh nhủ thầm.

Bình thường anh em thân thiết cưới vợ đều sẽ mừng tiền, nhưng quan hệ của anh và Mã Siêu còn thân hơn cả anh em ruột.

Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
Quan trọng nhất là bố mẹ Mã Siêu qua đời vì tai nạn giao thông từ khi anh ta còn rất nhỏ, chỉ để lại anh ta và em gái.

Khi đó Mã Siêu mới năm tuổi, em gái mới ba tuổi.

Cuối cùng dì của Mã Siêu mang hai anh em về nuôi.

Nhưng lâu dần, dượng của Mã Siêu không thích, thường xuyên đánh hai anh em họ.

Mã Siêu vừa lên cấp hai đã bị dượng bắt nghỉ học, ép phải đi làm nông với mình.


Em gái nhỏ hơn Mã Siêu hai tuổi cũng bị bắt bỏ học.

Bị dượng ngược đãi quá lâu, Mã Siêu dẫn em gái chạy trốn.

Khi đó, Mã Siêu chỉ mới mười ba tuổi, chưa biết lòng người hiểm ác.

Lúc ở nhà ga, hai anh em bị bọn buôn người bắt cóc, sau đó Mã Siêu chạy được, nhưng lạc mất em gái.

Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
Bao nhiêu năm nay, Mã Siêu vẫn luôn tìm kiếm em gái nhưng không có kết quả.

Mặc dù gia thế của Dương Thanh cũng lận đận, nhưng còn kém xa Mã Siêu.

Ít nhất anh vẫn còn người mẹ yêu thương mình đến tận khi tốt nghiệp đại học.

“Anh rể!”
Anh đang mải mê nghĩ xem nên tặng gì cho Mã Siêu, chợt có người gõ cửa.

“Tần Y, em sao thế?”
Tần Y chạy vào, sắc mặt tái nhợt.

Lúc ở công ty, Tần Y đều gọi anh là chủ tịch, đột nhiên gọi anh rể chắc chắc là có chuyện.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Không biết tại sao mỗi lần gặp phải phiền phức lớn, Dương Thanh đều rất bình thản.

Tần Y cũng sẽ nhanh chóng bình tĩnh lại.


Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
“Phải rồi Y Y, ngày kia anh Siêu của em lấy vợ đấy.

Anh đang không biết tặng gì cho cậu ấy, em giúp anh nghĩ thử xem!”
Dương Thanh đột nhiên hỏi.

Tần Y kinh ngạc nói: “Anh Siêu lấy vợ á? Sao lại đột ngột như vậy?”
Hai người tới phòng sales của Thành Mộng Hoan.

Bất động sản Thành Mộng Hoan là công ty bất động sản nổi tiếng thế giới, cũng đứng đầu Chiêu Châu.

Ở Yến Đô, bọn họ chủ yếu đánh vào thị trường nhà ở cao cấp.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

“Khả năng tài chính của anh là bao nhiêu?”
Mễ Tuyết cười hỏi.

“Dương Thanh đấy à?”
Đúng lúc này, một giọng nói kinh ngạc bỗng vang lên.

Dương Thanh bị người ta gọi tên cũng ngạc nhiên quay lại, trông thấy một cô gái mặc đồng phục vest của phòng sales đi tới.

Dương Thanh chỉ cảm thấy đối phương quen mắt, cũng biết là bạn học cấp ba.

Nhưng đáng xấu hổ thay, đối phương biết tên anh, nhưng anh không nhớ đối phương là ai.

“Tiêu Chỉ Tinh, lâu rồi không gặp!”
Dương Thanh lén nhìn thẻ tên trước ngực cô ta mới biết tên đối phương.

“Không ngờ đúng là con cóc ghẻ nhà cậu!”
Tiêu Chỉ Tinh cười nói.

Nghe vậy, Dương Thanh lập tức cau mày.

Sao mình lại biến thành con cóc ghẻ?
- ---------------------------.

 
Chương 927: 927: Cậu Ta Không Mua Nổi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Tần Y cũng cau mày, đang định nổi giận thì Tiêu Chỉ Tinh vội vàng che miệng nói: “Xin lỗi nhé, tôi lỡ lời.

Cậu đừng so đo với tôi đấy”.

Nói lời xin lỗi nhưng thái độ không hề thành khẩn, nhất là ánh mắt cô ta nhìn Dương Thanh tràn đầy khinh bỉ.

Dường như rất xem thường người bạn học như Dương Thanh.

“Không sao!”
Dương Thanh lạnh lùng nói.

“Tính ra chúng ta đã không gặp nhau mười năm rồi nhỉ?”
Tiêu Chỉ Tinh khoanh tay trước ngực cười nói: “Tôi vẫn còn nhớ cậu từng viết thư tình cho tôi hồi cấp ba đấy”.


Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
“Nhưng tôi không có hứng thú với cậu, còn đọc thư tình cậu viết cho mọi người nghe.

Chính vì thế mọi người đều bảo cậu cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga”.
Tần Y không nghe nổi nữa, bỗng thân mật ôm cánh tay Dương Thanh, cười hỏi: “Ông xã, chắc lúc anh học cấp ba bị cận đến mức thường xuyên không nhìn rõ đồ vật phải không?” Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Dương Thanh bị hành động lớn mật của Tần Y dọa giật nảy mình, chưa kịp phản ứng lại: “Không…”
Anh còn chưa nói hết câu đã thấy cánh tay đau nhói, bấy giờ mới nhận ra Tần Y đang cố ý.

“Sao em biết hay vậy? Đúng là lúc đó mắt anh không tốt, không nhìn rõ vật, còn không đeo kính”.

Dương Thanh đổi giọng, cười đáp.

Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
“Em nói rồi mà, chồng em đẹp trai như vậy sao lại bị gọi là cóc ghẻ?”
Tần Y mỉm cười nhìn Tiêu Chỉ Tinh đang cau có, híp mắt nói: “Chị gái ơi, chị nói cấp ba chồng tôi viết thư tình cho chị, chắc chắn là vì mắt chồng tôi không tốt, chị đừng coi là thật nhé!”
Tiêu Chỉ Tinh đương nhiên nghe ra được Tần Y đang nói Dương Thanh mù mắt nên mới viết thư tình cho cô ta.

Dương Thanh cười khổ.

Tuy Tiêu Chỉ Tinh cố tình nhắc tới chuyện này để sỉ nhục anh nhưng dù sao cũng đã xảy ra từ mười năm trước, anh lười so đo.

Đúng lúc này có một cặp vợ chồng trung niên mặc toàn đồ hiệu đi tới, nhìn là biết rất giàu có.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Dương Thanh bất lực lắc đầu: “Em tưởng anh tỏ tình với cô ta thật à?”
“Chẳng lẽ còn có ẩn tình gì khác sao?”

Tần Y lập tức nổi lên hứng thú.

Dương Thanh lo Tần Y sẽ kể cho Tần Thanh Tâm nghe chuyện mình tỏ tình, vội vàng kể lại: “Năm đó anh chỉ là một học sinh nghèo, chỉ tập trung học hành, sao có thể yêu đương được?” Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
“Không phải anh tỏ tình cô ta, mà là cô ta tỏ tình anh, bị anh từ chối.

Cô ta thẹn quá hóa giận, không biết tìm được bức thư tình ở đâu ra đọc cho mọi người nghe, nói là anh viết, còn sỉ nhục anh là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga ở trước mặt mọi người”.

“Thì ra là vậy!”
Tần Y không hề hoài nghi Dương Thanh nhưng vẫn cười xấu xa nói: “Nếu anh không thành thật khai báo, em sẽ mách chị em đấy”.

Biệt thự trị giá một tỷ rưỡi!
“Được, tôi sẽ dẫn anh chị đi xem biệt thự, chắc chắn hai người sẽ hài lòng”.

Mễ Tuyết kích động nói.

“Toàn bộ biệt thự cao cấp của Thành Mông Hoan đều được trưng bày ở đây”.

Đúng lúc này, Tiêu Chỉ Tinh dẫn cặp vợ chồng trung niên vừa rồi đi vào.


[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Nói xong, Mễ Tuyết áy náy nhìn cặp vợ chồng trung niên, tươi cười nói: “Xin lỗi hai vị, căn biệt thự này đã được bán.

Hai vị xem các căn khác nhé”.

“Mễ Tuyết, cô đang làm gì vậy?”
Tiêu Chỉ Tinh lập tức lạnh giọng nói: “Đúng là sinh viên đại học mới ra trường, ngu ngơ dễ bị lừa”.

“Cô có thể động não một chút được không? Biệt thự trị giá tỷ rưỡi là thứ loại người nào cũng mua được hả?”
“Cứ tùy tiện dẫn bọn họ đi xem biệt thự, nhỡ làm hư hỏng đồ trong biệt thự, cô đền nổi không?”
Tiêu Chỉ Tinh ra vẻ răn dạy Mễ Tuyết nhưng rõ ràng đang nói Dương Thanh không mua nổi biệt thự một tỷ rưỡi.

- ---------------------------.

 
Chương 928: 928: Đừng Có Học Theo


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




“Chị, chị…”
Lời nói của Tiêu Chỉ Tinh khiến Mễ Tuyết nổi giận.

Cô ta đỏ mắt chỉ vào đối phương nhưng lại không nói nên lời.

Tiêu Chỉ Tinh nói cô ta ngu ngơ vì cô ta mới tốt nghiệp đại học không lâu, đây là công việc đầu tiên của cô ta.

Còn Tiêu Chỉ Tinh đã là nhân viên kỳ cựu ở đây, tháng trước còn là nhân viên bán hàng giỏi nhất.
Sau khi Mễ Tuyết vào làm ở phòng sales của Thành Mộng Hoan, Tiêu Chỉ Tinh vẫn luôn cướp đơn hàng của cô ta.

Ba tháng thử việc sắp kết thúc nhưng cô ta vẫn chưa bán được căn nhà nào.

Nếu trong thời gian thử việc không bán được hàng thì chỉ có thể bị sa thải.

Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
Khó khăn lắm mới gặp được Dương Thanh.


Cô ta có cảm giác anh thực sự muốn mua căn biệt thự một tỷ rưỡi này.

Thế nhưng người Tiêu Chỉ Tinh dẫn tới cũng giàu có, rất có thể cũng sẽ mua căn biệt thự vườn này.
“Chị chị cái gì? Tôi làm việc ở đây ba năm rồi, phải biết kính trọng đàn chị biết chưa? Gọi tôi là chị Tinh!”
Tiêu Chỉ Tinh ra vẻ ma cũ bắt nạt ma mới, chỉ vào mô hình biệt thự cao cấp trên bàn cát rồi quát: “Để chìa khóa lại rồi cút ra ngoài cho tôi!”
Mễ Tuyết đỏ bừng mắt, khóe mắt ươn ướt.

Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Nhưng công việc này rất quan trọng, dù có bị bắt nạt cô ta cũng phải nhẫn nhịn.

“Tiêu Chỉ Tinh, cô quá đáng rồi đấy!”
Dương Thanh không thể khoanh tay đứng nhìn nữa, lạnh giọng nói.

Tiêu Chỉ Tinh vội vàng đổi vẻ mặt tươi cười nói với anh: “Xin lỗi cậu nhé, tôi không cố tình nhằm vào cậu đâu.

Có một số việc cậu không biết, đừng quan tâm ả ta”.

“Chồng ơi, em thích căn biệt thự vườn này, nó cũng ở xa hơn các căn khác.

Sống ở đây sẽ rất thoải mái”.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Người đàn ông trung niên bỗng hỏi Tiêu Chỉ Tinh.

Tiêu Chỉ Tinh vội vàng nói: “Không phải một trăm mươi triệu đâu anh, là một tỷ rưỡi đấy ạ.

Các biệt thự được triển lãm trong này đều là biệt thự cao cấp nhất Yến Đô, giá khởi điểm từ 500 triệu trở lên.


Căn biệt thự vườn này còn là…”
“Chờ đã!”
Người đàn ông trung niên chen ngang Tiêu Chỉ Tinh đang khoác lác, cau mày hỏi: “Cô nói căn biệt thự vườn này có giá một tỷ rưỡi hả?” Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
Tiêu Chỉ Tinh khẽ cười nói: “Vâng.

Nhưng với khí chất của anh, đừng nói là một tỷ rưỡi, dù có là biệt thự mười lăm tỷ chắc chắn anh cũng sẽ mua đúng không ạ?”
“Tôi mua con mẹ nhà cô!”
“Một tỷ rưỡi? Sao cô không đi cướp ngân hàng luôn đi?”
“Một căn biệt thự rách nát cũng dám bán tỷ rưỡi?”
Nào ngờ người đàn ông trung niên lập tức nổi giận chửi ầm lên.

Tiêu Chỉ Tinh sững sờ, vội vàng nói: “Thưa anh, tôi có thể chiết khấu 3% cho anh.

Tức là anh chỉ cần trả 1 tỷ 455 triệu, có thể tiết kiệm 45 triệu, vô cùng ưu đãi, không hề chịu thiệt”.

“Được, không đắt thì cô tự mua một căn đi!”
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Người đàn ông trung niên tát vào mặt cô ta, cả giận nói: “Con ả chết tiệt này, mau cút ra cho tao!”
Dứt lời, ông ta kéo vợ mình rời đi.

“Chờ đã, nếu anh đồng ý mua căn biệt thự này, anh bảo tôi làm gì cũng được”.


“Cũng phải chuẩn bị tinh thần trước đi, nếu xem nhà xong cậu ta kiếm cớ nói không thích hoặc là đợi lúc khác mua sau, cô đừng có tin là thật đấy”.

“Được rồi, tôi khuyên xong rồi.

Cô dẫn khách của cô đi đi”.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Nhưng cô ta còn chưa kịp khoác lác đã thấy Tần Y nói với Mễ Tuyết: “Cô phải giữ vững đạo đức nghề nghiệp của mình, đừng có học cái xấu của người ta”.

“Tôi nghe nói có một số nhân viên vì để bán được hàng mà sẵn sàng ngủ với khách”.

“Không chỉ vậy, tôi còn tận mắt chứng kiến một nhân viên bán nhà giữ khách lại nên mới bị ăn tát, đã vậy còn không biết xấu hổ đuổi theo cầu xin khách mua nhà”.

- ---------------------------.

 
Chương 929: 929: Mua Nhà Bằng Điểm Tích Lũy


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Nghe Tần Y nói thế, Tiêu Chỉ Tinh lập tức nổi giận.

Người Tần Y nói chính là cô ta.

Các nhân viên khác trong phòng sales đều cười châm chọc nhìn cô ta.

“Cô mắng ai không biết xấu hổ?”
Tiêu Chỉ Tinh giận dữ chất vấn.
Tần Y nghi hoặc nhìn cô ta hỏi: “Tôi chỉ đang dạy Mễ Tuyết cách làm người thôi, mắng chị không biết xấu hổ lúc nào?”
“Chẳng lẽ chị cũng làm mấy chuyện tôi vừa nói à?”
Tần Y lập tức tỏ vẻ kinh ngạc, vội vàng che miệng nói: “Xin lỗi! Tôi không biết chị từng làm những chuyện này”.

“Chị là bạn học của chồng tôi, sao tôi lại mắng chị không biết xấu hổ được?”
“Dù chị thực sự làm những chuyện kia, tôi cũng phải nể mặt chồng tôi, mắng chị sao được?”
Tiêu Chỉ Tinh tức phát điên, vừa bị cặp vợ chồng trung niên kia cho ăn tát đang định xả giận lên Mễ Tuyết.

Nào ngờ mình lại bị Tần Y mắng.

Trông thấy Tiêu Chỉ Tinh ngày càng nổi giận, Mễ Tuyết vội vàng nói: “Chúng ta đi xem nhà đi!”
Dương Thanh cũng lên tiếng: “Vậy thì đi thôi!”
Lúc này Tần Y mới chịu buông tha, còn cười khanh khách vẫy tay với Tiêu Chỉ Tinh: “Đợi lát nữa gặp lại nhé!”
Nhìn theo ba người rời đi, Tiêu Chỉ Tinh phát rồ: “Chết tiệt, các người đều là lũ khốn kiếp!”

“Anh rể có hài lòng với màn thể hiện vừa rồi của em không?”
Trên đường đi xem biệt thự, Tần Y cười hỏi.

Dương Thanh bất lực nói: “Dù sao em cũng là phó tổng giám đốc của một tập đoàn, sao lại tự hạ thấp thân phận cãi nhau với một người phụ nữ đạo đức kém như vậy?”
Tần Y trợn mắt nói: “Em nói rất nhẹ nhàng mà, đâu có cãi nhau?”
“Rốt cuộc chị với anh Thanh có quan hệ gì vây?”
Mễ Tuyết rất khó hiểu, lúc Tần Y gọi Dương Thanh là chồng, lúc lại gọi là anh rể.

Tần Y phì cười đáp: “Tôi chỉ tức con ả mắt chó coi thường người khác kia thôi! Anh ấy là anh rể, cũng là anh trai của tôi!”
“À!”
Mễ Tuyết chợt hiểu ra.

Dương Thanh lái xe.

Trong lúc nói chuyện, cả ba đã tới khu biệt thự của Thành Mộng Hoan.

Xe vừa vào cổng, bảo vệ lập tức cúi chào cho qua.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Tần Y vui vẻ đáp.

Nghe hai người nói chuyện, Mễ Tuyết rất hâm mộ.

Trong đầu cô ta chợt xuất hiện một bóng người chôn sâu trong ký ức, trái tim nhói đau.

Dương Thanh và Tần Y không xem quá lâu, chỉ tùy tiện đi lòng vòng rồi rời đi.

Lúc ở phòng sales, bọn họ đã quan sát bố cục trên bàn sát và tỉ lệ của mô hình.

Có thể nói mô hình và biệt thự thực tế hoàn toàn giống hệt.

Dù là dinh thự Vân Phong của Dương Thanh cũng chưa chắc tốt bằng căn biệt thự vườn này.

“Xem nhà nhanh vậy sao?” Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Đám người Dương Thanh vừa bước vào phòng sales, giọng điệu chán ghét của Tiêu Chỉ Tinh đã vang lên: “Không thích à? Hay là định lúc khác mua sau?”
Lời nói của cô ta tràn đầy sự mỉa mai.

Sau đó cô ta còn nói tiếp: “Nể tình là bạn học cũ, tôi có thể giới thiệu cho cậu nhà bán lại, chỉ hơn trăm nghìn là mua được một căn nhà rộng hai mươi mét vuông”.


Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
“Tuy diện tích chỉ có hai mươi mét vuông nhưng mua được nhà ở Yến Đô là tốt lắm rồi.

Sao hả? Cần thì để tôi liên hệ luôn, thuận tiện xin cho cậu ưu đãi mấy nghìn”.

Dương Thanh không nổi giận, chỉ cười nhìn cô ta: “E là khiến cô thất vọng rồi.

Tôi đang định mua căn biệt thự vườn kia”.

“Không cần cũng không sao.

Khoan đã, cậu nói cái gì?”
Tiêu Chỉ Tinh đáp lại một câu mới kịp phản ứng lại, lập tức trợn tròn mắt, vẻ mặt khó tin.

Dương Thanh không thèm để ý tới cô ta, đưa cho Mễ Tuyết một thẻ ngân hàng: “Cô quẹt thẻ đi!
“Vâng thưa anh Thanh!”
Mễ Tuyết nhận lấy thẻ ngân hàng, kích động muốn chết.

Căn biệt thự này trị giá tỷ rưỡi, chỉ riêng hoa hồng thôi đã gần một triệu.

Cô ta vừa mới tốt nghiệp đại học không lâu đã có thể kiếm được gần một triệu.

Đối với cô ta, đây là một số tiền khổng lồ.

Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
“Cảm ơn anh Thanh!”
Mễ Tuyết cuống quýt cảm ơn, chuẩn bị đi quẹt thẻ.


“Chờ đã!”
Tiêu Chỉ Tinh thấy Mễ Tuyết sắp đi quẹt thẻ, rốt cuộc xác định Dương Thanh thực sự muốn mua căn biệt thự tỷ rưỡi kia, vội vàng ngăn Mễ Tuyết lại.

“Không phải chị định cho chúng tôi ưu đãi 3% sao?”
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

“Anh Thanh cũng đừng nhụt chí.

Cho dù bây giờ anh không mua nổi biệt thự tỷ rưỡi nhưng tôi tin chắc sau này anh sẽ làm được!” Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Mễ Tuyết chân thành khích lệ Dương Thanh.

Dương Thanh bị cô gái đơn thuần này làm cảm động, bỗng nghĩ nếu cô ta là em gái của Mã Siêu thì tốt biết mấy.

“Cô gái ngốc này, đây là thẻ đen của ngân hàng Thế Giới, hạn mức mười tỷ đấy.

Mau đi quẹt thẻ đi!”
Tần Y bật cười thúc giục.

Vừa rồi cô ta chỉ cố ý chọc tức Tiêu Chỉ Tinh, không ngờ lại bị cô gái không kém mình bao nhiêu tuổi này làm cảm động.

- ---------------------------.

 
Chương 930: 930: Sỉ Nhục Chủ Tịch Dương


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Nghe lời Tần Y nói, Mễ Tuyết sợ ngây người.

Thẻ ngân hàng có hạn mức mười tỷ sao?
Tính tình cô ta ngây thơ cũng không nghi ngờ gì, chỉ vô cùng kinh hãi.

Rốt cuộc Dương Thanh là ai mà lại có thẻ ngân hàng này?
“Mau đi quẹt thẻ đi, tôi còn bận chuyện khác”.

Dương Thanh cũng thúc giục.
Lúc này Mễ Tuyết mới lấy lại tinh thần, vội vàng nói: “Tôi lập tức tới phòng tài chính quẹt thẻ”.

Tiêu Chỉ Tinh không biết sự thật, đi tới mấy nhân viên bán hàng khá thân với mình, tức giận nói: “Đúng là một thằng nghèo kiết xác, muốn mua một căn biệt thự tỷ rưỡi bằng thẻ hội viên, nằm mơ giữa ban ngày à?”
“Cái gì? Dùng thẻ hội viên mua nhà? Bọn họ là khỉ đột tới mua vui à?”
Những người khác đều cười phá lên.
“Nói cho mấy cô nghe, cậu ta là bạn cấp ba của tôi, nghèo từ lúc đi học rồi, còn từng tỏ tình với tôi nhưng bị tôi từ chối.

Từ đó tất cả mọi người đều gọi cậu ta là con cóc ghẻ”.

Tiêu Chỉ Tinh đắc ý cười: “Bởi vì cậu ta là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga”.

“Ha ha…”
Đám người nhao nhao cười lớn.

Đúng lúc này, một chiếc Rolls-Royce màu đen đỗ lại trước cửa phòng sales, một người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào, trên trán lấm tấm mồ hôi.

“Sao chủ tịch lại tới đây?”

Giám đốc phòng sales trông thấy người trung niên kia, kinh ngạc chạy tới hỏi.

Tiêu Chỉ Tinh cũng sợ ngây người, lần đầu tiên gặp được chủ tịch của bất động sản Thành Mộng Hoan.

Cô ta làm việc ở đây ba năm, hôm nay mới được nhìn thấy ông ta một lần.

“Các người gặp được chủ tịch Dương chưa?”
Chủ tịch Thành Mộng Hoan lo lắng hỏi.

Giám đốc lắc đầu hỏi lại: “Chủ tịch Dương là ai?”
“Chủ tịch Dương là cổ đông lớn nhất của Thành Mộng Hoan chúng ta.

Tôi vừa nhận được tin cậu ấy muốn tới đây mua nhà”.

Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Chủ tịch Thành Mộng Hoan vội nói.

Thực ra trong lòng ông ta rất thấp thỏm không yên.

Mặc dù ông ta là chủ tịch nhưng từ một tháng trước, tập đoàn Nhạn Thanh đầu tư năm mươi tỷ cho Thành Mộng Hoan, lập tức trở thành cổ đông lớn nhất.

Nếu tập đoàn Nhạn Thanh muốn thì có thể cách chức ông ta bất cứ lúc nào.

“Chẳng lẽ chính là vị khách quý tôi vừa đón tiếp?”
Tiêu Chỉ Tinh bỗng giật mình hô lên.


[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Tiêu Chỉ Tinh giật nảy mình, quay người đi tới phòng tài chính làm thủ tục gửi trả lại tiền.

Nhưng cô ta vừa chạy được mấy bước, bước chân lập tức cứng đờ.

“Lại sao nữa?”
Chủ tịch Thành Mộng Hoan giận dữ chất vấn.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Tiêu Chỉ Tinh bị tát, vẻ mặt ấm ức.

Nhưng cô ta cũng biết mình đã bỏ lỡ vị khác quý giá thế nào, trong lòng cực kỳ hối hận.

Biết trước như vậy cô ta đã quấn lấy chủ tịch Dương đòi ông ta mua nhà.

“Chủ tịch, tôi, tôi không có số của chủ tịch Dương”.

Tiêu Chỉ Tinh cúi đầu, đỏ mắt nói.

“Bốp!”
Chủ tịch Thành Mộng Hoan lại tát thêm cái nữa: “Con mẹ nó cô làm ăn kiểu gì vậy? Chủ tịch Dương tự mình tới mua nhà, thế mà cô còn không nhận ra, đến cả số điện thoại của người ta cũng không có.

Cô là lợn à?”
Mễ Tuyết nhiệt tình tạm biệt Dương Thanh và Tần Y.

Nhưng lúc họ vừa mới đi tới sảnh bán hàng đã thấy một đám người túm tụm vào một chỗ.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Nhưng lời nói của Tiêu Chỉ Tinh lại dọa ông ta suýt tè ra quần.

“Bốp!”
Ông ta tát vào mặt cô ta, tức giận nói: “Sao cô dám sỉ nhục chủ tịch Dương? Con mẹ nó cô chán sống rồi à?”
- ---------------------------.

 
Chương 931: 931: Chúc Mừng Sếp Mễ


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Lần này chủ tịch Thành Mộng Hoan tát rất mạnh, Tiêu Chỉ Tinh bị đánh ngã lăn ra đất, khóe miệng rướm máu.

Các nhân viên khác đều sợ ngây người, trơ mắt nhìn chủ tịch Thành Mộng Hoan chạy tới trước mặt Dương Thanh.

“Chào chủ tịch Dương, tôi là chủ tịch của Thành Mộng Hoan, tên Lưu Dương.

Rất vui được gặp cậu!”
Lưu Dương kích động nói.
Dương Thanh sững sờ hỏi: “Ông biết tôi à?”
Lần này đổi lại Lưu Dương ngơ ngác nói: “Tháng trước, tập đoàn của cậu đầu tư năm mươi tỷ vào Thành Mộng Hoan, hiện giờ cậu là cổ đông lớn nhất ở đây”.

“À! Thì ra là thế”.

Dương Thanh chợt nhớ lại, tháng trước Lạc Bân nhờ anh ký vào một văn bản, chính là đầu tư năm mươi tỷ vào một công ty bất động sản.
Nhưng trước giờ anh không hỏi đến công việc của tập đoàn, chỉ phụ trách ký tên.

Thế nên hiện giờ tập đoàn Nhạn Thanh đã đầu tư vào bao nhiêu doanh nghiệp, anh đang có bao nhiêu tài sản, bản thân anh cũng không biết.


Mễ Tuyết đứng cạnh há hốc mồm, vẻ mặt khó tin.

Đến tận lúc này cô ta mới ý thức được, Dương Thanh thân thiện như một người anh trai lại là người có địa vị cao như vậy.

Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Không chỉ Mễ Tuyết, các nhân viên khác cũng khiếp sợ.

Tiêu Chỉ Tinh bị Lưu Dương đánh ngã xuống đất lại càng kinh hãi.

“Chủ tịch Dương, cậu muốn mua nhà ở Thành Mộng Hoan, chúng tôi không thể lấy tiền của cậu”.

Lưu Dương vội vàng dặn dò giám đốc phòng sales bên cạnh: “Cậu mau đi làm thủ tục gửi lại tiền cho chủ tịch Dương.

Một tỷ rưỡi kia cứ để tôi thanh toán”.

“Vâng!”
Giám đốc phòng sales vội vàng nói.

“Chờ đã!”
Dương Thanh lập tức ngăn cản: “Căn biệt thự này là quà tân hôn tôi tặng anh em, sao lại để ông trả tiền?”
Lưu Dương cười nói: “Chủ tịch Dương nói gì vậy, anh em của cậu cũng là anh em của tôi.

Mua nhà tân hôn cho em trai là bổn phận của tôi”.

Dương Thanh cau mày nói: “Không cần!”
Nghe thấy giọng nói Dương Thanh hơi tức giận, Lưu Dương mới hốt hoảng nói: “Xin lỗi chủ tịch Dương, tại tôi làm việc qua loa”.

Tiêu Chỉ Tinh nghe Dương Thanh nói mua biệt thự tỷ rưỡi chỉ để làm quà cưới cho anh em lại càng kinh sợ.

Tiện tay mua một căn biệt thự tỷ rưỡi, rốt cuộc Dương Thanh giàu có tới mức nào?
Cô ta đảo mắt vội vàng tươi cười đi tới: “Không ngờ bây giờ anh lại là cổ đông lớn nhất của Thành Mộng Hoan”.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Lưu Dương càng hoảng sợ.


Vừa nãy ông ta tát Tiêu Chỉ Tinh mấy cái, không ngờ cô ta lại là bạn học của Dương Thanh, gây họa lớn rồi.

Khi Lưu Dương đang định xin lỗi, Tần Y trào phúng nói với Tiêu Chỉ Tinh: “Hình như vừa nãy chị đâu có nói như vậy? Chị vu oan cho chồng tôi từng theo đuổi chị, bị chị từ chối, còn bị mắng là cóc ghẻ”.

Tiêu Chỉ Tinh cười nói: “Vừa nãy tôi chỉ nói đùa thôi.

Dương Thanh trẻ tuổi lại có triển vọng như vậy, sao có thể theo đuổi tôi được?”
Dứt lời, cô ta lấy điện thoại ra: “Dương Thanh, anh cho em số điện thoại đi.

Tối nay em mời anh ăn cơm”.

Dương Thanh cười lạnh một tiếng: “Tôi chỉ là con cóc ghẻ mà thôi, không xứng ăn tiệc của người đẹp như cô mời”.

Bấy giờ, Lưu Dương mới hết lo.

Rõ ràng Tiêu Chỉ Tinh đã chọc giận Dương Thanh.

“Con ả đê tiện này, mau câm miệng cho tôi!”
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Dứt lời, ông ta nhìn Tiêu Chỉ Tinh, chỉ tay ra cửa: “Cút ngay cho tôi!”
“Chủ tịch, tôi sai rồi, tôi thực sự biết sai rồi.


Sau này tôi không dám mắt chó coi thường người khác nữa.

Tôi nhất định sẽ làm thật nhiều cho công ty”.

“Đuổi con đàn bà đê tiện này ra ngoài đi!”
Lưu Dương ra lệnh, mấy gã bảo vệ liền lôi Tiêu Chỉ Tinh ra khỏi phòng sales.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Nhưng bây giờ, Lưu Dương lại bổ nhiệm cô ta làm tổng giám đốc quản lý toàn bộ phòng sales của bất động sản Thành Mộng Hoan.

Đây là sự thăng chức nhảy vọt.

“Chúc mừng sếp Mễ!”
“Chúc mừng sếp Mễ!”

Các nhân viên còn lại của phòng sales nhao nhao lên tiếng chúc mừng, trong mắt tràn đầy hâm mộ.

- ---------------------------.

 
Chương 932: 932: Lão Già Ra Tay


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Sau khi rời khỏi phòng sales Thành Mộng Hoan, Dương Thanh lại dẫn Tần Y đi mua xe.

“Không ngờ anh rể lại tốt bụng như vậy.

Em thấy lo lắng cho chị em rồi đấy”.

Trên đường tới cửa hàng Rolls-Royce, Tần Y bật cười nhìn chằm chằm Dương Thanh.

Dương Thanh đang lái xe, mắt nhìn về phía trước, bắt đắc dĩ nói: “Em cũng nói anh tốt bụng thì còn lo lắng cho chị em gì nữa?”
Tần Y cười nói: “Cũng chính vì anh quát tốt nên mới sợ những người phụ nữ được anh giúp sẽ không nhịn được yêu anh”.

Dương Thanh cười khổ nói: “Không phải vì em muốn giúp Mễ Tuyết nên anh mới tiện tay giúp cô ấy đó sao?”
Hai người vừa nói vừa đi tới cửa hàng Rolls-Royce 4S.

Tuy loại xe này quá hào nhoáng, chưa chắc Mã Siêu đã thích, nhưng dù sao cũng là chuyện vui lớn nhất đời người, dù không thích cũng phải cho Mã Siêu nở mày nở mặt.
Mấy chuyện cần mặt mũi thế này vẫn phải đi xe sang một chút.

Ròng rã cả một buổi chiều, Dương Thanh và Tần Y tất bật ở bên ngoài, mua hết những thứ nhà trai cần chuẩn bị, tất cả đều theo tiêu chuẩn cao nhất.


Mua đồ xong xuôi, sắc trời đã tối đen, hai người tới một quán mỳ gần đó.

Cả hai mới ăn được vài miếng, một lão già mặc áo vải xám bỗng cất bước đi vào quán mỳ, ngồi vào bàn ngay sát bàn Dương Thanh.

Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
“Ông muốn ăn gì ạ?”
Nhân viên phục vụ vội vàng đi tới cười hỏi.

Lão già áo vải mỉm cười, chỉ vào bàn của Dương Thanh và Tần Y: “Ăn giống bọn họ!”
Đây là một quán mỳ, Dương Thanh gọi một bát mỳ và một suất salad.

Tần Y nói đang giảm cân, không ăn gì, chỉ ngồi cùng Dương Thanh.

Nghe thấy thế, cả Dương Thanh và Tần Y đồng loạt nhìn sang lão ta.

Lão già áo vải tươi cười nhìn bọn họ: “Lâu rồi không ăn ở ngoài, cũng không biết cái gì ngon đành phải ăn theo cô cậu.

Cô cậu không để bụng chứ?”
Tần Y vội vàng cười đáp: “Ông nói gì thế, ông cứ tùy ý gọi!”
Từ lúc lão già áo vải bước vào quán mỳ, Dương Thanh đã chú ý tới lão ta.

Anh cảm thấy khí thế nguy hiểm toát ra từ người lão ta.

Bây giờ lão ta lại ngồi ngay cạnh.

Dạo gần đây xung quanh anh đã xảy ra không ít chuyện, Dương Thanh bỗng sinh lòng cảnh giác.

“Tần Y, anh đột nhiên nhớ ra lát nữa còn có chuyện phải giải quyết.

Anh để xe lại tí em tự lái về nhé”.

Dương Thanh đưa chìa khóa cho Tần Y.

“Nếu anh có việc thì cứ đi đi.


Em gọi taxi về cũng được, anh đi xe đi”.

Tần Y không hề nghi ngờ, đẩy chìa khóa lại cho Dương Thanh.

“Anh rể, anh ăn đi, em về nhà trước”.

Tần Y đứng dậy nói.

Dương Thanh gật đầu: “Đi đường cẩn thận!”
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Quả nhiên có vấn đề.

Nếu bây giờ Dương Thanh vẫn còn nghĩ ông ta chỉ là một người bình thường thì đúng là ngu xuẩn.

Đối phương biết họ của mình, có chuyện trùng hợp như vậy sao?
“Ông biết tôi à?”
Dương Thanh híp mắt hỏi.

Lão già áo vải lắc đầu: “Đây là lần đầu tiên tôi gặp cậu ở ngoài đời”.

Câu nói này của lão ta có nghĩa là, hôm nay ông ta mới gặp Dương Thanh ở ngoài đời, còn trước đó đã nhìn thấy anh bằng những cách khác.

“Tôi họ Đỗ, cậu có thể gọi tôi là ông Đỗ”.


Ông Đỗ lại chủ động lên tiếng.

Lão ta chính là cấp dưới thân thiết như anh em của Tiết Vương, cũng là người có thực lực mạnh nhất trong nhà họ Tiết.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

“Không liên quan!”
Một lúc sau, Dương Thanh lên tiếng đáp.

“Thì ra là vậy!”
Ông Đỗ lùi mạnh về sau ba bước.

Ngược lại Dương Thanh vẫn sừng sững tại chỗ, ánh mắt hờ hững, nhưng nền đất xi măng dưới chân anh đã vỡ nát.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

“Xem ra ông vẫn không tin lời tôi nói”.

Dương Thanh híp mắt lại: “Ông định tính hết mọi trách nhiệm về cái chết của Tiết Nguyên Bá lên đầu tôi, muốn trả thù cho ông ta sao?”
- ---------------------------.

 
Chương 933: 933: Bị Bắt Đi Rồi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Giờ phút này, toàn thân ông Đỗ đột nhiên cứng ngắc, không dám nhúc nhích.

Bị Dương Thanh nhìn chằm chằm, lão ta thấy sống lưng lạnh toát.

Lão ta cảm nhận được khí thế hùng mạnh từ trên người Dương Thanh.

Dường như trước mặt anh, lão ta chỉ là sâu kiến có thể bị nghiền nát bất cứ lúc nào, hít thở cũng khó nhọc.
“Cậu Thanh nói đùa rồi.

Với thực lực của cậu muốn giết Tiết Nguyên Bá dễ như trở bàn tay.

Cậu đã nói cậu không giết, chắc chắn là thật”.

Ông Đỗ cố chịu đựng áp lực Dương Thanh gây ra, cười đáp.

Bấy giờ Dương Thanh mới chịu thu lại khí thế của mình, lạnh nhạt nhìn ông Đỗ: “Về chuyển lời cho Tiết Vương, tôi vô tình bị cuốn vào cuộc chiến ở Yến Đô.

Nhưng nếu nhà họ Tiết muốn khiêu khích tôi, đừng trách tôi không khách sáo!”
“Ầm!”
Dứt lời, Dương Thanh quay người rời đi.

Nhưng ngay khi anh bước ra bước đầu tiên, toàn bộ mặt đất đều rung chuyển.


Khối xi măng bị anh giẫm lên lập tức rạn nứt.

Đến khi Dương Thanh lái xe rời đi, ông Đỗ mới thấy dễ thở hơn một chút.

Lão ta bước tới xem nơi Dương Thanh vừa giẫm lên, hoảng sợ phát hiện có một dấu chân rất rõ.

Lấy dấu chân làm trung tâm, mặt đất xung quanh đều nứt ra.

Chỉ duy nhất dấu chân kia bị chia thành tám khối y hệt nhau.

“Thần Cảnh!”
Ông Đỗ hít sâu một hơi, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ.

Tùy tiện giẫm một cái có thể in dấu chân xuống nền đất xi măng, lão ta cũng làm được.

Nhưng giẫm ra tám miếng y hệt nhau, lão ta làm không nổi.

Chỉ cao thủ Thần cảnh mới có được lực khống thế hoàn mỹ như vậy.

Trong giới võ thuật chia thực lực thành ba đẳng cấp Nhân Cảnh, Vương Cảnh và Thần Cảnh.

Trong Nhân Cảnh lại chia làm Minh Kình, Ám Kình và Hóa Kình.

Người luyện võ bình thường chỉ biết tới Nhân Cảnh, tức là Minh Kình, Ám Kình và Hóa Kình, mỗi Kình lại chia nhỏ ra thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh phong.

Trong các gia tộc có đẳng cấp như tám gia tộc đứng đầu Yến Đô, cao thủ Hóa Kình đỉnh phong chính là người mạnh nhất.

Trên Nhân Cảnh chính là Vương Cảnh.

Cao thủ Vương Cảnh vô cùng ít ỏi, chỉ có Hoàng tộc và Vương tộc nắm giữ cả một châu vực lớn mới có được.

Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
Người đứng đầu của bốn Hoàng tộc và năm Vương tộc ở Chiêu Châu đều là cao thủ Vương Cảnh.

Về phần cao thủ Thần Cảnh chỉ có ở gia tộc Cổ Võ trong truyền thuyết, dù có cũng sẽ không có quá nhiều.

Ông Đỗ chính là cao thủ Vương Cảnh.


Ở trước mặt Dương Thanh, lão ta không hề có sức phản kháng, chứng tỏ thực lực của Dương Thanh là Thần Cảnh.

Nghĩ tới người trẻ tuổi như vậy đã có thực lực Thần Cảnh, ông Đỗ cảm thấy toàn thân đều đang run rẩy.

Toàn bộ người có thực lực Thần Cảnh đều là cao thủ đỉnh cao thế giới.

Dù là Hoàng tộc và Vương tộc cũng không dám tùy tiện trêu chọc một cao thủ Thần Cảnh.

“Vương của Yến Đô?”
Một lúc lâu sau, ông Đỗ bỗng cười nhạo một tiếng: “Trong mắt cao thủ Thần Cảnh, Vương của Yến Đô là cái thá gì?”
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

“Cái gì?”
Tiết Vương sợ ngây người.

Thần Cảnh là cảnh giới mà tất chủ của Hoàng tộc và Vương tộc đều hướng tới.

Nhưng một trăm năm nay, cả Hoàng tộc và Vương tộc đều chưa từng xuất hiện cao thủ Thần Cảnh nào.

“Đây là ảnh chụp từng giai đoạn của em gái Mã Siêu, bức cuối cùng là trang phục làm việc gần nhất của cô ấy”.

Tiền Bưu lên tiếng giải thích.

Dương Thanh càng xem càng thấy quen mắt, đến bức ảnh cuối cùng, anh giật mình hỏi: “Ông nói cô gái này chính là em gái của Mã Siêu sao?”
Dương Thanh kích động cầm ảnh chụp hỏi Tiền Bưu.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Hôm qua anh và Tần Y tới phòng sales của thành Mộng Hoan mua nhà cưới cho Mã Siêu, người tiếp đón họ chính là Mễ Tuyết, em gái của Mã Siêu.


“Tuy cô gái này là em gái của Mã Siêu nhưng tôi từng tiếp xúc với cô ấy.

Cô ấy rất ghét chuyện tìm người thân này”.

Tiền Bưu đột nhiên nói.

“Đợi lát nữa tôi đi nói chuyện với cô ấy.

Ngày mai là đám cưới của Mã Siêu, nếu không có cô em gái này, đám cưới sẽ không được hoàn hảo”.

Dương Thanh lập tức đáp.

Anh đang định xuất phát, chuông điện thoại gấp gáp reo lên.

Anh cầm lên xem thử, người gọi là Mã Siêu.

“Anh Thanh, Quan Duyệt bị người khác bắt đưa ra khỏi bệnh viện rồi!”
Mã Siêu nói.

- ---------------------------.

 
Chương 934: 934: Chơi Với Lửa Có Ngày Chết Cháy


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




"Cái gì? Quan Duyệt bị bắt đi rồi?"
Dương Thanh nhất thời ngây ra.

Hôm qua Quan Duyệt giúp anh chắn đạn, sau lưng trúng một phát súng đáng lẽ ra lúc này cô ta nên ở trong bệnh viện mới đúng, sao đột nhiên bị dẫn đi rồi?
"Bị ai dẫn đi?"
Dương Thanh hỏi tiếp.
"Quan Hân, chị họ của Quan Diệp, mới vừa nãy cô ta đến bệnh viện một mực dẫn người đi rồi".

Mã Siêu gằn giọng nói, trong giọng nói ngập tràn áy náy.

Không chỉ vậy giọng nói của anh ta cũng có vẻ yếu ớt.

"Cậu bị thương?"
Dương Thanh kinh ngạc nói.

Mã Siêu nói: "Anh Thanh, em không sao.

Anh yên tâm đi, Quan Duyệt đỡ đạn thay anh, anh đừng để một cô gái tốt như vậy bị dẫn đi, anh mau cứu cô ấy đi, không cần lo cho em".

Tuy Mã Siêu không trả lời Dương Thanh là mình có bị thương không, nhưng ý của câu nói này rất rõ ràng, anh ta bị thương thật rồi.

"Mai là ngày vui của cậu.


Cậu đừng lo lắng những việc khác, bây giờ tôi sẽ bảo Tiền Bưu qua đấy".

Dương Thanh nói xong cúp điện thoại.

"Cậu Thanh, Mã Siêu bị thương à?"
Thấy Dương Thanh cúp điện thoại, Tiền Bưu ngạc nhiên hỏi.

Dương Thanh gật đầu, trong ánh mắt lóe lên sát khí mãnh liệt: "Bây giờ ông đi bệnh viện xem thử Mã Siêu thế nào rồi.

Dù thế nào cũng phải bảo cậu ấy nhập viện điều trị, công việc của cậu ấy tạm thời do ông tiếp quản".

"Vâng!"
Tiền Bưu vội đáp.

Cùng lúc đó chiếc xe Mercedes Benz RV màu đen chậm rãi rời khỏi bệnh viện Nhân Dân Yến Đô.

Trong xe, hai tay Quan Duyệt bị trói chặt, sau lưng máu nhuộm đỏ tươi, sắc mặt trắng như tờ giấy.

"Quan Hân, chị biết chị đang làm gì không?"
Quan Duyệt nhìn người phụ nữ ở đối diện giận dữ nói.

Quan Hân cười lạnh nói: "Đương nhiên tôi biết mình đang làm gì.

Ngược lại tôi muốn hỏi cô một câu, đỡ đạn cho một người đàn ông mới quen biết không bao lâu, cô có biết mình đang làm gì không?"

"Anh ấy là sư phụ của tôi, dù chết vì anh ấy cũng là việc nên làm, việc này có liên quan gì tới chị chứ?"
Quan Duyệt đỏ mắt hỏi ngược lại Quan Hân.

"Bốp!"
Quan Hân tát mạnh vào mặt Quan Duyệt, giận dữ nói: "Mày câm miệng cho tao!"
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

"Tao đợi!"
Tuy Quan Hân sợ hãi nhưng mồm mép cũng không chịu thua kém, nghiến răng nói.

Thấy Quan Hân không nói gì nữa, Quan Duyệt cũng không muốn nói gì thêm, hai mắt nhắm chặt giống như đang nghỉ ngơi.

Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
Hai mươi phút sau, chiếc RV chậm rãi lái vào sân một căn biệt thự.

"Xuống xe đi!"
Quan Hân lạnh giọng nói.

Lúc này Quan Duyệt mới mở mắt ra nhíu mày nói: "Đây là đâu? Tại sao các người muốn dẫn tôi tới đây?"
Quan Duyệt vốn nghĩ bây giờ Quan Hân muốn đưa cô ta về Vương thành Quan nhưng không ngờ cô ta lại bị dẫn tới một căn biệt thự riêng này.

"Mày nói thử xem mày đã đỡ đạn thay sư phụ mình, vậy sau khi sư phụ mày biết mày bị bắt đi liệu anh ta có tự mình đến đây cứu mày không?"
Quan Duyệt thật sự cuống lên, tức giận nói: "Quan Hân, tốt nhất chị đừng làm như vậy, sư phụ tôi không phải là người bình thường đâu".

"Nếu anh ta là người bình thường, mày thấy anh ta có thể sống sót đến bây giờ sao?"
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Nhưng một khi Quan Hân muốn giết chết Dương Thanh thì phiền phức to rồi.

"Quan Duyệt, mày không hề biết tao đã bố trí thiên la địa võng ở nơi này rồi, trừ khi anh ta là cao thủ Vương Cảnh, bằng không, một khi anh ta bước vào sân của căn biệt thự này thì đừng hòng sống sót trở ra!"
Quan Hân kiêu ngạo nói.

- ---------------------------.

 
Chương 935: 935: Hung Hăng Càn Quấy


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Sắc mặt Quan Duyệt trắng bệch, cắn răng nói: "Quan Hân, tôi khuyên chị trước khi làm việc này, vẫn nên báo cho ông nội biết trước một tiếng, nếu không lỡ như xảy ra việc gì, chị không gánh nổi trách nhiệm đâu!"
"Mày không cần lo việc này, đợi sau khi khống chế được Yến Đô, chắc chắn ông nội sẽ nhớ tới công lao lớn này của tao".

Quân Hân đắc ý nói.

Quan Duyệt thấy thế hoàn toàn mất hết hy vọng, cũng không khuyên thêm gì nữa, chỉ nói: "Chị tự lo thân mình đi!"
Hôm qua Quan Duyệt mới bị thương, còn bị Quan Hân cưỡng ép dẫn ra khỏi bệnh viện, bây giờ sau lưng cô ta đã thấm đẫm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, không còn chút sắc hồng nào.

"Sếp, con ả này chảy máu quá nhiều, liệu có chết không?"
Lúc này, một gã thuộc hạ của Quan Hân hơi lo lắng nói.

Quan Hân hờ hững liếc nhín sau lưng Quan Duyệt: "Yên tâm đi, nó không chết đâu mà lo, cùng lắm cũng chỉ hôn mê vì mất máu nhiều thôi".
"Đương nhiên, cho dù có chết cũng không sao.


Dù sao nó cũng vì chắn đạn cho người đàn ông kia nên mới chết, đáng đời nó".

Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
Gã thuộc hạ nghe vậy cũng không khuyên nhủ nữa.

Quan Duyệt cắn chặt môi, sâu trong đáy mắt vẫn hiện lên vẻ đau lòng.

Dù gì thì Quan Hân cũng là chị họ của cô ta, thế mà Quan Hân lại nói ra những lời như vậy, đây chẳng khác nào Quan Hân hoàn toàn xem thường mạng sống của cô ta.

"Mọi thứ đã chuẩn bị xong chưa?"
Quan Hân bỗng hỏi.

Gã thuộc hạ gật đầu: "Cô yên tâm, trừ khi đối phương là cao thủ Vương Cảnh, nếu không có chạy đằng trời".

"Được, vậy hãy dẫn nó vào trong đi, phỏng chừng thằng khốn kia cũng sắp đến rồi".

Quan Hân nói.

Quan Duyệt bị mang vào bên trong, còn Quan Hân lại ngồi trên cái ghế trong sân tận hưởng ánh nắng mặt trời.

Tuy đang là mùa đông, nhưng mùa đông ở Yến Đô không lạnh lắm, ánh nắng ấm áp chiếu lên người rất dễ chịu.

Sau lưng cô ta còn có hai vệ sĩ nhà họ Quan, đang đứng im lặng như tượng.

Ầm!
Đột nhiên, tiếng gầm của động cơ vang lên, sau đó một chiếc Phaeton màu đen lao tới như tia chớp.


Dương Thanh bước từ bên trong ra, lập tức mười mấy vệ sĩ nhà họ Quan bao vây anh.

"Rốt cuộc anh cũng đến rồi!"
Thấy Dương Thanh, Quan Hân cười rộ lên, trong mắt cũng hiện lên vẻ bỡn cợt.

Lúc này, các vị trí đầu, tim và tứ chi của Dương Thanh đều hiện lên những điểm laser ngắm bắn.

Đếm sơ thì lúc anh vừa bước xuống xe, trên người anh bị hơn chục họng súng bắn tỉa nhắm vào.

Điều này chứng tỏ, trong góc khuất của biệt thự này còn ẩn nấp mười mấy tay súng bắn tỉa, mà tất cả các họng súng kia đều đang chĩa vào anh.

"Quan Duyệt đâu?"
Dương Thanh dường như không nhận thấy mình đang bị họng súng chĩa vào, vẻ mặt rất bình tĩnh nhìn Quan Hân.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

"Mười hai tay súng bắn tỉa, bốn người nhắm vào tứ chi của anh, bốn người nhắm vào tim anh, còn bốn người nữa sẽ bắn vào đầu anh".

"Không phải anh ngây thơ nghĩ rằng mười hai tay súng bắn tỉa sẽ phạm sai lầm cùng một lúc đấy chứ?"

"Anh muốn từ chối?"
Quan Hân chất vấn: "Lẽ nào anh thật sự cho rằng mấy chấm đó trên người anh chỉ là đèn laser sao?"
"Trong mắt tôi mấy chấm đỏ kia chẳng khác gì đèn laser".

Dương Thanh lạnh nhạt nói.

Vẻ mặt Quan Hân dần trở nên vặn vẹo, nghiến răng nói: "Bây giờ anh đang khiêu khích uy quyền của tôi, anh thật sự nghĩ rằng tôi không dám giết anh sao?"
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

"Dương Thanh, tôi cho anh ba giây: một là thần phục, hai là chết!"
Quan Hân cắn răng nói: "3! 2! 1! Giết!"
Nhưng khi ra lệnh xong cô ta lại không nghe được bất kỳ tiếng súng nào vang lên, mà tất cả mười mấy chấm đỏ vốn dĩ đang ở trên người Dương Thanh cũng đã biến mất.

- ---------------------------.

 
Chương 936: 936: Chán Sống Lắm À


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




“Tay bắn tỉa, bắn cho tôi, bắn ngay cho tôi!”
Quan Hân tức giận quát.

Nhưng tiếng súng vẫn không vang lên, ngay cả chấm đỏ cũng hoàn toàn biến mất.

Lúc này, ngay cả Dương Thanh cũng không nhịn được mà nhíu mày.
Bởi vì anh cũng không hiểu sao mười hai tay súng bắn tỉa kia bỗng không có động tĩnh gì nữa.

“Các người xông lên giết chết tên khốn kiếp này cho tôi!” Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
Quan Hân lại quát lên với mười mấy vệ sĩ.

Nhưng đúng lúc này, một hơi thở mạnh mẽ bỗng ập tới.
“Rầm rầm rầm!”
Chỉ một giây sau, mười mấy vệ sĩ nhà họ Quan đã ngã lăn ra đất.

Còn Dương Thanh thì vẫn đứng im, không hề ra tay.

Thấy cảnh tượng này, Quan Hân trợn tròn mắt, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi và không dám tin.

“Con cháu nhà họ Quan ngày càng ngông cuồng đấy nhỉ”.


Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Một lão già mặc áo vải màu xám bỗng xuất hiện, hờ hững nhìn chằm chằm vào Quan Hân.

“Ông Đỗ!”
Lão già đang chắn trước mặt Quan Hân lập tức hô lên kinh ngạc.

Người vừa giúp Dương Thanh giải quyết hết đám vệ sĩ nhà họ Quan không phải ai xa lạ, chính là ông Đỗ của nhà họ Tiết.

Dương Thanh hơi híp mắt, ông Đỗ này thú vị thật, không ngờ lão ta lại chủ động chạy đến để giải quyết phiền phức giúp anh.

Rõ ràng mười hai tay bắn tỉa vừa rồi cũng đã bị lão ta giải quyết.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Quan Hân cũng không nhận ra ông Đỗ, chỉ nghĩ ông Đỗ là trợ thủ do Dương Thanh gọi tới, lập tức giận dữ nói.

“Mau im đi!”
Lão già nhà họ Quan lập tức cảm thấy người lạnh toát, vội ngăn cản.

Sỉ nhục ông Đỗ cũng không khác gì sỉ nhục Tiết Vương, cho dù ông Đỗ giết Quan Hân ngay, Quan Vương cũng không thể nói gì.


[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Lão già nhà họ Quan vội nói.

“Hừ!”
Ông Đỗ không nói gì, chỉ hơi nhích chân, bóng dáng lão ta lập tức biến mất.

“Bốp!”
Ngay sau đó, tiếng bạt tai bỗng vang lên, Quan Hân lập tức bị đánh bay đi, trong miệng toàn máu.

Nếu ông Đỗ không nương tay, cái tát này đã đủ để lấy mạng Quan Hân rồi.

Quan Hân có vẻ rất không cam lòng, nghiến răng nghiến lợi.

Quan Duyệt nhanh chóng được đưa ra ngoài.

Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
Nhưng khi nhìn thấy Quan Duyệt, Dương Thanh rất tức giận.

“Cô chán sống lắm à?”
Dương Thanh chợt quát: “Nếu vậy thì tôi sẽ giúp cô!”
Ngay sau đó, anh đã xuất hiện trước mặt Quan Hân, tóm lấy cổ cô ta rồi nhấc bổng lên.

Lão già nhà họ Quan còn chưa kịp phản ứng gì thì chủ nhân đã bị người ta xách cổ lên, chuyện này khiến lão ta rất sợ hãi.

Đến giờ lão ta mới nhận ra, người thanh niên trước mặt đáng sợ tới mức nào.

- ---------------------------.

 
Chương 937: 937: Thành Ý Của Tiết Vương


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Khi thấy Dương Thanh nhấc bổng Quan Hân lên bằng một tay như đang xách gà con, Quan Duyệt vốn sắp hôn mê lập tức tỉnh táo hơn rất nhiều.

“Sư phụ, đừng!”
Quan Duyệt vội chạy tới, tóm lấy tay Dương Thanh rồi cầu xin: “Sư phụ, người như chị ta không đáng để anh làm như thế, anh mau buông chị ta ra đi”.

Không ai ngờ Quan Duyệt lại cầu xin cho Quan Hân.
Sở dĩ Dương Thanh tức giận, định giết Quan Hân cũng vì thấy lưng áo của Quan Duyệt đã đẫm máu, còn sắc mặt thì tái nhợt.

“Cô ta đối xử với em như thế mà em vẫn muốn cầu xin cho cô ta à?”
Dương Thanh nhíu mày.

Quan Duyệt nhìn chằm chằm vào Quan Hân với vẻ mặt phức tạp, cắn môi, một lúc lâu sau mới nói: “Sư phụ, tha cho chị ta đi!” Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
“Rầm!”
Một tiếng động rất lớn vang lên, Quan Hân bay đi, nặng nề bay vào biệt thự qua cửa sổ.

“Nể mặt Quan Duyệt, tôi tạm thời tha cho cô, nhưng không có lần sau nữa!”
Dương Thanh nói vọng vào biệt thự với vẻ mặt đằng đằng sát khí.

Lão già nhà họ Quan sững sờ, không ngờ khí thế của Dương Thanh lại khiến lão ta có cảm giác ngạt thở.


“Để anh đưa em đến bệnh viện”.

Dương Thanh không nói gì thêm, bước tới rồi bế Quan Duyệt dậy.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Ông Đỗ nói rồi quay người rời đi.

Lão già nhà họ Quan vừa ngơ ngác vừa chấn động.

Ngay cả Ông Đỗ cũng nói thế, rốt cuộc Dương Thanh lợi hại tới mức nào đây?
Vừa nãy, khi Dương Thanh ra tay với Quan Hân, lão ta còn không kịp phản ứng.

Tốc độ của anh chẳng khác gì dịch chuyển tức thời cả.

“Chẳng lẽ cậu thanh niên kia cũng là cao thủ Vương Cảnh như ông Đỗ ư?”
Lão già nhà họ Quan bỗng tự hỏi.

Vừa nói xong, sắc mặt lão ta bỗng tái mét.


[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Quan Hân rú lên với vẻ mặt dữ tợn, mắt đỏ ngầu, trông như sắp phát điên.

Đương nhiên lão già nhà họ Quan biết Quan Hân muốn giết ai, chỉ có thể là Dương Thanh rồi.

“Cô chủ, cô đừng chọc vào cậu thanh niên kia nữa, cậu ta rất khó lường, ngay cả ông Đỗ nhà họ Tiết cũng vô cùng cung kính với cậu ta, có lẽ thực lực của cậu ta ở Vương Cảnh đấy”.

Lão già nhà họ Quan vội khuyên.

“Đường Tam, ông im ngay cho tôi!”
Quan Hân nghiến răng nghiến lợi: “Nếu ông không vô dụng đến mức thua cả một thanh niên hơn hai mươi tuổi, sao tôi phải chịu nhục nhã thế này chứ?”
“Tiết Vương còn nói, nếu cậu Thanh rảnh thì có thể tới thành Tiết bất cứ lúc nào, ông ấy sẽ đích thân tiếp đón cậu”.

Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
Quà dâng tới cửa, không nhận thì phí.

Dương Thanh cầm hợp đồng lên xem, đúng là hợp đồng chuyển nhượng vô điều kiện cho anh của nhà họ Tiết, nhà họ Tiết đã ký tên và đóng dấu xong xuôi cả rồi.

Giờ chỉ cần anh ký tên và đóng dấu, số sản nghiệp trị giá năm mươi tỷ này sẽ thuộc về anh.

“Đúng rồi, Tiết Vương bảo tôi nói với cậu một câu, nể mặt cậu, nhà họ Tiết sẽ rời khỏi cuộc chiến ở Yến Đô”.

Ông Đỗ chợt nói: “Tiết Vương chỉ hy vọng, nếu có ngày cậu Thanh thừa kế Đế Thôn, xin cậu hãy nâng đỡ Vương tộc họ Tiết đôi chút”.

- ---------------------------.

 
Chương 938: 938: Đắc Ý


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Dương Thanh nhìn ông Đỗ với vẻ mặt kỳ lạ, khó trách Tiết Vương lại chủ động lấy lòng, còn tặng quà có giá trị lớn như thế, hóa ra lão ta vẫn nhớ đến Đế Thôn.

“Tôi nói tôi định thừa kế Đế Thôn khi nào thế?”
Dương Thanh cười híp mắt.

Ông Đỗ mỉm cười thần bí: “Nếu cậu Thanh không thể thừa kế Đế Thôn, tôi thực sự không tìm ra ai có tư cách đó”.

Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
“Được rồi, nhiệm vụ của tôi xem như đã hoàn thành, tôi cũng nên rời khỏi Yến Đô thôi”.

“Sau này, sản nghiệp của nhà họ Tiết ở Yến Đô sẽ do cậu Thanh toàn quyền xử lý”.

Ông Đỗ nói rồi quay người rời đi.

Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Đến khi ông Đỗ đi khuất hẳn, nụ cười của Dương Thanh mới dần biến mất.
Anh ngẩn người nhìn mấy bản hợp đồng trong tay mình, không hề thoải mái như hồi nãy.

Năm mươi tỷ do Tiết Vương chủ động đưa tới dễ cầm lắm ư?
Có thể nói, đây là một củ khoai lang nóng bỏng tay.

Bây giờ người của các Vương tộc đang lũ lượt kéo tới Yến Đô, đều nhắm đến Đế Thôn.


Dương Thanh không hề muốn quan tâm, nhưng người của gia tộc nào cũng chủ động tìm anh hết.

Hình như anh đã lún sâu vào vũng bùn này, cho dù anh nói mình không hứng thú với Đế Thôn thì cũng không ai tin.

“Chẳng lẽ mình phải tham gia trận chiến tranh giành Đế Thôn thật à?”
Dương Thanh lẩm bẩm.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

“Cậu không sao là tốt rồi”.

Thấy Mã Siêu vẫn đùa được, anh cũng yên tâm.

Anh chợt nói: “Đúng rồi, bây giờ cậu đến tập đoàn Tân Thảo đi, tôi cũng qua đó”.

“Vâng!”
Mã Siêu đáp ngay.

Tập đoàn Tân Thảo chính là sản nghiệp của nhà họ Tiết ở Yến Đô, vừa nãy ông Đỗ đã đưa cho anh hợp đồng chuyển nhượng tập đoàn này.

[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Mã Siêu đã đến từ lâu, khi thấy Dương Thanh thì lập tức tiến lên đón.

“Cậu bị nội thương à?”

Dương Thanh nhíu mày nhìn Mã Siêu.

Với cấp bậc của Dương Thanh, anh có thể cảm nhận được hơi thở của Mã Siêu hơi hỗn loạn, rõ ràng đã bị nội thương.

Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
Mã Siêu mỉm cười: “Anh Thanh, anh còn không rõ năng lực hồi phục của em mạnh đến đâu à? Hơn nữa, em có người vợ giỏi y học như Ngải Lâm, mấy vết thương ấy đã là gì chứ?”
“Cậu cứ đắc ý thế đi!”
Dương Thanh cười mắng.

Tuy Mã Siêu bị nội thương nhưng đúng là không nghiêm trọng lắm, mấy ngày là khỏi rồi.

“Anh Thanh, anh gọi em đến tập đoàn Tân Thảo làm gì thế?”
Mã Siêu hỏi.

“Dẫn cậu tới làm quen”.

Khi thấy Dương Thanh, Tiêu Chỉ Tinh hỏi với vẻ nghiền ngẫm.

“Tôi đến tìm tổng giám đốc của các cô”.

Dương Thanh nói: “Nếu cô là thư ký, chắc có thể liên lạc với anh ta nhỉ?”
Tiêu Chỉ Tinh mỉm cười lắc đầu: “Dương Thanh, có lẽ hôm nay cậu không gặp được sếp Lưu đâu”.

Dương Thanh nhíu mày.

“Vì sếp Lưu đã nói, trừ chủ tịch mới của tập đoàn Tân Thảo ra, anh ấy không tiếp ai cả, cậu nên rời đi thì hơn”.

Tiêu Chỉ Tinh nói với vẻ đắc ý.

- ---------------------------.

 
Chương 939: 939: Dương Thanh Là Ai


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Trông Tiêu Chỉ Tinh đúng kiểu tiểu nhân đắc chí.

Hôm qua, sau khi bị Thành Mộng Hoan đuổi việc vì Dương Thanh, cô ta lập tức bám víu được vào Lưu Kỳ vừa lên chức, trở thành thư ký của tổng giám đốc tập đoàn Tân Thảo.

Tuy nói là thư ký nhưng thật ra chỉ là đồ chơi của Lưu Kỳ mà thôi.

Hồi trước, khi vẫn là một trong vô số phó tổng giám đốc của tập đoàn Tân Thảo, Lưu Kỳ từng mua biệt thự từ chỗ Tiêu Chỉ Tinh, hai người liếc mắt đưa tình với nhau rồi bắt đầu dan díu.
Hôm qua Lưu Kỳ vừa lên chức, lúc này hắn mới dám cho Tiêu Chỉ Tinh làm thư ký của mình.

“Nếu vậy thì cô gọi sếp Lưu của các cô xuống đây tiếp đón đi”.

Dương Thanh lạnh nhạt nói.

Dáng vẻ đắc ý của Tiêu Chỉ Tinh khiến anh thấy rất khó chịu.
“Tiếp đón á? Chủ tịch mới vẫn chưa tới, sếp Lưu phải tiếp đón ai?”
Tiêu Chỉ Tinh thoáng sửng sốt rồi sực hiểu, Dương Thanh đang bảo Lưu Kỳ xuống tiếp đón anh đây mà.

“Dương Thanh, cậu không định nói cho tôi biết cậu chính là chủ tịch mới của tập đoàn Tân Thảo đấy chứ?”

Cô ta phá lên cười.

“To mồm thật đấy, vừa nói mình là chủ tịch của tập đoàn Nhạn Thanh, giờ lại bảo mình là chủ tịch mới của tập đoàn Tân Thảo, sao anh không nói anh chính là Vương của Yến Đô luôn đi?”
Nhân viên lễ tân vừa tiếp đón Dương Thanh cũng mỉa mai.

“Dương Thanh, tôi khuyên cậu mau cút đi thì hơn, để tránh bị bẽ mặt!”
Tiêu Chỉ Tinh vẫn ghi hận chuyện hôm qua, cũng không giả vờ nữa mà trở mặt luôn: “Nếu cậu không đi, tôi sẽ gọi bảo vệ đuổi cậu đi đấy”.

“Cô dám à!”
Mã Siêu lập tức nổi giận, bước lên chắn trước mặt Dương Thanh, nhìn đám bảo vệ xung quanh bằng ánh mắt hung dữ.

“Tiêu Chỉ Tinh, cô chắc chắn rằng muốn đuổi tôi đi à?”
Dương Thanh bình tĩnh hỏi bằng giọng nghiền ngẫm.

Không hiểu sao, Tiêu Chỉ Tinh bỗng thấy hơi bối rối.

Hôm qua, ở phòng sales của Thành Mộng Hoan, chính mắt cô ta đã trông thấy dáng vẻ cung kính của chủ tịch Thành Mộng Hoan khi ở trước mặt Dương Thanh.

Điều này đủ để cho thấy, bây giờ Dương Thanh cũng là người có máu mặt ở Yến Đô.

Nếu đuổi Dương Thanh đi, cô ta sẽ không gặp phải phiền phức gì chứ?
Nhưng cô ta bỗng nghĩ ra, chỗ dựa của tập đoàn Tân Thảo là một gia tộc vô cùng mạnh mẽ, ngay cả tám nhà quyền thế ở Yến Đô cũng không dám đắc tội với tập đoàn Tân Thảo.

Nghĩ đến đây, sự lo lắng của Tiêu Chỉ Tinh lập tức tan thành mây khói.

“Bảo vệ, đuổi hai tên khốn này ra ngoài cho tôi!”
Tiêu Chỉ Tinh nghĩ tới việc mình bị đuổi khỏi phòng sales của Thành Mộng Hoan ngày hôm qua, tức giận quát.

Mười bảo vệ lập tức đến gần Dương Thanh và Mã Siêu.

Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
“Hai anh định tự cút khỏi tập đoàn Tân Thảo hay để chúng tôi ném hai anh ra ngoài thế?”

Đội trưởng đội bảo vệ đứng đầu, lạnh lùng hỏi.

“Anh muốn chết đúng không!”
Mã Siêu nổi giận, đang định ra tay.

“Khoan đã!”
Dương Thanh kéo Mã Siêu lại.

Những bảo vệ này cũng chỉ làm việc theo lệnh chứ chưa gây ra chuyện gì quá đáng, người sai là Tiêu Chỉ Tinh.

“Tiêu Chỉ Tinh, chắc chắn cô sẽ hối hận”.

Dương Thanh hờ hững nói.

Anh nói rồi gọi điện thoại: “Tìm số tổng giám đốc Lưu của tập đoàn Tân Thảo cho tôi”.

“Ha ha, cậu nghĩ cậu là ai? Còn bảo người ta tìm số điện thoại của sếp Lưu cơ à?”
Tiêu Chỉ Tinh cười lạnh: “Dương Thanh, đừng tưởng bây giờ cậu sống tốt thì lợi hại lắm, tôi nói cho cậu biết, chỗ dựa của tập đoàn Tân Thảo là một gia tộc vô cùng mạnh mẽ, cho dù cậu đến từ tám nhà quyền thế ở Yến Đô thì cũng không chọc nổi tập đoàn Tân Thảo đâu”.

“Được, nếu cậu đã muốn liên lạc với sếp Lưu của chúng tôi bằng quan hệ, tôi sẽ cho cậu mười phút, để xem cậu có năng lực đó không”.

Dương Thanh nhìn Tiêu Chỉ Tinh như đang nhìn đồ đần.


[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Nào ngờ sau khi nghe Dương Thanh nói xong, Lưu Kỳ bỗng giận dữ quát: “Mày là ai hả? Báo mỗi cái tên mà dám bắt ông đây xuống gặp mày à?” Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
“Bây giờ ông đây đang bận, nếu mày dám gọi điện quấy rối nữa, tao sẽ giết mày đấy”.

“Dương Thanh, chắc chắn cậu không biết, sếp Lưu đã giật giải quán quân đấu vật rất nhiều lần, thế mà cậu vẫn dám quấy rầy anh ấy, cậu xong rồi, xong đời rồi”.

Tiêu Chỉ Tinh kích động nói, rất muốn xem cảnh Dương Thanh bị Lưu Kỳ đánh một trận rồi ném ra ngoài.

“Thế ư?”
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Không đáng để tức giận vì người phụ nữ này.

“Dương Thanh là ai? Cút ra đây cho tao!”
Đúng lúc này, một bóng người cường tráng bước ra khỏi thang máy rồi tức giận quát.

- ---------------------------.

 
Chương 940: 940: Không Ngờ Lại Là Cậu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Mọi người đều nhìn về phía Dương Thanh.

Trong mắt Tiêu Chỉ Tinh tràn ngập vẻ trêu ngươi, như thể đã thấy cảnh Dương Thanh bị Lưu Kỳ đánh tơi bời rồi ném khỏi tập đoàn Tân Thảo.

Lưu Kỳ cũng chú ý đến Dương Thanh và Mã Siêu đang bị đám bảo vệ bao vây, lập tức nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Chính mày đã bảo tao xuống gặp mày à?”
“Muốn chết đúng không!”
Mã Siêu nhíu mày, tức giận quát.

“Mẹ kiếp! Ở địa bàn của ông đây mà vẫn dám nói chuyện với ông đây như thế, đúng là không biết trời cao đất dày”.

Lưu Kỳ khoát tay: “Đánh gãy tay chân thằng oắt này rồi ném khỏi tập đoàn Tân Thảo cho tôi”.

“Sếp Lưu không phân biệt đúng sai, chưa gì đã định đánh gãy tay chân anh em của tôi à?”
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Anh là tổng giám đốc của tập đoàn Tân Thảo, có người đến tìm anh, anh không sợ làm lỡ việc quan trọng của tập đoàn ư?”

Dương Thanh vốn có thể lấy hợp đồng và thủ tục mà nhà họ Tiết đã chuẩn bị sẵn ra luôn.

Nhưng anh không làm thế, anh muốn xem xem rốt cuộc người đàn ông hống hách này có tư cách ở lại tập đoàn Tân Thảo không.

Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Mã Siêu cũng không phải người thích quản lý doanh nghiệp, hay nói cách khác, chỉ cần Lưu Kỳ thích hợp, sau này chuyện ở tập đoàn Tân Thảo sẽ do hắn quyết định.

Còn Mã Siêu chỉ là ông sếp ngồi không mà thôi.

“Tao làm việc thế nào cũng không cần giải thích với mày nhỉ?”
Lưu Kỳ ngạo nghễ nói: “Ông đây là tổng giám đốc của tập đoàn Tân Thảo, trừ chủ tịch ra, ông đây to nhất!”
“Dương Thanh, sếp Lưu đã làm ở tập đoàn Tân Thảo nhiều năm, bằng không tập đoàn đã không bổ nhiệm anh ấy làm tổng giám đốc rồi”.

“Tôi khuyên cậu nên quỳ xuống xin tha thì hơn, không chừng sếp Lưu sẽ nể mặt tôi, để lại cái mạng chó cho cậu đấy”.

“Chứ không lát nữa, có khi cậu sẽ bị đánh gãy tay chân rồi ném xuống sông nuôi cá ngay”.

Tiêu Chỉ Tinh đắc ý nói.

“Ồ? Chỉ Tinh, em biết thằng ngu này hả?”
Lưu Kỳ ôm Tiêu Chỉ Tinh vào lòng rồi hỏi.

Rõ ràng tác phong làm việc của hắn chính là như thế, những nhân viên xung quanh cũng không có vẻ bất ngờ, hình như đã biết Lưu Kỳ là loại người gì từ lâu.

Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!

Tiêu Chỉ Tinh cũng không quan tâm đến việc Lưu Kỳ đang sờ soạng người mình, chỉ cười duyên, ỏn ẻn nói: “Sếp Lưu, hôm qua em bị Thành Mộng Hoan đuổi việc vì tên khốn này đấy”.

“Sao cơ?”
Lưu Kỳ giận dữ: “Thằng khốn kia, mày dám hại người phụ nữ của tao, chán sống rồi à?”
“Đánh cho tôi, đập gãy tay chân của hai thằng ngu này rồi ném chúng nó ra ngoài!”
Dương Thanh lắc đầu, anh từng gặp người ngông cuồng nhưng chưa thấy ai hống hách đến thế.

Ngay cả người của Vương tộc cũng không hống hách với anh đến thế nhỉ?
“Tôi là Dương Thanh - chủ tịch của tập đoàn Nhạn Thanh, anh có chắc muốn đối xử với chúng tôi như thế này không?”
Dương Thanh hơi híp mắt.

Quả nhiên, tập đoàn Nhạn Thanh vẫn có tiếng tăm, sắc mặt Lưu Kỳ lập tức nghiêm nghị hẳn.

“Thằng kia, mày biết hậu quả khi lừa tao là gì rồi chứ?”
Lưu Kỳ hung tợn hỏi.

“Anh là tổng giám đốc của tập đoàn Tân Thảo, nếu muốn biết tên của chủ tịch tập đoàn Nhạn Thanh, chẳng phải sẽ rất dễ dàng à?”
Dương Thanh nói.


Lưu Kỳ lập tức gọi điện thoại: “Sếp Vương, tìm hiểu cho tôi, tên của chủ tịch tập đoàn Nhạn Thanh là gì? Bao nhiêu tuổi?”
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

Dương Thanh lạnh nhạt nói: “Tôi định bàn chuyện hợp tác với quý công ty, không biết sếp Lưu có thấy hứng thú không?”
Lưu Kỳ tức giận nói: “Cho dù cậu là chủ tịch của tập đoàn Nhạn Thanh thì sao nào?”
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Ở Rể

“Đúng là không biết tự lượng sức mình!”
Dương Thanh cười lạnh, lập tức ném mấy bản hợp đồng về phía Lưu Kỳ: “Mở to mắt chó ra mà đọc nội dung của mấy bản hợp đồng này đi”.

Lưu Kỳ nhận lấy hợp đồng, nhưng vừa đọc qua thì đã biến sắc.

Hắn nhìn về phía Dương Thanh với vẻ không dám tin: “Cậu… cậu chính là chủ tịch mới của tập đoàn Tân Thảo à?”
- ---------------------------.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom