Chương 4434


Đám người Khổng Tề Thiên cũng sợ đến mức quay đầu bỏ chạy!

 

Chỉ cần bị Chân Long Viêm bén vào quần áo thì sẽ chết người.

 

Như cái gọi là Long Viêm không tắt.

 

Chỉ cần một đốm lửa nhỏ cũng sẽ thiêu sống bọn họ trước khi Long Viêm lụi tắt.

 

Hơn nữa, nước trên đời này cũng không thể dập tắt được Long Viêm.

 

Đồng thời, Long Viêm cũng sẽ thiêu rụi cả linh hồn, thậm chí là chết một cách đau đớn nhất!

 

“Thiên Thư Quyển! Khởi!”

 

Đương nhiên Tử Cống biết Long Viêm này rất đáng sợ, nên vội vàng dùng Thiên Thư Quyển chống đỡ.

 

Một cuộn trúc cổ xuất hiện trong không trung.

 

Khác với cuộn trúc cổ trong tay Khổng Tề Thiên, Thiên Thư Quyển của Tử Cống có một chữ “Đạo” màu vàng, đột nhiên mở ra.

 

Vô số luồng ánh sáng nghênh đón Long Viêm đỏ rực, khiến mọi người hoa mắt. Long Viêm và khí tức thiên đạo mạnh mẽ khiến không ai động đậy nổi.

 

Trong khoảnh khắc, Long Viêm đổ bùng lên, đại đạo lật đổ.

 

“Phụt!”

 

Tử Cống phun ra một ngụm máu lớn,

 

Hạng Vũ cũng bị luồng ánh sáng vàng kia chấn động, bóng dáng lay động.

 

“Nếu trong tay ông không có Đạo Đức Thiên Quyển, thì hôm nay chắc chắn ông sẽ chết ở đây!” Hạng Vũ lạnh lùng nhìn Tử Cống.

 

“Hừ! Nếu không phải tôi không còn ở trạng thái đỉnh cao, thì ông đã chết từ lâu rồi”.

 

Tử Cống nhìn Hạng Vũ với ánh mắt phun ra lửa!

 

Đó chỉ là một tàn niệm của Hạng Vũ, mà Tử Cống lại không phải là đối thủ của ông ta!

 

Hơn nữa không thể bắt được Tiêu Chính Văn ở trước mặt bao nhiêu người thì thể diện của ông ta biết để đi đâu?

 

“Đỉnh cao? Có bao giờ ông đạt đến đỉnh cao đâu!” Hạng Vũ cười chế nhạo.

 

Tiếng cười giễu cợt này chứa đựng quá nhiều thứ, thật ra cho dù là Hạng Vũ hay Tử Cống đều rất rõ thực lực của đối phương.

 

Cho dù Tử Cống ở thời kỳ đỉnh cao, cũng hoàn toàn không thể so sánh với Hạng Vũ, chênh lệch thực lực giữa hai người thực sự quá lớn.

 

Đúng như những gì Hạng Vũ nói, nếu không phải Hạng Vũ chỉ là một tàn niệm thì Tử Cống sớm đã thành một xác chết rồi!

 

Đúng lúc này, một luồng khí tức mạnh mẽ xông về phía Đế Khư!

 

Trận chiến lớn vừa nãy đã kinh động bốn phương, Tử Dư chạy đến với tốc độ nhanh nhất mang theo vẻ mặt u ám!

 

Tất cả các thế lực đều đã thống nhất ý kiến, nhất định phải đảm bảo sự an toàn cho Tiêu Chính Văn, âm phủ xuất hiện trở lại là ưu tiên hàng đầu, còn lại tất cả những ân oán khác đều không đáng để nhắc đến!
 
Chương 4435


Vậy mà Tử Cống thì hay rồi, vừa đến Đế Khư đã muốn giết Tiêu Chính Văn. Trước mặt mọi người, tuy rằng Tử Dư không thể nói toẹt ra, nhưng trong lòng ông ta đã vô cùng tức giận!

 

Tử Cống liếc mắt nhìn Tử Dư, cuối cùng chỉ đành bỏ qua.

Có một số việc không thể làm quá rõ ràng, hơn nữa, vừa rồi ông ta còn có cái cớ, nhưng bây giờ Tử Dư đã đích thân tới, nếu ông ta cứ cố chấp, khó tránh sẽ bị người khác nghi ngờ mục đích thật sự của ông ta.

 

Hơn nữa, từ trong ánh mắt của Tử Dư, ông ta đã cảm nhận được sự tức giận của Tử Dư, mọi người đều biết, Tiêu Chính Văn đã đạt được thành tựu như vậy trước khi anh ba mươi tuổi, nhất định phải có bí thuật!

 

Ham muốn loại bí thuật này, giết người cướp của là hợp lý, chẳng qua là, thời điểm lựa chọn của Tử Cống không những là điều mà Tử Dư không chấp nhận được, e rằng mọi thế lực sau khi biết được mục đích thật sự này của ông ta cũng sẽ không bao giờ buông tha cho ông ta!

 

Tàn niệm của Hạng Vũ cũng cười nhạo, trong chốc lát lập tức biến mất!

 

Tử Dư bất lực nhìn về phía Tiêu Chính Văn, không có Long mạch, thì với thực lực hiện giờ của vùng ngoài lãnh thổ vốn không thể nào ngăn được âm phủ đến.

 

Thực ra âm phủ chính là âm tào địa phủ trong lời đồn, thế lực ở đó là một nơi vô cùng kinh khủng, thậm chí ngoài Long mạch ra thì vốn không có bất cứ ai có thể áp đảo được chúng!

 

Ngay cả Thiên Đạo Minh Ước cũng phải bó tay với bọn chúng, một khi âm phủ xuất hiện trên thế giới, thì địa vị thống trị của Thiên Đạo Minh Ước ở vùng ngoài lãnh thổ sẽ gặp nguy!

 

Còn thế lực ngoài vũ trụ thì vẫn đang chiến đấu hết mình với những thế lực khác vùng ngoài lãnh thổ, nếu lúc này lại xuất hiện thêm một âm phủ nữa, thì gần như không thể bảo vệ vùng ngoài lãnh thổ!

 

Mà mấu chốt của tất cả những điều này chính là Tiêu Chính Văn!

 

Đây mới là điều khiến Tử Dư cũng cảm thấy bất lực, nếu không sao ông ta có thể đích thân ra mặt để nói điều kiện với một tiểu bối chứ?

 

“Bây giờ chúng ta nói chuyện được chưa? Rốt cuộc cậu muốn thế nào mới chịu dẫn người đến thành Minh Nguyệt!” Tử Cống nói với vẻ mặt khó coi.

 

“Không phải ông đang nói đùa với tôi đấy chứ? Kể từ lúc ông ta tay, thì đã không còn tư cách để nói chuyện với tôi rồi!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

“Cậu thực sự cho rằng tôi không dám giết cậu sao?” Tử Cống lại nổi giận đùng đùng, sát khí lan tràn, cứ như có thể ra tay bất cứ lúc nào.

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy, móc ngón tay về phía ông ta nói: “Tôi sẵn sàng bất cứ lúc nào!”

 

“Cậu…”

 

Tử Cống vừa định lên tiếng, Tử Dư đã đến gần, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Tử Cống, thấp giọng trách mắng: “Câm miệng!”

 

Nhìn thấy Tử Dư tức giận, Tử Cống cũng đành phải lui về một phía, Tử Dư nhìn Tử Cống bằng một cái nhìn sâu sắc. Ngay sau đó quay người nói với Tiêu Chính Văn: ”Nói điều kiện của cậu đi!”

“Thực ra điều kiện của tôi rất đơn giản, tôi nhớ vài ngày trước, Tử Cống muốn tôi tôi đích thân đến nhà họ Khổng để xin lỗi Khổng Tề Thiên?”
 
Chương 4436


Tiêu Chính Văn vừa nói, vừa chậm rãi dời ánh mắt về phía Khổng Tề Thiên.

 

Nghe vậy, vẻ mặt của Khổng Tề Thiên không khỏi biến sắc!

 

“Bây giờ, bảo Khổng Tề Thiên xin lỗi tôi, hơn nữa phải quỳ xuống như những gì Tử Cống nói!”

 

Ngay khi Tiêu Chính Văn nói câu này, sắc mặt của Khổng Tề Thiên đã tái xanh, muốn ông ta quỳ xuống xin lỗi ở trước mặt toàn thế giới ư?

 

“Ông không nghe thấy sao? Còn không đi mau!”

 

Tử Dư quát lên một tiếng, lửa giận của Khổng Tề Thiên lập tức tiêu tan bởi tiếng rống của Tử Dư!

 

Ông ta khác với Điền Văn và hòa thượng Tanaka có sự cố chấp về tôn nghiêm và thể diện, ở trong mắt ông ta, tất cả tôn nghiêm hay thể diện nào cũng chỉ là vật ngoài thân, vốn không quan trọng!

 

Tuy nhiên, muốn ông ta quỳ xuống xin lỗi Tiêu Chính Văn ở trước mặt toàn thế giới, thì ông ta vẫn không phục!

 

Nhưng trước sức ép của Tử Dư, Khổng Tề Thiên chỉ đành phải đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn, quỳ xuống “Bụp” một tiếng, chắp tay nói: “Cậu Tiêu, trước đây là lỗi của tôi, mong đại nhân Tiêu rộng lượng bỏ qua cho!”

 

Cảnh tượng Khổng Tề Thiên quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn không chút do dự đã khiến cả hai anh em Điền Văn không khỏi kinh ngạc!

 

Điều này thật quá xấu hổ, nhưng vẻ mặt của Khổng Tề Thiên lại không hề tức giận chút nào, lại càng không hề có vẻ bất đắc dĩ, cứ như thể việc quỳ trước mặt Tiêu Chính Văn đối với ông ta là chuyện đương nhiên!

 

Chỉ với bộ mặt này, ngay cả Điền Văn cũng phải chịu thua!

 

“Tôi không phải là đại nhân, cũng không rộng lượng, ông đáng chết!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng liếc nhìn Khổng Tề Thiên.

 

“Cậu Tiêu, như cậu nói, Khổng Tề đã quỳ xuống xin lỗi rồi!” Tử Dư thờ ơ nói.

 

Tiêu Chính Văn khẽ vẫy vẫy tay đáp: “Đây là việc ông ta nên làm, không thể tính là điều kiện của tôi, nếu muốn tôi đưa người về, đương nhiên là được nhưng ông phải điều động cao thủ của nhà họ Khổng, cùng tôi đi đến Minh Hà!”

 

Cái gì?

 

Nghe đến hai chữ Minh Hà, ngay cả Tử Dư cũng không khỏi khẽ chau mày!

 

Sao Tiêu Chính Văn lại biết Minh Hà?

 

Thật ra có một mối quan hệ cộng sinh giữa âm phủ và Minh Hà, Minh Hà là nơi mà phương tây gọi là Minh Giới, còn âm phủ là âm tào địa phủ mà phương Đông thường hay gọi!

 

Tiêu Chính Văn chỉ đang đoán xem Minh Hà có thực sự tồn tại hay không, nhưng từ biểu hiện của Tử Dư, anh đã có được câu trả lời!

 

Sở dĩ anh phải tấn công Minh Hà, không phải vì ân oán cá nhân, mà là vào một năm trước, Tiêu Chính Văn đã nhìn thấy nửa trái tim rồng Hắc Long ở Kim Tự Tháp, từ đó có thể suy ra rằng, sở dĩ trái tim rồng Bạch Long vẫn chưa tìm được rất có thể giống như trái tim rồng Hắc Long!

Một nửa Hoa Quốc hoặc ở Đông Vực, còn lại là ở Minh Hà!

Cũng chính là nơi bí ẩn của vùng ngoài lãnh thổ Âu Lục!

Trước đây Tiêu Chính văn đã nghĩ đến việc dẫn người của Tần Lương Ngọc đến Minh Hà để tìm hiểu rõ sự việc, nhưng làm như vậy, chắc chắn thế lực của anh sẽ bị thương vong!
 
Chương 4437


Nhưng người của nhà họ Khổng thì khác, cho dù có thương vong nặng nề, Tiêu Chính Văn cũng chẳng quan tâm!

 

“Nhà họ Khổng và Minh Hà không có liên hệ gì, cũng không có thù oán gì, không thể phái người đi theo cậu tấn công Minh Hà được! Làm thế là chủ động gây khiêu khích!” vẻ mặt của Tử Dư trở nên u ám, lạnh lùng nói.

 

Minh Hà là phạm vi thế lực của Anubep, tuy rằng những nhân vật lớn của Minh Hà bây giờ đều đang ở chiến trường bên ngoài vũ trụ, nhưng Minh Hà vẫn không thể xem thường!

 

Lại càng không phải là thế lực mà nhà họ Khổng có thể đắc tội được.

 

“Nói vậy có nghĩa là không thể thương lượng rồi? Mọi người hãy về đi!” Tiêu Chính Văn không hề nể mặt Tử Dư, anh vẫy tay và nói với mọi người.

 

Vẻ mặt Tử Dư vô cùng khó coi, ông ta hít sâu một hơi, không bằng lòng nói: “Được! Nhà họ Khổng có thể cử người đi với cậu!”

 

Dù sao Tiêu Chính Văn cũng không chỉ đích danh người nào, đến lúc đó, chỉ cần tùy ý cử vài đệ tử sơ cấp cảnh giới Nhân Hoàng, cho dù có chết ở Minh Hà cũng không ảnh hưởng gì tới nhà họ Khổng!

 

“Tôi muốn người này! Người này! Và cả người này đi theo tôi đến Minh Hà!” Tiêu Chính Văn vừa nói, vừa chỉ vào Khổng Tề Thiên và đám người Điền Văn!

 

Anh vừa dứt lời, ngay cả Tử Dư cũng hít sâu, toàn thân ớn lạnh.

 

Tiêu Chính Văn muốn dẫn theo Khổng Tề Thiên và Điền Văn tấn công Minh Hà thật sao?

 

Đừng nói đến Tử Dư mà ngay cả những người đang xem đều sững sờ.

 

Đó là một trong bốn cậu chủ Chiến Quốc!

 

Tiêu Chính Văn thật sự muốn ép bốn cậu chủ Chiến Quốc làm việc cho mình sao?

 

Hai anh em Điền Văn nghe vậy cũng ngẩn người, sau đó đột nhiên nói: “Tiêu Chính Văn! Anh… Anh dám lừa chúng tôi!”

 

Nếu Tiêu Chính Văn tùy ý phái đến vài người thì sự sống chết của những người này chẳng có gì đáng ngại, cũng không đắc tội với Minh Hà.

 

Nhưng nếu Điền Văn và Khổng Tề Thiên xuất hiện, thì bất kể thắng hay bại, Minh Hà và nhà họ Khổng sẽ trở thành kẻ thù.

 

Hơn nữa, Khổng Tề Thiên là người thừa kế được nhà họ Khổng đạo tạo cẩn thận, Điền Văn là niềm hy vọng của Điền Tề.

 

Hai nhà bọn họ không thể trơ mắt nhìn hai người họ vào chỗ chết, chắc chắn sẽ không tiếc sức lực giúp đỡ Tiêu Chính Văn.

 

Ít nhất cũng có thể đảm bảo rằng hai người họ có thể sống sót trở về.

 

“Không được! Chưa nói đến người khác, chỉ riêng Điền Văn đã là cậu chủ của Điền Tề, lời tôi nói không có giá trị!” Tử Dư thẳng thừng từ chối yêu cầu của Tiêu Chính Văn.

 

“Được thôi, cuộc đàm phán của chúng ta kết thúc tại đây!”
 
Chương 4438


Tiêu Chính Văn nói xong liền đặt tách trà xuống, định đứng lên rời đi.

 

“Tôi đồng ý đi!” Caseus bước lên, nghiêm túc nói.

Giờ phút này, Thánh Giáo Đình đã rơi vào cảnh lâm nguy, mặc dù gã không phải cậu chủ Chiến Quốc của Hoa Quốc, nhưng lại ngang hàng với cậu chủ Chiến Quốc.

 

Sự chủ động của gã khiến Tử Dư cũng cảm thấy bất ngờ.

 

“Caseus, cậu phải nghĩ cho kỹ, chắc Thánh Giáo Đình các cậu biết rõ về Minh Hà hơn tôi, càng biết rõ Anubep là người thế nào!”

 

Tử Dư đang nhắc nhở, nhưng thực chất là đang đe dọa.

 

Trận chiến giữa Anubep và Thánh Giáo Đình đã không phải ngày một ngày hai, có thể nói, từ thời thần thoại Âu Lục, hai bên đã là kẻ thù không đội trời chung.

 

Một bên muốn dân chúng tin vào thượng đế, hút tinh huyết và đức tin của mọi người.

 

Một bên muốn dân chúng tin vào minh thần Anubep, hấp thụ linh hồn của bọn họ để tăng cường sức mạnh của bản thân.

 

Vì vậy, mâu thuẫn giữa hai bên rất khó để hòa giải.

 

Thực ra cuộc chiến giữa các vị thần ở Âu Lục chính là cuộc chiến giữa Minh Giới và Thánh Giáo Đình mà thôi.

 

Cái gọi là tín ngưỡng chẳng qua chỉ là lời nói một bên của Thánh Giáo Đình, thứ bọn họ thật sự muốn chính là tinh huyết của dân chúng.

 

Bí mật này đã bị người bên cạnh Anubep vạch trần, thậm chí còn gây ra sự sụp đổ tín ngưỡng ở cả Âu Lục.

 

Vì vậy, kinh thánh mới phân thành điều cũ và điều mới, bởi vì kinh thánh trước đây đã bị lật tẩy, không thể lừa dân chúng nữa.

 

Mối thù hận giữa hai bên cũng từ đó mà bắt đầu và ngày càng sâu đậm, cho đến sau này, Âu Lục thậm chí còn hình thành quân Thập Tự.

 

Cuộc chiến của bọn họ là vì thần điện của Anubep, mục đích của bọn họ không phải vì tín ngưỡng tôn giáo khác nhau, mà là để xóa bỏ hoàn toàn sức ảnh hưởng của Anubep trên Âu Lục.

 

Vì vậy, Minh Giới khác với âm phủ, nó chưa từng bị bất kỳ thế lực nào trấn áp dưới bất kỳ hình thức nào, mà trở thành tồn tại siêu nhiên ở vùng ngoài lãnh thổ.

 

Còn âm tào địa phủ của Hoa Quốc lại không may mắn như vậy. Ngay từ thời Tổ Long đã bị long mạch trấn áp, không thể tham gia vào cuộc chiến giữa các bên.

 

“Đương nhiên tôi biết rõ sự đáng sợ của Minh Hà, nhưng âm phủ cũng đáng sợ không kém. Một khi âm phủ chiếm được Tây Vực thì không cần tôi nói, chắc mọi người đều biết rõ hậu quả!”

 

“Vì vậy, tôi khuyên các vị nên từ bỏ lợi ích cá nhân, tập trung vào đại cục!”

 

Mỗi lần Điền Văn nghe đến câu tập trung vào đại cục, mặt hắn đều nóng lên.

“Caseus, anh có nghĩ tới thân phận của tôi không? Để một tên tiểu bối sai bảo, sau này làm sao tôi dám nhìn người khác!” Điền Văn nói với vẻ không cam lòng.
 
Chương 4439


“Thân phận? Nếu vùng ngoài lãnh thổ không còn nữa thì anh nói thử xem mình có thân phận gì? Ai còn kính trọng anh nữa? Giới thế tục sao?” trong lòng Caseus càng biết rõ tất cả những gì gã có đều bắt nguồn từ vùng ngoài lãnh thổ.

 

Nói cách khác, những người như bọn họ không thể trở về giới thế tục được nữa!

 

Trong mấy nghìn năm qua, bọn họ đã cắt đứt mọi liên lạc với giới thế tục.

Cho dù bọn họ có thể trốn thoát trở lại giới thế tục, thì sẽ có mấy người trong giới thế tục nhận ra bọn họ?

 

Hơn nữa cả giới thế tục đều là thiên hạ của Tiêu Chính Văn, lẽ nào lúc đó, bọn họ còn có còn có tôn nghiêm gì sao?

 

Chuyện đã đến nước này, bọn họ không còn đủ tư cách để mặc cả với Tiêu Chính Văn nữa.

 

“Nhưng…”

 

“Không có nhưng nhị gì cả, anh vừa bị ép giết vệ sĩ của mình, Khổng Tề Thiên và hòa thượng Tanaka đã quỳ xuống xin lỗi, các người còn có thân phận gì để nói?”

 

“Nếu vùng ngoài lãnh thổ không còn nữa, các người cho rằng người trong giới thế tục sẽ để ý đến các người sao? Những gì các người làm hôm nay sẽ trở thành trò cười cho giới thế tục, đến lúc đó, các người định xử lý thế nào?”

 

Nghe Caseus nói vậy, mọi người đều im lặng.

 

Bọn họ là cậu chủ cao quý, luôn sống cuộc sống thượng lưu, nhưng những gì xảy ra vừa rồi sẽ bị mọi người nhớ mãi.

 

Tức là từ giờ phút này trở đi, địa vị của bọn họ trong mắt mọi người đã thay đổi mạnh mẽ!

 

Nếu đất dưới chân họ không còn thuộc về họ nữa thì còn ai coi trọng họ?

 

Đến lúc đó, thứ sẽ mất đi không chỉ là thân phận và thể diện, mà còn ngay cả chỗ đứng cũng không còn.

 

Nghe Caseus nói vậy, Tử Dư cũng trầm mặc.

 

Ông ta đã nhận được tin tức từ phía giới thế tục, Hoa Quốc đã nhổ tận tốc thế lực của nhà họ Khổng trong giới thế tục, ngay cả những người có liên quan đến nhà họ Khổng cũng bị xóa sổ.

 

Rất nhiều người cũng bị tống vào tù chỉ vì học vài câu luận ngữ.

 

Có thể thấy, Hoa Quốc trong giới thế tục đã không còn là Hoa Quốc mà nhà họ Khổng có thể tùy ý chơi đùa hay bán đứng.

 

Bây giờ trở lại giới thế tục, nhà họ Khổng không còn được người đời coi là thánh nữa, mà chỉ như chuột qua đường, người người xua đuổi.

 

Bốn cậu chủ Chiến Quốc có thể làm được gì? Chẳng phải Tử Dư cũng không có chỗ đứng sao?

 

Caseus cũng nhìn ra được điểm này, nên mới chủ động đứng ra, đồng ý yêu cầu của Tiêu Chính Văn.

 

Thật ra, ngay từ lúc âm phủ xuất thế, bọn họ đã không còn cơ hội đàm phán với Tiêu Chính Văn nữa.

 

Tử Dư và Tử Cống đều tỏ vẻ tức giận, không cam lòng, nhưng vậy thì đã sao?

 

“Điền Văn!”

 

Tử Dư thở dài, quay đầu nhìn Điền Văn.

 

“Ông Tử Dư, lẽ nào ông thật sự muốn đồng ý với điều kiện của anh ta sao?” lúc này Điền Văn vẫn ôm chút ảo tưởng.

 

Dù sao hắn cũng là cậu chủ nước Tề, là con cháu của vương thất nước Tề, sao có thể trở thành con chó bên cạnh Tiêu Chính Văn được chứ?
 
Chương 4440


“Quyền thế mạnh hơn con người!”

 

Tử Dư bình tĩnh nói.

 

“Cậu Tiêu, nhà họ Khổng chúng tôi hoàn toàn đồng ý với đề nghị của cậu, bây giờ chúng ta có thể nói chuyện tiếp được chưa?” Tử Dư phớt lờ Điền Văn, quay sang nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Sau khi cân nhắc thiệt hơn, đây là quyết định duy nhất có lợi cho ông ta, đám người Điền Văn đã không còn nằm trong phạm vi cân nhắc của ông ta nữa.

 

Tử Dư nói vậy khiến mọi người náo loạn.

 

Nhà họ Khổng đã đồng ý, hơn nữa Khổng Tề Thiên và Điền Văn vừa nãy còn kiêu ngạo muốn giết Tiêu Chính Văn, vậy mà chớp mắt lại trở thành con chó bên cạnh Tiêu Chính Văn?

 

Sự thay đổi này quá đột ngột nên không ai phản ứng kịp!

 

Luận về thủ đoạn hay khí phách, Tiêu Chính Văn đều là tuyệt thế vô song!

 

“Giới thế tục có cậu Tiêu, sao phải sợ đám thế gia đại tộc kia chứ? Cậu Tiêu là vua của giới thế tục chúng ta!” lúc này, ngay cả Thiên Tử ở Long Kinh xa xôi cũng phải cảm thán.

 

Lúc này, Thanh Liên nhìn Tiêu Chính Văn bằng đôi mắt sáng ngời, trước đây, trong mắt Thanh Liên, Tiêu Chính Văn chỉ là một tiểu bối trẻ tuổi có năng lực mà thôi,

 

Nhưng ai mà ngờ được rằng ngay cả bốn cậu chủ Chiến Quốc vô cùng cao ngạo cũng phải nghe theo lệnh của Tiêu Chính Văn!

 

Ngay cả thánh nhân của nhà họ Khổng, Tử Cống và Tử Dư cũng phải cúi đầu trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

Cảnh tượng này khiến Thanh Liên tự hỏi có phải mình đang nằm mơ hay không!

 

“Bây giờ cậu đã có thể dẫn người đến thành Minh Nguyệt rồi chứ?” sắc mặt Tử Dư tối sầm lại, điều này cho thấy ông ta cũng đã thỏa hiệp với Tiêu Chính Văn.

 

Sự thỏa hiệp ngày hôm nay của ông ta có ảnh hưởng sâu rộng đối với vùng ngoài lãnh thổ và giới thế tục. Điều này cũng có nghĩa là những thế gia lâu đời, đệ tử của nhà họ Khổng cũng chẳng có gì đáng sợ.

 

Quyền uy của bọn họ cũng có thể bị thách thức.

 

Điều này tương đương với việc mở ra một thời đại mới.

 

Đã có hàng triệu con mắt đã tận mắt chứng kiến những gì hôm nay Tiêu Chính Văn làm, Điền Văn thì sao? Khổng Tề Thiên thì thế nào?

 

Tử Cống và Tử Dư có thể làm gì?

 

Cuối cùng chẳng phải vẫn ngoan ngoãn tuân theo sao?

 

Giờ phút này, vị trí của Tiêu Chính Văn trong lòng mọi người đã nâng lên một tầm cao chưa từng có.

 

“Không cần vội, đợi tôi chuẩn bị tốt cuộc tấn công Minh Hà rồi thuận đường đến thành Minh Nguyệt cũng chưa muộn!”

 

Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.

 

Dù sao thì thời gian cũng đứng về phía anh.

 

Nghe vậy, sắc mặt Tử Dư càng trở nên khó coi.

 

Tiêu Chính Văn đợi một năm cũng không sao, nhưng thành Minh Nguyệt không đợi nổi.

 

“Anh Tiêu, chúng ta có thể thảo luận chi tiết về vấn đề này!”

Caseus vượt qua Tử Dư, chắp tay nói với Tiêu Chính Văn.
 
Chương 4441


Thấy vậy cả Điền Văn và Tử Dư đều tức giận bỏ đi.

 

“Anh Tiêu, thành thật mà nói, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó chúng ta sẽ ngồi cùng với thế hệ trẻ trong giới thế tục!” Caseus thành thật nói.

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn gã, chỉ vào chỗ ngồi đối diện.

 

So với đám người Điền Văn, Caseus thú vị hơn nhiều, vì vậy Tiêu Chính Văn không có ác ý gì với gã.

 

Hơn nữa, như Caseus đã nói, giới thế tục đã suy tàn gần hai ngàn năm qua, trong khoảng thời gian này, chưa từng có ai có thể thách thức các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ.

 

Vì vậy, việc các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ coi thường người trong giới thế tục cũng là điều đương nhiên.

 

Suy cho cùng, dù là ở đâu thì cũng phải dựa vào thực lực để nói chuyện.

 

Nhưng hôm nay, Tiêu Chính Văn đã cho Caseus nhìn thấy sự đáng sợ của giới thế tục, đồng thời, cái tên Tiêu Chính Văn cũng đã khắc sâu vào tâm trí gã.

 

Gã không hề xa lạ gì với Tiêu Chính Văn, chỉ là Tiêu Chính Văn chưa từng quan tâm đến gã. Dù sao gã cũng là người kế thừa tương lai của Thánh Giáo Đình, không cần quan tâm quá nhiều đến một hậu bối trong giới thế tục.

 

Nhưng bây giờ, gã phải nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt ngưỡng mộ.

 

Ở vùng ngoài lãnh thổ, cho dù là phương Đông hay phương Tây, thậm chí cả những gia tộc lớn ở Âu lục từng huy hoàng một thời cũng chỉ như cọng cỏ trong mắt gã.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn lại là ngoại lệ trong ngoại lệ.

 

“Sau ngày hôm nay, anh Tiêu sẽ nổi tiếng khắp thế giới, nhưng đồng thời cũng sẽ thu hút sự chú ý của tất cả các bên!” Caseus ân cần nhắc nhở.

 

“Ai bất mãn có thể tùy ý ra tay với tôi bất cứ lúc nào!” Tiêu Chính Văn thờ ơ nói.

 

Ngay từ khi thách thức với đám người Điền Văn, Tiêu Chính Văn đã nghĩ về mọi thứ sau này.

 

Caseus im lặng một hồi lâu.

 

Thật ra, sở dĩ gã ở lại chỉ là muốn tạo quan hệ tốt với Tiêu Chính Văn mà thôi!

 

Dù sao trước đây Thánh Giáo Đình và Tiêu Chính Văn cũng chưa từng có mâu thuẫn gì.

 

Hơn nữa, Minh Hà cũng là kẻ thù số một của Thánh Giáo Đình, kẻ thù của kẻ thù là bạn.

 

Vì vậy, Caseus chỉ muốn cho Tiêu Chính Văn biết được tình hình phía Minh Hà.

 

Tình hình của Minh Hà vô cùng phức tạp, hơn nữa, nếu thật sự tiến vào phạm vi thế lực của Minh Hà thì sẽ vô cùng nguy hiểm.
Gã là người thừa kế của Thánh Giáo Đình, đương nhiên biết rất rõ về dòng dõi Minh hà.

Theo gã thấy, đây là thời điểm mấu chốt để kết giao với tiêu Chính văn, cho dù Tiêu Chính Văn định đấu với Minh hà vì mục đích gì thì gã đều có lợi.

Chỉ cần tiêu Chính văn không phải là kẻ thù của Thánh Giáo Đình thì cho dù Tiêu Chính Văn đắc tội với nhà họ Khổng hay nhà họ Điền thì đều không có hại gì cho gã.

Thậm chí nếu tiêu Chính văn làm suy yếu nhà họ khổng thì cũng là đang giúp Thánh Giáo Đình dẹp bỏ những rắc rối lớn.
 
Chương 4442


“Anh Tiêu, Minh Hà không hề đơn giản, trong Kinh Thánh của Âu Lục chúng tôi có ghi Minh Giới là tiền thân của Minh Hà! Muốn lay chuyển Minh Hà thì phải hy sinh rất nhiều!”

 

Caseus đổi chủ đề, dẫn dắt vào chủ đề chính.

 

“Ồ? Minh Giới và Minh Hà còn có gì khác biệt sao?” Tiêu Chính Văn với nhíu mày.

 

“Thực ra bản chất của Minh Giới và Minh Hà không giống nhau. Minh Giới trước đây do một mình Anubep thống trị, mặc dù ông ta được coi là một vị thần, nhưng ông ta không phải một vị thần thật sự!”

 

“Nhưng Minh Hà thì khác. Minh Hà thực ra được thành lập bởi Anubep và Hades sau khi bọn họ thỏa hiệp. Nói cách khác, thế lực của Minh Hà mạnh hơn rất nhiều so với Minh Giới!”

 

“Đây cũng là lý do tại sao bọn họ có thể độc lập khỏi Thiên Đạo Minh Ước, phân rõ ranh giới với Thiên Đạo Minh Ước! Vùng ngoài lãnh thổ không chỉ có bảy nước của Hoa Quốc, mà còn có Minh Vực, tất cả đều tồn tại cùng với bốn vực lớn!”

 

Caseus kể lại đại khái quá khứ và hiện tại của Minh Hà.

 

Bởi vì đến lúc chiến đấu với Minh Hà, chắc chắn sẽ có thương vong, Tiêu Chính Văn đương nhiên không thể mạo hiểm.

 

Nếu không chuẩn bị kỹ càng, gã và Điền Văn đều sẽ đi mà không thể trở lại.

 

Hơn nữa, chuyện này cũng không thể che giấu nổi, vì vậy Caseus mới ở lại báo tin cho Tiêu Chính Văn.

 

Thế lực của Minh Hà hiện nay vô cùng lớn mạnh, có thể nói là thế lực mạnh nhất trong các bên ở vùng ngoài lãnh thổ. Dù có nhiều cao thủ chết trên chiến trường ở vùng ngoài vũ trụ, nhưng vẫn không thể coi thường sức mạnh của họ.

 

“Nhưng tôi nhớ trong truyền thuyết của Hoa Quốc viết rằng từng có một trận chiến Đông Tây ở Minh Giới. Cuối cùng một vài lãnh đạo cấp cao của hai bên đều đã mất mạng!” Tiêu Chính Văn nhíu mày nói.

 

“Đó chỉ là truyền thuyết mà thôi. Kỳ thực, chuyện này không hề có thật, giống như sự trắng đen vô thường ở phương đông các anh, không thể bị tiêu diệt cùng mộng thần và tử thần của Anubep!”

 

“Nếu không, trên đời này, tuổi thọ của ai cũng nguyện cùng trời cao!”

 

“Vì vậy, những gì chúng ta phải đối mặt bây giờ không chỉ là Minh Hà, mà còn có âm phủ của Hoa Quốc các anh!”

 

Nói đến đây, Caseus quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn.

 

“Tôi hơi tò mò, Thánh Giáo Đình các anh đã đấu với Minh Hà hàng ngàn năm qua, bây giờ lại bị bọn họ chèn ép thảm hại, tôi thật sự không biết các anh đã làm gì trong những năm qua!”

 

Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.

 

“Anh Tiêu, con người có sinh ắt có tử, là một người bình thường, nếu lúc sống không thể làm được điều mình muốn, hoặc không có được sự công bằng xứng đáng thì chỉ có thể cầu xin Minh Giới thôi!”

 

“Đây cũng là lý do tại sao Minh Hà có thể liên tục phát triển! Tôi nghĩ âm phủ của Hoa Quốc cũng vậy!”

 

“Hơn nữa, rất nhiều nhân vật thượng cổ đều thuộc về hai thế lực lớn này! Đây cũng chính là lý do vì sao bọn họ không ngừng phát triển!” Caseus thở dài, nói ra bí mật lâu đời này.

 

Trên thực tế, lời nói của Caseus đã khẳng định một sự thật khác, đó là con người thật sự có linh hồn, hơn nữa sau khi con người chết đi, linh hồn vẫn sẽ tồn tại trên thế giới dưới một hình thức khác!

Chỉ là linh hồn của mỗi người đã khuất đều được âm phủ hay Minh Hà điều khiển, có nghĩa là số phận của mỗi người đã khuất đều nằm trong tay của hai thế lực lớn này!

 
 
Chương 4443


Nếu những cường giả đó muốn có địa vị như khi còn sống, thì chỉ có thể cúi đầu thỏa hiệp với hai thế lực lớn này!

 

Đây cũng là điểm đáng sợ của âm phủ và Minh Hà, không ai biết hai thế lực này đang ẩn chứa những cao thủ nào, dẫu sao cũng có quá nhiều cường giả đã diệt vong ở thời cổ đại!

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn cũng không khỏi khẽ chau mày, xem ra thế giới này phức tạp hơn rất nhiều so với bản thân anh biết trước đây!

 

Trong bốn thế lực lớn như thế tục, vùng ngoài lãnh thổ, Minh Hà, âm phủ lại chia ra thành vô số các thế lực khác, khi các thế lực đan xen vào nhau thì vốn không thể nào tìm ra manh mối!

 

Còn các thế lực khác lại vì những lợi ích và mục đích khác nhau mà đấu đá với nhau!

 

Chẳng khác gì một mớ hỗn độn!

 

Từ lời nói của Caseus, Tiêu Chính Văn cũng mơ hồ cảm nhận được, thật ra âm phủ phức tạp hơn nhiều so với những gì anh biết được ở thế tục trước đây, dường như nó đang ẩn giấu một bí mật lớn!

 

Mà bí mật này chắc cũng liên quan đến Long tộc!

 

Không những vậy, từ khi Tiêu Chính Văn vào vùng ngoài lãnh thổ, lại càng cảm thấy, nước ở vùng ngoài lãnh thổ sâu xa hơn anh tưởng. Thậm chí Tiêu Chính Văn còn mơ hồ cảm thấy, bí mật ẩn chứa trên thế giới còn đáng sợ hơn nhiều so với vùng ngoài vũ trụ!

 

Nếu không thế lực ở vùng ngoài vũ trụ cũng không thể trải qua hơn mười ngàn năm mà chưa phá bỏ lớp phòng thủ!

 

Đây cũng là điều mà trước đây Tiêu Chính Văn chưa bao giờ quan tâm, nhưng bây giờ xem ra, cho dù là vùng ngoài lãnh thổ hay thế tục, dường như giữa họ đã gần mười mấy ngàn năm không còn bất cứ liên hệ nào, nhưng trên thực tế sợi dây liên kết giữa hai bên chưa bao giờ đứt đoạn!

 

Cũng giống như bốn trong năm trái tim rồng đã xuất hiện trên thế tục, nhưng chỉ có trái tim rồng Bạch Long là không rõ tung tích, thậm chí còn không có một chút manh mối nào.

 

Nó rất có thể đã bị mất ở vùng ngoài lãnh thổ!

 

Vì vậy, cho dù là thế tục hay vùng ngoài lãnh thổ, vẫn không thể thu thập đủ năm trái tim rồng!

 

“Anh Tiêu, nếu thật sự muốn gây chiến với bên Minh Hà thì cũng có hy vọng đấy, nhưng tôi sẵn sàng làm người hy sinh!”

 

Nghe thấy lời này, Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày, Caseus lại chủ động yêu cầu hy sinh bản thân?

 

Dù sao thì Minh Hà chưa từng bị Hoa Quốc trấn áp, uy lực lớn mạnh vô cùng, hẳn là có rất nhiều cao thủ, nhưng đó là vì e sợ sẽ chọc giận âm phủ, nên mới không tấn công vào bốn khu vực lớn!

 

Tuy nhiên một khi có người xông vào Minh Hà, thì chắc chắn phải đối đầu với vô số cao thủ của Minh Hà.

 

Hy sinh là điều không thể tránh khỏi!

 

Nhưng Caseus lại chủ động hy sinh mạng sống của mình, điều này đã đi ngược lại với bản chất của con người!

 

“Anh Tiêu, anh không cần phải thắc mắc, thật ra, trong Thánh Giáo Đình có một bí pháp, chỉ cần hiến tế bản thân mình, đưa linh hồn trở về Thiên Quốc, ngược lại thực lực sẽ được nâng cao!”

 

“Điều này không những giúp được anh Tiêu, mà còn giúp được tôi!”

 

Caseus không hề giấu giếm gì, mà nói thật luôn!
 
Chương 4444


Lúc này Tiêu Chính Văn mới khẽ gật đầu nói: “Thôi được!”

 

Ngay sau đó, đám người Điền Văn đã đến dưới sự thúc giục của đám người Tử Dư, ngay cả Errdogan cũng bị gia tộc Zesis phái đến Đế Khư.

 

Trên danh nghĩa, họ hợp tác với Thánh Giáo Đình, phối hợp với Tiêu Chính Văn để tấn công Minh Hà, nhưng trên thực tế họ lại muốn thông qua việc tiến vào Minh Hà để chứng minh một điều!

=

Đó là người sáng lập ra gia tộc Zesis, Zesis I có phải đang bị mắc kẹt trong Minh Hà hay không!

 

Sắc mặt của đám người Điền Văn vô cùng khó coi, tràn đầy vẻ không cam lòng và tức giận!

 

Bọn họ biết rõ đi vào Minh Hà cũng đồng nghĩa với việc chết, mà Tiêu Chính Văn kéo theo bọn họ, chẳng qua là muốn bọn họ làm lá chắn thịt ở phía trước!

 

Cho dù thật sự có được lợi ích gì, cũng hoàn toàn không liên quan đến bọn họ!

 

“Có vẻ như lần này Điền Văn không muốn cho lắm!” Lý Bạch nhìn lướt qua đám người Điền Văn, nói với Từ Huy Tổ bên cạnh.

 

“Dù họ có muốn hay không, cũng không quan trọng, chỉ cần đến Minh Hà, họ cũng phải cố gắng hết sức mình để tự vệ!”

 

Từ Huy Tổ liếc mắt nhìn mấy người họ phía sau, nhà họ Khổng phái một đám cao thủ bảo vệ họ, trong lòng càng thêm cảm phục Tiêu Chính Văn!

 

Thử nghĩ xem, ai có thể điều khiển bốn cậu chủ của Chiến Quốc như Tiêu Chính Văn chứ?

 

Tuy rằng Điền Văn chỉ là một trong bốn cậu chủ, nhưng điều này cũng đủ khiến thế giới bên ngoài chấn động!

 

“Thật không ngờ, tên Tiêu Chính Văn này lại làm ra chuyện lớn như vậy, có vẻ như trước đây chúng ta đã đánh giá thấp anh ta!” Ngụy Vinh Kỳ nhìn chằm chằm vào đám người Điền Văn từ xa, xúc động nói.

 

“Chỉ riêng trong cảnh giới Đế Quân, đã có không dưới mười cao thủ, lỡ như để xảy ra sai sót gì, thực lực của nhà họ Khổng nhất định sẽ suy yếu rất nhiều, đến lúc đó, nền tảng của bọn họ ở Đông Vực chắc chắn sẽ bị lung lay!”

 

“Hành động lần này của Tiêu Chính Văn, có thể nói là một mũi tên trúng ba đích đấy!”

 

Hoàng Yết nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt nghiêm nghị, thở dài nói.

 

Nếu hắn sớm biết nhà họ Trương của thành Minh Nguyệt sẽ có sức ảnh hưởng lớn như vậy, thì Hoàng Yết cũng sẽ không bao giờ đứng nhìn khi Hachiki Orochi đánh đến trước cửa!

 

Nhưng trên thế giới này không có thuốc hối hận, lúc ấy khi nhận được thư cầu cứu của nhà họ Trương, hắn thậm chí còn không thèm nhìn đã ném vào thùng rác!

 

Ngay cả Hoàng Yết cũng đang thầm trách bản thân vì đã bỏ lỡ một cơ hội tuyệt vời này!

 

“Các vị, có thể xuất phát rồi!” Tiêu Chính Văn cười thờ ơ nói với đám người Điền Văn.

 

Bây giờ thế trận này còn mạnh hơn gấp mấy lần so với cục diện của toàn bộ điện Thần Long!

 

Mọi người giẫm chân lên ánh sáng, bay thẳng đến vùng đất cực đông của Đông Vực!

Sau nửa ngày, một con sông lớn xuất hiện trước mặt mọi người, trong nhát mắt không thể nhìn thấy ranh giới!

Nước sông đen kịt hoàn toàn không thể nhìn thấy đáy.

Caseus đưa mắt ám hiệu với một Giáo chủ áo đỏ bên cạnh vị Giáo chủ áo đỏ lập tức tiến lên một bước, đi đến phía trên Minh Hà vô biên!

Chỉ thấy một tía sáng thần thánh trong tay ông ta lóe lên, ngay sau đó ông ta vẽ những ký tự cổ lên không trung!
 
Chương 4445


Khi những ký tự được ông ta khắc họa dày đặc, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận rõ ràng rằng một sự dao động kỳ lạ lan nhanh trong không trung!

 

Sau khi một ký tự khổng lồ cuối cùng được vẽ ra, chỉ nghe tiếng “Bùm”, một cánh cổng đen tối đã xuất hiện trước mặt mọi người!

 

“Cánh cửa Minh Hà!”

Điền Văn nuốt nước bọt, quay đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn đang chắp tay đứng sau mọi người!

 

Vào lúc này, cho dù trong lòng bọn họ hết sức không muốn, cũng chỉ có thể liều mạng xông vào Minh Hà mà thôi!

 

“Để tôi!”

 

Caseus nói xong, tiến về phía trước, là người đầu tiên đến cổng Minh Hà!

 

Sau lưng gã, một cây thánh giá to lớn màu máu nhanh chóng xuất hiện, đập mạnh vào cánh cửa Minh Hà!

 

“Ầm!”

 

“Ầm!”

 

“Ầm!”

 

Cây thánh giá màu máu lần lượt đập mạnh vào cánh cửa Minh Hà, tạo nên một tiếng động kinh thiên động địa!

 

Mãi đến hơn mười mấy phút sau, cánh cửa tối tăm của Minh Hà mới bị đập tan thành một khe hở!

 

Nhưng chỉ cần một khe hở, cũng đủ để đám người Tiêu Chính Văn có thể thuận lợi đi qua!

 

“Vào đi!”

 

Tiêu Chính Văn thờ ơ nói.

 

Điền Văn nghiến răng, đi theo sau Caseus, Điền Khải và đám người Khổng Tề Thiên cũng theo vào cánh cửa Minh Hà!

 

Tiêu Chính Văn cũng theo sát phía sau mọi người, cùng nhau bước vào cổng Minh Hà.

 

Bên trong cánh cửa tối đen như mực, một kết giới đen như mực chắn trước mặt mọi người!

 

“Bia ranh giới sinh tử!” Caseus ngẩng đầu nhìn lên kết giới màu đen với cột trên ở trên trời, cột dưới ở dưới đất, rồi quay đầu nhìn giáo chủ áo đỏ bên cạnh!

 

“Thế tử, tấm bia ranh giới này…”

 

Ông ta còn chưa nói hết lời, Caseus bất ngờ giơ tay và chặt đầu ông ta!

 

Không chỉ có máu, mà còn có một tia sáng trắng tinh khiết phun ra từ khoang miệng của ông ta!

 

“Xin lỗi, mượn đầu của ông dùng!”

 

Caseus nói xong, chỉ tay lên, một luồng sáng đập thẳng vào tấm bia ranh giới sinh tử!

 

Nhưng trên mặt của Caseus lại chẳng hề có một chút tiếc nuối nào, giống như người vừa chết chỉ là một con kiến mà thôi!

 

“Không ngờ, anh lại nhẫn tâm như vậy!” Điền Văn nhìn về phía Caseus, lạnh lùng nói.

 

“E rằng anh vẫn chưa đủ tư cách để giáo huấn tôi!” Caseus lập tức bắt bẻ.
 
Chương 4446


Ngay khi Caseus nói những lời này, khuôn mặt của Điền Văn lập tức trở nên tím tái!

 

Đúng vậy, chính tay hắn đã giết Tư Không Phàm – cận vệ của mình cách đây không lâu, bây giờ đâu có tư cách chế nhạo Caseus?

 

“Chẳng lẽ các người cứ nhìn như vậy thôi sao?” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

“Muốn chúng tôi liều mạng cũng được, nhưng về phía thành Minh Nguyệt cậu tính sao? Cũng phải cho chúng tôi một lời đảm bảo chứ!” Khổng Tề Thiên nghiến răng, thấp giọng chất vấn.

 

“Các ông cứ yên tâm, Tiêu Chính Văn tôi không phải là nho sinh, chắc chắn sẽ giữ lời!” Tiêu Chính Văn nhẹ giọng đáp.

 

Khi Tiêu Chính Văn dẫn đầu đám đông đến Minh Hà thì Trương Việt đã dẫn theo một số trưởng lão của nhà họ Trương, đích thân đến thành Minh Nguyệt!

 

Chỉ cần Long mạch được chuyển trở lại thành Minh Nguyệt, thì âm phủ có thể bị trấn áp, thành Minh Nguyệt và Tây Vực cũng sẽ bình an vô sự!

 

Nhưng muốn dời Long mạch ra khỏi thành Minh Nguyệt thì dễ, mà muốn chuyển Long mạch trở về thành Minh Nguyệt lại khó như lên trời!

 

Một mặt là âm phủ đã xuất thế, muốn dời Long mạch trở về, chắc chắn sẽ bị âm khí của âm phủ cản trở, mặt khác, con cháu của nhà họ Trương thật sự thành thạo loại bí thuật này chỉ đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa thực lực của họ đều ở Đế Cảnh cấp một.

 

Nếu muốn dời Long mạch trở về một cách suôn sẻ, chẳng khác nào muốn một con ruồi rung lắc một cái cây!

 

Khi bản thân không đủ năng lực, thì chỉ có thể dùng thời gian để bù đắp, còn người ngoài vốn không thể giúp được gì, cho dù đám người Tử Cống và Tử Dư cũng lo lắng đến bỏng mắt, cũng chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn!

 

Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, anh em Điền Văn và Khổng Tề Thiên cũng hung hăng liếc nhìn Tiêu Chính Văn, sau đó lại quay lại nhìn tấm bia sinh tử!

 

Caseus vẫn đi đầu trong đám đông, một cây thánh giá màu máu khổng lồ phía sau gã đập thẳng vào bia sinh tử!

 

Cùng lúc đó, Điền Văn cũng đang cầm một thanh kiếm dài, ra đòn vô song, chém thẳng ra ngoài!

 

“Ầm!”

 

Mọi người cố gắng hết sức để tấn công, tấm bia sinh tử cuối cùng đã bị nứt ra một lỗ hổng!

 

Tuy nhiên, cùng lúc tấm bia sinh tử xuất hiện lỗ hổng, thì một luồng sáng chiếu ra từ đám đông!

 

“Không hay rồi!”

 

Chỉ riêng luồng ánh sáng mạnh mẽ kia, đã khiến tất cả mọi người cảm nhận được một luồng sát khí nồng đậm!

 

Nếu nói tấm bia sinh tử bị mấy người bọn họ hợp sức chém nứt thì chi bằng nói người bên trong đã chém nó với kiếm ý vô cùng mạnh!

 

Sau tiếng hét của Caseus, cho dù là bản thân gã, hay đám người Điền Văn, tất cả đều bỏ chạy ngay lập tức!

 

Kiếm ý ẩn chứa trong ánh kiếm vô cùng kinh người, vô tận như thủy triều!

 

Hơn mười mấy Đế Quân của bọn họ cũng lập tức phản ứng lại, nhưng đáng tiếc trước khi các Đại Đế kịp bỏ chạy thì họ đã bị ánh kiếm chém vào người!

 

“Phụt!”

Trong phút chốc, sáu Đại Đế lập tức hóa thành sương máu!
 
Chương 4447


Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày lại, luồng khí tức này rất quen thuộc, rõ ràng là khí tức rồng thật!

 

Ở nơi này, sao có thể có khí tức của rồng thật chứ?

 

Ngay cả Caseus cũng cảm thấy có gì đó không đúng, gã nhíu mày nhìn vào lỗ hổng với vẻ trầm trọng nói: “Ở đây sao có thể có khí tức của rồng? Minh Giới sợ nhất là khí tức rồng mới phải chứ!”

 

Khí tức rồng phát ra từ lỗ hổng quá mãnh liệt, ngay cả gã và đám người Điền Văn cũng phải lùi lại ba bước, đủ để khẳng định sự đáng sợ của khí tức rồng!

 

“Vào đi!”

 

Tiêu Chính Văn lãnh đạm ra lệnh.

 

“Không biết bên trong có gì, đã bảo chúng tôi đi nạp mạng sao?” Điền Văn đã không kiềm được ngọn lửa giận trong lòng, hét lên với Tiêu Chính Văn với vẻ mặt oán giận.

 

“Anh không còn lựa chọn nào khác!” Tiêu Chính Văn hoàn toàn bỏ qua tiếng gầm giận dữ của Điền Văn, chỉ vào khe hở tối tăm kia!

 

“Đi!”

 

Caseus rống lên một tiếng, rồi lao vào trong.

 

Đám người Điền Văn cũng chỉ có thể theo sát Caseus ở phía sau, cùng nhau chui vào khe hở.

 

Không biết đã trôi qua bao lâu, một mùi hôi thối vô cùng khó chịu đột nhiên tràn ngập trong không khí!

 

“Không ổn!”

 

Caseus bịt mũi lại, cố nhịn mùi khó chịu này, trong mắt lại càng thêm nghi hoặc!

 

Mãi đến khi đi qua khe hở, đến bên kia của tấm bia sinh tử, tất cả mọi người đều ngơ ngác bởi cảnh tượng trước mặt!

 

Chỉ thấy Minh Hà sâu không đáy nằm trôi nổi vô số xác chết của những cường giả!

 

Trong số đó không chỉ có Đế Cảnh, thậm chí còn có xác của những cường giả Thiên Cảnh!

 

Vô số xác chết trôi dạt ở Minh Hà, những đôi mắt giãn ra của họ như cùng lúc nhìn về đám người Tiêu Chính Văn!

 

Cảm giác bị vô số cường giả nhìn chằm chằm này khiến trán của tất cả mọi người đều đổ mồ hôi lạnh!

 

Mãi một lúc sau, cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm này mới dần dần biến mất!

 

“Sao lại như vậy? Bọn họ…Bọn họ không phải là người của Minh Giới sao? Sao lại chết ở Minh Hà!”

 

Vào lúc này, ngay cả những người đã quen với sự sống và cái chết như Điền Văn và Khổng Tề Thiên cũng bùi ngùi cảm thán!

 

Những cường giả Đế Quân đi vào Minh Hà cùng họ càng cảm thấy da đầu tê dại!

 

Cảnh tượng có thể miêu tả là kinh khủng, nhìn xung quanh, khắp cả Minh Hà đầy xác chết trôi nổi, Minh Hà lẽ ra là thiên đường của người chết lại trở thành một địa ngục Tu La!

 

Lúc này, nước ở Minh Hà đen kịt đã bị nhuộm thành màu đỏ sẫm bởi máu tươi, còn những tòa tháp thánh của Minh Giới như mặt trời ở phía xa lại vẫn được bảo quản tốt!

 
 
Chương 4448


Nhưng càng như vậy, thì lại càng có nhiều khí tức quỷ dị xuất hiện từ Minh Hà!

 

“Đó…Đó là cái gì?”

 

Điền Khải chỉ tay vào dòng nước ở trong Minh Hà, đồng tử hơi co lại, sắc mặt đột nhiên tái nhợt vì sợ hãi!

“Hình như là cây thủy sinh?”

 

Điền Văn vừa nói, vừa định vươn tay chạm vào.

 

“Đừng nhúc nhích! Đó không phải là cây thủy sinh!”

 

Caseus lập tức nhắc nhở.

 

Ở đây là đâu? Là Minh Hà, nơi tận cùng của sự sống, cũng có nghĩa đây là nơi không có bất kỳ sự sống nào!

 

Vì vậy, làm sao có cây thủy sinh ở đây được?

 

Tiêu Chính Văn cũng nhìn theo hướng ngón tay của Điền Khải, chỉ thấy dưới nước dường như có những sợi tơ đen dày đặc, đang trôi dạt theo nước ở sông Minh Hà, trôi nổi dưới nước một cách quỷ dị!

 

“Hừ, tôi lại muốn xem thử, rốt cuộc đó là thứ gì!”

 

Điền Văn nghiến răng, trên mặt lộ ra vẻ tàn nhẫn, sau đó chém kiếm ra, khí kiếm đáng sợ chìm thẳng xuống nước!

 

Thế nhưng nhát kiếm chấn động của hắn khi chém vào sợi tơ màu đen lại như con trâu lao xuống biển, lập tức không còn hơi thở!

 

Sợi tơ đen vẫn còn nguyên vẹn nhảy múa dưới nước theo mạch nước ngầm của Minh Hà!

 

Không chỉ có Điền Văn choáng váng, mà ngay cả đám người Điền Khải và Khổng Tề Thiên cũng đồng thời nuốt nước bọt!

 

“Hí hí!”

 

Đúng lúc này, một giọng cười chế nhạo u ám đáng sợ vang lên bên tai mọi người!

 

Tiếng cười này khiến mọi người không rét mà run!

 

Cùng với tiếng cười u ám vang lên, một luồng kiếm khí âm thầm chém ra!

 

Mọi người lại lần nữa bỏ chạy tán loạn, luồng kiếm khí đó thật sự rất đáng sợ, ngay cả đám người Điền Văn cũng không dám xông lên!

 

Đúng lúc này, một người đàn ông vạm vớ mặc áo giáp nhìn thẳng vào mọi người với vẻ mặt vô cảm!

 

Trong mắt của ông ta, không hề có sự sống, thậm chí cơ thể của ông ta cũng đã bị tử khí nuốt chửng!

 

Đôi má già của ông ta đầy những lỗ máu thối rữa, những con giòi bò ra bò vào từ những vết loét trên da mặt ông ta!

 

“Ông ta…Ông ta không phải là người của Minh Giới! Ông ta…Ông ta”

 

Nhất thời, ngay cả Caseus cũng không biết miêu tả người trước mặt như thế nào!

Chẳng lẽ một người chết còn có thể chết thêm một lần nữa sao?

Người đã chết một lần, được gọi là âm hồn, nhưng sau khi âm hồn chết thì nên gọi là gì?

Ngay khi tất cả mọi người ngơ ngác nhìn người đàn ông đó, thì luồng kiếm khí không tiếng động kia lại quay trở lại, tán công mọi người từ phía sau!

“không ổn!”
 
Chương 4449


Khổng Tề Thiên ngay lập tức cảm thấy bất thường, nhưng khi ông ta nhắc nhở mọi người thì đã quá muộn!

 

Điền Văn là người đầu tiên bị trúng kiếm khí, chảy máu ngay tại chỗ!

 

Điền Khải cũng bị trúng kiếm khí, bay thẳng ra ngoài.

Errdogan vốn đang bị thương cũng bị trúng kiếm khí, khiến hắn càng trở nên yếu ớt hơn!

 

Chỉ có Caseus phản ứng nhanh nhất, chỉ bị thương nhẹ!

 

Những cường giả cảnh giới Đế Quân đi theo bên cạnh đã bị biến thành cát bụi, tiêu tan trong tích tắc!

 

Chỉ có Tiêu Chính Văn là không bị kiếm khí đó ảnh hưởng, nhưng cũng thầm giật mình!

 

“Đây… đây là thứ quái quỷ gì vậy?” Khổng Tề Thiên giận dữ rống lên.

 

Ở trên núi Bách Long, bọn họ cũng từng trải qua trận chiến cam go, nhưng cho dù người đàn ông thần bí đó có mạnh đến đâu, cũng chưa chắc có thể khiến họ bị thương. Vậy mà người đàn ông kỳ lạ trước mặt này, chỉ tùy tiện dùng một thanh kiếm đã suýt khiến bọn họ mất mạng ngay tại chỗ!

 

Người này có sức chiến mạnh đến cỡ nào chứ?

 

“Người này là Spartacur!”

 

Caseus nhìn người đàn ông vạm vỡ mặc áo giáp với vẻ nghiêm nghị, khá sợ sệt nói.

 

Những lời này vừa thốt ra, vẻ mặt của Điền Văn càng trở nên khó coi hơn, lạnh lùng nói: “Chúng ta hoàn toàn không phải là đối thủ của ông ta!”

 

Câu nói của Điền Văn khiến mọi người sửng sốt, Điền Văn cũng lập tức nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, vẻ mặt nghiêm trọng nói với Tiêu Chính Văn: “Tiêu Chính Văn, dù chúng ta hợp sức lại với nhau cũng không phải là đối thủ của ông ta”.

 

Spartacur là một trong các cao thủ mạnh nhất thời kỳ Lousy, từ nhát kiếm đó của ông ta cũng có thể thấy khi còn sống ông ta chắc chắn là cường giả trên Thiên Cảnh cấp bảy.

 

Dù ông ta đã chết nhiều năm, cảnh giới đã giảm rất nhiều nhưng ít nhất cũng là cao thủ Thiên Cảnh cấp một đỉnh cao, sao có thể là người mà cảnh giới Đế Quân so sánh được?

 

Nói chính xác hơn ông ta là một thây ma Thiên Cảnh, đối mặt với thây ma có xác thịt mạnh đến mức cực điểm này, dù họ có dùng hết các kỹ năng cũng không thể làm gì được đối phương.

 

“Nếu các anh dám lùi nửa bước, tôi sẽ bảo Trương Việt quay về Đế Khư”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

Anh vừa nói thế, Caseus sầm mặt, quay sang nhìn đám người Điền Văn nói: “Dù sao ông ta cũng chỉ là một thi thể biết đi, lẽ nào chúng ta không đánh lại xác thịt của thây ma sao?”

 

Nếu nói Spartacur vẫn còn sống, hay nói là cảnh giới của ông ta không hề giảm, họ chắc chắn không có phần thắng.

 

Nhưng lúc này ông ta không chỉ mất đi ý thức của bản thân, đồng thời cảnh giới đã không mạnh hơn trước, có lẽ sẽ có một chút phần thắng chứ nhỉ?

 

Caseus vừa dứt lời, một màn sáng màu đỏ dâng lên, thánh giá màu đỏ máu cực lớn xuất hiện đằng sau gã.

 

Chỉ thấy ánh sáng màu máu đó rơi xuống đập thẳng về phía Spartacur.

 

“Vút!”
 
Chương 4450


Cuộn trúc cổ thượng cổ trong tay Khổng Tề Thiên bay ra, một vầng sáng màu vàng phóng thẳng tới chỗ thây ma đó.

 

Thế tấn công của hai người đều rất có lực nhưng khoảnh khắc họ ra tay, Spartacur cũng động đậy.

 

Chỉ thấy không gian trước mặt ông ta lắc lư, ngay sau đó ông ta giơ tay lên vung ra một kiếm chặn thánh giá lại.

Sau đó ánh sáng màu vàng từ cuộn trúc cổ thượng cổ bị kiếm khí cuộn lại đánh trả về.

 

“Điền Văn!”

 

Caseus gào lên với Điền Văn.

 

Điền Văn và Điền Khải cũng vung kiếm ra đánh tới.

 

Nhưng dù bốn người hợp sức lại cũng không làm gì được thây ma đó, dù sao giữa Thiên Cảnh và Đế Quân có sự cách biệt rất lớn.

 

Lớn đến mức dù bốn người họ hợp sức lại cũng không thể đỡ được kiếm khí của thây ma đó.

 

Thấy cuộc chiến của hai bên đã đi vào giai đoạn thăng hoa nhưng Tiêu Chính Văn vẫn luôn đứng ngoài nhìn.

 

Hầu hết mọi người đều đã dùng hết sức, liều mạng đánh, suy cho cùng sợ không cẩn thận một chút, họ sẽ chết trong tay thây ma đó.

 

Ngay khi Tiêu Chính Văn vừa bước ra một bước, không gian trước mặt anh bỗng méo mó dữ dội.

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày, vô thức lùi về sau một bước.

 

Nhưng lúc này mọi chuyện đã quá muộn, Khổng Tề Thiên và Điền Văn đồng thời bay về phía Tiêu Chính Văn mà Spartacur theo sát phía sau hai người.

 

Sau đó dưới chân Tiêu Chính Văn lóe lên ánh sáng màu đen, xung quanh không biết xuất hiện một Lục Mang Tinh Trận từ lúc nào.

 

Cho đến lúc này Caseus mới nở nụ cười đắc ý với Tiêu Chính Văn.

 

Ánh sáng của Lục Mang Tinh Trận khá chói mắt bao vây Tiêu Chính Văn vào trong đó.

 

Những người khác cũng lùi ra cách đó vài mét lần lượt đứng vững ở mắt trận.

 

Năm khí tức mạnh mẽ hợp thành một bức tường không khí vô hình bao vây Tiêu Chính Văn vào trong Lục Mang Tinh Trận.

 

Thi thể Spartacur vẫn còn cầm thanh kiếm dài đi về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Tiêu Chính Văn, lẽ nào anh không thấy lạ, tại sao tôi lại biết rõ về Minh Hà thế sao?”

 

Caseus nở nụ cười hiểm ác.

 

“Là anh?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Caseus.

 

Lúc này áp lực mạnh mẽ từ bốn phương tám hướng đồng thời đè ép lên người Tiêu Chính Văn khiến anh không động đậy được.

 

“Ha ha ha! Tôi đã đầu quân vào Minh Hà lâu rồi, sao có thể dẫn anh đến tấn công Minh Hà chứ? Nơi này sẽ là nơi chôn vùi anh đấy”.

 

Giọng Caseus trở nên lạnh như băng.

Thật ra bên phía Thánh Giáo Đình đã âm thầm thông đồng với Minh Hà, dĩ nhiên Caseus cũng không thật lòng muốn giúp Tiêu Chính Văn.
 
Chương 4451


Mục đích của gã chỉ là gạt Tiêu Chính Văn đến đây, chỉ cần Tiêu Chính Văn không thể sống sót trở về thì ngày mấy người Trương Việt trấn giữ âm phủ cũng chính là thời khắc bọn họ hợp sức lại tiêu diệt điện Thần Long.

 

Tiêu Chính Văn lập tức nghĩ đến tính toán của đám người Caseus, sau đó thử tấn công Lục Mang Tinh Trận mấy lần nhưng trận pháp này vô cùng vững chắc, cộng thêm đám người Điền Văn đều đứng vững ở mắt trận, một mình Tiêu Chính Văn không thể phá được.

 

“Tiêu Chính Văn, đừng phí sức nữa, cậu không thoát được đâu, hơn nữa cậu không thấy Lục Mang Tinh Trận này quen lắm sao? Tiêu Chính Văn ơi là Tiêu Chính Văn, cậu cũng tự đại quá rồi”.

“Lẽ nào cậu nghĩ những người như bọn tôi sẽ bắt nạt vậy sao?”

 

Khổng Tề Thiên cười nhạo, sắc mặt lộ ra vẻ giễu cợt.

 

“Thế mà lại dám đe dọa Tử Cống, cậu đúng là to gan! Lẽ nào cậu không biết Tử Cống ngoài bản lĩnh ra thì mưu lược cũng được gọi là bậc nhất sao?”

 

Dù không có Tử Cống và Tử Dư tham gia vào, đám người Khổng Tề Thiên cũng đều là mấy lão già sống mấy ngàn năm, tâm tính và mưu lược đâu phải là thứ người thường có thể so được.

 

Huống gì lần này mấy người họ bị Tiêu Chính Văn coi là con tốt thí, ở khắp thế gian có ai dám đối xử với họ như thế?

 

Chọn bừa một người trong số họ ra cũng đều là nhân vật tầm cỡ từng dẫn dắt cả một thời đại.

 

Sao có thể cam lòng làm bàn đạp cho Tiêu Chính Văn được?

 

“Thật ra ngay cả Spartacur cũng là do Caseus sắp xếp để đợi anh ở đây”, Errdogan cười nhạo nói ra bí mật này.

 

Trước khi Caseus đến Đế Khư đã tính toán chuẩn xác Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ không nghe theo hoặc sẽ đưa ra điều kiện cực kỳ hà khắc.

 

Vốn dĩ gã định gạt Tiêu Chính Văn đến bằng việc phát hiện ra trái tim Bạch Long nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn lại tự chui đầu vào lưới.

 

“E là anh có nằm mơ cũng không ngờ nơi này vốn dĩ là chuẩn bị cho anh, nhưng điều khiến bọn tôi ngạc nhiên là anh lại biết sự tồn tại của Minh Hà”.

 

“Nhưng bây giờ đã không còn quan trọng nữa, anh cũng không ra khỏi đây được, không lâu nữa anh sẽ trở thành thi thể ở đây như bọn chúng thôi”.

 

Điền Văn cười mỉa nói.

 

“Để làm cho cậu tin tưởng bọn tôi thật sự không còn cách nào với cậu, Điền Văn còn tự tay giết cảnh vệ của mình, nhưng đây là khổ nhục kế, dù sao cũng đáng giá, lấy mạng của Tư Không Phàm đổi một mạng của cậu, đáng!”

 

Khổng Tề Thiên nói hết đầu đuôi mọi chuyện.

 

Thật ra từ đầu đám ngươi Điền Văn đã nhận được tin bên Caseus, mọi chuyện vốn dĩ là khổ nhục kế, Điền Văn cố ý giả vờ tức giận không thôi.

 

Khổng Tề Thiên còn hạ mình quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

Cũng chỉ có diễn thật như thế mới có thể làm cho Tiêu Chính Văn tin mọi chuyện đều là thật.

 

“Lẽ nào các người không lo tôi xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì mấy người Trương Việt thà chết cũng sẽ không dời Long mạch về thành Minh Nguyệt sao?”, lúc này Tiêu Chính Văn lại tỏ ra cực kỳ bình tĩnh.

 

Nghe nói thế, Khổng Tề Thiên cười nhạo lắc đầu nói: “Tiêu Chính Văn, mặc dù là bọn tôi cũng phải nói cậu là một tên cực kỳ khó đối phó”.

“Nhưng cậu vẫn còn quá ngây thơ, chỉ cần cậu chết thì đám người Trương Việt còn nhân được tin tức về cậu sao?”

“Hơn nữa chỉ cần họ dời Long mạch về thành Minh Nguyệt, cậu nghĩ còn nhà họ trương sẽ tồn tại được nữa sao? Ha ha!”

Nói đến đây, Khổng Tề Thiên ngửa mặt lên bật cười.
 
Chương 4452


Tiêu Chính Văn ở trong Lục Mang Tinh Trận lạnh lùng nhìn đám người Khổng Tề Thiên.

 

Lúc này một luồng sức mạnh đáng sợ đang ập đến chỗ Tiêu Chính Văn.

 

Sắc mặt Caseus với hiện lên vẻ đắc ý nói: “Thật ra anh đã không cần phản kháng nữa rồi, trước đó tôi đã tính toán vô số lần, dù thực lực của anh có mạnh hơn nữa thì suy cho cùng vẫn kém một cảnh giới lớn”.

 

“Anh chắc chắn sẽ chết ở Minh Hà này”.

 

Chỉ cần Tiêu Chính Văn không ra khỏi Lục Mang Tinh Trận thì cho dù Tiêu Chính Văn mạnh đến mức nào đều chỉ có thể bị Spartacur nuốt chửng theo tính toán của Caseus.

 

“Có phải muốn dùng thuật phân thân của cậu để thoát khỏi đó không? Nhưng tiếc là ở đây thuật phân thân của cậu không có tác dụng. Nơi này là Minh Hà, linh hồn con người không thể nào phân thân”.

 

Khổng Tề Thiên lạnh lùng cười nói.

 

Tiêu Chính Văn thông thạo thuật phân thân của Thiên Cung Bắc Cực đã không còn là bí mật nữa, nhưng như Khổng Tề Thiên nói, Minh Hà là nơi cực kỳ đặc biệt, bất kỳ ai cũng không thể sử dụng thuật phân thân ở đây.

 

Dù sao nơi này cũng là nơi thuộc về linh hồn, nói cách khác trừ khi một người có nhiều linh hồn hoặc nhiều nhân cách mới có thể thi triển thuật phân thân ở đây, ngoài ra thì ai đến đây cũng chỉ có thể nghe theo mệnh trời.

 

Khổng Tề Thiên nói thế đồng nghĩa với việc cắt đứt hy vọng sống sót cuối cùng của Tiêu Chính Văn.

 

Thật ra đám người Điền Văn đã nhìn Tiêu Chính Văn bằng con mắt khác từ khi biết tin tức thành Minh Nguyệt xảy ra chuyện.

 

Họ đâu còn dám xem thường đối thủ vừa mưu lược sâu xa vừa có thực lực cao như Tiêu Chính Văn nữa.

 

Nhưng cũng chính vì thế mà anh em sắc mặt Điền Văn cũng lộ ra vẻ phấn khích.

 

Đối thủ càng mạnh thì khi đánh bại được đối phương, họ thường có cảm giác thành tựu.

 

Lúc này không chỉ khí tức quanh người Khổng Tề Thiên đang từ từ dâng lên mà ngay cả đám người Điền Văn cũng trở nên mạnh hơn.

 

Lục Mang Tinh Trận này đang hút hết sức mạnh của Tiêu Chính Văn để bồi dưỡng vào đám người Điền Văn.

 

“Ừ, không ngờ anh lại mạnh đến thế, trước đây bọn tôi xem thường anh quá. Nhưng dù nói thế nào, chúng tôi cũng phải cảm ơn anh”.

 

Điền Văn cảm nhận được sức mạnh trong người mình đang thay đổi thì nở nụ cười chế giễu.

 

Xung quanh Tiêu Chính Văn có một luồng khí tức đáng sợ, thậm chí còn tạo ra một vòng xoáy trên đỉnh đầu anh.

 

Trung tâm vòng xoáy này là Tiêu Chính Văn.

 

“Xem ra hắn đã đến đường cùng rồi nhưng chúng ta lại có thể mượn sức mạnh của hắn để lên thêm một tầng nữa, đúng là trớ trêu”.

 

Caseus cũng nở nụ cười đắc thắng sau khi âm mưu thành công.

 

Ngay cả Errdogan cũng bật cười thành tiếng sau khi cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể đang tăng lên.

 

Còn Tiêu Chính Văn ở trung tâm vòng xoáy dường như đã mất đi khả năng chống đỡ, lúc này anh đang khoanh chân ngồi chính giữa vòng xoáy.

 

“Lúc đầu Sáng Thế Chủ Hạo Thiên tạo ra Minh Hà lần nữa nhưng ông ta không ngờ nơi này sẽ trở thành điểm đến cuối cùng của anh nhỉ?”

 

Caseus đắc ý nói, thậm chí còn nói ra bí mật chấn động tất cả mọi người vào mấy ngàn năm trước.

 

Lúc đầu tay của Minh Hà thậm chí còn vươn dài đến thế tục, hơn nữa còn thông qua giáo đình Hắc Ám liên tục gây ra các cuộc chiến tranh ở thế tục, những người chết trận đó đều bị Minh Hà hấp thụ đến thế lực của mình.

 

Hành vi của họ không chỉ chọc giận âm phủ mà còn chọc giận Sáng Thế Chủ Hạo Thiên, thế nên cuối cùng Sáng Thế Chủ giết vào Minh Hà, còn gây ra trận chiến kinh thiên động địa với các cao thủ ở đây.

 

Cuối cùng Sáng Thế Chủ Hạo Thiên giết hết toàn bộ cao thủ của Minh Hà bằng thực lực đáng sợ, sau đó lại dùng máu tẩy sạch Minh Giới.

Cũng chính trận chiến này mà Sáng Thế Chủ Hạo Thiên cũng bị thương nặng, cuối cùng Thiên Đạo Minh Ước ở vùng ngoài lãnh thổ giải hòa trận chiến, hai bên đều tự lui về thế giới của riêng mình.
 
Chương 4453


Lúc này Tiêu Chính Văn đã bị vòng xoáy cực lớn trên đỉnh đầu áp chế vào trong Minh Hà.

 

Cả đáy hồ của Minh Hà đều là thi thể, nơi sâu nhất dưới nước còn có một cung điện dưới dưới cao lớn, nhưng cung điện dưới nước này cũng chỉ còn lại tàn tích cũ và bức tường vỡ.

 

Nhưng vẫn còn có thể thấy rõ trên bức tường cũ nát đó có một vài đồ vật cổ, phù văn và đồ án.

 

Trong cung điện như thể có một luồng sức mạnh bí ẩn đang cố gắng nuốt hết toàn bộ nội tức trong người Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng vì trong người Tiêu Chính Văn vốn dĩ có ba quả tim rồng nên cho dù sức mạnh đó mạnh thế nào cũng không thể rút được khí tức của rồng trong cơ thể Tiêu Chính Văn ra khỏi người anh.

 

Đám người Caseus không hổ là mấy lão già sống mấy ngàn năm, từ lúc đầu đã bày bố ra một kết cục chết chắc.

 

Hơn nữa khi vừa bước vào Minh Hà thì thi thể của Spartacur đã thu hút sự chú ý của Tiêu Chính Văn, khiến Tiêu Chính Văn lọt vào bẫy của họ.

 

Nhưng họ đã bỏ qua một sự việc, đó là Tiêu Chính Văn còn mang ba quả tim rồng trên người, về cơ bản đã có sự khác biệt với người bình thường.

 

Có thể nói từ khi Tiêu Chính Văn bị thương nặng, được hoán đổi với trái tim rồng Xích Long, trong máu của anh đã có hơn một nửa huyết mạch của Long tộc.

 

Anh đã không còn là một người bình thường mà là truyền nhân chân chính của rồng.

 

Rồng là sinh vật từng mạnh nhất trên thế giới này, đồng thời còn là sinh vật có sức mạnh bí ẩn nhất, bản thân Long tộc vừa tương sinh vừa tương khắc với thế giới này.

 

Thế nên trận pháp trên thế giới này gần như không có sức uy hiếp với Long tộc.

 

Mà bản thân Tiêu Chính Văn lại có tim rồng Kim Long, mọi trận pháp gần như không thể tổn thương đến căn khí của Tiêu Chính Văn.

 

Có thể nói Tiêu Chính Văn là sự tồn tại khác loài nên anh mới có thể vượt xa người thường về trình độ trận pháp, hơn nữa tốc độ tiến bộ lại gấp trăm lần, thậm chí là một ngàn lần người thường.

 

Sau khi Tiêu Chính Văn chìm vào Minh Hà, đám người Điền Văn đã đi khỏi đó, chỉ có Tiêu Chính Văn lặng yên ngồi dưới đáy Minh Hà.

 

Cách Tiêu Chính Văn không đến mười mét, một vật thể lóe lên ánh sáng màu trắng, vật lạ đó từ dưới đáy nước tối tăm dần dần trôi đến gần Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn giơ một tay ra thăm dò, nửa trái tim rồng Bạch Long đã rơi vào tay Tiêu Chính Văn.

 

Hóa ra mọi chuyện đều là vì Minh Hà ẩn giấu một nửa tim rồng Bạch Long.

 

Quả nhiên như Tiêu Chính Văn suy đoán trước đó, chỉ có duy nhất một điểm không hoàn hảo là tim rồng Bạch Long giống với tim rồng Hắc Long, mỗi nơi đều chỉ có một nửa, không phải là trái tim hoàn chỉnh.

 

Lúc này bên ngoài đã náo loạn đến mức tung trời.

 

Sau khi đám người Điền Văn về đến Đông Vực, không đến nửa ngày đều đồng loạt đột phá Thiên Cảnh.

 

Hơn nữa không chỉ hai anh em Điền Văn mà gần như tất cả mọi người đều đột phá từ Đế Quân lên Thiên Cảnh cùng một lúc.

 

Mấy người đó đột phá cùng lúc lập tức gây ra hiện tượng thiên nhiên đáng sợ.

Các nơi cùng lúc xảy ra hiện tượng kỳ lạ, lập tức khiến mọi người chú ý đến.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom