Chương 4054


Nói rồi Tiết Trường Phong đi đến chỗ cửa, mở cửa ra nhìn bên ngoài.

 

Hắn chưa kịp bước ra ngoài Lý Tử Dương đã vội vàng chạy về phòng VIP, nhưng trên mặt xuất hiện thêm một dấu tay cực kỳ rõ.

 

“Anh Lý, anh…”, Tiêu Chính Văn nhíu mày nhìn Lý Tử Dương.

Vừa rồi vẫn còn ổn, sao chỉ chốc lát đã bị người ta tát vào mặt vậy?

 

“Haizz, không xong rồi! Tôi… tôi có thể làm liên lụy đến các vị rồi”, sắc mặt Lý Tử Dương trắng bệch nói.

 

Anh ta vừa nói thế, mọi người trong phòng VIP lập tức nhìn sang Lý Tử Dương.

 

Ngay cả Vương Vũ ở bên cạnh vẻ mặt cũng trở nên nghiêm trọng.

 

“Lúc… lúc nãy tôi đánh người phục vụ của Ngọc Phụng Lâu”, nói rồi Lý Tử Dương thất thần ngồi phịch lên ghế, hai tay vẫn không ngừng run rẩy.

 

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, anh đừng hoảng hốt, cứ từ từ nói”, nói rồi mấy người Tiết Trường Phong đưa một cốc nước cho Lý Tử Dương.

 

“Lúc nãy tôi đột nhiên bị đau bụng nên muốn ra ngoài đi vệ sinh, nhưng…”

 

Không để anh ta nói hết câu, Tiết Trường Phong ngắt lời: “Anh đùa gì thế, anh cũng là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm, sao có thể bị đau bụng?”

 

Dù có là cảnh giới Chiến Thần cũng sẽ không xuất hiện tình trạng này chứ đừng nói là cảnh giới Nhân Hoàng.

 

“Tôi… haizz, trước tiên không nói về tôi, lúc nãy tôi đi vệ sinh, một phục vụ chạy đến nói với tôi phòng vệ sinh đã có rất nhiều người, bảo tôi đợi một lát”.

 

“Tôi vốn dĩ muốn đứng ngoài cửa đợi một lát nhưng lúc này không biết một cái cốc ở đâu bay đến, tôi giơ tay lên chặn lại theo bản năng, ngược lại đánh vào mặt tên phục vụ đó”.

 

Nói đến đây Lý Tử Dương đã lộ ra vẻ muốn khóc.

 

“Một cái tát thôi mà, chắc anh ta sẽ không làm sao chứ?”, Chu Đình Đình cũng xen miệng vào.

 

“Điều không thể tin được nhất là anh ta… anh ta thế mà lại là một người bình thường. Cái tát của tôi khiến anh ta ngất xỉu, thật… thật ra tôi không cố ý”.

 

Lý Tử Dương vừa nói vừa tuyệt vọng nhìn mọi người.

 

Lúc này người trong cả phòng VIP, cho dù là ai cũng đừng hòng có thể đi khỏi đây trước khi giải quyết chuyện này.

 

Dù có chạy trốn, sau này cũng sẽ bị Ngọc Phụng Lâu tính sổ.

 

Lúc này đầu óc Lý Tử Dương trống rỗng, anh ta nghĩ không hiểu sao mọi chuyện lại trùng hợp như thế?

 

“Chẳng lẽ có người muốn hại anh? Hoặc muốn hại một người nào đó trong chúng ta?”, Tiết Trường Phong nói.

 

Mọi chuyện xảy ra quá mức trùng hợp, cái cốc đột nhiên bay đến đó và người phục vụ kia, nghe những nơi như Ngọc Phụng Lâu thì dù phục vụ không phải là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng nhưng ít nhất không phải là người bình thường chứ?

 

“Haizz! Bây giờ không phải lúc suy nghĩ đến những điều này, phải nhanh chóng nghĩ cách, nếu không lát nữa người của họ sẽ tìm đến chúng ta”, lúc này sắc mặt Lý Tử Dương không còn sắc máu.

 

Đánh người của Ngọc Phụng Lâu sao có thể là chuyện nhỏ được?

 

Dù sao năm đó người của Thiên Cung Bắc Cực cũng tìm không ít quan hệ mới bảo vệ được Thiên Xung Tử, nhưng nhà họ Lý họ đâu có quan hệ rộng như Thiên Cung Bắc Cực?
 
Chương 4055


Đúng là sợ cái gì thì cái đó đến, chẳng qua lần này người gây chuyện không phải là Tiêu Chính Văn mà là bản thân anh ta.

 

Suy cho cùng đây là chuyện xảy ra trong Ngọc Phụng Lâu, rất nhanh sẽ được báo lên cho lãnh đạo cấp cao của Ngọc Phụng Lâu, đến lúc đó nếu đối phương truy hỏi, chỉ dựa vào mấy người họ thì hôm nay đừng mơ sống sót rời khỏi đây.

 

“Chúng ta nên làm gì? Nhận lỗi với họ sao? Bồi thường?”, Lý Tử Dương vô thức nói.

 

Tần Trường Sinh cười khổ nói: “Anh nghĩ Ngọc Phụng Lâu thiếu số tiền bồi thường của anh sao?”

 

Thứ Ngọc Phụng Lâu không thiếu nhất là tiền.

 

Dù đền bù cho người ta cả nhà họ Lý, người ta cũng chưa chắc đã liếc nhìn một cái.

 

Hơn nữa còn đánh người phục vụ của họ trong Ngọc Phụng Lâu, đồng nghĩa với việc vả vào mặt Ngọc Phụng Lâu, người ta sẽ đồng ý bồi thường tiền sao?

 

“Anh Tần, tôi nghĩ nhờ ông cụ nhà các ông ra mặt nói một lời, cộng thêm Lý Tử Dương công khai xin lỗi người phục vụ bị đánh, có lẽ chuyện này có thể cho qua?”

 

Tiết Trường Phong nhanh trí nói.

 

Dù sao Tần Trường Sinh cũng là hậu duệ của Tần Thư Bảo, hơn nữa nhà họ Tần cũng xem như có chút quan hệ ở thành Thiên Đô, người nhà họ Tần ra mặt nói chuyện, tám mươi phần trăm Ngọc Phụng Lâu sẽ nể mặt.

 

“Anh nói nhẹ nhàng ghê, dù đích thân Tần Thư Bảo đến cũng chưa chắc có thể diện như thế chứ đừng nói là mời ông cụ nhà chúng tôi”.

 

“Căn cơ của Ngọc Phụng Lâu sâu không đoán được, đâu có dễ dàng như ông nói”.

 

Sắc mặt Tần Trường Sinh vô cùng khó coi.

 

Thật ra hôm nay chuyện này đã liên lụy đến Tần Trường Sinh, nếu nhà họ Tần có mặt mũi lớn như thế, ông ta sẽ không lo lắng.

 

Dù người nhà họ Tần ra mặt thật, kết quả cũng không khác mấy, hơn nữa vẫn sẽ kéo nhà họ Tần xuống nước, đến lúc đó không đơn giản chỉ có vài người chết đâu.

 

“Tóm lại phải nghĩ ra một cách vẹn toàn”, Lý Tử Dương sốt sắng đến mức mồ hôi như tắm.

 

“Nhà họ Tiết và nhà họ Tần cùng ra mặt thì sao?”, Mục Tú Tú ở bên cạnh nhắc.

 

“Đùa gì thế, nhà họ Tiết chúng tôi không có tầm ảnh hưởng gì ở thành Thiên Đô cả, ra mặt cũng chỉ thừa thãi, ngay cả người bản địa như nhà họ Tần cũng không ra mặt được, nhà họ Tiết chúng tôi còn có thể làm thế nào được.

 

Tiết Trường Phong cười khổ nói.

 

Chu Đình Đình ở bên cạnh nãy giờ cứ nhìn Vương Vũ không lên tiếng.

 

Trong cả phòng VIP chỉ có Vương Vũ vẫn rất bình tĩnh như thể không phải là đương sự, thưởng thức từng hớp trà, hoàn toàn không có dáng vẻ gì là căng thẳng, lo lắng.

 

“Anh Vương, anh có thể giúp Tử Dương không? Dù sao anh ta cũng không cố ý”, cuối cùng Chu Đình Đình cũng lên tiếng nói.

 

Vương Vũ cười nhạo, đặt tách trà trong tay xuống nhìn Lý Tử Dương nói: “Thật ra chuyện này nói lớn cũng lớn mà nói nhỏ cũng nhỏ”.

 

“Phải xem các người làm thế nào thôi”.

 

Lý Tử Dương thấy vẫn còn cứu vãn, vội vàng đứng lên chắp tay nói với Vương Vũ: “Sư huynh Vương, mong anh chỉ bảo”.

 

“Rất đơn giản, các người có thể cầu xin tôi, tôi tin chắc với thể diện của tôi, chỉ cần một câu thôi chuyện hôm nay sẽ được bỏ qua”.
 
Chương 4056


Vừa nghe thế mọi người có mặt ở đó đều nhíu chặt mày nhìn Vương Vũ.

 

“Sư huynh Vương, Tử Dương cũng xem như là một nửa đồng môn của chúng ta, mọi người đều sống ở Thiên Cung Bắc Cực, Tử Dương xảy ra chuyện, thể diện của chúng ta cũng ảnh hưởng mà nhỉ?”, Tiết Trường Phong nói.

 

“Đúng thế, sư huynh Vương, nói thế nào mọi người cũng là đồng môn”, Tần Trường Sinh cũng khuyên bảo.

 

Vương Vũ lại khinh thường cười nói: “Những gì mọi người nói cũng khá có lý, nhưng dù là đồng môn cũng có khoảng cách chứ nhỉ?”

 

“Hơn nữa e là mọi người vẫn chưa biết tính nghiêm trọng của chuyện này”.

 

“Gần mười năm chưa từng xảy ra chuyện tương tự như vậy, cú đánh này của anh ta không phải đánh một phục vụ mà là cả Ngọc Phụng Lâu, phải có mặt mũi thế nào mới có thể yên chuyện, các người đã từng nghĩ thế chưa?”

 

Nghe hắn nói thế mọi người đều cúi đầu xuống.

 

Đúng lúc này ngoài cửa bỗng vang lên từng tiếng bước chân dồn dập, sau đó là một tiếng vang lớn, cửa phòng VIP số một Thiên Tự bị đạp từ bên ngoài.

 

Quản lý Lữ dẫn theo sáu cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba, mặt mày sát khí bước vào phòng VIP.

Mặc dù tu vi của mấy người này không cao, nhưng bọn họ đều là bảo vệ của Ngọc Phong Lâu, đương nhiên không có ai dám ra tay với bọn họ.

 

Bởi vì một khi gây sự thì hậu quả sẽ rất khó lường.

 

Khoảnh khắc nhìn thấy quản lý Lữ, sắc mặt của mọi người lập tức thay đổi.

 

Chuyện này cuối cùng vẫn làm kinh động đến Ngọc Phụng lâu.

 

“Quản lý Lữ, thực ra chuyện này chỉ là hiểu lầm, ông nghe tôi…”

 

Tiết Trường Phong vừa nói được một nửa đã bị quản lý Lữ cắt ngang: “Cậu không đủ tư cách nói chuyện với tôi!”

 

Nói xong, quản lý Lữ liếc nhìn mọi người trong phòng bao, trầm giọng nói: “Không cần tôi nói lại quy tắc của Ngọc Phụng Lâu với các người đâu nhỉ!”

 

“Trong số những người có mặt ở đây, ngoại trừ Vương công tử đến một mình là không liên quan đến chuyện này, còn những người khác, e rằng hôm nay không thể rời khỏi đây!”

 

“Người đâu!”

 

Quản lý Lữ ra lệnh, mấy tên bảo vệ lần lượt tiến lên: “Vâng!”

 

“Bắt hết bọn chúng lại cho tôi!”

 

Mấy tên bảo vệ chuẩn bị tiến lên bắt người, Tiết Trường Phong và Tần Trường Sinh vội vàng tiến lên nói: “Quản lý Lữ, chuyện này không liên quan gì đến chúng tôi! Chỉ có một mình Lý Tử Dương ra tay thôi!”

 

Quản lý Lữ chế nhạo: “Một mình cậu ta ra tay? Tôi thấy các người rõ ràng là đồng bọn của cậu ta! Còn muốn giảo biện?”

 

Mặc dù ai cũng tức giận, nhưng không ai dám cãi lại quản lý Lữ!

 

Mặc dù ông ta không phải là chủ của Ngọc Phụng Lâu, nhưng cả thành Thiên Đô này đều biết ông ta là nhân vật quan trọng trước mặt chủ Ngọc Phụng Lâu.

 

Nếu chọc giận ông ta, e rằng sẽ bị ông ta xử ngay tại chỗ!

 

Nếu quản lý Lữ động tay thì tính chất của chuyện này sẽ hoàn toàn khác.

 

Ngay cả gia tộc phía sau bọn họ cũng sẽ bị liên lụy.

 

Đến lúc đó, sẽ gây ra chuyện lớn.
 
Chương 4057


“Các người to gan thật, dám đánh người của Ngọc Phụng Lâu. Nếu đã dám làm thì nhất định phải dám chịu!”, quản lý Lữ trầm giọng nói.

 

Cho đến giờ phút này, mọi người mới nhận ra ngay từ đầu chuyện này không phải chuyện riêng của Lý Tử Dương!

 

Tất cả mọi người có mặt đều phải trả giá cho hành động của Lý Tử Dương.

 

Vương Vũ vừa uống trà, vừa chế nhạo: “Bây giờ chắc các người cũng đã hiểu mức nghiêm trọng của vấn đề rồi nhỉ? Tôi nói lại, chỉ cần các người cầu xin, tôi có thể ra mặt giúp các người giải quyết chuyện này!”

 

Nghe vậy, Lý Tử Dương vội vàng tới gần Vương Vũ, cúi đầu nói: “Anh Vương, xin anh hãy để tình đồng môn mà giúp chúng tôi!”

 

“Chuyện ở phòng luyện đan lúc trước đều là lỗi của tôi, tôi xin lỗi!”

 

Nói xong, Lý Tử Dương cúi đầu ba lần trước Vương Vũ.

 

Nếu chuyện này không thể giải quyết ổn thỏa, cả nhà họ Lý đều sẽ bị liên lụy, chứ đừng nói đến bản thân Lý Tử Dương.

 

“Hừ!”

 

Vương Vũ hừ một tiếng, liếc nhìn mọi người có mặt nói: “Xem ra các người không biết cầu xin là thế nào nhỉ!”

 

“Đứng cầu xin? Đó là dặn dò! Chỉ có quỳ xuống mới gọi là cầu xin!”

 

“Không chỉ Lý Tử Dương phải quỳ mà tất cả mọi người có mặt trong đều phải quỳ!”

 

Nghe Vương Vũ nói vậy, sắc mặt của tất cả mọi người lập tức trở nên khó coi.

 

“Vương Vũ, anh thật quá đáng!”, Tiết Trường Phong nghiến răng, sắc mặt tối sầm lại.

 

Bảo Tiết Trường Sinh quỳ xuống?

 

Địa vị của nhà họ Tiết cao hơn nhà họ Vũ vài bậc, chỉ là trong thế hệ trẻ, nhà họ Tiết không có thiên tài nào như Vương Vũ.

 

Nhưng nói đến địa vị gia tộc, bất cứ đầu ngón tay nào của nhà họ Tiết đều có thể đè chết nhà họ Vương.

 

Nhà họ Tần cũng không thua kém gì nhà họ Tiết, Tần Trường Sinh có thể thế quỳ xuống trước mặt Vương Vũ?

 

“Ồ, anh Tiết thật kiêu ngạo, vậy được thôi, các người tự giải quyết đi! Nhưng tôi chắc nhở các người một câu, người của Ngọc Phụng Lâu không dễ động vào đâu!”

 

“Tên lần trước đánh người của Ngọc Phụng Lâu đã phải trả một cái giá rất đắt đấy!”

 

Vương Vũ lạnh giọng đe dọa.

 

Sau đó, ánh mắt hắn chậm rãi nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

Lời này của Vương Vũ thật sự khiến mọi người khiếp sợ.

 

Bởi vì những gì hắn nói đều là sự thật.

 

Không chỉ bọn họ không thể đắc tội với Ngọc Phụng Lâu, mà ở thành Thiên Đô này, cũng không có mấy ai có thể ngang hàng với Ngọc Phụng Lâu.

 

Nếu bọn họ thật sự ra tay thì gia tộc của bọn họ cũng sẽ bị xóa sổ.

 

“Hừ! Vương Vũ, anh đừng đề cao mình quá! Cho dù tôi quỳ xuống cầu xin, anh thật sự có mặt mũi lớn như vậy sao?”

 

Tiết Trường Phong lạnh giọng hỏi.
 
Chương 4058


Nghe vậy, Vương Vũ cười chỉ nào quản lý Lữ nói: “Anh có thể hỏi quản lý Lữ!”

 

“Vương công tử tài giỏi hơn người, là thiên tài số một ở thành Thiên Đô! Hơn nữa, tôi nghe nói trong tương lai, chi nhánh của Thiên Cung Bắc Cực ở thành Thiên Đô sẽ so Vương công tử phụ trách. Đương nhiên, Vương công tử có tư cách này!”

Quản lý Lữ vuốt râu, nói với vẻ chế nhạo.

 

Nghe quản lý Lữ nói vậy, mọi người trong phòng bao đều vô cùng kinh ngạc.

Không ai ngờ Vương Vũ lại có xuất thân như vậy.

 

Thiên Cung Bắc Cực có quan hệ tốt với nhà họ Khổng, thậm chí có thể nói la một trong những thế lực của nhà họ Khổng.

 

Phụ trách chi nhánh ở thành Thiên Đô, đồng nghĩa với việc trở thành lãnh đạo cấp cao của Thiên Cung Bắc Cực, cũng có tư cách nói chuyện với nhà họ Khổng.

 

Một người như vậy đương nhiên là có tư cách lên tiếng ở Ngọc Phụng Lâu.

 

Chỉ là không ai ngờ, Vương Vũ lại được Thiên Cung Bắc Cực coi trọng đến vậy!

 

“Chắc các người đã hiểu khoảng cách giữa mình và Vương công tử rồi nhỉ! Đừng nói là các người, ngay cả người của gia tộc các người tới thì cũng không dám nói năng bừa bãi trước mặt ông chủ của chúng tôi!”

 

“Nhưng Vương công tử thì khác, cậu ấy là quản lý chỉ nhánh tương lai của Thiên Cung Bắc cực, cho nên lời nói của cậu ấy vẫn có trọng lượng!”

 

“Tôi cũng phải nói rõ với các vị, chỉ cần một câu nói của Vương công tử, tôi sẽ lập tức rời đi, không truy cứu chuyện này nữa!”, quản lý Lữ nói thêm.

 

Nghe vậy, Tiết Trường Phong và Tần Trường Sinh đều không nói nên lời.

 

Ngay cả quản lý Lữ cũng đã thắng thắn thừa nhận Vương Vũ.

 

“Thời gian của tôi có hạn, uống xong ly trà này, tôi còn có việc khác phải làm!”, Vương Vũ sốt ruột thúc giục.

 

“Được! Tôi quỳ!”

 

Lý Tử Dương nói xong lập tức quỳ xuống trước mặt Vương Vũ.

 

Nhưng đầu gối anh ta còn chưa kịp chạm đất, một bàn tay to lớn đột nhiên túm lấy cổ áo anh ta.

 

“Anh Tiêu!”, Lý Tử Dương quay đầu lại, nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn dùng một tay nhấc Lý Tử Dương lên.

 

“Anh Lý, quỳ xuống cầu xin vì một chuyện nhỏ như vậy thật không đáng!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn vỗ nhẹ lên vai Lý Tử Dương.

 

“Tên họ Tiêu kia! Anh định hại chết chúng tôi sao?”, Chu Đình Đình lật mặt nói.

 

“Xem ra các người không cần tôi xen vào chuyện này, vậy cũng tốt, các người tự cầu phúc đi!”, Vương Vũ dứt lời thì đặt tách trà xuống, rồi đứng lên.

 

“Anh Vương, anh…”

 

Vương Vũ không thèm để ý đến Lý Tử Dương, quay đầu lại nói với quản lý Lữ: “Quản lý Lữ, chuyện ngày hôm nay không liên quan đến tôi, các ông định xử lý thế nào cũng được, tôi cũng không định xen vào!”

 

Nghe Vương Vũ nói vậy, Chu Đình Đình nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt đầy oán hận nói: “Tên họ Tiêu! Anh có biết anh đã hại chết chúng tôi rồi không?”

 

Nhưng Tiêu Chính Văn không thèm nhìn cô ta mà quay đầu nói với Lý Tử Dương: “Yên tâm đi, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, chẳng phải chỉ là đánh một tên nhân viên thôi sao?”
 
Chương 4059


Đánh một tên nhân viên?

 

Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, sắc mặt của quản lý Lữ lập tức tối sầm lại.

 

“Quản lý Lữ, đưa tôi đi gặp ông chủ của các người!”

Tiêu Chính Văn nhìn quản lý Lữ, bình tĩnh nói.

 

Nghe vậy, sắc mặt của quản lý Lữ càng thêm trầm xuống.

 

“Cậu chắc không?”, quản lý Lữ nghiến răng hỏi.

 

“Dẫn đường đi!”, Tiêu Chính Văn vừa nói vừa đi về phía cửa.

 

“Hừ! Thằng nhãi, cậu sẽ phải hối hận!”

 

Quản lý Lữ nói xong tức giận bước ra khỏi phòng bao.

 

“Mời mọi người đi theo!”, mấy tên bảo vệ nhìn đám người Lý Tử Dương, nói với vẻ không hề khách khí.

 

“Tên họ Tiêu này thật sự hại chết chúng ta rồi! Chẳng phải là quỳ xuống trước mặt anh Vương là xong sao! Anh ta thật sự cho rằng đầu gối mình dát vàng à?” Chu Đình Đình tức giận quát lớn.

 

Nhưng đám vệ sĩ không thèm quan tâm, mà dẫn bọn họ ra khỏi phòng bao, theo sau Tiêu Chính Văn và quản lý Lữ đi lên tầng cao nhất.

 

Lên đến tầng cao nhất, tất cả đều bị chặn lại, quản lý Lữ tiến lên gõ cửa, không lâu sau, cửa mở ra, quản lý Lữ lạnh lùng nói với Tiêu Chính Văn: “Mời vào!”

 

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn bị dẫn vào trong phòng, Lý Tử Dương cất bước muốn đuổi theo, kết quả lại bị Tần Trường Sinh phía sau giữ lại!

 

“Anh Tần, tôi không thể trơ mắt nhìn anh Tiêu đi nộp mạng vì chuyện của mình được đâu!”, mặc dù Lý Tử Dương đã sợ hãi tới cực điểm, thế nhưng anh ta sao có thể nhẫn tâm để cho Tiêu Chính Văn nhảy vào chỗ chết thay mình?

 

“Hừ! Có chết cũng là đáng đời, ai bảo anh ta không có bản lĩnh đó, cứ phải phạm vào tội lớn như vậy!”

 

“Đúng thế, đều trách cái tên họ Tiêu này, ban nãy nếu như chịu quỳ xuống trước mặt sư huynh Vương thì chẳng phải đã không có chuyện gì rồi”, ngay cả Mục Tú Tú cũng lên tiếng trách móc Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn sải bước vào trong phòng, bên trong là một gian buồng, đi thêm mười mấy bước nữa thì còn có một cánh cửa lớn!

 

Quản lý Lữ tiến lên trước, khẽ gõ hai lần lên cửa phòng.

 

Cửa phòng đột nhiên mở ra, một lực hút cứ thế hút lấy quản lý Lữ vào bên trong phòng, hắn cứ thế nặng nề ngã xuống mặt đất!

 

Mà bên trong đại sảnh lại vô cùng yên tĩnh!

 

Vào lúc quản lý Lữ vùng vẫy muốn bò từ dưới đất lên thì một ông lão tóc trắng sải bước đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn, chắp tay chào hỏi rồi nói: “Cung kính chào cậu Tiêu!”

 

Lời này vừa mới thốt ra, quản lý Lữ sợ tới độ mặt cắt không còn sắc máu, ngay cả hồn phách cũng suýt thì mất luôn!
 
Chương 4060


Bởi vì ông lão tóc trắng này chính là ông chủ đứng phía sau Ngọc Phụng Lâu, có địa vị rất cao ở thành Thiên Đô!

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, sải bước tiến vào trong đại sảnh, ngồi xuống vị trí chủ toạ!

 

Vị trí đó chính là chỗ ngồi của ông chủ của Ngọc Phụng Lâu, những người khác đừng nói là ngồi lên, ngay cả lá gan lại gần cũng không có nốt!

Thế nhưng Tiêu Chính Văn lại ngồi xuống như vậy!

 

“Ông là người của Thanh Liên à?”, Tiêu Chính Văn nhướn mắt liếc nhìn ông lão.

 

“Tôi là Đào Khiêm hầu hạ bên cạnh thánh nữ!”, ông lão nói rồi lại chắp tay vái lạy.

 

Tiêu Chính Văn gật đầu, sau đó nhắm hai mắt lại.

 

Qua một lúc, Đào Khiêm mới cẩn thận nhướn mắt nhìn Tiêu Chính Văn, sau đó vội vàng cúi đầu xuống!

 

Tiêu Chính Văn không lên tiếng, ông ta nào dám lên tiếng!

 

Thấy ông chủ của Ngọc Phụng Lâu cũng cung kính như vậy, quản lý Lữ đã sợ tới độ hồn bay phách lạc từ lâu!

 

Ai có thể ngờ được ngay cả ông chủ của Ngọc Phụng Lâu cũng phải khép nép trước mặt người thanh niên này như vậy, thậm chí ngay cả thở mạnh cũng không dám!

 

“Ông cũng có khí phách ghê đấy nhỉ, còn phải để tôi tự mình qua gặp ông?”, Tiêu Chính Văn nhắm hai mắt, lạnh lùng nói.

 

“Tôi không dám!”

 

Vừa nói, Đào Khiêm vừa quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn, nói: “Chủ thượng căn dặn, thân phận của thuộc hạ không thể lộ ra, vậy nên chỉ có thể kính cẩn chờ đợi cậu Tiêu ở nơi này!”

 

“Vẫn mong cậu Tiêu thứ tội!”

 

Tiêu Chính Văn bình thản gật đầu nói: “Ông đứng dậy đi! Chuyện ngày hôm nay, tôi nghĩ chắc ông còn biết rõ hơn cả tôi nhỉ!”

 

Đào Khiêm vội vàng gật đầu nói: “Hiểu rõ, là Mạnh Phi Vũ và Vương Vũ có ý đồ gây bất lợi với cậu Tiêu, vậy nên mới mua chuộc quản lý Lữ, hãm hại bạn của cậu Tiêu!”

 

“Ly rượu đó chính là do quản lý Lữ cố tình ném ra!”

 

Cả Ngọc Phụng Lâu, dù là chỉ rơi một cây kim cũng không qua được mắt Đào Khiêm, hành vi của mấy người quản lý Lữ cũng đều nằm dưới tầm mắt của Đào Khiêm!

 

Chỉ là Đào Khiêm không tiện xuất hiện vạch trần, vậy nên chỉ có thể chờ đợi Tiêu Chính Văn ở nơi này.

 

Cùng lúc này, Đào Khiêm cuống tới độ như con kiến bò trên chảo lửa, chỉ hận không thể xông ra, tát cho bản mặt của quản lý Lữ nát thành thịt vụn thì mới có thể hả giận!

 

Phải biết rằng đó là Tiêu Chính Văn đó, là khách quý mà Thanh Liên đặc biệt mời tới!

 

Hơn nữa, ông ta cũng từng đi theo Thanh Liên tới thành Đại Phong và gặp được Tiêu Chính Văn, trên đường trở về, Thanh Liên đã nói rất rõ rồi, tương lai của thành Thiên Đô đều phải trông cậy vào Tiêu Chính Văn!

 

Lỡ như chuyện này khiến Tiêu Chính Văn nổi giận, không chỉ có quản lý Lữ phải chết mà ngay cả ông ta cũng đừng mơ giữ được mạng!
 
Chương 4061


Đừng thấy Thanh Liên là phụ nữ mà lầm, bà ta một đời hành sự, chém giết quyết đoán, nếu không thì sao có thể cai quản được thành Thiên Đô?

 

“Ông chủ, tôi…tôi thật sự không hiểu, loại người giống như Tiêu Chính Văn, chơi chung với cái đám người Lý Tử Dương, tôi…”

 

“Bốp!”

Vừa nói dứt lời, Đào Khiêm đã giơ tay giáng thẳng một cái tát lên trên mặt quản lý Lữ, phẫn nộ nói: “To gan! Tên huý của cậu Tiêu là thứ mà cậu có thể tuỳ tiện nói hay sao?”

 

“Còn nữa, cậu Tiêu ở cùng một chỗ với người thế nào, cùng ai ra vào Ngọc Phụng Lâu là chuyện mà loại hèn hạ như cậu có thể tuỳ tiện bàn luận hay sao? Chỉ dựa vào câu nói này thôi cậu cũng đáng chết rồi!”

 

“Soạt!”

 

Đào Khiêm rút kiếm ra, trong mắt loé lên sát khí!

 

“Xin…xin…”

Quản lý Lữ thấy Đào Khiêm thật sự có ý định giết người thì sợ tới độ co rúm lại trên mặt đất, cả người run lên, thậm chí ngay cả một chữ cũng không thốt nổi nên lời!

 

Lúc này, trong lòng ông ta rõ ràng đang hận hai người Mạnh Phi Vũ và Vương Vũ muốn chết!

 

Nếu như không phải vì hai người này thì sao ông ta lại chọc tới Tiêu Chính Văn?

 

Mặc dù ông ta là quản lý của Ngọc Phụng Lâu, thế nhưng trước mặt Đào Khiêm thì chẳng qua chỉ là một con chó mà thôi!

 

Một khi chó khiến chủ gặp phải hoạ lớn thì chỉ còn đường chết mà thôi!

 

Lúc này, Chu Đình Đình đợi trước cửa đã trở nên hoang mang, Tiêu Chính Văn đã vào trong một tiếng đồng hồ mà vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, rõ ràng sự việc đã trở nên lớn lắm rồi!

 

“Theo tôi thấy, chúng ta vẫn nên đi cầu xin sư huynh Vương đi! Dù có phải quỳ xuống trước mặt anh ta thì cũng tốt hơn là chết ở nơi này!”

 

Vừa nói cô ta vừa nhìn về phía Lý Tử Dương với vẻ thù hằn.

 

Nếu như không phải vì anh ta thì hôm nay mấy người bọn họ cũng sẽ không gặp phải chuyện này!

 

“Đúng, chúng ta đi cầu xin sư huynh Vương đi, bây giờ cũng chỉ có anh ta có thể cứu chúng ta mà thôi!”, Mục Tú Tú cũng đứng bên cạnh hùa theo.

 

Dù gì Tiêu Chính Văn cũng chỉ là một tiểu bối, đâu có thể diện lớn tới mức có thể dẹp yên chuyện ngày hôm nay?

 

Vừa nói, Chu Đình Đình và Mục Tú Tú đã quay người chuẩn bị đi tìm Vương Vũ, Tiết Trường Phong cũng thở dài một hơi, đi theo hai người bọn họ xuống dưới tầng.

 

“Hai người còn không mau đi?”, Chu Đình Đình quay đầu lạnh lùng nói.

 

“Tôi không thể để mặc anh ấy không quan tâm được! Tôi cũng không thể để cho anh ấy một thân một mình gánh lấy hậu quả này!”, mặc dù Lý Tử Dương sợ tới mức mồ hôi lạnh vã ra như mưa, thế nhưng vẫn nhìn về phía cánh cửa với vẻ kiên định lạ thường.

 

“Vậy thì anh chết chung với anh ta đi! Chúng ta đi thôi!”

 

Chu Đình Đình xụ mặt, trừng mắt nhìn Lý Tử Dương, quay đầu đi thẳng.

 

Có ai không biết tới uy danh của Ngọc Phụng Lâu chứ?
 
Chương 4062


Trong mắt mấy người cô ta, chỉ có Vương Vũ là có thể cứu lấy tính mạng của bọn họ, những người khác, e rằng đi rồi cũng chỉ có thể nộp mạng mà thôi!

 

Mấy người Chu Đình Đình trở lại phòng bao, không nói lời nào đã quỳ xuống trước mặt Vương Vũ.

 

Còn Tiêu Chính Văn đang vung tay ngăn cản cơn thịnh nộ của Đào Khiêm, ánh mắt lạnh lùng hướng về phía quản lý Lữ.

 

“Cậu Tiêu, chuyện này đều trách tôi quản thúc không nghiêm, kẻ này dám bất kính với cậu Tiêu, có chết cũng chẳng oan khuất!”, lúc này, Đào Khiêm đâu còn dám bênh vực?

 

Thật ra không phải Đào Khiêm kiêng sợ Tiêu Chính Văn mà là Tiêu Chính Văn giờ đã không giống với khi trước!

 

Sau lưng không chỉ có Thanh Liên chống lưng cho anh mà Tần Lương Ngọc của thành Đại Phong cũng đã nghiêng về phía Tiêu Chính Văn, hơn nữa, Thiên Cung Bắc Cực đang trong thời buổi rối ren, cung chủ nhiệm kỳ mới rất có khả năng cũng sẽ ủng hộ Tiêu Chính Văn!

 

Cộng thêm mấy hoàng tộc như nhà họ Võ, nhà họ Bạch, nhà họ Doanh,…cũng đang âm thầm ủng hộ Tiêu Chính Văn!

 

Thế lực này lớn tới độ nào chứ?

 

Đặc biệt là Trương Nghi còn từng đích thân ra mặt vì Tiêu Chính Văn, dù là thành Thiên Đô cũng không đắc tội được với nhân vật đủ sức khuấy đảo đất trời như Trương Nghi!

 

Những thế lực các phương này, dù là phương nào thì cũng không đắc tội được với Đào Khiêm!

 

Địa vị của ông ta ở thành Thiên Đô rất cao không phải là giả, thế nhưng thành Thiên Đô cũng chẳng phải sự tồn tại lớn duy nhất ở vùng ngoài lãnh thổ!

 

Có những thế lực ngay cả Thanh Liên cũng phải cúi đầu nghe theo, huống hồ là ông ta?

 

“Chuyện của hắn cứ để đó đã, bạn của tôi vẫn đang đợi ngoài cửa, cho anh ta vào trong đi!”, Tiêu Chính Văn bình thản lên tiếng.

 

“Vâng!”

 

Đào Khiêm không nhiều lời, ra hiệu bằng ánh mắt cho một hộ vệ đứng bên cạnh.

 

Hộ vệ lập tức hiểu ý, vội vàng sải bước ra bên ngoài cửa.

 

Lúc này Lý Tử Dương đang thấp thỏm không yên đứng trước cửa, khoảnh khắc cánh cửa được mở ra thêm lần nữa, trái tim của Lý Tử Dương không khỏi co thắt, cả gương mặt cũng lập tức sợ tới mức trắng bệch như tờ giấy!

 

“Mời vào trong!”

 

Hộ vệ làm động tác tay tỏ ý mời với Lý Tử Dương.

 

Quay đầu nhìn Tần Trường Sinh, Lý Tử Dương tự trấn an mình, sải bước tiến vào trong.

 

Tần Trường Sinh cũng hít sâu vào mấy lần rồi mau chóng đuổi theo.

 

“Lý Tử Dương tôi tự làm tự chịu! Xin thả bạn tôi ra!”

 

Lý Tử Dương vừa bước vào cửa đã đấm ngực lớn tiếng hô lên.

 

Thế nhưng vào lúc anh ta nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì cả người lập tức ngây ra!

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn đang ngồi đó, ông chủ của Ngọc Phụng Lâu lại đang cúi đầu đứng bên cạnh Tiêu Chính Văn.

 

Còn quản lý Lữ đã xụi lơ dưới sàn từ lâu, run rẩy co rúm lại!

 

“Chuyện này…”, Lý Tử Dương sững sờ không thôi, trong đầu chợt trở nên trống rỗng!
 
Chương 4063


Lý Tử Dương không phải là loại nhà quê chưa từng nhìn thấy cảnh đời, thế nhưng cảnh tượng trước mắt quá khó bề tưởng tượng!

 

Một người là ông chủ của Ngọc Phụng Lâu, một người là quản lý của Ngọc Phụng Lâu!

 

Hai người này, đừng nói là anh ta, đến cả nhà họ Lý cũng không đắc tội nổi, vậy mà ở trước mặt Tiêu Chính Văn lại ngoan như một con cừu nhỏ?

Điều khiến anh ta khó hiểu nhất là quản lý Lữ không những đang quỳ gối rất chuẩn mực, mà tư thế kia còn đang không ngừng run rẩy?

 

Lý Tử Dương quả thực giống như đang ở trong một giấc mộng!

 

Chẳng lẽ người bạn chung phòng của anh ta còn có bối cảnh lai lịch gì tày trời sao?

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn Lý Tử Dương và Tần Trường Sinh đang đứng ngây người tại chỗ, chỉ vào chiếc ghế bên cạnh, nói: “Ngồi đi!”

 

“Ực…”

 

Lý Tử Dương nuốt nước bọt một cách nặng nề, lắp bắp nói: “Anh… Anh Tiêu, tôi… vẫn không nên ngồi. Đứng… đứng cũng…cũng được!”

 

Ngay cả ông chủ của Ngọc Phụng Lâu cũng đang đứng ngay ngắn, sao anh ta dám ngồi nổi?

 

Dù không biết vì sao Tiêu Chính Văn có thể ngồi vào chiếc ghế vốn thuộc về ông chủ của Ngọc Phụng Lâu, nhưng hắn vẫn tự mình biết mình!

 

Tần Trường Sinh lại càng câm như hến, không ngừng lau mồ hôi lạnh trên trán, hai chân mềm nhũn không sức lực, giống như bị đeo xiềng xích, căn bản không nghe lời sai khiến.

 

Nếu cảnh tượng trước mắt này được lan truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ làm chấn động toàn bộ thành Đại Phong!

 

“Ngồi đi! Ông chủ Đào sẽ không để bụng đâu, đúng không?” Tiêu Chính Văn vừa nói vừa liếc nhìn Đào Khiêm.

 

“Vâng, vâng, vâng! Cậu Tiêu nói đùa rồi, ghế vốn là để cho người ngồi mà, hai vị, mời ngồi!”

 

Đào Khiêm không những không tức giận mà ngược lại trên khuôn mặt còn nở nụ cười, thậm chí còn kéo ghế cho Lý Tử Dương và Tần Trường Sinh!

 

“Đa… đa tạ tiền bối!”

 

Hai chân Lý Tử Dương run lẩy bẩy, đi tới trước ghế, ngồi xuống một cách vô cùng cẩn trọng.

 

Tần Trường Sinh thậm chí còn không biết bước chân ra thế nào, mông ngồi trên ghế, cả người đều trong trạng thái sững sờ.

 

Cả thành Thiên Đô, ai mà không biết ông chủ của Ngọc Phụng Lâu tàn nhẫn khét tiếng?

 

Ai đã từng thấy dáng vẻ ăn nói khép nép như hôm nay của ông ta chứ?

 

Nhưng lúc này, Đào Khiêm không chỉ cúi đầu, lại còn tự tay kéo ghế cho hai người bọn họ, nói một câu khó nghe là cho dù gia chủ của hai nhà bọn họ đích thân đến, cũng không dám ngồi xuống một cách tùy tiện?

 

Phải mất một lúc lâu, Lý Tử Dương và Tần Trường Sinh mới khôi phục tinh thần sau cú sốc.

 

“Anh… Anh Tiêu, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?” Lý Tử Dương hỏi với vẻ không dám tin.

Tiêu Chính Văn thản nhiên cười nói: “Chuyện này anh không cần lo lắng, anh chỉ cần nhớ rõ ở thành Thiên Đô, chúng ta không cần phải sợ ai là được rồi! Sau này nếu gặp phải chuyện gì nguy cấp, anh có thể đến tìm ông chủ Đào!”
 
Chương 4064


Vừa nói Tiêu Chính Văn vừa nhìn Đào Khiêm.

 

“Đúng, đúng, đúng, bạn của cậu Tiêu cũng chính là bạn của Đào Khiêm tôi, bạn bè gặp khó khăn, đương nhiên phải xả thân giúp đỡ!” Đào Khiêm vừa nói vừa chắp tay về phía Tiêu Chính Văn!

 

Lời này vừa nói ra, Lý Tử Dương và Tần Trường Sinh lập tức hiểu được!

Dù sao, bọn họ cũng xuất thân từ thế gia giàu có, chút nhãn lực này đương nhiên vẫn có.

 

Chỉ là bọn họ không ngờ một người trẻ tuổi đến từ giới thế tục như Tiêu Chính Văn lại có bối cảnh thân phận lớn như vậy, vì vậy lúc đầu mới bị choáng váng!

 

Nhưng sau khi bình tĩnh lại, bọn họ cũng lập tức hiểu ra, Tiêu Chính Văn này tuyệt đối không hề đơn giản!

 

Điều này cũng có thể giải thích tại sao Tiêu Chính Văn không thèm để mắt đến đám người Mạnh Phi Vũ và Vương Vũ!

 

Nếu so sánh, Tiêu Chính Văn quả thực cao hơn bọn họ không chỉ một bậc!

 

Tiêu Chính Văn quay đầu lại liếc nhìn Lý Tử Dương, nói: “Tử Dương, chuyện hôm nay, anh định xử lý thế nào?”

 

“Chuyện này đều là lỗi của tôi…”

 

Tiêu Chính Văn xua tay với Lý Tử Dương, ánh mắt chuyển về phía quản lý Lữ: “Ông nói cho cậu ấy biết rốt cuộc là xảy ra chuyện gì đi!”

 

“Được được được!”

 

Chuyện đến lúc này, quản lý Lữ sao dám giấu giếm?

 

Trước mặt Lý Tử Dương và Tần Trường Sinh, ông ta kể lại toàn bộ đầu đuôi quá trình sự việc.

 

Hóa ra phía bên Mạnh Phi Vũ đã nhận được tin tức từ trước khi Lý Tử Dương đến Ngọc Phụng Lâu, lập tức phái người tìm quản lý Lữ.

 

Mấy người bí mật mưu tính chờ thời cơ để hãm hại Lý Tử Dương, hơn nữa còn mượn thế áp chế Tiêu Chính Văn, Vương Vũ xuất hiện ở Ngọc Phụng Lâu cũng không phải là nể mặt Lý Tử Dương mà là đặc biệt đến đây để mượn thế áp chế người, ép mấy người bọn họ quỳ xuống!

 

Mục đích là để áp chế sự hung hăng kiêu ngạo của Tiểu Chính Văn và Lý Tử Dương!

 

Sau khi nghe xong lời này, cả người Lý Tử Dương đều sững sờ!

 

Vậy mà sự việc này lại liên quan đến Mạnh Phi Vũ?

 

“Anh Tiêu, chuyện này… Chuyện này không dễ xử lý, không biết ý của anh thế nào?”

 

Lý Tử Dương hiểu rõ hơn ai hết rằng với thế lực của nhà họ Lý, căn bản không làm gì được Mạnh Phi Vũ!

 

“Quân đến tướng chặn, nước đến đất ngăn! Nếu bọn họ đã muốn gây chuyện, vậy chúng ta đương nhiên phải tiếp đến cùng!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong liền liếc nhìn quản lý Lữ.

 

Quản lý Lữ lập tức hiểu ngầm trong lòng, vội vàng nói lấy lòng: “Cậu Tiêu, tôi… tôi có ý kiến này, không biết cậu Tiêu có thể cho tôi một cơ hội để lập công chuộc tội không?”

 

Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Được, nói nghe xem!”

 

Thấy Tiêu Chính Văn gật đầu, quản lý Lữ giống như nắm được cọng rơm cứu mạng cuối cùng, bò lên mấy bước, đến gần Tiêu Chính Văn, nói: “Cậu Tiêu, theo tôi được biết, Mạnh Phi Vũ có được một bộ trận pháp từ nhà họ Mạnh!”
 
Chương 4065


“Trận pháp này có tên là Thiên Đạo Luân Hồi Trận, thời xa xưa nó cũng nằm trong top mười trận pháp, Ngọc Phụng Lâu chúng tôi có một kiểu đánh cược, hai bên mỗi bên lấy ra một bộ sách trận pháp quý, bỏ lẫn trong mười cái hộp gỗ!”

 

“Ai mở ra được trận pháp của đối phương, thì có thể…”

 

Nói đến đây, quản lý Lữ vội vàng cúi thấp đầu.

 

Sở dĩ ông ta đưa ra ý tưởng này cho Tiêu Chính Văn, ngoài mục đích giữ mạng sống, chủ yếu còn muốn trả thù hai người Mạnh Phi Vũ và Vương Vũ!

 

“Thiên Đạo Luân Hồi?” Tiêu Chính Văn hơi cau màu, trong Thiên Sơn Thư Lục quả thực có ghi chép về nó, chỉ là bộ trận pháp này, đối với Tiêu Chính Văn mà nói, đã không có bất cứ giá trị gì!

 

Nhưng đối với Lý Tử Dương mà nói, đó lại là một bảo vật vô giá!

 

Nghĩ đến đây, Tiêu Chính Văn mới gật đầu nói: “Được, vậy tất cả đều phụ thuộc vào sự sắp xếp của quản lý Lữ, nếu còn xảy ra sai sót, tin rằng ông chủ Đào sẽ có một lời giải thích thỏa đáng cho tôi, đúng không?”

 

Đào Khiêm vội vàng chắp tay, nói: “Xin cậu Tiêu yên tâm!”

 

“Đi thôi, chúng ta quay về!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong thì đứng dậy, dẫn theo hai người Lý Tử Dương và Tần Trường Sinh đi ra phía cửa.

 

Nhìn thấy ba người Tiêu Chính Văn trở về phòng một cách bình an vô sự, Vương Vũ không thoải mái lắm.

 

“Quản lý Lữ, xảy… xảy ra chuyện gì vậy?” Vương Vũ hỏi với vẻ không dám tin.

 

“Ồ, hôm nay là sinh nhật của ông chủ chúng tôi, không thích hợp nhìn thấy máu, vì vậy, việc này bỏ qua như vậy đi!”, quản lý Lữ xua tay, nói.

 

“Cái gì? Bỏ qua như vậy sao?”, Vương Vũ vô cùng kinh ngạc nhìn chằm chằm quản lý Lữ, dường như có chút không cam lòng.

 

Dù sao, phía bên Mạnh Phi Vũ đã dặn dò nhắn nhủ hắn ta rồi, nhất định phải dạy cho Tiêu Chính Văn và Lý Tử Dương một bài học suốt đời không quên!

 

“Vậy chuyện này… giải thích thế nào với Mạnh công tử đây?”

 

Tiêu Chính Văn và Lý Tử Dương trở về Thiên Cung Bắc Cực bình an vô sự, Vương Vũ đương nhiên sẽ không thể giải thích với Mạnh Phi Vũ.

 

“Ôi!”

 

Vẻ mặt quản lý Lữ khó xử, nói: “Muốn thông qua việc này để xử lý hai người bọn họ, e rằng không làm được! Có điều…”

 

“Có điều gì?” Vương Vũ vội vàng hỏi.

 

“Có điều cũng không phải là hoàn toàn không có cách, chắc có lẽ Vương công tử biết, Ngọc Phụng Lâu chúng tôi có một kiểu đánh cược, nếu có thể lợi dụng đánh cược, giở trò hãm hại tên họ Tiêu, bắt cậu ta chịu tội, giết cậu ta cũng không phải không thể!”

 

Quản lý Lữ vừa dứt lời, hai mắt Vương Vũ lập tức lóe sáng!

 

“Nói rất có lý, thế nhưng, điều kiện của vụ đánh cược lại là trận pháp bí mật cổ xưa, chỗ tôi đây…” Vương Vũ cũng hơi lúng túng.

 

Mặc dù phương pháp này không tồi, nhưng vấn đề là hắn đâu có trận pháp bí mật gì chứ?
 
Chương 4066


Cả nhà họ Vương cũng không tìm ra được!

“Chuyện này không phải đơn giản sao? Chỗ Mạnh công tử không phải là có một bộ Thiên Đạo Luân Hồi à?”, trên mặt quản lý Lữ nở nụ cười nhạt nham hiểm, nói.

 

“Không được! Cái này không thể, đó là bảo vật gia truyền của nhà họ Mạnh! Nếu ngộ ngỡ xảy ra chuyện gì, thì… thì nhà họ Mạnh tuyệt đối sẽ không chịu để yên! Mặc dù người của nhà họ Mạnh đã mất dấu tích, thế nhưng, nhà họ Mạnh vẫn còn mấy người đóng giữ, chuyện này…”

 

“Vương công tử, muốn bắt sói thì đừng tiếc con, chẳng lẽ Mạnh công tử lại trơ mắt nhìn mấy tên nhóc kia ung dung tự tại?”, quản lý Lữ tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa.

 

Vương Vũ cân nhắc hồi lâu mới miễn cưỡng gật đầu, nói: “Được rồi, chuyện này để tôi hỏi Mạnh công tử trước rồi tính!”

 

Nói xong, bóng dáng Vương Vũ lập tức biến mất!

 

Một giờ sau, khi Vương Vũ quay trở lại Ngọc Phụng Lâu, trong tay đã cầm thêm một hộp gỗ tử đàn.

 

“Quản lý Lữ, chuyện này tuyệt đối không được xảy ra sai sót!”, Vương Vũ vừa đưa hộp gỗ cho quản lý Lữ, vừa căn dặn với vẻ vô cùng nghiêm túc.

 

“Yên tâm, chút chuyện vặt này cứ để tôi lo liệu!”, quản lý Lữ cười lớn, nhận lấy chiếc hộp gỗ.

 

Ở một diễn biến khác, hai người Tiêu Chính Văn và Lý Tử Dương đã tới đại sảnh, sau khi đi qua mấy bàn đánh bạc thì tiến về phía bàn cược.

 

Lý Tử Dương liếc nhìn quy tắc đánh cược rồi rút ra một tờ ngân phiếu đặt lên trên mặt bàn, nói với nhân viên đứng trước bàn cược: “Hôm nay tôi cũng muốn thử vận may của mình!”

 

Kiểu cược qua lại giống này thông thường có thể cược tiền, cũng có thể cược bằng bí thuật trận pháp tương ứng, trao đổi với chiếc hộp gỗ bên trên bàn cược.

 

Thế nhưng, có một số hộp gỗ bên trong trống không, có một số chỉ có trận pháp ở cấp rất thấp, cũng có khả năng mở ra là trận pháp cực phẩm, thế nhưng xác suất là rất thấp!

 

Bởi vì bên trong mấy cái hộp gỗ đàn hương này cũng đều bố trí trận pháp ngăn cách, dù là cao thủ Đế Cảnh thì cũng rất khó thăm dò được rốt cuộc bên trong hộp gỗ có cái gì.

 

Vậy nên kiểu cá cược này thông thường đều dựa vào may mắn, mà Lý Tử Dương vừa đến đã lấy ra tấm ngân phiếu mười nghìn lượng bạc, gần như rút sạch hết vốn liếng của mình.

 

“Thưa anh, theo quy định, một nghìn lượng bạc là một hộp gỗ, anh có thể chọn mười hộp!”, nhân viên kia cười nói với Lý Tử Dương.

 

Lý Tử Dương gật đầu, tiện tay lấy một cái hộp gỗ từ trên bàn cược, rồi mở ra ngay trước mặt mọi người!

 

Chỉ thấy một tia sáng màu vàng loé ra, mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Lý Tử Dương!

 

“Vậy mà lại là Thiên Lôi Trận, một nghìn lượng bạc coi như mất trắng rồi…”

 

“Không sao, có thể mở mười hộp, thể nào cũng có thể mở được thứ gì tốt, lại mở thêm một hộp nữa thử xem!”

 

“Đúng, mở thêm một hộp, nói không chừng lại có thể mở ra được phần thưởng lớn nào đó!”
 
Chương 4067


Mọi người xung quanh đồng loạt hùa vào.

Lý Tử Dương khẽ lắc đầu, Ngọc Phụng Lâu này căn bản chẳng thể mở ra được trận pháp cấp cao gì cả, còn về mấy bí trận thượng cổ kia thì càng là chuyện không tưởng!

 

“Anh bạn trẻ tuổi, đừng nản lòng, nếu như đã là bàn cược qua lại thì sẽ có người lấy ra trận pháp cấp cao ra để cược đấy!”, quản lý Lữ nói rồi nhìn về phía Vương Vũ trong đám người.

 

Nhận được ám hiệu của quản lý Lữ, Vương Vũ cũng chậm rãi bước về phía đại sảnh.

 

“Lý Tử Dương, vận khí của mấy người cũng không tệ nhỉ!”, Vương Vũ cười lạnh lùng nói.

 

“Còn không phải là nhờ vào phúc của sư huynh Vương sao?”, Lý Tử Dương cũng đáp lời không chút khoan nhượng.

 

“Nếu như đã là ngày sinh nhật của ông chủ Ngọc Phụng Lâu, vậy thì tôi cũng thử chút vận may coi sao!”

 

Vương Vũ giơ tay ra, trước mặt liền xuất hiện mười chiếc hộp gỗ đàn hương, rõ ràng là hắn muốn đổi với hộp gỗ của Ngọc Phụng Lâu!

 

Cách cược này đương nhiên cũng là hợp lệ, mà đây cũng là kiểu cược qua lại thực sự.

 

Nhân viên của Ngọc Phụng Lâu chọn ra một hộp trong số mười hộp gỗ trong tay Vương Vũ, Vương Vũ cũng có thể chọn ra một chiếc hộp mà mình nhìn trúng trong số những chiếc hộp gỗ kia của Ngọc Phụng Lâu.

 

Lý Tử Dương trên cương vị bên thứ ba, vì khi trước đã tiêu tốn mất mười nghìn lượng bạc thì cũng có thể làm bên thứ ba tham gia cùng!

 

Mặc dù Vương Vũ không phải đệ tử của thế lực lớn một phương gì, thế nhưng là thiên tài tuyệt đỉnh của thành Thiên Đô, trong tay cũng có bí trận thượng cổ!

 

Vậy nên bên phía Ngọc Phụng Lâu đương nhiên cũng không kiểm nghiệm thử xem bên trong hộp gỗ của hắn có phải trận pháp cực phẩm hay không.

 

Thông thường trước khi cược qua lại, để đề phòng gian lận, bên phía Ngọc Phụng Lâu sẽ cử người kiểm tra xem trong hộp gỗ có trận pháp cấp cao thật hay không, sau đó sẽ đóng gói lại như cũ, tráo thứ tự rồi đôi bên mới bắt đầu cược.

 

Quản lý Lữ ra hiệu bằng ánh mắt cho nhân viên trên bàn, sau đó lại nhìn về phía chiếc hộp đàn hương số năm.

 

Nhân viên lập tức hiểu ý, chỉ vào cái hộp gỗ kia rồi nói: “Tôi chọn hộp gỗ thứ năm bên phía tay trái!”

 

“Tôi cũng muốn cái hộp gỗ đó!”, Tiêu Chính Văn cũng đột nhiên lên tiếng chỉ vào cái hộp gỗ kia.

 

Lý Tử Dương cười hi hi nói: “Ý kiến của anh Tiêu chính là ý kiến của tôi, theo quy định, tôi còn có thể chọn chín hộp nữa, chỉ cần đưa cho tôi cái hộp gỗ này thì tôi sẽ từ bỏ hết tám hộp còn lại, thế nào?”

 

Soạt!

 

Tất cả mọi người đều hít sâu.

 

Chín nghìn lượng bạc một cái hộp gỗ, Lý Tử Dương đang cược hết toàn bộ gia tài của mình lên trên cái hộp gỗ này rồi!

 

“Chuyện này…”

 

Nhân viên của Ngọc Phụng Lâu quay đầu nhìn về phía quản lý Lữ, theo quy định, Ngọc Phụng Lâu bọn họ là nhà cái, có quyền chọn trước, thế nhưng Lý Tử Dương lại ra quyết định như vậy, nhất thời khiến cho nhân viên này cảm thấy hơi khó xử.

 

Dù gì đó cũng là chín nghìn lượng bạc, lỡ như cái hộp gỗ đó không có trận pháp gì tốt thì hắn sẽ mang tới tổn thất nghiêm trọng cho Ngọc Phụng Lâu.
 
Chương 4068


Trách nhiệm này, một nhân viên như hắn sao có thể gánh vác nổi?

 

“Mọi người yên lặng đã, để tôi nói vài câu!”

 

Quản lý Lữ nói rồi sải bước tiến về phía bàn cược, nói với hai người Tiêu Chính Văn và Vương Vũ: “Ngọc Phụng Lâu chúng tôi và cậu chủ này đều nhìn trúng cái hộp gỗ kia, hơn nữa cậu chủ này còn ra một quyết định rất táo bạo!”

“Để cho công bằng, tôi đề nghị Ngọc Phụng Lâu lại lấy ra thêm mười cái hộp gỗ, trộn lẫn với mười cái hộp gỗ của cậu chủ Vương, lại tráo thứ tự, để cậu chủ này chọn trước rồi tới cậu chủ Vương chọn, Ngọc Phụng Lâu chúng tôi làm nhà cái, chọn cuối cùng!”

 

“Mọi người có ý kiến gì khác với đề xuất này của tôi không?”

 

“Tôi đương nhiên tin tưởng Ngọc Phụng Lâu, chỉ là không biết ý của anh Tiêu đây thế nào?”, Vương Vũ cười khẩy rồi nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

Dẫu sao hắn và quản lý Lữ cũng đã có toan tính từ đầu, dù Tiêu Chính Văn có thể mở được trận pháp cấp cao hay không, hay là Thiên Địa Luân Hồi Trận thì Tiêu Chính Văn và Lý Tử Dương cũng phải nếm khổ một phen!

 

“Đương nhiên là được!”, Tiêu Chính Văn bình thản cười nói.

 

Quản lý Lữ vung tay, rút ra mười chiếc hộp gỗ, bay vào khoảng không và trộn lẫn với mười chiếc hộp gỗ mà Vương Vũ mang tới khi trước.

 

Khi Quản lý Lữ phất ống tay áo, thứ tự của tất cả hộp gỗ đều bị đảo lộn hoàn toàn.

 

Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Tiêu Chính Văn, Lý Tử Dương cũng lo lắng xiết hai tay lại, trên trán cũng đầm đìa mồ hôi!

 

Chín nghìn lượng bạc đó, đối với nhà họ Lý mà nói thì cũng là một con số không nhỏ, nếu như lần này không mở ra được một trận pháp cực phẩm thì anh ta thậm chí còn chẳng có cách nào ăn nói với người nhà.

 

Có thể nói, anh ta đã gửi gắm hết toàn bộ hy vọng lên trên người Tiêu Chính Văn rồi!

 

“Lấy cái này đi!”

 

Tiêu Chính Văn tuỳ ý chỉ tay, một chiếc hộp gỗ đã bay ngay tới trước mặt anh.

 

Chỉ có điều, chiếc hộp gỗ bay tới trước mặt Tiêu Chính Văn đã bị quản lý Lữ đánh tráo từ lâu.

 

Đổi lại cho Tiêu Chính Văn chính là trận pháp của Thiên Địa Luân Hồi Trận mà Vương Vũ lấy từ chỗ Mạnh Phi Vũ.

 

Vương Vũ cũng chọn ra một chiếc hộp gỗ trong số đó.

 

Nhân viên của Ngọc Phụng Lâu tiện tay lấy một chiếc hộp gỗ, mở nắp ra, bên trong lại hoàn toàn trống rỗng.

 

“Mở đi!”, Tiêu Chính Văn liếc nhìn chiếc hộp gỗ trước mắt, khẽ cười nói.

 

Chỉ cần Tiêu Chính Văn mở chiếc hộp gỗ này, lấy ra trận pháp của Thiên Địa Luân Hồi Trận ở bên trong, vậy thì quản lý Lữ sẽ có thể tận dụng cơ hội này làm khó dễ, lấy lý do Tiêu Chính Văn ăn gian để ra tay với hai người Tiêu Chính Văn và Lý Tử Dương!

 

Khoé miệng Tiêu Chính Văn lại lộ ra một nụ cười lạnh lùng, sau đó khẽ mở nắp hộp gỗ ra!

 

Vào khoảnh khắc hộp gỗ được mở ra, trên bầu trời đột nhiên mây đen giăng kín mít, sấm sét nhì nhằng!

 

Khoảng không bên trên Ngọc Phụng Lâu xuất hiện hư ảnh của rồng và phượng!
 
Chương 4069


Từng tia sét giống như mở ra cánh cổng của trời đất, một luồng khí tức cực đại đến từ viễn cổ cứ thế phun ra!

 

Bên trong chiếc hộp gỗ mà Tiêu Chính Văn cầm trên tay cũng đang có ánh sáng bảy sắc uốn lượn.

 

Khí tức dồi dào nháy mắt đã bao trùm khắp cả Ngọc Phụng Lâu, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía chiếc hộp gỗ trong tay Tiêu Chính Văn!

Ông lão bên trong Thiên Cung Bắc Cực thảng thốt nhìn về phía Ngọc Phụng Lâu, bên trong căn phòng bí mật của nhà họ Mạnh, một người đàn ông có khí tức cực kỳ khủng bố chậm rãi mở to hai mắt!

 

Bên trên đại điện thành chủ của thành Thiên Đô, Thanh Liên cũng hết sức kinh ngạc nhìn về phía Ngọc Phụng Lâu!

 

“Bà ơi, đây là…”, Nguyệt Nhu nhìn về phía Thanh Liên với vẻ hết sức ngạc nhiên.

 

“Đây là Thiên Địa Luân Hồi Trận! Là trận pháp kinh thế lưu truyền từ thời kỳ thượng cổ!”, Thanh Liên nói.

 

Thiên Địa Luân Hồi Trận, ngay cả Thanh Liên làm thành chủ của thành Thiên Đô cũng chưa được nhìn lần nào, mà hôm nay, bên trong Ngọc Phụng Lâu lại có người mở loại bí trận thượng cổ này ra!

 

“E rằng Ngọc Phụng Lâu sắp xảy ra chuyện lớn rồi!”, Thanh Liên nhìn về phía Ngọc Phụng Lâu, giọng điệu hết sức nghiêm trọng.

 

Suy cho cùng, trong Ngọc Phụng Lâu sẽ không vô duyên vô cơ xuất hiện loại bí thuật cổ đại này, chắc chắn có ai đã mang đến đánh cược, nhưng người mở bí thuật cổ đại này ra cũng sẽ trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người ở thành Thiên Đô.

 

Mặc dù trong Ngọc Phụng Lâu, không ai dám hỗn láo nhưng ra khỏi Ngọc Phụng Lâu thì sao?

 

Hơn nữa bí thuật cổ đại này cực kỳ hiếm thấy, không chắc có thế lực nào phá vỡ quy tắc của Ngọc Phụng Lâu đánh nhau vì bí thuật cổ đại và cướp lấy nó trong Ngọc Phụng Lâu.

 

Trong sảnh lớn của Ngọc Phụng Lâu, mọi người đều hoảng sợ nhìn Tiêu Chính Văn, mấy người này không nhìn ra được bí thuật đó như thế nào, nhưng chỉ biết xuất hiện hiện tượng kỳ lạ này chứng tỏ Tiêu Chính Văn đã mở bảo thuật ra rồi.

 

Lúc này Vương Vũ lại cười mỉa nhìn quản lý Lữ.

 

Theo thỏa thuận trước đó của họ, bây giờ là lúc quản lý Lữ xuất hiện.

 

Chỉ là Vương Vũ đợi gần một phút cũng không thấy quản lý Lữ có bất kỳ hành động gì.

 

“Khụ!”

 

Vương Vũ khẽ ho một tiếng như thể đang nhắc nhở quản lý Lữ.

 

Nhưng quản lý Lữ lại không có phản ứng gì.

 

“Quản lý Lữ!”

 

Vương Vũ nhíu mày nói.

 

Lần này cuối cùng quản lý Lữ cũng quay đầu lại nhìn Vương Vũ nói: “Cậu Vương, có chuyện gì sao?”

 

Hả?

 

Vương Vũ không khỏi sầm mặt nhưng vẫn nói: “Quản lý Lữ, may mắn của người anh em này tốt quá”.

 

“Nói anh ta may mắn thì chi bằng nói anh ta giở trò, nếu không sao có thể vừa nhìn đã chọn trúng thần thuật tuyệt thế?”
 
Chương 4070


Thật ra cho dù Tiêu Chính Văn không động tay động chân, chỉ cần một câu của quản lý Lữ thì có thể định đoạt tội của Tiêu Chính Văn.

 

Dù sao nơi này cũng là Ngọc Phụng Lâu, quản lý Lữ có quyền lên tiếng quyết định.

 

Dù Tiêu Chính Văn bị oan cũng chỉ có thể tự nhận là mình xui xẻo.

 

Không chỉ phải giao trận phổ ra, còn phải bị Ngọc Phụng Lâu trách phạt, thậm chí sẽ vì thế mà mất mạng.

 

Chuyện tương tự không phải chưa từng xảy ra nên mọi người ở đó đều thầm lau mồ hôi thay Tiêu Chính Văn.

 

“Ừ, đúng là có hơi khác thường, nghe nói có thể vừa liếc mắt đã có thể chọn trúng thần thuật tuyệt thế từ trong hơn hai mươi hộp gỗ, quả thật là khó mà tưởng tượng”.

 

“Tôi thay mặt Ngọc Phụng Lâu chúc mừng người anh em này”, nói rồi quản lý Lữ chắp tay lại với Tiêu Chính Văn.

 

Quản lý Lữ nói thế, Vương Vũ lập tức sửng sốt.

 

“Quản lý Lữ, sao… sao anh ta vừa liếc mắt đã có thể chọn trúng bảo thuật từ trong hơn hai mươi hộp gỗ? Lẽ nào ông không nghĩ bên trong có gì mờ ám sao?”

 

“Hơn nữa trận phổ của trận pháp Luân Hồi này là do tôi mượn từ chỗ cậu chủ Mạnh, với tầm nhìn của anh ta thì sao có thể vừa liếc mắt đã có thể chọn trúng hộp gỗ này?”

 

Vương Vũ càng nói sắc mặt càng trở nên u ám.

 

“Anh nói thế tức là trận phổ trận Thiên Địa Luân Hồi này là anh cố ý đưa vào à?”, Tiêu Chính Văn mỉm cười nói.

 

“Đó là đương nhiên”.

 

“Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là chắc chắn anh động tay động chân vào trong đó, nếu không anh không thể có may mắn như vậy”, nói rồi Vương Vũ lại nhìn quản lý Lữ.

 

Hắn đã nói đến mức này sao quản lý Lữ có thể nghe không hiểu nữa?

 

“To gan!”

 

Quản lý Lữ bỗng hét lên.

 

“Hừ! Tiêu Chính Văn, anh to gan thật, dám ở Ngọc Phụng Lâu…”

 

“Tôi nói cậu to gan đấy!”

 

Không để Vương Vũ nói hết câu, quản lý Lữ đang quay phắt lại tức giận nói với Vương Vũ.

 

Lúc này Vương Vũ ngây người hoàn toàn.

 

Đây không giống với những gì họ đã bàn trước đó.

 

Quản lý Lữ không đáp lời, chỉ cần Tiêu Chính Văn mở bảo thuật tuyệt thế ra thì cứ lấy lý do là Tiêu Chính Văn không tuân thủ theo quy tắc của Ngọc Phụng Lâu để vấn tội sao?

 

“Cậu thật to gan! Dám sỉ nhục Ngọc Phụng Lâu tôi”.

 

“Tôi…!”

 

“Cậu cái gì mà cậu? Vừa rồi mọi người đều đã nhìn thấy từ đầu đến cuối Tiêu Chính Văn đều không chạm vào những hộp gỗ này, cậu lại sỉ nhục người ta lén động tay động chân?”

“Cậu đang nghi ngờ Ngọc Phụng Lâu chúng tôi hay là đang nghi ngờ mắt nhìn của tôi?”
 
Chương 4071


Thấy quản lý Lữ trở mặt, Vương Vũ ngây người, đầu óc trống rỗng, sững sờ đứng tại chỗ mới nhanh chân bước đến nói: “Quản lý Lữ, chuyện này…”

 

“Dám cược thì chịu thua, rõ chưa?”, quản lý Lữ khinh thường nhìn Vương Vũ nói.

 

“Quản lý Lữ, đây là bảo vật tổ truyền của nhà họ Mạnh, ông… ông muốn bảo vệ cho tên họ Tiêu?”, lúc này Vương Vũ đã hiểu ngay.

 

Hắn không ngốc, bây giờ cảnh tượng này chỉ có một lời giải thích là Tiêu Chính Văn và Ngọc Phụng Lâu đã thông đồng với nhau, mục đích là muốn bẫy hắn và Mạnh Phi Vũ.

 

“Cậu Vương, lúc đó cậu cũng gật đầu đồng ý rồi, hơn nữa là tự cậu đề nghị muốn đánh cược mà, đồ của cậu từ đâu mà có không liên quan gì đến Ngọc Phụng Lâu”.

 

“Nhưng chỉ cần lên bàn cược thì dám cược phải dám thua”.

 

Nghe quản lý Lữ nói thế, Vương Vũ nổi giận.

 

“Quản lý Lữ, nhưng ông đích thân tìm đến tôi bàn bạc làm sao để mưu hại Tiêu Chính Văn và Lý Tử Dương. Hơn nữa là ông đề nghị, bảo tôi đến chỗ cậu Mạnh mượn bảo thuật”.

 

“Rồi sau đó lấy lý do Tiêu Chính Văn vô cớ mở thần bảo tuyệt thế này ra thì sẽ trách tội anh ta”.

 

Vương Vũ nhất thời bị lửa giận đánh vào tâm lý bèn nói ra hết toàn bộ câu chuyện.

 

Không phải là tâm lý của Vương Vũ quá kém mà là hậu quả chuyện này quá mức nghiêm trọng, hắn không gánh vác nổi.

 

Người khác thì không nói nhưng Mạnh Phi Vũ và nhà họ Mạnh sẽ không tha cho hắn.

 

Làm mất bảo vật tổ truyền của nhà họ Mạnh, nhà họ Mạnh sẽ dễ dàng buông tha cho hắn sao?

 

Chỉ là Vương Vũ vừa dứt lời, quản lý Lữ hừ một tiếng nói: “Hỗn xược! Tôi là ai cơ chứ? Sẽ hợp sức hãm hại người khác với cậu sao?”

 

“Cậu nghĩ Ngọc Phụng Lâu là nơi nào, là nơi cậu có thể tùy tiện sỉ nhục sao?”

 

“Vương Vũ, đừng nghĩ cậu nổi tiếng trong giới trẻ thì có thể hỗn láo sỉ nhục người khác. Hơn nữa Ngọc Phụng Lâu trước giờ mua bán công bằng, đánh cược trận pháp minh bạch rõ ràng”.

 

“Giữa ban ngày ban mặt, trước mặt biết bao nhiêu người, người ta mở ra bảo thuật tuyệt thế, cậu lại hất nước bẩn trên người người ta, muốn hối hận thì lấy lại bí thuật của cậu đi, thậm chí còn không tiếc đổ tội nói Ngọc Phụng Lâu cấu kết với cậu, ai cho cậu lá gan đó vậy?”

 

“Nói khó nghe một chút, dù cậu có là người xuất sắc trong thế hệ trẻ nhưng tôi cũng là ông chủ của Ngọc Phụng Lâu, cùng tính kế với cậu? Cậu xứng sao?”

 

Quản lý Lữ cười mỉa nói.

 

Vương Vũ quả thật là người nổi tiếng trong thế hệ trẻ ở thành Thiên Đô, nhưng so với Thành Phủ thì hắn nào phải là đối thủ của quản lý Lữ đa mưu túc trí?

 

Quản lý Lữ có thể trở thành nhân vật số hai của Ngọc Phụng Lâu dĩ nhiên phải có vài thủ đoạn.

 

Chỉ một lời nói đã có thể vứt bỏ sạch sẽ quan hệ giữa mình với Vương Vũ, hơn nữa còn công khai những hành vi hèn hạ của Vương Vũ.
 
Chương 4072


Lúc này Vương Vũ đã tức đến mức sắc mặt tái xanh, ngực liên tục phập phồng.

 

Bây giờ hắn có khổ mà không nói nên lời.

 

Rõ ràng là mình bị quản lý Lữ hãm hại, ngược lại thành bên có lỗi.

“Tôi nói này sư huynh Vương, hay là thôi đi, hà tất gì phải mất mặt như thế chứ?”, một đệ tử Thiên Cung Bắc Cực ở bên cạnh khuyên nhủ.

 

Trong số những người hôm nay đến Ngọc Phụng Lâu ăn uống cũng có không ít đệ tử Thiên Cung Bắc Cực, họ đều đã nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi.

 

Không phải là mấy người này cố ý nói giúp Tiêu Chính Văn mà là những gì Vương Vũ làm quả thật làm mất mặt Thiên Cung Bắc Cực quá.

 

Người ta thường nói dám cược dám chịu, bây giờ anh đã thua rồi thì cứ nhận thua thôi.

 

Nếu không không chỉ thua vật phẩm đánh cược mà còn thua cả về nhân phẩm.

 

Nghe thế Vương Vũ tức đến mức ngực phập phồng, sau đó nôn ra một ngụm máu.

 

Hôm nay hắn không thể nhẫn nhịn được cơn giận này.

 

Nhưng trong lúc nhất thời lại không thể cãi lại.

 

“Đúng thế, cậu Vương, cậu cũng xem như có danh tiếng ở thành Thiên Đô, sao có thể hèn hạ như thế?”

 

“Rõ ràng là muốn cướp giữa ban ngày, cậu cũng phải phân biệt đang ở đâu chứ”.

 

“Chẳng phải à, không thể cứ dựa vào danh tiếng của mình mà không nói đạo lý thế chứ”.

 

Rất nhiều người đều nói giúp Tiêu Chính Văn, từng lời nói cứ văng vẳng bên tai khiến Vương Vũ tức giận hét lên, khí tức quanh người lao vút lên trời.

 

“Ôi trời, cậu còn ra tay đánh người trong Ngọc Phụng Lâu à? Người đâu!”

 

Quản lý Lữ cười mỉa, sau đó ra lệnh cho thuộc hạ, mấy mươi hộ vệ lập tức bao vây sảnh lớn.

 

Nhìn thấy cảnh này, Vương Vũ lập tức hiểu ra mọi chuyện, ngay từ đầu, quản lý Lữ và Tiêu Chính Văn đã bày mưu tính kế với hắn ta!

 

Bây giờ thậm chí còn không thèm che đậy nữa, Vương Vũ chỉ vào Tiêu Chính Văn và quản lý Lữ với vẻ căm hận, nói: “Các người được lắm! Vương Vũ tôi nhớ mặt Ngọc Phụng Lâu ông rồi!”

 

“To gan!”

 

Cùng với một âm thanh lạnh lùng truyền đến, ngay sau đó, một cái tát cách không gian giáng vào mặt Vương Vũ.

 

Sau một âm thanh vô cùng giòn vang, Vương Vũ bị đánh ngã nhào xuống đất!

 

Sức chiến đấu của Vương Vũ không tệ, ngay cả cao thủ Đế Cảnh cấp một cũng có thể bị hắn giết chết trong vòng ba chiêu, thế nhưng cái tát này, hắn ta vẫn bị đánh rất mạnh.

 

Nó đủ để cho thấy thực lực của người ra tay!

 

Không lâu sau, một người đàn ông trung niên bước đi về phía đại sảnh.

 

Quản lý Lữ vội vàng chắp tay chào người đàn ông trung niên: “Chào thiếu chủ!”
 
Chương 4073


Mặc dù danh tiếng của thiếu chủ Ngọc Phụng Lâu kém xa Đào Khiêm, nhưng thực lực lại đủ để nghiền nát Vương Vũ.

Dù sao ông ta cũng là một vị cao thủ Đế Cảnh cấp hai.

 

Vừa ra tay đã ra oai phủ đầu Vương Vũ trước mặt mọi người, cho dù trong lòng Vương Vũ không cam tâm nhưng cũng chỉ có thể ôm hận nhẫn nhịn.

 

“Ngọc Phụng Lâu là nơi mà cậu có thể tuỳ tiện giở thói ngang ngược sao? Cậu cũng quá coi thường Ngọc Phụng Lâu rồi đấy, đừng nói cậu chỉ là một người xuất sắc trong thế hệ trẻ tuổi, cho dù cậu có là cung chủ của Thiên Cung Bắc Cực cũng phải tuân thủ quy tắc của Ngọc Phụng Lâu!”

 

Người đàn ông trung niên nhìn Vương Vũ với ánh mắt lạnh lùng, nói: “Đánh cược luôn là do hai bên tự nguyện đặt cửa, bằng lòng cược thì phải chịu thừa nhận thất bại! Nếu đã thua rồi thì phải gánh vác hậu quả!”

 

“Chẳng lẽ quy tắc trên bàn cược, còn phải cần tôi dạy lại cho cậu một lượt sao?”

 

Những lời này vừa được nói ra, Vương Vũ hoàn toàn choáng váng, không chỉ bảo thuật truyền thế của Mạnh Phi Vũ không còn nữa, mà cái tát này cũng bị đánh uổng phí rồi!

 

Chỉ là, Vương Vũ vẫn không cam lòng, quay đầu lại, nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn và Lý Tử Dương với ánh mắt hung ác!

 

Mặc dù trước mặt người đàn ông trung niên, hắn ta không dám nói lời uy hiếp, thế nhưng, sát khí trong ánh mắt đã hai năm rõ mười rồi.

 

Giờ phút này, ngay cả nhiệt độ xung quanh cũng giảm xuống mười mấy độ, mây đen dày đặc trên bầu trời, sát khí cuồn cuộn ngút trời!

 

Cùng lúc đó, bên ngoài có một luồng khí tức mạnh mẽ đang lao nhanh về phía Ngọc Phụng Lâu!

 

Lập tức, hàng trăm đường khí tức khủng bố đột nhiên xuất hiện trên bầu trời trên đỉnh Ngọc Phụng Lâu, giống như một đội quân ngang trời chém đến!

 

Ngay cả trong không khí cũng dày đặc luồng khí tanh mùi máu, dường như có một luồng khí tức mạnh mẽ đến từ thời viễn cổ, đang nhìn chằm chằm vào Ngọc Phụng Lâu từ phía xa!

 

Cùng với tiếng đọc sách vang dội khắp đất trời, mọi người không khỏi nhao nhao ngước đầu lên nhìn.

 

“Đây… đây là người của nhà họ Mạnh, Mạnh Phi Vũ đích thân đến rồi ư?”

 

Vào lúc này, cả thành Thiên Đô đều bị kinh động!

 

Mạnh Phi Vũ không chỉ là hư danh, mà là truyền nhân của nhà họ Mạnh, hơn nữa, mối quan hệ giữa nhà họ Mạnh và nhà họ Khổng không phải tầm thường, ở thành Thiên Đô, Mạnh Phi Vũ lại càng có địa vị cực cao!

 

Ngay cả những nhà lãnh đạo cấp cao của các thế lực lớn thông thường, khi gặp hắn cũng đều phải quỳ bái!

 

Mà lúc này, một đám mây sắc bay tới gần bầu trời phía trên Ngọc Phụng Lâu, trên đầu mây là một nam thanh niên đứng vững chãi.

 

Vẻ mặt của người đàn ông cực kỳ lạnh lùng, phong thái ngạo nghễ, giống như một pho tượng điêu khắc, ánh mắt lạnh nhạt nhìn xuống Ngọc Phụng Lâu phía dưới!

 

Lúc này, hắn ta như có thiên uy, tóc đen trên đầu phấp phới, bên cạnh hắn có mấy con rồng nhỏ đang bay lượn quanh quẩn, một đường ánh sáng từ trên trời chiếu xuống, bao phủ lấy toàn bộ Ngọc Phụng Lâu trong đó!

 

Giờ phút này, Mạnh Phi Vũ giống như một vị thần tiên giáng thế, vô cùng uy nghiêm!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom