Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3480


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nơi này được khai thác triệt để, phong cách kiến trúc mang đậm hương vị cổ xưa.

Ba mặt Đông Tây Nam, có khán đài cao ba thước, nhưng mặt còn lại là nơi đấu bò ra vào.

Ở giữa, có một chỗ trũng tương tự như một sân bóng đá.

Xung quanh có rất nhiều lan can bằng thép, trên đó có treo những ngạnh tròn có gai, mùi máu tanh bốc lên theo gió.

Rõ ràng, quá nhiều bò đã bị chết ở nơi này.

Chỉ là hiện tại không có đấu bò, nhưng có rất nhiều nam nữ mặc quần áo tung cẩu tứ phía.

Một số người im lặng, một số tức giận, một số chết lặng, và có những người điên cuồng. hưng phấn vô cùng.

Rất nhiều vé nằm rải rác trên mặt đất xung quanh.

Rõ ràng, nơi này thu nhập hẳn là không ít.

Trịnh Tuyết Dương cùng Bùi Nguyên Minh bước vào, trực tiếp đi về hướng khán đài VIP.

“Tôi là Trịnh Tuyết Dương đến từ công ty vàng Vũ Thành, Ti Thành tổng đã có hẹn.”

Trịnh Tuyết Dương lộ ra thân phận, sau khi bảo vệ ở cửa nhấc máy bộ đàm lên xác nhận, có người dẫn Trịnh Tuyết Dương và Bùi Nguyên Minh vào trong.

Bởi vì Bùi Nguyên Minh từ trước đến nay một mực giữ yên lặng ,nên mọi người đều cho rằng anh chỉ là vệ sĩ.

Ngay sau đó, hai người họ băng qua con đường mòn khá lộng lẫy và đến bục cao bán hở ở phía trước.

Ở nơi này, có thể nhìn xuống toàn cảnh trường đấu bò phía dưới, cũng có thể ngửi thấy mùi máu tanh nhàn nhạt trong không khí.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 3481


Nó khác hẳn với phẩm cách, nhân phẩm được các quý cô giàu có và nổi tiếng vun đắp bấy lâu nay.

Khí chất toát ra từ người phụ nữ này là sự tự tin khó tả.

Một kiểu bình tĩnh và tự tin, khiến mọi người tin rằng cô ta có thể giải quyết mọi chuyện, và cô ấy có thể làm dịu mọi thứ.

Không còn nghi ngờ gì nữa, người này phải là phu nhân thứ năm của Long Đại Thiếu Long Thiên Chiến, một trong số tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần.

Và bên cạnh Ngũ Di Thái(phu nhân thứ năm) này, còn có một người đàn ông dáng vẻ cao ngạo, coi trời bằng vung đang đứng.

Người đàn ông này đang ngậm một điếu xì gà mảnh mai trong miệng, thỉnh thoảng lại phun ra, vẻ mặt kiêu ngạo, phách lối bá đạo khó tả.

Không nghi ngờ gì nữa, người này hẳn là vệ sĩ của Ti Thành, thân phận của hắn nhất định không tồi, nếu không, cũng không dám kiêu ngạo như vậy.

Trịnh Tuyết Dương nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, sau khi ra hiệu anh đừng hấp tấp, cô mỉm cười bước tới gần Ti Thanh, vươn tay phải ra, khẽ cười: “Ti Thanh tổng, chào buổi sáng.”

“Tôi là Trịnh Tuyết Dương của công ty vàng Võ Thành.”

“Hôm nay tôi đến đây để thảo luận với cô về khoản nợ.”

“Hi vọng Ti Thanh tổng có thời gian này.”

Nghe được những gì Trịnh Tuyết Dương nói, một đám nam nữ mặc y phục tung cẩu đều nhìn Trịnh Tuyết Dương nở nụ cười mà không phải cười.

Hỏi Ti Thanh trả tiền sao?

Điều này tương đương với việc tìm Long Thiên Chiến đòi tiền.

Cô nương này có còn muốn đi lại ở Võ Thành nữa hay không?

Hay là nói, nàng chán sống rồi?

Còn người đàn ông có vẻ kiêu căng liếc mắt nhìn Trịnh Tuyết Dương một cái, sau khi nhìn trên dưới dò xét, liền cười lạnh một tiếng.

Rõ ràng, hắn ta cảm thấy, đó chính là tổ tiên tích đức, mộ tổ bốc lên khói xanh của Trịnh Tuyết Dương, mới có thể xuất hiện trước mặt Ti Thanh.
 
Chương 3482


Còn mở miệng đòi tiền, ngậm miệng đòi nợ sao?

Nghĩ đến đây, người đàn ông lạnh lùng nói: “Trịnh tổng, phải không?”

” Ngươi cảm thấy có tư cách gì, mà đến đòi nợ?”

“Hơn nữa, cái gọi là nợ của ngươi, ngươi có chắc là thật không?”

” Nói chuyện, làm việc, tốt nhất là nên xuy nghĩ!”

“Ti Thanh tổng của tôi, sẽ nợ cô bao nhiêu tiền?”

“Thật là một câu chuyện hài hước!?”

“Đùa cái gì thế! ?”

Nghe thấy giọng điệu bên kia, Trịnh Tuyết Dương vốn không có nhiều hy vọng vào việc đòi tiền, lúc này cũng cau mày.

Chỉ là Trịnh Tuyết Dương mặc kệ người đàn ông đang nói, thay vào đó, cô liếc mắt nhìn Ti Thanh, chậm rãi nói: “Ti Thanh tổng, chúng ta có phiếu nợ, có hợp đồng, và tất cả các thủ tục cần thiết, tôi nghĩ cô không thể phủ nhận. đúng không?”

“Tiểu hồ ly, ngươi không nghe ta vừa nói cái gì sao?”

Nhìn thấy thái độ của Trịnh Tuyết Dương, người đàn ông kiêu ngạo, giận dữ hét lên và suýt chút nữa, chọc điếu xì gà vào mặt Trịnh Tuyết Dương.

Trịnh Tuyết Dương khẽ cau mày, vừa định nói gì đó, Ti Thanh lúc này vẫn chưa nói chuyện, rốt cuộc cũng chậm rãi ngẩng đầu lên.

Khuôn mặt của cô ấy quả thực có phần giống với Fujiwara Norika, với một vẻ mềm mại đáng yêu khó tả.

Không có gì lạ, khi các ông lớn trong làng giải trí đã cố gắng hết sức để có được cô.

Đây là lý do tại sao, những người như Long Thiên Chiến lại yêu thích cô ấy đến vậy.

Nhưng lúc này, Ti Thanh lại không cười nói tự nhiên, hoặc nở ra nụ cười khuynh quốc khuynh thành trong truyền thuyết .

Sau khi nhàn nhạt liếc nhìn Trịnh Tuyết Dương bằng đôi mắt mỏng lạnh, cô ta cầm chiếc quạt lụa trên mặt bàn lên, từ từ quạt.

“Trịnh Tuyết Dương, Trịnh tổng phải không?”

” Có câu nói, qua cửa là khách.”

“Vì ngươi đã đến với trường đấu bò của chúng ta, ngươi phải chơi một trận, đúng không?”

“Ngươi đến chọn một con trâu, nếu ngươi thắng, chúng ta sẽ nói tới chuyện tiền nợ”.

“Ngươi thua, một tỷ kia, xóa bỏ!”

“Nào, tùy ý chọn, mua rồi rời đi.”

Ti Thanh vẻ mặt cũng lãnh đạm, ngữ khí mỏng lạnh.

Nhìn thấy cảnh này, vài nam nữ tung cẩu lộ ra nụ cười nhưng không phải cười.

Hiển nhiên, cảnh tượng như vậy, bọn hắn gặp qua không phải lần một lần hai.

Ti Thanh cũng dùng thủ đoạn như vậy, ăn thịt người không nhả xương, cũng không phải lần một lần hai.
 
Chương 3483


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mọi người gần như chắc chắn rằng, cho dù Trịnh Tuyết Dương chọn con bò nào ở trong sân, thì con bò đó sẽ trực tiếp gặp tai nạn.

Hoặc bị đầu độc chết, hoặc bị thương nặng mà chết.

Dù sao trên sân của Ti Thanh, kết cục của hai con bò, nàng là người có tiếng nói cuối cùng!

“Ti Thanh tổng, ngươi nói thế này, có phải là có chút quá đáng không?”

Trịnh Tuyết Dương nhíu mày, cô không phải là một tiểu bạch ngọt ngốc nghếch, mới bước chân vào giới kinh doanh.

Cho nên cô biết rất rõ, nếu thật sự đánh cược với Ti Thanh, thì cô sẽ thua chín phần mười, hoặc nói chính xác, là cô sẽ thua 100%.

Ngay cả trò chơi hôm nay, cũng là trò chơi mà Ti Thanh cũng chuẩn bị cho mình.

Một trò chơi trực tiếp, tiêu tốn một tỷ.

“Quá đáng?”

Ti Thanh cười mà không phải cười nhún vai, một mặt mỏng lạnh mở miệng.

“Ở Vũ Thành, thậm chí là tây bắc Đại Hạ, chưa từng có người dám tới gặp ta đòi nợ.”

“Ta không trực tiếp cho người giết ngươi, đối với ngươi đã rất nhiều mặt mũi rồi.”

“Bây giờ, ta đã lùi lại một ngàn bước, mời ngươi chơi một trò chơi nhỏ với ta. Ngươi cũng không muốn chơi?”

” Thế nào? Xem thường chúng ta sao?”

Nói đến đây, Ti Thanh cũng nhàn nhạt ngẩng đầu.

Mặc dù vẫn đang ngồi, nhưng cô ta có một cử chỉ như coi thường chúng sinh và tỏ vẻ khó chịu, vênh mặt hất hàm sai khiến.

“Cái này…”

Trịnh Tuyết Dương vẻ mặt rối rắm, cô biết, nếu không đồng ý yêu cầu của Ti Thành lúc này, nhất định sẽ khiến đối phương tìm cớ trở mặt.

Nhưng nếu cô đồng ý, tiền tỷ của cô sẽ bốc hơi.

Lúc này, Trịnh Tuyết Dương, người tự cho mình là người có kinh nghiệm trong giới kinh doanh, vẻ mặt nghiêm túc vô cùng.

Nhưng khi Trịnh Tuyết Dương đang trong tình thế khó xử, một bóng người bước ra, vươn tay ôm lấy cô, sau đó cười nhẹ nói: “Anh sẽ làm.”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 3484


Anh hùng cứu mỹ nhân sao?

Hắn xứng sao?

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đứng ra, Trịnh Tuyết Dương mặc dù trong lòng lo lắng, nhưng giờ phút này đã tên đã trên dây, không enter không được.

Dù trong lòng có muôn vàn không muốn, giờ phút này Trịnh Tuyết Dương cũng chỉ có thể cắn răng, trầm giọng nói: “Những gì Bùi Nguyên Minh nói, đại biểu cho lời nói của ta.”

“Anh ấy có thể đặt cược cho ta.”

“Tốt, vậy liền cược.” Ti Thanh cũng cười nhẹ, “Hi vọng Trịnh tổng, quân tử nhất ngôn, khoái mã nhất tiên”.

” Các ngươi ủ phân trâu xanh, ta liền ép hoàng ngưu, hiện tại…”

(một câu ám hiệu-ND)

Ti Thanh còn chưa kịp nói xong, một giây tiếp theo, liền nhìn thấy Bùi Nguyên Minh một bước phóng ra, đoạt lấy súng từ một tên vệ sĩ, sau đó hướng về phía đấu trường bên trong bóp cò, đầu cũng không quay lại.

“Bang——”

Với một tiếng động lớn, hoàng ngưu đổ vào vũng máu bên trong.

Bùi Nguyên Minh từ nòng súng thổi ra khói xanh, nhẹ nói: “Thanh Ngưu còn sống, hoàng ngưu chết.”

” Cho nên thật xin lỗi, Ti Thanh tổng.”

” Ván này, ngươi thất bại…”

Toàn trường một trận chấn kinh.

Mọi người kinh ngạc nhìn Bùi Nguyên Minh, không ai nghĩ tới, có người dám dùng phương thức như vậy, đối phó Ti Thanh thế này.

Phải biết, chỉ có Ti Thanh, là luôn dùng cách này để bắt nạt mọi người.

Đây là lần đầu tiên, có người dám giẫm lên mặt Ti Thanh.

Trịnh Tuyết Dương cũng là hơi sững sờ, thần sắc có chút hoảng hốt.

Hiển nhiên nàng nghĩ không ra Bùi Nguyên Minh khi làm việc, lại đơn giản đến mức thô bạo như vậy.

Chỉ là mọi thứ đã xảy ra, giờ phút này nàng nói cái gì, cũng thay đổi không được.

Cho dù trong lòng vô cùng lo lắng, Trịnh Tuyết Dương lúc này cũng chỉ có thể ép buộc mình bình tĩnh, đứng ở phía sau Bùi Nguyên Minh.

“Ngươi…”

“Đồ khốn kiếp! Ngươi lại dám tại đấu trường, động đao động súng!?”

“Dám trực tiếp giết chết trâu của Ngũ Di Thái?”

“Ngươi có thể gánh nổi trách nhiệm sao?”
 
Chương 3485


Toàn trường đám người một phen kinh hãi, nhóm nam nữ mặc quần áo tung cẩu lăn lộn qua bàn cà phê trước mặt rồi đứng dậy.

Vài tên vệ sĩ trực tiếp rút súng từ trên eo ra, mở chốt an toàn với ánh mắt đầy sát khí, nhắm vào đám người Bùi Nguyên Minh.

Ngay sau đó, các vệ sĩ và bảo vệ xung quanh cũng nhận được tin nhắn, và những người này lần lượt phóng đến với vũ khí của họ.

Cũng có một vài người, đang nắm giữ những con chó săn cao lớn trong tay, vội vàng vây quanh.

Tiếng bước chân, tiếng chó sủa và tiếng súng mở khóa an toàn ”roàn roạt” hòa vào nhau, có thể gọi là một âm thanh náo loạn.

Dường như tình cờ, có thể khiến người ta sợ chết khiếp.

Khí tức đằng đằng sát khí này, khiến Trịnh Tuyết Dương trong tiềm thức lùi lại phía sau nửa bước.

Nhưng ngay sau đó, cô hít một hơi thật sâu, tiến lên đứng cùng Bùi Nguyên Minh.

Lúc này, mọi người ở khu vực xung quanh, đều có biểu hiện hài hước.

Sau khi mọi người phản ứng lại, đều cảm thấy tên khốn Bùi Nguyên Minh này, điếc không sợ súng. không biết sống chết là gì.

Dám hành động liều lĩnh trên địa bàn của Ti Thanh, đây là sợ Ti Thanh, không tìm được lý do giết bọn họ hay sao?

Gã nam nhân kia, lúc này rút ra một con dao găm, lè lưỡi liếm láp, cười lạnh nói: “Đồ khốn kiếp, ngươi có biết một trận đấu bò của Ngũ Di Thái, là bao nhiêu tiền không?”

“Mười tỉ!”

“Ta nghĩ, nếu hôm nay ngươi không lấy một xu, vẫn phải bồi thường cho chúng ta chín tỷ!”

“Nếu không, ta sợ sẽ cho ngươi biết cái gì, dao trắng đi vào, dao đỏ đi ra!”

Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới nam nhân trước mặt, thờ ơ nhìn Ti Thanh một cái, chậm rãi nói: “Ti Thanh tổng, dựa theo ước định, chúng ta lựa chọn Thanh Ngưu thắng.”

” Hiện tại hoàng ngưu của ngươi thất bại, Thanh Ngưu của ta còn sống, tức là trong lần cá cược này, chúng ta đã thắng.”

“Cho nên, chuyện nợ một tỷ, không khó nói, đúng không?”

Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh vặn khẩu súng trong tay tròn vo thành một quả bóng, rồi ném nó như rác rưởi, trước mặt gã nam nhân kiêu ngạo kia.
 
Chương 3486


Có một âm thanh giòn giã vang lên, động tác của gã nam nhân trở nên cứng đờ, mí mắt giật lia lịa, bước chân hắn ta đang bước vào, đột nhiên dừng lại.

Hiển nhiên, gã đàn ông này bỗng nhiên ý thức được, Bùi Nguyên Minh là một đại cao thủ!

Mặc dù mọi người đi lại trong Vũ Thành, đã thấy rất nhiều cao thủ võ lâm.

Nhưng giống như Bùi Nguyên Minh, thật sự có rất ít người tùy tiện vặn súng thành quả bóng tròn vo.

Cảnh tượng này, dường như xác minh cái gì gọi là, không phải mãnh long, không qua sông.

Lúc này, tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy miệng khô lưỡi khô, không nói nên lời, dường như muốn nói cũng không nói được gì.

Bọn họ khó có thể tưởng tượng, tên khốn Bùi Nguyên Minh kia, đến cùng có còn là người hay không!

Về khía cạnh con người, làm sao có thể làm được điều này?

” Người trẻ tuổi, khí lực không nhỏ, thân thủ không tệ, trách không được phách lối kiêu ngạo như vậy.”

Ti Thanh cao hứng cũng khẽ cười, vẻ mặt càng ngày càng lãnh đạm.

“Nhưng ngươi quên mất, đây là Vũ Thành…”

“Trong khu vực Vũ Thành một mẫu ba phần đất của chúng ta, là rồng ngươi phải cuộn lại, là hổ ngươi phải nằm xuống!”

“Ngươi chưa từng nghe nói, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, Phượng Hoàng nghèo túng không bằng gà sao?”

Ti Thanh một mặt cười mà không phải cười nhìn Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Ti Thanh tổng, ta đã nghe được một câu nói khác, gọi là không phải mãnh long không qua sông.”

Nghe được những gì Bùi Nguyên Minh nói, một đám người đều đột nhiên biến sắc.

Bởi vì hành động và lời nói của anh ta, không chỉ đơn giản là không cho Ti Thanh mặt mũi, cũng tương đương như muốn tát Ti Thanh ngã xuống đất.

Ti Thanh cũng nhìn Bùi Nguyên Minh ánh mắt trở nên ý tứ hơn, cô ta nhấp một ngụm cà phê Cappuccino bên cạnh, sau đó nhẹ giọng nói: “Vì họ Bùi ngươi mạnh như thế, chúng ta sẽ không bàn ai là rồng, ai là hổ. . ”

“Chúng ta hãy thảo luận về vấn đề công bằng và công lý.”

“Vì là một trò chơi cờ bạc, nên phải có sự công bằng cơ bản nhất, phải không?”

“Hai con bò chiến đấu với nhau, thắng bại chưa định, và sau đó ngươi bắn chết hoàng ngưu, điều này đã phá vỡ quy tắc!”

“Ngươi có nghĩ rằng, có thể thuyết phục công chúng bằng cách làm này sao?”

“Thuyết phục công chúng?” Bùi Nguyên Minh cười tủm tỉm, hai tay chắp sau lưng bước về phía trước, ánh mắt như đao nhìn chằm chằm Ti Thanh mở miệng.

“Đối với người như Ti Thanh tổng, thuyết phục công chúng có quan trọng không?”

“Ta luôn cho rằng, ở thế giới của Ti Thành tổng, nắm đấm lớn là lời nói cuối cùng!”

“Nếu chúng ta kiên quyết thuyết phục đám đông, chúng ta đã giành được một cơ hội đàm phán?”

“Thua, một tỷ bị xóa sổ.”
 
Chương 3487


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Thỏa thuận như vậy, đánh cược như vậy có công bằng không?”

“Nếu thật sự muốn công bằng, nếu thật sự muốn công chính, như vậy chúng ta thua, một tỷ xóa bỏ, chúng ta thắng, các ngươi cả gốc lẫn lãi phải còn hai tỷ!”

“Đặt cược của ngươi ngay từ đầu liền không thể thuyết phục ta.”

“Tại sao hành vi của ta phải thuyết phục công chúng chứ?”

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm.

Tại thời khắc này, một loại khí thế đạm mạc lan tràn mà ra.

Bùi Nguyên Minh nhìn xuống nữ nhân trước mặt, vẻ mặt lạnh lùng đến cực điểm.

“A, thật thú vị…”

Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, Ti Thanh không những không tức giận, mà trên mặt lộ ra một tia ý tứ hàm xúc.

Cô ta vẫy tay phải, ngăn những người xung quanh lại, sau đó lấy ra một chiếc máy tính bảng xem xét một lúc, sau đó ném máy tính lên bàn cà phê, nhẹ giọng nói: “Có lẽ ngươi là người biến Quận mới Vũ Thành thành nghĩa trang, làm cho Thương Hội Thiên Trúc quăng mũ cởi giáp, Bùi Nguyên Minh, đúng không? ”

Ti Thanh cũng nghĩ một chút, nói thêm: ” Ngươi còn đang cầm lệnh bài Chấp Pháp đường Long Môn?”

“Đúng vậy, ta là Bùi Nguyên Minh trong truyền thuyết.”

Bùi Nguyên Minh nở nụ cười nghiền ngẫm.

“Ngươi đối với ta biết khá nhiều, cũng biết ta lợi hại như thế nào, vậy ngươi nên vui vẻ mà trả lại ta một tỷ, đúng chứ?”

” Như vậy, đối với ngươi cũng tốt, đối với ta cũng tốt.”

” Bằng không mà nói, vạn nhất ta tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng, tay ta lỡ run một cái, liền đem trung tâm thương mại Vũ Thành biến thành ngôi nhà ma.”

“Trường hợp này, Ti Thanh tổng ngươi chẳng phải là thua thiệt sao?.”

Bùi Nguyên Minh dửng dưng nhắc nhở Ti Thanh, nở một nụ cười nghiền ngẫm.

“Thằng chó chết, ngươi dám uy hiếp Ti Thanh tổng !?”

Người đàn ông kiêu ngạo chỉ mũi Bùi Nguyên Minh.

“Ngươi quên rồi sao !?”

“Đây là nơi nào?”

“Đây là Vũ Thành!”

” Là địa bàn của chúng ta!”

“Một ngoại nhân, dám kiêu ngạo phách lối ở Vũ Thành? Ngươi đùa gì thế!”

Bùi Nguyên Minh mặc kệ nam nhân đang kêu gào, nhào lên lộn xuống, ngược lại là cười nhẹ với Ti Thanh nói: “Ti Thanh tổng, xem ra gia giáo nhà các ngươi không được tốt.”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 3488


Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói: “Nếu tai không tốt, đi bác sĩ khám đi.”

“Ngươi không có tư cách để cho ta nói lại.”

“Bùm ——”

Người đàn ông kiêu ngạo giận tím mặt, lúc này lao lên, phóng một quyền về phía mặt Bùi Nguyên Minh.

Một quyền này thanh thế rất kinh người, để người ta cảm thấy, hắn cũng là một đại cao thủ.

Nếu một quyền này trúng đích, tất cả mọi người đều biết, kết cục của Bùi Nguyên Minh nhất định sẽ không tốt chút nào.

Chỉ là không đợi Ti Thanh ngăn cản, không đợi người khác khoanh tay xem kịch hay.

Chỉ thấy Bùi Nguyên Minh trở một bàn tay, trực tiếp quất vào mặt của người đàn ông kiêu ngạo.

“Bốp–”

Rầm một tiếng vang dội, người đàn ông kiêu ngạo trực tiếp bay ra, nện mặt vào một bàn cà phê, nửa ngày không đứng dậy được.

“Một con chó, cũng học cách nhảy lên lộn xuống?”

Bùi Nguyên Minh lấy khăn ra lau ngón tay.

“Ngươi nghĩ mình có thể đại diện cho Long Đại Thiếu, hay Ngũ Di Thái?”

“Ngươi không thể đại diện cho bất kỳ ai, ngoại trừ sự khó coi, chính là làm bẩn tay của ta.”

Nói xong, vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh tràn đầy chán ghét, giống như vừa mới quất vào mặt một con chó.

“Ngươi–”

Lúc này, người đàn ông chật vật bò lên. hắn bụm lấy mặt mình, sưng vù giống một đầu heo, thần sắc khó coi vô cùng

Hắn lại muốn lần nữa ra tay với Bùi Nguyên Minh, thậm chí còn rút súng trong ngực ra.

Nhưng lúc này, Ti Thanh cũng vung tay, ngăn cản cơn thịnh nộ của hắn.

Ti Thanh lúc này trông cũng có vẻ ôn hòa, nhưng giọng điệu lại lãnh đạm không thể tả được.

” Người trẻ tuổi, tên này tuy rằng ngu dốt không nghe lời, nhưng cũng chỉ là một con chó ta nuôi mà thôi!”

“Nhưng từ xưa đến nay, đánh chó phải nhìn chủ!”

” Tại địa bàn của ta, ở ngay trước mặt ta, ngươi lại đánh chó của ta, một điểm mặt mũi cũng không cho ta, không tốt lắm đâu?”
 
Chương 3489


Nói xong, Ti Thanh cũng nuốt thêm một ngụm rượu đỏ, nhẹ giọng nói: “Cái này xem ra, ngươi gọi là thương lượng…”

” Không hề có thành ý.”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Mặt mũi thứ này là tương đối.”

“Ngươi Ti Thanh tổng, không cho chúng ta mặt mũi, chúng ta làm gì phải nể mặt ngươi?”

“Hơn nữa, ngươi là Tiểu Ngũ nương nhà Long Thiên Chiến mà thôi, vô danh không có phận.

“Ngươi thật sự cho rằng, mình là một đại nhân vật sao?”

“Nói trắng ra, vừa rồi ta không một chân giẫm chết con chó này. đã là cho ngươi mặt mũi rồi.”

” Đổi lại là những người khác, ở trước mặt ta sủa loạn, ta đã một bàn tay quạt chết hắn ngay lập tức.”

“Tất nhiên, đây là lần cuối cùng.”

” Nếu có lần sau nữa, ta chỉ sợ cũng muốn thay Ti Thanh ngươi, dạy dỗ người phía dưới một chút, phép tắc đến cùng là cái gì.”

Đang nói chuyện, ánh mắt lãnh đạm của Bùi Nguyên Minh, rơi vào trên người nam nhân không biết lễ phép kia.

Mí mắt của người đàn ông giật giật, lúc này hắn mới chợt nhớ ra, cả người Thiên Trúc kiêu ngạo và độc đoán, cũng bị người trước mặt thu thập.

Hắn một cái hạ nhân, lại tính được cái gì?

“Bùi Nguyên Minh, ngươi chớ có tự phụ, làm càn.”

“Kể một ngàn nói một vạn, ngươi không được quên.”

“Đây là Vũ Thành!”

“Là địa bàn của Long gia, không phải là nơi để ngươi có thể tùy tiện lộng hành, có thể giương oai!”

Khi lời nói rơi xuống, Ti Thanh ánh mắt cũng lạnh lùng nhìn anh.

Cùng với động tác của nàng, tất cả mấy chục người trên sân, toàn bộ đều là đao ra khỏi vỏ, súng đạn mở khóa an toàn, cả đám đều đằng đằng sát khí.

Như Ti Thanh cũng đã nói, dù sao đây cũng là Vũ Thành.

Bùi Nguyên Minh dù sao cũng là người ngoài.

Bất kể anh đã làm gì, đã đạt được bao nhiêu thành tựu.

Nhưng trong mắt những người này, vẫn như cũ không coi là gì.
 
Chương 3490


Thậm chí, những người này cho rằng, chỉ cần Ti Thanh không thèm đếm xỉa, ra lệnh một tiếng.

Như vậy bọn hắn liền sẽ không chút kiêng kỵ ra tay, trực tiếp đập Bùi Nguyên Minh bầm dập, băm thành thịt xay.

Ngay cả con chó săn mà họ đang mang theo, cũng sủa ầm ĩ vào lúc này, hung hãn vô cùng, như muốn xé xác Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương ra từng mảnh.

Trịnh Tuyết Dương sắc mặt hơi tái đi.

Trường hợp như vậy, nàng mặc dù gặp được mấy lần, thế nhưng mặc kệ thế nào nói, nàng đều là nữ tử tay trói gà không chặt , làm sao có thể không sợ hãi.

Ngược lại, Bùi Nguyên Minh nhìn cảnh này, nhẹ giọng nói: “Ti Thanh tổng, mọi người đều là người trưởng thành, ngươi có thể đừng chơi chiêu thức cấp thấp này, sẽ chỉ khiến ta coi thường ngươi.”

“Nếu như với dao và súng chừng nay, mà có thể giết chết ta.”

“Vậy thì Bùi Nguyên Minh ta, chết ở Vũ Thành không phải mười lần thì cũng phải tám lần.”

“Ta hiện tại đứng ở chỗ này, không thiếu một sợi tóc, kỳ thực chứng tỏ, những thứ này đối với ta vô dụng.”

Ti Thanh cũng hừ lạnh một tiếng, khuôn mặt xinh xắn đầy sương lạnh, liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Họ Bùi, ta biết ngươi lợi hại, trong thông tin ta có được, miêu tả về ngươi cũng rất rõ ràng. . ”

” Người như ngươi, xác thực không dễ trêu chọc!”

” Thế nhưng là ngươi cũng hẳn là minh bạch, cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!”

” Đặc biệt nơi này, là trong Vũ Thành trong truyền thuyết, Ngọa Hổ Tàng Long, có Long Môn, có hoàng kim cung. Có thể nói Võ Học cực thịnh!”

“Chưa từng có người ngoại tộc nào, dám phô trương trong lãnh địa Vũ Thành của chúng ta!”

“Cho dù là Bùi Nguyên Minh ngươi, cũng không ngoại lệ.”

Bùi Nguyên Minh thờ ơ nói: ” Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên đạo lý, ta đương nhiên minh bạch.”

“Đáng tiếc, Nhân ngoại hữu nhân này, không phải ngươi, Ti Thanh, thiên ngoại hữu thiên này, càng không phải Long Thiên Chiến.”

“Thân phận, lai lịch và năng lực của các ngươi, ép không được ta.”

“Hiện tại ta chỉ hỏi một câu.”
 
Chương 3491


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Một tỷ này, ngươi là trả, hay là không trả?”

Ti Thanh cũng nhân thấy Bùi Nguyên Minh thật sự trở mặt, lúc này mới lộ ra vẻ hứng thú, nhìn ngược lại Bùi Nguyên Minh một hồi, bình tĩnh nói: “Họ Bùi, một tỷ là một con số lớn, ta nói không tính. ”

“Tôi không có tiền. Nếu ngươi chặt ta thành hai, ta cũng không thể bỏ ra được.”

“Ta chỉ có thể nói ngươi, nếu có bản lĩnh, đi tìm Long Đại Thiếu đi!”

” Chẳng qua Long Đại Thiếu đã sớm dự liệu được.”

” Như ngươi cơm chùa miễn cưỡng ăn thế này, tuyệt đối không dám đi tìm anh ấy gây phiền phức!”

“Vì vậy, anh ấy yêu cầu ta nói với ngươi một câu.”

“Nếu có bản lĩnh, tự mình đi tìm hắn.”

“Không có bản lĩnh, thật ngại ngùng, số tiền này coi như là hiếu thuận với anh ấy!”

” Thế nào? Ngươi khó chịu sao?”

“Nếu khó chịu, ngươi có thể đi tìm anh ấy gây sự hay sao?”

“Ngươi có dũng khí này sao?”

Nói xong, Ti Thanh cũng châm chọc nhìn.

Cô đã nhìn thấy quá nhiều việc, gọi là con rồng bi thảm, mỗi con đều bị kéo đi từ hai đến năm tám vạn con.

Kết quả?

Nghe được Long Thiên Chiến ba chữ, không phải mềm, chính là nằm sấp.

Đám nam nữ mặc đồ tung cẩu xung quanh, đám vệ sĩ cầm súng dao, đều nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt đầy mỉa mai.

Nói đến mình nhiều bản lĩnh, nói đến mình bao nhiêu phách lối.

Kết quả đây?

Không phải là anh ta, chỉ dám giả vờ trước mặt một người phụ nữ sao?.

Nếu thật sự có năng lực, thì trực tiếp đi tìm Long Đại Thiếu Long Thiên Chiến!

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 3492


“Tiền phải được hoàn trả trong ba ngày, có tiền trả hay không?.”

” Ta sẽ tự tay đốt cho hắn!”

Dứt lời, Bùi Nguyên Minh nắm tay Trịnh Tuyết Dương chuẩn bị rời đi.

Ti Thanh cũng cười lạnh một tiếng nói: “Ồ, Bùi Nguyên Minh, ngươi lại dám uy hiếp Long Đại Thiếu! Ta cho ngươi biết, nếu hôm nay ta để cho ngươi sống sót bước ra khỏi cửa đấu trường này, ta sẽ theo tên họ của ngươi!”

“Lên!”

Được Ti Thanh ra lệnh, đám vệ sĩ và bảo vệ có mặt đều một bước tiến lên, trong lúc nhất thời giương cung bạt kiếm.

Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt quay đầu lại, vẻ mặt lãnh đạm: “Ti Thanh tổng, đầu năm nay, không phải ai cũng có tư cách đối đầu với họ Bùi.”

“Ví như ngươi, chỉ là Tiểu Ngũ nương, ngươi không xứng!”

“Ngươi–”

Ti Thanh giận tím mặt, nhưng cô ta còn chưa kịp nói hết lời, Bùi Nguyên Minh đã khẽ búng tay.

“Viu viu viu ——”

Đột nhiên, có âm thanh rất nhỏ xé rách không khí truyền ra.

Giây phút tiếp theo, đám vệ sĩ sát khí bừng bừng trong đấu trường kia, hét thảm lên một tiếng, nắm chặt tay phải xụi lơ trên mặt đất.

Kẻ bắn tỉa!

Đã có những tay súng bắn tỉa chờ sẵn bên ngoài.

Giờ phút này, Ti Thanh cũng rùng mình kinh hãi.

Bởi vì Bùi Nguyên Minh, có thể dễ như trở bàn tay giải quyết hết vệ sĩ của cô ta, như vậy, nếu phải giải quyết nàng, dường như cũng dễ như trở bàn tay.

Sau vẻ mặt méo mó xấu xí của Ti Thành, Bùi Nguyên Minh bước tới, vươn tay vỗ vỗ khuôn mặt hoa mỹ của cô vài cái, sau đó xoay người rời đi.

“Thân là Tiểu Ngũ nương, thì xử sự cho tốt, đừng mê muội cho rằng, mình là một đại nhân vật, bị người chê cười, cũng không hề hay biết.”

Lúc này, Ti Thanh sắc mặt tối sầm đến cực điểm.



“Bùi Nguyên Minh, nếu như chúng ta làm như vậy, không phải chúng ta đã đánh quá mạnh vào mặt Long Thiên Chiến sao?”

Trở lại Maybach, Trịnh Tuyết Dương, người vừa rồi cố gắng để có thể giữ được bình tĩnh, giờ đây vẻ mặt sợ hãi nói.

Rốt cuộc trước đó, Bùi Nguyên Minh đã vì nàng, mà xúc phạm Long Thập Tam thiếu rồi.

Bây giờ vừa gặp mặt, liền làm Long Đại Thiếu Long Thiên Chiến bị xúc phạm đến chết đi sống lại, khiến lòng Trịnh Tuyết Dương đầy áy náy.

“Đánh quá mạnh? Hắn tức giận?”
 
Chương 3493


Bùi Nguyên Minh cười cười, vừa nhấn icon thích, tin nhắn của Tần Ý Hàm vừa nói.

“Long Thiên Chiến có tư cách tức giận sao?”

“Hay là ta nên nói, hắn làm sao có thể tức giận?”

” Thiếu nợ thì trả tiền, đạo lý hiển nhiên.”

“Một tỷ, không phải là mười đô la.”

“Hơn nữa, ta vừa rồi không để người chơi chết đám ưng khuyển chó săn kia của hắn, đã là mười phần cho hắn mặt mũi rồi.”

“Ti Thanh cũng là một người thông minh. Cô ta có lẽ hiểu rằng, lần này ta chỉ cho bọn họ một màn hạ mã uy như vậy, là tốt cho cô ta lắm rồi.”

“Lần sau, e rằng muốn xuống ngựa, sẽ không đơn giản như vậy.”

“Câu hỏi duy nhất bây giờ là, Ti Thanh có thể thuyết phục được Long Thiên Chiến hay không.”

Rốt cuộc, hắn muốn làm kẻ thù của chính mình, hay là cùng mình uống rượu, Bùi Nguyên Minh đã giao cho Long Thiên Chiến lựa chọn.

Đối với anh, Vũ Thành đối thủ đã khá nhiều.

Thêm một cái tên cũng không nhiều, mà bớt đi một cái tên, cũng không ít là bao.

Trịnh Tuyết Dương thở dài, nói: “Nhưng em sợ. Với tính cách của Ti Thanh, cô ấy sẽ không dễ dàng nhận sợ.”

” Đến lúc đó, nàng vò đã mẻ không sợ rơi, chẳng những không đi khuyên Long Thiên Chiến, còn để hắn cùng chúng ta không chết không thôi.”

“Đó không phải là rắc rối sao?”

Rõ ràng, Trịnh Tuyết Dương có một mức độ hiểu biết nhất định về hành vi và cách cư xử của Ti Thanh.

Cô không nghĩ, người phụ nữ khủng khiếp này sẽ dễ dàng nhượng bộ sau khi mất mặt.

Bùi Nguyên Minh cười nhạt nói: “Long gia có tam giới, ba vị đại thiếu, mỗi một người đều ứng cử Long Gia gia chủ.”

” Dạng người này, có kẻ nào đơn giản?”

“Hay cần phải nói rằng, những người như vậy, chắc chắn là những kẻ thông minh.”

“Đương nhiên, mặc dù phương pháp của chúng ta hôm nay hữu dụng, nhưng có thể không khiến Long Đại Thiếu của chúng ta, nhanh chóng bị khuất phục.”

Trịnh Tuyết Dương sửng sốt, nói: “Vậy ý của anh là?”

Bùi Nguyên Minh cười một tiếng: “Đương nhiên là rèn sắt khi còn nóng…”
 
Chương 3494


“Tuy nhiên, điều này không phải vội vàng trong một thời gian ngắn.”

“Vì ta đã nói cho hắn thời gian ba ngày, vậy liền cho hắn thời gian ba ngày…”

“Sau ba ngày, nếu hắn thật sự không biết làm người.”

“Vậy thì ta sẽ dạy hắn cách cư xử.”

Tạm thời để chuyện Long Thiên Chiến sang một bên, tâm trí của Bùi Nguyên Minh trở về Long Môn Đại Hội.

Mười giờ sáng hôm sau, Bùi Nguyên Minh lại xuất hiện ở sân vận động Vũ Thành, chuẩn bị tham gia cuộc thi tỉnh Long Môn Đại Hội.

Cuộc thi cấp tỉnh lần này, cao hơn nhiều so với các cuộc thi vòng loại và cấp thành phố trước đây.

Ngoài những đại lão bên trong Long Môn tới quan sát bên ngoài, sẽ không còn những phó hội trưởng hay người bình thường của các phân hội Long Môn, làm giám khảo.

Nghe nói, tiến hành giữ cửa ải và khảo hạch, đều là các phân hội trưởng.

Mục đích của việc này, là đảm bảo tính công bằng tuyệt đối của Long Môn Đại Hội.

Vị giám khảo ở Vũ Thành, được cho là phân hội trưởng phân hội Long Môn Vũ Thành.

Khi Bùi Nguyên Minh đến trường thi, anh thấy ngoài mình và mười mấy thí sinh khác, hiện tại có hàng trăm người đang quan sát.

Trừ một số đệ tử của Long Môn, phần lớn đều là những thì sinh đã hai lần thất cử.

Kim Phương Nhã nghiến răng nghiến lợi, ngồi ở hàng ghế khán giả.

Những người khác, đều muốn xem ai có thể giành được vị trí đầu tiên trong cuộc thi cấp tỉnh lần này.

Nhưng Kim Phương Nhã, là muốn nhìn xem, Bùi Nguyên Minh sẽ trực tiếp bị đánh chết trên võ đài.

Nói cho cùng, lần thi đấu cấp tỉnh này, khả năng cao là trực tiếp khiêu chiến võ đài.

“Nghe nói người phụ trách khảo hạch lần này, là phân hội trưởng phân hội Long Môn Vũ Thành, Lý Đại Thành.”

” Nghe nói hắn thực lực vô cùng cao minh, một đời cấp bậc binh vương!”

“Ngoài ra, một số người nói rằng, ông ấy rất nóng tính, và có chính kiến của mình, và thích sử dụng một số thủ thuật để thử nghiệm người khác!”

“Lần này Vũ Thành, vốn là định trao đổi giám khảo với Thiên Thành, nhưng không biết vì sao, trước khi trao đổi, Lý Đại Thành nổi trận lôi đình, biến kỳ khảo hạch này trở thành việc của ông ta!”
 
Chương 3495


“Chẳng lẽ trong đám người dự thi lần này, có đệ tử thân cận của ông ta? Ông ta định lừa gạt sao?”

Khi Bùi Nguyên Minh ngồi vào chỗ, liền nghe thấy rất nhiều người xì xào bàn tán.

Đặc biệt là sau khi mọi người chỉ ra thân phận của Lý Đại Thành, mỗi một thí sinh đều thần sắc khó coi.

Rõ ràng, danh tiếng của Lý Đại Thành này, ở Vũ Thành hẳn là không tốt lắm.

Ngay sau đó, khoảng mười phút, mười mấy người xuất hiện trên bục.

Ngoại trừ phó hội trưởng Âu Dương Niên, những người khác đều là gương mặt xa lạ, hiển nhiên là từ nhiều nơi đến.

Chẳng mấy chốc, sau tiếng trống, một người đàn ông mặc bộ đồ Đường bước ra, để râu ngắn, hơi có chút giống người đảo quốc.

Chỉ là dáng người, cao hơn nhiều so với một người dân trên đảo quốc, trên người mang theo hương vị kinh khủng và khí tức của người chỉ huy, vênh mặt hất hàm sai khiến và độc đoán.

Bùi Nguyên Minh quan tâm nhìn người đàn ông đó một cái, liền phát hiện dáng vẻ của ông ta, có phần giống với Lý Giai Âm.

Từ đó có thể phán đoán cơ bản, người này hẳn là phân hội trưởng phân hội Long Môn Vũ Thành, Lý Đại Thành.

Ngay sau đó, một số quan chức lên đài phát biểu một loạt những điều nhảm nhí vô nghĩa, sau đó giới thiệu ban giám khảo xung quanh và giám khảo chính.

Sau khi hoàn thành nghi thức đầu, Lý Đại Thành bước lên đài, dửng dưng nhìn Bùi Nguyên Minh và những người khác, nhẹ nói: ” Mọi người đều biết, đi lại Giang Hồ ngoại trừ thực lực.”

“Điều quan trọng nhất là phải hiểu một số tam giáo cửu lưu, bàng môn tà đạo thuật giết người.”

“Mục đích không phải để các ngươi giết người, mà là để các ngươi có năng lực bảo vệ bản thân, khi gặp phải chuyện ly kỳ cổ quái, có được sức tự vệ!”

“Cho nên, đánh giá lần này, khác biệt những lần trước!”

“Ta có một người ở đây. Sau khi ta phán đoán, người đó đã gặp phải một số tà pháp của tam giáo.”

“Vì vậy, người đó đang ở trong tình trạng rất khó khăn vào lúc này.”

“Ai có thể giải quyết được, đưa người đó thoát khỏi tình trạng hiện tại.”

“Thì có thể nhận được sự chấp thuận của ta, trở thành người đứng đầu trong cuộc thi cấp tỉnh này!”

“Ngoài việc có thể nhận được tình bằng hữu của ta, và hàng triệu tiền thưởng, còn có tư cách tham gia chung cực thi đấu-Giải đấu tối thượng Long Môn Đại Hội!”

Sau khi nói xong, liền thấy Lý Đại Thành vẫy vẫy tay, ngay sau đó, hai người đệ tử Long Môn, thận trọng đẩy một cái xe lăn đi ra ngoài.
 
Chương 3496


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trên chiếc xe lăn, có một cô gái bị trói bằng dây đai an toàn.

Cô ta mặc áo bệnh viện, toàn thân run rẩy, ánh mắt sợ hãi nhưng trên mặt lại vô cảm, cơ hồ như là người thực vật.

Nếu không nhờ những tiếng hét thất thường trong cổ họng cô ta, nói không chừng, mọi người còn nghĩ lầm, nàng là một xác chết.

Dù cách xa nhau vài mét, nhưng lúc này các thí sinh đều hơi nhíu mày.

Mà Bùi Nguyên Minh hơi kinh ngạc, nói: “Lý Giai Âm?”

Mặc dù lúc này Lý Giai Âm không trang điểm, lại rất hốc hác, nhưng Bùi Nguyên Minh nhìn thoáng qua vẫn nhận ra cô.

Chỉ là Lý Giai Âm lúc này, đã không còn là cô gái kiêu ngạo trước kia nữa, mà ở trong trạng thái thường xuyên chết đi sống lại.

Hơn nữa, trên cánh tay của cô ấy, còn có rất nhiều lỗ kim, hiển nhiên nàng đã tiếp nhận, không ít danh y trị liệu.

Nhưng từ hoàn cảnh của cô ấy, nó là vô ích.

Ngay lúc Bùi Nguyên Minh hơi liếc mắt một cái, Lý Đại Thành bình tĩnh nói: “Ta nhận được bệnh nhân này từ bệnh viện.”

“Cô ấy bị thương bởi một khẩu súng, nhưng đó chỉ là một vết thương ngoài da.”

“Thương tổn thật sự đối với cô ta không phải da thịt, mà là do thủ đoạn giang hồ âm tà ác độc.”

“Hiện tại, ta không thể nói cho các ngươi biết, đây là Âm Dương thuật của quốc đảo, hay là Nam Dương hàng đầu, hay là Miêu Cương cổ thuật …”

“Nhưng là, ta chỉ có thể nói cho các ngươi biết, những thứ này dạo giang hồ không nhiều, mà là rất nhiều!”

“Vì các ngươi là Tinh Anh trong số các cao thủ trẻ tuổi của Vũ Thành chúng ta, các ngươi là những người xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ của Vũ Thành. Ta nghĩ các ngươi phải giải quyết được loại chuyện vặt vãnh này. Vấn đề này không lớn, đúng không?”

“Mọi người đều có cơ hội tiến lên. Mỗi người có năm phút.”

“Đưa ra các biện pháp của các ngươi, sử dụng các thủ đoạn của các ngươi, và để ta kiểm tra.”

“Ta có thể nói cho các ngươi biết, nếu không ai trong các ngươi có thể giải quyết chuyện này, vậy ta không ngại để cho hạn ngạch Vũ Thành của chúng ta bị xóa.”

“Bởi vì chuyện này, so với đi Long Môn đại hội, mất mặt xấu hổ gấp trăm lần.”

Khi giọng nói của Lý Đại Thành rơi xuống, toàn trường đều là nhìn nhau.

Đây là Long Môn Đại Hội, phải là nơi giao tranh, chém giết.

Làm thế nào mà cảnh này, có thể giống với việc chữa bệnh và cứu người?

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


 
 
Chương 3497


Nói cho cùng, giang hồ không chỉ là thế sự nhân tình, mà còn là nguy hiểm liên tục!

Nghĩ đến việc Bùi Nguyên Minh ở đây sẽ xấu hổ, sẽ không được trúng tuyển ở đây, Kim Phương Nhã trong lòng vạn phần vui vẻ.

“Được rồi, chúng ta bắt đầu!”

Lý Đại Thành thần sắc có vẻ lo lắng lui ra phía sau nửa bước, ra hiệu toàn trường yên tĩnh.

Ứng cử viên đầu tiên là một phụ nữ tóc ngắn, lúc này nhíu mày đi về phía trước, đi vòng quanh Lý Giai Âm.

Đi được một lúc, cô lại ngồi xuống, bắt mạch cho Lý Giai Âm.

Võ Học của Đại Hạ, luôn nhấn mạnh đến sự kết hợp giữa y học và võ thuật.

Và phụ nữ tóc ngắn này, rõ ràng có một số kỹ năng, cho nên giờ phút này bắt đầu tự tin bắt mạch.

Nhưng khi Lý Giai Âm bị cô ta chạm vào, cô ta dường như nhìn thấy một điều gì đó khủng khiếp, cơ thể cô ấy không ngừng run rẩy, ánh mắt vô cùng mù mịt, như thể cô ấy đã nhìn thấy một ác ma nào đó.

Nhưng là nàng lại không có cách nào động đậy.

Người phụ nữ tóc ngắn này, xuất thân trong một thế gia Võ Học khá nổi tiếng ở Vũ Thành.

Cô ta vốn là người kiêu ngạo, cảm thấy một chuyện nhỏ này, có thể dễ dàng giải quyết, bằng cách dựa vào kinh nghiệm giang hồ do cha mẹ truyền dạy, nhưng không ngờ sau hai phút, sắc mặt cô ta lại có chút thay đổi.

Bởi vì, cô ta thực sự không thể nhìn ra, chuyện gì đang đến với Lý Giai Âm.

Ngay sau đó, cô ta hít sâu một hơi, bắt đầu vận công, để cho mình tập trung ý chí i.

Nhưng nó vẫn vô ích, và cô ta vẫn nhìn không ra bất kỳ triệu chứng nào.

Trên trán cô ta không ngừng đổ mồ hôi, cuối cùng đứng dậy định nói gì đó, nhưng lại thở dài quay đi.

Rõ ràng, cô còn không nhìn ra được, Lý Giai Âm đã xảy ra chuyện gì, huống chi là cứu người.

Người thứ hai là một nam tử dung mạo tuấn tú, trong tay cầm một hộp kim bạc, hiển nhiên cũng biết một chút Trung y.

Kim bạc trong tay của hắn vung lên, đáp xuống cánh tay của Lý Giai Âm, sau đó một cây ngân tuyến bay ra khỏi tay hắn, bắt đầu khảo sát cẩn thận.

Hồi lâu sau, hắn cũng thở dài một hơi, xoay người rời đi.

Ngay sau đó, từng thí sinh lần lượt lên đài.

Mọi người đều không phải bác sĩ, làm sao có thể gặp xem bệnh?

Vì vậy, mọi người đều sử dụng tất cả phương pháp Giang Hồ kỳ quái, thậm chí có người còn lấy ra một con cổ trùng để dò xét, nhưng họ vẫn không thể phát hiện ra Lý Giai Âm đã xảy ra chuyện gì.

Khi các thí sinh theo nhau bước xuống, gương mặt của Lý Đại Thành ngày càng trở nên xấu xí.

Bởi vì những ứng viên mà ông ta đặt nhiều hy vọng đều, từng người đều được sinh ra trong gia tộc Võ Học, nhưng không có cách nào đối phó với tình huống này.
 
Chương 3498


Chỉ có Bùi Nguyên Minh thần sắc kỳ dị.

Anh có thể thấy rõ, Lý Đại Thành chính là lấy việc công làm việc tư, ông ta muốn xem, có ai có thể cứu được con gái của mình hay không.

Nhưng Bùi Nguyên Minh không nói gì, mặc dù anh rất xấu hổ vì hành vi trơ trẽn của Lý Đại Thành, nhưng dù sao thì ông ta cũng là sốt ruột ái nữ.

Chẳng mấy chốc, Bùi Nguyên Minh là người duy nhất còn lại trên sân không ra tay.

Giờ phút này trong sân, lửa giận của Lý Đại Thành đã lên đến cực điểm.

Một mặt là vì sốt ruột ái nữ, mặt khác là do tính tình ông ta hay cáu gắt.

Ngay lúc Bùi Nguyên Minh muốn tiến lên, Lý Đại Thành đột nhiên cười lạnh một tiếng, mỉa mai mở miệng.

“Một đám người như vậy, đều là tuyển thủ Long môn đại hội cấp tỉnh, đều là Thiên Kiêu cấp thành phố!”

“Kết quả đây? Các ngươi người đều vô dụng, một cái rắm để dùng đều không có!”

“Ở trong mắt ta, các ngươi đều là rác rưởi!”

“Nếu thật sự để cho các ngươi đi lại trong giang hồ, chỉ sợ vài phút chết thế nào cũng không biết!”

“Vấn đề đơn giản như vậy không giải quyết được, các ngươi tại sao không đi chết đi!?”

Nghe được lời Lý Đại Thành nói, tất cả ứng viên vừa ra tay mặt mũi đều đen lại.

Thực sự bọn họ xuất sinh, lai lịch đều có chút bất phàm, hiện tại bị Lý Đại Thành trực tiếp mắng là rác rưởi, bọn họ đều muốn phản bác.

Nhưng nghĩ đến thân phận của Lý Đại Thành, bọn họ lại ngồi xuống.

Một mặt là do Lý Đại Thành có sức mạnh đáng sợ và thân phận khủng khiếp.

Mặt khác, bởi vì bọn họ thực sự không cứu được người, cũng không thể xử lý chuyện trước mắt.

Âu Dương Niên muốn nói gì đó, nhưng thấy Lý Đại Thành vẻ mặt tức giận như vậy, rốt cuộc không nói ra được lời nào.

Đúng lúc này, vô số ánh sáng trong sân rơi vào trên người Bùi Nguyên Minh, người duy nhất còn chưa thử qua.

Mọi người ánh mắt đều tràn ngập kỳ dị, không biết cuối cùng, người này có thể lật bàn hay không.

Chỉ có Kim Phương Nhã và vài người bạn thân nhất của cô, nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mỉa mai.

Ánh mắt kia tựa hồ đã sớm kết luận, Bùi Nguyên Minh nhất định vô năng bất lực.

Giữa sự chú ý của toàn trường, Bùi Nguyên Minh thờ ơ đứng lên.

Sau đó anh từ trong ngực tay lấy ra khăn tay, đi thẳng đến trước mặt Lý Giai Âm.

” Lăn xuống đi, ta cho ngươi lên đài khảo thí sao?”

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh bước ra ngoài, Lý Đại Thành vốn đã tức giận liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, sau đó hừ lạnh một tiếng.

Bùi Nguyên Minh nhìn lại Lý Đại Thành, nhẹ giọng nói: ” Ta mặc dù thấy chuyện ngươi trơ trẽn lấy việc công làm việc tư.”

” Nhưng nhìn sự vô tội của cô gái này, ta sẽ giúp ngươi cứu cô ấy.”
 
Chương 3499


“Cứu cô ấy !?”

Lý Đại Thành trên dưới dò xét nhìn Bùi Nguyên Minh, giọng nói của hắn vô hình có tiến bộ.

” Đầu óc ngươi bị nước vào sao?”

“Ngươi cho rằng mình đủ tư cách cứu người?”

“Mặc dù những người vừa rồi ra tay trước ngươi, đều là rác rưởi phế vật, nhưng theo thông tin thì mọi người đều sinh ra trong gia đình Võ Học hoặc có sư phụ giỏi.”

” Những người này có thể xưng gia học uyên thâm, cho nên ta mới cho bọn hắn cơ hội thử nhìn một chút.”

” Mà ngươi đây? Ngươi hãy nhìn lý lịch của mình? Một tên ở rể, ngươi cảm thấy, mình có tư cách xuất thủ cứu người sao?”

“Cút đi cho ta, nơi này không phải là nơi để ngươi giả vờ giả vịt!”

Trước sự tức giận của Lý Đại Thành, Bùi Nguyên Minh tỏ vẻ thờ ơ, lúc này mới lạnh lùng nói: “Sự tình của cô ấy, ta muốn giải quyết, không phải là quyết định của ngươi.”

“Hơn nữa, ta cứu người cũng không phải xem ở mặt mũi của ngươi, mà ta không muốn một cô gái, phải chịu đau đớn của âm khí phệ thể.”

“Nếu điều này tiếp tục để như vậy, cô ấy có thể thực sự trở thành một người thực vật.”

“Âm khí phệ thể!?” Lý Đại Thành sửng sốt một chút, một lát sau quát chói tai một tiếng, “Ăn nói linh tinh, ngươi phán đoán sai lầm về chuyện xảy ra với nàng, sao dám nói có thể cứu người?

“Ngươi cho rằng ta là người bình thường. Ta sẽ bị loại giang hồ vớ vẩn của ngươi lừa dối sao?”

” Cút sang một bên cho ta, nơi này không phải là nơi, để loại giang hồ phiến tử như ngươi cơ hội biểu hiện.”

Bùi Nguyên Minh nhìn Lý Đại Thành vẻ mặt lãnh đạm, một lát sau mới gật đầu nói: “Được thôi, nếu không muốn ta cứu người, ta sẽ không cứu người.”

” Có điều, thi đấu cấp tỉnh, ta vẫn còn muốn kiểm tra, ngươi một lần nữa ra đề mục đi.”

Lý Đại Thành hừ lạnh một tiếng, nói: ” Một lần nữa ra đề mục?”

“Không cần!”

“Dù sao đám người các ngươi đều là rác rưởi phế vật, nhất định không có cách nào đi qua.”

“Bây giờ ta thông báo, kỳ thi cấp tỉnh này, tất cả mọi người đều bị loại!”

” Xéo ngay cho ta! Toàn bộ xéo đi!”

” Có bao xa, lăn bao xa!”

Sự bất cần không thèm nói đạo lý của Lý Đại Thành khiến ánh mắt Bùi Nguyên Minh hơi lạnh đi.

Mà bốn phía cũng truyền tới không ít thanh âm.

Tuy rằng mọi người không thể nghe được cụ thể đối thoại giữa Bùi Nguyên Minh và Lý Đại Thành, nhưng cuối cùng Lý Đại Thành cho rằng mọi người sẽ bị truất quyền thăng cấp, ai cũng nghe được.

Lần này Phó Âu Dương Niên chịu không nổi nữa, tiến lên một bước, trầm giọng nói: “Lý hội trưởng, hủy bỏ tư cách thăng cấp của Bùi Nguyên Minh mà không cần thi kiểu này, chỉ sợ không tốt lắm đâu?”

“Và tôi nghĩ cậu ta tràn đầy tự tin, nên khá đáng tin cậy.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom