Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3200


Chương 3200: Vẻ mặt Hùng Hạo Nam vô cùng kinh ngạc.

 

Nhưng mà ông ta là cũng người ngoan độc, giờ phút này.

 

ông ta lôi từ dưới ghế ngồi ra một khẩu súng tính xảo, sau đó lấy chân đạp văng cửa xe, dẫn theo vệ sĩ và thư ký đi vào.

 

trang viên.

 

Lúc này, cửa lớn của trang viên đã nứt ra một cái khe, bên trong có mùi ồng máu tươi xộc lên.

 

Cái này khiến cho ông ta nhíu mày, sau đó sắc mặt thay.

 

đối, cảnh giác: “Có vấn đề!”

 

‘ất cả mọi người hãy tháo chốt an toàn của súng r: “Đit Trong khi nói chuyện, ông ta dẫn doàn người đạp cửa lớn của trang viên, sau đó bắt gặp được không ít vũ khí rơi vãi lung tung dưới đất, còn có cả máu.

 

Mà cánh cửa lớn dẫn vào phòng khách của tòa nhà chính đang đóng chặt, khiến cho người ta không nhìn được rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì Trong nháy mắt, tinh thần Hùng Hạo Nam trở nên căng thẳng, ông ta có một dự cảm không lành.

 

Lúc này ông ta đồn sức lui về thế phòng thủ, để một đám thuộc hạ giương sung nhắm vào chính phòng chính, sau đó thét lên: “Ai đang giả thần giả quỷ? Cút ngay ra đây cho tao!”

 

”Chủ nhà họ Hùng, sao ông về muộn thế…”

 

Đúng lúc này, một giọng nói bình tính vang lên.

 

Hùng Hạo Nam nghe thấy âm thanh này, theo bản năng thở phào ra một hơi: “Cậu thập tam nhà họ Long à, sao anh lại xuất hiện ở trang viên của chúng t “Là đám tay chân của tôi không cẩn thận động vào anh rồi sao?”

 

“Anh nói cho tôi biết đó là đứa nào, tôi sẽ đào tổ tông mười tám đời nhà tên đó lên, nghiền xương thành tro cho.

 

anh!”

 

Trong lúc Hùng Hạo Nam còn đang nói chuyện, ba bóng người đi ra từ trong sảnh.

 

Người đi phía trước mặc tây trang màu trắng là cậu thập.

 

tam nhà họ Long = Long Thương Húc, anh ta giống như: không quen ngửi mùi máu tươi, giờ phút này khế nhíu mày.

 

Mà đi hai bên theo sau anh ta là một ông già và một người phụ nữ mặc sườn xám, đeo một cặp kính gọng vàng rất gợi cảm.

 

Đó chính là nhà họ Mã ở Vũ Thành, Mã Yến Thủy.

 

Lúc này, ánh mắt lãnh đạm của Mã Yến Thủy đang quan sat Hùng Hạo Nam, sau đó lạnh lùng nói: “Hùng Hạo Nam, cậu thập tam nhà họ Long có ý tốt nói cho ông biết, ai là kẻ thù giết con ông.”

 

“Ông không đi báo thù còn chưa có tính tới đâu đấy!”

 

“Thế mà còn muốn cậu Long giúp ông báo thù nữa hay.

 

sao?”

 

“Ông cho rằng ông là ai? Ông có tư cách gì để cậu chủ Long phải ra tay?”

 

“Có phải là ông quá đề cao bản thân mình rồi không?”

 

Khóe mắt Hùng Hạo Nam khẽ giật một cái, sau đó ông ta buông súng của thuộc hạ ra, quỳ vang một tiếng “Bộp’ xuống đất, khóc lóc kể lể: “Cậu chủ Long à, không phải tôi không ra tay báo thù!”

 

“Thật sự là do thắng nhãi ranh khốn khốn kiếp họ Bùi đó rất khó đối phói”

 

“Tôi căn bản cũng không phải đối thủ của thẳng đó!

 

”Cầu xin anhl”

 

“Anh nhất định phải nghĩ cách báo thù cho nhà họ Hùng chúng tôi!”

 

“Nhà họ Hùng chúng tôi là một con chó do anh nuôi!”

 

“Bởi cái gọi là đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ!”

 

“Không cho nhà họ Hùng chúng tôi mặt mũi!”

 

“Chính là không nể mặt anh!”

 

“Cho nên, anh nhất định phải thay nhà họ Hùng chúng tôi lấy lại công bằng!”

 

Ánh mắt Long Thương Húc hờ hững nhìn Hùng Hạo Nam, rong con ngươi mang theo vài phần lạnh lẽo, một lát sau anh ta mới thản nhiên đáp lại: “Nếu nói như vậy, Yến Thủy, cô nghĩ cách đi, lấy lại công bằng cho nhà họ Hùng đi!

 

Mã Yến Thủy nở nụ cười xinh đẹp, nói: “Cậu chủ Long, tôi đã nghĩ ra cách rồi!”

 

“Trước tiên mời cậu rời đi, để tôi đến xử “

 

Long Thương Húc khẽ vuốt cảm, quay người rời khỏi nhà lớn của nhà họ Hùng.

 

Mà lúc này đây Mã Yến Thủy lại ngồi xổm ở trước mặt Hùng Hạo Nam, lộ ra đường nét trước ngực, nhẹ nhàng cười một tiếng rồi mở lời: “Bác trai, chuyện báo thù này, không thể chậm trễ một giây nào cả, cho nên tôi muốn nhờ ông giúp tôi một vấn đề nhỏ, giúp cho tôi một chút sức lực, cho tôi mượn một thứ!”

 

Hùng Hạo Nam nhe răng cười một tiếng, trả lời: “Cô Mã.

 

cứ nói đi, chỉ cần có thể báo thù, cái gì tôi cũng có thể cho cô mượn!”

 

“Vậy thì cho tôi mượn đầu ông dùng một lát!”

 

Mã Yến Thủy khẽ cười một tiếng, trong nháy mắt Hùng Hạo Nam còn chưa kịp phản ứng, một con dao ngắn đẹp đế trượt ra từ tay áo, đam thẳng vào cổ họng Hùng Hạo Nam.

 

*Päng pằng pằng”

 

Tiếng súng đạn xung quanh vang lên, vệ sĩ nhà họ Hùng ngã rạp xuống đất.

 

Đứng giữa nơi mãu chảy lênh láng khắp nơi, Mã Yến Thủy.

 

bấm một dãy số: “Đồn cảnh sát Vũ Thành phải không? Tôi muốn báo án…
 
Chương 3201


Chương 3201:

Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Bùi Nguyên Minh bị tiếng chuông điện thoại réo dồn dập làm cho tỉnh giấc Khi anh vừa bắt máy, phía đường dây bên kia vang lên âm thanh nghiêm trọng của Tân Ý Hàm: “Cậu Minh, lại xảy ra chuyện lớn rồi, tối hôm qua nhà họ Hùng bị diệt cả nhà…”

Thời điểm Bùi Nguyên Minh xuất hiện ở hiện trường, toàn bộ trang viên nhà họ Hùng đã có không ít người.

Ngoại trừ họ hàng bên ngoài của nhà họ Hùng, còn có không ít cảnh sát đến điều tra, đệ tử của Chấp Pháp Đường Long Môn.

Chuyện lớn giết cả nhà như vậy ở Vũ Thành, chắc chắn kinh động tuyệt đối chấn kinh trên dưới Nghe nói trong giới thương lưu có không ít người nổi trận lôi đình, ai nấy cũng treo giải mấy ngàn vạn để truy nã, chỉ cần có thể tìm ra thủ phạm, lập tức giết không tha.

Phía sau đám người, vị trí của Tân Ý Hàm xa nhất, tít mãi phía ngoài. Mặc dù thời gian chưa lâu, nhưng cô đã bắt đầu du nhập vào giới thượng lưu võ thuật.

Giây phút này, cô cố ý đứng phía ngoài cùng, không có nói chuyện giao lưu cùng những người khác, rõ ràng là đang chờ Bùi Nguyên Minh đến.

Khi thấy Bùi Nguyên Minh đã xuất hiện rồi, Tân Ý Hàm ngay lập tức đi tới, nói: “Cậu Bùi, thật ngại quá, mới sáng sớm mà đã làm phiền anh rồi”

Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, nói thẳng: “Rốt cuộc có chuyện gì vậy?”

Mặc dù anh không có hảo cảm với Hùng Hạo Nam, đôi bên còn xảy ra xung đột dữ dội trước đồn cảnh sát ở Vũ Thành.

Cơ mà vừa mới xảy ra xung đột thôi, ngay đêm hôm ấy, cả nhà Hùng Hạo Nam đều bị xóa sổ.

Đối với chuyện này, bất luận thế nào Bùi Nguyên Minh cũng muốn đến hỏi thăm một chút.

Dù sao chuyện này cũng quá mức trùng hợp, cái mùi âm mưu cũng nồng nặc không nhẹ đấy.

Cũng may, hiện tại Chấp Pháp Đường Long Môn đã về tới trong tay, nếu không, 80% phải xử lí chuyện này vô cùng lúng túng.

“Hôm qua sau khi xung đột với chúng ta, nhóm người Hùng Hạo Nam ngạy lập tức trở về trang viên nhà họ Hùng”

Tất nhiên, Tân Ý Hàm đã hiểu cơ bản một chút về tình huống đang xảy ra, cô nhanh chóng bắt tay vào làm báo cáo.

“Nhưng mà, kể từ lúc ấy thì không còn ai biết hành tung của ông ta nữ: “Bởi vì tất cả thiết bị giám sát ở trang viên nhà họ Hùng đã bị người ta phá hủy mất rồi”

“Chỉ có thể phân tích từ tử thi của Hùng Hạo Nam thôi, người giết ông ta, ắt hẳn là dùng một con dao găm, mà một nhát chí mạng nhé, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không cho ông ta nắm lấy”

“Còn những người hộ vệ bên cạnh ông ta, toàn bộ đều chết dưới cây súng bản tỉa, mà dường như cùng chết chung một lúc!”

“Đơn giản mà nói, hẳn là một bên có kẻ một dao đâm chết Hùng Hạo Nam, đồng thời một bên có một đám bản tỉa bên ngoài giải quyết những người bảo vệ ki: “Đây không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm được”

“Nhất định phải là người có năng lực, mới có thể gây ra chuyện này.”

Nói đến đây, chân mày Tần Ý Hàm cau lại, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng, nói: “Cậu Bùi, chuyện này nếu xử lí không tốt, nhất định oan ức sẽ chụp lên đầu chúng ta”

“Bởi cái mùi âm mưu quá rõ ràng rồi”

„ đúng rồi, tôi còn cho người đi rửa lại ảnh chụp hiện trường rồi, có ảnh vết thương trí mạng của Hùng Hạo Nam”

“Lúc nãy không lâu, thi thể của ông ta đã bị xe chở đi mất rồi, tôi không có cách nào ngăn cản được.”

Lúc đang nói chuyện, Tân Ý Hàm lất ra mười mấy tấm ảnh chụp, đưa cho Bùi Nguyên Minh xem.

Bùi Nguyên Minh cầm ảnh chụp nhìn một hồi lâu bình thản nói: “Đúng là một chiêu trí mạnh, hơn nữa lúc ấy tư thế của Hùng Hạo Nam hẳn là quỳ đấy”

“Đối phương cùng lúc dùng một dao đâm vào cổ họng ông ta, còn nhấn đầu ông ta xuống, chiêu này đảm bảo không để máu phun ra”

“Nhưng mà, điều duy nhất khiến tôi tò mò đó là, loại nhân vật tâm cỡ Hùng Hạo Nam, luôn kiêu căng khó thuần, sao có thể tùy tiện quỳ gối trước mặt người khác cơ chứ?”

“Mà một chút dấu hiệu phản kháng ông ta cũng không có, đủ để chứng minh, người ra tay với ông ta mười phần là kẻ ông ta tin tưởng, toàn bộ quá trình này, ông ta không phản ứng kịp…”
 
Chương 3202


Chương 3202:

Trong toàn bộ cái Vũ Thành này, mấy ai có thể làm được điều ấy?”

“Quả thật không nhiều”

Tân Ý Hàm tiếp lời.

“Đặc phái viên, mấy nhân vật lớn ở Long Môn, người nhà họ Long…”

“Trừ những người đó ra, không còn ai khác vào đây nữa”

Bùi Nguyên Minh nghe vậy, thản nhiên nói: “Những nhân vật lớn ở chốn Long Môn này, tính cả tôi à?”

Tân Ý Hàm cười khổ một tiếng nói: “Cậu Bùi, anh cảm thấy thế nào?”

“Thế mới nói, kể một ngàn nói một vạn, tất cả chứng cứ tại hiện trường, đều hướng về phía tôi sao?”

Bùi Nguyên Minh cười cười.

“Chỉ có điều, ngoại trừ những chứng cứ nói bóng nói gió này, không có chứng minh nào có thể xác thực được chuyện này là do tôi làm đúng chứ?”

Tân Ý Hàm nheo mắt nói: “Cậu Bùi, phiền phức nó nằm ở điểm này đấy”

“Mặc dù không có chứng cứ xác thực có thể chứng minh chuyện này là do chúng ta làm, nhưng mà cũng không có.

chứng cứ để chứng minh chuyện này không phải chúng ta gây nên.”

“Vì vậy, hôm nay chỉ cần sơ xẩy một chút thôi, cái oan ức này, chúng ta lãnh đủ”

Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt, nhìn về phía nhà họ Long, một lát sau thở dài một hơi, nói: “Thủ đoạn không tồi nhị, vì để giết tôi, mà ngay cả chó mình nuôi cũng có thể nhẫn tâm đạp chết…”

Tân Ý Hàm thuận theo ánh mắt của Bùi Nguyên Minh nhìn sang, ngay sau đó toàn thân khế run một chút, nói: “Cậu Bùi, ý anh là, Long Thương Húc..”

“Tên họ Bùi kia! Cậu vậy mà còn dám vác mặt tới hiện trường à!?”

Trước khi Bùi Nguyên Minh bản luận xong với Tân Ý Hàm, không biết ai đã phát giác ra Bùi Nguyên Minh tới, lúc này liền được một đám người đi ra từ trong gia trang của nhà họ.

Hùng Dẫn đầu đám người ấy, là người đứng đầu gia tộc nhà Long, Long Sơn Đoàn.

Mặc dù trên khuôn mặt ông ta còn có thể nhìn thấy hai vết dấu tay mờ mờ, nhưng bởi bên cạnh lại mang theo không ít cao thủ, điều này khiến cho lão già họ Long thua kém hơn Bùi Nguyên Minh này, ngay bây giờ đây cảm nhận được sâu sắc cái cảm giác hất hàm sai khiến người khác.

Ông ta nhanh chân đi đến trước mặt Bùi Nguyên Minh, hung ác nói: “Bùi Nguyên Minh, phong cách hàng sự của cậu quá đỗi độc ác rồi đấy!”

“Cậu chẳng những giết Long Sa Vực, Hùng Nguyên Hóa, bây giờ, chỉ vì Hùng Hạo Nam có xích mích với cậu, mà cậu cứ thế diệt sạch cả nhà họ Hùng luôn sao!”

Cậu là hung thủ giết người!”

“Cậu đáng chết vô cùng!”

Nói đến đây, Long Sơn Đoàn chỉ vào Bùi Nguyên Minh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lên! Tất cả mọi người cùng tiển lên! Bắt sống tên hung thủ này cho lão!”

Đám người phía sau lưng Long Sơn Đoàn nghe v; thế hung hăng tiến lên, muốn bắt Bùi Nguyên Minh và Hàm lại Mặt mũi Tân Ý Hàm tối sầm lại, lập tức vung tay lên, liền gặp được mười mấy người đệ tử của Chấp Pháp Đường Long Môn đi ra, ngăn cản lại đám người kia.

“Làm càn!”

“Long Sơn Đoàn, ông tốt nhất nên giữ cái miệng sạch sẽ một chút”

“Cậu Bùi là đường chủ của Chấp Pháp Đường Long Môn, quyền cao chức trọng!”

“Sự tình vẫn chưa giải quyết rõ ràng, chưa có chứng cứ xác thực, các người không có tư cách nói ngài ấy là hung thủ!”

“Nếu như tùy ý bôi bác, đổ tội lung tung như vậy, đừng trách tôi động thủ vô tình.”

Khi đang nói chuyện, cô lại nhìn chãm chäm Long Sơn Đoàn, lạnh lùng nói: “Ông Long, nếu như ông không có bất kỳ chứng cứ nào”

“Vậy thì chuyện hôm nay, ông nhất định phải xin lỗi!”

“Nếu không thì việc này không xong đâu!”

Giờ phút này, Tân Ý Hàm vô cùng mạnh mẽ tiến lên phía trước, một bước xông lên đạp người đàn ông vừa mới dẫn đầu lúc nãy ngã ra mặt đất.

Tình huống này khiến cho bọn người Long Sơn Đoàn vô cùng tức giận.

Bọn họ không nghĩ tới, cái dạng một mẫu ba phần đất như Tân Ý Hàm, thế mà dám can đảm phách lối, bá đạo đến cái mức độ này.

“Chứng cứ?”

Nhìn cảnh này, sắc mặt của Long Sơn Đoàn càng khó coi, hung hãng nhìn Bùi Nguyên Minh, cười lạnh nói: “Chuyện đã đến mức này rồi, còn cần chứng cứ nữa sao?”
 
Chương 3203


Chương 3203:

“Tất cả mọi người ai cũng biết, cậu và Hùng Hạo Nam như nước với lửa! Ngày hôm qua ở trước đồn cảnh sát Vũ Thành, cậu còn uy hiếp ông ta! Lúc ấy có rất nhiều người ở đây tận mắt chứng kiến, không có một trăm thì cũng có tám mươi! Cậu cảm thấy phong cách hành sự của Hùng Hạo.

Nam quá tàn nhẫn, cho nên muốn tiên hạ thủ vi cường, ra tay trước ông ta! Vì thế tối qua chính cậu, Bùi Nguyên Minh, đã lên vào gia trang nhà họ Hùng giết người! Hơn nữa, vì để cho Hùng Hạo Nam phải bẽ mặt, cậu còn cưỡng ép ông ta quỳ xuống trước mặt mình, sau đó mới ra tay giết chết ông ta!

Hành vi đó của cậu không chỉ muốn hủy hoại thể xác mà cả tỉnh thần của ông tai” Giờ phút này, trên mặt Long Sơn Đoàn lộ ra dáng vẻ đanh thép, lập luận sắc bén.

*Nhìn từ góc độ này, không nghỉ ngờ gì nữa, Bùi Nguyên Minh chính là hung thủ! Mặc dù chưa có bằng chứng xác thật để chứng minh, nhưng lòng mọi người đều sáng tỏ như gương, cậu không thể tiếp tục chống chế nữa đâu! Hôm nay nếu luật phát không thể xét xử cậu, vậy để Long Sơn Đoàn tôi đây đại diện cho nhà họ Long xét xử cậu!” Lúc nói những lời này, dáng vẻ của Long Sơn Đoàn trông cực kỳ hiên ngang lẫm liệt, hệt như thể ông ta đang hóa thân thành quan tòa vậy.

Toàn thể mọi người đang có mặt nghe ông ta nói thế thì đồng loạt ồ lên, ai cũng nhìn Bùi Nguyên Minh bằng ánh mắt kinh ngạc. Còn bạn bè và người trong gia đình nhà họ Hùng thì lại bày ra vẻ mặt tức giận, không ít người tu luyện võ học nghiến răng nghiến lợi, hận không thể trực tiếp xông lên giết chết Bùi Nguyên Minh, ăn sống nuốt tươi anh.

Thế nhưng vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lại vô cùng bình tính, thậm chí có hơi hờ hững. Anh chắp tay sau lưng, bước về trước, đôi mắt nhìn chăm chăm vào Long Sơn Đoàn, anh ung dung mở miệng: “Ông già kia, cơm có thể ăn bậy, nhưng lời thì không thể nói lung tung đâu. Nếu ông đã không có bằng chứng chứng minh tôi giết người, vậy tôi cũng có thể đổ ngược bát nước bẩn này lên đầu ông đấy. Bởi vì trước kia ông từng bị tôi tát mấy bạt tai, đâm ra ghi hận trong lòng. Sau khi biết giữa tôi và Hùng Hạo Nam có xung đột, ông lập tức sai thiên quân vạn mã giết chết Hùng Hạo Nam, mục đích là vì muốn giá họa cho tôi!” Biểu cảm trên mặt Bùi Nguyên Minh cực kỳ lạnh lùng, tỏ vẻ anh tuyệt đối không khoan nhượng!

“Hơn nữa ông còn lợi dụng thân phận cậu Long Thương Húc để ép buộc ông ta, khiến ông ta không dám phản kháng, chỉ có thể quỳ xuống nhận lấy cái chết! Long Sơn Đoàn, ông mới đùng là kẻ tội đáng muôn chết!”

Nghe thấy lý lẽ phản bác của Bùi Nguyên Minh, Long Sơn Đoàn tức đến độ run rẩy cả người: “Bùi Nguyên Minh, cậu đừng có mà ăn nói bát nháo!”

“Tôi có chứng cớ!” Đúng lúc này, từ trong đám thanh tra đang đứng đó, vang lên một giọng nói tuy lạnh lùng lại vô cùng kiêu ngạo.

“Vừa nãy tôi đã lấy được băng ghi hình từ camera quan sát ở trên đường, hình ảnh bên trong cuộn băng cho thấy, tối qua anh có đến trang viên nhà họ Hùng, nửa tiếng sau lại vội vàng rời khỏi đó. Nói một cách dễ hiểu, anh không chỉ có động cơ gây án, mà cả băng chứng ngoại phạm cũng không có. Vì vậy, anh phải cho chúng tôi một lời giải thích hợp lý về chuyện này. Nếu không, luật pháp sẽ cho chúng tôi câu trả lời thỏa đáng!”

Giọng điệu lạnh lùng khiến Bùi Nguyên Minh ngoáảnh đầu nhìn lại theo bản năng. Ánh mắt anh bất gặp một người đàn ông cao gần một mét tám, thoạt nhìn khoảng chừng ba mươi tuổi đang bước ra từ bên trong nhóm thanh tra.

Lúc này, Tân Ý Hàm cũng híp mắt nhìn về phía người đàn ông kia, sau đó, sảc mặt cô ta hơi thay đổi, cô ta nói: “Long Phi Phàm, con rể của Hùng Hạo Nam, một trong những thành viên nòng cốt của nhà họ Long, cũng là một vị mãnh tướng trong số đàn em của Long Thương Húc, chẳng những lòng dạ nhan hiểm, thủ đoạn độc ác, mà chiến công cũng rất hiển hác Lời của Tân Ý Hàm đã phơi bày toàn bộ thân phận của Long Phi Phàm, chuyện này khiến Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày.

Không thể tin được đến con rể của Hùng Hạo Nam cũng đã lên sân khấu rồi.

Vẽ phần những người khác tại hiện trường, sau khi nghe thấy lời Long Phi Phàm nói thì lại ð lên một lần nữa.

Tất cả mọi người lại nhìn về phía Bùi Nguyên Minh bằng ánh mắt khiếp sợ. Hiển nhiên không một ai ngờ tới, một người thoạt nhìn văn nhã, yếu ớt như công tử bột như vậy lại thật sự có gan ra tay giết người ở cái đất Vũ Thành này?

Điều này chứng tỏ anh là người vô cùng kiêu ngạo, không hề để các ông lớn ở Vũ Thành vào mảt!
 
Chương 3204


Chương 3204:

Lúc này, Long Sơn Đoàn vui mừng như thể đã tìm được bạn tâm đầu ý hợp, ông ta híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, bật cười ha hả: “Tên họ Bùi kia, nghe rõ chưa hả? Cháu trai ngoan của tôi có bãng chứng chứng minh cậu không có bảng chứng ngoại phạm, hơn nữa lúc đó cậu còn xuất hiện tại hiện trường! Trừ những cái đó ra, cậu còn có động cơ giết người!

Tên họ Bùi kia, cậu còn gì để nói nữa không?”

Bùi Nguyên Minh khế cười nhìn Long Sơn Đoàn, chẳng thèm ử hử gì. Sau đó anh liếc mắt về phía Long Phi Phàm, thong thả hỏi: “Anh thật sự đã xem cuộn băng ghi hình những người ra vào nơi này?”

“Tất nhiên!” Long Phi Phàm híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh. Tuy trước khi tới đây anh ta đã cẩn thận đọc kỹ tư liệu về Bùi Nguyên Minh, biết được đây là một kẻ địch không dễ đối phó. Nhưng khi chân chính nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, anh ta vẫn cực kỳ khiếp sợ về sự bình tĩnh và trẻ tuổi của anh Không thể tưởng tượng nổi anh đã làm thế nào mà có thể dễ dàng bình ốn Chung Bắc Kiếm như trở bàn tay, cường thế tiến chức.

Đồng thời, thân phận thế tử Minh của Bùi Nguyên Minh, cái thân phận cùng đẳng cấp với đường chủ Diệp khiến trong lòng Long Phi Phàm càng thêm ghen ty vạn lần.

Một tên nhãi còn trẻ hơn mình, dựa vào đâu mà được ngồi lên vị trí cao như thế? Tuy rãng nhờ đối phương mà cả nhà bố vợ anh ta bị giết, để anh ta có thể đường hoàng kế thừa tất cả tài sản của nhà họ Hùng, nhưng Long Phi Phàm vẫn cảm thấy, chính bản thân anh ta có thế danh chính ngôn thuận giết chết Bùi Nguyên Minh. Xem như là cho vợ mình một cái công đạo, mặt khác cũng là cho thế nhân một lời giải thích Quan trọng nhất, giết chết được Bùi Nguyên Minh đồng nghĩa với việc sẽ khiến cậu Long Thương Húc hài lòng.

Vừa nghĩ thế, Long Phi Phàm lại quäc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Camera quan sát là tôi cùng với thanh tra sở cảnh sát đi dọc hết con đường để lấy về! Trong đó đã quay lại rõ ràng cảnh anh tiến vào cũng như lúc anh rời khỏi trang viên nhà họ Hùng”

Miệng Long Phi Phàm nhả ra từng chữ một, mắt thì nhìn chăm chú về phía Bùi Nguyên Minh: “Bây giờ, chứng cớ đã vô cùng xác thực! Tôi không quan tâm lai lịch của anh ra sao, cũng chẳng để ý rốt cuộc thân phận của anh là gì, nhưng anh đã giết cả nhà bố vợ tôi, tôi nhất định phải khiến anh trả một cái giá thật đắt! Tôi sẽ đế luật phát trừng phạt anh! Còn nếu luật phát không thể, vậy chính tay tôi sẽ tiễn anh lên đường!”

Nhìn bộ dạng lắm liệt, hết lòng vì nghĩa lớn của Long Phi Phàm, Long Sơn Đoàn vừa bị Bùi Nguyên Minh làm cho bẽ mặt lập tức nhảy ra ủng hộ: “Cháu trai nói không sai Trên thế giới này có luật pháp, có công đạo! Không cần biết cậu là ai, không cần quan tâm thân phận của cậu là gì, nhưng đã giết người thì phải đền mạng, nợ máu thì trả bắng máu! Cậu đã giết chết cả nhà nhà họ Hùng, vậy phải chịu trách nhiệm với chuyện đó! Luật pháp có thể bỏ qua cho cậu, nhưng chúng tôi sẽ không bỏ qua!”

Thấy Long Phi Phàm hẹn thề son sắt, vẻ mặt như thể tin tưởng mười phần, trong lòng Tân Ý Hàm cũng có chút kinh ngạc. Chẳng lẽ cậu Minh thật sự là người ra tay giết chết cả nhà nhà họ Hùng?

Nếu anh vì nghĩ cho sự an toàn của gia đình vợ, vậy quả thật có khả năng này. Chẳng qua nhìn biểu cảm lãnh đạm trên mặt Bùi Nguyên Minh, Tân Ý Hàm vội vàng phủi bay suy nghĩ đó.

Tuy Bùi Nguyên Minh có thân thủ trác tuyệt, nhưng từ trước đến nay anh không phải là người thích giết chóc. Hơn nữa, thân phận của Hùng Hạo Nam chưa đủ tư cách khiến Bùi Nguyên Minh phải đích thân ra tay. Nói cách khác, Hùng Hạo Nam không xứng để Bùi Nguyên Minh phải làm trò hề này.

Với năng lực và địa vị hiện tại của Bùi Nguyên Minh, nếu anh thật sự muốn giết người, vậy ngày hôm qua, ở trước cửa đồn cảnh sát, anh đã trực tiếp đánh chết Hùng Hạo Nam trước mặt mọi người rồi, còn có thể lấy cớ là vì tự về nữa, cần gì phải phiền phúc như vây?

Lén lút đi ám sát, còn giết cả gia đình nhà người ta, đây vốn không phải là phong cách của Bùi Nguyên Minh.
 
Chương 3205


Chương 3205:

Nghĩ đến đây, Tân Ý Hàm khế trầm lại nói: Phàm, đừng ở đây ngậm máu phun người!”

“Nếu như anh thật sự có camera thì lấy bằng chứng ra đây xeml”

“Hừ, bây giờ lấy ra, bị các người cố ý phá hỏng thì làm sao?”

Long Phi Phàm híp mắt nhìn Tân Ý Hàm phía trước, anh 1a đối với vị đệ tử đứng đầu này của Sở Văn Trung vô cùng hiểu rõ.

Vì vậy lúc này, anh ta nhìn Tân Ý Hàm vì luyện võ mà luyện ra được thân hình mảnh mai, ánh mắt của Long Phi Phàm cũng biến nên hung ác.

“Bảng chứng như núi! Đến đồn cảnh sát tự thú đi, hung thủ giết người tuyệt đối không có tư cách ngụy biện!”

Vừa nói, Long Phi Phàm còn khẽ híp mắt nói: “Tân Ý Hàm, cô và cái tên phất phơ Bùi Nguyên Minh không giống nhau, từ lúc bắt đầu cô chính là đồ đệ đứng đầu của Long Môn”

“Long Phi “Huống hồ, sư phụ của cô không phải cũng chết trong tay anh ta sao?”

“Ở tình huống này cô còn muốn ra mặt cho anh ta?”

“Cô không sợ bị trời đánh sao?”

“Anh đang dạy tôi làm việc sao?”

Tân Ý Hàm lạnh lùng, không cho Long Phi Phàm một chút thể diện nào cả.

“Anh có tư cách gì giáo huấn tôi?”

“Điểm quan trọng là nếu như tôi phát hiện anh cố ý bôi xấu cậu Bùi, hoặc camera anh cung cấp có vấn đềt’ “Vậy chuyện này không xong đâu!”

“Cho dù cậu Bùi của chúng tôi rộng lượng không so đo chuyện này, tôi tuyệt đổi sẽ khiến anh phải trả giát”

“Tôi biết anh là người nhà họ Long, tôi cũng biết thân phận hiển hách của anh”

“Nhưng mà nếu như để tôi vạch trần được, cho dù bên cạnh anh có nhiều người cũng không bảo vệ được cho anhl”

‘Vừa nói, Tân Ý Hàm tức giận bước đến, liền nhìn bàn chân vừa chạm vào đất, một viên gạch xanh liền biến thành bột phấn.

Một màn này khiến mí mắt của Long Phi Phàm giật giật, hơi thở có mấy phần khó khăn.

Tuy rằng bọn họ đều biết, Bùi Nguyên Minh để Tần Ý.

Hàm phụ trách xử lý sự vụ ở Vũ Thành, nói rõ cô ta là một người phụ nữ sắc sảo và tài giỏi Nhưng mà không ngờ ngoại trừ năng lực tài giỏi ra, thân thủ của Tân Ý Hàm còn đáng sợ như vậy.

Bùi Nguyên Minh hứng thú nhìn Tân Ý Hàm một cái Đây chính là sức mạnh của binh vương điên phong rồi Chỉ có thể nói tiến triển của Tân Ý Hàm quá nhanh rồi Bản thân chỉ cần chỉ thêm một hai điểm, nói không chừng với tốc độ nhanh nhất sẽ trở thành nữ chiến thần.

Đối với điểm này, Bùi Nguyên Minh vẫn là vô cùng chờ đợi nha.

Bên cạnh anh có nhiều chiến lực mạnh mẽ, cơ bản đều là xuất phát từ bộ binh.

Nhưng người của bộ binh có lúc dùng thì khó tránh khỏi nhìn trước nhìn sau, sợ tạo thành ảnh hướng bất lợi đổi với bộ binh.

Nếu như có mấy người giống như Tân Ý Hàm ở bên cạnh, đối với bản thân là chuyện tốt.

Nhưng mà lúc này không phải lúc nói chuyện này, vì vậy Bùi Nguyên Minh nhanh chóng áp đáo ý nghĩ trong lòng, đồng thời khuôn mặt lạnh nhạt liếc nhìn Long Phi Phàm một cái, lãnh đạm nói: “Không cần phí lời nữa, nếu như anh có.

chứng cứ, vậy thì tôi cùng anh đi cục cảnh sát”

“Để xem rốt cuộc là Bùi Nguyên Minh tôi giết người phóng hỏa”

“Hay là Long Phi Phàm anh vu khống!”

“Chúng ta cùng đi điều tra rõ ràng!”

“Tôi vẫn không tin, bây giờ có thể biến từ giả thành thật!”

Dứt lời, Bùi Nguyên Minh quay người đi ra khỏi trang viên nhà họ Hùng.

Mà Long Sơn Đoàn và Long Phi Phàm nhìn nhau một cái liền nhanh chóng dẫn người đi theo.

Sau một tiếng đồng hộ, phòng họp của cục cảnh sát Vũ Thành.

Vì để nhanh chóng phá án, cũng vì để cho Bùi Nguyên Minh nhận tội một cách rành mạch, người của cục cảnh sát không nhiều lời mà trực tiếp mở đoạn camera giám sát Lúc bắt đầu sắc mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, nhưng mà đợi sau khi video được phát ra, anh lại khế cau mày.
 
Chương 3206


Chương 3206:

 

Hình ảnh của video tuy có hơi mờ nhưng mà quả thật xuất hiện thân ảnh của Bùi Nguyên Minh. Tuy rằng chỉ có hai đoạn, cái đầu là hình ảnh đi vào trạng viên nhà họ Hùng, cái thứ hai là rời đi.

 

Đặc biệt là đoạn lúc rời đi, trong hình Bùi Nguyên Minh có thể nhìn ống kính mà nhếch mép cười, mang mấy phần châm chọc.

 

Nhìn thấy cảnh này, nếu như Bùi Nguyên Minh biết rõ bản thân không phải là hung thủ, anh còn nghĩ. rằng bản thân chạy đến nhà họ Hùng giết cả nhà họ.

 

Hơn nữa Tần Ý Hàm xem xong không ngừng cau mày, bởi vì cái này tuy rằng không phải bằng chứng thật, nhưng chứng minh được thời gian gây án của Bùi Nguyên Minh, hơn nữa động cơ phạm tội, mấy cái này dường như biến thành bằng chức xác thực rồi.

 

Nhìn thấy hình ảnh trong video, Long Sơn Đoàn cười điên cuồng: “Bùi Nguyên Minh, bây giờ bằng chứng đã rõ ràng, chứng minh cậu chính là hung thủ giết người! Cậu còn có gì muốn nói không?”

 

Long Phi Phàm cũng chầm chậm nói: “Bùi Nguyên Minh, anh còn nói tối qua anh không có động thủ vậy thì người trong đoạn băng không phải anh, vậy là ai?”

 

Bùi Nguyên Minh lãnh đạm nhìn hai người đang cuống cuồng đổ tội cho anh nói: “Thứ nhất, tôi không phải là hung thủ”

 

“Người của Vũ Thành các người, cũng được xem là cao thủ giang hồ, hơn nửa nhiều người biết thuật chỉnh dung”

 

“Theo tôi được biết, các nhà sư, ninja đều giỏi về thuật chỉnh dung”

 

“Thứ hai, tôi không có lý do để giết chết Hùng hạo Nam, ông ta suy cho cùng cũng chỉ là con chó mà người khác nuôi mà thôi, tôi giết ông ta làm gì?”

 

“Thứ ba”

 

“Thuật dịch dung?”

 

Không đợi Bùi Nguyên Minh nói xong, Long Sơn Đoàn là người đầu tiên cười phá lên.

 

“Bùi Nguyên Minh, đây là thời đại nào rồi cậu còn lấy cái truyền thuyết giang hồ cũ rích ngày xưa đểlừa bịp mọi người ở đây?”

 

“Nếu như là người không rành, thật sự đã bị cậu lừa rồi đó”

 

“Nhưng mà những người này đều là cao thủ võ học, làm sao có thể bị cậu lừa được? “Trên thế giới này quả thật có thuật dịch dung, nhưng không thể giống nhau như vậy được!”

 

“Người dùng thuật dịch dung, sẽ hiện rõ khuôn mặt cứng nhắc, không có biểu cảm!”

 

“Nhưng anh nhìn xem cái biểu tình khiêu khích trong video, là một khuôn mặt giả mà có thể làm ra được sao?”

 

Long Phi Phàm lãnh đạm nói: “Anh Bùi, bây giờ mọi sự thật đã được phơi bày, anh còn có gì giảo biện nữa?”

 

“Thật sự cho rằng cục cảnh sát Vũ Thành chúng tôi đều là kẻ ngốc sao? Anh muốn nói sao thì là vậy. sao?”

 

“Vì vậy tôi khuyên anh một câu, đừng giảo biện nữa mau nhận tội đi”.

 

“Nếu như vậy, tốt cho anh cho tôi và cho cả chúng ta, thành thật được khoan dung, kháng cự phạt nghiêm!”.

 

“Bằng không lát nữa chúng tôi được bằng chứng thực sự, anh không chỉ là ngồi tù không đâu.”

 

“Anh sẽ trực tiếp bị phán tử hình!”

 

Bùi Nguyên Minh nhìn Long Phi Phàm lãnh đạm nói: “Anh Long, sao tôi cảm thấy anh rất hy vọng tôi chết nhỉ?”

 

“Người không biết còn nghĩ rằng đây là kế hoạch mà anh chuẩn bị sẵn cho tôi đó!”

 

“Hỗn xược!” Sắc mặt Long Phi Phàm thay đổi: “Nhà họ Hùng là người thân của tôi, là nhà của cha vợ kính yêu của tôi”

 

“Anh lại dám nói tôi dùng tính mạng của họ để hãm hại anh?”

 

“Bùi Nguyên Minh, anh quả thật là không có liêm sỉ mà”

 

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Đúng là đúng, không đúng là không đúng, không cần kích động như vậy”.

 

“Tôi còn chưa nói hết nữa.”

 

“Các người nhìn thời gian trong camera giám sát, là từ mười một giờ đến mười hai giờ tối qua”

 

“Nhưng lúc mười một giờ rưỡi, tôi đang ở đại bản doanh của băng Phủ Rìu cùng nhà mẹ vợ tôi uống trà nói chuyện”.

 

“Tuy rằng lúc mười hai giờ tôi chuẩn bị đi ngủ rồi”

 

“Nhưng mà khoảng cách từ trang viên nhà họ Hùng đến đại bản doanh của băng Phủ Rìu ít nhất là mười phút đi xe.”.

 

“Thời gian hoàn toàn không đối xứng”

 

“Vì vậy có thể hoàn toàn chứng minh tôi không có mặt tại đó”

 

“Không tin thì các người có thể gọi điện thoại cho nhà mẹ tôi, hỏi xem lúc đó có phải tôi đang cùng bọn họ uống trà không”
 
Chương 3207


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 3207:

 

Nhìn thấy vẻ mặt lãnh đạm của Bùi Nguyên Minh, Long Sơn Đoàn và Long Phi Phàm đều hơi biến sắc, ngắm nghĩ chẳng lẽ người trong đoạn video giám sát thật sự không phải là Bùi Nguyên Minh? Sắc mặt của hai thám tử phụ trách vụ án cũng đều hơi thay đổi Một người trong số đó trầm giọng, nói: “Nếu anh Minh đã nói như vậy, vậy tôi sẽ chọn ngẫu nhiên một trong ba số điện thoại để gọi hỏi thử xem sao.”

 

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


 

“Vì thế, xin lỗi anh, chúng tôi chỉ có thể coi anh là người thuộc diện tình nghỉ mà giữ anh lại..”

 

Nghe vậy, Long Sơn Đoàn và Long Phi Phàm nhìn nhau, ngay sau đó bọn họ đồng thời bật cười ha hả.

 

“Bịch!”

 

Nửa giờ sau, tại đại bản doanh của băng Phủ Rìu.

 

Tân Ý Hàm bước vào nơi sâu nhất của nơi đó với vẻ mặt lạnh lùng, nghiêm nghị Lúc mười mấy tên bảo vệ phụ trách trông coi, bảo vệ của băng Phủ Rìu nhìn thấy Tân Ý Hàm, bọn họ đều không dám ngăn cản.

 

Còn Tân Ý Hàm đi thẳng đến cổng lớn, một cước đạp cánh cửa lật tung xuống đất.

 

“Thanh Linh, bà cút ra đây cho tôi!”

 

“Ai? Là tên khốn kiếp nào ở bên ngoài xấc xước, càn rỡ vậy?”

 

“Không biết đây là địa bàn của ai ư?”

 

Lúc này, trong đại sảnh cũng vang lên một giọng nói vô cùng kiêu ngạo.

 

Ngay sau đó, Thanh Linh mặc một bộ sườn xám, bước ra ngoài với khuôn mặt lạnh lùng, Hôm qua bà ta không chỉ mất bốn mươi phần trăm cổ phần của công ty vàng Vũ Thành mà còn bị Hùng Hạo Nam cho một cái bạt tai Vì thế tâm trạng của bà ta rất tệ, vô cùng cáu kinh.

 

Bà ta vừa mới ngủ dậy, đúng lúc này lại bị người ta đánh ‘thức như thế khiến bà ta càng gắt ngủ hơn.

 

Khi nhìn thấy rõ đó là Tân Ý Hàm, Thanh Linh cười khẩy một tiếng, nói: “Aiyo? Đây không phải là con chó mà thắng con rể rẻ rách của tôi nuôi sao?”

 

“Cái gì? ừ lúc nào mà một con chó cũng dám sủa bậy trước chủ nhân của nó vậy?”

 

Thanh Linh rất coi thường Tân Ý Hàm.

 

Trong mắt bà ta, Bùi Nguyên Minh là một kẻ bất tài, còn Tân Ý Hàm là người giúp anh làm việc nên đương nhiên cũng là loại phế vật trong phế vật.

 

Lúc này một phế vật lại dám đạp thẳng cửa chính nhà mình, còn chửi bới mình ầm ï, đến một con chó còn dám hỗn láo với mình như vậy thì còn ra thể thống gì nữa!

 

Nếu không phải vì nhìn thấy bên cạnh Tân Ý Hàm còn có mười mấy người khác thì Thanh Linh đã định thẳng tay đi tới cho cô ta một cái tất cực mạnh Nhưng thế thì đã sao, Thanh Linh vẫn châm chọc: “Tôi nói cho cô biết, hôm nay dù thế nào đi chăng nữa cô cũng phải cho tôi một lời giải thích thỏa đáng”

 

“Bồi thường tiền, quỳ xuống xin lỗi!”

 

“Nếu không tôi sẽ cho cô biết thế nào là lễ đội”

 

“Thanh Linh, bà cũng lớn mặt gớm nhỉ? Một con đàn bà vô tích sự nằm không chờ chết, ham hư vinh, một chút bản lĩnh cũng không có. Bà còn thật sự coi mình là một nhân vật lớn gì đó sao?”

 

Ánh mắt Tân Ý Hàm lóe lên một tia sắc lạnh “Nếu không phải vì nể mặt anh Minh thì bây giờ tôi đã cho bà hai cái bạt tai, để bà biết thế nào là lễ độ rồi nh “Thäng khốn Bùi Nguyên Minh kia á?”

 

cậu ta bảo cô đến đây thách thức tôi?”

 

Nghe Tân Ý Hàm nói vậy, sắc mặt Thanh Linh cũng vô cùng khó coi “Được rồi, thẳng khốn kia không những bảo cô cướp cổ phần của tôi, mà bây giờ còn chuẩn bị bảo cô đến ức hiếp tôi?”

 

“Tôi nói cho cô biết, chuyện này chưa xong đâu!”
 
Chương 3208


Chương 3208

 

Thanh Linh thầm nghĩ, có lẽ tên khốn Bùi Nguyên Minh kia sợ sau này mình còn nói đến chuyện về cổ phần mỏ vàng nên mới đặc biệt sai Tần Ý Hàm đến đây gây sự với mình, để mình sáng mắt ra.

 

Nghĩ vậy, Thanh Linh càng tức giận hơn.

 

Trong mắt bà ta, nếu không có Bùi Nguyên Minh nhúng tay can thiệp vào thì hiện giờ bà ta đã là một người mẹ vợ của gia đình giàu có quyền thế hàng đầu rồi.

 

Còn cần phải ở một nơi rách nát như này sao?

 

Ngay cả không khí cũng thối!

 

Nghĩ vậy, tính khí hà khắc của Thanh Linh lại trỗi dậy, bà ta chế nhạo: “Con điếm kia, cô nói thật cho tôi biết đi, cô có gian tình gì với thằng khốn Bùi Nguyên Minh kia không?”

 

“Nếu có thì để tôi nói cho biết làm thế nào để trèo lên vị trí chính thất nhé?”

 

“Chỉ cần con gái tôi và Bùi Nguyên Minh hoàn toàn cắt đứt quan hệ thì chẳng phải là cô sẽ có cơ hội hay sao?”

 

“Hay tối nên nói, cô thích làm tiểu tam? Làm kẻ thứ ba là điều mà cô theo đuổi trong cuộc đời này?”

 

“Bà!”

 

Tần Ý Hàm suýt chút nữa đã giáng cho bà ta một cái tát, nhưng nghĩ đến “tác dụng” của Thanh Linh, cô ta lại kìm nén cơn giận lại.

 

Cô ta lạnh lùng nói: “Thanh Linh, tôi không cần biết rốt cuộc bà và anh Minh có ân oán gì, tôi cũng không quan tâm chuyện trước đây. Tôi chỉ hỏi bà một câu, bà tự vấn lại lương tâm của mình, nói cho tôi biết. Lần này nếu không phải do anh Minh khổ tâm dốc sức thì bà có thể ra khỏi nhà giam nhanh chóng như vậy sao?

 

Nếu không nhờ anh Minh lo lót trên dưới, bà có thể ở trong nhà giam một cách thoải mái như vậy sao? Anh Minh đã vì bà mà làm nhiều chuyện như vậy, bà không có một chút cảm kích nào thì thôi đi, thế mà bà có dám bỏ đá xuống giếng hãm hại anh Minh lúc anh ấy gặp chuyện ư?

 

Một chút giới hạn làm người mà bà cũng không có sao?”

 

Thanh Linh hơi ngẩn ra, sau đó bà ta nghiêm mặt nói: “Tôi không có giới hạn làm người lúc nào? Tôi bỏ đá xuống giếng lúc nào? Hôm qua chuyện Hùng Hạo Nam tát tôi một cái, tôi còn chưa tính sổ với thằng nhãi Bùi Nguyên Minh đó đâu! Cô nói cho cậu ta biết, mau lăn tới đây thỉnh tội đi!”

 

“Bảo anh Minh đến thỉnh tội?” Khuôn mặt Tần Ý Hàm đầy vẻ châm chọc: “Bây giờ anh Minh có thể tới được sao? Anh ấy đã bị bà hại đến mức bị đưa vào đồn cảnh sát rồi! Hẳn là bà nên vỗ tay hoan hô nhỉ?”

 

Nghe Tân Ý Hàm nói vậy, Thanh Linh sửng sốt, sau đó lập tức đáp: “Thằng nhãi họ Bùi kia vào đồn cảnh sát rồi? Cậu ta bị tối hại sao?”

 

Tần Ý Hàm cười khẩy, đáp: “Thanh Linh, bà đúng là loại người lòng lang dạ sói, lúc nào rồi mà bà vẫn còn giả ngây giả dại?”

 

“Tôi hỏi bà, nửa tiếng trước có phải là có người gọi điện đến hỏi bà, từ mười một rưỡi đến mười hai giờ tối hôm qua cậu Minh có uống trà với bà không? Bà nói cho tôi biết, bà đã trả lời như nào?”

 

“Điện thoại?”

 

Thanh Linh ngẩn người, sau đó cười khẩy: “Đúng, đúng là có một cuộc điện thoại như vậy, hơn nữa. người gọi còn là phụ nữ. Nhưng chuyện của Bùi Nguyên Minh liên quan gì đến tôi? Tôi chỉ hận không thể khiến cậu ta cút đi, rời xa con gái tôi. Làm sao tôi có thể quan tâm rốt cuộc tối hôm qua cậu ta đã làm gì?

 

Hơn nữa, sáng sớm ra đã có phụ nữ hỏi thăm hành tung của cậu ta, hỏi một người mẹ vợ cũ như tôi

 

về hành tung của cậu ta ư? Thằng nhãi họ Bùi kia cũng quá ngạo mạn đấy nhỉ? Nó làm vậy khác nào bảo người ta tát vào mặt tôi? Tôi nói cho cô biết, tôi tuyệt đối sẽ không cho nó cơ hội tiếp cận con gái tôi đâu!”.

 

Tần Ý Hàm gần như nghiến răng nghiến lợi gằn ra từng chữ một: “Cuộc điện thoại đó là người của đồn cảnh sát Vũ Thành gọi tới! Mục đích là để xác định hành tung của Bùi Nguyên Minh vào mười một rưỡi đến mười hai giờ tối hôm qua. Kết quả thì sao, bà nói bà không gặp người con rể này! Bà có biết vì một câu nói này của bà mà bây giờ Bùi Nguyên Minh đang ở trong hoàn cảnh bị động như nào không?”
 
Chương 3209


Chương 3209:

 

“Vì bà và con gái bà, Bùi Nguyên Minh đã vượt ngàn dặm xa xôi đến tận Vũ Thành. Để cứu hai người mà anh ấy đã đắc tội với không ít người! Rõ ràng là người khác muốn hãm hại anh ấy đến chết, người làm mẹ vợ như bà không giúp đỡ gì thì thôi đi, đằng này bà còn đứng bên cạnh thêm dầu vào lửa! Bà cũng có bản lĩnh đấy!”

 

Nghe Tân Ý Hàm nói vậy, Thanh Linh hơi ngẩn người, nói: “Đồn cảnh sát? Nhân chứng thời gian?”

 

‘Sắc mặt bà ta trở nên quái dị, nói: “Rốt cuộc Bùi Nguyên Minh đã làm gì?”

 

“Làm gì à? Anh ấy chẳng làm gì hết!” Tân Ý Hàm cười khẩy đáp: “Nhưng vì bà mà bây giờ anh ấy đã là kẻ tình nghỉ lớn nhất trong việc giết hại cả nhà họ Hùng!

 

Bà không cần phải trừng mắt nhìn tôi, chính là cả nhà Hùng Hạo Nam ~ người đã cho bà một cái bạt tai ấy!

 

Đêm hôm qua trong khoảng thời gian từ mười một giờ ba mươi đến mười hai giờ, cả nhà ông ta hai mươi ba mạng người, bao gồm cả con chó nuôi trong nhà đều bị người ta giết hại!”

 

Thanh Linh sửng sốt, sắc mặt rất quái dị, nhưng ngay sau đó bà ta lại lộ ra vẻ thoải mái vui sướng, nói: “Làm tốt lắm!

 

Làm tốt lắm! Tên khốn đó còn dám tát tôi một cái! Cả nhà ông ta đáng chết!”

 

“Làm tốt lắm?” Tân Ý Hàm tỏ ra rất bất lực, nói: “Thanh Linh, đến bây giờ mà bà vẫn còn ở đây ăn nói kỳ quái như vậy bẻ?”

 

Bây giờ cách duy nhất chính là bà và hai người con gái của bà cùng đến đồn cảnh sát làm chứng, chứng minh tối hôm qua anh Minh quả thực có uống trà ở chỗ các người.

 

Nhưng tôi cũng không biết rốt cuộc có bao nhiêu tác dụng!”

 

Ánh mắt Thanh Linh khẽ lóe lên, một lúc sau bà ta mới gật đầu nói: “Được được được, không thành vấn đề. Tôi sẽ đưa hai đứa con gái của tôi cùng đi làm chứng”

 

Lúc nói chuyện, bà ta tỏ ra rất phấn khích, lao vào phòng ngủ.

 

Nửa tiếng sau, Tân Ý Hàm vội vàng gấp gáp đưa đám người Thanh Linh đến đồn cảnh sát Vũ Thành.

 

Trịnh Tuyết Dương và Trịnh Khánh Vân đều không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì Đến đồn cảnh sát, sau khi làm rõ sự việc, mí mắt Trịnh Khánh Vân giật giật theo bản năng Trong ba người, cô ta là người biết rõ nhất chuyện Bùi Nguyên Minh đã đắc tội với bao nhiêu nhân vật trong giới thượng lưu ở Vũ Thành để cứu Thanh Linh và Trịnh Tuyết Dương.

 

Vì thế lúc này, Trịnh Khánh Vân vô thức nói: “Chị Tân, anh rể bị bắt rồi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gỉ?”

 

“Cái gì? Có chuyện gì vậy?”

 

Tân Ý Hàm chưa kịp lên tiếng trả lời thì Thanh Linh đã cười khẩy, nói: “Thäng nhãi Bùi Nguyên Minh kia tối hôm qua đã chạy đi giết cả nhà người ta, vướng vào trọng án, đang chờ chết đó!”

 

“Mẹ nói cho con biết, bắt đầu từ hôm nay con không được dây dưa qua lại với kẻ giết người, tránh việc chúng ta bị coi là đồng phạm rồi cũng bị bắt vào đồn như thăng nhãi đó!

 

Nó đang chờ chết rồi, ai bảo nó dám làm xãng làm bậy ở ‘Vũ Thành cơ? Nó thật sự tưởng rắng trên đời này không có vương pháp sao?”

 

Tân Ý Hàm đứng bên cạnh không khỏi sửng sốt, nói: “Thanh Linh, bà ăn nói kiểu gì vậy? Tôi bảo các người đến đây.

 

là để làm nhân chứng thời gian cho anh Minh, chứng minh sự trong sạch của anh ấy. Bà nói những lời này là có ý gỉ?”

 

“Có ý gì à?” Thanh Linh chế nhạo, Trong lòng bà ta, bất kể sự thật và chân tướng như thế nào đi chăng nữa, chỉ cần Bùi Nguyên Minh bị bắt vào nhà giam thì tự nhiên anh sẽ không có cách nào chọc đến con gái bà ta nữa Như vậy con gái bà ta sẽ có thể gả cho gia đình giàu sang quyền thế rồi!

 

Vi thế, lúc này Thanh Linh cười khẩy, đá gì? Tôi có thể có ý lột công dân tốt như tôi đương nhiên là đến tìm người của đồn cảnh sát để thành thật khai báo tất cả rồi!”

 

Nói cho các người biết, tối hôm qua đúng thực là Bùi Nguyên Minh không ở cùng với chúng tôi! Mặc dù cậu ta đã cứu chúng tôi, nhưng trong lòng mẹ con chúng tôi, vương pháp và chân tương quan trọng hơn hết thảy mọi thứ. Chúng tôi chỉ giúp lý chứ không giúp tình!”
 
Chương 3210


Chương 3210

 

Trong mắt Thanh Linh lóe lên một tia lạnh lùng: “Tôi biết thằng nhãi Bùi Nguyên Minh này là một kẻ cuồng bạo lực từ lâu rồi mà! Tôi đã sớm biết người như cậu ta sớm muộn gì cũng sẽ gây chuyện rồi bị bắt vào nhà giam. Vì thế, hôm nay tôi phải chủ trì chính nghĩa!” .

 

Trịnh Tuyết Dương nhìn mẹ mình với ánh mắt không thể hiểu nổi, cô không nhịn được, nói: “Mẹ, sao mẹ có thể nói xằng nói bậy như vậy? Tối hôm qua rõ ràng Bùi Nguyên Minh có ở cùng chúng ta mà! Hơn nữa lúc mười một giờ hơn, mẹ con nói muốn nói chuyện riêng với anh ấy mấy câu nên đuổi cả hai bọn con đi, không phải sao?”

 

“Hai người rõ ràng là có uống trà và nói chuyện, tại sao mẹ có thể nói như vậy?”

 

“Không thể nào!” Trịnh Tuyết Dương cũng hét lên.

 

“Anh rể làm người khác bị thương con có thể tin, nhưng con tin anh rể tuyệt đối sẽ không phải sát nhận thủ đoạn độc ác ra tay tàn độc như vậy, sao anh ấy có thể vì chút chuyện nhỏ mà diệt cả nhà người ta được?”

 

“Chắc chắn là anh ấy bị người ta vu oan hãm hại!” Trịnh Khánh Vân rất tin tưởng Bùi Nguyên Minh.

 

Nếu Bùi Nguyên Minh thật sự muốn giết người, sao anh có thể hành sự không chu toàn, để lại sơ hở để đối thủ nắm được như vậy?

 

Lúc này sắc mặt Tần Ý Hàm cũng vô cùng khó coi.

 

Từ đoạn đối thoại của ba mẹ con kia, cô ta có thể nghe ra, người duy nhất có thể thực sự làm nhân chứng thời gian chỉ có một mình Thanh Linh.

 

Nhưng hiện giờ Thanh Linh lại một lòng muốn hãm hại Bùi Nguyên Minh đến chết. Bây giờ Tần Ý Hàm rất muốn xông tới cho Thanh Linh một cái bạt tại.

 

“Câm miệng!”.

 

Hiện giờ Thanh Linh suýt chút nữa đã thẳng tay giáng cho Trịnh Khánh Vân một cái tát, nhưng nghĩ đến việc chỗ này là đồn cảnh sát, sẽ ảnh hưởng không tốt nên bà ta cố kìm nén cơn giận lại.

 

Bà ta lao đến chỗ Trịnh Khánh Vân, nói khẽ: “Con nhóc bất hiếu này, con thật sự đã bị Bùi Nguyên Minh tẩy não rồi sao? Con không những phối hợp với mẹ cho tốt mà bây giờ còn muốn lên tiếng giúp cho kẻ phạm tội giết người kia à? Từ nhỏ đến lớn mẹ đã dạy con thế nào? Lễ nghĩa, liêm sỉ của con đâu? Con đừng quên, anh rể yêu quý của con đã đầm mẹ một nhát, suýt chút nữa đã giết chết mẹ đấy! Con còn lên tiếng giúp nó? Rốt cuộc con có phải con gái của mẹ hay không? Hả?”

 

Trịnh Khánh Vân cắn răng, khẽ đáp: “Anh rể không phải là người có thể làm ra chuyện như vậy! Trước kia mẹ bị bắt cóc, anh rể là người đầu tiên chạy đến đánh cược để cứu mẹ. Lúc con gặp phải kẻ xấu Hải, cũng là anh rể đã đích thân cứu con. Lần này ở Vũ Thành, nếu không có anh rể, bây giờ mẹ và chị vẫn đang ở trong ngục tối đấy! Hơn nữa con ở bên ngoài, nếu không phải anh rể đến kịp thì con đã bị đám người khốn nạn kia làm nhục từ lâu rồi!”

 

“Mẹ, đến bây giờ mẹ vẫn không biết trên đời này người duy nhất đối xử tốt với nhà chúng ta là ai sao? Mẹ vẫn mơ mộng muốn làm mẹ vợ gia đình giàu có đỉnh cấp hả? Mẹ có biết hành động tùy tiện xằng bậy của mẹ sẽ hại chết anh rể không?”

 

“Đồ vô ơn! Mày nói cái gì?” Thanh Linh không kìm chế được nữa, lập tức đứng dậy cho Trịnh Khánh Vân một cái tát, giận dữ hét lên: “Mày nói lại một lần nữa xem tao có đánh chết mày hay không?”

 

“Mẹ, mẹ tỉnh lại đi, gia đình giàu có giới thượng lưu không coi trọng chúng ta đâu. Mẹ không thể sống yên phận một chút được hả?”

 

Trịnh Khánh Vân ôm mặt, nét mặt hiện lên vẻ bị thương.

 

“Câm miệng! Tao bảo mày câm miệng!”. Thấy con gái cãi lại mình, Thanh Linh nhảy dựng lên như con mèo bị người giẫm phải đuôi.

 

“Mày quả láo xược rồi!”

 

“Dù thế nào thì con cũng tin anh rể không phải là loại người đó!”

 

“Mẹ không làm nhân chứng thời gian thì để con làm!” Trịnh Khánh Vân tỏ ra kiên quyết.

 

“Mày làm á?” Thanh Linh cười khẩy: “Mày làm được sao?”
 
Chương 3211


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 3211:

 

‘Thấy mẹ mình dù thế nào đi chăng nữa cũng muốn hãm hại Bùi Nguyên Minh, Trịnh Khánh Vân tỏ ra rất đau buồn.

 

Bởi vì trong lòng cô ta hiểu rõ, trong ba mẹ con bọn họ, người có khẩu cung quan trọng nhất là Thanh Linh.

 

Chỉ khi Thanh Linh phủ định lại lời bà ta nói lúc sáng thì Bùi Nguyên Minh mới có cơ hội rửa sạch hiềm nghi.

 

Còn Trịnh Tuyết Dương cũng đang khẽ cau mày, về tình cảm, cô tin Bùi Nguyên Minh sẽ không làm chuyện đó.

 

Nhưng cô cũng rõ tính khí của mẹ mình, không dễ để thuyết phục.

 

được bà ta vào lúc này.

 

Với tính cách của bà ta, ngộ nhỡ bà ta vứt bỏ tất cả, trực tiếp chạy đi làm “nhân chứng vết nhơ” thì Bùi Nguyên Minh có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch tội.

 

Không nói đến việc hiện giờ Thanh Linh đang một lòng muốn làm mẹ vợ của gia đình giàu có quyền thế.

 

Chỉ riêng việc ngày đó Bùi Nguyên Minh đâm bà ta một dao thôi, có lẽ cả đời này bà ta sẽ cắn Bùi Nguyên Minh mãi không buông.

 

Đối với loại người như Thanh Linh, bà ta còn lâu mới thèm suy nghĩ xem rốt cuộc Bùi Nguyên Minh muốn cứu người hay muốn giết người.

 

Ngay lúc Trịnh Tuyết Dương đang suy nghĩ xem nên khuyên nhủ mẹ mình thế nào thì đột nhiên, trong khoảng không trống trải trước cổng đồn cảnh sát, vài chiếc xe Rolls-Royce Phantom bất thình lình lần lượt dừng lại.

 

Ngay sau đó, một người đàn ông điển trai trong bộ vest trắng bước xuống.

 

Sau lưng anh ta là một người phụ nữ mặc sườn xám, đeo cặp kính mạ vàng. Lúc này cô ta đang giơ ô lên che nắng cho người đàn ông ở phía trước, cùng anh ta đi đến sảnh lớn của đồn cảnh sát.

 

Cậu thập tam Long Thương Húc.

 

Mã Yến Thủy của nhà họ Mã.

 

“Tuyết Dương! Mọi người không sao chứ? Hôm nay tôi vừa nhận được tin tức nói hai người bị xử oan phải vào nhà giam, hôm qua mới được thả ra. Đều tại tôi, đột nhiên vì chuyện của gia đình nên đã không.

 

tiếp đãi mọi người cho tốt, để hai người phải chịu oan ức! Hai người yên tâm đi, chuyện này tôi nhất định sẽ yêu cầu người ta cho hai người một lời giải thích thỏa đáng. Chuyện hôm qua hai người ngồi tù chắc chẩn sẽ phải có người chịu trách nhiệm, còn phải bồi thường tổn thất tinh thần cho hai người nữa!”

 

Long Thương Húc từ đẳng xa bước tới, khuôn mặt anh ta nở nụ cười ấm áp ôn hòa. Ngoài ra, trên mặt anh ta còn lộ ra vẻ tự trách, gần như thật sự là vì cảm thấy hối hận vì đã không chăm sóc tốt cho hai người Thanh Linh và Trịnh Tuyết Dương vậy.

 

Thanh Linh vốn đang rất tức giận, vừa nhìn thấy Long Thương Húc bà ta liền lập tức nở nụ cười, chủ động bước tới, nói: “Aiya! Cậu, sao cậu lại đến đây? Cậu là người bận rộn, tôi hiểu mà. Chuyện chúng tôi bị nhốt trong nhà giam cũng không phải chuyện gì lớn, tôi tin vì chuyện đế chúng tôi được ra khỏi nhà giam, cậu nhất định đã tốn không ít công sức. Hơn nữa cũng vì người ta nể mặt cậu nên chúng tôi mới không bị ngược đãi trong nhà giam. Chúng tôi đều ghi nhớ chuyện này trong lòng. Thế mà có người còn thật sự cho rằng dựa vào một chút bản lĩnh cỏn con bên ngoài của mình là có thể cứu người khỏi nhà giam sao?

 

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


 

Nói xong, Long Thương Húc híp mắt lại đi đến trước mặt Trịnh Tuyết Dương, thở dài nói: “Tuyết Dương, tôi cũng đã nghe nói về chuyện của chồng cũ của em, cũng hiểu được tình hình hiện tại. Tất cả lỗi lầm đều là lỗi của tôi. Hùng Hạo Nam cũng được coi là người của tôi, nhưng ông ta lại dám đụng đến em. Để thay em trút giận mà Bùi Nguyên Minh đã phạm phải sai lầm lớn như vậy…”
 
Chương 3212


Chương 3212:

 

“Cậu Long, cậu đang nói cái vậy! Chuyện đó hoàn toàn không liên quan đến cậu”

 

Thanh Linh ở bên cạnh nhanh chóng tiếp lời.

 

“Tên khốn Bùi Nguyên Minh kia đơn giản vốn là kẻ cuồng bạo lực bẩm sinh, chỉ có †a mới có thể làm ra loại chuyện vô pháp vô thiên như vậy! Vì thế, tất cả lỗi lâm đều là lỗi của cậu ta. Là cậu ta giết người phóng hỏa! Giết người đền mạng cũng chắc chản là cậu ta!”

 

“Mẹ, đủ rồi! Mẹ câm miệng lại cho con!”

 

Cuối cùng Trịnh Tuyết Dương cũng không chịu được nữa, lên tiếng mắng mẹ mình một câu. Sau đó cô ngẩng đầu nhìn Long Thương Húc, hờ hững nói: “Long Thương Húc, chuyện này không liên quan gì đến anh. Tôi cũng không muốn tính toán đúng sai của những chuyện trước đây. Chỉ mong anh đừng nhúng tay vào chuyện này là được”

 

Long Thương Húc lấy một điếu xì gà dài mảnh ra hút, sau đó cười nhẹ: “Tuyết Dương, sao em lại nói vậy? Nói thế nào thì Hùng Hạo Nam cũng là người của tôi, bất luận thế nào, tôi cũng có một chút trách nhiệm chứ. Vì thế, sau khi nhận được tin tức, trên đường đến đây tôi đã suy nghĩ rất khổ não, tôi quyết định sẽ bồi thường một cách thỏa.

 

đáng”

 

“Nhà họ Hùng đã bị giết sạch cả nhà, người chết cũng đã chết rồi.

 

Nhưng chúng ta là người sống, vẫn phải kiên cường sống tiếp. Tôi biết em vẫn còn tình cảm với chồng cũ, vẫn thấy áy náy với anh ta, em không muốn nhìn thấy anh ta phải ngồi tù. Cho nên, vì em mà trên đường đến đây tôi đã xử lý hết tất cả các nhân chứng. Bao gồm cả đám thám tử đó, sẽ không có ai “cản” lấy Bùi Nguyên Minh không buông nữa đâu. Đoạn video đó cũng sẽ biến mất”

 

“Về phần nhà họ Hùng, là nhà ông ta động phải đám xã hội đen hung hãn ở bên ngoài nên bị đồ sát cả nhà, vì thế tôi sẽ thông báo cho.

 

tất cả băng đảng xã hội đen trên toàn cầu biết. Hiện giờ chỉ còn lại khẩu cung của dì Thanh Linh nữa thôi.

 

Chỉ cần lát nữa đi lấy lời khai, dì nói lúc trước là do mình cả giận mất khôn nên nói lung tung, Bùi Nguyên Minh quả thực có ở nhà uống trà với dì, vậy là được.”

 

Nói đến đây, Long Thương Húc lại nhìn Trịnh Tuyết Dương bãng ánh mắt dịu dàng ôn nhu: “Như vậy là em có thể cho anh ta một lời giải thích rồi. Từ nay về sau, em và anh ta có thể đường ai nấy đi, bản thân em cũng có thể bắt đầu lại từ đầu”

 

“Cái gì?”

 

Nghe Long Thương Húc nói một cách nghiêm túc như vậy, cả Thanh Linh và Trịnh Khánh Vân đều sửng sốt, nhìn anh ta với vẻ mặt không thể tin được.

 

Thanh Linh biết Long Thương Húc vẫn luôn để ý đến con gái lớn của mình, bây giờ anh ta lại chịu buông tha cho Bùi Nguyên Minh – một đối thủ cạnh tranh lớn, vì Trịnh Tuyết Dương ư?

 

Còn Trịnh Khánh Vân lại thấy Long Thương Húc không thể nào nói ra những lời như vậy, dù sao mấy ngày hôm nay Bùi Nguyên Minh đã liên tiếp tát vào mặt anh ta.

 

Bây giờ Long Thương Húc lại lấy đức báo oán sao?

 

Điều này không phù hợp với tính cách của Long Thương Húc thiếu một chút nào!

 

Dù sao, theo Trịnh Khánh Vân thấy, với phong cách hành sự đối nhân xử thế của Long Thương Húc, anh ta không nhân cơ hội này dùng một cước giãm chết Bùi Nguyên Minh thì cũng khoanh tay đứng xem kịch vui mới đúng chứ.

 

Ai mà ngờ rằng anh ta lại không tiếc giá nào đi giúp đối thủ cạnh tranh của mình như vậy?

 

Đây là chồn cáo chúc tết gà, rắp tâm ăn gỏi, giả vờ thân thiện nhằm thực hiện mưu đồ xấu sao?

 

Hay là lấy đức báo oán trong truyền thuyết?

 

Thanh Linh hơi kinh ngạc, một lúc sau bà ta mới nhìn Long Thương.

 

Húc, nói: “Tấm lòng này của cậu Long quả là hiếm thấy trên đời!”
 
Chương 3213


Chương 3213:

 

“Chẳng trách cậu còn trẻ như vậy đã có thể trở thành một trong những người trẻ tuổi có quyền thế cao nhất ở Vũ Thành!”

 

“Nếu Tuyết Dương có thể đi theo cậu, người làm mẹ như tôi cũng có thể an tâm rồi!”

 

Trong lòng Thanh Linh tràn đầy vui mừng, mặc dù bà ta khinh thường kẻ giả vờ giả vịt như Long Thương Húc.

 

Nhưng chỉ cần Long Thương Húc là một người thích vẻ bề ngoài, thì một khi Trịnh Tuyết Dương gả cho anh ta, sau này Thanh Linh bà ta sẽ có thế quang minh chính đại ăn uống no say!

 

Nghĩ đến đây, Thanh Linh liền dùng vẻ mặt tận tình khuyên bảo.

 

nhìn Trịnh Mẫn Nhi nói: ” Tuyết Dương à!”

 

“Người như cậu Long Thương Húc trên đời này không có được.

 

mấy người đâu!”

 

“Con nhất định phải rân trọng người trước mặt!”

 

“Nếu không bỏ qua rồi, sẽ không còn có người như vậy nữa đâu!”

 

Trịnh Tuyết Dương cũng hơi nhíu mày, có chút không hiểu hành động của Long Thương Húc.

 

Mà Tần Ý Hàm ở cách đó không xa, vẻ mặt tràn đầy cảnh giác.

 

Lời Long Thương Húc nói hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường, cô ta hơi có cảm giác như đang nằm mơ.

 

Nghe thấy Thanh Linh khen ngợi mình, Long Thương Húc mỉm cười nói: “Dì Thanh, dì quá khen ri “Tất cả chỉ là tiện tay mà thôi!

 

“Chỉ cần Tuyết Dương có thể cảm thấy an tâm, chỉ cần Tuyết Dương có thể quên đi quá khứ, vậy thì đối với cháu mà nói mọi thứ đều xứng đáng…”

 

Trong khi nói những lời này, khuôn mặt Long Thương Húc thâm tình nhìn Trịnh Tuyết Dương, trâm giọng nói: “Tuyết Dương, chỉ cần em gật đầu, hôm nay chồng cũ của em liền có thể bước ra khỏi đồn cảnh sát!”

 

“Vì em anh nguyện ý làm mọi thứ!”

 

Khuôn mặt Trịnh Khánh Vân tràn đầy vẻ khó hiểu.

 

‘Vẻ mặt Tân Ý Hàm cảnh giác.

 

Chỉ có Thanh Linh lúc này mới xúc động nói: “Tuyết Dương, mau.

 

gật đầu đi!”

 

“Nếu không, Bùi Nguyên Minh chết chắc rồi!”

 

“Mà sau khi tên khốn đó ra ngoài, con phải cắt đứt với cậu ta!”

 

“Tấm lòng của cậu Long Thương Húc, con không thể phụ lòng được!”

 

*Theo ý của mẹ, tên hung thủ giết người như Bùi Nguyên Minh phải trực tiếp đi chết!”

 

“Nhưng cậu Long Thương Húc nói như vậy, mẹ cũng bị tấm lòng của cậu ấy làm cho cảm động, vậy thì mẹ sẽ không cản trở con cứu người!”

 

“Mẹ sẽ làm chứng để chứng minh rằng tối qua Bùi Nguyên Minh quả thực đã uống trà với mẹ!”

 

“Tên khốn kiếp Bùi Nguyên Minh, vận khí thật tốt!”

 

Thanh Linh thở dài trong lòng, bà ta muốn Bùi Nguyên Minh chết.

 

Nhưng bà ta cũng nhận ra thủ đoạn rút củi dưới đáy nồi này của Long Thương Húc.

 

Chỉ cần Trịnh Tuyết Dương thực sự nhận cái ân huệ này, vậy thì sau này làm sao cô có thể từ chối sự theo đuổi của Long Thương Húc?

 

Vào lúc này, Thanh Linh giống như nhìn thấy cánh cửa quyền thế đang vẫy gọi mình.

 

Trịnh Tuyết Dương suy nghĩ một hồi, cuối cùng cô vừa chậm rãi vừa kiên quyết lắc đầu: “Không cần!”

 

“Mẹ, mẹ chỉ cần khai báo đúng sự thật là được!”

 

“Mà phía cậu Long Thương Húc cũng không cần làm thêm chuyện thừa thãi!”

 

“Tôi tin Bùi Nguyên Minh vô tội, tôi cũng tin pháp luật sẽ cho anh ấy công l “Vì vậy, lòng tốt của anh, tôi hiểu được!”

 

“Chồng của tôi, tôi sẽ tự cứu!”

 

Nghe thấy những lời của Trịnh Tuyết Dương, Thanh Linh hơi sửng sốt, giống như không hiểu được tại sao Trịnh Tuyết Dương lại tin tưởng Bùi Nguyên Minh đến vậy.

 

Trịnh Khánh Vân và Tân Ý Hàm nhìn nhau, mặc dù họ không biết rốt cuộc Long Thương Húc nghĩ gì. Nhưng vào lúc này, không biết tại sao họ lại cảm thấy nhẹ nhõm.

 

Nhưng Long Thương Húc vốn mang theo nụ cười trên mặt, lúc này đột nhiên cứng đờ.

 

Đôi mắt ôn hòa của anh ta hiện một tia sáng lạnh lẽo, biểu cảm đột nhiên trở nên vô cùng cứng ngắc.

 

Mà Mã Yến Thủy ở không xa phía sau anh ta, ánh mắt lúc này trở nên cực kỳ lạnh lẽo…
 
Chương 3214


Chương 3214:

 

Lúc bên ngoài đang loạn thành một đoàn, Bùi Nguyên Minh đang ở trong phòng thẩm vấn của đồn cảnh sát nhảm mắt nghỉ ngơi.

 

Từ sau khi được đưa vào đây, không có ai đến hỏi anh.

 

Sở cảnh sát Vũ Thành giống như đã được ai chỉ dẫn, lúc này đang tập trung vào bảng chứng tại hiện trường và các nhân chứng, đối với Bùi Nguyên Minh đương sự của vụ việc lại cố ý hay vô ý bị bỏ qua Không biết đây là cái gọi là chiến thuật tâm lý, hay là họ đang củng cố chứng cứ, ngăn không cho Bùi Nguyên Minh có cơ hội ngụy. .

 

Tóm lại, sau khi Bùi Nguyên Minh đi vào, không ai để ý tới anh.

 

Bùi Nguyên Minh cũng không quan tâm đến điều này, thay vào đó anh nhằm mắt nghỉ ngơi, sau đó bắt đầu suy ngẫm về toàn bộ sự việc.

 

Từ cái chết của Long Sa Vực và Hùng Nguyên Hóa rồi lại đến cái chết của Hùng Hạo Nam, rõ ràng là có người đứng sau màn khống chế mọi thứ.

 

Mà ở Vũ Thành người có thể khống chế được những người này có rất Ít Điều duy nhất khiến Bùi Nguyên Minh cảm thấy nghỉ hoặc là mặc.

 

dù anh là kẻ có hiềm nghỉ lớn nhất, nhưng những người khác muốn dùng cách này để giết anh e là không quá có khả năng.

 

Dựa theo tinh thần pháp luật không có chứng cứ xác thực không thể kết tội mà nói, rất có thể anh chỉ bị giam giữ bốn mươi tám giờ liền có thể thuận lợi ra ngoài.

 

Vì vậy, đối thủ chắc chắn sẽ có hậu chiêu khác.

 

“Long Thương Húc, hiện tại có lẽ đang ở bên ngoài mua chuộc: trên dưới đồn cảnh sát để cầu tình cho mìni Sau khi cẩn thận xem xét một hồi, Bùi Nguyên Minh hơi nheo mắt.

 

“Một trận này, anh ta không chỉ muốn bán một cái ân huệ lớn cho Tuyết Dương, mà còn muốn mình thân bại danh liệt…”

 

“Ngay cả khi mình có thể thoát khỏi chế tài pháp luật, mình cũng không thể ngồi vững vị trí đường chủ Chấp Pháp Đường…

 

“Mưu tính sâu xa đấy!”

 

Sau khi phân tích kỹ lưỡng một hồi, Bùi Nguyên Minh cảm thấy hứng thú hơn với Long Thương Húc, người có khả năng ra tay nhất này.

 

Đều nói rằng người Vũ Thành quen với việc sử dụng nắm đấm để giải quyết mọi việc.

 

Nhưng những mưu mô và thủ đoạn của Long Thương Húc này quả thực vượt quá khả năng của người bình thường!

 

“Thảng thản sẽ được khoan hồng, phản kháng thì bị nghiêm trị!”

 

“Anh Minh, mong anh hãy giải thích rố ràng mọi chuyện!”

 

“Hiện tại nhân chứng và vật chứng đều đủ cả, cho dù anh muốn chối cãi cũng vô dụng!”

 

Đúng lúc này, cửa phòng thẩm vấn “cạch” một tiếng mở ra, tiếp đó liền nhìn thấy hai thanh tra một nam một nữ bước vào, sau đó ngồi đối diện với Bùi Nguyên Minh.

 

“Tuổi còn trẻ đã giết người phóng hỏa, hơn nữa một lần đã giết chết cả nhà người ta!”

 

“Anh thật sự còn đáng sợ hơn cả bọn tội phạm nước ngoài!”

 

“Anh làm như vậy có thấy hổ thẹn với lương tâm, hổ thẹn với cha mẹ vợ con không?”

 

Cuộc thẩm vấn còn chưa bắt đầu, nữ thanh tra có khuôn mặt xinh xắn đã dùng giọng điệu kích động liên tiếp mắng chửi.

 

“Nhân tiện nói với anh một tiếng, tôi là bạn học đại học của Tuyết Dương, cũng từng là bạn thân của cô ấy, Mục Song Thư!”

 

“Đồng thời, tôi cũng là thanh tra của sở cảnh sát Vũ Thành! Phụ trách vụ án của anh!”

 

“Mấy ngày trước Tuyết Dương bị người ta vu oan, cũng không liên hệ với tôi!”

 

“Nhưng hôm nay cô ấy lại đặc biệt gọi điện cho tôi, sóc cho anh thật tốt, không muốn anh ở trong đây chịu thiệt thòi hay bị bắt nạt!”

 

“Hơn nữa cô ấy còn nói, cô ấy tin rắng anh vô tội!”

 

“Anh nhìn mình đi, đi ở rể nhà người ta, cô ấy đúng là xui đến tám đời mới gả cho anh!”

 

“Anh đúng là tên khốn thành sự thì ít bại sự có thừa!”

 

*Tuyết Dương của chúng tôi là người đẹp cấp bậc hoa khôi của trường, nhưng vì anh, cô ấy đã phải chịu bao nhiêu uất ức?”

 

“Anh khi kết hôn không thể mang lại hạnh phúc cho cô ấy, đến khi ly hôn vẫn là âm hồn bất tán!”

 

“Tại sao trên lời lại có thứ rác rưởi như anh?”

 

“Chỉ cần anh còn có chút lương tâm, thì ngoan ngoãn thú nhận mọi tội lỗi đi!”
 
Chương 3215


Chương 3215:

 

Lúc này, Mục Song Thư mang theo vẻ từ trên cao nhìn xuống, hung hăng mở miệng nói: “Nói ra hết tội ác của anh đi!”

 

“Tại sao lại giết người!”

 

“Giết như thế nào!”

 

“Đã giết những ai!”

 

“Nói cho rõ! Nói cho kĩ!”

 

“Pháp luật sẽ cho anh sự công bằng!”

 

Bạn học đại học của Trịnh Tuyết Dương?

 

Bùi Nguyên Minh hứng thú nhìn Mục Song Thư một cái, sau đó nhàn nhạt nói: “Kỳ thật các người cũng không có bằng chứng rõ ràng nào chứng minh tôi đã giết người mà?”

 

“Tôi nói cho cô, tôi vốn không hề làm chuyện này, cô có tin không?”

 

Nam thanh tra ở một bên hơi sửng sốt, sau đó cười lạnh nói: “Họ Bùi kia, trong video giám sát quay được rõ ràng rành mạch. Anh đã xuất hiện ở hiện trường vụ việc, lại có động cơ phạm tội!”

 

“Anh có lời nào để ngụy biện không?”

 

Bùi Nguyên Minh nhún vai nói: “Đây là ý nghĩ chủ quan của anh!”

 

“Đừng nói đến việc người trong đoạn video đó không phải là tôi!”

 

“Cho dù là tôi, tôi xuất hiện ở hiện trường có thể chứng minh điều.

 

gi “Tôi không thể đi mua sắm, đi dạo, đi ngắm cảnh sao?”

 

“Càng huống chỉ, Hùng Hạo Nam mấy năm nay đã đắc tội biết bao nhiêu người ở Vũ Thành. Tùy tiện tìm cũng có người muốn giết anh ta.”

 

“Nguy biện!”

 

“Anh là đang ngụy biệt Nam thanh tra võ bàn, võ đến gạt tàn trên mặt bàn đều nhảy lên.

 

“Chúng tôi đã điều tra rõ ràng rồi, hung thủ tiến vào hiện trường.

 

giết người phóng hỏa chính là anh!”

 

“Hiện giờ chúng tôi ghi chép, chỉ là thủ tục thẩm vấn thông thường.

 

mà thôi!”

 

“Chuyện này chính là do anh làm!”

 

“Tin hay không thì tùy!”

 

‘Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh thờ ơ, giọng điệu bình thản.

 

“Tôi chưa làm chính là chưa làm, tôi hoàn toàn trong sạch!”

 

“Ha ha, người như anh mà hoàn toàn trong sạch?”

 

“Ngày hôm qua anh ở cổng đồn cảnh sát của chúng tôi uy hiếp.

 

Hùng Hạo Nam như thế nào, có rất nhiêu người đã nhìn thấy!”

 

“Anh ngụy biện như thế này có hợp lý không?”

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Mục Song Thư vô cùng âm trầm.

 

“Bùi Nguyên Mi ội ác của anh vô cùng lớn, ảnh hưởng của chuyện này cũng rất ác liệt!”

 

“Tôi rất muốn giúp anh, nhưng anh không sẩn lòng nói ra sự thật khi đối mặt với tôi. Vậy thì anh nhất định đừng hối hận!”

 

Rõ ràng, trước đây Mục Song Thư thỉnh thoảng có liên lạc với Trịnh Tuyết Dương.

 

Vì vậy cô ta đại khái biết kẻ ở rể Bùi Nguyên Minh vô dụng đến mức nào!

 

Vì vậy, cô ta cũng tin chắc rằng, kẻ ở rể cửa này vì để chứng minh bản thân thực sự sẽ động thủ giết người.

 

Muốn nói có người hãm hại anh ta?

 

Hùng Hạo Nam ăn no rồi nên làm chuyện điên rồ sao?

 

Dùng tính mạng của cả nhà để hãm hại một tên đi ở rể?

 

Bùi Nguyên Minh cũng lười nói nhảm với Mục Song Thư, dửng dưng nói: “Tôi nghĩ, là một công dân của Đại Hạ, hiện tại tôi có tư cách gọi điện thoại đúng không?”

 

“Đừng nói nhảm nữa, bây giờ tôi đang thẩm vấn anh, anh còn nói quyền công dân gì với tôi?”

 

Sắc mặt Mục Song Thư âm trầm.

 

“Anh cho rằng tôi chưa cho người làm gì anh, đối với anh quá tốt, nên anh muốn làm gì thì làm sao?”

 

Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói: “Tôi đã nói rồi, chuyện này không liên quan đến tôi, không phải tôi làm!”

 

*Tôi chỉ cần nói ra sự thật, làm sao xác minh không phải là chuyện của đồn cảnh sát các người sao?”

 

“Bây giờ tôi cần gọi điện thoại.”

 

“Trước khi tội của tôi thực sự được xác minh, các người không có.

 

tư cách hạn chế tôi gọi điện thoại.”

 

“Các người có thể ở bên cạnh nghe.”

 

“Tôi không để ý đâu.”

 

“Đương nhiên, các người cũng có thể từ chối yêu cầu hợp lý của tôi!”

 

“Nhưng tôi có thể tố cáo các người!”

 

“Được!” Mục Song Thư cười lạnh: “Anh còn hiểu pháp luật sao?”

 

“Nhưng biết luật mà vẫn phạm luật thì tội lại tăng thêm một bậc nữa!”

 

“Tôi nói cho anh biết, anh gọi cho ai cũng vô dụng!”

 

“Mục Song Thư tôi sẽ không bao giờ làm ô dù cho anh đâu!”
 
Chương 3216


Chương 3216:

 

Bùi Nguyên Minh hờ hững liếc mắt nhìn Mục Song Thư, không để ý “Cô còn không đủ tư cách làm ô dù cho tôi.”

 

“Năng lực không đủ, địa vị càng không đủ.”

 

“Ha ha ha, Mục Song Thư tôi còn không thể làm ô dù của anh sao?”

 

“Nói cứ như thể một người ngoài như anh rất có năng lực tại Vũ Thành của chúng tôi vậy!”

 

Lúc này Mục Song Thư tức đến bật cười, nghiến răng nghiến lợi nói: “Gọi đi, tôi ngược lại muốn nhìn xem, anh có thể tìm được cái ô dù như thế nào!”

 

Vừa dứt lời, Mục Song Thư liền lấy điện thoại di động ra, ném thẳng đến trước mặt Bùi Nguyên Minh.

 

Một tên ở rể, ở trước mặt cô ta giả vờ giả vịt, kiêu căng ngạo mạn, như vậy còn không nực cười sao?

 

Bùi Nguyên Minh mỉm cười, sau một hồi hồi tưởng, anh bấm một dãy số có số đuôi rất đẹp.

 

”Tút tút tút”

 

Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, bên kia im lặng, nhưng Bùi Nguyên Minh cũng không bận tâm, mà anh lại duỗi ngón tay ra gõ nhẹ vào điện thoại ba cái.

 

nói Từ bên kia truyền tới giọng nói của một người trẻ tuổi có mấy phần kích động và căng thẳng: “Tống giám đốc Bùi, là anh sao?”

 

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Nhiều năm không gặp, Phước Nhân, anh còn nhớ rõ ám hiệu của tôi à: Lúc này người ở đầu dây bên kia mang theo giọng điệu cung kính : “Tổng giám đốc Bùi, anh lại nói đùa rồi.”

 

“Cho dù tôi có quên tên của mình, cũng sẽ không quên ám hiệu.

 

của anh”

 

Lúc này, Mục Song Thư ở một bên vẻ mặt không kiên nhẫn nói: “Có chuyện mau nói, có rằm mau thả!”

 

“Anh cho rằng đây là quán trà sao? Tùy tiện để cho anh ngồi tán gẫu?”

 

“Tôi cho anh thêm một phút nữa, đến giờ thì ngoan ngoãn làm thẩm vấn với tôi!”

 

Lúc này người đàn ông ở đầu dây bên kia hơi nheo mắt lại, trầm giọng nói: “Tổng giám đốc Bùi, anh đang ở Vũ Thành của chúng tôi đúng không?”

 

Bùi Nguyên Minh đi thẳng vào vấn đề nói: “Tôi đang ở sở cảnh sát Vũ Thành. Đã xảy ra chút chuyện. Cần anh nhìn giúp tôi một chút.”

 

“Sở cảnh sát Vũ Thành?”

 

Giọng nói ở đầu dây bên kia lập tức trở nên tức giận: “Đã xảy ra chuyện gï?”

 

Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói: “Bọn họ nói tôi giết người, nói tôi giết cả nhà Hùng Hạo Nam”

 

Đối phương trực tiếp nói: “Tống giám đốc Bùi, tôi đi qua ngay, anh chờ một chút!”

 

Sau khi cúp điện thoại, Mục Song Thư thu lại điện thoại, sau khi quét mắt nhìn số điện thoại một cái, mới mang theo chút khinh thường lạnh lùng nói: “Phước Nhân? Phước Nhân nào?”

 

“Lai lịch thật là lớn!”

 

“Còn đến nhìn một chút?”

 

“Còn đến ngay bây giờ?

 

“Có tác dụng sao?”

 

“Gọi một cuộc điện thoại như vậy liền muốn hù dọa tôi?”

 

“Đùa gì vậy?”

 

“Anh gọi điện cho đám hồ bảng cẩu hữu của mình không phải là để hù dọa người, tôi đây liền ăn luôn cái điện thoại này”

 

Nam thanh tra ở một bên cũng giêu cợt nhìn, một tên ở rể đến ngay cả mẹ vợ cũng không muốn làm nhân chứng cho mình, còn có thể quen biết nhân vật lớn nào sao?

 

Bùi Nguyên Minh cười nhạt: “Nhà họ Vạn của Vũ Thành, cô chắc hẳn là biết đi”

 

“Người tiếp điện thoại của tôi tên là Vạn Phước Nhân.”

 

“Tôi nhớ, anh ta hình như là người lãnh đạo trực tiếp của các người đúng không?”

 

“Vạn Phước Nhân? Sở trưởng Vạn?” Mục Song Thư sững sờ một lúc, giây tiếp theo liền chế nhạo nói: “Họ Bùi, anh muốn giả bộ cũng nên giả cho giống một chút?”

 

“Người trong đồn cảnh sát của chúng tôi còn không biết số điện thoại di động của sở trưởng Vạn là gì sao?”

 

“Anh ấn tùy tiện một dấy số liền nói rắng đó là số điện thoại của sở trưởng Vạn. Anh thực sự cho rằng chúng tôi là đồ ngốc?”

 

“Anh ở đây cố làm ra vẻ, phô trương thanh thế như thế này có ý nghĩa gì không?”

 

“Tôi thật sự không hiểu lúc đầu sao Tuyết Dương lại lấy anh!”

 

“Bây giờ còn bảo tôi bảo vệ anh!”

 

“Một tên rác rưởi cố làm ra vẻ như anh đến cùng có chỗ nào tốt?”

 

“Cút đi cho tôi!”
 
Chương 3217


Chương 3217:

 

Khuôn mặt nam thanh tra ở bên cạnh đầy vẻ chế nhạo nói: “Đúng là trẻ tuổi, vẫn nên học cách làm người đến nơi đến chốn thì tốt hơn”

 

“Ở trước mặt những người như chúng tôi đây, cho dù anh cố làm ra vẻ thần bí cũng nên tìm hiểu học hỏi kỹ càng trước đã đi được không hả”

 

“Ngay cả số điện thoại của sở trưởng Vạn cũng không biết rõ mà đã đứng đây giả vờ rồi?”

 

“Anh có biết sở trưởng Vạn là người nào không?”

 

“Anh ấy chính là thần thoại bộ binh, là một huyền thoại sống, đã từng là thân vệ của tổng giáo đầu trại Đường Đao”

 

“Thân thủ của anh ấy được tổng giáo đầu đích thân chỉ dạy cho”

 

“Năm đó ở chiến trườngÂu Á, sở trưởng Vạn đã từng tự tay chém chết một vị chiến thần của quốc đảo”

 

“Cũng vì chiến công hiến hách của anh ấy, cho nên sau khi sở trưởng Vạn xuất ngũ mới có thể trở thành sở trưởng cảnh sát Vũ Thành của chúng ta khi tuổi còn trẻ như vậy”

 

“Trong giới thượng lưu của Vũ Thành chúng ta, anh ấy thực sự là một nhân vật cực kỳ tầm cỡ”

 

“Nhân vật lớn như vậy, làm sao mà anh có thể tùy tiện biết được số điện thoại của người ta cơ chứ?”

 

“Nhân vật tầm cỡ như anh ấy là người mà anh có thể hất mặt sai khiến được chắc?”

 

“Anh tưởng bản thân anh là ai hả? Tổng giáo đầu sao?”

 

Nghe thấy những lời chế giễu này, sắc mặt Bùi Nguyên Minh bình thản, nghiêng đầu mỉm cười nói: “Nếu như tôi nói tôi chính là tổng giáo.

 

đầu thì sao?”

 

“Được thôi. Cứ cho anh là tổng giáo đầu đi, anh có thể đừng có sỉ nhục anh ấy được không hả” Khuôn mặt Mục Song Thư đầy vẻ giương nanh múa vuốt “Tổng giáo đầu là trụ cột của Đại Hạ chúng tôi. Chỉ cần tùy tiện xúc phạm anh ấy, dựa vào một điểm này, chúng tôi đã có thể trừng phạt anh rồi!”

 

“Hôm nay tôi để lời này ở đây”

 

“Nếu như anh là tổng giáo đầu, tôi sẽ dập đầu dâng trà cho anh, cũng sẽ làm người hầu cho anh cả đời này”

 

Ai biết được, sau khi nghe thấy lời kia của Mục Song Thư, Bùi Nguyên Minh lại không có một chút xấu hổ nào, ngược lại anh cười khổ nói: “Tính tình của cô không tốt lắm, tôi không thích người hầu kiểu này…”

 

“Được rồi! Tôi nói như thế mà anh lại tưởng là thật à!” Vẻ mặt Mục.

 

Song Thư cực kỳ u ám: “Bây giờ không cần nhiều lời vô nghĩa nữa”

 

“Nếu như anh không muốn thừa nhận hành vi phạm tội của mình, tôi có đủ thời gian từ từ giày vò anh!”

 

“Sau khi đợi đủ bốn mươi tám tiếng, chúng ta lại đến bốn mươi tám tiếng tiếp theo”

 

“Ngược lại tôi muốn xem xem, đến lúc đó chàng rể đến cửa như: anh không chống đỡ nổi trước hay là chúng tôi không đỡ nổi trước”

 

Sau khi nói xong lời này, Mục Song Thư tức mình đứng bật dậy, thu dọn đồ trên bàn rồi bày ra vẻ mặt trêu tức nói: “Chúng tôi ra ngoài ăn cơm trước đây, ăn xong lại vào từ từ chơi với anh”

 

“Anh cứ ở trong này chờ đi”

 

“Hoặc là chờ sở trưởng Vạn của anh đến cứu anh”

 

Trong khi nói chuyện, Mục Song Thư còn ra hiệu cho nam thanh tra bật điều hòa, lại rót cho Bùi Nguyên Minh một ly cà phê bốc mùi nồng nặc, quăng nó trước mặt anh.

 

Đây là phương pháp mà sở cảnh sát của bọn họ dùng để gây sức.

 

ép với một số kẻ cứng đầu. Cô ta tin rắng nếu áp dụng phương pháp như vậy, chỉ một lát nữa Bùi Nguyên Minh sẽ biết thân biết phận mà thành thật.

 

Bùi Nguyên Minh cười nhạt, không nói lời nào mà dựa vào trên ghế bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.

 

“Hừ, thế mà anh vẫn còn giả bộ với tôi ở đây cơ?”

 

“Quả thực anh đúng là kẻ hết thuốc chữa!”

 

“Anh thật sự cho răng mình là nhân vật lớn sao?”

 

“Điển hình của kẻ chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, không đến Hoàng.

 

Hà là vẫn chưa từ bỏ ý định!”

 

Mục Song Thư cười lạnh chế nhạo, sau đó cùng đồng nghiệp ra ngoài, ‘râm” một tiếng đóng cửa lại rồi sải bước lớn rời đi.

 

Chỉ có điều bọn họ vừa mới đi tới lối ra sảnh lớn đã lập tức nhìn thấy một chiếc Audi A6 đang lái vào bãi đất trống phía trước.

 

Biển số xe cực kỳ đẹp, vừa liếc mắt nhìn đã biết là cảnh sát cấp cao.

 

Mà khoảnh khắc bọn họ nhìn thấy biển số xe này, Mục Song Thư: và những người khác đều vô cùng chấn động, bởi vì đây là xe của Vạn Phước Nhân, người đứng đầu sở cảnh sát Vũ Thành.

 

Ngay sau đó đã nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai, trông cùng lắm chỉ hai mươi ba hai mươi bốn tuổi bước ra từ băng ghế Sau của xe.

 

Rõ ràng đây chính là sở trưởng sở cảnh sát Vũ Thành trẻ tuổi nhất trong lịch sử, cao thủ cấp bậc chiến thần, Vạn Phước Nhân.
 
Chương 3218


Chương 3218:

 

Giờ phút này, dường như sắc mặt Vạn Phước Nhân hơi u ám. Anh †a sải bước dài đi về phía trước.

 

Trong lòng Mục Song Thư và đồng nghiệp của cô ta theo bản năng rơi lộp bộp một chút, sau đó bước nhanh lên trước chào hỏi: “Sở trưởng Vạn, chào anh”

 

“Sao anh lại đến đây?”

 

Trong nháy mắt khi nói chuyện, trong lòng Mục Song Thư đã lờ mờ đoán ra. Cô ta cảm thấy chắc có lẽ không có chuyện trùng hợp như vậy thật chứ?

 

‘Vạn Phước Nhân cũng không nói lời vô nghĩa, lạnh lùng nói: “Có.

 

phải các cô đã bắt được một người tên là Bùi Nguyên Minh phải không?”

 

“Người này đang ở đâu?”

 

“Tôi phải gặp anh ta ngay lập tức”

 

Nghe thấy lời này của Vạn Phước Nhân, Mục Song Thư và đồng nghiệp của cô ta đều cảm thấy mí mắt giật giật, sau đó trên trán lập tức vã mồ hôi lạnh.

 

Là thật!

 

Vậy mà lại là sự thật!

 

Một cuộc điện thoại vừa rồi của Bùi Nguyên Minh thật sự đã gọi cho sở trưởng Vạn.

 

Điều quan trọng chính là sau khi nhận được cuộc điện thoại ấy còn chưa tới mười phút, sở trưởng Vạn đã xuất hiện ở cửa sở cảnh sát rồi.

 

Đây đây đây…

 

“Tổng giám đốc Bùi, anh đến Vũ Thành sao lại không báo một tiếng trước với tôi cơ chứ!”

 

“Nếu như các anh em ở trại Đường Đao biến được anh lại bị bắt vào sở cảnh sát ở ngay trên địa bàn của tôi thì thật sự bọn họ sẽ tới dỡ cả nhà tôi xuống mất”

 

Năm phút sau, Vạn Phước Nhân nhanh chóng xem xong thông tin vụ án đã lập tức xuất hiện trong phòng thẩm vấn.

 

Anh ta cung kính đứng bên cạnh Bùi Nguyên Minh, gần như ngay cả ngồi cũng không dám ngồi, vẻ mặt nhăn nhó cười khổ.

 

Bùi Nguyên Minh nhấp một ngụm trà nóng do chính tay Vạn Phước Nhân rót cho anh, cười cười nói: “Phước Nhân à, tôi đã xuất ngũ hơn ba năm rồi, đừng gọi tôi như thế kia nữa”

 

“Hơn nữa lần này tôi đến Vũ Thành cũng là chuyện bất ngờ, cho nên đã không nói trước cho anh biết”

 

“Đương nhiên nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, tôi cũng không muốn làm phiền cuộc sống bình lặng của anh đâu”

 

Khuôn mặt Vạn Phước Nhân đầy vẻ kích động nói: “Tống giám đốc Bùi .”

 

“Nếu như anh cứ nhất định phải gọi, bây giờ có thể gọi thẳng tên của tôi” Bùi Nguyên Minh ngắt lời anh ta. Anh thật sự không hề có một chút hứng thú nào muốn để lộ ra thân phận của mình.

 

Vạn Phước Nhân chần chừ một lát, sau đó mới thấp giọng nói: “Anh Minh, anh có thể tới đây là vinh hạnh của tôi”

 

“Chỉ có điều chuyện nhà họ Hùng bị giết sạch cả nhà lần này, quả thực có một chút phiền phức.

 

Bùi Nguyên Minh mở mắt nhìn khuôn mặt Vạn Phước Nhân một cái, nói: “Phước Nhân, anh cũng cho rằng người là do tôi giết, nhà là do.

 

tôi diệt sao?”

 

Vạn Phước Nhân lắc đầu nói: “Tôi không dám”

 

“Không cần xem bất kỳ chứng cứ nào cả, bởi vì con người như Hùng Hạo Nam còn chưa đủ tư cách bị anh Minh ra tay tiêu diệt cả nhà”

 

“Ông ta không xứng”

 

“Chỉ là quả thực chuyện này có vài điểm phiền phức”

 

“Ngay trước khi đi vào đây, tôi đã xem qua tất cả thông tin và chứng cứ của vụ án, tất cả mọi thứ đều chĩa mũi nhọn về phía anh”

 

“Vùng nước này hơi sâu”

 

Bùi Nguyên Minh cười cười nói: “Nếu mà nước không sâu thì làm sao có thể vây khốn tôi trong đó được chứ?”

 

“Nước mà không sâu tôi cũng chẳng muốn gọi điện cho anh làm gì cả.

 

“Nếu như tôi đoán không sai thì phía sau chuyện này chắc hẳn có bóng dáng của Long Thương Húc”

 

“Mặt khác, hiện giờ có lẽ anh ta đã nhờ người, thậm chí là đích thân xuất hiện ở sở cảnh sát cầu xin giúp tôi cũng nên”

 

Vạn Phước Nhân sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng gọi một cuộc điện thoại rồi mới nhẹ giọng nói: “Đúng vậy, chẳng những anh ta tự mình xuất hiện mà còn mua chuộc mấy tên thanh tra ở trong sở cảnh sát, ý định làm giả chứng cứ cho anh Minh, giải vây cho anh khỏi tội danh này”

 

“Nếu như chuyện này thành sự thật, vậy thì chắc hẳn anh có thể vô tội thoát thân”

 

“Chỉ có điều mặc dù trên vương pháp anh không sao, nhưng mà ở trong dư luận cuộc sống, anh có thế sẽ gặp phiền phức”

 

“Vũ Thành khác với những địa phương khác, nơi này là một giang hồ thu nhỏ”

 

“Chuyện của giang hồ, giang hồ biết. Triều đình không thấy, giang hồ thấy”
 
Chương 3219


Chương 3219:

 

“Đúng rồi, Long Thương Húc còn thuyết phục được mẹ vợ của anh rồi, bảo bà ta cùng phối hợp cứu người”

 

Vạn Phước Nhân bố sung nói.

 

“Nhưng mà vợ của anh, cô Trịnh Tuyết Dương từ chối chuyện này”

 

“Quả nhiên là vậy”

 

Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế cười cười nhún vai nói: “Xem ra cậu Long Thương Húc này của chúng ta chỉ ước gì tôi chết ngay lập tức”

 

“Anh ta làm việc này, một mặt là để lấy được hảo cảm của Trịnh Tuyết Dương, khiến cho Trịnh Tuyết Dương cảm thấy anh ta là một người đàn ông tốt”

 

“Mà một mặt khác lại muốn cho tôi thoát khỏi chế tài của cái gọi là vương pháp. Vậy thì ở trong tình hình này, anh ta có thể kêu gọi người trong giang hồ quang minh chính đại tới báo thù cho Hùng Hạo.

 

Nam”

 

“Thứ ba, cho dù anh ta không báo thù, Long Thương Húc cũng có thể dùng những chứng cứ bị làm giả kia làm quân bài mặc cả, dùng nó như một ân huệ để bức ép tôi vào khuôn phép”

 

“Chỉ cần tôi không đi vào khuôn khổ, không nghe theo lời anh ta, vậy thì mỗi một giây một phút anh ta đều có thể tung tin tức đó cho giới truyền thông, khiến cho tôi chết không có chỗ chôn”

 

“Trong tay nhà họ Long nắm quyền kiểm soát khống chế truyền thông ngôn luận”

 

“Đồng thời cũng nắm trong tay gần như phần lớn lực lượng giang hồ ở trong Vũ Thành”

 

“Không nói đến thánh địa võ học và Long Môn kia, cho dù là sáu băng đảng lớn cũng đã có ba cái có quan hệ thân thiết với nhà họ Long rồi”

 

‘Vẻ mặt Vạn Phước Nhân nghiêm túc, ánh mắt lạnh lẽo, anh ta cất lời.

 

“Nếu thật sự để cho Long Thương Húc kia thành công, như vậy.

 

anh ta có thể tiến lên tấn công, cũng có thể lui về phòng thủ”

 

“Hoặc là nghĩ cách thuyết phục anh, hoặc là dứt khoát giết chết anh”

 

“Thẳng ranh con này, không thể ngờ được lại tính kế nhiều như vậy”

 

“Chẳng trách dưới tình hình cậu cả Long và cậu bảy Long đấu đá với nhau mà anh ta còn có thể nổi dậy trong nhà họ Long”

 

“Ngày thường trông có vẻ là một tên tao nhã văn vẻ, tuấn tú lịch sự, gặp người nào cũng đều là bộ dạng hào hoa phong nhã”

 

“Hiện giờ xem ra đẳng sau lưng anh ta cũng làm không ít chuyện táng tận lương tâm”

 

Vạn Phước Nhân hít một hơi thật sâu, đều là người trong giới thượng lưu của Vũ Thành, thường ngày anh ta và Long Thương Húc cũng tiếp xúc không ít với nhau.

 

Giờ phút này nghĩ lại, anh ta bỗng có cảm giác giật mình kinh hãi.

 

Xem ra sau này đối phó với Long Thương Húc nhất định phải để tâm hơn nhiều mới được. Nếu không thì chỉ một chút không cẩn thận cũng thật sự có thể bị anh ta lừa vào tròng.

 

“Không sai. Cho nên cái mà gọi là lòng tốt của Long Thương Húc, chẳng những không có một chút nào là giúp đỡ tôi, mà ngược lại còn biến thành Thái sơn đè chết tôi”

 

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.

 

“Cho dù không đè chết được tôi, anh ta cũng có thể dùng cái này để trèo trên đầu tôi ngồi.”

 

“Chỉ có thể nói, Long Thương Húc này của chúng ta có dã tâm rất lớn”

 

Vạn Phước Nhân khẽ nhíu mày, nói: “Anh Minh, vậy ý của anh là.

 

Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Tôi bảo anh đến đây không phải là bảo anh thả tôi ra ngoài”

 

“Mà là bảo anh hãy thi hành luật pháp đúng theo lẽ công bằng, đừng cho người tiêu hủy vật chứng, cũng không được cho người sửa lại khẩu cung”

 

“Vụ án này nên làm thế nào thì làm theo như thế: “Không cần phải đặc biệt hóa thân phận của tôi lên”

 

“Mà điều cần phải chính là mọi người đều bình đẳng ở trước mặt vương pháp”

 

“Không để cho bất kỳ người tốt nào phải chịu oan ức, cũng sẽ không buông tha cho bất kỳ kẻ xấu nào cả”

 

Nói tới đây, Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt lại. Cô gái Trịnh Tuyết Dương này quả nhiên rất giỏi.

 

Cho dù ở tình hình như thế này cũng có thể hiểu vương pháp được đặt lên trên hết.

 

Nếu không, một khi cô rơi vào cái bẫy mà Long Thương Húc đã thiết kế sẵn kia, chính bản thân cô cũng sẽ gặp phiền phức.

 

“Anh Minh, anh cứ yên tâm đi. Vụ án này tôi sẽ đích thân theo sát, tôi sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào động tay động chân vào vụ án này đâu”

 

Vạn Phước Nhân hít một hơi thật sâu.

 

“Chỉ có điều dựa theo những chứng cứ bên ngoài này xem ra mọi chuyện thật sự rất bất lợi đối với anh”

 

“Anh muốn toàn thân trở ra là một điều quá khó khăn”

 

‘Vạn Phước Nhân rất rõ ràng, thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh có thể đủ sức nghiền nát mọi thứ, hoàn toàn có thể để anh rời đi an toàn.

 

Nhưng nếu loại chuyện này mà sử dụng thủ đoạn cứng rắn ấy, nó sẽ biến thành một vết nhơ đối với danh dự của anh Minh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom