Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3000


Chương 3000

Ánh mắt Bùi Cửu Phong hơi dao động, sau đó anh ta ngẩng đầu lên, híp mắt nói: “Anh Minh, nếu như tôi nói, tôi lên nắm quyền cũng có thể bảo đảm sự ổn định của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas thì sao?”

“Đảm bảo để quốc Ba Tư hay nước Đảo đều được, không một ai có thể vươn tay đến hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas”. “Vậy thì tôi có cơ hội lên nắm quyền không?”

Nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc của Bùi Cửu Phong, Bùi Nguyên Minh vô cùng thích thú nói: “Rốt cuộc là cái gì đã cho anh can đảm và tự tin để anh nghĩ rằng, khi anh lên nắm quyền sẽ có thể làm được việc này?” “Cho dù là Bùi Cửu Thiên lên nắm quyền thì cũng chưa chắc có thể làm được điều đó”

Bùi Cửu Phong nhướng mày đáp lại: “Tôi không giống với Bùi Cửu Thiên”

“Cái người Bùi Cửu Thiên này, khi làm việc thì thích nhất thứ gọi là bày mưu tính kế”

“Anh ta hi vọng tất cả mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của anh ta, vì vậy sẽ dựa vào thế lực ở bên ngoài.”

“Bởi vì chỉ có lúc năng lượng ở bên ngoài vô cùng lớn, anh ta mới có thể dễ dàng trấn áp bất kỳ tiếng nói nào chống lại ở bên trong Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas..”

“Đó chính là lý do tại sao anh ta lên cầm quyền sẽ khiến cho Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, và thậm chí là bên trong hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas không ổn định”

“Bởi vì đồ gì đi mượn thì suy cho cùng cũng đều có cái giá của nó” “Những triết lý của tôi khác với Bùi Cửu Thiên”.

“Nếu như tôi lên nắm quyền thì tôi sẽ không tìm kiếm một con đường lên nắm quyền cực nhanh, tôi càng muốn làm đầu chắc đấy, có thể nói trong trường hợp này, tốc độ lên cầm quyền sẽ rất chậm, nhưng nền tảng đệm là vững chắc.”

Bùi Nguyên Minh cười: “Ý nghĩ và phương hướng không tệ, nhưng mà anh không được may mắn lắm”

“Bởi vì trên con đường này, Bùi Diễm Lan đã bước nhanh và xa hơn anh rồi.”

“Có Bùi môn chủ ủng hộ cô ta nên anh không so được.” Bùi Cửu Phong ho khan một tiếng: “Anh Minh, anh nói lời này thật là không có ý nghĩa gì..” “Bùi Diễm Lan rất tốt, nhưng mà anh đừng có quên, dù sao thì cô ta cũng là thân con gái”

“Cho dù cô ta có lên nắm quyền một thời gian thì cũng chỉ là kế tạm thời của chú Tư mà thôi.”

“Trừ khi chú Tư có thể thật sự sinh ra một người thừa kế trong tương lai”

“Nếu không thì việc chuyển giao quyền lực của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas chắc chắn sẽ còn xảy ra vấn đề, chỉ có điều sự việc được tạm hoãn mà thôi”.

“Nhưng mà, nếu như anh thử đưa tôi lên nắm quyền hoặc thuyết phục để chủ Tư cho tôi lên nắm quyền, thì không hẳn không thể chỉ cần vất vả một lần mà suốt đời được nhàn nhã”

Bùi Nguyên Minh có chút hào hứng nhìn Bùi Cửu Phong, thản nhiên nói: “Chiến thắng của ngày hôm này lại làm cho anh tự tin đến như vậy à, thật sự cảm thấy bản thân có thể làm được sao?”.

“Thật sự là có thể?”

“Nói như thế này đi.”

“Nếu như bây giờ Bùi Cửu Thiên xuất hiện trước mặt anh, anh có dám nói với anh ta là anh muốn lên nắm quyền không?” Nghe được lời này, mí mắt của Bùi Cửu Phong giật mạnh mẽ, giống như là đang cân nhắc điều gì đó, ngay sau đó liền cầm ly rượu lên và nhanh chóng uổng cạn.

Một lúc lâu sau, anh ta mới đứng thẳng người lên, nhẹ giọng nói: “Nếu như bây giờ Bùi Cửu Thiên xuất hiện trước mặt tôi, tôi có thể nói với anh ta rằng, tôi cũng muốn lên nắm quyền”

“Hơn nữa, tôi còn sẽ nói với anh ta, anh ta không xứng đáng làm thiếu chủ của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas”

“Chỉ có Bùi Cửu Phong tôi mới là người được chọn thích hợp nhất”

“Đương nhiên, điều kiện tiên quyết đó là anh Minh bằng lòng ủng hộ tôi” “Chỉ cần anh bằng lòng ủng hộ tôi, tôi khó mà không có cơ hội” Lúc này, Bùi Cửu Phong biểu đạt thái độ của bản thân một cách dứt khoát, nói bóng gió rằng nếu như Bùi Nguyên Minh có thể ủng hộ mình thì anh ta có thể trực tiếp đứng lên, một sống một con với Bùi Cửu Thiên.

“Anh đó, vẫn là tự đánh giá bản thân quá cao rồi.”

Bùi Nguyên Minh cười mà không tỏ rõ ý kiến, sau đó nheo mắt nhìn về phía sau.

“Nếu như anh đã nói anh giỏi như thế, vậy thì, bây giờ anh hãy tự mình nói với Bùi Cửu Thiên đi”
 
Chương 3001


Chương 3001

Nụ cười ban đầu của Bùi Cửu Phong trong nháy mắt đông cứng lại, anh ta xoay người lại theo bản năng, trong giây tiếp theo liền thất thanh nói: “Bùi Cửu Thiên?”.

Tầm mắt Thôi Nhã Tuyết cũng lướt qua, gật đầu nói: “Anh không nhận nhầm, quả thật là Bùi Cửu Thiên”

“Anh ta tới làm cái gì vậy?”

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Cho dù anh ta tới đây làm cái gì, thì cậu cả Bùi Cửu Phong đã chuẩn bị lên nắm quyền”

“Vậy thì thà đánh nắng còn hơn chọn ngày”

“Hôm nay, anh hãy cho tôi thấy bản lĩnh máu lửa của anh đi”

“Nếu như anh dám tự mình nói với Bùi Cửu Thiên là anh ta không xứng lên nắm quyền”

“Vậy thì, có lẽ tôi cũng sẽ thử xem xét về anh”

Vẻ mặt của Bùi Cửu Phong biến đổi, nhưng một lúc sau vẫn hơi cắn răng, thấp giọng nói: “Người đâu, mau chóng nghênh đón thiểu chủ Bùi”

Ngay khi ba chữ thiểu chủ Bùi vừa nói ra, trong mắt Bùi Nguyên Minh hiện lên một vẻ mỉa mai mờ nhạt.

Lúc nãy Bùi Cửu Phong nói ngang ngược không ai sánh bằng, cái gì mà Bùi Cửu Thiên không xứng, cái gì mà anh ta muốn lên nắm quyền.

Nhưng ba chữ Bùi Cửu Thiên này, từ lâu đã trở thành một tảng đá lớn đè ép trong lòng những thế hệ thứ hai của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas.

Dã tâm lớn như Bùi Cửu Phong cũng chẳng phải là đã hoảng sợ ở thời điểm mấu chốt rồi sao?

Ánh mắt Bùi Nguyễn Minh cười như không cười làm cho Bùi Cửu Phong xấu hổ vô cùng.

Mặc dù anh ta đã cố gắng hết sức để làm ra một dáng vẻ không có gì, nhưng lúc nhìn thấy Bùi Cửu Thiên xuất hiện, rốt cuộc trong lòng anh ta cảm nhận như thế nào, sợ rằng chỉ có người trong cuộc như anh ta mới là người biết rõ nhất.

Hoặc ít nhiều gì thì trong lòng của Bùi Cửu Phong vẫn cảm thấy có phần căng thẳng. Anh ta muốn lên nắm quyền, muốn nói Bùi Cửu Thiên không có tư cách, những điều này không sai.

Nhưng chắc chắn không phải là bây giờ.

Bởi vì Bùi Cửu Phong vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng.

“Cửu Phong, vừa rồi bọn tôi mới nhận được tin tức, nói là cậu nghìn dặm tập kích bất ngờ vào nước Đảo, thay chú Tư bắt sống hung thủ của chuyện mười năm trước kia, lập được công lao to lớn như vậy?

“Trong số thế hệ trẻ của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, Sợ rằng không một ai có thể vượt qua được công lao của cậu”

“Thật sự là rất đáng mừng”.

Ngay sau đó liền nhìn thấy Bùi Cửu Thiên mặc một bộ âu phục tơ tằm hiệu Givenchy, dẫn theo mấy người nam nữ mặc trang phục Trung Quốc.

Bao gồm Bùi Văn Kiên, Quách Tuấn Anh, Hứa Tuyết Kỳ và những người khác, lúc này đều đang đứng phía sau Bùi Cửu Thiên.

Cho dù liên tiếp bất lợi, cho dù hoàn cảnh bây giờ có phần khó xử.

Nhưng chỉ cần Bùi Cửu Thiên bước ra ngoài thì anh ta vẫn là vua như cũ.

Hai chữ thiếu chủ ở Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas không chỉ đơn thuần là nói suông, mà đó là uy thế do người nắm quyền nhiều năm mang lại.

Cho dù hiện tại, Bùi Diễm Lan có thể thay thế vào đó thì khí thế của Bùi Cửu Thiên vẫn sẽ như cũ.

Nhìn thấy Bùi Cửu Thiên chậm rãi đi đến, vẻ mặt Bùi Cửu Phong càng thêm lúng túng.

Sau đó vô thức liếc nhìn Bùi Nguyên Minh một cái thì mới xoay người đến nghênh đón: “Chào buổi sáng thiếu chủ Bùi, sao anh lại có thời gian rảnh rỗi tới đây?”

“Tối hôm qua, chẳng qua là Bùi môn chủ cho tôi một cơ hội lấy công chuộc tội mà thôi.”

“Công lao nhỏ thôi, trước mặt anh không xem là gì cả”

Nhìn thấy lúc này Bùi Cửu Phong có vẻ cẩn thận, sắc mặt Bùi Cửu Thiên hiện lên sự hứng thú.

Anh ta không có tức giận mà cười ôn hòa rồi mở miệng nói: “Cửu Phong, cậu không cần căng thẳng”

“Tôi đến đây ngay sau khi nhận được tin tức, hoàn toàn không có ý gì khác.” “Tôi chỉ đơn giản là muốn chúc mừng cậu thôi”

“Tất nhiên, nếu như làm phiền các cậu ăn mừng thì bây giờ tôi sẽ rời đi ngay”

Trong lúc nói, cuối cùng ánh mắt Bùi Cửu Thiên rơi trên người Bùi Nguyên Minh. Chỉ là vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững, sâu trong đáy mắt của Bùi Cửu Thiên thoáng qua vẻ sắc bén.

Bị thua thiệt hết lần này đến lần khác dưới tay của Bùi Nguyên Minh, Bùi Cửu Thiên đã vô cùng kiêng dè đối với Bùi Nguyên Minh.
 
Chương 3002


Chương 3002

“Không có, thiểu chủ Bùi anh nghe mấy lời này ở đâu ra vậy!”

Khóe miệng Bùi Cửu Phong khẽ giật mấy cái, anh ta lộ ra vẻ khổ sở nói: “Anh là thiếu chủ của Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas, vốn đã là đời thứ hai được quyền ra lệnh cho đám người ở cảng chúng tôi rồi.”

“Tôi đang chuẩn bị xử lý xong đám râu tôm này rồi tới báo cáo lại cho anh đây “Ai ngờ, thông tin của thiếu chủ Bùi lại nhanh như vậy, anh tới trước mất rồi”.

“Thế này đi, đợi báo cáo xong chuyện này cho môn chủ, tiếp theo tôi tới chỗ anh kể cặn kẽ mọi chuyện cho anh, có được không?”

Nghe thấy Bùi Cửu Phong vừa như cố ý lại vừa như vô tình nhắc tới hai chữ môn chủ, nụ cười trên mặt Bùi Cửu Thiên càng xán. lan hon.

Anh ta bước lên trước một bước, đưa tay ra vỗ vỗ vài cái vào bả vai Bùi Cửu Phong, thờ ơ nói: “Cửu Phong à, cậu không được quên đâu đấy”

“Ngoài việc là thiếu chủ của cậu ra, trên hết tôi là anh họ của cậu cơ mà”.

“Lần này không phải do tin tức của tôi nhanh nhạy, mà là do công tác bảo mật của cậu làm tốt lắm”

“Cậu nói cậu ấy, tại sao lại chạy tới nước Đảo làm một việc nguy hiểm như vậy lại không nói với người anh họ này của cậu một tiếng chứ?”

“Mặc dù tôi không thể đi cùng cậu tới đấy, nhưng phải vài cao thủ đi theo bảo vệ cậu cũng có thể chứ nhể?” “Hay nên nói là Cửu Phong cậu đang phòng tôi đấy hả?”

“Cậu sợ tôi sẽ giành công của cậu..”

“Bởi vì, cậu đang muốn lên nắm quyền?”

Nói tới ba chữ “lên nắm quyền”, ánh mắt của Bùi Cửu Thiên càng thêm sắc lạnh mà sắc mặt của Bùi Cửu Phong bỗng nhiên thay đổi trong nháy mắt.

Anh ta có thể đứng trước mặt Bùi Nguyễn Minh nói muốn lên nắm quyền, trong lòng anh ta cũng đã nghĩ tới chuyện này rồi.

Nhưng ba chữ này phát ra từ miệng của Bùi Cửu Thiên thì lại khác.

“Có điều cũng đúng thôi, bây giờ cậu cả Bùi đang đứng về phía cậu mà”

“Nếu cậu không có ý lên nắm quyền thì cậu đứng chung chiến tuyến với cậu cả Bùi làm gì chứ nhở?”

“Nói cho cùng lần này cậu cả Bùi Nguyên Minh xuất hiện ở hai cảng Cảng Thành và Las Vegas là muốn nhắm vào vị trí của tôi đây rồi còn gì”.

Vào lúc sắc mặt của Bùi Cửu Phong liên tục thay đổi, nụ cười của Bùi Cửu Thiên lại hướng về Bùi Nguyên Minh, sau đó đưa tay. ra, lạnh lùng nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu cả Bùi, dù sao cũng không phải lần đầu gặp nữa rồi ha”

“Nhưng mà tôi thấy hôm nay chính thức làm quen một chút cũng không có gì xấu…”

“Tiện thể tôi muốn hỏi một câu, rốt cuộc Bùi Cửu Thiên tôi đã làm gì có lỗi với cậu cả Bùi Nguyên Minh anh đây”

“Mà khiến cậu cả Bùi đây hết lần này đến lần khác đối đầu với tôi vậy?”

“Tạo ra một Bùi Diễm Lan vẫn còn chưa đủ”.

“Bây giờ còn muốn tạo thêm một Bùi Cửu Phong sao?”

Bùi Nguyên Minh cười như có như không, ánh mắt sáng quắc nhìn Bùi Cửu Phong như một con rắn độc, cũng lạnh lùng cười nhạt: “Thực ra, muốn tôi tha cho anh, để anh tiếp tục ngồi vững cái vị trí thiếu chủ Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas này cũng không phải không thế”

“Chỉ cần Bùi Cửu Thiên anh đồng ý với tôi một điều kiện thôi, vậy thì tôi xin thề từ hôm nay trở đi, tôi sẽ không tham gia vào bất cứ chuyện gì ở Cảng Thành và Las Vegas nữa”

“Bố láo!”

“Mày có tư cách gì mà nói mấy lời như vậy hả?”

“Mày có biết người đứng trước mặt mày là ai không?”

“Là thiếu chủ Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas, Bùi Cửu Thiên!”

Đám người Quách Tư Anh trong chớp mắt giận tím người.

Bọn họ không ngờ rằng trước mặt bao nhiêu người thế này, Bùi Nguyên Minh cũng không thèm nể mặt mặt Bùi Cửu Thiên thế này.

Đảm bảo vệ tư nhân của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas ban đầu đang đứng ở phía xa cũng nhanh chóng từng người từng người tiến lên trước một bước, nắm lấy súng ở eo.

Chỉ cần Bùi Cửu Thiên ra lệnh, bọn họ sẽ ra tay ngay lập tức.

Nhưng lúc này Bùi Cửu Thiên lại không vội ra lệnh, chỉ cười không thành tiếng, xua xua tay ý bảo những người khác không cần hành động.

Sau đó anh ta híp mắt nhìn Bùi Nguyễn Minh nói: “Cậu cả Bùi, không bằng anh nói ra xem, rốt cuộc là điều kiện gì lại khiến anh thành người lắm chuyện như vậy, không ngại đi lo chuyện bao đồng”
 
Chương 3003


Chương 3003

Bùi Nguyên Minh cười cười, lên tiếng: “Hay là, anh quỳ xuống đi?”.

Quỳ trước mặt tôi một cái, tôi sẽ suy nghĩ thử, chừa cho anh chút mặt mũi, thế nào?”

Lời này vừa nói ra, không khí xung quanh bèn như cô đặc cả lại.

Bùi Cửu Phong giống như muốn nói gì đó, nhưng vừa định mở miệng ra thì lại phát hiện, giờ phút này nói gì cũng không đúng.

Đừng tưởng nhầm dáng vẻ ôn tồn lễ độ, lịch thiệp lịch sự của hai người Bùi Cửu Thiên và Bùi Nguyên Minh kia.

Chỉ cần Bùi Nguyên Minh nói sai một câu thôi, mối quan hệ giữa hai người bọn họ trong chớp mắt sẽ trở thành giương cung bạt kiếm ngay.

Bảo Bùi Nguyên Minh đừng gây hấn với Bùi Cửu Thiên á?

Cái chuyện kiểu này còn lâu mới xảy ra!

Tuy rằng thời gian ở riêng với Bùi Nguyễn Minh của Bùi Cửu Phong không được tính là nhiều, nhưng ít nhiều gì anh ta cũng nhìn ra được.

Bùi Nguyên Minh là nhìn không thuận mắt loại người như Bùi Cửu Thiên.

Nói một cách đơn giản, nếu cứ mặc kệ để chuyện này tiếp tục phát triển thêm, khẳng định hai người này sẽ lật mặt với nhau.

Ánh mắt Bùi Văn Kiên đứng cuối đám đông lộ vẻ phức tạp, anh ta không ngờ tới dù đang ở trước mặt Bùi Cửu Thiên thì Bùi Nguyên Minh vẫn đỉnh của chóp như vậy.

Những năm này, ở hai bến cảng chắc chỉ có một mình thằng cha Bùi Nguyên Minh dám nói với Bùi Cửu Thiên mấy lời này.

“A ha ha ha..”

“Vậy sao?”

“Đây chính là yêu cầu của thiếu chủ Bùi anh sao?”

So với sự ngạc nhiên và hoảng hồn của đám người Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên, lúc này bản thân Bùi Cửu Thiên lại có cảm giác bình tĩnh tới mức lạ thường.

Giống như anh ta đã sớm đoán ra được, bất kể thế nào thì Bùi Nguyên Minh cũng sẽ không đối xử nhẹ nhàng gì với anh ta.

“Chỉ tiếc rằng, loại chuyện thế này, tôi làm không nổi”

“Con người tôi ấy mà, mặc dù đầu gối không phải loại cứng như đá gì, nhưng cũng không phải cứ tuỳ tiện quỳ được”

“Dù sao cậu cả Bùi đây vẫn chưa đủ tư cách bắt tôi quỳ xuống”

“Đương nhiên, không cần biết thế nào cũng được, tôi có thể đảm bảo với cậu cả Bùi Nguyên Minh rằng từ trước tới nay tôi chưa từng có ý xấu gì với anh”

“Đúng là trước đây giữa chúng ta có xảy ra xung đột, nói trắng ra, là do anh không cẩn thận chen chân vào nơi anh không nên đặt chân vào”

“Chỉ cần sau anh cẩn thận giữ lấy bổn phận của mình, làm người cho đàng hoàng” “Tôi nghĩ, giữa tôi và anh sẽ có cơ hội trở thành bạn tốt đấy”

“Đương nhiên, nếu cậu cả Bùi Nguyên Minh cảm thấy chuyện trước đây tôi phải chịu trách nhiệm, anh có thể mở lời trước, tôi sẽ chân thành gửi tới anh một lời xin lỗi.”

“Chỉ có điều anh phải nghe rõ đây, tôi nói ra lời xin lỗi, cũng đồng nghĩa với việc anh phải lập tức rời khỏi Cảng Thành và Las Vegas, không được ở lại đây một giây phút nào nữa”

“Đây cũng xem như tôi nể mặt hai ta đều mang họ Bùi, nên nhắc nhở anh một chút.”

“Đừng để tới lúc quan trọng, hối hận không kịp!”.

Bùi Cửu Thiên biểu cảm chân thành nói ra những lời kia, bày ra dáng vẻ của một đàn anh tốt bụng.

Chỉ có điều trong lời nói và giọng điệu của anh ta, lại chẳng có lấy một chút khách sáo nào cả.

Ngược lại, anh ta đang khiêu khích một cách lịch thiệp mà văn vẻ, giống như muốn xem thử độ nhẫn nại của Bùi Nguyên Minh được bao nhiêu.

“Không có gì phải ở đây hết”

Bùi Nguyên Minh cười nhẹ nhìn Bùi Cửu Thiên trước mặt: “Vừa hay, hôm nay tôi gặp được một người có đủ tư cách trở thành thiếu chủ Bùi môn”.

“Hôm nay tâm trạng của tôi rất tốt.”

“Cho nên tôi không cần phải để bụng với người không đủ tư cách làm gì?

“Ít nhất những chuyện đã qua, đều cho nó theo gió bay đi đi”

“Hi vọng sau này chúng ta nước sông không phạm nước giếng, thiếu chủ cũ không cần phải tính toán được mất chuyện đã qua quá thể làm gì”.

Lúc đầu Bùi Cửu Phong còn đang đứng ở một bên hóng hớt không nhịn được mà lảo đảo một cái, cái tên khốn Bùi Nguyên Minh này, thế này là muốn đẩy anh ta vào đống lửa à!

Có những chuyện ai cũng có thể nói, chỉ mình anh ta là không được phép lên tiếng. Nhưng lúc này, Bùi Cửu Phong cũng chẳng có cách nào để giải thích.

Bùi Nguyên Minh có chỉ đích danh ai đâu, không lẽ anh ta tự lên tiếng thanh minh rằng bản thân không có hứng thú với vị trí thiểu chủ hả?

Này có khác gì giấu đầu lòi đuôi đầu!
 
Chương 3004


Chương 3004

“Thiếu chủ cũ?”

“Nước sông không phạm nước giếng?”

Bùi Cửu Phong nhìn Bùi Nguyên Minh, trên khuôn mặt tràn đầy ý cười lạnh lùng.

“Cậu cả Bùi Nguyên Minh, anh xem mấy lời này của anh kìa, hình như không giống như đang muốn giải hoà với tôi thì phải.”

“Chỉ có điều, lần này anh cùng với Bùi Cửu Phong ngàn dặm xa xôi chạy tới nước Đảo, giúp đỡ chú Tư tôi tìm ra được thủ phạm của sự việc cách đây mười năm trước”

“Sau đó anh lại mạnh tay giải quyết Lý Liên Kiệt mang trên mình đầy hào quang trở về, sự trở lại này của anh ta sẽ tạo ra những nguy cơ gây hại cho Cảng Thành và Las Vegas…

“Nói ngắn gọn, đừng tưởng rằng những ngày này Bùi Nguyên Minh anh làm được bao nhiêu vụ ở Cảng Thành và Las Vegas”

“Nhưng thực ra mỗi vụ anh làm đều ích nước lợi nhà, ảnh hưởng rất lớn nha!”.

“Thế cho nên, vừa nhìn thấy cậu cả Bùi Nguyên Minh đây tôi liền đưa ra quyết định, từ giờ trở đi, mỗi người dưới quyền tôi đều sẽ xem anh như khách quý”

“Sau này sẽ không có ai dám tới làm phiền anh nữa” Chỉ cần anh trong vòng hai mươi bốn giờ tới.”

Nói tới đây, Bùi Cửu Thiên nhìn vào cổ tay của Patek Philippe, cười nói: “Xem cái trí nhớ của tôi này, bây giờ chỉ còn thừa lại mười hai tiếng đồng hồ thôi” .

“Chỉ cần trong vòng mười hai tiếng đồng hồ tới anh rời khỏi đây, mãi mãi không quay trở lại nữa, thì toàn bộ những lời tôi vừa nói sẽ thành sự thật..”

“Không cần cảm động về sự nhân từ của tôi đâu, dù sao tôi cũng là thiếu chủ Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas, chút khoan. dung này cũng nên có thôi.”

Bùi Cửu Thiên vừa cười vừa đưa tay ra hiệu, rất nhanh đã thấy có người dâng lên hai ly sâm panh.

“Nào, cậu cả Bùi Nguyên Minh, chúng ta cùng nâng ly chúc anh thuận buồm xuôi gió, mọi điều như ý muốn.”

“Sau khi trở về thủ đô, sự nghiệp công danh và tình trường của anh càng ngày càng đi lên.”

 

Vừa nói, Bùi Cửu Thiên vừa nâng ly sâm panh trong tay lên, nhắm chuẩn về hướng Bùi Nguyên Minh, bày ra một dáng vẻ chân thành muốn nâng ly chúc mừng.

Bùi Nguyên Minh tràn đầy hào hứng nhận lấy ly sâm panh, sau khi nhìn ly sâm panh mấy cái mới thờ ơ nói: “Nếu tôi không uống. ly sâm panh này thì sao?”

“Không biết anh đã chuẩn bị đối phó với tôi thế nào rồi?”

“Đối phó?” Bùi Cửu Thiên cười nhẹ.

“Thế này sao gọi là đối phó được, cậu cả Bùi Nguyên Minh nhạy cảm quá rồi đấy.”

“Con người tôi ấy mà, trước nay làm việc đều tuân theo quy tắc”. “Chỉ cần người đó nể mặt tôi, tôi nhất định sẽ chừa cho người ấy đủ mặt mũi thì thôi.”

“Nhưng nếu người ta đã không nể mặt tôi rồi, thì anh ta có chết cũng không liên quan gì đến tôi, đúng không?”

Vừa nói, Bùi Cửu Thiên vừa đi tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, chầm chậm đổ hết ly sâm panh trên tay anh ta xuống đất.

Sau đó, “canh cách” một tiếng anh ta buông ly rượu kia ra, cười nhẹ: “Đúng rồi, nể mặt mọi người đều mang họ Bùi, tôi thân thiện nhắc nhở anh một câu.”

“Người cho anh kì hạn rời khỏi đây, không phải tôi, không phải cô nhỏ tôi, cũng không phải bất cứ người nào dưới quyền tôi”

“Người đó là cụ bà đấy”

“Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas, cụ bà có quyền lực cao nhất!”

“Tôi nhớ là, mệnh lệnh này được ban ra sớm lắm luôn rồi đó, nếu có người chống đối, giết không tha.”

“Bùi Nguyên Minh, cố gắng trân trọng mười hai tiếng đồng hồ còn lại của anh ở Cảng Thành và Las Vegas đi, nếu có hoá đơn gì cứ tính lên đầu tôi là được.”

“Bởi vì, bỏ lỡ mười hai tiếng đồng hồ này, cả đời này của anh cũng không còn cơ hội bước chân vào đây nữa đâu!”

Nói xong, Bùi Cửu Thiên ha ha cười lớn, xoay người rời đi.

Bùi Nguyên Minh nhìn ly sâm panh anh đang giữ trong tay mấy lần, sau đó một hơi uống cạn.

“Anh Minh, giờ đã là lúc nào rồi, anh còn có tâm trạng uống rượu thế!”

Bùi Cửu Phong đứng ở bên cạnh, sắc mặt liên tục thay đổi, khó coi chết đi được.

Vừa rồi trong lúc Bùi Cửu Thiên nói chuyện, anh ta đã lấy điện thoại ra bắt đầu gọi điện, lúc này mặt mũi đều trở nên đen xì.
 
Chương 3005


Chương 3005

Bùi Nguyên Minh nhún vai, nói: “Một ly này đáng giá vài triệu đấy, đổ đi uổng lắm phải không?”

“Đây là chuyện về rượu hả?” Bùi Cửu Phong suýt chút nữa thì nôn ra máu. “Tôi vừa nhận được thông tin rồi!”

“Tối hôm qua cụ bà vừa ra lệnh tuyệt đối, bảo cậu trong vòng hai mươi bốn giờ phải rời khỏi nơi này, từ nay về sau tuyệt đối không được quay lại đây nữa!”

“Bây giờ số thời gian còn lại mà cụ bà đặt ra hình như còn khoảng mười hai giờ đồng hồ đấy!”

“Nếu cậu không chịu rời đi.”

Nói tới đây, biểu cảm khuôn mặt của Bùi Cửu Phong khó coi cực kì.

Ngược lại Bùi Nguyên Minh lại cực kì phấn khích nói: “Nếu tôi không chịu rời đi thì sẽ nhận hậu quả gì thế?”

“Thiên Kiệt!”

“Nếu anh không chịu rời đi, thì cao thủ số một của cụ bà, nghe nói thực lực thậm chí còn vượt qua cả môn chủ nữa ấy, sẽ tận tay tiễn anh lên đường đó!”.

“Nói đơn giản là nếu anh không tự đi, thì người khác tiễn anh đi”.

“Chỉ có điều tiến thằng anh xuống suối vàng thôi”

“Thiên Kiệt?”Bùi Nguyên Minh cười, vỗ vỗ bả vai Bùi Cửu Phong.

“Giúp tôi truyền một tin này ra ngoài”

“Nếu cái tên Thiên Kiệt này muốn tiễn tội lên đường, thể thì nhanh chân nhanh tay lên một chút.”

“Tối nay tôi còn có việc, không rảnh để ý đến anh ta”

Năm phút sau, chạy trên con xe Toyota Century, sắc mặt của Bùi Cửu Thiên trở lại bình thường.

Ngược lại Hứa Tuyết Kỳ ngồi đối diện anh ta cứ ngập ngừng, một lúc sau mới nhẹ nhàng lên tiếng: “Thiếu chủ Bùi, nếu không thì tối qua anh ta sẽ không vượt ngàn dặm xa xôi tới nơi này mà tranh công lớn vậy đâu.”

“Anh phải cẩn thận với anh ta chút.”

“Bởi vì bây giờ ngoài mặt chúng ta vẫn phải đối phó với một Bùi Diễm Lan, nói không chừng sau này Bùi Cửu Phong lại đầm cho chúng ta một nhát dao nữa ấy”.

“Thêm nữa, hôm nay anh ta chứng kiến anh và Bùi Nguyên Minh đấu đá lẫn nhau, khỏi phải nói cũng biết trong lòng anh ta mừng thầm biết bao”

Bùi Cửu Thiên cười, thờ ơ nói: “Bùi Cửu Phong?”

“Đúng là thằng oắt ấy vẫn luôn có ý muốn nắm quyền, chút dã tâm của nó thì giấu được mấy người?”

“Tôi nhìn một cái là biết ngay”.

“Chỉ có điều hành động lần này của Bùi Cửu Phong thực sự không có lợi gì cho chúng ta.”

“Thông tin tôi thu được là nghi phạm mười năm trước ra tay với chú tư đã bị Bùi Cửu Phong đưa về rồi”

“Điều này thực sự đã nói rõ thái độ của chi ba “Đó chính là bọn họ không liên quan gì tới chuyện của mười năm trước cả!”

“Dưới tình hình hiện tại, chi ba xem như đứng chung chiến tuyến với chú tư rồi”

“Mà nếu như tên nghi phạm kia bị thẩm vấn rồi khai ra điều gì đó, vậy thì sau này, Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas chắc chắn sẽ rắc rối rồi đây!”.

Hứa Tuyết Kỳ hơi cau mày nói: “Vậy thiếu chủ Bùi, chuyện của mười năm trước có liên quan gì tới anh.”

Nói đến đây, giọng nói của Hứa Tuyết Kỳ dần dần dừng lại.

Bởi vì trong ánh mắt của Bùi Cửu Thiên tràn đầy sự lạnh lùng và thờ ơ, khiến cô ta hiểu rõ vấn đề này không thể tiếp tục nói ra nữa.

Ở bên cạnh, Quách Tuấn Anh âm thầm hít sâu một hơi, nói: “Thiếu chủ, vậy tiếp theo chúng ta phải làm thế nào đây ạ?”

Bùi Cửu Thiên từ từ híp mắt lại: “Đảm bảo hai chuyện” “Thứ nhất, tên khốn Bùi Nguyễn Minh kia một là biển, hai là chết, không được phép để cậu ta có con đường thứ ba” “Thứ hai, nghĩ cách khiến tên nghi phạm kia rơi vào tay của chúng ta, chúng ta phải là người đầu tiên có được lời khai”  “Nếu được như vậy, chúng ta sẽ có được gợi ý tốt nhất cho lần lựa chọn cuối cùng.”

Nói xong những lời này, Bùi Cửu Thiên nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt nghiêm lại nói: “Giông tố sắp tới rồi.”
 
Chương 3006


Chương 3006

Cùng lúc Bùi Cửu Thiên rời đi, Bùi Nguyên Minh đang chuẩn bị sắp xếp đội xe đi nghênh đón Thôi Nhã Tuyết, lại chuẩn bị tìm chỗ nào đấy nghỉ ngơi chút cho khoẻ, lại xử lý một chút chuyện liên quan đến thời hạn rời khỏi nơi này.

Nhưng mà xe vừa mới nổ máy, Bùi Cửu Phong thở hồn hả hổn hển tới VỖ VỖ lên cửa sổ xe Bùi Nguyên Minh, thấp giọng nói: “Thiếu chủ Bùi, ba tôi tìm anh.”

Bùi Nguyên Minh nhẹ nhướng mày: “Tìm tôi làm gì?”

Mặc dù anh đã từng gặp qua trưởng chi ba Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas Bùi Văn Lâm rồi.

Nhưng hai người cùng xem như gặp mặt mà không vui.

Có điều Bùi Nguyên Minh không thấy rằng, dưới tình hình hiện tại, hai người còn cần thiết phải gặp mặt.

“Ba tôi nói, muốn thể hiện sự biết ơn về chuyện tối hôm qua”

“Ngoài ra, ông ấy còn muốn hỏi anh có chuyện gì cần giúp không?”

“Nếu có điều gì cần, ông ấy sẽ làm hết sức mình”

“Mong thiếu chủ Bùi nể tình gặp mặt..”

Biểu cảm của Bùi Cửu Phong có chút khó xử, không ngờ rằng ông cha già của mình lại đối xử khách khí với Bùi Nguyên Minh như vậy.

Nghe mấy lời này của Bùi Cửu Phong, nét mặt của Bùi Nguyên Minh lộ ra vài phần hào hứng.

Sau đó anh ngoắc ngoắc tay, ý bảo mấy người đi đón Thôi Nhã Tuyết cứ đi trước đi, tiếp theo bản thân anh lại ngồi lên chiếc xe Bùi Cửu Phong đã chuẩn bị sẵn.

Nửa tiếng sau. Đội dừng phía ngoài của một căn biệt thự sát biển với trung tâm thành phố Cảng.

Căn biệt thự này không tính là lớn, nhưng lại có vị trí rất đẹp, thuộc kiểu tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.

Ở cái nơi cảng tấc đất tắc vàng này, có thể chiếm được một miếng thế này, còn xây được hắn một căn biệt thự đã có thể thấy được khả năng tài chính của Bùi Văn Lâm.

Đứng trong sân nhỏ Bùi Nguyên Minh nhìn thấy Bùi Văn Lâm trong căn cao ốc lớn ở chính giữa.

Vị thương nhân mang theo khí chất thâm trầm của một người lãnh đạo, hôm nay mặc một bộ áo ngũ thân tay chẽn, bản thân ông ta đang pha trà.

Lúc nghe thấy tiếng bước chân vọng tới từ phía sau, Bùi Văn Lâm quay người lại, nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới một lần mới đứng dậy, nở nụ cười: “Thiếu chủ Bùi, lần trước gặp mặt có vài chỗ thất lễ, mong cậu bỏ qua cho”

“Nếu cậu cần, tôi có thể tự mình nói một câu xin lỗi với cậu”

Vừa nói, trong giọng điệu của Bùi Văn Lâm mang theo chút dè dặt rót một chén trà đặt xuống trước mặt Bùi Nguyên Minh, có thể thể hiện rõ thái độ của ông ta.

Bùi Nguyên Minh cũng không để ý, mà cầm chén trà lệ thường thức một hớp rồi cười cười nói: “Lần trước gặp mặt, con trai ông bởi vì có quan hệ với tôi nên mới bị bắt vào phòng giam kia mà”.

“Nên giữa ông và tôi xảy ra xung đột cũng là chuyện đương nhiên mà”

“Nhưng mà, quan hệ giữa tôi và Bùi Cửu Phong bây giờ, cho dù không được xem là bạn, cũng được xem như đồng minh của nhau còn gì?”.

“Không biết Bùi Tam Gia có gì muốn dạy bảo?”

Ánh mắt Bùi Văn Lâm sáng rực lên, sau khi ông ta nhìn Bùi Nguyên Minh một lúc lâu mới lên tiếng nói: “Thiểu chủ Bùi, nói thật, hành động của cậu mấy lần này ở Cảng Thành và Las Vegas, tôi thực sự không hiểu lắm”

“Mặc dù cậu không có ý định lên nắm quyền ở Cảng Thành và Las Vegas, nhưng mỗi nước cờ của cậu cứ như đánh chơi chơi, lại giống như đang từng bước từng bước ép người, toàn bộ đều chỉ nhắm vào Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas”

“Đến người kiêu ngạo như Bùi Cửu Thiên cũng vì Tứ công chúa mà chạy tới chỗ cụ bà năn nỉ van xin”

“Không cần biết nước cờ van xin này của cậu ta thắng rồi, nhưng trong mắt những người cấp cao của Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas chúng tôi, chuyện cậu ta làm là một chuyện rất chướng tai gai mắt mà còn mất mặt nữa.”

“Thân là người của Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas, không xử lý được đối thủ lại chạy đi xin cụ bà ra tay giúp?”

“Này là kiểu vô dụng cỡ nào chứ!”

Bùi Nguyên Minh cười nhẹ nói: “Bùi Tam Gia, niềm tin từ đầu mà ông tin chắc rằng nước cờ lần này Bùi Cửu Thiên sẽ thắng vậy?”

“Chỉ cần cụ bà ra tay thì nhất định sẽ thắng sao?”
 
Chương 3007


Chương 3007

Lời nói của Bùi Nguyên Minh hờ hững, vẻ mặt mang theo chút thích thú cười như không cười.

Bùi Văn Lâm chợt ngẩng ra, lát sau mới bỗng nhiên cười to đáp: “Hay lắm! Hay lắm!”

“Tôi lại quên mất, hôm đó ngay cả ông già này cũng chịu tổn thất nặng nề từ tay cậu”

“Bùi Cửu Thiên tưởng rằng mới được phật tổ Như Lai ở Tây Thiên tới là có thể trấn áp được cậu”

“Vậy thì cũng khó tránh cậu ta xem thường cậu quá nhỉ?”

“Nếu có cậu giúp đỡ, Bùi Diễm Lan muốn lên nắm quyền đúng là dễ như trở bàn tay”

“Bùi Cửu Thiên muốn cậu biến khỏi hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas trong hôm nay, bây giờ xem ra là đang nói chuyện viễn vông rồi.”

Trong lúc nói chuyện, Bùi Văn Lâm tự tay rót một tách trà cho Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt đầy thán phục.

Bùi Nguyên Minh cười cười nói: “Bùi Tam Gia nói đùa rồi, nếu Bùi Cửu Thiên đã mời phật tổ Như Lai từ Tây Thiên đến”

“Tôi thế nào cũng phải nể mặt anh ta một chút chứ”

“Chẳng qua là rốt cuộc nên nể mặt thế nào, tôi cũng phải đắn đo một hồi”.

“Chà, chuyện này tôi nghĩ đó là sở trường của cậu Minh rồi.” Bùi Văn Lâm híp mắt.

“Lần trước khi gặp nhau, cậu làm mất mặt tôi thế nào, lần này cứ làm mất mặt Bùi Cửu Thiên thể ấy”

“Tôi đang mong chờ cảnh này, tôi sẽ phất cờ reo hò phía sau cậu Minh”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nhìn Bùi Văn Lâm, không có ý kiến gì nói: “Bùi Tam Gia, có một chuyện chắc là ông cần phải hiểu rõ.”

“Tôi hoàn toàn không có ý làm mất mặt ai cả”

“Chẳng qua là có người muốn làm tôi mất mặt”

“Tôi bị ép phải đánh trả mà thôi”

“Hiểu, tôi hiểu!”.

Bùi Văn Lâm cười to, sau đó nhanh chóng rút một xấp tài liệu dưới bàn trà ra, để trước mặt Bùi Nguyên Minh.

“Tuy tôi biết đối với cậu Minh mà nói, một Thiên Kiệt nhỏ nhoi có lẽ không giúp ích được gì nhiều.”

“Nhưng chỗ tôi vừa hay có được một số tài liệu, cậu Minh rảnh thì có thể xem thử, để tránh lúc bất cẩn lại bị lật thuyền trong mương.”

Bùi Nguyên Minh không nhận tài liệu, mà nghiêng đầu nhìn Bùi Văn Lâm, bỗng cười đáp: “Bùi Tam Gia, ông sợ Thiên Kiệt như thế, vậy không sợ cụ bà sao?”

“Mong chờ rằng tôi sẽ nhảy bổ ra tát cho cụ bà một bạt tai?”

Nghe Bùi Nguyên Minh nói, biểu cảm trên mặt Bùi Văn Lâm bỗng cứng đờ, sau đó ông ta cười gượng một tiếng đáp: “Cậu Minh nói đùa rồi.”

“Cụ bà nhà tôi đức cao vọng trọng, quyền cao chức trọng, lời nói rất có trọng lượng ở Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas chúng tôi, ai không sợ bà ấy chứ?”

“Còn Thiên Kiệt bên cạnh cụ bà, từ hồi còn trẻ đã theo bà ấy và môn chủ, lập nhiều chiến công hiển hách, thực lực không gì sánh bằng”

“Người tài như vậy, trên dưới Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas có ai không kiêng nể?”

“Vì vậy, cậu Minh có nói tôi sợ họ thì cũng được”

“Chỉ là mong cậu Minh đừng nói chuyện này ra ngoài, dù sao thì ông già này cũng cần giữ chút thể diện”

Bùi Nguyên Minh cười thản nhiên, lúc này nhận lấy tài liệu xem một lát, ngẩng đầu nói: “Bùi Tam Gia, nỗi sợ của ông không giống với người khác.”

“Người khác là kính trọng, kính nể sợ sệt…”

“Nhưng ông là kiêng dè, chỉ mong họ chết đi.”

“Bởi vì ông không giống người của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, ông vô cùng hy vọng Bùi Cửu Phong có thể lên nắm quyền”

“Ông chỉ mong sao mình có thể trở thành Thái Thượng Hoàng”

“Đây mới là điểm mấu chốt khiến ông sợ cụ bà của Bùi Môn Tại Cảng Thành và Las Vegas mấy người”

“Hôm nay ông đến đây, chẳng qua là muốn xem thử, tôi có khả năng đối phó với cụ bà Bùi và Thiên Kiệt hay không chứ gì?”

“Tôi có khả năng hiển nhiên ông sẽ khách sáo và hợp tác với tôi”

“Nếu tôi không có khả năng, vệ sĩ của ông đang mai phục trong vườn hoa có phải sẽ nhảy ra ngay bây giờ không?”
 
Chương 3008


Chương 3008

Lời của Bùi Nguyên Minh khiến vẻ mặt Bùi Văn Lâm trầm xuống, nhưng ông ta vẫn cười xòa nói: “Cậu Minh nói đùa rồi”

“Người như tôi làm sao có thể có suy nghĩ phức tạp vậy chứ?”

“Sau khi biết ông Tư muốn để Bùi Diễm Lan lên nắm quyền, tôi cũng đã nhiều lần khuyên nhủ Cửu Phong, đừng nghĩ đến chuyện không có khả năng nữa”.

“Hôm nay tôi hẹn cậu Minh đến đây, cũng không có suy nghĩ gì khác.”

“Chẳng qua là tôi mong cậu Minh có thể thuận buồm xuôi gió ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas mà thôi.”

“Dù sao chi thứ ba nhà chúng tôi bây giờ cũng coi như đứng trên chiếc thuyền này của ông Tư rồi.”

“Phải không?”

Bùi Nguyên Minh đứng dậy, nhặt tách trà lên, sau đó gặp đầu ngón tay búng một cái.

Vừa nghe “keng” một tiếng, những khẩu súng được che giấu rất kỹ trên nóc nhà cách đó không xa lúc này lại xuất hiện trước mặt.

Thông qua thiết bị công nghệ cao, lúc này có người có thể điều khiển những khẩu súng ở đây từ xa.

Mà cảnh tượng này lại khiến vẻ mặt Bùi Văn Lâm thay đổi nhanh chóng. Ông ta không ngờ rằng trước mặt Bùi Nguyên Minh, mình lại chẳng có bất kỳ bí mật nào đáng nói cả. Bùi Nguyên Minh cười như không cười nhìn cảnh này, sau đó xoay người bước đến bên cạnh Bùi Văn Lâm, vỗ vỗ vai ông ta nói: “Bùi Tam Gia, trên đời này không có ai ngu cả”

“Muốn lợi dụng tôi cũng được”

“Nhưng ông phải đưa ra cái giá tương đương”

“Muốn làm ngư ông đắc lợi, Bùi Tam Gia còn chưa có tư cách” Vừa dứt lời, Bùi Nguyên Minh quay người rời đi, gọn gàng dứt khoát. Nhìn bóng dáng Bùi Nguyên Minh biến mất, Bùi Cửu Phong mới thở ra một hơi. Cuộc gặp gỡ của Bùi Văn Lâm và Bùi Nguyên Minh vừa nãy tuy rất nhanh, nhưng anh ta cũng đã nhìn ra chỗ nguy hiểm đáng sợ. Đợi sau khi Bùi Văn Lâm ngồi xuống lại, Bùi Cửu Phong mới nói nhỏ: “Ba, Con không hiểu.”

“Tình hình bây giờ, chúng ta có cần lên nắm quyền hay không, thật ra cũng có thể đứng ngoài cuộc không quan tâm”

“Tại sao ba lại cố ý bảo con mời Bùi Nguyên Minh đến đây.”

“Hơn nữa anh ta còn không chừa cho ba chút mặt mũi nào?”

“Quan trọng nhất là bên cụ bà đã ra chỉ thị bắt buộc, yêu cầu anh Minh phải xuất cảnh trong vòng hai mươi bốn giời”

“Nếu bây giờ để cụ bà biết, trong lúc quan trọng ba còn hẹn gặp anh Minh”

“Sợ là khoảng cách giữa ba và cụ bà sẽ càng lớn”

“Dù sao bây giờ ai cũng hiểu, anh Minh này chính là con dao trong tay Bùi Văn Cẩn, sẽ chém hết những người không nghe lời.

“Ba có thể tiếp cận Bùi Nguyên Minh, dù sao thì cũng có chỉ thị của chú Tư”

“Nhưng ba nhúng tay vào trong đó.”

Nói đến đây, Bùi Cửu Phong hơi cau mày, anh ta đúng là không hiểu lắm, tại sao ba mình phải coi trọng Bùi Nguyên Minh như thế.

Không những đích thân mời anh đến, còn bày ra vẻ bắt tay làm hòa.

Lẽ nào ba cảm thấy Bùi Nguyên Minh có thể chống lại cụ bà, chống lại Thiên Kiệt thật sao?

“Ngu dốt!”

Bùi Văn Lâm ngồi tại chỗ của mình, nâng tách trà lên uống một ngụm.

“Đến bây giờ con vẫn chưa hiểu sao?”

“Những tranh đấu nội bộ của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas đã đến nước sự thật được phơi bày rồi”

“Chi ba chúng ta không mạnh bằng chi hai, kế tiếp làm sao có thể tiếp tục duy trì trung lập trong vở kịch này đây?”

“Nhiều khi nguy hiểm nhất không phải là đã lên thuyền của ai, mà là những người chần chừ do dự như vậy.”

“Một mình thì không ổn, không chừng hai bên sẽ bắt tay nhau giải quyết chúng ta”

“Dù sao thì việc gió chiều nào theo chiều đó cũng nguy hiểm cho chúng ta.”

“Vì vậy, lúc này chúng ta không muốn chia phe thì cũng phải chia thôi.”

“Còn con tối qua vội chạy đến nước Đảo xa xôi, đã nói rõ thái độ của chi ba chúng ta”

“Dưới tình hình này, tiếp cận Bùi Nguyên Minh cũng là chuyện đương nhiên”
 
Chương 3009


Chương 3009

Bùi Văn Lâm uống một ngụm trà nóng, sau đó nói tiếp: “Bây giờ tình hình của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas chúng ta, nói trắng ra chỉ là tranh đấu giữa hai bên mà thôi.”

“Một bên là dòng dõi hiện đại đại diện bởi ông Tư, họ nắm giữ nhiều tài nguyên nhất hiện nay và có quyền phát ngôn nhiều nhất ở Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas.”

“Bây giờ bọn họ lấy chuyện mười năm về trước làm cái cớ để gây khó dễ, mục đích là để kéo Bùi Cửu Thiên ra khỏi vị trí thiếu chủ”

“Chỉ có như vậy, Bùi Diễm Lan mới có thể thuận lợi lên nắm quyền.”

“Còn ông Tư cũng có thể tiếp tục ngồi ở vị trí của ông ta thêm vài năm”

“Bên còn lại chính là phe phái truyền bá và kế thừa do cụ bà dẫn đầu.

“Con tưởng cụ bà thương xót và yêu thích Bùi Cửu Thiên vô bờ bến thật sao? “Hoàn toàn không phải như vậy.”

“Bác cả của con quả thật là người được cụ bà yêu thương nhất, nhưng tại sao năm đó vẫn để chủ Tư của con ngồi lên nắm quyền môn chủ?”

“Còn bây giờ tuy Bùi Cửu Thiên được cụ bà yêu thương, theo bố thấy lại hoàn toàn không phải vì năng lực và đức hạnh của nó hơn người”

“Nguyên nhân chủ yếu bởi vì nó là con cả cháu đích tôn của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas”

“Còn bên ông Tư thì không có con kế thừa!”

“Cụ bà mong muốn việc truyền bá và kế thừa Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas sẽ nằm trong tay người nhà, chứ không phải rơi vào tay kẻ khác.”

“Dù sao thì đối với Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas mà nói, Bùi Diễm Lan trước sau gì cũng là người ngoài mà thôi!”

“Còn Bùi Nguyên Minh, đại diện cho sức mạnh bên ngoài của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, cũng chính là lực lượng đắc lực nhất giúp đỡ Bùi Diễm Lan lên nắm quyền”

“Cụ bà muốn đưa ra kỳ hạn xuất cảnh cho Bùi Nguyên Minh, mục đích là để chặt đứt một tay của Bùi Diễm Lan, tiếp đến khiến việc lên nắm quyền của Bùi Cửu Thiên trở thành chuyện hiển nhiên” Diệp Cửu Phong gật gật đầu, sau đó cau mày nói: “Ba, Bùi Nguyễn Minh ghê gớm như ba nói thật vậy sao?”

“Có ghê gớm đến vậy không, không phải tối qua con được tận mắt chứng kiến rồi sao?”

Bùi Văn Lâm lạnh lùng đáp.

“Trên thực tế, tối qua chắc là thử thách của chú Tư con giao cho cậu ta, nếu ngay cả nhiệm vụ chạy đến nước Đảo xa xôi dễ như vậy cũng không làm được.”

“Vậy thì làm gì có tư cách trở thành con dao trong tay Bùi Văn Cẩn”

“Bây giờ, nếu sự thật đã chứng minh Bùi Nguyên Minh có tư cách trở thành con dao trong tay Bùi Văn Cẩn”

“Vậy chi ba chúng ta tất nhiên phải mau chóng tìm chỗ đứng”

“Bây giờ chúng ta có chỗ đứng, về sau sẽ đạt được càng nhiều lợi ích hơn.”

“Nếu không thì, đợi đến khi mọi chuyện đã kết thúc rồi, làm gì còn lợi ích cho chúng ta vơ vét nữa?”

“Đây cũng là lý do tại sao ba muốn hẹn gặp Bùi Nguyên Minh trước”

“Cho dù vì thế mà làm mất lòng cụ bà, nhưng có những chuyện không làm không được, cũng không thể kéo dài thêm nữa.”

“Bùi Cửu Phong thở dài một hơi, đáp: “Nhưng con luôn cảm thấy sự việc quá bất ngờ rồi.”

“Sao chúng ta không chọn đứng về phía Bùi Cửu Thiên nhỉ?”

“Chí ít nhìn từ bên ngoài, không phải bên đó có nhiều phần thắng hơn sao?”

Bùi Văn Lâm cười khẩy nói: “Vô tri”

“Thứ nhất, phần thắng của Bùi Cửu Thiên chưa chắc nhiều như con nghĩ, sau khi Bùi Nguyên Minh đến hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, Bùi Cửu Thiên đã bị chặt đứt biết bao nhiêu cánh tay phải, con đã tính ra chưa?”

“Thứ hai, cho dù Bùi Cửu Thiên có nhiều phần thắng, thì có lợi gì cho con?”

“Ngược lại, trong phe cánh của Bùi Diễm Lan, con là chi chính của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas xuất thân cao quý.”

“Có lẽ sẽ có một ngày, lúc cần một người mang dòng máu chính thống danh chính ngôn thuận lên nắm quyền, chẳng phải sẽ đến lượt con sao?”

Bùi Văn Lâm bước tới, giơ tay vỗ vai Bùi Cửu Phong, thản nhiên nói: “Phải nhìn xa trông rộng, đừng để cái lợi cái hại trong phút chốc che mờ đi đôi mắt.”

“Ngay cả mối thù cái bạt tai bố còn bỏ qua làm hòa được, làm mất lòng cụ bà thì đã sao?”
 
Chương 3010


Chương 3010

“Được rồi, đừng nói chuyện này nữa.”

Bùi Văn Lâm thở dài một hơi, sau khi dạy dỗ đàng hoàng Bùi Cửu Phong vài câu, ông ta bèn chuyển chủ đề nói chuyện.

Chuyện tập kích bất ngờ lần này, tuy là chỉ thị bắt buộc của chú Tư giao cho con”

“Nhưng đây cũng là cuộc chiến trở mình của con và Bùi Nhật Nam”

“Nếu có thể ghi tên của con vào số công trạng, sẽ có lợi cho con rất nhiều”

“Vì vậy, chuyện lần này con phải đi thỏa thuận với Bùi Nguyên Minh thử xem.”

“Nếu cậu ta bằng lòng nhường danh phận này cho con, thì cũng coi như con đã công thành danh toại”

“Và đương nhiên, nếu cậu ta không bằng lòng thì cũng đừng miễn cưỡng”

“Trước mắt, nếu chúng ta đã chọn thuyền của chú Tư con, vậy thì không thể trở mặt với Bùi Nguyên Minh, hiểu ý ba không?”

Bùi Cửu Phong nghe vậy lại tươi cười đáp: “Ba cứ yên tâm”

“Chuyện này chúng ta đã nói trên đường về”

“Anh Minh đã nói, anh ta là người giám sát, công lao thật sự đang ở chỗ ba”.

“Anh ta cũng không xem trọng chút công lao này, mà chủ động yêu cầu đưa những công lao này quy về cho ba” Nói đến đây, trên mặt Bùi Cửu Phong cũng đã nở nụ cười.

Ông ta trước nay quản lý Bùi Nhật Nam của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, thiểu nhất là chiến công.

Chỉ cần chuyện lần này được ghi vào sổ công trạng, vậy thì về sau cho dù ai lên nắm quyền, ông ta cũng có thể ngồi yên trên vị trí người quản lý Bùi Nhật Nam này. Nói một cách đơn giản, sự việc lần này tương đương với việc Bùi Nguyên Minh đã cho ông ta sự đảm bảo chắc chắn.

“Bùi Nguyên Minh này, cũng thật là bất ngờ mà.”

“Cậu ta không đưa ra yêu cầu khác sao?”

Mặt Bùi Văn Lâm đầy cảm thán.

Tuy ông ta luôn hiểu rằng con người Bùi Nguyên Minh không đơn giản, nhưng quả thật không ngờ Bùi Nguyên Minh lại khoan dung và có lề lối như vậy.

Theo như người bình thường, người trẻ tuổi vừa làm được chút chuyện đã mong sao cả thế giới đều biết.

Nhưng Bùi Nguyễn Minh lại vô cùng kín tiếng, giống như muốn thế giới quên bén chuyện đó đi.

Nghĩ đến điểm này, Bùi Văn Lâm lại càng cảm thán hơn, sau đó tầm mắt ông ta dừng lại trên người Bùi Cửu Phong, rồi híp mắt nói: “Nếu đã nói đến nước này rồi”

“Con mau đến chỗ chú Tư nói chuyện rõ ràng đi.”

“Sau khi ghi công lao cho mình, càng phải cảm ơn Bùi Nguyên Minh đàng hoàng”

“Dù sao thì không có cậu ta, lần này đã không có con.”

“Chịu ơn tất báo, là đặc điểm của chi ba chúng ta mà”

Bùi Cửu Phong gật đầu lia lịa nói: “Ba, con hiểu, con biết nên làm thế nào.”

“Ba sẽ chuẩn bị một phần quà lớn tặng cho Bùi Nguyên Minh”

“Ngoài ra, ba sẽ chọn ra một số bất động sản tốt cho cậu ta lựa chọn, để cậu ta hiểu thành ý và thái độ của chi ba chúng ta”

Bùi Văn Lâm bày ra vẻ mặt trẻ nhỏ dễ dạy. Ông ta không phải là người mạnh nhất, cũng không phải là người có cơ hội nhiều nhất trong cấp cao của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas.

Nhưng ông ta lại dựa vào chính mình từng bước đi đến hiện tại, giúp Bùi Cửu Phong mở ra cục diện tốt đẹp. Theo Bùi Văn Lâm thấy, tuy bây giờ Bùi Cửu Phong tạm thời không có cơ hội gì.

Nhưng chỉ cần tiếp tục làm theo kế hoạch và sự sắp đặt của ông ta, chưa chắc đã không có cơ hội.

Tuy đứa con hoang Bùi Nguyên Minh này nói mình không có tư cách đứng ngoài cuộc.

Nhưng việc chưa đến bước cuối cùng, ai mà biết được chứ? “Ông Ba, cậu chủ Cửu Phong..”.

Chính vào lúc này, một đứa cháu của chi ba mặt mũi khó coi chạy vào, còn cầm một cái máy tính bảng trong tay.

“Chuyện lớn không hay rồi!”

“Xảy ra chuyện rồi!”

Bùi Văn Lâm và Bùi Cửu Phong cùng nhìn sang…
 
Chương 3011


Chương 3011

Lúc này, vẻ mặt Bùi Văn Lâm lạnh lùng, nhìn về phía con cháu ba nhà, lạnh lùng nói: “Tôi nói với các người bao nhiêu lần rồi?”

“Mọi chuyện lớn đều yên lặng”

“Dù có xảy ra chuyện gì thì cũng phải giữ bình tĩnh”

“Nhưng.”

Con cháu ba nhà này trông có vẻ lo lắng.

“Đồ vô dụng!”.

Bùi Văn Lâm chửi một tiếng, sau đó mới nhỏ giọng nói: “Rốt cuộc có chuyện gì, nói nhanh lên”.

Người cháu trai này nhanh chóng mở phần mềm trên điện thoại di động, chỉ ra dòng tin tức nổi bật ở trên đó: “Nhân vật quan trọng ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, khách quý Bùi Nguyễn Minh của môn chủ ở Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, nghìn dặm đi đến nước Đảo, bắt kẻ giết người thực sự mười năm trước!”.

Tiêu đề chỉ là chữ in đậm bình thường, nhưng đối với những người trong hoàn cảnh hiện tại hiểu rõ về hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas mà nói, thì tiêu đề này đã đủ để giải thích vấn đề rồi.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Bùi Cửu Phong tối sầm lại, thì thào nói: “Đồ khốn nạn!”

“Đây là muốn cướp hết công lao của tôi rồi!”

“Phá hủy công lao quan trọng nhất của tôi!”

“Muốn tôi cả đời này không có cơ hội ngoi đầu dậy hay sao?”

“Nói, là tên khốn kiếp nào đem chuyện này truyền ra ngoài!?”

Lúc này Bùi Cửu Phong rất tức giận, không cách nào có thể bình tĩnh lại được.

Bởi vì anh ta vốn định lấy công lao này, ngồi vào vị trí người phụ trách của Bùi Nhật Nam, thậm chí tiến thêm một bước nữa là có cơ hội trở thành môn chủ. Nhưng bây giờ tin tức truyền ra ngoài, tất cả mọi thứ đã biến thành xôi hỏng bỏng không!

Lúc này, Bùi Cửu Phong chỉ muốn bóp chết kẻ truyền tin tức ra ngoài.

Ở phía đối diện, ba người cháu trai đang cầm lấy máy tính bảng nuốt nước bọt một cách khó khăn, sau đó thì thào nói: “Cậu Cửu Phong”

“Theo tin tức mà chúng ta có được hiện nay”

“Là thiếu chủ Bùi Cửu Thiên đem chuyện truyền ra ngoài!”

“Anh ta còn chủ động liên lạc, nói với báo Cảng Thành, mô tả chi tiết toàn bộ quá trình”

“Tôi đã xem qua quá trình này, rất khách quan, rất công bằng, giống như là được chứng kiến tận mắt vậy.” .

“Tóm lại, công lao của cậu Bùi Nguyên Minh trong chuyện này là không thể giấu!”

“Đùng”

Bùi Cửu Phong hung hăng đập chiếc máy tính bảng xuống đất, nghiến răng nói: “Bùi Cửu Thiên!”

“Đồ khốn nạn!”

Vừa dứt lời, Bùi Cửu Phong như một cơn gió nhảy lên con tàu tuần dương của mình bất chấp sự ngăn cản của Bùi Văn Lâm.

“Bùi Cửu Thiên!”

Một tiếng sau, Bùi Cửu Phong một chân đạp bay cánh cửa văn phòng của Bùi Cửu Thiên.

Lúc này trong văn phòng, ngoài Bùi Cửu Thiên, còn có rất nhiều thân tín thân cận của Bùi Cửu Thiên.

Bốn cậu chủ của Cảng Thành là Bùi Văn Kiên, Quách Tuấn Anh, Hứa Cảnh Nam, Mạnh Chí Cường đều có mặt.

Ngoài ra, còn có cô cả nhà họ Hứa là Hứa Tuyết Kỳ, cô cả của bang Hồng Hưng Trần Hồng Điệp…

Có thể nói, đây đều là những nhân vật trẻ tuổi của sức ảnh hưởng lớn ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas.

Ban đầu, Bùi Cửu Phong cũng là người của bọn họ.

Nhưng ngay lúc đạp cửa bước vào, đột nhiên anh ta phát hiện, không biết từ lúc nào bản thân đã hoàn toàn bị tách ra khỏi đám người trước mặt.

Mọi người dường như ở hai thế giới vậy.

“Cửu Phong, sao lại bất lịch sự như vậy?”

Nhìn thấy Bùi Cửu Phong hung hăng như vậy, Bùi Cửu Thiên cười nhẹ, ngẫu nhiên thả con bài tú lơ khơ hoàng kim trong tay xuống bàn, lộ ra con bài K.

Hứa Tuyết Kỳ cũng lạnh lùng nói: “Bùi Cửu Phong, từ lúc nào mà anh lại hành động tùy tiện như vậy?”

“Ngay cả trước mặt thiếu chủ Bùi, anh lại không biết tiến lui, bất lịch sự như vậy?

“Người không biết lại tưởng anh mới là thiếu chủ của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas nhỉ?”
 
Chương 3012


Chương 3012

Tuy lời nói của Hứa Tuyết Kỳ lạnh nhạt, nhưng mỗi lời cô ta như trực tiếp vạch trần vấn đề.

Lúc này, Bùi Cửu Phong rơi vào tình thế khó xử.

Trước mặt Bùi Cửu Thiên, anh ta không dám thừa nhận bản thân muốn leo lên vị trí đó.

Nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, anh ta lại không thể nói ra rằng bản thân thật sự sợi Bùi Cửu Thiên, nên không dám thừa nhận.

Lúc này, bầu không khí có chút bối rối.

Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên nhìn nhau, cả hai đều mỉm cười khi nhìn thấy cảnh này.

Mặc dù cho đến bây giờ, Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên biết tâm tư nhỏ nhoi kia của bản thân trước mặt Bùi Cửu Thiên đã không còn ý nghĩa rồi. Nhưng bọn họ vẫn đang mong chờ kỳ tích xảy ra.

Nếu như Bùi Cửu Phong có thể lật đổ được Bùi Cửu Thiên, thì bọn họ có thể sẽ có rất nhiều việc để làm.

Bùi Cửu Phong hít một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh.

Sau đó anh ta nhìn Bùi Cửu Thiên, trầm giọng nói: “Thiếu chủ Bùi, xông vào chỗ này là tôi không đúng.”

“Chỉ là tôi không nhịn được nữa”

Đang nói dở, anh ta trực tiếp lấy máy tính bảng để trước mặt Bùi Cửu Thiên.

“Bài báo này, là anh đã báo cáo với Cảng Thành phải không?”

Ánh mắt mọi người đổ dồn về sau khi nghe những lời này, trên mặt còn lộ ra nụ cười.

Hiển nhiên, mọi người đều biết, công lao này đối với Bùi Cửu Phong mà nói rất quan trọng. Nhưng hiện tại công lao quan trọng nhất của anh ta lại bị người ta lấy mất.

Không có gì lạ khi Bùi Cửu Phong nổi điên lên như vậy.

Bùi Cửu Thiên cầm máy tính bảng lên nhìn một hồi, sau đó thản nhiên nói: “Bùi Cửu Phong, sao lại nghi ngờ tôi, mà không không nghi ngờ Bùi Nguyên Minh?” “Theo lý mà nói, sau khi tin tức này được truyền ra ngoài, thì người được lợi nhất là anh ta mới đúng!”.

Bùi Cửu Phong lạnh lùng nói: “Bùi Nguyễn Minh cũng là một tên khốn, nhưng anh ta có một ưu điểm, chính là nói được làm được” “Nếu như anh ta đã chủ động giao công lao này cho tôi”

“Thì anh ta không cần phải làm mấy việc hèn hạ này, trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu”

“Vậy nên, việc này không thể là Bùi Nguyên Minh làm được.”

Bùi Cửu Phong vẫn còn lời muốn nói nhưng không nói ra.

Dựa vào tính cách và tính khí của của Bùi Nguyên Minh thì không thể làm chuyện này được.

Hơn nữa, ba đứa cháu đã chung thuyền với Bùi Văn Cẩn, não của Bùi Nguyên Minh bị hỏng mới làm ra chuyện như thế vào lúc này.

Bùi Văn Kiên đột nhiên cười nói: “Bùi Cửu Phong, Bùi Nguyên Minh là người như thế nào tôi hiểu rất rõ, còn hiểu rõ hơn anh” .

“Tôi không dám chắc, anh ta có làm chuyện này hay không?”

“Sao anh có thể chắc chắn như vậy?”

“Xem ra lần kề vai chiến đấu này, khiến anh biết rất nhiều về anh ta”

“Qua chuyện này, có phải chúng tôi nên coi anh đã hoàn toàn chuyển hướng làm tay trong cho đối phương rồi hay không?”

Quách Tuấn Anh cũng thờ ơ nói: “Bùi Cửu Phong, bình thường anh có chút tâm tư, mọi người sẽ không nói gì?

“Suy cho cùng những người ngồi chỗ này, ai mà không có mục đích chứ?”

“Nhưng anh lại đi tin tưởng kẻ thù của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, còn thiếu chủ Bùi thì lại muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này “Không phải anh muốn nói với chúng tôi rằng anh đã hoàn toàn làm phản rồi?”

“Nếu như vậy, e rằng chúng tôi chỉ có thể để anh cút ra ngoài rồi!”

“Dù sao thì nơi này, gió mưa có thể vào, nhưng kẻ phản bội thì không!”

Bùi Cửu Phong không quan tâm đến sự châm chọc của hai người này, mà đang nhìn về phía Bùi Cửu Thiên, chậm rãi nói: “Thiếu chủ Bùi, anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi”

“Rốt cuộc có phải là anh không?”
 
Chương 3013


Chương 3013

Mặc dù trên đường đi vừa rồi, Bùi Cửu Phong đã đi qua ba con kênh, mới xác nhận chuyện này là do Bùi Cửu Thiên làm.

Nhưng trong lòng anh ta có một điều may mắn cuối cùng.

Đó là, theo như anh ta biết, Bùi Cửu Thiên rất có tầm nhìn, không thể làm chuyện nhỏ nhặt như này được.

Vì vậy, chỉ sợ anh ta biết rõ chuyện này tám phần là do Bùi Cửu Thiên làm, nhưng cũng hy vọng Bùi Cửu Thiên có thể phủ nhận.

Nhưng mà, khi anh ta nhìn chằm chằm vào Bùi Cửu Thiên thì máy tính bảng trên tay Bùi Cửu Thiên kêu lên một tiếng “Ting”, sau đó nhún vai, lạnh lùng nói: “Đúng, chuyện này là do tôi làm”

“Là tôi tự mình đã báo cáo với Cảng Thành, tất cả những tình tiết đều nói cho bọn họ”

“Ngay cả bản thảo, tiêu đề bài báo, cũng là do tôi xét duyệt và thông qua”

“Ngoài ra, nói cho cậu một tin tức, tờ báo hôm nay là tôi trực tiếp mua về, cho nên bây giờ, tất cả trên dưới Cảng Thành chắc là đều đã biết tin tức này rồi” “Nhưng mà cũng đúng, sự thật là sự thật, không ai trong chúng ta cần phải che che giấu giấu, đúng không? Nhìn thấy nụ cười của Bùi Cửu Thiên, cái vẻ mặt như lẽ đương nhiên ấy, ánh mắt Bùi Cửu Phong lóe lên một tia sương mù, sau đó lạnh lùng nói: “Bùi Cửu Thiên, sao anh lại làm như vậy?”

“Làm như vậy có lợi gì cho anh sao?”

“Anh hà tất làm điều hại người không lợi mình như vậy?”

Bùi Cửu Thiên cười mỉm, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Hai người không lợi mình?”

“Thứ nhất, lần này tôi làm là muốn thêm phiền phức cho Bùi Nguyên Minh”

“Dù sao tên này tự cho mình là bất khả chiến bại, khiêu khích cái này cái kia ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, ngay cả Miyada Shinosuke cũng bị anh ta giết chết”

“Nếu như anh ta có năng lực như vậy, thì để cho mọi người đều biết, anh ta đem cả nghìn người tập kích, lại bảo Triệu Phước Kiên bắt sống Tenkade Shiro”

“Để cho người của nước Đảo biết, cho dù bọn họ là con rùa rụt cổ ở nước Đảo, thì khi Bùi Nguyễn Minh muốn đối phó với bọn họ cũng dễ như trở bàn tay” “Vậy thì vốn dĩ sự kiêng dè của người dân trên nước Đảo đối với anh ta, mới mượn tay của người dân nước Đảo đấu tranh với Bùi Nguyên Minh một sống một còn..”

Bùi Cửu Phong lạnh lùng nói: “Cụ bà không phải đã để Thiên Kiệt ra tay rồi sao?”

“Tại sao thiếu chủ Bùi lại phải làm nhiều chuyện như thế?”

Bùi Cửu Thiên lạnh lùng nói: “Đối phó với Bùi Nguyên Minh, cần phải cẩn thận hơn một chút, thủ đoạn phải cao tay hơn một chút, không đúng sao?”

“Thứ hai, tôi và người trên nước Đảo đã hợp tác nhiều năm, mọi người đều là bạn tốt, anh em tốt”.

“Nếu như để những người bạn tốt, anh em tốt này của tôi biết, người của chúng ta ở Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, anh em họ của tôi lại đem cả nghìn người đi tập kích.”

“Trong lòng bọn họ sẽ nghĩ như thế nào, đúng không?”

“Tôi cũng là bảo vệ cho sự an toàn của cậu mà”

“Dù sao thì người nước Đảo quá hung dữ, quá đáng sợ..”

Nghe thấy những lời này của Bùi Cửu Thiên, cơ mặt của Bùi Cửu Phong không ngừng đập.

Bùi Cửu Phong đang định nói gì đó, thì Bùi Cửu Thiên đã đứng lên.

Nhìn thấy Bùi Cửu Thiên chậm rãi bước tới trước mặt của Bùi Cửu Phong, đưa tay vỗ lên vai của anh ta, nói: “Thứ ba, là muốn mượn cậu làm chuyện này, nhớ rõ những công lao..”

“Bùi Cửu Phong, cậu muốn làm phản hả?”

“Vì muốn tốt cho cậu, tôi chỉ có thể ép cậu thôi.”

“Nhưng mà cậu yên tâm, chỉ cần tôi và chú ba kịp thời ngăn chặn thiệt hại, tôi có thể bảo đảm, chỉ cần tôi còn ở vị trí này, người phụ trách Bùi Nhật Nam, sẽ là cậu..”

“Vậy nên, Bùi Cửu Phong, cậu nói xem, ba lý do này, có phải rất đáng để tôi truyền chuyện này ra ngoài hay không?”
 
Chương 3014


Chương 3014

Nghe những lý do hợp lý của Bùi Cửu Thiên, trên mặt anh ta nở nụ cười đắc ý.

Lòng bàn tay của Bùi Cửu Phong có chút kích động, chỉ là trong thời khắc này, anh ta đã kìm nén xuống.

Hứa Cảnh Nam ở phía sau cười nói: “Bùi Cửu Phong, tôi cũng nói cho anh một tin tức”

“Vừa rồi, lãnh đạo của năm nhà ở nước Đảo, năm phe phái lớn nhất còn sót lại đã tập hợp ở Tokyo, chuẩn bị cho lễ tuyên thệ trước hoàng cung nước Đảo”.

“Bọn họ sẽ khiến cho hung thủ giết Kashima Shinto Ryu nợ máu trả máu, chuyện này chắc chắc không chết không được” “Vì vậy, lần này thiếu chủ Bùi tổn thất Thủy Đông Lưu, nhưng đã cứu mạng của anh đấy!”

“Anh nhất định phải biết ơn đấy, nếu không, nói không chừng đêm nay anh đã chết rồi.”

“Chết cũng thôi, lại còn khiến cho Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas bị người nước Đảo báo thù!”

“Chuyện anh làm sai, thiếu chủ Bùi đã giúp anh ra mặt giải quyết, đây là công lớn đấy!”

“Anh không những không cảm ơn, lại còn chạy đến đây nghi ngờ anh ấy?” “Bùi Cửu Phong, chúng tôi thật sự rất thất vọng về anh!”.

Nhìn thấy vẻ mặt của đám người này, Bùi Cửu Phong nuốt ngụm khí lạnh, nói: “Từ lúc nào mà Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas chúng tôi lại phải sợ đám người nước Đảo kia?”

“Chẳng lẽ, đầu gối các người mềm nhũn khi đối diện với người nước Đảo sao?”

“Các người quên rồi sao, Cảng Thành chúng ta là vùng đất của Đại Hạ, chúng ta không phải cũng là người của Đại Hạ sao?”

“Nước Đảo sớm đã bị tổng giáo đầu đánh thành chó chết trong chiến trường ở Âu Á”

“Cho bọn họ gan trời, bọn họ cũng không dám đến Cảng Thành chúng ta gây rồi!”

“Đại quân cũng không thể tiến sát biên giới, một vài kẻ giết người chẳng lẽ không đơn giản sao?” Bùi Cửu Thiên VỖ lên vai Bùi Cửu Thiên: “Trưởng thành rồi, chín chắn một chút.”

“Nước Đảo có rất nhiều kiếm khách, nhẫn giả, âm dương sự, pháp sư..”

“Người nước Đảo muốn giết cậu, thì không cần phải dùng đến súng thật, đạo thật”

“Lần này cũng là vì sự an toàn của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, cho dù là oan ức cho cậu, thế nào?”

Nói đến đây, trên mặt Bùi Cửu Thiên lộ ra nụ cười ấm áp, sau đó vẫy tay, đem đến một cốc nước trái cây.

Anh ta tận tay đem cho Bùi Cửu Phong, sau đó hào hứng nói: “Để bù đắp tổn thất cho cậu, đợi tôi lên được vị trí đó rồi, trừ được Bùi Nhật Nam, tôi còn cho cậu một vài thứ khác”

“Ví dụ như, để cậu làm thân cận của môn chủ”

“Cửu Phong, người làm anh này rất tin tưởng cậu, bây giờ cậu đã hiểu chưa?”

“Chỉ cần cậu không phản bội tôi, thì cậu ở chỗ tôi vẫn có triển vọng!”.

Nguyên tắc của Bùi Cửu Thiên rất đơn giản, một tay cầm gậy lớn, một tay cầm táo ngọt.

Chuyện tập kích ở nước Đảo bất ngờ khiến cho Bùi Cửu Phong không kịp đề phòng, cũng khiến cho Bùi Cửu Phong hiểu rõ năng lực của bản thân mình. Đồng thời cũng hứa hẹn rất nhiều lợi ích, để Bùi Cửu Phong có được cơ hội gia nhập phát động.

Một trải một phải, một đánh một kéo.

Chỉ có thể nói mặc dù Bùi Cửu Thiên vẫn chưa thật sự lên được vị trí đó, nhưng mà trong tâm thuật trong tay hoàng đế đã được dày công tôi luyện.

Khóe mắt Bùi Cửu Phong giật giật, sau đó nói: “Nếu như tôi từ chối thì sao?”

“Từ chối?”.

Nghe lời này, Bùi Cửu Thiên còn chưa kịp nói thì Hứa Tuyết Kỳ đã nói.

Lúc này con người của cô ta nhíu lại, nhìn Bùi Cửu Phong, trầm giọng nói: “Bùi Cửu Phong, anh có tư cách gì mà từ chối?”

“Vì lợi ích của thiếu chủ, gạt bỏ chút công lao thì có là gì?”

“Chẳng lẽ anh cho rằng ở Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, lợi ích của anh còn xa hơn khi ở cùng với thiếu chủ Bùi sao?”
 
Chương 3015


Chương 3015

“Huống chi, Thiếu chủ cũng không tùy ý bôi đen người, nhưng mà anh ấy nói ra sự thật, cũng là vì tốt cho anh.”

“Việc bắt được Tenkade-shiro quả thật là một đóng góp lớn”

“Nhưng người có thể chân chính chiếm cứ công lao này, cũng chỉ có Bùi Nguyên Minh”

“Anh ta cưỡng chiến công lao, nếu như có ngày bị người khác phát hiện ra, anh ta sẽ chết rất thảm!”

“Người thừa nhận sẽ bị người của Đảo Quốc liều mạng trả thù, hơn nữa chân tướng mọi chuyện lộ ra ngoài ánh sáng sẽ bị rất nhiều người làm cho gặp nguy hiểm”

“Chẳng lẽ anh không cảm thấy nguy hiểm sao?”

“Thiếu chủ Bùi là người nhìn còn rất trẻ tuổi, rất nhiều chuyện nắm chắc, mới chủ động giúp anh phòng ngừa chu đáo” “Nhưng anh tuyệt đối không nên coi là Thiếu chủ Bùi là đang chèn ép anh.”

“Tất cả mọi người là vì tốt cho anh!” Giờ phút này, tất cả mọi người ở đây đương nhiên nhìn vào Bùi Cửu Phong.

Bọn họ những người này cũng sớm đã cột Bùi Cửu Thiên vào bên trong vòng tròn.

Lúc này Bùi Diễm Lan chưa từng xuất hiện, một số người có lẽ cũng có suy nghĩ trong lòng.

Nhưng mà hôm nay Bùi Diễm Lan xuất hiện, canh bạc đã sáng tỏ thành hai thế cực.

Bọn họ những người tuổi trẻ này, ngoại trừ gia nhập vào dưới trướng Bùi Cửu Thiên, đã không còn biện pháp khác để có thể cam đoan ích lợi của mình.

Huống hồ theo bọn họ nghĩ, có bà cụ nhà họ Bùi là chỗ dựa của Bùi Cửu Thiên, có lẽ cũng được định trước là sẽ nắm quyền.

Hiện tại Bùi Cửu Phong lại có ý muốn phản bội Bùi Cửu Thiên, mọi người xem ra việc này, chính là chuyện đại nghịch bất đạo. Cho nên, cho dù như thế nào bọn họ cũng muốn liên thủ tạo áp lực cho Bùi Cửu Phong.

“Bùi Cửu Phong, vì mọi chuyện, chỉ có thể để anh phải chịu oan ức!”.

“Bùi Cửu Phong, đây là Thiểu chủ Bùi cho anh cơ hội kiến công lập nghiệp.” “Bùi Cửu Phong, chuyện này cứ như vậy, cũng nên dừng ở đây thôi”.

“Thiếu chủ Bùi cũng sẽ không truy cứu quan hệ giữa các chi ba mấy người và Bùi Nguyên Minh”

“Anh không được quên, dù sao anh cũng họ Bùi!”

Nhìn biểu cảm của những người trước mắt, nghe lời nói của bọn họ chắc mình sẽ chết.

Trong mắt của Bùi Cửu Phong, trước đây còn coi hình tượng của Bùi Cửu Thiên vô cùng vĩ đại lúc này tan thành mây khói.

Anh ta híp mắt nhìn Bùi Cửu Thiên một lát sau, lạnh lùng mở miệng nói: “Bùi Cửu Thiên, có một số việc cũng không cần nói một cách kiêu ngạo như vậy!”

“Nói cho cùng, anh sợ hãi công lao của tôi lớn hơn anh, sợ tôi sẽ lọt vào mắt của cụ bà”. “Bởi vì anh hiểu, cụ bà lựa chọn anh, cũng không phải là bởi vì năng lực của anh dọa người đến mức nào”.

“Tất cả chỉ là bởi vì, anh là cháu ruột con trai trưởng!”

“Đổi lại một người khác ngồi ở vị trí của anh, thành tựu của anh ta cũng không thể ít hơn so với anh!”

“Hơn nữa, bây giờ tôi cũng hiểu rõ, vì sao mà chú tự thà rằng để một người phụ nữ như Bùi Diễm Lan nắm quyền, cũng đối với chuyện trước đây nhận anh làm con không nóng lòng!”

“Bởi vì, chú ấy có thể thấy rất rõ ràng!”

“Bùi Cửu Thiên anh quá nhỏ!”.

“Cuộc chiến của nhà họ Bùi quá lớn, anh sẽ không nắm chắc được!”

“Bởi vì hôm nay anh khuyên tôi chuyện này, xem ra anh cũng coi tôi là anh em, nên tôi cũng khuyên Bùi Cửu Thiên anh một câu!”

“Từ bỏ đi!”

“Đến bây giờ anh còn nhìn không rõ sao?”

“Muốn nắm quyền ở nhà họ Bùi, anh đã không có cơ hội.”

“Cứ xem như cụ bà ủng hộ anh, nhưng mà, bà ta thật sự sẽ vì anh mà trở mặt với chú tự sao?”

“Bùi Cửu Thiên, anh đừng quá coi trọng mình, mà coi nhẹ người khác.”

“Cho nên, anh đã ấn định sẽ thất bại!”

Lời vừa nói xong, Bùi Cửu Phong cười lạnh một tiếng, cũng không quay đầu lại rời khỏi văn phòng.

“Choang!”

Chén nước trong tay Bùi Cửu Thiên, đột nhiên bị ném xuống đất.

Mọi người thấy, khóe mắt của anh ta lúc này đã điên cuồng run rẩy, trên mặt ngưng tụ vẻ lo lắng.
 
Chương 3016


Chương 3016

Biệt thự hoa viên, Cảng Thành.

Mấy người Bùi Nguyên Minh ngồi lại cùng uống trà buổi sáng.

Bùi Nguyên Minh cầm chiếc Ipad xem một lúc xong rồi mới lên tiếng hỏi: “Bùi môn chủ, tôi có một câu hỏi không biết có nên hỏi hay không?”

“Não của Bùi Cửu Thiên bị úng nước sao?” “Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas sao lại chọn một người như vậy để làm thiểu chủ?” “Có phải các ông muốn tự hủy hoại tiền đồ của mình không?” Đọc nội dung tin tức xong, không cần điều tra Bùi Nguyên Minh cũng đã có thể xác nhận.

Chỉ có một mình Bùi Cửu Thiên mới kể lại tình hình như vậy, tiện thể đẩy anh lên đầu sóng ngọn gió, thách thức người Đảo Quốc trước giờ vẫn có thần kinh yếu.

Quá nửa khả năng Bùi Cửu Thiên cho rằng làm vậy không những có thể khiến người của Đảo Quốc ra tay với anh mà còn làm Bùi Cửu Phong mất đi cơ hội đứng dậy làm lại từ đầu, thậm chí còn khiến người của Đảo Quốc còn nợ anh ta một ân tình rất lớn.  Chỉ có thể nói đây là kế một mũi tên trúng ba con chim, đúng là một chuyện đáng vui mừng.

Lúc này Bùi Văn Cẩn cũng đã đọc được tin tức, đọc xong ông ta thở dài một hơi rồi nói: “Đứa cháu này của tôi cái gì cũng tốt, chỉ có điều quá nhiều mưu đồ xấu xa”

“Tầm nhìn không đủ, ý chí cũng không đủ.” “Cụ bà luôn cảm thấy tôi không để cho cậu ta lên nắm quyền là vì cậu ta không phải con trai của tôi”.

“Nhưng bà ấy chưa bao giờ nghĩ đến chuyện một người không có tầm nhìn xa trông rộng như cậu ta lên nắm quyền thì đó không phải là một chuyện tốt với Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas.”

“Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas là gia tộc ở mạn phía Nam của Đại Hạ, từ trước đến nay luôn là vùng đất mà những người cầm quân bắt buộc phải chiếm được. Muốn đứng vững trên mảnh đất này, cần một người có tầm nhìn và suy nghĩ đủ lớn.”

Nói đến đây, trong mắt Bùi Văn Cẩn thoáng qua vẻ thất vọng. Mặc dù từ trước đến nay ông ta không coi trọng Bùi Cửu Thiên nhưng ông ta cũng không ngờ anh ta lại là người không biết nặng nhẹ như vậy, đến một nước đi ngu dốt như vậy mà cũng làm ra được.

Mặc dù bên ngoài nhìn vào sẽ tưởng rằng với nước đi này Bùi Cửu Thiên rất được lợi.

Nhưng đây là chuyện Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas làm, vậy mà đến cuối cậu ta lại đổ hết lên người Bùi Nguyên Minh. Điều này đẩy Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas vào ranh giới của những người bất nhân bất nghĩa. Nói một cách đơn giản, tầm nhìn chuyện lớn của Bùi Cửu Thiên quá kém.

Hoặc có thể nói, trước khi lên nắm quyền, trong lòng anh ta hoàn toàn không biết đến thứ gọi là chuyện lớn.

Bùi Nguyên Minh bỏ chiếc Ipad xuống, anh uống một ngụm trà rồi nói: “Không biết Bùi môn chủ định giải quyết chuyện này thế nào?”

Bùi Văn Cẩn nói dửng dưng: “Còn có thể giải quyết thế nào nữa? Đương nhiên là phủ nhận rồi.”

“Có một số chuyện có thể làm nhưng không thể nói, nhất là nói trước mặt bàn dân thiên hạ”.

“Nhưng nếu có một kẻ ngốc nói ra ngoài thì họ Bùi ở Cảng Thành và Las Vegas này ngoài chuyện đưa ra một thông báo công khai ra, còn có cách nào tốt hơn sao?”

Bùi Nguyên Minh nhún vai, bình tĩnh nói: “Thực ra bây giờ ra một thông báo công khai hay không cũng không quan trọng.”

“Nếu người của Đảo Quốc đã nhận được thông tin do Bùi Cửu Thiên truyền tới thì nhất định đã khẳng định 100% chuyện này là do tôi làm.”

“Đương nhiên đó vốn dĩ là sự thật.”

Ánh mắt bà Đường Lan Nhã ẩn hiện vẻ lo lắng: “Nguyên Minh, nếu như vậy gần đây cậu ra vào phải cẩn thận một chút.”

“Người của Đảo Quốc phẫn nộ lên thì chuyện gì cũng làm ra được. “Mặc dù cậu giải quyết hai Kiếm Thánh của bọn chúng, khiến bọn chúng sợ đến vỡ mật”

“Nhưng điểm đáng sợ của đám người Đảo Quốc không phải là thực lực của bọn chúng mà là việc bọn chúng dùng những thủ đoạn hèn hạ”.

“Đối mặt với một dân tộc hiểm ác như loài rắn độc như vậy, chỉ cần hơi lơ là một chút là cũng có thể bị cắn một phát, cậu nhất định phải cẩn thận. Cẩn thận phải đặt lên hàng đầu”

Rõ ràng Đường Lân Nhã hiểu rõ cách hành sự của đám người Đảo Quốc.

Vậy nên, ở vị trí của một người mẹ vợ nói chuyện với con rể, bà rất lo lắng cho sự an toàn của Bùi Nguyên Minh.
 
Chương 3017


Chương 3017

Bùi Nguyên Minh cũng cảm nhận được sự chân thành trong câu nói của Đường Lân Nhã, anh nở nụ cười ấm áp rồi nói: “Bà Đường cứ yên tâm đi”

“Mặc dù đám người của Đảo Quốc có nhiều mưu hèn kế bẩn nhưng tôi đều có thể đối phó được.”

“Tôi có thể diệt được hai Kiếm Thánh của bọn chúng thì cũng có thể tiến thêm một bước nữa, tiêu diệt hết Thập Đại Kiếm Thánh của Đảo Quốc”.

“Nếu một ngày nào đó bọn chúng dám động vào tôi một lần nữa, tôi cũng không ngại việc tới hẳn kinh đô của Đảo Quốc một chuyến”.

“Tôi nghĩ tới lúc đó mọi chuyện rất đặc sắc.”

Bùi Diễm Lan ngồi bên cạnh ghen tỵ: “Mẹ, rốt cuộc là mẹ nuôi con lớn hay là mẹ nuôi anh ta lớn vậy?”

“Hiện tại người gặp nguy hiểm nhất rõ ràng là con mà?”

“Bây giờ ba đẩy con ra ngoài, muốn con lên nắm quyền, những ai sáng mắt đều hiểu rõ, nếu giải quyết con thì mọi kế hoạch của ba đều tan tành hết.”

Đường Lan Nhã cười rồi nói: “Mẹ không lo lắng chút nào về sự an toàn của con. Bảo vệ tư nhân môn chủ của ba con hiện giờ có đến hơn một nửa đang ở bên cạnh con, kể cả công khai hoặc trong bóng tối.”

“Nếu như vậy mà con vẫn xảy ra chuyện được thì chi bằng ba con đừng làm môn chủ nữa”

Bùi Văn Cẩn xua tay cười rồi nói: “Được rồi, ba đã để cho Bùi Nguyên Minh ngàn dặm xa xôi tới tấn công Đảo Quốc nhất định là rất tin tưởng vào thân thủ của cậu ấy”

“Trừ khi Đảo Quốc không cần giữ mặt mũi nữa, mời hẳn mấy vị lão quái ra.” “Nếu không Bùi Nguyên Minh sẽ an toàn không có vấn đề gì đâu.”

“Đương nhiên, nếu cậu có cảm thấy có chỗ nào không thỏa đáng thì có thể nói với tôi, tôi sắp xếp thêm người giúp cậu”.

Bùi Nguyên Minh cười rồi nói: “Lúc giúp môn chủ ra tay, tôi đã nghĩ tới sẽ xảy ra hậu quả đó.”

“Nhưng tôi và người của Đảo Quốc không đội trời chung, tôi cũng không phải mới chỉ đánh vào mặt bọn chúng một hai lần.” “Vậy nên cũng không thiếu gì một lần này”

“Môn chủ, hiện giờ ông đang tập trung hết tâm sức vào Tenkade Shiro để lấy được manh mối về vụ việc mười năm trước từ mồm của ông ta đúng không?”

“Sắp tới lúc đó rồi, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa.” Ánh mắt của Bùi Văn Cẩn hơi lóe lên rồi ông ta khẽ gật đầu.

Đương nhiên Bùi Văn Cẩn đã nghĩ xong cách để đối phó với Tenkade Shiro từ lâu.

“Đúng rồi, lần này Bùi Cửu Thiên đâm cậu một dao, cậu chuẩn bị định làm thế nào?”

“Có cần tôi bắt cậu ta tới tận nơi xin lỗi không?” Bùi Văn Cẩn nghĩ tới chuyện gì đó khác rồi hào hứng lên tiếng. Bùi Nguyên Minh lắc đầu: “Không cần, ngoài việc tôi không hứng thú gì với chút trò trẻ con của anh ta ra.”

“Thì vẫn còn một nguyên nhân khác, đó là lần này anh ta đã hủy hoại sạch sẽ tiền đồ của mình rồi”

“Chỉ một hành động đơn giản như vậy mà khiến chi thứ ba không thể không đi theo phe của môn chủ ông.”

“Điều này cũng có nghĩa là khả năng nắm quyền của Bùi Diễm Lan sẽ càng lớn hơn.”

“Trong tình huống như vậy, tôi cảm ơn anh ta còn không hết, vì sao tôi còn phải tìm tới cậu ta để gây sự?”.

“Nếu tôi cho anh ta cơ hội xuống đài, anh ta cứ thế cút xuống thì không phải là tôi chịu thiệt rất nhiều sao?”

Mấy người Bùi Văn Cẩn đều hơi ngây người, sau đó một lát mới bật cười.

Điều Bùi Cửu Thiên nhìn thấy chỉ là chuyện thắng thua nhất thời, có được một chút lợi lộc thì bắt đầu tự cao tự đại.

Nhưng điều Bùi Nguyên Minh nhìn thấy luôn là một cục diện lâu dài.

Đây chính là sự khác biệt về tầm nhìn và lòng dạ con người.

Đúng vào lúc đó, Bùi Văn Cẩn và Đường Lân Nhã nhìn nhau, ý định muốn “lừa” Bùi Nguyên Minh trở thành con rể của Bài môn Cảng Thành và Las Vegas lại càng trở nên mãnh liệt hơn.

Bởi vì hai người đều nhìn thấy nếu Bùi Nguyên Minh chủ trì đại cục của Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas, với tầm nhìn và tấm lòng của Bùi Nguyên Minh, có lẽ trong tương lai Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas không chỉ là nằm cuối cùng trong danh sách năm môn phiệt lớn.

Cần phải biết rằng, trong năm môn phiệt lớn, cho dù tiến lên một trên được một bước thì cũng sẽ khác nhau một trời một vực.
 
Chương 3018


Chương 3018

Trong khi Bùi Văn Cẩn và Đường Nhã Lan ngắm được cậu con rể này thì Bùi Nguyên Minh lại vội vàng bỏ chạy. Nhưng hòa thượng chạy được miếu không chạy được.

Bởi vì suy nghĩ cho sự an toàn của Bùi Nguyên Minh nên mấy ngày hôm nay anh đều ở trong biệt thự hoa viên. Buổi sáng ngày hôm sau, sau trận mưa xuân đêm qua, không khí bên trong biệt thự hoa viên vô cùng trong lành.

Bùi Nguyên Minh dậy sớm đi bộ, anh lại bắt gặp Bùi Diễm Lan đang chuẩn bị luyện tập buổi sáng nên tiện thể ngồi xuống chiếc xe điện bốn bánh của cô ta nhìn sân golf tư nhân cách biệt thự hoa viên không xa.

Hôm nay, Bùi Diễm Lan mặc chiếc áo ngắn và váy ngắn chuyên dùng lúc chơi golf, đi tất dài đến đầu gối, đeo kính râm gọng lớn, trông cô ta rất xinh đẹp và sang trọng.

Lúc Bùi Diễm Lan dẫn Bùi Nguyên Minh tới sân golf, anh lập tức cảm giác được sự phấn chấn, sự tươi mới của tuổi trẻ ùa đến bên mình.

Bùi Nguyên Minh cũng tiện tay cầm lấy cây gậy đánh golf rồi cười nhẹ: “Diễm Lan, bây giờ tôi đang ở nơi đầu sóng ngọn gió mà cô còn dẫn tôi đi chơi golf, cô không sợ bị tôi làm liên lụy sao?”.

Vốn dĩ nếu làm theo mệnh lệnh của bà cụ Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas thì mười giờ tối qua, Bùi Nguyên Minh đã phải rời khỏi Cảng Thành và Las Vegas.

Nhưng Bùi Nguyên Minh coi như không nghe thấy mệnh lệnh này, nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ.

Hiện giờ đã hơn mười tiếng kể từ thời hạn anh phải rời khỏi đây.

Cả Cảng Thành vẫn rất yên ắng, trong bóng tối không biết có bao nhiêu người đang chờ xem kịch hay.

Vậy nên Bùi Nguyên Minh mới hỏi như vậy. “Mỗi khi gặp chuyện lớn đều phải tính lại”

Khuôn mặt Bùi Diễm Lan không có nhiều thay đổi lắm, nét mặt cô ta bình tĩnh. Cô ta lên tiếng.

“Câu nói này là gia huấn của Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas nhưng không nhiều người làm được chuyện này. Ngược lại anh làm được rất tốt đấy”

“Anh là người của ba tôi, ông ấy không lo lắng cho anh chút nào, anh cũng không lo lắng cho bản thân mình thì tại sao tôi phải lo lắng cho anh?”.

“Tôi lại còn thấy, nếu trời có sụp xuống thì vẫn có người đỡ”

“Tôi nói vậy không sai chứ?”

“Đương nhiên, tôi dẫn anh ra ngoài không phải chỉ vì chuyện này, vẫn còn một nguyên nhân nữa đó. Chỉ cần bây giờ chúng ta càng thể hiện là mình ung dung thì bên phía của Bùi Cửu Thiên lại càng cảm thấy lo lắng.”

“Cho dù Thiên Kiệt tự mình ra tay, đuổi anh ra khỏi của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas” “Nhưng đến khi nhìn thấy cảnh tượng này, nói không chừng ông ta cũng sẽ chần chừ”.

“Khi hai cao thủ đối đầu với nhau, nhiều khi chỉ cần chần chừ một lát là đã thua một nửa rồi.”

Bùi Diễm Lan nói chuyện rất thản nhiên, trong lúc nói, cô ta vẫn nhẹ vung chiếc gậy đánh golf.

Một giây sau, quả bóng bay “vút” đi một tiếng rồi rơi xuống một cái lỗ cách đó không xa. Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi rồi thản nhiên nói: “Em gái, để tôi dạy cô một bài học.” “Đối với những cao thủ thực sự, cô vòng vèo lằng nhằng như vậy không có tác dụng gì đâu.”

“Ví dụ như, không biết cô có phát hiện ra tất cả những người bảo vệ cho cô đều đã ngất đi đúng vào lúc cô đánh  bóng không?”

“Bao gồm cả những người bảo vệ tư nhân mà Bùi môn chủ đã sắp xếp cho cô?”

Khuôn mặt Bùi Diễm Lan biến sắc, sắc mặt hiện lên vẻ không thể tin được. Ngay lập tức cô ta lần tìm bộ đàm, nhưng thử mấy lần vẫn đều không có tín hiệu.

Bùi Diễm Lan lại vội vàng lấy điện thoại ra, lần này tín hiệu trên màn hình hoàn toàn bằng không.

“Người của cụ bà ra tay rồi?” Bùi Diễm Lan không thể ngờ được, người của cụ bà lại đến đúng lúc và sớm như vậy.

“Không chỉ ra tay rồi mà còn từ trước đó rất lâu rồi.” Bùi Nguyên Minh vỗ vai Bùi Diễm Lan.

“Từ tối hôm qua, khi tôi không rời đi như đúng hẹn, bọn họ đã tới rồi.” “Chỉ có điều hiện giờ bọn họ mới tìm được cơ hội để ra tay với tôi”

Vừa nói xong, Bùi Nguyên Minh nheo mắt nhìn bụi cây cách đó không xa rồi bình thản nói: “Cút ra đây đi”
 
Chương 3019


Chương 3019

“Bộp bộp bộp”

“Cậu Minh quả nhiên là cao nhân”

“Chẳng trách lại dám chống lại mệnh lệnh của cụ bà.” “Chỉ có điều này tôi không rõ, không biết cậu là anh hùng tuổi trẻ hay là não cậu có vấn đề?” Một giọng nói mỉa mai vang lên. Ngay sau đó, mấy bóng người bước ra khỏi bụi cây. Mấy người này mặc áo dài màu xanh, người nào người nấy thái độ vô cùng lạnh lùng. Đứng ở giữa là một ông già nhìn có vẻ rất gầy gò.

Mặt ông ta nhẵn bóng không có râu, trong tay bóp hai hạt óc chó. Ông ta nheo mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, ánh mắt miệt thị coi thường.

Cao cao tại thượng, vênh mặt hất hàm chỉ tay sai khiến!

“Tổng quản Bùi!”

Nhìn thấy người này, sắc mặt của Bùi Diễm Lan hơi thay đổi.

“Người nào tới vậy?” Bùi Nguyên Minh hào hứng lên tiếng, anh không tưởng tượng được có ngày hôm nay, ở hai thành. phố Cảng Thành và Las Vegas lại có người dám đứng trước mặt anh huênh hoang như vậy.

Vậy nên anh cảm thấy rất hứng thú với thân phận của đối phương.

Trên trán Bùi Diễm Lan xuất hiện một vạch đen, cô ta nói nhỏ: “Người này là chân sai vặt của cụ môn chủ, đã ở bên cạnh ông ấy mấy chục năm rồi.”

“Từ sau khi cụ môn chủ xây dựng lại Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas ông ta làm tổng quản từ hồi đó tới bây giờ.”.

“Đến khi cụ môn chủ lui về sau, ba tôi lên nắm quyền, ông tổng quản Bùi này đi theo chăm sóc cụ bà” “Anh cứ coi ông ta như thái giám tổng quản trong hoàng cung là được.” “Nói tóm lại, ông ta có thân phận rất lớn ở Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas.”

“Mặc dù không lộ mặt nhiều nhưng thật ra là một nhân vật lớn rất đáng sợ.”

“Kể cả là ba tôi gặp ông ta cũng phải khách sáo mấy phần.” “Không ngờ ông ta cũng tới, xem ra lần này bà tôi thật sự xuất chiêu rồi” Nói đến đây, sắc mặt của Bùi Diễm Lan càng trở nên khó coi hơn. Là con gái nuôi của Bùi môn tại Cảng Thanh và Las Vegas, cô ta hiểu rõ sức mạnh của Bùi môn ở hai thành phố này đáng sợ như thế nào.

Ví dụ như ông tổng quản Bùi này, mặc dù khuôn mặt ông ta có vẻ bình tĩnh thản nhiên, dáng vẻ như cười như không nhưng sức mạnh và thân thủ của ông ta đều vô cùng đáng sợ.

Nghe thấy Bùi Diễm Lan giới thiệu về mình rồi lại nhìn thấy thái độ e sợ của cô ta, khuôn mặt tổng quản Bùi lộ rõ vẻ đắc ý.

Rõ ràng, điều ông ta thích nhất chính là nhìn thấy những người của Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas bình thường vẫn cao cao tại thượng nhưng lại phải cung kính trước thân phận của ông ta.

Ngoài ông ta ra, mấy người đàn ông mặc áo dài màu xanh đứng bên cạnh người nào người nấy thái độ đều vô cùng lạnh lùng, khóe miệng nhếch lên một nụ cười như đang chờ xem kịch hay.

Những người này đều là quản lý ở Bùi môn Cảng Thành và Las Vegas do chính tổng quản Bùi dạy dỗ nên, bình thường. tất cả đám người này cũng đều kiêu căng, hống hách.

Lúc đi lại trong Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas, mấy người này thật sự không khác gì những thái giám ở trong cung, thân phận đều vô cùng cao quý.

Chính điều đó khiến những người này lúc này cũng vênh mặt hất hàm, chỉ tay sai khiến. Trong mắt đám người này, chỉ cần bọn chúng xuất hiện thì bất cứ người nào ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas cũng đều phải quỳ xuống.

Bởi vì Bùi môn tự cho mình là đại biểu của vương pháp ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas.

“Cậu chính là Bùi Nguyên Minh đúng không?”

“Nghe nói cậu cũng là một nhánh của Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas và còn tự xưng Thế tử họ Bùi Đà Nẵng gì đó phải không?”

“Nếu đã như vậy, tại sao cậu không quỳ xuống?”

Tổng quản Bùi nhìn Bùi Nguyễn Minh vô cùng đắc ý, đương nhiên ông ta đã chuẩn bị kỹ càng và hiểu rõ về mọi chuyện của Bùi Nguyên Minh.

Những quản lý mặc áo dài màu xanh khác cũng nhìn Bùi Nguyên Minh chằm chằm rồi hét lên: “Còn không mau quỳ xuống”

“Quỳ xuống?”

Bùi Nguyên Minh chắp hai tay ở sau lưng, anh cười như không cười rồi lên tiếng: “Dựa vào đầu mà bắt tôi phải quỳ?”

“Dựa vào chuyện các ông không còn thấy ngày mai sao?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom