Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2760


Chương 2760

“Keng”

Đối mặt với một trường này, Tenkade Shiro không có lựa chọn nào khác ngoài đón lấy.

Một đạo này buộc Dương Đế Minh phải lùi lại khiến ông ấy phải bay ra sau tránh đi. Đồng thời cũng giúp Tenkade Shiro tránh được đòn chí mạng của Dương Đế Minh.

Chỉ là một đạo đó khiến cho miệng vết thương của Tenkade Shiro lại rỉ máu.

Ông ta hít sâu vài hơi nhịn xuống cơn đau, nhưng hận thù trên mặt dành cho Bùi Minh Nguyên càng nồng đậm hơn.

Nhìn vẻ mặt dữ tợn của Tenkade Shiro lúc này, Dương Để Minh thản nhiên nói: “Theo tôi thấy, ông còn không mạnh bằng Miyada, ít nhất ông ta còn có thể đấu mấy chiếu với cậu Bùi”

“Nhưng còn ông thì sao?”

“Một chiêu cũng không dám. Sớm đã bị cái chết của Miyada dọa sợ rồi.”

“Cho nên, trong giờ phút mấu chốt ông mới không tránh được một đạo của Bùi Minh Nguyên.”

“Mà một đạo của cậu ấy hiện tại liền có thể giết chết ông!”

Tenkade Shiro cười lạnh nói: “Bùi Minh Nguyên chỉ là một tên nhóc miệng còn hơi sữa mà thôi!”

“Nếu như lần đó tôi không vội vàng xuất quan, không cẩn thận tẩu hỏa nhập ma, bị thương bên trong!”

“Làm sao cậu ta có thể có cơ hội giả thần giả quỷ?”

“Đợi đến khi tôi trở lại nước Đảo, lại đóng cửa tu luyện thêm một năm rưỡi. Đến lúc đó, tôi sẽ để cho tên nhóc con Bùi Minh Nguyên biết Tenkade Shiro tôi lợi hại thế nào”

Dương Để Minh thở dài nói: “Nếu giờ ông thừa nhận hiện tại không bằng Bùi Minh Nguyên, tôi còn có thể đánh giá cao ông một chút.”

“Bây giờ, ông giống như chó nhà có tang”

“Tenkade Shiro, ông thực sự đã làm mất mặt chiến thần và kiếm thánh của nước Đảo”

“Tôi sẽ chặt tay và chân của ông xuống tặng cho cậu Bùi như một món quà”.

“Cho nên, ông không có cơ hội trở lại nước Đảo”

Lời nói vừa dứt, Dương Để Minh tiến thêm một bước, lần này vươn tay liền nắm lấy Tenkade Shiro.

Vẻ mặt Tenkade Shiro vặn vẹo, định ra tay, nhưng đúng lúc này, từ xa truyền đến một thanh âm.

“Bum…”

Dương Đế Minh khẽ cau mày, ở bên cạnh người ông ấy có một viên đạn dài xẹt qua tóc của ông ấy trực tiếp xuyên qua một thân cây to phía sau.

Khuôn mặt Dương Đế Minh không có biểu tình gì nhìn về phía trước, nhìn thấy một người đàn ông đang đứng trên một tảng đá cầm một khẩu súng bắn tỉa đứng trên một đỉnh núi khác.

Anh ta cười nhẹ với Dương Đế Minh, làm động tác cắt cổ, rồi lại giơ súng trong tay lên.

Dương Đế Minh hơi nheo mắt lại, ông ấy cảm giác được đây nhất định là một tay súng tài giỏi, hơn nữa có thể là người của đối phương.

Nhìn thấy cảnh này, Tenkade Shiro chỉ sửng sốt một chút, ngay sau đó liền lăn ra, biến mất vào trong rừng như một con báo.

Thân hình của Dương Để Minh bị khóa chặt, lúc này ông ấy không nói lời nào, chỉ là cau mày nhìn ngọn núi đối diện.

Thấy Dương Đế Minh không có ý định ra tay, người đàn ông trên ngọn núi đối diện khẽ mỉm cười, sau đó nhảy khỏi tảng đá, bóng dáng liền biến mất.

Dương Để Minh không có ý định đuổi theo, mà lại liếc mắt nhìn phía sau, phía đạo quán Ngũ Mai đã nhận thấy động tĩnh, lúc này phải người canh giữ tới.

Dương Để Minh không chậm trễ nữa, thay vào đó ông ấy vừa nhanh chóng xuống núi vừa bấm số của Bùi Minh Nguyên: “Cậu Bùi, Tenkade Shiro chạy rồi”.

“Đối phương có một tay súng rất lợi hại”

Đối diện điện thoại, Bùi Minh Nguyên vừa xuống xe taxi liền thở dài nói: “Tôi đã biết, ông Dương, lần này cảm ơn ông rất nhiều.”

“Tenkade Shiro, tạm thời cứ giao cho tôi” “Cho dù lần này không giải quyết được ông ta, lần sau, tôi vất vả một chút, đi đến nước vào một chuyến”

Cùng lúc đó, trên đường cao tốc, một chiếc Toyota Alphard dừng lại bên cạnh chiếc Ferrari của Bùi Lệ Thu
 
Chương 2761


Chương 2761

Cửa xe Toyota Alphard chậm rãi mở ra, Bùi Cửu Thiên cầm ô đen bước vào trong màn mưa.

Sau đó, anh ta gõ lên cửa sổ xe Ferrari ra hiệu cho Bùi Lệ Thu hạ cửa sổ xuống.

Bùi Lệ Thu đã từ trạng thái hốt hoảng bình tĩnh lại, khi nhìn thấy nụ cười dịu dàng như ngọc trên khuôn mặt của Bùi Cửu Thiên, cô ta không thể nói rõ cảm xúc trong lòng.

Thật lâu sau, cô ta mở cửa xe, tựa vào trong lòng của người đàn ông đứng trong mưa, nói nhỏ: “Cửu Thiên, cô thất bại rồi” “Cho dù là thuyết phục anh ta hay giết anh ta, cô đều đã thất bại”

“Cô vẫn luôn chế giễu người khác là vô dụng”

“Thật không ngờ khi gặp phải chuyện liên quan đến tên họ Bùi này, cô cũng không khác gì bọn họ.

Nói đến đây, trên mặt Bùi Lệ Thu lộ ra một chút giễu cợt.

Bùi Cửu Thiên đưa tay phải ra vỗ nhẹ lên lưng Bùi Lệ Thu.

Một lúc sau, anh ta nhàn nhạt nói: “Theo tin tức mà cháu nhận được, tên đó đã vào khu vực cấm địa phía sau núi của đạo quán Ngũ Mai và gặp Sư Phi Tiên, đúng không?”

Bùi Lệ Thu nhẹ giọng nói: “Tenkade Shiro vốn muốn mượn sự trợ giúp của đạo quán Ngũ Mại giết anh ta, nhưng bây giờ xem ra kế hoạch này đã thất bại”

“Người nước Đảo ngu ngốc” Bùi Cửu Thiên không khỏi nắm chặt nắm đấm: “Không những không giết chết Bùi Minh Nguyên, còn để cho anh ta chính thức gặp mặt Sự Phi Tiên!

“Đúng là thành công thì ít thất bại có thừa!”

Khi nói câu này, khuôn mặt của Bùi Cửu Thiên rất bình tĩnh.

Cho dù là Bùi Lệ Thu hay Sư Tiểu Lan, kể cả Hứa Tuyết Kỳ và những người phụ nữ khác, chỉ là phụ nữ bên cạnh anh ta, không hề có chút tình cảm chân thành gì.

Ở hai thành phố Cảng Đổ rộng lớn, người duy nhất có thể khiến Bùi Cửu Thiên nói anh yêu em, chỉ có mình Sự Phi Tiên.

Nhưng tiếc là quan hệ giữa anh ta và Sư Phi Tiên lúc gần lúc xa.

Bùi Cửu Thiên là người có khả năng kiểm soát trái tim phụ nữ, nhưng lại không thể kiểm soát được thân thể và trái tim của Sư Phi Tiên.

Nhưng bây giờ, tên Bùi Minh Nguyên đó lại thực sự tình cờ có cơ hội gặp Sư Phi Tiên?

Hơn nữa theo thông tin nội bộ, tên khốn Bùi Minh Nguyên đó đã ngã vào suối nước nóng của đạo quán Ngũ Mai, thậm chí còn nhìn thấy cơ thể của Sư Phi Tiên.

Nghĩ đến đây, Bùi Cửu Thiên nóng lòng muốn bóp chết Bùi Minh Nguyên.

Bởi hành vi này không chỉ tát vào mặt anh ta, làm nhục tôn nghiêm của anh ta, còn chà đạp lên tấm chân tình của anh ta.

Lúc này, phía sau Bùi Cửu Thiên, Bùi Văn Kiên chậm rãi đi tới.

Nhìn thấy một nam một nữ ôm nhau dưới mưa, vẻ mặt của Bùi văn Kiên không thay đổi nhiều, mà thấp giọng nói: “Cậu Bùi, sắp đến sinh nhật của bà cụ rồi”.

“Không cần phải vì một người phụ nữ mà xúc động!”

“Đại cục quan trọng hơn!”

“Chỉ cần cậu có thể thành công tiến lên vị trí trưởng môn, chỉ là một thánh nữ mà thôi, có thể dễ dàng thu vào trong tay được!”

Bùi Cửu Thiên vuốt ve mái tóc dài của Bùi lệ thu, sau đó nhìn Bùi Văn Kiên, lạnh lùng nói: “Thứ mà tôi nhìn trúng chỉ có thể là của tôi”

“Không cần biết tôi có lấy được hay không, không ai được phép lại gần.”

“Nếu Bùi Minh Nguyên đã dám phạm vào điểm mấu chốt của tôi, vậy nên tiễn anh ta lên đường!”

Nghe vậy, thân thể Bùi Lệ Thu trong lòng Bùi Cửu Thiên khẽ nhúc nhích.

Sau đó cô ta nhướng mày, liếc nhìn Bùi Cửu Thiên rồi nói: “Cửu Thiên, tên họ Bùi đó không dễ đối phó như anh nghĩ.”

“Nếu anh thực sự muốn ra tay, nhất định phải thận trọng”

“Hơn nữa, nếu anh chỉ vì ghen bóng ghen gió mà hạ quyết tâm giết anh ta, vậy thì cái quyết tâm đó không nên làm vào lúc này”.

“Trừ phi anh muốn vì một Sự Phi Tiên mà làm loạn ước nguyện của mình?”
 
Chương 2762


Chương 2762

“Nếu thật là vậy, như thể tôi chỉ có thể nói, Bùi Lệ Thu tôi sẽ mặc cho người ta xử lý!”

“Mấy năm nay, tôi đã nhìn làm anh rồi!”

Bùi Lệ Thu ngẩng đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Bùi Cửu Thiên.

Cô ta dường như không ngờ được cậu chủ của Bùi môn ở Cảng – Đổ vậy mà lại vì một người phụ nữ mà kích động tới mức này.

“Lệ Thu, đây không phải là chuyện kích động hay không, mà là cả hai thành Cảng – Đổ đều biết, đạo quán Ngũ Mai đứng phía sau lưng tôi”

Bùi Cửu Thiên nói rõ từng chữ.

“Cho dù Sư Phi Tiên chỉ tình cờ gặp Bùi Nguyên Minh, nhưng xét về thân phận địa vị của Sư Phi Tiên mà nói, nếu kẻ có dã tâm dùng những lời này để đồn đại ra ngoài, như thế, nói không chừng sẽ tổn hại đến mối quan hệ vốn đã mỏng manh giữ chúng ta và đạo quán Ngũ Mai! “

“Càng huống hồ, là một người đàn ông, tôi không thể chấp nhận tôn nghiêm của mình bị sỉ nhục như vậy!”

“Tôi thà chết, chứ không thể nhìn Sư Phi Tiên quấn lấy người đàn ông đó”

Bùi Lệ Thu đưa tay ra, nhẹ nhàng chạm lên khuôn mặt tuấn tú của Bùi Cửu Thiên, một lúc lâu sau mới khẽ nói nhỏ: “Anh thà chịu chết?”

“Cửu Thiên, những lời này không phải một người sắp lên nắm quyền là có thể nói ra được đầu”

“Bây giờ anh đang ở trong giai đoạn quan trọng, ăn nói, làm việc gì, cũng phải biết suy nghĩ, đừng để những chuyện này mà làm ảnh hưởng đến vị trí của anh”

“Nếu không phải suy nghĩ cho anh, thì hôm nay tôi đâu có đích thân sắp xếp những chuyện này?”

“Thế nhưng, bây giờ ngược lại tôi lại cảm thấy, hành động lần này của tôi cũng có một chút kích động rồi”

“Điều đúng đắn nhất mà chúng ta nên làm bây giờ có lẽ là tạm thời nhẫn nhịn đi”.

“Đợi khi chúng ta có được những thứ mà chúng ta muốn nhất, chúng ta mới đủ sức lấy thế Lôi Đình Vạn Quân để giải quyết cái thằng nhóc Bùi Nguyên Minh kia!”

Mặc dù Bùi Lệ Thu rất hận Bùi Nguyên Minh, nhưng sau khi ngồi trong xe một lúc, cô ta cũng bình tĩnh lại. Thằng nhóc đó dám tát cô một cái, đúng là có bản lĩnh, có sức mạnh.

Trước khi Bùi Cửu Thiên nắm quyền, nếu anh ta cứ tiếp tục liều sống liều chết với người đàn ông như thế, ngoại trừ làm ảnh hưởng đến vị trí của bản thân, thì còn có được lợi ích gì chứ?

Cho nên, việc cần làm bây giờ, chính là phải suy nghĩ kỹ càng trước hậu quả rồi mới hành động.

Cái tát của Bùi Nguyên Minh không chỉ khiến Bùi Lệ Thu sợ hãi và tức giận, mà còn khiến người phụ nữ kiêu ngạo này không ngoan thêm vài phần.

Ít nhất, cô ta cũng đã từng là phu nhân của Long Điền, là ngũ tiểu thư của Bùi môn ở Cảng Đồ, tuyệt đối không biết hai chữ nhẫn nhịn là viết như thế nào.

Bùi Cửu Thiên im bặt một lúc lâu, sau đó mới trầm giọng, nói: “Chúng ta có thể tạm thời không động tới Bùi Nguyên Minh, cũng có thể tạm thời không để ý đến chuyện giữa cậu ta và Sư Phi Tiên”

“Thậm chí tôi có thể vì thương vị mà tạm thời bỏ qua cho cậu ta!”

“Nhưng vấn đề là, tôi chịu bỏ qua cho cậu ta, cậu ta có chịu bỏ qua cho tôi không?” “Cái khác không nói, chỉ nói Đường Lan Nhã, bà ấy bây giờ đã lôi chuyện của mười năm trước ra truy hỏi tới mức nào rồi?”

“Chuyện này, chính là do Bùi Nguyên Minh khơi dậy”

“Một khi Đường Lan Nhã tìm được chứng cứ xác thực, đừng nói là thượng vị, mà cái mạng nhỏ của tôi cũng sẽ không được đảm bảo, đúng không?”.

“Một kết cục chẳng mấy tốt, chính là lưu vong ở hải ngoại.”

Nói xong, Bùi Cửu Thiên “hờ” cười khẩy một tiếng, nét mặt mang theo chút mỉa mai châm biếm.

Có rất nhiều chuyện, phải coi thời cơ và khí số.

Anh ta có thể nhẫn nhịn, nhưng đại cục không cho phép anh ta nhẫn nhịn.

Ánh mắt Bùi Lệ Thu lạnh hẳn đi, hồi lâu sau mới lên tiếng nói nhỏ: “Muốn tháo chuông thì phải tìm người buộc chuông, muốn giải quyết chuyện này, không cần phải ra tay từ chỗ Bùi Nguyên Minh”

“Chúng ta có thể bắt đầu trực tiếp từ chỗ người phụ nữ Đường Lân Nhã này”

“Một con gà không để được trứng, cho dù đột nhiên chết bất đắc kỳ tử cũng không ai quá để ý, đúng không?”

“ít nhất lão thái quân sớm cũng đã không cần đến người con dâu này rồi”
 
Chương 2763


Chương 2763

Ánh mắt Bùi Cửu Thiên sáng lên, một lúc sau mới nói với cường độ âm thanh chỉ có hai người có thể nghe thấy: “Muốn ra tay với người mẹ ti tiện của tôi, sợ là phải cận thận hơn một chút.”

“Mấy năm nay bà ta đã nghi thần nghi quỷ, nhưng người chú tư đó của tôi vẫn rất yêu quý bảo vệ bà ta.” “Thậm chí bên cạnh bà ta, quanh năm đều có quân nhân cấp cao bên cạnh bảo vệ.” “Nếu chúng ta muốn giết bà ta, trừ phi giải quyết dứt điểm, nếu không thì chúng ta chỉ càng thêm bó chân bó tay mà thôi” “Sẽ không quá khó đâu” Bùi Lệ Thu mỉm cười, cô ta lấy điện thoại ra và bấm một dãy số.

“Tổ chức sát thủ số một của Đại Hạ, Hạnh Hoa Lâu”

“Bọn chúng cũng đang nợ tôi một ân tình.”

Sáng hôm sau, Bùi Nguyên Minh thức dậy trong một căn phòng hạng sang của khách sạn Bách Nhạc, phát hiện trong điện thoại có thêm mấy tin nhắn mới.

Một tin là của Dương Huyền Trân báo cáo về chuyện của Tenkade Shiro.

Ngoại trừ tên thủ ác Tenkade Shiro thuận lợi trốn thoát, những người Đảo Quốc khác đều rơi vào tay của bang Nam Dương, kết cục chắc chắn không mấy tốt đẹp.

Tin còn lại là nói về tay súng cừ khôi đó, bây giờ Thôi Nhã Tuyết nghi ngờ, đó là một cậu chủ của Bùi môn đã biến mất từ lâu, Bùi Cửu Phong.

Nghe nói vị thiếu gia này là trực hệ của tam phòng cảu Bùi môn ở Cảng Đổ, nhiều năm nay vẫn luôn ẩn hiện ở chiến trường Trung Đông, hiểm khi về Cảng Thành, nhưng gần đây lại quay về.

Tin nhắn cuối cùng là của Công tử Hải gửi, anh ta làm theo yêu cầu của Bùi Nguyên Minh đi điều tra lại lịch của thánh nữ Sư Phi Tiên ở đạo quán Ngũ Mai.

Chỉ đáng tiếc, cho dù Công tử Hải đánh đầu thắng đó, đã đánh là thắng nhưng lần này cũng đành thất bại thảm hại.

Ngoài việc có thể tra ra Sư Phi Tiên là đứa trẻ bị bỏ rơi mà năm đó sư thái nhận về nuôi, còn những tài liệu khác đều không tra ra.

Quá khứ của cô ta có thể nói là rỗng tuếch.

Nhưng phần trống rỗng này lại khiến người ta càng cảm thấy cô ta thần bí và quyến rũ hơn.

Bùi Nguyên Minh liếc mắt một cái, sau khi hạ lệnh, rồi đứng dậy bắt đầu tắm rửa.

Khi anh tắm xong, đang lúc ăn sáng thì có một cú điện thoại gọi tới.

Người gọi là Đường Lan Nhã, bà ta nói với Bùi Nguyên Minh, chỗ bà ta xảy ra chuyện, hi vọng Bùi Nguyên Minh có thể ghé qua một chuyến.

Bùi Nguyên Minh hơi sững sờ, nhưng mà cũng không do dự, sau khi thay quần áo, lại gọi một chiếc taxi, rồi phóng xe về phía hoa viên biệt thự của Bùi môn ở Cảng Đổ.

Bởi vì giờ cao điểm buổi sáng, lần này Bùi Nguyên Minh phải mất hai tiếng đồng hồ mới tới nơi, khi đến biệt thự hoa viên thì đã  là mười giờ sáng.

Không lâu sau, có người đưa Bùi Nguyên Minh đến lối vào phòng làm việc của Đường Lan Nhã.

Đường Lan Nhã đang mặc một chiếc áo dài phong cách Trung Hoa, với mái tóc búi cao, trên mặt không tô son phấn.

Nhưng dù vậy, dung mạo và khí chất của bà ấy vẫn giống như một nữ thần, thần thánh bất khả xâm phạm.

Bà ấy điềm nhiên nhìn vào phòng của mình, bên trong là một mớ lộn xộn.

Bùi Nguyên Minh đi tới, phát hiện cả căn phòng dường như bị người ta cố ý phóng hỏa, một số tài liệu đều bị thiêu cháy thành tro.

“Đây là chuyện xảy ra từ năm sáu giờ sáng hôm nay”

Đường Lan Nhã nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tới, sắc mặt điềm nhiên nói.

“Trước khi xảy ra sự cố, máy camera vẫn trong tình trạng tốt, nửa giờ sau khi sự cố xảy ra, dữ liệu đã bị thiêu cháy không ít, chuông báo động mới vang lên”

“Điểm này có thể thấy, là do người quên gây án”

“Mà những thứ bị thiêu cháy cũng không có gì khác, chính là những tài liệu của chuyện xảy ra mười năm trước mà tôi thu thập được mấy ngày nay”.

“Có vẻ như cậu nói không sai, chuyện mười năm trước quả thật là có người cố ý làm ra “Nếu không, sẽ không ai dám chó cùng rứt giậu, cố ý phóng hỏa ở chỗ của tôi đâu”
 
Chương 2764


Chương 2764

Mặc dù bên ngoài vẫn luôn nói rằng, Đường Nhã Lan có chút thần thần bí bí về chuyện cái chết của con trai mình mấy năm qua. Nhưng từ sự phân tích của anh, người phụ nữ này đã tìm lại được sự bình tĩnh và quyết đoán như thời còn trẻ, nhanh chóng dứt khoát phân tích ra được chân tướng sự việc xảy ra ở nơi này.

Vừa nói xong, Đường Lân Nhã quay lại nhìn Bùi Nguyên Minh, như thể muốn biết ý kiến của anh về chuyện này.

Bùi Nguyên Minh nhún vai nói: “Bà Đường, bà đừng nói với tôi là, những tài liệu bà thu thập được không có bản sao đó chứ?”

“Cô.”

Đường Lan Nhã nói với giọng nói mà chỉ có hai người bọn họ có thể nghe thấy.

“Tôi sớm đã sắp xếp cho những người đáng tin cậy sao lưu ra một phần những tài liệu này, bao gồm một số văn bản cơ mật tuyệt đối không cho phép sao chép.”

Vừa nói xong, Đường Lân Nhã không khỏi xoa xoa lông mày, nhẹ giọng nói: “Cho nên, bây giờ mọi chuyện rất là khó xử”

“Tôi có thể dựa vào những dữ liệu này để điều tra tiếp, nhưng đợi khi tất cả mọi chuyện lộ rõ chân tướng, tôi lại không lấy ra được bất kỳ chứng cứ nào”.

“Bởi vì các tài liệu sao chép thì không có ý nghĩa pháp luật”

Bùi Nguyên Minh cười nhạt nói: “Bà Đường, bà là bị lá cây che mắt, không thấy thải sơn rồi!”

“Có những chứng cứ đã biến mất, quả thật nó đã biến mấy” “Nhưng một số người không nhất thiết phải cần bằng chứng, phải không?”

“Ví dụ, Bùi môn chủ”

“Lẽ nào những năm nay, ông ta không muốn biết sự thận về cái chết yểu của con trai mình sao?”

“Còn lão thái quân của Bùi môn ở Cảng Đổ, đối với bà ta mà nói, chứng cứ thật sự quan trọng sao.”

“Bà ấy tin, tất cả chuyện này là sự thật, bà ta muốn bảo vệ hung thủ, như thế cho dù bà có chứng cứ xác đáng, cũng không có tác dụng gì”

Đường Lan Nhã có hơi sững sờ, một lúc sau mới có phản ứng.

Bản thân bà ấy đã quá ám ảnh với bốn chữ chứng cứ xác thực, nhưng trong nhiều trường hợp, có chứng cứ trung thực hay không cũng không quan trọng.

Nghĩ thông được chuyện này, Đường Lan Nhã vẫy tay ra hiệu cho người hầu thu dọn sạch sẽ hiện trường. Còn bà ta thì đưa Bùi Nguyễn Minh đến nhà ăn, hiển nhiên là định mời Bùi Nguyên Minh đi uống trà sớm.

Ngồi đối diện với bàn ăn, Đường Lân Nhã nhìn Bùi Nguyên Minh bằng ánh mắt rất sâu xa, thật lâu sau, bà ấy đột nhiên thở dài nói: “Đôi khi tôi tự hỏi, nếu tôi có một đứa con trai, không biết lớn lên sẽ giống như cậu, hay là giống như Bùi Cửu Thiên.”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười, điềm nhiên nói: “Đại khái chắc là giống Bùi Cửu Thiên, nhưng ngoại trừ anh ta thủ đoạn độc ác, không biết liêm sỉ, chó gà không bằng, thất đức ra, dường như cũng chẳng có khuyết điểm gì.”

Khi Đường Lan nghe thấy Bùi Nguyên Minh đánh giá Bùi Cửu Thiên như vậy không khỏi sửng sốt một lúc, sau đó lắc đầu nói: “Cậu Bùi, tôi biết cậu và Bùi Cửu Thiên có xích mích, thậm chí tôi còn nghi ngờ, chuyện mười năm trước cũng có liên quan không ít tới cậu ta.”

“Nhưng vấn đề là, tuyệt đối không thể xem thường Bùi Cửu Thiên. Cậu ta có thể trở thành thiếu chủ Bùi môn ở Cảng Đổ, không phải là dựa vào vận may, mà là bản lĩnh”

“Cậu có biết, những năm nay, ở hai thành Cảng Đổ, bao nhiêu người đã chết trong tay cậu ta không? Cho dù là mãnh long quá giang, cũng từng chịu không ít tổn hại dưới tay cậu ta”

“Nếu không, vị trí thiếu chủ Bùi môn ở Cảng Đổ há có thể ngồi yên được sao?”

Bùi Nguyên Minh tựa lưng vào ghế, mỉm cười nhàn nhạt: “Tôi chưa bao giờ coi thường anh ta, suy cho cùng sự tử vồ thỏ, cũng phải dùng toàn lực”

“Tôi chỉ là không ưa anh ta!”

Đường Lan Nhã hơi sửng sốt, sau đó bật cười.

Trong lúc hai người đang nói chuyện, lúc này có người gõ cửa phòng, Đường Lan Nhã liếc mắt nhìn vào camera.

Sau đó, bà ta căn dặn vệ sĩ của mình đi kiểm tra thân phận đối phương rồi mới cho người vào trong.
 
Chương 2765


Chương 2765

Nhìn thấy cảnh này, Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Xem ra sau khi trải qua chuyện này, đối với Đường phu nhân bà mà nói cũng là chuyện tốt.”

“Ít nhất bà cũng khá cẩn thận!”

Đường Lan Nhã thản nhiên nói: “Đi một đàng khôn một dặm, nếu như bây giờ tôi còn giống như trước đây, nói không chừng mình chết thế nào cũng không biết”

“Suy cho cùng từ sau khi tôi bắt đầu lật lại chuyện của mười năm trước, tôi tin rằng, có rất nhiều người đang muốn tôi chết”

Nghe được những lời này, hai mắt Bùi Nguyên Minh hơi híp lại.

Bởi vì điều đó chứng minh có rất nhiều rất nhiều người liên quan đến vụ việc mười năm trước.

Ngay cả hai thành Cảng Đô cũng có liên quan đến chuyện đó.

Bùi Nguyên Minh nheo mắt nhìn bầu trời đen kịt ngoài cửa sổ, đây là trời sắp nổi mưa to rồi!

Khi cả hai nói chuyện, một cô nhân viên xinh đẹp mặc bộ đồng phục phục vụ duyên dáng bước vào cùng chiếc xe vận chuyển món ăn.

Cô ấy lễ phép chào Đường Lan Nhã một cách kính cẩn, sau đó khẽ nói: “Phu nhân, điểm tâm sáng đã chuẩn bị xong rồi.” “Vậy thì đặt lên đi”

Đường Lân Nhã vẫy tay, ngay sau đó, mì hoành thánh, cháo hải sản, bánh phô mai, bánh óc chó, dimsum tôm, v.., tất cả đều đã bày đầy một màu rực rỡ trên bàn.

Ngoài ra, trên mặt bàn còn có một tách trà sâm và một tách trà Phổ Nhĩ.

Trà Phổ Nhĩ là chuẩn bị cho Bùi Nguyên Minh, vì nó là tiêu chuẩn cho buổi điểm tâm sáng ở Cảng Thành. Trà sâm thì là sở thích riêng của Đường Lan Nhã, bởi vì bà ấy trước giờ đã quen với dưỡng sinh.

Sau khi nhân viên phục vụ đã chuẩn bị xong điểm tâm sáng, Đường Lân Nhã mới vẫy tay bảo cô ấy có thể ra ngoài.

Sau đó, Đường Lân Nhã cầm tách trà sâm lên thổi nhẹ, vừa thổi vừa cười nói: “Cậu Minh, tôi biết cậu không ăn sáng, bữa này coi như là một chút thành ý của tôi”.

“Nếu có muốn ăn gì, cậu có thể lên tiếng, đầu bếp của tôi có thể làm được.”

Trong lúc nói chuyện, Đường Lân Nhã đã định uống cạn chén trà sâm.

Mà Bùi Nguyên Minh vừa nhấp một hơi, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

“Phu nhân, đợi một chút!”.

Bùi Nguyên Minh mặc kệ lễ nghĩa phép lịch sự mà trực tiếp cầm lấy tách trà trong tay Đường Lân Nhã, sau khi ngửi mấy cái, ánh mắt liền rơi vào người cô nhân viên phục vụ đang rời đi.

Sau đó, anh thản nhiên nói: “Nhân sâm là một vật đại bổ, dù là nhân sâm Cao Ly hay nhân sâm Hoa Kỳ, nó đều có thể bổ khí, hoạt huyết, là một thứ vô cùng quý giá”.

“Nhưng trên đời này, có một loại nhân sâm không thể ăn được” “Đó là nhân sâm mặt quỷ”.

“Loại nhân sâm này chỉ mọc trong những khu mộ lớn sâu trong núi, mới hấp thụ được âm khí của tử thi”.

“Nó trông không khác nhiều so với nhân sâm bình thường, và có mùi khá giống nhau. Nhưng một khi bà uống phải trà sâm này, mới ban đầu sẽ không có cảm giác gì, nhưng sau ba ngày, toàn thân bà sẽ cảm thấy có chút tê cứng, cuối cùng mất hết ý thức, biến thành người thực vật, có ý thức, có ngũ giác, nhưng lại không thể động đậy!” .

“Và độc tính của loại sâm mặt quỷ này không thể kiểm tra ra được! Đặc biệt là sau khi xảy ra chuyện, cho dù có kiểm tra như thế nào thì độc tính của nó cũng biến mất không còn tăm tích.”

“Theo nhận định của tất cả bác sĩ, người nuốt phải nhân sâm mặt quỷ này chỉ có thể trở thành người thực vật.”

“Cách duy nhất để phân biệt giữa sâm mặt quỷ và nhân sâm thông thường là khi pha trà, phần tâm của lát sâm sẽ tách ra, giống như cái mặt quỷ, tỏa ra mùi thơm quyến rũ!”

“Cô đưa loại trà sâm này cho bà Đường uống!”

“Trong lòng đang có ý đồ xấu xa!”

Vừa dứt lời, chén trà trong tay Bùi Nguyễn Minh trực tiếp bay ra, đập mạnh về phía trước.
 
Chương 2766


Chương 2766

“Xoảng”

Lúc tách trà trong tay Bùi Nguyên Minh bay ra, cô phục vụ xinh đẹp đã tránh ra theo bản năng.

Sau đó khuôn mặt xinh đẹp của cô ta trở nên lạnh lùng, biết rằng hành động theo bản năng của cô ta đã vạch trần thân phận của mình. Lúc này cô nhân viên này cũng không quản nhiều nữa, cô ta vừa nâng tay phải lên liền nhìn thấy một mớ kim bạc bay về hướng Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh lấy chiếc khăn ăn trong tay, trực tiếp gồm những cây châm bạc đó vào trong, vẻ mặt vô cùng điềm tĩnh.

Và lợi dụng cơ hội này, cô phục vụ thấp người xuống, trong tay không biết từ khi nào lại xuất hiện một phiến đáo mỏng.

Lúc này, cô ta lăn tới trước mặt Đường Lân Nhã, sau đó đứng dậy đâm về phía cổ họng bà ta.

“Pằng pằng pằng”

Chỉ là đạo vừa nâng lên một nửa, Đường Lân Nhã trông có vẻ trói gà không chặt không biết từ khi nào lại cầm trong tay một cây súng ngắn. Bà ta thản nhiên bóp cò súng, sát viên đạn toàn bộ đều bay ra cắm vào người cô nhân viên đó.

Cô phục vụ vùng vẫy một lúc rồi ngã xuống đất với dáng vẻ gớm ghiếc.

Cô ta làm sao cũng không ngờ được là, Đường Lan Nhã trông sức tay trói gà không chặt này rốt cuộc lại lấy từ đầu ra một khẩu súng ngắn như thế.

“Tra, bắt tay từ mười tám đời tổ tông của cô ta, tất cả thân bằng hảo hữu gì đó đều bắt lại hỏi hết!” Cả đám vệ sĩ Bùi môn tràn vào, Đường Lan Nhã dùng khăn ăn lau ngón tay, vẻ mặt lạnh lùng ra lệnh.

“Đồng thời, bất cứ ai tiếp xúc với cô ấy ngày hôm nay, cho dù là một con chó, cũng phải tra cho rõ.”

“Tôi muốn biết, cô ta đã tiếp xúc với những ai, là người nào đã ra lệnh cho cô ta”

“Có thể mai phục ở biệt thự hoa viên của Bùi môn chúng tôi nửa năm, xem ra, nửa năm trước đã có người muốn tôi chết rồi”.

Theo lệnh của Đường Lan Nhã, một đám vệ sĩ đồng thanh hộ to, nghĩ chắc tiếp theo đây hai thành Cảng Đô sẽ phải hứng chịu một trận mưa máu gió tanh rồi đấy.

Chẳng mấy chốc, thi thể đã được đưa đi, nhà ăn đã được dọn dẹp sạch sẽ, trong không khí còn có một mùi thơm thoang thoảng.

Nếu không được tận mắt chứng kiến, ai có thể tin rằng vừa rồi một vụ ám sát lại nổ ra ở nơi này?

Bùi Nguyên Minh nhìn Đường Lân Nhã đầy thích thú, bây giờ anh cảm thấy nước cờ nhàn nhã này của mình đánh ra cũng không  tệ đó chứ.

Ít nhất, cách làm của Đường Lan Nhã nằm ngoài sức tưởng tượng của anh.

Anh cầm tách trà Phổ Nhĩ vừa mới pha đến trước mặt uống một hơi thở, Bùi Nguyên Minh mới mỉm cười nói: “Bà Đường, bà nghĩ ai mà lại sai người đến ám sát bà vào thời khắc mấu chốt này?”

“Hơn nữa, còn nhân vật quan trọng đã điều khiển một tên mai phục nhiều ngày như vậy?”

“Tôi nghĩ, nhiệm vụ ban đầu của cô ta chắc không phải là cái này”

“Có thể làm ra chuyện khùng điện như thế, em rằng chỉ có phụ nữ thôi?”

Bùi Nguyên Minh liếc nhìn mấy tấm ảnh trong điện thoại, sau đó thích thú nói: “Có phải cô em chồng của bà không, ngũ tiểu thư của Bùi môn, phu nhân Long Điền, Bùi Lệ Thu!”

“Muốn bà chết?”

“Không phải nó đâu”.

Vẻ mặt của Đường Lan Nhã vẫn điềm nhiên, không có chút xao động nào, nhưng những gì bà ấy nói đều khiến người ta sửng sốt.

“Nếu là nó ra tay, thì tôi đã biết được từ sớm rồi.”

“Người phụ nữ đó thậm chí cả cơ hội ra tay cũng không có.

Nghe vậy, Bùi Nguyên Minh có vẻ ngạc nhiên, sau đó anh cũng nghĩ thông, nghĩ chắc tâm phúc gì đó của Bùi Lệ Thu, thậm chí tất cả tâm phúc của cô ta, cũng đều là người của Đường Lan Nhã?

Chỉ có thể nói, người trong hào môn, quả nhiên rất là thú vị, trong người có ta, trong ta có người.. “Vậy thì bà cảm thấy, rốt cuộc là ai muốn giết bà?” Bùi Nguyên Minh hỏi một câu rất là đau lòng.
 
Chương 2767


Chương 2767

“Bùi Cửu Thiên” Đường Lan Nhã lần này không hề do dự.

“Trong số Bùi môn ở Cảng Đô, chỉ có duy nhất Bùi Cửu Thiên là có cơ hội ra tay với tôi, đủ tư cách để ra tay với tôi, và còn có thể khiến tôi không phát hiện ra được.

“Chỉ là tôi không ngờ được là cậu ta lại sốt ruột muốn tôi chết như thế” “Dù sao thì cũng không bao lâu nữa, tôi sẽ trở thành mẹ trên danh nghĩa của cậu ta.” Bùi Nguyên Minh nhún vai nói: “Cho nên tôi sớm đã nói rồi, cậu ta rất là thất đức.”

Đường Lan Nhã khẽ khàng nói: “Cũng không thể nói như thế”

“Suy cho cùng bây giờ tôi đã bắt đầu điều tra lại chuyện của mười năm trước, chắc chắn sẽ đụng chạm vào lợi ích của rất nhiều người.”

“Không chỉ có Bùi Cửu Thiên muốn tôi chết, còn có rất nhiều người cũng muốn tôi chết.”

“Chỉ đáng tiếc là, tuy bọn họ hận không thể giết được tôi, nhưng cũng rất kiêng dè, cố gắng để không đụng chạm tới tôi”

“Bởi vì cho dù bọn họ có muốn hay không, bây giờ tôi cũng là chủ phu nhân của Bùi môn ở Cảng Đô”

“Nhân vật thứ hai của Bùi môn ở Cảng Đô”

“Trong số nhiều người đó, thật sự dám động vào tôi, chẳng qua cũng chỉ có bấy nhiêu đó mà thôi.” “Còn Bùi Cửu Thiên chắc chắn là một tên to gan nhất trong số đó “

Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Trong chuyện này liệu có thể phán đoán được, người ra tay mười năm trước chính là Bùi Cửu Thiên không?”

Lông mày Đường Lan Nhã cau lại, thật lâu sau mới chậm rãi nói: “Bùi Cửu Thiên khi đó chỉ mới có mười ba mười bốn tuổi, một đứa nhỏ như vậy, có thể làm ra loại chuyện tâm cơ nham hiểm thế này sao?”

“Cho nên, tuy chuyện này có quan hệ rối rắm với cậu ta, nhưng tôi càng tin rằng, có người đứng đằng sau mượn gió đẩy thuyền”.

“Ví dụ, đại phòng Bùi môn, Bùi Văn Thành”

“Ngũ phòng Bùi môn, Bùi Lệ Thu.” “Thậm chí tứ phòng họ liên thủ lại với nhau cũng không phải là không có khả năng”

Bùi Nguyên Minh thở dài, xoa xoa lông mày nói: “Tuy chuyện này đối với tôi mà nói cũng không phải là chuyện lớn”

“Nhưng theo góc độ của Đường phu nhân bà mà nghĩ, bây giờ bà ở Bùi môn Cảng Đô chỉ có thể nói là bị bao vây tứ phía!”

Đường Lan Nhã lại lắc đầu, nói: “Nếu nghĩ đến chuyện mười năm trước, người từng ra tay, sẽ không ra tay vào ngay lúc này, sẽ không chọc tức tôi”

“Bởi vì ra tay tùy tiện chỉ có thể làm lộ thân phận của bản thân mà thôi.”

“Cho nên, trong số những người dám động thủ với tôi, chỉ có một người” “Đó là Bùi Cửu Thiên!”.

Nói đến đây, Đường Lan Nhà trong mắt tràn đầy cảm xúc: “Nói cho cùng, Bùi Cửu Thiên vì vị trí môn chủ Bùi môn của Cảng Thành mà đã đi tới mức tẩu hỏa nhập ma rồi.

“Bất cứ ai cản đường cậu ta thượng vị, cậu ta sẽ không từ thủ đoạn mà loại bỏ đối thủ, tuyệt đối sẽ không để những người khác nhúng tay vào Bùi Nguyễn Minh nheo mắt nhìn chén trà trong tay, một lúc sau mới nhẹ giọng nói: “Đáng tiếc duy nhất chính là, người đã chết, không còn chứng cứ nữa!”

“Còn những nhân viên có liên quan chắc cũng không hỏi ra được gì, nếu không, thì có thể sẽ cho Bùi Cửu Thiên một cái tát rồi!”.

“Bùi Cửu Thiên nhất định là hắc thủ đứng phía sau bức màn, nhưng bà tuyệt đối không thể bắt được một điểm yếu của cậu ta.”

Đường Lan Nhã nhẹ giọng nói. “Chí ít, trước mắt không bắt được”

“Người như cậu ta, chỉ cần mở miệng ra ám hiệu, thì sẽ có người sắp xếp chuyện này.” Bùi Nguyên Minh điềm đạm nói: “Cũng không chắc, muốn để Bùi Cửu Thiên có hành động, chúng ta cũng có thể bày kế”

“Chẳng hạn như, chỉ cần chúng ta truyền ra bên ngoài, đã bắt sống được hung thủ có mưu đồ thích sát Bùi phu nhân của Cảng Đô, tôi nghĩ tiếp theo đây, chắc chắn sẽ có điều bất ngờ đang chờ đợi chúng ta Nghe được lời nói của Bùi Nguyễn Minh, ánh mắt của Đường Lân Nhã bỗng chốc trở nên vô cùng sâu thẳm.
 
Chương 2768


Chương 2768

Trong tòa nhà văn phòng của Bùi Cửu Thiên ở cảng Victoria, Bùi Cửu Thiên vừa mới ngồi xuống được một lúc, đột nhiên điện thoại của anh ta lại rung lên một cách kịch liệt.

Một lúc sau khi trả lời điện thoại, sắc mặt anh ta lại thay đổi liên tục, và cuối cùng trở nên vô cùng khó coi.

“Sao thế? Chẳng lẽ hạ thủ với Đường Lân Nhã cũng có thể thất bại sao?” Bùi Lệ Thu hơi nhíu mày, ngồi ở một bên nói.

Sắc mặt Bùi Cửu Thiên ảm đạm, khẽ gật đầu nói: “Không chỉ thất bại mà sát thủ của Hạnh Hoa Lâu còn bị người của Đường Lan Nhã bắt sống”

“Nhưng mà nghe nói sát thủ đó bây giờ vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê, vẫn còn chưa thẩm tra được gì.”

“Nhưng Đường Lân Nhã đã gọi cho môn chủ và yêu cầu ông ta gửi một nhóm cao thủ giỏi thẩm vấn về.”

“Tôi nghĩ, nếu không có chuyện gì xảy ra, chỉ cần bọn họ có đủ thời gian, nhất định có thể tìm ra chúng ta”

“Tuy rằng không có chứng cứ, nhưng cũng là chuyện rất phiền phức. “Chuyện này một khi có lời đồn, nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến vị trí sắp tới của tôi” Nói xong, Bùi Cửu Thiên không khói xoa xoa lông mày, cậu ta không ngờ được mọi chuyện lại phiền phức như vậy.

Giết Bùi Nguyên Minh không thành, giờ đến giết Đường Lân Nhã cũng thất bại.

Lúc này, anh ta đang chất vấn lại sức mạnh và năng lực của mình.

Nghe được những lời này, Bùi Lệ Thu cũng là chấn động, một lát sau mới lạnh lùng nói: “Cửu Thiên, bất luận thế nào, sát thủ này cũng phải chết”

“Cho dù không chết cũng phải rơi vào tay chúng ta.”

“Nếu không, nhất định sẽ gặp rắc rối rất lớn!”

“Tôi hiểu rồi” Bùi Cửu Thiên hít sâu một hơi rồi đứng dậy, hai tay chắp sau lưng đi đi lại lại trong sảnh, một lúc lâu sau, anh ta mở két sắt và lấy ra một chiếc điện thoại di động đã được cài mật mã.

Ngay sau khi Bùi Cửu Thiên nhập mật khẩu, xác minh dấu vân tay và con người, điện thoại không lâu sau đã được kết nối.

Một giọng nói hơi nghiêm nghị vang lên trong điện thoại: “Có chuyện gì vậy?”.

Bùi Cửu Thiên lạnh lùng nói: “Vừa nhận được tin sát thủ của Hạnh Hoa Lâu ám sát Đường phu nhân của Cảng Đô đã thất bại!”

“Vì để tra chứng cứ Hạnh Hoa Lâu có âm mưu gì khác không, tôi muốn anh đi bắt tên sát thủ đó về.”

“Tôi không hi vọng chuyện này biến thành mở nước bẩn của kẻ tâm cơ muốn hất lên người tôi!”

Sau khi giọng nói bên kia điện thoại im lặng trong giây lát, cuối cùng nhàn nhạt nói: “Bùi Cửu Thiên, anh hãy nhớ, đây là lần cuối cùng anh dùng thân phận thiếu chủ Bùi môn căn dặn tôi hành sự”

“Tôi sẽ làm hết sức mình.”

“Nhưng sau chuyện này, trừ khi anh thật sự trở thành môn chủ Bùi môn ở Cảng Đô. Bằng không, tôi và anh sẽ không có bất cứ liên quan gì.

Trên mặt Bùi Cửu Thiên hiện lên một tia lạnh lùng, nhưng trong lời nói vẫn là có chút ý cười, nói: “Cửu Phong, cậu yên tâm đi”.

“Làm anh cả như tôi, sẽ không hại cậu đâu.”

Hoàng hôn sớm đến, bầu trời âm u bắt đầu đổ mưa, khiến cho thời tiết vốn đã phiền muộn càng thêm lạnh giá.

Cơn gió thu se lạnh cũng tượng trưng cho mùa đông sắp đến.

Lúc này, một hàng xe Toyota màu rằn ri ầm ầm kéo đến trước cổng biệt thự hoa viên ở Bùi môn, tổng cộng gần hai chục chiếc.

Đúng lúc này, cửa của hai mươi chiếc Toyota prado này đồng thời bị đạp tung, sau đó một nhóm người đàn ông cầm súng từ bên trong nhảy xuống.

Một trong những át chủ bài mạnh nhất của Bùi môn ở Cảng Đổ, Bùi Vệ!

Khi nhìn thấy những người này, đám vệ sĩ Bùi môn Cảng Đồ phụ trách canh gác biệt thự sân vườn liếc mắt nhìn nhau, đều từ bỏ ý định ngăn cản.

Bởi vì vị trí của Bùi Vệ trong Bùi môn ở Cảng Đổ quá đặc biệt.
 
Chương 2769


Chương 2769

Cái gọi là địa vị của Bùi Vệ trong Bùi môn ở Cảng Đổ có phần giống với một cơ quan thực thi pháp luật, cũng là tổ chức bạo lực.

Họ không chỉ có nhiệm vụ bảo vệ những nhân vật quan trọng trong Bùi môn Cảng Đổ, mà còn có nhiệm vụ điều tra an toàn nội bộ và giải quyết một số nguy cơ tiềm ẩn bên trong.

Nói một cách đơn giản, những chuyện cần xử lý sạch sẽ đều phải do Bùi Vệ thực hiện. Còn những chuyện bẩn thỉu, cũng sẽ do anh ta đi làm.

Để duy trì sức chiến đấu trong nhiều năm, nhân sự của Bùi Vệ trải qua nửa năm du tẩu trên chiến trường giết chóc ở cảnh ngoại. Vì vậy, những người này thực sự là lưỡi đao tắm máu, thực lực của mỗi người đều vượt xa sức tưởng tượng, không thể so sánh với vệ sĩ Cảng Đổ bình thường ở Bùi môn.

Chẳng bao lâu, dưới sự lãnh đạo của một người đàn ông mặc vest trắng, mái tóc dày chải ngược, gần năm mươi bước đến lối vào của tòa nhà chính của biệt thự vườn với phong thái uy nghiêm.

Bùi Nguyên Minh vẫn chưa rời đi, lúc này đứng trước cổng tỏ vẻ vô cùng thích thú.

Anh vốn là muốn đợi Bùi Cửu Thiên đến, nhưng không ngờ rằng Bùi Cửu Thiên không tới, mà người tới lại là tay súng cừ khôi của Bùi môn, Bùi Cửu Phong của tam phòng.

Nghĩ đến sự xem trọng của Dương Đế Minh đối với Bùi Cửu Phong trên điện thoại, Bùi Nguyên Minh ánh mắt lãnh đạm rơi vào trên tay anh ta.

Nhìn vết chai trên lòng bàn tay trắng sạch, Bùi Nguyên Minh càng chú ý cái danh xưng tay súng cừ khối này của Bùi Cửu Phong mấy phần.

Quân nhân thân cận của Đường Lan Nhã là Bùi Vân Phi lúc này đi tới cổng, nhìn Bùi Cửu Phong với vẻ mặt lạnh lùng, bình tĩnh nói: “Là cậu ba đúng không?”

“Thời gian này mà đến biệt thự hoa viên, cậu cũng to gan quá đấy!”

Lúc này, Bùi Cửu Phong dẫn đầu mở ra chiếc ô đen trong tay, hứng thú nhìn Diệp Vân Phi, nhẹ giọng nói: “Khi nào một hạ nhân, một vệ sĩ mà có tư cách hống hách trước mặt tôi?”

“Đã biết tôi là Bùi Cửu Phong, thì chắc cũng biết rằng tôi là người phụ trách Bùi Vệ, chịu trách nhiệm về sự an toàn của tất cả cấp cao ở Bùi môn!”

“Tôi vừa nhận được một báo cáo, sát thủ Hạnh Hoa Lâu đã cố giết Đường phu nhân tại Bùi môn Cảng Đổ. Vấn đề liên quan đến sự an toàn của các cấp cao ở Bùi môn Cảng Đổ, cũng là thể diện của tôi ở Bùi Tôn! “

“Vậy nên Bùi Vệ muốn mang cô ấy đi!”

“Ngoại trừ kết quả thẩm vấn, nên xử lý như thế nào thì xử lý như thế ấy. Dù là đánh hay giết, đến lúc đó chúng tôi sẽ báo cáo với Đường phu nhân!”

“Bùi Vân Phi, tuy rằng anh là quân nhân thân cận của Đường phu nhân, nhưng không có chỗ cho anh nói ở đây!”

“Bùi Cửu Phong tôi, tiền trảm hậu tấu ở Cảng Đổ, quân quyền đặc biệt cho phép!” “Bất luận kẻ nào muốn ngăn cản tôi xử lý vụ án, chỉ có một chữ chết!”

tôi!”.

“Cho nên, tôi hi vọng Bùi Vân Phi anh biết thân biết phận, đừng làm hỏng hứng thú của tôi, làm chậm hiệu quả làm việc của Trong lúc nói chuyện, tất cả mấy chục người của Bùi Vệ đều tiến lên một bước, lần lượt rút súng từ trong eo ra. Còn có người đẩy vệ sĩ của Đường Lan Nhã ra, sẵn sàng đột nhập vào tòa nhà chính để đòi người Và trên trán của Bùi Vân Phi, lúc này có ít nhất ba cây súng đang chĩa vào.

Rõ ràng, chỉ cần anh ta có gì manh động, đám người Bùi Vệ này sẽ nổ súng không chút do dự.

Sắc mặt của Bùi Vân Phi khó coi đến cực điểm, mặc dù là quân nhân thân cận lại là thủ hạ số một của Đường Lan Nha. Nhưng đối mặt với giờ phút này, Bùi Cửu Thiên, chủ của Bùi Vệ, lại không có tư cách nói chuyện.

Nhìn thấy dáng vẻ của Bùi Vân Phi, Bùi Cửu Phong đưa tay ra, vỗ nhẹ lên mặt anh ta, tỏ vẻ hài lòng vì anh ta đã hiểu cách làm người như thế nào.

Sau đó, Bùi Cửu Phong bước tới, chuẩn bị đi vào tòa nhà chính.
 
Chương 2770


Chương 2770

Trước tòa nhà chính, lúc này chỉ có Bùi Nguyên Minh đang đứng yên một chỗ chặn đường Bùi Cửu Thiên.

Bùi Cửu Thiên ánh mắt lạnh lùng rơi vào trên người Bùi Nguyên Minh, cau mày: “Tôi không quan tâm cậu là ai!”

“Không quan trọng lý lịch của cậu là gì!” “Chó ngoan không cản đường!”

“Cút cho ta!”

Nghe được lời nói kiêu ngạo của Bùi Cửu Phong, Bùi Nguyên Minh không tức giận, mà là nhìn Bùi Cửu Phong đầy hứng thú, sau đó cười nói: “Anh không biết tôi?”.

“Trong cấm địa phía sau núi Thái Bình, vì lợi ích của quốc đảo chủ tử, người đã lén lút ngăn cản Dương Đế Minh giết chết Tenkade Shiro, chính là cậu đúng không?”

“Rõ ràng là con chó của đảo quốc, đến nỗi chuyện tôi đã không giết Tenkade Shiro”

“Bây giờ anh giả vờ không biết tôi” “Cái này thú vị sao?” Nghe được lời nói cười mà như không cười của Bùi Nguyên Minh, Bùi Cửu Phong lập tức tức giận.

“Câm miệng!”

Lần trước anh vì Bùi Cửu Thiên mà ra tay là vì còn nợ một ân tình, lần này cũng vậy. Nhưng anh không thể ngờ rằng thân phận mà anh dày công che đậy lại gần như minh bạch trước mặt Bùi Nguyên Minh.

Tuy rằng là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng Bùi Cửu Phong trong lòng cảm thấy có chút ghen tị với Bùi Nguyên Minh.

Quả nhiên anh ta là người khiến cả Bùi Cửu Thiên và Bùi Lệ Thu đau đầu.

“Đương nhiên là tôi biết cậu, chẳng phải cậu ăn cơm mềm đã để thượng vị sao, Bùi Nguyên Minh đường chủ của chấp pháp đường Long Môn”

“Nhưng để tôi nói cho cậu biết, họ Bùi kia!”

“Đừng tưởng rằng cậu đến từ Long Môn, thì tôi không làm gì được cậu!”

“Đây là các thành phố Cảng Đổ, đây là địa bàng Cảng Đổ của Bùi môn chúng tôi!”

“Nếu cậu cho rằng cậu là cao thủ của Long Môn đường, lại ở địa bàn Bùi môn Cảng Đổ của chúng tôi diệu võ dương oai” “Vậy tôi nói cho cậu biết, sai lầm lớn sai lầm lớn đấy!” “Đây là nơi mà Bùi môn Cảng Đổ của chúng tôi có quyền nói gì là được nấy!”

“Tư cách làm đường chủ của cậu không có giá trị gì trong mắt tôi!”

Bổn thiếu ở hai thành Cảng Đổ này, mỗi tháng đạp chết không biết bao nhiêu đại thiếu thế tử, và mỗi năm bóp chết không biết bao nhiêu vương tử tài phiệt”

“Nếu như tôi muốn, bóp chết cậu, cũng không phải là chuyện phiền phức gì cả”

Bùi Cửu Phong dò xét từ trên xuống dưới nhìn Bùi Nguyên Minh lạnh giọng nói: “Sở dĩ tôi không động vào cậu, chẳng qua là muốn cho Đường phu nhân thể diện, dù sao đây là lãnh địa của bà ấy”

“Chà, anh còn biết đây là địa bàn của Đường Phu nhân sao?”

“Anh còn biết bà ấy là môn chủ phu nhân?”

Trên mặt Bùi Nguyên Minh hiện lên một nụ cười châm chọc.

“Anh cảm thấy bây giờ anh đang làm ở đây là chuyện gì? Dĩ hạ nhục thượng? Hống hách ngang ngược? Thị phi bất phân?”

“Hơn nữa, với tư cách là người phụ trách của Bùi Vệ, anh đối với môn chủ phu nhân như vậy là vô lễ. Anh lợi hại thật đấy!”

“Những người biết, biết các người đến đây là để bắt sát thủ”

“Người không biết, còn tưởng rằng anh tới đây giết môn chủ phu nhân, đạt được mục đích không thể nói ra nữa đấy.”

“Bùi Cửu Phong, tôi có nói sai gì không?” Sắc mặt của Bùi Cửu Phong trở nên lạnh lùng, anh ta lạnh lùng nói: “Câm miệng cho tôi, tên họ Bùi kia!”

“Cậu là cái thá gì ?”

“Có tư cách ở đây nói chuyện với tôi?”

Bùi Nguyên Minh cười nhẹ nói: “Kỳ thật tôi không có tư cách nói chuyện ở Bùi Môn”.

“Nhưng sát thủ của Hạnh Hoa Lâu, trong khi bị tình nghi là đã tấn công Đường phu nhân, cũng đã tấn công tôi”

“Với tư cách là đường chủ chấp pháp đường Long Môn, tôi đã nhờ bà Đường mượn một nơi để thẩm vấn sát thủ đã định ám sát lãnh đạo của Long Môn.”

“Có liên quan gì đến Bùi môn Cảng Đổ của anh không?”

“Muốn mang hung thủ đi, có thể thôi!”

“Đợi đến khi Long Môn chúng tôi thẩm vấn đủ rồi, nhận được khẩu cung mà chúng tôi cần.”

“Tôi sẽ giao sát thủ cho anh.”

“Tôi hy vọng người phụ trách Bùi có thể hiểu được.”

“Anh”.

“Đang muốn chết sao?”

Bùi Cửu Phong không ngờ rằng Bùi Nguyên Minh lại ra tay trước, lúc này anh ta vô cùng tức giận.
 
Chương 2771


Chương 2771
“Sao, anh không phục à?”
Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, vươn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ Bùi Cửu Phong vài cái.
“Nếu không phục, anh có thể giết tôi!”
“Anh dám không?”
Nhìn thấy vẻ mặt lãnh đạm của Bùi Nguyên Minh, ánh mắt Bùi Cửu Thiên co rụt lại.
Khoảnh khắc tiếp theo, anh ta không kìm được nữa, trực tiếp rút cây súng ngắn từ thắt lưng ra, dí vào trán Bùi Nguyên Minh.
“Họ Bùi kia, câm miệng cho tôi!”
“Tôi nói cho cậu biết!”
“Đây là địa bàn của Bùi Môn ở Cảng Đổ!”
“Ở chỗ địa bàn của chúng tôi, nếu là rồng thì phải lượn qua, nếu là hổ thì phải bỏ qua!”
“Địa bàn Cảng Đổ của chúng tôi không đến lượt cậu ở đây kiêu ngạo và hống hách!”
“Tôi nói cho cậu biết, tôi không quan tâm sát thủ có làm hại hay không, cũng không quan tâm cậu có cần tra khảo hay không!” “Tôi chỉ hỏi một câu, rốt cuộc cậu có chịu giao người ra hay không?”
“Nếu cậu không giao người, đừng trách tôi không nể mặt Long Môn, trực tiếp giết cậu!” “Tôi biết cậu rất có bản lĩnh, nhưng nếu cậu có bản lĩnh như thế, liệu có thể đánh bại một khẩu súng không?”
Khi giọng nói vang lên, gần năm mươi tinh anh Bùi Vệ đồng loạt di chuyển súng ống trong tay, miệng súng nhắm vào khắp người của anh.
Hiển nhiên, vào lúc này, chỉ cần Bùi Cửu Phong ra lệnh, đám tinh anh Bùi Vệ này sẽ có thể bắn chết Bùi Nguyên Minh thành tổ ong.
Bùi Nguyên Minh vẻ mặt vô cùng lãnh đạm, không có động tĩnh gì, lúc này chỉ cười, nhún vai nói: “Muốn đoạt người khỏi tay tôi, anh phải có một chút bản lĩnh thật sự mới được.”
“Chỉ dựa vào anh là Bùi Cửu Phong, chỉ dựa vào mấy cây súng này, tôi sợ là anh còn chưa đủ tư cách!”
“Tư cách ?”
Bùi Cửu Phong chế nhạo.
“Tôi nói cho cậu biết, ở Bùi môn Cảng Đổ của chúng tôi, Long điện cũng vô dụng, Long ngục cũng vô dụng, Long vệ cũng vậy, bao gồm cả Long Môn của cậu!”
“Chiếu theo quy tác tứ đại cơ thạch, ngũ đại môn phiệt, và mười gia tộc cao cấp!”
“Bùi môn chúng tôi ở hai thành Cảng Đổ, chính là kẻ có quyền nhất!”
“Tôi không quan tâm cậu là Long môn đường chủ, Bùi Nguyên Minh gì đó, hay là đối tượng bảo vệ của Long Vệ!” “Tựu chung lại, ở hai thành Cảng Đổ, Bùi Cửu Phong tôi muốn làm chuyện gì, cậu cũng chỉ có thể phối hợp!” “Đừng cố ngăn cản, nếu không, không chỉ có cậu chết, mà biệt thự hoa viên này cũng sẽ bị tôi san bằng!” “Đừng tưởng rằng tôi không dám giết môn chủ phu nhân của Bùi môn!”
Bị mấy lời của Bùi Nguyên Minh chọc tức, vẻ mặt Bùi Cửu Phong lúc này lạnh lùng đến cực điểm, sát khí cũng mạnh đến cực điểm.
“San bằng biệt thự hoa viên thành bình địa?”
Bùi Nguyên Minh như nghe được chuyện cười lớn nhất trên đời, ánh mắt lãnh đạm rơi vào trên người Bùi Vệ kia.
“Các người không đủ tư cách!”
Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh tiến thêm một bước, khí tức của anh lúc này đã tràn đầy.
Chỉ là trong khoảnh khắc, những người Bùi Vệ vốn đã quen nhìn thấy những cảnh tượng lớn trên chiến trường đều cảm thấy trong lòng chấn động, dường như tự giác lùi lại phía sau một bước.
Giờ phút này, những tinh anh Bùi Vệ kiêu hãnh này không còn cảm thấy tức giận và kiêu ngạo nữa, mà là sự cảnh giác sâu sắc và tuyệt đối!
Bởi vì dưới sự áp chế của bọn họ, người đàn ông trước mặt vậy mà lại có thể giải phóng áp lực như nặng nề như núi.
Lúc này, những Bùi Vệ này không khỏi nghĩ tới một chuyện.
Đó chính là Kiếm Thánh Miyada của đảo quốc, người tưởng chừng như bị gã trước mặt này đá chết.
Đó là cấp độ chiến thần thực sự!
Chỉ có Chiến thần mới có thể giết Chiến thần.
Chẳng lẽ tên họ Bùi trước mặt là Chiến thần chân chính?
Làm thế nào mà có thể được?
 
Chương 2772


Chương 2772
Trái ngược với sự kinh ngạc và không tin tưởng của những Bùi Vệ này, Bùi Cửu Phong lúc này đã bị lửa giận che mờ lý trí.
Lúc này, anh hung hăng xua tay, cười lạnh nói: “Tên họ Bùi kia đã không nể mặt mũi như vậy thì cứ bắt người đi!”
“Ai dám chống lại, giết không tha!”.
Nghe được mệnh lệnh này, mí mắt của những Bùi Vệ kia khẽ giật, nhưng mệnh lệnh dứt khoát như vậy khiến bọn họ dù đang trong tình cảnh sợ hãi và kiêng dè cũng không thể không xông lên phía trước
Hàng tá vũ khí lúc này đang ngắm thẳng vào toàn bộ những điểm yếu hại trên cơ thể Bùi Nguyên Minh.
Những tinh anh Bùi Vệ này chầm chậm tiến từng bước đến gần, dường như lo lắng rằng Bùi Nguyên Minh sẽ đột ngột ra tay khử tiêu bọn họ!
Bùi Nguyên Minh lại tiến lên thêm một bước, bộ dáng không coi ai ra gì mà lạnh nhạt nói: “Tôi có cho các người nhúc nhích. sao?”.
Chỉ là một động tác cùng một câu nói vô cùng đơn giản nhưng lại hàm chứa uy nghiêm cùng áp bức khôn tả.
Một cỗ khí tức nhà nghiền nát mọi thứ khiến cho những Bùi Vệ tinh nhuệ kia dường như vô thức mà hạ vũ khí xuống.
Giống như việc sử dụng súng đối với người đàn ông trước mặt lúc này mà nói là một chuyện rất không tôn trọng cùng khinh nhờn.
Động tác nhỏ nhặt đó của đám thủ hạ khiến cho vẻ mặt Bùi Cửu Phong càng thêm u ám.
Mi mắt của anh ta khẽ giật, sau đó nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh nói: “Tên họ Bùi kia, tôi biết cậu đánh đấm giỏi”
“Tôi cũng biết chính tay cậu giết chết Shinnosuke Miyata”
“Cậu còn giết cả Phong Lôi Bát Tử của Kashima Shinto Ryu.”
“Đến cả Tenkade Shiro cũng không dám giáp mặt đối đầu với cậu!”
“Cậu rất lợi hại, rất mạnh bạo, nhưng cậu đã nghĩ đến chuyện này chưa?”.
“Cái mà cậu nói là võ công, có thể đánh lại một khẩu súng sao?”
“Chỉ với một mình cậu có thể địch lại năm mươi khẩu súng của Bùi Vệ chúng tôi sao?”
“Cho dù cậu có thể giải quyết Bùi Vệ chúng tôi đây, thì Bùi Môn chúng tôi vẫn còn có ba ngàn hộ vệ!”
“Thực sự là không được, chúng tôi còn có thể điều thêm thể lực từ cả hai thành Cảng Đổ, đến lúc đó không mười vạn người thì cũng có tám vạn!”
“Một mình cậu có thể đánh lại nhiều người như vậy sao?”
“Tôi nể mặt Long môn, không tranh chấp với cậu, nhưng nếu cậu cứ phải gây khó dễ cho tôi thì tôi cũng chẳng ngại giết chết cậu!”
“Bây giờ tôi nói lại lần cuối, tôi phải dẫn người đi, cậu hoặc là cút khỏi đây, hoặc là chờ chết đi!”
Bùi Cửu Phong lúc này đã thể hiện toàn bộ quyền lực của Bùi môn với Bùi Nguyên Minh.
Anh ta đang nói cho Bùi Nguyên Minh mãnh long quá giang, nhưng cũng nên làm người như thế nào ở địa bàn của người ta.
“Tôi đương nhiên biết rõ bản lĩnh và thể lực của Bùi môn các người ở hai thành phố Cảng Đổ này”
Bùi Nguyên Minh dường như chẳng bị dao động, ngược lại còn vô cùng thích thú mà nhìn Bùi Cửu Phong.
“Nhưng anh đã quên mất một điều.”
Họ không ngờ rằng một người không thuộc Bùi môn ở Cảng Đổ, giờ phút này lại có thể đứng ở đây nói về quy tắc của Bùi môn Cảng Đổ với bọn họ.
Cảnh tượng này thật sự là đáng kinh ngạc.
Nhưng vấn đề là Bùi Nguyên Minh không hề nói sai.
Những gì bọn họ làm tối hôm nay, nếu chiếu theo quy tắc, đúng thật là phải bị trong chuồng heo
 
Chương 2773


Chương 2773
Mí mắt Bùi Cửu Phong khẽ chớp, dường như cũng đang suy xét đến chuyện này.
Nhưng anh đã nhanh chóng bình tĩnh lại, sau đó lạnh giọng nói:”Nếu như tôi nhớ không sai thì tuy rằng Đường Lan Nhược là môn chủ phu nhân, nhưng kể từ mười năm trước, bà ấy trải qua nỗi đau mất con nên đã không cần địa vị cùng quyền lực ở Bùi môn ở Cảng Đổ này nữa rồi”.
“Muốn chứng minh được chúng tôi phạm quy, e rằng trước tiên các anh phải chứng minh được rằng Đường Lan Nhược vẫn còn là môn chủ phu nhân chứ không phải là một bệnh nhân đang dưỡng bệnh” .
“Tôi biết anh chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà” Bùi Nguyên Minh nở nụ cười giơ tay về phía Bùi Vân Phi.
Bùi Vân Phi hơi ngây ra, lát sau lấy một lệnh bài màu vàng từ trong ngực ra rồi cẩn thận đặt vào tay Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh đập lệnh bài màu vàng lên mặt Bùi Cửu Phong vang lên một tiếng ” bốp”, anh lạnh lùng nói:”Mở to mắt chó của anh nhìn cho rõ đây!”.
“Lệnh của Bùi môn ở Cảng Đổ môn chủ, môn chủ của các anh để lại cho vợ của ông ấy làm vật hộ thân!”
“Thấy lệnh bài như thấy môn chủ!”
“Bây giờ anh bất kính với vợ của ông ấy, đáng tội gì đây?”
“Muốn đưa người đi khỏi chỗ này một cách tùy tiện như vậy? Còn muốn san bằng cả biệt thự hoa viên?”
“Tôi nói cho anh biết, đừng nói là Bùi Cửu Phong anh, cho dù là tên tiểu tử Bùi Cửu Thiên kia đến, anh ta cũng không đụng máy may đụng đến nơi này!”
“Vậy sao?”
Vẻ mặt Bùi Cửu Phong trở nên lạnh lẽo, ngay giờ phút này đây hắn đã hoàn toàn bị Bùi Nguyên Minh chọc giận rồi.
Lúc này hắn xoay khẩu súng trong tay, nhắm thẳng vào lệnh bài màu vàng mà “đoàng” một tiếng nổ còi.
Lệnh bài trong phút chó bị bắn xuyên thủng, không thể phục hồi lại hình dáng ban đầu nữa. Bùi Cửu Phong lạnh lùng nói:” Lệnh bài của môn chủ ở đây hả? Sao tôi không nhìn thấy nhỉ!?”

“Nếu như đã không có lệnh bài của môn chủ, vậy thì mỗi một tấc đất ở nơi này Bùi Về chúng tôi là lớn
nhất!”
Giây tiếp theo, Bùi Cửu Phong hờ hững khoác tay nói: “Bắt người!” “Ai chống trả, giết ngay tại chỗ không nói nhiều!”

“Bỏ xuống!”
Không đợi đội Bùi Vệ tinh nhuệ có bất cứ hành đồng gì, Bùi Nguyên Minh đã tiến lên phía trước một bước, giây tiếp theo giáng xuống một cái tát.
“Chát!”
Cái tát này giáng xuống, Bùi Cửu Phong hoàn toàn không kịp né đi, mà bị Bùi Nguyên Minh tát cho xay xẩm mặt mày, khóe miệng rướm máu, cả người loạng choạng lui về phía sau.
Tất cả mọi người ít đó đều kinh ngạc há hốc mồm, vô cùng hoảng hốt.
Những Bùi Vệ tinh nhuệ đó suyt chút nữa tưởng rằng mắt của mình có vấn đề, thậm chí còn có người vô thức muốn lấy thuốc nhỏ mắt ra nhỏ.
Còn những bảo vệ của biệt thự hoa viên cùng người hầu cũng đều ngớ ra, trên mặt tràn ngập vẻ khó tin.
Bùi Cửu Phong là ai chứ, Bùi môn ở Cảng Đổ bọn họ vô cùng rõ ràng.
Cả Bùi môn ở Cảng Đổ, trong đám người trẻ chỉ có duy nhất thiếu chủ Bùi Cửu Thiên mới có thể áp chế anh ta.
Vì trong tay anh ta nắm giữ Bùi Vệ nên ngay cả những trưởng bối hai đời của Bùi môn cũng rất tôn trọng nể nang, chẳng dám đắc tội anh tan.
Có thể nói rằng, từ trước đến giờ Bùi Cửu Phong chưa bao giờ chịu thiệt thòi lớn như vậy.
Nhưng hôm nay hắn lại bị một người ngoài tát cho một cái!? Đây là Bùi Cửu Phong đang bị quả báo sao? Hay là địa vị của hắn bị lung lay rồi?
Bùi Vân Phi cũng nhịn không được cấu mạnh một cái vào đùi, cảm giác đau đớn khiến anh không khỏi hít một hơi, sau đó mới bắt đầu ngộ ra.
Là thật, cảnh tượng trước mắt là thật!
“Chát”
Lúc đội Bùi Vệ tinh nhuệ tỉnh táo trở lại, từng người một gầm gừ giận dữ muốn xông lên phía trước , Bùi Nguyên Minh đã trở tay tát thêm một cái nữa, cái tát này khiến cho Bùi Cửu Phong ngã nhào xuống đất.
Một cái tát không đủ, Bùi Nguyên Minh còn giơ chân đạp một phát, khiến cho Bùi Cửu Phong còn chưa kịp phản ứng lật nhào, sau đó giẫm một chân lên ngực của hắn.
“Đừng manh động, nếu không tôi sẽ giết chết anh!”
 
Chương 2774


Chương 2774
Âm thanh hờ hững mà lạnh nhạt, nhưng lại áp chế được cả hiện trường lúc này, khiến cho những Long vệ tinh nhuệ kia ai ai cũng dè dặt kiêng
sợ, bấy giờ hoàn toàn chẳng dám xông lên phía trước.
Ngay lúc này đây, không còn ai hoài nghi bản lĩnh của Bùi Nguyên Minh nữa.
Dù gì thì đến cả Shinnosuke Miyata anh cũng có thể một phát giẫm chết ngắt, vậy thì muốn giẫm chết một người chỉ biết sử dụng súng, không sử dụng võ thuật như Bùi Cửu Phong quả thật chẳng có gì khó khăn.
Mà lúc này, Bùi Cửu Phong đang bị giẫm dưới mặt đất cuối cùng cũng có động tĩnh.
Khóe miệng hẳn liên tục co giật, khuôn mặt không ngừng vặn vẹo méo mó. Hắn thật sự không ngờ đến tên Bùi Nguyên Minh này thế mà lại ngông cuồng đến mức này. Rõ ràng là lép vế hơn, yếu thế hơn, vậy mà vẫn dám đánh Bùi Cửu Phong trước mặt bao người? Hơn nữa còn dám giẫm đạp hắn dưới đất!?
Lúc này, Bùi Cửu Phong lần đầu tiên có cái nhìn nghiêm chỉnh với Bùi Nguyên Minh.
Thảo nào ngay cả nhân vật như Bùi Cửu Thiên cũng rất kiêng dè Hạo Thiên. Thì ra không phải Bùi Cửu Thiên không lớn mạnh như trước, mà là Bùi Nguyên Minh thật sự vô cùng quái dị, vô cùng bá đạo.
Ít nhất, trong những gì mà Bùi Cửu Phong biết được, những con ông cháu cha đến từ nội địa, chẳng có người nào dám kiêu ngạo cuồng ngông như vậy!
“Khốn kiếp, buông Cửu Phong thiếu gia ra!” “Thả người ra ngay, nếu không chúng tôi sẽ đánh chết anh!” “Tiểu tử, cậu đừng quên, nơi đây là địa bàn của ai!”
Đám Long vệ tinh nhuệ giờ phút này cũng bắt đầu phản ứng, người nào cùng giương sáng trong tay lên, lại lần nữa ngắm đến Bùi Nguyên Minh, sao đó không ngừng mắng chửi.
Vẻ mặt Bùi Vân Phi cũng khác thường, nhẹ giọng nói:” Diệp thiếu, đừng làm bậy, lỡ như giết chết Bùi Cửu Phong thì chuyện này. không dễ dàng thu dọn đâu!”.
“Dẫu sao cậu ta cũng là thiếu chủ tam phòng.” Bùi Cửu Phong híp mắt nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, lạnh giọng nói:” Tên họ Bùi kia, cậu gây họa lớn rồi!” Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt cười nói: “ở hai thành Cảng Đổ, không ít người nói với tôi câu này đâu!” “Quách Tuấn Anh, Trần Thái
Tùng, Takei Naoto.” “Nhiều lắm, tôi cũng quên mất có rốt cuộc có bao nhiêu người rồi”
“Nhưng mà anh cũng biết, những người nói với tôi câu đó đều có kết cục như thế nào mà đúng không?”
“Cạch”.
Vừa dứt lời, Bùi Nguyên Minh giơ chân trái ra, giẫm lên cổ tay trái của Bùi Cửu Phong, hơi dùng sức khiến cho cổ tay trái của hắn cũng gãy luôn.

.“Đây chính là kết cục của bọn họ”
“A”
Tiếng kêu thẩm thiết vang lên, Bùi Cửu Phong đau đến nỗi muốn lăn lộn trên mặt đất, nếu như không phải ngực bị Bùi Nguyên Minh giẫm lên
không chừng lúc này hắn đã nhảy dựng lên rồi.
Mà cảnh tượng này khiến cho mọi người lại lần nữa ngớ ra.
Lúc này có ít nhất năm mươi khẩu súng chỉa về phía Bùi Nguyên Minh, mỗi khẩu súng đều đã mở chốt an toàn, chỉ cần bóp cò thì đạn sẽ bắn ra.
Nhưng ở tình hình như vậy, Bùi Nguyên Minh chẳng những không kiêng dè, còn đạp gãy tay trái của Bùi Cửu Phong!? Đây rốt cuộc là do thật sự không biết thế nào là trời cao đất dày, hay là thật sự có đủ sức mạnh để làm xằng làm bậy!?
Rất nhiều người đều mang tâm trạng phức tạp, ai nấy đều biết, chuyện tối hôm nay đã định sẵn sẽ chẳng có cách nào kết thúc trong hòa bình rồi.
Về phía một tay súng như Bùi Cửu Phong mà nói, đôi bàn tay của hắn vô cùng quan trọng.
Bùi Nguyên Minh giẫm gãy một bàn tay của hắn, đồng nghĩa với việc phê đi một nửa bản lĩnh của hắn.
Dưới tình hình như vậy, hai bên đã định là sẽ đấu đá cho tới chết!
Mà người của biệt thự hoa viên cũng đều mang tâm trạng phức tạp khó kiềm nén.
Hai thành Cảng Đổ, đã lâu lắm rồi không xuất hiện một người đàn ông uy mãnh như vậy!
Bùi Vân Phi cũng vô cùng kinh ngạc, hồi lâu sau vẫn không thốt nên câu nào.
“Khốn kiếp!”
Sau khi không khí yên lặng trong giây lát, lại lần nữa trở nên nhốn nháo vô cùng.
Những khẩu súng kia lúc này dường như đều chĩa vào trán của Bùi Nguyên Minh.
 
Chương 2775


Chương 2775
Sát khí, ngay lúc này điên cuồng tỏa ra.
Ai nấy cũng đều sát khí đằng đằng, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay.
Sắc mặt của Bùi Cửu Phong trắng bệch, khó khăn lắm mới khiến mình không kêu rên nữa.
Sau đó, nơi khóe môi hắn câu lên một nụ cười hung tợn.
“Diệp thế tử, Diệp đường chủ, cậu không sợ chết mà!”
“Cậu dám đạp gãy tay của tôi!”
“Nhưng tôi cho cậu hay, cậu chỉ dám đạp gãy tay tôi thôi!”
“Cậu không dám đạp chết tôi!”
“Cậu có biết như vậy nói lên điều gì không?”
“Nói lên một điều rằng cậu cuối cùng vẫn là sợ sệt!”
“Cũng nói lên cậu đã định sẵn là không chơi lại tôi!”
“Tôi cho cậu biết, nếu như cậu không sợ chết thì bây giờ cứ đạp chết tôi luôn đi!”
“Nếu không tôi sẽ giết chết cậu!”
“Sau đó đem người mà tôi cần đi!”
“Cậu có thể thử xem, xem thử cậu có lựa chọn nào khác hay không!”
Nói xong câu này, Bùi Cửu Phong nở một nụ cười tựa như điên loạn.
Rõ ràng tay trái của hắn đã bị phế rồi, nhưng lúc này vẫn vô cùng hung tợn, khuôn mặt vặn vẹo tựa như uống phải thuốc kích thích.
Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn Bùi Cửu Phong lúc này, không thể không thừa nhận rằng tên này chẳng những có bản lĩnh, mà còn rất điên cuồng.
Lúc trước một trong những mãnh hổ Cảng Thành tứ thiếu tuy rằng cũng có khí chất như vậy, nhưng nếu so với Bùi Cửu Phong thì còn kém xa lắm.
Chỉ là Bùi môn ở Cảng Để có thể đứng vững trong hai thành Cảng Đồ nhiều năm như vậy, xuất hiện những người có năng lực như thế này cũng là lẽ đương nhiên.
Giầy tiếp theo, chân trái của Diệp dạo giẫm lên tay phải của Bùi Cửu Phong, sau đó lạnh nhạt nói:” Tối nay có tối ở đây, các người đừng hòng đem ai rời khỏi đây”.
“Với cả chuyện giết anh, tôi chẳng có hứng thú” “Nhưng tôi sẽ phế luôn tay phải của anh!”
“Không phải anh là tay súng giỏi nhất sao? Bắn với độ chính xác vô cùng cao đúng chứ?”
“Tôi lại muốn xem thử xem, đến lúc tôi phế cả hai tay của anh rồi, tay súng tuyệt đỉnh như anh đây làm sao mà rêu rao nữa”
“Phế cả hai tay tôi!?” Bùi Cửu Phong dường như chẳng hề bị dọa sợ chút nào: “Tên họ Bùi kia, anh muốn phế cứ phế đi, nhưng hậu quả thế nào anh cũng nên biết!”
“Đó chính là tôi sẽ ôm anh cùng chết!”
“Có bản lĩnh thì anh cứ giết quách tôi liền đi!”
“Không có bản lĩnh thì anh quỳ xuống dập đầu xin thay thế thì có lẽ tôi sẽ bỏ qua cho anh!” “Nếu không thì, tôi mà hạ lệnh xuống, súng bắn loạn xạ, không nhưng anh, mà tất cả những người có mặt ở đây đều phải chết.!”
Mọi người đều sẽ chết.
Mà dưới ánh mắt của Bùi Cửu Phong, tên tinh nhuệ này lấy ra một khẩu súng lúc, sau đó bỏ một viên đạn vào bên trong, tiếp đó nhẹ nhàng di chuyển la bàn.
La bàn dừng lại, tên Bùi Vệ tinh nhuệ đó cầm khẩu súng lục nhằm thẳng vào thái dương của bản thân bóp cò.
 
Chương 2776


Chương 2776
“A”
Lần này là phát súng rỗng, nhưng khiến nhiều người hầu của Biệt thự hoa viên đều kinh ngạc thốt lên.
Chỉ có thể nói Bùi Cửu Phong ra tay quá tàn nhẫn, anh ta có thể ngẫu nhiên dẫn theo mọi người cùng chết, giống như mấy tên lưu mạnh, khiến người ta thấy sợ hãi.
Không đợi mọi người lên tiếng, Bùi Cửu Phong đã cười toe toét lần nữa, rồi làm một cái búng tay.
“Cạch”
Tinh nhuệ Bùi vệ buộc chất nổ mạnh buộc vào người đó, bóp cò một lần nữa.
Lần này vẫn là một viên đạn rỗng, nhưng quá trình này lại một lần nữa khiến đám vệ sĩ và người hầu của biệt thự hoa viên phải khiếp sợ.
Tất cả mọi người đều bị chấn động bởi sự điên cuồng của Bùi vệ, có ý muốn lùi lại, nhưng lúc này lại lo lắng bởi vì hành động của mình mà cái tên Bùi Cửu Phong này ôm tất cả mọi người cùng chết..
Bùi Vân Phi không khỏi gầm lên một tiếng: “Bùi Cửu Phong, tên khốn kiếp!” “Phu nhân có bất trắc gì, tôi xem anh làm sao đền mạng!”
“Ha ha ha ha”
“Đến lúc này rồi, mọi người đều ôm nhau chết, làm bạn cùng đi xuống Hoàng Tuyền, còn cần đền mạng gì chứ?”
“Có bản lĩnh thì xuống tới âm phủ, anh lại giết tôi lần nữa?”
Bùi Cửu Phong vẻ mặt gớm ghiếc cười điên cuồng, nhìn về phía Bùi Nguyên Minh đang giẫm lên tay phải hắn, lạnh lùng nói: ” Tên họ Bùi kia, có bản lĩnh thì giết tôi đi.”
“Không có bản lĩnh thì thả tôi ra, sau đó quỳ xuống cho tôi!” “Nếu không, ngay khi tôi ra lệnh, anh ta sẽ bắn phát thứ ba!”
“Lần bắn tiếp theo không ai biết có viên đạn hay không, và cũng không ai biết, lần bắn tiếp theo, mọi người có ôm nhau chết chung hay không?”
“Làm sao?”
“Có kích thích không?”
“Có vui không?”
Lúc này, Bùi Cửu Phong cười đến ngả nghiêng, cười một cách vô cùng hống hách: “Ép tôi? Đe dọa tôi? Và mặt tôi?”
“Anh cho rằng ông đây giống cái kia Mạnh Chí Cường đó sao?”
“Lão tử nói cho anh biết, lão tử đã từng bôn ba khắp thi sơn huyết hải, không sợ nhất chính là uy hiếp, không sợ nhất chính là ôm nhau chết chung!”
Bùi Nguyên Minh chưa kịp nói xong, Bùi Cửu Phong lại búng tay.

“Cạch”
May mắn thay, viên đạn lần này vẫn trống, nhưng các vệ sĩ và người hầu đã sợ hãi đến mức toàn thân mềm nhũn.
Càng nhiều đạn rỗng ở phía trước, xác suất chúng xuất hiện ở phía sau càng lớn.
Hơn nữa, dù có may mắn, hại phát sóng tiếp theo vẫn là đạn rỗng, nhưng với phát sáng cuối cùng, không ai có thể chạy thoát được!
“Đúng là mất mặt”
Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn đang Bùi Cửu Phong vô cùng điên cuồng, xem biểu diễn của anh ta, sau đó bật cười nói: “Anh từng nghe qua câu này chưa?”
“Người thật sự muốn chết, thì sẽ không ảnh hơi làm trò hề đâu!”.
“Anh diễn như thế, có nghĩa là anh không muốn chết, cũng không cam lòng đi chết”
“Vậy thì tại sao tôi phải sợ anh?” “Đừng nói những thứ này có hay không có!” Vẻ mặt Bùi Cửu Phong đầy man rợ.
“Tên họ Bùi kia, có bản lĩnh thì cũng tôi liều chết đến cùng!”
“Không dám liều chết với tôi, vậy thì thả tôi ra, dập đầu xin lỗi tôi! Để tôi đánh gãy một tay một chân của cậu, sau đó để tôi dẫn tên sát thủ kia đi.”
“Bằng không, đêm nay toàn bộ biệt thự hoa viên này sẽ nhuốm máu!” “Nơi này sẽ đầy xác chết, máu chảy thành sông!”
Vừa dứt lời, Bùi Cửu Phong lại búng tay, đây đã là phát thứ tư, trong phát này đã có mùi chết chóc.
Bùi Nguyên Minh điềm nhiên nói: “Bùi Cửu Phong, xem ra anh thật sự là điên rồi, cho rằng có thể uy hiếp tôi như vậy sao?”
“Có phải anh quá ngây thơ rồi không?”
“Không thể sao?” Bùi Cửu Phong cười gằn, liếc mắt nhìn tên tinh nhuệ Bùi vệ cả người toát đầy mồ hôi kia. “Làm gì vậy? Mau bắn đi
 
Chương 2777


Chương 2777
“Cạch”
Lần bắn thứ tư vẫn là một viên đạn rỗng, nhưng lần này, không phải chỉ có tinh nhuệ Bùi vệ đang đeo một quả bom trên người đổ mồ hôi lạnh.
Ngay cả những tinh anh Bùi vệ khác, mí mắt cũng nhảy loạn xạ.
Nếu kiểm soát được ba phát đầu tiên, thì mỗi ba phát phía sau tương đương với việc bước chân vào quỷ môn quan.
Sắc mặt Bùi Vân Phi lúc này tái đi, suýt chút nữa xông tới định giật khẩu súng trong tay tinh nhuệ của Bùi vệ, nhưng anh ta đã cố gắng kìm chế.
Vì anh ta sợ đối phương sẽ kích động mà trực tiếp bóp cò liên hồi. Đám mây chết chóc bao trùm lên mọi người tại hiện trường lúc này, cả người
đều cảm thấy lạnh toát.
Bùi Cửu Phong hừ một tiếng, vặn vẹo thân thể nói: “Tên họ Bùi kia, cậu không thả tôi ra, ngươi không quỳ xuống xin lỗi tôi, phát súng tiếp theo,
nói không chừng mọi người có thể cùng ôm nhau chết!”
“Vậy sao?”
Bùi Nguyên Minh mỉm cười.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, Bùi Nguyên Minh đã tiến lên một bước, đạt tới tốc độ cực hạn.
Ngay lúc Bùi vệ trên người đang đeo thuốc nổ mạnh còn chưa kịp phản ứng, Bùi Nguyên Minh đã trực tiếp chộp lấy khẩu súng lục của đối
phương.
“Thằng khốn!”
Bùi Cửu Phong tức giận run lên, ngực đột nhiên phát đau.
Nhưng Bùi Nguyên Minh lại nhìn anh ta một cái, và trực tiếp chĩa súng về phía người của tinh nhuệ Bùi vệ đang đeo chất nổ.
Sau đó anh cười nhẹ, nói: “Bùi Cửu Phong, anh đã thích chơi như vậy, chúng ta cứ tiếp tục chơi”
“Trong khẩu súng này, còn có thêm hai cơ hội nữa.
“Hoặc là lần này mọi người sẽ chết cùng nhau, hoặc là lần tiếp theo mọi người sẽ chết cùng nhau!”
“Bây giờ quyền chủ động đang ở trong tay tôi”
Nói đến đây, Bùi Nguyên Minh nở nụ cười giễu cợt: “Đến đây, đánh gãy tay phải của mình, quỳ xuống dập đầu nhận lỗi với Đường phu nhân”
“Nếu không, tôi sẽ nổ súng”
Bùi Cửu Phong sửng sốt một hồi, sau đó cười khẩy một tiếng, nói: “Họ Bùi kia, tôi không tin cậu dám!”
“Các cậu là người nội địa đến, đều là tham sống sợ chết!” “Có bản lĩnh thì cậu nổ súng đi!”.
“Nếu không bắn phát súng này, cậu chính là con rùa khốn kiếp!”
“Anh”
“Cạch”
Bùi Cửu Phong chưa kịp nói xong đã thấy Bùi Nguyên Minh bóp cò với vẻ mặt vô cùng lãnh đạm.
Lúc này, bao gồm cả Bùi Cửu Phong, tất cả tinh anh của Bùi vệ lúc này sắc mặt đều tái nhợt.

Bùi Cửu Phong kiêu ngạo vô thứ muốn lui lại một bước.
May mắn thay, chốt bắn vừa hạ, phát súng này vẫn là đạn rỗng.
Mọi người thở phào một hơi dài.
Còn Bùi Nguyên Minh thì nâng sũng lục lên nhìn, sau đó mỉm cười nói: ” Xem ra lần sau nhất định là bách phát bách trúng rồi.”
” Nào, Bùi Cửu Phong, anh nói cho tôi biết, bây giờ anh định tiếp tục hống hách trước mặt tôi, hay là tự đánh gãy tay mình?”
“Tôi sẽ cho anh thời gian ba giây, anh nên biết là, con người tôi không có tính nhẫn nại đâu.”
“Ba, hai , một….”
” Tên họ Bùi kia! Cậu dám!”

Bùi Cửu Phong chật vật đứng dậy từ trên mặt đất lao về phía Bùi Nguyên Minh. Nhưng vào lúc này, Bùi Nguyên Minh đã vô tư bóp cò. “Cạch”
Cùng với động tác của Bùi Nguyên Minh, toàn bộ hiện trường đông cứng lại gần như bị đóng băng cùng một lúc. Ngoại trừ người tinh nhuệ Bùi vệ
được gắn chất nổ, những tinh nhuệ khác của Bùi vệ đã vô thức nằm bò trên mặt đất.
Bùi Cửu Phong vốn đã về tới Bùi Nguyên Minh, lúc này đang vừa lăn vừa bỏ chạy ra phía sau.
“A a a a… Mẹ, con không muốn chết.”
 
Chương 2778


Chương 2778
Không ai nghĩ rằng Bùi Cửu Phong vốn kiêu ngạo điên cuồng lại bị kinh động vào giờ phút cuối cùng như vậy.
Mà chính bản thân Bùi Cứu Phong cũng không ngờ được, anh ta đủ điên rồi, nhưng thần thái dửng dưng của Bùi Nguyên Minh so với anh ta còn điên hơn một chút.
Nhìn thấy Bùi Cửu Phong hét lên gọi mẹ, tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc, căn bản không kịp phản ứng. Đây là bộ mặt vốn có của tên Bùi Cửu Phong điên khùng đây sao?
Nhưng sau một khắc xuất thần, tất cả tinh nhuệ đều đột nhiên phản ứng lại, không nổ?
Tại sao nó không nổ?
Không phải phát súng này, mọi người sẽ chết cùng nhau sao?
Tại sao bây giờ tất cả đều không sao rồi?
Vẻ mặt sợ hãi trên mặt Bùi Cửu Phong đột nhiên cứng đờ lại.
Lúc này anh ta cũng đã kịp phản ứng, bỗng chốc, anh ta chỉ hận không thể tìm được một khe nứt nào trên mặt đất để chui xuống.
Bùi Cửu Phong luôn lấy sự sống và cái chết ra để uy hiếp người khác, trong thời khắc sinh tử, vậy mà lại hét lên gọi mẹ…
Lúc này, Bùi Cửu Phong thả bản thân giống như Mạnh Chí Cường, bị dọa cho đến khóc cho rồi.
Giữa hiện trường Bùi Nguyên Minh nhìn khẩu súng lục trong tay với vẻ mặt kinh ngạc, sau đó hứng thú nói: “Kẹt đạn rồi sao?”
“Xem ra vận may của mọi người cũng tốt quá nhỉ!”
Trong khi nói, Bùi Nguyên Minh một lần nữa chĩa khẩu súng lục về phía tinh nhuệ Bùi vệ đang đeo thuốc nổ, và cố gắng bóp cò nhiều lần.
Tiếng “cạch cạch cạch” vang lên liên hồi, nhưng không có viên đạn nào bay ra, rõ ràng là súng đã bị kẹt thật rồi.
Nhưng cho dù là như vậy, mỗi lần Bùi Nguyên Minh bóp cò, đều giống như nện vào tim mọi người ở đó vậy.
Những động tác đơn giản, những âm thanh giản dị, lại khiến sắc mặt của một đám tinh anh Bùi vệ xấu đi đến cùng cực
Bất kể ngày thường họ kiêu ngạo như thế nào, họ tuyệt vời như thế nào.
Vậy mà trong thời khắc nguy cấp, lão đại của họ lại hét lên gọi mẹ, đúng là không kham nổi.
Cái gọi là Bùi vệ, nói không chừng từ hôm nay sẽ trở thành trò cười lớn nhất ở Hai thành Cảng Đổ.
“Mất hứng quá đi, này, chúng ta đổi một khẩu súng khác tiếp tục chơi”
Bùi Nguyên Minh thả khẩu súng lục bị kẹt xuống mặt đất, sau đó vỗ tay đi về phía Bùi Cửu Phong.
Sau đó anh vươn tay lấy khẩu súng lục vắt trên eo Bùi Cửu Phong ra.
Nhưng Bùi Cửu Phong vừa mới dạo một vòng quỷ môn quan, lúc này lại vô thức tránh đi, sắc mặt càng thêm tái nhợt.
Chỉ những người suýt chết một lần mới biết được tầm quan trọng của cuộc sống.
Lúc này, Bùi Cửu Phong thực sự sợ hãi. “Sao thế? Bùi Cửu Phong anh không phải là người phụ trách Bùi vệ sao?” “Không phải anh khoe khoang hống hách nói muốn đến đây đòi người à?”
“Anh không phải dọa tôi nói, không giao người, không quỳ xuống trước mặt anh, anh sẽ cùng ôm mọi người chết chung hay sao?”
“Sao thế? Không chơi nỗi nữa à?”.
Bùi Nguyên Minh vươn tay phải tát bốp bốp vào mặt Bùi Cửu Phong.
“Không chơi nỗi thì đừng ra đây để mất mặt như thế chứ!”
“Anh thật sự tưởng rằng chiêu này của anh có thể dọa được ai đây?” “Có phải anh cảm thấy cuộc sống này bình yên quá, hay là những người mà anh gặp qua đều là rác rưởi.”
“Mới khiến anh tự tin ra vẻ trước mặt tôi như thế?”
“Anh xứng sao?”
Giọng điệu nói chuyện của Bùi Nguyên Minh vô cùng điềm tĩnh, nhưng câu nào câu nấy như chọc vào tim. Những lời này khiến sắc mặt của Bùi Cửu Phong, người chịu trách nhiệm của Bùi vệ lại lần nữa biến sắc. Khi Bùi Nguyên Minh vươn tay muốn tát vào mặt anh ta lần nữa, Bùi Cửu Phong cuối cùng cũng nổi giận.
“Tên họ Bùi kia, đủ rồi!”
“Có bản lĩnh thì đánh tôi một lần nữa xem, tôi nói cho cậu biết, tôi.”
“Bốp”
Bùi Nguyên Minh tỏ vẻ thờ ơ, vung tay tát một cái, hất Bùi Cửu Phong ngã lăn quay xuống đất.
Sau đó, anh lấy khăn giấy lau tay phải của mình, điềm nhiên nói: “Tôi đánh rồi đó, anh định làm gì tôi?”
“Hoặc là nói, anh có thể làm gì được tôi?
 
Chương 2779


Chương 2779
Bùi Cửu Phong ôm mặt, vẻ mặt vô cùng khó coi
Đối mặt với tên lưu mạnh không sợ chết Bùi Nguyên Minh, loại người còn nhẫn tâm hơn anh ta, anh ta thật sự có cảm giác khóc không ra nước mắt.
Trong lòng Bùi Cửu Phong vốn đã bị kinh sợ, nhưng uy nghiêm bấy lâu nay khiến anh ta không thể buông bỏ tôn nghiêm mà cầu xin lòng thương xót vào lúc này.
Hơn nữa anh ta biết rõ rằng bây giờ chỉ cần quỳ xuống cầu xin lòng thương xót như thế này, cho dù là Bùi Cửu Phong hay Bùi vệ, thì cũng đều sẽ trở thành trò cười lớn nhất ở hai thành Cảng Đổ.
“Cho anh một cơ hội cuối cùng, đánh gãy tay phải của mình, quỳ xuống dập đầu xin lỗi bà Đường”
“Bằng không, anh cứ việc chờ chết!”
Bùi Nguyên Minh điềm nhiên như không, nhưng anh đã tuyên bố số phận của Bùi Cửu Phong rồi.
Ngay khi Bùi Cửu Phong thần sắc dữ tợn và chuẩn bị đánh gãy tay mình, thì ngay lúc này, từ trên màn trời, đột nhiên có một tiếng gầm rất lớn truyền đến.
Sau đó, chỉ thấy mười cỗ máy màu đen vô cùng lớn ầm ầm kéo đến
Đó là một chiếc trực thăng vũ trang, chúng từ xa đến gần, cắt ngang qua biển mà đến, mang theo sự dữ tợn và uy nghiêm đáng sợ đến khó tả.
Ngay lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, những chiếc trực thăng vũ trang này đã nhanh chóng bay trên đỉnh biệt thự hoa viên.
Sau đó, một khẩu súng khổng lồ vươn ra từ cabin và nhắm về phía tất cả Bùi vệ ở hiện trường.
Sau đó, một giọng nói vô cùng lạnh lùng truyền tới từ không trung.
“Đây là thân vệ của môn chủ Bùi môn.”
“Nơi này đã được chúng tôi tiếp quản.”
“Mau nộp vũ khí đầu hàng!”
Nghe vậy, Bùi Cửu Phong đang ôm mặt liền thay đổi sắc mặt, lần này xong rồi!
Mà cả đám tinh nhuệ Bùi vệ bỗng chốc ai nấy cũng toàn thân mềm nhũn, súng trong tay đều rơi lạch cạch xuống đất.
Những người này, ở hai thành Cảng Đổ hoành hành bá đạo, dám giẫm đạp lên mặt mọi người.
Nhưng trước mặt thân vệ của môn chủ, ai dám tác oai tác quái?
Bùi Vân Phi vô thức nói: “Môn chủ trở về rồi!”
Bùi Nguyên Minh vô thức liếc mắt nhìn đội hình trên không trung, trên mặt lộ ra vẻ thích thú. Môn chủ Bùi Văn Cẩn hai thành Cảng Đổ này, đúng là có một chút thú vị.
Vậy mà lại mang thiên binh vạn mã từ nước ngoài trở về.
Đây là quay lại để cứu người thân? Hay là quay lại cần vương đây?
Dưới ánh mắt chăm chú đầy thú vị của Bùi Nguyên Minh, những chiếc trực thăng này lần lượt hạ xuống, dừng lại giữa hoa viên rộng lớn.
Sau đó, trong khi những món vũ khí lạnh đang giam giữ mọi người thì lúc này cabin mở ra.
Sau đó, chỉ thấy hơn hai mươi người đàn ông mặc quân phục màu đen từ trong nhảy xuống, tất cả đều cầm súng trên tay, nhìn mọi người trong sân với vẻ mặt lạnh lùng.
Sát khí trong người bọn họ so với đám tinh nhuệ Bùi vệ kia đáng sợ hơn một chút, quan trọng nhất chính là cái loại xem thường sinh tử kia, khiến người ta không khỏi sợ hãi.
Bùi môn Cảng Đổ, thân vệ của môn chủ.
Đây là một trong số át chủ bài mạnh nhất của Bùi môn. Hơn nữa thân vệ của môn chủ đã đến, cũng có nghĩa là môn chủ đã đến.
Chẳng mấy chốc, một vài người trông như những người bình thường nam nữ già trẻ đều có bước ra, bọn họ giống như những du khách tham gia vào một đoàn du lịch, không khác gì những người bình thường.
Nhưng Bùi Nguyên Minh nhìn thoáng qua đã nhận ra, những người này đều là cao thủ hàng đầu, nhưng khí tức của bọn họ đều được che giấu rất tốt, người bình thường hoàn toàn không thể nhìn ra được manh mối.
Có thể nói những người này đều là tinh nhuệ trong đám thân vệ của môn chủ.
Cuối cùng, một người phụ nữ trẻ tuổi mặc bộ âu phục màu đen buộc tóc đuôi ngựa, cầm ô bảo vệ cho một người đàn ông trung niên cao ráo và đẹp trai bước ra.
Trong lúc người đàn ông trung niên này bước ra ngoài, không ai chú ý đến y phục của ông ta, nhưng lúc này, ông ta dường như tự nhiên trở thành trung tâm của một phương thế giới.
Môn chủ Bùi môn Cảng Đổ, Bùi Văn Cẩn!
Một trong số những người được xếp trên đỉnh kim tự tháp quyền lực nhất Đại Hạ.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom