Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2520


“Vù vù vù..” Âm thanh xé gió truyền ra.

Có vẻ Đổng Hoài An đã sớm đoán trước, lúc này vẻ mặt lạnh nhạt, ngược lại còn mang theo mấy phần mỉa mai nhìn Bùi Nguyên Minh, dường như muốn nhìn thấy dáng vẻ luống cuống tay chân của anh.

Thế nhưng kết quả lại làm cô ta thất vọng.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, chắp tay đứng ở chỗ cũ, mặc cho mấy nhánh cây sượt qua người, sau đó rơi “bịch” một tiếng xuống mặt đất sau lưng.

Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt lại, nhìn Đổng Quốc Đạt cách đó không xa, việc này nhìn như tùy ý thăm dò, nhưng lại để lộ ra rõ thực lực không muốn ai biết của Đổng Quốc Đạt.

Là một người đáng gờm!

Lúc Bùi Nguyên Minh đang cảm thán trong lòng, Đổng Quốc Đạt đã tháo kính rầm trên mặt xuống, đưa nó cho bà Đổng bên cạnh. - Sau đó ông ta lại lấy ra một cái khăn lau sạch bàn tay, dùng giọng điệu mang theo vài phần Cảng Thành kết hợp Đại Hạ thản nhiên nói: “Không tệ, không tệ!” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

“Núi Thái Sơn sụp đổ ngay trước mắt mà không thay đổi sắc mặt, con nai có nhảy múa bên cạnh thì vẫn không liếc mắt”

“Tuổi còn trẻ đã có được tâm lý như vậy, không trách được tối hôm qua cậu có thể khiến cho tôi chịu thiệt thòi lớn”.

“Bây giờ xem ra, ông lão tôi chịu thua thiệt này cũng không oan”. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Đổng Quốc Đạt nói năng thẳng thắn, mang theo sự tán thưởng đối với Bùi Nguyên Minh.

Hiển nhiên, một chiêu vừa rồi, chẳng những muốn kiểm tra Bùi Nguyên Minh, mà cũng muốn lập uy với anh, muốn nhìn một chút xem cậu trai trẻ tối hôm qua hãm hại mình có biết sợ hãi là gì hay không.

Thế nhưng không nghĩ tới, Bùi Nguyên Minh đối mặt với một kích như thế, thế mà vẫn không hề đổi sắc mặt, điều này làm cho Đổng Quốc Đạt xem trọng anh hơn mấy phần.

ít ra ở trong thế hệ tuổi trẻ Cảng Thành và Las Vegas, không có mấy ai có thể làm đến bước này.

Bùi Nguyên Minh nghe vậy thì cười một tiếng, thản nhiên nói: “Cảm ơn thống đốc Đồng đã khen ngợi.”

“Chỉ là cách nói để ông phải chịu thiệt thòi lớn này, từ đâu mà đến?”

“Nếu như đang nói đến chuyện tôi báo cảnh sát tối hôm qua, như vậy tôi nghĩ, tôi là một người dân, gặp chuyện báo cảnh sát, tìm kiếm một sự công bằng chính nghĩa, là điều hợp tình hợp lý hợp pháp mà?”

Đổng Quốc Đạt hơi sững sờ, một lát sau cười ha ha nói: “Thú vị lắm, cậu bạn Bùi quả nhiên rất thú vị.”

“Nhưng mà cậu nói cũng không sai, là một người dân, gặp chuyện báo cảnh sát là quyền lực của cậu”.

“Về phần vì đảm bảo công bằng chính nghĩa, vì thế mà tôi cần phải giải quyết bao nhiều người, đó chính là chuyện của tôi”

“Ở vị trí nào thì làm việc ở vị trí đó, vị trí người đứng đầu này, mang đến cho tôi quyền lực to lớn, tôi cũng phải nên chịu trách nhiệm nghĩa vụ tương ứng!”

Đổng Quốc Đạt nói năng thẳng thắn, lại làm cho Bùi Nguyên Minh coi trọng ông | ta hơn mấy phần.

Lúc này, Đổng Quốc Đạt đi lên trước, đưa tay phải ra nói: “Cậu Bùi, chính thức làm quen một chút, tôi tên là Đổng Quốc Đạt, người đứng đầu Cảng Thành, còn có người gọi tôi là thống đốc”.

Bùi Nguyên Minh cũng cười đưa tay ra nói: “Đã như vậy, tôi cũng chính thức giới thiệu một chút.” . truyện kiếm hiệp hay

“Tôi tên là Bùi Nguyên Minh, thế tử Minh ở Đà Nẵng, hội trưởng Long Môn thủ đô.” Nghe được hai từ xưng hô này, Đổng Quốc Đạt vẫn không thay đổi sắc mặt.

Hiển nhiên ông ta đã sớm biết rõ thân phận của Bùi Nguyên Minh, nếu không, hai người cũng sẽ không một lần gặp mặt như thế này.

Hai bên cùng nhau bắt tay.

Trong nháy mắt sau đó, Bùi Nguyên Minh đã phát hiện ra trên bàn tay của Đổng Quốc Đạt có một sức mạnh tràn ra, dường như muốn trực tiếp bóp nát bàn tay của mình rồi.

Hiển nhiên, Đổng Quốc Đạt đang thăm dò bản lĩnh của Bùi Nguyên Minh.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, tâm trạng không có bất kỳ dao động gì, mà ung dung bình tĩnh hóa giải chưởng lực của Đổng Quốc Đạt.

Đổng Quốc Đạt có thể ổn định ở vị trí người đứng đầu ở một nơi rồng rắn lẫn lộn như Cảng Thành, đã nói lên cho dù là năng lực của người sau lưng ông ta, hay là năng lực của bản thân ông ta đều là cấp bậc yêu nghiệt. | Thậm chí còn có lời đồn, ông ta có bản lĩnh của chiến thần đời thứ nhất.

Lúc này thăm dò Bùi Nguyên Minh, ông ta chỉ mới dùng năm phần sức lực theo bản năng mà thôi, không ngờ rằng lại như đá chìm đáy biển.

- -----------------
 
Chương 2521


Đổng Quốc Đạt có chút không cam lòng, ông ta không ngừng gia tăng sức lực, đến cuối cùng thậm chí còn dùng chín phần sức lực. Nhưng ông ta phát hiện ra sức | lực mà bản thân mình tạo ra, lại chẳng có một chút tác dụng nào hết, ngược lại còn khiến gang bàn tay của mình bắt đầu sinh đau, có cảm giác như bị xé rách vậy. |

“Không tệ, thật sự không tệ”.

Sau khi Đổng Quốc Đạt quan sát Bùi Nguyên Minh một lát, lại tiếp tục bảo: “Không chỉ có đầu óc hơn người, mà thân thủ và tâm tính cũng là rất tốt, lần này tôi bị cậu hại cũng không oán!”

| Vừa dứt lời, ông ta dùng tay ra hiệu, lập tức có người làm chuyển bàn ghế tới bên cạnh hai người. Sau khi tỏ ý bảo Bùi Nguyên Minh ngồi xuống, Đổng Quốc Đạt tự tay | rót trà cho anh, sau đó bữa sáng theo kiểu Cảng Thành tinh xảo được lần lượt đưa lên. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

| Đổng Hoài An hơi ngạc nhiên, không thể ngờ được ba của mình lại coi trọng Bùi Nguyễn Minh đến vậy. Theo lý mà nói, thì bữa sáng ngày hôm nay nên hẳn là Hồng Môn Yến mới phải, sao đột nhiên lại biến thành một bữa tụ hội chỉ hận vì biết nhau muộn thế này.

| Đổng Quốc Đạt vừa uống trà Phổ Nhĩ lâu năm, vừa liếc mắt nhìn Đồng Hoài An với ánh mắt kỳ lạ, rồi đột nhiên cười bảo: “Hoài An, có phải con rất tò mò rằng tại sao hôm nay ba chẳng những không một phát và chết cậu Bùi, mà còn khách sáo mời cậu ta ăn cơm đúng không?”

Đổng Hoài An nhíu mày, nhưng vẫn gật đầu. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Đổng Quốc Đạt cười bảo: “Đó là bởi vì ba vốn đã muốn mời cậu Bùi ăn cơm, kêu cậu ta tới, thăm dò cậu ta, chẳng qua là muốn xem cậu có ta tư cách để ba coi trọng hay không mà thôi. Cho dù cậu ta không có tư cách để ba coi trọng, mà chỉ là giẫm. phải cái vẫn cứt chó mới xảy ra chuyện tối qua, vây ba cũng vẫn sẽ mời cậu ta ăn bữa cơm này. Nhưng đến khi ấy, chỉ đơn giản là ăn một bữa cơm mà thôi”.

| Nghe thấy trong lời nói của ông ta có ý tứ, Đổng Hoài An lộ ra vẻ suy tư. Sau đó, cô ta nhìn chằm chằm và Bùi Nguyên Minh, không ngờ một người vừa mới được nộp tiền bảo lãnh này, lại được ba mình coi trọng đến vậy.

Bùi Nguyên Minh cười lặng lẽ, trong lời nói của Đổng Quốc Đạt có ý, nhưng anh chỉ coi như nghe không hiểu gì. Dù sao thì tâm tư của mấy lão cáo già này cũng rất phức tạp, tùy tiện tiếp lời, lỡ như bị hại thì biết phải làm sao?

| Nhìn thấy anh không có ý mở miệng, Đổng Quốc Đạt tiếp tục bảo: “Hoài An, con đoán thử xem, rốt cuộc thì tại sao ba lại mời cậu Bùi ăn cơm?”

Đổng Hoài An nghĩ ngợi một chút rồi bảo: “Hỏi anh ta, tại sao đêm qua lại hại nhà họ Đổng chúng ta như vậy ạ?”

Đổng Quốc Đạt cười trước, rồi bảo: “Tốt xấu gì con cũng là thám tử của sở cảnh sát Cảng Thành, vậy mà năng lực phân tích suy luận chỉ chút như vậy thôi sao?

“Nói cho người ngoài biết, con đứng về phía anh Bùi sao?” Đồng Hoài An nghĩ một chút rồi tiếp tục mở miệng.

Đổng Quốc Đạt thở dài một tiếng, nhìn Bùi Nguyên Minh rồi bảo: “Cậu Bùi, đứa con gái này của tôi được nuông chiều từ nhỏ, gặp chuyện không thích dùng não, hay là cậu cho con bé một bài học đi?”

Bùi Nguyên Minh bưng cốc trà lên nhấp một ngụm, sau khi liếc mắt nhìn ông ta một cái, mới cười bảo: “Thống đốc Cảng Thành làm như vậy, hiển nhiên có thâm ý, tôi tùy tiện đoán một chút vậy, nếu tôi nói sai, cũng xin thống đốc Đổng đừng chê cười.”

“Thứ nhất là truyền một tin tức ra bên ngoài, đó chính là thống đốc Cảng Thành Đổng Quốc Đạt chí công vô tư, chấp hành pháp luật công bằng. Dưới loại tình huống xảy ra chuyện lớn này, ông vẫn có thể gặp người trong cuộc và công dân tốt, bản thân chuyện này cũng đã thể hiện thái độ đứng về phía pháp luật và công nghĩa của ông.”

“Một bữa cơm đơn giản đã có thể dẹp yên lời đồn thổi vô căn cứ bên ngoài. Chỉ có thể nói, một bữa cơm này của thống đốc Cảng Thành ông, thật quá đáng giá”

Đổng Quốc Đạt liếc mắt nhìn anh, trên gương mặt của ông ta hiện ra vẻ tán. thưởng. Rõ ràng, có rất nhiều người không thể nhìn ra được thâm ý của ông ta, nhưng

hết lần này đến lần khác lại bị Bùi Nguyên Minh nhìn thấu, đây cũng không phải là | ngẫu nhiên.

- -----------------
 
Chương 2522


“Thứ hai, truyền tin tức ra bên ngoài, trên đến Bùi Môn ở Cảng Thành Las Vegas, dưới đến Hồng Hưng, suốt cả đêm qua đã tạo áp lực cho thống đốc Cảng Thành, Đổng Quốc Đạt. Bây giờ khắp nơi đều xoa tay xem trò, một khi ông có xu thế ngồi không vững ở vị trí này, vậy những người đó chắc chắn sẽ nghĩ cách kéo ông xuống. Mà bữa cơm này chính là để nói cho những người khác biết vị trí này, ông không những ngồi rất vững, mà còn ngồi rất tốt”

“Thứ ba, đó lại là tìm một đồng minh, dù sao thì sau khi tôi tới hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, không những làm lay chuyển Long Điện Cảng Thành và Las Vegas, mà còn ép cho Bùi Cửu Thiên phải nhiều lần ra tay. Cho nên, thống đốc Cảng Thành Đổng Quốc Đạt rất muốn xem xem, rốt cuộc tôi có bản lĩnh gì, có đáng giá để liên thủ hay không?”

Nghe được lời phân tích của Bùi Nguyên Minh, Đồng Hoài An hơi sững sờ. Rõ ràng là không ngờ được đêm qua ba mình lại phải đối mặt với áp lực lớn như vậy, lại còn phải nhờ người ngoài nói rõ sự việc. Đồng thời, cô ta cũng kinh ngạc với lý trí của Bùi Nguyên Minh, vậy mà lại có thể phân tích ra các tầng ý nghĩ sâu sắc.

Đổng Quốc Đạt nhìn Bùi Nguyên Minh một cách khá có hứng thú, bảo: “Hai ý trước, quả thực là suy nghĩ của tôi, nhưng ý thứ ba từ đâu ra vậy? Không bằng, chú em chỉ điểm cho tôi một chút đi?” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Trong lúc bất tri bất giác, cách Đổng Quốc Đạt gọi Bùi Nguyên Minh đã có sự thay đổi, điều này thực sự chứng tỏ cách nhìn của ông ta đối với anh đã có sự biến đổi. Lúc này, trong mắt của Đổng Quốc Đạt, Bùi Nguyên Minh đã là người có thể | ngang hàng nói chuyện.

Bùi Nguyễn Minh thản nhiên đáp: “Trên trời không có hai mặt trời, dân không có hai chủ. Trước đây, Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas khá khiêm tốn, nhưng Bùi Cửu Thiên thì lại khác. Anh ta không những là Chiến Thần mới tấn phong của Long Điện, mà còn là người đệ nhất trong thế hệ trẻ tuổi ở Cảng Thành và Las Vegas, đồng thời nghe nói, có khả năng anh ta sẽ trở thành tổng giáo đầu của chín đại binh bộ.”.

“Nhưng theo quan điểm của thống đốc Đổng Quốc Đạt ông, chức tổng giáo đầu của chín đại binh bộ có lên được hay không, thì Bùi Cửu Thiên vẫn sẽ nhìn chằm chằm vào ông, đúng chứ? Bởi vì, với tính cách của Bùi Cửu Thiên và thái độ làm người của anh ta mà nói, một khi anh ta lên chức, sẽ không cho phép hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas có sự xuất hiện của người có tiếng nói thứ hai. Đến lúc đó, thống đốc Cảnh Thành ông đây, hoặc là chỉ có thể thoái vị, hoặc là chỉ có thể chịu khuất phục. Mà cả hai cái này, đều không phải là thứ ông muốn. Dưới tình huống này, | hợp lực với kẻ năm lần bảy lượt chọc giận Bùi Cửu Thiên, là rất kỳ quái hay sao?”. Chương mới nhất tại ++ TRUMtruy en. N E T ++

Đổng Quốc Đạt cười ha ha, tự tay gắp miếng bánh bao gạch cua tinh xảo vào bát của Bùi Nguyên Minh, mỉm cười bảo: “Nào nào nào, chú em Bùi, thử món bánh bao gạch cua mà vợ tôi tự tay làm đi, đây chính là mỹ vị khó có được đấy! Ngoài ra, tôi tuyên bố một câu ở đây. Cho dù cậu muốn làm gì, thì từ nay trở đi, cậu sẽ có được sự hỗ trợ toàn lực của Đổng Quốc Đạt tôi”

| Bùi Nguyên Minh cười: “Thống đốc Đổng Quốc Đạt, ông không sợ tôi nhàn rỗi chiếm đoạt phụ nữ, bắt nạt đàn ông, làm xằng làm bậy hay sao?”

Đổng Quốc Đạt cười ha ha, đáp: “Nếu cậu là loại người đó, vậy cậu hoàn toàn không ra khỏi sở cảnh sát Cảng Thành và Las Vegas được. Được rồi, đừng nói tới mấy thứ có với không này nữa. Bắt đầu từ bây giờ, cậu đừng mở miệng thống đốc, đóng miệng người đứng đầu nữa. Ở chỗ tôi, cậu là chú em Bùi của tôi, tôi chính là anh Đồng của cậu, tôi không khách sáo với cậu, nên cậu cũng đừng khách sáo với tôi.”

| Bùi Nguyên Minh thán phục sự sảng khoái của ông ta, lập tức cười bảo: “Được, vậy chú em tôi đây cung kính không bằng tuân mệnh”. | Đổng Hoài An đứng ở bên cạnh mang vẻ mặt cạn lời, và chán ghét.

Bùi Nguyên Minh cảm giác được ánh mắt này, lập tức vỗ tay một cái, bảo: “Nào, Hoài An, gọi chú đi chứ”.

Sắc mặt của Đổng Hoài An nặng nề hẳn đi.

Đồng Quốc Đạt cười ha ha, bảo: “Không sao cả, Hoài An, con và chú Bùi của con | tự bàn nhau đi, con muốn gọi tên thì gọi tên, muốn gọi chú thì gọi chú, đều được cả”

- -----------------
 
Chương 2523


Vào giữa trưa, Bùi Nguyên Minh mới xoa bụng, đi ra khỏi biệt thự hoa viên. Đồng Quốc Đạt đích thân tiễn anh ra đến cửa lớn. Cảnh tượng này khiến nhà họ Đổng từ trên xuống dưới đều vô cùng chấn động. Thống đốc Đổng Quốc Đạt vẫn luôn ít giao du với bên ngoài, khiêm tốn thần bí, lại đích thân ra ngoài tiễn người ta sao?

Rốt cuộc thì vị Bùi Nguyên Minh này có sức hút gì thế?

Điều này khiến những người nhà họ Đổng, ai nấy cũng không nhịn được mà liếc mắt nhìn anh mấy cái, định tìm cơ hội qua lại với anh một chút. Dù sao thì trong quan điểm của bọn họ, người có thể khiến Đổng Quốc Đạt coi trọng như vậy chắc chắn. không đơn giản.

Đợi đến khi Đổng Quốc Đạt trở về đại sảnh trong biệt thự, Đổng Hoài An vừa rồi còn tức tối sa sầm mặt mũi, bưng một ly cà phê tới cho ông ta, sau đó nhẹ giọng hỏi: Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

“Ba ơi, tuy con cũng biết ý định của ba khi mời Bùi Nguyên Minh tới biệt thự hoa viên. Nhưng vấn đề là, chúng ta cho người truyền tín hiệu đi như vậy, không phải là được rồi sao, cần gì phải gióng trống khua chiêng như vậy, thậm chí còn tỏ thái độ ủng hộ cậu ta chứ? Nếu phía bên Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas biết thái độ của ba, nhất định sẽ có ý kiến với ba. Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, có thể nói là thái thượng hoàng ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, đắc tội với bọn họ | thì nhà họ Đổng chúng ta cũng sẽ gặp phiền phức!”

| Vẻ mặt của cô ta có chút khó coi, nhà họ Đổng ngồi ở vị trí thống đốc Cảng Thành này, cũng không hề thoải mái như trong tưởng tượng. Có một Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas đè trên đỉnh đầu, mới là nguyên nhân cơ bản khiến những năm này Đổng Quốc Đạt không thể không ru rú ở trong nhà.

| “Vốn đĩ nhà họ Đổng chúng ta quả thực có thể tiếp tục làm rùa đen rụt đầu. Nhưng vì chuyện đêm qua, cho dù nhà họ Đổng chúng ta có muốn hay không, thì chúng ta cũng đã sớm như cưỡi trên lưng hổ rồi, hiểu không?” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Đổng Quốc Đạt nhận cà phê rồi uống một ngụm lớn, vẻ mặt bình tĩnh: “Hai cuộc điện thoại đó của Bùi Nguyên Minh, một là gọi cho người của sở cảnh sát, một là gọi người của giới truyền thông. Đó chính là treo nhà họ Đổng chúng ta trên lửa để nướng. Nếu nhà họ Đổng chúng ta đứng về phía quyền quý, ức hiếp một công dân tốt như cậu ta, vậy tin ba đi, chỉ sợ hôm nay, phía trên sẽ trực tiếp bắt sạch tất cả chúng ta."

Đổng Quốc Đạt mang vẻ mặt ý vị sâu xa: “Tuy hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas là lãnh thổ tách rời Đại Hạ, nhưng suy cho cùng, vẫn thuộc quyền sở hữu của Đại Hạ như cũ. Lẽ nào, các cấp cao ở Đại Hạ có thể dễ dàng tha thứ cho một thống đốc Cảng Thành quang minh chính đại đứng về phía quyền quý, không có giới hạn, không có lương tri, không có pháp luật hay sao?

“Con hiểu đạo lý này” Đổng Hoài An nhíu chặt mày: “Nhưng cũng không cần thiết phải đắc tội với Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas đến mức độ này chứ?”

Đổng Quốc Đạt cười nhạt: “Trên thế giới này, tên đã rời cung thì không thể lấy lại được. Nếu ba đã đưa ra sự lựa chọn, vậy nó đã được định sẵn sẽ đứng ở phía đổi diện với Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas. Dù sao thì thân ba ở vị trí này, Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas cũng sẽ không cho phép ba làm người xoay chuyển theo tình thế. Bây giờ nếu đã có một Bùi Nguyên Minh chặn ở trước mặt chúng ta, chúng ta và Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas so chiêu thì đã làm sao?”

| Đồng Hoài An nghĩ ngợi một chút, đáp: “Ba, ba thật sự xác định Bùi Nguyên Minh có thể là đối thủ của Bùi Cửu Thiên - Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas chứ?”

“Xác suất rất lớn” Trên gương mặt của ông ta mang theo vẻ tán thưởng.

“Thế tử Minh ở Đà Nẵng, phân hội trưởng của Long Môn tại thủ đô, bất cứ một thân phận nào cũng đều là kinh thiên động địa. Cuộc đời của mấy người trẻ tuổi các con, sống lâu ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas đã hạn chế tầm mắt của các con, luôn khiến các con cho rằng, người không gây dựng sự nghiệp ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas thì đều không đáng nhắc tới”.

“Nhưng ai ngờ, đối với nước sâu ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas mà nói, thì nội địa mới là nước sâu chân chính! Bùi Nguyên Minh có thể tạo ra danh tiếng | lớn như vậy ở Dương Thành, ở thủ đô, con cho rằng chỉ là dựa vào miệng thổi phồng ra hay sao? Không có sức mạnh, không có bối cảnh, không có thực lực, mà cậu ta có thể đi được đến bước này ư?”

- -----------------
 
Chương 2524


“Cho dù con thật sự chướng mắt thành tích của cậu ta ở nội địa, nhưng con nghĩ lại xem, cậu ta mới tới hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas được mấy ngày? Bởi vì liên quan đến cậu ta, mà cục diện của Las Vegas đã hoàn toàn thay đổi, nhà họ Hòa không còn làm chủ nữa. Mà nhà họ Hòa và nhà họ Thôi vốn dĩ nên đối lập với nhau, tuy không bắt tay giảng hòa, nhưng hiện tại đều đã đứng về phía cậu ta”

“Nhà họ Thôi thì khỏi cần nói, trong nháy mắt Bùi Nguyên Minh hỗ trợ Thôi Nhã Tuyết lên vị trí chủ Long Điện ở Cảng Thành và Las Vegas đó, nhà họ Thôi chỉ có thể kiên trì đi đến cùng cùng với cậu ta!”

“Mà phía bên nhà họ Hòa, cho dù Hòa Thanh Phong có suy nghĩ gì, nhưng chuyện đêm qua đó, Bùi Nguyên Minh đã làm anh hùng cứu mỹ nhân, cứu được đưa con gái bảo bối của ông ta. Hòa Thanh Phong lại là người quý trọng danh dự như vậy, lại thêm trước đó cậu ta đã cứu ông ta hai lần. Ông ta không ủng hộ Bùi Nguyên Minh, không đứng vào hàng ngũ của cậu ta, còn được hay sao? Có sự ủng hộ của hai nhà này, Bùi Nguyên Minh ở Las Vegas, không nói là sáng nắng chiều mưa, nhưng cũng không kém bao nhiêu. Nghe được những lời này, con còn cảm thấy Bùi Nguyên Minh là một người bình thường nữa không?” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Đổng Hoài An lộ ra vẻ mặt có hơi suy tư, sau đó lại sợ hãi. Đừng thấy sau khi Bùi Nguyễn Minh tới hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, đắc tội người này, đắc tội người kia, nhưng trong hai tuần ngắn ngủi, anh đã thâm nhập một cách im hơi lặng tiếng, có được cơ nghiệp đáng sợ như vậy!

Tốc độ như vậy có thể nói là đáng sợ.

“Bây giờ, nhà họ Đổng chúng ta cũng đã đứng phía sau cậu ta, vậy con cảm thấy, Bùi Nguyễn Minh có tư cách vật tay với Bùi Cửu Thiên không?”

Đổng Quốc Đạt uống hết phần cà phê còn thừa lại, nhìn cô ta một cách ý vị sâu xa.

Đổng Hoài An có chút đăm chiêu, sau đó lại bảo: “Vậy tiếp sau đây nhà họ Đổng chúng ta phải làm gì? Đứng về phía cậu ta, tỏ rõ lập trường hay sao?” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Đổng Quốc Đạt mang vẻ mặt cạn lời đối với đứa con gái ngờ nghệch này, lúc này, không thể không chắp tay chỉ điểm: “Ai nói loại chuyện này có thể tỏ rõ lập trường được, nhà họ Đổng chúng ta không cần thể diện hay sao? Con nhớ kỹ, sau khi kiểm chứng chuyện đêm qua, một khi phát hiện ra không có bằng chứng cho thấy Bùi Nguyễn Minh dẫn dụ người Đảo Quốc ra tay, vậy việc đầu tiên là phải phát một giấy khen công dân tốt cho cậu ta!”

| “Hơn nữa, ở Cảng Thành, con còn phải chủ động giúp cậu ta giải quyết một vài phiền phức. Chúng ta không cầu cậu ta nợ ân tình của nhà họ Đổng chúng ta, nhưng ít nhiều cũng phải kết chút thiện duyên.”

Đổng Hoài An cái hiểu cái không, lại hỏi: “Vậy ba vừa mới nói ủng hộ anh ta hết sức..”.

“Đương nhiên là phải hết sức ủng hộ rồi” Đổng Quốc Đạt duỗi tay, VỖ lên người cô ta, thản nhiên đáp: “Những loại chuyện hết sức ủng hộ này, cần cậu ta chủ động mở miệng, hiểu chưa? Thứ dâng đến tận cửa thì không đáng giá. Khi cậu ta cần, tới cầu chúng ta ra tay thì mới đáng giá. Chút ít ơn huệ trong ngày thường chỉ là giao tình mà thôi.”

Sau khi Đông Hoài An suy nghĩ một lát, mới thấp giọng đáp: “Con hiểu rồi, con sẽ đi xử lý mọi việc ngay. Con nhất định sẽ giải quyết sự việc ổn thỏa, sẽ không xuất hiện bất cứ khuyết điểm nào. Công dân tốt Bùi Nguyên Minh này, anh ta nắm chắc rồi.”

“Ông chủ, cô chủ!”. | Ngay đúng lúc này, một con cháu của nhà họ Đổng đập cửa, vội vội vàng vàng chạy vào trong. Trên người anh ta còn mặc đồng phục của sở cảnh sát, rõ ràng là một thám tử.

Đổng Quốc Đạt và Đồng Hoài An đồng thời nhìn qua, vẻ mặt nghi ngờ.

Tên con cháu nhà họ Đổng hít một hơi thật sâu, dường như muốn áp chế tâm. trạng của mình, sau đó mới nhẹ giọng bảo: “Chuyện phiền phức rồi! Sáng hôm nay, Takei Naoto đã bị người giết ở bệnh viện Nhân Ái!”

“Cái gì?” Sắc mặt của Đổng Hoài An thay đổi. “Không phải là tự mình tắt thở, mà là bị người giết chết sao?”

- -----------------
 
Chương 2525


Tên con cháu nhà họ Đổng nuốt một ngụm nước bọt, rồi nhẹ giọng đáp: “Đúng vậy, không những bị người giết, mà ở cổ họng anh ta còn có một vết đạo nữa. Suy đoán ban đầu, thì vết đao hẳn là do đường đao để lại. Về phần những manh mối khác, còn phải đợi tìm kiếm thêm. Nhưng toàn bộ manh mối hiện có trước mắt, cộng thêm chuyện ngày hôm qua, đều loáng thoáng ám chỉ hung thủ là Bùi Nguyên Minh”

Sắc mặt của Đổng Quốc Đạt hơi thay đổi. Ông ta biết là Bùi Môn của Cảng Thành. và Las Vegas đã ra tay, nhưng không ngờ tốc độ ra tay lại nhanh như vậy mà thôi. Phía bên ông ta vừa định cấp cho anh một giấy khen công dân tốt, thì phía bên Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas lại muốn chụp tội danh giết người cho anh.

Điểm mấu chốt nhất ở đây là đối với sự hiểu biết của Đổng Quốc Đạt về Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas và Bùi Cửu Thiên mà nói, đối phương không ra tay thì thôi, nhưng một khi đã ra tay thì chắc chắn là tuyệt sát.

Nói một cách đơn giản, thì cái chết của Takei Naoto, cuối cùng nhất định có thể chứng minh Bùi Nguyễn Minh đã ra tay, chứng minh anh là hung thủ chân chính. Cho dù Đổng Quốc Đạt đích thân ra mặt làm chứng cho anh thì cũng vô dụng, chuỗi bằng chứng chắc chắn sẽ vô cùng đầy đủ. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

| Ông ta day giữa trán, cuối cùng, tầm mắt nhìn về phía Đông Hoài An, nhẹ giọng | nói: “Con đi tới chỗ Bùi Cửu Thiên một chuyến đi.

“Tại sao?” Đổng Hoài An nhíu chặt mày. “Đi cho cậu ta biết lập trường của nhà họ Đổng chúng ta”

Đổng Quốc Đạt thở dài một hơi, tầm mắt lại rơi lên mặt biển phía nam Thái Bình Dương bên ngoài biệt thự hoa viên. Ở nơi tận cùng tiếp giáp với đường chân trời, có thể nhìn thấy mây đen dày đặc. Một trận bão táp mưa sa sắp càn quét ở Cảng Thành. Chỉ là không biết sau trận mưa bão này, Cảng Thành còn có thể còn lại những gì?

“Rầm”

Đúng ba giờ chiều, cánh cửa lớn của một tòa nhà văn phòng cao cấp ở cảng Victoria, bị Đổng Hoài An đẩy ra trong tiếng mưa rơi. Đôi chân dài thon thả của cô ta bước ra, trực tiếp bỏ qua cô gái phía trước quầy, mà đi thẳng ra phòng tiếp khách rộng lớn ở phía sau.

Nơi này là tài sản riêng của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, cũng là văn phòng của Bùi Cửu Thiên. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Lúc này, bên trong văn phòng này ngoại trừ Bùi Cửu Thiên ra, thì còn có không ít thế hệ trẻ tuổi xuất chúng ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas.

| Bùi Văn Kiên, một trong bốn cậu chủ ở Cảng Thành, Quách Tuấn Anh, một trong bốn cậu chủ của Cảng Thành, và hai cậu ấm còn lại nữa, thiếu gia của nhật báo Nhân. Dân ở Cảng Thành, quý nhân Đảo Quốc... Những người này, không có ngoại lệ, đều đóng vai trò hết sức quan trọng ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas.

Người có mặt ở đây, bất cứ người nào đi ra, tùy tiện giậm chân một cái, cũng có thể khiến toàn bộ Cảng Thành này rung chuyển ba lần.

Đổng Hoài An híp mắt nhìn những người trước mặt này với vẻ mặt lạnh lùng.

“Hoài An, sao cô lại tới đây?” Nhìn thấy cô ta hùng hổ, vẻ mặt lạnh băng, Bùi Cửu Thiên cười cười, sau đó ra hiệu cho thư ký tiễn mấy vị khách nước ngoài ra phòng khách.

| Mấy vị khách nước ngoài đó, đặc biệt là người Đảo Quốc, nhìn chằm chằm vào Đổng Hoài An, sau đó vừa cười vừa đứng dậy rời khỏi văn phòng.

Một cô gái xinh đẹp đứng dậy, híp mắt nhìn Đổng Hoài An và nói:

“Đổng Hoài An, không phải nhà họ Đổng các người rất trâu bò hay sao? Không phải Đổng Hoài An cô là người đại diện cho pháp luật hay sao? Sao không đi làm pháp luật của cô cho tốt đi, mà lại chạy tới chỗ anh Bùi diễu võ giương oai thế. Điểm mấy chốt nhất là, một chút lễ phép cũng chẳng có, không biết thông báo một tiếng hay sao? Quấy rầy khách khứa, phá hỏng chuyện lớn của cậu chủ Bùi, cô có gánh được trách nhiệm không?”

| “Hứa Tuyết Kỳ, nơi này không có chỗ cho cô nói chuyện” Đổng Hoài An liếc mắt nhìn cô ả. | Hứa Tuyết Kỳ là thiên kim một nhà phố lãnh đạo ở Cảng Thành, vẫn luôn có mối quan hệ bất hòa với Đổng Hoài An, hiện tại tìm được cơ hội, hiển nhiên sẽ không bỏ qua cho cô ta.

- -----------------
 
Chương 2526


Đổng Hoài An phớt lờ Hứa Tuyết Kỳ đã khiêu khích mình, mà lại nhíu chặt mày, nhìn chằm chằm vào Bùi Cửu Thiên, lúc này đang bắt đầu uống trà một cách ung dung thoải mái, trầm giọng nói: “Thiếu chủ Bùi, có một chuyện tôi cần phải tới đây tìm anh lấy lời giải đáp!”

| “Hoài An, cô còn muốn tiếp tục dẫn tôi về sở cảnh sát hỏi chuyện nữa sao? Tôi nghĩ tối qua tôi đã trả lời rất rõ ràng các câu hỏi rồi, tôi chẳng qua chỉ là đúng lúc gặp phải mà thôi. Huống chi, tôi một lòng một dạ hòa giải mâu thuẫn giữa đôi bên, cũng là vì suy nghĩ cho sự an toàn của Cảng Thành. Cho dù cô không cấp cho tôi giấy khen công dân tốt, thì cũng không thể để chậu phân lên người tôi được chứ?”

| Giọng nói của Bùi Cửu Thiên hờ hững, nhưng lại mang theo một loại hương vị không thể nghi ngờ. Nếu là ngày thường, nghe thấy giọng điệu mang theo sự tức giận này của anh ta, thì giờ phút này Đồng Hoài An sẽ không thể truy hỏi được nữa. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Nhưng bây giờ không giống với ngày trước, lúc này, cô ta hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói: “Thiếu chủ Bùi, điều tôi muốn hỏi là, tại sao anh lại muốn giết Takei Naoto, sau đó giá họa của Bùi Nguyên Minh”

“Takei Naoto chết rồi sao?” Trên gương mặt của anh ta lộ ra vẻ ngạc nhiên, không nhìn ra được chút giả dối nào.

“Không phải tối qua tôi đã phải rất nhiều bác sĩ giỏi của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas tới bệnh viện Nhân Ái chữa trị cho anh tay hay sao?” Sao anh ta vẫn có thể chết được chứ?”

Đồng Hoài An nhìn Bùi Cửu Thiên thật kỹ, thật lâu mới thản nhiên đáp: “Tôi nói là Takei Naoto bị người giết chết, mà không phải là chết đơn giản. Một người chết, cho dù có bao nhiêu bác sĩ cũng không thể cứu sống được!”

“Bốp!”. “Nực cười!” Bùi Cửu Thiên đứng bật dậy, ném ly trà trong tay xuống đất, giận dữ ra mặt. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

“Bùi Cửu Thiên tôi trăm cay nghìn đắng phái nhiều bác sĩ và y tá tới như vậy để cấp cứu cho cậu chủ Takei, vậy mà cậu ta còn chết sao? Cô Hoài An, chuyện này sở cảnh sát Cảng Thành các người nhất định phải cho tôi một lời giải thích! Cho đại sứ quán Đảo Quốc một lời giải thích! Bằng không, tôi nhất định sẽ khiếu nại lên phía | trên, để cấp trên trách tội các người làm việc không chu toàn!”

| Vẻ mặt của anh ta giận dữ, nhìn thế nào cũng không giống như đang nói dối, ngược lại còn giống như người trong quan phủ, ủng hộ pháp luật, bảo vệ chính nghĩa vậy.

| Đổng Hoài An híp mắt nhìn anh ta, thật lâu sau mới xoay người rời đi, chỉ có điều, trong nháy mắt gần rời khỏi cửa lớn, cô ta thoáng quay đầu lại: “Thiếu chủ Bùi cứ việc yên tâm, chuyện này, tôi nhất định sẽ đích thân ra tay, tra ra chân tướng. Không bỏ qua cho người xấu, cũng tuyệt đối không oan uổng cho một người tốt nào. Kết quả vừa có, chúng tôi sẽ gửi bản sao tới Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, thiếu chủ Bùi cứ đợi kết quả là được!”

Vừa dứt lời, cánh cửa đồng xa hoa và tinh xảo ở đại sảnh đóng “rầm” một tiếng, chỉ còn lại đám người ở bên trong đưa mắt nhìn nhau.

“Làm càn! Đổng Hoài An thật quá ngang ngược! Nhà họ Đổng cô ta đang muốn che trời đây mà! Lẽ nào cô ta không biết, hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas họ gì hay sao?” Hứa Tuyết Kỳ là người đầu tiên đứng dậy, lớn tiếng nói, vẻ mặt khó coi đến cực điểm.

Những cậu ấm cô chiêu có mặt ở đó thì lại nhìn về phía Bùi Cửu Thiên với ánh mắt thâm thúy. Có một số việc bọn họ không nói, nhưng không có nghĩa là bọn họ không biết. Ví dụ như rốt cuộc Takei Naoto đã chết như thế nào, thì trong lòng mọi người đều biết rõ ràng.

Có đôi khi, người muốn giết bạn nhất, lại chính là người thoạt nhìn muốn cứu bạn nhất. Tuy rằng Bùi Cửu Thiên đã cho người giết Takei Naoto, nhưng ai dám vạch trần vào lúc này chứ?

| Bấy giờ, Bùi Cửu Thiên ngồi xuống, trên gương mặt lộ ra vẻ thương tiếc, một lúc sau, anh ta mới chậm rãi bảo: “Tối hôm qua, Bùi Nguyên Minh đã giết chết Takei Naoto, chuyện này phía Cảng Thành chúng ta không thể nào áp chế nổi, mà cũng không thể áp chế. Dù sao thì chuyện này có liên quan đến Đảo Quốc Âm Lệ, cũng có liên quan đến Hồng Hưng. Cậu Takei Naoto đã chết rồi, không thể không có bất cứ lời giải thích nào hết. Hứa Cảnh Nam, việc đã làm đến đâu rồi?”

| Hứa Cảnh Nam, một trong tứ thiểu Cảng Thành, đồng thời cũng là anh họ của Hứa Tuyết Kỳ. Mà ba của Hứa Tuyết Kỳ lại là phó lãnh đạo Cảnh Thành, từ đó có thể | thấy được địa vị của nhà họ Hứa.

- -----------------
 
Chương 2527


Những địa vị cao đến đâu, thì lúc này Hứa Cảnh Nam vẫn đứng dậy với nụ cười tủm tỉm, bảo: “Thiếu chủ Bùi yên tâm, tôi đã thông báo chuyện này cho phía Đảo Quốc Âm Lệ bằng cách đặc biệt của nhà họ Hứa chúng tôi rồi. Tôi nghe nói trưởng lão của Đảo Quốc Âm Lệ, tối hôm nay Takei Masaki sẽ đến Cảng Thành, con trai và con gái của ông ta cũng đi cùng, là Takei Seiichiro và Takei Rumiko. Bọn họ sẽ đòi lại công bằng cho Takei Naoto, người thân của mình”. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Bùi Cửu Thiên giả mù sa mưa, thở dài bảo: “Ôi, thời buổi này thật sự quá không yên ổn, mấy thứ như công lý này, cơ quan địa phương không cho chúng ta được, vẫn nên dựa vào chính mình mà thôi. Chúng ta thật có lỗi với những người bạn Đảo Quốc này. Hứa Cảnh Nam, cậu đại diện tôi, tiếp đón mấy vị khách quý ở Đảo Quốc này cho tốt. Bọn họ cần gì thì cứ cho bọn họ cái đó. Đương nhiên, cách làm phải sạch sẽ, đừng để lại bất cứ sơ hở nào”

Hứa Cảnh Nam híp mắt, đáp: “Thiếu chủ Bùi yên tâm đi, nhà họ Hứa chúng tôi khởi nghiệp bằng vận chuyển đường thủy, có những thứ, cho dù là chảy ra ngoài, thì cũng không tra ra được bất cứ đường nào đâu.”

Bùi Cửu Thiên hơi gật đầu, sau đó đứng dậy, liếc mắt nhìn Bùi Văn Kiên, bảo: “Văn Kiên, cậu có thể chắc chắn, thật sự là Bùi Nguyên Minh đã giết chết cậu Takei chứ?”. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Bùi Văn Kiên mỉm cười đáp: “Đương nhiên, sáng nay, camera của bệnh viện đã quay được bóng người của anh ta, hơn nữa phía trên đao để lại ở hiện trường còn có nửa dấu vân tay của anh ta. Tuy rằng đây không phải là bằng chứng thực tế, không có cách nào khiến hung thủ giết người chết ngồi tù đến chết. Nhưng cũng đủ để làm | bằng chứng cho những vị khách Đảo Quốc đó trả thù rồi”.

| Bùi Cửu Thiên thản nhiên bảo: “Không thể nói như vậy được, bằng chứng chính là bằng chứng, có chứng thực hay không thì có liên quan gì đến chúng ta sao? Điều mà chúng ta cần làm chính là thông báo chuyện đã biết cho mấy vị khách quý ở Đảo Quốc đó mà thôi, về phần lựa chọn như thế nào là chuyện của bọn họ. Đúng rồi, vẫn còn một chuyện khác nữa” | Anh ta liếc mắt nhìn Quách Tuấn Anh: “Không phải thuộc hạ của nhà họ Quách các anh có mấy người là luật sư lớn hay sao? Kêu bọn họ cùng ra mặt, hợp lực lại, bảo lãnh cho Trần Hồng Điệp ra đi! Khách Đảo Quốc đã tới rồi, không có cô cả nhà họ Trần của chúng ta đích thân chiêu đãi, thì làm sao có thể thành được? | Con người của Quách Tuấn Anh hơi lóe lên, đáp: “Được.”

Bùi Cửu Thiên thở dài một hơi, nhẹ giọng bảo: “Mấy người chúng ta đại diện cho các cấp cao ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, cũng đại diện cho công bằng. chính nghĩa. Khi phía địa phương không thể cho chúng ta công bằng và chính nghĩa, chúng ta thế nào cũng phải giữ gìn danh tiếng và địa vị của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas trên quốc tế, đúng không?”

Một đám cậu ấm cô chiêu đều nở nụ cười.

Hứa Tuyết Kỳ vừa cười vừa gật đầu bảo: “Cảng Thành có thiếu chủ Bùi, nhân gian. mới có quan thanh liêm!”

...

Trong khi Bùi Cửu Thiên còn đang bảo vệ công lý và pháp luật của Cảng Thành, | thì Bùi Nguyên Minh cũng đã tới bệnh viện Nhân Ái của Cảng Thành.

Vào nửa giờ trước, anh cũng đã nhận được tin tức từ phía Đông Hoài An, rằng Takei Naoto đã chết vào sáng nay. Vết thương do một thanh đường đao tạo thành, nghe nói trên hung khí còn có nửa dấu vân tay của mình. Loại hành động vu oan giá họa trắng trợn này khiến Bùi Nguyên Minh có hơi cạn lời. Cho nên việc đầu tiên sau khi anh nhận được tin tức chính là đi đến bệnh viện Nhân Ái, muốn xem thử rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Bệnh viện Nhân Ái người đến kẻ đi, Bùi Nguyên Minh dựa vào tài liệu mà Đổng Hoài An cung cấp mà tới được tầng đặt nhà xác. Ngay khi vừa bước vào tầng này, anh đã không nhịn được mà khẽ nhíu mày. Hơi lạnh thấp thoáng xung quanh khiến người cảm thấy sởn gai ốc. Ngọn đèn loáng thoáng bên trong hành lang u ám, không thể nhìn rõ được bất cứ bóng dáng nào.

Suốt dọc hành lang, chỉ có tiếng bước chân của anh là không ngừng phát ra, | truyền đi thật xa.

- -----------------
 
Chương 2528


“Bip bip bip..."

Bùi Nguyên Minh vừa đi, vừa tiện tay lỗi di động ra gửi một tin nhắn, sau đó mới đi tới nhà xác ở phía cuối hành lang.

Tại cửa nhà xác có hai thám tử của sở cảnh sát Cảng Thành khoanh tay đứng đó, bọn họ đều nhận ra anh, lúc này đều hơi gật đầu, đón anh đi vào.

Trong nhà xác, Đổng Hoài An đeo găng tay y tế màu trắng, mái tóc ngắn được buộc gọn, lộ ra chiếc cổ mang theo hương vị khác biệt. Khi Bùi Nguyên Minh lại gần, cô gái này đang tra xét cẩn thận vết thương ở cổ họng của Takei Naoto. Chỉ có điều, | bởi vì cô ta nhìn quá cẩn thận, cho nên làn da trắng nõn chấn động tâm can ở trước ngực lộ ra, mà cô ta cũng không phát hiện ra được.

Cho dù là lúc này cô ta đã mặc đồ bảo hộ màu trắng, nhưng đường cong cơ thể, | bóng người duyên dáng, vẫn khiến người ta có nhiều thứ để nhìn như cũ. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Bùi Nguyên Minh ổn định tinh thần, sau đó đi lên nói: “Hoài An, sao cô lại làm hết công việc của nhân viên khám nghiệm tử thi thế, cô làm vậy khiến bọn họ khó xử thì sao?”.

Đổng Hoài An dừng động tác, nghiêng đầu liếc mắt nhìn anh, chỉ một ánh mắt đơn giản đã vô cùng phong tình rồi. Cô ta nhẹ giọng đáp: “Kết quả thì phía khám nghiệm tử thi đã sớm đưa ra rồi, bằng chứng ở hiện trường cũng đã thu thập xong xuôi. Những bằng chứng này đều hướng đến một manh mối, đó chính là kẻ giết người, là Bùi Nguyên Minh anh”. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Bùi Nguyên Minh nhún vai, bảo: “Nhưng vấn đề là, tôi không có thời gian giết người. Tối qua tôi vẫn luôn bị thẩm vấn ở đồn cảnh sát thành phố Cửu Long các cô, có camera làm chứng. Sáng hôm nay tôi vẫn luôn ở biệt thự hoa viên của nhà họ Đổng, bản thân cô cũng là người làm chứng. Nếu tôi đã không có thời gian phạm tội, vậy thì những bằng chứng đó không có cách nào định tội tôi được, không phải sao?”

Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh đi tới, híp mắt nhìn gương mặt trắng bệch. của Takei Naoto, trên gương mặt còn mang theo vẻ kinh ngạc chưa tan hết. Anh đoán ra được người ra tay nhất định là một người mà Takei Naoto chưa bao giờ từng đề phòng.

| Đồng Hoài An bóp bả vai hơi cứng ngắc, dường như nhìn ra được suy nghĩ của anh, mới nhẹ giọng bảo: “Trên thực tế, lúc này rốt cuộc ai là hung thủ, đã hoàn toàn không còn quan trọng. Bằng chứng trong vụ án này, rất có khả năng cũng do người ngụy tạo ra, dựa vào những thứ này, thậm chí còn không thể kêu anh đi thẩm vấn bình thường được”.

“Nhưng vấn đề là, những bằng chứng này vô dụng với phía cảnh sát chúng tôi, mà đối với người Đảo Quốc mà nói, thì đây chính là bằng chứng. Huống chi còn thêm chuyện các anh đã giết Furuta Ryuichi, tuy bởi vì nhiều mối quan hệ, mà phía sở cảnh sát cũng không thể định được tội của các anh được. Nhưng đối với người Đảo Quốc mà nói, thì đây vẫn là tội không thể tha thứ”

Bùi Nguyên Minh cười bảo: “Sao thế? Người Đảo Quốc còn định dựa vào những | bằng chứng có thể có, có thể không này, mà truy bắt tôi xuyên quốc gia, phát lệnh truy nã tôi sao?” |

Đổng Hoài An nhẹ giọng bảo: “Nếu là như vậy còn đỡ, chỉ sợ là..”

Còn chưa nói xong, thì ngay lúc này, bên ngoài phòng đột nhiên truyền tới tiếng giày cao gót. Hai vị thám tử của sở cảnh sát dường như muốn ngăn cản, nhưng khi nhìn thấy thân phận của đối phương, lại để đối phương tiến vào.

Bùi Nguyên Minh và Đổng Hoài An đồng thời xoay người, chỉ nhìn thấy một nhân viên pháp y mặc áo khoác màu trắng đứng phía sau. Nhân viên pháp y này đeo khẩu trang, khiến người không nhìn rõ được gương mặt của cô ta, nhưng lại có thể nhìn được con ngươi hẹp dài của cô ta hơi híp lại vào lúc này.

Sau khi cô ta liếc mắt nhìn Đổng Hoài An, mới trầm giọng bảo: “Tình huống gì đây? Không phải tôi đã nói rồi sao? Không phải người của sở cảnh sát thì không thể tùy tiện tiến vào. Để người ngoài tùy tiện vào kiểm tra nhà xác của chúng ta, một khi xảy ra chuyện, hoặc có người có ý xấu phá hỏng thi thể, thì ai chịu trách nhiệm đây?”

- -----------------
 
Chương 2529


Đổng Hoài An đáp theo bản năng: “Bác sĩ, đây là anh Bùi, bạn của tôi, làm phiền cô châm chước một chút”

“Châm chước một chút? Loại chuyện này có thể châm chước được sao?”. | Nữ pháp y hừ lạnh một tiếng, một lát sau, cô ta hình như nhìn thấy thẻ tên trên ngực của Đồng Hoài An, sững sờ một chút, rồi mới nhe giọng bảo: “Hóa ra là cô Hoài An. Nhưng cho dù là cô thì cũng không thể phá hỏng quy tắc được! Muốn cho anh. Bùi tiến vào cũng không phải không thể, anh có thể ra ngoài đăng ký trước, lập biên bản rồi mới có thể tiến vào”

Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt, sau đó cười bảo: “Không thành vấn đề, nếu đã như vậy, bây giờ tôi sẽ qua đó một chuyến, phòng đăng ký ở đâu nhỉ?”

Nữ pháp y đi ra ngoài cửa, chỉ về phía phòng đăng ký cho anh: “Bên đó có một phòng đăng ký, phía trên có biển ấy, trong đó có một bác sĩ phụ trách đăng ký, tên là Tổng Cảnh Thâm. Anh tìm anh ta đăng ký là được”. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

“Cảm ơn bác sĩ” Bùi Nguyên Minh gật đầu, sau đó xoay người đi vào hành lang trống không.

| Nữ pháp y nhìn bóng dáng anh biến mất, sau đó tầm nhìn của cô ta lại rơi lên người hai vị thám tử.

"Úi!"

Nữ pháp y đột nhiên kêu lên một tiếng mềm mại, giống như bị treo chân, định sờ lên chân mình theo bản năng. Cổ chân trong suốt như pha lê lộ ra của cô ta khiến hai thám tử vốn đang nhìn không chớp mắt, cũng nhìn xuống theo bản năng.

“Soạt soạt soạt..”.

Trong nháy mắt tầm nhìn của hai vị thám tử di chuyển, nữ pháp y đột nhiên giơ tay, chỉ thấy một làn khói màu trắng bay ra từ trong tay áo của cô ta. Thân hình của | hai vị thám tử đều lung lay, trực tiếp xụi lơ trên mặt đất.

| Nghe được âm thanh, Đổng Hoài An đang chuẩn bị kiểm tra thi thể một lần nữa sững sờ, xoay người lại theo bản năng. Khi nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của cô ta trực tiếp khó coi đến cực điểm: “Cô là ai? Hình như tôi không biết cô, giữa tôi và cô không thì không oán, cô làm vậy là có ý gì? Là ai đã sai cô tới đây?”.

Đổng Hoài An định sờ vào sáng tay cầm ngắn theo bản năng, nhưng lại phát hiện ra bởi vì mặc đồ bảo hộ, nên không cách nào nhanh chóng rút súng ra được.

Nữ pháp y híp mắt, trở tay đóng cửa lại, cười bảo: “Yên tâm đi, cô Hoài An, cô là con gái của nhà thống đốc Cảng Thành, có làm thế nào tôi cũng sẽ không động vào cô đầu. Dù sao thì nếu cô chết rồi, tôi cũng sẽ gặp phiền phức.

Bây giờ tôi chỉ cần có phối hợp một chút, làm điều kiện giao dịch của tôi mà thôi. Cô cũng đừng trách tôi, muốn trách thì trách Bùi Nguyên Minh, ai kêu anh ta lại giết em trai đáng yêu của tôi chứ?”

“Em trai cô?”. | Đồng Hoài An hơi sững sờ, sau đó liếc mắt nhìn về phía thi thể phía trước theo bản năng: "Cô là chị gái của Takei Naoto?”

Nữ pháp y cười nhạt, trên gương mặt mang theo vẻ đau đớn nhàn nhạt: “Không sai, tôi chính là Takei Rumiko. Takei Naoto là người được tối đổ phần đổ nước tiểu chăm lớn, thằng bé chết, hơn nữa còn chết đột ngột ở xứ người, người làm chị như tôi đây làm sao có thể không nghe không hỏi được chứ? Không giết chết hung thủ, thì làm sao có thể an ủi linh hồn của thằng bé ở trên trời được? Làm sao lấy lại được thể diện của nhà Takei chúng tôi?”

| Đổng Hoài An chậm rãi lùi lại, vừa lùi ra sau, vừa nói: “Cô muốn giết Bùi Nguyên Minh, vậy tại sao vừa rồi không ra tay? Ngược lại còn dụ anh ta đi, sau đó đối phó với tôi? Tinh thần võ sĩ đạo của Đảo Quốc các người đâu? Lại còn muốn dựa vào tôi để uy hiếp Bùi Nguyên Minh sao? Đảo Quốc Âm Lệ các người, nhà Takei các người, thật đúng là không biết xấu hổ!”

| Takei Rumiko thản nhiên bảo: “Có thể dùng cái giá nhỏ nhất để báo thù cho em trai tôi, có thể ép hung thủ giết chết em trai tôi quỳ trước thi thể của em ấy, và khóc lóc thảm thiết, vậy âm hiểm một chút thì đã làm sao chứ?”

- -----------------
 
Chương 2530


“Hơn nữa cô cứ yên tâm đi, tôi sẽ không làm khó cô đâu. Thiếu chủ Bùi đã cảnh cáo chúng tôi, tuy nhà họ Đổng các cô và Bùi Nguyên Minh là liên minh công thủ. Nhưng nể mặt mũi của thiếu chủ Bùi, chúng tôi cùng lắm chỉ có thể bắt cô làm con tin, mà không thể làm hại có một chút nào cả. Cho nên, cô tốt nhất hãy phối hợp với tôi, đừng có phản kháng. Bằng không, lỡ như tôi không cẩn thận rạch lên gương mặt xinh đẹp này của cô, vậy thì xin lỗi nhé!”

Trong lúc nói chuyện, Takei Rumiko lôi một thanh đạo Đảo Quốc chuôi ngắn ra với vẻ mặt lạnh lùng, chuẩn bị bắt Đồng Hoài An trước, rồi lại dùng cô ta uy hiếp Bùi Nguyễn Minh.

“Soạt..”

Ngay đúng lúc này, một bóng người lăn ra từ phía dưới xe đẩy thi thể của Takei | Naoto trong nhà xác, đồng thời đâm một nhát vào bụng của Takei Rumiko.

“Phập.”

Takei Rumiko bất ngờ không kịp đề phòng phun ra một ngụm máu tươi, gần như lùi về phía sau theo bản năng. Cho dù như thế nào cô ta cũng không ngờ được, ngoại trừ cô ta và Đông Hoài An ra thì trong phòng vẫn còn người thứ ba. Lúc này, cô ta cũng không kịp hối hận, không kịp chất vấn, mà xoay người rời khỏi nhà xác.

“Bốp..”

Trong nháy mắt Takei Rumiko rời khỏi nhà xác, một bóng người xuất hiện với vẻ mặt lạnh lùng, sau đó vung một cái tát lên mặt cô ta.

| Gương mặt của cô ta lập tức sưng đỏ, thân hình bay ngang sang một bên, đập vào giá sắt ở góc tường. Cô ta muốn bò dậy, nhưng một nguồn sức lực đáng sợ đã đè lên cơ thể của cô ta, khiến cả người cô ta mềm nhũn, không có cách nào nhúc nhích được nữa. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Ngoài cửa, Bùi Nguyên Minh đi vào bên trong với vẻ mặt lạnh lùng, sau khi quan sát Takei Rumiko từ trên xuống dưới một lúc, anh nhẹ nhàng cười: “Cô Takei? Chậc chậc chậc, nhân lực của nhà Takei các cô lại nghèo nàn như vậy sao? Ngay cả loại chuyện như giết người này mà cũng phải tự mình ra tay?”

| “Nếu không có tiền thì cứ nói với tôi, tôi trả tiền cho cô để mời mấy tay cao thủ trên bảng sát thủ tới! Bằng không bị người ta biết được người nhà Takei muốn ám sát. tôi, nhưng lại tiếc rẻ không chịu bỏ tiền, vậy rất mất thể diện đúng không?”

“Bùi Nguyên Minh tôi đâu biết xấu hổ như vậy?”

Giọng nói của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, đi về phía trước, thuận tay cởi khẩu trang y tế của đối phương ra, lộ ra một gương mặt xinh đẹp, quả nhiên có sáu, bảy phần giống với Takei Naoto.

“Làm sao anh biết tôi định bắt Đổng Hoài An?" Takei Rumiko gần như nghiến răng, nhìn chằm chằm vào anh với vẻ mặt không cam lòng.

“Tất cả đều là tôi tạm thời nổi lòng tham mà thôi!”

Cô ta thực sự không nghĩ ra, tại sao mình lại bị lộ. Đặc biệt là một nhát đao vừa rồi đó, đã trực tiếp khiến cho cô ta mất đi sức chiến đấu, không thể không lui.

Bùi Nguyên Minh nhìn vẻ mặt không cam lòng của cô ta, cười nhạt, bảo: “Cô làm việc không cần dùng đầu óc sao? Thống đốc Cảng Thành là nhân vật nào? Nếu ông ta đã liên thủ với tôi, vậy sao lại không biết đứa con gái bảo bối này của ông ta sẽ trở thành mối đe dọa lớn nhất cho ông ta chứ? Không phải cao thủ mạnh nhất của nhà họ Đổng âm thầm bảo vệ, thì ông ta có thể ngủ được sao?” |

Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, lại chỉ ra được sự sắp xếp của Đổng Quốc Đạt, cũng khiến Đổng Hoài An càng xem trọng anh hơn vài phần. Ngay cả sự sắp xếp của ba mình, cũng bị anh ta lợi dụng, chẳng trách đám người Bùi Cửu Thiên hết lần này đến lần khác đều chịu thiệt trong tay anh..

| “Cho dù cao thủ nhà họ Đổng vẫn luôn bảo vệ Đổng Hoài An, nhưng làm thế nào anh lại phát hiện ra được chỗ không thích hợp. Làm sao anh có thể xuất hiện đúng lúc như vậy?” Vẻ mặt của Takei Rumiko không cam lòng, cảm thấy Bùi Nguyên Minh xuất hiện quá kịp thời.

| “Người Đảo Quốc các cô làm việc đều không cần dùng não sao?” Bùi Nguyên Minh thở dài một tiếng: “Cái chết của Takei Naoto, rõ ràng là có người muốn hại tôi. Trên đường tới bệnh viện, lại không có bất cứ người nào ngăn cản tôi, một đường thông suốt? Đây là bình thường sao? Cho nên, gần như vào lúc tiến vào tầng này, tôi đã xác định được có người muốn hại tôi rồi”

- -----------------
 
Chương 2531


“Cho nên tôi đã gửi một tin nhắn cho Đổng Quốc Đạt, một lão cáo già như ông ta sẽ không biết nên làm thế nào sao? Ngay khi cô giả trang nhân viên pháp y tới đây gõ cửa, tuy tôi không chắc chắn cô chính là sát thủ, nhưng tôi vẫn lưu ý. Chuyện tiếp sau đấy thì chính là trải nghiệm của bản thân cô” Bùi Nguyên Minh bình thản đáp.

“Chẳng có ai đặc biệt tính kể cô cả, chẳng qua bởi vì kể của người Đảo Quốc các cô quá ngu xuẩn mà thôi, hiểu chưa?”

“Anh.”

Vẻ mặt của Takei Rumiko chấn động, rõ ràng cô ta không ngờ được sự sắp đặt tỉ mỉ của mình lại bị Bùi Nguyên Minh nhìn thấy ngay từ đầu. Vậy tất cả những việc mà cô ta làm chẳng khác gì múa rìu qua mắt thợ hay sao?

“Ngu ngốc!”

Tuy rằng bị người khinh thường, nhưng lúc này Takei Rumiko lại không có ý định yếu thế, mà nghiến răng, trầm giọng bảo: “Bùi Nguyên Minh, anh giết em trai tôi, bây giờ lại phế tôi, tôi nói cho anh biết, nhà Takei chúng tôi và anh vẫn chưa xong đâu! Anh có bản lĩnh thì hôm nay giết tôi đi! Bằng không, tôi nhất định sẽ dẫn thiên quân vạn mã tới tiêu diệt anh. Người nhà Takei chúng tôi thà chết chứ không chịu nhục! Tới đi! Giết tôi di! Có bản lĩnh thì anh giết tôi đi!”

Bùi Nguyên Minh nhìn Takei Rumiko từ trên xuống dưới, lạnh lùng bảo: “Cô muốn kích động tôi, để tôi trực tiếp giết chết cô chứ gì? Cơ mà tiếc ghê, bây giờ tôi lại không có ý định giết cô. Dù sao thì nhà Takei các cô chẳng hiểu kiểu gì cứ hồ đánh hộ giết với tôi, dù sao tôi cũng phải đi tìm các cô để đòi lại công bằng. chứ?” Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!

Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh ra hiệu bằng tay, chỉ nhìn thấy Đồng Hoài An lôi còng tay ra, trực tiếp còng tay chân cô ta lại. Đồng thời lại cho người tìm bác sĩ tư nhân của nhà họ Đồng tới, trước tiên giúp cô ta khâu vết thương và cầm máu, tránh để chết vì mất máu.

“Chẳng hiểu kiểu gì lại hộ đánh hộ giết anh sao?” Takei Rumiko cười một cách dữ tợn. “Họ Bùi kia, anh đã giết chết em trai tôi, mà còn ở đó giả bộ vô tội cái gì? Giả bộ thánh nhân cái gì?”

“Ai nói tôi giết Takei Naoto? Anh ta xứng sao? Anh ta có tư cách để tôi phải bẩn tay sao?” Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh rõ là ghét bỏ.

“Hơn nữa, tôi là công dân tốt của Cảng Thành, cô Hoài An rất nhanh sẽ cấp giấy khen công dân tốt cho tôi! Cô bôi nhọ tôi như vậy, có biết phải bồi thường tiền không?”

Nghe anh nói vậy, Takei Rumiko tức đến suýt thổ huyết.

Đổng Hoài An thì lại thản nhiên bảo: “Căn cứ theo báo cáo khám nghiệm tử thi của em trai cô, thì anh ta bị người giết chết vào lúc bảy giờ sáng. Khi ấy anh Bùi và tôi đang ở trên xe đi tới biệt thự hoa viên của nhà | họ Đổng chúng tôi, tôi có thể làm nhân chứng, chứng minh người có phải là anh ta giết hay không?”

Takei Rumiko lạnh lùng đáp với vẻ mặt khinh thường: “Ô, cô nói cô là nhân chứng, cô chính là nhân. chứng sao? Nhà họ Đổng các cô đã sớm có quan hệ mật thiết với tên họ Bùi đó rồi! Tôi sẽ không tin những người Đại Hạ miệng đầy lời dối trá như các cô nữa. Người Đại Hạ đều là lũ ngu dốt tự đại, hoàn toàn không có tư cách.”

“Bốp..” Takei Rumiko còn chưa nói xong, thì Bùi Nguyên Minh đã đi tới và bay cô ta.

“Được rồi, đừng có phí lời với cô ả nữa. Lát nữa dẫn cô ả đi quản chế đi. Sau đó, giúp tôi điều tra một chút, xem nhà Takei đang trọ ở nơi nào, tôi phải qua đó một chuyến”.

Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh lôi Takei Rumiko bị mình và hôn mê dậy với vẻ mặt ghét bỏ. “Đảo quốc Âm Lệ hết lần này đến lần khác gây sự với tôi, tôi không có kiên nhẫn chơi với bọn họ nữa.”

Nếu không phải vì lười đi một chuyến tới Đảo Quốc, thì Bùi Nguyên Minh hoàn toàn không ngại giết sạch và hủy diệt trường phái Đảo quốc Âm Lệ. Hiện tại ấy mà, cứ phế hết những người nhà Takei dám tới gây phiền phức là được.

- -----------------
 
Chương 2532


| Sẩm tối, tại khách sạn lớn ở Cảng Thành. Tuy là khách sạn lớn, nhưng trên thực tế nơi này lại là nhà tang lễ duy nhất khắp toàn bộ Cảng Thành, cung cấp hàng loạt các dịch vụ ăn ở, lại có không ít biệt thự dành riêng cho những người có chức sắc dùng.

Thi thể của Takei Naoto được gửi đến nơi này sau khi báo cáo khám nghiệm tử thi cho ra, hơn nữa còn chiếm một biệt viện trong góc. Biệt viện này vắng vẻ, cho dù có chiếm đất thì môi trường vẫn vô cùng khiến người dễ chịu.

Sau khi thi thể của Takei Naoto được đưa đến nơi này, lúc này người nhà Takei đều trọ ở đây. Ngoại trừ Takei Masaki và con trai, con gái của ông ta ra, thì ông ta còn dẫn theo toàn bộ linh tinh nhuệ của nhà Takei tới đây. Rất dễ nhận thấy, lần này không giúp nhà Takei đòi lại công bằng thì ông ta sẽ không bỏ qua đầu.

Bảy giờ tối.

Một chiếc Benz Maybach màu đen xuất hiện trước cửa biệt viện một cách im hơi lặng tiếng, đối diện với linh đường treo đèn lồng màu trắng.

Sau đó cửa xe mở, mấy lính tinh nhuệ của Hồng Hưng bước ra. Ngay sau đó, một cô gái trẻ tuổi mang theo vài phần tiều tụy trên gương mặt đi xuống. Tuy cô ta cũng đã bị thẩm vấn cả ngày, nhưng đến chiều, cô ta vẫn được nộp tiền bảo lãnh cho về, dưới sự hợp sức đảm bảo của rất nhiều luật sự liên danh của Cảng Thành.

Vẻ tiều tụy và mệt mỏi không thể che lấp được dung mạo xinh đẹp và vẻ phong tình vô cùng của cô ta, đây hiển nhiên cô cả của Hồng Hưng, Trần Hồng Điệp.

| Vừa rồi đi ra khỏi sở cảnh sát, việc đầu tiên mà cô ta làm chính là tới nơi này thắp hương cho Takei Naoto.

Sau khi cắm ba nén hương lên, mùi hương nhẹ nhàng bao trùm khắp toàn bộ linh đường Trần Hồng Điệp lại lôi một xấp tiền giấy ra, xé từng tờ một rồi ném vào trong chậu than trước mặt. Có thể nhìn thấy những tờ tiền giấy này bị đốt thành màu đen bay khắp trời, giống như một gương mặt đang giương nanh múa vuốt. Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!

Trần Hồng Điệp thả tờ tiền giấy cuối cùng xuống, sau đó cô ta đi tới trước mặt người đàn ông thoạt nhìn cùng lắm chỉ hơn ba mươi tuổi, với vẻ mặt nặng nề, cúi người chín mươi độ: “Ngài Takei Seiichiro, xin hãy nén bị thương!”

Khi cúi đầu, làn da trắng nõn trước ngực hiện ra, có thể nhìn thấy rõ ràng. Takei Seiichiro liếc mắt nhìn theo bản năng, trong con ngươi lóe lên một tia lạ thường. Nhưng anh ta hình như rất rõ thân phận của Trần Hồng Điệp, nên lúc này chỉ ngồi quỳ gối, đáp lễ: “Cô Hồng Điệp có lòng rồi”.

Trần Hồng Điệp dường như không phát hiện ra vẻ khác thường của đối phương, lúc này mới chậm rãi bảo: “Ngài Seiichiro, ba tôi vốn muốn đích thân tới thắp hương cho Takei Naoto. Nhưng ông ấy nói, trước khi đưa được hung thủ ra trước công lý, thì ông ấy không có mặt mũi tới đây. Bây giờ ông ấy đã đích thân tới tới sở cảnh sát Cảng Thành để đàm phán”

“Cho dù như thế nào, thì lần này vẫn sẽ cho nhà Takei một lời giải thích, để nhà Takei biết, Cảng Thành chúng tôi có quan thanh liêm. Đồng thời, ba tôi cũng nói, lần này không chăm sóc tốt khách quý ở Đảo Quốc là trách nhiệm của Hồng Hưng chúng tôi. Phía bên trưởng lão Takei muốn đánh muốn phạt, thì Hồng Hưng chúng tôi tuyệt đối không oán hận nửa lời”

Rất dễ nhận thấy, đây đều là những lời mà vị trợ lý Hồng Hưng đó dặn dò cô ta. Bằng không, với tính cách của Trần Hồng Điệp mà nói, sẽ không có khả năng nói ra những lời lấy lòng này cho lắm.

Takei Seiichiro hơi híp mắt lại, con người không có một chút dao động nào, mà đáp với vẻ mặt lạnh lùng: “Cô Hồng Điệp hà tất phải nói quá lời như thế. Trải qua mọi chuyện, chúng tôi hoàn toàn biết ngay cả cô Trần cũng đã chịu thiệt nhiều”

“Hồng Hưng cũng đã chết mất một vị đại cao thủ, đủ để chứng minh Hồng Hưng rất coi trọng chuyện. này. Nhưng chuyện phát triển đến mức độ này đã không còn nằm trong khả năng của Hồng Hưng nữa rồi. Cơ mà... Chuyện quán bar, chúng tôi có thể thừa nhận mình xui xẻo, dù sao thì chúng tôi cũng là người sai trước. Nhưng cái chết của em trai tôi, Takei Naoto, nhà Takei chúng tôi nhất định phải đòi lại sự công bằng. Dù sao thì giết người đền mạng, nợ tiền trả tiền, cũng là đạo lý hiển nhiên từ xưa đến nay

- -----------------
 
Chương 2533


Khi Takei Seiichiro nói ra lời này, trong giọng nói còn ẩn chứa vẻ lạnh lẽo uy nghiêm. Tay trái của anh ta nhẹ nhàng chạm lên thanh trường đạo Đảo Quốc nằm bên cạnh mình, chậm rãi nói:

Lần này, cho dù chỗ dựa của họ Bùi kia có lớn đến đâu, sức mạnh có lớn đến thế nào, cũng mặc kệ cậu ta là ai, có thực lực gì, thì chúng tôi vẫn sẽ bắt cậu ta phải trả lại công bằng. Bùi Nguyên Minh nhất định phải chết! Nhà Takei, Đảo Quốc Âm Lệ, sẽ không để máu anh hùng chảy uổng phí!”

Hiển nhiên, trong mắt của Takei Seiichiro, Takei Naoto chính là đại anh hùng của Đảo Quốc. Mà nghe thấy lời nói của anh ta, những người Đảo Quốc quỳ ở hai bên linh đường, người nào cũng lòng đầy căm phẫn, sát khí đằng đằng. Thậm chí còn có không ít người trên đầu cột khăn trắng, bên trên viết hai chữ Đảo Quốc là báo thù.

Động thái này của bọn họ giống như không tìm ra được Bùi Nguyên Minh và băm thấy anh ra làm vạn mảnh, thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua vậy.

Nhìn thấy bộ dáng hận Bùi Nguyên Minh đến thấu xương này của đám người Đảo Quốc, sắc mặt của Trần Hồng Điệp không thay đổi, nhưng trong lòng thì lại vô cùng sảng khoái. Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!

Lần này Hồng Hưng không những mất mặt, mà còn chết mất một Sư Vương, có thể xem là tổn thất nặng. nề. Nhưng phía Hồng Hưng tạm thời không có cao thủ nào khác có thể ra tay, cho nên mới phải xử lý khiêm tốn.

Trần Hồng Điệp vốn đã chuẩn bị nuốt xuống cục tức này rồi. Nhưng hiện giờ nếu phía Đảo Quốc lại muốn ra tay, vậy theo quan điểm của cô ta, Bùi Nguyên Minh không chết cũng sẽ bị lột một tầng da, anh ta chết chắc rồi.

Hiện giờ Trần Hồng Điệp không làm gì được họ Bùi kia, vậy dù sao cũng phải tận mắt nhìn thấy tên nội địa không biết tốt xấu đó chết như thế nào chứ? Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!

Dù sao thì chuyện này cũng liên quan đến nhà Takei, liên quan đến Đảo Quốc Âm Lệ, và còn liên quan đến ngoại giao hai nước nữa. Cô ta cũng không tin Bùi Nguyên Minh còn có thể giống như tối hôm qua, dùng chút thủ đoạn nhỏ, gọi vài cuộc điện thoại, mượn sức mạnh của truyền thông để thoát thân.

Bùi Nguyên Minh, anh cứ đợi chết đi!

Suy nghĩ này hiện lên trong đầu Trần Hồng Điệp, cũng khiến cho trên gương mặt cô ta không nhịn được mà hiện ra một nụ cười hung ác.

Sau khi hít một hơi thật sâu, suy nghĩ của Trần Hồng Điệp trở về với hiện thực, cô ta híp mắt nhìn Takei Seiichiro, chậm rãi bảo:

“Ngài Seiichiro, sự rộng lượng của nhà Takei khiến Hồng Hưng chúng tôi vô cùng áy náy. Cho nên khi tôi. tới đây, ba tôi đã nói, tuy Takei Naoto đã bị tên Bùi Nguyên Minh đó giết, nhưng Hồng Hưng chúng tôi cũng không bảo vệ được, chúng tôi vẫn phải có trách nhiệm.

Để tỏ lòng thành, bắt đầu từ hôm nay, địa bàn ở ngoài đó, sẽ được trao cho Đảo Quốc Âm Lệ. Trong đó bao gồm cả mảnh đất mà các anh đã sớm nhìn trúng, tiếp đó phía Đảo Quốc chỉ cần tìm một công ty xây dựng, là có thể xây dựng căn cứ ở Cảng Thành chúng tôi rồi”.

Khi nói chuyện, Trần Hồng Điệp lôi một tập văn kiện còn vương mùi nước hoa bên người, cung kính đưa cho Takei Seiichiro.

Biểu cảm của Takei Seiichiro hơi cứng ngắc. Mà những người Đảo Quốc khác nghe được lời này cũng hơi sững sờ, trên gương mặt lộ ra vẻ khó tin.

Xây dựng một căn cứ ở Cảng Thành là mục tiêu từ xưa đến nay của Đảo Quốc Âm Lệ. Nhà Takei cũng là một bộ phận của Đảo Quốc Âm Lệ, nên hiển nhiên biết tham vọng của Đảo Quốc Âm Lệ.

Chỉ đáng tiếc, phía quan địa phương bên hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas vẫn luôn đè nặng chuyện này, Đảo Quốc Âm Lệ không lấy được đất, nên hiển nhiên cũng không có cách nào bàn đến chuyện phát triển. Nhưng bây giờ bên Hồng Hưng lại tặng mảnh đất trị giá đến hàng trăm tỷ tới đây, điều này tương đương với việc tặng cho nhà Takei, tặng cho Đảo Quốc Âm Lệ một món quà lớn.

Chỉ cần có một cứ điểm, một kiến trúc ở đầu cầu, vậy thì Đảo Quốc Âm Lệ, thậm chí là người của toàn | bộ Đảo Quốc, có thể trải khắp toàn bộ mảnh đất này, rồi từ từ tiến tới ăn mòn hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas. Nói một cách đơn giản, thì chết một Takei Naoto, mà đổi lấy được một phần hợp đồng, vậy phía Đảo Quốc đúng là hời.

- -----------------
 
Chương 2534


Lúc này, Takei Seiichiro nhận lấy văn kiện, sau khi nhìn nghiêm túc một hồi, mới trầm giọng bảo: “Cô trở về nói với trợ lý một tiếng, nhà Takei mãi mãi là bạn của Hồng Hưng. Chỉ đáng tiếc, ba tôi bởi vì đau thương quá độ, nên hiện giờ đang nghỉ ngơi ở trên tầng, bằng không, ông ấy chắc hẳn ra ra ngoài, đích thân bày tỏ lòng cảm kích! Nhưng đợi sau khi sự việc này kết thúc hoàn toàn, chúng tôi nhất định sẽ tới cửa thăm hỏi!”

Trần Hồng Điệp hơi gật đầu, sau đó tiến lại gần hơn, gần như là ghé sát bên tại Takei Seiichiro, thấp giọng bảo: “Ngoại trừ Hồng Hưng ra, thì tôi còn thay mặt thiếu chủ Bùi của Cảng Thành và Las Vegas, đến gửi lời chia buồn. Thiếu chủ Bùi tỏ ý, có vài chuyện anh ấy không tiện ra mặt, nhưng nếu Đảo Quốc Âm Lệ | đồng ý có một người bạn như anh ấy, vậy thì toàn bộ sự vụ của Đảo Quốc Âm Lệ ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas chắc chắn sẽ được mở đèn xanh”

Nghe thấy mấy chữ Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas này, sắc mặt của Takei Seiichiro lại càng thêm | hừng hực. Anh ta nhìn chằm chằm vào Trần Hồng Điệp, gần như trầm giọng nói: “Xin cô chuyển lời tới thiệu chủ Bùi một tiếng, ở trong mắt Đảo quốc Âm Lệ chúng tôi, Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas mới là chủ nhân của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas. Mà thiếu chủ Bùi, mới là chủ nhân của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas!”

Trần Hồng Điệp lộ ra nụ cười mỉm hài lòng thỏa dạ, đồng thời trong lòng cũng thán phục bản lĩnh của Bùi Cửu Thiên. Anh ta kêu mình mang bản hợp đồng này tới đây, nhìn như thiệt một mảnh đất, nhưng trên thực tế lại có thể dẹp yên chuyện Takei Naoto, khiến cơn giận của nhà Takei và Đảo quốc Âm Lệ đều trút hết lên người Bùi Nguyên Minh. Ngoài ra, lại càng có được tình hữu nghị của Đảo Quốc Âm Lệ.

Có tình hữu nghị này, ngày sau Bùi Cửu Thiên muốn ngồi lên vị trí môn chủ Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas, lại càng là chuyện hiển nhiên. Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!

Ngay lúc chủ khách đang vui vẻ, mỉm cười với nhau, thì vào đúng lúc này, bên ngoài linh đường đột nhiên truyền tới tiếng gầm rú của xe hơi.

"Két."

Mấy thanh niên Đảo Quốc nghe tiếng thì chạy ra định ngăn cản, nhưng lúc này, lại trực tiếp bị một chiếc xe Toyota hống hách đụng bay. Chỉ có thể nói, sự lợi hại của sản phẩm Đảo Quốc này quả nhiên là tuyệt vời, dùng để đâm người Đảo Quốc lại càng lợi hại vô song.

Mấy thanh niên Đảo Quốc bị đụng bay đó, khi rơi xuống đất xương cốt đều gây mất vài cái, người nào cũng đều quỳ trên đất hộc máu, vẻ mặt khó tin. Hiển nhiên, những người này chắc chắn không ngờ được, vậy mà lại có người dám tới địa bàn của nhà Takei gây sự.

Takei Seiichiro đứng bật dậy, anh ta lạnh lùng nói: “Ngu xuẩn! Kẻ nào tới đây làm loạn!”

Cùng lúc đó, cả người Trần Hồng Điệp cũng run lên, hình như nghĩ tới chuyện gì đó. Cô ta rút súng máy báng ngắn tinh xảo được mình giấu trong ngực ra theo bản năng, nhìn về phía sau với vẻ hơi khẩn trương.

Trong nháy mắt tiếp theo, cô ta lập tức cảm thấy trước mắt tối sầm, nhưng rất nhanh đã mừng như điên. Bởi vì lúc này, Bùi Nguyên Minh đã một chân đá bay cửa xe, lôi theo một người đi tới.

“Ngu ngốc!”

Mấy võ sĩ Đảo Quốc Âm Lệ vốn đang quỳ ngồi gầm nhẹ một tiếng, rút trường đạo Đảo Quốc ra bổ nhào tới. Đây chính là linh đường của Takei Naoto, bọn họ tuyệt đối không cho phép có người tới đây khinh nhờn | thi thể của anh ta như vậy.

Trong nháy mắt này, mấy tay võ sĩ Đảo Quốc có thể nói là dốc toàn sức lực ra ứng phó, đại tuyệt chiêu gì đó đều vung thẳng ra.

“Bốp bốp bốp!”.

Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, tung một cước, trong nháy mắt tiếp theo, ba đến năm tên võ sĩ Đảo Quốc đều bị đá bay đi, khi rơi xuống đất cả người đều run rẩy, thật lâu không đứng dậy được.

Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh lạnh lùng hỏi: “Takei Masaki đâu? Kêu ông ta lăn ra đây gặp tôi.”

“Bùi Nguyên Minh! Cậu làm càn quá rồi đấy! Cậu có biết đây là nơi nào không?” Trần Hồng Điệp đứng dậy, tức giận trách mắng chỉ trích anh, đồng thời cũng chỉ ra thân phận của anh.

- -----------------
 
Chương 2535


“Bùi Nguyên Minh?” Nghe thấy ba chữ này, một đám người Đảo Quốc đều phản ứng lại. Hóa ra người này chính là Bùi Nguyên Minh đã giết chết Takei Naoto sao?

Trong nháy mắt tiếp theo, toàn bộ người Đảo Quốc đang ngồi quỳ trên đất đều nhảy dựng lên, ai nấy cũng rút trường đao Đảo Quốc bên eo ra, nhanh chóng bao vây anh lại. . Ngôn Tình Sắc

Trong lúc nhất thời, đao kiếm mọc lên như rừng trong biệt viện. “Bùi Nguyên Minh?”

Takei Seiichiro chậm rãi đi lên, nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt lạnh lùng, bảo: “Cậu đã giết em trai tôi, tự ý xông vào linh đường của em trai tôi, lái xe đâm người, nhục mạ ba tôi! Tôi không thể tha! Cậu coi người Đảo Quốc tôn quý chúng tôi đều là giấy cả sao?”.

Lúc này, Takei Seiichiro tức giận không chịu được. Cho dù thế nào anh ta cũng không ngờ, Takei Seiichiro còn chưa xông đến cửa, mà Bùi Nguyên Minh lại dám tìm tới cửa. Quả đúng là khinh người quá đáng, không coi người Đảo Quốc cao quý bọn họ ra gì. Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!

Mà những người Đảo Quốc này, người nào cũng đều mang vẻ mặt không chịu nổi nhục, lúc này đều hộ to gọi nhỏ, định xông tới, dường như muốn mỗi người một đao, băm Bùi Nguyên Minh thành thịt vụn.

Trần Hồng Điệp cũng nhẹ nhàng bảo: “Bùi Nguyên Minh, anh quá đáng quá rồi. Anh cho rằng có tổng Quốc Đạt che chở cho anh, thì anh có thể làm xằng làm bậy ở Cảng Thành được sao? Giết người, không tôn trọng linh đường, nhục mà bạn bè quốc tế! Anh thật sự không biết chữ chết viết thế nào sao?” Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!

Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn cô ta, lạnh lùng bảo: “Giết Takei Naoto? Nếu tội giết anh ta, thì tối qua anh, ta đã chết rồi! Cô cảm thấy anh ta có tư cách làm bẩn tay tôi sao?”

Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh đá người trong tay xuống mặt đất: “đàn bà này đã nhìn thấy chứng cứ, cô hỏi cô ta xem, tôi có giết Takei Naoto hay không?”.

Mấy người Đảo Quốc nhìn qua theo bản năng, sau đó ai nấy cũng đều thất thanh kêu lên: “Cô cả?” Takei Seiichiro cũng sững sờ, không ngờ Takei Rumiko lại rơi vào trong tay Bùi Nguyên Minh. Trần Hồng Điệp nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng cũng xuất hiện một dự cảm chẳng lành.

Lúc này, Takei Seiichiro lạnh lùng bảo: “Bùi Nguyên Minh, cậu có ý gì? Giết em trai tôi chưa đủ, lại còn định giết cả em gái tôi sao? Cậu thật sự cho rằng nhà Takei chúng tôi không có người sao?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên đáp: “Đầu anh bị úng nước à? Tôi muốn giết cô ả, thì còn cần dẫn cô ả tới đây sao? Chiều ngày hôm nay, tôi đã dẫn cô ả tới sở cảnh sát Cảng Thành một chuyến để kiểm tra camera hành trình trên xe của Đổng Hoài An, và camera của nhà họ Đổng”.

“Sự thật chứng minh, tôi không có thời gian giết người, cũng không hề giết người. Mà cái gọi là nửa dấu vận tay kia cũng vừa vặn trái ngược với dấu vân tay của tôi, chứng minh có người đã lấy dấu ở nơi khác, sau đó đặt lên thanh đao. Những bằng chứng này, chắc hẳn cũng đủ chứng minh tôi không hề giết thằng phế vật trong quan tài kia rồi chứ?”

Giọng nói của anh lạnh lùng, lại khiến tất cả mọi người đều xôn xao. Rõ ràng, nếu Bùi Nguyên Minh đã dám dẫn Takei Rumiko tới xem những bằng chứng đó, vậy anh chính là cây ngay không sợ chết đứng. Lẽ nào, anh ta thật sự không giết chết Takei Naoto sao?

Mà nghe được lời nói của anh, cả người Trần Hồng Điệp từ trên xuống dưới đều đổ mồ hôi lạnh. Cô ta. siết chặt hai bàn tay trong sự khẩn trương, mấy lần muốn lôi điện thoại ra, nhưng đều kiềm chế lại, không để bản thân mình lộ ra bất cứ sơ hở hoặc dấu vết gì vào lúc này.

Mí mắt của Takei Seiichiro cũng hơi giật một cái, híp mắt nhìn Takei Rumiko lúc này hơi gật đầu, trong con người của anh ta lộ ra vẻ đăm chiêu.

- -----------------
 
Chương 2536


“Nói năng vớ vẩn!”.

Cảm giác được sự nghi ngờ của Takei Seiichiro, lúc này, Trần Hồng Điệp tiến lên một tiếng, lớn tiếng quát: “Bùi Nguyên Minh, anh đừng có ở đây bốc phét! Ai cũng biết anh và nhà họ Đổng cùng một giuộc! Đồng Quốc Đạt là người đứng đầu Cảng Thành, muốn ngụy tạo một đoạn video thì có gì là khó khăn chứ?”

“Tôi nói cho anh biết, cái gọi là bằng chứng này của anh, đối với tuệ nhân như đuốc của ngài Seiichiro mà nói, bọn họ sẽ không bị anh lừa gạt đầu. Không tin anh hỏi thử cô Takei Rumiko, xem cô ta có tin và cái được gọi là bằng chứng mà mình đã nhìn thấy hay không? Lẽ nào, Hồng Hưng chúng tôi sẽ lừa gạt những vị khách Đảo Quốc tôn quý của chúng tôi về chuyện như vậy hay sao?”

Nghe được lời nói của cô ta, Takei Seiichiro liếc mắt nhìn Takei Rumiko vẫn chưa mở miệng, lúc này, trầm giọng quát: “Bùi Nguyên Minh, tôi không biết cậu đã uy hiếp Rumiko như thế nào, nhưng nhà Takei chúng tôi và Đảo Quốc Âm Lệ sẽ không dễ bị lừa như vậy đâu!”. Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!

Lúc này, trên gương mặt của anh ta tràn đầy vẻ uy nghiêm: “Cậu muốn chứng minh sự trong sạch của bản thân, thì lôi bằng chứng thật ra đây! Chúng tôi sẽ không tin vào mấy cái video có thể cắt xén đầu. Không có bằng chứng, thì tối nay cậu áp đáy quan tài cho em trai tôi đi!”

Trong lúc nói chuyện, anh ta vung tay.

Lập tức, có mấy chục người Đảo Quốc ở xung quanh “hây” một tiếng rồi vây tới, người nào cũng mang | bộ dáng nghiến răng nghiến lợi, dường như chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh nhặt một thanh trường đao Đảo Quốc của một võ sĩ Đảo Quốc vừa mới đánh rơi lên. với vẻ mặt lạnh lùng, sau đó vung mấy đường đao, rồi mới thản nhiên bảo: “Takei Seiichiro, tối nay tôi dẫn Takei Rumiko đi xem video, không phải để uy hiếp các người, cũng không phải vì sợ các người. Mà tôi chỉ tới nói cho các người biết, cái chết của Takei Naoto không liên quan gì đến tôi”

“Các người muốn hô đánh hộ giết cũng được thôi, nhưng làm phiền các người tìm lại cái cớ khác. Huống chi, với kinh nghiệm và đầu óc của Takei Rumiko mà nói, video chiều nay đã xem có cắn xén gì hay không, thì cô ta là người rõ nhất. Sao anh không hỏi thử cô em gái này của anh, xem cô ta có suy nghĩ gì đi?”

Takei Seiichiro hơi nhíu mày, trong nháy mắt tiếp theo, tầm nhìn của anh ta rơi lên người Takei Rumiko, lạnh lùng bảo: “Rumiko, rốt cuộc em đã nhìn thấy gì, nói thật đi! Nhà Takei chúng ta sẽ không bỏ qua cho bất cứ một tên tiểu nhân nào, cũng sẽ không xử oan bất cứ kẻ xấu nào!”. . ngôn tình hài

Sắc mặt của Takei Rumiko trắng bệch, tuy Bùi Nguyên Minh không giở trò gì với cô ta, nhưng sở cảnh sát Cảng Thành đã dạy cô ta một bài học ra trò. Lúc này, cô ta hơi rùng mình một cái, sau đó mới run rẩy đáp: “Anh hai, video mà chiều nay em đã xem, bao gồm cả video ở mấy góc độ, thì tối qua Bùi Nguyên Minh đều ở sở cảnh sát Cảng Thành, sáng nay thì đi thẳng tới biệt thự hoa viên nhà họ Đổng, không có thời gian để gây án. Kẻ giết người chắc hẳn không phải là anh ta”

“Nói vớ vẩn!”. Gương mặt xinh đẹp của Trần Hồng Điệp hơi thay đổi.

“Cô Rumiko, tôi biết cô chắc chắn đã bị dùng hình khi rơi vào tay của bọn họ! Nhưng cô không thể vì không chịu nổi nghiệm hình tra tấn, mà không quan tâm đến chân tướng sự thực là em trai cô, Takei Naoto đã bị Bùi Nguyên Minh giết được! Cô nhất định phải bảo vệ công bằng cho em trai cô! Đó là em trai ruột của cô đấy!”.

Takei Seiichiro cũng nhíu mày, nhìn Takei Rumiko, chậm rãi bảo: “Rumiko, em phải suy nghĩ rõ ràng mọi chuyện rồi hãy nói! Cô Trần cũng đã đồng ý tặng cho chúng ta miếng đất ở bên ngoài Cảng Thành rồi! Cô ấy chính là bạn của nhà Takei chúng ta, của Đảo Quốc Âm Lệ, lời cô ấy nói rất có lý!”

- -----------------
 
Chương 2537


Nghe thấy lời nói của Takei Seiichiro, Takei Rumiko hơi sững sờ, một lát sau run giọng đáp: “Em hiểu rồi! Bùi Nguyên Minh cho em xem video, rồi dẫn em tới đây chính là để tẩy sạch nỗi oan khuất trên người anh ta! Trên thực tế, cô Trần đã sớm nói sự thật chuyện này cho chúng ta rồi! Bùi Nguyên Minh chính là hung thủ!”

Rất dễ nhận thấy, sau khi nghe thấy chuyện miếng đất ở ngoại thành đó, cô ta đã nhanh nhạy nhận ra Đảo Quốc Âm Lệ đã có cơ hội tiến vào Cảng Thành. Dưới tình huống này, chân tướng còn quan trọng sao?

Điều mà Takei Seiichiro muốn truyền đạt cũng có không gì khác ngoài ý này.

Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn Takei Rumiko trên mặt đất, lạnh lùng bảo: “Cô Rumiko, cô chắc chắn cô muốn làm trái lương tâm, nói ra những lời này sao? Chắc chắn muốn đổ tội lên người tôi sao?”

Takei Rumiko không nói, Ngược lại Takei Seiichiro hít một hơi thật sâu, sau khi đôi mắt anh ta lóe lên một cái, anh ta tiến lên một bước, nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh một cách lạnh lùng và bảo:

“Họ Bùi kia, không có gì là trái với lương tâm, cũng không có gì là chịu oan ức hết! Chuyện này cậu làm cũng đã làm rồi! Nếu cậu đã là hung thủ, vậy nhất định phải trả giá! Tối nay, cậu phải chôn cùng với em trai tôi!”

Nghe được lời nói của anh ta, tất cả mọi người đều không bất ngờ.

Vẻ mặt của Trần Hồng Điệp lại càng lạnh lùng. Sau khi cô ta lôi bản hợp đồng vương mùi nước hoa kia ra, vậy cho dù Bùi Nguyên Minh có giết chết Takei Naoto hay không, thì anh chắc chắn vẫn phải gánh chịu tội lỗi này.

Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn người Đảo Quốc có mặt ở đây, cuối cùng tầm nhìn rơi lên người Takei Seiichiro, sau đó cười nhạt, bảo: “Bây giờ tôi xem như đã hiểu, cái gì gọi là muốn đổ tội cho người, sợ gì không tìm được cớ! Cái gì gọi là người chết vì tiền, chim chết vì mồi!”. Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!

Hai người Takei Seiichiro và Takei Rumiko đều không phải là kẻ ngốc, chắc chắn biết rõ Takei Naoto không phải do Bùi Nguyên Minh giết. Bởi vì anh không có thời gian, không có động cơ, cũng không cần thiết.

Nhưng phần hợp đồng mà Trần Hồng Điệp đưa cho là gì, cái giá của phần hợp đồng này chắc chắn cực lớn. Đứng trước lợi ích to lớn, Takei Seiichiro không ngại để em trai mình chết không minh bạch.

Có thể nói, người Đảo Quốc vì cái gọi là lợi nhuận, mà có thể vứt bỏ cả người thân, người yêu, bạn bè.

“Được rồi, phí lời vô nghĩa đến đây thôi, người đầu, bắt tên hung thủ giết người này lại!”

Takei Seiichiro nhanh chóng ra lệnh, vẻ mặt lạnh lùng. Theo quan điểm của anh ta, hôm nay, cho dù như thế nào cũng phải giết chết Bùi Nguyên Minh.

Một mặt xem như lấy lại thể diện cho nhà Takei và Đảo Quốc Âm Lệ. Mặt khác thì là hoàn toàn quấn vào chiến xa của Hồng Hưng và Bùi Cửu Thiên. Như vậy, lợi nhuận của Đảo Quốc Âm Lệ mới có thể được tối đa hóa.

Nghe thấy mệnh lệnh của anh ta, ngay lập tức, chỉ nhìn thấy mấy chục võ sĩ Đảo Quốc, tay cầm trường đạo Đảo Quốc tiến lên trước. Cùng lúc đó, còn có mười mấy Ninja xuất hiện từ trong góc, thân hình lóe lên, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.

Trần Hồng Điệp cũng phản ứng lại, lúc này cười lạnh bảo: “Người đâu, hỗ trợ khách quý Đảo Quốc của chúng ta truy bắt hung thủ thật sự!”

Mấy lính tinh nhuệ Hồng Hưng lập tức rút súng báng ngắn bên hông ra, người nào cũng nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh với khí thế hùng hổ.

“Người đâu, đóng cửa!” Takei Seiichiro lại ra lệnh, cửa lớn của biệt viện đóng sầm lại một tiếng.

Nhìn thấy người Đảo Quốc sát khí đằng đằng ở xung quanh, còn có lính tinh nhuệ Hồng Hưng với ánh mắt lạnh lùng, vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lẽo, sau đó hơi thở dài, bảo: “Xem ra, sức lực cả chiều nay của tôi đều uổng phí cả rồi. Đối với người Đảo Quốc các người, không nên nói đạo lý với các người mới phải, cứ giết sạch cho xong. Dù sao thì giữa người và chó cũng chẳng có đạo lý gì để nói hết”

- -----------------
 
Chương 2538


Người và chó? Chẳng có đạo lý gì để nói? Giết hết?

Giọng điệu hờ hững của Bùi Nguyên Minh khiến cho đám người Đảo Quốc lòng đầy căm phẫn, tức đến | bùng nổ!

Người Đại Hạ trước mặt này rõ ràng đã bị nhiều người bao vây như vậy, giống như chọc rùa trong bình rồi! Vậy mà vẫn còn dám nói ra những lời kiêu ngạo, ngông cuồng và không biết xấu hổ như vậy. Anh không biết chữ chết viết như thế nào sao?

Sự kiêu ngạo và ngang ngược đến tận trời này khiến tinh thần của những người ở đây đều hoang mang, suýt chút nữa thì cho rằng người bị bao vây chính là mình. Còn có một võ sĩ Đảo Quốc không nhịn được mà vả mình một cái, để chắc chắn mình không phải đang nằm mơ.

Mấy người đẹp Đảo Quốc mặc Yukata nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, vẻ mặt như đang nhìn một thằng đần. Rõ ràng các cô đi theo nhà Takei xuất chinh nhiều năm như vậy, đã từng thấy không ít người kiêu ngạo và ngang ngược.

Nhưng người kiêu ngạo và ngang ngược đến mức độ ngu ngốc thế này thì đúng là chưa gặp được mấy người!

Mà lúc này, Takei Seiichiro cũng cảm thấy mình có một ngụm máu to cần phải phun ra. Anh ta cũng được xem là một nhân vật, một đứa em trai ruột thì chết, một đứa em gái ruột thì bị phế, dưới tình huống như vậy, anh ta có thể bỏ qua sự thật chỉ để bắt Bùi Nguyên Minh.

Nhưng bộ dáng đã sớm nhìn thấy anh ta của Bùi Nguyên Minh, lại khiến cho Takei Seiichiro chỉ hận đến nghiến răng nghiến lợi. Đây không những là khinh thường Takei Seiichiro anh ta, mà còn là coi thường nhà Takei, thậm chí là toàn bộ Đảo Quốc Âm Lệ.

Người Đại Hạ trước mắt này, lấy đâu ra tự tin, lấy đâu ra dũng khí mà dám nói ra những lời như vậy chứ?

Takei Seiichiro hít một hơi thật sâu, nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh, rồi nói một cách lạnh lùng: “Vốn dĩ tôi chỉ định phế cậu, để cậu chấp nhận việc xử trí của pháp luật Cảng Thành, cho cậu ngồi ăn cơm tù! Nhưng tôi đột nhiên cảm thấy không cần phải như vậy nữa! Cứ trực tiếp giết chết cậu sẽ dứt khoát hơn”. Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!

Bùi Nguyên Minh Huỗi ngón tay trỏ trái, nhẹ nhàng lướt trên thanh trường đạo Đảo Quốc, sau đó thản nhiên đáp:

“Quả đúng là không cần phải như vậy. So với sự thật Takei Naoto chết đột ngột ở nơi đất khách, thì điều mà các người quan tâm hơn chính là lợi nhuận mà Trần Hồng Điệp mang đến cho các người”

“Nếu các người đã chuẩn bị đi đến tận cùng với bọn họ, nếu các người đã định không nói lý lẽ, vậy tôi cần gì phải nói lý lẽ với các người? Cứ giết sạch các người, vậy không phải lý lẽ sẽ nằm ở phía tôi hay sao? Nắm đấm to chính là đạo lý, đây mới là đạo lý vĩnh viễn”.

Nhìn thấy bộ dạng muốn cắn chết những người có mặt ở đây của Bùi Nguyên Minh, lúc này, Trần Hồng Điệp cũng cảm thấy đau dạ dày. Bộ dáng của Bùi Nguyên Minh giống như một đại nhân vật ở giới thượng lưu.

Trong quan điểm của cô ta, tứ thiếu Cảng Thành cũng chưa có tư cách nói chuyện như vậy. Trong thế hệ trẻ tuổi ở Cảng Thành, chỉ có Bùi Cửu Thiên là có tư cách nói ra những lời như vậy.

Nhưng bây giờ một người nội địa lại thật sự coi mình thành mãnh long qua sống sao?

Vận may tốt, ăn bám được Đổng Hoài An, có Đổng Quốc Đạt che chở, thì cảm thấy mình có thể diễu võ giương oai được rồi sao?

“Không biết xấu hổ!” Trần Hồng Điệp hừ một tiếng với vẻ mặt khinh thường. “Đồ ngông cuồng!”

Takei Seiichiro thì lại lùi lại nửa bước, trong nháy mắt tiếp theo, anh ta ra hiệu bằng tay, lạnh lùng bảo: “Ra tay, giết cậu ta!”

| Vừa dứt lời, mấy chục võ sĩ Đảo Quốc và ninja đồng thời tiến lên, muốn xông về chỗ Bùi Nguyên Minh đang đứng. Đối với bọn họ mà nói, lợi nhuận mới quan trọng nhất, giết Bùi Nguyên Minh thì lợi ích mà bọn họ có thể nhận được, cũng đủ để những người có mặt ở đây như bọn họ có được một cuộc sống vinh hoa phú quý.

Mà Trần Hồng Điệp cũng đã mở chốt an toàn của súng, nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh, chỉ cần tìm thấy cơ hội là cô ta sẽ không ngại mà tự tay giết chết người này.

“Các người không ổn” Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, vẻ mặt vẫn hờ hững như lúc ban đầu.

“Ngu xuẩn!” Một đám người Đảo Quốc xông lên phía trước.

- -----------------
 
Chương 2539


Không đợi Bùi Nguyên Minh tự mình ra tay, cửa chiếc xe Toyota ở phía sau, không biết đã mở từ khi nào, chỉ nhìn thấy cơ thể của Thôi Văn Triết vốn đã chuẩn bị từ lâu chui ra ngoài. Đường đao trong tay anh ta đã sớm rời khỏi vỏ, trong nháy mắt chui ra ngoài đã vung ngang đao một cái.

“Phụt..”

Ánh đạo lóe lên, ba võ sĩ Đảo Quốc ở gần Bùi Nguyên Minh nhất ôm cổ họng, xụi lơ trên mặt đất với vẻ mặt khó tin. Mà Thôi Văn Triết lại chẳng thèm liếc mắt nhìn bọn họ lấy một cái, mà bước một bước, vung ngang vọng dọc trường đao trong tay. Một nhát một người, trực tiếp chém ngã mấy tay võ sĩ Đảo Quốc cản đường.

“Cấp bậc Binh Vương?” Takei Seiichiro hơi sững sờ, anh ta biết chuyện xảy ra đêm qua, cho nên liếc mắt đã nhận ra người này là Binh Vương bảo vệ Bùi Nguyên Minh.

Trần Hồng Điệp thì lại gần như nghiền nát hàm răng, cô ta không ngờ Thôi Văn Triết lại chạy ra chặn đường cho Bùi Nguyên Minh vào thời khắc mấu chốt. Nhà họ Thôi bọn họ thật sự chuẩn bị đi đến tận cùng với anh ta, cùng nhau đợi chết với người nội địa này hay sao? | “Soạt..”

Ngay đúng lúc này, một ninja Đảo Quốc giống như một cái bóng xuất hiện phía sau Thôi Văn Triết. Nhưng còn chưa đợi cậu ta xuất chiêu thì chỉ nghe thấy Bùi Nguyên Minh lạnh lùng bảo: “Tiến lên ba bước, vung ngang đao về phía sau!”

Thôi Văn Triết vốn đang định tránh sang một bên nghe vậy, vô thức làm theo lời chỉ dẫn của anh mà tiến lên ba bước, vung đao về sau.

“Phập..”

Một ninja đang trốn trong chỗ tối ôm ngực, xụi lơ trên mặt đất. Mà ninja định chém về phía Thôi Văn Triết, ở chỗ giữa trán cũng xuất hiện đường tơ đỏ, sau đó ngã quỵ xuống đất với vẻ mặt khó tin. Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!

"Sang trái ba bước, đặt ngang thân đạo, hướng chuôi đao về sau” Bùi Nguyên Minh vẫn thản nhiên mở miệng như cũ.

Thôi Văn Triết lộ ra vẻ mặt đăm chiêu, trong nháy mắt tiếp theo vẫn ra tay theo chỉ thị của anh. “Phập phập phập..”

Ba võ sĩ Đảo Quốc ngăn cản hành động của anh ta không kịp phản ứng, mà bị anh ta chém ngã xuống đất.

“Lùi ba bước, vung ngang đao” “Nhảy lên, bổ đảo”. “Lăn ba mét, vung kiếm”. Giọng nói của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, chỉ điểm ngay tại trận.

Nhưng cùng với sự chỉ dẫn của anh, những võ sĩ và ninja Đảo Quốc lại không có bất cứ khả năng nào lại. gần Thôi Văn Triết, tất cả đều bị anh ta trực tiếp chém chết ngay tại trận.

Có người Đảo Quốc vốn định chuẩn bị tạo đại trận vây sát Binh Vương Thôi Văn Triết, nhưng kết quả lại không có tác dụng gì. Ngược lại còn khiến anh ta giết đến thỏa chí, giết đến vui vẻ dưới sự chỉ dẫn của Bùi Nguyên Minh.

Nhìn thấy dưới sự chỉ dẫn của anh, Thôi Văn Triết lại đáng sợ như vậy, sắc mặt của Trần Hồng Điệp càng lúc càng khó coi. Trong nháy mắt tiếp theo, cô ta ra hiệu bằng ánh mắt, rất nhanh, một lính tinh nhuệ Hồng Hưng đã giơ súng trong tay lên, tập trung vào bóng người của Thôi Văn Triết.

“Phập..”.

Bùi Nguyên Minh vung tay phải, trường đạo Đảo Quốc trong tay bay ngang, cắm thẳng vào bụng của lính tinh nhuệ Hồng Hưng kia. Sức lực to lớn mang theo cơ thể của lính tinh nhuệ Hồng Hưng bay đi, ghim thẳng lên vách tường. Trong mắt lính tinh nhuệ Hồng Hưng còn mang theo vẻ khó tin, rõ ràng không thể ngờ được Bùi Nguyên Minh lại có thân thủ như vậy.

Sắc mặt của Trần Hồng Điệp cũng thay đổi, bản lĩnh mà Bùi Nguyên Minh vừa lộ ra này, khiến cô ta nhận. ra gã nội địa này thật sự không phải là mãnh long không qua được sống.

Bùi Nguyên Minh nhìn cô ta với vẻ mặt chán ghét, lạnh lùng bảo: “Không nhìn ra được tôi đang dùng những người Đảo Quốc này để rèn luyện thân thủ của Thôi Văn Triết sao? Nơi này có chỗ cho cô ra tay sao? Nếu còn một lần nữa, tôi sẽ trực tiếp giết chết cô đấy, nghe rõ chưa?”

| Dùng những người Đảo Quốc này để rèn luyện thân thủ của Thôi Văn Triết? Anh ta dám coi những người Đảo Quốc có thân thủ đáng sợ này thành đá mài đao cho Thôi Văn Triết sao?

Ngay trong nháy mắt này, sắc mặt Trần Hồng Điệp vô cùng khó coi. Bùi Nguyên Minh này ngang ngược cỡ nào chứ?

- -----------------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom