Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2420


“Được rồi, Bích Ngân, em cũng đừng ủ rũ”

“Làm sai chuyện thì phải nhận sai!”

“Sau này em đừng xúc động như vậy nữa”

Đạo sĩ nữ mỉm cười mở miệng, an ủi Hòa Bích Ngân.

Tuy rằng Hòa Bích Ngân điêu ngoa tùy hứng, nhưng dường như rất nghe lời đạo sĩ nữ, cô ta lập tức không nói cái gì nữa.

Hòa Phong Thanh không tiếp tục răn dạy Hòa Bích Ngân, mà là mỉm cười nhìn Bùi Nguyên Minh Nói: “Cậu Minh, dạy con không nghiêm, xin hãy tha lỗi”.

“Nhưng hôm nay cũng thật trùng hợp, tôi giới thiệu cho cậu một chút.”

“Vị này chính là sư Tuệ Lan Của đạo quận Ngũ Mai, cũng là đàn chị của đứa con bất hiếu của tôi”

“Đứa con bất hiếu Hòa Bích Ngân cũng tu hành ở đạo quận Ngũ Mai”

“Nghe nói chuyện trong nhà chúng tôi, cô Sư mới tới xem một chút.”

“Cô Sư, vị này cô đã biết, Bùi Nguyên Minh, Thể Tử Minh, phân hội trưởng Minh, cũng là khách quý của Cảng Thành Chúng ta”

Hòa Phong Thanh mỉm cười giới thiệu hai người với nhau.

Bùi Nguyên Minh lễ phép đưa tay phải ra: “Chào cô Sư”

Nhưng Đồng thời trong lòng Bùi Nguyên Minh hơi kinh ngạc.

Đạo quan Ngũ Maianh cũng đã nghe nói qua, có người nói đạo quận Ngũ Mai thành lập từ hơn hai trăm năm trước, luôn luôn là thánh địa võ học vùng Đà Nẵng. Nhớ quay lại web truyện T am l inh đọc tiếp!

Đạo quan Ngũ Mai nổi danh nhất chính là Vịnh Xuân Quyền, ở vùngĐà Nẵng, được xưng không có đối thủ.

Nếu người kia đến từ đạo quận Ngũ Mai, thảo nào khí chất khác với phụ nữ bình thường.

“Chào Thế Tử Minh”

Sư Tuệ Lan hơi cau mày đưa tay phải ra, vừa chạm tay Bùi Nguyên Minh Đã lập tức tách ra, hiển nhiên không có ý tứ thâm giao.

Hơn nữa dường như có thành kiến với Bùi Nguyên Minh.

Sau đó, sự Tuệ Lan nhìn Hòa Phong Thanh, mang theo một loại cao ngạo, thản nhiên nói: “Ông Hòa, chuyện trong nhà các người, Thánh nữ nhà tôi đã biết.”

“Thánh nữ đặc biệt phái tôi tới nhà họ Hòa hỗ trợ giải quyết vấn đề.

“Nếu như ông thấy không có vấn đề, thì nhanh cho người không có nhiệm vụ lui ra, tôi xem cho ông một chút, có phải phong thuỷ nhà này có vấn đề gì không?

“Mới có thể nhiều lần xuất hiện chuyện người làm mất tích”

Hòa Phong Thanh hơi sững sờ, sau đó lại cười nói: “Thánh nữ có lòng, Sư tiểu thư khách khí”.

“Tôi để người làm trong nhà họ Hòa đều tạm thời rời đi, nhưng vẫn phải để lại mấy người vệ sĩ che chở mọi người chu toàn được chứ?”

Sự Tuệ Lan thản nhiên nói: “Được, nhưng có vài người không có nhiệm vụ, vẫn nên rời đi trước đi.”

Nói xong, tầm mắt sư Tuệ Lan Như vô tình lại như cố ý liếc Bùi Nguyên Minh một cái.

Rất rõ ràng, ý của cô ta chính là nếu nói những người không có nhiệm vụ, chính là Bùi Nguyên Minh Đó.

Trong lúc nói chuyện, chỉ thấy sự Tuệ Lan từ trong hộp bên người lấy ra một cái la bàn. phong thuỷ, sau đó chắp hai tay sau lưng, ra cái vẻ nếu Bùi Nguyên Minh không cút đi, cô ta sẽ không ra tay.

Bùi Nguyên Minh không để ý sắc mặt của sư Tuệ Lan, mà là khẽ nhíu mày, trong nháy mắt kế tiếp anh biến sắc, đi lên trước đoạt lấy la bàn phong thuỷ trong tay sự Tuệ Lan, nện xuống đất.

“Choáng”

La bàn cổ giá trị xa xỉ trong nháy mắt biến thành mảnh nhỏ.

Bùi Nguyễn Minh dường như còn sợ nó còn chưa vỡ hết, trực tiếp nhặt lên mảnh nhỏ thuận tay ném vào lò sưởi trong tường ở sảnh lớn.

Tiếng lửa cháy truyền ra, cái la bàn cổ này tiêu tan thành mây khói, sự Tuệ Lan hoàn toàn ngẩn cả người.

Cô ta hiển nhiên không hiểu sao lại có người dám đập la bàn giá trên trời của cô ta?

Vào giờ phút này, cô ta chợt ngẩng đầu, vẻ mặt tĩnh mạch chậm rãi nói: “Thế Tử Minh, phân hội trưởng Minh, anh không giải thích được đập chỉ bảo của đạo quận Ngũ Mai tôi, tốt nhất cho tôi lời giải thích vừa ý!”

“Nếu không, tôi muốn anh chết không có chỗ chôn!”

Dứt lời, sự Tuệ Lan bước ra một bước, vẻ mặt lạnh lùng đến cực hạn.
 
Chương 2421


Không chờ đợi Bùi Nguyên Minh mở miệng, lông mày của Hòa Bích Ngân đã nhíu lại: “Bùi Nguyên Minh, anh bị sao vậy?”

“Có phải vì vừa rồi sư tỷ của tôi đã đứng ra bênh vực tôi cho nên anh bất mãn, anh đã trút giận lên bảo vật của đạo quan Ngũ Mai phải không?”

“Anh có nổi giận thì cứ đổ lên đầu tôi, anh làm như vậy với sự tỷ của tôi cũng được gọi là có bản lĩnh hay sao chứ?”

“Có vấn đề với chiếc bàn phong thủy này” Bùi Nguyên Minh bình tĩnh đưa mắt nhìn Hòa Bích Ngân rồi nói tiếp: “Hay có thể nói là, cấu trúc của bàn phong thủy này nhất định không ổn”

“Bùi Nguyên Minh, rốt cuộc anh muốn nói cái gì?”

Gương mặt xinh đẹp của Sư Tuệ Lan trở nên lạnh lùng, đôi mắt hung tợn ngước nhìn lên: “Đạo quan Ngũ Mai của chúng tôi đã truyền thừa chiếc bàn phong thủy này suốt hai trăm năm, là loại bảo vật có dùng ngàn vàng đổi lấy cũng không được”

“Mỗi một lần chúng tôi ra ngoài xem phong thủy, đều dựa vào bàn phong thủy này. Hơn nữa, cũng nhờ có nó, đạo quan Ngũ Mai của chúng tôi đã giải quyết được rất nhiều chuyện”

“Bây giờ anh lại đột nhiên nói rằng bàn phong thủy của chúng tôi có vấn đề ư?” “Nếu anh không thể nói cho rõ ràng, chuyện hôm nay sẽ không kết thúc đầu”

Sắc mặt Hòa Bích Ngân đã lạnh bằng đến cực điểm. Vừa rồi anh không giữ lại chút thể diện nào cho cô, cô đã không khỏi tức giận.

Bây giờ Bùi Nguyên Minh lại còn cả gan đập vỡ bàn phong thủy, cô đã không thể kìm nén cơn giận được nữa rồi.

"Anh Nguyễn Minh, đạo quán Ngũ Mai là một vùng đất võ thuật thiêng liêng, không chỉ có kỹ năng y thuật vô cùng cao, mà ngay cả thuật phong thủy, xem tướng cũng đã có công phu được lưu truyền lâu đời, có rất nhiều bậc đạo sĩ, tu sĩ cao minh”

“Chiếc bàn phong thủy này, tôi cũng đã nhìn thấy vài lần, có thể xác nhận chính là bảo vật của đạo quán Ngũ Mai”

Hòa Thanh Phong do dự một lúc, cuối cùng vẫn đành đứng dậy lên tiếng.

"Thứ anh vừa đánh vỡ, chính là bàn phong thủy truyền thừa của đạo quan Ngũ Mai”

“Nếu là vừa rồi anh nhìn lầm, hoặc do anh lỡ tay, tôi sẽ giải quyết vấn đề bồi thường, coi như không đánh không quen. Mọi người cùng là bạn bè, được không?” Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

Bùi Nguyên Minh nhặt lên một mảnh vỡ trên mặt đất, bình thản nói: “Cô Tuệ Lan, nếu tôi không nhầm, bàn phong thủy của đạo quan Ngũ Mai được làm từ ngọc bằng phải không?”

Sư Tuệ Lan nói với vẻ mặt kiêu ngạo: “Nếu anh đã biết như vậy, thì cũng nên biết giá trị của ngọc bằng như thế nào?

Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: "Tôi biết rõ giá trị thực sự của ngọc bằng, nhưng bàn phong thủy này của cô không mang tính chất của loại ngọc bằng trong truyền thuyết đó".

"Tôi không biết cô lấy bàn phong thủy này từ đầu ra” “Nhưng trên bề mặt của nó có một luồng âm khí rất mạnh.”

“Loại âm khí này, bình thường có thể coi như một người giương cung mà không bắn, nhưng trong một số trường hợp đặc biệt, một khí đã bùng nổ, thì chính là tai họa chết người”.

“Ví dụ, hiện tại trên người ông Hòa đây cũng có một chút âm khí, nếu ông ấy chạm vào bàn phong thủy của cô, ông ấy có khả năng sẽ mất mạng ngay lập tức

"Đơn giản mà nói, vừa rồi tôi đã đập vỡ bàn phong thủy và ném các mảnh vỡ vào lò sưởi, chính là để áp chế nguồn âm khí kia, tránh để nó tiếp xúc với Hòa Thanh Phong”

Những gì Bùi Nguyên Minh nói vừa huyền diệu vừa bí ẩn, khó giải thích.

Những sắc mặt Hòa Thanh Phong lại có chút thay đổi, trở nên khó coi. Bản lĩnh của Bùi Nguyên Minh, ông ta đã nghe Lâm Khang Dụ nói qua. Nghe nói Trương Minh Viễn cũng đã nhìn anh ta bằng ánh mắt khác, chính là vì anh đã giải quyết được chứng thất hồn của cháu gái ông ta.

Lúc này Bùi Nguyên Minh lại nói tới chuyện sinh tẻ, thực sự khiến Hòa Thanh Phong hơi rợn tóc gáy.

Nhưng Sư Tuệ Lan càng thêm lạnh mặt, nheo mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, chậm rãi nói:

“Bùi Nguyên Minh, anh biết mấy lời này của anh là có ý tứ gì không?”

“Mấy câu này của anh, là ám chỉ đang nghi ngờ đạo quan Ngũ Mai của chúng tôi”

“Anh nghi ngờ chúng tôi có tâm địa xấu, muốn lấy mạng Hòa Thanh Phong”

- -----------------
 
Chương 2422


“Anh thật can đảm đấy”

“Anh có biết đạo quận Ngũ Mai của chúng tôi mà một nơi thế nào không hả?”

“Đạo quan Ngũ Mai của chúng tôi chính là thánh địa võ thuật của Đà Nẵng. Không biết đã có bao nhiêu người dâng lễ vật tới hàng chục năm vẫn không thể bước chân vào cổng đạo quan”

“Hòa Thanh Phong mỗi năm đều quyền cho đạo quan của chúng tôi không ít tiền nhang đèn, quan hệ với chúng tôi rất tốt”

“Đạo quan Ngũ Mai của chúng tôi luôn luôn che chở nhà họ Hòa.”

“Bây giờ anh nói những lời này, là muốn châm ngòi ly gián, phá hỏng quan hệ tốt đẹp của chúng tôi và ông ấy hay sao? “Anh mới chính là kẻ bụng dạ khó lường, trong lòng có tính toán xấu”

Sự Tuệ Lan giờ phút này đã giận dữ lắm rồi.

Hòa Thanh Phong vội vàng cười xòa rồi nói: “Cô Sư, mọi người đều là người một nhà, cô đừng nóng giận. Bùi Nguyên Minh cũng không có ý như vậy, chỉ là anh ấy có lòng tốt nhắc nhở, chúng ta.."

“Có lòng tốt?”

Sư Tuệ Lan trực tiếp ngắt lời Hòa Thanh Phong: “Anh ta có lòng tốt thật sao?”

"Ông Hòa, tuy tôi cũng không nắm giữ vị trí quan trọng tại đạo quán Ngũ Mai, nhưng tốt xấu gì tôi cũng là đệ tử của đạo quán”

“Tôi bước ra ngoài, tôi chính là đại diện cho danh dự và tiếng tăm của đạo quán Ngũ Mai”

“Hôm nay tôi lại bị một người không biết từ đầu tới tỏ ý nghi ngờ, còn phá hủy cả báu vật, tôi không thể chấp nhận được.”

“Bởi vì anh ta còn muốn vu khống tôi và đạo quán Ngũ Mai muốn hãm hại ông.”

"Cho nên, Bùi Nguyên Minh..”

Sư Tuệ Lan liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, ánh mắt lạnh lùng nói: “Trừ khi anh có thể chứng minh bên trong bàn phong thủy của chúng tôi có âm khí. Bằng không, tôi chỉ đành đưa anh về đạo quan, xử lý theo đạo pháp.”

“Đúng vậy. Bùi Nguyên Minh. Nếu anh có bản lĩnh, liền lấy chứng cứ ra chứng minh đi. Nếu không thể, thì anh không chỉ phải bỏ tiền ra đền, mà còn phải quỳ gối trước cửa đạo quan cầu xin tha thứ”. Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

Hòa Bích Ngân lúc này cũng lớn miệng nói, có một chút bởi vì sự việc ban nãy khiến cho cô chưa hết tức giận.

Hòa Thanh Phong thở dài một hơi, sắc mặt do dự, lát sau mới hạ giọng nói: “Anh Nguyễn Minh, cũng không phải là tôi không muốn tin anh”

| "Chỉ là sự việc có liên quan tới danh dự của đạo quan Ngũ Mai, nên cũng mong anh nể mặt Hòa Thanh Phong tôi, chứng minh một chút..”.

Người này, chỉ làm được có chút ít việc đã nghĩ tới việc thay đổi cả nhà họ Hòa hay sao?

Còn dám xúc phạm cả người của đạo quận Ngũ Mai, đập phá cả đồ đạc của họ, chẳng phải chính là đang tự tìm lấy cái chết à?

Anh ta không biết món bào vật này chính là đồ vật yêu thích của thánh nữ đạo quận Ngũ Mai sao?

Tóm lại lúc này, người nhà họ Hòa đều cảm thấy, người đàn ông hành động bốc đồng này, hẳn là chết chắc rồi.

Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, vốn dĩ lúc trước còn định để lại chút thể diện cho đạo quan Ngũ Mai. Nhưng lúc này, anh chỉ có thể thu lại mấy mảnh vỡ còn sót lại trong tay rồi nói: “Vì cô Sư muốn tôi chứng minh, tôi đành phải chứng minh cho cô thấy”

“Trước hết, chắc hẳn cô Sư cũng có thể nhìn thấy, bởi vì mấy ngày nay nhà họ Hòa không ngừng có người mất tích, nhất định trong khu vực này có tồn tại một nguồn âm khí nhỏ”. . Truyện Tiên Hiệp

Nghe được những gì Bùi Nguyên Minh nói, Sư Tuệ Lan rất sửng sốt, không ngờ Bùi Nguyên Minh lại cũng có thể nhìn ra được điểm này.

Lập tức cô chậm rãi gật đầu: “Phải, đây cũng chính là lý do sự môn cử tôi tới đây để giải quyết vấn đề này”

Bùi Nguyên Minh tiếp tục nói: “Mà âm khí này được tích tụ lâu ngày, tuy rằng rất nhỏ, nhưng đã sớm xâm nhập vào các thành viên trong nhà họ Hòa rồi. Chẳng quá bởi vì âm khí quá loãng, lại bị dương khí của mọi người áp chế nên bấy lâu nay vẫn không gây ra ảnh hưởng gì quá lớn”.

“Nhưng nếu tôi không nhầm, người nhà họ Hòa trong nửa năm nay, vẫn khí đều không tốt”

“Ví dụ như, đang khỏe mạnh bình thường đột nhiên bị cảm, bước chân ra ngoài liền gặp phân chó, đi đánh bạc thì không thể thoát khỏi việc mất tiền.”

- -----------------
 
Chương 2423


Khi nghe Bùi Nguyên Minh nói với dáng vẻ rất nghiêm túc, người nhà họ Hòa không khỏi đưa mắt nhìn nhau.

Hòa Bích Ngân là người đầu tiên cất tiếng cười nhạo: “Anh đừng giở trò nữa được không? Sao tôi không thấy sáu tháng qua có gì không ổn với tôi nhỉ?”

| Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn Hòa Bích Nhân một cái rồi mỉm cười và nói: “Cô hẳn là vẫn đang đi học, ngày thưởng hẳn đều ở lại ký túc xá của trường?”

“Trong cơ thể cô không có âm khí”

Hòa Bích Ngân chỉ cười lạnh một tiếng, hiển nhiên vẫn không hài lòng với câu trả lời của Bùi Nguyên Minh.

Nhưng những người khác trong gia đình đều không khỏi suy tư, mặt mày có chút biến sắc.

Hòa Ngọc Nhân cau mày và nói: “Không sai, mấy ngày nay, hễ tôi chơi bài, chắc chắn sẽ thua”

Hòa Trọng Vinh cũng húng hắng ho, sắc mặt trắng bệch từ lúc nào.

Mấy người phụ nữ trong nhà họ Hòa cũng lúng túng nhìn nhau, hiển nhiên đều rõ ràng, thời gian này bọn họ đích thực dễ đau ốm hơn nhiều so với trước,

Mặc dù đó chỉ là những căn bệnh nhẹ và đau đớn qua loa, uống thuốc vài bữa là khỏi. Nhưng đúng lúc này nghĩ lại một cách cẩn thận, không thể không cảm thấy sợ hãi.

Dù sao thì xét về thể chất của những thành viên trong nhà họ Hòa, năm nào cũng dùng không ít những thứ đồ bổ dưỡng, e rằng chục năm cũng khó mắc mấy căn bệnh như vậy.

Hòa Thanh Phong cũng cẩn thận suy nghĩ giây lát rồi nhíu mày nói: “Anh nói đúng, bản thân tôi sức khỏe thời gian này cũng rất kém, còn có mấy lần ho ra máu. Chính vì vậy mà bên ngoài mới có lời đồn, tôi chỉ sống được thêm ba tháng nữa mà thôi.”

Bùi Nguyên Minh nói với một nụ cười: “Như vậy là đúng rồi”

Sư Tuệ Lan nói một cách lạnh lùng: “Cho dù anh có đúng, người nhà họ Hòa quả thực bị âm khí xâm nhập, nhưng cũng không thể chứng minh rằng có âm khí trong bàn phong thủy của chúng tôi được” Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

“Càng không thể nói bàn phong thủy của chúng tôi sẽ khiến cả nhà họ Hòa mất mạng”

Bùi Nguyên Minh lại thở dài và nói: "Cô Sự, nếu thật sự chứng minh điều này thì chẳng phải sẽ xảy ra một bi kịch lớn ư?”

“Có điều, tuy chỉ còn lại vài mảnh nhỏ, thì bên trong bàn phong thủy của các cô vẫn có nguồn âm khí rất đậm đặc.”

“Lấy ví dụ, ngoại trừ cô Bích Ngân, bất kể ai tỏng nhà họ Hòa chỉ cần cầm một mảnh nhỏ này từ ba giây trở lên, khẳng định sẽ rơi vào hôn mê”.

“Còn nếu là chiếc bàn phong thủy hoàn chỉnh vừa rồi, bất cứ ai chạm vào quá ba giây sẽ không giữ được mạng sống”

Bùi Nguyên Minh nói với một khuôn mặt nghiêm túc và cẩn trọng.

Sư Tuệ Lan tức giận nói lớn: “Lời nói vô căn cứ, đúng là nhảm nhí”

Hòa Bích Ngân cũng bĩu môi: “Bùi Nguyên Minh, mấy lời dùng để gạt con nít này mà anh cũng muốn đem ra lừa chúng tôi hay sao? Anh có còn đủ tỉnh táo không?”

Hòa Trạch Bình lúc này liền hung hăng đứng lên, lạnh giọng nói: “Tôi thật sự không tin. Bây giờ, đừng nói là ba giây, tôi sẽ cầm nó hẳn ba phút, để xem tôi có bị hôn mê hay không?

Vừa nói, anh ta vừa bước nhanh tới.

Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn sang, hạ giọng: “Cậu chủ Hòa, tôi khuyên anh không nên làm vậy”

“Anh vừa mới bị tôi đánh gãy tay, vận khí không tốt, sợ rằng anh còn không thể giữ nổi nó trong ba giây

"Anh..”

Hòa Trạch Bình thiếu chút nữa là nổi giận, anh ta dùng ngón tay vẫn còn được bằng bó bằng thạch cao chỉ vào Bùi Nguyên Minh: “Bùi Nguyên Minh, nếu lát nữa tôi không bị ngất, tôi sẽ cho anh bị ngất”

Dứt lời, anh ta vươn tay đoạt lấy mảnh vỡ nhỏ trong tay Bùi Nguyên Minh.

Mảnh vỡ vừa tới tay, Hòa Trạch Bình liền giật mình không rõ nguyên do, lông tơ dựng ngược.

Có điều anh ta vẫn cười nhạo: “Thấy chưa nào? Anh còn nói tôi không thể cầm được nó một giây, tôi.”

Lời nói còn chưa kết thúc, Hòa Trạch Bình đã trợn mắt, cơ thể đổ gục xuống mặt đất, miệng sủi bọt, co giật không ngừng...

- -----------------
 
Chương 2424


Sau một cơn náo động, Hòa Trạch Bình được người nhà và bác sĩ gia đình mang đi cấp cứu.

Nhưng không khí của căn phòng đột ngột trở nên nặng nề căng thẳng. Nhìn những mảnh vỡ còn vương vãi trên mặt đất, cả nhà họ Hòa đều đổ mồ hôi lạnh.

“Bây giờ, mọi người đã tin chưa?” Bùi Nguyên Minh bình thản cười.

Hòa Bích Ngân ương ngạnh nói: “Bùi Nguyên Minh, anh ba tôi ngất xỉu chỉ là ngẫu nhiên mà thôi. Hơn nữa, như vậy cũng chưa đủ để chứng minh sự thật”

“Cô vẫn còn muốn chứng minh nữa sao?”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười, nhặt một mảnh vỡ lên, dùng tay bắn ra, khiến nó rơi trực tiếp xuống giữa sân.

Mặt trời giữa trưa vừa lúc chiếu lên mảnh vỡ. Ngay giây phút tiếp theo, chỉ nghe thấy một tiếng như ma kêu quỷ khóc.

Theo sau, từng sợi âm khí màu đen nhàn nhạt bay lên cao, hóa thành một khuôn mặt quỷ đáng sợ, tựa hồ như còn kèm theo một loạt tiếng kêu ai oán thảm thiết. Cuối cùng mới tiêu tán dưới ánh mặt trời.

“Rắc rắc..”

Đúng thời điểm âm khí kia nháy mắt tiêu tán, mảnh vỡ chấn động một chút rồi biến thành bột phấn, tan thành mây khói. “Cái này, hẳn là đủ để chứng minh rồi chứ?” Khuôn mặt Bùi Nguyên Minh có chút ảm đạm.

“Đây mới chỉ là một mảnh nhỏ mà thôi. Nếu chiếc bàn phong thủy vừa rồi mà bị người nhà nhà họ Hòa chạm vào, thì hắn sẽ là một thảm họa”

“Hơn nữa, dùng bàn phong thủy này để nghiên cứu phong thủy, nhất định ẩn chứa âm khí. Chỉ sợ là có thể khiến phá hủy thể cục hiện tại của nhà họ Hòa, e rằng chỉ là một phương pháp có tác dụng tạm thời mà thôi.”

“Rất có thể, sau ba năm hoặc năm năm nữa, nhà họ Hòa từng người một sẽ mất mạng. Đáng sợ hơn là sẽ không tìm ra được một manh mối nào”

“Tôi cũng hy vọng việc này chỉ là tai nạn, không phải do đạo quán Ngũ Mai có chủ ý...”

Bùi Nguyên Minh nói mấy lời này, đôi mắt của Hòa Thanh Phong liền nhíu lại.

Đồng thời, sắc mặt Sự Tuệ Lan cũng trở nên rất khó coi. Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

“Ba, vì sao ba lại tin tưởng anh ta đến thế?” Hòa Bích Ngân nhìn thái độ trên mặt Hòa Thanh Phong, càng thêm khó chịu.

“Ba không nhìn thấy sao? Anh ta đang nói mấy lời bậy bạ, muốn phá vỡ quan hệ của chúng ta và đạo quan Ngũ Mai” Giờ phút này, Hòa Bích Ngân chỉ hận không thể bóp chết Bùi Nguyên Minh.

Cô đã rất vất vả mới có thể gia nhập đạo quan Ngũ Mai. Nếu vì chuyện hôm nay mà ảnh hưởng tới cô, cô sẽ phải làm thế nào đây.

Hòa Thanh Phong đưa mắt nhìn Hòa Bích Ngân, mỉm cười rồi nói: "Con yên tâm đi, trong lòng ba hiểu rõ”

Sư Tuệ Lan lạnh lùng đứng lên: “Xem ra năng lực của tôi vẫn chưa đủ, không thể làm ông và mọi người tin tưởng, cũng không thể khiến cả nhà họa Hòa an tâm”

“Ông Hòa, ông thậm chí sẵn sàng tin vào mấy lời dối trá của một tên bịp bợp, nghi ngờ sự chân chính của đạo quan Ngũ Mai”

“Một khi đã như vậy, tôi vốn tự mình tới đây, cũng sẽ tự mình rời đi.”

Nói xong, Sư Tuệ Lan rất nhanh rảo bước ra khỏi phòng.

Khi đi ngang qua Bùi Nguyên Minh, cô ta không quên nhìn anh bằng một tia lạnh lẽo.

"Su tý, su tý"

Thấy Sự Tuệ Lan bỏ đi, Hòa Bích Ngân vội vàng đuổi theo.

Có điều, trước cảnh này, sắc mặt Hòa Thanh Phong lại không hề thay đổi. Đợi tới khi bóng lưng Sư Tuệ Lan đã biến mất hoàn toàn, ông liền gọi người mang tới một cốc cà phê.

Bùi Nguyên Minh uống một ngụm cà phê, nhìn Hòa Thanh Phong rồi nói: “Ông Hòa, đạo quan Ngũ Mai hắn không có ý đồ xấu”. “Chiếc phong thủy bàn kia, có khả năng chính bọn họ cũng không biết nó có vấn đề”

“Tất nhiên, cũng có thể đạo quan Ngũ Mai ngay thẳng, nhưng không có nghĩa Sư Tuệ Lan kia là một người lương thiện...”

“Hoắc là, Sư Tuệ Lan vốn bị một kẻ có dã tâm lợi dụng, mượn cô ấy làm người sớm đưa ông lên thiên đường”

“Có thể là Bùi Cửu Thiên..”

Sắc mặt Bùi Nguyên Minh rất thản nhiên, còn Hòa Thanh Phong lại không khỏi thay đổi, nháy mắt đã tối tăm tới cực điểm.

- -----------------
 
Chương 2425


“Anh đang nói đùa sao?”

Hòa Thanh Phong bật cười, vội vàng chuyển sang một chủ đề khác.

"Có điều, anh nói cũng không sai, nửa năm qua nhà họ Hòa chúng tôi quả thực đã gặp không ít xui xẻo. Không chỉ nói tới sức khỏe của tôi, mà ngay cả mấy đứa con bất hiếu của tôi. Bọn chúng dám bày trò khiêu khích anh, cuối cùng đều phải chịu thua cuộc”

“Ngoại trừ năng lượng kinh người của anh, cộng thêm bản lĩnh hơn người, anh còn có khả năng nhìn được vận khí của chúng tôi đã kém hơn trước

“Vì vậy, tôi lựa chọn tin tưởng anh”

Hòa Thanh Phong giải thích vấn đề từ một góc độ khác, không chỉ có thể giải quyết được mâu thuẫn nhỏ giữa Bùi Nguyên Minh và nhà họ Hòa, hơn nữa còn thể hiện lòng thành của mình.

Bùi Nguyên Minh cười nhẹ và đứng dậy sau khi uống xong cà phê: “Nếu đã vậy, ông Hòa, thời điểm giữa trưa chính là lúc tốt nhất để xem phong thủy. Chúng ta cùng nhìn quanh một chút để xem suy đoán của tôi thế nào?

Hòa” | Hòa Thanh Phong rất vui, lập tức đáp lời: “Vậy phiền toái anh rồi, anh Bùi. Mời anh cùng tôi đi tham quan trang viên nhà họ

Cùng lúc Bùi Nguyên Minh chuẩn bị xem phong thủy giúp nhà họ Hòa, Sư Tuệ Lan đã chui vào một chiếc xe Toyota Alfa, hoàn toàn không để ý tới Hòa Bích Ngân đang theo sau.

Sau khi chiếc xe rời khỏi khu biệt thự Thái Sơn, Sự Tuệ Lan mới lấy kính ra và gọi một cuộc điện thoại.

Thế nào, mọi chuyện sao rồi?”

Bên kia điện thoại là một giọng nam hơi trầm, ôn tồn lễ độ.

Nghe được âm thanh này, ánh mắt Sư Tuệ Lan hiện một tia dịu dàng ấm áp, khác hẳn với khi ở trước mặt Bùi Nguyên Minh.

“Cửu Thiên, xảy ra chút rắc rối rồi. Đúng thời điểm quan trọng thì tên khốn Bùi Nguyên Minh đó đột nhiên xuất hiện”

“Hơn nữa năng lực của hắn ta không tồi, thân thủ kinh người, ngay cả khả năng xem phong thủy cũng cao thâm”

“Hắn ta cứ vậy mà nhìn ra bàn cửu âm của chúng ta” Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

ở đầu bên kia, Bùi Cửu Thiên hơi cau mày, một lát sau mới nói khẽ: "Anh biết rồi”

Sư Tuệ Lan tiếp tục nói: “Điều em lo lắng nhất chính là, hắn ta có thể nhìn thấu mọi việc của nhà họ Hòa, sau khi phá giải sẽ bảo toàn được mạng sống của lão già Hòa Thanh Phong”

“Đám trẻ tuổi nhà họ Hòa đều đã theo anh, nhưng ông già Hòa Thanh Phong đó trước nay vẫn luôn tỏ thái độ với anh.”

“Nếu ông ta không ủng hộ anh, lại không chịu buông bỏ quyền lực, cũng không chết đi, thì tài nguyên của Las Vegas và nhà họ Hòa với các anh mà nói coi như bằng không”

"Không có sự hỗ trợ này, giới thượng lưu của Las Vegas e là cũng sẽ không thể đứng về phía anh được.”

“Nói như vậy, vị trí của anh hiện này sẽ gặp biến cố"

Vẻ mặt Sư Tuệ Lan tràn đầy nuối tiếc: “Chỉ đáng tiếc là, không thể dễ dàng giết chết Bùi Nguyên Minh, ngay cả Hòa Thanh Phong lúc này cũng khó mà xử lý được.”

Bùi Cửu Thiên nghe xong thì lại nhẹ nhàng nói: “Bùi Nguyên Minh nay dù sao cũng liên quan tới nhà họ Bùi. Hôm qua cô nhỏ của anh vừa gọi, dậy cho anh một bài học, không được vì tư lợi cá nhân mà người thân trong nhà đấu đá lẫn nhau.”

"Cho nên, đối với tên Bùi Nguyên Minh này, chúng ta hãy tạm bỏ qua đi”.

“Dù sao thì tổ chức của hắn ta cũng ở trong nước, vài ngày nữa anh sẽ gọi mấy cuộc điện thoại, đảm bảo có thể khiến hắn ta về sớm”.

“Còn về đổ vương kia, anh nói ông ta chỉ sống được ba tháng nữa, thì ông ta cũng chỉ còn ba tháng nữa để sống mà thôi”

“Lời đã nói ra rồi, nếu sau ba tháng ông ta vẫn còn sống, chẳng phải quá mất mặt anh sao”

“Cửu Thiên, ý anh là..” Sự Tuệ Lan đột nhiên căng thẳng. “Chết vì tai nạn chẳng phải cũng là chết sao” Bùi Cửu Thiên dường như tùy ý nói ra mấy câu, sau đó lập tức nói chuyện khác:

“Tuệ Lan, anh nhớ em”

Mặt Sự Tuệ Lan liền ửng đỏ, cô khẽ “Vâng” một tiếng rồi nói tiếp: “Cửu Thiên, em tới đây.”

- -----------------
 
Chương 2426


Trong khi Sư Tuệ Lan đang hối hả muốn về gặp Bùi Cửu Thiên, Hòa Thanh Phong đã dẫn Bùi Nguyên Minh đi xem một vòng quanh khu biệt thự.

Đi tới từ đường nhà họ Hòa, biểu hiện của Bùi Nguyên Minh mới thoáng thay đổi.

Anh lập tức ra hiệu cho Hòa Thanh Phong, bảo ông hãy cho những người khác lui đi, chỉ giữ lại một người tin cậy mà thôi.

Hòa Thanh Phong tuy không biết mục đi của Bùi Nguyên Minh, nhưng ông vẫn phất tay bảo những người khác quay về, chỉ giữ vị quản gia tên lão Chu ở lại bên cạnh.

Đây là một người đàn ông khoảng chừng sáu mươi tuổi, nhưng tinh thần rất phấn chấn, biểu tình bình thản, hiển nhiên là một người đàn ông chân chính.

“Anh Bùi, đây là quản gia của chúng tôi, lão Chu” “Chúng ta cùng nhau lớn lên, cũng cùng nhau vượt qua sinh tử. So với đám con cháu kia, tôi vẫn tin ông ấy hơn cả.”

Hòa Thanh Phong nói vài câu giới thiệu ngắn gọn, lời nói có chút tùy tiện, thể hiện địa vị của lão Chu trong lòng ông.

“Nếu phải làm việc gì nguy hiểm, anh cứ tùy ý sai bảo, lão Chu nguyện vì tôi vào sinh ra tử” Lão Chu vẻ mặt thản nhiên, chỉ gật đầu một cái với Bùi Nguyên Minh. Tuy ông ta không nói gì, nhưng Bùi Nguyên Minh cũng hiểu loại người giống như ông ta thường chỉ hành động, không nhiều lời.

Nếu có người thực sự muốn hãm hại Hòa Thanh Phong, lão Chu này sẽ là người đầu tiên ra tay, thay ông nhận toàn bộ đạo kiếm.

“Tôi bảo ông giữ lại một người đáng tin, chính là hy vọng lát nữa ông ấy có thể bảo vệ ông”

“Bởi vì một lát nữa có thể tôi sẽ không làm được gì.”

Bùi Nguyên Minh yêu cầu hai người đứng tại từ đường nhà họ Hòa, nơi mà ánh mắt trời chiếu sáng tới giữa sân rồi thì thầm: “Trong chốc lát, mặc kệ việc gì xảy ra, hai người nhất định không được rời khỏi nơi mặt trời có thể chiếu tới”.

Ánh mắt cảnh giác của Bùi Nguyên Minh khiến Hòa Thanh Phong nhíu mày: “Anh Bùi, anh nói vậy là có ý gì?” “Anh rốt cuộc đang định làm gì vậy?” Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

“Việc này, chẳng lẽ có liên quan tới chuyện đang xảy ra tại nhà họ Hòa của chúng tôi sao?”

Bùi Nguyên Minh cũng không giải thích, chỉ đột ngột cong ngón tay lại và bắn ra một viên đá, chỉ nghe thấy âm thanh định định ” truyền lại.

Ngay giây tiếp theo, bàn thờ tổ của nhà họ Hòa vốn được bày biện chỉnh tề, lúc này đều đã bị bắn rơi xuống đất.

Sắc mặt Hòa Thanh Phong nhanh chóng tối lại, lão Chu cũng vô thức tiến lên phía trước.

Đứng trước mặt Hòa Thanh Phong mà phá hủy bàn thờ tổ tiên của ông, như vậy chẳng phải là giẫm lên mặt ông ta hay sao.

Nhưng ông ta còn chưa kịp mở miệng, ngay sau đó, liền thấy mấy món đồ vật vốn bị rơi xuống đất đột nhiên nảy mạnh lên. Trong số đó còn có mấy chiếc bàn thờ đột nhiên bay ra ngoài, lao thẳng về phía ba người Bùi Nguyên Minh đang đứng.

Chuyện gì vậy?

Bùi Nguyên Minh vung tay, đánh tan chiếc ban thờ đang bay tới anh thành từng mảnh nhỏ.

Sắc mặt lão Chu cũng khẽ lay động, liên tiếp ra tay, đánh tan mấy ban thờ.

Xung quanh bỗng vang lên tiếng trẻ em khóc, sau đó ban thờ chính vừa rơi xuống đất liền rung lên một cái, bay lên, trở về vị trí ban đầu.

Nếu không phải vì thiếu mấy chiếc ban thờ bị đánh vỡ, còn tưởng rằng những gì vừa xảy ra chỉ là ảo ảnh.

Mà đúng lúc này, một nguồn âm khí nhàn nhạt cũng vọt tới.

Bùi Nguyên Minh bước lên phía trước, sát khí được tôi luyện suốt nhiều năm ở trên chiến trường ngay lập tức lan ra.

“Xèo..”.

Giống như đá lạnh gặp phải lửa nung, một âm thanh rất khó nghe truyền tới, có thể dùng mắt thường nhìn thấy âm khí tràn lan đang bị tiêu tán.

Tiếng trẻ con khóc từ bốn phía cũng đã biến mất, thật có cảm giác mọi thứ vừa rồi đều là ảo giác.

“Việc này rốt cuộc là sao?”

Chờ tới khi mọi chuyện kết thúc, Hòa Thanh Phong với khuôn mặt kinh hoàng mới dám nhìn về phía trước. Những việc vừa mới diễn ra, thực sự đã vượt quá nhận thức thông thường của ông.

- -----------------
 
Chương 2427


“Anh Bùi, chuyện gì đã xảy ra vậy?”

Hít một hơi thật sâu, Hòa Thanh Phong cố gắng tự ép mình bình tĩnh lại.

Mặc dù tất cả những gì trước mặt đều vượt quá tầm nhận thức của ông, nhưng dù sao ông cũng là đổ vương, không thể ngay | lúc này tỏ ra rối loạn được.

Bùi Nguyên Minh cũng không che giấu, nhẹ nhàng nói: "Ông cũng đã sống lâu năm ở vùng biển Đông Nam, chắc hẳn đã nghe nói về Nam Dương”

“Việc này hắn có liên hệ mật thiết với tam đại ma tăng của Campuchia”

“Bởi vì những gì ông vừa thấy chính là thuật nuôi dưỡng tiểu quỷ, một loại tà thuật ác độc bật nhất của Nam Dương.

"Tiểu quỷ này chính là do tam đại ma tăng kia nuôi dưỡng, để giết ông và gia đình ông”

“Chẳng qua người tính không bằng trời tính, hôm nay bọn họ đã tự bắn vào số mệnh của chính mình rồi, tiểu quỷ này cũng vô dụng”.

“Thuật nuôi dưỡng tiểu quỷ này chính là dùng pháp thuật để không chế linh hồn của một đứa trẻ mới chết, sau đó giữ nó bên cạnh”

“Muốn nuôi được tiểu quỷ, cần có rất nhiều máu tươi làm đồ ăn, như vậy mới có thể tồn tại”

"Vì vậy, việc người nhà họ Hòa gần đây thường xuyên mất tích, có mối liên hệ rất lớn tưới tiểu quỷ này”

Hòa Thanh Phong đột nhiên ớn lạnh, giọng nói như lạc đi: “Tiểu quỷ ăn thịt người ư? Sao có thể chứ?”

Lão Chụ cũng nheo mắt, cảm thấy những gì Bùi Nguyên Minh nói thực sự quá sức tưởng tượng.

Nhưng sau những gì ông vừa chứng kiến, thực sự không thể không tin.

Nhìn thấy phản ứng của hai người, Bùi Nguyên Minh hạ giọng nói: “Tuy rằng tôi không hiểu lầm về thuật phong thủy, nhưng về thuật dưỡng tiểu quỷ này mà nói, thì chính là thuật pháp giết người”

“Chỉ là thuật pháp giết người, tôi đều am hiểu, hơn nữa cũng biết cách hóa giải”

Thần thái của Bùi Nguyên Minh rất thản nhiên, năm đó ở chiến trường Á Âu, thực sự chưa có cách giết người nào anh chưa từng thấy qua”.

Đảo quốc Ninja, để quốc Âm Dương, chiến binh đột biến của Hoa Kỳ, kỵ sĩ thánh điện, phù thủy Bắc Âu,..

Xét tới yêu tăng Nam Dương, trên chiến trường nếu anh không giết 1000 thì cũng là 800 tên. Thủ đoạn dưỡng tiểu quỷ này làm sao có thể làm khó anh được.

“Anh có cách hóa giải ư?” Hòa Thanh Phong lẩm bẩm hỏi lại, sau đó thấp giọng nói: “Không biệt tiếp theo anh định xử lý tiểu quỷ này thế nào?”

“Cái này cũng khó nói, còn phải xem tình hình thực tế một cách kỹ lưỡng. Có điều, tôi cần phải nói trước với ông. Nếu tôi ra tay, e rằng 80% từ đường nhà họ Hòa sẽ bị phá hủy” Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng mở miệng.

“Phá hủy cả từ đường sao?” Hòa Thanh Phong hơi chóng mặt. Đối với anh, từ đường này chính là nơi ký thác tinh thần của nhà họ Hòa. Nếu phá hủy đi, sau này khi ông chết sẽ không biết giải thích thế nào với tổ tiên.

"Cậu Bùi, cậu có nghĩ được cách nào ít nhất có thể bảo vệ được bàn thờ tổ tiên của chúng tôi không? Nếu không thì..” Hòa Thanh Phong còn chưa nói hết câu, Bùi Nguyên Minh đã hiểu được ý của ông ta.

"Cũng có thể” Bùi Nguyên Minh nói: “Nhưng từ đường này thì chắc chắn không giữ được. Hơn nữa, có chút nguy hiểm trong quá trình vận chuyển bàn thờ đi”

“Nguy hiểm?” Hòa Thanh Phong nói một cách khẩn thiết: “Nguy hiểm kiểu gì? Tới mạng người ư?”

Bùi Nguyên Minh lắc đầu và nói: “Không phải mạng người, mà là khí vận của nhà họ Hòa”

"Từ đường là nơi ký thác tinh thần của cả dòng họ, cũng là nơi tập trung khí vận”

Một khi ông đem bàn thờ đi chỗ khác, rất có thể khí vận tích tụ nhiều năm của gia đình sẽ bị tiêu tán”

“Cho nên, đề nghị của tôi là đợi sau khi tôi xử lý xong xuôi mọi chuyện, sẽ xây dựng lại một từ đường khác ngay tại chỗ này, như vậy cũng không ảnh hưởng tới vận may của gia đình ông”

Tuy rằng giọng nói của Bùi Nguyên Minh rất bình thường, nhưng hai chữ khí vận này khiến cho Hòa Thanh Phong thấy vô cùng áp lực.

Nhà họ Hòa lập nghiệp từ đánh bạc, niềm tin tưởng đầu tiên chính là mạng sống, thứ hai là may mắn, thứ ba là phong thủy.

Tuy rằng vận may là một thứ huyền diệu khó giải thích, nhưng ông không dám tin rằng chuyện này là giả.

- -----------------
 
Chương 2428


“Ông Hòa, tiểu quỷ mất đi chủ nhân, lâu nhất là sau ba ngày sẽ xảy ra bạo động, tới lúc đó người nhà họ Hòa nhất định sẽ thương vong rất lớn” Bùi Nguyên Minh nhắc nhở.

“Hiện tại tôi có thể xử lý, nhưng không có nghĩa tới lúc đó có thể cứu người. Dù sao tôi cũng không phải là bác sĩ”

“Xử lý, nhất định phải xử lý

Sau vài phút im lặng, cuối cùng Hòa Thanh Phong cũng cất tiếng. Cân nhắc lợi hại một hồi, ông nói: “Có điều, mong anh Bùi có thể cho tôi thêm một ngày. Sau khi tôi thuyết phục gia đình, anh có thể tùy ý hành động”

Đương nhiên, tuy nói rằng Hòa Thanh Phong nắm trong tay quyền quyết định đối với nhà họ Hòa, nhưng vẫn có những việc cần phải nói với các vị có tuổi trong dòng họ.

Việc lần này liên quan đến từ đường của tổ tiên, rất có thể gây ra một cơn bão lớn.

Bùi Nguyên Minh hiểu ý, liền vẫy tay bảo hai người có thể rời khỏi từ đường, nói: “Mấy ngày nay tôi sẽ ở lại Las Vegas xử lý một số chuyện”

“Đây là số điện thoại của tôi. Ông Hòa, khi nào ông quyết định có thể bắt đầu, hãy gọi điện báo cho tôi biết, tôi nhất định sẽ tận lực hành động”

“Phải rồi, thời gian này ông và mọi người tốt nhất hãy vẩy máu chó đen trước cửa. Nhưng cũng đừng để ai rời đi. Thời điểm này, rời đi cũng chưa chắc đã là chuyện tốt”

Nói xong lời này, Bùi Nguyên Minh rảo bước rời đi.

Lão Chu khẽ thì thầm: "Ông chủ, người tên Bùi Nguyên Minh này, có tin được không?”

“Việc phá hủy từ đường, tôi sợ trên dưới đều sẽ không bằng lòng”

Hòa Thanh Phong chậm rãi nói: “Dựa theo cách hành động của anh ta ở Las Vegas, tôi tin”

“Có điều, vẫn phải theo kế hoạch cũ”

“Đi mời trưởng lão của đạo quan Ngũ Mai tới đây xem thử. Nếu họ có thể không hủy từ đường mà vẫn giải quyết được, thì không cần hủy nữa”

Nói tới đây, gương mặt ông tràn đầy vẻ bất lực.

Sau khi rời khỏi nhà họ Hòa, Bùi Nguyên Minh trực tiếp gọi cho Thôi Nhã Tuyết, cùng cô tới Long Điện tại Cảng Thành.

Sau sự cố ngày hôm qua, cấp cao nhất của Long Điện tại Cảng Thành đã bị loại bỏ.

Đồng thời cũng có thông báo rằng Thội Nhã Tuyết bây giờ là chủ nhân mới của Long Điện tại Cảng Thành.

Hơn nữa, kể từ bây giờ, Long Điện ở Cảng Thành không còn liên kết với Long Điện là, mà thuộc về ba nhóm là Long Môn, Long Ngục và vệ binh rồng, giữ một vị trí đặc biệt.

Dọc đường đi tuy rằng không hề có mưa, nhưng toàn bộ Cảng Thành bị mây đen bao phủ, làm cho thời tiết vô cùng u ám, khiến người khác cảm thấy một loại áp lực không nói được thành lời.

Thôi Nhã Tuyết ngồi bên phải Bùi Nguyên Minh, lúc này đang lấy ra một khẩu súng màu bạc rất tinh xảo, lau chùi cẩn thận bằng một chiếc khăn tay.

Nhìn thấy ánh mắt của Bùi Nguyên Minh, Thôi Ngã Tuyết mim cười và nói: “Đây là món quà mà ba tôi đã tặng tôi khi tôi mười tám tuổi. Ông ấy nói với tôi rằng một ngày nào đó nếu tôi có cơ hội đứng trên đỉnh Cảnh Thành và Las Vegas, vậy tôi có thể lấy ra dùng”.

"Tôi nghĩ hôm nay chính là cơ hội”.

Gương mặt xinh đẹp của Thôi Nhã Tuyết khẽ mỉm cười, nhưng cách lau khẩu súng cho thấy sát khí và quyết tâm của cô.

Hiển nhiên, Bùi Nguyên Minh cho cô cơ hội này, cô nhất định phải có được vị trí hàng đầu.

Bùi Nguyên Minh cẩn thận đánh giá, Long Điện tại Las Vegas và Long Điện tại Cảng Thành đã ăn sâu bén rễ, và luôn nằm trong tay của người nhà họ Bùi.

Những người khác muốn nhúng tay vào sẽ vô cùng khó khăn. Hôm nay bọn họ ra tay, nếu làm không tốt thì sẽ có người tới đánh đòn phủ đầu ra oai.

Thôi Nhã Tuyết lúc này tràn đầy vẻ hiếu thắng, đây mới là tinh thần cần có. Nếu không, trong trường hợp có chỉ là một kẻ nhút nhát e sợ, thì cho rằng có là người đứng đầu, khả năng cao sẽ trở thành một con rối mà thôi.

Và đó không phải là điều mà Bùi Nguyên Minh muốn thấy.

Hôm nay Thôi Nhã Tuyết mời anh tới, anh vốn cho rằng cô muốn anh tham chiến. Nhưng lúc này anh đã biết, cô muốn chính mình lập công đầu, vô cùng quyết tâm. truyện tiên hiệp hay

- -----------------
 
Chương 2429


Không để ý tới biểu hiện của Bùi Nguyên Minh, Thôi Nhã Tuyết vừa tới Cảng Thành liền hạ xuống một mệnh lệnh.

Bốn cấp độ nhân viên vàng, bạc, đồng, chì của Long Điện tại Cảng Thành đều phải tới Long Điền vào lúc mười giờ. Bất kể họ có việc gì quan trọng cần giải quyết, tạm thời bỏ hết lại.

Tuy nhiên, đúng như Bùi Nguyên Minh đã dự đoán, ba sáu nhân viên cấp vàng đầu không nghe theo mệnh lệnh.

Mười hai người nói họ đang có việc tại Las Vegas, mười hai người khác nói bản thân có việc gấp không thể ngừng, mười hai người còn lại thậm chí không hề hồi đáp, cứ vậy bỏ qua lệnh của chủ nhân mới.

Thôi Nhã Thuyết vẫn rất thản nhiên, tiếp tục phát lệnh thêm một lần nữa.

Cô trực tiếp nói với bọn họ, nếu đúng mười giờ còn không xuất hiện tại Long Điền, từ nay về sau bọn họ đều không cần xuất | hiện nữa.

Cô sẽ phải người tới tiếp quản toàn bộ quyền lực của 36 người bọn họ.

Đồng thời, nếu những nhân viên cấp độ vàng này dám tiết lộ bất kỳ bí mật nào Long Điện tại Cảng Thành sau khi rời đi, thì sẽ lập tức giết không ta, bất kể quan hệ thế nào. . Truyện Xuyên Nhanh

Một mệnh lệnh rất đơn giản được đưa ra, tính sát thương lại cực kỳ lớn.

giờ.

Vốn dĩ 36 vị cấp độ vàng kia rất chướng mắt với Thôi Nhã Tuyết, bây giờ đã ngay lập tức thay đổi, nói rằng sẽ có mặt trước 10

Những nhân viên này có thể gia nhập Long Điền, thực lực và nền tảng của họ đều không tồi.

Nhưng đổi lại, đãi ngộ của Long Điện với bọn họ cũng rất tốt.

Ngoài mức lương hàng năm lên tới hàng nghìn tỷ, còn có quyền lực và địa vị rất cao. Nếu thật sự bị đuổi khỏi Long Điền, tổn thất của bọn họ sẽ lớn tới mức khó diễn tả.

Cho nên, Thôi Nhã Tuyết trực tiếp đâm trúng điểm yếu của mấy nhân viên cấp vàng này, bọn họ tự nhiên sẽ ngoan ngoãn trở về.

Sau một khoảng im lặng kéo dài, mọi người cũng đã đến Long Điện của Cảng Thành.

Khi Thôi Nhã Tuyết ra khỏi xe cùng mọi người, hằng trăm nhân viên thuộc bốn cấp vàng, bạc, đồng, chì vốn được thông báo từ trước đều mặc đồng phục và vác súng nghênh đón cô.

Mặc dù những nhân viên cấp vàng có phần khó chịu, nhưng vẫn cung kính chào hỏi.

Thôi Nhã Tuyết cũng không quan tâm đến bọn họ, vẻ mặt rất thản nhiên. Thay vào đó, cô bắt đầu kiểm tra những nơi quan trọng của Long Điện tại Cảng Thành.

Bên cạnh cô có không ít thân tín cô mang theo từ Las Vegas tới, không ngừng nhận lệnh của cô và truyền xuống bên dưới.

Hiển nhiên, Thôi Nhã Tuyết cả đêm qua không ngủ, suốt đêm nghiên cứu tư liệu về Long Điện tại Cảnh Thành,

Cho nên một đường đi thẳng, cô không hề dừng lại dù chỉ một bước, nhưng vẫn có thể không ngừng chỉ ra chỗ bất hợp lý.

Ví dụ như cách bố trí phòng tài liệu, việc phân bổ nhân sự, độ an toàn của kho vũ khí.

Mạnh mẽ, thản nhiên, nhưng thái độ và khí chất áp chế của cô đã chặn đứng những nhân viên đang có ý định rục rịch làm phản trong Long Điện.

Cảnh này thực khiến Bùi Nguyên Minh càng thêm đánh giá cao Thôi Nhã Tuyết. Tuy người ta có câu quan mới nhậm chức như ba đốm lửa, nhưng đốm lửa này thực sự không dễ làm bùng cháy.

Thôi Nhã Tuyết có thể tìm ra cách thổi lửa lên, thực sự khiến anh cảm thấy anh đã không nhìn lầm cô.

Sau nửa giờ kiểm tra, Thôi Nhã Tuyết dẫn cả đội vào phòng họp đa năng.

Trong phòng họp, tất cả 36 nhân viên cấp vàng đều đã có mặt. Bọn họ đã đứng suốt nửa giờ, nhưng vẻ mặt vẫn chưa hề sốt ruột.

Hơn nữa, bọn họ ban đầu còn thì thầm nhỏ to, nhưng ngay khi Thôi Nhã Tuyết hướng ánh mắt về phía họ thì ai nấy đều im lặng. Rất nhanh, có một người trầm giọng hỏi: “Chủ nhân Thôi, chào mừng cô”

“Kính chào chủ nhân” Có người dẫn đầu, những người khác cũng sôi nổi chào đón. “Được rồi”

Cuối cùng, Thôi Nhã Tuyết khẽ gật đầu, cuối cùng mới tự mình ngồi lên ghế chủ tọa, để lộ ra một đôi chân thon dài trắng nõn.

Đôi mắt cô như thể đang không ngừng quan sát, chỉ đưa mắt nhìn qua những người này, dường như có thể nhìn thấy những bí mật trong tim bọn họ.

- -----------------
 
Chương 2430


Những người đang đứng trong Long Điện lúc này, trước ánh mắt của Thôi Nhã Tuyết, đều có chút sợ hãi.

Bọn họ tuy rằng trong lòng vẫn có điểm không phục, nhưng bọn họ cũng hiểu rõ, tới lúc này thì Thôi Nhã Tuyết đã chính thức nhậm chức, thực sự nắm quyền sinh quyền từ của bọn họ.

Lúc trước bọn họ hợp tác phản đối Thôi Nhã Thuyết, chính bởi vì cho rằng một cô gái trẻ như vậy thì có bản lĩnh gì. Khẳng định cô không dám ra nhiều mệnh lệnh, hơn nữa đứng trước quyền lực của tất cả bọn họ, e là chỉ vài phút cô liền không thể chịu nổi.

Có điều, bọn họ hoàn toàn không thể tưởng tượng được Thôi Nhã Tuyết lại mạnh mẽ đến mức này. Cô không quan tâm đến sức mạnh của bọ họ, cứ như vậy một mình hành động.

Bất cứ ai dám cãi lệnh, sẽ bị sa thải ngay lập tức.

Kiểu hành động hung hăng này thực sự khiến người khác phải kiêng kị.

Tuy nhiên, nói rằng có chút kiêng kị, nhưng những nhân viên cấp độ vàng này nhìn vào khuôn mặt non choẹt của Thôi Nhã Tuyết, trong lòng vẫn không thiếu ngạo mạn: bọn họ là nhân viên cấp vàng, có quan hệ họ hàng với nhà họ Bùi, chỗ dựa không thiểu.

Bọn họ sẽ sợ một cô gái trẻ ư?

Nói thì là vậy, nhưng cho dù bọn họ có khó chịu tới thế nào, giờ phút này bọn họ đều không thể mở miệng lung tung.

Rốt cuộc ai nấy đều biết, Thôi Nhã Tuyết vừa nhậm chức, mấy hành động ra oai của cô còn chưa bắt đầu, thực không biết cô muốn nhắm vào ai trước tiên.

Bùi Nguyên Minh ngồi bên cạnh cô, cũng không định chiếm vị trí quan trọng, chỉ là rất thích thú trước cảnh tượng này.

Thôi Nhã Tuyết nhìn xung quanh một lượt, hướng mắt vào hai cái ghế trống và nói: “Không phải tôi nói rồi sao? Tất cả mọi người đều gác lại công việc dang dở, có mắt đúng giờ”

“Hai người không đến là ai?”

Một người phụ nữ tóc ngắn hạ giọng nói: “Sếp Thôi, đó là Bạch Câu và Tử Chinh”

“Hai người bọn họ, một thì đang ốm, một thì vừa xử lý xong sự việc tại một đảo quốc, cho nên nhờ chúng tôi xin phép vắng mặt”

Hiển nhiên người phụ nữ tóc ngắn này cũng thấy Thôi Nhã Tuyết là một người không dễ dây vào, nên lúc này đã nhanh chóng giải thích.

Bùi Nguyên Minh nhớ lại những thông tin mình đã xem, nhận ra hai người kia chính là hai cánh tay đắc lực của người nắm quyền lúc trước.”

Hơn nữa, bọn họ lại có quan hệ rất tốt với Bùi Lệ Thu, lúc này một mực phản đối cũng là chuyện bình thường.

“Được rồi.”

Thôi Nhã Thuyết vẫn rất thản nhiên, không chút do dự nói:

“Bộ phận nhân sự, chính thức gửi thông báo tới bọn họ, bắt đầu từ giờ phút này, bọn họ bị khai trừ”

“Trước mắt, hai người đang giữ vị trí phụ tá của bọn họ sẽ tạm thời thay thế. Nếu trong một tháng có thể hoàn thành tốt mọi việc, sẽ được nhận chức và tất cả đãi ngộ của bọn họ”

Nghe được mấy lời này của Thôi Nhã Tuyết, một đám nhân viên cấp vàng đều không khỏi hút vào một luồng khí lạnh.

ở Long Điện thăng cấp không phải chuyện đơn giản. Muốn lên tới cấp vàng, ít nhất cũng cần tới mười năm nỗ lực.

Nhưng Thôi Nhã Tuyết thực sự chỉ nói một câu, đã hủy bỏ cả đời nỗ lực của hai người, để cho hai người trẻ tuổi khác thay thế.

Ngay lúc này, những nhân viên cấp độ vàng sắc mặt càng thêm nghiêm trọng.

Đúng lúc có người muốn lên tiếng cầu xin, Thôi Nhã Tuyết lại trực tiếp ngắt lời, ngồi thẳng lưng lên rồi nói tiếp: “Hôm nay tôi yêu cầu mở cuộc họp yêu cầu mọi người có mặt, nội dung không nhiều, chỉ có một mà thôi.”

| “Đó chính là, Thôi Nhã Tuyết tôi sau khi nhậm chức, Long Điện tại Cảng Thành sẽ không còn bất cứ liên hệ nào với Long Điện | nữa”

“Chỉ có một tiếng nói duy nhất tại đây, chính là tiếng nói của tôi.” “Vì mọi người đã ở đây, tôi cho mọi người một cơ hội để lựa chọ”

“Thứ nhất, rời khỏi Long Điện tại Cảng Thành, mất đi tất cả” "Thứ hai, ở lại, trở thành con chó trung thành của tôi”. “Mọi người có một phút để đưa ra quyết định.”

“Đếm ngược bắt đầu!”

"60, 59, 58..."

- -----------------
 
Chương 2431


Một phút trôi qua, thời gian thật ngắn ngủi, tất cả ba mươi bốn nhân sự cấp vàng đều ở đây, họ đều không rời đi. Những gì mà họ lo ngại là địa vị và mức lương hàng năm của Long Điền, vẫn không thể biết Thôi Nhã Tuyết ngồi ở vị trí này bao lâu nữa. Thôi Nhã Tuyết liếc mắt nhìn những người này, ban hành quy tắc mới một cách hững hờ, đó là quy tắc mới của cô ấy, chính là quy tắc của Long Điện tại Cảng Thành,

Người vi phạm sẽ bị xử lý theo quy định của pháp luật và sẽ bị giết không ân xá. Theo như những gì Thôi Nhã Tuyết nói, quy tắc này sẽ không vì bất cứ tình cảm, mối quan hệ thân quen nào, ai phạm phải đều không dung thư, tiếp theo, cô ấy sẽ chỉnh sửa các quy tắc và quy định của Long Điện tại Cảng Thành, bất cứ ai dám chống lại có nghĩa là đang tìm đến cái chết. Mỗi người trong số ba mươi bốn nhân sự cấp vàng đều cảm thấy áp lực khủng khiếp và tất cả họ đều thừa nhận sự đanh thép của Thôi Nhã Tuyết. Tuy nhiên, họ vẫn cho rằng nếu không có sự hỗ trợ hết mình của Long Điền, thì Long Điện tại Cảng Thành vốn đã có thể hoạt động độc lập từ lâu rồi. 

Chỉ sợ không đầy một tháng nữa, lại khóc lóc xin hỗ trợ Long Điện. Thôi Nhã Tuyết không hề nói nhảm, mà bắt đầu điều chỉnh một số vị trí chủ chốt của khối nhân lực. Sau đó, các quy tắc và quy định đã được sắp xếp và hoàn thiện, điều này cho phép Long Điện tại Cảng Thành đi vào hoạt động một cách có quy củ và hợp pháp trong thời gian tới. Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

Bận rộn từ mười giờ sáng đến tám giờ tối, Thôi Nhã Tuyết cuối cùng cũng xử lý xong công việc của Long điện.

Trong văn phòng, cấp dưới của cô mang hai bát cơm sườn bì lợn đặc trưng của Cảng Thành, coi như lời mời dùng bữa tối của Bùi Nguyên Minh.

“Thôi Nhã Tuyết từng từng là chỉ huy của một đồn cảnh sát, thật là lãng phí nhân tài”

Bùi Nguyên Minh vừa giơ đũa lên vừa nói với nét mặt ngưỡng mộ.

Một mặt anh ngưỡng mộ khả năng của Thôi Nhã Tuyết, mặt khác thầm cảm ơn cô ấy, bởi vì Thôi Nhã Tuyết giúp anh hoàn toàn có thể nắm được Cảng Thành Long Điền, ở Cảng Thành có Bùi Môn, còn có Bùi Cửu Thiên. Vì Bùi Cửu Thiên đang muốn tự sát, do đó Bùi Nguyên Minh không ngại xuống tay, chán ghét anh ta một cách ra mặt. Lúc này, Bùi Nguyên cũng không nói nhảm nữa, nhìn về phía sau núi Thái Bình, nhẹ nhàng nói:

“Sau khi biết tường tận về Long Điện tại Cảng Thành, cô nên biết nhiệm vụ đầu tiên là gì?

Đôi mắt Thôi Nhã Tuyết lóe lên một tia sáng, rồi thì thầm:

“Hãy nhìn vào Bùi Môn, đặc biệt là Bùi Cửu Thiên, còn về hành động thì hãy nghe theo lệnh của cậu Kiên”

Bùi Nguyên Minh cười nhạt, nói:

“Thực ra tôi không cần ra lệnh, nếu có cơ hội, tôi sẽ ngay lập tức bãi bỏ Bùi Cửu Thiên”

Nghe những lời này, Thôi Nhã Tuyết khẽ cau mày lại, một lúc sau mới lắc đầu nói:

“Cậu Kiên, tôi nghĩ không đơn giản như cậu nghĩ” 

“Bùi Cửu Thiên không chỉ là chiến thần mới của Long Điện, thiếu gia của Bùi Môn tại Cảng Thành, trong truyền thuyết chính là người đứng đầu bất khả chiến bại của Đường Đào Doanh”

“Thậm chí còn có nhiều tin đồn rằng anh ấy sẽ sớm trở thành tổng giáo đầu!”

“Vừa rồi, Long Điện tại Cảng Thành xảy ra vài ba chuyện, theo dõi anh ta không thành vấn đề lớn, nhưng muốn công kích anh ta gần như là điều không thể”

“Ngoại trừ bản thân anh ta gần như mang tất cả tinh hoa của thế hệ trẻ Cảng Thành, anh ta còn là thiếu gia của Bùi Môn tại Cảng Thành, có thể dễ dàng huy động sức lực của Bùi Môn tại Cảng Thành”

“Nếu cậu Kiên nghĩ rằng chỉ có Long Điện chỉ có thể dựa vào Bùi Cửu Thiên thì chắc chắn cậu đã có chút coi thường rồi.”

Bùi Nguyên Minh cười nói:

“Tôi để cho cô làm, cô chắc chắn sẽ làm tốt, nếu có thể tìm được cơ hội”

“Hơn nữa, Bùi Cửu Thiên chưa chết, cô ngồi ở vị trí này không lâu được”

“Rốt cuộc, lần này chúng ta gặp trong bát của anh ta một miếng thịt, và miếng thịt đó là miếng thịt to nhất”
 
Chương 2432


Bùi Nguyễn Minh lãnh đạm nói, nhưng lại khiến Thôi Nhã Tuyết hít một hơi thật sâu. Cô đương nhiên biết ý nghĩa của việc ngồi ở vị trí này. Ngoài việc xúc phạm Long Điền, nó còn thể hiện một cuộc đấu trí toàn diện với Bùi Cửu Thiên, đệ nhất thế hệ trẻ hai đất Cảng Thành. Chỉ là nếu bạn muốn ngồi một vị trí không phải ai có thể ngồi được thì bạn phải trả giá cho điều đó. Nếu không phải có cơ hội lần này, chắc chắn sẽ tiếp tục ngựa quen đường cũ, không có sự đổi

mới. Một Thôi Nhã Tuyết sẽ không có cơ hội được trở thành lãnh tử trong giới thượng lưu cả hai thành phố Cảng Thành nữa, nhà họ Thôi cũng không giữ được mệnh danh mãi mãi là gia tộc hạng nhất. Rốt cuộc một người hay một gia đình muốn đạt được điều đó thì đều phải trả giá cao. 

Thấy biểu hiện của Thôi Nhã Tuyết có chút thay đổi, Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút rồi tiếp tục nói:

“Đương nhiên, chỉ một Long Điện và nhà họ Thôi của cô về căn bản không thể làm lung lay nền tảng của hai thành Cảng Thành được”

“Tôi sẽ tìm cách để cho đổ vương Hòa Thanh Phong hoàn toàn đứng về phía chúng ta...” Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

Thôi Nhã Tuyết sửng sốt trong chốc lát, bất ngờ trước phương thức của Bùi Nguyên Minh, nhưng do dự một lúc, cô vẫn thì thào nói:

“Đổ vương có lòng sâu không lường được, đồng thời cũng là một con cáo già có tiếng”

“Nhưng những gì ông ta nói, trong mười câu anh chỉ nên tin một, nếu không anh sẽ bị ông ta lừa!”

“Tốt nhất anh nên cẩn thận khi tiếp xúc với đổ vương”

“Tôi được biết, Hòa Thanh Phong sẽ bị ba đại Ma Tăng của campuchia tấn công và muốn giết chết vào sáng mai”

“Nhưng theo tôi, cuộc tấn công lần này thật sự có sự trùng hợp?”

“Có lẽ, đổ vương lần này muốn kiểm tra kỹ năng của anh, mặt khác muốn nhân cơ hội này để thật sự có thể biến trận chiến thành ngọc bội”

Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói:

“Tôi đã đoán được điều này từ rất lâu rồi!”

“Vậy tại sao anh lại.” Thôi Nhã Tuyết vẻ mặt khó hiểu.

Bùi Nguyễn Minh cười nói:

“Dù sao cũng là một thế hệ đổ vương, muốn đứng về phía chúng ta, thì đánh bạc cũng phải tìm một cái cớ tốt hơn, đúng không?”

“Bây giờ tôi sẽ mượn cớ cho cô, bước tiếp theo nên làm thế nào, cô tự mình quyết định”

Thôi Nhã Tuyết trầm ngâm nói:

“Vậy thì phải xem phong thủy thế nào.”

“Đó chắc chắn là sự thật, sẽ không có sự giả mạo” Bùi Nguyễn Minh khẳng định.

“Nếu như Hòa Thanh Phong không hạ quyết tâm trong vòng ba ngày, đổ vương sẽ chết”

Thôi Nhã Tuyết khẽ gật đầu, liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh nói:

“Cậu Kiên, dù sao khi tiếp xúc với Hòa Thành Phong, anh cũng nên cẩn thận, đừng để xảy ra chuyện gì?

“Nếu để mất hai thành Cảng mà phải rời đi, không có người chống lưng, nhà họ Thôi của chúng ta có lẽ sẽ kết thúc”

“Cô biết nhiều thứ đấy, hơn nữa thông minh hơn tôi tưởng” Bùi Nguyên Minh cười: 

“Đừng lo lắng, tôi nhất định sẽ cố gắng sống”

“Hơn nữa, hãy nói cho bố cô biết đi, để Thôi Văn Triết đón cô ở vị trí đầu sòng bạc, vị trí đó cũng rất quan trọng”

“Rầm”.

Ngay khi Bùi Nguyên Minh và Thôi Nhã Tuyết đang trò chuyện vui vẻ, đột nhiên có người đẩy cửa xông vào.

“Láo xược!”

Thôi Nhã Tuyết đột ngột đứng dậy, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng. “Nếu không thể cho tôi một lời giải thích, thì cô sẽ là người đầu tiên phá lệ”

“Cô sẽ biết hậu quả rồi đấy!”

Lời nói của Thôi Nhã Tuyết lạnh lùng cùng vẻ mặt lạnh lùng khiến người phụ nữ mặc đồng phục xông vào hơi biến sắc, nhưng cô vẫn nhanh chóng nói:

“Thôi Nhã Tuyết, đã xảy ra chuyện rồi”

“Tử Chính ban đầu cải trang thành một cô gái mặc bộ trang phục tại thỏ trong quán rượu của chúng ta, đang làm nhiệm vụ truy sát người trên Đảo Quốc, trong lúc chuẩn bị ra tay thì đã bị tóm gọn rồi!”

“Sếp Thôi, cô nhất định phải đi cứu người!”
 
Chương 2433


Nghe thấy hai chữ "Tử Chính", Bùi Nguyên Minh nheo mắt lại, ngửi được một tia âm mưu. Thôi Nhã Tuyết lạnh lùng nói:

“Tại sao muốn tôi làm chuyện nhỏ này?”

“Long Điện tại Cảng Thành nhiều người như vậy, còn có các cấp cao bậc vàng chịu trách nhiệm, để bọn họ cứu người là đủ rồi”

Người phụ nữ lo lắng nói:

“Sếp Thôi, tôi e rằng không thành công, nhóm người Đảo Quốc đó có thân phận rất đặc biệt. | Họ là người của Đảo quốc Âm Lệ..”.

“Đảo quốc Âm Lệ, là một trong sáu trường học lớn của Đảo Quốc, và là một cái tên mới không kém gì Maruyama”

“Đám người Âm Lệ đó, với sức chiến đấu hiện tại của chúng ta, không thể nào giết chết được họ”

“Chúng ta không thể xúc phạm đến đám người Âm Lệ đó, vì vậy tôi nghĩ rằng cô cần phải đến đó để xem Đảo quốc Âm Lệ đó có nể mặt chúng ta hay không?” Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

Người phụ nữ hoảng sợ lên tiếng, đồng thời quan sát Thôi Nhã Tuyết từ khóe mắt, tựa hồ muốn xem cô ấy sẽ phản ứng như thế nào. Bùi Nguyên Minh cười thầm một tiếng, không nói chuyện, nhưng là muốn xem Thôi Nhã Tuyết sẽ làm như thế nào. Nếu anh đoán không lầm, đây hẳn là cú vấp đầu tiên cho Thôi Nhã Tuyết bởi những nhân sự cấp vàng của Long Điện tại Cảng Thành. Nếu cô ấy thậm chí không thể giải quyết vấn đề này, thì bậc thầy đó sẽ phản đối đến cùng. Thôi Nhã Tuyết lạnh lùng nói:

“Để đội tuần tra giải quyết công việc cứu người. Tôi chịu trách nhiệm về hậu quả”

“Thôi Nhã Tuyết, cô không biết rồi, vào ngày đêm nay, tám vị đại cao thủ của đội tuần tra cùng Bạch Câu sẽ cùng nhau từ chức.”

“Những người còn lại là nhân sự ở cấp độ đồng và sắt. Mặc dù sức mạnh của họ tốt, họ có thể dễ bị tổn thương trước sự tấn công của Đảo Quốc...”

“Đội tuần tra cảm thấy không có biện pháp cứu người, liền yêu cầu tối thông báo tới Thôi Nhã Tuyết, cũng yêu cầu Thôi Nhã Tuyết cứu người!”

Nói xong, người phụ nữ dường như sợ Thôi Nhã Tuyết phát điện nên vội vã quỳ trên mặt đất.

“Xem ra, đối với tôi đây lại là một vấn đề khó nữa rồi.”

Thôi Nhã Tuyết chế nhạo, sau đó đứng dậy. 

“Vậy thì tôi rất muốn xem vấn đề này khó đến mức nào?

Nhìn Thôi Nhã Tuyết bước ra ngoài, Bùi Nguyên Minh cũng đứng dậy đi theo.

Mặc dù Thôi Nhã Tuyết phái hơn chục vệ sĩ của Thôi gia đi theo, những lời nói dưới trướng của Đảo Quốc đã khơi dậy cảnh giác của Bùi Nguyên Minh.

Anh cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như anh nghĩ.

Lam Quế Phường, quán bar Phú Sỹ, chín giờ tối.

Khi Bùi Nguyên Minh và Thôi Nhã Tuyết đến, nhiều nhân viên quán bar Phú Sỹ đã tập trung trước cửa quán. Ông chủ quán bar cũng là con cưng của Long Điện tại Cảng Thành, nhưng lại là người có thân phận thấp kém như sắt đá. Lúc này, hắn nhìn đến đám người Đảo Quốc trước mặt đang mặc kimono dừng lại ở cửa quán Kyoto, vẻ mặt khó coi đến cực điểm.

“Không cần, để họ vào!”

“Nơi này là Cảng Thành, một xã hội được cai trị bởi luật pháp, mọi người không cần làm như | vậy!”

“Nếu còn tiếp tục như vậy, chúng tôi sẽ báo cáo với các quan chức!”

Vào lúc này, tiếng hát của phụ nữ tiếp tục vang lên trong quán. Ngoài ra, tiếng hát của những người Đảo Quốc và tiếng cười của đàn ông vang lên. Thậm chí thỉnh thoảng còn có những cái tát và tiếng xé quần áo, khiến người ta ngoác mồm tự hỏi chuyện gì đang xảy ra bên trong. Tuy nhiên, lúc này, dù là chủ quán bar hay những vệ sĩ nước ngoài mà anh ta thuê đều không dám xông vào cứu người. Ngoài những kiếm khách của Đảo Quốc đang cản đường, điều quan trọng nhất là những cao thủ của Đảo Quốc bên trong không dễ bị người thường xúc phạm. Khi nhìn thấy Thôi Nhã Tuyết cùng Bùi Nguyên Minh và những người khác, ông chủ quán bar vội vàng bước tới, nghiêng người về phía trước.

“Sếp Thôi”
 
Chương 2434


“Rác rưởi!”

Thôi Nhã Tuyết hừ lạnh một tiếng, sau đó lấy ra khẩu súng tinh xảo giấu trong ủng, dửng dưng đi vào bên trong.

“Ngốc nghếch!”

“Ai! Ai dám làm náo loạn nơi này!”

“Cô không biết thiếu gia của chúng tôi đang mua vui với những cô gái bán hoa bên trong sao?”

“Ái chà, cô gái bán hoa này khá đẹp, có muốn vui chơi cùng chúng tôi không?”

Mấy tên kiếm sĩ canh cổng Đảo Quốc đều ngước nhìn Thôi Nhã Tuyết, lúc đầu thì tỏ ra tức giận, sau đó lại nở nụ cười thân thiện, rõ ràng là đang mê muội khuôn mặt xinh đẹp của Thôi Nhã Tuyết. Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

“Bùm...bùm...bùm”

Thôi Nhã Tuyết cũng lười nói những lời nhảm nhí với những kẻ này, lúc này trực tiếp bóp cò, khiến cho các kiếm khách Đảo Quốc đang cười xấu xa kia bị bắn vào đùi, từng kẻ lăn trên mặt đất. Cảnh tượng này khiến nhiều người trong đám đông giật thót mình.

Những người này bao gồm Long Điện tại Cảng Thành, Bùi Môn tại Cảng Thành, Bang Hồng Hưng và thậm chí cả đồn cảnh sát Cảng Thành. Họ xuất hiện ở đây, có những người công khai hoặc bí mật, chỉ để xem Thôi Nhã Tuyết cao thủ sẽ xử lý chuyện này như thế nào. Nhưng không ai có thể nghĩ rằng Thôi Nhã Tuyết lại kiên quyết, giết người không ghê tay, không nể mặt ai.

"Bum."

Thôi Nhã Tuyết lại bắn, lần này cô đạp cánh cửa mỏng manh trượt xuống, khiến cả đám người đang đứng trước đó đều kinh ngạc, cô tiến tới gần một thanh niên của Đảo Quốc, đưa chân đã văn anh ta ra ngoài đồng thời tặng cho anh ta một cái tát trời giáng.

“Bốp!”

Thanh niên Đảo Quốc mất cảnh giác bay thẳng ra ngoài. Thôi Nhã Tuyết vẻ mặt lãnh đạm, cởi chiếc áo khoác da ném lên người tên thanh niên đó, sau đó lấy khăn giấy lau lòng bàn tay, nhẹ nhàng nói:

“Kêu chủ của các người ra đây nói chuyện với tôi!” 

Tất cả mọi người xung quanh đều bị sốc, vẻ mặt thất thần. Ánh mắt của vô số người đều hướng về Thôi Nhã Tuyết. Không ai có thể nghĩ rằng phong cách của cô ấy lại mạnh mẽ đến thế, hơn nữa lại ra tay không chút do dự. Cô ấy dám làm thương người của Đảo Quốc, quả là dũng cảm! Nhưng lúc này, việc tấn công một người trẻ tuổi của Đảo Quốc không hề chớp mắt cũng đủ cho thấy cô là một người máu lạnh, hung hãn. Hầu như các gián điệp ẩn mình trong bóng tối đều đưa ra những phán đoán vào lúc này, dù sao cũng đừng nên khiêu khích người phụ nữ này!

Người phụ nữ này thật nóng nảy!

Cùng với đám người của Long Điện tại Cảng Thành, có căn bản muốn mang đến những khó khăn cho Thôi Nhã Tuyết, nhưng không ngờ lại bị cô ta ra tay đầy khó khăn như vậy.

Về cách giải quyết này của Thôi Nhã Tuyết đều khiến họ bị thuyết phục.

Bùi Nguyên Minh không khỏi lộ ra một chút cảm kích. Người phụ nữ này hành động dứt khoát, biết mình phải làm gì khi nào. Nếu cô ấy thừa nhận lời khuyên của người khác vào thời điểm quan trọng như vậy, Bùi Nguyên Minh e rằng tất cả quyền hành cuối cùng mà cô ấy đã thiết lập ngày hôm nay sẽ bị mất. Lúc này, chỉ cần cứng rắn đến cùng, hoàn toàn đạp vào cái định đầu tiên gặp phải ở vị trí cao nhất, cô mới có thể hoàn toàn xác lập uy quyền tuyệt đối của một người đứng đầu.

“Bốp...bốp...bốp...tuyệt vời...tuyệt vời.”

Lúc này, cảnh cửa bên trong của quán bar mở ra hai bên, sau đó một tiếng vỗ tay dữ dội vang lên. Cùng lúc đó, với một giọng điệu đặc trưng của Đảo Quốc vang lên:

“Đại Hạ chúng tôi không có gì để nói nữa rồi”.

“Phụ nữ không thể so sánh với đấng mày râu, nhưng bây giờ khác rồi.”

“Coi này, Thôi Nhã Tuyết giống một nam nhân hơn là một nữ nhân”

“Ngay cả chuyện này cũng dám làm”

“Tôi chỉ có thể nói, Thôi Nhã Tuyết à, cô đã ăn gan beo sao?”

Khi đèn bật sáng, mọi người dần dần thích nghi với nội cảnh bên trong, ngay sau đó nhìn thấy một người đàn ông mặc kimono ngồi xếp bằng ở giữa, trên tay cầm một ly rượu sake, hờ | hững mở miệng.
 
Chương 2435


Anh ta chỉ nói những lời tán thành, nhưng khi anh ta nói từ Sếp Thôi, anh ta không tránh khỏi một chút hàm ý giễu cợt và mỉa mai. Rốt cuộc, Cảng Thành Long Điện mất đi chỗ dựa của Long Điện, đối với nhiều người xem ra chính là trắng trong giếng, hoa trong nước, mọi thứ đều hư vô, có thể rơi rụng bất cứ lúc nào. Cái gọi là Long Điện tại Cảng Thành, Sếp Thôi lần này tự nhiên mất đi bao nhiêu quyền hành. Bùi Nguyên Minh nheo mắt nhìn Đảo quốc trẻ tuổi đang nói, vẻ mặt lãnh đạm. Tuy nhiên, không xa phía sau Đảo Quốc là một người hơi hói, trông rất gầy, chẳng khác gì một ông già bình thường. Nhưng khi nhìn thấy anh ấy, đôi mắt Bùi Nguyên Minh hơi nhíu lại. Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

“Là anh, Bắc Xuyên Bát Đạo”

Thôi Nhã Tuyết nhìn người thanh niên mặc kimono, nét mặt hơi nhíu lại. Chap mới luôn có tại ( TRÙMtruyện .co m )

“Tôi nghĩ đó là một kẻ nào đó đã lộng hành trên trang web của chúng ta ở Long Điện tại Cảng Thành, và tùy tiện bắt nạt những người phụ nữ tốt”

“Hóa ra là thiếu gia của nhóm Bắc Xuyên trên đường Đảo quốc, đệ tử của Âm Lệ”

“Chỉ là, nếu tôi nhớ không lầm, chính phủ Cảng Thành đã phát lệnh hồi hương cho anh, để anh và tất cả thành viên của tập đoàn Bắc Xuyên đừng bắt cóc và lừa gạt và đừng phạm tội ác nữa”

“Anh dám ở Cảng Thành, anh muốn chết sao?”

Đảo Quốc là một đất nước rất tuyệt vời, ví dụ như ở đất nước của họ, các tổ chức Đạo giáo có thể được công nhận. Nhóm Bắc Xuyên ở Đảo Quốc có thể coi là một tổ chức tầm trung đã trải qua nhiều năm hình thành, Bắc Xuyên Bát Đạo đã trở thành thành viên của Đảo Quốc Âm Lệ và nhóm Bắc Xuyên trở thành con tốt của Bắc Xuyên. Cảng Thành là điểm dừng chân đầu tiên của họ khi vào Đại Hạ, nhưng vì nhiều lý do khác nhau, tuy nhiên, Duẩn Mi đã bị chính quyền Cảng Thành phát hiện vì nhiều lý do và bị trục xuất về nước. Nhưng trước sự ngạc nhiên của Thôi Nhã Tuyết, Bắc Xuyên Bát Đạo, người đã được lệnh trục xuất, không những không rời đi, mà còn dám đến tận địa điểm của Cảng Thành Long Điện để phô trương quyền lực của mình. Đây là một cái tát vào mặt cô ấy.

“Thật ngông cuồng!” 

“Láo xược! Thiếu gia Bắc Xuyên, anh dám chế nhạo chúng tôi!”

“Con đĩ, cô có tin hay không, chúng tôi sẽ cởi quần áo của cô và giết cô sau khi đã chơi đủ thì thôi!”

“Cô cho rằng cô là bất khả chiến bại súng ống sao? Thiếu gia Bắc Xuyên đi cùng với Trưởng lão Âm Lệ. Một kiếm có thể chia đội viên đạn của cô!”.

“Giả bộ ở trước mặt nhóm Bắc Xuyên của chúng tôi, cô muốn chết sao?”

Hơn chục nam nữ mặc trang phục Đảo Quốc lúc này đồng loạt đứng dậy, mỗi người đều nhìn Thôi Nhã Tuyết với ánh mắt sát khí. Những cô gái Đảo Quốc đó thậm chí còn ôm ngực, và họ đang hả hê. Ai nấy đều có khuôn mặt gầy, rất bình thường. Nhìn thấy người Đại Hạ cao lớn đẹp trai, trong lòng sinh lòng ghen tị. Tưởng tượng đến việc Bắc Xuyên Bát Đạo thay phiên nhau làm nhục Thôi Nhã Tuyết, những cô gái Đảo Quốc này run lên vì phấn khích.

“Câm mồm!”.

“Một đám xã hội Đảo Quốc, các người có tư cách gì nói chuyện với tôi?”

Thôi Nhã Tuyết mặc kệ đám người này, mà tiến lên, liếc mắt nhìn Bắc Xuyên Bát Đạo, bình tĩnh nói:

“Tôi không quan tâm chuyện đã xảy ra trước, cũng không quan tâm đúng hay sai?

“Những quán bar này là tài sản của chúng tôi, Long Điện tại Cảng Thành!”

“Đã ở trên sân của chúng tôi, người di chuyển trên sân cũng phải tuân theo phép tắc”

“Bắc Xuyên các người hãy cho tôi một lời giải thích?”

Lúc này, sát khí của Thôi Nhã Tuyết vô cùng tức giận, vẻ mặt lạnh lùng, mặc dù Tử Chính đã | bị sa thải sáng nay, nhưng đối với người khác, cô ấy là người của Thôi Nhã Tuyết”

Ngoài ra, đây là địa bàn của Cảng Thành Long Điền, vì vậy cô phải tiến về phía trước và không có lựa chọn nào khác.
 
Chương 2436


“Bùm...”

Bắc Xuyên Bát Đạo nghe xong liền đứng dậy, đá cái bàn thấp trước mặt xuống đất, sau đó uống một hợp với ly rượu sake, rồi hứng thú nói:

“Giải thích?”

“Sếp Thôi à, cô muốn tôi giải thích cái gì?”

“Vị thiếu gia này là thủ lĩnh trẻ tuổi của tập đoàn Bắc Xuyên và là đệ tử của Đảo Quốc Âm Lệ, đám người Đại Hạ mấy người vui chơi cùng mấy cô gái bán hoa là để cho anh có thể diện hơn | hay sao?”

“Trong đầu cô có cạm bẫy gì không? Còn dám muốn tôi giải thích”

“Hơn nữa, Long Điện tại Cảng Thành là nước không có nguồn, cây không có rễ. Còn tưởng rằng cô còn đang tấn công Long Điện bất khả chiến bại bên ngoài?”

“Long Điện tại Cảng Thành, có cái gì mà yêu cầu tối giải thích?”

“Ai cho cô dũng khí đó thế?”

“Với khẩu súng này trong tay?”

“Hay là cô dựa vào một gia tộc hạng nhất ở Thời gia? Một quan chức cờ bạc hàng đầu?”

“Nếu có khả năng, cô cứ việc bắn tôi!”

Bắc Xuyên Bát Đạo chỉ vào giữa lông mày, người đúng như tên gọi, cực kỳ độc đoán. Khi nghe thấy điều này, những người bạn của Bắc Xuyên Bát Đạo Đảo Quốc đã bật cười. Theo quan điểm của bọn họ, Thôi Nhã Tuyết lúc này chỉ có quyền quỳ trên mặt đất, không có tư cách đối thoại bình đẳng với bọn họ.

“Vì vậy, cô gái bán hoa này, vui chơi một tí đi!”

“Không chỉ tôi muốn chơi với cô đâu, mà tất cả người Đảo quốc có mặt ở đây đều muốn cho có rất nhiều mặt mũi, họ sẽ thay phiên nhau giở trò với cô!”. Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

Bắc Xuyên Bát Đạo chỉ vào Tử Chính đang mặc áo khoác lúc này, vẻ mặt đáng thương.

“Sếp Thôi, nếu có hứng thú, hãy đi thuyết phục người phụ nữ này chấp nhận số phận của chính mình”

“Nếu không, tôi thậm chí có thể chơi cùng với cô một lúc. Cô cũng đã nổ súng làm thương một vài người bạn của tôi. Tôi có thể đưa ra biểu quyết phản đối với các quan chức Las Vegas, thế nào? Cô hãy giải thích tôi nghe!”.

Bắc Xuyên Bát Đạo lúc này tràn đầy kiêu căng ngạo mạn, hai thân phận thủ lĩnh nhóm Bắc Xuyên ở Đảo Quốc và đệ tử Âm Lệ giống như hai con át chủ bài, vì vậy anh ta có thể làm bất cứ điều gì anh ta muốn trên mảnh đất rộng lớn Las Vegas này.

Thôi Nhã Tuyết ánh mắt lạnh lùng, nhìn chằm chằm Bắc Xuyên Bát Đạo, chậm rãi nói:

“Bắc Xuyên Bát Đạo, anh cố ý làm loạn sao?”

“Anh thật sự nghĩ, anh có quyền được miễn trừ ngoại giao thì tôi không dám động vào anh?”.

Bắc Xuyên Bát Đạo uống xong ly rượu trong tay, búng ngón tay, chiếc ly bay ra, vỡ vụn khi chuẩn bị đánh Thôi Nhã Tuyết.

Nhìn cảnh này, Bắc Xuyên Bát Đạo không khỏi cười nói:

“Cái gì? Sếp Thôi xem ra Bắc Xuyên Bát Đạo tôi khiến cô khó chịu sao?”

“Nếu cô không vui, có thể đi ra ngoài này với tôi!” 

“Nếu cô có thể làm cho tôi sợ hãi, tôi liền quỳ xuống gọi cô là bà ngoại!”

“Sau này nhìn thấy cô, tôi sẽ tránh ngay, thấy thế nào?”

“Nhưng, tôi sợ rằng nếu cô không đủ khả năng làm điều đó, Thôi Nhã Tuyết cô sẽ trở thành đồ chơi cho Bắc Xuyên Bát Đạo chúng tôi!”

Đang nói chuyện, Bắc Xuyên Bát Đạo phất tay, sau lưng có người dời ghế sô pha đi tới, sau đó anh ta ngồi xuống, nâng chân lên, châm một điếu thuốc.

Và người được gọi là trưởng lão Âm Lệ bước tới, đi theo Bắc Xuyên Bát Đạo, nhìn Bắc Xuyên Bát Đạo với ánh mắt lạnh lùng. Rõ ràng, chỉ cần Thôi Nhã Tuyết ra tay, vị trưởng lão Âm Lệ này chỉ cần một kiếm chém ra, sẽ chém Thôi Nhã Tuyết làm hai. Thôi Nhã Tuyết lạnh lùng nói:

“Xem ra Thiếu gia Bắc Xuyên muốn làm gì thì làm ở Cảng Thành Long Điện của chúng tôi, dựa vào thân phận thiếu gia của tập đoàn Bắc Xuyên và đệ tử của Âm Lệ?”

“Anh bắt nạt tôi, nghĩ tôi là nữ nhân nhu nhược sao?”
 
Chương 2437


Bắc Xuyên Bát Đạo cười tủm tỉm nói:

“Tôi bắt nạt cô bao giờ?”

“Nếu là Long Điện tại Cảng Thành của cô Thời đây ở thời kỳ trước, thì tôi chẳng dám lên tiếng dù là đôi lời”

“Đừng nói anh ngồi ngang hàng với tôi, nói chuyện với tôi, anh cho dù có quỳ trước mặt tôi để nói chuyện cũng không đủ tư cách, anh hiểu không?”

Thôi Nhã Tuyết vẻ mặt lạnh lùng, lúc này mới bước lên phía trước, chuẩn bị dùng báng súng tấn công. Bùi Nguyên Minh nhanh chóng cản cô lại, ra hiệu cho Thôi Nhã Tuyết lùi lại, sau đó dửng dưng đi về phía trước, nhìn lên nhìn xuống Bắc Xuyên Bát Đạo, lãnh đạm nói:

“Người Đảo Quốc ở Đại Hạ của chúng tôi, dám kiêu ngạo và độc đoán như vậy?”

Anh ấy không muốn đứng lên đối đầu, nhưng Đảo Quốc Âm Lệ là một trong sáu lực lượng lớn ở Đảo Quốc, với xuất thân của Thôi gia, hiện tại không thể chống lại được. Cho nên Bùi Nguyễn Minh cảm thấy vẫn phải tiến lên giải quyết.

Bắc Xuyên Bát Đạo nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, nhìn thấy Bùi Nguyên Minh bộ | dáng trắng nõn gầy gò, lúc này mới chế nhạo, không ngừng gào lên:

“Sao vậy? sếp Thời của anh sợ không chống lại nổi tôi, cho nên mới để cho sắc mặt trắng bệch này ra để đe dọa tôi à?”.

“Anh quá kiêu ngạo và độc đoán, cứ coi là vậy đi, nếu anh không thích, tôi sẽ không động vào anh!”

“Hôm nay, tôi sẽ cho anh biết thế nào là dũng khí, để tôi xem cái mặt trắng bạch của anh có dám động đến tôi không?”

Bắc Xuyên Bát Đạo vừa đứng lên vừa nói chuyện, suýt chút nữa chạm vào mặt Bùi Nguyên Minh, còn Bắc Xuyên Bát Đạo thì phun thẳng một luồng khói vào mặt Bùi Nguyên Minh, vô cùng kiêu ngạo. Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

Bùi Nguyên Minh cau mày che mặt, lùi về phía sau nói:

“Bắc Xuyên, có ai nói với anh rằng miệng của anh rất hôi không?”

“Anh dám..”

“Hơn nữa thứ rẻ rách như anh còn dám yêu cầu người khác đừng động thủ”

“Tôi chưa động chạm gì đến anh, anh đừng có gây sự với tôi, nếu không tôi không khách sáo đâu?”

Bắc Xuyên Bát Đạo nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, cười ra tiếng.

Hahaha

“Từ khi nào thì một tên sắc mặt trắng bệch có thể thách thức Bắc Xuyên Bát Đạo tôi vậy?”

“Trưởng lão Kinoshita, ra tay!”.

“Ngắt tay chân anh ta cho tôi, tôi muốn xem, anh ta không có tay chân trông sẽ như thế nào!”

Bắc Xuyên Bát Đạo đúng như tên gọi của anh ta, cực kỳ hống hách, lúc này nhìn Bùi Nguyên Minh bằng ánh mắt lạnh lùng, anh ta rõ ràng là đang muốn phế bỏ Bùi Minh Nguyên, cũng là uy hiếp Thôi Nhã Tuyết, anh bắt Bùi Nguyên Minh quỳ xuống. 

Vào lúc này những nam nữ khác ở Đảo Quốc đều đang nhìn khuôn mặt trắng bệch của Bùi Nguyên Minh với vẻ châm biếm. Bối cảnh, sức mạnh, năng lượng, khả năng và địa vị của Bắc Xuyên Bát Đạo đều được đặt ở đó. Không nói đến sắc mặt có chút trắng bệch, ngay cả Thôi Nhã Tuyết cũng cần phải dè chừng không khéo lại đang tìm kiếm đề cái chết. Vừa dứt lời, trưởng lão Âm Lệ gầy gò bước tới, lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, lãnh đạm nói: 

“Thiếu Đại Hạ, anh hãy nhớ kỹ, tôi tên là Kinoshita”

Kinoshita không nói nhiều, tính tình cực kỳ lạnh lùng, nhưng đôi mắt hơi híp lại gần như điện lạnh, nhìn như một kẻ tàn nhẫn.

Bùi Nguyên Minh cười nhạt:

“Ông cũng nên nhớ, tôi tên là Bùi Nguyên Minh!”

Kinoshita có vẻ sửng sốt trong giây lát, ông ta cảm thấy cái tên này hơi quen thuộc, như thể ông đã nghe thấy ở đâu đó nhưng ông không thể nhớ ra, bước đi của Kinoshita vô thức cứng đờ.

“Cái gì... Bùi Nguyên Minh?”

“Anh có phải họ Diệp, là người của Bùi Môn không?”

“Tôi chưa bao giờ nghe nói về anh ở Cảng Thành Bùi Môn!”

Nghe Bùi Nguyên Minh tự báo về gia đình của mình, Bắc Xuyên Bát Đạo lau nước trên tay với vẻ châm biếm:

“Thật tuyệt vời phải không?”

“Đừng nói anh không phải người đến từ Cảng Thành Bùi Môn, cho dù là anh có đến từ đâu, thì giờ đứng ở trước mặt Bắc Xuyên Bát Đạo tôi cũng không là gì?”
 
Chương 2438


“Được rồi, đừng nói nhảm nữa, nào, tấn công hắn!”

Bắc Xuyên Bát Đạo kiêu ngạo, trịch thượng, không nghĩ Bùi Nguyên Minh thể làm được gì.

“Uống.”

Kinoshita không nói nhảm, mà là liếc mắt một cái liền cắt ra lòng bàn tay, nhắm ngay cổ tay Bùi Nguyên Minh, hiển nhiên là muốn trực tiếp chém Bùi Nguyên Minh.

“Phụt..”

Bùi Nguyên Minh không hề né tránh, nhưng để cảnh cáo trước, anh vung tay dáng xuống một cái tát. Võ thuật thế giới, tất cả đều là bất khả chiến bại, chỉ có thể nhanh chóng không thể phá vỡ. Một âm thanh chói tai vang lên, Kinoshita mắt đen lại, vẻ mặt đau đớn, cả người bay ra ngoài trong chốc lát.

“Bụp..”

Anh ta đập thẳng vào góc tường và khuôn mặt bị đánh méo mó.

Làm sao có thể như vậy được?

Bắc Xuyên Bát Đạo và những người khác đều sững sờ. Trưởng lão Kinoshita là một cao thủ của Âm Lệ, mặc dù không ở cấp Chiến thần nhưng lại là chiến sĩ đỉnh cao. Một thế hệ chiến sĩ đỉnh cao, vào lúc này thật sự bị tát đến mức bay ra ngoài.

Đây là loại sức mạnh gì vậy?

Trong khi Bắc Xuyên Bát Đạo đang ngẩn ngơ, Kinoshita vừa đứng lên vừa đỡ tường, toàn thân run rẩy.

Cấp độ Chiến Thần đặc biệt!

Ngay cả người cao thủ nhất cũng không thể đánh bại. Kinoshita cũng là chiến binh đỉnh cao trong nhiều năm, nên Bùi Nguyên Minh có thể hiểu được với một cử động ngẫu nhiên, đây chắc chắn là một cao thủ của Cấp độ Chiến Thần đặc biệt. Đối với một bậc thầy ở cấp độ này, Kinoshita sợ hãi, ghen tị và căm thù. Bởi vì anh ta đã bị kẹt ở cấp độ của chiến sĩ đỉnh cao trong nhiều năm. Vào lúc này, nhìn thấy chủ nhân của Cấp độ Chiến Thần đặc biệt còn trẻ như vậy, có thể nói theo bản năng mà tự xuất hiện sự sợ hãi. Tuổi còn trẻ như vậy, Bùi Nguyên Minh đã có thực lực Chiến Thần cấp độ, cho dù là ở thế lực nào, địa vị của Bùi Nguyễn Minh nhất định. không thấp. Hơn nữa, ngay cả bốn nhân vật Cấp độ Chiến Thần đặc biệt cũng đủ khiến khán giả phải trầm trồ. Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

Bắc Xuyên Bát Đạo nhìn không hiểu tại sao, sắc mặt lúc này trầm xuống, thì thào nói:

“Koshita, ông làm sao vậy?”

“Sư phụ kêu ông đi theo tôi, không phải đưa ông đi để biểu diễn tung hứng với tôi!”

“Ông ở đây để bảo vệ tôi!”

“Mau giết hắn!”.

“Tôi e rằng không thể!”

“Bốp!”

Không đợi Kinoshita lên tiếng, Bùi Nguyên Minh đã tiến lên một bước, mạnh tay tát thẳng lên. mặt Kinoshita.

“Ra tay đi!”

“Bốp!”

“Trưởng lão Âm Lệ”

“Bốp!”.

“Không phải Âm Lệ là một trong sáu thế lực lớn của Đảo Quốc sao?”

“Bốp!”

“Môn chủ của ông không phải là Kiếm Thánh sao?”

“Bốp!”

“Năng lực của ông chỉ có thế sao?”

“Bốp!”

“Tại sao không nghe lời chủ nhân mà đánh tôi đi!”

“Bốp!”

“Ra tay đi!”

Bùi Nguyên Minh vừa nói một câu đã tát vào mặt Kinoshita một cái khiến ông ta mũi bầm dập, khóe miệng sưng tấy máu mũi, cả người run lên. Nếu không nhìn thấy mọi chuyện vừa xảy ra, mọi người sẽ nghĩ rằng Bùi Nguyên Minh đang bắt nạt một ông già. Đứng tại chỗ, Kinoshita không những không dám phản kháng mà thậm chí còn không có một tia cay đắng trong mắt. Bởi vì ông ta biết rất rõ chủ nhân của Cấp độ Chiến Thần đang đứng trước mặt, nếu chỉ dám phản kháng một chút, ông ta sẽ bị giết ngay lập tức!. 

Đứng trước mãnh hổ, mấy ai mà không sợ chết?

“Ra tay đi!”

“Tôi cho ông một cơ hội, ra tay đi, nếu ông không làm, ông có thể xứng với Bắc Xuyên của ông sao?”

“Bạn của ông ở Âm Lệ, người của nhóm Bắc Xuyên, ông quá tuyệt vời, ngay cả Bùi Môn tại Cảng Thành cũng nhìn xuống!”

“Ông không định chém lìa chân tay của tôi sao?”

“Tại sao không ra tay đi?”

Đối với vị sư phụ của Đảo Quốc Âm Lệ này dám đến Đại Hạ náo loạn, Bùi Nguyên Minh không thương tiếc, tát liên tục như muốn đánh chết Trưởng lão Kinoshita.
 
Chương 2439


Đứng trước cảnh này, ngoại trừ Thôi Nhã Tuyết, tất cả người của Long Điện tại Cảng Thành đều xem đến trợn mắt há hốc mồm.

Điều này cũng khiến đám người Đảo Quốc ai nấy đều trông rất khó coi, tinh thần hoảng hốt.

Bọn họ không bao giờ có thể tin được, một trưởng lão Kinoshita mạnh mẽ là vậy, lúc này lại không dám đánh trả. Hơn nữa còn bị Bùi Nguyên Minh tay trái tay phải liên tiếp tát qua tát lại, đánh đến mặt mũi bầm dập, ngay cả răng cũng rớt ra vài chiếc

Phải biết rằng hắn hàm răng này của ông ta đều là loại răng có giá rất cao, ngày thường vô cùng quý trọng. Bất cứ ai dám nói rằng ông ta vàng, ông ta đều đánh người đó tới mất nửa cái mạng.

Tại sao lúc này bị đánh tới bay cả răng mà cũng không tức giận?

Điều này thật không bình thường a.

Người của Đảo Quốc Âm Lệ, ngay cả tại Đảo Quốc cũng đều có sức mạnh vô cùng to lớn. Thế thì tại sao ở một nơi nhỏ bé như Cảng Thành này, bọn họ lại có vẻ yếu thế đến vậy?

Cũng chính bởi vì biết được thực lực của trưởng lão Kinoshita, đám người của Đảo Quốc đều. không khỏi há hốc mồm, tinh thần hoảng hốt không thôi.

Thôi Nhã Tuyết ban đầu cũng có chút kinh ngạc, nhưng rất mau đã lấy lại bình tĩnh, trong mắt chỉ còn vài tia lạnh lùng.

Thôi Nhã Tuyết cũng không biết nhiều về Bùi Nguyên Minh, chỉ là mơ hồ có suy đoán về thân phận của anh mà thôi.

Nhưng cảnh tượng hôm nay thực sự đang chứng minh cho suy đoán của cô.

Am

Bắc Xuyên Bát Đạo chính là cậu chủ của tập đoàn Bắc Xuyên, và là đệ tử của Đảo Quốc Âm

Lệ.

Một người như vậy, cũng chỉ có người mang thân phận như Thôi Nhã Tuyết suy mới có thể muốn giẫm như thế nào thì giẫm mà thôi.

Cho nên, hiện tại, Thôi Nhã Tuyết chẳng những không ngăn cản Bùi Nguyên Minh, ngược lại còn lui ra phía sau nửa bước. Cô xua tay, ý bảo những người khác của Long Điện tại Cảng Thành không nên động thủ. Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

Kế tiếp mặc kệ phát sinh cái gì, mọi người đều là châu chấu trên cùng một thuyền.

“Ông thật sự thực làm tội thất vọng!”.

Bùi Nguyên Minh tát một cái cuối cùng, đánh bật Kinoshita vốn đã rất bất lực ngã lăn xuống đất bằng tay trái.

Kinoshita lúc này mặt mũi bầm dập, sưng như đầu heo, đến tận bây giờ vẫn không dám đánh trả.

Bắc Xuyên Bá Đạo lập tức phản ứng lại, hắn ta gào to: “Kinoshita, não ông bị úng nước à?”

“Bị người ta đánh thành như vậy ông còn không đánh trả sao?”

“Ông quả thực làm người của Đảo Quốc chúng ta mất hết thể diện rồi”

“Tôi ra lệnh cho ông, mặc kệ hắn là ai, mặc kệ hắn có cái gì bản lĩnh, ông đều nhanh chóng đánh lại hắn cho tôi.”

“Cứ đánh chết hắn, hậu quả đầu tôi chịu hết”

“Ngu ngốc!”

Bắc Xuyên Bá Đạo giờ phút này lòng đầy căm phẫn, vốn dĩ vẫn luôn là hắn bắt nạt người khác, nhưng hôm nay lại bị Bùi Nguyên Minh tùy ý coi thường.

Việc này đối với Bắc Xuyên Bá Đạo mà nói, chính là tuyệt đối không thể chấp nhận được.

Huống chi tại đây còn có rất nhiều người và gián điệp của không ít thế lực. Nếu sự tình truyền ra ngoài, hắn ta về sau còn có thể tiếp tục kiêu ngạo thế nào được nữa?

Làm sao có thể bảo vệ vị trí cậu chủ tập đoàn Bắc Xuyên của mình nữa chứ?

Sắc mặt Bùi Nguyên Minh cũng rất bình thản, không nhìn thấy là đang nghĩ gì, chỉ nói: “Tới đi, mau ra tay đi, tôi đang chờ đây”

Bắc Xuyên Bá Đạo vừa nghe thấy liền muốn chính mình xông lên, nhưng Kinoshita đã kịp thời phản ứng lại đây, chắn trước mặt hắn rồi thấp giọng nói: “Cậu chủ Bắc Xuyên, không được đâu, đây là cao thủ cấp bậc chiến thần” 

“Chúng ta không đủ khả năng” Cái gì”.

Cấp bậc chiến thần”

Nghe được mấy lời này, đám người Đảo Quốc ai nấy đều cứng đờ hết cả.

Bản tính của người dân Đảo Quốc vốn chính là thích bắt nạt kẻ yếu, mấy thứ võ đạo hay tinh thần võ thuật đối với họ chỉ là vô nghĩ.

Khi gặp những người khó chơi, họ rất nhanh có thể quỳ xuống ngay ngay lập tức.

Khi nghe thấy mấy chữ “cấp bậc chiến thần này”, mấy người phụ nữ của Đảo Quốc nhanh chóng thấy toàn thân mềm nhũn, vội vàng lùi lại trong vô thức.

Hai chữ “chiến thần” đối với bọn họ mà nói, quả thực là thiêng liêng tối cao, là tuyệt đối không thể trêu chọc.

Rốt cuộc, cho dù là chiến thần nào thì ở Đảo Quốc đều là chí cao vô thượng, không phải mấy nhân vật nhỏ bé như bọn họ có khả năng quỳ xuống liếm chân.

Nhưng Bắc Xuyên Bá Đạo càng thêm hống hách, vẻ mặt khó có thể tin được, nói: “Sao có thể chứ?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom