Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2340


Cửa xe mở rộng ra, Trần Thái Tùng đá Hòa Ngọc Lân xuống xe, sau đó đóng cửa xe lại.

Thân thể Hòa Ngọc Lân quay cuồng trên đất một lát, đầu đụng vào hình răng cưa trên đường cái, lập tức đầu rơi máu chảy.

Mặt mũi anh ta bầm dập, quần áo rách nát, lúc này khỏe mắt không ngừng giật giật, vẻ mặt oán hận tới cực han. Một lúc lâu sau, anh ta mới lấy điện thoại ra gọi cho một số: “Anh hai, em quyết định sẽ phụ tá anh lên nắm quyền, nhưng em chỉ có một yêu cầu, em muốn giết chết tên họ Bùi kia...”

Bệnh viện Andrew ở Las Vegas.

Phương Diệu Nga được người ta đẩy từ phòng cấp cứu ra, trải qua rửa ruột khẩn cấp, lúc này cô ta đã khôi phục bình thường, có thể ngồi dậy nói chuyện.

Bùi Nguyễn Minh đưa một chai soda tới, đợi Phương Diệu Nga uống xong, mới nói khẽ: “Bên Las Vegas không an toàn, cô đừng nên ở lại thì hơn. “Bây giờ rất đúng lúc, hẳn là Hòa Ngọc Lân muốn bẫy Trần Thái Tùng, khiến tôi và anh ta xảy ra xung đột, cho nên tôi mới đúng lúc chạm mặt” “Nếu không, tám mươi phần trăm là cô sẽ rơi vào tay Trần Thái Tùng”



Vừa rồi trên đường tới bệnh viện, Bùi Nguyên Minh đã suy nghĩ mọi chuyện trải qua.

Sau đó anh suy đoán, có lẽ là Hòa Ngọc Lân cố ý sắp xếp, muốn khơi mào thù hận giữa mình và Hồng Hưng. Mà mục đích của Hòa Ngọc Lân, ngoại trừ đổ bài ra, hẳn là lấy lại danh dự giúp Hòa Trạch Bình, giúp nhà họ Hòa tìm lại mặt mũi nữa. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Dù sao nhà họ Hòa hết một tới hai, hết hai lại tới ba mất mặt, cho dù Hòa Ngọc Lân muốn lên nắm quyền, hay là muốn hợp tác để đảm bảo vị trí hiện giờ, có một số việc cũng phải làm.

Lúc này Phương Diệu Nga nghĩ lại quá trình, nhỏ giọng nói: “Bùi Nguyên Minh, rất xin lỗi, là tôi sơ suất, muốn kiếm được ít tiền giải quyết vấn đề của gia tộc, kết quả là lại trêu chọc phiền phức cho anh. “Không liên quan tới cô, con người Hòa Ngọc Lân này khó đối phó hơn Hòa Trạch Bình “Hòa Trạch Bình cùng lắm là hung hãn liều lĩnh mà thôi, rất dễ đối phó. “Nhưng tâm tư của Hòa Ngọc Lân âm ngoan tàn nhẫn. “Dưới tâm tính vô tâm, rất khó đề phòng”

Phương Diệu Nga ngoan ngoãn uống nước, hạ quyết tâm bây giờ nhất định phải nhanh chóng rời khỏi Las Vegas, trăm ngàn lần đừng trêu chọc phiền phức gì đó cho Bùi Nguyên Minh.

Lúc này Thôi Văn Triết mới nói chuyện điện thoại xong đi tới, anh ta cung kính nói: “Tổng giám đốc Bùi, vừa rồi tôi phái người đi, đã truyền tin tức rồi.” “Sau khi Trần Thái Tùng về Cảng Thành, không đi tới cao ốc Hồng Hưng, mà đến khu nhà cao cấp ở núi Thái Bình của nhà họ Lý” “Theo tôi được biết, Trần Thái Tùng có quan hệ tâm đầu ý hợp với anh Bùi, Bùi Văn Kiên, người mới lên năm quyền của nhà họ Lý “Hai người này ở cùng một chỗ, không phải một cộng một bằng hai đơn giản như vậy” “Bùi Văn Kiên ở Cảng Thành chưa tới một năm, đã đứng đầu bốn cậu chủ ở Cảng Thành.” “Tôi nghe nói, sau lưng anh ta có một gia tộc vô cùng cổ xưa, Bùi Môn... “Bùi Môn, là một trong năm môn phiệt lánh đời tồn tại lâu năm” “Đường Môn Yến Kinh, Tạ Môn Kim Lăng, Vương Môn Trường An, Chu Môn Giang Nam và Bùi Môn Cảng Thành Las Vegas..." “Năm đại môn phiệt này, ít hành tẩu trong nhân gian, nếu không nằm trong giới chúng ta, cũng không có khả năng biết sự tồn tại của năm đại môn phiệt “Nhưng cường đại của năm đại môn phiệt này không thể nghi ngờ, nói từ một mức độ nào đấy, bọn họ còn đáng sợ hơn mười gia tộc đứng đầu. “Bởi vì bọn họ cổ xưa, cũng tồn tại lâu lắm rồi, người nào cũng không biết bọn họ có thủ đoạn gì.. “Cho nên Bùi Văn Kiên cộng thêm Trần Thái Tùng không đáng sợ. “Nhưng nhà họ Lý ở Cảng Thành cộng thêm Hồng Hưng, nếu lại dựa lưng với Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, vậy thì vô cùng đáng sợ.
 
Chương 2341


“Bùi Môn, Cảng Thành Las Vegas” Bùi Nguyễn Minh lẩm bẩm một tiếng, ngay sau đó anh cười nói. “Cậu yên tâm đi, chỉ cần bọn họ không đến trêu chọc tôi thì tôi cũng lười đi trêu chọc bọn họ? “Năm đại môn phiệt kia cùng với mười gia tộc đứng đầu có liên quan gì chứ?".

*Nhưng nếu như bọn họ đã muốn giết chết tôi, hoặc là muốn làm thương tổn đến người bên cạnh tôi, thì tôi cũng sẽ khiến cho bọn họ biết chữ chết viết như thế nào."

“Hơn nữa Bùi Môn của Cảng Thành và Las Vegas có thể trở thành một trong năm đại môn phiệt trường tồn đến bây giờ, dù sao thì trong cách hành xử của bọn họ cũng có phòng tuyển cuối cùng"

“Tôi tin tưởng bọn họ sẽ không làm loạn, ít nhất là bọn họ biết người nào có thể trêu chọc, người nào không thể” Bùi Nguyễn Minh nói rất hờ hững, Thội Văn Triết lại thở dài một hơi, đáp. Đọc nhanh tại T amlinh2 47

*Tổng giám đốc Bùi, có một thời gian dài anh đã không lăn lộn ở Cảng Thành và Las Vegas, cho nên có lẽ không rõ lắm về phong cách hành xử của mấy gia tộc lớn hào môn này".

“Gặp phải chuyện lớn có lẽ bọn họ cũng có chút phòng tuyến cuối cùng". “Nhưng dù sao bây giờ anh cũng đã một chân giẫm lên mặt của bọn họ, bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua cho anh đâu.”

“Mặt khác tôi nghe nói năm đó gia tộc nhà họ Bùi lăn lộn ở Đà Nẵng chính là một chiếc định mà Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas cằm vào bên trong Đại Hạ, vốn dĩ Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas muốn dựa vào gia tộc nhà họ Bùi ở Đà Nẵng từng bước xâm chiếm thị trường Đại Hạ”.

“Nhưng bởi vì tổng giám đốc Bùi anh." Nói đến đây Thôi Văn Triết nhún vai, có mấy lời không cần thiết phải nói trắng ra như thế.

“Gia tộc nhà họ Bùi ở Đà Nẵng là gia tộc bên ngoài của Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas ư? Sao tôi lại không biết nhi?" Bùi | Nguyễn Minh cảm thấy rất tò mò,

“Mụ phù thủy Lý Hạnh Mai kia, chẳng phải bà ta đến từ nhà họ Lý ở Cảng Thành ư?" “Không phải sau khi Bùi Văn Kiên kia bị tôi đạp đến Cảng Thành cũng đã trở thành người thừa kế của nhà họ Lý rồi à?” Thôi Vẫn Triết đáp. “Nếu như sau lưng không có Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas làm chỗ dựa thì sao Bùi Văn Kiên có thể chạy đến nhà họ Lý Cảng Thành làm người thừa kế chứ?". “Anh ta họ Bùi, đầu phải họ Lý Bùi Nguyên Minh lại càng thêm hiểu kỹ hỏi. “Nếu đã nhắc đến Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, như vậy trong thế hệ trẻ tuổi của bọn họ có nhân vật gì ghê gớm sao?” “Có!" Vẻ mặt Thôi Văn Triết tràn ngập kiêng kị và phức tạp. “Thiếu chủ của Bùi Môn, Bùi Cửu Thiên"

Sau khi rời khỏi bệnh viện thì Bùi Nguyễn Minh để Thối Văn Triết chịu trách nhiệm an toàn của Phương Diệu Nga, đồng thời dưới tình huống thích hợp thì nhanh chóng đưa cô ta về nước.

Sau đó anh gọi điện thoại cho công tử Hải.

Trên thực tế đối với Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, vốn dĩ lúc đầu anh có mấy phần hiểu rõ, chẳng qua về cơ bản chỉ là chút bề nổi mà thôi.

Hôm nay Thôi Văn Triết nhắc đến Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas, Bùi Nguyên Minh cảm thấy mình cần phải hiểu rõ hơn về một số tình huống.

Đặc biệt là những ngày này anh còn phải tiếp tục ở lại Cảng Thành và Las Vegas, đối với con cá sấu đứng phía sau hai nơi này, nếu như không quen thuộc hơn, khả năng một ngày nào đó sẽ bị cá sấu nuốt chửng một chân cũng không biết.

Đi tới khu biệt thự Thái Sơn, Bùi Nguyên Minh đi vào một căn biệt thự có tính riêng tư rất cao,

Công tử Hải đã sớm chờ ở đó, lúc nhìn thấy Bùi Nguyễn Minh xuất hiện, anh ta cung kính rót cho Bùi Nguyễn Minh một chén trà, sau đó lại lấy ra một chiếc máy tính bảng đặt ở trước mặt Bùi Nguyên Minh.

Trong máy tính là một số tư liệu hình ảnh, ngoài ra còn có một số giới thiệu đơn giản. Bùi Nguyên Minh vừa lật xem, vừa thản nhiên nói. “Đây là tư liệu liên quan đến Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas à” Công tử Hải cung kính đáp.

“Những thứ này chẳng qua chỉ là một phần trong đó mà thôi, bởi vì thời gian cấp bách cho nên rất nhiều tư liệu ở trong nước, trong lúc nhất thời không cách nào chuyển tới được.”

“Chẳng qua tổng giám đốc Bùi yên tâm, những thứ đó tôi đều ghi nhớ. Chỉ là tôi có chút hiếu kỳ, tổng giám đốc Bùi anh và Bùi Môn Cảng Thành Las Vegas chưa từng có xung đột chính diện, sao lại đột nhiên có hứng thú với nó như thế?”
 
Chương 2342


Bùi Nguyên Minh cười đáp.

“Ngay vừa rồi tôi mới và mặt Trần Thái Tùng, lại thêm kế hoạch của Bùi Văn Kiên một lần nữa bị tôi phá hủy. Hiện tại Trần Thái Tùng đi tìm Bùi Văn Kiên, lấy tính tình của hai người này mà nói, tất nhiên hai người bọn họ sẽ hận tôi thấu xương"

“Vốn dĩ hai người này tụ vào một chỗ cũng chẳng có gì, chẳng qua Thôi Văn Triết đã nhắc nhở tôi phải cẩn thận, sau lưng bọn. họ chính là Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas, vì thế tôi cảm thấy cần phải tìm hiểu sớm một chút, tránh cho chết cũng không biết mình chết như thế nào".

Công tử Hải khẽ gật đầu, sau đó nói.

“Tổng giám đốc Bùi, có một câu anh nói không sai, hai người Bùi Văn Kiên và Trần Thái Tùng kia, ngoại trừ bản thân có đầy đủ năng lực và nội tình thì quan trọng nhất chính là, bọn họ đều là người đáng tin được Bùi Cửu Thiên, thiếu chủ của Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas ủng hộ".

“Nhất là Bùi Văn Kiên, căn cứ vào tư liệu trên tay tôi mà nói, ngay từ lúc anh ta kiểm soát gia tộc nhà họ Bùi ở Đà Nẵng, anh ta đã là ngựa đầu đàn của Bùi Cửu Thiên rồi” Đọc nhanh nhất tại Tamlinh247.com

“Nhìn từ góc độ này mà nói, ngày đó ngài nằm gia tộc nhà họ Bùi trong tay, trên thực tế đã ảnh hưởng đến lợi ích của Bùi Cửu Thiên”

*Về phần Trần Thái Tùng kia, người này vô cùng bất phàm”. “Anh ta gần như là thái tử của Hồng Hưng, ba của anh ta là trợ lý của Hồng Hưng".

“Hồng Hưng là thể lực lớn trong thế giới ngầm ở hai khu vực Cảng Thành và Las Vegas, số lượng người lên đến gần trăm nghìn, nhân lực trải rộng khắp hai nơi, nhúng tay vào rất nhiều ngành nghề."

“Trần Thái Tùng này cũng là người được Bùi Cửu Thiên tin dùng”

“Nói một cách đơn giản thì tổng giám đốc Bùi anh đụng vào Bùi Văn Kiên và Trần Thái Tùng, trên thực tế cũng không khác gì đụng vào Bùi Cửu Thiên”.

Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng. “Xem ra tôi tìm anh đến đây là không sai" *Vào tình huống này nhất định phải tra rõ bối cảnh của Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas”. Nhìn thấy vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh, công tử Hải cũng trở nên ngưng trọng hơn, anh ta lật xem tư liệu trên tay mình, nói. “Tổng giám đốc Bùi, anh muốn bắt đầu từ đâu đây?” Bùi Nguyễn Minh suy nghĩ một lúc rồi đáp. “Bắt đầu từ Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas đi” Công tử Hải gật đầu nói. “Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas bắt nguồn từ Cảng Thành, là một gia tộc trẻ tuổi nhất trong năm đại môn phiệt”.

“Nghe nói năm đó lúc Bùi Môn còn ở trong nước thì từng có một lần xuống dốc, hơn nữa tới mười năm đầu của thế kỷ trước bọn họ mới một lần nữa phất lên, lúc ấy người thừa kế duy nhất của Bùi Môn chính là Bùi Thiên Trường đi tới Cảng Thành”

“Chẳng những thân thủ của ông ta đáng sợ hơn nữa còn vô cùng thông minh, vừa mới đi tới Cảng Thành còn chưa được một năm đã thống nhất mười tám thể lực lớn nhỏ ở Cảng Thành”.

“Từ đó về sau ông ta đã lấy Cảng Thành làm cứ điểm, nam chinh bắc chiến, bắt đầu chen chân vào các ngành nghề ở Cảng Thành, nghe nói vào thời kỳ đặc thù đó, ngay cả việc bổ nhiệm người đứng đầu Cảng Thành đều do ông ta quyết định".

“Về sau Las Vegas quật khởi, thế lực khắp nơi chiến đấu, là ông ta đưa ra khái niệm về Đổ Bài, đồng thời dùng Đổ Bài để nâng đỡ nhà họ Hòa ở Las Vegas”

Từ góc độ này mà nói, nhà họ Hòa Las Vegas thật ra cũng chính là một trong minh hữu của Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas."

“Mà bởi vì sự tồn tại của Bùi Môn, trong quá trình Cảng Thành và Las Vegas quật khởi cũng ít đi lực ảnh hưởng của thể lực bên ngoài nhúng tay vào.”

“Cho dù là thể lực nào muốn nhúng tay vào Cảng Thành và Las Vegas đều sẽ bị Bùi Môn đạp bay" “Có thể nói Cảng Thành và Las Vegas quật khởi được là do công lớn của Bùi Môn”.

Dưới bối cảnh như thế, Bùi Môn trở thành con cá sấu lớn đứng phía sau Las Vegas và Cảng Thành, đó là chuyện đương nhiên" Bùi Nguyễn Minh khẽ gật đầu nói. “Có chút thú vị, lấy sức của một mình một lần nữa gây dựng một môn phiệt cổ xưa, người này rất giỏi”. Công tử Hải tiếp tục nói.

“Chẳng qua tuy Bùi Thiên Trường vô địch, nhưng dù sao cũng không đánh thắng nổi thời gian, tôi nghe nói vào năm đại thọ tám mươi tuổi, ông ta đã qua đời"

“Đương nhiên tin tức này tôi cũng không quá chắc chắn, cũng có thể là bom xịt mà Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas thả ra” “Tóm lại sau đại thọ tám mươi tuổi của Bùi Thiên Trường thì Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas đổi chủ.”

- -----------------
 
Chương 2343


“Bùi Thiên Trường không giao vị trí này truyền lại cho con trai cả của ông ta là Bùi Văn Thành, mà là giao vị trí phiệt chủ của ông ta cho con trai thứ tư - Bùi Văn Cẩn”

“Chẳng qua tôi nghe nói, bao gồm cả Bùi Văn Thành, ba đứa con trai khác của nhà họ Bùi đều vô cùng bất mãn với sắp xếp này, chỉ là mệnh lệnh của ba, bọn họ không thể không chấp nhận mà thôi.”

*Mà bà cụ của Bùi Môn, cũng chính là vợ cả của Bùi Thiên Trường đối với sắp xếp này cũng rất canh cánh trong lòng.” Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu, không nghĩ đến Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas còn có dạng ân oán hào môn như thế.

*Vì thể hiện tại mặc dù Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas là do Bùi Văn Cấn quản lý, nhưng trong âm thầm thì bà cụ nhà họ | Bài luôn cảm thấy ngứa mắt với đứa con trai út và con dâu này”.

“Bà ta một lòng muốn phụ tá con trai trưởng là Bùi Văn Thành, âm mưu một ngày nào đó có thể nâng đứa con trai cả bảo bối của mình lên thượng vị”.

“Đương nhiên còn có một tin đồn, đó chính là lý niệm của bà cụ nhà họ Bùi và Bùi Văn Cẩn có khác biệt” “Bùi Văn Cẩn có lòng dựa theo phương thức môn phiệt cổ, ẩn giấu lực lượng của Bùi Môn ở hai bên Cảng Thành và Las Vegas

“Thế nhưng bà cụ nhà họ Bùi lại cho rằng, bây giờ Bùi Môn đã sớm không phải là môn phiệt cổ, bọn họ hằn là nên giống như mười gia tộc đỉnh cấp đứng sừng sững trên đỉnh Đại Hạ" - Mời quay lại Tamlinh247 đọc truyện nhé!

“Chẳng qua mấy năm gần đây, người quản lý Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas vẫn luôn là Bùi Văn Cẩn, cho nên trái lại Bùi Môn vẫn luôn duy trì lý niệm ẩn giấu phía sau hậu trường”

Bùi Nguyên Minh có chút hứng thú hỏi. *Vậy Bùi Cửu Thiên là con trai của Bùi Văn Cẩn hả?” “Cũng không phải thể” Công tử Hải cười khẽ một tiếng. "Ân oán trong hào môn cũng không đơn giản như trong tưởng tượng”

“Mặc dù Bùi Văn Cẩn là rồng trong biển người, nhưng không biết vì sao ông ta vẫn luôn không có con, chỉ nhận nuôi một đứa con gái.”

“Mà nhìn thấy cảnh này, bà cụ nhà họ Bùi bèn không ngừng giật dây Bùi Văn Thành đưa con trai bảo bối của ông ta là Bùi Cửu Thiên làm con thừa tự cho Bùi Văn Cẩn”

“Hiển nhiên bà cụ nhà họ Bùi là muốn bình định lại trật tự, để cho quyền hành của Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas lại một lần nữa quay về trong tay nhà con trai cả

“Nhưng Bùi Văn Cẩn không có suy nghĩ này, chỉ là dưới sự kiên trì của mẹ, ông ta không thể không tạm thời nhận đứa con trai hờ kia”. | “Dưới bối cảnh lớn như thế, Bùi Cửu Thiên cũng trở thành người được gọi là thiếu chủ của Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas”

“Mà Bùi Cửu Thiên này là một kẻ có dã tâm bừng bừng, anh ta cũng biết vị trí của bản thân không ổn định, muốn thật sự lên nắm quyền thì nhất định phải nằm trong binh trong tay"

“Cho nên trong những năm gần đây, anh ta đi ra phía trước, chẳng những chủ động kết giao với quyền quý ở khắp mọi nơi, còn là đặt nền móng ở chỗ thế tử, cậu chủ ở hai bên Cảng Thành và Las Vegas”.

“Từ góc độ này mà nói, nói anh ta là người xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ ở Cảng Thành và Las Vegas là không đủ, cái gì mà bốn cậu chủ ở Cảng Thành gì đó, nói trắng ra đều là người dưới trướng của anh ta mà thôi"

“Từ một điểm này có thể nhìn ra được Bùi Cửu Thiên đó rất đáng sợ" Nhắc đến Bùi Cửu Thiên này, ngay cả công tử Hải cũng đều mang vẻ mặt ngưng trọng. Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói, *Tính như thế thì vị Bùi Cửu Thiên này chính là niềm hy vọng của mọi người, là chân mệnh thiên tử”

“Nói không chừng có ngày nào đó, sớm muộn gì anh ta cũng trở thành người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi của toàn bộ Đại Hạ."

Công tử Hải cười nói.

“Niềm hy vọng chung của mọi người, chân mệnh thiên tử gì đó thì chưa hẳn, dù sao Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas quá mức phức tạp, không ít lão thần năm đó đều là lão đại của thế giới ngầm Cảng Thành và Las Vegas, sao những người này có thể tùy tiện khuất phục một tên tiểu bối chứ?".

Thế nhưng cách nói là người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi hẳn là không sai" “Nếu như tôi không nhớ nhầm thì hình như ngay cả bốn cậu chủ ở Yến Kinh cũng không có tư cách ngang vai ngang vế với Bùi Cửu Thiên, phải biết rằng bốn cậu chủ ở Yến Kinh đều là nhân vật mắt cao hơn đầu”
 
Chương 2344


“Vậy đối với Bùi Cửu Thiên này, anh có đánh giá tổng quát như thế nào?” Bùi Nguyễn Minh trầm ngâm một lúc rồi hỏi ra một vấn đề.

Công tử Hải suy nghĩ một lúc rồi thản nhiên đáp. “Đây là một kẻ có dã tâm rất lớn, thực lực rất mạnh, chẳng qua có lúc quá tự tin sẽ biến thành tự phụ”. “Nếu như Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas có xu thế suy bại, nói không chừng là vị thiếu chủ Bùi Môn - Bùi Cửu Thiên này” Chờ đến khi công tử Hải nói xong hết thì Bùi Nguyễn Minh bắt đầu tiêu hóa tài liệu trong máy tính bảng.

Số tư liệu này không tính là nhiều, thế nhưng có thể nhìn ra được công tử Hải rất chuyên nghiệp, chẳng những đại khái giới thiệu qua được bối cảnh và lĩnh vực của Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas, đồng thời còn giới thiệu được sơ lược về lão thần cũng như một số người bên trong thế hệ trẻ.

Dựa theo cách nói của công tử Hải thì những người này chính là một trong những lực lượng trung thành nhất của Bùi Môn | Cảng Thành và Las Vegas.

| Lúc Bùi Nguyễn Minh đọc đến gia chủ của bốn gia tộc đỉnh cấp của Cảng Thành, Đổ Vương của Las Vegas đều được xếp vào minh hữu đáng tin của Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas, trong lòng anh không nhịn được tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

| Đều nói ở Las Vegas, nhà họ Hòa chính là vua, nhưng hiện tại xem ra, Bùi Môn mới thật sự là vua của hai nơi Cảng Thành và Las Vegas.

Nếu không phải Bùi Môn cũng tới từ Đại Hạ, nói không chừng đất nước sớm chia cắt. Hiện tại Bùi Văn Cẩn nắm quyền, lấy lý niệm của ông ta mà nói, không có khả năng làm ra loại chuyên bán nước gi đó. Dù sao tư tưởng trung thành bảo quốc gì đấy, những thứ này ở trên người thế hệ trước đã ăn sâu vào trong xương tủy. Chẳng qua là thế hệ trẻ tuổi thì chưa chắc.

Nếu cho dạng người như Bùi Cửu Thiên lên nắm quyền, vì để có được địa vị càng cao hơn, càng có tiếng nói hơn, nói không chừng sẽ gây khó khăn nhiều cho Đại Hạ.

Suy nghĩ này xuất hiện trong đầu, Bùi Nguyễn Minh nhanh chóng chặt đứt.

Tuy anh không ngại dùng lối suy nghĩ độc ác nhất để phỏng đoán đối thủ, nhưng dưới tình huống không có bất kỳ chứng cứ nào chứng minh, lại định ra tội danh lớn như vậy cho đối thủ, khó tránh khỏi có chút quá đáng.

Huống chi dựa theo tình hình trước mắt mà nói, chính mình và Bùi Cửu Thiên còn chưa có xung đột chính thức. Ngay tại lúc Bùi Nguyễn Minh còn đang suy nghĩ thì một cuộc điện thoại thuộc về Las Vegas gọi tới. | Bùi Nguyên Minh vô thức cầm lên nghe, rất nhanh đầu dây bên kia đã truyền đến giọng nói mang theo mấy phần nôn nóng của Thôi Văn Triết.

Tổng giám đốc Bùi, là tôi Thôi Văn Triết, chị tôi xảy ra chuyện, anh mau cứu chị ấy đi." Nghe được Thôi Nhã Tuyết xảy ra chuyện, cả người Bùi Nguyên Minh có hơi sững sờ.

Thôi Nhã Tuyết chính là con gái của người đứng đầu Las Vegas, hơn nữa còn là người đứng thứ hai của cục cảnh sát, sao có thể dễ dàng xảy ra chuyện như vậy được?

Chẳng qua chờ đến khi Thôi Văn Triết gửi định vị tới, Bùi Nguyên Minh lại càng sững sờ hơn. ngôn tình hay

Định vị là một con thuyền trên vùng biển quốc tế, chỗ như vậy, cho dù là quan chức của Las Vegas hay là Cảng Thành đều không thể tùy ý tham dự. | Mà Thôi Nhã Tuyết lại xảy ra chuyện ở một nơi đặc thù như vậy

Hơn nữa thời gian xảy ra chuyện lại vô cùng trùng hợp. Lúc này đây một mùi âm mưu nồng đậm ập đến. | Bùi Nguyên Minh trực tiếp để Lão Cửu Đạo Môn lái xe đưa chính mình đến bến tàu của du thuyền, ngoài ra còn để cho công tử Hải điều tra thêm tư liệu về chiếc du thuyền này.

Rất nhanh công tử Hải đã gọi điện thoại đến để báo cáo một số tình huống đã điều tra xong. “Tổng giám đốc Bùi, tình huống có chút kỳ lạ” “Chiếc du thuyền này đăng ký là thành Chi Dạ của nước Mỹ"

Mà Thành Chi Dạ này là thành phố giải trí lớn nhất trên thế giới, nơi này có tất cả mười hai khối Đổ Bài, là một vùng đất thật sự ngập trong vàng son".

*Mà chiếc tàu Thiên Khải này một sòng bài, có vốn đầu tư của Đổ Bài thuộc về đại gia tộc nước Mỹ” “Nó luôn xuất hiện ở khu vực hải ngoại ở mỗi đô thị quốc tế, mời quyền quý lên thuyền vui đùa”

“Chỉ là căn cứ vào số liệu mà nó công khai, hôm qua hẳn là ở bên eo biển nước Tân, hiện tại lại đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài Las Vegas, thực sự không giống như trùng hợp”

- -----------------
 
Chương 2345


“Mặc khác, căn cứ vào tư liệu được công khai thì trong số đại cổ đông của chiếc thuyền này có người nhà họ Hòa" “Cậu hai nhà họ Hòa - Hòa Khải Chính”. "Tôi hoài nghi hiện tại Hòa Khải Chính đang có mặt trên chiếc tàu Thiên Khải kia" Nói đến đây, công tử Hải hít sâu một hơi nói. “Tổng giám đốc Bùi, đây là một âm mưu". “Đổi phương căn bản chính là hướng về phía anh mà tới". “Hơn nữa nếu như tôi đoán không sai chuyện lần này chính là giúp Trần Thái Tông trả thù” Bùi Nguyễn Minh day trán, sau đó từ chỗ bến tàu lên một chiếc du thuyền, khẽ nói. “Đúng thế, là hướng về phía tôi mà đến".

“Ông Thổi vừa mới bày tỏ thái độ, tôi vừa vả mặt Trần Thái Tùng thì con gái của ông ấy đã xảy ra chuyện, anh cảm thấy tôi có thể mặc kệ ư?”

Cùng lúc đó trên tầng cao nhất của con tàu Thiên Khải, trong một căn phòng khách quý vô cùng xa hoa, lúc này đây nơi này đèn đuốc sáng trưng, nhưng bầu không khí lại giương cung bạt kiếm.

Một người đàn ông mặc âu phục màu trắng, tóc vuốt keo vô cùng cẩn thận tỉ mỉ, mang theo gọng kính viền vàng, trong tay người thanh niên cầm thẻ bạc, trên mặt đều là nụ cười mỉm,

| Mà sau lưng anh ta, lúc này đây có không ít vệ sĩ cao to vạm vỡ, những người này có nam có nữ, trong ánh mắt của bọn họ tràn ngập tàn nhẫn.

“Có Thôi, xem ra cô lại thua nữa rồi."

Người đàn ông đeo kính gọng vàng kia nhìn quân bài trong tay mình mỉm cười nhìn Thôi Nhã Tuyết ở đối diện, khóe miệng đều là nụ cười cao thâm khó dò.

“Cộng thêm cả ván này thì cô đã thua liên tiếp mười ván rồi đấy"

“Mười vạn, ba nghìn năm trăm tỷ, tuy nhà họ Thôi là gia tộc hàng đầu, chẳng qua có thể lấy ra ba nghìn năm trăm tỷ tiền mặt hay không là chuyện đáng để cân nhắc"

“Đương nhiên nếu như cô không bỏ ra nổi số tiền này, thật ra thì tôi có thể nể mặt mọi người đều là người Las Vegas, giúp cô xí xóa số tiền kia”

“Dù sao thì tôi cũng là cổ đông của con thuyền này, cũng có thể đứng ra giúp người ta nói chuyện mà”. “Về phần sau khi tôi giúp cô bỏ ra số tiền đó, cô cảm ơn tôi như thế nào, chúng ta có thể thương lượng thật tốt.” “Ví dụ như cô Thôi đây phục vụ tốt mấy ngày cho thật tốt, để cho tôi vui vẻ? Hoặc là để ba cô giúp tôi lấy một khối Đổ Bài” Nói đến đây người đàn ông đeo kính gọng vàng mỉm cười, trong tươi cười tràn ngập tà ác.

Trên mặt bàn trước mặt anh ta là một K và một ít, tuy át chủ bài còn chưa mở. Nhưng nói như thế nào, ván này anh ta đã nắm chắc chắn mươi phần trăm sẽ thắng.

Vào tình huống này, anh ta có tự tin nói những điều đó.

Mà nghe được những lời anh ta nói, mấy nam nữ đứng phía sau anh ta đều lộ ra vẻ mặt tàn nhẫn, đám khách nam nữ chơi bài ngồi cùng cũng lộ ra vẻ mặt kỳ quái, trong ánh mắt nhìn Thôi Nhã Tuyết tràn đầy tham lam và kỳ dị.

Bọn họ đều muốn biết con gái của người đứng đầu Las Vegas sẽ đưa ra lựa chọn như thế nào. Dù sao có thể chơi đùa với con gái người đứng đầu Las Vegas cũng là một chuyện rất thú vị. Vẻ mặt Thôi Nhã Tuyết lạnh nhạt nhìn người đàn ông ở phía đối diện, thản nhiên nói. “Hòa Khải Chính, anh còn nhớ trước kia tôi đã nói với anh một câu không?" Người đàn ông đeo kính gọng vàng - Hòa Khải Chính cười nói.

Sao thế? Cô thích thầm tôi hả?". “Thích thầm tôi thì tôi có thể cho cô cơ hội” Thôi Nhã Tuyết lạnh lùng nói: “Tôi đã từng nói với anh, anh chính là một tên bại hoại, cặn bã” “Cho dù anh bắt chước người có học thức đeo một cặp kính thì cũng là một tên cặn bã mà thôi.” “Một tên cặn bã thì có tư cách gì mà diễu võ dương oai trước mặt Thôi Nhã Tuyết tôi chứ?" “Vì thế một ván này, tôi theo" “Hơn nữa tôi muốn chơi lớn với anh.” Thôi Nhã Tuyết đẩy hết tất cả thẻ đánh bài trước mặt mình ra, vẻ mặt lạnh lẽo chậm rãi nói. “Tôi cược hết toàn bộ tiền của mình!”.
 
Chương 2346


“Bốp!” Thôi Văn Triết đè tay lên thẻ đánh bạc, nhỏ giọng nói. “Chị à, không thể theo nữa, nếu còn theo nữa, chúng ta không bỏ ra nổi tiền đâu” “Nếu như bị ba biết thì hai chị em chúng ta xong đời đấy!”.

“Chị sống ở Las Vegas nhiều năm, chẳng lẽ lại không biết thứ như đánh bạc này tuyệt đối không chạm vào, một khi chạm vào thì không cách nào thoát thân được nữa".

Nghe Thôi Văn Triết nói, Thôi Nhã Tuyết cười lạnh một tiếng, cô ta ngẩng đầu nhìn Thôi Vẫn Triết đáp. “Tại sao chị lại xuất hiện ở chỗ như thế này, chẳng lẽ em còn chưa rõ à?"

“Nếu như không phải ba năm trước đây em nợ tiền bài bạc của người ta, lãi mẹ đẻ lãi con, số tiền lên đến bảy nghìn tỷ, chị có cần phải đứng ra giải quyết khoản nợ cho em không?”

Nghe thấy Thôi Nhã Tuyết nói như thế, vẻ mặt Thôi Văn Triết ấm ức.

Trước khi anh ta đến Đường Dao Doanh, anh ta thật đúng là công tử bột, gần như trong mấy năm đó đã tiêu sạch vốn liếng của nhà họ Thôi trên chiếu bạc, sau đó còn ở bên ngoài nợ không ít tiền.

Tuy trước khi nhập ngũ, Thối Thành Huấn đã giải quyết xong tất cả các khoản nợ của anh ta, nhưng hôm nay không biết từ nơi nào lại nhảy ra một tờ phiếu ghi nợ.

Dưới tình huống lãi mẹ đẻ lãi con, vốn dĩ chỉ là phiếu nợ mấy tỷ biến thành bảy nghìn tỷ. Quan trọng nhất chính là người bảo lãnh trên phiếu nợ kia là Thôi Nhã Tuyết. Đây mới chính là nguyên nhân khiến Thôi Nhã Tuyết bị ép chơi bài ở chỗ này. “Thôi Văn Triết, tôi có lòng tốt khuyến cậu một cầu, cậu vẫn đừng nên đứng đây khoa chân múa tay nữa” Hòa Khải Chính nheo mắt nhìn Thôi Văn Triết. “Người nợ tiền là cậu, người trả tiền lại là chị gái cậu” “Bản thân cậu không có hành động gì lại còn ở đây hô to gọi nhỏ, cậu có tin tôi bảo người ném cậu xuống thuyền không?" “Em im miệng!” Thôi Nhã Tuyết cũng là vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn qua Thổi Văn Triết. “Nếu như không phải vì tên phế vật như em, chị sẽ ngồi ở chỗ này sao?" “Em ngoan ngoãn đứng đó nhìn cho chị, nếu còn khoa chân múa tay nữa, có tin chị tát em một cái không?” “Nếu không phải xem em là em trai chị, chị đã sớm phế đi em”. Hòa Khải Chỉnh nghe nói như thế, anh ta không kìm lòng được bật cười một tiếng. “Có Thôi thật đúng là người có khí phách”. “Nể mặt điểm này, ván này có muốn chơi hết vốn liếng, tôi sẽ theo tới cùng.”

Sắc mặt Thôi Văn Triết thay đổi.

"Chị, không được như thế, cùng lắm thì em lại nghĩ thêm biện pháp, em nhất định có thể kiểm đủ tiền bù đắp vào lỗ thủng này, chị đừng chơi liều như thế.”

“Bốp”. Thôi Nhã Tuyết đứng lên, đột nhiên tát lên mặt Thôi Văn Triết một cái, sau đó cô ta lạnh lùng nói. “Im miệng, có nghe hay không? Nếu em mà còn nói nhảm nữa, chị sẽ phế em đầu tiên" Thôi Văn Triết ôm mặt, nhưng vẫn không từ bỏ ý đồ. “Chị à, chị thật sự không thể tiếp tục chơi nữa đâu".

“Chị căn bản không biết chơi bài, sao chị có thể là đối thủ của thằng cha Hòa Khải Chỉnh này chứ? Nhân lúc bấy giờ còn có thể quay đầu, nhanh bỏ qua đi”.

Thôi Văn Triết biết Thôi Nhã Tuyết vì mình mà đánh bạc mới ra tay, nhưng bây giờ bởi vì thua tiền, cô ta đã thua đến đỏ mắt. Nếu còn tiếp tục như thế nữa, nói không chừng sẽ thua sạch toàn bộ nhà họ Thôi.

Ồn ào!” Thôi Nhã Tuyết lại trở tay tát lên mặt Thôi Văn Triết một cái. “Nếu em còn cản trở chị phát tài, chị sẽ giết chết em đấy!”.

Ngay sau đó Thôi Nhã Tuyết lại lấy ra chi phiếu, ở trên đó ghi con số bảy nghìn tỷ trực tiếp cùng thể đánh bạc đẩy lên trên mặt bàn.

“Hòa Khải Chính, hiện tại tôi thêm bảy nghìn tỷ, chơi hết luôn". *Cộng thêm số tiền trên bàn, mười nghìn năm trăm tỷ này, anh có dám chơi với tôi không!" Thổi Văn Triết vội vàng nói. "Chị..” “Chát!" Lần này Thôi Nhã Tuyết ra tay độc ác, trực tiếp tát Thôi Văn Triết một cái.

Mà nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của Thổi Văn Triết, lại nhìn dáng vẻ đó mắt lúc này của Thôi Nhã Tuyết, Hòa Khải Chỉnh khẽ cười một tiếng.

“Thật đúng là nữ trung hào kiệt, tôi chơi với cô". "Chẳng qua nếu như cô thua không trả nổi tiền thì từ hôm nay trở đi, cô chính là đồ chơi của tôi rồi!"
 
Chương 2347


Tối hôm nay Hòa Khải Chính đã dễ như trở bàn tay thắng ba mươi mốt nghìn năm trăm tỷ, lại thêm Thôi Văn Triết nợ bảy nghìn tỷ, anh ta tin chỉ cần bản thân thắng được ván này thì anh ta có thể tùy ý năm Thôi Nhã Tuyết trong tay.

Thậm chí là thao túng được Thôi Thành Huân.

Lúc này đây trong lòng Hòa Khải Chính vô cùng tự tin, anh ta lười phải tiếp tục giả vờ giả vịt nữa mà chính là lật quân át chủ bài trong tay mình ra, cười nhạt một tiếng. Chap mới luôn có tại ++ TR UMtruyen. c om ++

“K bích K cơ, Át bích Át cơ, hai đội” “Cô Thôi, cô mở bài đi”. “Trừ khi của cô là một bộ dây, nếu không sản này tối thẳng rồi”.

Thôi Nhã Tuyết nhìn lên mặt bàn, sau đó đột nhiên trên mặt cô ta nở một nụ cười, lật tay phải lên, một bộ bài xuất hiện trên mặt mọi người.

“Chín, mười, J, Q, bích" “Bộ dây bích, tôi thắng" Vẻ mặt Thôi Nhã Tuyết hờ hững, cô ta khẽ vươn tay ôm lấy đống chi phiếu trên mặt bàn, Bộ dây, hơn nữa còn là bộ dây cùng chất lớn nhất, cô ta đã thắng chắc.

Vốn dĩ Hòa Khải Chỉnh đã nắm chắc thắng lợi trong tay, lúc này sắc mặt của anh ta đột nhiên thay đổi, vẻ mặt trở nên cứng ngạc, nói.

“Làm sao có thế?" Thôi Văn Triết vừa mới bò dậy nhìn thấy cảnh này cũng vô cùng sững sờ. "Ván này tôi thẳng, tính cả thẻ đánh bạc trên mặt bàn, cùng với bảy nghìn tỷ của anh, tôi kiếm lời được mười bốn nghìn tỷ” “Trừ đi số nợ bảy nghìn tỷ kia của em trai tôi, tôi có thể lấy đi bảy nghìn tỷ" *Vì thế số thể đánh bạc trên mặt bàn này đều được dùng để trả nợ, còn chi phiếu kia thì tôi cầm đi, không vấn đề gì chứ?” Trong lúc nói chuyện Thôi Nhã Tuyết đã đứng lên, quay người dự định rời đi. Thôi Văn Triết chỉ sững sờ trong chốc lát, sau đó trên mặt anh ta cũng là mừng rỡ như điên.

Thủ đoạn của chị gái mình quả nhiên cao minh, trước thua sau thắng, một ván dốc hết vốn liếng, chẳng những thắng lại những thứ đã mất trước đó, còn giúp anh ta trả nợ, hời được thêm bảy nghìn tỷ.

Đoán chừng Hòa Khải Chính sẽ bị tức đến mức hộc máu.

Nhìn thấy hai chị em Thôi Nhã Tuyết muốn rời đi, Hòa Khải Chính đột nhiên kịp phản ứng, anh ta quan sát Thôi Nhã Tuyết vài lần, sau đó sắc mặt trầm xuống.

“Các người chơi bẩn.” “Chơi bẩn ư?" Nghe được lời Hòa Khải Chính nói, Thôi Nhã Tuyết quay người, vẻ mặt lạnh lẽo lên tiếng.

“Hòa Khải Chính, anh có chơi có chịu, anh nói tôi chơi bẩn là đang nhục nhã IQ của tất cả mọi người đang có mặt ở đây à, hay là nhục nhã trí thông minh của anh?"

“Chẳng phải chỗ của các anh luôn giơ cao biển hiệu công bằng công chính à, bất kỳ người nào đều không có cách gì chơi xấu chỗ này?”

“Nếu như anh cảm thấy tôi chơi xấu thì có thể mở camera giám sát lên cho tôi xem một chút? Chỉ cần có chứng cứ thì tôi sẽ để tiền và cả người lại"

“Thế nhưng nếu như không có thì anh phải móc hại trong mắt của mình xuống, anh có dám đánh cược với tôi không?” Nghe thấy Thôi Nhã Tuyết nói như thế, Hòa Khải Chính hơi sửng sốt. Hiển nhiên chính bản thân anh ta cũng không nghĩ đến Thôi Nhã Tuyết thể mà lại cường thể như vậy.

Mà những khách chơi bạc đang có mặt ở đây cũng quay sang nhìn nhau, chẳng qua mọi người đều cho rằng chắc hẳn Thôi Nhã Tuyết sẽ không chơi bẩn.

Thôi Nhã Tuyết lạnh nhạt nhìn thoáng qua Hòa Khải Chính, sau đó vung tay lên dẫn theo Thôi Văn Triết muốn rời khỏi đây. Tối nay tới nơi này, một mặt là vì chèn ép khí thế của nhà họ Hòa, một mặt khác là giúp Thội Văn Triết giải quyết nợ nần.

Thôi Nhã Tuyết đầu phải đồ ngốc, sao cô ta có thể không nhìn ra, Thôi Văn Triết đột nhiên bị tờ giấy ghi nợ này quấn lấy, tất cả đều hướng về nhà họ Thổi.

Chẳng qua quy định của Las Vegas chính là, chuyện trên chiếu bạc thì giải quyết trên chiếu bạc.

Hiện tại đã giải quyết được nợ nần của Thôi Văn Triết trên chiếu bạc, chắc hẳn tiếp theo sẽ không có ai dám cầm chuyện này đến nhà họ Thôi gây chuyện nữa.

Mà bây giờ nếu như đã chiếm được hời, Thôi Nhã Tuyết đương nhiên không có hứng thú chơi tiếp với một kẻ tiểu nhân hèn hạ như Hòa Khải Chính nữa.

“Cô Thôi, đây là cô xem thường nhà họ Hòa chúng tôi hả?"

Đối với tôi mà nói, tôi nói cô chơi bẩn thì chính là cô chơi bẩn rồi”.

Lúc này nhìn qua dáng vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng của Thôi Nhã Tuyết, Hòa Khải Chính dấy lên lửa nóng, đi đến trước mặt cô ta, sau đó búng tay một cái.
 
Chương 2348


“Chẳng những cô chơi bẩn hơn nữa chứng cử chính là ở đây!".

Vẻ mặt Hòa Khải Chính mang theo trêu tức, tay phải anh ta vươn về phía ngực của Thôi Nhã Tuyết, trong sắc mặt khó coi của Thôi Nhã Tuyết, anh ta lấy ra một con át bích từ dưới áo ngực. Mời đọc truyện tại Tamlinh247.com

Ngay sau đó ngay tại lúc Thôi Nhã Tuyết còn chưa kịp phản ứng thì anh ta lại ở chỗ mép vảy của Thôi Nhã Tuyết, lấy ra một con át cơ.

Ngay sau đó là át rô, át tép... Hòa Khải Chính lần lượt lấy ra từng quân bài, ném lả tả dưới mặt đất. Mà những người khác nhìn thấy cảnh này, toàn bộ đều hít một hơi lạnh. “Cái gì thế này? “Thế mà thật sự đảm chơi bẩn ở chỗ này? Có cả nhà họ Thôi thật đúng là quá không biết xấu hổ". “Ở Las Vegas này lại dám chơi bẩn trước mặt người nhà họ Hòa, đây chính là múa rìu qua mắt thợ." “Không không không, đây chính là đùa nghịch đao trước cửa quan công”. Một đám người liên tục sợ hãi thán phục, dáng vẻ không ngờ đến Thôi Nhã Tuyết lại là một người như thế.

Thôi Nhã Tuyết thì hơi nheo mắt nhìn qua, cô ta nhìn ra được, vừa rồi những quân bài kia đều là do Hòa Khải Chính không biết từ chỗ nào lấy ra.

Từ một điểm này có thể nhìn thấy được đổ thuật của Hòa Khải Chỉnh này rất cao minh, hơn nữa tâm tư linh hoạt, trực tiếp dùng để thuật để vu oan giá họa. Quay lại web T a m l i nh 2 4 7 nhé

Nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Thôi Nhã Tuyết, Hòa Khải Chính phủi tay, thản nhiên nói. “Cô Thôi, sao nào? Hiện tại nhân chứng vật chứng đều đủ cả, có phải có nên để cả người lẫn tiền lại không?" Thôi Nhã Tuyết cười lạnh một tiếng, đáp. “Hòa Khải Chính, đầu óc của anh bị nước vào hay rớt não?" “Dùng đổ thuật của nhà họ Hòa các người để vu oan cho tôi, anh cho rằng chỉ cần như thế là có thể nói xấu được tôi rồi hả?" “Chẳng lẽ anh quên công việc của tôi là gì?” “Anh muốn nói tôi chơi bẩn thì hãy lấy camera giám sát ra, chúng ta xem từng giây một!”. “Nếu như phát hiện cảnh chơi bẩn nào của tôi, tôi sẽ dựa theo quy củ chặt tay xuống cho anh

“Thế nhưng nếu như không phải thì chính là anh vu oan cho tôi, ngoại trừ đối trong mắt thì anh cũng phải chặt hai tay xuống cho tôi. Anh dám không?”

Trong lúc nói chuyện thì Thôi Nhã Tuyết liếc thoáng qua nhân viên công tác đứng cách đó không xa thản nhiên nói. “Tôi dùng danh nghĩa của người đứng thứ hai trong cục cảnh sát Las Vegas ra lệnh cho anh điều tra giám sát." Nhân viên kia vô thức muốn hành động, nhưng Hòa Khải Chính đã vỗ tay cười nói. “Ở trong mắt của tôi, đầu óc của cô cả nhà họ Thôi đây mới hỏng”. “Cô cũng biết bản thân mình là người đứng thứ hai ở Las Vegas, nhưng chẳng lẽ cô không biết, nơi này là vùng biển quốc tế a?". “Chút quyền chấp pháp đáng thương đó của cô, ở chỗ này vô dụng thôi.”

Ở chỗ này tôi mới chính là quy củ". “Tôi nói cô chơi bẩn thì chính là cô chơi bẩn, tôi nói đây là bằng chứng thì đây là bằng chứng” “Nói tóm lại thì tối nay cô chỉ có hai sự lựa chọn mà thôi". “Thứ nhất, bỏ lại thẻ bạc và chi phiếu của cố lại, sau đó tự đánh gãy hai tay xem như trừng phạt.” “Thứ hai tôi giúp cô xóa nợ cho Thổi Văn Triết, nhưng cô phải ở lại với tôi, một đêm là được.” “Nhưng tôi sẽ quay một video làm kỷ niệm cho chúng ta, đây là tình yêu mà tôi không dễ dàng gì mới có được, sao nào?". Hòa Khải Chính châm xì gà, nhả khói lên trên mặt Thôi Nhã Tuyết. “Lựa chọn như thế nào là quyền của cô”.

Tối nay lợi dụng tờ giấy ghi nợ từ nhiều năm trước của Thổi Văn Triết để dẫn dụ Thôi Nhã Tuyết xuống nước, nghĩ cách khống chế người phụ nữ này, vốn dĩ đây chính là kế hoạch của Hòa Khải Chính

Chỉ cần thành công thì người đứng đầu Las Vegas sẽ trở thành con rối của nhà họ Hòa. Hơn nữa xử lý nhà họ Thôi cũng giúp Trần Thái Tùng bảo một mối thù.

Dưới loại tình huống nắm chắc phần thắng này, sao Hòa Khải Chính có thể cho phép Thôi Nhã Tuyết lật bàn chứ? | Vi thể hôm nay chẳng những Hòa Khải Chính muốn lấy tiền mình thua về, còn muốn khống chế người phụ nữ này, muốn khống chế nhà họ Thôi.
 
Chương 2349


Hòa Khải Chính nhả khói như thế, đồng thời nheo mắt nhìn Thôi Nhã Tuyết, thản nhiên nói. “Cô Thôi, cô đã cân nhắc đến đâu rồi? Đã nghĩ rõ chưa?” “Nếu như cô còn chưa nghĩ rõ cho lắm thì có cần tôi giúp cô đưa ra quyết định không?" Thôi Nhã Tuyết cười khẩy một tiếng, nói. “Hòa Khải Chính, đầu óc anh không dùng được, hay là uống nhiều quá” “Anh nói tôi chơi bẩn thì là chơi bẩn? Anh nói muốn xử phạt tôi như thế nào thì xử phạt ư?” “Anh thật sự cho rằng tàu Thiên Khải này là nhà anh ư?”.

Mỗi ngày luôn mồm nói khoác nhà họ Hòa là vua của Las Vegas, có phải khoác lác nhiều nên anh thật sự cho rằng nhà họ Hòa mình là vua à?”.

“Còn muốn tôi theo anh một đêm? Anh cũng không nhìn xem gương mặt của mình đi, anh là cái thả gì chứ?" Hòa Khải Chính cười ha hả.

“Cô Thôi, chỉ sợ cô cũng không rõ ràng lắm, tuy tàu Thiên Khải không phải do nhà tôi mở. Nhưng tôi có ba mươi phần trăm cổ phần ở đây”.

“Ở Las Vegas thì lời nói của tôi chưa chắc đã hữu dụng, nhưng ở tàu Thiên Khải này thì lời nói của tôi chính là pháp luật đó!”. “Cô nên thức thời một chút, buồng đồ xuống, sau đó quay lại đây hầu hạ tôi!”

“Nếu như không thức thời thì tôi cũng chỉ có thể đánh gãy tay chân em trai cô mà thôi, sau đó để cậu ta trơ mắt nhìn cô bị nhục nhã.”.

“Tôi nghĩ chắc chắn cảnh tượng kia sẽ vô cùng đặc sắc đẩy” | Giọng nói vang lên, Hòa Khải Chính vỗ tay một cái, lập tức nhìn thấy mấy người vệ sĩ vẫn luôn đứng sau lưng anh ta, lúc này đồng thời di chuyển về phía trước.

Trong đó có mấy người nhào về phía Thội Văn Triết, muốn kìm chế hành động của anh ta, mấy người khác thì hướng về phía vị trí của Thôi Nhã Tuyết, hiển nhiên là muốn bắt sống cô ta.

“Biến!” Không đợi những người này đến gần thì cả người Thôi Văn Triết đã di chuyển, tay phải của anh ta quét ngang mà ra, trực tiếp đánh bay hai người đến gần mình.

Lúc một trong số đó rơi xuống đất còn không ngừng hộc máu, nhìn qua vô cùng thê thảm.

“Ôi chao, tôi đã sớm nghe nói cậu cả nhà họ Thôi đi một chuyển đến Đường Dao Doanh, lúc đi ra đã có chiến lực cấp bậc Binh Vương”

“Khi đó tôi còn chưa tin, không nghĩ đến hiện tại cậu cả nhà họ Thôi lại chứng minh cho tôi xem.” “Xem ra có thời gian rảnh thì tôi cũng phải đến Đường Dạo Doanh một chuyến để luyện tập bản thân"

Hòa Khải Chính có chút hứng thú nhìn thoáng qua Thỏi Văn Triết, đối với sự cường thể của Thổi Văn Triết, anh ta chẳng thèm để ý chút nào, mà chính là vỗ tay, thản nhiên nói.

“Chỉ là đáng tiếc, nơi đây là địa bàn của tôi, đừng nói là cấp bậc Binh Vương, cho dù là cấp bậc chiến thần tới nơi đây cũng chẳng có một xíu tác dụng nào”.

“Hai chị em cậu không đi được”

Theo giọng nói của anh ta vừa vang lên thì lúc này đây bên ngoài phòng khách quý có mấy chục vệ sĩ ngoại quốc nhìn qua sát khí bừng bừng đi tới.

Trong tay từng người bọn họ đều có cầm theo súng, chốt an toàn đã được mở ra, bất kỳ lúc nào cũng có thể ra tay. Mà đảm khách chơi bạc và nhân viên chia bài ở đây đều không nói hai lời, trực tiếp chạy đến nơi hẻo lánh trốn đi. Đây gọi là việc không liên quan đến mình thì đừng nhúng tay vào, vào lúc này ai sẽ giúp chị em nhà họ Thôi đòi lại lẽ phải chứ? Nhất là lúc mấy người phụ nữ xinh đẹp nhìn thấy Thôi Nhã Tuyết đều là vẻ mặt thở dài. Người phụ nữ kia kiêu ngạo, lạnh lùng như thế, chỉ sợ hôm nay sẽ phải xong đời. Cậu hai nhà họ Hòa không tóm được cô ta đến tay thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua ý đồ. “Hòa Khải Chính, xem ra anh chính là một kẻ hoàn toàn không biết xấu hổ" | *ở Las Vegas này Đổ Vượng gây dựng ra uy danh hiển hách, nhưng đến thế hệ của các anh thì đã ném sạch chẳng còn chút nào"

“Nhà họ Hòa lấy đánh bạc để lập nghiệp lại làm ra loại chuyện này, xem ra nhà họ Hòa các người đã không cần Đổ Bài, cũng không muốn mở khu giải trí nữa"

| Vẻ mặt Thổi Nhã Tuyết bình tĩnh, vốn dĩ cô ta cho rằng nhà họ Hòa sẽ dựa theo quy củ để làm việc, nhưng lại không nghĩ đến bản thân cô ta đã quá ngây thơ.
 
Chương 2350


“Gia nghiệp của nhà họ Hòa chúng tôi đương nhiên là nói đến quy củ, đương nhiên là muốn kinh doanh, cũng cần mọi người đến ủng hộ”

“Nhà họ Hòa chúng tôi cũng sẽ tiếp tục quản lý Đổ Bài, tiếp tục mở khu giải trí, cho nên chính vì như thế mà tôi càng thêm phải công khai công bình công chính"

“Nếu như cô đã dám chơi xấu trên địa bàn của chúng tôi, tôi sẽ không thể tha thứ cho cô” Hòa Khải Chính vỗ bàn một cái, lạnh lùng nói. “Nếu như tôi không khống chế đại cục, tôi không chủ trì lẽ phải thì còn ai dám đến chỗ của tôi chơi nữa đây?" “Hơn nữa tiền của nhà họ Hòa chúng tôi không phải thứ mà một kẻ chơi bẩn, chơi gian có thể mang đi!” “Bây giờ cô hoặc là dựa theo lời tôi nói để xử lý, hoặc là tôi sẽ bảo vệ sĩ của mình dựa theo quy định để làm việc"

“Chúng ta có thể xem là người em trai cấp bậc Binh Vương của cô lợi hại, hay là những khẩu súng trong tay vệ sĩ của tôi lợi hại hon."

Vẻ mặt Hòa Khải Chính mỉm cười, trong tay vẫn về thể đánh bạc, nhìn qua sắc mặt của anh ta bình tĩnh, lại mang theo tà ý khó diễn tả hết.

“Hòa Khải Chính, anh đơn giản chính là đối trắng thay đen, coi trời bằng vung" Vẻ mặt Thôi Nhã Tuyết lạnh lùng. “Anh cho rằng ở chỗ này lời anh nói là mệnh lệnh ư?” “Anh làm loạn như thế, anh gánh chịu nổi hậu quả không?" Hòa Khải Chính mỉm cười, lộ ra vẻ mặt đương nhiên. “Tôi đương nhiên biết rõ, ở nơi này lời tôi nói không tính, nhà họ Hòa chúng tôi nói cũng không tính" “Phía sau nhà họ Thôi các cô cũng có người, các cô trâu bò". “Thế nhưng như thế thì sao chứ?" Đọc tại t a m l i n h 2 4 7 nhé

“Chắc hẳn cố cũng biết, sau lưng tôi ngoại trừ nhà họ Hòa ra thì còn có Bùi Môn, Bùi Cửu Thiên, thiếu chủ Bùi ở Cảng Thành và Las Vegas."

"Có chỗ dựa là thiếu chủ Bùi, ở Cảng Thành và Las Vegas, ai có thể làm gì tôi được chứ?"

“Hòa Khải Chính tôi nói mình là trời, nói mình là đất, nói mình là pháp luật, không ai phản đối chứ?” | Lúc này có thể nói Hòa Khải Chính vô cùng hung hăng phách lối, nổ tung trời, mà ngôn từ của anh ta cũng khiến cho trong lòng Thôi Nhã Tuyết và Thôi Văn Triết như chìm xuống đáy vực.

Xong đời, Lần này ra tay cũng không đơn giản là Hòa Khải Chính. Mà chính là thiếu chủ Bùi của Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas, Bùi Cửu Thiên. “Ngại quá, tôi phản đối”.

Đúng vào lúc này một giọng nói lạnh lùng từ cửa chính của phòng khách quý truyền đến, ngay sau đó mấy chục vệ sĩ nước ngoài đang cầm súng trong tay đều bay tứ tung.

Bốp.

| Bùi Nguyên Minh không cho mọi người cơ hội kịp phản ứng mà chính là đi lên một bước, đi đến trước mắt Hòa Khải Chính, sau đó anh trở tay trực tiếp tát Hòa Khải Chỉnh ngã xuống mặt đất.

“Chỉ với chút bản lĩnh đó của anh mà còn dám tự xưng là trời là đất, tự xưng là pháp luật" “Anh xứng sao?”

Bịch.

Đầu của Hòa Khải Chính đập mạnh xuống nền nhà, nhất thời đầu rơi máu chảy. Tùy ý ra tay, Bùi Nguyễn Minh cho thấy một loại uy áp toàn trường. Toàn trường khiếp sợ, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm,

Vẻ mặt Thôi Nhã Tuyết lộ ra ngạc nhiên, trên gương mặt lạnh lùng lộ ra biểu cảm phức tạp, cho dù như thế nào thì cô ta cũng không nghĩ đến Bùi Nguyễn Minh thể mà xuất hiện ở đây, hơn nữa chỉ một cái tát đã khiến cho một nhân vật lớn như Hòa Khải Chính ngã xuống đất.

Thôi Văn Triết thì mang theo vẻ mặt kích động, tổng giám đốc Bùi ra tay, hôm nay bọn họ sẽ không sao rồi.

Về phần Hòa Khải Chính thì bản thân anh ta ngây ra như phỗng, đưa tay sờ lên mặt mình, trên đó là dấu tay và vết bầm, trong lúc nhất thời anh ta cơ bản không kịp phản ứng.

Mà những khách và nhân viên chia bài kia đều cho rằng bản thân mình đã nhìn lầm.

Mười mấy vệ sĩ ở nước ngoài đều bị đánh cho đến mức tinh thần hoảng hốt, bọn họ không sao tin nổi mình nhìn thấy cảnh tượng kia, cả đám không ngừng xoa mắt mình, cho dù như thế nào thì bọn họ cũng không nghĩ đến người đàn ông tùy tiện xông vào kia chỉ dùng một cái tát đã đánh ngã Hòa Khải Chính xuống đất.

Đây là xảy ra chuyện lớn gì thế?

- -----------------
 
Chương 2351


Hòa Khải Chính che mặt bò dậy, đồng thời vung tay ngăn mấy tên vệ sĩ khác lại, không để bọn họ ra tay.

Phải biết rằng, tàu Thiên Khải là địa bàn của Hòa Khải Chính anh ta, ở địa bàn của mình tất nhiên là anh ta có thể hung hãn bùng nổ trời đất.

| Nhưng hiện giờ có người dám ra tay với anh ta ở đây, như vậy đối phương là kẻ ngốc, đầu óc bị nước vào, hoặc là người trâu bò có vài phần bản lĩnh,

Cho nên Hòa Khải Chính hỏi một câu theo bản năng, anh ta muốn biết, rốt cuộc người ra tay là ai. "Tôi là ai sao?” “Tôi là Bùi Nguyên Minh" “Nhưng mà tôi đánh anh thì làm sao?”

Thân là cậu hai của nhà họ Hòa ở Las Vegas, cầm trong tay đổ bài, thân là cổ đông lớn của tàu Thiên Khải, nhưng ngay cả dám đánh cược cảm thừa nhận thất bại cũng không làm được.”

“Thậm chí chuyện vu oan hãm hại cho khách cũng đều làm được." “Loại người giống như anh, tôi không đánh anh thì có lỗi với mình!"

Tuy Bùi Nguyên Minh không rõ những chuyện trải qua, nhưng chỉ nghe lập tức biết ngay, với tính cách của Thôi Nhã Tuyết mà nói, không có khả năng làm ra loại chuyện như vậy..

| Cộng thêm lúc trước Thôi Văn Triết gọi điện cầu cứu, công tử Hải phán đoán, Bùi Nguyễn Minh dùng lòng bàn chân nghĩ cũng biết, chắc chắn là do Hòa Khải Chính này gây sự.

“Bùi Nguyên Minh?” “Chính là tên đánh gãy hai chân của Hòa Trạch Bình, hôm nay còn giẫm lên Hòa Ngọc Lân sao?”

Hòa Khải Chính đánh giá Bùi Nguyễn Minh từ trên xuống dưới, cho dù trong mắt có chút kinh ngạc, nhưng càng có nhiều ý lạnh hon.

Bố cục ngày hôm nay, vốn là nhắm vào Bùi Nguyên Minh, Hòa Khải Chính đã sớm có chuẩn bị. Chẳng qua anh ta không thể ngờ tới vậy mà Bùi Nguyễn Minh cường thế như vậy mà thôi.

“Tên kia, anh biết tôi là ai không?"

"Tôi khác với hai tên phế vật kia!”

“Tôi là con cháu nồng cốt chân chính của nhà họ Hòa ở Las Vegas, là Hòa Khải Chính cậu hai nhà họ Hòa có tư cách kế thừa vị trí của đổ vương, đổ vương trong truyền thuyết là ba tôi!”

"Tôi còn là anh em kết nghĩa của Bùi Cửu Thiên thiếu chủ của Bùi Môn, là người anh không thể trêu chọc nổi!” “Anh tát tôi một cái như vậy, anh có biết sẽ phải trả cái giá đắt tới mức nào hay không?"

Đôi mắt Hòa Khải Chính rét lạnh, anh ta đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, chẳng những muốn giết chết Bùi Nguyễn Minh, còn càng muốn giết cả nhà Bùi Nguyên Minh.

| Mà đảm vệ sĩ quốc tịch nước ngoài lùi về phía sau, lúc này cả đám đều mở chốt an toàn của khẩu súng, chuẩn bị bao vây tấn công Bùi Nguyên Minh bất cứ lúc nào.

“Bốp!”

Bùi Nguyên Minh bước ra một bước, lại một cái tát quét ngang mà ra. “Nào, nói cho tôi biết, cần phải trả giá lớn như thế nào"

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh rét lạnh, rõ ràng là đối phương nhằm vào minh mà đến, vì sao anh phải kiêng kỵ bối cảnh và năng lực của đối phương?

Bây giờ chuyện anh phải làm, chính là trực tiếp giẫm chết đối phương, lúc Bùi Cửu Thiên người trong truyền thuyết kia muốn đi ra gây sự, cũng phải suy nghĩ hậu quả một chút.

| Hòa Khải Chỉnh che mặt lùi về phía sau mấy bước, có chút khó có thể tin nhìn Bùi Nguyên Minh. Mới đầu nghe nói có người dám phế đi chú ba nhà mình, và mặt chú tư, anh ta không tin. Nhưng lúc này trên mặt có hai dấu tay khiến anh ta cảm nhận được rõ, cái gì gọi là hung hãn, cái gì gọi là khí phách.

Đám quần chúng ở phía xa cũng trợn mắt há miệng, khoảng cách của bọn họ quá xa, không nghe thấy rõ cuộc đối thoại giữa Bùi Nguyên Minh và Hòa Khải Chỉnh,

Không biết chuyện Bùi Nguyên Minh từng giẫm mặt hai cậu chủ khác của nhà họ Hòa, cho nên cả đám đều cảm thấy Bùi Nguyên Minh là một tên ngốc nghếch.

Bọn họ đều cách xa chỗ Bùi Nguyên Minh theo bản năng, vẻ mặt châm chọc. Cái tát đầu tiên có thể nói là người thiếu niên này kích thích, giận đỏ cả mặt vì hồng nhan mà thôi. Nhưng cái tát thứ hai, đây là hoàn toàn khiêu khích. Hơn nữa đối thủ còn là Hòa Khải Chỉnh, sẽ chết người đấy...
 
Chương 2352


“Bùi Nguyễn Minh.” Thôi Nhã Tuyết vốn muốn ngăn cản Bùi Nguyễn Minh theo bản năng, nhưng đã quá muộn. Trái lại Thôi Văn Triết không có động tĩnh gì, mà ôm hai tay xem diễn.

Hòa Khải Chỉnh xoa mặt mình, một lát sau cuối cùng cũng kịp phản ứng, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Họ Bùi, vậy mà anh dám tát tôi?”

“Anh không muốn sống nữa sao?” “Sao thế? Không trừng phạt được anh sao?” Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt: “Có cần tối tát thêm cái nữa thử xem không?”

*Tên kia, tối nay anh xong đời là cái chắc!”

"Chết chắc rồi!”

*Chúa Jesus cũng không cứu được anh!”

“Tôi đã nói!”

Lúc này Hòa Khải Chính hít sâu một hơi, vẻ mặt dữ tợn tới cực hạn, “Hôm nay tôi nhất định sẽ khiến anh biết, cái gì gọi là sống không bằng chết!" Khi nói chuyện, anh ta xách một chai rượu lên.

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Anh có năng lực này sao?"

“Hòa Ngọc Lân bị tối năm lần bảy lượt vả mặt đều không làm gì được tối, Hòa Trạch Bình bị tối trực tiếp phể đi hai chân bây giờ còn chưa xuống giường được..."

“Nhà họ Hòa các người ở chỗ tôi, căn bản là vô cùng mất mặt" “Anh cảm thấy mình có thể phể tôi được sao?"

“Có phải là đầu óc anh không được tốt lắm hay không?".

“Họ Bùi kia, xem ra chiếm được chút hời, khiến anh nghĩ rằng tôi và nhà họ Hòa Las Vegas tôi dễ bắt nạt đúng không?” 

Hòa Khải Chính nở nụ cười, là bị Bùi Nguyên Minh làm cho tức mà cười.

Tên nội địa này sẽ không thực sự nghĩ rằng, ở địa bàn của mình còn có thể trâu bò như vậy đấy chứ? Còn hết một tới hai, hết hai lại tới ba khiêu khích nhà họ Hòa ở Las Vegas?

Đây là muốn tìm cái chết mà! | Mà nghe cuộc đối thoại giữa Bùi Nguyên Minh và Hòa Khải Chính, lúc này đảm để khách và chia bài, nhân viên phục vụ, cả đảm đều càng thêm sợ hãi.

Bọn họ đều nhìn ra được, mọi chuyện quậy tới bước này, e rằng tối nay sẽ có chuyện lớn. Lúc này bọn họ căn bản không có tâm trạng xem diễn, chỉ muốn nhanh chóng rời đi.

Chỉ tiếc đảm vệ sĩ quốc tịch nước ngoài này không cho người nào mặt mũi, trực tiếp ngăn cản tất cả mọi người trở về. | 

Chuyện này khiến vẻ mặt mọi người sợ hãi, cả đám đều trốn ở trong góc, đồng thời đều chửi ầm lên, giận dữ mắng mỏ Bùi Nguyễn Minh không biết chữ chết viết như thế nào, vậy mà trêu chọc cậu hai nhà họ Hòa, làm phiền tới bọn họ.

Bùi Nguyễn Minh coi như không thấy Hòa Khải Chính lúc này giận dữ xấu hổ, mà nhanh chóng biết được mọi chuyện xảy ra từ miệng Thôi Văn Triết.

Lúc biết cái gọi là giấy nợ không biết xuất hiện từ đầu ra, Bùi Nguyễn Minh cơ bản có thể xác định, ván cờ này thực sự là nhằm vào mình.

Có lẽ Hòa Khải Chính không phải là người đứng sau bố trí chuyện này, nhưng anh ta tuyệt đối là người chấp hành, đặc biệt thân là người nhà họ Hòa ở Las Vegas, ngay cả chuyện dám đánh cược thì dám thừa nhận thất bại đều không làm được, chuyện này khiến Bùi Nguyễn Minh vô cùng khinh bỉ anh ta.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt liếc mắt nhìn Hòa Khải Chính một cái: "Ngay cả người như anh cũng dám tự xưng là cậu hai nhà họ Hòa? Nhà họ Hòa đều bị anh làm mất hết mặt mũi”

“Bây giờ tôi cho anh hai con đường để lựa chọn!" *Thứ nhất, quỳ xuống dập đầu xin lỗi cô Thôi, như vậy tôi chỉ phế một tay của anh, xem như cho anh chút bài học!”.

*Thứ hai, đó chính là tôi tự mình ra tay, nhưng mà đến lúc đó, sẽ không đơn giản chỉ là phế hai tay như vậy đầu". Truyện Hệ Thống

Lời nói của Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, rơi vào trong tại Hòa Khải Chính, lại khiến anh ta nổi trận lôi đình.

Lời nói như vậy vốn là anh ta nói, nhưng không thể ngờ tới lúc này Bùi Nguyên Minh lại đảo khách thành chủ, khiển mí mắt anh ta giật giật điên cuồng.

“Thế nào? Anh chuẩn bị lựa chọn thế nào? Hay là nói, anh muốn tôi chọn giúp anh?” Bùi Nguyên Minh vừa dùng khăn tay bắt đầu chà lau ngón tay, vừa lạnh lùng mở miệng.

"Ông đây không chọn hai con đường nào trong đó, ông đây chọn con đường thứ ba, đánh chết anh!” | Nhìn bộ dạng hung hãn ương ngạnh của Bùi Nguyễn Minh, Hòa Khải Chính cười mỉa một tiếng, sau đó anh ta nhanh chóng hạ lệnh.

| Đánh anh ta!”
 
Chương 2353


"Bum..." Mười mấy vệ sĩ quốc tịch nước ngoài còn đứng ở giữa sân lập tức có hành động, cùng xông về phía Bùi Nguyễn Minh. "Õi mę oi...

Lúc này không ít phụ nữ xinh đẹp thét chói tai, bọn họ đều là hạng người quen cơm ngon áo đẹp, có khi nào gặp phải cục diện như vậy? |

Không đợi Bùi Nguyên Minh ra tay, lúc này Thổi Văn Triết trực tiếp xông lên. Dù sao anh ta cũng là Binh Vương xuất thân từ Đường Đào Doanh, sao có thể trơ mắt nhìn Bùi Nguyên Minh ra tay? Lúc này động tác của anh ta rất nhanh, giống như thanh đao ra khỏi vỏ, bộc lộ tài năng.

Chỉ trong nháy mắt, vệ sĩ quốc tịch nước ngoài dẫn đầu đã bị Thôi Văn Triết tát ngã xuống mặt đất, đồng thời miệng mũi phun máu, mãi mà không bò dậy nổi.

Tát ngã một vệ sĩ quốc tịch nước ngoài xong, khí thế Thôi Văn Triết mãnh liệt, lúc này giống như đi vào chỗ không người, động tác của anh ta vô cùng nhanh, tay phải cũng như đao, mỗi một kích đánh xuống, đều có một vệ sĩ quốc tịch nước ngoài bay ngược ra sau.

Kusc đá ra một cước cuối cùng, vệ sĩ quốc tịch nước ngoài kia "bốp” một tiếng đập lên trên chiếu bạc, cuối cùng không dây nổi.

Cảnh tượng này khiến mí mắt Hòa Khải Chính giật giật, cho dù thế nào anh ta cũng không ngờ tới, vậy mà cậu chủ Thôi này lợi hại như vậy.

Rõ ràng chỉ là một tên ăn chơi trác táng, chẳng qua là ra ngoài ba năm mà thôi, đã có thân thủ như vậy? Sao có thể có chuyện này? *Khả lắm, nhưng mà có nhiều chỗ cần cải tiến, vừa rồi động tác của cậu đẹp mắt nhiều lắm "Tôi đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi” “Võ công trong thiên hạ, sức mạnh vô địch, chỉ riêng nhanh là không gì sánh được.” “vứt bỏ động tác họa mỹ, truy đuổi nhanh tàn nhẫn chuẩn, có thể khiến thực lực của cậu tăng lên một tầng mới” Bùi Nguyễn Minh vừa gật đầu, vừa chỉ điểm vài cầu cho Thổi Văn Triết.

Sau khi xuất ngũ còn có thể duy trì tiêu chuẩn đỉnh phong, đủ để nói lên Thôi Văn Triết không vì xuất ngũ mà từ bỏ thân thủ của mình.

Vẻ mặt Thôi Văn Triết sung sướng, có thể có được chỉ điểm của tổng giáo đầu, là vinh quang của người trong quân đội.

Tuy mấy câu mà Bùi Nguyễn Minh mới nói nghe có vẻ rất đơn giản, nhưng đối với Thôi Văn Triết mà nói, lại giống như được khai sáng, chỉ trong nháy mắt đã biết rõ khuyết điểm.

Chỉ cần tiếp tục kéo dài, sửa lại khuyết điểm, cấp Chiến Thần đều có hi vọng.

| Bình luận thần thủ của Thôi Văn Triết xong, tầm mắt lạnh nhạt của Bùi Nguyễn Minh mới nhìn về phía Hòa Khải Chính, sau đó thản nhiên nói: "Tôi thấy, anh vẫn nên chọn một trong hai con đường tôi bảo anh đi”

“Bởi vì cái gọi là con đường thứ ba, anh không đi được đâu.”

Khóe mắt Hòa Khải Chính giật giật, vẻ mặt vô cùng khó coi.

Bây giờ anh ta nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, không mở miệng, mà lấy điện thoại ra nhanh chóng gửi tin nhắn. 

“Bùi Nguyên Minh, chúng ta đi thôi, dù sao nơi này cũng là địa bàn của Hòa Khải Chỉnh”. 

Tuy Thôi Nhã Tuyết kinh ngạc với thân thủ của em trai bảo bối nhà mình, nhưng mà cô ta vô cùng bình tĩnh.

Dù sao nơi này cũng là địa bàn của Hòa Khải Chính, trong lúc này chiếm chút hời không được cái gì. Vẫn nên mau chóng rời đi thì hơn. Chỉ cần đến Las Vegas, với thân phận của cô ta mà nói, có nhiều biện pháp trừng trị Hòa Khải Chính. "Rầm..."

Nhưng mà không đợi đám Bùi Nguyên Minh có động tác gì, đột nhiên chỉ thấy ở lối vào sảnh khách VIP, một bóng người màu đen đột nhiên xuất hiện.

Tốc độ của đối phương rất nhanh, không nói hai lời, một cước quét ngang về phía Thổi Văn Triết. Chân phong sắc bén, thế tấn công đáng sợ, khiến sắc mặt Thổi Văn Triết thay đổi.

Nhưng mà lúc này anh ta không rút lui, mà hai tay nắm chặt, giao thoa chẩn trước người, ngăn cản một cước vô cùng cường thể của đối phương.

"Rầm!"

Một cước của đối phương đã lên trên hai tay giao thoa của Thổi Văn Triết, bàn chân của Thôi Văn Triết lùi về sau mấy bước, thân thể hơi nhoảng lên một cái, yết hầu ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi,
 
Chương 2354


Nhưng mà tuy Thổi Văn Triết ăn khổ, nhưng anh ta không có một chút sợ hãi nào, mà chịu một cước này của đối phương, đồng thời thân thể đánh về trước, một chương đánh ra.

"Rầm..."

Người đánh lén bị một chưởng này đánh bay về sau, thân thể lùi ra sau hơn mười mét mới thất tha thất thểu rơi xuống đất, giẫm lên mặt sàn vỡ vụn.

Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt nhìn qua, lúc này mới thấy rõ người ra tay là một người đàn ông trung niên.

Chẳng qua tuy người đàn ông này có diện mạo Đại Hạ, nhưng cho dù là quần áo hay khí chất trên người, đều mang theo khí độ phải chủ chiến của người Mỹ.

“Liệp Ưng, lui ra”.

Lúc này, chỉ thấy ở lối vào sảnh khách quý, có giọng nói lạnh nhạt truyền ra. *Có thể đỡ được một kích của Liệp Ưng, quả thực là có bản lĩnh dương oai"

“Dù sao Liệp Ưng cũng là Binh Vương xuất ngũ của quân đội kỵ binh đến từ Mỹ, thực lực cường đại" 

“Chẳng qua thực lực của các người mạnh tới mấy, cũng không có khả năng thương tổn được cậu hai Hòa”. 

“Dù sao anh ấy là đồng bọn hợp tác với nhà họ Thanh nước Mỹ chúng tôi." Khi nói chuyện, một đám nam nữ ăn mặc xa hoa đi tới. Toàn thân từ trên xuống dưới những người này đều là vật phẩm giá trị xa xỉ, mang theo khí chất quý tộc, quỷ khí bức người.

Mà đi đầu là một người đàn ông nho nhã tóc quăn, diện mạo của anh ta vô cùng anh tuấn, trên mặt là nụ cười mỉa, nhìn thể nào cũng giống một người đẹp trai, cho dù là tạo hình hay khí chất, đều cao hơn Hòa Khải Chính một cấp.

Mà lúc nghe năm chữ nhà họ Thanh nước Mỹ, đôi mắt Bùi Nguyễn Minh hơi nheo lại.

Chỉ có thể nói, trái đất tròn có duyên sẽ gặp lại, không thể ngờ tới nhà họ Thanh nước Mỹ bị mình giẫm về nước ở Dương Thành, vậy mà xuất hiện một lần nữa.

Nhưng mà suy nghĩ cẩn thận lại thì thấy bình thường, cổ đông lớn nhất của tàu Thiên Khải là người nước Mỹ, bây giờ xem ra, là nhà họ Thanh ở Mỹ.

| Lúc Bùi Nguyễn Minh suy nghĩ, lúc này Hòa Khải Chính chủ động tiến lên, đi tới bên cạnh người đàn ông tóc xoăn kia nói: "Anh Thanh, anh tới rất đúng lúc!”

“Là mấy tên này quấy rối trong địa bàn của chúng ta!” “Chẳng những lấy mấy nghìn tỷ từ tay chúng ta, còn ra tay đánh bị thương người!”. “Tôi không ngăn được anh ta!”

"Tôi thậm chí còn nói tên Bùi Cửu Thiên đại ca nhà tôi cùng với nhà họ Thanh nước Mỹ các anh, nhưng bọn họ vẫn lộ vẻ mặt ghét bỏ".

“Đây không chỉ là không cho nhà họ Hòa Las Vegas chúng tôi mặt mũi, còn không cho nhà họ Thanh nước Mỹ các anh mặt mũi, lại càng không cho anh Bùi Cảng Thành và Las Vegas mặt mũi!"

Tuy vừa rồi Hòa Khải Chính không nhắc tới nhà họ Thanh nước Mỹ, nhưng không trở lại cho bây giờ anh ta ăn nói lung tung, khiến đám Bùi Nguyên Minh tăng thêm tội danh.

Bởi vì chỉ có như vậy, mới hoàn toàn chọc giận Thanh Owen người được đề cử làm thể tử nhà họ Thanh ở Mỹ khiến anh ta ra tay.

Mà Thôi Nhã Tuyết biết rõ bối cảnh của Thanh Owen, lúc này hơi kiêng kỵ, mở miệng nói theo bản năng: "Hòa Khải Chính, anh đừng hắt nước bẩn linh tinh cho tôi!”

“Cho đến bây giờ anh đều không nói tới nhà họ Thanh ở Mỹ!”

“Hơn nữa mọi chuyện ngày hôm nay, nói ra cũng là vì anh chơi bẩn, nhưng anh lại nói là tôi chơi bẩn, cũng không dám điều tra video clip!"

"Cho dù là anh muốn vu oan giá họa, anh cũng phải có chứng cứ xác thực đúng không?" “Hay là nói, ở địa bàn các anh không nói tới đạo lý?"

Hòa Khải Chính có Thanh Owen làm chỗ dựa, lúc này vô cùng khí phách, vẻ mặt không đổi mở miệng nói: "Không cần camera theo dõi gì, tất cả mọi người ở đây có thể làm chứng, chính là Thôi Nhã Tuyết cô chơi bẩn!”

| Sau khi nói xong, Hòa Khải Chỉnh liếc mắt nhìn Thanh Owen một cái, nói: "Anh Thanh, vốn là lần này anh tới Las Vegas, là bàn chuyện hợp tác với nhà họ Hòa chúng tôi, tôi không nên quấy rầy anh!”.

“Nhưng mấy tên này thực sự có chút khó giải quyết, tôi không bắt được, chỉ có thể làm phiền anh rồi”
 
Chương 2355


Rất rõ ràng, Hòa Khải Chính rất muốn trực tiếp bóp chết Bùi Nguyễn Minh, bắt lấy Thôi Nhã Tuyết. Nhưng không thể ngờ tới thân thủ của Thôi Văn Triết quả lợi hại, có chút vượt xa tưởng tượng. Cho nên anh ta không thể không kéo Thanh Owen ra ngoài.

| Thanh Owen không trực tiếp đáp lại lời Hòa Khải Chính, mà tìm một cái ghế sô pha ngồi xuống, sau đó bắt chéo hai chân, thản nhiên châm một điếu xì gà.

Đợi phả ra một làn khói xong, anh ta mới lộ ra tư thế nằm toàn cục trong tay.

Đợi xì gà hút gần hết, Thanh Owen mới lạnh nhạt liếc nhìn Bùi Nguyễn Minh và Thôi Nhã Tuyết một cái, nho nhã lễ độ nói: “Nào, để tôi tự giới thiệu một chút”.

“Tôi tên là Thanh Owen, người được đề cử làm thế tử của nhà họ Thanh ở Mỹ.” “Có lẽ các người không biết nhà họ Thanh ở Mỹ, nhưng tôi có thể giới thiệu cho các người một chút trước."

“Nhà họ Thanh ở Mỹ, là một trong mười tập đoàn lớn ở Mỹ, mười hai khối đổ bài ở Thành Chi Dạ, chúng tôi có ba khối.” “Mà tàu Thiên Khải cũng là sản nghiệp của nhà họ Thanh nước Mỹ chúng tôi!”. “Nói một cách đơn giản, nơi này là địa bàn của tôi.”

"Ở địa bàn của nhà họ Thanh nước Mỹ, xảy ra chuyện chơi bẩn đánh người, không chỉ làm trái với pháp luật nước Mỹ khi đăng ký đổ thuyền, còn coi nhà họ Thanh nước Mỹ chúng tôi như không tồn tại, không nể mặt chúng tôi!"

“Không phải mấy năm nay nhà họ Thanh nước Mỹ chúng tôi quá vô danh, cho nên các người đều đã quên, năm chữ nhà họ Thanh nước Mỹ đại diện cho cái gì rồi chứ?”.

“Nghe nói các người cho cậu hai Hòa hai con đường, như vậy tôi cũng cho các người một cơ hội”. “Bây giờ các người có hai con đường để lựa chọn!". 

“Thứ nhất, dựa theo quy củ của giang hồ, bồi thường tiền gấp hai lần, tự đánh gãy hai tay, chuyện này xóa bỏ”

“Thứ hai, chính là lấy điện thoại gọi người, mặc kệ các người gọi người nào tới, chỉ cần người các người gọi tới có thể dọa tối, như vậy các người cầm tiền, rời đi, nói không chừng tôi còn bồi thường thêm một chút.”

"Nhưng mà tôi phải nói cho các người, nếu người các người gọi tới không dọa được tôi, như vậy thì rất xin lỗi, bọn họ cũng sẽ giống như các người, tự đánh gãy tay mình”.

Vẻ mặt Thanh Owen đang nuốt mây nhả khói lạnh nhạt, khi nói chuyện tự mang uy áp vô cùng cường đại, khiến người ta không dám nghi ngờ phân lượng lời nói của anh ta.

Cùng lúc đó, đám nam nữ anh ta dẫn tới lần lượt tản ra, cả đám đều lộ vẻ mặt vui vẻ tùy ý rút súng ra, còn mở chốt an toàn. Khẩu súng của bọn họ cũng không phải loại thông thường, có cái còn là súng hạng nặng! 

Những thứ này chẳng những biểu lộ thân phận của bọn họ, lại càng tuyên bố với mọi người, thực lực của bọn họ rất kinh người. “Trái lại tôi muốn nhìn xem các người có thể gọi ai tới!”. Hòa Khải Chính nhìn thấy Thanh Owen nể mặt mình như vậy, lúc này liên tục cười khẩy.

Ngay sau đó anh ta gọi mấy cuộc điện thoại, nhất thời lại có mấy chục vệ sĩ đến đây, tuyên bố muốn chặn tất cả đường lại của Bùi Nguyên Minh, không cho bọn họ cơ hội ra ngoài.

Bùi Nguyễn Minh mỉm cười, đang định mở miệng. Nhưng mà lúc này Thổi Nhã Tuyết lại tiến lên một bước, trầm giọng nói: "Tôi là Thổi Nhã Tuyết “Ba tôi là người đứng đầu Las Vegas”.

Rất rõ ràng, cảnh tượng trước mắt khiến Thôi Nhã Tuyết kiêng kỵ vài phần, cô ta biết rất rõ phân lượng của năm chữ nhà họ Thanh nước Mỹ, mấy chữ này không kém năm chữ nhà họ Hòa Las Vegas.

Cho nên lúc này chuyện cô ta hi vọng nhất, chính là nhân nhượng cho khỏi phiền. Dù sao cứ tiếp tục như vậy, mọi chuyện càng quậy càng lớn.

Nghe thấy thế, vẻ mặt Thanh Owen tràn ngập hứng thủ, giống như có chút không thể ngờ tới, bối cảnh của Thôi Nhã Tuyết cũng tạm được.

Cô chủ của nhà họ Thôi ở Las Vegas, mặt mũi còn rất lớn.
 
Chương 2356


“Hóa ra là cô chủ nhà đứng đầu Las Vegas”. “Chẳng trách hung hãn như vậy, ương ngạnh như vậy” “Ngay cả địa bàn của tôi cũng dám quấy rối" Thanh Owen mỉm cười. “Chẳng qua cho dù Thối Thành Huân có chút mặt mũi, đáng tiếc không đủ phân lượng, không có biện pháp dẹp yên chuyện tối

nay".

“Tôi đề nghị các người gọi người khác lần nữa đi." | Dưới cái nhìn của Thanh Owen, tuy Thổi Thành Huấn cường thế, nhưng chỉ là người đứng đầu Las Vegas mà thôi, có lẽ những người khác sẽ kiêng kị một chút, nhưng nhà họ Thanh nước Mỹ thực sự không để vào mắt.

Huống chi giữa nhà họ Hòa và nhà họ Thôi ở Las Vegas, Thanh Owen biết rất rõ nên lựa chọn như thế nào.

Hơn nữa tác phong của phái chủ chiến nước Mỹ, vẫn luôn khinh thường người Đại Hạ, ở trong tình huống như vậy, sao Thanh Owen có thể nhận thua.

Bùi Nguyên Minh vừa định nói gì đó, nhưng Thôi Nhã Tuyết đã tranh trước một bước, kìm nén lửa giận trong lòng nói: "Anh Thanh, anh cũng là người giảng đạo lý”

Chuyện tối nay ai đúng ai sai tạm thời không nói”. *Nhưng mà bên chúng tôi có thể lùi một bước, bảy nghìn tỷ này tôi không cần.” “Coi như là nhận lỗi với nhà họ Thanh các anh và nhà họ Hòa!” "Chuyện này dừng ở đây, thế nào?"

Thanh Owen không cho nhà họ Thôi mặt mũi, tuy trong lòng Thôi Nhã Tuyết không cam lòng, nhưng trong tình thế đối phương mạnh hơn, cô ta chỉ có thể lựa chọn củi đầu.

“Xử lý chuyện này thế nào, không phải do cố định đoạt, mà do tôi định đoạt."

Thanh Owen thở dài một hơi: “Tôi cho các người cơ hội gọi người, các người không gọi được người có thể trấn áp tội tới, như vậy rất xin lỗi, chỉ có thể dựa theo biện pháp của tôi mà xử lý!”

“Bồi thường gấp hai, tự đánh gãy hai tay, sau đó cắt đi." "Kiên nhẫn của tôi không tốt, đừng nên lãng phí thời gian nữa”. Khi nói chuyện, Thanh Owen vỗ tay một cái, lập tức có người tiến lên đưa một chai Laffey đặt trên mặt bàn bên cạnh anh ta.

Thanh Owen tự rót cho mình một lỵ, vừa lắc ly rượu vang, vừa mỉm cười nói: “Nếu tôi uống xong ly rượu này, các người vẫn không tự chế tay mình, như vậy rất xin lỗi, tôi chỉ có thể ném các người vào trong biển cho cá ăn thôi."

“Này thì cho cả ăn!”

Bỗng nhiên Bùi Nguyễn Minh tiến lên một bước, trực tiếp quơ lấy chai rượu vang trên bàn, "bốp” một tiếng đập lên đầu Thanh Owen.

Thủy tinh vỡ nát, màu tươi vẩy ra, xung quanh lặng ngắt như tờ! Lúc này mái tóc xoăn của Thanh Owen trở nên lộn xộn, nhìn vô cùng chật vật. “Cái gi..." Hòa Khải Chỉnh nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt đầy rung động, trong lúc này căn bản không kịp phản ứng. Cho dù thế nào anh ta cũng không thể tin được, vậy mà Bùi Nguyễn Minh dám ra tay với Thanh Owen..

Tuy người ta chỉ là người được đề cử làm thế tử của nhà họ Thanh nước Mỹ, nhưng tuyệt đối là chính thống của nhà họ Thanh nước Mỹ.

Người như vậy, lúc xuất hiện ở Cảng Thành và Las Vegas, ngay cả Bùi Cửu Thiên thiếu chủ của Bùi Môn cũng phải nể mặt anh ta ba phần.

Cho dù là người đứng đầu Cảng Thành và Las Vegas gặp anh ta, đều phải khách sáo gọi một tiếng cậu chủ Thanh. Nhưng Bùi Nguyên Minh đánh một chai này xuống, không khác gì muốn chết?

Ngay cả đồng bạn và vệ sĩ ở bên cạnh Thanh Owen đều cảm thấy tinh thần hoảng hốt, rõ ràng là không ngờ mọi chuyện lại thành như vậy.

Phải biết rằng lúc Thanh Owen ở nước Mỹ, người người gặp anh ta đều phải cung kính.

Lúc đi tới nước ngoài, cho dù là vương tử hoàng thất đều vô cùng khách sáo với anh ta. Bây giờ lúc đi ngang qua Đảo Quốc, Đảo Quốc còn đặc biệt phải một thân vương tới tiếp đãi anh ta. Mà nhân vật lớn như vậy, vậy mà bị người ta dùng chai rượu vang đánh vào đầu? Ngay cả Thôi Nhã Tuyết lúc này đều có vẻ mặt đờ đẫn, tuy cô ta biết Bùi Nguyễn Minh là thể tử Minh, phân hội trưởng Bùi. 

Nhưng vấn đề là chỉ dựa vào hại thân phận này, có tư cách gì không kiêng nể ở trước mặt Thanh Owen?
 
Chương 2357


“Khốn nạn!” Một đám vệ sĩ hộ vệ đều kịp phản ứng! Khẩu súng trong tay bọn họ cùng mở chốt an toàn, trực tiếp chĩa về phía đầu Bùi Nguyên Minh. Thôi Văn Triết chắn trước mặt Bùi Nguyên Minh theo bản năng. | Những Bùi Nguyên Minh ngay cả mí mắt đều không nâng lên, chỉ là nửa đoạn chai rượu còn thừa trong tay để ở trên yết hầu của Thanh Owen.

Chỉ trong nháy mắt, thủy tinh đâm rách da Thanh Owen, máu tươi chảy ra. “Thằng khốn này! Vậy mà dám cưỡng ép cậu chủ Thanh, anh muốn chết sao?" “Buông cậu chủ Thanh ra, bằng không giết chết anh!". “Lại không thả người chúng tôi sẽ nổ súng!”

Hòa Khải Chính bị động tác của Bùi Nguyễn Minh làm sợ tới mức run lẩy bẩy, một lát sau chính anh ta đoạt lấy một khẩu súng, cùng với Liệp Ưng trực tiếp mở chốt an toàn ra, nhắm ngay chỗ Bùi Nguyễn Minh.

Bọn họ đều ước gì có thể trực tiếp nổ súng, bắn Bùi Nguyên Minh thành cải sàng.

Hành vi việc làm của Bùi Nguyên Minh đã nằm ngoài tưởng tượng của bọn họ. | Bọn họ đều tự nhận mình là người của giới thượng lưu, cho dù là trấn áp hay uy hiếp, cho đến bây giờ mình đều chưa từng gặp nguy hiểm tới tính mạng.

Nhưng hiện giờ Bùi Nguyễn Minh lại bắt cóc Thanh Owen? Nhỡ đầu lúc này tay phải của anh run lên, đưa Thanh Owen về Tây Thiên, vậy thì làm sao bây giờ?

Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt, ngón trỏ tay phải gõ nhẹ lên nửa đoạn chai rượu, sau đó thản nhiên nói: "Cậu chủ Thanh, bây giờ còn cần tôi gọi người nữa không?”.

Thôi Nhã Tuyết nhìn thấy cảnh tượng này, mí mắt giật giật.

Cô ta có thể cảm nhận được sát ý của Bùi Nguyên Minh, muốn mở miệng bảo Bùi Nguyên Minh đừng đả thương người theo bản năng.

Nhưng mà cô ta có ba phần bình tĩnh lại, bởi vì một khi mở miệng, tương đương tiết lộ lại lịch của Bùi Nguyên Minh.

So với những người khác rung động và khó có thể tin, cho dù đầu hơi đau đớn, nhưng lúc này vẻ mặt Thanh Owen lạnh nhạt tới cực hạn.

Anh ta vươn tay ra sở màu trên mặt mình, vẫn vẻ mặt không đổi bưng ly rượu lên uống một ngụm,

Trong quá trình này, cho dù có máu tươi chảy ra, nhưng Thanh Owen không có bất cứ biến hóa thần thái nào, anh ta tràn ngập hứng thú ra hiệu bằng tay, ý bảo đảm Hòa Khải Chính đăng kích động.

Sau đó Thanh Owen mới nhìn về phía Bùi Nguyễn Minh thản nhiên nói: “Anh tên là Bùi Nguyễn Minh đúng không?” “Anh chắc chắn, anh dám giết tôi chứ?”

Bùi Nguyên Minh cười từ chối cho ý kiến: “Cậu chủ Thanh có thể thử xem, nhìn xem, nhìn xem tôi có cảm giết chết anh hay không”

“Giết chết tôi?” *Đối với anh có chỗ tốt gì?" Thanh Owen hơi híp mắt, gắn từng chữ mở miệng. “Cho dù anh giết chết tôi, anh cũng không giải quyết được vấn đề, anh cũng không thể rời khỏi đây". “Hơn nữa anh tự tin cái giá phải trả khi giết tôi, gia tộc, thể lực đứng sau lưng anh có khả năng chống đỡ được à?” Rất rõ ràng, dưới cái nhìn của Thanh Linh, loại người như Bùi Nguyên Minh không đáng để anh ta nghiêm túc đối đãi.

Có thể khiến Thanh Owen anh ta nghiêm túc vài phần, ở Đại Hạ chỉ có bốn cậu chủ ở Yển Kinh, sáu thể tử ở thủ đô và thể tử cậu chủ giới hắc bạch.

Nhân vật trước mặt này, tuy tên có chút quen thuộc, nhưng Thanh Owen không nghĩ lại. Chỉ cần không phải chính thống đến từ năm đại môn phiệt, mười gia tộc đứng đầu, Thanh Owen có thể tùy ý giẫm chết.

Bùi Nguyễn Minh nghe thấy thế nở nụ cười: “Cậu chủ Thanh tự tin như vậy, trái lại tôi muốn thử xem giết chết anh sẽ có hậu quả gì."

“Nghe nói Tam Gia, Minh Giang đều bị người ta giết chết ở Đà Nẵng”. “Bây giờ tôi giết chết anh, đại gia, nhị gia trong truyền thuyết hẳn là cũng sẽ được tặng đầu người cách ngăn dặm đúng không?"

Thanh Owen hơi sửng sốt, rõ ràng là không thể ngờ tới vậy mà Bùi Nguyễn Minh biết chuyện Tam Gia, Minh Giang của nhà họ Thanh.

Anh ta hơi híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, một lúc lâu sau mới lạnh lùng nói: “Đừng nói những lời vô nghĩa như vậy làm gì, anh dám giết tôi thì ra tay đi"

“Không dám ra tay, anh là đồ con rùa rụt đầu!”
 
Chương 2358


Dưới cái nhìn của Thanh Owen, cho dù Bùi Nguyên Minh có thân phận địa vị gì, dám giết chết anh ta, đều cần trả giá lớn gấp mười, gấp trăm lần.

Mà Thanh Owen vô cùng chắc chắn, Bùi Nguyễn Minh không phải là người điên, mục đích cưỡng ép của anh đơn giản là cầu sống sót mà thôi.

Cho nên anh ta nhận định Bùi Nguyên Minh không dám xăng bậy. Bùi Nguyễn Minh cười cân nhắc nói: “Cậu chủ Thanh, trái lại anh khiến tôi coi trọng vài phần” 

"Thế tử cậu chủ bình thường gặp phải tình huống như vậy, đã sớm bị dọa nằm sấp." 

“Anh thực sự không tệ, không hổ là một trong những người được đề cử làm thế tử của nhà họ Thanh”.

“Chẳng qua con người tôi ấy à, cũng không chịu nổi đả kích, cho nên tôi tốt bụng khuyên anh một cầu, tốt nhất là đừng kích tôi” 

“Nếu không lát nữa e rằng anh hối hận cũng không kịp đâu."

Lúc Bùi Nguyên Minh nói chuyện vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng nửa chai rượu trong tay hơi dùng lực, khiến máu tươi tràn ra càng nhiều.

Thanh Owen làm như không thấy, mà thản nhiên nói: "Họ Bùi, có lẽ anh không hiểu gì về tác phong của phái chủ chiến nước Mỹ chúng tôi”

“Tôi có thể nhắc nhở anh một chút, đối với phái chủ chiến chúng tôi mà nói, mặt mũi quan trọng hơn tính mạng nhiều" “Anh có thể giết tôi, nhưng không thể và một nhà họ Thanh chúng tôi." “Anh giết chết tôi, nhà họ Thanh chúng tôi có thể lựa chọn người thứ hai, người thứ ba làm thể tử" “Nhưng anh còn có gia tộc, thể lực đứng sau lưng anh cần phải trả giá đắt, đều là cái giá anh khó có thể tưởng tượng" “Cho nên anh dám ra tay thì nhanh lên, đừng lãng phí thời gian của nhau nữa" Bùi Nguyên Minh mim cười nói: “Xem ra cậu chủ Thanh thực sự không sợ chết, tôi bội phục”.

Lúc này chỉ cần Bùi Nguyên Minh hơi dùng lực, vậy thì có thể trực tiếp đâm thủng khí quản của Thanh Owen, chín mươi chín phần trăm là Thanh Owen sẽ mất mạng.

Nhưng chính anh ta lại không thèm để ý, lưu manh như vậy, khiến người ta cảm thấy vô cùng đau đầu. Chỉ tiếc Thanh Owen lưu manh gặp Bùi Nguyễn Minh cũng lưu manh, lúc này là số người nào tàn nhẫn hơn người nào.

Cảnh tượng trước mắt khiến trong lòng đám Hòa Khải Chính run sợ, cũng khiến toàn bộ hộ vệ vệ sĩ đều không dám có hành động thiếu suy nghĩ.

Thanh Owen có thể không để ý tới sống chết, nhưng đám người như bọn họ không thể không để ý tới sống chết. 

Bởi vì nếu Thanh Owen chết đi, tám mươi phần trăm đám người bọn họ đều phải chôn cùng Thanh Owen. 

“Tác phong của phái chủ chiến chúng tôi là như vậy”. 

Vẻ mặt Thanh Owen vẫn thản nhiên, bình tĩnh như cũ: “Có ân báo ân, có thù báo thù”

“Người nào cho chúng tôi mặt mũi, chúng tôi sẽ cho người đó gấp mười lần mặt mũi, người nào vả mặt chúng tôi, chúng tôi sẽ vả lại gấp bội!”

“Chỉ cần một ngày nhà họ Thanh nước Mỹ chúng tôi không bị diệt vong, vậy lời nói của tôi, sẽ nói được làm được!” | "Hơn nữa tôi cũng tin tưởng, mặc kệ anh là ai, mặc kệ anh có bối cảnh gi, anh cũng không dám giết người trước mặt mọi người!”

“Còn là giết người nhà họ Thanh nước Mỹ chúng tôi!”

"Bốp!"

Anh ta còn chưa nói xong, Bùi Nguyên Minh lấy điện thoại ra soạn tin nhắn gửi đi, sau đó trở tay tát bắp lên mặt Thanh Owen, Sau khi anh gửi tin nhắn đi không lâu, đổ thuyền khởi động, lải về phía cảng Las Vegas,

“Nhà họ Thanh nước Mỹ sao? Nhà họ Thanh nước Mỹ thì khả lãm à?”

"Bốp!"

“Cho các người trâu bò hò hét này, ngày đó còn không phải bị tôi giẫm trở về nước Mỹ!" 

"Bốp!"

“Anh gọi điện thoại về hỏi xem, anh có thể đại diện cho nhà họ Thanh nước Mỹ diễu võ dương oai trước mặt chúng tôi hay không!”

“Bốp!” “Ở địa bàn Đại Hạ chúng tôi, phải làm theo quy củ của Đại Hạ chúng tôi”. “Bốp!”. "Anh nhìn kỹ cho tôi, bây giờ cách Las Vegas chưa tới hai trăm hải lý, trong hai trăm hải lý, chính là cảnh giới nước Đại Hạ tôi!”

"Bốp!"

Trong thiên hạ hẳn là vương thổ, những nơi giáp ranh hơn là vương thần!" "Ở địa bàn của chúng tôi, phải dựa theo quy củ của chúng tôi mà làm việc!”

“Tôi không tin, các người có thể làm xằng làm bậy ở địa bàn Đại Hạ chúng tôi, phá hoại quy củ, pháp luật ở Las Vegas, cần nể mặt nhà họ Thanh nước Mỹ các người sao?”
 
Chương 2359


Văn Triết, gọi điện thoại!” “Bảo ông Thổi dẫn đội tới bến tàu!”. “Lại tìm mấy phóng viên truyền thông tới đây!”

“Nói là đổ thuyền tàu Thiên Khải của nhà họ Thanh nước Mỹ, dám đánh cược nhưng không dám thừa nhận thất bại, còn vu oan cho đó khách!”

*Vu oan thất bại, còn mưu đồ dùng vũ lực áp chế để khách!”

“Để lộ chuyện này ra ánh sáng, nhìn xem từ hôm nay trở đi, còn ai muốn chơi bài ở khu giải trí trên danh nghĩa của nhà họ Thanh nước Mỹ!"

“Nếu cậu chủ Thanh muốn tàn nhẫn, chúng ta sẽ chơi tàn nhẫn với anh ta!” | Bùi Nguyễn Minh vừa quát, vừa trở tay tát thêm mười mấy cái nữa, tát cho Thanh Owen mặt mũi bầm dập, cũng khiến vẻ mặt Thanh Owen khó coi tới cực hạn,

Anh ta không sợ chết, nhưng nếu danh dự của nhà họ Thanh nước Mỹ vì chút chuyện này mà xuống dốc không phanh ở trên quốc tế, bọn họ còn kiếm tiền ở Thành Chi Dạ kiểu gi?

Thôi Văn Triết hơi sửng sốt, một lát sau nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi đi, bởi vì anh ta cũng cảm nhận được đổ thuyền đang khởi động.

Tuy không biết rốt cuộc đổ thuyền là bị người nào khống chế, nhưng nếu tiến vào hải vực Đại Hạ, như vậy bây giờ quyền quản lý thuộc về Las Vegas.

Bị Bùi Nguyên Minh liên tục và mặt, vẻ mặt Thanh Owen giận dữ, tràn ngập sát ý đối với Bùi Nguyên Minh, thậm chí chuẩn bị không tiếc giá lớn giết chết Bùi Nguyên Minh.

Nhưng nghe Bùi Nguyên Minh nói như vậy, trong lòng anh ta không nhịn được thấp thỏm.

Nhà họ Thanh nước Mỹ là phải chủ chiến không sai, luôn vô cùng cường thế, có thể nghiền áp mọi người, ở trên quốc tế bắt nạt nam nữ cũng không có vấn đề gì lớn.

| Nhưng mà có chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, đó chính là khiến lời đồn ảnh hưởng tới việc kinh doanh của sòng bạc truyền ra.

Mấy chữ "dám đánh cược nhưng không nhận thua" này, chỉ cần thanh tin tức truyền bá tới xã hội quốc tế, điều này sẽ khiến đổi thủ của nhà họ Thanh nước Mỹ ở Las Vegas tuyên truyền trắng trợn, thậm chí nhân cơ hội cần nuốt lợi ích của nhà họ Thanh nước Mỹ ở Thành Chi Dạ.

Nói một cách đơn giản, hành vi việc làm của Bùi Nguyễn Minh, So với giết chết Thanh Owen, còn khiến người ta cảm thấy kiêng kỵ hơn.

Bởi vì một khi lợi ích ở Thành Chi Dạ bị tổn hại, nói không chừng địa vị của nhà họ Thanh nước Mỹ sẽ chịu ảnh hưởng ở nước Mỹ.

Nhà giàu có không có nhân tình, nhưng có lợi ích.

Mà tất nhiên Hòa Khải Chính cũng biết sức ảnh hưởng của chuyện này, anh ta là người của nhà họ Hòa ở Las Vegas, nếu chuyện này thực sự tuyên truyền trắng trợn ra, địa vị của nhà họ Hòa ở Las Vegas sẽ bị dao động.

Chỉ trong nháy mắt, Hòa Khải Chính nhanh chóng nói: “Họ Bùi, anh đừng có mà ngậm máu phun người, là các anh tự mình chơi bẩn, chúng tôi bị ép phản kích mà thôi, anh đừng nghĩ tới chuyện tùy tiện vu oan cho chúng tôi!”.

“Tôi ra tay với các người, chỉ là dựa theo quy củ của giang hồ mà làm việc thôi!”. “Đừng nói là truyền thông gì đó, cho dù là Thôi Thành Huân đến đây, không thể nói chúng tôi sai lầm!”

“Vậy sao?" Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt: “Ngay lúc chúng ta đánh giết, tôi đã bảo một thuộc hạ của tôi vào phòng theo dõi lấy video clip

Thuộc hạ này của tôi không có bản lĩnh gì khác, nhưng tình báo gi đều rất dễ lấy được."

"Chỉ cần anh ta nguyện ý, một cuộc điện thoại có thể khiến chân tướng của chuyện ngày hôm nay sẽ lan ra khắp giới quyền quý trên thế giới.”

“Các người không sợ, vậy thì bảo Thôi Thành Huân tới, bảo cục cảnh sát của Las Vegas tới, bảo phóng viên tới!” 

“Các người muốn cảnh sát quốc tế tới cũng không có bất cứ vấn đề gì!”.

“Chúng ta cùng nhau nhìn xem, chân tướng mọi chuyện là gì!". Khi nói chuyện, Bùi Nguyễn Minh lấy di động ra, mở một video clip do công tử Hải gửi tới, ẩn mở trước mặt Thanh Owen. Sắc mặt Thanh Owen lập tức thay đổi. Hòa Khải Chỉnh thì lập tức trở nên u ám, khó coi giống như ăn phải phân.

“Thế nào? Còn cần chúng tôi gọi người nữa không?”

- -----------------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom