Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2280


Trong tiếng cười kiêu ngạo của Quách Anh Hùng, chỉ thấy Linda bước một bước mạnh mẽ, thân thể giống như đạn pháo xông về phía trước, xông về phía Bùi Nguyên Minh.

Phương Diệu Nga nói theo bản năng: “Bùi Nguyên Minh, cẩn thận!”.

“Ram!”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, tiện tay cầm lấy chai rượu ở bên cạnh mình lên ném đi.

Mà nhìn thấy động tác của Bùi Nguyên Minh, tay phải của Linda vung lên, trong tay có thêm một cái roi, trực tiếp đánh chai rượu thành mảnh nhỏ.

Đám vệ sĩ quốc tịch nước ngoài lùi về sau theo bản năng, rõ ràng biết Linda bùng nổ chiến lực sẽ đáng sợ cỡ nào.

“Vù!”

Nhân lúc này, chân phải của Bùi Nguyên Minh đạp một cái, một cái bàn bay về phía Linda một lần nữa.

Nhân lúc Linda ra tay một lần nữa, thân thể anh lóe đi như tia chớp, đi thẳng tới phía sau Hòa Trạch Bình, sau đó dao gọt trái cây đã đặt lên cổ Hòa Trạch Bình.

Sắc mặt Hòa Trạch Bình lập tức tối tăm.

Cho dù thế nào anh ta cũng không ngờ tới, vậy mà tốc độ của Bùi Nguyễn Minh nhanh tới thế, trong tình huống anh ta hoàn toàn không kịp phản ứng đã bắt được anh ta. Bùi Nguyễn Minh nằm lấy dao gọt trái cây để lên yết hầu Hòa Trạch Bình khoa chân múa tay một lát, sau đó khinh thường nhìn đảm vệ sĩ định tiến lên, thản nhiên nói: “Có người dám tiến lên một bước, tôi sẽ trực tiếp lấy mạng cậu ba Hòa nhà các người, các người có thể thử xem!”

Sau khi nói xong, tay trái của Bùi Nguyên Minh cầm một chai rượu, “bốp” một tiếng trực tiếp đánh lên đầu Hòa Trạch Bình.

Tiếng kêu thảm thiết truyền ra, khiến đảm vệ sĩ sắp sửa vây quanh đều lùi về sau theo bản năng. Mà Phương Diệu Nga gian nan di chuyển tới bên cạnh

Bùi Nguyễn Minh, há miệng thở hổn hển.

“Thằng khốn này, vậy mà anh dám cưỡng ép cậu chủ ba, anh đây là muốn chết mà!”

Vẻ mặt Linda phẫn nộ tới cực hạn, không thể ngờ tới ở dưới mí mắt mình mà Hòa Trạch Bình vẫn bị bắt, đối với cô ta mà nói, đây là chuyện vô cùng mất mặt.

“Bop!”

Bùi Nguyên Minh tiện tay đập một chai rượu, đập Hòa Trạch Bình đầu óc choáng váng: “Đừng nói nhiều lời vô nghĩa như vậy, cũng đừng tiến lên, nếu không cô tin tưởng tôi, tôi sẽ trực tiếp dùng dao.

“Tính mạng của cậu ba Hòa nhà các người vô cùng quý giá, mà tôi chỉ là một nhân vật nhỏ bé, ôm anh ta cùng chết, tôi không thiệt chút nào đúng không?”

Nhìn biểu cảm mỉm cười của Bùi Nguyễn Minh, đảm vệ sĩ ở xung quanh liếc nhau một cái, đều lùi về sau mấy bước theo bản năng, vẻ mặt vô cùng kiêng kỵ.

Bọn họ không sợ thế tử cậu chủ cao cao tại thượng, bởi vì những người đó đều thương tiếc tính mạng mình.

Nhưng lúc này Bùi Nguyễn Minh có dáng vẻ lưu manh, khiến bọn họ không dám không kiêng kỵ.

Linda không thể không dừng bước, đôi mắt oán hận nhìn chằm chằm Bùi Nguyễn Minh nói: “Tên kia, anh dám thương tổn cậu chủ ba, tôi đảm bảo sẽ băm anh ra chục nghìn đoạn, lại giết cả nhà anh!”

“Nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì, lùi ngay về phía sau!”

Dao bổ dưa hấu trong tay Bùi Nguyễn Minh đè xuống, lập tức có máu tươi chảy ra.

Đám người ở bốn phía ném chuột sợ vỡ đồ, lúc này càng không dám tiến lên.

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tàn nhẫn như thế, tất cả mọi người không dám hoài nghi, Bùi Nguyễn Minh có can đảm xử lý Hòa Trạch Bình hay không.

Hòa Trạch Bình chết không sao, nhưng vấn đề là với phong cách làm việc của đổ vương, nếu Hòa Trạch Bình chết, đảm vệ sĩ như bọn họ còn sống, như vậy bọn họ cũng sẽ bị chôn sống.

“Lùi về phía sau!”

Tuy Linda vô cùng bực tức, nhưng lúc này vẫn không thể không lùi về sau.

Sắc mặt Quách Anh Hùng và đám nam nữ ăn mặc xa hoa khó coi lùi về sau, sợ bị Bùi Nguyên Minh hiểu lầm bọn họ muốn cứu người.

“Khụ khụ khụ…

Hòa Trạch Bình há to miệng ho ra máu, sắc mặt khó coi.
 
Chương 2281


Dựa theo thân phận của Hòa Trạch Bình mà nói, ở nơi như Las Vegas này, anh ta làm việc luôn. không cần kiêng kị gì, làm sao anh ta cũng không nghĩ đến chính mình lại bị Bùi Nguyên Minh túm như thế.

Chẳng qua Hòa Trạch Bình cũng không có khả năng cứ thế mà cúi đầu, anh ta chỉ lạnh lùng nói.

“Ranh con, mày to gan thật đó!”

“Ở một nơi như Las Vegas này, chẳng những mày dám đánh bị thương người của tạo, lại còn dám bắt giữ tạo!

“Nếu mày giỏi thì báo danh tính ra đây!”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên đáp: “Bùi Nguyên Minh!”

“Bùi Nguyên Minh?”

Trên mặt Hòa Trạch Bình thoáng qua bối rối, hiển nhiên đây là lần đầu tiên anh ta nghe được cái tên này, không biết từ đầu chui ra một nhân vật trâu bò như thế.

Chẳng qua việc này cũng không ảnh hưởng đến chuyện anh ta ghi nhớ ba chữ Bùi Nguyên Minh này vào trong lòng, anh ta oản độc nói.

“Được lắm, tạo nhớ kỹ rồi!”

“Tốt nhất mày đừng để cho tao tra ra được rốt cuộc mày là ai, nếu không.”

“Bốp”

Bùi Nguyên Minh tiện tay cầm lấy một chai rượu, lại một lần nữa đập vào đầu Hòa Trạch Bình.

“Uy hiếp tôi?”

“Thử mà tôi ghét nhất chính là có người uy hiếp tôi, anh thử uy hiếp thêm lần nữa xem nào?”

“Mày..”

Lúc này dáng vẻ của Hòa Trạch Bình đầu rơi máu chảy, vẻ mặt anh ta dữ tợn, lúc này đây, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói.

“Mày yên tâm đi, tạo nhất định sẽ tra rõ ràng xem rốt cuộc mày là ai!”

“Không cần tra xét, để tôi đến nói cho anh biết anh ấy là ai?

Đúng vào lúc này, ở chỗ cửa có tiếng bước chân nặng nề truyền đến, ngay sau đó một giọng nói lời hững vang lên.

“Anh ấy là khách quý của nhà họ Thôi, là đại ca của Thổi Văn Triết tôi, Hòa Trạch Bình anh tốt nhất nên khắc sâu trong lòng”

Theo giọng nói này vang lên, lập tức nhìn thấy hơn chục người khi thể nghiêm nghị đi đến.

Đi đầu là một người đàn ông trẻ tuổi, nhiều nhất cũng chỉ hơn hai mươi tuổi mà thôi, thế nhưng trên mặt lại mang theo một loại khí thế hào hùng.

Mà sự xuất hiện của anh ta trực tiếp khiến cho trong chớp mắt, sắc mặt của Hòa Trạch Bình trở nên vô cùng khó coi.

Những thiên kim danh viện đó từng người đều trợn mắt há mồm, có chút không biết phải làm sao.

Ngay cả chính bản thân Phương Diệu Nga cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, không nghĩ đến người nhà họ Thôi cũng sẽ xuất hiện ở đây.

Nhà họ Thôi cũng không phải là gia tộc đỉnh cấp, nhưng ba của Thôi Văn Triết lại là người đứng đầu Las Vegas.

Cho dù ở Las Vegas này nhà họ Hòa có trâu bò đến mấy, làm việc không chút kiêng nể gì cũng phải nể mặt nhà họ Thôi ba phần.

Lúc này đây, vẻ mặt Thôi Văn Triết nghiêm túc đi đến trước mặt Bùi Nguyên Minh, vô cùng cung kính nói.

“Tổng giám đốc Bùi, Văn Triết đến muộn, mong anh lượng thứ.”

Nhìn thấy thái độ vẫn luôn cung kính của Thôi Văn Triết, Quách Anh Hùng thiếu chút nữa đã khiếp sợ kêu lên.

Cho dù như thế nào anh ta cũng không nghĩ đến một con người nhìn qua có vẻ bình thường như Bùi Nguyễn Minh thể mà có liên quan đến nhà họ Thôi.

Hơn nữa cậu cả nhà họ Thôi thế mà còn cung kính với Bùi Nguyên Minh như vậy.

Phải biết rằng bên trong Las Vegas này, Thôi Văn Triết chính là một nhân vật lớn mà ai ai cũng biết.

Năm đó anh ta cũng giống như Hòa Trạch Bình là một cậu ấm nhà giàu quần là do lượt chính cống.

Sau đó Thôi Văn Triết bị ba anh ta dựa vào quan hệ đưa đến Đường Dao Doanh để tòng quân, sau ba năm ở ngoài sa trường trở về, Las Vegas ít đi một cậu ẩm quần là áo lượt, nhiều thêm một binh vương.

Có thể nói hiện tại ở trong thế hệ trẻ tuổi ở Las Vegas, Thôi Văn Triết tuyệt đối là nhân vật nằm trong top mười.

Nhìn thấy Thôi Văn Triết, Bùi Nguyên Minh khẽ cười một tiếng.

“Văn Triết cậu có lòng rồi, hơn nữa còn đến rất đúng lúc”

“Dù sao tôi cũng chỉ mới chơi đến thời điểm quan trọng, tiếp theo mới chính là trò vui”

Trong lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh vẫn túm lấy Hòa Trạch Bình, không có ý định buông ra.

Lúc này Hòa Trạch Bình cũng đã kịp thời phản ứng, lúc đầu anh ta có chút ngạc nhiên, bây giờ biển thành lạnh nhạt, lạnh lùng.

“Tao còn tưởng rằng là ai cho mày gan hùm mật gấu như thế, dám cùng nhà họ Hòa chúng tao đối nghịch ở cái đất Las Vegas này.”

“Thì ra là khách quý của nhà họ Thôi, chẳng trách lại mạnh miệng như thế, ngay cả tạo mà mày cũng dám động vào, giỏi lắm, giỏi lắm!”

Vẻ mặt Hòa Trạch Bình tràn đầy châm chọc, nếu như Bùi Nguyên Minh là người nhà họ Thôi, có lẽ anh ta còn kiêng kị ba phần.

Nhưng Bùi Nguyên Minh chẳng qua chỉ là khách quý của nhà họ Thôi mà thôi, vậy thì chuyện này có chút thú vị rồi.

Hòa Trạch Bình không tin nhà họ Thôi chịu vì một người ngoài mà dám chơi liền với nhà họ Hòa.
 
Chương 2282


Đám người Linda bởi vì sự xuất hiện của Thôi Văn Triết mà không thể không lùi về phía sau mấy bước, khiến cho bầu không khí ở giữa phòng thoáng dịu đi một xíu, không còn tràn đầy sát khí và căng thẳng nữa.

Nhưng cho dù như thế thì tầm mắt của bọn họ vẫn khóa chặt trên người Bùi Nguyên Minh và Phương Diệu Nga.

“Được rồi, tôi và anh ba Hòa đây sẽ không nói nhảm nhiều như thế, hai bên thả người, dẫn đến nơi này”

“Đừng nghĩ đến chuyện làm bị thương những người kia, chỉ cần một trong số họ bị thương, tôi sẽ đánh gãy tay anh đấy.”

Giọng điệu của Bùi Nguyên Minh hờ hững, vỗ mặt Hòa Trạch Bình rồi nói.

Sắc mặt Hòa Trạch Bình không chút thay đổi, duy trì vẻ mặt lưu manh.

“Ranh con, nể mặt mày là khách quý của nhà họ Thôi, tạo sẽ cho Thổi Văn Triết mặt mũi, tối nay không làm khó dễ mày và tổng giám đốc Phương nữa. Thế nhưng muốn tạo thả người ư? Mày mơ đi!”

“Có bản lĩnh thì mày đâm chết tạo đi!”

“Nếu như tạo nhíu mày lấy một cái, tạo chính là con rùa đen rụt đầu!”

“Thế nhưng mày cũng nên nhớ lấy một điều, tạo chết thì mày sẽ không có cách nào còn sống mà rời khỏi Las Vegas đâu!”.

“Mày thật sự cho rằng ở cái đất Las Vegas này, nhà họ Hòa chúng tao ăn chay à?”

“Mày dám giết tao, đừng nói là nhà họ Thổi, cho dù có là ông trời tới đây cũng không ai giữ được mày đâu.”

Lúc này Hòa Trạch Bình bày ra dáng vẻ vò đã mẻ thì không sợ rơi.

Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến, anh khẽ cười một tiếng.

“Nói thật lòng, cho dù nhà họ Hòa các anh có rất trâu bò ở cái đất Las Vegas này, nếu như tôi muốn thì việc tiêu diệt anh cũng không khó khăn lắm”.

Nghe được Bùi Nguyên Minh nói, tất cả mọi người ở đây đều cười khẩy.

Dám làm màu ở nơi như Las Vegas này, không sợ vui quá hóa buồn, làm màu đến mất mạng à?

Lúc này đây Linda tóc vàng mắt xanh cũng cười lạnh nói.

“Thằng chó, chẳng qua là mày bắt cậu ba Hòa làm con tin, cho nên mới dám ở đây mạnh miệng mà thôi!”

“Mày có bản lĩnh thì thả cậu ba Hòa ra, đấu solo với tao, mày có tin chỉ với một cái tát là tạo có thể giết mày được không?”

Dưới góc nhìn của cô ta, Bùi Nguyên Minh với chút công phu mèo cào này của mình, cô ta có thể bóp chết anh trong vòng vài phút.

Nhưng do Bùi Nguyên Minh đang bắt cậu ba Hòa làm con tin, khiến cho cô ta sợ ném chuột vỡ bình.

Bùi Nguyên Minh có chút hứng thú nhìn thoáng qua Linda, đáp.

“Cô yên tâm đi, có cơ hội.”

“Gáy, gáy to nữa lên. Linda muốn giết mày, đó là một chuyện dễ dàng như uống nước vậy.”

Hòa Trạch Bình bày ra dáng vẻ cường thế và khinh thường với Bùi Nguyên Minh, hiển nhiên anh ta không cho rằng Bùi Nguyên Minh có thể là đối thủ của Linda.

Lúc này đây, anh ta nhìn Thôi Văn Triết, lạnh lùng nói.

“Anh Thôi, chẳng phải là tôi không nể mặt anh đâu. Chẳng qua là những người này lại dám tự ý xông vào nhà kho của tôi, nếu như tôi không bắt đám trộm cắp đó lại, trừng trị cho thật tốt, sau này Hòa Trạch Bình tôi làm sao còn có thể lăn lộn ở cái đất Las Vegas này được chứ?”

“Hơn nữa, nói không chừng mọi người sẽ cảm thấy tôi mềm yếu, rất dễ bắt nạt, như vậy sau này tôi còn có thể làm ăn được nữa không?”

Lúc này đây, Hòa Trạch Bình nheo mắt nhìn Phương Diệu Nga, lạnh lùng nói.

“Cho nên các người muốn cút thì nhanh cút đi, còn người thì tôi chắc chắn sẽ không thả

“Nếu không biển đi thì cùng lắm mọi người chết chung”

Lúc này trong lòng Hòa Trạch Bình đã hạ quyết tâm, nếu như Thôi Văn Triết không xuất hiện, anh ta còn có chút kiêng kị Bùi Nguyên Minh là người vừa mới vào đời, làm càn làm loạn, ra tay không biết nặng nhẹ, nói không chừng sẽ thật sự giết chết anh ta.

Nhưng bây giờ Thôi Văn Triết đã đến, anh ta tin Thôi Văn Triết sẽ khiến cho Bùi Nguyên Minh giữ vững đầy đủ lý trí.

“Anh ba Hòa, những lời mà anh nói thật đúng là vô vị”

Không đợi Bùi Nguyên Minh có hành động gì thì Thôi Văn Triết đã đi lên một bước, lạnh nhạt nói.

“Chuyện xảy ra kia, tôi đã điều tra xong, cần tôi cho anh xem một chút chứng cứ không?”

“Chứng cứ?”

Hòa Trạch Bình hơi sững sờ.

“Anh có thể có chứng cứ gì chứ?”

Thôi Văn Triết thản nhiên nói.

“Xem ra là anh ba Hòa đây là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ à!”

Trong lúc nói chuyện, Thôi Văn Triết vỗ tay một cái, lập tức nhìn thấy một thuộc hạ của anh ta mang một chiếc laptop đến, đặt ở trên mặt bàn, sau đó lên tiếng.
 
Chương 2283


“Lý do mà nhân viên của tổng giám đốc Phương đến nhà kho của anh chẳng qua là vì anh dùng một đống trà mục nát hai mươi năm, thay thế cho đống trà mới mà tổng giám đốc Phương đã giao cho anh.”

“Anh cũng đừng ngụy biện làm gì, tôi đã đến bên chỗ hải quan để lấy ra biên bản ghi chép lúc lô trà này nhập cảnh.”

“Mặt khác anh từ chỗ nào mua được đống trà kia, tôi cũng đã tìm được người bản rồi, còn bắt kẻ đó lại, bất cứ lúc nào cũng có thể đứng ra làm chứng vạch trần hành vi của anh”

“Sau cùng, anh giầu lô trà mới kia ở chỗ nào, chuyện này tôi cũng rất rõ ràng.”

“Chỉ cần tôi muốn thì tôi có thể công khai chuyện này bất kỳ lúc nào, khiến cho nhà họ Hòa các người mất hết mặt mũi”

“Cho nên, anh bạ Hòa, bây giờ không phải là tôi đang thương lượng với anh mà chính là nói cho anh biết một tiếng”

“Chẳng những anh phải thả tất cả mọi người ra, hơn nữa còn phải dựa theo những điều khoản đã ký trong hợp đồng trước đó, bổ sung số tiền còn thiếu cho tổng giám đốc Phương, một xu cũng không thể thiểu.”

“Bây giờ anh có thể nói cho tôi biết, anh thả hay không thả? Số tiền kia anh có trả hay không?” Vẻ mặt của Thổi Văn Triết hờ hững, anh ta chắp tay sau lưng, thế nhưng lúc nói chuyện lại tản ra uy áp, khiến cho anh ba Hòa cảm thấy da đầu tê dại.

Lúc này đây mí mắt của anh ta giật giật, hiển nhiên anh ta không ngờ đến tất cả mọi việc làm của mình đều bị Thối Văn Triết nắm giữ.

Hơn nữa nhìn thái độ của Thôi Văn Triết thì tám mươi phần trăm là trong tay anh ta nắm được chứng cứ rất rõ ràng.

Hòa Trạch Bình có chút khó mà tin được, Thối Văn Triết thế mà lại coi trọng Bùi Nguyễn Minh kia như vậy, chẳng những làm chỗ dựa cho anh mà còn giúp đỡ anh đòi tiền người ta.

Hiện tại Hòa Trạch Bình cảm thấy vô cùng khó chịu, bởi vì anh ta đã lớn bằng từng này nhưng cho đến bây giờ, anh ta chưa từng bị người ta chèn ép như thế.

Chẳng qua cho dù anh ta có là người kiêu ngạo khó thuần thì Hòa Trạch Bình vẫn biết, tuy nhà họ Thôi không phải là một trong mười gia tộc hàng đầu, nhưng nếu như bọn họ đã ngồi lên vị trí người đứng đầu của Las Vegas, đây chính là đại biểu cho ý nghĩ tuyệt đối của chính phủ.

Lúc này đây Hòa Trạch Bình nheo mắt nhìn Thôi Văn Triết, cười nói.

“Cậu cả Thôi, tôi chỉ muốn hỏi một câu, những chuyện mà anh đang làm, rốt cuộc là đại biểu cho chính bản thân anh hay là đại biểu cho nhà họ Thôi các người”

Thôi Văn Triết chắp tay sau lưng, thản nhiên nói.

“Anh cảm thấy có gì khác nhau sao?”

“Bây giờ chẳng qua anh chỉ là thịt cá nằm trên thớt mặc cho đại ca tôi làm thịt mà thôi, anh còn ra vẻ trâu bò như thế, anh thật sự cho rằng đại ca của tôi không dám giết chết anh hả?”

“Anh yên tâm đi, nếu như đại ca tôi muốn chơi chết anh, tôi nhất định sẽ giúp anh ấy xử lý sạch sẽ những dấu vết kia, cam đoan nhà họ Hòa các người muốn điều tra cũng không điều tra được gì”.

Sau khi nói đến đây thì thấy người đứng phía sau Thôi Văn Triết nhanh chóng tản ra, đừng người đều nhìn chằm chằm người của Hòa Trạch Bình.

Động tác này khiến cho trong nháy mắt Hòa Trạch Bình toát ra mồ hôi lạnh, thậm chí ngay cả lông tơ cũng dựng thẳng lên.

Anh ta nhớ đến bối cảnh của Thôi Văn Triết, thằng cha này chẳng những là cậu cả nhà họ Thôi, mà còn binh vương xuất ngũ từ Đường Dao Doanh, chỗ dựa chính là tổng giáo đầu trong truyền thuyết.

Chuyện này, chuyện này, chuyện này...

Vừa nghĩ đến đây thì Hòa Trạch Bình đã không kiên trì nổi nữa, mà chính là vẻ mặt không cam lòng liếc thoáng qua Phương Diệu Nga, sau cùng anh ta cắn răng nói.

“Thả người, thả tất cả mọi người ra”

Người thanh niên ăn mặc lòe loẹt kia, tuy trong lòng không muốn thế nhưng sau cùng vẫn cầm điện thoại di động gọi ra ngoài.

Đại khái sau hơn mười phút, mấy vệ sĩ dẫn theo mười nhân viên đi tới, chẳng qua lúc này trong tay những vệ sĩ kia đều cầm súng chỉ vào những nhân viên đó.

Linda lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên Minh rồi nói.

“Tên họ Bùi kia, mày còn không màu thả anh ba Hòa ra”

Thôi Văn Triết không lên tiếng, chỉ trầm mặc nhìn Bùi Nguyên Minh.

Nếu như lúc này Bùi Nguyên Minh muốn giết người, anh ta cũng sẽ ra tay giúp đỡ.

“Biến đi” Bùi Nguyên Minh buông Hòa Trạch Bình ra, tùy ý ném con dao gọt trái cây xuống đất.

“Thả người.”

“Bốp bốp bốp” Linda tát đám nhân viên kia một cái, sau đó mới quay người lạnh lùng nói.

“Lần này là nể mặt nhà họ Thôi mới tha cho chúng mày, lần tiếp theo tạo nhất định sẽ giết chết các người.”
 
Chương 2284


Lúc này Hòa Trạch Bình che cổ đứng lên, đồng thời trên mặt anh ta cũng mang theo vẻ dữ tợn.

Lần này bọn họ ăn thiệt, nói gì thì nói cũng phải tìm về một chút thể diện.

Hơn nữa, hiện tại có Thôi Văn Triết giúp Bùi Nguyễn Minh làm chỗ dựa, nhưng lần tiếp theo thì chưa

chắc.

Nhìn thấy đám nhân viên kia bị đánh đến mức mặt mũi bầm dập, trên mặt đều là máu, Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói.

“Anh thử lại động đến bọn họ xem”

“Bịch!” Không đợi Thôi Văn Triết lên tiếng, Linda đá ra một cước, đạp cho một nhân viên ngã lăn

quay ra đất.

Đồng thời trên mặt của cô ta cũng hiện lên vẻ khinh thường và trêu tức, lạnh lùng nói.

“Tao động đến bọn chúng thì sao nào? Một mình tao đánh, mày có thể làm gì được tao đây?”

“Bốp!” Cô ta còn chưa nói xong thì Bùi Nguyên Minh đã bước lên một bước, đi đến trước mặt của cô

“Bốp!”

Linda hơi sững sờ, vô thức muốn ra tay, kết quả cô ta còn chưa kịp hành động thì đã cảm thấy trên mặt mình nóng rát, trước mắt tối sầm, cả người trực tiếp bị Bùi Nguyên Minh tát cho một cái, ngã lăn ra đất.

Tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên, người nào cũng không nghĩ đến Bùi Nguyên Minh lại lợi hại như thế, một bước đến gần, chỉ một cái tát cũng đủ cho Linda ngã xuống đất.

Phải biết rằng cô ta chính là vua của binh vương nước Ý, chính là vệ sĩ theo sát bên cạnh Hòa Trạch Bình

Lúc này đây Linda cũng đang che mặt, vẻ mặt khó tin, tay trái của cô ta theo bản năng muốn lấy súng bên hông ra, thế nhưng còn chưa đợi cô ta sờ đến sáng thì Bùi Nguyên Minh lại đá một nhát vào đan điền chỗ bụng của cô ta.

“Bịch!” Một tiếng động rất lớn vang lên, sức lực trên người Linda tản đi.

“Tôi có thể làm gì có ư?” Chân phải của Bùi Nguyên Minh giẫm lên mặt Linda, khiến cho chiếc mũi cao của cô ta bị lệch đi.

“Cô hỏi tôi có thể làm gì cô ư?”

“Tôi có thể phế bỏ cô đấy!”

Bich.

Giọng nói vừa vang lên, Bùi Nguyên Minh lại đá một nhát, cơ thể Linda bắn ra, đập vào trên vách tường, rốt cuộc không gượng dậy nổi nữa.

“Người thả rồi, nhưng tiền đâu?” Bùi Nguyên Minh nheo mắt nhìn Hòa Trạch Bình đang che cổ, vẻ mặt lạnh lùng.

Mí mắt Hòa Trạch Bình giật giật, cuối cùng anh ta cũng cảm thấy đàn ông con trai không sợ ăn thiệt trước mắt, anh ta lấy điện thoại của mình ra, làm một loạt thao tác.

“Đing"

Điện thoại của Phương Diệu Nga vang lên, cô ta theo bản năng cầm lên nhìn, lúc nhìn thấy tin báo nhận được tiền thì cô ta hơi sửng sốt.

Cho dù như thế nào thì cô ta cũng không nghĩ đến, trước đó cô ta làm cách nào cũng không lấy được số tiền còn thiếu, tối nay thế mà dễ như trở bàn tay cầm về.

“Đi thôi!” Bùi Nguyên Minh không nói nhảm nữa mà chính là vẻ mặt hờ hững xoay người, dẫn theo Phương Diệu Nga rời đi.

Thôi Văn Triết ra hiệu cho người của mình, người của anh ta đỡ những nhân viên kia nghênh ngang rời đi.

"Bich!"

"Khốn kiếp!”

“Thằng chó”

Sau khi đám người Bùi Nguyên Minh rời đi không lâu, chỗ đại sảnh Hòa Trạch Bình đang đứng truyền đến tiếng ném đồ và tiếng gào thét.

Sau khi rời khỏi hội sở tư nhân này, dưới sự sắp xếp của Thôi Văn Triết, Phương Diệu Nga và đảm nhân viên của cô ta đều được đưa đến bệnh viện tốt nhất của Las Vegas.

Chờ đến khi mọi việc đều được xử lý thỏa đáng xong, Thôi Văn Triết mới cung kính đi đến bên người Bùi Nguyên Minh, nói.

“Tổng giám đốc Bùi, mọi việc đều đã được xử lý xong.”

“Sao ngài đột nhiên lại đến Las Vegas thế, cũng không báo trước với tôi một tiếng.”

Bùi Nguyên Minh chỉ cười không đáp, mà chính là thản nhiên nói.

“Trước đó bảo cậu điều tra mấy chuyện khác, đã có kết quả chưa?”

Lúc nhập cảnh gặp phải việc xe bị truy sát, Bùi Nguyên Minh nhanh chóng liên hệ với Thôi Văn Triết, để anh ta hỗ trợ kiểm chứng chuyện này.

Dù sao Thôi Văn Triết cũng là địa đầu xà của Las Vegas, có anh ta ra mặt thì rất nhiều chuyện dễ dàng hơn tưởng tượng nhiều.

Cho nên mới có chuyện Thội Văn Triết kịp thời đến cứu.

- -----------------
 
Chương 2285


Thôi Văn Triết nghe thấy thế thì cười hắc hắc.

“Đương nhiên là có kết quả”

Trong lúc nói chuyện, anh ta lấy điện thoại di động ra gửi mấy phần tài liệu cho Bùi Nguyên Minh rồi nói.

“Tổng giáo đầu, tôi thông qua dữ liệu bên xuất nhập cảnh, còn kiểm chứng thông tin trong giới xã hội đen, những người này đều không phải là người ở thế giới ngầm Las Vegas”

“Bọn họ đến từ Hồng Hưng của Cảng Thành”

“Càng Thành? Hồng Hưng?” Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một lát rồi nói.

“Phía sau bọn họ là nhà họ Lý ở Cảng Thành hay là nhà họ Quách?"

“Cả hai đều không phải, chẳng qua người của Hồng Hưng luôn không nói đạo lý giang hồ gì đó, bọn họ cái gì cũng làm”

“Về chuyện tay súng bắn tỉa trong khu giải trí The Wynn mà anh nhắc đến kia, tôi đã phải người đi kiểm tra mấy chỗ khả nghi, ngoại trừ phát hiện ra một cái mặt nạ hồ ly và một khẩu súng bắn tỉa bị vứt ra bên ngoài, tạm thời không phát hiện ra những manh mối khác".

“Đồ vật đã bị tôi đưa đến sở cảnh sát Las Vegas để kiểm tra, chẳng qua tôi đoán chừng sẽ không thu được kết quả nào, bởi vì đối phương đã dám vứt bỏ đồ vật ở hiện trường thì hiển nhiên đoán chắc chúng ta cũng không tra được gì”.

“Mặt nạ hồ ly ư?" Bùi Nguyên Minh hơi cau mày. Cập nhật truyện nhanh tại * T rumTruyen. C O M *

“Thứ đó đâu? Bảo người ta mang đến cho tôi xem qua”

Thôi Văn Triết lại gọi một cuộc điện thoại ra ngoài, rất nhanh đã có một người mang một cái hộp được bịt kín đến.

Bùi Nguyên Minh mở hộp ra, nhìn thấy chiếc mặt nạ hồ ly trong đó, ánh mắt anh lộ ra mấy phần suy tư.

Cùng lúc đó thì một mùi thơm thoang thoảng xông vào mũi.

Sau khi Bùi Nguyên Minh dặn Thôi Văn Triết phải người bảo vệ an toàn cho đám người Phương Diệu Nga thì anh trực tiếp rời đi.

Chuyện Thanh Linh bị bắt cóc, còn có cả chuyện tay súng bắn tỉa kia nữa đều cần địa đầu và như Thôi Văn Triết này kiểm chứng.

Về phần Hòa Trạch Bình kia, ngược lại thì anh không quá để ý.

Nếu như cậu ba nhà họ Hòa kia hiểu được đạo lý biết điều, như vậy mọi người đương nhiên có thể bình an vô sự.

Nếu như Hòa Trạch Bình còn có tâm tư khác thì Bùi Nguyên Minh cũng không thèm để ý đến nhà họ Hòa ở Las Vegas lớn mạnh đến mức nào, đến lúc đó trực tiếp tiêu diệt là được.

Về đến khu biệt thự Thái Sơn, Bùi Nguyên Minh phát hiện Trịnh Tuyết Dương đã trở về.

Tuy không biết chuyện của cô đã xử lý đến đâu, thế nhưng nhìn qua hình như cô rất mệt mỏi, về đến nhà là nghỉ ngơi.

Bùi Nguyên Minh cũng không quấy rầy cô mà chính là nấu cho mình một bát mì, sau khi ăn xong thì anh tìm một căn phòng khác rồi nằm xuống.

Vừa đến rạng sáng ngày hôm sau, Bùi Nguyên Minh thức dậy đi tản bộ bên con đường ven biển, nghĩ đến việc tiện tay mua cho Trịnh Tuyết Dương một bữa sáng đặc sắc ở Las Vegas.

Ngay khi Bùi Nguyên Minh rời đi không bao lâu thì ở chỗ cửa biệt thự truyền đến một loạt tiếng còi xe cảnh sát, mười mấy chiếc xe cảnh sát chuyên dụng đỗ ở cửa.

Két.

Không đợi đám vệ sĩ của Trịnh Tuyết Dương ra mở cửa hỏi thăm thì đã có một người dẫn đầu đạp tung cửa phòng.

“Lục soát, tìm kiếm cho tôi!”

“Cho dù có phải đào sâu ba mét cũng nhất định phải tìm ra đồ vật”.

Rất nhanh đã thấy hơn mười nam nữ mặc đồng phục tản ra, xông vào các căn phòng để điều tra, bốn phía không ngừng vang lên tiếng đập đồ.

Trịnh Tuyết Dương thay xong quần áo đi ra, nhìn thấy người đàn ông đứng cách đó không xa đang chắp tay ra sau lưng, cô sầm mặt hỏi.

“Anh tự, sáng sớm hôm nay anh dẫn theo cảnh sát đến chỗ của tôi đập phá, anh có ý gì thế?”

Chỗ cửa, một người đàn ông đeo kính gọng vàng, dáng dấp giống Hòa Trạch Bình, đây chính là cậu tư nhà họ Hòa, Hòa Ngọc Lân.

Mà ở bên cạnh anh ta còn có mấy người nam nữ mặc trang phục nghiêm túc.

Lúc này đây, một người phụ nữ mặc váy đỏ khí thế hung hăng đi lên phía trước, bốc một tiếng tát lên mặt Trịnh Tuyết Dương.

“Xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ trong lòng cô còn không rõ sao?”

“Trịnh Tuyết Dương? Uống cho anh tự đối xử với cô tốt như thế, cô lại làm ra loại chuyện độc ác như vậy!”

“Đám người Đại Lục các cô quả nhiên đều là trộm”
 
Chương 2286


Trịnh Tuyết Dương bị đánh một cái đến mức sưng cả mặt, có chút không kịp phản ứng.

Mà những cảnh sát bên cạnh cô lại làm như không thấy, hơn nữa từng người đều ở đó lục tung.

“Anh tự, rốt cuộc các người có ý gì?”

“Chẳng phải hôm qua chúng ta vẫn còn trò chuyện vui vẻ à?"

“Vì sao hôm nay.”

Trịnh Tuyết Dương không muốn trực tiếp cùng đám người này trở mặt, lúc này cô vô thức nhìn qua Hòa Ngọc Lân đứng cách đó không xa.

“Bốp bốp.”

Người phụ nữ mặc váy đỏ kia thuận tay tát Trịnh Tuyết Dương thêm hai cái.

“Trịnh Tuyết Dương, cô ở đây giả bộ làm cái gì chứ?".

“Hôm qua anh tư Hòa vừa dẫn cô đi thăm Đổ Bài, sau đó tối hôm qua Đổ Bài lập tức bị mất trộm!”

“Không phải cô trộm thì còn ai vào đây nữa hả?”

Trịnh Tuyết Dương vội vàng đáp: “Không thấy Đổ Bài nữa ư? Là một khối Đổ Bài mà chị thứ chín của nhà họ Chân chúng tôi và anh tư Hòa hợp tác sao?"

“Giả bộ, cô tiếp tục giả vờ đi!”

“Đối với cô, anh tư Hòa chính là một tấm chân tình, cô lại có thể đối xử với anh Tư như thế”

“Cô thật đúng là không bằng heo chó, hôm nay Hứa Thanh Trúc tôi không đánh chết cô thì tôi sẽ theo họ cô.”

Rõ ràng người phụ nữ tên Hứa Thanh Trúc kia là người luyện võ, cho nên lúc này đây cô ta ra tay rất độc ác.

Cho dù lúc này Trịnh Tuyết Dương đã không giống với ngày xưa nữa, nhưng cũng bị mấy cái tát của Hứa Thanh Trúc làm cho liên tiếp lùi về sau.

“Bốp”.

“Nhanh nhận tội cho tôi.”

“Bốp”

“Sau đó nhanh chóng lấy Đổ Bài ra đây!”

“Bốp!”

“Đây chính là đồ trộm cắp, đồ không biết liêm si”

Vẻ mặt Hứa Thanh Trúc tràn ngập dữ tợn, cô ta tiện tay tát mười cái.

“Cô có biết Đổ Bài đại biểu cho cái gì không? Tôi nói cho cô biết, nếu như hôm nay cô không lấy ra khối Đổ Bài của anh tự, tôi sẽ khiến cho Trịnh Tuyết Dương có phải ngồi tù mục xương”

Lúc này đây vẻ mặt Hứa Thanh Trúc hùng hổ dọa người.

Hôm qua lúc Trịnh Tuyết Dương và Hòa Ngọc Lân gặp mặt, đối với Trịnh Tuyết Dương, Hòa Ngọc Lân đã tỏ ra mấy phần mê luyến, đồng thời còn có ý tứ theo đuổi.

Mặc dù nói mấy cậu chủ nhà giàu gì đó đều phong lưu phóng khoáng, thế nhưng thân là vị hôn thê của Hòa Ngọc Lân, Hứa Thanh Trúc tuyệt đối không cho phép xảy ra loại chuyện này trên người Hòa Ngọc Lân.

Vốn dĩ cô ta muốn tìm cơ hội trừng trị Trịnh Tuyết Dương, hiện tại vừa hay gặp được chuyện này, cô ta đương nhiên là sẽ ra tay ác độc.

Một người phụ nữ tay trói gà không chặt như Trịnh Tuyết Dương sao có thể là đối thủ của Hứa Thanh Trúc chứ, lại thêm vệ sĩ của cô đều bị vệ sĩ nhà họ Hòa áp chế, vì thế lúc này đây, Trịnh Tuyết Dương chỉ có thể để mặc cho Hứa Thanh Trúc tát mình hết cái này đến cái khác.

Máu nhanh chóng theo khóe miệng của cô chảy ra.

“Cậu tư, mợ chủ, đã tìm được Đổ Bài rồi”

Lúc này một người mặc trang phục cảnh sát chạy ra, trong tay anh ta cầm một cái túi nhựa, bên trong là một khối ngọc bài tinh xảo cỡ chừng bàn tay.

Đổ Bài, Đổ Bài trong truyền thuyết.

Ở nơi như Las Vegas này, nghe nói tổng cộng chỉ có sáu khối Đổ Bài, cho dù là bất kỳ một khối Đổi Bài nào đều có thể xây dựng sáu sòng bạc ở Las Vegas.

Cho nên bất kỳ một khối Đổ Bài nào đều tương đương với một sọt tiền, một cái bồn tụ bảo.

Chỉ cần có Đổ Bài thì có thể hô mưa gọi gió ở đất Las Vegas này.

Mà cái gọi là khối Đổ Bài này, bên trên đó khắc mấy chữ tinh xảo.

Điều này đại biểu cho chính phủ ở Las Vegas cấp cho cậu tư nhà họ Hòa - Hòa Ngọc Lân khối Đổ Bài đó.

Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương hoàn toàn thay đổi.

“Sao có thể như vậy được chứ? Sao khối Đổ Bài này lại có thể xuất hiện trong nhà tôi?”

“Bốp!”.

Hứa Thanh Trúc đi lên một bước tát thẳng mặt Trịnh Tuyết Dương.

“Con khốn, tàng chứng đều ở đây, cô còn không chịu thừa nhận”

- -----------------
 
Chương 2287


Nhìn thấy thật sự đã tìm được Đổ Bài, mấy nhân vật lớn trong phạm vi Las Vegas ở gần đây đều nhỏ giọng bàn tán.

“Trời ạ, cái cô ả Trịnh Tuyết Dương này thật đúng là độc ác mà, thế mà trộm Đổ Bài của cậu tư”.

“Đây là chán sống rồi!”

“Toàn bộ Las Vegas này cũng chỉ có sáu khối Đổ Bài mà thôi, cho dù trộm một khối Đổ Bài nào thì đều có giá trị liên thành, nếu như thật sự bị người bên ngoài trộm đi, vậy thì địa vị của cậu tự khó lòng mà giữ được.”

“Nghe nói cậu tư còn hợp tác với cô ta mở một sòng bài, tương đương với lấy ra một phần sáu lợi nhuận của Đổ Bài để hợp tác với cô ta, chẳng ngờ cô ta lại là một người có lòng tham không đáy như thể”

“Thật đúng là không biết điều, không biết điều chính là đang nói về loại người này!”

“Đúng là kẻ ăn cháo đá bát, uổng công cậu tư nhà họ Hòa đối xử với cô ta tốt như thế!”

“Mợ chủ làm đúng lắm, loại tiểu nhân đến từ đại lục này, mỗi ngày đều nhớ thương muốn gả đến Las Vegas chúng ta”

“Nên tát cho cô ta mấy cái cho tỉnh ra”

Đám người xung quanh đều nhao nhao lắc đầu.

Hiển nhiên người của Cảng Thành và Las Vegas trời sinh đã xem thường người đại lục.

Hiện tại nhìn thấy dáng dấp của Trịnh Tuyết Dương giống như hoa nhường nguyệt thẹn lại là một kẻ trộm, trong lúc nhất thời mỗi người đều mang theo vẻ mặt châm chọc.

Trịnh Tuyết Dương che mặt nhìn Hòa Ngọc Lân rồi nói.

“Cậu tư Hòa, tôi thật sự không có trộm Đổ Bài của anh, lần này tôi đến Las Vegas thật sự chỉ vì điều tra mà thôi.”

“Cô Trịnh, cô thật đúng là làm cho tôi quá thất vọng”

Vẫn luôn có vẻ mặt lạnh nhạt, cuối cùng Hòa Ngọc Lân cũng lên tiếng.

Hôm qua lúc gặp mặt Trịnh Tuyết Dương, anh ta là người có phong độ nhẹ nhàng, nói việc điều tra chỉ là việc nhỏ, đồng thời còn dẫn theo Trịnh Tuyết Dương đi thăm khu giải trí The Wynn mà song phương cùng hợp tác.

Thế nhưng trong vòng một đêm, phong độ nhẹ nhàng của anh ta đã biến mất không có đâu nữa, hiện tại chỉ còn vẻ lạnh lùng.

“Vốn dĩ cô thay thế thể tử Chân Vũ Long trở thành người đứng đầu chi thứ chín ở thủ đô, tôi cũng sẵn lòng tiếp tục thực hiện hợp đồng, cùng nhà họ Chân các người kinh doanh khu giải trí The Wynn kia”

“Thậm chí vì biểu đạt thành ý của mình mà tôi còn dẫn cô đi thăm Đổ Bài của tôi.”

“Kết quả cô lại mang theo tâm tư khác, còn để cho người ta đi trộm Đồ Bài”

“Chuyện này nể mặt nhà họ Chân ở thủ đô, tôi có thể áp chế xuống. Thế nhưng cô nhất định phải ký vào phần văn kiện này”

“Nội dung của phần văn kiện này rất đơn giản, đó chính là từ bỏ tất cổ phần của khu giải trí The Wynn kia."

“Từ đó một đạo chặt đứt mối quan hệ với khu giải trí The Wynn”

Hứa Thanh Trúc cũng lạnh lùng lên tiếng.

“Trịnh Tuyết Dương, cô nhanh ký đi!”

“Không truy cứu trách nhiệm với cô, chỉ bảo cô từ bỏ cổ phần của khu giải trí The Wynn mà thôi, điều

này đã là rất nể mặt cô rồi.”

Cả người Trịnh Tuyết Dương chấn động, một lát sau cô mới cười khổ một tiếng, nói.

“Thì ra là thế, thì ra là thế”

“Anh tư Hòa, anh không giúp tôi điều tra chân tướng, muốn độc chiếm cổ phần của khu vực giải trí kia, những chuyện này tôi đều có thể hiểu được”

"Thậm chí anh bỏ vốn thu mua cổ phần của tôi, chưa chắc tôi đã từ chối”. Bạn có biết trang truyện || TRUMT RUYEN. C OM ||

“Thế nhưng anh lại dùng loại thủ đoạn này để vu oan cho tôi, phải chăng quá mức buồn cười?”

“Bốp!”

Hứa Thanh Trúc cười khẩy một tiếng, lại trở tay tát Trịnh Tuyết Dương một cái.

"Ồn ào! Anh tư Hòa là ai chứ?”

“Người người đều biết trong bốn vương tử ở Las Vegas thì anh tư Hòa nổi tiếng là người ôn tồn lễ độ nhất, là người phong độ nhẹ nhàng. Hơn nữa hàng năm anh tư đều bỏ ra mấy chục tỷ để làm từ thiện, quyên tặng cho vùng núi nghèo khó”

“Một nhân vật như thế sẽ vì chút cổ phần mà nói xấu cô ư?”

“Trịnh Tuyết Dương, có phải cô quá đề cao bản thân rồi không?”

Hòa Ngọc Lân thản nhiên nói.

“Cô Trịnh, sự kiên nhẫn của tôi là có hạn, sự thật đã bày ra ở ngay trước mắt rồi, cô không nhận cũng phải nhận, đừng ép tôi phải ra tay nặng với cô.."
 
Chương 2288


Gương mặt của Trịnh Tuyết Dương sưng đỏ, lúc này cô lạnh lùng đáp.

“Anh tư Hòa, anh nhất định muốn vu oan cho tôi à?”

“Chắc hẳn anh cũng biết tôi là người đứng đầu chi thử chín của nhà họ Chân ở thủ đô.”

“Anh đối xử với tôi như thế, anh không sợ nhà họ Chân ở thủ đô sẽ trả thù à?”

“Nhà họ Chân ở thủ đô?” Hứa Thanh Trúc khẽ cười một tiếng, sau đó cô ta đi đến bên người Trịnh Tuyết Dương, dùng âm lượng mà chỉ có hai người mới nghe thấy được, lạnh lùng nói.

“Trịnh Tuyết Dương, sao cô lại ngây thơ như thế hả?”

“Tôi thật đúng là nghĩ mãi không rõ, lấy IQ của cô, sao lại ngồi lên vị trí người đứng đầu của chi thứ chín được nhỉ? Cô cảm thấy nếu chúng tôi đã dám đối xử với cô như thế, chẳng lẽ không có bất kỳ chỗ dựa nào ư?”

“Cô có tin không, cho dù hôm nay tôi có giết chết cô thì nhà họ Chân các người ở thủ đô đều sẽ chấp nhận chuyện này.”

“Bởi vì cô ngăn cản con đường của người khác!”

Giọng nói vang lên, sau đó Hứa Thanh Trúc lùi ra phía sau nửa bước, vẻ mặt trào phúng và trêu tức.

Trịnh Tuyết Dương hơi sững sờ, trên mặt thoáng qua bối rối, nhưng chỉ một lát sau sự bối rối đó lại biến thành đắng chát.

Hiển nhiên cô không phải con ngốc.

Hứa Thanh Trúc đã nói ra rõ ràng như vậy rồi, sao cô lại không biết được chứ.

Từ chuyện Thanh Linh bị người ta bắt cóc, đến chuyện cô ngàn dặm xa xôi đi Las Vegas, sau đó lại là chuyện hôm nay, tất cả đều là một vòng luẩn quẩn.

Ngay từ đầu cô cho rằng đối phương là hướng tới Bùi Nguyên Minh. Thế nhưng hiện tại cô đã hiểu, đối phương vì cô mà đến.

Bởi vì bản thân là người đứng đầu của chị thứ chín, đã ngăn cản đường đi của quá nhiều người.

Năm đó Chân Vũ Long là một trong sáu thế tử của thủ đô, thứ anh ta để lại không chỉ là vị trí người đứng đầu chi thứ chín, càng nhiều hơn chính là miếng thịt mỡ khiến cho người ta ăn đến mức miệng đầy dầu mỡ. Đọc nhanh tại Tamlinh247.com

Vì muốn có được miếng thịt mỡ này mà đã có không biết bao nhiêu người muốn cắn một cái lên người mình.

Thậm chí là những quản lý cấp cao của nhà họ Chân ở thủ đô kia.

Nhớ tới lúc mình mới đến thủ đô, lúc mọi người gặp mặt nhiệt tình tán gẫu kia, lúc này đây vẻ mặt của Trịnh Tuyết Dương dần dần trở nên lạnh lẽo.

“Được rồi, tiết mục nói nhảm đến đây là kết thúc.”

Hứa Thanh Trúc vỗ tay ra hiệu một cái.

Trong chớp mắt đã thấy vệ sĩ của nhà họ Hòa túm lấy vệ sĩ của Trịnh Tuyết Dương đến, đạp cho mỗi người một cái.

Đồng thời còn có người lấy ra một khẩu súng, mở chốt an toàn, trực tiếp hướng về giữa trán những vệ sĩ nhà họ Trịnh này.

“Trịnh Tuyết Dương, hiện tại tôi cho cô thời gian mười phút để cân nhắc, cân nhắc xem mình có nhận tội không”

“Nếu như cô nhận tôi, tôi sẽ thả người của cô, không nhận tội thì tùy cô, thế nhưng mỗi phút trôi qua thì tôi sẽ giết chết một người của cô”

“Sau mười phút, cô có thể bình an vô sự thoát thân, thế nhưng đảm vệ sĩ đi theo bên cạnh cô này, tất cả đều sẽ vì cô mà chết”.

Vẻ mặt của Hứa Thanh Trúc cười như không cười, hiển nhiên trước khi đối phó với Trịnh Tuyết Dương thì cô ta đã sớm nghiên cứu toàn bộ tính cách của Trịnh Tuyết Dương rồi.

Lần này ra tay với Trịnh Tuyết Dương, phía sau không chỉ có Hòa Ngọc Lân mà còn có rất nhiều người nữa.

Ở trong giới thượng lưu này vốn dĩ chính là mạnh được yêu thua, không phải một nơi mà người không đủ bối cảnh và năng lực như Trịnh Tuyết Dương có thể tùy tiện nắm giữ, trở thành người đứng đầu trong mắt đối phương.

Mỗi người đều muốn từ trên người có cắn xuống một miếng thịt.

Vẻ mặt Hòa Ngọc Lân lạnh lùng lấy ra một điếu xì gà, châm lửa, thản nhiên nói.

“Cô Trịnh, hôm qua hai người chúng ta trò chuyện với nhau rất vui vẻ, tôi cũng có ấn tượng rất tốt với CÔ."

“Vì thế tôi không muốn ra tay quá nặng với cô. Cô ký vào văn kiện kia, tôi cam đoan người của cô có thể an toàn ra ngoài, mà Trịnh Tuyết Dương cô vẫn là vị khách tôn quý nhất của Hòa Ngọc Lân tối”

“Năm mươi phần trăm cổ phần trên danh nghĩa chỉ là thu nhập mấy nghìn tỷ mà thôi, tôi nghĩ với lòng dạ của cô Trịnh đây thì đầu đến mức không bỏ xuống được nhỉ?”
 
Chương 2289


“Mười, chín, tám, bảy.”

Trong lúc sắc mặt của Trịnh Tuyết Dương đang vô cùng khó coi thì Hứa Thanh Trúc đã bắt đầu đếm ngược.

Mà lúc này vệ sĩ của nhà họ Hòa đã thản nhiên mở chốt an toàn khẩu súng trên tay mình, rất nhanh đã có một vệ sĩ của nhà họ Trịnh bị bắn chết tại chỗ.

Mà đám cảnh sát của Las Vegas vốn nên là người đứng ra chủ trì lẽ phải, từng người lại quay sang bắt đầu hút thuốc, đối với cảnh tượng trước mắt, bọn họ đều làm như không thấy.

Mí mắt Trịnh Tuyết Dương giật giật, sau cùng cô hít sâu một hơi rồi nói.

“Được. Nếu đã như thế thì tôi chấp nhận yêu cầu của các người”

“Đổ Bài là do tôi trộm, cái giá để đền bù chuyện này là tôi nguyện ý giao ra năm mươi phần trăm cổ phần của khu giải trí The Wynn”

Vẻ mặt của Trịnh Tuyết Dương vô cùng khó coi, tuy cô rất không cam lòng, nhưng dù sao Las Vegas này cũng là địa bàn của nhà họ Hòa, ở nơi này, cánh tay làm sao có thể dài hơn được bắp đùi.

“Mọi người nghe thấy được rồi chứ?” Hứa Thanh Trúc Vỗ tay, sau đó cô ta nhìn khắp xung quanh một lượt.

“Nếu như người đứng đầu chi thứ chín Trịnh Tuyết Dương đây đã nhận tội, vậy bảo cô ta lấy ra năm mươi phần trăm cổ phần của khu giải trí The Wynn để đền tội cũng là chuyện đương nhiên”

“Đây cũng không phải là người nhà họ Hòa ức hiếp người xứ khác mà chính là bọn họ gieo gió thì gặt bão. Dù sao khi con người làm sai chuyện thì phải trả giá thật lớn”

Lúc cô ta nói ra những lời này khiến cho ánh mắt tất cả những quần chúng kia đều lóe lên.

Mặc dù ở Las Vegas này, mọi người đã sớm thành thói quen với tác phong làm việc bá đạo của nhà họ Hòa, vừa muốn chỗ tốt lại phải chiếm đạo lý, đây thật đúng là không biết xấu hổ.

Chẳng qua ở thời điểm này, ngay cả cảnh sát cũng đối với việc kia làm như không thấy, ai sẽ đứng ra làm chỗ dựa cho một kẻ xứ khác như Trịnh Tuyết Dương chứ?

Nói trắng ra, lúc nhà họ Chân ở thủ đô và Hòa Ngọc Lân hợp tác thì nên cân nhắc đến rủi ro này.

Trịnh Tuyết Dương thở dài một hơi, đang chuẩn bị ký tên lên văn kiện từ bỏ cổ phần.

Rầm.

Ngay lúc này, chỗ lối vào biệt thự, một bóng dáng vệ sĩ của nhà họ Hòa bị người ta đã bay, sau đó có một bóng người khác xuất hiện.

Bịch bịch bịch.

Mười vệ sĩ của nhà họ Hòa đang cầm súng trong tay đều bị người ta trực tiếp đạp bay.

Sau đó Hứa Thanh Trúc lại cảm thấy trên mặt mình đau rát, trên mặt cô ta bị tát một sau, sau đó

người bay đi.

Nhìn thấy có kẻ ra tay với người của mình, con người của Hòa Ngọc Lân nheo lại, vô thức muốn lùi ra phía sau, nhưng thân hình của Bùi Nguyên Minh khẽ di chuyển, đi thẳng đến trước mặt anh ta.

Ngay tại lúc Hòa Ngọc Lân còn chưa kịp phản ứng thì cảm thấy có căng lên, đã bị người ta bóp lấy vị trí nguy hiểm.

Bịch.

Không cho Hòa Ngọc Lân cơ hội lên tiếng, Bùi Nguyên Minh đã trực tiếp túm cổ Hòa Ngọc Lân, đập mạnh vào bức tường đối diện.

Những tiếng va chạm mạnh khiến khóe mắt người ta phải giật giật liên tục truyền ra, trên trán của Hòa Ngọc Lân cũng đã có máu tươi chảy ra.

Sau đó Bùi Nguyên Minh lại dùng một chân đá bay, trong lúc nhất thời cơ thể Hòa Ngọc Lân bay ra, rơi xuống đất.

Miệng mũi đều chảy máu.

Ngay cả chính Bùi Nguyên Minh cũng không ngờ đến.

Tối hôm qua cậu ba nhà họ Hòa - Hòa Trạch Bình bị chính mình và mặt. truyện đam mỹ

Hôm nay cậu tư nhà họ Hòa - Hòa Ngọc Lân bị chính mình một cước đạp bay.

“Cậu là ai? Dừng tay lại, nơi này không phải là chỗ cho cậu có thể giễu võ giương oai!”

Lúc này đây, một người đàn ông trung niên mặc trang phục cảnh sát đi tới, bảo Bùi Nguyên Minh dừng lại.

“Đánh bị thương người ở Las Vegas, người mà cậu đánh bị thương còn là cậu tư của nhà họ Hòa, trong mắt cậu có còn pháp luật nữa hay không?"

“Bốp!”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững vung một cái tát ra, trực tiếp tát bay cảnh sát kia.

“Lúc đám người Hòa Ngọc Lân đánh người, sao không thấy ông đứng ra chủ trì lẽ phải? Các người mù ha?"

Một người cảnh sát khác giận dữ nói.

“Cậu tư nhà họ Hòa đang bắt trộm, phương pháp quả khích cũng là chuyện có thể hiểu được.”

“Bốp”

Bùi Nguyên Minh lại trở tay tát cảnh sát kia.

“Bắt cái đầu anh!”
 
Chương 2290


Hai người cảnh sát của Las Vegas bị tát bay, điều này khiến cho một sắc mặt của cả đám cảnh sát vừa mới giả vờ câm điếc đều hoàn toàn thay đổi.

“Thằng chó!”

“Trong mắt của mày có còn pháp luật nữa hay không? Có phải mày muốn chết rồi không?”

“Có phải mày chán sống rồi không?”

Vốn dĩ đám cảnh sát này là người nhà họ Hòa, xem như là chó săn của nhà họ Hòa, hôm nay đến “chủ trì lẽ phải”, không nghĩ đến lại bị một kẻ xứ khác như Bùi Nguyễn Minh ra tay đánh.

Điều này khiến cho cả đám cảnh sát đều cảm thấy tức giận không thôi, tuy ngày thường bọn họ ngang ngược bá đạo, nhưng tuyệt đối không cho phép có người ngỗ nghịch bọn họ.

“Pháp luật? Trong mắt các người có còn pháp luật nữa hay không?” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, nheo mắt nhìn mấy cảnh sát kia.

“Cầm theo Đổ Bài đến vu oan giá họa, ép Trịnh Tuyết Dương ký vào văn kiện từ bỏ cổ phần, còn muốn để người khác làm chứng, tất cả mọi chuyện này là lỗi của cô ấy ư?”

“Hay là nói làm gái điếm còn muốn lập bàn thờ trinh tiết? Có phải tất cả chỗ tốt trên thế giới này đều phải bị các người chiếm” Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh lạnh lùng nhìn qua toàn trường.

“Đừng phủ nhận, trong biệt thự này có camera giám sát 24/24, hơn nữa màn hình giám sát còn được truyền đến trực tiếp server trong nước”

“Nói cách khác, tuy vừa rồi các người phá hủy máy chủ của camera giám sát, nhưng không ảnh hưởng đến việc tối khôi phục dữ liệu”

“Sao thế? Chuẩn bị cùng lên tòa án đối chất hả?”

“Hay là chuẩn bị để cho chúng tôi mang video đăng lên trên mạng, để cho mọi người cùng một chỗ đánh giá”

Nghe thấy những lời Bùi Nguyên Minh nói, Hòa Ngọc Lân và Hứa Thanh Trúc vừa mới che mặt đứng dậy đều có sắc mặt vô cùng khó coi.

Không nghĩ đến thằng cha đột nhiên từ đầu chui ra này, thế mà một lời phá vỡ cục diện.

“Thằng chó, mày là ai? Dám báo tên của mày không?” Vẻ mặt Hứa Thanh Trúc tràn đầy oán độc nhìn Bùi Nguyên Minh.

Nếu như hôm nay có thể thành công cầm lấy cổ phần của khu giải trí The Wynn thì Đổ Bài trong tay Hòa Ngọc Lân sẽ hoàn chỉnh.

Mà điều này rất quan trọng trong cuộc chiến giành vị trí gia chủ của nhà họ Hòa sau này của anh ta.

Nhưng bởi vì thằng khốn trước mắt này mà rất nhiều tính toán đều đổ sông đổ bể, sao cô ta có thể không giận chứ?

Mà Hòa Ngọc Lân cũng dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Bùi Nguyên Minh, anh ta luôn tính toán tỉ mỉ, nhưng không nghĩ đến hôm nay lại tính sai.

“Tên của tôi ư?” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững.

“Bùi Nguyên Minh, nhớ kỹ không?”

Nghe được ba chữ Bùi Nguyên Minh này, Hòa Ngọc Lân và Hứa Thanh Trúc đều sững sờ, chắc hẳn đã nghe thấy ở đâu đó rồi, nhưng trong lúc nhất thời lại không nghĩ ra.

Hứa Thanh Trúc còn muốn nói gì đó, lúc này Hòa Ngọc Lân đã xua tay. Sau đó anh ta hờ hững đi lên trước, đánh giá Bùi Nguyên Minh một lượt.

“Bùi Nguyên Minh đúng không, không thể không thừa nhận ở nơi như Las Vegas của chúng tôi, anh dám tham gia vào chuyện này, đủ để chứng minh dũng khí của anh rồi”.

“Nể mặt điểm này, tôi có thể cho anh một cơ hội, hiện tại tự phê hai tay của mình, quay người rời đi, tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm của anh nữa”.

“Nếu không anh cũng đừng trách tôi ra tay độc ác.”

Giọng nói vừa vang lên lập tức nhìn thấy Hòa Ngọc Lân vung tay, trong lúc nhất thời nóc nhà xung quanh xuất hiện không ít tay súng, trên tay bọn họ đều cầm súng trường đã lên đạn.

Nhà họ Hòa là vua của Las Vegas, danh bất hư truyền.

Bùi Nguyên Minh vừa định nói gì đó thì Trịnh Tuyết Dương đã đi lên một bước nói.

“Bùi Nguyên Minh, anh đừng lỗ mãng. Để em xử lý chuyện này.”

Sau đó cô nhìn Hòa Ngọc Lân chậm rãi nói.

“Anh tư Hòa, việc anh muốn lấy cổ phần của khu giải trí The Wynn không vấn đề gì, nhưng tôi có một điều kiện, hy vọng anh đồng ý, chỉ cần anh đồng ý, hiện tại tôi sẽ lập tức ký tên, sau người rời đi”
 
Chương 2291


Hứa Thanh Trúc che mặt cười lạnh một tiếng. “Trịnh Tuyết Dương, có phải mày đã đánh giá quá cao chính mình rồi không hả? Một kẻ trộm mà còn muốn đưa ra điều kiện nữa đấy? Mày cảm thấy mày xứng sao?”

Trịnh Tuyết Dương không nhìn Hứa Thanh Trúc mà chính là nghiêm túc nhìn Hòa Ngọc Lân, chậm rãi nói. “Anh tư Hòa, điều kiện của tôi chính là thả mẹ của tôi ra, chỉ cần anh trả bà ấy lại cho tôi, tôi sẽ lập tức ký tên lên hợp đồng từ bỏ cổ phần, đồng thời tôi có thể dùng danh nghĩa chi thứ chín của nhà họ Chân ở thủ đô để thề, tuyệt đối sẽ không truy cứu trách nhiệm chuyện này”

Hòa Ngọc Lân cau mày. “Thả mẹ của cô?” “Đúng chỉ đơn giản là yêu cầu này. Sắc mặt của Trịnh Tuyết Dương lạnh lẽo. “Anh tư Hòa, chuyện đến nước này rồi không cần thiết phủ nhận làm gì, trong lòng anh và tôi đều biết rõ, tôi đến Las Vegas này, chuyện liên quan đến khu giải trí chỉ là một nhân tố mà thôi, dù sao đó cũng là một con gà mái đẻ trứng vàng, nhưng đó không phải là nguyên nhân chính để tôi tự mình đến Las Vegas. “Mẹ tôi bị người ta bắt trói đến Las Vegas, đây mới là nguyên nhân căn bản khiến tôi tới Las Vegas. Chúng ta một tay giao người, một tay giao văn kiện, không vấn đề gì chứ?” “Mẹ hiền con hiếu, thật đúng là cảm động lòng người.” Hòa Ngọc Lân vỗ tay. “Chỉ là đáng tiếc, cho tới bây giờ tôi chưa từng gặp mẹ cô, cũng không biết chuyện bắt cóc mà cô nói là có ý gì. “Trịnh Tuyết Dương, chuyện đã đến nước này rồi mà cô còn có ý hắt nước bẩn lên người anh tư Hòa ư? Cô Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Hứa Thanh Trúc cười khẩy một tiếng. nhanh ký tên lên văn kiện đi, sau đó chúng tôi đi đường dương quan, cô đi cầu độc mộc”

Tên cảnh sát bị đánh cũng mang theo vẻ mặt lạnh lùng nói. “Đừng nói nhảm nhiều như thế nữa, nhanh ký tên lên văn kiện đi, nếu không, hai người các cô, một là kẻ trộm, hai là kẻ cuồng bạo lực, toàn bộ đều bị bắt ngồi tù!”

Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương hơi thay đổi, hiển nhiên là không nghĩ đến Hòa Ngọc Lân thế mà không thừa nhận chuyện bắt cóc Thanh Linh. Bùi Nguyên Minh cũng hơi nhíu mày, việc Thanh Linh bị bắt đến Las Vegas, nếu như nói nhà họ Hòa hoàn toàn không biết việc này, anh không tin. Chẳng qua lúc này đây không có chứng cứ chứng minh điểm này mà thôi. “Nhanh ký tên lên đi!” Nhìn thấy sắc mặt của Bùi Nguyễn Minh và Trịnh Tuyết Dương đều hơi khó coi, Hứa Thanh Trúc cho rằng mình đã dọa được hai người kia, lúc này đây cô ta đi lên phía trước một bước.

Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt nhìn qua cô ta, vẻ mặt lạnh lùng. “Tuyết Dương đã nói, thả người thì cô ấy sẽ để cho các người cầm văn kiện đi! Nếu không thả người thì biến ngay” “Láo xược. Vẻ mặt Hứa Thanh Trúc khó tin. "Lại dám bảo chúng tôi biến đi, anh cho rằng anh là ai hả?" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Giọng nói vang lên, Hứa Thanh Trúc vỗ tay, lập tức nhìn thấy bốn phương tám hướng ở nóc nhà đều xuất hiện tay súng, tất cả bọn họ đều đã mở chốt an toàn.

Bầu không khí ở giữa sân lại một lần nữa giương cung bạt kiếm.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, nheo mắt nhìn xung quanh, âm thầm tính toán cự ly.

Đối phương có ít nhất ba mươi tay súng, nếu như thật sự ra tay, anh có đủ lòng tin trong thời gian ngắn sẽ giết chết hết mấy tay súng này, chỉ là an toàn của Trịnh Tuyết Dương sẽ không được đảm bảo.

Đương nhiên nếu như trực tiếp bắt lấy Hòa Ngọc Lân thì chưa chắc đã không được.

Két.

Đúng vào lúc này có một chiếc xe thương vụ lái tới, sau đó lập tức nhìn thấy cửa xe mở ra, một lão giả mặc trang phục cổ, vênh váo đi tới.

Vẻ mặt ông ta lạnh nhạt nhìn thoáng qua toàn trường, lạnh lùng nói. “Cậu tư, còn có gia chủ của chi thứ chín nhà họ Chân thủ đô – Trịnh Tuyết Dương đúng không?” “Bà tư đã biết chuyện xảy ra ở chỗ này, bà ấy nói chuyện nhà họ Hòa không cần thiết khiến cho dư luận ầm ĩ xôn xao, mất mặt xấu hổ, bà ấy muốn các người cùng đi đến phòng nghị sự của nhà họ Hòa một chuyến" Bùi Nguyễn Minh hơi nheo mắt, bà tư nhà họ Hòa? Người vợ thứ tư của vua Las Vegas Hòa Thanh Phong, Hoặc Thu Lan.
 
Chương 2292


Biệt thự nhà họ Hòa nằm ở nơi cao nhất trên Thái Sơn, dựa núi nhìn ra biển, phong cảnh vô cùng đẹp.

Mà nhà họ Hòa chiếm cứ toàn bộ vị trí cao nhất ở Las Vegas, cũng tương đương với việc tuyên thế quyền khống chế tuyệt đối của nhà họ Hòa ở bốn phương tám hướng Las Vegas.

Mười lăm phút sau, Bùi Nguyễn Minh và Trịnh Tuyết Dương đi đến phòng nghị sự của nhà họ Hòa.

Phòng nghị sự này rất lớn, chiếm diện tích gần một nghìn mét vuông.

Ngoại trừ chiếc ghế bành ở chính giữa ra thì hai bên còn có không ít ghế dựa bốn chân được làm từ gỗ lim dát vàng, hơn nữa vách tường xung quanh đều treo không ít những bức tranh chữ quý giá, thậm chí còn có rất nhiều thứ được coi là cấp bậc có một không hai.

Tất cả mọi thứ ở đây đều thể hiện ra nhà họ Hòa lắm tiền nhiều của

Mà đối với vị Đổ Vương rất có sắc thái truyền kỳ kia, Bùi Nguyên Minh cũng nhiều hơn mấy phần hứng thú.

Trong truyền thuyết vị Đổ Vương Hòa Thanh Phong kia lúc còn trẻ chỉ là một nhân viên bốc vác ở bến cầu tàu mà thôi, sau đó ông ta được người đứng đầu đương nhiệm khi đó của Las Vegas là ba vợ coi trọng, đồng thời mời làm người ở rể.

Mà vị Đổ Vương kia trực tiếp dựa vào việc này, sau cùng chẳng những kiếm được gia tài nghìn tỷ, còn kinh doanh Las Vegas đến mức cứng như một tấm sắt.

Sau khi vị Đổ Vương này lên nắm quyền, việc đầu tiên mà vị Đổ Vương trong truyền thuyết kia làm chính là tiêu diệt cả nhà vợ.

Sau đó ông ta lấy bốn người vợ lẽ, sinh một đống con cháu mới có nhà họ Hòa ở Las Vegas như bây giờ.

Đương nhiên có hứng thú thì có hứng thú, sở dĩ Bùi Nguyễn Minh sẽ cùng Trịnh Tuyết Dương đi tới nơi này chính là muốn nhìn xem bà tư của Đổ Vương rốt cuộc muốn xử lý chuyện này như thế nào. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Sau khi đám người của Bùi Nguyên Minh đứng ở đại sảnh thì rất nhanh trên hành lang đã truyền đến một loạt tiếng bước chân, ngay sau đó có vài chục người vây quanh một người phụ nữ trung niên nhiều nhất cũng chỉ khoảng hơn ba mươi tuổi đi ra.

Người phụ nữ trung niên này có dáng người yểu điệu, trang điểm tỉ mỉ, mặc trên người bộ quần áo của thương hiệu Givenchy vô cùng quý giá, trên tay bà ta là chiếc vòng ngọc phỉ thúy có giá trị liên thành, mà ánh mắt của bà ta thì vô cùng sắc bén, chỉ nhìn thoáng qua cũng đủ biết bà ta là người không dễ ở trung.

Khi tầm mắt của bà ta nhìn xuống Bùi Nguyên Minh, trên mặt mang theo sự miệt thị đối với người đại lục.

Người này chính là bà thứ tư của Hòa Thanh Phong nhân vật lớn nhất Las Vegas, cũng chính là mẹ đẻ của Hòa Ngọc Lân, Hoắc Thu Lan.

Ngoại trừ Hoắc Thu Lan, bên ngoài, sau lưng bà ta còn có hơn mười người đi theo, tất cả đều là con cháu của nhà họ Hòa.

Những người này này thường đã sớm thành thói quen cao cao tại thượng ở Las Vegas. Lúc này đây bọn họ nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương và Bùi Nguyên Minh thì đều mang theo vẻ mặt tràn đầy khinh thường.

Nhất là mấy người phụ nữ càng thêm khinh thường, cảm thấy thứ đồ nhà quê như Bùi Nguyên Minh kia nhất định không phải là thứ gì hay ho.

Lại dám ở trước mặt mọi người khiêu chiến với cậu tư nhà họ Hòa – Hòa Ngọc Lân?

Đây là chán sống à?

Chẳng qua điều khiến mọi người bất ngờ chính là cậu ba Hòa thế mà lại không có mặt ở hiện trường, nếu không cảnh tượng hôm nay sẽ càng thêm đặc sắc. "Mẹ “Bà tư. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!

Hòa Ngọc Lân và Hứa Thanh Trúc nhìn thấy Hoắc Thu Lan thì đều đi lên ân cần hỏi thăm.

Hoắc Thu Lan lại không để ý đến bọn họ mà chính là tùy ý vẫy tay, sau đó tự mình đi đến chỗ ghế bành rồi ngồi xuống, bưng một cốc trà lên uống. “Từ trước đến nay nhà họ Hòa chúng tôi luôn được xem như dĩ hòa vi quý, chém chém giết giết gì đó, chỉ khiến vô duyên vô cớ bị người ngoài chế cười mà thôi.”

Thật lâu sau Hoắc Thu Lan liếc qua Hòa Ngọc Lân một cái, hờ hững nói. “Vâng, con biết sai rồi ạ.” Mí mắt Hòa Ngọc Lân giật giật, chẳng qua anh ta vẫn nhanh chóng đi lên. “Chuyện là như thế này.

Anh ta nhanh chóng kể lại đầu đuôi câu chuyện hôm nay một lần, đương nhiên sẽ lượt bỏ chuyện mình để người ta vu oan giá họa cho Trịnh Tuyết Dương.

Vẻ mặt Hoắc Thu Lan hờ hững không nhìn ra vui buồn, thật lâu sau bà ta mới nhìn qua Trịnh Tuyết Dương, nói. “Gia chủ Trịnh, không biết có phải đứa con trai bảo bối này của tôi đã oan uổng đến cô à?”

Trịnh Tuyết Dương hơi cau mày, chuẩn bị mở miệng nhưng Bùi Nguyễn Minh lại lắc đầu với cô, sau đó anh đi lên một bước, lạnh lùng nói. “Bà tư, trên tay tôi có chứng cứ chứng minh đám người Hòa Ngọc Lân vu oan giá họa” “Bà đã mời tôi tới cửa, như vậy tôi tin lấy danh vọng của bà ở Las Vegas này, đương nhiên sẽ cho chúng tôi một lời giải thích hợp lý. Trong lúc nói chuyện thì Bùi Nguyên Minh lấy điện thoại di động ra, mở đoạn video mà trên đường đến đây anh đã tải xuống, trực tiếp đưa đến trước mặt Hoắc Thu

Lan.
 
Chương 2293


Hoắc Thu Lan hơi nheo mắt lại, không có ý định nhìn xuống chiếc điện thoại ở trước mặt, mà chính là mang theo hứng thú nhìn chằm chằm Bùi Nguyễn Minh.

Một lát sau thì bà ta mới cười nói. “Nếu như cậu đã nói có chứng cứ, đó chắc chắn phải là chứng cứ xác thật không thể nghi ngờ. “Chuyện này tôi nhất định sẽ cho các người một lời giải thích thỏa đáng. “Mẹ..” Sắc mặt của Hòa Ngọc Lân thay đổi.

Hoắc Thu Lan quét mắt nhìn anh ta một cái, lạnh lùng “Thật đúng là mất mặt xấu hổ” nói. “Thân là người nhà họ Hòa, nếu muốn lấy lại Đổ Bài của bản thân thì có thể đi đánh cược, có thể đi mua, thậm chỉ có thể đi cướp “Nhưng chơi thứ như vu oan hãm hại này, còn bị người ta nắm thóp được chứng cứ, con cần gì phải ngụy biện nữa?” “Hòa Ngọc Lân, từ hôm nay trở đi, con đi đến sân sau đóng cửa suy nghĩ lại lỗi lầm của mình trong ba ngày, nếu còn chưa nghĩ rõ thì đừng ra đây nữa.

Vẻ mặt Hòa Ngọc Lân cổ quái, nhưng nhanh chóng kh người đáp. "Da."

Nghe thấy thế thì đám người nhà họ Hòa đang đứng xung quanh cũng lộ ra vẻ mặt kỳ lạ.

Cái gì mà cho một lời giải thích thỏa đáng, đơn giản chính là để cho Hòa Ngọc Lân không ra khỏi nhà trong ba ngày mà thôi, đầy tính là trừng phạt gì chứ?

Không đợi Bùi Nguyên Minh lên tiếng thì Hoắc Thu Lan tiếp tục thản nhiên nói. “Về chuyện cổ phần của khu giải trí The Wynn kia, gia chủ Trịnh, con trai của tôi ký hợp đồng với thế tử Chân của nhà họ Chân các cô, không phải là ký hợp đồng với gia chủ Trịnh cô.” “Cho nên dựa theo quy củ, hiện tại thế tử Chân đã chết, chúng tôi lấy ra ba nghìn năm trăm tỷ để biểu đạt thành ý của mình” “Lúc trước thế tử Chân góp cổ phần chính là số tiền này, chỉ cần gia chủ Trịnh ký tên lên văn kiện, hai người có thể mang theo tiền rời đi.” “Nếu không, chỉ dựa vào chuyện cậu ta vừa đánh người thì tôi có thể báo cảnh sát bắt các người lại rồi. Đừng nghi ngờ những lời tôi nói, hai người có chứng cứ, chúng tôi cũng có chứng cứ Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Trong lúc nói chuyện, Hoắc Thu Lan vỗ tay, chỉ thấy một người trợ lý của bà ta lấy ra một chiếc ipad, bắt đầu phát video. Trong video chiếu cảnh Bùi Nguyễn Minh vừa mới ra tay trong biệt thự “Nếu hai người đã muốn nói đạo lý, vậy thì chúng tôi sẽ nói đạo lý với mấy người, chẳng qua... Dù sao Las Vegas này cũng là Las Vegas của nhà họ Hòa, đồ ở Las Vegas không thể mang ra ngoài, đây là quy định của nhà họ Hòa... “Cho nên gia chủ Trịnh, mời cô.

Giọng nói của bà ta vừa vang lên, lập tức có người khiêng đến một cái bàn đặt trước mặt Trịnh Tuyết Dương, một phần hợp đồng từ bỏ cổ phần của khu giải trí đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người. Sắc mặt Trịnh Tuyết Dương khó coi, vốn dĩ cô cho rằng, từ khí thế của bà tư Đổ Vương mà nói, bà ta sẽ không làm ra loại chuyện uy hiếp dụ dỗ mới đúng, nhưng không ngờ rằng, người nhà này đúng là cá mè một lứa, một ổ rắn chuột. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Hoắc Thu Lan nhìn qua rất nói đạo lý, còn đưa ba nghìn năm trăm tỷ mà trước đó Chân Vũ Long nhập cổ phần ra.

Thế nhưng vấn đề là, chuyện Chân Vũ Long nhập cổ phần đã là việc của mấy năm trước, hiện tại nếu muốn rút cổ phần, dựa theo giá thị trường thì phải gấp mấy chục lần.

Ba nghìn năm trăm tỷ? Đuổi ăn mày à? “Gia chủ Trịnh, cô có nghe thấy không thế, nhanh ký đi!” Hứa Thanh Trúc mở miệng phụ họa một câu, vẻ mặt châm chọc nói. “Nếu cô muốn ba nghìn năm trăm tỷ đó thì lúc nãy ở bên ngoài sao không nói sớm, thế mà phải ầm ĩ đến chỗ bà tư?” “Vì ba nghìn năm trăm tỷ đó mà làm ra chiến trận lớn như thế, nhà các người quả nhiên không hào phóng như thế.” Hứa Thanh Trúc cười lạnh không thôi, đồ nhà quê đến từ trong nước, thế mà cũng muốn khiêu chiến với nhà họ Hòa.

Nghĩ gì thế? Chẳng lẽ không biết Las Vegas là địa bàn của ai à? "Bà tư.” Trịnh Tuyết Dương hít sâu một hơi, cô không đọc văn kiện kia mà chính là chậm rãi nói. “Vừa rồi ở bên ngoài tôi có nói một câu, bây giờ tôi sẽ nhắc lại một lần nữa.”
 
Chương 2294


“Tôi không muốn tiền của các người, tôi chỉ muốn các người thả mẹ tôi ra, tôi có thể từ bỏ năm mươi phần trăm số cổ phần kia.” Trịnh Tuyết Dương gắn từng chữ một. “Chỉ cần thấy được mẹ tôi an toàn trở về, tôi đương nhiên sẽ. "

Ram.

Vừa rồi Hoắc Thu Lan còn bày ra dáng vẻ ôn tồn lễ độ, đột nhiên bà ta hơi vung tay lên, chén trà bị ném xuống mặt đất. “Láo xược. “Gia chủ Trịnh, cô đây là muốn nói, nhà họ Hòa chúng tôi vì muốn nắm cổ phần trong tay cô, cho nên đã bắt cóc mẹ cô ư?” “Gia nghiệp của nhà họ Hòa chúng tôi lớn như thế, muốn cái gì mà không thể đập tiền kiếm về chứ?” “Chúng tôi cần phải làm loại chuyện này ư?” Hoắc Thu

Lan khinh thường nói. “Cô tùy tiện qua bên ngoài hỏi thăm xem, nói nhà họ Hòa chúng tôi bắt cóc mẹ cô, để xem có ai tin không?” “Nực cười, nhà họ Hòa chúng tôi là gia tộc như thế nào? Là vua của Las Vegas này, sao chúng tôi có thể làm ra loại chuyện đó được chứ?" "Hai người trong nước này cũng quá khôi hài nhỉ? Rõ ràng muốn ỷ vào nhà họ Hòa chúng ta, muốn dựa vào cổ phần của khu giải trí The Wynn kia để ăn cơm, thế mà còn làm ra vẻ hiện ngang lẫm liệt lắm. “Vấn đề là nhà chúng ta đã không muốn hợp tác với bọn họ nữa, bọn họ còn mặt dày dây dưa với chúng ta, đây thật đúng là không biết xấu hổ” “Những người trong nước này thật đúng là lòng tham không đáy, bà tư đã đồng ý cho bọn họ ba nghìn năm trăm tỷ, bọn họ cảm thấy ít thì cứ nói thẳng đi, còn nói cái gì mà mẹ bị bắt cóc” “Muốn dùng công phu sư tử ngoạm thì cứ việc nói ra, chỉ tiếc bà tư cơ bản sẽ không bị mình xoay như chong chóng. “Bọn họ cứ cho rằng bà tư sẽ dễ nói chuyện như cậu tư vậy, có thể tùy ý bọn họ nói gió là gió, nói mưa là mưa u?" Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!

Lúc này đây, đám người nhà họ Hòa đang đứng xung quanh bắt đầu bàn tán ầm ĩ, mỗi người đều mang theo vẻ châm chọc.

Ở trong mắt bọn họ, Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương, hai người này chính là những kẻ tiểu nhân lòng tham không đáy, vì muốn lấy được tiền mà lời gì cũng nói ra được.

Hơn nữa trên thực tế bọn họ cũng đều biết cổ phần trong tay Trịnh Tuyết Dương đại biểu cho điều gì.

Khu giải trí The Wynn kia bởi vì liên quan đến vấn đề địa lý, những năm này ở trong Las Vegas chính là thuộc top năm nơi kinh doanh tốt nhất.

Hàng năm khu giải trí này đều mang lại lợi nhuận từ trăm tỷ usd trở lên, cho dù trừ đi các chi phí cũng có mấy trăm triệu usd lãi ròng.

Hiện tại chỉ cần thu hồi cổ phần lại, ngày sau lợi nhuận chính là con số trên trời.

Cho nên lúc này đây, đúng sai đã không còn quan trọng nữa, quan trọng nhất chính là đầy đủ lợi ích và chỗ tốt. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Hơn nữa đối phương là hai người trong nước không có căn cơ gì ở Las Vegas, một gia chủ của nhánh chín nhà họ Chân ở thủ đô, ở trong mắt nhà họ Hòa căn bản không chút ý nghĩa gì.

Lúc này Hòa Ngọc Lân nhìn như ôn tồn lễ độ đi lên một bước, mỉm cười nói. “Gia chủ Trịnh, việc đã đến nước này, cô còn gì để nói sao?" “Theo như tôi thấy thì cô ký tên lên đi, lấy đi ba nghìn năm trăm tỷ, chẳng phải tất cả đều vui?” “Đương nhiên cô cũng có thể không ký tên, có thể tiếp tục mạnh miệng muốn chúng tôi đáp ứng yêu cầu của cô. “Thế nhưng tôi nói cho cô biết một câu, cảnh sát sẽ nhanh chóng đến đây thôi, anh Bùi đây, vừa rồi chẳng những anh ta đánh tôi mà còn đánh cảnh sát. “Dựa theo luật pháp của Las Vegas chúng tôi thì chỉ sợ kết cục của anh ta sẽ không tốt lắm đâu.”

Nói đến đây, Hòa Ngọc Lân đến bên tại Trịnh Tuyết

Dương, nhỏ giọng nói. “Đương nhiên nếu như cô không ký tên thì tôi cũng có thể cam đoan, Thanh Linh – Mẹ của cô, bà ta sẽ không nhìn thấy ánh nắng mặt trời ngày mai nữa đâu.

Giọng nói lạnh thấu xương truyền đến trong tai Trịnh Tuyết Dương, khiến cho cả người cô chấn động.

Cô không ngờ đến một người nho nhã như Hòa Ngọc Lân lại vô liêm sỉ như thế.
 
Chương 2295


“Ký đi!” Hòa Ngọc Lân cầm lấy chiếc bút máy ký tên trên mặt bàn lên, dáng vẻ phong độ nhẹ nhàng đặt vào trong tay Trịnh Tuyết Dương. “Ký tên lên đó, hai người có thể rời đi, chúng tôi cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm của các người nữa

Lúc này đây, bên ngoài đã có tiếng xe cảnh sát truyền đến, chắc hẳn là cảnh sát của Las Vegas đã đến rồi.

Hứa Thanh Trúc lạnh lùng nói. “Gia chủ Trịnh, cô còn chưa chịu ký à?” “Nếu như còn không ký, cảnh sát đến đây thì tên họ Bùi kia sẽ phải ngồi tù mục xương đấy”

Cả người Trịnh Tuyết Dương run lên, vô thức muốn cầm bút lên ký tên. “Bốp!

Bùi Nguyên Minh đi lên một bước, tiện tay ném chiếc bút máy ký tên kia lên trên mặt đất, sau đó lại cầm lấy hợp đồng, xé nát thành những mảnh nhỏ. “Tuyết Dương, em không được ký tên lên đó. Lấy bản tính của người nhà họ Hòa mà nói, cho dù chúng ta có ký tên lên đó thì bọn họ cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu.” “Bọn họ vội vã như thế đơn giản là muốn nắm lấy năm mươi phần trăm cổ phần của khu giải trí The Wynn trong tay em, nằm giữ kinh tế mà thôi.” “Nếu như bọn họ đã muốn chơi, vậy thì chúng ta sẽ chơi với bọn họ “Cùng lắm thì chúng ta đem năm mươi phần trăm cổ phần này phân chia ra, trực tiếp mở thêm một khu giải trí khác ở Las Vegas” “Anh muốn nhìn xem, đến lúc đó người nhà họ Hòa sẽ chết như thế nào”

Dùng cổ phần của nhà họ Hòa mở một khu giải trí ở Las Vegas? Còn muốn khiêu chiến với nhà họ Hòa? Nghe thấy mấy lời mà Bùi Nguyên Minh nói, toàn trường nhất thời vang lên tiếng cười.

Vô số người dùng ánh mắt châm chọc nhìn Bùi Nguyễn Minh, cảm thấy thằng cha này đúng là không biết tự lượng sức mình.

Nhà họ Hòa chính là gia tộc đỉnh cấp duy nhất là Las Vegas.

Sáu khối Đổ Bài của Las Vegas, nghe nói có bốn khối là ở trong tay nhà họ Hòa.

Bùi Nguyễn Minh là một người từ xứ khác đến, muốn dựa vào cổ phần từ trong tay nhà họ Hòa phần ra mở ra một khu giải trí khác, khiêu chiến với nhà họ Hòa?

Đây không phải là điều vô nghĩa à?

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt như nhìn một tên ngốc nhìn Bùi Nguyên Minh, cảm thấy đầu óc của người đàn ông này bị chập mạch, não bị rớt, nếu không, sao anh lại có thể nói ra những lời ngu ngốc như thế chứ?

Đám phụ nữ nhà họ Hòa lại càng mang theo vẻ mặt trêu tức.

Vốn dĩ Bùi Nguyên Minh ở trước mặt Hoắc Thu Lan không kiêu ngạo cũng không hèn mọn, bọn họ còn cảm thấy Bùi Nguyên Minh có mấy phần năng lực.

Hiện tại xem ra cũng chỉ là một thằng cha không biết trời cao đất dày giả vờ cool ngầu mà thôi.

Trịnh Tuyết Dương cũng sửng sốt một chút, có chút không hiểu rốt cuộc Bùi Nguyễn Minh muốn làm gì.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói. “Nhà họ Hòa làm nhiều chuyện như thế, đơn giản là muốn dùng giá rẻ để lấy lại cổ phần trong tay em mà thôi, bọn họ tốn nhiều tâm tư, dùng nhiều thủ đoạn như vậy, càng chứng minh tầm quan trọng của số cổ phần trong tay em. “Nếu đã như thế thì chúng ta dựa vào thứ này, tự mình làm. “Cho dù không mở được khu giải trí thì cùng lắm chúng ta mang số cổ phần này ra bán giá cao.” “Anh nghĩ cho dù là Las Vegas, hay Cảng Thành, chắc hẳn đều rất có hứng thú với số cổ phần trong tay em. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Nghe được mấy lời Bùi Nguyên Minh nói, sắc mặt của đám người nhà họ Hòa đều trở nên tái nhợt.

Nếu như số cổ phần này bị tuồn ra ngoài, tương đương với tạo thành một lỗ hổng trong nhà họ Hòa, điều này đối với nhà họ Hòa mà nói, không chỉ là bị người ta vả mặt mà đây còn thật sự là tổn thất nữa.

Sắc mặt của Hòa Ngọc Lân, Hoắc Thu Lan càng thêm khó coi đến đỉnh điểm, nếu như không lấy được số cổ phần trong tay Trịnh Tuyết Dương thì việc Hòa Ngọc Lân muốn cạnh tranh vị trí gia chủ của nhà họ Hòa sẽ có vô tận biển số.

Mấy chi khác trong nhà chỉ ước gì chi của bà từ mất mặt xấu hổ.

Đúng lúc này bên ngoài có tiếng bước chân truyền tới, mười cảnh sát cầm theo súng đi tới, sau khi bọn họ hơi cúi người hành lễ với Hoắc Thu Lan thì từng người đi đến gần chỗ Bùi Nguyên Minh. “Bùi Nguyên Minh. Trịnh Tuyết Dương nhìn thấy cảnh này thì cau chặt mày.

Cô không muốn trơ mắt nhìn Bùi Nguyễn Minh bị người của cục cảnh sát bắt đi. “Tuyết Dương, em yên tâm đi, chúng ta sẽ không sao đầu” Bùi Nguyên Minh khẽ cười một tiếng. “Ngược lại thì bắt đầu từ hôm nay nhà họ Hòa sẽ gặp phải xui xẻo.”
 
Chương 2296


“Được rồi, đừng chém gió nữa. “Người đại lục các anh cũng chỉ biết gáy to mà thôi, không nổ đến tung trời thì các anh sẽ không dừng lại đúng không?” Lúc này một người cảnh sát nữ cao gầy mang theo vài phần hào hùng đi tới, trên mặt của cô ta tràn ngập khinh bỉ trên dưới dò xét Bùi Nguyên Minh. “Anh chính là Bùi Nguyên Minh đúng không?” “Nhà họ Hòa báo cảnh sát, báo anh đánh bị thương người, còn đánh lén cả cảnh sát nữa?” “Làm phiền anh đi theo chúng tôi một chuyến

Bùi Nguyên Minh không nhìn nữ cảnh sát này mà chính là vẻ mặt lạnh lùng nhìn Hoắc Thu Lan. “Bà tư, bà cứ chờ đó.” “Các người bắt cóc mẹ vợ tôi, hôm nay lại đánh bị thương vợ của tôi, còn có hiện tại hại tôi vào cục cảnh sát, chỉ đơn giản là mấy chuyện này tôi đều sẽ nhớ kỹ.” “Bà yên tâm đi, chẳng mấy chốc tôi sẽ từ trong cục cảnh sát đi ra, đến khi đó tôi sẽ trả lại bà gấp mười, gấp trăm lần.” “Tôi không chỉ muốn khiến cho nhà họ Hòa các người chỉ còn lại trên danh nghĩa, mà tôi còn muốn để cho các người trơ mắt nhìn Đổ Bài trong tay mình biến thành hoa rơi nhà khác.

Trực tiếp giết Hoắc Thu Lan, Bùi Nguyễn Minh không có chút hứng thú nào.

Đối với loại người này, nên dùng nước ấm nấu ếch xanh, khiến cho bọn họ nếm thử cảnh từ thiên đường rơi xuống địa ngục. “Để cho người nhà họ Hòa chúng tôi chỉ còn lại trên danh nghĩa ư?” Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Hòa Ngọc Lân từ chối cho ý kiến, vẻ mặt lạnh lùng. “Anh cảm thấy mình làm được ư? Tôi cảm thấy anh vẫn nên nghĩ cách toàn thân rời khỏi cục cảnh sát thì hơn Hòa Ngọc Lân đi đến trước mắt Bùi Nguyễn Minh, đưa tay phải ra vỗ mặt Bùi Nguyên Minh. “Tôi có lòng tốt nhắc nhở anh một câu, bên trong cục cảnh sát cũng có người nhà họ Hòa chúng tôi đó.” “Tôi đã nói rồi, ở cái đất Las Vegas này, nhà họ Hòa chúng tôi chính là vua. “Tôi không lừa anh đâu.”

Còn Hoắc Thu Lan thì lạnh nhạt ngồi ở trên ghế bành, vẻ mặt bà ta lạnh lùng nói. “Ranh con, những năm gần đây có rất nhiều người ở trước mặt tôi kêu gào, không có một nghìn thì cũng phải tám trăm. “Nhưng sau cùng từng người đó đều sẽ phải quỳ trước mặt tôi để cầu xin tha thứ, cho nên hiện tại tôi cũng rất chờ mong khi nào thì cậu sẽ quỳ xuống “Ba ngày, hay là năm ngày đây? Hoặc là ngay cả một ngày cậu cũng không chịu được?” “Chẳng mấy chốc bà sẽ biết thôi.” Bùi Nguyễn Minh cười cười, không tiếp tục nói nhảm nữa mà chính là ra hiệu cho Trịnh Tuyết Dương, sau đó hai người đi theo cảnh sát cùng rời đi.

Một tiếng sau.

Trong cục cảnh sát Las Vegas.

Bùi Nguyên Minh thoải mái ngồi trong phòng thẩm vấn, nhìn cái này lại nhìn cái kia, ngẫu nhiên bưng cà phê lên uống một ngụm, vẻ mặt không khác gì đi nghỉ dưỡng. Rầm.

Nữ cảnh sát cao gầy kia vỗ mạnh một cái lên mặt bàn, sau đó nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh. “Nghiêm túc một chút, nghiêm túc trả lời vấn đề” “Anh nói anh đi, một người từ đại lục đến còn dám không cụp đuôi ở Las Vegas này, còn trắng trợn đánh người, đánh người thì thôi, thế mà còn dám đánh lén cảnh sát!” “Tôi nói cho anh biết, vừa rồi người bị anh đánh đã mang báo cáo giám định thương tật đến, tất cả bọn họ đều bị thương nhẹ, như thế cũng đủ khiến anh phải ngồi tù mười tám năm rồi.”

Một cảnh sát hói đầu cũng lạnh lùng nói. “Thằng chó, thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị

Bùi Nguyên Minh cũng có chút hứng thú nói. “Nếu như tôi nói cho mấy người biết người nhà họ Hòa đổi trắng thay đen, bọn họ ra tay trước, chẳng qua tôi chỉ tự vệ thôi, các người tin không?”

Nữ cảnh sát cao gầy kia khịt mũi coi thường. “Anh biết nhà họ Hòa gia tộc như thế nào sao?” “Đó chính là gia tộc đỉnh cấp của Las Vegas đẩy, gia huấn của bọn họ chính là dĩ hòa vi quý!” "Cậu tư nhà họ Hòa – Hòa Ngọc Lân lại càng là người phong độ nhẹ nhàng, ôn tồn lễ độ, một nhà từ thiện nổi danh, người như thế sao có thể ra tay đánh người chứ?" “Cho dù ra tay cũng là vì các người làm việc quá đáng, bọn họ mới không nhịn được.”
 
Chương 2297


Bùi Nguyễn Minh nhún vai, thản nhiên nói. “Sự thật đều ở đó, toàn bộ quá trình tôi đều ghi lại, có cần cung cấp cho mấy người không?” “Toàn bộ quá trình đều ghi lại?” Nữ cảnh sát khinh thường. “Anh coi đám cảnh sát Las Vegas chúng tôi đều là những kẻ ngu à? Chúng tôi đã sớm kiểm tra hiện trường, camera giám sát đã bị người ta ác ý phá hủy, sao có thể ghi hình được chứ?” “Hiện tại, thứ mà anh gọi là toàn bộ quá trình đều ghi lại kia, chắc chắn là giả đúng không?” “Theo như tôi được biết thì trên thế giới này có một loại kỹ thuật vô cùng tiên tiến, ngay cả nội dung ghi hình cũng có thể xuyên tạc được. Hơn nữa tôi đã hỏi thăm những người tận mắt có mặt ở hiện trường. Tất cả nhân chứng đều đứng ra làm chứng là anh ra tay đánh lén cảnh sát” “Hiện tại anh có nhận tội hay không? Nếu như không nhận tôi thì đừng trách chúng tôi nặng tay đấy.”

Bùi Nguyên Minh cười ha hả nói. “Sao nào? Tùy ý tìm mấy người được gọi là nhân chứng kia là muốn đổ oan cho tôi à?” “Các người đã điều tra nguyên nhân dẫn đến chuyện này chưa?” “Lời khai của đám nhân chứng có mặt ở hiện trường kia, các người đã điều tra đối chiếu chưa?" “Hiện trường có vật chứng không? Không có gì lại muốn định tội cho tôi? Các người muốn gì đây”

Nữ cảnh sát lạnh lùng quát. “Anh đang dạy tôi cách làm việc đấy hả?”

Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh bình thản. “Tôi muốn gọi điện thoại”

Vốn dĩ anh còn muốn nói một chút đạo lý với cảnh sát ở Las Vegas. Thế nhưng anh phát hiện ra, giống như Hòa Ngọc Lân nói, trong cục cảnh sát Las Vegas, thì có bảy mươi phần trăm là người của nhà họ Hòa.

Cho nên cái mông của đám cảnh sát này đã sớm lệch sang một bên, cơ bản không có khả năng chấp pháp theo lẽ công bằng.

Nếu như những người này đã không tuân theo quy củ, Bùi Nguyễn Minh cũng lười chơi với bọn họ.

Cảnh sát nam kia trầm mặt nói. “Ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của chúng tôi, anh gọi điện thoại cái gì chứ?”

Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh đạm mạc, nói. “Các anh chắc chắn không cho tôi gọi cú điện thoại này sao? Không sợ đá trúng tấm sắt, đến lúc đó hối hận cũng không kịp à?” “Ôi chao, anh còn chuẩn bị tìm người đến dọa chúng tôi cơ đấy?” Nữ cảnh sát cười nhạo một tiếng, trên dưới dò xét Bùi Nguyên Minh một lúc, sau đó đưa điện thoại di động của anh, tùy ý nhét đến trước mặt anh. “Gọi đi, tôi muốn xem xem, anh có thể tìm được ai đến giải vây cho mình!”

Bùi Nguyễn Minh cũng không nói nhảm mà chính là trực tiếp cầm điện thoại lên gọi đến số của Thái Văn Triết “Tổng giám đốc Bùi, sao sớm như thế anh đã gọi điện thoại cho tôi rồi? Là có việc gì muốn dặn dò sao?” Ở đầu dây bên kia hình như Thôi Văn Triết có chút buồn ngủ.

Bùi Nguyên Minh cười hỏi. “Vừa dậy hả?” “Tối hôm qua thẩm vấn mấy người trong đêm, đã kiểm chứng ra một số manh mối, nhanh nhất trong hôm nay có thể cung cấp manh mối về kẻ bị tình nghỉ.” Thôi Văn Triết nhanh chóng báo cáo chuyện mà hôm qua Bùi Nguyên Minh đã dặn dò. “Có việc thì nói nhanh lên, lãng phí thời gian gì chứ? Anh cho rằng đây là nơi nào, để anh ở chỗ này câu giờ à?” Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!

Nữ cảnh sát không kìm được vỗ bàn nói. “Cho anh thêm một phút nữa, một phút sau, cúp máy

Đối diện, hình như Thôi Văn Triết nghe được gì đó, lúc này giọng nói của anh ta trở nên nghiêm túc hơn. “Tổng giám đốc Bùi, anh đang ở đâu thế?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên đáp. “Cục cảnh sát Las Vegas, cậu tư nhà họ Hòa Hòa Ngọc Lân tố cáo tôi đánh lén cảnh sát, hai vị cảnh sát đây muốn đổ oan cho tôi mấy tội. “Cục cảnh sát Las Vegas?" Thôi Văn Triết hơi sững sờ, một lát sau anh ta giận tím mặt. "Bọn họ thật đúng là to gan, ngay cả anh mà cũng dám bắt. Tôi sẽ lập tức đến ngay"

Sau khi cúp máy, nữ cảnh sát thu lại điện thoại của Bùi Nguyễn Minh, vẻ mặt khinh thường nói. “Hữu dụng không? Anh nói thử xem, anh gọi cú điện thoại này có tác dụng không?" “Còn cố ý làm ra vẻ là muốn uy hiếp chúng tôi sao?” “Cú điện thoại này của anh, nếu như không phải giả bộ gọi cho bạn bè để diễn kịch thì tôi ăn di động”

Nghe nói thế, cảnh sát nam kia cũng mang theo vẻ trêu tức.

Một người đại lục ở đất Las Vegas này có thể quen biết nhân vật lớn nào chứ?

Hơn nữa còn đắc tội với người nhà họ Hòa, đúng là đi tìm chết.
 
Chương 2298


Bùi Nguyễn Minh cười nhạt một tiếng. “Tôi gọi cho Thôi Văn Triết.” “Anh Thôi – Thôi Văn Triết?”

Nữ cảnh sát kia hơi sững sờ, bởi vì Las Vegas này không lớn, cho nên những nhân vật lớn kia, trên cơ bản bọn họ đều biết.

Nhưng rất nhanh thì nữ cảnh sát này đã thể hiện ra vẻ châm chọc. “Anh Thôi chính là con trai của người đứng đầu Las Vegas chúng tôi, anh ấy luôn là người nổi danh lấy công chính nghiêm minh làm đầu. “Không chỉ như thế, anh ấy còn là cấp cao của cục cảnh sát chúng tôi, là nhân vật lớn đấy!” “Người như thế sao có thể đến bảo lãnh cho thằng cha đánh lén cảnh sát như anh được chứ?" “Anh nghĩ cái quái gì thế?” “Cho dù muốn chém gió thì cũng phải chém ra chuyện gì đáng tin được chứ?" “Hay là nói, anh cho rằng mình lôi tên tuổi của anh Thôi ra là có thể khiến những người như chúng tôi bị dọa SO."

Cảnh sát nam kia cũng lắc đầu thở dài, một người đàn ông chẳng những không có một xíu bản lĩnh nào, đi vào trong cục cảnh sát của bọn họ còn thích giả vờ giả vịt như thể, theo như anh ta thấy chính là mất mặt xấu hổ.

Ai ngờ lúc này đây Bùi Nguyễn Minh chẳng có chút mất mặt xấu hổ nào, ngược lại còn cười nói. “Vậy các người cứ chờ ăn điện thoại đi." “Được rồi, nếu như anh không chịu thừa nhận hành vi phạm tội của mình thì cũng không sao, dù sao thì chúng tôi cũng có nhiều thời gian giày vò anh “Dựa theo pháp luật thì chúng tôi có thể giam anh bảy mươi hai tiếng. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Vẻ mặt của nữ cảnh sát hờ hững. “Trước mắt chúng tôi đi ăn cơm, sau khi ăn xong sẽ tiếp tục giày vò với anh, anh yên tâm đi, mấy ngày nay anh cũng không cần ngủ làm gì, chúng tôi sẽ chậm rãi chơi với anh, chơi đến mức anh vui vẻ mới thôi.” “Đương nhiên anh cũng có thể nhờ anh Thôi đến cứu anh

Vẻ mặt của nữ cảnh sát lạnh lùng, cô ta tin tưởng loại đàn ông thích chém gió, thích gáy to kia, chỉ cần nhất hai ba ngày là sẽ kêu cha gọi mẹ, khai hết mọi chuyện.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh bình tĩnh, tự mình uống một ngụm cà phê. "Ôi thật đúng là không có thuốc chữa, tự cho mình là ai chứ?" “Las Vegas chúng ta là xã hội pháp trị, không phải mấy nơi trong nước.

Nữ cảnh sát hừ lạnh, sau đó dẫn theo đồng nghiệp rời

Chỉ là khi bọn họ vừa đi đến lối ra thì đã gặp một chiếc đi. xe Lexus màu đen đỗ ở cửa chính của cục cảnh sát.

Trong chớp mắt đó, bọn họ nhìn thấy được con trai của người đứng đầu Las Vegas, cậu cả nhà họ Thôi – Thôi Văn Triết sải bước đi về phía trước.

Hai cảnh sát vừa rồi vẫn còn đắc ý, lúc này sắc mặt của bọn họ thay đổi, vô thức đi lên một bước. “Anh Thôi...

Thôi Văn Triết không nói nhảm mà chính là lạnh lùng nói. “Có phải các người bắt một người tên Bùi Nguyên Minh? Người đó đang ở đâu, lập tức dẫn tôi đi gặp anh ấy, nhanh lên!” Thôi Văn Triết vừa nói vừa đi vào trong đại sảnh. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!

Bùi Nguyễn Minh?

Nam nữ cảnh sát vừa mới thẩm vấn Bùi Nguyễn Minh xong, trong lúc nhất thời cả người lạnh toát, bọn họ vừa nghe Bùi Nguyên Minh nói chuyện điện thoại, thế nhưng cho dù như thế nào thì bọn họ cũng không nghĩ đến.

Chỉ một cú điện thoại của Bùi Nguyên Minh thật sự gọi được Thôi Văn Triết đến.

Trong phòng thẩm vấn, một đĩa cơm heo theo tiêu chuẩn của cục cảnh sát đặt ở trên bàn, tỏa ra mùi thơm.

Thôi Văn Triết đứng ở trước mặt Bùi Nguyễn Minh đi tới đi lui, nói. “Tổng giám đốc Bùi, lần này sự tình có hơi rắc rối. “Hòa Ngọc Lân và Hòa Trạch Bình có chút khác biệt. “Hòa Trạch Bình là người lăn lộn ở thế giới ngầm, có tiếng là lưu manh, dạng người này, tôi có thể tùy ý áp chế anh ta. "Nhưng Hòa Ngọc Lân này, luôn là kẻ thích chơi âm mưu quỷ kế, lại thêm lần này bắt anh vào đây là ý tứ của bà tư Hoắc Thu Lan" "Có chuyện anh không biết, bốn người vợ của Đổ Vương, mỗi người đều có lai lịch bất phàm" "Bà tư Hoắc Thu Lan là người nhà họ Hoắc ở Las Vegas, tuy không phải gia tộc đứng đầu nhưng cũng là một trong những gia tộc mạnh nhất, tuyệt đối không dễ trêu chọc. Vì thế cho dù là hiện tại tôi cũng không thể dễ dàng thả anh ra, nhất định phải có đầy đủ chứng cứ.

Bùi Nguyễn Minh cầm đũa, có chút hứng thú ăn đĩa cơm heo kia, mỉm cười nói. “Trong kinh kịch kinh điển thường có cơm heo, không nghĩ đến tôi cũng có ngày ăn nó
 
Chương 2299


Sắc mặt của Thôi Văn Triết vô cùng khó coi. “Tổng giám đốc Bùi, đã đến lúc nào rồi, sao anh còn có tâm trạng ăn cơm như thế chứ.

Bùi Nguyên Minh cười, thản nhiên đáp. “Nếu như tôi nói cho cậu biết, tôi là cố ý đi vào, cậu có tin không?”

Thôi Văn Triết sững sờ. “Cố ý đi vào?”

Bùi Nguyễn Minh gật đầu. “Đúng thế.” “Cậu có cảm thấy tôi từ thủ đô đến Las Vegas, mấy ngày nay có rất nhiều chuyện xảy ra không?” “Mẹ vợ tôi bị bắt cóc, tôi năm lần bảy lượt bị người ta tập kích, cổ phần khu giải trí trong tay vợ tôi bị người ta ngấp nghé. “Tất cả những chuyện này quá mức trùng hợp." “Mà một khi những chuyện này tập trung lại cùng một chỗ, tôi tin tưởng trên thế giới này không có sự trùng hợp như vậy, chỉ có thể là bố cục tỉ mỉ.”

Bùi Nguyên Minh vừa ăn đĩa cơm cho heo, vừa giảng giải cho Thôi Văn Triết. “Văn Triết, cậu cũng là người của Đường Đao Doanh đi ra, có đôi khi gặp chuyện gì nên nghĩ đến cấp độ sâu hơn. Ví dụ như, hiện tại thả tôi ra có tác dụng không? Hay là nhân cơ hội này tìm ra thủ phạm thật sự đứng phía sau càng hữu dụng hơn?”

Thôi Văn Triết là một người thông minh, anh ta nhanh chóng hiểu ra vấn đề, ánh mắt lóe lên, đáp. “Nói như vậy, tổng giám đốc Bùi, anh đã biết là ai bắt cóc mẹ vợ của mình rồi ư?” “Cũng biết rốt cuộc là ai tập sát anh hả?" “Suy đoán, chỉ mới là suy đoán mà thôi. Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt lên tiếng. “Hôm nay sau khi tôi đi vào, đối với những chuyện xảy ra trong hai ngày hôm nay, tôi đã cẩn thận suy nghĩ một lượt, nếu như tôi không đoán sai, phía sau những chuyện này đều có một bàn tay vô hình” “Mà bàn tay này hẳn là đến từ bốn gia tộc đứng đầu ở Cảng Thành.” “Trong bốn gia tộc lớn đó chỉ có nhà họ Quách và nhà họ Lý ở Cảng Thành là có thù oán lớn như thế với tôi. “Chẳng qua bên phía nhà họ Quách, năng lực của bọn họ không lớn như thế, tay không vươn ra dài được như vậy.” “Như vậy có khả năng nhất cũng chỉ có nhà họ Lý ở Cảng Thành, hoặc là con cá sấu lớn phía sau nhà họ Lý

Cả người Thôi Văn Triết hơi run lên, nói. “Tổng giám đốc Bùi, ý của anh là, trên thực tế nhà họ Lý ở Cảng Thành không phải họ Lý, phía sau bọn họ là một người hoàn toàn khác. “Mà lần này thực hiện một loạt hành động với anh chính là người nhà họ Lý ở Cảng Thành đang gây sóng gió... “Như vậy đứng phía sau nhà họ Hòa sẽ là dạng nhân vật như thế nào?”

Bùi Nguyễn Minh thản nhiên đáp. “Chưa chắc nhà họ Hòa ở Las Vegas đã tham dự vào một loạt những hành động đó, thế nhưng chi thứ tư của nhà họ Hòa hiển nhiên tham dự vào trong đấy, bởi vì cổ phần khu giải trí trong tay Trịnh Tuyết Dương là thứ mà bọn họ nhất định phải có được.”

Thôi Văn Triết hít sâu một hơi rồi nói. “Tổng giám đốc Bùi, vậy phương hướng điều tra hiện tại của tôi đã sai rồi sao?”

Bùi Nguyên Minh cười đáp. “Sai, nhưng cũng không hẳn là sai, cậu để người của mình tiếp tục điều tra Bang Hồng Hưng ở Cảng Thành, thậm chí là điều tra những người cùng bọn họ có thù. Đồng thời giúp tôi truyền tin tức về thủ đô, để Ngô Kim Hồ dẫn công tử Hải, Lão Cửu Đạo Môn đến Las Vegas. “Mặt khác cậu còn cần phải nhìn chằm chằm vào vụ án của tôi, hiện tại chi thứ tư của nhà họ Hòa cung cấp nhân chứng vật chứng chứng minh tôi tự mình ra tay đánh lén cảnh sát, nhưng trên thực tế tôi chỉ hành động tự vệ mà thôi.” “Chẳng qua nếu chi thứ tư đã muốn chơi như thế, vậy chúng ta sẽ chơi với bọn họ. “Tôi muốn biết ở Las Vegas các cậu thì việc giả mạo chứng cứ sẽ bị phản mấy năm.”

Hai mắt Thôi Văn Triết sáng rực, sau đó cười nói. “Tuy việc giả mạo chứng cứ không phản được mấy năm, nhưng chỉ cần vận dụng thỏa đáng, thêm tội danh vu cáo, tên nhóc Hòa Ngọc Lân kia trong vòng nửa năm đến một năm đừng mong ra ngoài, tổng giám đốc Bùi, anh yên tâm đi, những chuyện này tôi sẽ lập tức đi sắp xếp "Ram...

Thôi Văn Triết còn đang nói đến một nửa thì thấy cửa phòng thẩm vấn bị người ta dùng một chân đá văng
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom