Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1960


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tuy kiêng kị thân phận của Uông Linh Đan, nhưng lúc này Bạch Sở Tiêu vẫn cau mày nói: “Tống giám đốc Uông, chủ tịch Uông, đây là chuyện của Long Ngục, cô không phải là người của chính phủ, chỉ là người trong giới thương nhân mà thôi, quấy rối như vậy, chỉ sợ không hợp quy củ đúng không?”

“Cô tới giúp một người ngoài ra mặt như vậy, ông cụ Uông có biết không?”

Uông Linh Đan thản nhiên nói: “Tôi làm việc không cân phải báo cáo với ông nội, hơn nữa Bùi Nguyên Minh là bạn trai tôi, chuyện của anh ấy chính là chuyện của tôi!”

“Chuyện ngày hôm nay, nhà họ Uông chúng tôi quản chắc!”

Hạ Vân lặng lẽ véo Bùi Nguyên Minh một cái.

Bùi Nguyên Minh nhìn trần nhà.

Cô không phải là vợ tôi, cô véo cái gì mà véo? Mà đổi mặt với sự cường thế của Uông Linh Đan lúc này, mí mắt Bạch Sở Tiêu giật điên cuồng, rõ ràng là anh ta cũng cảm nhận được Uông Linh Đan đang tức giận.

Nhà họ Uông, không dễ trêu chọc như vậy.

Nhưng mà người đứng sau lưng anh ta, cũng tuyệt đối không dễ trêu chọc, nếu không hoàn thành nhiệm vụ, nói không chừng cả nhà họ Bạch ở Tô Hàng đều bị liên lụy.

Vừa nghĩ tới đây, nghĩ tới phú quý của nhà họ Bạch ở Tô Hàng, nghĩ tới hứa hẹn cho mình lên nắm quyền, chỉ trong nháy mắt Bạch Sở Tiêu tràn ngập sức mạnh.

Anh ta nhìn Uông Linh Đan cười lạnh một tiếng, nói: “Tổng giám đốc Uông, tuy cô là tổng giám đốc kiêm chủ tịch của tập đoàn nhà họ Uông, nhưng cho dù thế nào cô chỉ là một thương nhân!" “Nói chuyện phiếm, kết bạn, bàn chuyện làm ăn, những chuyện này đều là sở trường của côi”

“Tra án, tìm chứng cứ, bắt người xấu, cô chưa chắc đã lành nghề!”

“Hơn nữa đây là chuyện của Long Ngục chúng tôi, lúc tổng giám đốc Uông tham dự vào chuyện của Long Ngục, không sợ sẽ mang tới phiên phức không cần thiết cho mình sao?”

Giọng nói vừa dừng, Bạch Sở Tiêu vỗ tay một cái, gào to: “Bắt Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân lại!”

Chỉ trong nháy mắt, mấy chục người đàn ông mặc đồng phục đằng đằng sát khí lấy còng tay ra.

Uông Linh Đan mỉm cười một tiếng, nói: “Đội trưởng Bạch, anh thật sự không phân tốt xấu? Cũng không cho nhà họ Uông chúng tôi mặt mũi hả?”

Mấy vệ sĩ của nhà họ Uông lập tức tiến lên trước, vẻ mặt lạnh lẽo.

Giọng nói của Bạch Sở Tiêu rét lạnh: “Tổng giám đốc Uông, cô cản trở người thi hành công vụ như vậy, cô đừng trách tôi không nể mặt cô, lát nữa cũng bắt luôn cô lại!”

“Vào Long Ngục chúng tôi, sẽ có kết cục gì cô từng suy nghĩ chưa?”

“Không cẩn thận một cái, sẽ liên lụy tới nhà họ Uông cô, cô hối hận cũng không kịp!”

Rất rõ ràng, chuyện này như mũi tên bắn ra không thể quay đầu, tên đã lên dây, không bắn
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1961


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lâm Mạn Ni không để ý tới rung động của mọi người, mà thản nhiên đi tới trước mặt Bạch Sở Tiêu, đánh giá anh ta từ trên xuống dưới một cái xong, mới lạnh lùng nói: “Không biết Lâm Mạn Ni tôi, có đủ tư cách khiến Bạch Sở Tiêu anh cho chút mặt mũi hay không?”

“Có đủ tư cách tát anh một cái hay không?”

“Bốp”

Sau khi nói xong, Lâm Mạn Ni trở tay tát Bạch Sở Tiêu ngã xuống đất.

Mãy chục người đàn ông mặc đồng phục kinh hãi kêu lên theo bản năng: “Đội trưởng!”

“Đội trưởng sao?”

Lâm Mạn Ni lạnh nhạt nói: “Trước đây phải, bây giờ, anh ta không phải nữa!”

“Ngài Lâm đã tự mình điện thoại cho người đứng đầu Long Ngục, bắt đầu từ lúc này, Bạch Sở Tiêu không còn quan hệ với Long Ngục nữa!”

Một câu vô cùng đơn giản, đại diện cho năng lực rất lớn, cũng đại diện cho Lâm Mạn Ni đứng ở đây, là ý của Lâm Khang Dụ.

Nói một cách đơn giản, phía sau Bùi Nguyên Minh có Lâm Khang Dụ người đứng đầu thủ đô làm chỗ dựa! Nghĩ thông suốt điểm này, vẻ mặt Bạch Sở Tiêu đang vùng vẫy đứng dậy hơi trắng bệch.

Anh ta biết mình xong đời, chẳng những không còn tương lai, nói không chừng còn liên lụy tới nhà họ Bạch ở Tô Hàng.

Nhưng vấn đề là, lúc này anh ta căn bản không dám tức giận, đối phương là Lâm Mạn Ni đây! Danh viện đứng đầu thủ đô, con gái nuôi của Lâm Khang Dụ người đứng đầu thủ đô! Ở thủ đô, tuyệt đối là nhân vật ngang vai ngang vế với sáu thế tử! Sao anh ta dám nổi bão với người như vậy? Lúc này Bạch Sở Tiêu lộ ra nụ cười lấy lòng: “Cô Lâm, nể mặt nhà họ Bạch ở Tô Hàng, cho tôi một cơ hội đi..."

Lâm Mạn Ni lạnh lùng nói: “Nếu anh đắc tội tôi, thậm chí đắc tội ngài Lâm, như vậy chúng tôi sẽ nể mặt nhà họ Bạch ở Tô Hàng anh, dù sao mọi người đều lăn lộn ở Giang Nam, không nể mặt thầy tu cũng phải nể mặt Phật Tổi”

“Nhưng người anh đắc tội là cậu Bùi!”

“Một khi đã như vậy, đừng nói là anh, cho dù là gia chủ nhà họ Bạch ở Tô Hàng anh quỳ gối trước mặt ngài Lâm, cũng không có bất cứ mặt mũi gì!”

Nghe thấy thế, Hạ Vân và Uông Linh Đan đều lộ vẻ mặt kinh ngạc nhìn Bùi Nguyên Minh.

Bọn họ đều không thể ngờ tới, Bùi Nguyên Minh mới tới thủ đô mấy ngày, sao khiến Lâm Khang Dụ làm việc nghĩa không chùn bước đứng sau lưng anh, làm chỗ dựa cho anh như vậy? Hai bọn họ thậm chí còn hoài nghi, có phải Bùi Nguyên Minh đã qua lại với Lâm Mạn Ni hay không.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh bình tĩnh, nhìn chằm chằm cảnh tượng này.

Lúc này gương mặt Bạch Sở Tiêu càng trắng xanh, anh ta biết lúc này đã không còn đường quay về, sau đó trầm giọng nói: “Cô Lâm, hẳn là
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1962


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đối mặt với cảnh cáo của Lâm Mạn Ni, gương mặt Bạch Sở Tiêu lúc trắng lúc xanh, một lúc lâu sau anh ta mới nghiến răng nói: “Đi!”

Anh ta biết rất rõ, cho dù là thực lực hay đạo lý, mọi chuyện đều bên Bùi Nguyên Minh thắng.

Tiếp tục cứng rắn tiếp, cái mạng nhỏ của anh ta sẽ mất ở đây.

Ngay lúc Bạch Sở Tiêu dẫn theo thuộc hạ muốn rời đi.

Bùi Nguyên Minh để hai tay ở sau lưng tiến lên trước, thản nhiên nói: “Anh Bạch, tôi có nói anh có thể rời đi rồi sao?”

Toàn thân Bạch Sở Tiêu run rẩy, bất chợt xoay người nhìn Bùi Nguyên Minh, mang theo vài phân nghiến răng nghiến lợi mở miệng nói: “Họ Bùi kia, cậu đừng có mà được một tấc lại muốn tiến một thước!”

“Cậu có mấy cân mấy lượng cậu còn chưa rõ lắm sao?”

“Nếu không dựa vào nhà họ Lâm ở Tô Châu, cậu là cái rắm gì?”

“Bốp...

Còn chưa nói hết câu, Bùi Nguyên Minh đã tiến lên trước, trở tay tát bốp vào mặt Bạch Sở Tiêu.

Trên gương mặt anh tuấn của Bạch Sở Tiêu lập tức xuất hiện dấu năm ngón tay, vô cùng sưng đỏ.

“Tôi mấy cân mấy lượng cần cho anh biết sao?”

“Bốp!”

“Mẹ kiếp, nhà họ Lâm ở Tô Hàng có quan hệ với anh sao?”

“Bốp!”

“Anh có thể sử dụng Long Ngục tới áp tôi, tôi không thể dùng Lâm Khang Dụ tới áp anh sao?”

“Bốp!" “Lúc mọi người nói thực lực anh nói quy củ với tôi, lúc mọi người nói quy củ anh nói thực lực?”

“Bốp!" “Đánh Hạ Vân trước mặt tôi, anh coi Bùi Nguyên Minh tôi là cái gì hả?”

“Bốp!" “Thân là người của Long Ngục, rường cột của nước nhà, nhưng không suy nghĩ nên báo đáp cho tổ quốc thế nào, lại dùng quyền lực bắt nạt người khác, thay quyền quý chống lưng sao? Bộ đồng phục này, anh xứng sao?”

“Bốp bốp bốp..



Bùi Nguyên Minh vừa vung tay, mười mấy cái tát đánh qua, trực tiếp đánh bay Bạch Sở Tiêu, khi anh ta rơi xuống đất thì mặt sưng như đầu heo.

Hạ Vân ở phía sau nói khẽ: “Tổng giám đốc Bùi, đủ rồi, đánh tiếp sẽ có tai nạn chết người”

Dù sao nơi này cũng là thủ đô, thật sự đánh chết một đội trưởng của Long Ngục, cũng không phải là chuyện nhỏ.

Lúc này Bạch Sở Tiêu che mặt, vùng vây bò dậy, nghiến răng nghiến lợi nói: “Họ Bùi, mày đúng là không đáng mặt đàn ông!”

“Vậy mà dựa vào mấy người phụ nữ vội tới làm chỗ dựa, tới cáo mượn oai hùm!”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1963


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Chỉ trong nháy mắt Bạch Sở Tiêu mềm nhũn, trực tiếp quỳ trên đất dập đầu rầm rầm.

Long Môn và Long Ngục đều là một trong những hòn đá nặng của Đại Hạ, tuy thuộc hệ thống khác biệt, làm chuyện cũng không giống nhau, nhưng địa vị cùng cấp.

Bạch Sở Tiêu chỉ là một đội trưởng của một đội thuộc Long Ngục mà thôi, tuy coi như là người có thân phận, nhưng so với phân hội trưởng Long Môn phân hội thủ đô của Bùi Nguyên Minh, thân phận thật sự khác nhau một trời một vực.

Nói một cách đơn giản, Bùi Nguyên Minh muốn giết chết Bạch Sở Tiêu, bên Long Ngục chẳng những không bảo vệ Bạch Sở Tiêu, nói không chừng còn giúp Bùi Nguyên Minh chém một đao.

“Dẫn ra ngoài, toàn bộ đánh gãy một tay”

“Còn tên kia ấy à, phế đi”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, nhẹ nhàng vung tay lên, đã định vận mệnh của đám người Bạch Sở Tiêu.

Mười mấy đệ tử của Long Môn đi tới, kéo đám người Bạch Sở Tiêu đi ra ngoài.

Trong quá trình này, không người nào dám phản kháng, một lát sau, trong sân truyền ra tiếng kêu thảm thiết.

Bùi Nguyên Minh để hai tay ở sau lưng, thở dài một hơi, nhìn Lâm Mạn Ni nói: “Cô Lâm, thật là ngại quá, ông Lâm mới tặng tôi biệt thự này lại bị tôi lấy ra đánh giết, thật sự là đốt đàn nấu hạc, làm hỏng phong cảnh!”

Lâm Mạn Ni mỉm cười nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Cậu Bùi khách sáo quá, tới thủ đô mới mấy ngày, đã chỉnh hợp Long Môn phân hội thủ đô, ngôi lên vị trí phân hội trưởng nắm quyên, kết thúc hỗn loạn ở thủ đô chúng tôi, ba nuôi tôi nói, đây là công lao lớn nhất”

“Vê chuyện này, ông ấy nợ cậu một ân tình ”

Những lời này của Lâm Mạn Ni cũng không nói lung tung.

Thủ đô là cửa ngõ Đông Nam của Đại Hạ, có không biết bao nhiêu thế lực nước ngoài trong tối ngoài sáng xâm lấn Đại Hạ.

Sự tôn tại của Long Môn, là một trong những hòn đá tảng ngăn cản thế lực nước ngoài.

Nhưng Long Môn phân liệt ra, chẳng những không có tác dụng này, nói không chừng còn bị thế lực nước ngoài lợi dụng.

Cho nên Bùi Nguyên Minh nhanh chóng chỉnh hợp Long Môn phân hội thủ, về tư là chuyện tốt, về công lại càng là công lao.

Bùi Nguyên Minh không dây dưa quá nhiều về đề tài này, mà cười nói: “Cô Lâm, chút việc nhỏ ấy còn làm phiên cô tới một chuyến, thật sự ngại quá."

“Tôi cũng là sợ xung đột quá lớn, ảnh hưởng tới ổn định trị an ở thủ đô”

“Không sao, làm việc vì cậu Bùi, tôi vô cùng vui vẻ”

Vẻ mặt Lâm Mạn Ni dịu dàng mở miệng.

Những lời này nói ra, lập tức khiến ánh mắt của Uông Linh Đan và Hạ Vân cùng thay đổi, ánh mắt bọn họ nhìn Lâm Mạn Ni tràn ngập đề phòng và kiêng kị.

Bùi Nguyên Minh lập tức có cảm giác da đầu run lên, lúc này anh cười gượng một tiếng, nói:
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1964


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lâm Mạn Ni tới thì nhanh mà đi cũng nhanh, còn mang theo thi thể Ninja mặt ếch kia, xem như giúp Bùi Nguyên Minh xác nhận.

Uông Linh Đan và Hạ Vân thì trao đổi số điện thoại xong, nhanh chóng gọi chị chị em em.

Xưng hô này khiến mí mắt Bùi Nguyên Minh giật điên cuồng, anh cảm thấy chị em này, giống như không phải quan hệ chị em bình thường theo bản năng.

May mà hiện giờ Uông Linh Đan đang làm tổng giám đốc kiêm chủ tịch, mỗi ngày đều bận rộn tới mức xoay vòng, cho nên cô ta không ở lại lâu lắm, rồi tạm biệt rời đi.

Sau đó trong nhà chỉ còn lại Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân.

Hạ Vân vừa định nói gì đó, điện thoại của cô ấy vang lên, là Triệu Thanh Hạm gọi tới.

Bên Triệu Thanh Hạm căn bản không cho Hạ Vân cơ hội nói chuyện, mà trực tiếp nói một tràng.

Trọng tâm của đề tài chỉ có một, đó chính là tối nay để bày tỏ cảm ơn đối với Biên Bất Phụ, cô ta sắp xếp một bữa tiệc tối.

Hạ Vân là một trong những nhân vật quan trọng của chuyện này, cho dù thế nào cũng phải nể mặt đi tham dự.

Hạ Vân không từ chối được nhiệt tình của Triệu Thanh Hạm, tuy cô ấy biết, Triệu Thanh Hạm đại khái là muốn chế tạo cơ hội cho Biên Bất Phụ, nhưng bữa tiệc này cô ấy cũng phải tới lộ mặt.

Tất nhiên là Bùi Nguyên Minh phải tận lực vì chức trách vệ sĩ, không thể đổ trách nhiệm cho người khác đi theo Hạ Vân ra cửa.

Dù sao lúc trước đã xảy ra chuyện tập kích sát hại một lần, mình không đi theo mà nói, có trời mới biết đối phương còn kế hoạch gì không.

Nửa tiếng sau, Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân cùng đến Bách Lạc Môn.

Mà đám người Triệu Thanh Hạm đã sớm đợi ở bên trong.

Nhìn nơi này, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh kỳ lạ.

Không thể ngờ tới thế giới này nhỏ như vậy, Bách Lạc Môn mới rơi vào tay mình, cô gái nhỏ Triệu Thanh Hạm đã đặt tiệc tối ở nơi này.

Tuy anh vốn không muốn đến, chuẩn bị cùng Hạ Vân đi ngang qua sân khấu thôi.

Bây giờ xem ra không cần.

Bởi vì buổi chiều anh đã sắp xếp đám Ngô Kim Hổ, lão Cửu Đạo Môn đến tiếp quản Bách Lạc Môn.

Bây giờ Bách Lạc Môn coi như là một trong những đại bản doanh của anh ở thủ đô.

Ở đây càng thêm an toàn hơn bên biệt thự.

Cho dù Phương Trung Nghĩa hay là Kashima Shinto Ryu, nếu có bất cứ động tác gì ở đây, chỉ sợ đều không chịu nổi.

Ở phía trước cách không xa, đám người Triệu Thanh Hạm đợi đã lâu đi tới đón, mấy phụ nữ nổi trên mạng nhìn thấy Bách Lạc Môn muốn mà khó vào được, lại càng lộ vẻ kích động.

Có thể chụp ảnh ở nơi này đăng lên mạng cho bạn bè xem, vậy thì có thể làm ra vẻ mấy ngày đấy! Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm nhiệt tình đi đầu tới, nhưng lúc thấy Bùi Nguyên Minh, biểu cảm của
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1965


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tiến vào đại sảnh, Bùi Nguyên Minh nhìn một vòng xung quanh, thì phát hiện hôm nay nơi này đã được bao hết, xem ra cái gọi là mở tiệc chiêu đãi của Triệu Thanh Hạm, cùng lắm là tìm một cái ghế dài.

Nhưng kinh doanh ở nơi này vô cùng tốt, xung quanh đều là âm nhạc kích thích, tuy hiện giờ còn chưa tới đêm khuya, nhưng đám khách nhân đều ở đây chè chén say sưa.

Trong không khí là mùi thuốc lá rượu chè xen lẫn với hương vị son phấn, khiến người ta muốn ói.

Nhưng ngửi lâu xong, lại cảm thấy đây là mùi hương mình thích nhất, hàng đêm say mê ở bên trong.

Đám người Triệu Thanh Hạm đi tới trước một cái ghế dài, ghế dài này đã sớm có mấy nam nữ xinh đẹp đang ngồi.

Đám người Bùi Nguyên Minh đi vào, đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông Đảo Quốc mặc áo tắm lúc này đang quay cuồng, chật vật không chịu nổi ngã xuống trước mặt đám người Bùi Nguyên Minh.

Không đợi Bùi Nguyên Minh kịp phản ứng, mấy chàng trai trẻ tuổi trong ghế dài đi ra, không ngừng quyền đấm cước đá đối với người đàn ông Đảo Quốc này.

Rõ ràng người dẫn đầu là Uông Khải Trạch người quen cũ, lúc này anh ta cầm theo một chai rượu, đập mạnh về phía đầu người thanh niên Đảo Quốc.

“Choang”

một tiếng, đầu đối phương nở hoa, máu tươi chảy ròng ròng.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Uông Khải Trạch mới vỗ tay, lạnh lùng nói: “Người Đảo Quốc, vậy mà ngay cả người phụ nữ của Uông Khải Trạch tôi cũng dám đùa giỡn, có tin tôi giết chết anh hay không?”

Sau khi nói xong, anh ta rót toàn bộ bia lên người người đàn ông Đảo Quốc, vẻ mặt diễu võ dương oai.

Người đàn ông Đảo Quốc vùng vẫy đứng dậy, ôm gương mặt đầy máu loãng, nhỏ giọng nói: “Ngu ngốc!”

“Dám động đến Kubomura tôi, các người đợi đấy cho tôi!”

Uông Khải Trạch nghe thấy thế lại đạp Kubomura một cái, sau đó anh ta mới thấy đám người Triệu Thanh Hạm, đôi mắt lập tức sáng lên: “Thanh Hạm, em đến rồi à?”

“Hôm nay anh đặc biệt đặt ghế dài để vương giúp em, đủ cấp bậc đúng không?”

Khi nói chuyện, anh ta lại nhiệt tình chạy tới bắt tay với Biên Bất Phụ thờ ơ lạnh nhạt.

Còn Bùi Nguyên Minh, tuy Uông Khải Trạch nhìn thấy nhưng coi như không tồn tại, mà cố gảng bỏ qua.

Cảnh tượng này khiến Biên Bất Phụ lộ ra chút cười mỉa, có cảm giác như tìm được đồng minh.

Ở đây có rất nhiều người là quản lý cấp cao trong tập đoàn Khai Sơn, có quan hệ không tệ với Triệu Thanh Hạm.

Rất rõ ràng, sau khi Triệu Thanh Hạm nổi tiếng, địa vị ở công ty cũng bay nhanh lên, nếu không ngày thường không có mấy người sẽ cổ động như vậy.

Nghe nói Biên Bất Phụ là vua tán thủ của Đại
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1966


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đợi tất cả mọi người ngồi xuống theo thứ tự, lại xuất hiện cảnh tượng vô cùng xấu hổ.

Vị trí đều đã ngồi đầy, đúng lúc Bùi Nguyên Minh không có chỗ ngồi.

“Ô...

Hóa ra là Bùi Nguyên Minh công thần lớn của bộ phận nghiệp vụ chúng ta à!”

“Anh không đứng ở đây, tôi thực sự không nhận ra anh đâu!”

Uông Khải Trạch ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Bùi Nguyên Minh.

“Nhưng mà Bùi Nguyên Minh, nơi này là nơi anh tới được sao? Hình như chúng tôi không mời anh đúng không? Hơn nữa cũng không chuẩn bị vị trí của anh”

“Hay là làm phiền anh nhường một chút, đừng nên dây dưa ở đây nữa?”

Nghe những lời Uông Khải Trạch nói, đám phụ nữ nổi trên mạng lập tức lộ ra nụ cười chế nhạo.

Chẳng lẽ trong lòng vệ sĩ nhỏ này không biết tự mình hiểu lấy sao? Nơi tiêu phí cao như Bách Lạc Môn này, là nơi anh có thể tới à? Người ta không chuẩn bị vị trí cho anh, anh còn không biết cút đi, mà cứ đứng thẳng tắp ở nơi đó, cho rằng mình là người mẫu à? Lúc này Hạ Vân khẽ nhíu mày, lên tiếng: “Anh Uông đúng không? Bùi Nguyên Minh là người phụ trách bảo vệ tôi, nếu anh ấy không có vị trí, vậy thì tôi đi đây”

“Ô, hóa ra là người phụ trách bảo vệ cô Hạ? Một nhân viên nghiệp vụ cũng có bản lĩnh này, đúng là tuổi trẻ tào cao!”

Nghe thấy thế, đám người Uông Khải Trạch cười mỉa một tiếng.

Lúc này Uông Khải Trạch cũng suy nghĩ cẩn thận, vì sao lúc trước Bùi Nguyên Minh có thể hết một tới hai, hết hai lại tới ba hoàn thành nghiệp vụ.

Xem ra là ôm đùi Hạ Vân, ăn cơm nhão tới mức nghiện.

Mà những người khác nghe thấy thế cũng lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.

Rất rõ ràng, tất cả mọi người đều cảm thấy Bùi Nguyên Minh là một tên ăn cơm nhão.

Quan trọng nhất chính là, tên kia còn có thể kiên cường ăn cơm nhão, rõ ràng chỉ là một tên ăn cơm nhão, nhưng khiển người ta cảm thầy anh giống như rất có bản lĩnh.

Anh thật sự cho rằng mọi người đều mù sao? Ngay cả chuyện này cũng không nhìn ra! Lúc này Biên Bất Phụ đứng dậy, mỉm cười nói: “Anh Uông, nếu người tới là khách, thêm một vị trí ít một vị trí cũng không sao, quan trọng là vui vẻ.”

“Bảo phục vụ chuẩn bị thêm một vị trí đi!”

Nghe Biên Bất Phụ giúp Bùi Nguyên Minh giải vây, Hạ Vân gật đầu cảm ơn.

Đôi mắt Uông Khải Trạch lóe sáng, cười nói: “Nào nào nào, nếu anh Biên đã mở miệng, như vậy thì cùng ngồi xuống uống rượu đi”

Rất nhanh, có một nhân viên phục vụ chuyển một chiếc ghế nhỏ tới cho Bùi Nguyên Minh, Bùi Nguyên Minh cũng không ngại, mà trực tiếp chuyển đến bên Hạ Vân ngồi xuống.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1967


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vừa nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh nghĩ một lát, vẫn mở miệng: “Anh Uông, chỉ sợ người Đảo Quốc vừa rồi không đơn giản đâu”

“Tôi cảm thấy anh nên đổi chỗ chơi thì hơn.”

“Bữa tiệc tối nay chiêu đãi anh Biên, đừng nên trêu chọc phiền phức”

“Không đơn giản sao? Không đơn giản thế nào?”

Uông Khải Trạch vốn còn có chút nghĩ lại mà sợ, lúc này nghe Bùi Nguyên Minh nói như vậy, anh ta lập tức như đánh tiết gà.

“Không phải chỉ là heo Đảo Quốc thôi sao? Có thể có bản lĩnh gì?”

“Chú tôi là phó hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô đấy!”

“Tôi gọi một cuộc điện thoại, mười mấy đệ tử Long Môn sẽ tới giúp chúng tôi làm chỗ dựa, hoàn toàn không thành vấn đề!”

“Cho dù không có những người khác, bản thân tôi cũng là đệ tử ngoại môn của Long Môn!”

“Bùi Nguyên Minh, bây giờ không phải xã hội cũ, không phải thời đại nhìn thấy người nước ngoài là phải quỳ!”

“Anh nên học ứng xử đứng lên!”

“Nhưng mà thôi, một tên mới từ nông thôn tới, nhìn thấy người nước ngoài khó tránh khỏi sẽ sợ hãi, tôi cũng hiểu được”

“Chỉ là quỷ Đảo Quôc mà thôi!”

“Nói không xa, nói tới mấy năm trước ở chiến trường Âu Á, không phải đều bị tổng giáo đầu ở Đại Hạ chúng ta đánh thành chó đấy sao?”

“Bọn họ còn dám làm thế nào?”

Đám quản lý cấp cao ở tập đoàn Khai Sơn không chút lưu tình châm chọc khiêu khích Bùi Nguyên Minh, bởi vì nhìn thấy Bùi Nguyên Minh và Hạ Vân mỹ nhân cấp yêu nghiệt vô cùng thân thiết, trong lòng bọn họ cảm thấy không thoải mái.

Người phụ nữ như Hạ Vân, nhất định không phải làm bạn với thể tử cậu chủ, thì là nhân vật càng cao quý hơn.

Một tên nhà quê như Bùi Nguyên Minh, can thiệp cái gì? Chỉ có Biên Bất Phụ mới xứng đôi với Hạ Vân.

Bây giờ Bùi Nguyên Minh cóc còn đòi ăn thịt thiên nga, khiến đám phụ nữ nổi trên mạng cảm thấy cấp bậc trong giới bị hạ thấp xuống.

Tuy bọn họ chỉ là đồ chơi của giới thượng lưu, nhưng lúc này cũng biết rõ, Bùi Nguyên Minh không thể ở bên giới thượng lưu.

Tất cả mọi người cười to, nhận định Bùi Nguyên Minh là nhát chết sợ người nước ngoài.

Hạ Vân muốn phát cáu, nhưng bị Bùi Nguyên Minh nắm tay, ý bảo cô ấy đừng tranh cãi với đối phương.

Triệu Thanh Hạm âm thầm liếc Bùi Nguyên Minh một cái, không lên tiếng phụ họa, nhưng trên gương mặt lộ vẻ thất vọng.

Thất vọng này, không chỉ vì Bùi Nguyên Minh Sợ người nước ngoài, còn vì anh bị người ta trào phúng mà không dám phản bác.

Người đàn ông như vậy, quả nhiên là đồ nhát chết y như cô ta dự đoán.

Người như vậy, đừng nói là ở bên Hạ Vân, cho
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1968


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Hạ Vân, đừng để ý tới tên phế vật kia, lại đây ngôi bên anh Biên đi”

“Lát nữa cho dù xảy ra chuyện gì, đều có anh Biên bảo vệ cô!”

Nhìn thấy mọi người đều giẫm lên Bùi Nguyên Minh, vả mặt anh, Triệu Thanh Hạm vội vàng kéo Hạ Vân đi qua ngôi.

“Hơn nữa cả ngày hôm nay anh Biên đều sẽ bảo vệ cô”

“Cô làm chủ, có phải nên mời anh Biên uống một ly hay không?”

“Uống rượu xong, lại nhảy một bài!”

“Tôi nói cho cô biết, anh Biên là cấp bậc chuyên nghiệp, kỹ thuật có thể giết chết một đám tiểu thịt tươi!”

“Tôi nghĩ cơ hội này đều khó chiếm được, tối nay là Hạ Vân cô chiếm được hời rôi!”

Lúc này Triệu Thanh Hạm cổ gắng tác hợp cho Biên Bất Phụ và Hạ Vân, rõ ràng là không muốn để con cóc Bùi Nguyên Minh ăn vào thịt thiên nga như Hạ Vân.

“Cô Triệu, cô nói đùa rồi, tối nay hẳn là tôi kính cô Hạ một ly trước.”

“Dù sao cô Hạ cho tôi cơ hội kiếm tiền, còn khiến tôi có cơ hội giao đấu với cao thủ chân chính, đây là sở cầu suốt đời của tôi, cho nên tôi phải biểu đạt lòng biết ơn mới đúng”

Lúc này trên mặt Biên Bất Phụ đều là nụ cười, sau đó anh ta cầm một chai sâm banh, ngón tay phải búng ra, lập tức có cái nắp bay ra ngoài.

Cảnh tượng này vô cùng tiêu sái, trực tiếp khiến đám phụ nữ nổi trên mạng ở đây đều hưng phấn võ tay.

Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, còn chưa mở miệng, Hạ Vân đã không chút do dự lắc đầu nói: “Anh Biên ngại quá, xế chiều hôm nay tôi gặp một số chuyện, bây giờ thật sự không có tâm trạng uống rượu”

“Nhưng nếu anh Biên có hứng thú như vậy, tôi sẽ lấy trà thay rượu, kính anh một ly”

Khi nói chuyện, Hạ Vân cầm ly trà muốn uống cạn.

Triệu Thanh Hạm ở bên cạnh nói: “Hạ Vân, cô như vậy không được đâu.”

“Anh Biên chủ động như vậy, sao cô có thể không nể mặt như thế?”

“Hơn nữa nói thẳng ra nơi này đều là người mình, chẳng lẽ còn có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay sao?”

“Cho dù có chuyện gì, cũng là chuyện tốt!”

“Hôm nay chúng ta không say không về!”

Một đám phụ nữ nổi trên mạng che miệng cười khanh khách: “Đúng vậy đúng vậy, phụ nữ không uống say, đàn ông không có cơ hội”

Nhìn thấy xung quanh đưa rượu ra, vẻ mặt Hạ Vân khó xử.

Dù thế nào xã hội này cũng là xã hội ân tình, có đôi khi quá máu lạnh, khó tránh khỏi sẽ nửa bước khó đi trong xã hội.

Ngay lúc Hạ Vân có chút khó mà từ chối, Bùi Nguyên Minh đứng bật dậy, trực tiếp cầm lấy chai rượu thản nhiên nói: “Buổi chiêu Hạ Vân thật sự gặp chút chuyện, bây giờ thân thể không khỏe
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1969


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Chỉ trong nháy mắt, mười mấy người đàn ông mặc trang phục của không thủ đạo đi tới.

Tuy bọn họ không cao lắm, nhưng cả đám nhìn vô cùng cường tráng, hơn nữa trên người đều đầy hình xăm đặc biệt của người Đảo Quốc.

Bùi Nguyên Minh nhìn lướt qua cũng có thể đoán được, những người này đều là cao thủ của Đảo Quốc.

Mà sau lưng bọn họ, lúc này là một người Đảo Quốc đầu rơi máu chảy, chính là Kubomura vừa mới bị đánh chạy đi.

“Lão đại, những người này chính là người đánh em!”

“Bọn họ không nói về đạo đức võ thuật!”

Kubomura chỉ đám Uông Khải Trạch, vẻ mặt oán hận mở miệng.

Ngay sau đó chỉ thấy một người đàn ông vẻ mặt âm trầm, tràn ngập khí phách chậm rãi đi tới trước.

Anh ta cao khoảng gân một mét bảy, ở trong đám người Đảo Quốc xem như rất cao.

Hơn nữa trên người anh ta còn có hơi thở đặc biệt của quý tộc Đảo Quốc, lúc này anh ta nắm lấy ly rượu nhấp một ngụm, vừa uống vừa đánh giá Uông Khải Trạch, cười mỉa nói: “Có chút thú vị, vậy mà dám động vào người của tôi, lá gan không nhỏ!" Tiếng Đại Hạ của anh ta rất chuẩn, nhưng giọng điệu khô khốc, giống như người máy.

Những lời anh ta nói ra ẩn chứa sắc bén và sát ý khôn cùng, vừa nhìn là biết người từng nhiễm máu tươi trong tay.

“Động vào người của anh thì sao?”

“Có tin ông đây còn động vào anh hay không?”

Lúc này Uông Khải Trạch có Biên Bất Phụ làm chỗ dựa, vô cùng hung hãn, trực tiếp câm lấy một chai rượu xông tới.

Nhưng mà không đợi anh ta tới gân người, chỉ thấy người đàn ông Đảo Quốc tát mạnh một cái, tát lên trên mặt anh ta.

“Bốp”

một tiếng giòn vang, cả người Uông Khải Trạch bay ra sau, đập mạnh lên trên ghế dài, thậm chí có thế nghe thấy rõ tiếng xương gãy truyền tới.

Xung quanh lập tức truyền ra âm thanh hít khí lạnh.

Đám phụ nữ nổi trên mạng nhìn thấy thế, cả đám đều có vẻ mặt tái mét, toàn thân run rấy.

Uông Khải Trạch trượt xuống, tuy không chết nhưng đau đớn kêu rên.

Lúc này mấy người bạn của anh ta giận không kìm chế được, cả đám câm theo chai rượu xông lên.

Tuy bảy tám người cùng xông lên, nhưng những người này xông cũng nhanh mà bay cũng nhanh.

Người Đảo Quốc này tát một cái, tùy tiện tát mấy cái, lập tức đánh bay hết đám đàn ông này.

Lúc rơi xuống đất, đám đàn ông này không phải gãy tay thì gãy chân, cả đám vô cùng thê thảm.

Trong ghế dài chỉ còn mình Hạ Vân, Triệu Thanh Hạm, đám phụ nữ nổi trên mạng và Bùi
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1970


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Một tiếng giòn vang truyền ra, vậy mà người đàn ông Đảo Quốc không kịp né tránh, trực tiếp bị Biên Bất Phụ tát mạnh lùi về sau vài bước, hơn nữa đầu choáng mắt hoa, trong đầu không ngừng ong ong.

Còn chưa đợi anh ta kịp phản ứng, Biên Bất Phụ lại trở tay tát thêm một cái.

“Bốp!”

Cái tát này khiến răng của người đàn ông Đảo Quốc đầu đã bay ra.

Hai cái tát đánh xong, Biên Bất Phụ mới tiện tay cầm khăn trên bàn lên bắt đầu lau tay, lạnh lùng nói: “Bây giờ tôi trêu chọc các người, thì sao?”

Người đàn ông Đảo Quốc che mặt, sững sờ một lúc lâu.

Anh ta có chút địa vị ở trong Kashima Shinto Ryu, có khi nào bị người ta sỉ nhục như vậy? Lúc này vẻ mặt anh ta nhìn Biên Bất Phụ với vẻ khó mà tin, giận tím mặt: “Ngu ngõc!”

“Mày dám tát tao?”

“Mày có biết ông đây là ai không?”

“Người đâu! Giết tên khốn nạn này cho ông!”

Cùng với tiếng ra lệnh của anh ta, mười mấy người đàn ông của Đảo Quốc mặc trang phục không thủ đạo ở bên cạnh cùng ra tay, ra tay tàn nhấn với Biên Bất Phụ.

“Rầm rầm rầm...”

Tuy Biên Bất Phụ thích làm ra vẻ, nhưng tên tuổi vua tán thủ của anh ta cũng có chút trình độ.

Lúc này anh ta rất bình tĩnh, một quyền lại một quyên, vô cùng tiêu sái.

Một lát sau, mười mấy người đàn ông Đảo Quốc bị đánh ngã, ngã xuống đất không ngừng kêu thảm thiết.

Mà Biên Bất Phụ thì lông tóc không tổn hao, trái lại để hai tay ở sau lưng bước tới.

Không đợi người đàn ông dẫn đâu mở miệng, Biên Bất Phụ đã đánh một cái, đá vào ngực anh ta, giẫm người đàn ông Đảo Quốc phun máu.

“Ngu ngốc! Vậy mà mày dám đánh tao!”

Người đàn ông ẻo lả này ôm ngực, không ngừng vùng vẫy.

“Mày có biết ông đây là ai không? Ông đây là iro Nakano trong Kashima Shinto Ryu.”

“Mày dám động vào tao, anh trai tao Taro Nakano sẽ không tha cho mày!”

Nghe thấy hai chữ “Taro Nakano”

, sắc mặt không ít người ở đây hơi đổi, ngay cả Triệu Thanh Hạm cũng nhíu mày.

Chỉ cần là người từng học ở đạo quán của Kashima Shinto Ryu đều biết, Taro Nakano, được xưng là đệ nhất kiếm ở đạo quán Kashima Shinto Ryu.

Là người mạnh nhất của Kashima Shinto Ryu ở thủ đô.

Nghe nói từng có mười mấy nhân sĩ giang hồ liên thủ tới cửa phá, đều bị Taro Nakano đá một cái đá bay.

Chuyện này không phải chuyện vinh quang gì, cho nên bên ngoài không rõ lắm, nhưng giới
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1971


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Chẳng qua trước khi gọi người, tốt nhất là mày nói với bọn họ một câu, nói là vua tán thủ của Đại Hạ ở đây, xem bọn họ có dám xuất hiện hay không!”

Lúc này Biên Bất Phụ để hai tay ở sau lưng, hăng hái, giống như Chiến Thần bất bại có khí chất vô địch.

diro Nakano cười mỉa một tiếng, sau đó mới nói với điện thoại: “Anh, em bị người ta đánh!”

“Địa điểm là..



Nhìn thấy đối phương thật sự gọi người tới, lúc này Triệu Thanh Hạm bắt đầu khẩn trương: “Anh Biên, như vậy có quậy lớn mọi chuyện không? Dù sao bọn họ cũng là người nước ngoài..."

Hạ Vân ở bên cạnh cũng nhíu mày, nói: “Chúng ta đừng nên gây chuyện thì hơn, đi thôi”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, tràn ngập hứng thú nhìn cảnh này.

Anh cảm thấy vô cùng có hứng thú với đệ nhất kiếm của Kashima Shinto Ryu ở thủ đô.

Trái lại anh muốn nhìn xem, đám người Đảo Quốc này, rốt cuộc lấy đâu ra tự tin, mà dám diễu võ dương oai ở thủ đô.

“Cô Triệu, cô Hạ, chút việc nhỏ ấy mà cân phải đi sao?”

“Ba chữ Biên Bất Phụ tôi không phải thổi phông ra, chút chuyện này mà tôi không xử lý được sao?”

“Trái lại hôm nay tôi muốn nhìn xem, có Biên Bất Phụ tôi ở đây, còn ai dám đấu lại chúng tat”

“Hai người yên tâm đi, có tôi ở đây, hai người sẽ bình yên vô sự!”

Vẻ mặt Biên Bất Phụ tự tin, lúc này trực tiếp dựa vào khung cửa bên ngoài ghế dài, vẻ mặt lạnh lùng ôm hai tay.

Hình ảnh này, không chỉ là bày mưu nghĩ kế, lại càng vô cùng tự tin! Cộng thêm gương mặt Biên Bất Phụ anh tuấn, tràn ngập khí phách, lập tức hấp dẫn ánh mắt của không ít phụ nữ.

Rất nhiều người đều đã ôm ngực lộ ra vẻ mặt mê trai.

Ngay cả Triệu Thanh Hạm toàn tâm toàn ý nhớ thương đại ca đầu bảng, lúc này đều khó tránh khỏi có chút si mê.

Cho dù đại ca đầu bảng có tiền, nhưng hai bên không có bất cứ trao đổi nào, có thể nói là một bên cô ta tình nguyện.

Nhưng người đàn ông ưu tú như Biên Bất Phụ thì ở gân ngay trước mắt, khiến người ta vô cùng si mê.

Nếu như có thể đạt được ưu ái của Biên Bất Phụ, sẽ vinh quang cỡ nào? Ngay lúc đám phụ nữ si mê, chỉ thấy chỗ cửa đại sảnh, lúc này truyền tới tiếng bước chân, ngay sau đó bốn đám người nhanh chóng tản ra xung quanh.

Bùi Nguyên Minh ngấng đầu nhìn qua, khế nhíu mày.

Chỉ thấy lúc này có mấy chục người Đảo Quốc mặc trang phục kiếm đạo, bên hông treo hai thanh kiếm đạo một dài một ngắn của Đảo Quốc.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1972


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lúc này Jiro Nakano vô cùng hung hãn, anh ta tiến lên trước, chỉ vào mũi Biên Bất Phụ nổi giận mắng: “Ngay cả ông đây cũng dám đánh, các người đúng là không biết trời cao đất rộng, hôm nay ông đây không giết chết các người,.Jiro Nakano này sẽ viết ngược tên!”

“Nam phế tay chân, nữ thì trói lại hết đưa tới nhà tôi!”

“Cô gái Đại Hạ, rất xinh đẹp!”

“Hôm nay tôi muốn nhìn xem, một đám heo Đại Hạ ở trước mặt người Đảo Quốc thần thánh tôi, còn có thể hung hãn thế nào!”

diro Nakano chỉ vào Biên Bất Phụ, nghiến răng nói: “Đặc biệt là tên này, ông đây phải dìm tên này xuống sông Hoàng Hà, khiến anh ta biết trêu chọc tôi, sẽ có kết cục như thể nào!”

Lúc này.Jiro Nakano vô cùng tự tin, vừa rồi bị vả mặt, chỉ trong nháy mắt phát tiết ra.

“Đã xảy ra chuyện gì thế?”

Lúc này, đám người phía sau lại có mãy người đi ra.

Đi đầu là người Đảo Quốc cao một mét bảy mươi lăm, anh ta mặc âu phục màu trằng, được một đám người vây quanh, trên gương mặt có chút rét lạnh.

Nhìn người nọ, rất nhiều tân khách nhao nhao bàn tán.

“Vậy mà thật sự là Taro Nakano? Anh ta xuất hiện ở đây, vậy đám người không có mắt này xong đời!”

“Nghe nói Taro Nakano từng đấu với Sở Văn Trung hội trưởng tiên nhiệm của Long Môn phân hội thủ đô, sau đó anh ta dùng nửa chiêu là thắng, chiếm được tư cách dựng đạo quán Kashima Shinto Ryu ở đối diện quán võ đạo của Long Môn!”

“Tôi còn cho rằng đó là truyên thuyết, không thể ngờ tới vậy mà là thật?”

“Xì, anh không nghĩ lại xem, Long Môn bá đạo cỡ nào, nếu không phải thua một chiêu nửa thức, bọn họ sẽ trơ mắt nhìn đạo quán của Kashima Shinto Ryu mở đổi diện quán võ đạo của bọn họ sao?”

“Đây chính là vả mặt đấy!”

Một đám người liên tục gật đầu, người trong giới thượng lưu lại càng biết được sự cường đại của Taro Nakano.

Còn có một số người tay chân nhỏ, lại càng hạ quyết tâm sau này phải tới đạo quán của Kashima Shinto Ryu bái sư học nghệ.

Có người Đảo Quốc làm chỗ dựa, sau này có thể hoành hành không sợ ở thủ đô.

Trong tiếng bàn tán của mọi người,.Jiro Nakano đi tới, nhanh chóng nói: “Anh, một người hầu của em chẳng qua chỉ tới gần một người phụ nữ mà thôi, kết quả bị bọn họ đánh đầu rơi máu chảy!”

“Em nhất thời khó chịu, dẫn người đi tới đòi xin lỗi, nhưng không thể ngờ tới lại bị tên kia đánh!”

“Đánh em thì thôi, còn vô cùng hung hãn, vậy mà anh ta còn bảo em đi gọi người, còn nói sẽ đánh ngã hết người mà em gọi tới.”

“Thân thủ của anh ta có chút lợi hại, còn tự
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1973


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Triệu Thanh Hạm chậm rãi nói, giỗng như thân phận người nổi tiếng trên mạng của cô ta, thật sự khiển cô ta trở thành người trong giới thượng lưu.

Quan trọng nhất chính là, cô ta vô cùng sợ hãi.

Tuy Biên Bất Phụ thân thủ bất phàm, nhưng đối thủ có nhiều người như thế, cả đám đều là cao thủ.

Triệu Thanh Hạm nghĩ tốn mấy chục triệu dẹp yên chuyện này, có lẽ càng tốt hơn.

“Triệu Thanh Hạm? Người nổi tiếng trên mạng?”

Vẻ mặt Taro Nakano khinh thường.

“Một người nổi tiếng ở trên mạng mà thôi, cũng có tư cách sĩ diện ở chỗ tôi sao?”

“Huổng hồ việc mất mặt này, chỉ có đúng sai.”

“Người đã làm sai chuyện, thì phải nhận!”

“Đánh người của tôi, thì phải trả giá thật nhiều”

“Bây giờ nhân lúc tâm trạng tôi tốt, trực tiếp quỷ xuống nói xin lỗi, có lẽ tôi có thể suy xét không nặng tay.”

“Quỳ xuống nói xin lỗi?”

Lúc này Biên Bất Phụ đột nhiên đứng thẳng người, ngẩng đầu híp mắt nhìn Taro Nakano: “Đệ nhất kiếm của đạo quán Kashima Shinto Ryu ở thủ đô đúng không?”

“Tôi nói cho anh biết, chuyện này bất kể đúng hay sai, Biên Bất Phụ tôi đều gánh vác chắc rồi!”

“Hơn nữa đám đồng bào phế vật của anh là bị tôi đánh cho tàn phế!”

“Tối nay chúng tôi chẳng những không xin lỗi hơn nữa em trai anh còn phải quỳ xuống nhận sai”

“Nếu anh không phục, cứ việc bảo người của anh cùng ra tay giết chết tôi”

“Trái lại tôi muốn nhìn xem đệ nhất kiểm của Kashima Shinto Ryu thủ đô lợi hại, hay là vua tán thủ Đại Hạ tôi lợi hại!”

Sau khi nói xong, Biên Bất Phụ chậm rãi xoay người, phát ra âm thanh “bốp bốp bốp”

.

“Từ khi tôi đạt được tên tuổi vua tán thủ Đại Hạ xong, đã lâu rồi không ra tay chân chính...”

“Nếu các người muốn ép tôi sử dụng bản lĩnh thật sự, như vậy tôi đề nghị các người chuẩn bị quan tài trước..."

Lúc này Biên Bất Phụ vẫn tràn ngập tự tin như cũ, trên người mang theo sát ý vô cùng hùng hậu.

Taro Nakano híp mắt nhìn qua.

Anh ta có địa vị không thấp ở Kashima Shinto Ryu, năm đó lại càng từng tham gia trận chiến Âu Á, còn sống từ trong núi thây biển máu.

Cho nên bình thường, loại thứ như sát khí và khí thể đều vô dụng với anh ta.

Lúc này tay phải anh ta duỗi ra, lập tức chỉ thấy có người đưa trường đao tỉnh xảo của Đảo Quốc tới tay anh ta.

Ngay sau đó,.Jiro Nakano chỉ e thiên hạ không loạn gầm thét: “Anh cả, một đao chém tên heo Đại Hạ này đi, cho anh ta biết người Đảo Quốc chúng ta, mới là chủng tộc cao quý nhất trên thế giới này”

Taro Nakano lạnh nhạt gật đầu, sau đó híp mắt nói: “Vua tán thủ của Đại Hạ sao? Cái tên này
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1974


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh, vẻ mặt khó có thể tin.

diro Nakano lập tức bị đánh tới mơ hồ, anh ta che mặt gian nan ngẩng đầu, nhìn về phía đối diện.

Sau đó anh ta thấy rõ ràng, người ra tay không phải người khác, rõ ràng là anh trai của anh ta, Taro Nakano.

Triệu Thanh Hạm và đám phụ nữ nổi trên mạng, đều lộ ra vẻ mặt mơ hồ.

Chuyện này là sao đây? Vừa rồi Taro Nakano còn hùng hùng hổ hổ, sao đột nhiên lại tát Jiro Nakano một cái? Đây là đệ nhất kiếm của Kashima Shinto Ryu ở thủ đô đấy? Sao đột nhiên lại sợ hãi rồi? Chẳng lẽ là đột nhiên nhớ tới Biên Bất Phụ là ai rồi hả? Đúng vậy! Nhất định là như vậy! Tuy Taro Nakano rất trâu bò, nhưng nghĩ tới rốt cuộc Biên Bất Phụ là ai, chỉ sợ đã trực tiếp nằm sấp xuống.

“Anh, chuyện này là sao vậy?”

Jiro Nakano cũng không rõ vì sao anh trai mình lại tát mình.

Mà so với mọi người đang mờ nịịt, trái lại Bùi Nguyên Minh có chút hiểu rõ là có chuyện gì đang xảy ra.

Taro Nakano vừa xuất hiện anh đã nhìn ra, có lẽ đối phương từng quân dịch trong quân đội của Đảo Quốc, thậm chí từng tham gia cuộc chiến Âu Á.

Đại quân của Đảo Quốc, năm đó bị mình đánh thành chó, người này nhận ra mình cũng vồ cùng bình thường.

Nhưng đối với loại nhân vật nhỏ như vậy, Bùi Nguyên Minh chắc chắn không có ấn tượng.

“Bốp" Taro Nakano hoàn toàn không có ý định giải thích, mà trở tay tát.Jiro Nakano một cái, tát anh ta răng rơi đầy đất.

“Sao lại thế này?”

“Anh nói đi chuyện này là sao đây?”

Lúc này Taro Nakano nhìn vê phía em trai của mình, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mở miệng: “Em nói chuyện không nên nói, làm chuyện không nên làm, đắc tội người không nên đắc tội!" “Cút qua đó quỳ xuống dập đầu xin lỗi, tát mình một trăm cái!”

“Nhớ kỹ, phải có thành ý!”

“Cái gì?”

Mọi người nghe Taro Nakano nói như vậy, cả đám lộ ra vẻ mặt sững sờ.

Người nào cũng không thể ngờ tới, Taro Nakano dẫn theo một đám cao thủ hùng hổ xông tới, lại lập tức quỳ xuống như vậy? Triệu Thanh Hạm và phụ nữ nổi trên mạng, mới đầu còn kinh ngạc, sau đó ánh mắt nhìn về phía Biên Bất Phụ đều tràn ngập sùng bái.

Không cần hỏi, dùng ngón chân để nghĩ cũng
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1975


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cuối cùng Jiro Nakano không tính là quá ngốc, anh ta nhìn ra được anh trai mình thật sự sợ hãi.

Anh ta lập tức che mặt chạy tới trước mặt đám người Triệu Thanh Hạm, râm một tiếng quỳ xuống.

“Cô Triệu, anh Biên, rất xin lỗi, hôm nay là tôi mạo phạm rồi!”

“Là tôi có mắt không tròng!”

“Là tôi có lỗi với các người!”

“Mong mọi người đại nhân đại lượng, cho tôi một cơ hội!”

Sau khi nói xong,.Jiro Nakano trở tay tự tát vào mặt mình một cái.

Mấy người hầu vốn đi theo bên cạnh anh ta, lúc này cũng học theo quỳ xuống, bắt đầu không ngừng xin tha thứ.

Mí mắt Taro Nakano giật giật, lúc này tiến lên cúi đầu xin lỗi: “Cô Triệu, rất xin lỗi, vừa rồi là tôi mạo phạm các cô, mong cô bao dung!”

Khi nói chuyện, anh ta có chút thấp thỏm lo âu liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, nhìn xem Bùi Nguyên Minh có hài lòng hay không.

“Taro Nakano đúng không? Khách sáo rồi!”

Nhìn thấy Taro Nakano đột nhiên sợ hãi, Triệu Thanh Hạm cảm thấy sống lưng mình lập tức thẳng tắp.

Cô ta vươn tay võ mặt Taro Nakano, thản nhiên nói: “Tất cả mọi người đều lăn lộn trong vùng đất thủ đô này, em trai anh đắc tội người nào tôi mặc kệ, nhưng đắc tội đến trên đầu chúng tôi, chỉ cân đủ thành ý, chúng tôi sẽ không quậy lớn chuyện này lên.”

“Chẳng qua hôm nay tôi muốn dạy cho anh một tiết, đó chính là sau này làm việc ở Đại Hạ chúng tôi, đừng nên hung hãn như vậy thì hơn, nhỡ đâu không cẩn thận đá trúng tấm sắt, thì không có ai bảo vệ được mạng anh đâu!”

“Dù sao, không phải người nào cũng khoan hồng độ lượng giống như tôi!”

Lúc này Triệu Thanh Hạm bắt đầu giáo huấn Taro Nakano, nhưng cô ta biết rất rõ, loại người như Taro Nakano không thể đắc tội được.

Tuy hiện giờ đối phương kiêng kị Biên Bất Phụ, nhưng Biên Bất Phụ không có khả năng vĩnh viễn ở bên cạnh cô ta, cho nên vẫn nên chừa chút đường sống thì hơn.

“Cô Triệu, tôi hiểu rõ rồi”

Taro Nakano lau mồ hôi lạnh trên trán nói: “Cô cứ việc yên tâm đi, tôi đảm bảo sau này tuyệt đối không có chuyện như Vậy xảy ra!”

“Tôi nhất định sẽ quản thật tốt em trai vô dụng của mình, khiến cậu ấy khiêm tốn, ứng xử thật tốt ở Đại Hạ!”

“Đồng thời để bày tỏ áy náy, tất cả chỉ tiêu của các vị trong tối nay, sẽ do tôi thanh toán!”

“Còn nữa, đây là thẻ vàng của đạo quán Kashima Shinto Ryu chúng tôi, sau này cô sẽ là khách quý của đạo quán Kashima Shinto Ryu chúng tôi, cô có thể tới chỗ chúng tôi tu thân dưỡng tính bất cứ lúc nào!”

“Không biết, chuyện này kết thúc được chưa ạ?”

Taro Nakano cúi đầu khom lưng, bộ dạng chỉ
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1976


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nghe thấy thế, thân thể đám người Triệu Thanh Hạm hơi run lấy bấy, bị khí phách trên người Biên Bất Phụ chấn trụ.

Nhưng lúc này đôi mắt Taro Nakano hơi nheo lại.

Vừa rồi anh ta biểu hiện tôn kính, biểu hiện xin lỗi, đều là vì tổng giáo đầu trong truyền thuyết.

Vua tán thủ này, là cái thá gì? Tham gia một trận league tán thủ quy mô nhỏ, lấy được quán quân mà thôi, đã thật sự nghĩ mình có bản lĩnh rôi à? Thực tế tên tuổi vua tán thủ này, cũng chỉ như hơi nước mà thôi.

Taro Nakano tin tưởng, chỉ cần mình muốn, một kiếm cũng có thể chém được tên thích làm ra vẻ này.

Nhưng anh ta không dám.

Dù sao lúc này Bùi Nguyên Minh không mở miệng, anh ta không dám phát cáu.

Sợ vị tổng giáo đầu trong truyền thuyết, một ngón út của anh cũng có thể ấn chết mình.

Mà Triệu Thanh Hạm nhìn thấy Taro Nakano hơi nắm chặt tay, còn hít vào một hơi khí lạnh.

Biên Bất Phụ không biết Taro Nakano, nhưng Triệu Thanh Hạm là người của thủ đô, cho nên cô ta biết rất rõ đám người Đảo Quốc sĩ diện tới mức nào.

Hôm nay nhận sợ như vậy, đã là cực hạn.

Cô ta sợ lát nữa Taro Nakano xấu hổ giận dữ, lựa chọn liêu mạng vậy thì phiền phức.

Nhưng Biên Bất Phụ để hai tay ở sau lưng, vẻ mặt rét lạnh làm ra vẻ, Triệu Thanh Hạm cũng không tiện nói gì nữa.

Dù sao hiện giờ theo ý cô ta, nơi này đều là sân nhà của Biên Bất Phụ.

Bùi Nguyên Minh thì thản nhiên bưng một ly rượu lên nhấp một ngụm, thờ ơ.

Đối với người Đảo Quốc, anh không có bất cứ ấn tượng tốt nào.

Taro Nakano này cho rằng như vậy có thể xong việc, đúng là quá khờ dại.

“Anh Biên, rất xin lỗi, trăm sai ngàn sai, đều là lỗi của chúng tôi!”

Chú ý tới một chút ý lạnh trong mắt Bùi Nguyên Minh, Taro Nakano run lẩy bẩy theo bản năng.

Ngay sau đó, chính anh ta tự tát mình hai cái, rồi cầm lấy một chai rượu đánh “bốp”

lên đầu mình, chỉ trong nháy mắt có máu chảy ra.

Làm xong hết những chuyện này, Taro Nakano mới lộ ra một chút ý cười hung dữ nói: “Không biết làm như vậy, anh Biên có hài lòng hay không?”

Jiro Nakano cũng tiến lên trước, tự mình đập đầu mình, thân thể lảo đảo nói: “Anh Biên, rất xin lỗi, là tôi có mắt không tròng!”

Bỗng nhiên Hạ Vân quay đầu liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, sau đó cô ấy mới mở miệng nói: “Anh Biên, nếu anh Nakano đã có thành ý như vậy, không bằng chuyện này kết thúc như vậy đi?”

“Nếu cô Hạ đã mở miệng, vậy tôi sẽ nể mặt
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1977


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Theo ý Triệu Thanh Hạm, tên Bùi Nguyên Minh này vốn không có bản lĩnh gì, kết quả còn làm ra vẻ làm vệ sĩ của Hạ Vân? Kết quả thì sao? Hai bên xảy ra xung đột lớn như vậy, Bùi Nguyên Minh vẫn luôn không đứng ra, thậm chí mới đầu còn khuyên mọi người nhanh rời đi! Phế vật! Phế vật trời sinhl Lúc này anh so với Biên Bất Phụ tư thế oai hùng tràn ngập phấn chấn, quả thực là một trời một vực! Quan trọng nhất là vậy mà Hạ Vân còn bị người như thế lừa gạt! Triệu Thanh Hạm thở dài trong lòng, cô ta cảm thấy mình không thể có lòng từ bi nữa.

Cho dù Bùi Nguyên Minh có trăm ngàn loại quan hệ với mình, mình cũng phải khuyên bảo Hạ Vân đá văng Bùi Nguyên Minh đi.

Nếu không sau này Biên Bất Phụ không ở bên cạnh, nhỡ đâu Hạ Vân gặp chuyện gì không may, Bùi Nguyên Minh chắc chắn không có tác dụng gì.

“Đi”

Lúc này Taro Nakano nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tùy ý vây tay, anh ta mới thở phào một hơi, liếc mắt nhìn chằm chằm Biên Bất Phụ một cái mới dẫn người đi.

Tư thế lúc anh ta rời đi vô cùng cung kính, là rút lui đi đường, nhìn thế nào cũng có cảm giác xám xịt.

Biên Bất Phụ để hai tay ở sau lưng, hừ lạnh nói: “Cho dù thế nào cũng chỉ là phế vật, nếu không phải nể mặt cô Hạ, tôi đã phế tất cả các người!”

Đám Taro Nakano không mở miệng, chỉ im lặng nhanh chóng rời đi.

“Anh Biên, chuyện này đều là công lao của anhl”

Nhìn thấy đám Taro Nakano rời đi, Triệu Thanh Hạm nhanh chóng đi tới bên cạnh Biên Bất Phụ, cười đáng yêu nói: “Không có lời nói của anh, chúng tôi không biết phải làm sao bây giờ rồi!”

Khi nói chuyện, cô ta còn trừng mắt với Hạ Vân ở phía sau nói: “Hạ Vân, anh Biên che chở chúng ta như vậy, cô còn không cảm ơn anh ấy!”

Hạ Vân liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, nhìn thấy anh không bày tỏ gì, lập tức lễ phép nói: “Cảm ơn anh Biên”

“Tiện tay mà thôi."

Vẻ mặt Biên Bất Phụ thờ ơ thản nhiên.

“Tôi đã nói rồi, ở chỗ tôi, tôi sẽ không để bất cứ người nào xúc phạm tới cô Hạ Vân.”

“Chỉ cần cô đi theo bên cạnh tôi, đừng nói chỉ là mấy người Đảo Quốc, cho dù ông trời đến đây, cũng không thể gây thương tổn tới cô”

“Xem ra tôi giúp cô mời anh Biên tới không sai một chút nào.”

Triệu Thanh Hạm nhớ tới đại ca đứng đầu bảng của mình, kìm nén kích thích nhào lên.

“Nhà họ Trâm các cô, nếu biết cận vệ bên cạnh cô là anh Biên, chắc chắn sẽ hủy bỏ hết tất cả kế hoạch đối phó cô!”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1978


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Rất rõ ràng, mấy ngày nay Triệu Thanh Hạm trở nên nổi tiếng, hẳn là kiếm được không ít tiền, cho nên nhà bọn họ mới mua được biệt thự số mười một.

Chẳng trách vì tránh để Bùi Nguyên Minh bám lấy nhà mình như thuốc cao bôi trên da chó, Triệu Thanh Hạm mới không nói chuyện này.

Nhưng hôm nay bị Bùi Nguyên Minh kích thích như vậy, cô ta không nhịn được nữa.

Nghe thấy mấy chữ biệt thự Hương Sơn, trái lại Bùi Nguyên Minh sửng sốt, sau đó cười nói: “Tôi cũng đi qua đó đi, bởi vì tôi còn phải phụ trách bảo vệ bên cạnh Hạ Vân”

Nếu là nơi khác, anh chắc chắn sẽ từ chối, nếu là biệt thự số mười một Hương Sơn, trái lại Bùi Nguyên Minh cảm thấy không sao cả, dù sao người mình sắp xếp ở ngay gân đó.

Mà gần đây biệt thự số một đánh giết nhiều, bên trong không đủ thanh tịnh.

Bùi Nguyên Minh quyết định mấy ngày nay tạm để Hạ Vân ở nhà Triệu Thanh Hạm, bảo Sở Tuấn Hiên phái người sửa chữa và dọn đẹp lại một lân nữa.

Vừa nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh không cho Triệu Thanh Hạm cơ hội mở miệng từ chối, mà gọi một cuộc điện thoại đi: “Alo, chú Triệu, cháu nghe Thanh Hạm nói nhà chú đổi sang biệt thự số mười một Hương Sơn!”

“Chúc mừng chúc mừng ạ!”

“Cháu chuẩn bị qua nhà chú ở mấy ngày, không có vấn đề gì đúng không ạ?”

“Dạ dạ dạ, cháu lập tức tới ngay!”

Đợi Bùi Nguyên Minh cúp điện thoại, Triệu Thanh Hạm đều hối hận tới mức ruột xanh lại.

Cho dù như thế nào cô ta cũng không nghĩ tới Bùi Nguyên Minh vì tiếp cận Hạ Vân, ngay cả mặt mũi cũng không cần.

“Không đúng, không phải là anh ta nghe nói nhà mình vào biệt thự Hương Sơn ở, cho nên quyết định mặt dày mày dạn ở lại chỗ mình đấy chứ?”

Vừa nghĩ tới đây, Triệu Thanh Hạm nhìn Bùi Nguyên Minh với biểu cảm tràn ngập đề phòng.

Nếu tên này không biết xấu hổ không cần mặt mũi, cầu thân với ba mình, vậy làm sao bây giờ? Vừa nghĩ tới đây, thiếu chút nữa là Triệu Thanh Hạm ngã quy xuống đất.

Bởi vì chuyện Taro Nakano, Bùi Nguyên Minh không cùng rời đi với đám người Triệu Thanh Hạm, mà để Hạ Vân đi theo bọn họ tới biệt thự ở khu Hương Sơn trước, dù sao nơi đó có đủ thuộc hạ của mình, Hạ Vân ở đó tuyệt đối an toàn.

Mà Bùi Nguyên Minh thì vẻ mặt tùy ý chậm rãi tiến vào văn phòng của tổng giám đốc ở Bách Lạc Môn, sau đó anh gọi một cuộc điện thoại bảo Lê Hàn Nguyệt đi tới.

Rất nhanh, Lê Hàn Nguyệt xuất hiện trong văn phòng tổng giám đốc.

Đối với chuyện mới xảy ra, rõ ràng là cô ta cũng biết rất rõ, cho nên lúc này ngoài cô ta ra, Sau lưng cô †a còn có một người đi theo.

Taro Nakano.

Không đợi Bùi Nguyên Minh mở miệng, Taro
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1979


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh híp mắt, thản nhiên nói: “Ở xa tới là khách, anh đã tới thủ đô này, lại cầm hộ chiếu ngoại giao, chỉ cần anh ngoan ngoãn truyên thụ kiếm đạo của anh, không cân tham dự vào những chuyện khác, không ai sẽ đuổi anh đi!”

“Ở trên chiến trường, anh tôi đều vì nước khác nhau, cho nên mới là địch”

“Nhưng nơi này là thủ đô, thủ đô đã là đô thị lớn quốc tế, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, không có kẻ địch vĩnh viễn”

“Chỉ cần anh sẵn lòng cho tôi thấy giá trị của anh, như vậy tôi có thể đảm bảo, anh sẽ sống rất tốt ở thủ đô, còn tốt hơn nghìn lần, chục nghìn lân anh sống ở Đảo Quốc”

“Có muốn bày ra giá trị của mình hay không, thì phải xem chính anh rồi.”

Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh giống như hữu ý vô ý nâng chén trà lên, khẽ búng ngón tay.

Chén trà này lập tức rơi xuống trước mặt Taro Nakano, không rơi ra một giọt nước nào.

Trên trán của Taro Nakano lập tức tràn đây mồ hôi lạnh, cả người giống như ngâm ở trong nước.

Giáo dục từ nhỏ đến lớn nói cho anh ta biết, phải duy trì trung thành tuyệt đối với Thiên Hoàng của Đảo Quốc.

Mà cuộc chiến Âu Á lại khiến anh ta hiểu rõ, vị trước mất tuyệt đối không phải người anh ta có thể trêu chọc.

Thậm chí mấy vị kiếm thánh, nhẫn vương, âm dương tông sư trong truyền thuyết cùng ra tay, cũng chỉ là một đám ô hợp trước mặt vị này mà thôi.

Bùi Nguyên Minh giống như nhìn thấu tâm tư của anh ta, thản nhiên nói: “Taro Nakano, có chuyện, làm lựa chọn là chuyện rất quan trọng.”

“Nhất niệm thiên đường, nhất niệm địa ngục”

“Uống hết chén trà này, tôi sẽ không giết anh”

“Không uống, tôi cũng sẽ không giết anh”

“Nhưng mà làm bạn hay làm địch, tôi hi vọng anh suy nghĩ cho kỹ...”

Toàn thân Taro Nakano không ngừng run lấy bẩy.

Một lúc lâu sau, anh ta run rẩy nâng chén trà lên, lúc đưa tới bên miệng, nước trà bên trong đã tới đáy...

Tám giờ tối, biệt thự số mười một Hương Sơn.

Tuy biệt thự số mười một cũng là biệt thự ở khu biệt thự Hương Sơn, nhưng lại là biệt thự kém nhất.

Biệt thự số một có giá trị ba nghìn năm trăm tỷ, mà biệt thự số mười một chỉ cần hai trăm tám mươi tỷ.

Nhưng cho dù là hai trăm tám mươi tỷ, cũng là biệt thự người bình thường không dám nghĩ tới.

Triệu Thanh Hạm vì liên quan tới đứng đầu nền tảng tiktok, gần đây lấy được không ít quyên quảng cáo sản phẩm, mỗi lúc trời tối đều có một đợt kèm quảng cáo, đều kiếm được đầy túi.

Mà vì mỗi lân anh thổ hào đều khen thưởng Chiến Thân Lăng Vân, hơn nữa mấy anh trai và anh già của Triệu Thanh Hạm cũng nhiều, cơ bản mỗi người ra tay cũng không ít.

Bởi vì đủ loại nguyên nhân, trái lại khiến Triệu
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom