Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1900


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đối mặt với tầm mắt lạnh nhạt của Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt Kim Tuyết Ngọc thay đổi mấy lần, cuối cùng cô ta thở dài một hơi, tay phải vô lực vung lên.

Ở trong cảm nhận của Bùi Nguyên Minh, đám tay súng này lập tức rút lui, những khẩu súng vốn chĩa về phía anh cũng được người ta mang đi.

Kim Tuyết Ngọc mặc áo ngủ vào, ngồi xuống đối diện Bùi Nguyên Minh, sau đó vẻ mặt phức tạp mở miệng: “Cậu Bùi, cậu có thế nói cho tôi biết, rốt cuộc cậu là ai?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cho dù biết rõ, có ý nghĩa không?”

Kim Tuyết Ngọc hơi sửng sốt, một lát sau bật cười: “Không sai, quả thật không có ý nghĩa gì”

“Tôi trả lời câu hỏi đầu tiên của cậu, Kim Tuyết Ngọc chân chính thật sự chết trong tay tôi”

“Nhưng trước khi tôi tới nhà họ Uông, mẹ Linh Đan đã là người thực vật.”

“Tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng tôi đoán, hẳn là Uông Vĩ Thành tự mình ra tay với bà ấy”

“Uông Vĩ Thành?”

Bùi Nguyên Minh nhíu mày: ”

Vì sao ông ta phải ra tay?”

“Mẹ của Linh Đan chẳng những là cao thủ võ cổ, còn là vợ hiền của ông ta, vì sao ông ta phải đích thân ra tay với bà ấy chứ?”

Vẻ mặt Kim Tuyết Ngọc trào phúng, nói: “Cậu Bùi, cậu thông minh một đời, sẽ không đoán ra được sao?”

“Nguyên nhân vô cùng đơn giản, đó chính là vì cưới con gái của nhà họ Kim ở Kim Lăng, Kim Tuyết Ngọc...”

“Chứng cứ đâu?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói.

“Chứng cứ sao?”

Kim Tuyết Ngọc cười khẽ một tiếng: “Tôi là chứng cứ tốt nhất”

“Năm đó Uông Vĩ Thành cũng từng thê non hẹn biển với tôi, nói là vì tôi, nhất định sẽ ly hôn với vợ ông ta, sau đó làm vợ chồng với tôi..

" “Nhưng mà sau đó, ông ta bám được Kim Tuyết Ngọc chân chính kia, lập tức vứt bỏ tôi”

“Bây giờ tôi vẫn còn nhớ rõ tối hôm đó mưa to gió lớn, nếu không phải tôi đúng lúc ra ngoài mua ô, bây giờ tôi đã như em trai và mẹ của tôi, ngã xuống vũng máu..ˆ “Bắt đầu từ ngày đó, tôi biến thành đồ tể trong truyền thuyết, diệt hung thủ giết chết mẹ và em trai tôi...”

“Người của cục cảnh sát muốn bắt tôi, giới hắc bạch muốn giết tôi..



“Sau này tôi vào Miêu Cương, trong lúc vô tình học được chút da lông cổ thuật, sau đó tôi trở lại đây”

“Vào tối hôm tân hôn của ông ta, tôi giết Kim Tuyết Ngọc chân chính, dùng cổ thuật gỡ mặt cô ta, cấy lên trên mặt tôi..



“Bắt đầu từ ngày đó, tôi trở thành Kim Tuyết Ngọc, người phụ nữ của Uông Vĩ Thành..



“Ôi ôi ôi...”

“Khanh khách...”

Tiếng cười kỳ lạ truyên ra, Kim Tuyết Ngọc đang kể một chuyện xưa bình thường, nhưng nội
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1901


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cùng lúc đó, nhà họ Uông.

Trong đại sảnh biệt thự nhà họ Uông vô cùng khí phái, lúc này có khoảng hai ba mươi người lân lượt ngồi xuống.

Những người này có nam có nữ, trẻ có già có, mỗi một người nhìn đều vinh quang chói lọi, khí chất thoát tục.

Người nhà họ Uông ở thủ đô! Nhà họ Uông ở thủ đô, tuy không phải là một trong mười gia tộc đứng đầu Đại Hạ, nhưng cũng là gia tộc đứng đầu chân chính, ăn sâu bén rễ ở khu vực thủ đô.

Chi này của Uông Vĩ Thành, chỉ là một trong năm chỉ của nhà họ Uông.

Mà ngày này, vì cho Uông Linh Đan một lời giải thích, Uông Vĩ Thành đã mời ba của ông ta là ông cụ nhà họ Uông

- Uông Hải Nam tới.

Uông Hải Nam mặc trang phục truyên thống, nhìn tóc bạc mặt hồng hào, ngôi trên ghế thái sư ở giữa đại sảnh, mang theo biểu cảm không giận tự uy.

Mà chỗ ngôi dưới ông ta, lúc này Uông Vĩ Thành cầm một điếu xì gà, chậm rãi châm lửa, nuốt mây nhả khói, vẻ mặt lạnh nhạt.

Người nhà họ Uông ở đây, trên cơ bản đều đến từ chỉ của Uông Vĩ Thành, lúc này tất cả mọi người đều dùng ánh mắt nhìn kỹ nhìn Uông Linh Đan ở trong sảnh.

Cầm trong tay cổ phần của tập đoàn nhà họ Uông, đồng thời chiếm hai vị trí là chủ tịch và tổng giám đốc, nói từ góc độ này, cô ta tuyệt đối sẽ bị người ta hâm mộ ghen ghét.

Nhưng lúc này Uông Linh Đan không có cảm giác gì, sinh ra từ gia tộc đứng đầu, cô ta đã sớm biết rõ tình người ấm lạnh trong gia tộc đứng đâu.

Lúc này Uông Linh Đan coi như không có những người khác, hít sâu một hơi xong, nhìn Uông Vĩ Thành nói: “Ba, bây giờ mọi người đã tới đông đủ, ba nên cho con một câu trả lời thỏa đáng được rồi đấy?”

“Vì sao mẹ con lại biến thành người thực vật?”

“Rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì?”

“Con hi vọng ba nói ra toàn bộ, tốt nhất là cung cấp chứng cứ khiến con tin tưởng.”

“Bốp...”

Uông Linh Đan còn chưa nói hết lời, thì thấy một người đàn ông nho nhã lễ độ nhìn hơn bốn mươi tuổi vỗ mạnh lên tay vịn ghế một cái.

“Làm càn!" “Linh Đan, cháu thật sự quá làm càn rồi!”

“Đây là cuộc họp của gia tộc! Ông cụ đều đã đến đây, vậy mà cháu dám chất vấn ba của cháu?”

“Có phải là cánh cứng rồi, nên không biết cái gì gọi là tôn ti, cái gì gọi là bối phận nữa?”

“Nhà họ Uông chúng ta có quy tắc, cháu ăn nói như vậy, chỉ sợ phải dùng gia pháp trước!”

“Người đâu!”

“Mang roi lên!”

Người mở miệng là chú hai của Uông Linh Đan, lúc này cùng với ông ta vung tay lên, chỉ thấy mấy cận vệ của nhà họ Uông cầm một cái roi đi tới.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1902


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Chỉ trong nháy mắt, chỉ thấy xung quanh có mấy chục người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục xuất hiện, những người này đều không phải người nhà họ Uông, chẳng qua vừa mới xuất hiện, chỉ trong nháy mắt đã canh giữ tất cả cửa ra vào.

Lúc sắc mặt Uông Linh Đan thay đổi, người nhà họ Uông khác lại giống như không nghe thấy, dường như cảnh tượng này vô cùng bình thường.

Chỉ trong nháy mắt, đại sảnh này lập tức biến thành núi đao biển lửa, bất cứ người nào muốn ra vào, đều cần trả giá rất lớn.

Sắc mặt Uông Linh Đan đột nhiên thay đổi, bất chợt xoay người.

Lúc này chỉ thấy Chân Vũ Long mặc âu phục để hai tay ở sau lưng, chậm rãi đi từ cửa đại sảnh tiến vào.

Chẳng qua cho dù trên gương mặt anh tuấn của Chân Vũ Long mang theo tươi cười, nhưng vẫn khiến người ta có cảm giác lạnh lùng khó tả.

Giống như anh ta là một con rắn độc, có thể cắn người ta một cái bất cứ lúc nào.

Mà phía sau Chân Vũ Long, còn có hai người đi theo.

Một người là Phương Chí Trung quản lý đại sảnh của Bách Lạc Môn, sau khi ngựa đầu đàn của Chân Vũ Long chết, Phương Chí Trung thay thế vị trí của người đó, thân phận địa vị cũng đã khác trước.

Một người khác là Lê Hàn Nguyệt, cô ta chẳng những là thư ký bên cạnh Chân Vũ Long, lại càng là hộ vệ có thân thủ vô cùng cao minh.

Vừa mới nhìn thấy Chân Vũ Long, Uông Linh Đan nở nụ cười khẩy: “Sao anh lại tới đây? Người nào cho anh tới?”

“Ba bảo cậu ấy tới”

Trên ghế ngôi, Uông Vĩ Thành mỉm cười mở miệng.

“Là ba mời thế tử Chân tới, xem như chứng kiến chuyện hôm nay”

Uông Linh Đan có dự cảm không tốt, lúc này lạnh lùng nói: “Không cần, chuyện của con không cần Chân Vũ Long tham dự!”

Bây giờ không đợi Uông Vĩ Thành mở miệng, Chân Vũ Long đã híp mắt nói: “Linh Đan, đừng quậy nữa”

“Hôm nay là ngày lành nói về chuyện mẹ vợ anh bị hại”

“Anh làm con rể tương lai, đương nhiên phải tới chứng kiến”

“Em yên tâm đi, về chuyện này, bất kể là ai hại mẹ vợ tương lai của anh, anh đều nhất định giúp em đòi lại lẽ phải!”

Sau khi nói xong, Chân Vũ Long vỗ tay, rất nhanh có người chuyển một cái ghế thái sư tới, đặt bên cạnh Uông Linh Đan.

Chân Vũ Long thản nhiên ngồi xuống, nâng chân bắt chéo hai chân, thản nhiên nói: “Ba vợ, Chân Vũ Long đến muộn, mong người thứ tội”

“Chuyện quá khứ của mẹ vợ con không biết, nhưng bây giờ nếu con biết, hi vọng hôm nay ba có thể cho hai vợ chồng con một lời giải thích”

“Đây coi như là một phân lễ vật tặng hai vợ chồng mới cưới chúng con!”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1903


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Anh xuất hiện ở đây ngày hôm nay, có hai mục đích”

“Thứ nhất, là tới giúp em làm chứng, giúp mẹ vợ anh đạt được một lời giải thích”

“Thứ hai chính là tới thành hôn với em, ông nội, ba, chú bác, cô dì của em, cùng với người nhà họ Uông từ trên xuống dưới đều đã đồng ý, hôm nay em phải gả cho anh!”

“Gả cho anh?”

Uông Linh Đan giận quá mà cười.

“Chân Vũ Long, anh không nghe thấy lời tôi nói sao?”

“Cho dù tôi đâm đầu xuống đất chết, tôi cũng sẽ không gả cho anh!”

Chân Vũ Long thản nhiên nói: “Cho dù em đập đầu xuống đất chết, em cũng nhất định phải gả cho anh!”

“Sống, em là người nhà họ Chân”

“Chết, em cũng là quỷ nhà họ Chân”

“Lệnh của ba mẹ!”

“Lời của mai mối!”

“Em gả cũng phải gả!”

“Không gả cũng phải gải!”

Uông Linh Đan lạnh lùng nói: “Vậy anh không ngại thử xem, tôi đảm bảo, tôi ngay cả thi thể cũng sẽ không rơi vào tay Chân Vũ Long anh.”

Chân Vũ Long không tức giận, mà mỉm cười nói: “Nói như vậy, cho dù như thế nào em cũng không muốn gả cho anh?”

“Em thấy anh chướng mắt như vậy à?”

“Đúng vậy!”

Uông Linh Đan không chút do dự nói.

“Địa vị của anh ở trong lòng em, còn kém hơn tên nhà quê Bùi Nguyên Minh kia sao?”

“Không sai”

“Được!”

Chân Vũ Long vỗ tay: “Tính cách ngay thẳng, anh càng ngày càng thích em rồi đó”

Chân Vũ Long nở nụ cười biển thái mà vặn vẹo: “Có lẽ Uông Linh Đan em không rõ, đối với đàn ông bọn anh mà nói, càng không chiếm được, bọn anh mới càng muốn chiếm lấy”

“Em càng chướng mắt anh, anh càng muốn có được em.”

“Nhưng cho dù Chân Vũ Long anh có muôn vàn không phải, muôn vàn không đúng, nhưng anh có một ưu điểm, đó chính là anh đồng ý chuyện gì thì nhất định sẽ làm được.”

“Hôn sự của anh và em tạm thời nói sau, vẫn nên nói về chuyện mẹ vợ trước đi!”

“Ba nói xem đúng không? Ba vợ?”

Chân Vũ Long dời mắt nhìn về vị trí phía trên.

Uông Vĩ Thành đứng dậy, híp mắt nói: “Con rể tốt đúng là tính tình thẳng thắn ”

“Con đã nói như vậy, như vậy ba sẽ dựa theo ước định lúc trước, cho mẹ Linh Đan một lời giải thích đi”

Uông Linh Đan nghe thấy thế, chỉ trong nháy mắt im lặng lại, chuyện quan trọng nhất hôm nay, chính là đòi lẽ phải cho mẹ của mình.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1904


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cùng với mọi người nhà họ Uông rời đi, Chân Vũ Long vươn tay phải ra nhẹ nhàng vung lên, lập tức chỉ thấy thuộc hạ của anh ta lấy một cái giường cưới truyên thống bằng gỗ từ trong góc ra.

Sau đó có người bắt đầu giăng đèn kết hoa, chỉ trong vài phút, đại sảnh này đã được trang trí rất vui vẻ.

Uông Linh Đan trợn mắt há miệng nhìn cảnh này, ngay sau đó muôn xoay người rời đi theo bản năng.

“Vèo..."

Lê Hàn Nguyệt ở bên cạnh vươn tay ra, chặn đường đi của Uông Linh Đan, sau đó mỉm cười nói: “Mợ chủ, chỉ sợ hôm nay cô không đi đâu được."

“Không đi được sao?”

Uông Linh Đan nhìn Chân Vũ Long ở cách đó không xa, nghiến răng nói: “Chân Vũ Long, rốt cuộc là anh muốn làm gì?”

“Làm gì sao?”

Chân Vũ Long nở nụ cười.

“Anh vốn định xem rốt cuộc là nhà họ Uông sẽ cho em lời giải thích thế nào.”

“Nhưng không thể ngờ tới ông nội lại không muốn cho em lời giải thích, trái lại còn cho anh nhiệm vụ”

“Em nên biết, con người anh luôn kính già yêu trẻ...”

“Cho nên bây giờ anh phải hoàn thành nhiệm vụ của ông nội rồi”

“Chuyện cổ phần công ty không vội, hay là bây giờ chúng ta động phòng hoa chúc trước..."

Sau khi nói xong, Chân Vũ Long vươn tay, nhẹ nhàng nâng cằm Uông Linh Đan lên.

“Bốp...

Uông Linh Đan trở tay tát vào mặt Chân Vũ Long, thanh thúy, vang dội.

“Thấp hèn!”

“Vô liêm sỉ!”

“Đê tiện tiểu nhân!”

Lê Hàn Nguyệt và Phương Chí Trung vô cùng giận dữ, vừa định ra tay Chân Vũ Long đã lộ ra tươi cười.

Anh ta vươn tay xoa mặt mình vài cái, sau đó thở dài một hơi, lẩm bẩm: “Sao trên thế giới này, luôn có nhiều người rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt như vậy?”

“Uông Linh Đan, anh vốn cho rằng em là một người thông minh”

“Nhưng vì sao em lại ngu ngốc như thế?”

“Bốp!”

Sau khi nói xong, Chân Vũ Long trở tay tát một cái, trực tiếp tát vào mặt Uông Linh Đan.

Sức lực của anh ta rất mạnh, tát Uông Linh Đan lảo đảo lùi về sau, thiếu chút nữa ngã xuống.

“Phế vật!”

“Khốn nạn!”

Uông Linh Đan không khóc, cũng không sợ hãi, mà nhìn chằm chăm Chân Vũ Long.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1905


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Uông Linh Đan nghiến răng nghiến lợi, gắn từng chữ nói: “Tôi lặp lại lần nữa!”

“Cho dù tôi chết, cũng sẽ không gả cho anh!”

“Rầm!”

Bây giờ cuối cùng Chân Vũ Long không thể kìm nén được nữa, anh ta đá ra một cái, chỉ trong nháy mắt, chỉ thấy Uông Linh Đan bay ngược về sau, trực tiếp đập lên trên cái giường đỏ bằng gỗ.

“Phụt”

một tiếng, Uông Linh Đan phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp nhuộm đỏ khăn trải giường.

Huyết hoa như mai vàng nở rộ, vô cùng đau đớn.

“Anh!”

Uông Linh Đan quật cường ngẩng đầu, nhìn chằm chăm Chân Vũ Long, nhưng cô ta lại phát hiện, trong đôi mắt Chân Vũ Long đều là nóng rực.

Giống như bạo hành người phụ nữ anh ta thích, là chuyện vô cùng sung sướng.

Loại ánh mắt này khiến toàn thân Uông Linh Đan run lấy bấy, cảm thấy lạnh lẽo.

Cô nhớ tới một lời đồn, trong lời đồn Chân Vũ Long là một tên biến thái.

Anh ta thích hành hạ phụ nữ tới chết nhất, người phụ nữ chết trong tay anh ta mấy năm nay gần ba chữ số! “Uông Linh Đan, tự mình cởi sạch sẽ đi”

Chân Vũ Long hít sâu một hơi, rút khăn tay ra chà lau ngón tay mình, kìm nén sung sướng như nước chảy.

“Nếu cô tiếp tục phản kháng, tôi thật sự sợ tôi không nhịn được đạp chết cô mất!”

Trên mặt Chân Vũ Long là tiếc hận, giống như đang chiêm ngưỡng một cây đàn hiếm có, lát nữa sẽ tan thành mây khói.

“Rầm!”

Ngay sau đó, chỗ cửa truyên tới tiếng kêu thảm thiết, sau đó hai người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục bay ngược ra, trực tiếp đập xuống sàn nhà.

Sau đó một giọng nói lạnh lùng truyền đến.

“Chân Vũ Long, anh đám động vào người phụ nữ của tôi, tôi diệt cả nhà họ Chân ở thủ đô anh, anh tin không?”

Thân thể Uông Linh Đan hơi run rẩy, cô ta biết anh đến.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt chậm rãi đi vào đại sảnh nhà họ Uông, mà nhìn người đi tới, xung quanh lập tức yên tĩnh lại.

Hơn mười người lặng ngắt như tờ, tâm mắt nhìn về phía Bùi Nguyên Minh theo bản năng.

Có thể nói là Bùi Nguyên Minh xuất hiện vô cùng bá đạo, người bên cạnh Chân Vũ Long, cả đám đều từ trên cao nhìn xuống nhìn kỹ anh.

Có người vẻ mặt khinh thường, có người trên mặt xuất hiện nụ cười lạnh, còn có người không nói nên lời lời trào phúng.

Theo bọn họ, có người dám xuất hiện phá hủy chuyện tốt của Chân Vũ Long, đó thực sự là hành động muốn chết.

Tuy Bùi Nguyên Minh nói muốn tiêu diệt nhà họ Chân ở thủ đô, nhưng có thể làm được chuyện
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1906


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trên mặt năm sáu người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục xuất hiện nụ cười dữ tợn, chỉ tiếc còn chưa ra tay, đã bị Bùi Nguyên Minh đá bay hết về sau.

Tư thế vô địch! Đây là tư thế của vô địch chân chính.

“Tên khốn nạn họ Bùi kia, tao phải giết chết mày!”

Phương Chí Trung nhìn thấy cảnh tượng này lập tức rút súng chuôi ngắn ở bên hông ra, trực tiếp bóp cò về phía Bùi Nguyên Minh.

Uông Linh Đan thét chói tai theo bản năng: “Bùi Nguyên Minh, cẩn thận!”

“Pằng!”

Bùi Nguyên Minh căn bản không để ý tới quản lý đại sảnh này, anh chỉ đá một cái, đối phương lập tức bay ngược về sau, súng chuôi ngắn lại càng bắn một phát trúng người một gã đàn ông vạm vỡ mặc âu phục, trên đất lập tức có thêm hai người lăn lộn trên đất.

“Đây là bản lĩnh của nhà họ Chân ở thủ đô sao?" “Chẳng trách nhà họ Chân ở thủ đô, chỉ có thể xếp hạng cuối cùng trong mười gia tộc đứng đầu Đại Hạ”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, nhưng nói ra những lời vả bốp bốp vào mặt người khác.

“Ở trong sáu thế tử của thủ đô, anh là thế tử Chân đứng thứ sáu, quả nhiên không có biện pháp mang tới ngạc nhiên vui mừng gì cho tôi.”

Sắc mặt Chân Vũ Long và đám người Lê Hàn Nguyệt lập tức trở nên khó coi.

Đời này Chân Vũ Long kiêu ngạo nhất, chính là thuộc một trong sáu thế tử ở thủ đô, bởi vì chuyện này đại diện cho anh ta đã thành người nổi bật nhất trong giới thượng lưu ở thủ đô.

Nhưng lúc này lại bị Bùi Nguyên Minh vả mặt như thế, cho dù tâm trí anh ta kiêng kị, lúc này cũng có loại kích động muốn bóp chết Bùi Nguyên Minh.

“Tao giết chết mày!”

Ngay sau đó Chân Vũ Long nổi giận đứng dậy, giơ chân đạp về phía Bùi Nguyên Minh.

Kết quả không đợi anh ta đạp trúng, Bùi Nguyên Minh bước ra nửa bước, đã xuất hiện ở bên sườn Chân Vũ Long.

Chân Vũ Long hơi sửng sốt, mới chuẩn bị thay đổi chiêu thức, tay trái của Bùi Nguyên Minh đã vươn ra, trực tiếp nắm lấy cổ anh ta, sau đó ấn mạnh đầu anh ta lên trên trụ La Mã ở đại sảnh.

Cho dù là cao thủ như Chân Vũ Long dùng toàn lực vùng vẫy, cũng không có bất cứ tác dụng gì.

“Râm”

một tiếng, trán của anh ta trực tiếp bị Bùi Nguyên Minh đập lên trên trụ La Mã, cùng với tiếng trâm đục truyền ra, anh ta lập tức đầu rơi máu chảy.

“Khốn nạn!" Lê Hàn Nguyệt nhìn mà gương mặt trở nên lạnh lẽo, chỉ trong nháy mắt quát to một tiếng: “Dám động vào thế tử, tôi phải lấy mạng cậu!”

Sau khi nói xong thân thể Lê Hàn Nguyệt cử động, xông về phía Bùi Nguyên Minh tấn công.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, trở tay tát
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1907


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Bùi Nguyên Minh, thả thế tử, chuyện hôm nay còn có đường sống quay về, nếu không tôi sợ cậu chết không có chỗ chôn!”

Lê Hàn Nguyệt không để ý tới đau đớn trên mặt, lúc này cũng lấy một khẩu súng ngắn ra, chĩa về phía Bùi Nguyên Minh mở miệng.

“Bốp..."

Bùi Nguyên Minh trở tay tát Chân Vũ Long một cái, sau đó tay nằm cổ Chân Vũ Long hơi dùng lực.

Lúc này có hơn mười khẩu súng cùng chĩa về phía anh, nhưng vẻ mặt anh không chút thay đối, mà thản nhiên nói: “Các người có muốn thử một chút, xem súng trong tay các người nhanh hơn, hay là tay của tôi nhanh hơn hay không?”

Cùng với giọng nói vừa dừng, Bùi Nguyên Minh chậm rãi dùng lực, gương mặt trăng xanh của Chân Vũ Long lập tức xung huyết đỏ bừng, đôi mắt lại càng đỏ đậm, giống như sắp nổ tung.

Đám người Lê Hàn Nguyệt nhìn mà da đầu run lên, muốn bản loạn bản chết Bùi Nguyên Minh, nhưng sợ ảnh hưởng tới Chân Vũ Long.

Lúc này Tư Đồ Chí Khang nhận được tin đi tới, trong tay anh ta cũng có súng, rất nhanh bảo vệ Uông Linh Đan.

“Bỏ hết súng xuống cho tôi”

Bùi Nguyên Minh mở miệng lần nữa.

“Nếu không tôi sợ không cẩn thận bóp chết thế tử nhà các người, mọi người cùng xong đời”

Lời nói của Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, nhưng tràn ngập sát ý.

Tuy lúc này đám người Lê Hàn Nguyệt giơ súng lên, nhưng là ném chuột sợ vỡ đồ, căn bản không dám xông lên.

Trái lại Chân Vũ Long từ trạng thái mới đầu còn sững sờ kịp phản ứng, anh ta lộ ra nụ cười kỳ lạ, lạnh lùng nói: “Cậu là Bùi Nguyên Minh?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Anh nói xem?”

“Tên nhóc, cậu có gan lắm, chẳng những cắm sừng tôi, còn dám vả mặt tôi trước mặt mọi người, sỉ nhục nhà họ Chân ở thủ đô tôi, cậu muốn chết đúng không?”

Chân Vũ Long nhìn Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt khinh thường.

“Cậu có bản lĩnh thì giết chết tôi đi, nếu không hôm nay tôi giết cả nhà cậu”

Bùi Nguyên Minh lắc đầu, vẻ mặt lạnh lùng nắm lấy tay trái của Chân Vũ Long, sau đó dùng lực bóp mạnh.

“Rắc”

một tiếng, tay trái của Chân Vũ Long bị bóp nát xương.

Đau đớn kịch liệt truyền tới, đau tới mức thiểu chút nữa là Chân Vũ Long hôn mê bất tỉnh.

Nhưng anh ta coi như là nhân vật lớn, vậy mà lúc này không kêu thảm thiết, còn cười gắn nói: “Họ Bùi, mày đối xử với tao như vậy, mày có biết hậu quả không?”

“Bốp!" Bùi Nguyên Minh trở tay tát một cái, thản nhiên nói: “Anh nói cho tôi biết, sẽ có hậu quả gì?”

“Bốp!"
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1908


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Bốp!" Bùi Nguyên Minh tiện tay tát Chân Vũ Long một cái, sau đó lạnh lùng nói: “Cô lại nói lời vô nghĩa thử xem?”

“Cô nói lời vô nghĩa nửa câu, tôi sẽ tát chủ nhân của cô một cái”

“Chúng ta có thể thử xem, là lời vô nghĩa của cô lợi hại, hay là bàn tay tôi lợi hại!”

Lê Hàn Nguyệt tức tới mức nghiến răng nghiến lợi, ước gì có thể ăn tươi nuốt sống Bùi Nguyên Minh, nhưng lúc này thật sự không thể làm loạn.

Bởi vì cô ta đã nhìn ra, tên trước mắt tuyệt đối là người tàn nhẫn, nếu anh mặc kệ mọi chuyện, có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.

“Linh Đan, hai người đi trước đi.”

“Quay về biệt thự đợi tôi”

Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn Uông Linh Đan và Tư Đô Chí Khang một cái.

Gương mặt Uông Linh Đan thay đổi, nói khẽ: “Không được, Bùi Nguyên Minh, tôi đi anh làm sao bây giờ?”

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Yên tâm đi, tôi không sao đâu.”

“Hơn nữa cô còn tiếp tục ở dây, tôi không rảnh tay chân thì thực sự không đi được”

Uông Linh Đan còn định nói gì đó, Bùi Nguyên Minh đã ra hiệu bằng mắt với Tư Đồ Chí Khang.

Tư Đồ Chí Khang hiểu rõ, lúc này kéo Uông Linh Đan muốn ép rời đi.

Chỉ trong nháy mắt, mười mấy người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục chặn đường đi, hoàn toàn không có ý cho đám Uông Linh Đan rời đi.

“Bốp!" “Để Linh Đan đi”

“Có nghe thấy không?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, lại trở tay tát Chân Vũ Long một cái.

Vẻ mặt Chân Vũ Long đữ tợn, một lát sau thở dài một hơi, hạ lệnh: “Nhường đường cho bọn họ”

Rất rõ ràng, đối mặt với cường thể của Bùi Nguyên Minh, cho dù là Chân Vũ Long cũng phải nhận sợ.

Lê Hàn Nguyệt nghiến răng nghiến lợi, chậm rãi lùi về sau, nhưng mà vừa mới lùi về sau, cô ta nhanh chóng ra hiệu bằng mắt.

“Vèol" Tư Đồ Chí Khang che chở cho Uông Linh Đan chậm rãi rời đi, đồng thời hai người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục lao ra.

“Rầm..”

Bùi Nguyên Minh năm lấy đầu Chân Vũ Long đập mạnh lên trụ La Mã, bây giờ sức lực của anh rất mạnh, thiếu chút nữa đập đầu Chân Vũ Long rách ra.

Bỗng nhiên hai người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục dừng lại, bọn họ không dám lộn xộn, bởi vì bọn họ không dám đánh cược.

Bây giờ Bùi Nguyên Minh chẳng muốn mở miệng, mà nắm chặt lấy cổ Chân Vũ Long, tràn ngập hứng thú nhìn Lê Hàn Nguyệt.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1909


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Ôm nhau cùng chết?”

Bùi Nguyên Minh vươn tay võ mặt Chân Vũ Long, vẻ mặt đây hứng thú.

“Ở trong mắt thế tử Chân anh, chính anh là đồ sứ, người như tôi là hũ sành.”

“Đồ sứ như anh, sẽ ôm nhau cùng chết với hũ sành sao?”

“Anh nghĩ cái gì thế?”

Chân Vũ Long cau mày hỏi: “Vậy cậu muốn thế nào?”

“Thật sự chọc giận tôi, cậu sẽ không có cơ hội hối hận đâu.”

Cách đó không xa, Phương Chí Trung bò dậy, giận dữ hét lên: “Bùi Nguyên Minh, có một số người không phải người mày có thể đắc tội được!”

“Mày đừng có mà đánh đồng thế tử với Chung Thanh Tùng!”

“Thương tổn thế tử, mày dùng mạng nhỏ của mày đền cũng không đủ đâu!”

“Bốp!”

Bùi Nguyên Minh lại tát một cái, bây giờ dùng đủ sức lực, trực tiếp đánh Chân Vũ Long rụng cả răng.

“Nhìn xem, nhìn xem, đây là thuộc hạ của anh không nghe lời?”

“Tôi đã sớm nói, bọn họ lại vô nghĩa nửa câu, tôi sẽ tát anh một cái, bây giờ còn nợ năm cái!”

Bùi Nguyên Minh híp mắt, không nhanh không chậm bắt đầu tát.

“Bốp bốp bốp bốp bốp..



Năm cái tát đánh xuống, Chân Vũ Long gân như phun hết răng ra đất, mà cảnh tượng này khiến đám người Lê Hàn Nguyệt và Phương Chí Trung hoàn toàn sợ hãi.

Bọn họ còn rất nhiều lời uy hiếp muốn nói, nhưng mà lúc này, bọn họ không dám mở miệng.

“Nhìn xem, có phải như vậy thế giới này sẽ yên tĩnh rôi hay không?”

Bùi Nguyên Minh nâng mặt Chân Vũ Long mặt mũi bầm dập lên, mỉm cười nói: “Bây giờ không có đám thuộc hạ của anh âm ï nữa, có phải là chúng ta có thể tâm sự rồi đúng không?”

Chân Vũ Long phun ra một ngụm máu, vẻ mặt thay đổi mấy lần, một lát sau khôi phục bình thường.

“Bùi Nguyên Minh, cho dù giữa mày và tao có mâu thuẫn xung đột gì, nhưng có một chuyện tao không thể không thừa nhận, đó chính là thân thủ của mày không tệ, lá gan cũng rất lớn, ít nhất mày là người nhiều năm qua như vậy, là người đầu tiên khiến tao cảm thấy không dễ đối phó”

“Mày nên cảm thấy vinh hạnh”

“Tuy mọi chuyện có liên quan tới việc tao sơ suất, nhưng không thể phủ nhận mày rất mạnh”

“Hơn nữa tao còn nghe nói, mày giải quyết nhanh chóng, dễ dàng giúp Linh Đan củng cố địa vị trong tập đoàn nhà họ Uông.”

“Thân thủ như vậy, tâm cơ như vậy, đáng quý khó có được.”

“Cho dù là trong tầng tầng lớp lớp Thiên Kiêu ở thủ đô, muốn tìm một người như mày đều rất khó.”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1910


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh nở nụ cười: “Nghe những lời này, thế tử Chân là chuẩn bị mời chào tôi sao?”

“Vậy anh không ngại nói xem...”

“Anh chuẩn bị mời chào tôi như thế nào?”

“Anh chuẩn bị cho tôi thứ gì?”

Chân Vũ Long cười ha ha, nói: “Thẳng thắn, tao thưởng thức nhất những người thẳng thắn như mày!”

“Tuy hôm nay mày đánh không ít anh em của tao, cũng khiến tao mất sạch mặt mũi!”

“Nhưng mà tao vẫn xem trọng mày!”

“Chỉ cần lúc này mày quỳ xuống thần phục, sau này trở thành người dưới trướng tao, tao có thể đảm bảo, lúc trước Đinh Nam Hành có địa vị gì chỗ tao, Bùi Nguyên Minh mày cũng có địa vị y như vậy!”

“Chỉ cần mày quỳ xuống, mày sẽ là ngựa đầu đàn của Chân Vũ Long tao”

“Mà quyền quản lý Bách Lạc Môn, cũng sẽ rơi vào tay mày!”

“Đây gọi là một bước lên trời!”

“Điêu kiện này thế nào?”

Bùi Nguyên Minh cười, thản nhiên nói: “Điêu kiện không tệ, thậm chí có thể nói, đối mặt với đối thủ, anh có thể ra điều kiện như vậy khiến tôi vô cùng bội phục anh.”

“Chỉ tiếc tôi không có biện pháp đồng ý với anh”

Chân Vũ Long cau mày nói: “Vì sao?”

Bùi Nguyên Minh vươn tay vỗ mặt Chân Vũ Long, thản nhiên nói.

“W sao?”

“Lúc ra tay với tôi, chẳng lẽ thế tử Chân đều không điều tra rõ ràng thân phận của tôi sao?”

“Đến bây giờ anh vân chưa điều tra rõ ràng thân phận chân chính của tôi, nếu không ngại, tôi sẽ tự mình nói cho anh biết, thế nào?”

Vẻ mặt Chân Vũ Long đột nhiên thay đổi, anh ta đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: “Mày, rốt cuộc mày là ai2”

Bùi Nguyên Minh híp mắt, thản nhiên nói: “Tôi tên là Bùi Nguyên Minh, điểm này không thể nghi ngờ.”

“Nhưng tôi còn mấy thân phận khác nữa, ví dụ như tôi ở rể Trịnh Tuyết Dương nhà họ Trịnh..



“Nói ví dụ như, tôi là tổng giám đốc của tập đoàn Thiện Nhân”

“Lại ví dụ như tôi có một danh xưng khác ở Dương Thành, tên là thế tử Minh..."

“Ong...”

Những lời này vang lên, bâu không khí trong đại sảnh lập tức thay đổi.

Biểu cảm của Chân Vũ Long cũng thay đổi, từ mới đầu là khinh thường và không thèm để ý, hoàn toàn biến thành kinh hãi.

Đám người Lê Hàn Nguyệt và Phương Chí Trung đều thay đổi sắc mặt, súng trong tay giơ lên lần nữa, chĩa về phía Bùi Nguyên Minh.

Lúc này bọn họ như gặp kẻ địch mạnh!
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1911


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sắc mặt Chân Vũ Long thay đổi, sau đó bình tĩnh nói: “Chẳng lẽ thế tử Minh còn muốn giết tôi?”

“Trước khi trả lời anh, tôi kể cho anh nghe mấy chuyện xưa trước, không biết thế tử Chân có hứng thú không?”

Bùi Nguyên Minh híp mắt mở miệng nói.

Chân Vũ Long “xùy”

một tiếng bật cười: “Tôi không có hứng thú, cậu sẽ không nói sao?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Chỉ là cho anh chết rõ ràng mà thôi, còn anh nguyện ý nghe hay không, đây là chuyện của anh”

“Chuyện xưa đầu tiên”

“Từ lúc biết vợ tôi là người của nhà họ Chân ở thủ đô, tôi vẫn luôn nghĩ cách hỏi thăm, vì sao cả nhà bọn họ họ Trịnh, mà không phải họ Chân”

“Sau đó nhà họ Chân anh có người xuất hiện ở Dương Thành, bao gồm chuyện anh ra tay đối với tập đoàn Thiện Nhân xong, đều khiến tôi hiểu rõ, chi của vợ tôi, đều không vô dụng như trong tưởng tượng của tôi ”

“Mãi đến sau này nhà họ Chân ở thủ đô bắt đầu sử dụng chỉ nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng, dung hợp tất cả tài nguyên, tôi mới đại khái thấy được một góc của núi băng”

“Đó chính là năm đấy nhà họ Trịnh không phải bị đuổi khỏi thủ đô, người nhà họ Trịnh khai chỉ tán diệp tới Đà Nẵng, đơn giản là tới vì tài nguyên ở Đà Nẵng”

“Sau này ở Dương Thành thậm chí là ở Đà Nẵng đều được tôi kinh doanh, nhà họ Chân ở thủ đô các người không còn lựa chọn, chỉ có thể tập hợp người nhà họ Trịnh lại, muốn thu hồi năng lực năm đó tràn ra”

“Mà chủ nhân nhà họ Trịnh các anh nhận định là ông cụ Trịnh, đáng tiếc vận may của ông ta không tốt, đã chết..



“Chân Vũ Long anh giải quyết nhanh chóng, quyết định tạm thời bắt đầu dùng Trịnh Tuyết Dương, lợi dụng cô ấy chỉnh hợp lại tất cả tài nguyên của nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng, trở về thủ đô”

“Còn sau khi trở về thủ đô, chỉ sợ cuối cùng Trịnh Tuyết Dương không đảm đương nổi vị trí người đứng đầu một nhà rồi?”

Đôi mắt Chân Vũ Long hơi lóe sáng, sau đó thản nhiên nói: “Chỉ nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng, là chỉ thứ của chỉ nhà tôi, nếu thế tử Minh vì vợ cậu mà ra mặt, vậy thì nể mặt cậu, tôi có thể cho cô ta lên nắm quyền chỉ này.”

“Dưới một người, trên chục ngàn người!”

Bùi Nguyên Minh cười, thản nhiên nói: “Thế tử Chân, anh không chuẩn bị nghe chuyện xưa thứ hai, rồi hạ quyết định à?”

Vẻ mặt Chân Vũ Long không đổi, mỉm cười nói: “Mời.”

Bùi Nguyên Minh tiếp tục nói: “Chuyện xưa thứ hai có chút thú vị, mọi chuyện phải bắt đầu từ Sở Văn Trung”

“Vận may của tên Sở Văn Trung này không tốt, lúc ở Dương Thành trêu chọc tới tôi, tôi tiện tay phế đi ông ta”

“Nhưng mà ngay cùng ngày, ông ta đã chết”

“Tôi biết rất rõ mình không sai người giết ông ta, một phân hội trưởng của Long Môn thủ đô như ông ta, rốt cuộc là ai muôn giết chết ông ta?”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1912


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Tuy tôi không rõ lắm các anh muốn làm gì, nhưng có hai điểm không thể nghi ngờ”

“Thứ nhất, các anh muốn Uông Vĩ Thành lên nắm giữ vị trí phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô, đây là muốn nắm trong tay lực lượng giới hắc bạch ở thủ đô.”

“Thứ hai, các anh muốn hại chết Lâm Khang Dụ, hẳn là nhằm vào vị trí người đứng đầu thủ đô, nắm trong tay lực lượng chính phủ ở thủ đô”

“Chuyện đã đến nước này, mục đích của các anh đã được miêu tả vô cùng sinh động”

“Tuy tôi không rõ rốt cuộc đảo quốc đã cho các anh những ưu đãi gì.”

“Nhưng vì một chút lợi ích, ngay cả quân bán nước cũng làm, thể tử Chân, tôi không thể không nói một câu, các anh thật sự khiến tôi thất vọng!”

Bầu không khí xung quanh lập tức trở nên nghiêm trọng tới cực hạn.

Bùi Nguyên Minh nói hai “chuyện xưa”

vô cùng nhạt nhẽo, chuyện xưa đầu tiên không sao, chuyện xưa thứ hai lại trực tiếp đánh vào chỗ yếu của Chân Vũ Long.

Mà đám người Lê Hàn Nguyệt đều cảm thấy toàn thân phát lạnh, bọn họ vốn cảm thấy, Bùi Nguyên Minh ra tay chỉ đơn giản là tranh giành tình nhân mà thôi.

Nhưng không thể ngờ tới, từ Dương Thành đến thủ đô, trong chuyện này ẩn chứa nhiều đường vòng như thế.

Súng trong tay đám người Lê Hàn Nguyệt đều đã mở chốt an toàn chuẩn bị bất cứ lúc nào, nhằm ngay về phía Bùi Nguyên Minh.

Lúc này chỉ cần Chân Vũ Long ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ không do dự nổ súng.

Đôi mắt Chân Vũ Long lóe lên vẻ nghiêm trọng, anh ta nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh một lát xong, mới thản nhiên nói: “Tiếp tục”

Rất rõ ràng, anh ta biết Bùi Nguyên Minh chắc chắn có đoạn dưới, chuyện xưa vừa mới bắt đầu mà thôi.

Bùi Nguyên Minh cười, thoáng buông lỏng tay nói: “Tôi tới thủ đô, ngay từ đầu mục đích đều không phải là vì anh mà đến, thậm chí trước khi tới thủ đô, tôi còn chưa quen thế tử Chân anh”

“Nhưng sau khi đi tới thủ đô, tôi lại phát hiện đủ loại chuyện, đều có liên quan tới thể tử Chân anh”

“Tôi không biết cả nhà họ Chân ở thủ đô có vấn đề hay không, nhưng tôi tin tưởng, chỉ này của anh tuyệt đối có vấn đề”

“Nếu vợ của tôi phải về nhà họ Chân ở thủ đô, nếu chi này của cô ấy có vấn đề, tôi làm chồng, có phải là nên giúp cô ấy diệt trừ phiên phức hay không?”

Đôi mắt Chân Vũ Long nheo lại, nói: “Cho nên cậu muốn giết tôi?”

Bùi Nguyên Minh cười, tiếp tục nói: “Long Môn phân hội thủ đô có ý nghĩa trọng đại đối với cả Long Môn, xem như vì tôi bảo vệ biên giới Đông Nam của Đại Hạ, ở trong tình huống như vậy, vị trí phân hội trưởng không thể rơi vào tay tiểu nhân vô liêm sỉ”

“Cho nên, đây là lý do thứ hai cậu muốn giết tôi?"
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1913


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh nở nụ cười, anh híp mắt nói: “Tôi quên nói cho anh rồi.”

“Dương Định Siêu mà anh phái tới giết tôi, đã bị tôi bắt giữ, hơn nữa vì mạng sống, anh ta còn tiết lộ không ít quân bài chưa lật của anh”

“Ví dụ như bên cạnh anh có một hộ vệ người Đảo Quốc, tên là Kuroda Taro, nhưng mà hiện giờ hẳn là anh ta đang trên đường chặn Tần Ý Hàm rôi?”

“Dù sao chỉ khi Tần Ý Hàm trọng thương, tối nay lên lôi đài, Uông Vĩ Thành mới có phần thắng lớn nhất?”

Vẻ mặt Chân Vũ Long thay đổi, vô cùng khó coi.

“Lại nói ví dụ như, thuộc hạ của anh còn có gần trăm tay súng, nhưng những tay súng này luôn chỉ nghe mệnh lệnh của anh và Dương Định Siêu”

“Anh nói xem, nếu một tiếng trước Dương Định Siêu gọi một cuộc điện thoại cho bọn họ, bảo bọn họ hoàn toàn cắt đứt tất cả phương thức liên lạc, sau đó đợi mệnh lệnh tối nay, anh cảm thấy lá bài chưa lật mà anh tự nhận là có thể tới bất cứ lúc nào, còn đến hay không?”

Toàn thân Chân Vũ Long chấn động, vẻ mặt lại thay đổi.

Lê Hàn Nguyệt nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi cho một số, một lát sau vẻ mặt cô ta khó coi nói: “Không gọi được..."

Không gọi được, vậy có ý nghĩa tin nhắn cô ta mới gửi đi không có bất cứ tác dụng gì.

Vẻ mặt Chân Vũ Long âm tình bất định, một lát sau thở dài một hơi, nói: “Không sai, thế tử Minh đúng là kẻ địch mạnh hiếm thấy”

“Nhưng mà tôi vẫn muốn hỏi một câu, cậu tự tin như vậy, một người một ngựa có thể giết tôi xong, toàn thân mà lui à?”

Lúc này Chân Vũ Long vô cùng tò mò.

Bởi vì đơn thuần là giết anh ta xong, thì mình sẽ bị súng băn chết, chuyện này không có ý nghĩa.

Bùi Nguyên Minh cười ôn hòa, nói: “Vì sao không thể toàn thân mà lui?”

“Tuy tôi chưa từng tận lực biểu hiện ra ngoài, nhưng chẳng lẽ anh còn chưa nhìn ra, tôi là một cao thủ, cao thủ chân chính ”

“Dù thế nào cũng là cấp bậc Chiến Thần”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói, khiến sắc mặt đám người Lê Hàn Nguyệt đều thay đổi, tâm mắt cả đám đều trở nên vô cùng sắc bén.

Cấp bậc Chiến Thân, ở trong quân đội không có mấy người, bên ngoài lại càng hiếm như là mùa thu.

“Cấp Chiến Thần thì như thế nào?”

“Cấp Chiến Thần không phải có thân thể bất tử!”

“Lúc trước tôi còn cảm thấy cậu không có tư cách ôm tôi cùng chết, bây giờ tôi cảm thấy, hai chúng ta cùng chết tuyệt đối không thiệt thòi!”

Ngay sau đó Chân Vũ Long đột nhiên hạ lệnh: “Ra tay đi!”

Rất rõ ràng, anh ta là một người tàn nhẫn, tuy anh ta không biết Bùi Nguyên Minh còn có đường lui nào, nhưng lúc này bắn chết Bùi Nguyên Minh
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1914


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Gương mặt Chân Vũ Long âm trầm, anh ta không thể ngờ tới Bùi Nguyên Minh dựa vào kỹ thuật bắn súng của Lê Hàn Nguyệt, nhận ra được thân phận của cô ta.

Cho dù thân thiết với người Đảo Quốc, hay là có quan hệ không rõ ràng với người Băng Quốc.

Đối với Chân Vũ Long mà nói, chuyện này đều là vết nhơ.

Bởi vì mười gia tộc đứng đầu, đã đại diện cho lợi ích ở tâng cao nhất Đại Hạ.

Người trong tâng này, rất nhiều khi làm việc không kiêng nể gì, nhưng có một số chuyện, có thể làm nhưng không thể nói.

Cấu kết với thế lực nước ngoài, một khi chuyện này bị lộ ra ánh sáng, đừng nói là tâng cao Đại Hạ không chứa Chân Vũ Long, người của Long Ngục cũng sẽ lập tức tới cửa.

Cho dù là nhà họ Chân ở thủ đô, có lẽ cũng không muốn chuyện xấu như vậy bị lộ ra.

Bùi Nguyên Minh không chút để ý tới Lê Hàn Nguyệt, mà nhìn Chân Vũ Long lúc này đã khôi phục tự do, thản nhiên nói: “Thế tử Chân, anh biết vì sao tôi thả anh ra không?”

“Bởi vì bây giờ tôi căn bản không cân bắt anh làm con tin.

“Đám người của anh ở trong mắt tôi, không khác gì con mèo con chó ở ven đường”

“Cho nên tôi đề nghị lúc này anh đừng ôm ấp bất cứ hi vọng gì thì hơn”

“Quỳ xuống nói rõ ràng chuyện của anh, có lẽ tôi sẽ tha cho anh?”

Bùi Nguyên Minh nghiêng đầu, vẻ mặt đầy thiện ý.

“Quỳ xuống?”

“Nói rõ ràng?”

“Tha cho tôi?”

“Họ Bùi, nơi này là thủ đô, không phải Dương Thành, nơi này không tới lượt cậu giương oail”

Lần thứ hai đạt được tự do, lúc này vẻ mặt Chân Vũ Long hung dữ, nhanh chóng hạ lệnh: “Giết cậu ta!”

Mười mấy người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục lập tức xông ra, cả đám câm lấy súng ngắn, giống như không cân tiên điên cuồng bóp cò về phía Bùi Nguyên Minh.

“Bùm..”

Cùng lúc đó, Lê Hàn Nguyệt cũng đổi băng đạn, nhét viên đạn to cỡ bàn †ay vào trong, trực tiếp nổ súng chỗ Bùi Nguyên Minh.

“Pằng!”

Âm thanh rất to truyền ra, Bùi Nguyên Minh tránh sang một bên, nhanh nhẹn lưu loát đi tới bên cạnh một người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục, đoạt lấy khẩu súng ngắn trong tay anh ta, trực tiếp dùng thân thể anh ta chắn ở phía trước.

“Đoàng...”

Tiếng chấn động mạnh truyền ra, người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục ngay cả kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, chỗ ngực đã có một cái lỗ to.

Cùng lúc đó, Chân Vũ Long lùi tới bên cạnh đám người dẫn theo hai thuộc hạ, gương mặt lạnh lùng muốn rời đi.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1915


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Bốp..”

Bùi Nguyên Minh trở tay tát một cái, vô cùng ung dung tát người đàn ông to cao mặc âu phục bay ngược về sau.

“Bốp bốp bốp..”

Liên tục có âm thanh vang lên, đám đàn ông mặc âu phục này giống như rơm rác, toàn bộ đều bay ra.

Lúc rơi xuống đất, có người xui xẻo đầu vẹo ba trăm sáu mươi độ, có người may mắn chỉ hôn mê tại chỗ mà thôi! Mấy chục người đàn ông cường tráng mặc âu phục, vậy mà không có một người ngăn được nửa bước của Bùi Nguyên Minh.

Chân Vũ Long vốn nhìn có ưu thể về sức mạnh, ở trước mặt Bùi Nguyên Minh không có một chút tác dụng nào.

Quan trọng nhất chính là, hôm nay vì tiện làm việc, người nhà họ Uông đều đã rời đi, nếu không có khả năng còn có cứu binh.

Lúc này Chân Vũ Long có tình trạng thê thảm kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.

Lúc này Lê Hàn Nguyệt chịu đựng đau đớn chăn trước người Chân Vũ Long, nhỏ giọng nói: “Thế tử, ngài đi mau, để tôi cản phía sau!”

Vẻ mặt Chân Vũ Long nghiêm trọng nhìn Bùi Nguyên Minh, mí mắt không ngừng giật giật.

Cho dù anh ta đánh giá cao Bùi Nguyên Minh, nhưng không thể ngờ tới anh thật sự là cấp Chiến Thần.

Loại cao thủ cỡ này, gần như vô địch ở thế giới bên ngoài.

Trừ khi anh ta có thể mời Chiến Thần ra tay, nếu không tuyệt đối không ngăn được.

“Ngăn cậu ta lại!" Vẻ mặt Chân Vũ Long âm trầm hạ lệnh, lập tức chỉ thấy mười mấy cao thủ ở sảnh ngoài dũng mãnh lao vào.

Mười mấy cao thủ này cùng xông lên, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, vẫn tát ra mấy cái như cũ.

Một lát sau, mười mấy cao thủ đều bay ngược về sau.

Mà trên người Bùi Nguyên Minh vẫn lông tóc không tổn hao gì.

“Bùi Nguyên Minh!”

Lê Hàn Nguyệt từ phía sau xông tới, không đợi cô ta tới gần, Bùi Nguyên Minh xoay người đá một cái.

“Rầm..."

Lê Hàn Nguyệt bay ngược ra sau, trực tiếp đập lên ghế thái sư ở đại sảnh, mãi mà không bò dậy nối.

Cùng lúc đó, Chân Vũ Long ngồi lên xe Toyota, chỉ tiếc anh ta còn chưa kịp khởi động xe, Bùi Nguyên Minh đã đá mạnh một cái, trực tiếp đá bay cửa xe còn chưa kịp đóng lại sang một bên.

Mí mắt Chân Vũ Long không kìm nén nổi giật giật, vẻ mặt có chút khó coi.

Anh ta vứt bỏ tôn nghiêm, một đường chạy trốn, nhưng cuối cùng vẫn không chạy thoát.

Hôm nay anh ta mang theo tự tin mà đến,
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1916


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nhìn bộ dạng này của Chân Vũ Long, Bùi Nguyên Minh cười, một lát sau thản nhiên nói: “Tôi tin thế tử Chân anh hung hãn không sợ chết, tôi cũng tin dùng hình đối với anh, sẽ không có bất cứ tác dụng gì”

“Nhưng tôi càng thêm biết rõ, trong lòng anh tràn ngập không cam lòng”

Nghe thấy câu này, Chân Vũ Long nheo mắt, vẻ mặt khó coi.

Giống như lời Bùi Nguyên Minh nói, trong lòng anh ta tràn ngập không cam lòng.

Anh ta là một trong sáu thế tử ở thủ đô, anh ta còn có rất nhiêu năng lực, rất nhiều con bài chưa lật có thể sai khiến.

Nếu đấu với Bùi Nguyên Minh chính diện, anh ta tin tưởng với bố trí của anh ta, chẳng biết cuối cùng hươu chết về tay ai.

Nhưng hôm nay anh ta tới vì Uông Linh Đan, không dẫn theo nhiêu người lắm.

Hơn nữa rất nhiều người của anh ta hiện giờ đều bố trí bên Long Môn phân hội thủ đô, việc anh ta cần làm hôm nay, vốn là dùng toàn lực giúp Uông Vĩ Thành lấy được vị trí hội trưởng.

Những chuyện này cũng khiến phòng vệ bên cạnh anh ta trống rỗng, cộng thêm Bùi Nguyên Minh đột nhiên xuất hiện, vậy mà Kim Tuyết Ngọc không giữ được anh, lúc này mới khiến Chân Vũ Long luống cuống chân tay.

Bởi vì nhiều chuyện trùng hợp tập hợp lại, bại bởi Bùi Nguyên Minh, lúc này trong lòng Chân Vũ Long tràn ngập không cam lòng.

“Tôi biết anh không cam lòng, cho nên tôi có thể cho anh một cơ hội lật bàn.”

Bùi Nguyên Minh khẽ vươn tay, trực tiếp năm lấy khẩu súng lục trong tay Chân Vũ Long, sau đó anh lấy năm viên đạn bên trong ra, viên đạn cuối cùng di chuyển theo ngón tay của anh, sau đó anh mở chốt an toàn lần nữa.

Chân Vũ Long nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt âm trầm: “Bùi Nguyên Minh, cậu chuẩn bị làm gì?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Người giống như anh tôi gặp nhiều rôi”

“Tuy thua, nhưng anh rất không cam lòng”

“Theo ý anh, bại bởi tôi là do may rủi”

“Nếu anh sớm có chuẩn bị, lúc này người chết sẽ là tôi”

“Cho nên nhằm vào tâm lý như vậy, tôi quyết định cho anh một cơ hội công bằng công chính”

“Tôi quyết định chơi một trò chơi tử vong vô cùng đơn giản đối với anh”

“Một người một phát súng, xem vận may của ai tốt”

“Tôi thắng, anh nói cho tôi biết bí mật của người Đảo Quốc.”

“Anh thắng, anh có thể cầm lại mọi thứ đã mất”

“Anh dám chơi không?”

Bùi Nguyên Minh khẽ lắc khẩu súng lục trong tay, vẻ mặt lạnh nhạt.

Chân Vũ Long híp mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một lát, sau đó anh ta lấy di động ra, viết một đoạn tin nhắn ở phía trên, sau đó đặt di động lên
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1917


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Thế tử Chân, không thể không thừa nhận vận may của anh không tệ.”

Bùi Nguyên Minh nhận lấy khẩu súng lục, mỉm cười, sau đó anh lại bản một phát về phía huyệt thái dương của mình.

Súng rỗng.

Nhưng vẻ mặt Chân Vũ Long lập tức thay đổi.

Bùi Nguyên Minh thổi một hơi lên nòng súng, mỉm cười nói: “Xem ra vận may của tôi cũng rất không tệ”

Lúc Bùi Nguyên Minh đưa khẩu súng lục cho Chân Vũ Long, chỉ trong nháy mắt đồng tử của Chân Vũ Long không nhịn được co rút nhanh.

Anh ta cầm lấy khẩu súng lục một lần nữa, nhưng tay run lẩy bẩy.

Người phát minh ra khẩu súng lục này năm đó, chỉ sợ cũng không thể ngờ tới sẽ có người dùng khẩu súng này chơi trò chơi đáng sợ như thế.

Trò chơi như vậy đối với một người tự tin, một người khí phách, một người có cá tính đều là khảo nghiệm rất lớn.

Chỉ có người không biết sợ, mới dám lộ ra vẻ mặt tùy ý bóp cò.

Ít nhất ở trong cái nhìn của Chân Vũ Long, điểm này anh ta kém Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh có thể tùy ý bóp cò, còn là hai lần, nhưng Chân Vũ Long thì không thể làm được.

Phân quyết đoán này, anh ta kém xa không bằng, có khả năng đây chính là chênh lệch lớn nhất giữa anh ta và Bùi Nguyên Minh.

Chân Vũ Long tự nhận là hung hãn không sợ chết, tự nhận là thờ ơ bình thản, nhưng lúc đến trước Quỷ Môn Quan, toàn bộ đã không còn ý nghĩa gì nữa.

Chân Vũ Long nảm lấy khẩu súng lục, lúc này tay phải không ngừng run rấy, anh ta định bóp cò mấy lần, nhưng đều mất đi dũng khí vào lúc cuối cùng.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh cân nhắc, nói: “Thế tử Chân, nếu anh sợ, bây giờ quỳ xuống cầu xin tôi, tôi cũng có thể suy xét tha cho anh”

“Răng rắc!”

Lời nói của Bùi Nguyên Minh, dẫn đốt lửa giận không nhiều lắm duy nhất trong lòng Chân Vũ Long, anh ta lập tức ấn cò súng.

Cùng với âm thanh truyền đến, mồ hôi trên trán Chân Vũ Long lập tức nhỏ giọt với tốc độ mắt thường có thể thấy.

Sống! Anh ta còn sống sót qua đợt thứ hai.

Lúc này Chân Vũ Long mừng rỡ như điên, ở trước mặt trò chơi như vậy, mình còn có thể sống sót qua hai đợt không chết, đây là vận may cỡ nào.

Anh ta cảm thấy mình giống như con cưng của trời.

Nhưng không đợi anh ta hưng phấn xong, Bùi Nguyên Minh đã tùy ý bắn phát thứ ba lên huyệt thái dương của mình.

“Răng rắc..."

Vẫn là súng rỗng như cũ, Bùi Nguyên Minh
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1918


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Răng rắc!”

Một phát súng cuối cùng vang lên, vẫn là
súng rỗng như cũ, Bùi Nguyên Minh hoàn hảo
không tổn hao gì, mà tay phải của Chân Vũ Long
run lẩy bẩy, bắp thịt trên mặt không ngừng giật
giật.

“Cậu!”



“Cậu chơi tôi!”

“Khốn nạn!”

“Cậu chơi tôi!”

Lúc này Chân Vũ Long nổi trận lôi đình, anh ta
lập tức suy nghĩ cẩn thận, trong khẩu súng này



căn bản không có đạn.

Từ đầu tới cuối, đây đều là ván cờ của Bùi
Nguyên Minh, một ván cờ khiến anh ta thấy rõ
mình vô dụng, thấy rõ mình sẽ sợ hãi.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, vươn tay
phải ra chậm rãi nắm lấy cổ Chân Vũ Long, trên
gương mặt lộ ra nụ cười.

“Thế tử Chân, quá đáng tiếc.”

“Cho dù anh có bắn phát súng cuối cùng với
mình, hay là quỳ xuống đất cầu xin tha thứ hay
không, tôi đều không giết anh”

“Nhưng anh quá khiến tôi thất vọng”

“Anh cũng khiến tôi biết rõ, người như anh sẽ
không xem trọng quy tắc trò chơi.”

“Hôm nay tôi không giết anh, ngày mai chờ
đợi tôi sẽ là trả thù đẫm máu của anh”

“Cho nên thế tử Chân, lên đường đi”

“Từ hôm nay trở đi, trên thế giới này chỉ còn
lại năm thế tử”

“Răng rắc..."

Giọng nói vừa dừng, tay phải của Bùi Nguyên
Minh dùng lực.

Trên gương mặt Chân Vũ Long xuất hiện khó
có thể tin, trong miệng không ngừng chảy máu ra,
sau đó đầu anh ta đập lên tay lái.

“Đoàng...”

Âm thanh rất to truyền ra, giống như tang lễ
của anh ta.

Bùi Nguyên Minh cầm lấy di động của Chân
Vũ Long trên ghế phụ nhìn một lát, sau đó anh im
lặng xoay người, gọi một cuộc điện thoại: “Phái
một đội người tới nhà họ Uông dọn dẹp một lát”

“Ngoài ra, phái một chiếc xe tới đón tôi”

Giải quyết xong chuyện Chân Vũ Long, Bùi
Nguyên Minh trở về biệt thự Hương Sơn một
chuyến, dựa theo ước định ăn một bữa cơm với
Uông Linh Đan.

Sau khi ăn xong, Bùi Nguyên Minh trực tiếp
nằm xuống nghỉ ngơi.

Chuyện sáng hôm nay tuy thuận lợi, nhưng dù
sao cũng tiêu hao không ít thể lực của anh.

Anh cân phải nghỉ ngơi thật tốt, tối nay còn
giải quyết cục diện chia năm xẻ bảy trong Long
Môn phân hội thủ đô.

Mấy ngày nay, Bùi Nguyên Minh vẫn không ra
tay với Long Môn là có nguyên nhân.



Có Chân Vũ Long và người Đảo Quốc đứng
phía sau gây sóng gió, thực lực của Uông Vĩ
Thành không thể khinh thường, đơn thuần dựa

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1919


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bên trong cánh cửa là một không gian trống trải, ở giữa đặt một cái lôi đài to.

Bốn phương tám hướng đều đầy ghế ngồi, khiển người ta cảm thấy như sân vận động nhỏ.

Hai bên có mấy trăm người có mặt, tụ lại cùng một chỗ gân ngàn người, cãi nhau, cộng thêm hai bên vốn đứng về phía đối lập, lại càng khiến nơi này giống như thùng thuốc súng sắp dẫn đốt.

Mà lúc này ở trên lôi đài có không ít vết máu, hẳn là hai bên đã đánh mấy trận.

Mà trên lôi đài, hiện giờ có hai người đang giao đấu.

Một bên dùng đường đao, một bên thì dùng trường kiếm, lúc hai người giao đấu đao kiểm chạm nhau, không ngừng lóe lên tia lửa.

Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn qua, thì thấy rõ người trên lôi đài là Ngô Kim Hổ.

Vị vua giới hắc bạch Đà Nẵng ngày thường có vẻ nhố nhăng, nhưng lúc này vừa ngậm điếu thuốc, vừa vung đao.

Đao pháp của anh ta là tỉnh hoa của Đường Đao Doanh, không có bất cứ đẹp đẽ gì, chỉ có nhanh vô tận.

Đối diện cũng là một cao thủ, nhưng ở trước mặt Ngô Kim Hổ không ngừng lùi về sau.

Loại chém giết này rất hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Mà ở hai bên lôi đài, lần lượt có hai bên đứng đối lập.

Một bên là Tần Ý Hàm và Sở Tuấn Hiên.

Nhưng lúc này trên đầu Tần Ý Hàm quấn băng vải, cả người nhìn có chút chật vật, giống như là trong tình huống bất đắc dĩ, mới bảo Ngô Kim Hổ ra tay.

Một bên khác là Uông Vĩ Thành trên mặt xuất hiện nụ cười thản nhiên.

Tần Ý Hàm giống như ước định bị thương, không thể tự mình ra đấu.

Lúc này tuy Ngô Kim Hổ hoành hành ngang ngược trên lôi đài nhìn có vẻ lợi hại, nhưng dưới cái nhìn của Uông Vĩ Thành, anh ta không kiên trì được lâu.

Bên Tần Ý Hàm, đáng cho Uông Vĩ Thành nhìn một cái cũng chỉ có mình Tần Ý Hàm mà thôi, những người khác lợi hại tới mấy cũng không có tư cách này.

Mà đám nữ đệ tử ở giữa sân thì luôn nhìn Ngô Kim Hổ, có cảm giác sắp phạm vào mê trai.

Bùi Nguyên Minh nhìn vài lần, trên cơ bản có thể chắc chăn, hẳn là Ngô Kim Hổ có thể đánh thẳng được đối phương.

Nhưng mà không biết Hùng Tứ Hải đại tướng đứng đầu của Uông Vĩ Thành có tới đây không.

Nếu người này xuất hiện, có lẽ Ngô Kim Hổ không phải là đối thủ.

Dù sao Ngô Kim Hổ ở Đường Đao Doanh hơn một năm là xuất ngũ, chỉ học được chút da lông.

Đổi lại là những người khác của Đường Đao Doanh tiến đến, Bùi Nguyên Minh đều cảm thấy không có vấn đề gì.

Nhưng Ngô Kim Hổ mà nói, có lẽ lúc đấu với Hùng Tứ Hải sẽ bị thua.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom