Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1880


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hứa Thục Tâm nói xong, cô ta lập tức võ tay, lập tức có mười mấy người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục đi ra, cả đám đều như hổ rình mồi nhìn Bùi Nguyên Minh, bộ dạng giống như sẽ đánh gãy chân tay Bùi Nguyên Minh bất cứ lúc nào.

“Hứa Thục Tâm, hôm nay là Lý Minh Tuấn vũ nhục tôi trước, còn muốn động chân động tay!”

“Bây giờ bị Bùi Nguyên Minh đánh gãy tay, chỉ là trừng phạt đúng tội mà thôi!”

“Cho nên chuyện ngày hôm nay, cho dù có hậu quả gì, tôi đều dốc sức gánh vác!”

Rất rõ ràng, Uông Linh Đan sẽ không trơ mắt nhìn Bùi Nguyên Minh rơi vào bấy, lúc này cô ta lạnh giọng mở miệng, vẻ mặt cũng vô cùng nghiêm túc.

“Cô!" Nhìn gương mặt lạnh lùng của Uông Linh Đan lúc này, Hứa Thục Tâm tức tới mức toàn thân run lẩy bẩy: “Các người đả thương người khác trước mặt mọi người, bây giờ tôi tìm thanh tra quốc tế, bắt lấy các người rồi nói!”

Rất rõ ràng, đám cậu chủ cô chủ như bọn họ, đều hiểu rõ ở vùng biển quốc tế muốn báo cảnh sát thì phải tìm thanh tra quốc tế.

Đợi bắt người xong sẽ giao cho chính phủ Băng Quốc, chỉ sợ Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan sẽ không có kết cục tốt.

“Không cần báo cảnh sát, như vậy lợi cho bọn họ quá!”

Lúc này Lý Minh Tuấn đã bình tĩnh trở lại, anh ta bảo bác sĩ trên thuyên tạm băng bó cánh tay phải cho mình xong, thì vung tay lên, tay trái câm một bình rượu.

“Đánh cậu ta tàn phế trước, sau đó lại ném vào trong vùng biển quốc tế cho cá ăn!”

“Sống hay chết, phải xem vận may của cậu tai”

Nhìn nụ cười dữ tợn trên gương mặt tuấn tú của Lý Minh Tuấn, đám người hầu và vệ sĩ của anh ta đều lộ ra biểu cảm hung dữ.

“Đúng vậy, đánh một trận, sau đó ném vào vùng biển quốc tế cho cá ăn!”

“Nếu không chết, lại đưa bọn họ tới chính phủ Băng Quốc!”

“Không làm như vậy, sau này chúng ta còn lăn lộn ở thủ đô kiểu gì?”

Cùng với giọng nói của Lý Minh Tuấn, rất nhiều người đã cầm lấy chai rượu trên bàn, cả đám cười gản tiến lại gần.

Đám Kim Mặc Hàn nhanh chóng lùi về sau, nói: “Đại diện Lý, chúng tôi không quen Bùi Nguyên Minh, sống chết của cậu ta không liên quan tới chúng tôi!”

Đám Hứa Thục Tâm nhìn thấy cảnh này đều lộ ra biểu cảm xem diễn trò.

Bọn họ thích nhìn đám tôm tép nhãi nhép như Bùi Nguyên Minh bị người ta ném vào trong vùng biển quốc tế nhất.

Ở đây chỉ có Uông Linh Đan muốn tiến lên che chở cho Bùi Nguyên Minh, nhưng lại bị Bùi Nguyên Minh chắn ở phía sau.

“Ông đây tự tay giết chết mày!”

Nhìn thấy động tác của Uông Linh Đan, Lý
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1881


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Bốp..”

Rất nhanh, âm thanh chai rượu đập vào đầu cuối cùng vang lên, lúc này mọi người mới thấy rõ tình cảnh xảy ra.

Chỉ thấy không biết từ lúc nào Bùi Nguyên Minh đã lấy một tờ khăn giây ra bắt đầu chậm rãi lau ngón tay mình.

Mà đám đàn ông vạm vỡ mặc âu phục mới lao tới, lúc này đều xụi lơ trên đất.

Có người đầu rơi máu chảy.

Có người toàn thân giật giật.

Nhưng rất rõ ràng, hiện tại trong đám người này không có một người có thể đứng dậy.

Trong cổ họng đám Hứa Thục Tâm truyền ra âm thanh “ách ách ách”

, muốn thét chói tai, nhưng vì quá mức rung động cho nên căn bản không kêu được.

Mà Kim Mặc Hàn và đám quản lý cấp cao ở phía sau, lúc này khóe mắt cả đám giật giật, vẻ mặt khó có thể tin.

Trong hi vọng của bọn họ, lúc này người đầu rơi máu chảy xụi lơ trên đất nên là Bùi Nguyên Minh, mà không phải đám người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục kia.

Uông Linh Đan thì hơi thở phào một hơi, tuy cô ta biết Bùi Nguyên Minh rất mạnh, nhưng mà vừa rồi lúc Bùi Nguyên Minh lao ra, cô ta vẫn không nhịn được lo lắng.

Còn Lý Minh Tuấn, gương mặt anh ta lúc trắng lúc xanh, không khác gì thay đổi sắc mặt trong kịch hát, khó coi khó mà nói nên lời.

Bùi Nguyên Minh chà lau ngón tay sạch sẽ xong, anh mới tiến lên một bước đi tới trước mặt Lý Minh Tuấn.

Lý Minh Tuấn gần như lùi về sau nửa bước theo bản năng, sắc mặt vô cùng khó coi, vẻ mặt cố chấp nói: “Họ Bùi, mày muốn làm cái gì?”

“Đánh người của tao ở địa bàn của tao sao?”

“Mày đang tìm đường chết à?”

Bùi Nguyên Minh cười, vươn tay phải ra vỗ mặt Lý Minh Tuấn, thản nhiên nói: “Nếu tôi dám ra tay đánh người ở địa bàn của anh, ngay cả chút chuyện này cũng không hiểu được sao?”

“Nói thật cho anh biết, chút vệ sĩ mà anh dẫn theo kia, không áp chế được tôi đâu”

“Muốn áp chế tôi, chỉ sợ anh cần gọi thêm người."

“Nếu là bình thường, tôi sẽ cho anh đủ thời gian gọi người.”

“Nhưng mà hôm nay, có chút đặc biệt”

“Đúng hai giờ chiều, tôi hi vọng nhìn thấy anh quỳ gối trước cửa tập đoàn nhà họ Uông, câm hợp đồng quyền đại lý tới”

“Có nghe hiểu không?”

Khóe mắt Lý Minh Tuấn giật giật, sắc mặt điên cuồng thay đổi.

Anh ta muốn nổi giận, nhưng nhìn biểu cảm cười mà như không cười của Bùi Nguyên Minh, anh ta đành phải kìm nén.

Trong tình huống như vậy, còn có người dám làm chuyện như thế, vậy thì chỉ có thể đủ tự tin,
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1882


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Chó ngoan không cản đường”

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng.

Hứa Thục Tâm phẫn nộ nói: “Được lắm, họ Bùi, cậu còn đám sỉ nhục tôi, tôi nói cho cậu biết...

“Bốp...

Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, trực tiếp vung tay ra tát, Hứa Thục Tâm lập tức bay ngược ra sau, rơi vào trong bể bơi.

“Ùng ục ùng ục..



Nhìn Hứa Thục Tâm chậm rãi chìm nghỉm, tất cả mọi người ở đây sởn gai ốc.

Mãy cô nàng xinh đẹp hơi nhếch miệng, mãi mà không dám nói.

Chỉ có Kim Mặc Hàn nhìn thấy cảnh này vô cùng sợ hãi, trong đôi mắt có thêm tia sáng.

Sau khi ăn cơm trưa, trong cao ốc tập đoàn nhà họ Uông.

Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan mới đi vào cao ốc, thì có mấy nhân viên công tác chạy tới, vẻ mặt nghiêm trọng mời hai bọn họ vào phòng họp to.

Lúc này cả căn phòng họp đã ngồi đầy người.

Ngoại trừ quản lý cấp cao trong tập đoàn có mặt ra, chỗ vị trí thuộc về chủ tịch, Uông Vĩ Thành cũng ngôi ở đó nhắm mắt.

Mà một số vị trí trống khác, cũng ngồi một số cổ đông vô cùng phẫn nộ.

Đám người này đều ăn mặc xa hoa, nhìn quý khí bức người, lúc thấy Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan đi tới, lại cùng chửi âm lên.

“Đôi nam nữ chó má làm hỏng việc nhiều hơn là thành công!”

“Nếu buổi chiều vì hai người mà giá cổ phiếu giảm, ông đây tát chết hai người!”

“Chưa đủ lông đủ cánh đã dám lên vị trí tổng giám đốc, thật sự cho rằng mình là người tài giỏi sao?”

“Nếu có rảnh thì tự mình soi gương đi, nhìn xem mình có mấy cân mấy lượng!”

“Đổi lại là tôi mà nói, bây giờ đã tự nhận lỗi từ chức!”

“Vì tập đoàn mang tới tai họa lớn như thế, vậy mà dám đi khắp nơi nói sẽ xử lý chuyện Băng Quốc? Quả thực là không biết xấu hổ..

“ Từ lúc Bùi Nguyên Minh vào cửa, ngôi vào vị trí nửa phút, xung quanh có đủ tiếng chửi rủa truyên tới.

Theo lý mà nói, đám cổ đông này không có khả năng nhận được tin nhanh như thế.

Nhưng hiện giờ bọn họ chẳng những nhận được tin, hơn nữa từ trong ánh mắt bọn họ có thể nhìn ra được bọn họ đều biết chỉ tiết, biết chuyện này có khả năng dẫn tới hậu quả gì.

Thú vị.

Bùi Nguyên Minh híp mắt, vẻ mặt tràn ngập hứng thú.

“Cười! Cậu còn cười!”

“Họ Bùi kia, cậu có tư cách gì mà cười?”

Bỗng nhiên Kim Mặc Hàn đứng dậy, vỗ mạnh lên trên bàn, tức giận mở miệng nói với Bùi
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1883


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Tôi đồng ý!”

“Tôi tán thành!”

Cùng với lời nói của Kim Mặc Hàn vang lên, phân lớn quản lý cấp cao đứng dậy.

Rất nhanh, những cổ đông cũng lập tức đứng ra phát biểu.

Dựa theo ý của bọn họ, chuyện ngày hôm nay, Uông Linh Đan và Bùi Nguyên Minh chắc chắn phải cho một lời giải thích.

Mà chuyện Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan phải làm đầu tiên, chỉ có thể là tự nhận lỗi từ chức! Những người này vô cùng để ý lợi ích của mình.

Cho dù chuyện hôm nay xảy ra như thế nào, cho dù ai đúng ai sai.

Nhưng vì cách làm việc của Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan, lợi ích của mình sẽ chịu ảnh hưởng lớn, điểm này không thể nghỉ ngờ.

Mà đầu sỏ khiến bọn họ có khả năng phải bồi thường tiên, chính là Bùi Nguyên Minh.

Người như vậy tất nhiên là phải đuổi khỏi công ty.

“Được rồi, mọi người im lặng trước!”

Uông Vĩ Thành vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thân lúc này đứng dậy, ra hiệu bằng tay.

Không thể không thừa nhận, phó hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô, chủ tịch của tập đoàn nhà họ Uông, ít nhiêu gì cũng có chút chút sức hút nhân cách và lực khống chế.

Cùng với động tác của ông ta, xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh lại.

Sau đó Uông Vĩ Thành thản nhiên mở miệng: “Thái độ làm người của tôi, hẳn là mọi người đều biết rõ."

“Tôi chưa bao giờ đổ oan cho người tốt, cũng sẽ không bỏ qua cho người xấu.”

“Tôi ở đây đảm bảo với mọi người, nếu chuyện này điều tra rõ ràng, mọi trách nhiệm đều ở bên hai vị tổng giám đốc mới nhậm chức, vậy thì tôi sẽ cho mọi người một lời giải thích.”

Nghe những lời Uông Vĩ Thành nói, trong đôi mắt Kim Mặc Hàn xuất hiện chút đắc ý.

Hiện giờ cứ dựa theo kế hoạch của bọn họ mà tiến hành.

Sau đó Uông Vĩ Thành danh chính ngôn thuận nhìn Uông Linh Đan, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Linh Đan, con là con gái ba, vì tránh để người ngoài chê cười, cho nên có một số việc ba phải hỏi rõ ràng!”

“Con nói cho ba biết, quản lý cấp cao Kim nói con dẫn Bùi Nguyên Minh đi bàn chuyện quyên quản lý, kết quả là hợp đồng còn chưa bàn được, các con đã đánh gấy tay của đại diện Lý!”

“Chuyện này là thật hay giả?”

Uông Linh Đan nhíu mày lại nói: “Chuyện này là thật, nhưng mà...”

“Bốp/ Uông Linh Đan còn chưa nói xong, Uông Vĩ Thành đã vỗ mạnh lên bàn một cái, lạnh lùng nói: “Ba không cần nghe con giải thích, ba chỉ cần biết chuyện này là thật hay giả”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1884


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sắc mặt Uông Vĩ Thành lập tức trở nên khó coi.

Bùi Nguyên Minh không cho ông ta cơ hội tiếp tục mở miệng, mà lạnh lùng nói: “Chuyện Lý Minh Tuấn mở miệng sỉ nhục con gái ông ông mặc kệ.”

“Có phải ông muốn nhìn thấy con gái ông bị một người Băng Quốc làm nhục trong nước, đổi lấy một quyền đại lý có cũng được mà không có cũng không sao cho tập đoàn nhà họ Uông, Uông Vĩ Thành ông mới cảm thấy cô ấy có năng lực?”

“Hơn nữa nói đi phải nói lại”

“Ra tay đánh người không phải cô ấy, mà là tôi”

“Ông muốn tìm người gây phiền phức, có phải cũng nên tìm giám đốc điều hành là tôi trước hay không?”

“Trực tiếp bỏ qua tôi, tìm tổng giám đốc Uông gây phiên phức”

“Phó hội trưởng Uông, có phải là ông không quá để mắt tới Bùi Nguyên Minh tôi rồi không?”

Bùi Nguyên Minh cười mà như không cười, lại khiến sắc mặt Uông Vĩ Thành thay đổi.

Mãy lân giao đấu với Bùi Nguyên Minh, ông ta đều rơi vào thế yếu, thậm chí bị tốn thất nặng nề.

Lúc này bị Bùi Nguyên Minh mở miệng nói như thế, sắc mặt Uông Vĩ Thành vô cùng khó coi.

Kim Mặc Hàn ở bên cạnh hừ lạnh một tiếng mở miệng.

“Giám đốc Bùi, những lời này của cậu là không đúng rồi!”

“Đại diện Lý còn trẻ tuổi anh tuấn, lúc nhìn thấy tổng giám đốc Uông có chút kích thích giữa nam nữ, mở miệng nói vài câu thôi.”

“Anh ấy lại không làm chuyện gì, chỉ nói đùa mấy câu”

“Loại vui đùa này, trong lúc bàn việc làm ăn thấy rất nhiều!”

“Hơn nữa giám đốc Bùi lại vì mấy câu nói đùa của đại diện Lý, trực tiếp ra tay độc ác!”

“Giám đốc Bùi, không phải cậu là người không có văn hóa từ trong núi ra ngoài đấy chứ? Ngoại trừ đánh giết ra thì không biết cái gì?”

“Lúc cậu ra tay, không suy nghĩ tới hậu quả của chuyện này sao?”

“Chính vì không suy nghĩ, nên quyền đại lý có giá trị mấy chục nghìn tỷ vì cậu tùy ý làm bậy, đã tan thành mây khói?”

Bùi Nguyên Minh híp mắt, nhìn Kim Mặc Hàn lúc này vẻ mặt nghĩa chính ngôn từ, lạnh lùng nói: “ý của anh là nói vì cái gọi là quyền đại lý, thì có thể chịu nhục? Thì có thể để mặc người ta muốn làm gì thì làm sao?”

Kim Mặc Hàn nói với lẽ đương nhiên: “Người nào làm ăn mà không như vậy chứ? Tôi nói cho cậu biết, nếu hôm nay đại diện Lý nói cho tôi biết, tôi quỳ xuống chui qua đũng quân anh ấy, anh ấy sẽ ký hợp đồng quyên quản lý mà nói!”

“Như vậy tôi sẽ không nói hai lời, lập tức chui qua!!”

“Chuyện như vậy có là gì đâu? Cậu xem Hứa Thục Tâm người ta kìa! Vì quyên đại lý, trực tiếp yêu đương với đại diện Lý, vô cùng chủ động!”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1885


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hơn nữa lúc này Kim Mặc Hàn còn nói, chỉ cần đuổi Uông Linh Đan và Bùi Nguyên Minh rời khỏi tập đoàn, thì còn cơ hội lấy được quyên đại lý.

Cho dù trong lòng mọi người đều biết rõ, mọi chuyện phát triển tới bước này, đều là hi vọng xa vời.

Nhưng ít nhiều gì vẫn còn chút hi vọng.

Chỉ trong nháy mắt, đám quản lý cấp cao lúc trước không có quá nhiều địch ý, lúc này ánh mắt nhìn Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan cũng tràn ngập địch ÿ.

Dù sao không ai không để ý tới tiền.

Cảnh tượng này khiến Uông Vĩ Thành cảm thấy tinh thân sảng khoái, ông ta ra hiệu bằng mắt, ý bảo Kim Mặc Hàn ngồi xuống, sau đó ông ta ho nhẹ một tiếng, hẳng giọng nói một câu: “Chuyện này hẳn là đã rõ ràng”

“Linh Đan, nói thật ngày đầu tiên con lên năm quyền, ba làm ba nên đứng về phía con”

“Nhưng mà con thật sự không thành thục, quá khiến người ta thất vọng”

“Vụ làm ăn quan trọng như thế, vậy mà con đặt tình cảm cá nhân vào, ngay cả chuyện cơ bản nhất như chuyện lớn hóa nhỏ cũng không làm được.”

“Bây giờ ba có thể chắc chắn, năng lực của con hoàn toàn không đủ để đảm nhận vị trí tổng giám đốc này”

“Con khiến ba vô cùng thất vọng!”

“Hi vọng kế tiếp con sẽ không làm khó hội đồng quản trị và cổ đông”

Uông Linh Đan cau mày, cô không thể ngờ tới Uông Vĩ Thành vì ép mình từ chức, câu nào cũng có thể nói được.

Chẳng lẽ vì cái gọi là làm ăn, mình phải hiến thân cho người Băng Quốc sao? Chỉ trong nháy mắt, khóe miệng Uông Linh Đan nhếch lên nụ cười trào phúng.

Lúc ngồi vào vị trí tổng giám đốc, sâu trong lòng cô còn có chút hi vọng, có thể thông qua sự cố gắng của mình cuối cùng đạt được sự tán thành của Uông Vĩ Thành, sau đó cô có thể đứng thẳng lưng ở nhà họ Uông, mà không phải trở mặt hoàn toàn.

Nhưng cảnh tượng ngày hôm nay, khiến Uông Linh Đan biết rất rõ.

Ở trong mắt ba, mình chỉ là một công cụ.

Mà công cụ sẽ rơi vào kết cục gì, ba của mình sẽ không thèm để ý.

Ông ta có thể vì quyền đại lý bảo mình đi hầu hạ một tên Băng Quốc, có thể vì ngồi vào vị trí phân hội trưởng của Long Môn thủ đô mà bắt mình gả cho người mà mình không muốn gả.

Như vậy sau này có cần gì, ông ta chắc chăn sẽ lấy mạng nhỏ này của mình ra đổi đủ lợi ích.

Lúc này Uông Linh Đan không biết người nên trào phúng là mình, hay là ba.

Bùi Nguyên Minh tiến lên trước nhẹ nhàng nắm tay Uông Linh Đan, sau đó anh lại tiến lên một bước lạnh lùng nói: “Thất vọng? Làm khó sao?”

“Đối với những người trong giới thượng lưu như các ông mà nói, chỉ cần có thể kiếm được tiên, cho dù quỳ xuống đều không sao cả sao ư?”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1886


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Yên tĩnh, xung quanh yên tĩnh như chết lặng.

Vẻ mặt tất cả mọi người kỳ lạ nhìn Bùi Nguyên Minh, một lát sau, không biết người nào không nhịn được trước, “phụt”

một tiếng bật cười.

“Giám đốc Bùi, đầu óc cậu bị hỏng rồi à? Cậu muốn nói cho chúng tôi biết, cậu đánh gãy tay Lý Minh Tuấn xong, cậu ta chẳng những không truy cứu trách nhiệm của cậu, còn ngoan ngoãn mang hợp đồng quyền đại lý tới cho cậu ký tên sao?”

“Giám đốc Bùi, cậu choáng váng, hay là coi chúng tôi thành kẻ ngốc?”

“Đại diện Lý không tố cáo cậu, bảo mấy luật sư tới cậu phải cảm ơn trời đất, còn nghĩ những chuyện hoàn toàn không có khả năng này, đầu óc cậu bị hủy à?”

Vẻ mặt Kim Mặc Hàn khoa trương nói: “Các vị, tôi nhớ ra rồi, hôm nay lúc ở trên du thuyên, giám đốc Bùi của chúng ta còn cảnh cáo đại diện Lý, bảo hai giờ chiêu ngày hôm nay, anh ấy phải mang theo hợp đồng tới tập đoàn nhà họ Uông chúng ta!”

“Nếu không làm được thì tự mình mua quan tài”

“Không thể không thừa nhận, giám đốc điều hành Bùi của chúng ta, đây gọi là bá đạo, gọi là hung hãn!”

“Kim Mặc Hàn tôi lăn lộn ở thủ đô nhiêu năm như vậy, có thế tử cậu chủ nào chưa từng gặp?”

“Loại người mình không có một chút bản lĩnh, còn dám làm bộ làm tịch, hung hãn ương ngạnh, tôi thật sự mới nhìn thấy lần đầu!”

Nghe những lời Kim Mặc Hàn nói, tưởng tượng tới cảnh lúc sáng, một đám người đều cười mỉa với Bùi Nguyên Minh.

Tên nhóc này coi bọn họ là đứa trẻ ba tuổi để lừa gạt sao? Đánh gãy tay của Lý Minh Tuấn, còn uy hiếp Lý Minh Tuấn nhất định phải tới đúng giờ ký hợp đồng? Nghĩ cái gì thế? Lúc này mấy quản lý cấp cao xinh đẹp đều ôm hai tay, vẻ mặt khinh bỉ nhìn Bùi Nguyên Minh.

Rõ ràng là lông còn chưa mọc đủ, quần áo từ trên xuống dưới cộng lại chưa đủ ba triệu rưỡi.

Với đức hạnh này của anh, còn dám làm ra vẻ như thế? Người này đúng là có bệnh.

Lúc này Uông Vĩ Thành cũng lộ ra nụ cười, ông ta châm điếu thuốc dài mảnh, hít một hơi xong thản nhiên nói: “Cậu Bùi, tôi biết cậu thân thủ không tệ, một mình có thể đánh mấy người”

“Nhưng thương trường không phải giang hồ, ở nơi đó xem trọng nhân tình và giao tình, mà không phải đánh giết”

“Hôm nay tôi sẽ dạy cho cậu một tiết!”

“Đó chính là nếu đánh người có thể đổi lấy hợp đồng kinh doanh, như vậy người giàu nhất Giang Nam hiện giờ không phải là Trầm Thiên Ân, mà là lão đại giới hắc bạch!”

“Cho nên người trẻ tuổi vẫn còn quá non”

Nói tới đây, Uông Vĩ Thành vươn tay nhìn đồng hồ một lát, thản nhiên nói: “Bây giờ cách hai giờ còn mây phút, không phải là cậu thật sự cho
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1887


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Chuyện này không có khả năng! Sao có thể có chuyện này được?”

“Đại diện Lý Minh Tuấn có thân phận gì? Có địa vị gì? Sao cậu ấy có thể quỳ gối trước cửa tập đoàn nhà họ Uông chúng ta chứ?”

“Cậu ấy đã bị Bùi Nguyên Minh đánh gãy một tay, không bảo mấy luật sư tới đã tính là cho chúng ta mặt mũi rõi? Cậu ấy còn quỳ gối trước cửa công ty chúng ta? Các người đùa giỡn gì thế?”

“Nhân viên quầy lễ tân, có phải là cô nghe nhầm rồi không, có phải là đại diện Lý yêu cầu Bùi Nguyên Minh đi quỳ gối ở cửa công ty xin lỗi cậu ấy hay không?”

Đám quản lý cấp cao và cổ đông đều im lặng, một lát sau lại rộ lên, bàn tán xôn xao.

Ngay cả Uông Vĩ Thành cũng lập tức kịp phản ứng, có khả năng là nhân viên quây lễ tân nói quá nhanh nên nói nhầm.

Lúc này tâm mắt một đám người nhìn về phía em gái ở quầy lễ tân, cùng đợi lời giải thích của cô ta.

Em gái ở quây lễ tân gấp tới mức phát khóc, cô ta run rẩy nói: “Chẳng những đại diện Lý đến đây, còn có rất nhiều người tới..



Nghe thấy thế, toàn thân mọi người đều chấn động.

Xong đời, đây là tới khởi binh hỏi tội! Kim Mặc Hàn lại càng nhảy dựng lên, lạnh lùng nói: “Bảo vệ, bảo vệ ở đâu!”

“Nhớ kỹ, trăm ngàn lân không được để Uông Linh Đan và Bùi Nguyên Minh chạy trốn mất!”

“Lát nữa giao hai bọn họ cho đại diện Lý làm lời giải thích!”

Một đám quản lý cấp cao và cổ đông đều như ong vỡ tổ lao dũng mãnh tới đại sảnh của tập đoàn.

Mấy bảo vệ vội vàng đi tới vẻ mặt cảnh giác nhìn chăm chăm Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan, không cho hai người nhân lúc loạn mà bỏ chạy.

Nhưng vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt kéo tay Uông Linh Đan, giống như lão đại đi tới đại sảnh của tập đoàn.

Liếc mắt nhìn một cái, mọi người thấy được lúc này ở giữa đại sảnh, có đứng gần trăm người Băng Quốc.

Những người Băng Quốc này thân hình cả đám cao lớn, anh tuấn đẹp trai, trên người lại mặc âu phục tinh xảo, mang theo khí thế mãnh liệt.

Nhưng những người Băng Quốc này lại như Sao sáng vây quanh mặt trăng, vây quanh một người phụ nữ trẻ tuổi mặc đồ công sở màu trằng.

Người phụ nữ trẻ tuổi này mặt như vẽ, gương mặt có nét tinh xảo đặc biệt của người Băng Quốc, hơn nữa thân thể nóng bỏng, chỉ cần là đàn ông nhìn thấy cô ta, đêu cảm thấy hoa mắt chóng mặt, tâm thần lay động.

Mà bên cạnh người phụ nữ này, còn có một người đàn ông tay phải bó thạch cao quỳ trên đất, mặt xám mày tro, lúc này toàn thân anh ta run rẩy như bị sốt rét, rõ ràng là vô cùng sợ hãi.

Cảnh tượng này khiến quản lý cấp cao và cổ đông của tập đoàn nhà họ Uông, cả đám đều cảm thấy bồn chồn.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1888


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh mặc kệ Kim Mặc Hàn, mà vẻ mặt lạnh nhạt nhìn người phụ nữ có gương mặt vô cùng tỉnh xảo kia.

Đại diện của tài phiệt Thượng Tinh Băng Quốc ở khu vực Viễn Đông, Lý Hân Nghiên.

“Hóa ra là đại diện Lý đại giá quang lâm, tôi không tiếp đón từ xa!”

Rõ ràng là Uông Vĩ Thành biết Lý Hân Nghiên, lúc này trên mặt ông ta xuất hiện nụ cười đi tới nghênh đón, vẻ mặt ôn hòa.

Bên cạnh ông ta, mấy quản lý cấp cao trung tâm của tập đoàn cũng chào hỏi theo.

Đối với người như Lý Hân Nghiên, bọn họ đều biết.

Tháng trước đại diện ở Đại Hạ là Lý Vân Thiện bị người ta kéo xuống.

Cướp đoạt lên nắm quyền, chính là Lý Hân Nghiên đại diện của khu vực Viễn Đông.

Nói một cách đơn giản, quyền thế của Lý Hân Nghiên ở trong tài phiệt Thượng Tỉnh, còn cao hơn Lý Vân Thiện! Địa vị cũng mạnh hơn Lý Vân Thiện không biết bao nhiêu lần.

Nhân vật lớn như thể, vậy mà sẽ xuất hiện ở nơi nhỏ bé như tập đoàn nhà họ Uông, ngay cả Uông Vĩ Thành cũng cảm thấy được cưng chiều mà kinh hãi.

Chuyện này khiến Uông Vĩ Thành kinh hãi và vui sướng hơn nhiều, trong lòng còn có một chút bất an.

“Chủ tịch Uông khách sáo rồi”

Lý Hân Nghiên tiến lên một bước, cười ôn hòa.

“Hôm nay là Hân Nghiên mạo muội tới chơi, vẫn mong chủ tịch Uông bỏ qua cho.”

Sau khi nói xong, Lý Hân Nghiên nghiêng người khom người hành lễ về phía Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh gật đầu một cách tùy ý, Lý Hân Nghiên lại đứng thẳng người.

Nhưng một loạt động tác này của cô ta khiến Uông Vĩ Thành hiểu lầm.

Nhìn thấy Lý Hân Nghiên cung kính với mình như vậy, Uông Vĩ Thành hơi sửng sốt, ông ta bất chợt hiểu ra.

Có lẽ là tin tức mình sắp ngôi vào vị trí hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô truyền ra, cho nên Lý Hân Nghiên mới khách sáo với mình như thế.

Vừa nghĩ tới đây, Uông Vĩ Thành cũng không có kiêng kị gì nữa, mà cười ha ha nói: “Đại diện Lý khách sáo quá, lúc trước hai chúng ta từng có cơ hội hợp tác, sau này lại càng có cơ hội hợp tác nhiều hơn, cô đồng ý tới cửa là vinh hạnh của tập đoàn nhà họ Uông chúng tôi.”

“Đúng rồi, không biết hôm nay đại diện Lý tới đây là có chuyện gì?”

“Nếu là trong tập đoàn nhà họ Uông chúng tôi có người đắc tội cô, cô cứ việc nói ra!”

“Chúng tôi nhất định sẽ cho cô một lời giải thích!”

“Thậm chí có thể đánh gãy hai chân kẻ đó!”

Sau khi nói xong câu đó, bao gồm cả Kim Mặc Hàn ở trong đó, không ít quản lý cấp cao
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1889


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trong tâm mắt kinh hãi muốn chết của Kim Mặc Hàn, chỉ thấy Lý Minh Tuấn gian nan nằm úp sấp trên đất, bắt đầu dập đầu về phía Uông Linh Đan.

“Tổng giám đốc Uông, là tôi có mắt không nhìn thấy Thái Sơn!”

“Mọi chuyện ngày hôm nay, trăm sai ngàn sai đều là lỗi của tôi!”

“Câu xin cô tha cho tôi đi!”

Rất nhanh có âm thanh “rầm rầm rầm”

do dập đầu vang lên, Lý Minh Tuấn đầu rơi máu chảy, trên gương mặt anh tuấn đều là máu loãng, nhưng anh ta không dám vươn tay lau.

Lý Hân Nghiên nhìn thấy cảnh này, trên gương mặt không có một chút dao động, mà nhìn vê phía Uông Linh Đan giải thích: “Lý Minh Tuấn là chi thứ của nhà họ Lý chúng tôi, tính là thuộc hạ tâm phúc của tôi”

“Cho nên tôi mới để anh ta làm đại diện ở thủ đô.”

“ý định ban đầu của tôi là để anh ta lựa chọn đối tượng hợp tác thật tốt, bảo vệ hình tượng và lợi ích của tài phiệt Thượng Tỉnh ở thủ đô.”

“Nhưng không thể ngờ tới vậy mà anh ta dám lấy việc công làm việc tư, lợi dụng năng lực trong tay thỏa mãn lòng riêng của mình”

“Lúc sáng chẳng những nói những lời ô uế với tổng giám đốc Uông, còn to gan lớn mật muốn động vào giám đốc Bùi!”

“Chuyện như vậy, tài phiệt Thượng Tinh chúng tôi tuyệt đối không cho phép xảy ra”

“Xảy ra chuyện như thể, là tôi quản giáo không nghiêm, để bày tỏ thành ý của chúng tôi, hôm nay tôi đại diện cho tài phiệt Thượng Tỉnh tới đây xin lỗi”

“Còn bên Lý Minh Tuấn, mọi người muôn trừng phạt như thế nào thì trừng phạt thể ấy, Lý Hân Nghiên tôi tiếp nhận toàn bộ”

Những lời này vang lên, tất cả mọi người hơi sửng sốt.

Không thể ngờ tới quy củ trong tài phiệt Thượng Tỉnh lại nghiêm ngặt như vậy, vậy mà vị đại diện Lý Hân Nghiên này cũng là người thưởng phạt rõ ràng.

Đừng nhìn cô ta xinh xắn đẹp đẽ, nhưng loại khí chất này, tuyệt đối không kém gì thế tử ở Đại Hạ.

Càng quan trọng nhất chính là, Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan đã chết chắc ở trong mắt mọi người, vậy mà dựa thể cải tử hoàn sinh? Đây rốt cuộc là vận phân chó gì thế? Uông Vĩ Thành cũng khẽ nhíu mày, nhưng chỉ lóe lên trên mặt ông ta một lát, sau đó ông ta cười tươi nói: “Đại diện Lý, những lời này của cô khó tránh khỏi quá nặng lời.”

“Đại diện Lý Minh Tuấn là thiếu niên trẻ tuổi, khó tránh khỏi có chút cường thịnh.”

“Hơn nữa trong lúc bàn chuyện hợp tác, nói giỡn mấy câu không ảnh hưởng tới toàn cục”

“Tôi cảm thấy không cần phải làm như vậy”

“Tập đoàn nhà họ Uông chúng tôi cũng không có ý truy cứu trách nhiệm của Lý Minh Tuấn”

“Chuyện này bỏ qua như vậy đi, hai nhà
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1890


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Uông Linh Đan không để ý tới Uông Vĩ Thành, mà nhìn vê phía Bùi Nguyên Minh theo bản năng.

Tuy cô ta không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng biết rất rõ, Lý Hân Nghiên dẫn người tìm tới tận cửa xin lỗi, tám mươi phân trăm là có liên quan tới Bùi Nguyên Minh.

Cho nên chuyện này chỉ có Bùi Nguyên Minh mới có thể quyết định.

“Được rồi, đừng dập đầu nữa, đập hư sàn nhà anh đền nổi không?”

Đợi Lý Minh Tuấn dập đầu đủ trăm cái, Bùi Nguyên Minh mới tiến lên trước, sau đó ngồi xổm xuống, cười tít mắt nhìn Lý Minh Tuấn nói: “Sáng nay tôi nói chuyện với anh, anh còn nhớ rõ không?”

“Tôi đã nói gì?”

Mí mắt Lý Minh Tuấn giật giật, nói theo bản năng: “Hai giờ chiêu mang theo hợp đồng quyên đại lý tới...”

“Vậy hợp đồng đâu?”

Bùi Nguyên Minh cười nói.

“Hợp đồng còn chưa chuẩn bị xong”

Vẻ mặt Lý Minh Tuấn cầu xin: “Giám đốc Bùi, tôi sai rồi, tôi thật sự biết mình sai rồi.”

“Cầu xin cậu cho tôi một cơ hội đi”

Bùi Nguyên Minh đứng dậy, thản nhiên nói: “Nể mặt cô Lý Hân Nghiên, tôi lại cho anh một cơ hội”

“Tay còn lại tự mình phế đi”

“Sau đó cút được bao xa thì cút bấy xa, lân sau lại trêu chọc tôi, anh chủ động nằm vào trong quan tài nhé.”

Gương mặt Lý Minh Tuấn “xoạt”

một tiếng trảng bệch, nhưng anh ta nhanh chóng dập đầu: “Cảm ơn giám đốc Bùi đã nương tay, cảm ơn giám đốc Bùi đã nương tay!”

“Tôi thề, từ giờ trở đi tôi sẽ không quấy rây cô Uông nữa!”

“Tôi sẽ coi cô ấy như mẹ mình mà hiếu thuận!”

Sau khi nói xong, tay trái của Lý Minh Tuấn đánh mạnh xuống đất, ngay sau đó chỉ nghe “rắc”

một tiếng, tay trái bị gãy đi.

Nhưng Lý Minh Tuấn không dám phát ra một tiếng kêu thảm thiết, mà ôm lấy tay trái, quỳ trên mặt đất toàn thân giật giật.

Cảnh tượng này khiến mọi người đều cảm thấy lạnh cả người, mí mắt không ngừng giật giật.

Có một số việc, giáp mặt nhìn thấy và nghe đồn khác nhau.

Lúc nhìn thấy cảnh máu chảy đầm đìa, đám quản lý cấp cao và cổ đông nhìn Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan, ánh mắt mới đầu là miệt thị, biến thành nghiêm trọng và kiêng kị.

Lúc này Uông Vĩ Thành hơi híp mắt, vẻ mặt có chút nghiêm trọng.

Tuy ông ta không biết Bùi Nguyên Minh làm như thế nào.

Nhưng cảnh tượng này, giống như đang giết một người răn trăm người! Từ hôm nay trở đi, bên trong tập đoàn nhà họ Uông còn ai dám đắc tội anh? Người nào dám đắc tội Uông Linh Đan?
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1891


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Không đợi những người khác mở miệng, Lý Minh Tuấn đã nhanh chóng mở miệng nói tiếp.

“Là Kim Mặc Hàn!”

“Lúc sáng hôm nay, anh ta gọi một cuộc điện thoại, khuyên tôi ăn sạch tổng giám đốc Uông!”

“Còn nói cho tôi biết, hiện giờ vị trí của tổng giám đốc Uông không ổn định, nếu không lấy được quyên đại lý của tài phiệt Thượng Tỉnh của chúng tôi ở thủ đô thì sẽ bị đuổi ra khỏi nhài”

“Chỉ cân dùng chuyện này bắt chẹt cô ấy, như vậy tôi muốn làm gì cô ấy cũng được hết!”

“Tôi vốn không phải loại người kích động, nhưng Kim Mặc Hàn khuyên nhủ nhiều lần, còn nói cho tôi biết tổng giám đốc Uông còn là xử nữ, nếu có thể ăn vào, là phúc khí tu luyện tám đời”

“Lúc này tôi mới không nhịn được, cho nên mới..."

Lúc này đầu Lý Minh Tuấn lại đập râm râm trên đất: “Giám đốc Bùi, tổng giám đốc Uông, đại diện Lý, tôi là súc sinh, tôi là trừng phạt đúng tội!”

“Nhưng mọi người không thể tha cho tên đầu sỏ này được!”

Nghe thấy lời Lý Minh Tuấn nói, Bùi Nguyên Minh lộ ra biểu cảm cân nhắc.

Sắc mặt Uông Linh Đan thì hơi đổi.

Nhưng không đợi cô ta mở miệng, Uông Vĩ Thành đã cau mày nói: “Đại diện Lý Minh Tuấn, đồ có thể ăn bậy, nhưng tuyệt đối không thể ăn nói lung tung.”

“Nói chuyện phải xem trọng chứng cứ!”

“Nếu không có chứng cứ mà tùy tiện vũ nhục quản lý cấp cao của tập đoàn nhà họ Uông chúng tôi, vậy e rằng tài phiệt Thượng Tinh các cậu có tiền có thế, chuyện này cũng không bỏ qua như vậy thôi đâu!”

Kim Mặc Hàn cũng mở miệng cãi lại: “Không sail Lý Minh Tuấn! Tôi và anh căn bản không quen, sao tôi có thể gọi điện thoại nói với anh như thế?”

“Anh trăm ngàn lần đừng đổ oan cho người tốt!”

“Cho dù sáng nay tôi gọi cho anh một cuộc điện thoại, đó cũng là định ngày hẹn với anh, chuyện này không đại biểu được gì!”

Lý Minh Tuấn lạnh lùng nói: “Kim Mặc Hàn, tôi có chuyện quên nói với anh.”

“Từ khi đến thủ đô, tôi luôn biết ứng xử phải kín đáo, cho nên tất cả những cuộc điện thoại của tôi đêu có ghi âm”

“Chứng cứ ở ngay trong di động của tôi.”

Sau khi nói xong, anh ta ra hiệu cho một vệ sĩ của Băng Quốc lấy di động của anh ta ra, dựa theo chỉ thị của anh ta mở một file ghi âm.

Lúc cuộc đối thoại giữa hai người truyền ra, gương mặt Kim Mặc Hàn trắng xanh.

Bởi vì cuối cùng anh ta không có biện pháp nói dõi nữa.

Vẻ mặt Uông Linh Đan lạnh lẽo: “Kim Mặc Hàn, anh đúng là không phải con người!”

“Đúng vậy! Hóa ra người chân chính tổn hại tới lợi ích của tập đoàn là cậu!”

“Vậy mà cậu xúi giục người ngoài làm chuyện
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1892


"Anh thua rồi."

Bùi Nguyên Minh nói.

Tuy rằng Triệu Nam không ngã xuống, cũng không hôn mê, nhưng cả hai người giao đấu với nhau đều hiểu rõ, trong trận này Triệu Nam đã thua rồi.

Chiêu mạnh nhất của Triệu Nam không đẩy lùi được Bùi Nguyên Minh nửa bước, vậy mà một cước của Bùi Nguyên Minh có thể làm Triệu Nam lùi tới ba bước, quả thực phải đánh giá cao.

Triệu Nam lạnh lùng quay người nói với trọng tài: "Tôi thua rồi, Tiền của trận này tôi không cần nữa.

Trọng tài mặt trắng bệch, Triệu Nam tuyệt nhiên nhận thua rồi sao? Còn có người nào đối phó được với tên kia cơ chứ? Bùi Nguyên Minh thản nhiên, chắp hai tay lạnh nhạt nói: “Còn có ai mạnh hơn nữa không? Nếu không còn nữa thì gọi Tôn Thắng ra gặp tôi."

"Anh..."

Hai mắt trọng tài giật giật, tên này quá kiêu ngạo.

Đương nhiên, giờ phút này anh ta cũng có đủ tư cách để kiêu ngạo.

"Choang---" Trong phòng VIP, Tôn Thắng hung hãn đứng lên, chiếc cốc pha lê trong tay bị hắn một phát bóp nát, máu chảy đầm đìa nhưng hắn dường như không để tâm, nhưng ánh mắt nhìn Bùi Nguyên Minh lại tràn đầy sát khí.

Tên này không biết từ đầu chui ra, thật sự có thể đánh bại Triệu Nam sao? Điều này là hoàn toàn không thể.

Lúc này, điều Tôn Thắng lo lắng đã không chỉ là chuyện mặt mũi nữa, tên này tới đây để đập phá hiện trường, vậy thì trong lúc chưa có người có thể mắt thì loại trừ nó đi!" Một lúc sau, Tôn Thắng lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng ra lệnh.

Nói xong, Tôn Thắng đứng dậy nhìn Nạp Hoàng Chi và Nạp Nhã Lan, lạnh lùng nói: "Hai vị à, tôi sợ rằng tôi cần nhờ vả hai vị một chút rồi.

Vì đêm nay có người đột nhiên đến làm loạn, hơn nữa lại là người quen của các người, tôi e rằng hai người tạm thời không thể rời đi lúc này."

Nạp Nhã Lan cau mày, tuy rằng trong lòng lo lắng cho Bùi Nguyên Minh, nhưng cô vẫn lạnh lùng nói: "Giám đốc Tôn, chúng tôi tới đây là vì chú của anh.

Anh có chắc chắn là muốn giữ chúng tôi không? Anh không sợ hậu quả sao?" "Hậu quả? Đương nhiên là tôi sợ chứ."

Tôn Thắng cười: “Chỉ là so với hậu quả, mối họa cận kề này mới là phiền phức nhất.

Hai người không nhận ra thằng ranh này sao? Đặc biệt là mỹ nhân lay động lòng người cô Nạp đây? Tôi có thể nhờ cô giúp một việc được không?" "Việc gì?" Nạp Nhã Lan cau mày.

"Rất đơn giản, mời cô làm con tin.

Dù sao đây cũng là người yêu của cô mà.

Chúng ta cùng xem liệu hắn có vì cứu cô mà giơ tay chịu trói hay không?" Tôn Thắng khẽ cười, thấy hắn vỗ tay, hai tên thuộc hạ phía sau đã cầm gậy sắt đi vào, bọn chúng nhìn chằm chằm vào Nạp Hoàng Chi và Nạp Nhã Lan với vẻ giễu cợt.

Lúc này khách mời trong võ đài quyền anh đã được dọn dẹp sạch sẽ, ngoại trừ người của Tôn Thắng, chỉ có hai người ngoài là Bùi Nguyên Minh và Ngô Kim Hổ.

"Rầm."

Cửa tầng hầm phát ra tiếng động lớn rồi trực tiếp đóng lại.

Nạp Hoàng Chi và Nạp Nhã Lan bị giam cầm trong phòng VIP, cùng lúc đó, Tôn Thắng dùng hai tay chống lưng cùng một nhóm thuộc hạ bước tới võ đài quyền anh dưới lòng đất.

còn tưởng là kẻ nào có mắt không tròng tới địa bàn của tôi làm loạn, thì ra là anh Hồ ghé thăm, quả thực là rồng tới nhà tôm.

Không biết anh Hổ tới địa bản nhỏ của tôi có việc gì? Là tiểu đệ làm gì đắc tội với anh nên anh tới tính sổ hay sao?" Tôn Thắng cười mà như không cười, nhìn chằm chằm vào Ngô Kim Hổ.

Ngô Kim Hồ lúc này không dám nhiều lời, chỉ chắp tay đứng ở phía sau Bùi Nguyên Minh, hoàn toàn chỉ là người đi theo, bởi vì hôm nay chủ trận là Bùi Nguyên Minh, anh ta chỉ là người dẫn đường, không tư cách mở miệng nói điều gì.

Bùi Nguyên Minh từ khóe mắt liếc nhìn Ngô Kim Hồ một cái, chỉ có thể nói anh chàng này thực sự rất tinh mắt, biết khi nào thì nên đứng ở đâu.

"Ồ, tôi vốn tưởng rằng anh là thuộc hạ, nhưng bây giờ xem ra anh mới là đại ca.

Có thể làm cho Ngô Kim Hổ đứng ở đằng sau chắp tay, không dám ho he gì.

Anh chắc hẳn mặt mũi cũng không nhỏ nhi?" Tôn Thắng nhìn Bùi Nguyên Minh nói.

"Bùi Nguyên Minh."

"Người anh em, cái tên này của anh thật không hay lắm nhỉ.

Sao lại giống tên con rể nhà họ Trịnh nổi tiếng ở thành phố Hải Dương của chúng ta vậy? Chắc đã từng khiến không ít người hiểu lầm."

Tôn Thắng nở nụ cười quái dị, mặc dù chưa từng gặp qua Bùi Nguyên Minh, nhưng danh tiếng của người con rể nhà họ Trịnh này có ảnh hưởng tới mức hắn muốn không biết cũng khó.

"Tôi chính là người con rể mà anh nói tới."

Bùi Nguyên Minh cởi bỏ mặt nạ, khế nói.

"Anh...chính là cái tên khốn khổ đó sao?" Tôn Thắng lộ ra vẻ kinh ngạc, "Ái chà chà, thật không ngờ, quả nhiên là một tên mọt sách, thể lực rất tốt, chắc là dùng không ít thuốc đâu nhỉ? Có điều anh không muốn ăn cơm dẻo, lại đến chỗ của tôi gây phiền phức, anh biết anh đang làm cái gì không?"

- -----------------
 
Chương 1893


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Cậu có ý gì?”

Vẻ mặt Uông Vĩ Thành âm trầm, có dự cảm không tốt.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói; “Chủ tịch Uông ngài đúng là quý nhân hay quên, xem ra ngài đã quên đánh cược với tôi lúc trước.”

“Như vậy tôi nhất định phải nhắc nhở ông một câu.”

“Dựa theo ước định giữa tôi và ông, chỉ cần hôm nay Linh Đan có thể ký tên lên hợp đồng quyền đại lý của tài phiệt Thượng Tinh ở thủ đô”

“Như vậy ông sẽ nhường lại vị trí!”

“Nói ra, chủ tịch Uông, ồ...

Bây giờ tiếp tục gọi ông là chủ tịch đã không thích hợp lắm”

“Ông Uông, may mà trí nhớ của tôi rất tốt, kịp thời nhắc nhở ông”

“Nếu không ông sẽ mất hết danh dự ở trong giới kinh doanh”

“Dù sao ông cũng là người chuẩn bị lên vị trí phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô”

“Ông không thể vào lúc sắp lên nắm quyền, thất tín cả thế giới, đúng không?”

Nghe thấy thế, vẻ mặt đám người ở đây rung động.

Mấy quản lý cấp cao xinh đẹp ở đây lại càng vươn tay che miệng, vẻ mặt khó có thể tin.

Tên nhóc này đang bức vua thoái vị à! Đừng nhìn bộ dạng anh thản nhiên, nhưng từng chữ từng câu nói ra đều đánh lên Uông Vĩ Thành.

Mà sắc mặt Uông Vĩ Thành lập tức trở nên âm trâm, Bùi Nguyên Minh đây là trực tiếp đẩy ông ta vào trong ngõ cụt.

“Được, Bùi Nguyên Minh cậu giỏi lắm!”

“Hay cho một giám đốc điều hành!”

Sắc mặt Uông Vĩ Thành thay đổi mấy lần, cuối cùng ông ta tháo bảng tên chỗ ngực, đặt lên mặt đất, lạnh lùng mở miệng nói: “Dựa theo ước định, Uông Vĩ Thành tôi từ chức chủ tịch”

“Nhưng Uông Linh Đan có thể lên nắm quyền hay không, chỉ sợ phải xem ý của hội đồng quản trị”

Bùi Nguyên Minh cười tít mắt, tầm mắt nhìn một vòng xung quanh, sau đó thản nhiên nói: “Không cần phiền phức như vậy, tôi thấy hội đồng quản trị đều ở đây hết, các cổ đông cũng có mặt, không bằng chúng ta biểu quyết ngay tại đây đi”

“Không ủng hộ Uông Linh Đan kiêm nhiệm chức vụ chủ tịch, mời giơ tay!”

“Ủng hộ Uông Linh Đan kiêm nhiệm vị trí chủ tịch, mời đứng yên tại chỗ không cử động.

“Cậu...”

Gương mặt Uông Vĩ Thành vô cùng âm trầm, ông ta không thể ngờ tới vậy mà Bùi Nguyên Minh rút củi dưới đáy nồi, trực tiếp sử dụng chiêu này.

Ở trong tình huống như vậy, Uông Linh Đan vừa mới chiếm được quyền đại lý của tài phiệt Thượng Tinh ở thủ đô, không có người nào dám ngang nhiên phản đối cô ta.

Điều này cũng có ý nghĩa, Uông Linh Đan sẽ danh chính ngôn thuận lên làm chủ tịch.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1894


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Không đợi Bùi Nguyên Minh mở miệng nói gì, Uông Linh Đan có chút chần chừ nói: “Bùi Nguyên Minh, vừa rồi ba tôi mới tỉnh dậy ở bệnh viện, sau khi tỉnh dậy, ông ta bảo tôi ngày mai một mình đến nhà họ Uông.”

“Ông ấy nói, sẽ cho tôi một lời giải thích trước mặt người nhà họ Uông”

“Cho nên tôi muốn...”

“Nếu không anh đừng đi”

“Dù sao đây là việc xấu trong nhà”

Lúc nói ra những lời này, trên gương mặt Uông Linh Đan có chút đau khổ.

Bùi Nguyên Minh sửng sốt một lát, sau đó anh lập tức hiểu rõ.

Tám mươi phần trăm là Uông Linh Đan đã đoán ra được chân tướng sự việc, mà chân tướng của chuyện này, cô ta không muốn bị mình biết.

Đây coi như là một chút tôn nghiêm cuối cùng của cô ta, nếu hoàn toàn để lộ ra trước mặt mình, với tâm tính của Uông Linh Đan, có lẽ sẽ không tiếp nhận nổi.

Vừa nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh gật đầu nói: “Được, vậy tự cô đi đi, tôi sẽ bảo Tư Đồ Chí Khang đi theo cô, nhỡ đâu có chuyện gì thì liên lạc với tôi trước “”

“Được”

Uông Linh Đan gật đầu.

“Ngoài ra còn có một chuyện, hiện giờ ba tôi đã hoàn toàn thất thể ở tập đoàn nhà họ Uông, bị đả kích, ngày mai anh có thể hoàn toàn chữa khỏi cho Kim Tuyết Ngọc hay không?”

“Đây xem như là giúp tôi một việc, trả nợ công ơn nuôi dưỡng của ông ta”

Bùi Nguyên Minh xem như đã nhìn ra, tuy Uông Vĩ Thành không có tình cảm gì với con gái, nhưng với tâm tính của Uông Linh Đan, cô ta không có khả năng quả quyết vứt bỏ tình ba con.

Huống chi hiện giờ Uông Vĩ Thành rơi vào kết cục như thể, Uông Linh Đan lại càng sinh lòng thương hại.

“Được, ngày mai chúng ta chia ra làm hai con đường, sáng sớm tôi đến bệnh viện, cô đến nhà họ Uông.”

“Nếu thuận lợi, chúng ta còn có thể cùng nhau ăn cơm trưa."

Bùi Nguyên Minh duỗi cái lưng mỏi.

Cơm trưa còn có thể cùng ăn, nhưng bữa tối thật sự không có thời gian.

Cùng lúc đó, Bách Lạc Môn ở thủ đô.

“Bốp!”

Uông Vĩ Thành ngôi trên ghế sô pha, bỗng nhiên cốc cà phê trong tay rời khỏi tay, đập mạnh về phía góc tường, vẻ mặt vô cùng dữ tợn.

Chân Vũ Long ngôi đối diện ông ta, vẻ mặt lạnh nhạt dùng cắt móng tay cắt móng tay mình, đồng thời mở miệng nói: “Bác trai, chuyện hôm nay cháu biết rồi”

“Chuyện nhỏ như vậy mà thôi, bác cần gì phải tức giận?”

“Đợi ngày mai lên vị trí phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô xong, như vậy mọi thứ sẽ tự nhiên trở lại trong tay bác.”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1895


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trong bóng mờ ở đại sảnh, lúc này có một bóng người chậm rãi đi ra.

Thân thể anh ta không tính là cao lớn, chỉ cao cỡ một mét sáu, có chút hói đầu, gương mặt thì giống khi.

Nhưng trên eo anh ta có hai thanh đao Đảo Quốc một dài một ngắn, mà lúc bước đi từng bước, khí thế trên người vô cùng kinh người, giống như một thanh đao mới ra khỏi vỏ, khiển người ta không nhịn được híp mắt.

“Kiếm khách của Đảo Quốc sao?”

Uông Vĩ Thành nhíu mày.

“Không sai, Kuroda Taro là cao thủ đến từ Kashima Shinto Ryu, đao thuật của anh ta ở trong phạm vi thủ đô, không có mãy đối thủ”

“Tần Ý Hàm mạnh tới mấy, cũng không đỡ nổi một đao của anh ta”

“Hội trưởng Uông, có anh ta ra tay, bác sợ gì Tần Ý Hàm?”

Chân Vũ Long híp mắt mở miệng, đây là một trong những sát chiêu của anh ta, nếu không vì mục đích của anh ta, anh ta sẽ không mời ra.

Dù sao để người ngoài biết anh ta hợp tác với người của Đảo Quốc, là chuyện vô cùng phiền phức.

Uông Vĩ Thành đánh giá Kuroda Taro từ trên xuống dưới, mãi mới chậm rãi nói: “Thế tử Chân, cậu đang đùa với tôi sao?”

“Để một người của Đảo Quốc lên võ đài đại diện cho tôi, như vậy không đợi đánh xong, tôi đã bị môn chủ Long đánh chết!”

“Ở trong Long Môn chúng tôi, liên kết với kẻ thù bên ngoài là tội chết!”

Chân Vũ Long thản nhiên nói: “Cháu có nói, muốn để anh Kuroda lên võ đài sao?”

“Anh Kuroda chỉ tình cờ gặp được Tần Ý Hàm, hai bên vốn có thù cũ, lúc ra tay anh Kuroda làm Tần Ý Hàm bị thương, khiến cô ta không lên được lôi đài mà thôi”

“Loại trùng hợp này, có liên quan tới hội trưởng Uông bác sao?”

Uông Vĩ Thành hơi sửng sốt, một lát sau trên mặt xuất hiện nụ cười hiểu ý.

“Phần đại lễ này của cháu, không biết hội trưởng Uông có thích không?”

Chân Vũ Long hơi híp mắt.

Uông Vĩ Thành cười nói: “Có qua có lại mới toại lòng nhau!”

“Sáng ngày mai ở nhà họ Uông, tôi sẽ cho Uông Linh Đan một lời giải thích.”

“Trong sự kiện này, tôi vốn không định mời bất cứ người nào tham dự”

“Bây giờ tôi thành tâm thành ý mời thế tử Chân tham gia”

“Mong thế tử cậu nhất định phải nể mặt!”

Nghe thây ba chữ Uông Linh Đan, trong đôi mắt Chân Vũ Long hiện lên một chút lửa nóng, một lát sau anh ta cười ha ha nói: “Nếu ba vợ đã nhiệt tình mời”

“Cho dù thế nào cháu cũng phải có mặt!”

“Xảy ra nhiều biến cố như vậy, hi vọng ngày mai hôn lễ giữa cháu và Linh Đan, có thể chân
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1896


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sắc đẹp động lòng người.

Chỉ cần là đàn ông, nhìn thấy cảnh tượng như vậy chỉ sợ đều hoa mắt chóng mặt, trong lòng tràn ngập mơ màng.

Dù sao tuy mọi người không phải là Tào Tháo, nhưng đều có yêu thích của Tào Tháo.

Có điều Bùi Nguyên Minh chỉ tùy ý nhìn thoáng qua, rôi thản nhiên nói: “Xem ra bà Uông khôi phục không tệ, lại có tâm trạng trang điểm”

Vẻ mặt Kim Tuyết Ngọc không đổi vươn hai chân thon dài, sau đó để chồng lên nhau, khiến bên trong như ẩn như hiện, sau đó cô ta mới cười nói: “Chuyện này còn phải cảm ơn cậu Bùi đã cải tử hoàn sinh cho tôi.”

“Nếu như không có cậu Bùi, chỉ sợ hôm nay tôi đã thành người sống thực vật”

“Không biết tôi nên biểu đạt lòng biết ơn của tôi thế nào, cậu Bùi mới có thể cảm nhận được thành ý của tôi?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Bà Uông, chỉ là một cuộc giao dịch mà thôi, đừng nói như giữa tôi và cô có tình cảm gì lớn lắm.”

“Cô phải biết rằng, nếu không vì Linh Đan, tôi sẽ rất chờ mong biến cô thành người sống thực vật”

“Cho nên chúng ta nhanh kết thúc chuyện hôm nay đi.”

Kim Tuyết Ngọc bật cười, nói: “Cậu Bùi, cậu đúng là một người có danh dự.”

“Lúc trước tôi không rõ vì sao Linh Đan tin tưởng cậu như vậy, nhưng bây giờ tôi xem như hiểu rõ rồi”

“Nếu dì đây trẻ thêm mấy tuổi còn chưa lập gia đình, nói không chừng cũng không nhịn được tranh giành với Linh Đan”

Kim Tuyết Ngọc cười khẽ, sau đó cô ta tự mình bưng một chén sứ lên, đưa cho Bùi Nguyên Minh nói: “Nào, cậu Bùi, đây là canh dì tự mình hầm, sinh âm tráng dương, rất thích hợp cho đàn ông uống”

“Hay là để dì đút cậu uống mấy ngụm nhé?”

Mí mắt Bùi Nguyên Minh giật giật, thái độ của người phụ nữ này hiện giờ và lúc trước cách biệt quá lớn.

Đây gọi là không có việc gì mà ân cân, không phải lừa đảo thì là trộm cắp.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh không đổi lùi về sau nửa bước, thản nhiên nói: “Bà Uông, tôi đã ăn sáng rồi”

Kim Tuyết Ngọc nở nụ cười, cũng không có ý bắt buộc, mà mang theo vài phân ai oán đặt chén sứ xuống.

Sau đó bà ta híp đôi mắt hẹp dài, cười mà như không cười nói: “Cậu Bùi, lúc trước cậu tiếp cận Linh Đan, đứng ở phía cô ta đối diện với tôi, tôi vẫn luôn hiểu lầm cậu”

“Có lần tôi còn cho rằng, cậu vì xinh đẹp của Linh Đan, vì tiền của Linh Đan mới làm thế”

“Nhưng hôm nay thông qua thăm dò, tôi hiểu được cậu không phải vì tiền của Linh Đan, cũng không vì sắc của cô ta”

“Bây giờ tôi thật lòng xin lỗi cậu vì những hiểu lầm lúc trước”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1897


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cô cảm thấy như thế nào?”

Kim Tuyết Ngọc cười khẽ nói: “Tôi cảm thấy cậu Bùi là nhân vật lớn, không đến mức làm loại chuyện không phóng khoáng như thế”

Bùi Nguyên Minh gắn từng chữ nói: “Nếu là ước định, tôi nhất định sẽ thực hiện, các người đồng ý cho Linh Đan một lời giải thích, như vậy tôi sẽ giúp cô hoàn toàn giải quyết vấn đề vì tu luyện võ cổ mà đau hai bên sườn khi thở.”

“Dù sao chuyện này cũng không phiên phức lắm”

Anh còn có một câu chưa nói ra, năm đó Kim Tuyết Ngọc tu luyện võ cổ để lại di chứng, không chỉ đau hai bên sườn khi thở mà thôi, còn có di chứng khác.

Bây giờ bị chứng lạnh và nóng áp chế, cho nên chứng bệnh khác không xuất hiện.

Mà đợi hai chứng bệnh này mất đi, những triệu chứng bệnh khác sẽ nối đuôi nhau xuất hiện.

Đương nhiên nếu Kim Tuyết Ngọc không lại giở trò, Bùi Nguyên Minh cũng không ngại vẻ mặt không đổi giải quyết vấn đề giúp cô ta.

Khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh đã tùy ý cầm một con dao phẫu thuật, rạch nhẹ lên vị trí tim sau lưng Kim Tuyết Ngọc.

Lúc này đây có chuỗi máu nóng bay ra, mà cùng với giọt máu này bay ra, Kim Tuyết Ngọc cảm ứng được, cảm giác nóng bỏng đặt ở chỗ ngực mình chậm rãi biến mất, cả người cô ta nhanh chóng khôi phục như thường.

“Thật sự tốt rôi sao?”

Cô ta cảm thầy toàn thân vô cùng thoải mái, gần như có thể làm vận động nguyên thủy.

Rất nhanh, cô ta tự phán đoán, bây giờ Bùi Nguyên Minh thật sự không che giấu, có lẽ mình không còn triệu chứng khác.

“Cậu Bùi, cậu rất không tệ, quả nhiên là một người đáng được coi trọng, vậy mà thật sự giải quyết được vấn đề của tôi”

“Tôi thật sự càng ngày càng thích cậu!”

Kim Tuyết Ngọc không vội vàng mặc quần áo cẩn thận, mà xoay người lộ ra rãnh ngực sâu hút, dùng ánh mắt mập mờ nhìn Bùi Nguyên Minh.

“Hay là giữa cậu và tôi, lại làm một giao dịch thế nào?”

“Con nhóc Linh Đan kia, muốn ngực không có ngực, muốn mông không có mông, có gì thú vị chứ?”

“Không bằng cậu đi theo tôi, làm vệ sĩ của tôi, tôi đảm bảo sẽ chuyển ba mươi phần trăm cổ phần công ty nhà họ Uông cho cậu”

“Hơn nữa hàng năm tôi còn cho cậu ba nghìn năm trăm tỷ tiên hoa hông”

“Trừ chuyện đó ra, nếu cậu muốn thứ khác, tôi đều có thể đồng ý với cậu, cho dù là bây giờ, cho dù ở đây, thế nào?”

Mí mắt Bùi Nguyên Minh giật giật, đây là dì quyến rũ trong truyên thuyết.

Nhưng anh lạnh lùng nghiêm mặt lùi vê sau vài bước, thản nhiên nói: “Bà Uông, không thể không thừa nhận, điều kiện của cô không tệ”

“Nhưng đối với tôi mà nói, lợi thế như vậy
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1898


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Xùy..”

Lúc huyết châu gần sát giữa trán Bùi Nguyên Minh, cả người anh lập tức hoảng hốt, giỗng như rơi vào trạng thái thất thân.

Mà nhìn thấy bộ dạng này của Bùi Nguyên Minh, Kim Tuyết Ngọc khẽ bật cười.

Tay phải của cô ta vuốt ve mặt Bùi Nguyên Minh, nhẹ giọng mở miệng nói: “Đúng là bé ngoan”

“Nào, dì hỏi cậu mấy câu hỏi, cậu nhất định phải trả lời thành thật nhé...



“Dì hỏi cậu, có phải Uông Linh Đan chuyển một nửa cố phần công ty của nhà họ Uông cho cậu hay không?”

“Đúng vậy”

Bùi Nguyên Minh thành thực gật đầu, vẻ mặt mê mang.

“Vậy vì sao cậu phải giúp cô ta?”

“Bởi vì cô ấy xinh đẹp”

Trên mặt Bùi Nguyên Minh lộ ra nụ cười si ngốc.

“Vậy dì xinh đẹp không?”

Kim Tuyết Ngọc cười khanh khách nói.

“Đẹp, đẹp hơn chị Linh Đan nhiều”

Bùi Nguyên Minh không ngừng gật đầu, trên mặt lộ ra biểu cảm thèm nhỏ dãi.

Biểu cảm này khiến Kim Tuyết Ngọc lộ vẻ khinh thường, nhưng sau đó cô ta vươn ngón trỏ ra nâng cằm Bùi Nguyên Minh, cười khẽ nói: “Vậy cậu ký hợp đồng này, chỉ cần cậu ký tên, dì sẽ hôn cậu một cái”

“Nào, cục cưng ngoan!”

Khi nói chuyện, Kim Tuyết Ngọc lấy một bản hợp đồng dưới gối ra, đặt lên trên bàn.

Nội dung hợp đồng đúng là vô điều kiện chuyển nhượng cổ phần công ty nhà họ Uông trên danh nghĩa của Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh giống như không thấy được, mà si ngốc ngây ngốc nói: “Dì, dì muốn cháu làm gì, cháu đều có thể làm”

“Cháu đều có thể giúp dì làm”

“Được, vậy thì ký tên lên đi”

Kim Tuyết Ngọc giống như lừa gạt trẻ em.

“Dì không định bảo cháu làm chuyện khác sao?”

Bùi Nguyên Minh giống như thất thân, suy nghĩ thay cho Kim Tuyết Ngọc.

Kim Tuyết Ngọc cười “khanh khách”

, giống như gà mẹ lắc lư thân thể mềm mại: “Tạm thời dì chưa nghĩ tới, nhưng mà cậu có thể giúp dì giết Linh Đan được không?”

Trên mặt Bùi Nguyên Minh xuất hiện do dự, run run nói: “Nhưng chị Linh Đan rất đẹp, cháu không nỡ..."

“Giết cô ta, chỉ cần cháu giết cô ta, dì sẽ cho cháu rất nhiều chị gái xinh đẹp”

Vẻ mặt Kim Tuyết Ngọc khoa trương, cũng lấy di động ra, lựa mấy ảnh chụp minh tỉnh, mỗi người trong ảnh đều xinh đẹp trẻ tuổi: “Những chị gái xinh đẹp này đều cho cháu!”

Bùi Nguyên Minh giống như rất vui vẻ, tiếp tục nói: “Được ạ được ạ, chẳng những giết Linh Đan, cháu còn có thể giết rất nhiều người, dì nói giết ai, cháu sẽ giết người ấy..



“Vậy thì giết Uông Vĩ Thành đi”

Kim Tuyết Ngọc im lặng một lát, lạnh giọng mở miệng.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1899


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Bùi Nguyên Minh, cậu không trúng cổ thuật của tôi?”

Kim Tuyết Ngọc kịp phản ứng.

Bùi Nguyên Minh chẳng những không trúng Thất Hồn Cổ của mình, còn ghi âm những lời mình nói? Có thể nói chỉ trong nháy mắt, Kim Tuyết Ngọc rơi vào trong bị động.

“Cổ thuật Miêu Cương đúng là thần kỳ, chỉ tiếc năm đó cô tu luyện thì đã sai, chỉ học được chút da lông."

“Cộng thêm tu vi của cô mới khôi phục, đã vội vã tính kế tôi, cô cảm thấy có khả năng thành công sao?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh trào phúng.

“Huống chỉ trên thế giới này không có cơm trưa miễn phí, không có việc gì mà ân cần, không phải lừa đảo thì là trộm cắp!”

“Tôi ném tôn nghiêm của cô xuống đất, cô chẳng những không hận tôi, còn luôn cười tươi chào đón, trừ khi tôi là một tên ngốc, nếu không sao không biết cô có vấn đê?”

“Chuyện duy nhất khiến tôi vẫn không rõ, cô đường đường là cô chủ của nhà họ Kim ở Kim Lăng, vậy mà nắm giữ cổ thuật Miêu Cương? Có chút thú vị”

“Nhưng nghe những lời cô nói giết Uông Vĩ Thành lúc cuối, trái lại tôi đột nhiên suy nghĩ cấn thận”

“Cậu suy nghĩ cẩn thận cái gì?”

Kim Tuyết Ngọc mở miệng nói theo bản năng.

“Cô không phải là Kim Tuyết Ngọc, hay là nói, cô không phải là Kim Tuyết Ngọc chân chính”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Nếu tôi đoán không sai, Kim Tuyết Ngọc chân chính, đã sớm chết vào nhiêu năm trước rồi đúng không?”

“Mà cô là người đến từ Miêu Cương”

“Nhưng tôi không có một chút hứng thú đối với thân phận và mục đích thật sự của cô”

“Bây giờ tôi chỉ muốn hỏi cô một câu, mẹ Linh Đan biến thành người sống thực vật, có bút tích của cô hay không?”

Vẻ mặt Kim Tuyết Ngọc thay đổi mấy lần, một lát sau trầm giọng nói: “Họ Bùi kia, tôi không hiểu cậu đang nói gì!”

“Một người chết tới nơi như cậu, ăn nói linh tinh cũng sẽ không có người tin tưởng cậu!”

“Chết đến nơi? Ăn nói linh tinh?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh châm chọc, quơ di động: “Cô cảm thấy nghe đoạn ghi âm này, Uông Vĩ Thành sẽ giết chết cô trước, hay là giết tôi trước?”

“Phó hội trưởng Uông của chúng ta luôn là người tàn nhẫn, từ ngày hôm qua ông ta quyết định giết chết Kim Mặc Hàn xong, tôi đã hiểu rõ tàn nhẫn của ông ta.”

“Tôi tin tưởng người quyết đoán như ông ta, cho dù giết người bên gối, cũng sẽ không khách sáo chút nào.”

“Huống chỉ người bên gối này không phải là Kim Tuyết Ngọc chân chính”

Toàn thân Kim Tuyết Ngọc run lên, tay phải vụng ra, đang định hạ lệnh.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tôi khuyên cô đừng nên gọi người.”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom