Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1500


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Mọi người ngạc nhiên! Tất cả mọi người cứng họng nhìn cảnh này, cảm thấy da đầu run lên, căn bản không có biện pháp tiếp nhận.

Sở Văn Trung ở đây, còn có nhiều thuộc hạ như thế, vậy mà Bùi Nguyên Minh còn dám động vào Bạch Tuấn Hào? Anh sợ mình chết không đủ khó coi à? Sở Văn Trung lại càng ngạc nhiên hơn, bởi vì theo ý ông ta, chỉ cần là người có đầu óc, lúc này sẽ nhận thua.

Bởi vì ông ta là phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô, quyền cao chức trọng, hơn nữa thực lực cường đại, muôn giẫm chết một Bùi Nguyên Minh, đơn giản như giẫm chết con kiến.

Người nào cũng không nghĩ tới, vậy mà Bùi Nguyên Minh coi như không có sự tồn tại của ông ta, ở trước mặt mọi người tát Bạch Tuấn Hào, còn giãm Bạch Tuấn Hào dưới chân.

Hành động này không chỉ vả mặt Sở Văn Trung, còn vả mặt Long Môn! “Giết chết cậu ta! Giết chết tính của tôi!”

Sở Văn Trung tức giận tới mức hét to.

Vô số người nín thở ngưng thần, nhìn chằm chằm cảnh tượng này.

Ba mươi sáu thuộc hạ cùng xông tới, cho dù có chút kiêng kị Bùi Nguyên Minh giâm Bạch Tuấn Hào, nhưng cũng chuẩn bị giết chết Bùi Nguyên Minh.

Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh nhàn nhã lây di động ra, sau đó ấn một dãy số, mở ra.

“Tút tút.

Ở trong đêm khuya, trong bãi đỗ xe trống trải, âm thanh truyền đi rất nhanh.

“Gọi điện thoại kêu người tới? Biết sợ rồi à?”

Sở Văn Trung không ngừng cười mỉa.

“Trái lại tôi muốn nhìn xem rốt cuộc là ai? Đúng lúc một hơi giết hết!”

“Alo, ai thế?”

Một lát sau, bên kia truyền ra giọng nói già nua, nhưng không mất đi uy nghiêm.

Nghe thấy giọng nói này, Sở Văn Trung hơi sửng sốt, sau đó trên mặt lộ ra vẻ khó mà tin.

Giọng nói này, ông ta quá quen thuộc! Sao ông ta có thể không quen được? Nhưng vấn đề là, sao Bùi Nguyên Minh có thể gọi được cuộc điện thoại này? Không cho Sở Văn Trung thời gian rung động, Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ông Long, là tôi, Bùi Nguyên Minh”

Người ở bên kia điện thoại sửng sốt một lát, sau đó cười nói: “Hóa ra là cậu, không biết nửa đêm rồi, cậu gọi điện cho Long Nhật Minh tôi là có chỉ thị gì?”

Long.

Long Nhật Minhi Đám thuộc hạ của Long Môn vốn đang định xông tới, lúc này đều hơi sửng sốt, chỉ trong nháy mắt biểu cảm cả đám đờ đẫn.

Bọn họ nhìn về phía Sở Văn Trung theo bản

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1501


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh không để ý đám người này, mà thản nhiên nói: “Ông Long, đối với ngài tôi cũng không dám có chỉ thị gì, chẳng qua tôi chỉ muốn hỏi một câu, ý định ban đầu của ông là gì khi sáng lập nên Long Môn?”

Long Nhật Minh ở bên kia điện thoại đã cảm nhận được gì đó, nhưng mà lúc này vẫn cười nói như cũ: “Vì thiên tử canh giữ biên giới!”

“Hay cho câu vì thiên tử canh giữ biên giới!”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười.

“Phóng túng cho cấp dưới phân hội trưởng hung hãn ương ngạnh, bắt nạt nam nữ, chính là vì thiên tử canh giữ biên giới sao?”

“Nếu là như vậy, tôi cảm thấy Long Môn các ông không cân phải tôn tại nữa!”

Long Nhật Minh im lặng một lát, mới tiếp tục nói: “Bùi Nguyên Minh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tôi chắc chắn sẽ cho cậu lời giải thích thỏa đáng.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cũng không có chuyện lớn gì, nhưng mà Sở Văn Trung phân hội trưởng của Long Môn thủ đô các ông, tôi chuẩn bị xử lý rồi”

“Tuy tôi muốn trực tiếp ra tay, nhưng mà vẫn muốn hỏi trước một câu, có phải ông Long làm chỗ dựa cho ông ta hay không?”

“Nếu đúng là như vậy, tôi không ngại đến Yến Kinh một chuyến đâu!”

Long Nhật Minh nhanh chóng nói: “Cậu Bùi, có tiện đưa điện thoại cho Sở Văn Trung hay không, tôi nhất định sẽ cho cậu một lời giải thích thỏa đáng”

“Được!”

Bùi Nguyên Minh cười, đưa di động tới trước mặt Sở Văn Trung.

“Môn chủ của các ông bảo ông nghe điện thoại”

Sở Văn Trung run rẩy nhận lấy di động, để ở bên tai.

Một lát sau, bên kia điện thoại truyền ra giọng nói lạnh nhạt.

Toàn thân Sở Văn Trung vốn phát run, một lát sau gương mặt tái nhợt, cuối cùng lúc ông ta cúp điện thoại, cả người giống như không còn tinh thân gì.

Tuy Long Nhật Minh không chỉ rõ thân phận của Bùi Nguyên Minh.

Nhưng Long Nhật Minh chỉ nói một câu, nếu đắc tội Bùi Nguyên Minh mà không nhận được sự tha thứ của anh, Sở Văn Trung trở về nhà chuẩn bị tang lễ đi! Vào lúc này, Sở Văn Trung vô cùng cường thế kia lại run rẩy một lát, dưới vô số người trợn mắt há miệng nhìn chằm chằm, ông ta chậm rãi đi tới chỗ Bùi Nguyên Minh cúi thấp người xuống.

“Cậu Bùi, hôm nay là lỗi của tôi, tôi không nên bắt nạt người ta, vẫn mong cậu tha thứ!”

Những lời này vừa vang lên, vẻ mặt mọi người hoảng hốt, vô số người không ngừng dụi mắt minh.

Phân hội trưởng của Long Môn thủ đô vô cùng hung hãn, dẫn theo một đám người, tràn ngập khí thế ra mặt vì Bạch Tuấn Hào.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1502


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1503


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vườn hoa Hoàng Gia.

Bùi Nguyên Minh thật cẩn thận chậm rãi tiến vào cửa, muốn đi tới phòng tắm tắm rửa.

“Tách”

một tiếng, chỉ thấy phòng khách vốn mờ tối lập tức sáng lên.

Trên ghế sô pha, hai chị em Trịnh Tuyết Dương và Trịnh Khánh Vân đều mặc áo ngủ, ôm hai tay nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh.

Cậu chủ Bùi vừa mới phế đi phân hội trưởng của Long Môn, lúc này chỉ cảm thấy da đầu run lên.

Anh không thể không cười khan nói: “Tuyết Dương, Khánh Vân, sao hai người còn chưa ngủ?”

“Rốt cuộc là anh đã làm gì? Sao về muộn như vậy?”

Trịnh Tuyết Dương nhíu mày hỏi.

Bùi Nguyên Minh nói: “Không làm gì, anh giảng đạo lý với ba nuôi của Bạch Tuấn Hào thôi”

“Sau đó thì sao?”

“Sau đó hai ba con bọn họ biết được mình sai rôi, đảm bảo sẽ không xuất hiện ở Dương Thành nữa, sau đó bọn họ tay nắm tay rời đi”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh thản nhiên mở miệng nói.

Trịnh Tuyết Dương và Trịnh Khánh Vân liếc nhau một cái, rõ ràng là không tin, nhưng vấn đề là trên dưới toàn thân Bùi Nguyên Minh hoàn hảo không tổn hao gì, có lễ không đánh nhau thật.

Bùi Nguyên Minh tiếp tục nói: “Đúng rồi, sau này không có việc gì thì đừng ăn cơm với người lạ, nếu còn có bữa tiệc như vậy, nhớ rõ gọi anh tới”

“Còn nữa, gần đây cố gắng đừng ra cửa, ở nhà nhiều một chút, đặc biệt là em, đừng ra ngoài gây chuyện rắc rối!”

Bùi Nguyên Minh trừng Trịnh Khánh Vân một cái.

“Em đâu có!”

Vẻ mặt Trịnh Khánh Vân ấm ức.

Bùi Nguyên Minh ra hiệu cho Trịnh Tuyết Dương xử lý cô ta, sau đó mình xoay người đi vào phòng tắm.

Bạch Tuấn Hào và Sở Văn Trung xuất hiện, khiến Bùi Nguyên Minh ngửi được hương vị gió thổi mưa giông trước cơn bão.

Chuyện này, sẽ không dễ dàng giải thích như vậy.

Thậm chí, đây chẳng qua chỉ là mở đầu mà thôi.

Yến Kinh, cách Dương Thành xa vạn dặm, khu vực trung tâm kinh tế chính trị của Đại Hạ.

Chỉ có người mạnh nhất, cấp cao nhất Đại Hạ mới có tư cách ở đây.

Trong một tòa cổ kính ở Yến Kinh, lúc này có một bóng người mặc đồ trăng nằm nghiêng trên ghế thái sư.

Ở trước mặt ông ta có một lò than nhỏ, bên trong đang nấu rượu vàng, tỏa ra mùi rượu thơm nhạt.

Ngay sau đó, bên ngoài căn nhà có một bóng người bước nhanh tới, vẻ mặt vô cùng khó coi.

“Môn chủ, xảy ra chuyện lớn rồi!”

Long Nhật Minh môn chủ của Long Môn, lúc này vẻ mặt lạnh nhạt mở to mắt, nói: “Xảy ra chuyện gì?”

Vẻ mặt thuộc hạ thay đổi, sau đó nói khẽ: “Sở

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1504


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hôm sau.

Sáng sớm Bùi Nguyên Minh đã nhận được tin Sở Văn Trung bị người ta nửa đường chặn giết.

Anh gọi điện cho Việt Thế Long xong, lập tức đi tới nhà tang lễ.

Thân phận của Sở Văn Trung quá đặc biệt, cho nên trong nhà tang lễ, ngoại trừ Việt Thế Long ra, Dương Định Quốc cũng ở đây.

Trong nhà xác nhà tang lễ, lúc này một thi thể trắng bệch nằm đó, rõ ràng người này là Sở Văn Trung, chẳng qua lúc này chỗ trán ông ta có thêm một điểm đỏ.

Bùi Nguyên Minh đánh giá từ trên xuống dưới vài lần, thản nhiên nói: “Sao lại thế này?”

Việt Thế Long hít sâu một hơi, nói: “Tối qua, sau khi đám người Sở Văn Trung rời khỏi bãi đỗ xe, lập tức đi tới bệnh viện Nhân Ái xử lý vết thương, sau đó lái ô tô đến sân bay quốc tế Dương Thành.”

“Lúc cách sân bay khoảng chừng hai mươi kilomet, sắp rời khỏi nội thành, Sở Văn Trung yêu cầu mở cửa xe hít thở không khí, chỉ trong nháy mắt, một phát súng im hơi lặng tiếng bắn vào trán ông ta, một phát súng trí mạng!”

“Một phát súng này vô cùng chính xác, không phải binh sĩ lâu năm trên chiến trường, thì không có biện pháp làm được.”

“Sau khi vụ việc xảy ra, đồn cảnh sát của chúng tôi đã tìm thấy một địa điểm nghỉ là nơi nổ súng trong một tòa dân cư gần đó.

Đánh giá tình hình ở hiện trường, có lẽ bên kia sử dụng súng tự lắp ráp chứ không phải súng có sẵn, cho nên muốn từ điểm này điều tra rõ thân phận của đối phương, chỉ sợ rất khó.”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Có đối tượng hoài nghi không?”

“Có, mấy người”

Việt Thế Long cười khổ.

Cho dù thể nào Sở Văn Trung cũng là một nhân vật lớn, tuy Đà Nẵng không có phân hội của Long Môn, nhưng trước khi gặp chuyện không may, đã có mãy phân hội trưởng khu khác gọi điện thoại tới chất vấn chuyện này rồi.

Trừ chuyện đó ra, trong giới thượng lưu Dương Thành thậm chí là Đà Nẵng, đều có không ít bạn bè của Sở Văn Trung, mấy cuộc điện thoại gọi tới, đều là yêu câu ông ta mau chóng phá án.

Tuy Việt Thế Long là người đứng đầu cục cảnh sát Dương Thành, nhưng mà ở trước mặt một số nhân vật lớn, ông ta cũng thật sự bị động.

“Trong chuyện này người nào bị tình nghi lớn nhất?”

Bùi Nguyên Minh tiếp tục nói.

Việt Thế Long chần chừ một lát, không mở miệng.

Trái lại Dương Định Quốc nói thay ông ta: “Ngài!”

“Bên ngoài không biết thân phận thật của cậu, nhưng lại biết cậu có xung đột với Sở Văn Trung ở bãi đỗ xe, cho nên cậu có động cơ ra tay, cũng có thời gian ra tay.”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Đáng tiếc tôi không cần thiết phải ra tay, tôi muốn giết ông ta, có thể giết ngay tại chỗ, không cần phiền phức như vậy”

“Đúng thế!”

Vẻ mặt Dương Định Quốc cảm khái.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1505


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.

Bỗng nhiên Việt Thế Long ở bên cạnh mở miệng nói: “Tổng giám đốc Bùi, cậu cảm thấy hung thủ giết Sở Văn Trung có ý đồ gì?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không phải cầu tài, không phải báo thù, như vậy xác suất lớn nhất là quấy rối”

“Chưa chắc là nhằm vào tôi, nhưng muốn rung chuyển thế cục ở Dương Thành, là chuyện không thể nghi ngờ rồi”

“Dù sao bây giờ Dương Thành như một cái thùng sắt, người ngoài không muốn giữ quy củ tiến vào là không có khả năng”

“Nhưng nếu đẩy tôi lên đầu ngọn gió, thậm chí chính phủ Đà Nẵng không thể không đẩy tôi ra cho Long Môn một lời giải thích thỏa đáng, như vậy bọn họ mới có thể xông vào”

Nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Suy tính như vậy, mục đích của hung thủ không phải giết Sở Văn Trung, cũng không phải giết tôi”

“Mục đích của người này hẳn là muốn khiến Long Môn ra sân, bọn họ nhân lúc loạn mà chui vào.

" “Cũng có thể nói, bọn họ đang nhằm về phía thế tử Minh, cũng là nhằm về phía tổng giáo đầu.

Lúc nói ra những lời này, khóe miệng Bùi Nguyên Minh hơi nhấch lên nụ cười lạnh lùng.

Dương Định Quốc và Việt Thế Long liếc nhau một cái, đều thấy được kinh ngạc trong mắt đối phương.

Bọn họ vốn cho rằng, đối phương là tới vì thế tử Minh.

Nhưng mà không thể ngờ tới, đối phương còn có xác suất tới vì tống giáo đầu.

Nhằm vào thế tử Minh, còn có khả năng chỉ là tranh đấu trong giới kinh doanh mà thôi.

Còn nhằm về phía tổng giáo đầu, chỉ sợ trong chuyện này sẽ càng sâu hơn một tầng rồi.

“Chuyện này các ông dựa theo trình tự điều tra, những chuyện khác không cân để ý tới, tôi sẽ xử lý”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên mở miệng.

“Dạo này Dương Thành chắc chăn sẽ rất loạn, nhưng Dương Thành không thể loạn!”

“Người nào dám quấy rối, ông bắt người đó!" “Người nào có ý kiến, ông bảo bọn họ tới tìm tôi”

“Dạ!" Dương Định Quốc và Việt Thể Long đều đứng khoanh tay.

Nếu vị này đã mở miệng, vậy thì không có gì hay để nói nữa.

Kế tiếp thể cục ở Dương Thành, chắc chắn sẽ càng thêm hỗn loạn.

Gió thổi mưa giông trước cơn bão! Lúc nói chuyện, ba người đi ra khỏi nhà xác, đi tới vị trí cửa.

Bùi Nguyên Minh đang chuẩn bị rời đi.

Nhưng mà ngay sau đó, bỗng nhiên cách đó không xa truyên tới âm thanh ô tô gâm rú, sau đó chỉ thấy mấy chiếc xe rất bá đạo đỗ ở cửa.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1506


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cho dù mọi chuyện cô nói đều đúng, cô chuẩn bị làm thế nào?”

Tần Ý Hàm để hai tay ở sau lưng, từ trên cao nhìn xuống Bùi Nguyên Minh, nói: “Tôi không nói lời vô nghĩa với anh, anh quỳ xuống, tự đánh gãy hai tay, quỳ bảy ngày bảy đêm trước mộ sư phụ tôi rồi nói sau!”

“Nếu không nghe lời, tự gánh lấy hậu quả!”

Lúc này Tân Ý Hàm cả vú lấp miệng em, ẩn chứa khí phách khó tả.

Nhưng nhìn ra được, hẳn là người phụ này có chút bản lĩnh, ít nhất là giết trong thực chiến ra.

Đồng bạn bên cạnh cô ta cũng nhìn Bùi Nguyên Minh, hùng hổ, giống như muốn giết Bùi Nguyên Minh bất cứ lúc nào.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Nói như vậy, các người không định điều tra hẳn hoi à?”

“Điều tra? Sự thật bày ra ngay trước mắt, còn cần điều tra cái gì chứ?”

Tân Ý Hàm lạnh lùng nói.

“Các người không muốn điều tra, nhưng muốn tôi tự đánh gãy hai tay, còn túc trực bên linh cữu Sở Văn Trung? Các người xứng sao?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng.

Tần Ý Hàm cười mỉa, lúc này tiến lên một bước, trên người tràn ngập sát khí: “Họ Bùi kia, tôi khuyên anh tự giải quyết cho tốt, đừng để tôi tức giận!" “Bây giờ tôi đã kìm chế mình lắm rồi, nếu không không chỉ là tự đánh gãy hai tay đơn giản như thế đâu!”

“Mà là trực tiếp lấy đầu chó của anh đi huyết tế sư phụ tôi!”

“Anh cũng đừng nghĩ nữa, gọi điện thoại cho môn chủ Long thì có thể làm gì!”

“Tuy tôi không biết rốt cuộc anh có quan hệ gì với môn chủ Long, tôi cũng không biết rốt cuộc cuộc điện thoại của anh là thật hay giả?”

“Nhưng trước khi tới, chúng tôi đã rời khỏi Long Môn!”

“Bây giờ cho dù môn chủ Long tự mình đứng ở đây, cũng không có quyền quản lý chúng tôi, anh hiểu chưa?”

Rất rõ ràng, dưới cái nhìn của Tân Ý Hàm, Bùi Nguyên Minh hẳn là có chỗ dựa vững chắc gì đó, không biết thông qua quan hệ gì bám lấy môn chủ Long, sau đó mới cáo mượn oai hùm.

Nếu bàn về bản lĩnh thật sự, chục ngàn Bùi Nguyên Minh cũng không đánh lại được Tần Ý Hàm này.

Sở dĩ lúc này cô ta không muốn mau chóng giết Bùi Nguyên Minh, là vì muốn Bùi Nguyên Minh quỳ gối trước mộ Sở Văn Trung, đợi bảy ngày đầu qua đi, thì đè anh dưới quan tài! Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, nói: “Thì tính sao?”

“Thì sao à?”

Gương mặt Tần Ý Hàm lạnh lẽo.

“Họ Bùi kia, có phải là anh không biết, rốt cuộc là anh đang nói chuyện với người nào hay không?”

“Anh có biết, rốt cuộc người đứng trước mặt anh là nhân vật như thế nào hay không?”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1507


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tần Ý Hàm đánh giá Dương Định Quốc từ trên xuống dưới, sau đó “xùy”

một tiếng bật cười, nói: “Dương Định Quốc người đứng đầu chính phủ Dương Thành đúng không?”

“Ở trước mặt tôi, ông là cái rắm gì chứ?”

“Người đứng đầu chính phủ Đà Nẵng xuất hiện còn được!”

“Tôi nói cho ông biết, hôm nay ai cũng không bảo vệ được Bùi Nguyên Minh, Bùi Nguyên Minh, hôm nay anh chết chắc rồi!”

Khi nói chuyện, Tân Ý Hàm ném một bản giấy phép màu đỏ lên mặt Dương Định Quốc.

Dương Định Quốc nhận lấy cuốn số nhỏ nhìn thoáng qua, sắc mặt đột nhiên thay đổi, nói: “Giấy phép giết người?”

“Ông biết là tốt rồi, cho dù tôi rời khỏi Long Môn, nhưng giấy phép của tôi vẫn còn đấy, tiên trảm hậu tấu, quân quyên đặc biệt cho phép!”

“Cho dù Dương Định Quốc ông dám ngăn cản trước mặt tôi, tôi giết là giết, ai dám ra mặt thay ông?”

Tân Ý Hàm không cho Dương Định Quốc chút mặt mũi, giấy phép giết người này của cô ta, là chỗ dựa vững chắc nhất.

Hơn nữa vừa rồi cô ta đã cho Bùi Nguyên Minh cơ hội tự đánh gãy hai tay, chỉ tiếc Bùi Nguyên Minh không quý trọng cũng không nghe.

Cho nên cô ta chỉ có thể tự tay phế bỏ Bùi Nguyên Minh.

“Tần Ý Hàm, cô đừng có mà làm càn!”

Tuy lúc này sắc mặt Dương Định Quốc khó coi, nhưng ông ta càng biết thân phận của vị bên cạnh.

“Nơi này là Dương Thành, không phải là thủ đô, không phải nơi cô có thể giương oail”

Dương Định Quốc lạnh giọng mở miệng.

“Hạ Trung Hưng và Viên Cảnh Thiên còn có tư cách nói ra những lời này, những Dương Định Quốc ông không có tư cách này!”

“Bốp.



" Tần Ý Hàm trở tay tát vào mặt Dương Định Quốc một cái.

“Bây giờ cút ngay cho tôi, ông dám ngăn cản trước mặt tôi, ngay cả ông tôi cũng giết nữa!”

Dương Định Quốc giận tím mặt, nhưng mà Bùi Nguyên Minh lại xua tay nói: “Ông Dương, đối phương nhằm vào tôi, để tự tôi xử lý đi”

Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước.

Vẻ mặt Tần Ý Hàm khinh bỉ nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Sao thế? Phát hiện Dương Định Quốc không bảo vệ được anh, cho nên anh muốn đứng ra cầu xin tha thứ sao?”

“Tôi nói cho anh biết, quá muộn rồi!”

“Kể từ lúc tôi lấy giấy phép giết người ra, anh nhất định phải chết!”

“Thứ mà cô nói, trâu bò như vậy sao?”

Bùi Nguyên Minh nhận lấy giấy phép giết người Dương Định Quốc đưa qua, lật xem một lúc sau đó “xùy”

một tiếng bật cười.

Ngay sau đó chỉ thấy hai tay anh kéo một cái, trực tiếp xé nát giấy phép giết người đại diện cho quân quyền.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1508


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1509


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1510


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Một thanh niên đầu trọc không phục nói: “Chúng tôi là đệ tử của Long Môn, chúng tôi..



“Bốp...”

Bùi Nguyên Minh tát một cái, đánh đối phương bay ra sau. “Đệ tử của Long Môn thì rất trâu bò sao?”

“Tôi đánh đệ tử của Long Môn đấy!”

“Long Nhật Minh ở trước mặt tôi đều phải vô cùng khách sáo!”

“Anh là cái thá gì?”

“Ra tay đi!”

“Không phải là không cho anh cơ hội!”

Đôi mắt Bùi Nguyên Minh rét lạnh, vẻ mặt lạnh lẽo. Lúc này, cho dù chỉ là đôi mắt anh, đám người của Long Môn phân hội thủ đô đều chảy mồ hôi lạnh ròng ròng. “Ông Việt, bọn họ không muốn ra tay, ông giúp đỡ một chút đi”

“Vậy Tần Ý Hàm...”

Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến liếc mắt nhìn Tần Ý Hàm một cái, nói: “Để cô ta đi đi, tôi nói không giết cô ta, tất nhiên là sẽ không động vào cô tai”

Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh đá bay tên đầu trọc kia, sau đó nghênh ngang mà đi. Nửa tiếng sau, một đám đệ tử Long Môn phân hội thủ đô, toàn bộ đêu băng bó hai tay thất thếu đi ra. Lúc tới vô cùng kiêu ngạo hung hãn, lúc đi chỉ có thể tìm người lái xe, bởi vì tay của bọn họ đều bị đánh gãy, căn bản không có ai đưa bọn họ đến bệnh viện. Mới rời khỏi nhà tang lễ không lâu, Dương Định Quốc gọi điện thoại tới. “Tổng giám đốc Bùi, chuyện cậu mới xé giấy phép giết người không biết vì sao lại truyên ra ngoài.”

“Tôi nhận được tin tức, có người muốn coi đây là cái cớ để ra tay với cậu!”

“Ra tay với tôi?”

Bùi Nguyên Minh cười: “Đối phương biết thân phận của tôi không?”

“Có lẽ chỉ biết thân phận thế tử Minh của cậu”

Dương Định Quốc nói. “Lai lịch thế nào?”

“Tạm thời không rõ, nhưng ở đầu ngọn gió còn dám ra tay với ngài, chắc chắn là có chuẩn bị, cho nên...”

“Cậu nhất định phải cẩn thận hơn”

Bùi Nguyên Minh cúp điện thoại, đặc biệt gọi điện cho Viên Cảnh Thiên và Đường Nhân Đồ. Có người muốn lợi dụng lực lượng của chính phủ đè ép mình, Bùi Nguyên Minh không e sợ chút nào. Kiêng kị duy nhất chính là, có người ra tay với đám Trịnh Tuyết Dương. Những chuyện tương tự từng xảy ra rồi, chuyện như vậy, anh không muốn nó lại xảy ra. Tập đoàn Thiện Nhân. Bùi Nguyên Minh mới đi vào đại sảnh của tập

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1511


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1512


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1513


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lý Vân Thiện để hai tay ở sau lưng, thản nhiên châm một điếu xì gà, sau khi hít một hơi mới lạnh lùng nói: “Cậu Bạch, các cậu đang làm gì thế?”

Rất rõ ràng, lúc này ông ta đã thầy được cảnh giương cung bạt kiểm, ông ta coi như là may mắn thấy được. Hôm nay ông ta vốn định dẫn đội tới tập đoàn Thiện Nhân gây áp lực, nhưng không thể ngờ tới lại thấy cảnh này. Rõ ràng là Thiệu Tĩnh Anh cũng nhận ra Lý Vân Thiện, lúc này cô ta chủ động tiến lên, nháy mắt nói: “Đại diện Lý, họ Bùi đắc tội anh Quách, anh Bạch chuẩn bị đưa người về thẩm tra”

Bạch Mộ Phong nghe thấy thế sắc mặt hơi đổi, Thiệu Tĩnh Anh này không biết là cố ý hay vô tâm, những lời này có thể nói lung tung được sao? Đặc biệt Lý Vân Thiện còn là người nước ngoài, còn là một lão hồ ly, nói những lời này ở trước mặt ông ta, quả thực là tự tìm phiền phức. Nhưng mà lúc này Bạch Mộ Phong cân nhắc một lát, vẫn trâm giọng nói: “Bùi Nguyên Minh là kẻ tình nghi tập kích sát hại Sở Văn Trung phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô, tôi cân anh ta đi theo phối hợp điều tra”

Sau khi nói xong, Bạch Mộ Phong mới nhìn Lý Vân Thiện mở miệng nói: “Đại diện Lý, nơi này là nơi Long Ngục chúng tôi làm việc, ông xuất hiện không quá thích hợp, mong ông tránh đi một lát”

Lý Vân Thiện lập tức hiểu rõ. Vị thế tử Minh này hất một lại tới hai, hết hai lại tới ba gây chuyện với tài phiệt Thượng Tỉnh, xem ra bây giờ lại trêu chọc phiền phức lớn! Anh Quách Cảng Thành, đã hận anh thấu xương. Mà Bạch Mộ Phong cậu cả nhà họ Bạch ở Tô Hàng, thống lĩnh Long Ngục này, rõ ràng là không có ý nương tay. Lúc này Lý Vân Thiện mỉm cười, thản nhiên nói: “Rất trùng hợp, bây giờ tôi tới đây, chỉ vì muốn Bùi Nguyên Minh cho tài phiệt Thượng Tinh chúng tôi một lời giải thích thỏa đáng thôi”

“Không lâu trước, phó đại diện của tài phiệt Thượng Tinh phân bộ Đại Hạ chúng tôi chết ở Dương Thành.”

“Chúng tôi có lý do hoài nghị, là Bùi Nguyên Minh ra tay.”

“Nếu hôm nay Long Ngục muốn bắt cậu ta, như vậy tôi lấy danh nghĩa của tài phiệt Thượng Tinh yêu cầu, gộp vụ án của Sở Văn Trung và An Tiến Bình cùng thẩm tra xử lý, thế nào?”

Sau khi nói xong những lời này, vẻ mặt Lý Vân Thiện đều cười mà như không cười. Hôm nay ông ta tới đây, chỉ định gây chuyện với Bùi Nguyên Minh thôi, không có ý xung đột chính diện. Nhưng nếu bây giờ gặp cảnh tượng như vậy, không thêm mắm thêm muối, thì làm...

Thất vọng mình rồi? Nghe thấy những lời Lý Vân Thiện nói, Bạch Mộ Phong và Thiệu Tĩnh Anh liếc nhau một cái, đều âm thâm thở phào nhẹ nhõm một hơi. Lúc Lý Vân Thiện vừa tới, bọn họ còn tưởng Lý Vân Thiện là chỗ dựa vững chắc của Bùi Nguyên Minh.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1514


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1515


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đường Môn! Một trong những nhà thể phiệt trong truyền thuyết, hơn xa một gia tộc! Đường Nhân Đồ đến từ Đường Môn, bản thân đã đủ nói lên, Bạch Mộ Phong tuyệt đối không thể trêu chọc nổi anh ta.

Cho dù là thân phận cậu cả nhà họ Bạch ở Tô Hàng, hay là thân phận thống lĩnh Long Ngục của anh ta.

Tuy rất kinh hãi, tuy rất e sợ, nhưng dù sao Bạch Mộ Phong xem như là nhân vật lớn, lúc này ở trước công chúng, anh ta vẫn cần mặt mũi.

“Đường Nhân Đô!”

Bạch Mộ Phong trâm thấp nói: “Anh chắc chắn vì tên này, mà trở mặt với tôi chứ?”

Anh ta không biết Bùi Nguyên Minh và Đường Nhân Đồ có quan hệ gì, nhưng phía sau Bạch Mộ Phong anh cũng có người, lúc này anh ta cần phải nhắc nhở Đường Nhân Đồ suy nghĩ tới hậu quả.

Anh ta muốn cho Đường Nhân Đồ thời gian suy nghĩ.

Thế tử một nơi khỉ ho cò gáy như Đà Nẵng, có đáng để anh ta đắc tội bọn họ.

“Rầm!”

Đường Nhân Đồ không nói lời vô nghĩa, mà trực tiếp tiến lên, đạp Bạch Mộ Phong ngã xuống đất lần hai.

“Trở mặt? Trở mặt không nổi sao?”

“Anh!”

Bạch Mộ Phong không thể ngờ tới vậy mà Đường Nhân Đồ dùng thân phận cậu chủ của Đường Môn đàn áp mình.

Nếu anh ta dùng thân phận Chiến Thần đường đao, Bạch Mộ Phong có biện pháp đập phá.

Đơn thuần là ngăn cản Long Ngục phá án, có thể khiến Đường Nhân Đồ không chịu nổi.

Nhưng hôm nay Đường Nhân Đồ tuyên bố dùng thân phận cậu chủ của Đường Môn áp người, Bạch Mộ Phong phản kháng thể nào? “Rầm!”

Đường Nhân Đô đạp lân hai, bây giờ đá vào mặt Bạch Mộ Phong, lạnh lùng nói: “Cậu là cái thá gì chứ? Mà dám làm ra vẻ trước mặt tôi?”

Bạch Mộ Phong phân nộ quát: “Đường Nhân Đồ, anh đừng có mà khinh người quá đáng, người khác sợ Đường Môn anh, Long Ngục chúng tôi không sợ!”

“Rầm.



Bây giờ Đường Nhân Đồ đạp bay Bạch Mộ Phong, lạnh lùng nói: “Long Ngục không sợ Đường Môn chúng tôi, chỉ tiếc Bạch Mộ Phong cậu không đại diện được cho Long Ngục!”

“Chỉ là một thống lĩnh của Long Ngục, người giống như con kiến cũng dám tới đắc tội tổng giám đốc Bùi? Cậu nghĩ tới kết cục sau này chưa?”

“Đừng nói là cậu, cho dù Quách Tuấn Anh đứng sau lưng cậu dám xuất hiện, tôi cũng đạp ngã.



Cảnh tượng này, trực tiếp khiến không ít người mơ hồ.

Đường Nhân Đồ là thống lĩnh của Đường Đao Doanh, Chiến Thân đường đao đứng đầu tứ đại

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1516


Đường Nhân Đồ dùng ánh mắt trào phúng nhìn Bạch Mộ Phong.

Dùng lực lượng của Long Ngục tới động vào tổng giáo đầu, Bạch Mộ Phong nghĩ tới kết cục sau này chưa?

Tuy Long Ngục luôn không vừa mắt với bộ binh, bộ binh cũng chưa chắc có thể bảo vệ được người khác dưới tay Long Ngục.

Nhưng vấn đề là, vị trước mắt này, căn bản không cân bộ binh che chở.

Thậm chí là lên một mức độ nào đấy, bộ binh còn cần anh che chở.

Nhân vật như vậy, Long Ngục có thể đắc tội được sao?

“Thân phận?”

“Anh ta thì có thân phận gì chứ?”

Nghe thấy thế, Bạch Mộ Phong hừ lạnh.

“Cho dù anh ta lợi hại mấy, không phải chỉ là thế tử Minh trong truyên thuyết thôi sao?”

“Chỉ là thế tử Minh, còn có thể đặt trên đầu Long Ngục tôi hay sao?”

“Đường Nhân Đồ, bây giờ tôi có lý do hoài nghị, anh và tập đoàn Thiện Nhân có giao dịch không đứng đắn, anh xong đời rồi!”

“Dựa theo pháp luật, tôi có quyền bắt anh!”

“Rầm…”

Đường Nhân Đô lại đá ra một cái, trực tiếp đạp Bạch Mộ Phong ngã xuống đất lần hai.

“Sao hôm nay cậu tới đây, tới làm gì, trong lòng cậu biết rõ!”

“Không phải là người tốt đẹp gì, thì đừng ở đây giả trang mình là chính nhân quân tử, chơi trò chính nghĩa!”

“Đường Nhân Đồ tôi làm việc, còn cần trưng cầu ý kiến của cậu sao?”

Bạch Mộ Phong lăn mấy vòng trên đất, mặt xám như tro tàn, vô cùng chật vật.

“Thống lĩnh Đường, cho dù thế nào Bùi Nguyên Minh cũng là kẻ khả nghi tập kích sát hại Sở Văn Trung phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô, anh Bạch bắt anh ta trở về, cũng có ý của Long Môn!”

“Anh chắc chắn anh muốn che chở cho một người Long Môn và Long Ngục đều muốn bắt sao?”

Lúc này Thiệu Tĩnh Anh sợ Bùi Nguyên Minh có năng lực thoát thân, cho nên liên chụp mũ giữ lại.

“Anh thân là Chiến Thân bộ binh, lại đi che chở cho một tên tội phạm giết người, anh gánh nổi hậu quả không?”

“Bốp..”

Đường Nhân Đồ trực tiếp tiến lên, tát vào mặt Thiệu Tĩnh Anh đến mức sưng lên.

“Một người phụ nữ dâm đãng, được người ta gọi là cách cách, thì thật sự cho rằng mình là người của hoàng thân quốc thích rồi hả?”

“Ỷ thế hiếp người, chụp mũ lung tung, nếu không phải Đường Nhân Đồ tôi không giết phụ nữ, lúc này cô đã là một thi thể rồi”

“Cô có tư cách gì nghi ngờ tổng giám đốc Bùi?”

“Chỉ dựa vào cô là người đàn bà dâm đãng sao?”

Đường Nhân Đồ không cho Thiệu Tĩnh Anh chút mặt mũi.

Thiệu Tĩnh Anh che mặt, phẫn nộ nói: “Đường Nhân Đồ, anh dám tát tôi?”

“Anh có biết quan hệ của tôi hay không? Anh dám tát tôi, phía trên sẽ không tha cho anh đâu!”

“Bốp bốp…”

Đường Nhân Đồ rất dứt khoát tiến lên trước, lại tát hai cái, trực tiếp đánh Thiệu Tĩnh Anh cảm thấy choáng váng, trong lòng bi phẫn không thôi, đồng thời còn tràn ngập oán hận.

Nhưng mà cô ta không dám đánh trả.

Đường Nhân Đồ chẳng những rất trâu, hơn nữa Đường Môn sau lưng anh ta càng trâu hơn.

Bạch Mộ Phong bị tát đều không dám đánh trả, cô ta có quan hệ tới mấy, có năng lực tới mấy, ở trước mặt người này cũng phải chịu thiệt.

“Đường Chiến Thần, thế gian này xem trọng quy tắc, xem trọng pháp luật, cậu tùy ý làm bậy như vậy, không thấy hổ thẹn với Đại Hạ các cậu à..

Lý Vân Thiện nhìn thấy cảnh tượng này, lúc này quái gở mở miệng.

“Tôi nhất định sẽ báo cáo với phía trên, hoàn cảnh Đại Hạ các cậu như vậy, không thích hợp cho chúng tôi tiếp tục đầu tư!”

“Bởi vì hành động hôm nay của cậu, những dự án tài phiệt Thượng Tinh chúng tôi đầu tư ở Đại Hạ vào sang năm sẽ ngâm nước nóng phạm vi lớn, hậu quả như vậy, cậu gánh nổi không?”

“Cho dù là Đường Môn, cũng không bảo vệ được cậu đúng không?”

Lý Vân Thiện cảm thấy mình là người nước ngoài, còn là đại diện của tài phiệt Thượng Tinh ở Đại Hạ.

Bạch Mộ Phong bị thân phận của Đường Nhân Đồ áp chế, nhưng ông ta thì không.

“Đại Hạ chúng tôi, là nơi người Băng Quốc như ông có thể giương nanh múa vuốt từ khi nào thế?”

Đường Nhân Đồ tiến lên phía trước, giơ chân đạp Lý Vân Thiện ngã xuống đất.

Sắc mặt Lý Vân Thiện thay đổi, giận không kìm chế được: “Cậu!”

Đám cao thủ Taekwondo Băng Quốc ở sau lưng ông ta tiến lên theo bản năng.
 
Chương 1517: “Râầm rầm rầm…”


Đường Nhân Đồ đá một cái ra mà thôi, bôn cao thủ Taekwondo đều trực tiếp ngã xuống đất.

“Thích đi thì cút đi luôn!”

“Ông cho rằng, không có tài phiệt Thượng Tình các ông, Đại Hạ chúng tôi sẽ như thế nào?”

“Nói thật cho ông biết, nếu không nể mặt chuyện quá khứ, tài phiệt Thượng Tinh các ông sớm đã bị người ta ăn sạch sẽ rồi!”

“Chỉ có mấy tên phế vật tỉnh Tam Lăng dỗ các ông mà thôi, các ông thật sự coi rằng mình là trời rôi hả?”

Vẻ mặt Đường Nhân Đồ khinh thường.

Tài phiệt Thượng Tinh rất lợi hại, nhưng chỗ tài phiệt Thượng Tinh có quyên thế lớn nhất, là tỉnh Tam Lăng.

Bởi vì hoàn cảnh địa lý của tỉnh Tam Lăng đặc biệt, không có quá nhiều tài nguyên, những năm gần đây trên cơ bản kinh tế bị tài phiệt Thượng Tình cướp đoạt rồi.

Cho nên ở những khu vực đó, tài phiệt Thượng Tình có thể diễu võ dương oai.

Nhưng mà ở Yến Kinh, ở thủ đô, ở những nơi khác của Đại Hạ, tài phiệt Thượng Tỉnh là cái rằm gì?

Nghe thấy thế, Lý Vân Thiện lập tức xù lông: “Đường Nhân Đồ, tôi nhất định sẽ khiếu nại cậu!”

“Tôi sẽ tới trước mặt đại trưởng lão của bộ binh khiếu nại cậu!”

“Khiếu nại sao?”

Đường Nhân Đồ ngồi xổm xuống, vươn tay vỗ mặt Lý Vân Thiện, lạnh lùng nói: “Ông cảm thấy khiếu nại có tác dụng sao?”

“Ông đừng quên, ba năm trước ở trên chiến trường Âu Á, Băng Quốc các ông bị chúng tôi đánh thành chó!”

“Chỉ dựa vào ông cũng dám xuất hiện trước mặt đại trưởng lão bộ binh, ông không sợ ông ấy giãẫm chết ông sao?”

“Thậm chí chỉ cân ông ấy gọi một cuộc điện thoại tới Băng Quốc, ông cảm thấy chức đại diện của tài phiệt Thượng Tỉnh ở Đại Hạ của ông, còn giữ được hay không?”

Sắc mặt Lý Vân Thiện lập tức thay đổi.

Ông ta là đại diện của tài phiệt Thượng Tinh Băng Quốc ở Đại Hạ không sai, nhưng vấn đề là, những lời Đường Nhân Đồ nói không sai chút nào.

Ông ta tới trước mặt đại trưởng lão bộ binh kêu gào, đại trưởng lão có thể gọi một cuộc điện thoại phế đi ông ta.

Vừa nghĩ như vậy, sắc mặt Lý Vân Thiện lập tức khó coi, cũng tuyệt đối không dám nói linh tinh nữa.

Cuộc chiến thất bại năm đó, là cơn ác mộng lớn nhất đối với Băng Quốc.

“Đi”

Nhìn thấy Đường Nhân Đồ cố gắng bảo vệ Bùi Nguyên Minh, mà Lý Vân Thiện cũng bị tốn thất nặng nê, lúc này vẻ mặt Bạch Mộ Phong khó coi tới cực hạn.

Anh ta biết rõ, hôm nay có Đường Nhân Đồ ở đây, cho dù thế nào anh ta cũng không động vào được Bùi Nguyên Minh rồi.

“Họ Bùi kia, hôm nay tôi chịu thiệt, nhưng mà sau này tôi sẽ đòi lại, anh đợi đó cho tôi!”

Vẻ mặt Bạch Mộ Phong rét lạnh, xoay người rời đi: “ĐiI”

Lúc này, một đám người của Long Ngục chuẩn bị xoay người rời đi.

“Đứng lại” Bùi Nguyên Minh vẫn luôn từ chối cho ý kiến nhìn cảnh tượng này lạnh nhạt mở miệng: “Bạch Mộ Phong, ai nói anh có thể rời đi?”

Trong giây phút này, khí thế của Bùi Nguyên Minh bao phủ khắp nơi.

Bùi Nguyên Minh đi ra, không nói những người khác, ngay cả Đường Nhân Đồ đều đứng khoanh tay theo bản năng, thu liễm khí tức của mình.

Mà những người khác, thì vẻ mặt cả đám kinh ngạc nhìn Bùi Nguyên Minh, không biết anh muốn làm gì?

Nếu hôm nay không phải Đường Nhân Đồ xuất hiện, anh chắc chắn sẽ bị thiệt lớn.

Nhưng mà trong tình huống như vậy, Bùi Nguyên Minh còn chưa từ bỏ ý đồ?

Lúc này Bạch Mộ Phong cũng dừng bước lại, xoay người nhìn Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Họ Bùi, nể mặt Đường Nhân Đồ, tôi chịu thiệt, anh còn muốn thế nào nữa?”

Bùi Nguyên Minh để hai tay ở sau lưng, tiến lên trước nói: “Tôi không có hứng thú đánh anh, xin lỗi cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.”

“Thậm chí phải nói, nếu hôm nay Đường Nhân Đồ ra mặt, dẹp yên chuyện này, như vậy nể mặt anh ấy, tôi sẽ không giết các anh”

“Nhưng mà anh đánh bị thương người của tôi, còn muốn bắt tôi, chuyện này không để yên được!”

“Cho nên hôm nay anh không cho tôi một lời giải thích thỏa đáng, e rằng chuyện này không thể cho qua như vậy rồi “Ngục chủ của Long Ngục các anh tới đây, đều không thể bỏ qua, tôi đã nói rồi!”

Tươi cười của Bùi Nguyên Minh rất đẹp mắt, giọng nói rất ôn hòa, nhưng trong lời nói lại mang theo hương vị nghiêm túc.
 
Chương 1518: Sắc mặt đám Bạch Mộ Phong thay đổi lớn


Sắc mặt Đường Nhân Đồ cũng thay đổi.

Hôm nay anh ta nhận được tin trước tiên, rất lo lắng Bùi Nguyên Minh cùng chống lại Long Môn và Long Ngục.

Như vậy cho dù anh là tổng giáo đầu trong truyên thuyết, cũng có khả năng gặp phải phiền phức rất lớn.

Nhưng từ thái độ của Bùi Nguyên Minh, Đường Nhân Đồ đã hiểu, tổng giáo đầu đúng là tổng giáo đầu, đám người xấu này không có chút ý nghĩa gì ở trước mặt anh.

“Họ Bùi! Đừng có mà không biết tốt xấu!

Chúng tôi nể mặt Đường Nhân Đồ, mới không so đo với anh!”

“Tốt nhất là anh nên thu liễm một chút, nếu không tôi không quan tâm cứ thế ra tay, ngày này sang năm sẽ là ngày giỗ của anh đấy: “Còn ngục chủ của Long Ngục chứ?”

“Làm ra vẻ! Anh cứ tiếp tục làm ra vẻ đi!”

Bạch Mộ Phong còn chưa mở miệng, Thiệu Tĩnh Anh ở bên cạnh đã lạnh lùng quát: “Tôi khuyên anh nên thu liễm lại một chút, tránh cho trở mặt, chết cũng không biết vì sao lại như vậy?”

Rất rõ ràng, hôm nay Thiệu Tĩnh Anh tới đây, chính là muốn xem truyện cười của Bùi Nguyên Minh.

Dù sao Bùi Nguyên Minh đã vả mặt cô ta nhiều lần rồi.

Nhưng mà không nghĩ tới hôm nay Đường Nhân Đồ xuất hiện, không chỉ giúp Bùi Nguyên Minh đấu lại Long Ngục và tài phiệt Thượng Tinh, còn đánh bọn họ răng rơi đầy đất.

Đối với Thiệu Tĩnh Anh kiêu căng tự mãn mà nói, đây tuyệt đối là chuyện không thể tiếp nhận!

Cho nên nhìn thấy Bùi Nguyên Minh còn dám đấu lại Bạch Mộ Phong, Thiệu Tĩnh Anh là người đầu tiên nhảy ra.

Theo ý cô ta, thế tử Minh của tập đoàn Thiện Nhân thì thế nào?

Nói trắng ra, tập đoàn Thiện Nhân chỉ là một tập đoàn còn chưa đưa ra thị trường mà thôi.

Thế tử Minh đắc tội nhiều người như vậy, còn muốn tập đoàn có thể thành công đưa ra thị trường sao? Năm mơ đi Ý vào có Đường Nhân Đồ làm chỗ dựa, đã muốn cáo mượn oai hùm? Diễu võ dương oai?

Nghĩ hay quá nhỉ?

Ở trong nhận thức của Thiệu Tĩnh Anh, cho dù là thế tử Minh, thì có tư cách gì đánh đồng được với bọn họ.

“Thu liễm một chút sao?” Bùi Nguyên Minh nở nụ cười.

Nếu không phải Đường Nhân Đồ ra mặt, bây giờ đám người này đã là thi thể nằm trên đất rồi.

Phải nói là Thiệu Tĩnh Anh không biết sống chết, hay là nói cô ta tự cho là đúng đây?

Thiệu Tĩnh Anh hừ lạnh nói: “Chẳng lẽ không đúng sao?”

“Anh dựa vào Đường Nhân Đồ, dựa vào bộ binh, sau đó dựa vào tên tuổi của Đường Môn để cáo mượn oai hùm?”

“Đừng tự nghĩ răng anh giống như thực sự có bản lĩnh!”

“Anh có lai lịch gì, thực lực gì, trong lòng không rõ sao?”. Truyện Teen Hay

Bùi Nguyên Minh chẳng muốn nghe cô ta nói lời vô nghĩa, lạnh lùng nói: “Được rồi, câm miệng, lại nói lời vô nghĩa tôi giết cô đấy!”

Thiệu Tĩnh Anh bị sặc một cái, không nói được một câu nên lời, thiếu chút nữa bị tức chết.

Bùi Nguyên Minh để hai tay ở sau lưng, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Bạch Mộ Phong, nói: “Hôm nay nể mặt Đường Môn, nể mặt bộ binh, tôi sẽ không lấy mạng của anh”

“Tự anh để lại hai tay, hai chân, chuyện này coi như xong”

Đường Nhân Đồ nghe thấy thế thở dài một hơi.

Dưới cái nhìn của Bạch Mộ Phong, Bùi Nguyên Minh đang ỷ vào mặt mũi của anh ta, mới có thể diễu võ dương oai.

Ai ngờ Bùi Nguyên Minh tự cho mình mặt mũi, nếu không Bạch Mộ Phong sẽ phải chết không thể nghỉ ngờ.

“Họ Bùi, đừng có mà càn rối Bạch Mộ Phong nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng mở miệng: “Không có Đường Nhân Đồ, không có bộ binh, không có Đường Môn, một bàn tay của tôi có thể bóp chết anh!”

Tuy Bùi Nguyên Minh chỉ tát Tân Ý Hàm ba cái liền thành phế nhân.

Nhưng hiện giờ tin tức này còn chưa truyền ra, ở trong mắt Bạch Mộ Phong, Bùi Nguyên Minh chỉ là cáo mượn oai hùm mới giết được Sở Văn Trung.

Còn đám An Tiến Bình thất bại, anh ta cũng không để vào mắt.

Dù sao Bùi Nguyên Minh cũng là thế tử Minh, nếu như ngay cả tài phiệt nước ngoài cũng không ứng phó được, không tránh khỏi quá yếu rồi.

Nhưng Bạch Mộ Phong phán quyết ra, Bùi Nguyên Minh trâu bò tới mấy, lợi hại tới mấy, cũng không thể đối đầu được với Long Ngục.

Đây mới là chỗ dựa hôm nay anh ta sẽ ra tay.

Đối với người như Bùi Nguyên Minh, Bạch Mộ Phong cảm thấy một tay mình có thể giãm chết chục ngàn người.
 
Chương 1519


Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, thản nhiên nói: “Được, vậy tôi cho anh một cơ hội.”

“Hôm nay tôi chỉ dùng một tay, tôi mà dùng hai tay thì tính tôi thua, chuyện này dừng ở đây”

“Làm càn!”

Vẻ mặt Bạch Mộ Phong rét lạnh, anh ta nghe ra được, Bùi Nguyên Minh đây là sỉ nhục mình.

“Anh đã muốn chết, vậy tôi tiễn anh đi!”

Ngay sau đó, Bạch Mộ Phong không cho Đường Nhân Đồ cơ hội phản ứng, trực tiếp lấn người mà lên.

Ở trong mắt anh ta, Bùi Nguyên Minh được gọi là thế tử, cho dù có chút bản lĩnh thì thế nào chứ?

Hết một tới hai, hết hai tới ba gây sự với anh †a, quả thực là không biết sống chết!

Vẻ mặt đám Thiệu Tĩnh Anh tràn ngập thương hại nhìn Bùi Nguyên Minh.

Đầu óc thế tử Minh này bị nước vào rồi!

Anh thật sự cho rằng, dựa vào thân phận thế tử này của anh, thì có thể biến thành bùa hộ mệnh của anh sao?

Đường Nhân Đồ ra mặt vì anh ổn định cục diện, anh còn không nhân cơ hội xuống đài, còn giao đấu với Bạch Mộ Phong của Long Ngục?

Đây không phải là tự mình tìm đường chết thì là gì?

Nhưng mà cũng đúng.

Long Môn này quá nhỏ, Bùi Nguyên Minh đứng ở đây có địa vị quá cao, cho nên anh căn bản không biết, bầu trời bên ngoài rộng lớn, lại cao bao nhiêu!

Người như vậy, chỉ có khiến anh đứng trước mặt Hoàng Hà, anh mới biết hai chữ hết hi vọng viết như thế nào!

Chỉ có khiến anh thấy được mình nhỏ bé và đáng thương, anh mới biết rốt cuộc mọi chuyện mình trải qua không có tri thức, buồn cười cỡ nào!

Chỉ là một thế tử, một thế tử của gia tộc lụi bại, đã muốn đấu với đám người giàu có quyền quý như bọn họ?

Nghĩ hay quá nhỉ?

Lý Vân Thiện nhìn thấy cảnh tượng này, cũng lộ ra nụ cười mỉa.

Bùi Nguyên Minh à Bùi Nguyên Minh, cậu thật sự cho rằng mình có bản lĩnh đấu lại thống lĩnh Long Ngục sao?

Cậu chỉ là một người làm ăn, lấy gì đấu với người ta?

“Bùm!”

Cùng lúc đó, một quyền của Bạch Mộ Phong đánh ra, khí thế như hồng thủy.

Vừa rồi bị Đường Nhân Đồ đạp mấy lần ngã xuống đất, trong lòng anh ta đã sôi trào lửa giận.

Một quyền này, cho dù không đánh chết Bùi Nguyên Minh, cũng khiến anh thành tàn phết “Đi tìm chết đi! Phế vật!”

Bạch Mộ Phong liên tục cười mỉa.

Nhưng đối mặt với một quyền đáng sợ này, Bùi Nguyên Minh không có cử động.

Ở trong mắt những người khác, đây là anh đang sợ hãi.

“Rầm!”

“Đường Nhân Đồ, đây là người anh muốn che chở đấy!”

“Một tên dựa vào miệng khoác lác, vậy mà dám ra tay với anh Bạch?”

Vẻ mặt Thiệu Tĩnh Anh trào phúng, hoàn toàn khinh thường Bùi Nguyên Minh.

Đám Lý Vân Thiện cũng lộ ra biểu cảm đầy ý tứ sâu xa.

Tên nhóc không biết sống chết, e rằng nên trả giá thật nhiều vì sự tự đại của mình!

Chỉ có Đường Nhân Đồ không chút để ý, tổng giáo đầu có thân thủ thế nào?

Chút công phu mèo cào đó của Bạch Mộ Phong, sao có thể là đối thủ của tổng giáo đầu?

“Rầm!”

Ngay lúc Bạch Mộ Phong đến trước mặt Bùi Nguyên Minh, cuối cùng anh cũng ra tay rồi.

“Rầm rầm rầm…”

Từng đợt âm thanh quyền đấm cước đá truyền tới, bởi vì tốc độ quá nhanh, cho nên căn bản không ai thấy rõ đã xảy ra chuyện gì.

Vài giây, toàn bộ khôi phục yên tĩnh, tất cả mọi người chỉ liếc mắt một cái lập tức rung động với cảnh tượng trước mắt.

Trên mặt đất, gương mặt Bạch Mộ Phong đầy là máu, toàn thân run rẩy, không ngừng kêu thảm thiết.

Tay chân của anh ta đều bị đánh gãy, quan trọng nhất chính là, chân của Bùi Nguyên Minh còn giẫm lên ngực anh ta.

“Sao có thể có chuyện này được?”

Đám Thiệu Tĩnh Anh nhìn tới mức ngây người.

Bạch Mộ Phong, thống lĩnh Long Ngục trâu bò hò hét, chỉ giao đấu mấy giây, đã như con chó nằm trên mặt đất, không có năng lực phản kháng?

Mà người bị bọn họ khinh thường, lúc này còn giẫm lên người Bạch Mộ Phong, bá đạo như thần.

Cảnh tượng này giống như trong mơi Chẳng lẽ kết cục không phải là ngược lại sao?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom