Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1480


Những lời này vang lên, đám Bạch Tuấn Hào và Chu Chính Nghĩa vốn còn đang rung động, cả đám đều lộ ra biểu cảm thì ra là thể “Tôi hiểu được, đây là tìm ban của anh bảo gọi điện thoại tới làm ra vẻ đúng không?”

“Không thể không thừa nhận, chiêu này của anh đúng là cao minh!”

“Chỉ tiếc, một tên mặc toàn đồ via hè, nhìn kiểu gì cũng không giống cậu chủ trăm nghìn tỷ!”

“Có bản lĩnh anh nói mình là thể tử Minh đi? Ở mảnh đất nhỏ như Đà Nẵng này, nói lung tung sẽ chết người đấy!”

“Đúng vậy, cũng không nhìn xem mình là mặt hàng gì, vậy mà còn giả vờ làm cậu chủ nhà giàu có, còn ba trăm năm mươi nghìn tỷ nữa chứ?”

“Anh có biết ba trăm năm mươi nghìn tỷ có mấy số không không?”

“Anh Bạch anh Chu coi anh như kẻ ngốc để đùa, anh thật sự cho rằng mình hơn người à?”

Lúc này một đám thuộc hạ và gái tiếp khách bên cạnh Bạch Tuấn Hào đều nhảy dựng lên, cả đám chỉ vào Bùi Nguyên Minh không lưu tình châm chọc.

Thiếu chút nữa là bị tên bất tài vô dụng này lừa rồi!

Bùi Nguyên Minh tràn ngập hứng thú nhìn đám người nhảy nhót tưng bừng này. “Không cho phép các người nói anh rể tôi như vậy!”

“Anh ấy không lừa các người, anh ấy thật sự có bảy trăm nghìn tỷ!”

“Anh ấy đúng là thể tử Minh của tập đoàn Thiện Nhân!”

Trịnh Khánh Vân không muốn thấy Bùi Nguyên Minh chịu ẩm ức, lúc này không nhịn được mở miệng nói.

Nhưng nghe cô ta nói, tất cả mọi người cười to.

Thể tử Minh của tập đoàn Thiện Nhân? Muốn chọc cười cũng không cần làm như vậy chứ? “Được rồi, tất cả mọi người cho Khánh Vân chút mặt mũi đi, cô ấy nói Bùi Nguyên Minh là thể tử Minh, chúng ta coi anh ta là thể tử Minh vậy!”

Nhìn thấy Trịnh Khánh Vân sắp tức giận, Tiêu Hi Văn sợ cô ta rời đi, vội vàng nháy mắt với đám Bạch Tuấn Hào. “Khánh Vân còn chưa ăn cơm đúng không, chúng ta ngôi vào vị trí trước, vừa ăn vừa nói chuyện!”

Bạch Tuấn Hào hiểu rõ liếc mắt nhìn Tiêu Hi Văn một cái, sau đó nho nhã lễ độ nói: “Mọi người, tối nay nơi này được tôi bao hết rồi!”

“Mọi người muốn gọi cái gì, cứ gọi thoải mái đừng khách sáo!”

Mấy cô gái tiếp khách đều đã bắt đầu hoan hộ, Tiêu Hi Văn đặc biệt đi tới kéo Trịnh Khánh Vân, ngồi xuống hàng đầu.

Bạch Tuấn Hào mim cười đi tới, mà Chu Chính Nghĩa thì đi sau nửa bước. Đợi Trịnh Khánh Vân cách một khoảng nhất định, Chu

Chính Nghĩa mới lạnh lùng nói: “Họ Bùi.”

“Tôi cảnh cáo anh.”

“Người phụ nữ mà anh Bạch nhìn trúng, thì chính là người phụ nữ của anh ấy, tôi mặc kệ anh là anh rể của cô ta, hay là bạn trai của cô ta, tóm lại là bây giờ cút cho tôi!”

“Bây giờ anh đi, tôi có thể quyết định thay anh Bạch, coi như chưa có chuyện gì xảy ra!”

“Vợ của anh cũng không cần đưa tới đây nữa!”

“Nếu không chuyện này quậy lớn, vợ của anh cũng phải dâng tới hầu hạ anh Bạch, anh sẽ biết chữ chết viết như thế nào!”

Bùi Nguyên Minh cười từ chối cho ý kiến, nói: “Vậy sao? Cậu còn là thầy giáo, còn dạy tôi viết chữ à?”

“Cậu xứng sao?”

“Anh!”

Chu Chính Nghĩa đứng bên Bùi Nguyên Minh, ánh mắt lạnh lùng: “Họ Bùi, tuy tôi không phải là người Dương Thành, nhưng tôi cũng có quan hệ ở Dương Thành “Tôi là cháu ngoại của nhà họ Khổng ở Sơn Đông!”

“Khổng Chí Minh là anh họ tôi!”

“Ở Dương Thành anh ấy muốn anh thiếu tay thiếu chân, chi là chuyện một câu nói thôi!”

Lúc này Chu Chính Nghĩa không nhanh không chậm uy hiếp. “Khổng Chí Minh? Cháu của Khổng Văn Khưu?”

Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế nở nụ cười, sau đó thản nhiên nói: “Được, cậu bảo anh ta tới chém tay chân tôi đi.”

“Nếu anh ta có lá gan đó.”

Thấy bộ dạng Bùi Nguyên Minh rất hờ hững, Chu Chính Nghĩa hơi sửng sốt.

Tôi nói Khổng Chí Minh!

Khổng Chí Minh của nhà họ Khổng ở Sơn Đông đấy! “Rốt cuộc anh biết nhà họ Khổng ở Sơn Đông đại diện cho cái gì không?” Chu Chính Nghĩa không nhịn được nhắc nhở: “Đó là một trong mười gia tộc đứng đầu Đại Hạ, anh cần phải ngước lên nhìn.”

“Tôi biết.” Bùi Nguyên Minh mỉm cười: “Cậu bảo anh ta tới, tôi chờ..”

- -----------------
 
Chương 1481


Lúc này Chu Chính Nghĩa đã bị kích thích.

Trước đây lúc anh ta nói ra nhà họ Khổng ở Sơn Đông, cho dù là thể tử cậu chủ đều phải nể anh ta ba phần. Mà loại người liều mạng như Bùi Nguyên Minh, đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy.

Lúc này Chu Chính Nghĩa lạnh lùng nói: “Họ Bùi kia, nếu anh muốn chết, tôi sẽ thành toàn cho anh!”

“Tôi nhất định sẽ khiến anh hối hận vì đã tới thế giới này!”

Nếu Bùi Nguyên Minh không nể mặt như thế, vậy Chu Chính Nghĩa hoàn toàn không ngại vận dụng năng lượng ở Dương Thành, khiến anh muốn đời muôn kiếp không trở lại được.

Cách đó không xa, mấy cô gái tiếp khách đều mim cười nhìn cảnh này, khóe miệng đều nhếch lên nụ cười trào phúng.

Loại bất tài vô dụng chỉ biết khoác lác như Bùi Nguyên Minh, theo bọn họ, xách giày cho cậu chủ nhà giàu như Bạch Tuấn Hào và Chu Chính Nghĩa đều không xứng.

Vậy mà bây giờ học người ta làm ra vẻ như thế?

Nghĩ cái gì thế?

Vậy mà không nể mặt Bạch Tuấn Hào.

Nếu Chu Chính Nghĩa muốn giết chết Bùi Nguyên Minh, như vậy Bùi Nguyên Minh nhất định ngay cả cặn cũng không còn.

Đám gái tiếp khách này tin tưởng, trò hay sắp trình diễn, bọn họ đều đang đợi xem trò hay!

Lúc này hai bên tràn ngập mùi thuốc súng, nhưng mà vì liên quan tới Trịnh Khánh Vân, cuối cùng vẫn miễn cưỡng ngồi cùng nhau.

Bùi Nguyên Minh hoàn toàn không cho Bạch Tuấn Hào mặt mũi, trực tiếp ngồi bên cạnh Trịnh Khánh Vân.

Rất nhanh, đủ loại cao lương mỹ vị được đưa lên, còn có mấy rương rượu Liqueur đến từ nước Gaul. Đống rượu Liqueur này có giá trị xa lúc mở ra, mùi rượu lập tức lan tràn.

Bạch Tuấn Hào mim cười, không đợi anh ta làm gì, Chu

Chính Nghĩa đã cầm rượu rót cho mọi người. “Tôi còn là sinh viên, không thể uống rượu, cảm ơn đàn anh.”

Lúc đến lượt Trịnh Khánh Vân, cô ta từ chối uống nước có ga là được.”

“Đàn em Trịnh, hôm nay chúng ta có duyên quen biết ở đây, hơn nữa những người ở đây, hơn nữa mọi người ở đây, đều là đàn anh đàn chị của em.”

“Có bọn anh ở đây, em chắc chắn có thể ngồi vững vị trí trong hội sinh viên, nói không chừng sau này sẽ là chủ tịch hội sinh viên trong khoa ấy chứ!”

Vẻ mặt Chu Chính Nghĩa như anh trai tri kỷ: “Trong trường hợp quan trọng như hôm nay, em uống đồ có ga thì có ý nghĩa gi?”

“Hơn nữa sinh viên đại học phải xã giao nhiều, uống rượu là lễ nghi xã giao mà thôi, không phải là em không có chút lễ nghi này đấy chứ?” nào nào, nể mặt đàn anh một chút, uống một ly Chu Chính Nghĩa cười hì hì, cưỡng ép rót ly cho Trịnh Khánh Vân.

Trịnh Khánh Vân lắc đầu: “Tôi bị dị ứng với cồn, thật sự không uống được.”

“Khánh Vân, đừng làm mất hứng, đàn anh tốt nghiệp xong hiểm khi mới trở về một lần!” vậy, nể mặt anh Bạch và anh Chu chút đi!”

“Dù gì cô cũng là người bản xứ, sau này cô muốn làm chủ tịch hội sinh viên trong khoa cũng cần bọn họ ủng hộ!”

“Cô không thể không hiểu cấp bậc lễ nghĩa như vậy được!” Đảm Tiêu Hi Văn nhao nhao mở miệng mời rượu.

Dựa theo cách nói của bọn họ, Trịnh Khánh Vân không chịu uống rượu, là không nể mặt.

Vẻ mặt Trịnh Khánh Vân lạnh lùng, không nhúc nhích gì.

Lúc này Bạch Tuấn Hào híp mắt cười nói: “Đàn em Khánh Vân à, chẳng lẽ em còn tức giận vì vừa rồi bọn anh làm khó dễ bạn trai nhỏ của em sao?”

Trịnh Khánh Vân hừ lạnh nói: “Không sai!”

Bạch Tuấn Hào nở nụ cười, không thể ngờ tới sinh viên đại học này khó giải quyết như thế.

Nhưng đối với anh ta mà nói, càng là người khó giải quyết, thì càng vui hơn.

Tầm mất anh ta nhìn về phía Bùi Nguyên Minh bên cạnh, cười nói: “Cậu chủ Bùi, ngại quá, vừa rồi không nên nói đùa với anh!”

“Vi bày tỏ xin lỗi của tôi, tôi tự phạt mình ba ly!”

Sau khi nói xong, Bạch Tuấn Hào uống “ừng ực” ba ly rượu. Sau đó anh ta đứng dậy, nâng ly lần hai, cười nói: “Cậu chủ Bùi, tôi đã tự phạt rồi, anh không uống với tôi một ly sao?”
 
Chương 1482


Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Nếu cậu Bạch khách sáo như vậy, vậy thì tôi uống với cậu vậy.”

“Nhưng mà cậu cũng biết đấy, Khánh Vân di ứng cồn, cho nên chúng ta đừng làm khó xử cô ấy!”

“Như vậy đi, phần của cô ấy cứ tính trên đầu tôi là được, thế nào?”

“Dù sao tôi là anh rể của cô ấy, cũng là bạn trai của cô ấy. uống thay là lẽ đương nhiên!”

Khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh cầm ly rượu đứng dậy. Bạch Tuấn Hào và Chu Chính Nghĩa liếc nhau một cái, đều lộ ra tươi cười.

Chu Chính Nghĩa là người tiến lên trước đầu tiên, nói: “Cậu chủ Bùi, xem ra anh cũng là người sảng khoái, vừa rồi là chúng tôi hiểu lầm anh rồi!”

“Nào nào nào, để bày tỏ xin lỗi, tôi kính anh một ly trước, chúng ta mỗi người một ly!” Sau khi nói xong, Chu Chính Nghĩa rót đầy ly rượu cho Bùi Nguyên Minh.

Trịnh Khánh Vân ở bên cạnh sắc mặt thay đổi, lặng lẽ véo đùi Bùi Nguyên Minh, ý bảo anh đừng ứng chiến.

Cô ta không ngốc, đã sớm nhìn ra đám Bach Tuấn Hào không có ý tốt.

Nhưng mà Bùi Nguyên Minh không để ý tới, mà cười ha ha nói: “Vẫn là cậu Chu hiểu chuyện, nào, chúng ta mỗi người một ly!”

Sau khi nói xong, anh uống hết rượu trong cốc. Bạch Tuấn Hào cũng đi tới, tiếp tục kính rượu: “Cậu chủ Bùi đúng là thẳng thắn, nào nào nào, tất cả mọi người mau tới kính rượu cậu chủ Bui!”

Bạch Tuấn Hào hip mắt, tuy ngoài miệng nói lời khách sáo, nhưng trong lòng đã coi Bùi Nguyên Minh thành tên ngốc. Ở trong trường hợp như vậy mà uống rượu với chúng tôi sao?

Đợi anh uống say xong, chúng tôi có một trăm biện pháp khiến Trịnh Khánh Vân bó tay chịu trói!

Rất nhanh, nhận được ám hiệu của Bạch Tuấn Hào, cả đám đi tới kính rượu. “Cậu chủ Bùi, chúng ta cũng là đánh nhau xong mới thành bạn bè, kính anh một ly!”

“Cậu chủ Bùi, anh đúng là đẹp trai, chúng ta cùng uống một ly đị!”

“Rót đầy!”

Bùi Nguyên Minh không khách sáo, người nào đến cũng không từ chối, người nào tới cũng uống hết một “Anh rể, đừng uống nữa, lại uống sẽ xảy ra chuyện mất!”

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh bị người ta rót rượu, lúc này Trinh Khánh Vân sốt ruột tới mức sắp khóc, không ngừng khuyên bảo, nhưng Bùi Nguyên Minh giống như uống say, căn bản không để ý tới cô ta.

Lúc này cô ta vô cùng hối hận, vì sao mình lại kéo Bùi Nguyên Minh làm tấm chan.

Đợi một vòng xong, Bùi Nguyên Minh nhìn vẻ mặt không đối, nhưng trên người nồng nặc mùi rượu.

Bạch Tuấn Hào cười, liếc mắt ra hiệu, đảm Tiêu Hi Văn và gái tiếp khách lập tức bưng ly rượu đi tới, nói: “Cậu chủ Bùi, anh không thể không nể mặt chúng tôi được, nào, chúng ta lại uống một ly!”

Sau khi nói xong, Tiêu Hi Văn còn nháy mắt với mấy cô gái tiếp khách.

Trịnh Khánh Vân đứng dậy theo bản năng, nói: “Đàn chị

Tiêu, em uống với các chị..”

“Khánh Vân, em bị dị ứng với cồn, sao có thể uống rượu được?”

“Hơn nữa anh rể bạn trai này của em đã đồng ý uống giúp em, đàn ông ấy à, mặt mũi là quan trọng nhất, không thể nói không được như vậy!”

“Tôi nói không sai đúng không? Cậu chủ Bùi!”

Tiêu Hi Văn nhần mạnh hai chữ “không được, nhất thời giữa phòng tràn ngập tiếng cười vang. Bùi Nguyên Minh cũng cười ha ha nói: “Cô Tiêu nói đúng, đàn ông không thể nói không được!”

“Khánh Vân em ngồi xuống đi, anh còn có thể uống được!”

“Hơn nữa gặp được tri kỷ ngàn ly ít, cho dù thế nào tối nay cũng phải không say không về!” Khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh và Tiêu Hi Văn chạm ly một cái, uống cạn thấy đáy.

Nhìn Bùi Nguyên Minh say khướt, Tiêu Hi Văn híp đôi mắt lại: “Nào, chuyện tốt thành đôi, chúng ta lại uống thêm một ly, tối nay chúng ta chiến tới bình minh!”

“Được!”

Bùi Nguyên Minh mim cười, lại uống một hơi cạn sạch.
 
Chương 1483


Rượu càng uống càng nhiều, rất nhanh Bùi Nguyên Minh đỏ mặt đỏ cổ.

Bạch Tuấn Hào thấy cảnh này, liên tục cười mia.

Bùi Nguyên Minh này đúng là một tên ngốc, bị người ta cậy đồng hiếp yếu mà còn vui vẻ như thế.

Hơn nữa dựa theo kinh nghiệm của anh ta, lại thêm mấy chén nữa, Bùi Nguyên Minh chắc chắn không được.

Anh uống xong một vòng nữa, không mất nửa cái mạng, cũng phải đi rửa ruột.

Chu Chính Nghĩa thì lộ ra vẻ mặt thán phục.

Anh Bạch đúng là anh Bạch, chiêu thức không đánh mà thắng lại tăng lên rồi.

Đối với tên ngốc như Bùi Nguyên Minh, nên chơi như vậy.

Anh ta lập tức cầm ly rượu đi tới.

Rất nhanh, rượu Liqueur trong phòng đều thấy đáy.

Trịnh Khánh Vân kéo tay Bùi Nguyên Minh, nói: “Anh rể, không thể uống nữa, chúng ta về nhà có được không?”

“Phụ nữ thì biết cái gì, đàn ông bọn anh uống rượu, không phải chuyện của phụ nữ!”

Thân thể Bùi Nguyên Minh lắc lư, đôi mắt say lờ đờ mông lung, bộ dạng như sắp không được. “Đúng đúng đúng, cậu chủ Bùi nói không sai, tối nay chúng ta không say không về!”

“Người đâu, mang rượu Mao Đài!”

Rất nhanh, một rương Mao Đài độ rượu cao được đưa lên. Dựa theo cách nghĩ của đám Bạch Tuấn Hào, uống nhiều rượu như thế, Bùi Nguyên Minh sẽ nhanh nghéo mới đúng.

Nhưng kết quả khiến người ta bất ngờ chính là, Bùi Nguyên Minh uống vài cân rưou rôi, nhin có vẻ như sẽ ngã xuống bất cứ lúc nào, nhưng vẫn luôn đứng sừng sững không ngã, trái lại còn có thể tiếp tục uống rượu với đám Bạch Tuấn Hào.

Trịnh Khánh Vân sốt ruột tới mức mất đều đỏ lên, không ngừng khuyên can, nhưng Bùi Nguyên Minh luôn không để ý tới, mà say khướt uống rượu với đối phương.

Rất nhanh, một chai Mao Đài uống cạn, âm thanh âm ở xung quanh gần như không còn

Lúc này sắc mặt đảm Bạch Tuấn Hào vô cùng khó coi, cả đám đều ngôi trên ghế há to miệng thở dốc, cảm thấy đầu váng mắt hoa.

Lúc này ý thức của bọn họ đều có chút không tinh táo, ảnh mắt nhìn Bùi Nguyên Minh tràn ngập kỳ lạ.

Thấy không có ai kính rượu, Bùi Nguyên Minh tự minh cầm lấy một chai rượu, đi tới trước người đám Chu Chính Nghĩa, nói: “Nào, có qua có lại mới toại lòng nhau!”

“Vừa rồi các cậu kính tôi nhiều như vậy, bây giờ tới lượt tôi kính các cậu!”

“Một ly này, là kính mọi người đánh nhau xong thì thành ban!”

“Một ly này, là vì bồi tội!”

Bùi Nguyên Minh vừa nói, vừa rót đầy cho hai bên.

Đảm Bạch Tuẩn Hào và Chu Chính Nghĩa vốn còn có chút khinh thường, cảm thấy Bùi Nguyên Minh đã uống choáng váng, nếu không sao dám kính rượu bọn họ?

Nhưng rất nhanh, sắc mặt bọn họ thay đổi rồi.

Tuy Bùi Nguyên Minh nhìn như vẫn lung lay sắp đổ, có khả năng ngã xuống bất cứ lúc nào, nhưng lúc kính rượu, lại không choáng váng chút nào.

Rất nhanh ba vòng qua đi, đám Chu Chính Nghĩa cảm thấy mình sắp chết, nhưng lúc này Bùi Nguyên Minh giống như người không có chuyện gì.

Khóe miệng Bạch Tuấn Hào giật giật, uống rượu trắng với rượu Liqueur, không có mấy người có thể chịu được. Bao gồm cả anh ta, tửu lượng cũng chỉ ba cân. truyện xuyên nhanh

Nhưng hiện giờ, Bạch Tuấn Hào cảm thấy đầu lưỡi minh đã đau, nói chuyện đều không lưu loát nữa.

Kết quả Bùi Nguyên Minh không có ý để yên, lại tới một vòng nữa. Rất nhanh, đừng nói là đám gái tiếp khách, ngay cả Chu Chính Nghĩa và Bạch Tuấn Hào cũng không đỡ được rồi.

Thân thể bọn họ không lung lay, lúc này đều năm trên bàn, căn bản không dậy nổi.

Trịnh Khánh Vân nhìn thấy cảnh này thì trợn tròn mắt, anh rể mình cũng quá trâu.

Lấy thực lực của bản thân áp đảo đám người này rồi hả? “Anh Bạch, rượu gặp tri kỷ ngàn chén ít! Nào, chúng ta lại uống!”

Bùi Nguyên Minh không có ý tha cho đám người này, mà trực tiếp đỡ Bạch Tuấn Hào lên, sau đó cầm một chén rượu, rót cho anh ta uống.

Bạch Tuấn Hào có lòng không uống, nhưng vấn đề là bây giờ toàn thân anh ta đều mềm nhũn, căn bản không còn sức lực, chỉ có thể bị phần muốn chết bị Bùi Nguyên Minh rót vài chén rượu.
 
Chương 1484


Một lát sau, uống hết chén rượu này, Bạch Tuấn Hào trực tiếp ngã trên đất.

Gần như là cùng một thời gian, đảm người khác đều ngã xuống hết, ở đây chỉ có Bùi Nguyên Minh và Trịnh Khánh Vân là có thể đứng.

Mà lúc này, Bùi Nguyên Minh tiện tay ném ly rượu trong tay, vẻ mặt khôi phục bình thường. “Anh rể, anh không sao chứ?”

“Một mình anh có thể áp đảo mười mấy người hả?”

Vẻ mặt Trịnh Khánh Vân rung động.

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Anh lại uống thêm mấy vòng nữa cũng không sao.”

“Cho nên lần trước anh ra ngoài tiếp khách với chị gái em, là giá say!”

“Nếu không phải em nhận thấy được không ổn, tối hôm đó để anh thực hiện được, ngủ chung với chị gái em đúng không?” Đôi mắt Trịnh Khánh Vân khẽ đảo, nhất thời nghĩ tới một chuyện.

Trán Bùi Nguyên Minh nhăn lại, không nhịn được búng trán Trịnh Khánh Vân một cái: “Nói linh tinh gì thế, anh là anh rể em, ngủ với chị em không phải là chuyện rất bình thường sao?”

“Tóm lại em không cho phép!”

Trịnh Khánh Vân hung dữ mở miệng nói. “Đứa nhóc to xác!”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh bất đắc dĩ, cô em vợ này mình thật sự không hiểu nổi. “Được rồi, em đi ra ngoài đợi trước đi, anh còn phải xử lý bọn họ một chút.”

Trịnh Khánh Vân “à” một tiếng, ngoan ngoãn đi ra khỏi phòng VIP

Đợi Trịnh Khánh Vân rời đi xong, đôi mắt Bùi Nguyễn Minh trở nên lạnh lẽo.

Anh đi qua nâng Bạch Tuấn Hào dậy, lấy một bình sứ chất long không màu trong túi áo anh ta ra, thứ này dùng để đối phó con gái đàng hoàng.

Bùi Nguyên Minh đổ thứ này vào miệng Bạch Tuấn Hào, sau đó nâng anh ta và Chu Chính Nghĩa lên, cùng để trong WC, rồi khóa trái cửa lại.

Rời khỏi câu lạc bộ tư nhân, Bùi Nguyên Minh dẫn Trịnh Khánh Vân về vườn hoa Hoàng Gia, để cô ta ở cạnh mấy ngày.

Còn đám Bạch Tuấn Hào, Bùi Nguyên Minh căn bản không để ở trong lòng.

Những người này dám xuất hiện lần nữa, anh không ngại giẫm chết bọn họ.

Tỉnh Tam Lăng, trong một biệt viện dưới chân núi Trường

Bạch.

Nơi này là nơi ở tạm của Phát Việt Bân người đứng đầu Taekwondo ở Băng Quốc.

Nhìn non sông tươi đẹp của Đại Hạ, trong đôi mắt Phác Việt Bân lóe lên kỳ lạ.

Cho dù là nơi khỉ ho cò gáy nhất của Đại Hạ, nhưng cũng tốt hơn Băng Quốc nghìn lần, chục nghìn lần.

Ngay sau đó, phía sau ông ta truyền tới tiếng bước chân dồn dập, chỉ thấy lúc này gương mặt Lý Vân Thiện đại diện của tài phiệt thượng tinh Băng Quốc ở Đại Hạ trắng xanh xông vào. “Thưa ngài, việc lớn không hay rồi!”

Vẻ mặt Lý Vân Thiện vô cùng chật vật. “Chuyện gì?”

“Đồ đệ giỏi của ngài, phó đại diện của tôi đều bị giết ở Dương Thành!”. “Bao gồm bốn vị Thiên Vương và tam thánh Taekwondo của Băng Quốc chúng ta!”

“Nếu ngài mà không ra tay nữa, Taekwondo Băng Quốc chúng ta sẽ thất truyền mất!”

Vẻ mặt Lý Vân Thiện vô cùng khó coi, An Tiến Bình chết thì không sao.

Nhưng vấn đề là, bây giờ ngay cả tam thánh Taekwondo đều chết.

Hiện giờ ông ta đối mặt với áp lực rất lớn.

Nếu không có biện pháp xử lý ổn thỏa trong thời gian ngắn, bên Băng Quốc sẽ trực tiếp giết chết ông ta!

Vẻ mặt Phát Việt Bân kinh ngạc, một lúc lâu sau, vẻ mặt ông ta khôi phục bình tĩnh, nói: “Đoạn Hạo Hiện chết như thể nào?”

Đoạn Hạo Hiên là người đứng đầu tam thánh Taekwondo, đệ tử chân truyền của ông ta, có bản lĩnh sáu phần công phu của ông ta, từ anh ta chết như thế nào, thì có thể biết được thực lực của đối phương. Vẻ mặt Lý Vân Thiện khó coi nói: “Không biết, bởi vì từ Dương Thành truyền tin ra, là xảy ra vụ nổ ống dẫn gas, cho nên tất cả mọi người đều đã chết!”

“Bên Đại Hạ, thậm chí lại dùng có này ứng phó đại sứ quán của chúng ta! Đúng là đáng chết!”

- -----------------
 
Chương 1485


” Phác Việt Bân híp mắt. “Đúng vậy!” Lý Vân Thiện gật đầu. “Vậy thân phận của đối thủ đã điều tra xong chưa?”

“Đã điều tra xong, người ra tay với người của chúng ta là Bùi Nguyên Minh!”

“Dựa theo tin tức nhà họ Quách ở Cảng Thành truyền tới, thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh này, tám mươi phần trăm là người đứng đầu Đà Nẵng trong truyền thuyết, thể tử Minh!”

“Cậu ta nắm tập đoàn Thiện Nhân trong tay, đã hoàn toàn dung hợp với tài sản của nhà họ Thanh và tài sản của tài phiệt thượng tinh ở Đà Nẵng!”

“Bây giờ tập đoàn Thiện Nhân đã chuẩn bị đưa ra thị trường rồi!”

“Quả thực đáng chết!”

Đôi mắt Pháp Việt Bân thay đổi, một lát sau lạnh lùng nói: “Tôi còn tưởng là thân phận khó lường nào cơ, chỉ là một thể tử mà thôi!”

“Băng Quốc chúng ta không trêu chọc nổi sao?”

“Nếu chính phủ nguyện ý chống lưng cho cậu ta, như vậy chúng ta cũng vận dụng năng lượng của chúng ta, chơi đùa thật tốt với câu ta!”

“Tôi muốn ông hoàn toàn đóng băng mọi hoạt động của thể tử Minh này, đóng băng mọi hoạt động của tập đoàn Thiện Nhân!”

“Tôi muốn tập đoàn Thiện Nhân không ra được thị trường, cũng khiến thế tử Minh hoàn toàn phá sản!”

“Hai chúng ta cùng khởi hành đến Dương Thành đi!” Nghe thấy lời Phác Việt Bàn nói, trên mặt Lý Vân Thiện lộ ra tươi cười.

Nếu Phác Việt Bân mở miệng như vậy, như thể ông ta có thể trăng tron vận dụng năng lực và mạng lưới quan hệ của tài phiệt thượng tinh ở Đại Hạ rồi.

Rất nhanh, Lý Vân Thiện đi ra biệt viện gọi một cuộc điện thoại tới Dương Thành, “Alo, cậu chủ Quách à?”

Cùng lúc đó, tập đoàn Đế Hào.

Gần đây Trinh Tuyết Dương bận rộn công việc, cộng thêm cố cần chỉnh đốn lại cấp cao của tập đoàn Đế Hào, cho nên rất nhiều chuyện đều đẩy hết lên người cô.

Có khách hàng quan trọng thậm chí là cần buổi tối mới gặp được.

Trịnh Tuyết Dương đang định gọi đồ ăn bên ngoài ứng phó bữa tối, bồng nhiên điện thoại vang lên. “Tổng giám đốc Trịnh, có người nhà họ Bạch ở Tô Hàng đến, nói là muốn thảo luận chi tiết chuyện biệt thự làng du lịch núi Bạch Vân, không biết có thể để bọn họ đi lên không

Nhân viên quầy lễ tân gọi điện thoại tới, vô cùng khách sáo nói.

Trịnh Tuyết Dương nghĩ một lát, nói: “Dẫn người đến nhà hàng dưới lâu công ty, thuê một phòng VIP, tôi sẽ mời bọn họ ăn cơm luôn!”

Nhà họ Bạch ở Tô Hàng, Trịnh Tuyết Dương từng nghe Lục Diệu Kỳ nói rồi, nghe nói cô ta phát triển ở bên Tô Hàng, có rất nhiều ngành đều phát hiện có bóng dáng của nhà họ Bạch ở Tô Hàng

Có thể nói, nhà họ Bạch ở Tô Hàng là vua ở khu vực Tô Hàng.

Nhưng hôm nay nhà họ Bạch ở Tô Hàng thật sự thông qua con đường khác mua một biệt thự làng du lịch ở núi Bạch Vân.

Cho dù đổi phương xuất phát từ nguyên nhân gì muốn gặp tổng giám đốc như cô, Trịnh Tuyết Dương đều cần phải nể mặt.

Rất nhanh, Trịnh Tuyết Dương đi cùng mấy bảo vệ, đi tới nhà hàng.

Từ khi trải qua chuyện đó, bên cạnh cô gần như đều đi theo mấy bảo vệ của công ty, chuyện này nhằm đảm bảo cho an toàn của mình.

Đi vào phòng VIP nhà hàng chỉ thấy ở vị trí góc trong cùng, một người đàn ông mặc âu phục màu tràng đang hát KTV. Lúc Trịnh Tuyết Dương đi vào, anh ta vừa lúc hát một câu cuối cùng.

Cùng lúc đó, đám oanh oanh yến yên bên cạnh anh ta không ngừng vỗ tay, vô cùng ra sức.

Bài hát kết thúc, có người bước nhanh tới, lúc này người đàn ông mới xoay người nhìn Trịnh Tuyết Dương một cái.

Lúc thấy Trịnh Tuyết Dương, đôi mắt Bạch Tuấn Hào hơi sáng lên, sau đó anh ta thán nhiên ngồi xuống ghế sô pha, bắt chéo hai chân nói: “Cô là tổng giám đốc của tập đoàn Đế Hào, Trịnh Tuyết Dương đúng không?”

“Là cô muốn mời chúng tôi ăn cơm à?”

Trịnh Tuyết Dương mim cười, nói: “Nếu anh Bạch không có hứng thú, vậy thì thế này đi, chúng ta nói chuyện biệt thự!” Bạch Tuấn Hào lộ ra nụ cười kỳ lạ: “Ăn chứ, đương nhiên phải ăn, nhưng mà trong thời gian này, cô gọi điện thoại cho

Bùi Nguyên Minh, bảo anh ta qua đây!”
 
Chương 1486


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bạch Tuấn Hào vừa mới nói xong, lập tức thấy được mười mấy đồng bạn ở phía sau anh ta đều đứng dậy, cả đám như hổ rình mồi nhìn Trịnh Tuyết Dương.

Sắc mặt Trịnh Tuyết Dương hơi đổi, nhưng mà cô trải qua không ít chuyện, đã trưởng thành dần theo từng ngày.

Cô nhanh chóng khôi phục lại bộ dạng bình tĩnh, thản nhiên nói: “Không biết tên chông vô dụng của tôi đắc tội anh Bạch chỗ nào?”

“Vô dụng?”

Bạch Tuấn Hào “xùy”

một tiếng bật cười.

“Chồng cô còn hơn cả trâu, sao có thể nói anh ta vô dụng chứ?”

“Dù sao ngay cả tôi mà cũng dám hãm hại, anh ta thực sự trâu bò hoặc là quá ngu ngốc.”

“Rốt cuộc chồng tôi đã làm gì anh?”

Trịnh Tuyết Dương thản nhiên nói.

Nghe thấy thế, khóe mắt Bạch Tuấn Hào giật giật.

Chu Chính Nghĩa cách anh ta không xa lập tức che mông theo bản năng, vẻ mặt oán hận.

Hai bọn họ đều là cậu chủ nổi tiếng, nhưng mà tối hôm qua vậy mà lại chịu thiệt lớn như vậy trong tay Bùi Nguyên MinhI Quan trọng nhất chính là, còn không thể nói cho người khác biết rốt cuộc hai bọn họ chịu thiệt như thế nào! Bực bội! Bực bội tới cực hạn.

Trịnh Tuyết Dương không nhắc tới chuyện này thì không sao, vừa nhắc tới chuyện này Bạch Tuấn Hào gần như sắp bùng nổ.

Lúc này vẻ mặt anh ta phát lạnh, nói: “Tổng giám đốc Trịnh, chúng ta nói ngắn gọn đi!”

“Nếu tối nay gọi cô tới đây, chuyện này chắc chắn phải cho chúng tôi một lời giải thích thỏa đáng!”

“Bây giờ tôi cho cô một chủ ý!”

“Thứ nhất, gọi điện thoại cho chồng cô tới, tôi tự mình đánh gãy chân anh tai”

“Thứ hai, gọi em gái cô, tối nay cùng hầu hạ tôi ở khách sạn Wilson!”

“Làm hai chuyện này xong, tôi sẽ bỏ qua mọi chuyện!”

“Nếu không làm được, vậy cô và Bùi Nguyên Minh cùng đợi chết đi!”

Trịnh Tuyết Dương nghe thầy thế cười mỉa, nói: “Anh Bạch, tuy tôi không biết giữa anh và Bùi Nguyên Minh đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà mong anh tôn trọng người ta một chút!”

“Tôn trọng sao?”

Bạch Tuấn Hào cười mỉa một tiếng, lạnh lùng nói: “Tôi là cậu hai nhà họ Bạch ở Tô Hàng, ba nuôi của tôi là Sở Văn Trung người của Long Môn ở thủ đô!”

“Ông đây có bối cảnh như vậy, còn cần tôn trọng cô sao?”

Nghe thấy thế, mấy gái tiếp khách xinh đẹp ở xung quanh đều lộ ra nụ cười khinh thường.

Trịnh Tuyết Dương này đúng là thú vị, chỉ là tổng giám đốc của một công ty bình thường mà
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1487


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đám Chu Chính Nghĩa lập tức cười ha ha, quả nhiên là anh Bạch mạnh mẽ.

“Bốp..”

Bỗng nhiên Trịnh Tuyết Dương tát một cái, giọng nói lạnh như băng: “Anh Bạch, mong anh tôn trọng người khác một chút!”

“Tôn trọng sao?”

Bạch Tuấn Hào nắm lấy cánh tay Trịnh Tuyết Dương, trên gương mặt lộ ra nụ cười kỳ lạ: “Con người tôi ấy à, chỉ lúc ở trên giường mới biết tôn trọng người ta thể nào!”

“Đúng rồi, tôi thuận tiện nói cho cô biết một chuyện.”

“Sáng hôm nay tôi gọi một cuộc điện thoại cho ba nuôi tôi, đúng lúc ông ấy tới Dương Thành có việc, cho nên sẽ đến đây làm chỗ dựa cho tôi”

“Tôi biết bối cảnh của Trịnh Tuyết Dương cô trâu hơn tôi, dựa vào ngọn núi cao thế tử Minh này!" “Nhưng mà vô cùng đáng tiếc, ngọn núi này không là cái rắm gì trước mặt ba nuôi tôi!”

“Nếu tôi là cô, lúc này đã ngoan ngoãn nghe lời, nói không chừng như vậy tôi sẽ dịu dàng một chút, đúng không?”

“Rầm..”

Ngay sau đó, cửa phòng VIP bị người ta đá mạnh ra.

“Bạch Tuấn Hào, nếu tao là mày mà nói, lúc này tao sẽ trực tiếp quỳ xuống, bởi vì nếu làm như vậy, có lẽ mày sẽ không cần chết”

Một giọng nói vô cùng rét lạnh truyên từ bên ngoài vào.

Bùi Nguyên Minh dẫn theo Ngô Kim Hổ đi cùng, vẻ mặt lạnh nhạt đi tới.

Không lâu trước, người Ngô Kim Hổ phái ở một góc bí mật gân đó bảo vệ Trịnh Tuyết Dương truyền tin tới, nói Trịnh Tuyết Dương chạm mặt Bạch Tuấn Hào.

Cho nên Bùi Nguyên Minh đi tới đây trước tiên.

“Cuối cùng mày cũng xuất hiện rồi!”

Bạch Tuấn Hào giang tay ra, nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, lạnh lùng nói: “Món nợ giữa hai chúng ta, hôm nay nên tính toán hết thôi!”

Từ buổi sáng hôm đó tỉnh lại, Bạch Tuấn Hào vẫn luôn như điên rồi tìm kiếm tung tích của Bùi Nguyên Minh, chẳng qua vẫn luôn không có tin tức.

Dùng Trịnh Tuyết Dương ép Bùi Nguyên Minh xuất hiện, chỉ là một mưu kế đơn giản mà thôi, nhưng bây giờ xem ra, vô cùng thành công.

Lúc này vẻ mặt Chu Chính Nghĩa vô cùng oán hận, hiện giờ anh ta đi đường đều phải giang chân ra, loại sỉ nhục này, cả đời này anh ta đều không thể quên, hơn nữa anh ta tính hết mọi chuyện lên đầu Bùi Nguyên Minh.

Chỉ trong nháy mắt, mấy chục người vây quanh tới, mục tiêu của mọi người vô cùng rõ ràng, là giết chết Bùi Nguyên Minh.

Bùi Nguyên Minh coi như không thấy ánh mắt của mọi người, đi thẳng tới trước người Trịnh Tuyết Dương, nói khẽ: “Không sao chứ?”

“Em không sao, sao anh lại trêu chọc tới cậu chủ ở Tô Hàng, anh..”

Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1488


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1489


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1490


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ở một bên khác, lúc này toàn thân Bạch Tuấn Hào run rấy, giận dữ hét lên: “Gọi điện thoại, gọi điện thoại cho ba nuôi tôi, gọi mọi người tới đây!”

“Chu Chính Nghĩa, gọi anh họ anh tới!”

Lúc này có người nhỏ giọng nói: “Cậu hai, có cần gọi cậu cả tới không?”

“Gọi anh ta tới làm gì? Cậu chỉ mong sao tôi mất mặt trước mặt anh ta đúng không?”

Bạch Tuấn Hào đá thuộc hạ kia “râm”

một tiếng! “Chuyện này người nào dám nói với anh ấy, thì người đó đối nghịch với tôi!”

Vẻ mặt Bạch Tuấn Hào dữ tợn, tuy bây giờ anh ta tới Dương Thành là vì Bạch Mộ Phong gọi điện thoại tới.

Nhưng ở nhà họ Bạch Tô Hàng, anh ta và Bạch Mộ Phong luôn đổi phó nhau, hai người đều muốn tranh giành gia sản của nhà họ Bạch.

Nếu lúc này cầu cứu Bạch Mộ Phong, Bạch Tuấn Hào thà chết còn hơn! Nhưng anh ta cũng không sợ, không nói tới chuyện nhà ngoại Chu Chính Nghĩa là nhà họ Khổng ở Sơn Đông, quyền cao chức trọng ở khu vực Đà Nẵng.

Chỉ riêng ba nuôi của mình là Sở Văn Trung, thân phận phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô đã đủ hù chết người tai Còn những lời Bùi Nguyên Minh vừa mới khiêu khích Long Môn, Bạch Tuấn Hào căn bản không để vào mắt.

Trên thế giới này, chỉ có người chân chính đứng ở tầng cao nhất mới có thể biết rõ, phân lượng của hai chữ Long Môn.

Những người khác căn bản không rõ, Long Môn đại diện cho ý nghĩa gì! Bên ngoài bãi đỗ xe, một chiếc xe Land Rover đỗ lại.

Rất nhanh, Bùi Nguyên Minh và Ngô Kim Hổ cùng xuống xe, nói là đợi ở bãi đỗ xe thì sẽ đợi ở bãi đỗ xe, đây là chuyện liên quan tới mặt mũi.

“Tổng giám đốc Bùi, tôi vừa mới điều tra rồi, quả thật ba nuôi của tên Bạch Tuấn Hào kia là người của phân hội ở thủ đô, là phân đội trưởng.”

“Chúng ta có cần gọi mấy người tới đây không?”

“Không cân”

Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng.

“Môn chủ của Long Môn đến đây còn được, một phân hội trưởng, cũng không làm nên được chuyện gì.”

Vẻ mặt Ngô Kim Hổ thán phục, tổng giáo đầu đúng là tổng giáo đầu.

Ở Đại Hạ, cho dù là mấy người cao nhất cũng phải nể mặt anh.

Chỉ có người càng đứng ở địa vị cao, mới càng biết rõ phân lượng của ba chữ tổng giáo đầu.

Chưa tới ba mươi phút, bên ngoài bãi đỗ xe có mấy chục chiếc xe lái tới.

Đủ loại xe sang từ Mercedes

- Benz BMW Audi, đến Porsche, Ferrari.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1491


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1492


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1493


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Chu Chính Nghĩa cũng bị giọng điệu của Bùi Nguyên Minh dọa sợ.

Nhưng mà trong lòng anh ta dâng trào cảm giác mừng như điên, tên Bùi Nguyên Minh này, lúc này càng hung hãn, lát nữa sẽ chết càng thảm hơn! Lúc này anh ta nhảy dựng lên chỉ vào Bùi Nguyên Minh, nói: “Anh họ, chính là anh ta! Anh ta tên là Bùi Nguyên Minh!”

“Anh ta chẳng những đả thương em, đả thương anh Bạch!”

“Bây giờ anh ta còn dám sỉ nhục anh nữa!”

“Anh nhất định phải khiến anh ta sống không bảng chết!”

Trên mặt Khổng Chí Minh quấn băng vải, cho nên lúc này Chu Chính Nghĩa không thấy được sợ hãi trên mặt anh ta.

Lúc này Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không tệ, đều là tôi làm, Khổng Chí Minh, anh có ý kiến gì?”

Hung hãn! Nghe giọng điệu của Bùi Nguyên Minh, tất cả mọi người đều liên tục cười mial Họ Bùi này cũng quá kiêu ngạo, quá không có chừng rực rồi! Bạch Tuấn Hào cũng liên tục cười mỉa, Bùi Nguyên Minh càng ngu ngốc, anh ta càng vui vẻ.

Bởi vì như vậy, anh mới có thể chết càng khó coi.

“Họ Bùi, mày còn không quỳ xuống!”

Chu Chính Nghĩa tiếp tục kêu gào! “Mày muốn anh họ tao tức giận sao?”

“Anh họ tao tức giận, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng đấy!”

Đám phụ nữ xinh đẹp ở đây đã sớm không quen nhìn Bùi Nguyên Minh hung hãn, cả đám đều vui sướng khi người khác gặp họa.

“Họ Bùi kia, không phải là anh bị dọa ngốc rồi đấy chứ? Anh xem anh nói đều đã không nói được gì rôi?”

“Ở trước mặt cậu chủ Khổng còn làm ra vẻ sao? Sau này cả Đà Nẵng đều không có đường sống của anh!”

“Biết anh Khổng là ai không? Biết anh Khổng có bối cảnh gì không?”

“Tên không biết gì thật đáng thương!”

Lúc này một đám phụ nữ đều lộ vẻ châm chọc, bọn họ đều là loại phụ nữ ái mộ hư vinh, khinh thường người thích làm ra vẻ và bất tài vô dụng nhất.

Trong đám người, Tiêu Hi Văn lúc trước muốn giúp Bạch Tuấn Hào dẫn mối tiến lên trước, kiêu ngạo nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Họ Bùi, bây giờ anh biết chênh lệch giữa mình và anh Bạch thế nào chưa?”

“Dạo này, chim trĩ sao có thể biến thành Phượng Hoàng?”

“Anh Bạch và anh Chu muốn giẫm chết anh, đơn giản như giãm chết một con kiến!”

“Vậy mà anh còn dám kêu gào với anh Bạch! Kêu gào với anh Chu! Kêu gào với anh Khổng!”

“Anh nghĩ anh là ai?”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1494


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1495


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Đã rõ, đã rõ!”

Đợi Bùi Nguyên Minh nói hết lời, bắt đầu chà lau ngón tay, Khổng Chí Minh mới cúi đầu khom lưng.

Ở trước mặt vị này, anh ta giống như cháu nội.

Xung quanh giống như chết lặng, châm rơi có thể nghe thấy, không ai có thế tiếp nhận được cảnh tượng trước mắt.

Bạch Tuấn Hào và Chu Chính Nghĩa đều cảm thấy hoảng hốt, thiếu chút nữa cho rằng mình động kinh.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn Chu Chính Nghĩa, lạnh lùng nói: “Tao nói rồi, Khổng Chí Minh đến đây, anh ta cũng không có bản lĩnh đứng trước mặt tao.”

“Bây giờ mày hỏi anh ta xem, xem anh ta dám đứng dậy không?”

Chu Chính Nghĩa cứng họng, không biết nên trả lời thế nào, chỉ biết hôm nay anh ta mất mặt rồi.

Bùi Nguyên Minh để hai tay ở sau lưng, không tiếp tục ra tay, mà thản nhiên nói: “Tôi nể mặt nhà họ Khổng ở Sơn Đông anh, nhưng chuyện ngày hôm nay, anh phải cho tôi một lời giải thích hợp lý”

“Tên nhóc này muốn bỏ thuốc em vợ tôi..



Nghe thấy những lời Bùi Nguyên Minh nói, toàn thân Khổng Chí Minh run rẩy.

Chu Chính Nghĩa, tên ngu ngốc này! Con mẹ nó cậu rảnh rỗi không có việc gì làm, đi trêu chọc em vợ người ta làm cái gì? Lúc này toàn thân Khổng Chí Minh đang quỳ trên đất run rấy, quát với Chu Chính Nghĩa: “Cậu cút ra đây cho tôi, quỳ xuống, lập tức, lập tức nói xin lỗi!”

“Dập đầu cầu xin anh Bùi tha thứ!”

Nghe thấy thế, tất cả mọi người ở đây đều hít vào một hơi khí lạnh, vẻ mặt khó có thể tin được.

Khổng Chí Minh tự mình quỳ còn chưa tính, vậy mà anh ta còn muốn Chu Chính Nghĩa cũng quỳ xuống, đi cầu xin Bùi Nguyên Minh tha thứ? Hơn nữa mới đầu Khổng Chí Minh là Chu Chính Nghĩa mời tới trừng trị Bùi Nguyên Minh.

Mà lúc này lại biến thành Khống Chí Minh đang giúp Bùi Nguyên Minh trừng trị Chu Chính Nghĩa.

Phim truyên hình cũng không dám quay như vậy! Rất nhiêu người đều nghĩ không rõ, chỉ là một cố vấn của chính phủ, một tên ở rể, lấy đâu ra mặt mũi? Lấy đâu ra năng lực? Lấy đâu ra địa vị? Chu Chính Nghĩa mặt đỏ tai hông, không nhịn được nói: “Anh họ, đầu anh bị nước vào à?”

“Bốp!”

Khổng Chí Minh căn bản không dám đứng dậy, mà tiến lên đạp Chu Chính Nghĩa, sau đó gian nan bò qua, tát mạnh vào mặt anh ta.

“Ai cho cậu đánh chủ ý với em vợ của anh Bùi”

“Bốp!" “Người nào cho em bắt nạt người ta!”

“Bốp!"
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1496


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Cậu còn dám mạnh miệng!”

Lúc này Khổng Chí Minh sốt ruột tới mức giống y như kiến bò trên chảo nóng.

Anh ta có lòng đứng dậy, kết quả còn phải liếc Bùi Nguyên Minh một cái, nhìn thấy anh gật đầu, mới dám đứng thẳng dậy, đạp ngã Chu Chính Nghĩa xuống đất lân thứ hai.

“Quỳ xuống, xin lỗi!”

Chu Chính Nghĩa che mặt, thất tha thất thểu nói: “Ông đây sẽ không quỳ, dưới đầu gối đàn ông có hoàng kim.



“Bốp!" Khổng Chí Minh lại tát mạnh một cái.

“Bảo cậu quỳ cậu không quỳ!”

“Bốp/ “Bảo cậu nhận lỗi cậu không nhận!”

“Bốp “Cậu còn nói dưới đầu gỗi đàn ông có hoàng kiml”

“Bốp!" “Hôm nay tôi đánh gãy chân tay của cậu, dùng hoàng kim đúc chân cho cậu!”

“Anh họi”

Chu Chính Nghĩa che mặt, thất tha thất thếu lùi về sau, vẻ mặt bi phẫn muốn chết quát: “Đủ rồi!”

“Thật sự đủ rồi!”

“Tên này có năng lực gì? Vậy mà khiến anh sợ hãi như vậy?”

“Anh ta là cái thá gì chứ?”

“Anh ta chỉ là một tên ở rể mà thôi!”

“Anh sợ anh ta, không có nghĩa là em sợ anh ta!”

“Sau lưng em có nhà họ Chu, có nhà họ Khổng Sơn Đông, có nhà họ Bạch Tô Hàng, có Long Môn, em muốn giẫm chết anh ta chỉ là chuyện vài phút mà thôi, em dựa vào cái gì phải nói xin lỗi?”

Cho dù thế nào Chu Chính Nghĩa cũng không rõ, dù gì Khổng Chí Minh cũng là một thế hệ cậu chủ!! Nhưng vấn đề là, sao anh ta có thể sợ Bùi Nguyên Minh như vậy? Chuyện này thực sự làm mất mặt nhà họ Khổng ở Sơn Đông rồi! Lúc này Bạch Tuấn Hào cũng hoàn toàn khinh thường Khổng Chí Minh, cái gì mà nhà họ Khổng ở Sơn Đông, kết quả thì sao? Vậy mà quỳ trước mặt một tên ở rể rồi! Lúc này Chu Chính Nghĩa còn chỉ về phía Bùi Nguyên Minh, giận không kìm chế được: “Họ Bùi kia, tao không biết mày rót thuốc mê gì cho anh họ tao!”

“Nhưng mà tao nói cho mày biết, Chu Chính Nghĩa tao không sợ mày!”

“Muốn tao quỳ xuống với mày, trừ khi mày thành ngôi một”

Bạch Tuấn Hào cũng cười mỉa nói: “Đúng thế, trong từ điển của những người như chúng tao, không có hai chữ quỳ xuống!”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1497


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Phân hội trưởng của Long Môn ở thủ đô, Sở Văn Trung sao? Vậy mà ông ta là ba nuôi của Bạch Tuấn Hào? Không không không, phải nói, vậy mà ông ta xuất hiện ở Dương Thành? Hơn nữa đặc biệt tới làm chỗ dựa của Bạch Tuấn Hào? Lúc này ngoại trừ Bùi Nguyên Minh ra, sắc mặt mọi người đều thay đổi, cả đám nhìn Bạch Tuấn Hào với vẻ khó mà tin! Quá trâu! Bạch Tuấn Hào không hổ là cậu hai nhà họ Bạch ở Tô Hàng, mạng lưới quan hệ này đúng là vô địch! Nếu phân hội trưởng của Long Môn xuất hiện, như vậy Bùi Nguyên Minh sẽ phải chết không thể nghi ngời Bởi vì nhân vật cấp bậc như vậy, đại diện cho quyền lợi tuyệt đối của chính phủ tại giới hắc bạch.

Đừng nói là giới hắc bạch, cho dù chính phủ, thương trường, người nào dám không nể mặt Long Môn? Ngô Kim Hổ khẽ nhíu mày, tuy anh ta là vương giới hắc bạch ở Đà Nẵng, nhưng anh ta hiểu rõ, Đà Nẵng là vì nhân tố lịch sử, cho nên Long Môn không bố trí phân hội ở đây.

Cho nên Ngô Kim Hổ mới có thể xưng vương xưng bá trong giới hắc bạch.

Nếu không giới hắc bạch mạnh nhất, tuyệt đối là của Long Môn.

Nhìn từ điểm này, đủ để nói lên phân lượng của phân hội trưởng Long Môn.

Mà chuyện hôm nay, hình như có chút quậy lớn rồi.

Đương nhiên dưới cái nhìn của Ngô Kim Hổ, chỉ là hơi lớn mà thôi.

Lúc này anh ta không có hứng thú gọi người, mà tràn ngập hứng thú nhìn.

Vẻ mặt Bạch Tuấn Hào đắc ý đi ra, anh ta vô cùng hài lòng với hiệu quả lúc này: “Không sai, ba nuôi tôi tới Đà Nẵng làm việc, tôi mới gọi một cuộc điện thoại rồi, ông ây sẽ lập tức tới đây ngay thôi!" Xung quanh lập tức vang lên âm thanh hít vào khí lạnh.

“Ba nuôi của mày, thì khá lắm sao?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng đi tới trước mặt Bạch Tuấn Hào.

“Mày có tin không, ở trước mặt tao, trêu chọc tao, ông ta cũng phải quỳ xuống cho tao?”

“Ha ha ha ha, bảo ba nuôi tao quỳ xuống với mày sao?”

Bạch Tuấn Hào không ngừng cười điên cuồng, dùng ánh mắt như nhìn kẻ điên nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Họ Bùi kia, mày nghĩ mày là ai? Con cưng của trời à?”

“Còn bảo ba nuôi tao quỳ xuống sao? Tao sợ mày ngại sống lâu rôi!”

“Người giống như mày, ngay cả tư cách để ông ấy giẫm chết cũng không có!”

“Một đầu ngón tay của ông ấy đều có thể đè

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1498


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
Chương 1499


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom