Dịch Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1580


"Các người dám động vào một cong tóc của Tuyết Dương, tôi đảm bảo sẽ khiến các người chết vô cùng khó coi."

Ngay sau đó, một giọng nói vô cùng lạnh lẽo không có một chút tình cảm vang lên. Sau đó chỉ thấy Bùi Nguyên Minh đi tới trước người Trịnh

Tuyết Dương, đá bay ba thuộc hạ kia, lạnh lùng nói: “Nếu không tin, bà có thể thử

Trịnh Tuyết Dương vội vàng kéo Bùi Nguyên Minh: Nguyễn Minh, không liên quan tới anh!" biết Bùi Minh lợi hại, nhưng xà bà bà này thân thủ trác tuyệt, thêm có con rắn đen bên cạnh, khiến chiến lực của bà ta càng thêm đáng sợ. "Khiến tôi chết rất khó coi sao?"

Xà bà bà nở nụ cười, bà ta được cung phụng nhiều năm như vậy, lần đầu tiên có người dám kêu gào với bà ta như thế.

Bà ta lộ ra nụ cười dữ tợn: "Bùi Nguyên Minh, xem ra cậu thật sự không biết sự lợi hại của

Lúc này ba thuộc hạ cũng giận quá hóa cười, tuy họ bị đá bay, nhưng trên mặt lộ ra nụ cười dữ tợn. Tên rể này đúng là không biết trời cao đất rộng, người như xà bà bà, là người anh có thể đấu lại sao?

Chỉ có thể nói, Bùi Nguyên Minh này đúng là buồn cười!

Lúc này Thanh Linh cũng nói theo bản năng: "Bùi Nguyên Minh, cậu đừng có mà bậy, bên cạnh xà bà bà là xà vương, thực lực mạnh vô cùng, cậu đứng ra con rắn kia cũng có thể giết chết cậu!” 

Không phải là bà ta lo lắng tới sự sống chết của Bùi

Nguyên Minh, mà là bây giờ Bùi Nguyên Minh còn chưa chuyển tài sản cho bà ta.

Nhỡ đâu chết, bà ta lấy tiền của Bùi Nguyên Minh kiểu gì?

Nhìn thấy Thanh Linh e sợ như vậy, đám thuộc hạ lại càng khinh thường.

Rất rõ ràng, tất cả mọi người cảm thấy Bùi Nguyên Minh đổi đầu với xà bà bà là không biết sống chết.

Hai tay bọn họ ôm ngực, cao cao tại thượng nhìn Bùi Nguyên Minh. "Bùi Nguyễn Minh, cậu coi như là một nhân vật, cho nên tôi cho cậu một cơ hội, tự đánh gãy một tay, tôi sẽ bỏ qua cho cậu, cho cậu cút đi!"

Xà bà bà vuốt ve con rằn đen bên cạnh, lộ ra nụ cười dữ tợn: “Ra tay với con rấn của tôi, sẽ không chỉ lấy tay cậu, mà là mạng cậu đấy!”

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: "Cút đi!" "Cút sao?"

Xà bà bà lập tức xù lông! "Bùi Nguyễn Minh, mày dám bảo tạo cút đi?" "Tối nay không phế mày, người khác còn tưởng xà bà bà tao ngồi không?"

Một đám thuộc hạ đều nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ trêu tức, đợi tên thích làm ra vẻ này táng thân trong miệng rắn. "Xà Vương, nuốt cậu ta!" Đ

Xà bà bà lạnh lùng mở miệng, sau đó thổi còi. Cùng với âm thanh của bà ta vang lên, con rắn đen kia lập tức xông ra, giống như một bóng đen.

Đám thuộc hạ nhìn thấy cảnh này đều lộ vẻ hưng phấn, có biến thái khát máu. "Vèo!"

Con rắn đen bay ra, tay phải của Bùi Nguyên Minh cử động, chỉ trong nháy mắt năm lấy chỗ bảy tấc của con rắn đen, sau đó dùng lực nắm chặt.

Con rắn đen vốn hùng hổ “bốp" một tiếng rơi xuống đất, chi còn chút sức lực vặn vẹo. "Xà Vương, sao có thể có chuyện này được?"

Xà bà bà nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt kinh hãi muốn chết. "Bop!"

Không đợi xà bà bà kịp phản ứng, thân thể Bùi Nguyên Minh chớp lóe, trực tiếp xuất hiện trước người xà bà bà, sau đó tát mạnh một cái.

Xà bà bà kêu lên thảm thiết, thân thế bay ngược ra sau, đập mạnh lên cửa,

Bùi Nguyễn Minh rút khăn tay ra vẻ mặt ghét bỏ bắt đầu lau ngón tay, sau đó gọi điện cho Ngô Kim Hổ: "Thông báo với các anh em, nói tối nay mời bọn họ ăn canh rằn!" "Không cần chuẩn bị phần của tôi, tôi không có khẩu vị" Xà bà bà thất tha thất thểu đứng dậy, vẻ mặt khó có thể tin nhìn Bùi Nguyên Minh: “Mày dám tát tao?" “Mày còn chuẩn bị ăn Xà Vương của tao!"

- -----------------
 
Chương 1581


Bùi Minh tát một cái, xà bà bà bay về sau lần nữa. "Tôi tát bà thì làm sao?"

Bùi Nguyên Minh tiến lên trước, giẫm lên cổ tay trái của xà bà nà, trực tiếp dùng lực.

Âm thanh xương cốt bị gãy truyền ra. “Bà nuôi con rắn mà tôi không dám đánh bà sao?" "Răng "Muốn đánh gãy tay chân của vợ tôi sao? Người nào cho bà lá gan đó?" em vợ tôi một cái, bà nghĩ bà là ai chứ?" rắc!” "Còn muốn tay chân của tôi, còn mệnh của tôi nữa? Dựa vào cái gì mà bà muốn?"

Mỗi khi Bùi Nguyên Minh nói một câu, trực tiếp gãy một xương của bà ta.

Bốn câu nói hết, tay chân của xà bà bà gãy hết, cả người xụi lơ trên đất không ngừng co giật.

Trên gương mặt vốn hung dữ hung hãn chỉ có sợ hãi, dưới ánh đèn cả người nhìn thấy mà ghê người, vô cùng chật vật. Mọi người trợn mắt há hốc miệng.

Đám thuộc hạ càng tron tròn mắt.

Cho dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới, Bùi Nguyên Minh chẳng những dám đánh trả, còn trực tiếp đánh gãy tay chân của xà bà bà.

Phải biết rằng xà bà bà là người được thế tứ Chân phải tới cung phụng, là đại cao thủ, một đánh một trăm.

Mà lúc này lại bị phế đi?

Mà xà bà bà cũng rất bực tức, nhiều lần muốn đánh trả, nhưng tốc độ không nhanh bằng Bùi Nguyên Minh, trực tiếp bị Bùi Nguyên Minh giảm gãy tay chân.

Bây giờ bà ta không còn cơ hội đánh trá nữa rồi.

Đau đớn, buồn bực, không cam lòng, phẫn nộ...

Hối hận, sợ hãi...

Đủ chuyện xuất hiện, nhưng vấn đề là không có tác dụng gì.

Xà bà bà bị giẫm đứt tay chân, chỉ có thể bị giẫm dưới chân. Thấy Bùi Nguyên Minh còn giẫm lên gương mặt già nua của xà bà bà, chuẩn bị dùng lực.

Thanh Linh ở bên cạnh hít vào một hơi khí lạnh, nếu trơ mắt nhìn Bùi Nguyên Minh giẫm chết xà bà bà, đến lúc đó Chân Vũ

Long truy cứu xuống, bà ta cũng gặp phiền phức. “Bùi Nguyễn Minh, con rể ngoan, con rể tốt, được rồi, nể mặt mẹ, đừng đánh nữa!”

Khóe mắt Trịnh Tuấn giật giật, đi lên trước nói: "Dù sao nơi này cũng là nhà chúng ta, lại đánh có tai nạn chết người, là điềm xấu!"

Trịnh Tuyết Dương cũng nói khẽ: “Bùi Nguyên Minh, thôi, cho bà ta một cơ hội, dù sao bà ta chỉ chấp hành nhiệm vụ mà thôi." Trịnh Khánh Vân cũng mở miệng nói: "Anh rể, thôi, để bà ta cút đi đi!"

Tất cả mọi người có chút sợ hãi, Bùi Nguyên Minh ra tay tàn nhẫn như vậy, lại giảm một cái giảm gãy co xà bà bà, vậy thì thật sự xảy ra tai nạn chết người rồi.

Nhưng mà mọi người không biết, Bùi Nguyên Minh đã sớm nương tay, nếu không một cái tát của anh có thể tát chết xà bà bà. "Cút!"

Bùi Nguyên Minh nể mặt Trịnh Tuyết Dương, đá xà bà bà bay ra ngoài, mà thuộc hạ hét lên một tiếng, lao ra nâng xà bà bà dậy.

Rất nhanh, có hai thuộc hạ gần đó cung kính tiến lên, hành lễ với Bùi Nguyên Minh xong, lập tức khiêng con rắn đen kia đi.

Bên Đà Nẵng, canh rắn là thứ đại bổ.

Đảng thương cho xà vương được xà bà bà nuôi dưỡng nhiều năm, trực tiếp bị một đám người ăn sạch. "Anh rể, anh đúng là lợi

Lúc người nhà họ Trịnh hơi sửng sốt, Trịnh Khánh Vân đã kịp phản ứng, giống như gấu Koala treo trên người Bùi Nguyên Minh, hỗ to gọi nhỏ.

Bùi Minh lập tức cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, hơi thở thanh xuân phả vào mặt, anh muốn đẩy ra theo bản năng, nhưng không thể ra tay.

Không có biện pháp, em vợ quá dính người!

Nhìn thấy em gái và Bùi Nguyên Minh thân thiết như vậy, Trịnh Tuyết Dương nhíu mày, sau đó tiến lên kéo em gái ra: "Được rồi, đã lớn rồi còn điên điên khùng "Còn nữa, mặt của em nhanh dùng đá chườm đi, tránh để ngày mai không dám gặp người khác!”
 
Chương 1582


Trịnh Khánh Vân cười hì hì nói: “Em không sợ không gặp được người khác, vừa rồi là anh rể không bảo vệ em thật tốt!" em bị hủy dung, anh rể sẽ chịu trách nhiệm với

Trịnh Tuyết Dương che mặt nói: "Bảo em đi thì em đi đi, nói nhiều lời vô nghĩa làm gì, con gái không được nói lung tung, không biết e lệ à?" thấy chị con nói chưa? Nhanh đi

Thấy cảnh tượng này, mí mắt Thanh Linh cũng giật giật điên

Con gái lớn bị tên ở rể này lừa gạt, nhỡ đâu con gái út cũng bị lừa, vậy chẳng bằng bà ta nhảy sông.

Lúc này Thanh Linh có giáo huấn của xà bà bà, bà ta không dám hung dữ với Bùi Nguyên Minh, mắt khẽ đảo một vòng, nói: “Con rể ngoan, tối nay cảm ơn con, nếu không có con, e rằng Tuyết Dương gặp tai ương rồi!" "Con phải thông cảm cho người làm mẹ như mẹ, những chuyện mẹ làm, đều là vì tốt cho hai đứa "Các con đừng nên tức giận!”

Bùi Nguyên Minh nở nụ cười, Thanh Linh là như vậy, anh đã sớm quen rồi. "Được rồi, con và Tuyết Dương xem tivi đi, mẹ và ba con thu dọn là được." Vẻ mặt Thanh Linh lấy lòng cười nói. Đám người đều sửng sốt, Thanh Linh dễ nói chuyện như vậy từ khi nào?

Nhưng mà rất nhanh mọi người kịp phản ứng. tượng Bùi Nguyên Minh đánh gãy tay chân của xà bà bà quá kích thích ánh mắt, cho dù Thanh Linh không sợ trời không sợ đất, cũng sẽ sợ bị đánh thành tàn phế, sao còn dám trêu chọc Bùi Nguyễn Minh, bảo anh đi rửa bát? Hơn nữa tối nay Bùi Nguyên Minh ra tay nặng như vậy, tương đương là đầu lại ông cụ Trịnh, bên ông cụ chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, tám mươi phần trăm là sẽ tới hỏi tội. 

Bây giờ ngoan ngoãn rửa bát, sau này có thể ấm ức nói mình cũng bị Bùi Nguyên Minh bắt nạt, vậy thì có thể trốn tránh trách nhiệm của bản thân.

Chút tâm tư đó của Thanh Linh tạm thời không ai nhìn thầu, tất cả mọi người cho rằng bà ta sợ hãi mà thôi. Nhìn thấy Bùi Nguyễn Minh và Trịnh Tuyết Dương nghiêm túc đi xem phim, Thanh Linh lập tức liên tục cười mia trong lòng Hai tiếng sau, xem TV chán rồi, không biết Thanh Linh nghĩ gì, vậy mà thúc giục Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương nhanh đi ngủ.

Hơn nữa bây giờ bà ta còn tự chủ trương, lấy chăn gối của Bùi Nguyên Minh ở phòng làm việc đi, bảo anh nhất định phải về phòng ngủ.

Trong phòng ngủ, Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương đưa mắt nhìn nhau, tuy hai bọn họ đều là vợ chồng già, nhưng lúc này vẫn có chút xấu hổ. Dù sao cấm địa như phòng ngủ thơm ngát, Bùi Nguyên Minh rất ít khi vào. 

Không biết có phải vì chuyện hôm nay hay không, lúc này gương mặt tinh xảo của Trịnh Tuyết Dương hơi ửng hồng. Bùi Nguyên Minh cười nói: “Đừng sợ, anh sẽ không xăng bậy." "Bùi Nguyên Minh, hay là tối nay chúng ta ngủ chung đi..." Trịnh Tuyết Dương nói nhỏ như muỗi kêu. Tối nay?

Ngủ chung?

Bùi Nguyên Minh hơi sửng sốt, hơi thở dồn dập.

Thiếu chút nữa là anh cho rằng mình nghe lầm rồi.

Anh cẩn thận nhìn Trịnh Tuyết Dương, chỉ thấy cô chậm rãi nhắm mắt lại, lúc này lông mi thật dài không ngừng run rẩy. Nếu nhìn kỹ, có thể thấy được thân thể cô cũng hơi run nhè nhẹ, vô cùng sợ hãi. Lửa nóng trong mắt Bùi Nguyên Minh dân tán đi, thay vào đó là một vùng yêu thương.

Trịnh Tuyết Dương nói ra những lời này, không phải là cô thật sự chuẩn bị tốt rồi.

Mà là cô sợ hãi, sợ vì liên quan tới nhà họ Chân ở thủ đô, Bùi Nguyễn Minh thật sự sẽ ly hôn với mình, cho nên cô đang ép buộc mình.

Mà chuyện này không phải là chuyện Bùi Nguyên Minh muốn. "Em yên tâm đi!"

Bùi Nguyên Minh ôm Trịnh Tuyết Dương vào trong lòng. "Người nào cũng không thể khiến em rời khỏi anh, cho dù là mười gia tộc đứng đầu tới!"
 
Chương 1583


Hai người cùng nhau ngủ, người nào cũng không vượt ranh giới.

Lúc hai giờ sáng, đột nhiên trong phòng có tiếng chuông di động dồn dập. Trịnh Tuyết Dương luống cuống tay chân nghe điện thoại, ngay sau đó sắc mặt thay đổi, nói: "Cái gì? Đám xà bà bà đều chết rồi sao?"

Bùi Nguyên Minh nghe thấy thế sắc mặt cũng thay đổi. Sở dĩ hôm nay anh không ra tay, chính là vì cho Trịnh Tuyết Dương một con đường lui.

Nhưng không thể ngờ tới, xà bà bà đã chết rồi.

Cảnh tượng này tương tự như cảnh Sở Văn Trung chết. Chỉ hơi suy nghĩ, Bùi Nguyên Minh có thể chắc chắn, tảm mươi phần trăm là đối phương nhắm vào mình.

Trịnh Tuyết Dương chỉ chịu ảnh hưởng mà thôi.

Nửa tiếng sau, Bùi Nguyên Minh và nhà Trịnh Tuyết Dương đều đi tới nhà tang lễ.

Lúc đám Bùi Nguyên Minh xuất hiện, phát hiện nhà tang lễ có không ít xe cảnh sát và xe sang. Nhà tang lễ vốn vô cùng yên tĩnh, lúc này tràn ngập tiếng động, còn có không ít người lui tới.

Rất rõ ràng, đều là vì chuyện xà bà bà.

Xà bà bà chết thì không sao, nhưng chuyện này liên quan tới nhà họ Chân ở thủ đô, vậy thì không phải chuyện nhỏ, cho nên cục cảnh sát phá án trước tiên.

Bùi Nguyên Minh và mọi người tới phòng chứa xác, phát hiện trong ngoài có không ít người.

Vừa vặn gặp người nhà họ Trịnh cũng đang đến đây. Ông cụ Trịnh và Trịnh Thu Hằng đều xuất hiện. Lúc này ông cụ Trịnh cầm một cây trượng dâu rồng tinh xảo, nhìn thi thể xà bà bà, trên mặt ông ta tràn ngập sợ hãi và phần nộ.

Sợ hãi là không có biện pháp ăn nói với nhà họ Chân, dù sao xà bà bà là người của nhà họ Chân.

Mà phần nộ chính là, lại có người dám không nể mặt mình như vậy, trực tiếp xử lý xà bà bà. Không có đại cao thủ này ở bên cạnh, rất nhiều chuyện ông ta làm việc không thể không kiêng nể rồi.

Còn Trịnh Thu Hằng thì cúi đầu đứng đó, biểu cảm thương tâm muốn chết, người không biết còn tưởng là mẹ cô ta đã chết.

Chỉ có thể nói là quá giả dối rồi.

Bùi Nguyên Minh không để ý đám người này, mà nhìn thoáng qua thi thể của xà bà bà.

Tay chân của xà bà bà đã sớm bị đánh gãy, trên gương mặt còn có sợ hãi trước khi chết.

Trừ chuyện đó ra, trên yết hầu bà ta có thêm một lỗ máu.

Mà những người khác cũng đều như vậy, trên yết hầu những người này đều có lỗ máu.

Rất rõ ràng, người ra tay có thân thủ rất cao, khiến đám xà bà bà không có năng lực phán kich. "Làm sao có thế? Làm sao có thể có chuyện này được?" "Bà ấy là người được nhà họ Chân cung phụng, sao có thể chết như thế được?

Toàn thân ông cụ Trịnh run rẩy, không biết là bi ai cho xà bà bà, hay bi ai cho mình. "Ông nội, ông đừng quá đau lòng, chuyện này, chắc chắn sẽ có người phải trả giá thật nhiều!" "Chuyện chúng ta cần làm hiện giờ là tìm ra hung thủ, không phải là ở đây khóc sướt mướt!"

Vẻ mặt Trịnh Thu Hằng lạnh lùng mở miệng, nhưng trong mắt hiện lên chút vui sướng, "Một nhà Trịnh Tuyết Dương đây không?" nhiên ông cụ Trịnh gõ cây gậy, hét lên. "Bảo bọn họ cút ra đây gặp tôi!"

Phần tức giận này, giống như muốn cắn nuốt người ta. Trịnh Khánh Vân mới đi tới sợ tới mức dựa vào Bùi Nguyên Minh ở bên cạnh.

Bùi Nguyên Minh vỗ vai cô ta, ý bảo cô ta đừng sợ hãi. cụ, chúng tôi đến rồi!" cụ, nén bi thương!"

Nghe ông cụ Trịnh gầm thét, Trịnh Tuấn và Thanh Linh chỉ có thể kiên trì đi lên. Thanh Linh nói khẽ: "Ông cụ, người không phải là bọn con giết, con không có bản lĩnh lớn như vậy!" “Bốp!”

Ông cụ Trịnh vung mạnh cây trượng, đánh về phía Trịnh Tuấn và Thanh Linh.
 
Chương 1584


"Nếu không phải các người không bảo được đứa con gái bất hiểu, tôi cần phải xà bà bà đi chấp hành gia pháp sao?" "Nếu không phải xà bà bà đi chấp hành gia pháp, bà ấy sẽ không đến nhà các người, sẽ không gặp bất trắc!” “Tôi không biết người có phải do các người giết hay không, nhưng các người không thoát khỏi quan hệ chuyện xà bà bà chết!" "Tôi nói cho các người biết, xà bà bà là người nhà họ Chân thủ đô cung phụng!" "Bà ấy chết rồi, các người cũng phải cho một lời giải thích thỏa đáng!"

Lúc này ông cụ Trịnh ra tay tàn nhắn, Trịnh Tuấn và Thanh Linh không dám né tránh, nhanh chóng bị đánh đầu rơi máu chảy. "Ông nội, sao ông không tìm hiểu mọi chuyện đã đánh loạn người khác rồi!"

Trịnh Tuyết Dương và Trịnh Khánh Vân không có khả năng trơ mắt nhìn ba mẹ mình bị đánh, lúc này xông lên bảo vệ. “Đi chết đi!”

Nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương xông tới, trong đôi mắt ông cụ Trịnh xuất hiện tức giận, cây trường trong tay vung mạnh xuống. Lúc cây trượng sắp đánh trúng đầu Trịnh Tuyết Dương. "Bop!"

Bùi Nguyên Minh đứng ở phía sau tiến lên một bước, vung tay đỡ được, sau đó lạnh lùng nói: "Ông cụ, bây giờ là xã hội pháp trị, không phải thời đại ông có thể tùy ý làm bậy, đánh người là phạm pháp!” "Hơn nữa tôi cũng sẽ không để ông thương tổn Tuyết Dương trước mặt tôi!" "Hay cho tên ở rể, cậu thật sự cho rằng mình trâu bò cỡ nào, khá lắm sao? Vậy mà dám xoát cảm giác tồn tại trước mặt tôi!"

Lúc này ông cụ Trịnh vô cùng giận dữ. "Chuyên quá khứ tôi không nói, tối nay tay chân xà bà bà là bị cậu đánh gãy!" "Cho nên cậu chắc chắn là đầu sỏ gây ra đúng không?" "Tôi ấy à?" Bùi Nguyên Minh cười mia. “Tôi muốn giết chết bà ta, một cái tát là đủ rồi, không cần tổn nhiều sức lực như thế!" “Hơn nữa sau khi bà ta rời đi, tôi vẫn luôn ở nhà xem tivi, tất cả mọi người đều có thể làm chứng!” “Ông cụ, cho dù muốn hất nước bẩn lên người tôi, ông cũng phải có chứng cứ đúng không?" "Cậu..." Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh dám phản bác, ông cụ Trịnh tức tới mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Lúc này ông ta tức giận nhìn Trịnh Tuấn và Thanh Linh: "Bây giờ tôi đã biết rõ, vì sao hai người không có biện pháp hoàn thành nhiệm vụ rồi!" “Vậy mà dễ dàng để một tên ở rể tác oai tác quái, hai người đúng là phế vật trong phế vật!" "Bùi Nguyên Minh, cậu hết một tới hai, hết hai lại tới bai khiêu khích tôn nghiêm của tôi, cậu thật sự nghĩ tôi sợ cậu sao?" "Tôi nói cho cậu biết, từ giờ trở đi, cậu không còn quan hệ gì với nhà họ Trịnh chúng tôi rồi!" "Lại không cút đi, tôi giết cậu!” Rất rõ ràng, cho dù đến lúc này, ông cụ Trịnh vẫn nghĩ tới chuyện muốn Bùi Nguyên Minh ly hôn với Trịnh Tuyết Dương, cho nên cho dù vẻ mặt oản hận, ông ta cũng nói những lời này.

Giọng điệu của Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, nói: "Tôi vốn không có quan hệ gì với nhà họ Trịnh các ông." "Nhưng Tuyết Dương là vợ tôi, chuyện này không thể thay "Cho dù là kẻ nào dám bắt nạt vợ tôi, nghĩa là gây sự với đổi." tôi!" "Anh..." Trịnh Thu Häng ở bên cạnh vô cùng phần nộ: "Bùi Nguyên Minh, đây là chuyện nhà họ Trịnh bọn tôi, hơn nữa chúng tôi đuổi anh ra khỏi nhà, anh không còn ở rể nhà họ Trịnh chúng tôi nữa!" “Cô có tư cách gì nhúng tay vào chuyện nhà họ Trịnh!" Bùi Nguyễn Minh thản nhiên nói: "Tôi và Tuyết Dương đã sớm đăng ký kết hôn, hôn nhân của hai chúng tôi do pháp luật bảo vệ" "Cho nên chuyện giữa tôi và Tuyết Dương, nhà họ Trịnh các cô nói không tính." "Bao gồm ông nữa, đừng nói bây giờ ông là người đứng đầu nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng, cho dù vận may của ông tốt, trở thành gia chủ của nhà họ Chân ở thủ đô, những lời ông nói đều không tính!"

- -----------------
 
Chương 1585


“Lời nói của tôi không tính?" "Ngay cả gia chủ nhà họ Chân ở thủ đô cũng không tính sao?"

Ông cụ Trịnh cười một tiếng, nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới. "Họ Bùi kia, cậu thật sự cho rằng, một tử Minh sa cơ thất thế như cậu, có tư cách hung hãn ương ngạnh trước mặt ông già này sao?" “Cậu nghĩ rằng tôi vẫn còn là tôi trước đây à?" nói cho cậu biết, từ khi tôi lên làm người đứng đầu, loại nhân vật nhỏ như cậu không thể đắc tôi, không thể trêu chọc được tôi "Người đâu! Bắt Bùi Nguyên Minh cho tôi, chém đầu chó của cậu ta, huyết tế xà bà bà!"

Lúc này ông cụ Trịnh ra lệnh một tiếng.

Chỉ trong nháy mắt, mấy vệ sĩ ở phía sau xông tới, những người này đều là vệ sĩ Chân Vũ Long đưa cho ông cụ Trịnh, chẳng những thân thủ kinh người, hơn nữa cả làm việc rất quyết đoán, chỉ nghe mệnh lệnh.

Chỉ trong nháy mắt, mấy khẩu súng lập tức chĩa về phía đầu Bùi Nguyên Minh. “Đừng

Trịnh Tuyết Dương đẩy ngã Bùi Minh xuống đất theo bản năng.

Ngay sau đó, có năm luồng sáng lạnh lẽo từ các phía khác nhau tập trung về chỗ Bùi Nguyên Minh, vừa nhanh chuẩn độc.

Đồng tử Bùi Nguyên Minh co rút lại, ôm Trịnh Tuyết Dương xoay vòng tại chỗ theo bản năng.

Năm vệ sĩ rút súng ra đều trúng chiêu, cả đám ôm yết hầu lơ trên đất.

Mà trên yết hầu của bọn họ, đều có một cái phi tiêu tẩm

Không đợi những người khác kịp ứng, một người giống như thanh tra lúc này thân thể khẽ cử động, sau đó vung tay lên, một đao giống như ánh trăng chém ra.

Mấy vệ sĩ chặn đường toàn thân chấn động, ôm lấy yết hầu ngã xuống đất.

Tên "thanh tra" này cầm song đao, nhanh chóng xông tới chỗ Bùi Nguyên Minh chém giết.

Chỉ thấy Bùi Nguyên Minh ôm Trịnh Tuyết Dương bay nhanh

Đồng thời Bùi Nguyên Minh cũng bảo vệ Trịnh Khánh Vân ở ra. phía sau.

Kéo giãn khoảng cách của hai bên.

Ông gầm thét theo bản năng. "Bùm!"

Thân thể tra" kia cử động, chỉ trong nháy mắt bay ngược mấy mét, đao Đảo Quốc dài nhỏ nâng lên, để trên yết hầu ông cụ Trịnh.

Bóng ma tử vong lập tức bao phủ trên người ông cụ Trịnh.

Ông cụ Trịnh vốn vô cùng nộ run bẩy, không dám nói một câu, vì ông ta biết, chỉ mấy giây là đối phương sẽ giết được ông ta. "Rầm ra đây cho "Thanh tra" nói giọng Đại Hạ mang hương vị không lưu loát. "Nếu không thi tôi giết chết lão già này!"

Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt, nhìn thoáng qua đao trong tay đổi phương cùng với mấy cái phi tiêu trên cố mấy vệ sĩ, anh nhận ra lai lịch của đối phương.

Nhẫn Môn Đảo Quốc!

Cho dù là Bùi Nguyên Minh trong lúc này cũng không rõ låm, tại sao Nhân Môn Đảo Quốc lại ra tay với mình, nếu bây giờ mình đến thủ đô quản lý đại cục thì thôi.

Kết quả bây giờ còn chưa có, đã có người đánh tới.

Xem ra Long Môn thật sự loạn trong giặc ngoài. Long Nhật Minh vừa mới lựa chọn mình, lập tức có người bản đứng mình!

Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt, trong đôi mắt xuất hiện sát ý. Anh vốn không có hứng thú đến thủ đô, nhưng bây giờ có chút hứng thú rồi. "Giết người! Có người giết người!" “Nhanh bảo vệ ông cụ!" "Gọi thanh tra tới! Nhanh lên!"

Lúc này trong phòng vô cùng hỗn loạn, có người thét chói tai lùi về phía cửa, có người từ bên cạnh thi thể lùi ra, còn có hàng loạt vệ sĩ xông ra ngoài, rút súng ra chuẩn bị cu ông cụ

Trịnh. Đám bọn họ đều được phải tới báo vệ ông cụ Trịnh, bảo vệ ông ta lên cao, không thể trơ mắt nhìn ông ta chết.
 
Chương 1586


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bùi Nguyên Minh bảo vệ hai chị em Trịnh Tuyết Dương đi tới bên cạnh Trịnh Tuấn và Thanh Linh, nhặt súng trên đất lên cho mấy bọn họ phòng thân.

Sau khi làm xong Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, đi tới giữa phòng.

Mặc kệ Nhẫn Môn Đảo Quốc vì lý do gì, đều là nhằm vào anh.

Cho nên lúc này ở bên cạnh anh là nguy hiểm nhất.

Tuy không biết vì sao Nhẫn Môn vội vàng ra tay với mình, nhưng Bùi Nguyên Minh có thể chắc chắn một chuyện.

Đó chính là Sở Văn Trung và xà bà bà, đều chết trong tay Nhân Môn.

“Ngốc nghếch! Bùi Nguyên Minh, cho mày ba giây, lập tức quỳ xuống cho tao!”

Vẻ mặt “thanh tra”

kia lạnh lùng nhìn chằm chẳảm Bùi Nguyên Minh.

“Nếu không tao sẽ giết ông già này!”

Khi nói chuyện, anh ta còn đạp Trịnh Thu Hằng ngã xuống đất, đồng thời giãm chân lên.

Nhìn thấy cảnh tượng này, đồng tử Bùi Nguyên Minh hơi co rụt lại, những không nói gì.

Mà lúc này, căn phòng vốn âm ï đều chậm rãi trở lại yên tĩnh, tâm mắt mọi người ở đây đều nhìn về phía “thanh tra”

kia.

Sắc mặt mười mấy vệ sĩ nhà họ Chân ở thủ đô phái tới khó coi, súng trong tay chĩa về chỗ hiểm của “thanh tra”

kial “Thả ông cụ rat”

“Thả ông Trịnh ra!”

“Bó tay chịu trói, nếu không chúng tôi sẽ nổ súng!”

Lúc này một đám vệ sĩ chèn ép đi lên, cả đám đằng đẳng sát khí, giống như ra tay bất cứ lúc nào.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng ông cụ Trịnh bình tính hơn, lạnh lùng nói: “Tôi mặc kệ cậu là ai, nhưng cậu phải nhìn rõ xem tôi là ai?”

“Tôi là chi thứ của nhà họ Chân ở thủ đô, người đứng đầu nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng!”

“Nhà họ Chân ở thủ đô là một trong mười gia tộc đứng đầu, cậu dám động vào tôi, thế tử Chân Vũ Long sẽ không tha cho cậu đâu!”

“Thế tử sẽ diệt cửu tộc cậu, khiến cậu chết rất khó coit”

Trên mặt đất, Trịnh Thu Hằng cũng nói một câu: “Nơi này đều có người của chúng tôi, anh làm chúng tôi bị thương, thì sẽ chết, anh không chạy thoát được đâu!”

“Thanh tra”

coi như không nghe thấy lời hai người nói, vẻ mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh: “Anh còn không mau qua đây? Thật sự muốn tôi ra tay à?”

Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Người Đảo Quốc, anh biết ông ta là ai không?”

“Ông ấy là người đứng đầu nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng, người tôi kính trọng nhất!”

“Anh dám động vào ông ta thử xem? Nếu anh dám, tôi không để yên cho anh đâu!”

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1587


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lúc này ông cụ Trịnh đau tới mức khó mà thở nổi, chỉ có thể há to miệng thở, nhưng ngay cả nói đều không nói ra được.

Ông ta muốn lớn tiếng quát mắng Bùi Nguyên Minh, nhưng toàn thân đều không còn sức lực.

Người nhà họ Trịnh thấy cảnh này đều trợn mắt há miệng, rõ ràng là không thể ngờ tới người Đảo Quốc tàn nhẫn như thể, căn bản không cho hai bên có đường sống hòa hoãn.

Nếu là bình thường, trong khi đang nói chuyện sẽ không nhanh ra tay như vậy.

Trên mặt Bùi Nguyên Minh xuất hiện vẻ đau khổ, rồi anh hơi lo lắng liếc mắt nhìn Trịnh Thu Hằng một cái, ngay sau đó lo lắng chỉ lướt qua, đổi thành vẻ mặt hiên ngang lẫm liệt mở miệng: “Tôi qua thì qua, nhưng thả Thu Hằng ra, cô ta không liên quan tới chuyện này!”

Sắc mặt Trịnh Thu Hăng thay đổi.

“Răng rắc..."

“Thanh tra”

không nói hai lời, trực tiếp giãm gấy tay trái Trịnh Thu Hằng.

“Á " Trịnh Thu Hằng lập tức gào khóc kêu to, cô ta tu luyện võ cổ, vốn có chút bản lĩnh, nhưng bây giờ cô ta là dựa thế giết chết Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương, cho nên mới không đánh trả.

Nhưng không thể ngờ tới, cô ta đang tự bê đá đập vào chân mình, lúc này cô ta đau tới mức toàn thân giật giật, phát ra âm thanh chói tai hơn tiếng giết heo.

Vẻ mặt “thanh tra”

càng trở nên lạnh lùng: “Rốt cuộc là anh có tới hay không?”

Nhìn thấy Trịnh Thu Hằng đau đớn, vẻ mặt ông cụ Trịnh phẫn nộ nói: “Bùi Nguyên Minh, mày nhanh tới đây, nếu không tao giết mày!”

Trịnh Thu Hằng cũng lộ ra vẻ mặt oán hận nhìn Bùi Nguyên Minh, ước gì có thể xông lên bóp chết tên khốn nạn này.

Anh không mở miệng thì không sao, anh vừa mở miệng, tên “thanh tra”

này ước gì có thể giết chết bọn họ.

Lúc này ánh mắt Bùi Nguyên Minh vô cùng lạnh lùng, giống như vô cùng phẫn nộ.

Anh tức giận nói với “thanh tra”

: “Tôi không tin anh còn dám giết người ở địa bàn Đại Hạ bọn tôi, giết chết người nhà họ Chân ở thủ đô!”

“Hậu quả đó đừng nói là anh, tất cả Đảo Quốc các anh đều không gánh nổi đâu!”

Toàn thân Trịnh Thu Hằng run lên, vẻ mặt khó có thể tin.

“Răng rắc..."

Vẻ mặt “thanh tra”

lạnh lùng, trường đao Đảo Quốc trong tay khẽ xoay, trực tiếp căm lên yết hầu Trịnh Thu Hằng.

Thân thể Trịnh Thu Hằng run rấy, đôi mắt trợn to, trên gương mặt đều là khó có thể tin.

Cô ta ẩn náu trong cấm địa nhà họ Chân ở thủ đô tu luyện lâu ngày, trở lại Đà Nẵng chuẩn bị thi triển thân thủ.

Cô ta có rất nhiều kế hoạch độc ác, cũng có rất nhiều dã tâm tàn nhẫn, nhưng cho dù thế nào cô ta cũng không ngờ tới...

Trở lại Đà Nẵng chưa được hai ngày, mình sẽ
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1588


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1589


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1590


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Bốp bốp bốp..

“ Chỉ mấy giây, mười mấy thuộc hạ đều bay về sau, cả đám hộc máu ngã xuống đất, xương cốt gãy ra.

“Khốn nạn, vậy mà mày thật sự dám ra tay?”

Vẻ mặt Ngụy Chấn Hưng lạnh lẽo, vươn tay chỉ Bùi Nguyên Minh: “Mày biết tao là ai không?”

“Mày biết nhà họ Ngụy bọn tao có địa vị gì ở thủ đô không?”

“Mày dám động vào tao thử xem?”

“Thử thì thử!”

Bùi Nguyên Minh cười mỉa một tiếng, một cái tát đánh ra, trực tiếp tát bay Ngụy Chấn Hưng.

Sau đó anh tiến lên một bước, trực tiếp giãm lên xương sườn Ngụy Chấn Hưng.

“Răng rắc!”

Xương sườn Ngụy Chấn Hưng gãy ra, không ngừng lăn lộn trên đất.

Sau đó Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt xoay người, nói: “Anh trở vê nói với Long Nhật Minh, tôi cho ông ta một ngày cho tôi một lời giải thích thỏa đáng, nếu không tôi diệt trên dưới Long Môn phân hội thủ đô!”

Không giết Ngụy Chấn Hưng, là vì Bùi Nguyên Minh không sốt ruột.

Hơn nữa anh còn muốn nhìn xem, rốt cuộc là ai đứng sau sai bảo chuyện này.

Dù sao tuy Ngụy Chấn Hưng tàn nhẫn độc ác, xem như là một nhân vật, nhưng vừa giao đấu Bùi Nguyên Minh lập tức hiểu rõ rồi.

Ngụy Chấn Hưng chắc chắn chỉ là khẩu súng.

Mà người đứng sau dùng súng là ai, đáng khiến người ta phải suy ngẫm.

Đương nhiên nếu phía sau Ngụy Chấn Hưng là nhà họ Ngụy không biết trời cao đất rộng của anh ta, Bùi Nguyên Minh cũng không ngại dụ rắn ra khỏi hang, giải quyết phiền phức duy nhất.

Lúc về tới nhà tang lễ, người của cục cảnh sát Dương Thành đã tiếp nhận hiện trường.

Ở nơi như vậy, đã xảy ra một loạt án mạng, đây là chuyện lớn.

Việt Thế Long tự mình có mặt ở hiện trường chủ trì mọi chuyện, lúc nhìn thấy Bùi Nguyên Minh trở về, ông ta không dám hỏi Bùi Nguyên Minh đi đâu.

Nhưng Bùi Nguyên Minh lại bảo ông ta dẫn người nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng đi tra hỏi ghi chép sau đó đưa trở vê.

Bùi Nguyên Minh biết rõ, bây giờ nhà họ Chân ở thủ đô chắc chắn nhận được tin rồi.

Bố cục của thế tử Chân Vũ Long bị người ta phá như vậy, chỉ sợ vô cùng tức giận? Quan trọng nhất chính là, hiện giờ người của Nhẫn Môn Đảo Quốc hư hư thực thực ra tay, như vậy anh ta có thể coi là món nợ, chỉ sợ đã đi tìm người của Nhẫn Môn Đảo Quốc ở thủ đô? Đổi với chuyện này, Bùi Nguyên Minh vô cùng chờ mong.

Nhà họ Chân ở thủ đô một trong mười gia tộc đứng đầu chống lại Nhẫn Môn Đảo Quốc, cảnh tượng này nhất định vô cùng đặc sắc.

Biệt thự mới mua của nhà họ Trịnh.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1591


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nhận được tin vẻ mặt Bùi Nguyên Minh kỳ lạ.

Không thể không thừa nhận, vị thế thử Chân Vũ Long của nhà họ Chân ở thủ đô chưa từng gặp mặt này, thật sự là một nhân vật.

Anh ta vốn định dựa vào ông cụ Trịnh và Trịnh Thu Hằng nắm nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng trong tay.

Nhưng mà trong tình huống có chuyện lớn xảy ra, Trịnh Tuyết Dương vốn bị anh ta dùng toàn lực chèn ép, trực tiếp thành người đứng đâu.

Đây là biện pháp tốt nhất thu dọn tàn cục trước mắt.

Bởi vì ông cụ Trịnh chết, thực ra đã nói lên năng lực của Trịnh Tuyết Dương.

Cho dù là vận may hay vì chuyện khác, những thứ này đều là một phần của thực lực.

Mà nếu nhà họ Chân ở thủ đô muốn tập hợp hết năng lực ở Đà Nẵng, sau đó chuyển về thủ đô, như vậy luôn thiếu người dẫn đầu.

Cho nên nhà họ Chân ở thủ đô suy tính lợi ích, quyết định đế Trịnh Tuyết Dương ngồi vào vị trí người đứng đầu là biện pháp tốt nhất.

Dù sao người nhà họ Trịnh khác, đều không có thực lực và năng lực này.

Mà sau khi Trịnh Tuyết Dương thành người đứng đầu, cô nhất định phải điều chỉnh tài nguyên chuyển tới thủ đô trước.

Người tới thủ đô, Trịnh Tuyết Dương nên làm chuyện gì, chẳng phải là để mặc Chân Vũ Long định đoạt.

Tuy đã nhìn thấy âm mưu thủ đoạn của thế tử Chân Vũ Long này rồi, nhưng Bùi Nguyên Minh cũng không vạch trân.

Thứ nhất, Trịnh Tuyết Dương thật sự rất có năng lực, để cô nắm tất cả năng lực của nhà họ Trịnh ở Đà Nẵng trong tay, tương lai sẽ đi đến độ cao như thế nào, Bùi Nguyên Minh vô cùng chờ mong.

Thứ hai, Bùi Nguyên Minh vốn cũng định đến thủ đô xử lý mọi chuyện, anh không yên lòng về Trịnh Tuyết Dương, nếu bây giờ Trịnh Tuyết Dương có cơ hội đến thủ đô, tất nhiên anh sẽ không ngăn cản.

Cho nên dùng động tác cổ vũ Trịnh Tuyết Dương cố lên xong, Bùi Nguyên Minh rời đi.

Chỉnh lý nhà họ Trịnh hiện giờ thể nào, bảo đảm quyền uy của mình ra sao, đây là chuyện Trịnh Tuyết Dương cần làm hiện giờ.

Mà Bùi Nguyên Minh tin tưởng Trịnh Tuyết Dương có thể làm tốt.

Trở lại tập đoàn Thiện Nhân không lâu, vẻ mặt Ngô Kim Hổ lo lắng xuất hiện.

Nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Ngô Kim Hổ, trái lại Bùi Nguyên Minh tò mò hỏi: “Kim Hổ, xảy ra chuyện gì thế?”

“Tổng giám đốc Bùi, tốc độ của chúng tôi chậm một bước!”

“Ngụy Chấn Hưng tối qua bị cậu đánh gãy xương sườn, quả thật là người nhà họ Ngụy của Long Môn phân hội thủ đô.”

“Mà nhà họ Ngụy có thực lực không tâm thường trong Long Môn phân hội thủ đô, ba của Ngụy Chấn Hưng là Ngụy Hải Nam, sáng hôm nay đã dẫn đội tới Dương Thành rồi”

“Ông ta tuyên bố với bên ngoài là muốn tìm
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1592


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1593


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1594


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Làm như vậy xong, Ngụy Chấn Hưng lập tức mặt xám mày tro, sau đó anh ta còn đập mạnh đầu vài cái, trực tiếp đầu rơi máu chảy.

Giống như không hài lòng với động tác của mình lắm, Ngụy Chấn Hưng lại ngồi dậy, trở tay tát mình hai cái, động tác vô cùng tàn nhẫn.

Nhìn thấy cảnh này Ngô Kim Hổ sững sờ.

Làm gì thế? Tôi bảo cậu cút đi, sao cậu làm như vậy? Cậu đây là chuẩn bị kiếm chuyện à? Còn chưa đợi Ngô Kim Hổ mở miệng nói gì, Ngụy Chấn Hưng đã lộ ra nụ cười mỉa, sau đó lớn tiếng hét lên: “Cứu mạng! Giết người! Bùi Nguyên Minh muốn giết người!”

“Quả thực là coi trời bằng vung! Vậy mà dám ra tay ở biệt viện của Long Môn!”

“Họ Bùi kia, mày đây là không để ý tới pháp luật, khinh thường Long Môn bọn tao, khinh thường môn chủ Long!”

“Cứu tôi với!”

Rất rõ ràng, Ngụy Chấn Hưng phá camera, chính là muốn chỉnh chết Bùi Nguyên Minh.

Không có camera cộng thêm nhiều người làm chứng như vậy, chuyện này không nhỏ đâu.

Không cho Ngô Kim Hổ cơ hội phản ứng, chỉ trong nháy mắt bên trong biệt viện có mấy chục người xông ra, bên trong có nam có nữ, nhưng đều không có ngoại lệ là huyệt thái dương của mỗi người nhô cao, nhìn vô cùng cường thế.

Ngụy Chấn Hưng giống như đã sớm sắp xếp mọi chuyện, lúc này giống như bị bệnh tâm thân kêu lên: “Cứu mạng! Nhanh cứu tôi với!”

“Họ Bùi kia muốn giết tôi!”

“Không để ý tới pháp luật còn chưa tính!”

“Anh ta đây là khinh thường môn chủ Long mài!”

Cuối cùng Ngô Kim Hổ cũng kịp phản ứng, nói theo bản năng: “Ngụy Chấn Hưng, tất cả mọi người là đàn ông, không ngờ cậu đề tiện như vậy?" Sau khi nói xong, Ngô Kim Hổ còn định tiến lên phân rõ phải trái.

Bùi Nguyên Minh xua tay, thản nhiên nói: “Nếu anh ta thích diễn, cứ để anh ta diễn, chúng ta nhìn là được.”

“Dù sao trận tuông này vì tôi đã tập luyện không biết bao nhiêu lần, không cho anh ta diễn, thì không có ý nghĩa lắm nhỉ?”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, vẫn không nhìn thẳng Ngụy Chấn Hưng một cái.

Diễn trò như trẻ con diễn thế này, ở trong mắt anh không khác gì truyện cười.

“Rốt cuộc cậu là ai?”

“Sao dám hung hãn như vậy? Vậy mà dám gây chuyện ở biệt viện của Long Môn chúng tôi? Cậu ta không biết nơi này là chỗ của môn chủ Long sao?”

“Tôi nhận ra được, hình như người này là Bùi Nguyên Minh, nghe nói chuyện của hội trưởng Sở Văn Trung có liên quan nhất định tới cậu ta!”

“Đúng vậy, tôi cũng nghĩ tới, nghe nói cậu ta có không ít bản lĩnh, chỉ là một tên ở rể, nhưng
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1595


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Chấn Hưng? Con làm sao vậy?”

“Tránh ra, các người đều tránh ra!”

Lúc này, thành viên của Long Môn thuộc nhà họ Ngụy cũng xuất hiện, dẫn đầu là một người phụ nữ ăn mặc trang phục đẹp đẽ, vẻ mặt bà ta vô cùng lo lăng chạy tới.

Đây là mẹ của Ngụy Chấn Hưng, Miêu Thúy Hoal Nhưng mà lúc này Ngụy Hải Nam vị phó hội trưởng của phân hội thủ đô lại vô cùng bình thản, đến nay còn chưa xuất hiện.

Miêu Thúy Hoa nhanh chóng xuất hiện ở trung tâm xảy ra sự việc, nhìn Ngụy Chấn Hưng đầu rơi máu chảy, còn có Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lạnh nhạt, sắc mặt của bà ta lập tức vô cùng khó coi.

“Chấn Hưng, con làm sao vậy?”

“Sao đầu con lại chảy máu rôi?”

“Sao còn có dấu bàn tay?”

Miêu Thúy Hoa tức tới mức nhảy lên.

“Kẻ nào động vào con tôi, đứng ra đây cho tôi, xem tôi có giết kẻ đó không!”

“Mẹ, cứu mạng! Cứu con với!" Thấy Miêu Thúy Hoa xuất hiện, trên mặt Ngụy Chấn Hưng xuất hiện biểu cảm âm mưu thực hiện được.

“Con bị Bùi Nguyên Minh đánh!”

“Tối hôm qua anh ta đánh gãy xương sườn của con!”

“Hôm nay sợ con tố cáo với môn chủ Long, anh ta lập tức đến uy hiếp con!”

“Con không chịu đồng ý với anh ta chuyện lớn hóa nhỏ, anh ta lập tức đánh con, còn tuyên bố muốn đánh gãy chân tay của con!”

“Anh ta còn nói, ở nơi nhỏ bé này, anh ta là pháp luật!”

“Cho dù là nhà họ Ngụy chúng ta hay là môn chủ Long, người nào cũng không có tác dụng trước mặt anh tai”

“Anh ta muốn đánh chết con thì đánh, muốn phế con thì thết”

“Mẹ, anh ta quá kiêu ngạo rồi!”

“Không tin mẹ hỏi bọn họ xem, có phải là anh ta nói như vậy không!”

Lúc này mấy đồng bọn của anh ta ở xung quanh đều kêu gào: “Không sai, bà Miêu, Bùi Nguyên Minh chẳng những đánh Ngụy Chấn Hưng, còn tát anh ấy mấy cái!”

“Đúng đúng đúng, anh ta còn nói người nhà họ Ngụy là đồ nhát gan, một mình anh ta có thể giãm chết cả nhà họ Ngụy!”

Lúc này một đám người đều lòng đầy căm phẫn, hùng hổ, dùng toàn lực ứng phó nói xấu Bùi Nguyên Minh, muốn chụp mũ này lên đầu anh.

Rất rõ ràng, người có mặt ở đây đa sô là có quan hệ với nhà họ Ngụy, trừ mấy người này ra thì là đám người trong giang hồ tới thăm hỏi Long Nhật Minh.

Ở trong tình huống này, bọn họ chắc chắn sẽ nghiêng về một bên, thành kẻ thù của Bùi Nguyên Minh người từ ngoài tới.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1596


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nhà họ Ngụy ở thủ đô nhiều năm, từng thấy nhiều người càn rỡ, nhưng chưa từng thấy ai càn rỡ như vậy.

“Quá kiêu ngạo! Quá coi trời bằng vung!”

“Thật sự cho rằng nơi này, là nơi Bùi Nguyên Minh định đoạt sao?”

“Hạ Trung Hưng cũng không dám hung hãn như thế!”

“Xem ra hôm nay cậu ta không tới xin lỗi chúng ta, mà là tới liều mạng với nhà họ Ngụy chúng tai”

“Nhất định phải bảo môn chủ Long chủ trì lễ phải!" “Người như vậy, nhất định phải khiến cậu ta hối hận vì tới thế giới này!”

Nghe mọi người mồm năm miệng mười, trên gương mặt Ngụy Chấn Hưng xuất hiện nụ cười tàn nhẫn: Họ Bùi, chơi với tao à, mày còn quá non! Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, từ chối cho ý kiến, còn ngăn Ngô Kim Hổ tiếp tục mở miệng, mỉm cười nhìn cảnh tượng này, giống như đang xem xiếc khi.

Nhưng không biết vì sao, lúc Ngụy Chấn Hưng nhìn thấy nụ cười của Bùi Nguyên Minh, bỗng nhiên cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, thấy lạnh cả người xông thẳng tới gáy! Nhìn Bùi Nguyên Minh thờ ơ, cuối cùng Miêu Thúy Hoa không kìm nén được, lúc này tiến lên phía trước, ngón tay chỉ vào mũi Bùi Nguyên Minh quát: “Bùi Nguyên Minh!”

“Cậu nghĩ cậu là tổng giám đốc công ty mới đưa ra thị trường, thì có tư cách hung hãn trước mặt nhà họ Ngụy chúng tôi sao?”

“Tối hôm qua cậu đánh bị thương con tôi, bây giờ còn dám hung hãn trước biệt viện của Long Môn!" “Cậu thật sự cảm thấy nhà họ Ngụy chúng tôi không còn ai à?”

“Hay là cảm thấy nhà họ Ngụy chúng tôi yếu đuối có thể bắt nạt?”

“Người đâu, bắt Bùi Nguyên Minh lại cho tôi, dám phản kháng, giết chết ngay tại chỗ!”

Lúc này Miêu Thúy Hoa vô cùng cường thể, bà ta vung tay lên, quả quyết ra lệnh cho mười mấy đệ tử của nhà họ Ngụy.

Mấy đệ tử kia cười mỉa nói: “Đúng vậy, bắt lấy, đánh gấy hai chân trước!”

“Dám phản kháng tử hình ngay tại chỗ, tiền trảm hậu tấu!”

Bây giờ trong Long Môn phân hội thủ đô đã sớm có lời đồn, người nào giết chết được Bùi Nguyên Minh, người đó sẽ thành hội trưởng mới.

Cho nên muốn trèo lên cao nhà họ Ngụy hoàn toàn phải dựa vào giâm chết Bùi Nguyên Minh.

Cho dù “lỡ tay”

đánh chết anh, đó cũng là công lao của nhà họ Ngụy, những người khác nhất định phải thừa nhận chuyện này! Quan trọng nhất chính là, nơi này là biệt viện của Long Môn, có Long Nhật Minh tọa trấn.

Cho dù Bùi Nguyên Minh có thực lực, còn có năng lực, cũng tuyệt đối không dám xăng bậy ở đây.

Bởi vì đó là vả mặt Long Nhật Minh.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1597


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Quan trọng nhất chính là, chuyện này sớm là mưu đồ của nhà họ Ngụy.

Sao có thể vì mấy câu không liên quan của Ngô Kim Hổ, ảnh hưởng tới đại cục của nhà họ Ngụy bọn họ? “Được rồi! Nói lời vô nghĩa tới đây thôi!”

Miêu Thúy Hoa nhìn Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Họ Bùi kia, từ lúc cậu động vào con trai tôi, thì phải trả giá thật nhiều, cậu không tiếp nhận cũng phải nhận”

“Không tiếp nhận cũng phải nhận sao?”

Bùi Nguyên Minh nở nụ cười.

“Miêu Thúy Hoa, nhà họ Ngụy các bà thật ghê gớm, huy động nhiều người như vậy, trận thế lớn như vậy, chỉ vì muốn đổ oan tôi tát Ngụy Chấn Hưng mấy cái, mắng nhà họ Ngụy bà vài câu sao?”

“Bố cục của nhà họ Ngụy các bà, có phải quá nhỏ rồi không?”

Tất cả mọi người ở đây đều hơi sửng sốt, không rõ lời nói của Bùi Nguyên Minh là có ý gì.

“Không bằng tôi giúp các người một chuyện, chúng ta cùng quậy lớn một chút, cho nhà họ Ngụy các người biết cái gì gọi là bố cục!”

“Kim Hổ, hôm nay tôi lại dạy anh một khóa, anh nhớ kỹ, đối mặt với tiện nhân, giảng đạo lý vô dụng.”

Sau khi nói xong, thân thể Bùi Nguyên Minh cử động, xông về phía trước.

Sắc mặt đám Miêu Thúy Hoa thay đổi.

Mãy cao thủ của nhà họ Ngụy xông tới giết, toàn bộ đều thất bại.

Lúc này Ngụy Chấn Hưng đã sớm không còn bộ dạng đáng thương tội nghiệp, mà giận dữ hét: “Anh ta muốn chạy! Đừng cho anh ta cơ hội!”

“Bắt lấy anh ta!”

“Không đúng, giết chết anh ta!”

Còn chưa nói dứt lời, đột nhiên anh ta im miệng! Bởi vì không biết từ lúc nào, Bùi Nguyên Minh đã đứng trước mặt anh ta, chân trái giãm lên ngực anh ta.

Tốc độ của anh quá nhanh, hơn nữa không lùi mà tiến tới, điều này khiến tất cả mọi người không kịp phản ứng.

Ngụy Chấn Hưng chỉ cảm thấy da đầu run lên, toàn thân lạnh lẽo: “Bùi Nguyên Minh, mày..."

Vẻ mặt Miêu Thúy Hoa lạnh lẽo, tức giận nói với Bùi Nguyên Minh: “Họ Bùi kia, cậu muốn làm cái gì?”

“Dám động vào con tôi sao? Cậu nghĩ tới kết cục sau này chưa?”

“Đây là chuyện một nhân vật nhỏ bé như cậu có thể gánh vác à?”

“Lập tức thả Ngụy thiếu chủ, nếu không lát nữa sẽ băm cậu ra vạn đoạn!”

“Nơi này là biệt viện của Long Môn, cậu dám xắng bậy ở đây, Long Môn chúng tôi giết cả nhà cậu!”

Đám người nhà họ Ngụy liên tục cười mỉa thét chói tai, theo bọn họ, Bùi Nguyên Minh tuyệt đối không dám xăng bậy, trừ khi anh muốn chết!
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1598


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
Chương 1599


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Quyền Thế


- -----------------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom