Dịch Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 520: C520: Bốn đại gia tộc


Bốn đại thiếu của các gia tộc lớn là Vân gia, Lữ gia, Mộ Dung gia, Công Tôn gia và công tử nhà Sở phó sở Hộ Long, ngoài ra còn có đại thiếu nhà họ Viên.

Tất cả sáu người này đã bị người khác giết chết.

Hơn nữa, thi thể đều bị róc hết thịt chỉ còn lại một bộ xương trắng!

Tin tức này vừa bị truyền ra, liền khiến cả Đế Đô hoàn toàn chết lặng! Tất cả thế lực, vô số quyền thần và quan viên đều vô cùng bàng hoàng! Chẳng ai có thể ngờ rằng đêm nay lại xảy ra một thảm kịch lớn như vậy!

Rốt cuộc là kẻ nào lại to gan đến như thế, dám ra tay với cả sáu đại thiếu của Đế Đô? Đây là muốn đối địch với cả Đế Đô hay sao?

Sau khi thế lực đằng sau của sáu đại thiếu này biết tin thì đã vô cùng tức giận.

Bốn đại gia tộc, Viên gia và sở Hộ Long đều đã hành động, truy tìm hung thủ!

Dưới sự truy đuổi ráo riết của những thế lực lớn này, bọn họ đã nhanh chóng Tìm ra mục tiêu, người này không ai khác chính là Diệp Phàm!

Lúc Diệp Phàm đi vào biệt thự cũng chẳng thèm né tránh, vậy nên lúc đó hắn đã bị camera bên ngoài biệt thự ghi hình lại, chỉ cần kiểm tra một chút thì sẽ biết!


Sau khi các gia chủ của Lữ gia, Vân gia, Mộ Dung gia, Công Tôn gia, Viên gia và Sở phó sở Hộ Long là Ngô Thiên biết được người hại chết con trai bọn họ là Diệp Phàm, sắc mặt của bọn họ đều thay đổi!

Với địa vị của mình, bọn họ đương nhiên biết rõ Diệp Phàm là ai, hơn nữa bọn

họ không chỉ biết hắn là đệ tử của Bách Hoa Chi Chủ, mà còn là đệ tử của điện Long Vương.

Thậm chí gia chủ của Lữ gia và Sở phó sở Hộ Long Ngô Thiên còn biết Diệp Phàm là đệ tử của chiến thần Thiên Sách!

Vì vậy, sau khi biết hung thủ chính là Diệp Phàm, bọn họ liền rơi vào trầm mặc! ụ

“Dám động vào cháu trai của ta, bất kể hắn là ai cũng đều phải chết

Sau khi ông cụ Lữ gia biết được đứa cháu bảo bối của mình đã bị giết, ông ta cực kỳ phẫn nộ.

Thế là Lữ gia đã điều động rất nhiều người đi tìm tung tích của Diệp Phàm và chuẩn bị ra tay với hắn!

“Tên khốn kiếp đáng chết!” “Dám giết Vân Thiên, tôi muốn hắn phải chết!”

“Em trail”

“Lập tức dẫn theo ngũ đại chiến binh và toàn bộ hộ vệ của gia tộc đi tìm Diệp Phàm, bằng mọi giá cũng phải giết chết tên nhãi con này cho tôi!”

Trong Mộ Dung gia, gia chủ Mộ Dung Lăng nói với em trai của mình là Mộ Dung Thần.

“Vâng!”

“Em nhất định sẽ báo thù cho Vân Thiên!” Trong mắt Mộ Dung Thần tràn đầy sát ý, ông ta kiên quyết nói.


Ông ta chỉ có đứa cháu trai Vân Thiên này, cũng là hậu duệ duy nhất đời thứ ba của Mộ Dung gia, thế nhưng bây giờ Vân Thiên đã chết, như vậy chẳng phải Mộ Dung gia tuyệt hậu rồi sao? Điều này khiến Mộ Dung Thần rất phẫn nộ.

Vì vậy, dù biết Diệp Phàm rất mạnh, nhưng ông ta vẫn muốn giết chết hắn!

Hơn nữa, cho dù tên nhóc con này có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể đánh bại ngũ đại chiến binh của Mộ Dung gia được.

Ngũ đại chiến binh này đều là cường giả Thiên Cảnh, một khi họ đã cùng nhau liên thủ thì chỉ có cường giả Tông Cảnh may ra mới có thể chặn nổi.

Ba đại gia tộc là Vân gia, Công Tôn gia và Viên gia cũng đã huy động toàn bộ lực lượng trong gia tộc chuẩn bị ra tay với Diệp Phàm.

Dù sao ba đại thiếu cũng là người thừa kế ba gia tộc lớn của bọn họ, bây giờ lại bị giết như vậy, nếu không báo thù thì làm gì còn mặt mũi nào ở Đế Đô này nữa?

Còn sở Hộ Long, Ngô Thiên đứng ở chỗ này nhìn chằm chằm vào bộ xương khô của đứa con trai, trong mắt ông ta tràn ngập lửa giận bừng bừng, toàn thân không ngừng tỏa ra sát ý!

“Diệp Phàm, mày đã đi quá xa rồi!” Ngô Thiên hét lên.

“Con trai yên tâm đi, nếu như cha không thể báo thù cho con thì cha không xứng đáng làm người!”

Sau đó Ngô Thiên nhẹ nhàng vuốt đôi mắt của con trai ông ta xuống rồi nói: “Người đâu, mau điều động toàn bộ thành viên của sở Hộ Long ở Đế Đô đi giết chết tên khốn khiếp đó!”


Về phía Hoa gia, Hoa Ân nhìn cháu trai Hoa Thừa rồi lạnh lùng nói: “Nhìn thấy chưa, nếu như không phải ông cấm con ra ngoài, thì bây giờ có lẽ con đã chôn cùng mấy tên tiểu tử kia rồi!”

“Ông nội, vẫn là người nhìn cao trông rộng ạ!”

“Không ngờ hăn lại điên cuồng như vậy!” Hoa Thừa có chút sợ hãi.

Khi Hoa Ân biết được chuyện lần trước anh ta gặp phải Diệp Phàm ở Tư gia, ông ấy lập tức cấm Hoa Thừa giao lưu với đám người Vân thiếu, cho nên anh ta

không hề đến buổi tụ tập đó của bọn họ!

Anh ta đã may mắn tránh được một kiếp, nếu không có lẽ bây giờ anh ta cũng có kết cục giống như bọn họ!

“Ông đã dặn là tuyệt đối không được đắc tội với Diệp Phàm!” Hoa Ân trầm giọng nói.

“Ông nội, hiện tại hắn đã giết đám người Vân thiếu, chỉ sợ cũng xong đời rồi!” Hoa Thừa nói.
 
Chương 521: C521: Thật không thể nào tin được


Ánh mắt của Hoa Ân khẽ lóe lên, không nói gì thêm.

Chẳng bao lâu sau, thế lực của Lữ gia, Vân gia, Công Tôn gia, Mộ Dung gia, Viên gia và sở Hộ Long đã tìm ra được tung tích của Diệp Phàm.

Bọn họ đều điều động hàng nghìn người, hùng hổ đi về phía Diệp Phàm! Giờ phút này, tất cả thế lực ở Đế Đô đều chú ý tới chuyện này!

Đêm nay sẽ là một đêm chẳng ai có thể ngủ được!

Lúc này, Diệp Phàm và Tư Thiên Thiên đã quay về Tư gia.

“Ông nội!!!”

Tư Thiên Thiên nhìn thi thể của ông nội, tiến đến ôm thi thể đã lạnh rồi khóc nức nở.

“Đừng quá đau lòng, bây giờ cô đã không sao rồi, linh hồn ông nội cô trên trời cũng có thể yên lòng!” Diệp Phàm vỗ vỗ vai Tư Thiên Thiên, an ủi.

Sau đó, Diệp Phàm gọi người đến, để họ chôn cất người nhà Tư gia cho đàng hoàng.


Hắn không muốn Tư Thiên Thiên càng thêm đau lòng, nên đã đưa cô về thẳng khách sạn nơi hẳn đang ở.

Bây giờ Tư Thiên Thiên cũng không còn thích hợp ở lại Tư gia được nữa, Diệp Phàm chỉ có thể mang cô đi cùng.

Trở lại khách sạn, Diệp Phàm nói với Đường Sở Sở về chuyện của Tư Thiên Thiên và nhờ cô chăm sóc cho đối phương nhiều hơn.

Sau khi biết được những chuyện mà Tư Thiên Thiên gặp phải, Đường Sở Sở cảm thấy rất đồng cảm, vội vàng nắm lấy tay Tư Thiên Thiên rồi nói: “Thiên Thiên đừng quá đau buồn. Bây giờ anh chị sẽ ở bên cạnh em. Sau này em hãy đi theo chúng ta, chúng ta sẽ chăm sóc cho eml”

“Thiếu chủ, bên ngoài khách sạn có rất nhiều người, hơn nữa mọi người trong khách sạn hình như đã được thông báo, tất cả đều phải trả phòng rồi rời đi ngay lập tức, ngay cả nhân viên khách sạn cũng phải rời đi.” Lúc này, U Ảnh đến gần Diệp Phàm, nói.

“Xem ra bọn chúng đến rồi!” Diệp Phàm chế nhạo.

Hắn đã giết chết mấy tên đại thiếu đó, thế lực gia tộc đứng sau bọn chúng đương nhiên sẽ không bỏ qua cho hắn!

“U Ảnh, Đại Hổ, Nhị Hổi Mọi người ở lại đây, bảo vệ Sở SởI” Diệp Phàm phân phó.

“Vâng!” Ba người lập tức gật đầu. “Có cần giúp đỡ không?” Huyết Cơ nhìn Diệp Phàm. “Không cần!" Diệp Phàm nói xong liền đi ra ngoài.

Khi Diệp Phàm đi đến đại sảnh của khách sạn, bốn phương tám hướng đều là người, nhiều đến mức không đếm xuể!

Trong tay bọn chúng đều cầm đủ loại vũ khí, hơn nữa còn có hàng trăm cường giả Huyền Cảnh trở lên và rất nhiều cường giả Địa Cảnh và Thiên Cảnh đỉnh cấp!

Đám người này đều là người của Lữ gia, Vân gia, Mộ Dung gia, Công Tôn gia và Viên gia!

“Diệp Phàm, mày dám giết chết cháu trai của tao!”

“Tối nay tao muốn mày phải đền mạng!” Mộ Dung Thần tức giận nhìn Diệp Phàm.

“Anh ta đáng chết!” Diệp Phàm lạnh lẽo nói. “Ngũ đại chiến binh, giết hắn!” Mộ Dung Thần lập tức hét lên.

Năm người phía sau ông ta liền biến thành năm cực quang rồi lao thẳng về phía Diệp Phàm.


Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!

Năm người trực tiếp bộc phát sức mạnh vô cùng quái dị, mỗi người đều tung một chưởng về phía Diệp Phàm, tạo ra những âm thanh cực kỳ vang vội!

Diệp Phàm nhìn năm cường giả Thiên Cảnh đang lao về phía mình, nhưng sắc mặt lại lạnh lẽo, chẳng hề thay đổi!

Ngay lúc đòn tấn công của bọn họ sắp giáng thẳng vào người Diệp Phàm, thì cuối cùng hắn cũng di chuyển, chỉ nhìn thấy hắn vung đoản kiếm màu đen ra!

Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!

Đoản kiếm màu đen giống hệt như một tia chớp, nhanh chóng lướt qua trước mặt năm cường giả Thiên Cảnh!

Ngay lập tức năm tia máu liền bắn ra tung tóe từ cổ họng của năm tên cường giả này.

Sau đó tất cả đều ngã xuống đất, chẳng còn chút hơi thởi Soạt!

Lúc này, vẻ mặt của Mộ Dung Thần liền thay đổi, đồng tử chợt co rút, ông ta không thể nào tin nổi nhìn Diệp Phàm.

Ông ta làm sao biết được thực lực của Diệp Phàm lại đáng sợ như vậy!

Ngũ đại chiến binh của Mộ Dung gia thế mà lại bị Diệp Phàm giết chết trong nháy mắt?


Thật không thể nào tin được!

Đám người của Mộ Dung gia đều chết lặng, còn người của Lữ gia, Vân gia, Công Tôn gia và Viên gia đều bàng hoàng

“Các người muốn báo thù những kẻ cặn bã đó, các người cũng phải chết!”

Diệp Phàm nhìn đám người, rồi gần từng chữ một, hắn lúc này giống như Diêm Vương đang ban hành phán xét!

“Các vị, thực lực của tên nhóc con này không đơn giản, tất cả cùng lên đi!” Sắc mặt Mộ Dung Thần vô cùng khó coi.

“Đúng vậy, cùng nhau xông lên đi!” Cường giả của Lữ gia hét lên.

“Xông lên!!!” Người của năm đại gia tộc cũng hét lên.

Khi đám người của những gia tộc lớn này đang định xông lên, thì đúng lúc này lại một đám người lao ra từ phía sau bọn họ.

Không nói một lời, đám người này liền bắt đầu chém giết người của Lữ gia, Vân gia, Mộ Dung gia, Công Tôn gia và Viên gia.
 
Chương 522: C522: Diễm thao tác ngọn lửa


Nhóm người này chính là Huyết Đồ, Diễm, Hắc Quả Phụ và mười cao thủ Ảnh Bộ.

Máy bay mà đám người Huyết Đồ đi bị đạn đạo tập kích, tất cả bị thương, bây giờ đang khôi phục lại.

Hơn nữa so với trước, bây giờ thực lực của bọn họ cường đại hơn trước, tất cả đều trên Thiên cảnh tam trọng.

Đám người Huyết Đồ ra tay, đội ngũ của năm gia tộc lớn trực tiếp rối loạn.

Mười ba người giết thành một con đường từ trong đội ngũ của năm gia tộc lớn, đi đến trước mặt Diệp Phàm, quỳ xuống kêu lên: “Bái kiến thiếu chủ!”

“Mấy người khôi phục không tệ, đứng lên đi.”

“Mấy người đến rất đúng lúc, giải quyết toàn bộ những người này đi, tôi đỡ phải ra tay.”

Diệp Phàm nói.

“Rõ”

Bọn họ gật đầu rồi đứng dậy. “Giết!”

Trên người Huyết Đồ bộc phát kiếm ý sắc bén, một kiếm chém một đám cao thủ nhà họ Lữ.

Diễm thao tác ngọn lửa, điên cuồng cắn nuốt những người này.

Hắc Quả Phụ cũng ra tay sắc bén, mười cao thủ Ảnh Bộ, thân hình như quỷ, xuyên qua những người này, cướp đi sinh mệnh của bọn họ!


Cho dù mười gia tộc lớn này phái ra vô số cao thủ nhưng vẫn không cản được đám người Huyết Đồ.

Rất nhiều thành viên sở Hộ Long xuất hiện, cầm đầu là phó cục trưởng sở Hộ Long, Ngô Thiên!

"Diệp Phàm!”

Ngô Thiên kêu lên, trong mắt tràn đầy hận thù. “Ông là ai?”

Diệp Phàm nhìn chằm chằm Ngô Thiên.

“Ngô Thiên, phó cục trưởng sở Hộ Long!”

“Con trai Ngô Càn của tao chết trong tay mày.” Ngô Thiên nghiến răng nghiến lợi nói.

“À, là ông à!”

“Sao? Đến báo thù cho con trai?”

“Nhưng ông là phó cục trưởng sở Hộ Long lại dẫn theo nhiều người của sở Hộ Long đến đây báo thù cho con trai mình, sợ rằng đang dùng quyền mưu tư!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Hôm nay tao chỉ cần mày chết.”

“Giết!”


Ngô Thiên tức giận ra lệnh.

Vô số thành viên sở Hộ Long xông về phía Diệp Phàm. ẦmI!

Lúc này một ngọn lửa khổng lồ buông xuống bao phủ thành viên sở Hộ Long, đốt cháy bọn họ!

Thành viên sở Hộ Long bị đốt cháy phát ra tiếng kêu thống khổ.

“Thuật sĩ!”

Ngô Thiên nhìn chằm chằm vào Diễm, nói.

“Liệt Viêm, ra tay.”

Ngô Thiên lạnh nhạt nói.

Một bóng người lao ra từ trong đội ngũ sở Hộ Long, xuất hiện trước mặt Diễm, quanh thân bộc phát ra một ngọn lửa khủng bố, người này cũng là một thuật sĩ

thao tác ngọn lửa.

Diễm và vị cao thủ thuật sĩ sở Hộ Long này chiến đấu kịch liệt, hai bên thao tác ngọn lửa đánh nhau.

Ngô Thiên rút trường kiếm, chém về phía Diệp Phàm. Ầm!

Ngô Thiên là phó cục trưởng sở Hộ Long, thực lực đã bước vào Bán Bộ Tông Sư, chỉ kém nửa bước có thể bước vào Tông cảnh, trở thành Tông Sư võ đạo.

Hơn nữa ông ta bước vào cảnh mấy năm nay, bởi vậy lực lượng tích lũy cực kỳ mạnh, cho dù cao thủ cùng cảnh giới cũng không phải đối thủ của ông ta.

Lúc này một kiếm của Ngô Thiên chém xuống, xé rách không gian, phát ra kiếm khí khủng bố, lao về phía Diệp Phàm.

Rắc!

Đối mặt với chiêu này của Ngô Thiên, Diệp Phàm vung kiếm chặt đứt trường kiếm của đối phương, đồng thời đâm về phía Ngô Thiên.
 
Chương 523: C523: Thi thể của ngô thiên


Ngô Thiên biến sắc, đồng tử co rụt lại, thân thể liên tục lùi về sau, muốn tránh thoát một kiếm này của Diệp Phàm nhưng lại không kịp.

Phụt!

Giây tiếp theo, kiếm của Diệp Phàm đâm vào trong thân thể của Ngô Thiên, máu bắn tung tóe.

“Mày.."

Ngô Thiên nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.

Phụt!

Diệp Phàm lại đâm sâu hơn, hoàn toàn xuyên qua thân thể của Ngô Thiên. Ngô Thiên chết không nhắm mắt như con trai của mình.

Diệp Phàm nhấc chân đá bay Ngô Thiên ra ngoài.

Ầm!

Thi thể của Ngô Thiên dừng trước mặt sở Hộ Long.

Sắc mặt của bọn họ vô cùng khó coi.

Diệp Phàm lạnh nhạt nói: “Mấy người còn muốn đánh nữa không?”


“Máy giết phó cục trưởng, chờ cục trưởng trở về, ngài ấy sẽ không bỏ qua cho mày."

Một cao thủ sở Hộ Long nói.

“Vậy tôi chờ ông tai”

Diệp Phàm khinh thường nói.

Đột nhiên tiếng bước chân nặng nề truyền đến từ xa.

Một đám chiến sĩ mặc chiến giáp, tay cầm trường kiếm, được võ trang đầy đủ đang đi về phía này.

Nhóm người này có hơn 3000 người, bọn họ nện bước đều nhịp, tất cả đều là võ giả trên Nhân cảnh lục trọng.

Hơn 3000 võ giả Nhân cảnh lục trọng, đội hình này làm Diệp Phàm cảm thấy chấn động nhất.

Ở xã hội văn minh phát triển cao này, võ giả không nhiều lắm, muốn nhìn thấy một lượng lớn võ giả chỉ có thể nhìn thấy trong những tông môn võ đạo hoặc gia

tộc võ đạo.

Hơn 3000 võ giả xuất hiện trong đô thị, thấp nhất là Nhân cảnh lục trọng, tuyệt đối cực kỳ chấn động.


“Quân Ngự Lâm.” Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Từ trang bị của nhóm người này, Diệp Phàm có thể đoán được bọn họ là người của quân Ngự Lâm.

Hiển nhiên là Tào Vương đến báo thù.

Rất nhanh hơn 3000 người này xuất hiện trước mặt Diệp Phàm. Cầm đầu quân Ngự Lâm là một người đàn ông lạnh lùng.

“Mấy người do Tào Vương phái đến?”

Diệp Phàm hỏi thẳng.

“Ta là Cát Lâm, Nhị thống lĩnh quân Ngự Lâm, ngươi giết gần ngàn năm quân Ngự Lâm của ta, ta vâng lệnh đến bắt ngươi về thẩm phán.”

Người đàn ông lạnh lùng này quát to.

Dứt lời, trên người hắn ta bộc phát ra uy áp khủng bố, chân khí ngập trời tản ra, không khí như đọng lại.

“Cao thủ Tông cảnh!” “Tông Sư võ đạo.”

Người của năm gia tộc lớn và sở Hộ Long nhìn thấy uy áp của Nhị thống lĩnh quân Ngự Lâm, tất cả đều vô cùng chấn động.

Nhị thống lĩnh quân Ngự Lâm là một cao thủ Tông Sư cấp Tông cảnh.

Hiện giờ ở Long quốc, Tông Sư võ đạo giống như Thái Sơn Bắc Đẩu, cực có lực uy hiếp.

Một Tông Sư võ đạo có thể uy hiếp một thế gia! Cho dù là mười thế gia ở Đế Đô cũng không dám đắc tội Tông Sư võ đạo.

Cao thủ cấp Tông Sư cũng cực kỳ thưa thớt, bình thường không có khả năng nhìn thấy.
 
Chương 524: C524: Người trẻ tuổi


Bây giờ một Tông Sư võ đạo xuất hiện đánh vỡ cục diện bế tắc này. “Xem ra hắn ta xong đời rồi.” Người của năm gia tộc lớn lạnh nhạt nói.

Vị Tông Sư võ đạo này ra tay, Diệp Phàm chỉ có thể ngoan ngoãn chịu trói, một khí hắn bị quân Ngự Lâm bắt lấy, Tào Vương Tuyệt đối sẽ không tha cho hắn.

“Thì ra là cao thủ Tông cảnh.”

Diệp Phàm cười nói.

“Diệp Phàm, ngoan ngoãn chịu trói, nếu không đừng trách ta vô tình.” Cát Lâm quát.

Hắn ta bộc phát ra uy áp Tông Sư võ đạo, bao phủ Diệp Phàm. Không khí ở hiện trường cực kỳ áp lực.

Đột nhiên lại truyền đến một tiếng bước chân.

Lại có một đám người xuất hiện. Bọn họ mặc đồ đen, sắc mặt lạnh lùng, tất cả đều là võ giả.

Cầm đầu là một người đàn ông trung niên mặc đồ luyện công, lông mày đen dày, mặt chữ điền, ánh mắt như chim ưng, tản ra cảm giác áp bách cực khủng bố.

“Võ Vương.”

Nhị thống lĩnh quân Ngự Lâm nhìn thấy người đàn ông mặc đồ luyện công này, vội vàng kêu lên.

Người đàn ông trung niên này là một trong tám vương gia, Võ Vương!. Cập 𝔫hậ𝒕 𝒕ruyệ𝔫 𝔫ha𝔫h 𝒕ại ﹏ 𝒕 r u 𝐦 𝒕 r u y 𝖾 𝔫﹒v𝔫 ﹏

Người của năm gia tộc lớn và sở Hộ Long thấy Võ Vương xuất hiện đều bị hoảng sợ.


Không ngờ Võ Vương cũng đến. Diệp Phàm nhìn Võ Vương, ánh mắt lóe lên.

Lúc trước Võ Vương đã cho người đến cướp Long Tỷ nhưng thất bại, không ngờ lần này lại gặp mặt trực tiếp.

Võ Vương xuất hiện, nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm: “Người trẻ tuổi, xem ra hôm nay ngươi gặp nguy.”

“Ông đến cướp Long Tỷ?” Diệp Phàm lạnh nhạt nói. “Đúng vậy.”

“Bổn vương đến vì Long Tỷ.”

“Chỉ cần ngươi giao Long Tỷ cho bổn vương, bổn vương có thể đảm bảo tính mạng của ngươi, không ai có thể động vào ngươi.”

“Ngươi thấy giao dịch này thế nào?”

Võ Vương nói thẳng.

“Võ Vương..."

Cát Lâm biến sắc, nói.

“Sao? Ngươi muốn cãi lại mệnh lệnh của bổn vương?” Võ Vương nhìn lướt qua Cát Lâm, lạnh nhạt nói.

Dứt lời, Cát Lâm vội vàng cúi đầu nói: “Thuộc hạ không dám, nhưng người này chính là...”


“Một thống lĩnh nho nhỏ không có tư cách nói chuyện với bổn vương, muốn nói thì bảo tên Tào Vương kia đến nói.”

Võ Vương kiêu ngạo nói.

Thấy thái độ của Võ Vương cường thế như vậy, ánh mắt Cát Lâm lóe lên, không nói gì.

Mặc dù thực lực của hắn ta là Tông cảnh nhưng Võ Vương đã bước vào Tông cảnh từ lâu, khủng bổ hơn hắn ta nhiều, hơn nữa đối phương là vương gia, thân phận càng thêm tôn quý, không phải người mà hắn ta có thể đắc tội.

“Người trẻ tuổi, thấy rồi chứ?”

“Bây giờ ngươi có thể giao Long Tỷ cho bổn vương chưa, dùng Long Tỷ đổi mạng của ngươi, rất đáng giá.”

Võ Vương nhìn về phía Diệp Phàm, lên tiếng. “Đồ vào tay tôi, không có khả năng nhổ ra.” “Ông muốn Long Tỷ, kiếp sau đi.”

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Sắc mặt Võ Vương tối sầm lại, nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt?”

“Con người của tôi thích uống rượu phạt!” Diệp Phàm châm biếm.

“Chết đi.”

ẦmI!

Dứt lời, trên người Võ Vương bộc phát ra sát khí ngập trời, uy áp của Tông Sư tản ra làm mọi người ở đây cảm thấy hít thở không thông.

Võ Vương đang định ra tay với Diệp Phàm, mạnh mẽ cướp lấy Long Tỷ. Đột nhiên một âm thanh lạnh nhạt vang lên.

“Ai dám động vào thiếu chủ, giết không tha!”

Tiếng bước chân nặng nề truyền đến, mặt đất chấn động.

Mọi người ở đây nhìn về nơi xa, tất cả đều kinh ngạc đến ngây người.
 
Chương 525: C525: Chỉ thấy ở phía xa xa


“Kẻ nào dám động tới thiếu chủ, giết không thal! Lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên. Kế đó là những tiếng bước chân nặng như sấm truyền đến. Toàn bộ mặt đất đều rung chuyển.

Ánh mắt của đám người bên phía năm gia tộc, sở Hộ Long, quân Ngự Lâm và Võ Vương đều nhìn về nơi phát ra âm thanh, vẻ mặt của tất cả đều thay đổi!

Chỉ thấy ở phía xa xa, từng hàng chiến sĩ mặc chiến giáp có hoa văn rồng màu vàng, tay cầm giáo dài xuất hiện!

Mỗi khi những bước chân vững vàng giẫm xuống đều khiến mặt đất rung chuyển!

Tất cả có khoảng chừng ba nghìn người!

Ba nghìn người này đều mang vẻ mặt lạnh như băng, toàn thân toát ra một cỗ uy lực bất khuất và trang nghiêm chưa từng có!

Thay vì nói là ba nghìn chiến sĩ, chỉ bằng đổi thành ba nghìn cường giả thì đúng hơn!

Trong số họ, người có thực lực thấp nhất cũng đã đạt tới Huyền cảnh, đội ngũ có Địa cảnh, cường giả cấp bậc Thiên Cảnh, thậm chí là cả Tông Cảnh!

Ba nghìn cường giả thực lực trên Huyền Cảnh!


Toàn bộ giới võ đạo của Long Quốc, chỉ sợ không một thế lực nào có thể xuất ra đội hình như vậy!

Lúc này, thực lực của ba nghìn người đều được bộ lộ ra ngoài, bọn họ được dẫn đầu bởi một người đàn ông trung niên mặc áo giáp có hoa văn rồng vàng.

Bộ giáp hoa văn rồng trên người người đàn ông trung niên này không giống với những người khác, hoa văn trên chiến giáp của ông ta được tạo thành từ năm con rồng, trường thương trong tay điêu khắc một con Kim Long, quấn quanh toàn bộ thân, lộ ra một cỗ khí phách vô thượng!

Thực lực của người này lại càng khó dò, tản mát ra uy lực cực kỳ khủng bố!

Chỉ trong nháy mắt, ba nghìn người này đã xuất hiện trước mặt đám người của năm gia tộc, sở Hộ Long và quân Ngự Lâm, ai nấy đều bày ra uy thế đáng sợ!

Khoảnh khắc ba nghìn người này xuất hiện.

Người của những thế lực kia đều nhíu mày, gương mặt mang theo biểu cảm nặng nề.

Lúc này, bầu không khí trở nên vô cùng áp lực, tất cả đều có một loại cảm giác như nghẹt thở!

Diệp Phàm nhìn đám người này, ánh mắt hắn lóe lên tia sáng.

“Các người thuộc thế lực nào?”

Võ Vương nhìn ba nghìn quân với vẻ mặt nặng nề.

Ông ta hiểu rất rõ về các thế lực và cơ cấu chính phủ ở khắp Đế Đô nhưng chưa bao giờ nghe nói có một đội ngũ cường giả khủng bố như vậy!

“Long Kình của điện Long Vương, dẫn Long Quân đến phục mệnh thiếu chủ!”

Vị trung niên nam nhân cầm đầu kia trực tiếp không nhìn Võ Vương, mà quỳ xuống hành lễ trước mặt Diệp Phàm.


ẦmI!

Nghe người đàn ông nói ra những lời như vậy

Vẻ mặt Võ Vương thay đổi, ánh mắt híp lại lộ ra vẻ khó tin.

Với thân phận và địa vị của ông ta, đương nhiên biết được một số chuyện mà người khác không biết tới, ví dụ như đội ngũ trong truyền thuyết của điện Long Vương - Long Quân!

Long Quân chính là một lực lượng thần bí đáng sợ nhất của điện Long Vương, do một tay Long Vương đào tạo ra, cũng nhờ có bọn họ mà điện Long Vương nhanh chóng quật khởi, trở thành tổ chức lớn nhất Long Quốc, thậm chí ngay cả

phía triều đình cũng không dám ra tay!

Năm đó, trong quá trình điện Long Vương quật khởi đã gặp phải rất nhiều thế lực ở Long Quốc chống lại, nhưng tất cả đều hủy diệt ở trong tay Long Quân!

Long Quân. Đến và đi mà không có một dấu vết!

Nơi nào có Long Quân xuất hiện thì đều có thi thể chất thành núi, máu chảy thành sông, không một ai sống sótI

Bởi vậy cho tới hiện tại, cũng không ai biết Long Quân trông như thế nào, chỉ biết sức chiến đấu của bọn họ cực kỳ khủng bố!


Thậm chí ngay cả tứ đại Long Quân và bát đại Long Thủ của điện Long Vương, cũng chưa từng thấy qua Long Quân!

Ba nghìn người trước mắt này chính là Long Quân trong truyền thuyết! Vậy nên Võ Vương mới khiếp sợ như thết

Ông ta vẫn luôn cho rằng Long Quân là do Long Vương bịa ra, căn bản không †ồn tại, lại không nghĩ vậy mà thật sự có!

Ông là thống lĩnh của Long Quân - Long Kình? Diệp Phàm hỏi Long Kình.

“Đúng vậy!”

Long Kình trầm giọng đáp.

“Đứng lên đi!”

Diệp Phàm nói. Ngũ sư phụ đã nói với hắn về Long Quân.
 
Chương 526: C526: Long kình lạnh lùng nói


Long Quân chính là một đội ngũ bí mật được Ngũ sư phụ hao phí rất nhiều tỉnh đào tạo ra, sức chiến đấu cực kỳ khủng bố!

Hôm nay mới được nhìn thấy, quả nhiên bất phàm!

Lúc này, Long Kình đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía đám người Võ Vương: “Dám động thiếu chủ, giết không tha!!!”

Nghe Long Kình nói vậy. Vẻ mặt của tất cả mọi người đều thay đổi. “Giết!!!”

Ba ngàn quân Long Quân cùng hô lên, âm thanh như sấm, chấn động bốn phương!

Một giây sau, bọn họ tay cầm trường thương, trực tiếp xông về phía năm gia tộc, quân Ngự Lâm, sở Hộ Long và người phủ Võ Vương.

Với họ mà nói, cho dù là quân Ngự Lâm, sở Hộ Long, hay là người của Vương phủ thì đều có thể giết!

Long Quân không quan tâm thân phận của bọn họ!

Mà sau khi Long Quân ra tay, tất cả quân địch bên phía đối phương đều sợ tới ngây người!

Long Quân ra tay quả nhiên hung mãnh!

Trường thương trong tay bọn họ vung ra, tựa như chỉ chờ thời cơ thích hợp để hành động, không thể nào ngăn cản.


Người của năm đại gia tộc, quân Ngự Lâm, sở Hộ Long, phủ Võ Vương lần lượt chết thảm!

Vẻ mặt của nhị thống lĩnh quân Ngự Lâm - Cát Lâm trầm xuống, hắn trực tiếp xông về phía Long Quân, trực tiếp bày ra uy lực cấp bậc Tông Sư.

Bùm!

Cát Lâm vừa ra tay, trường thương trong tay sáu vị cường giả Long Quân liền đánh về phía hắn.

Sáu cây trường thương này lóe ra kim quang, giống như sáu con Kim Long phóng về phía Cát Lâm, mơ hồ có tiếng rồng ngâm, bộc phát ra uy thế khủng bố!

Cát Lâm nhìn sáu cây trường thương đâm tới, vẻ mặt ông ta khựng lại rồi đánh ra một chưởng. Chân khí khủng bố được bộc phát, muốn đánh bay sáu vị cường giả Long Quân.

Nhưng khi đòn tấn công va chạm với sáu cây trường thương, sắc mặt ông ta lại biến đổi.

Bên trong sáu cây trường thương ẩn chứa một cỗ lực lượng vô cùng khủng bố, mang theo uy thế không thể chống đỡ nổi, phá hủy đi sức mạnh của đòn tấn công.

Bịch bịch bịch!!!

Sau khi va chạm, thân thể Cát Lâm liên lục lui về phía sau.

Vút vút vútIII

Lúc này, lại thêm mấy vị cường giả long quân cầm trường thương như rồng ra biển đâm về phía Cát Lâm, tốc độ cực nhanh, trực tiếp xé rách hư không, truyền ra âm thanh chói tai

Cát Lâm vội vàng ra tay, ngăn cản công kích của đối phương.

Ngay lúc đó, năm tia sáng vàng lóe lên.

Năm cường giả Long Quân lại cầm trường thương lao về phía Cát Lâm.

Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!

Cát Lâm đang phải ngăn cản đối phương, căn bản không kịp đối phó với năm Long Quân này.

Ngay lập tức, cơ thể Cát Lâm bị năm cây trường thương đâm xuyên thủng, máu bắn văng tung tóe.


Phụt!

Cát Lâm phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt trừng thật to. Những người khác thấy vậy thì ngây cả người!

Nhị thống lĩnh quân Ngự Lâm thực lực tông cảnh lại bị giết? Sao có thể?

Giờ phút này, tất cả mọi người đều trở nên sợ hãi!

Liền ngay cả vẻ mặt của Võ Vương cũng thay đổi, ông ta cau mày nói: “Huấn luyện nghiêm chỉnh, phối hợp ăn ý, Long Quân quả nhiên không đơn giản!”

Vút!

Lúc này Long Kình nhìn Võ Vương, lạnh lùng nói: “Ông cũng muốn giết thiếu chủ đúng không?”

“Thì sao?” “Ngươi còn muốn động đến bổn vương?” Võ Vương nhìn Long Kình khinh thường nói.

Mặc dù ông ta ngạc nhiên với sức chiến đấu của Long Quân, nhưng cũng không cho rằng đối phương có thể gây ra nguy hiểm cho mình.

Dù sao ông ta cũng không phải là Cát Lâm!

Tuy thực lực của Cát Lâm là Tông Cảnh, nhưng nhiều nhất chỉ là Tông Cảnh nhất trọng, nhị trọng, còn ông ta chính là Tông Cảnh tứ trọng, mặc dù chỉ kém hai ba tầng, nhưng với cấp bậc Tông Cảnh mà nói, chỉ chênh lệch một bậc thôi đã như trên trời dưới đất.

Bởi vậy, trước mặt của Võ Vương, Cát Lâm ngay cả một chiêu của ông ta cũng không ngăn được!

Long Quân mạnh được tới đâu, chẳng lẽ còn có thể giết được cường giả Tông Cảnh tứ trọng này sao?


“Kẻ đối địch với thiếu chủ, đều đáng chết!”

Long Kình lạnh lùng nói.

Ầm!!!

Dứt lời, một tiếng nổ chói tai vang lên.

Trường thương trong tay ông chớp mắt đã đâm về phía Võ Vương.

Rống!!!

Lúc này, cây thương của Long Kình lao đi mang theo tiếng rồng ngâm chói tai.

Cây trường thương trong tay Long Kình lóe ra kim quang rực rỡ, Kim Long uốn lượn trên thân thương như sống lại, giương nanh múa vuốt đánh tới Võ Vương.

Vẻ mặt Võ Vương thay đổi ngay lập tức, ông ta vội vàng đánh ra một quyền. ẦmI!

Khi một quyền này của Võ Vương và trường thương trong tay Long Kình chạm nhau.

Ngay sau đó là tiếng nổ long trời lở đất.
 
Chương 527: C527: Làm rất tốt


Cùng với tiếng nổ vang dội, toàn bộ nắm tay và cánh tay của Vũ Vương nổ tung.

Ngọn giáo trong tay Long Kình đâm xuyên qua người của Vũ Vương tạo ra một cái lỗ trên ngực của hắn ta, máu bắn ra khắp nơi.

Ngay lập tức ánh mắt của Vũ Vương đông cứng lại, hắn ta trừng to hai mắt nhìn ngọn giáo đâm xuyên ngực mình mà không thể tin được.

Giáo!

“Ngươi...”

Vũ Vương ngước mắt lên nhìn Long Kình, hắn ta há miệng nói được một chữ rồi cúi đầu xuống tắt thở.

Long Kình vô cảm rút ngọn giáo ra khiến Vũ Vương ngã ra đất, chết không nhắm mắt.

Mà khi Vũ Vương chết thì năm đại gia tộc còn lại, sở Hộ Long, quân Ngự Lâm và những người khác cũng đều chết thảm dưới tay Long Quân.

Ba ngàn Long Quân này giống như thiên thần giáng trần, không thể ngăn cản được.

Cuối cùng người của ngũ đại gia tộc, sở Hộ Long, quân Ngự Lâm và tất cả những người trong phủ Vũ Vương đều bị giết, không chừa lại một ai.

Về phần Long Quân thì không có ai bị tổn hại.

Khoảnh khắc này, Huyết Phu, Diệm và mấy người Natasha Romanoff đểu lộ ra ánh mắt chấn động, khi Huyết Cơ đi từ trên phòng khách sạn xuống nhìn thấy cảnh này thì trong mắt cũng có biểu hiện chấn động giống như vậy, cô ta chăm chú quan sát nhóm Long Quân này, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm túc.


Ngay cả Diệp Phàm cũng đã nhìn thấy màn thể hiện của Long Kình và Long Quân, hắn cũng không thể thốt lên câu nào, ngũ sư phụ của hăn thật lợi hại, đã huấn luyện ra một đoàn quân mạnh đến vậy.

“Thiếu chủ, tất cả kẻ thù xâm lược đều đã bị tiêu diệt!”

Long Kình cúi đầu trước Diệp Phàm rồi nói.

“Làm rất tốt!"

Diệp Phàm cười nhạt.

“Nhưng mà tại sao đột nhiên các người lại đến đây?”

Sau đó Diệp Phàm lại hỏi.

“Ban ngày chúng tôi biết được Thiếu chủ xuất hiện nên ngay lập tức đến đây, trước đó chủ nhân có gửi tin báo cho chúng tôi, một khi Thiếu chủ quay về điện Long Vương thì chúng tôi phải nghe theo mệnh lệnh của Thiếu chủ!”

Long Kình từ tốn nói với Diệp Phàm.

“Xem ra ngũ sư phụ vẫn còn rất thương tôi!”

Diệp Phàm cười khẽ. “Được rồi, các người quay về trước đi, đừng để lộ hành tung.” Diệp Phàm nói.

Một khi chuyện đêm nay bị lan truyền ra ngoài thì ắt hẳn Long Quân sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của tất cả các bên.


Mà Long Quân là một con át chủ bài của Diệp Phàm, hắn không định để chuyện này lộ ra sớm như vậy.

Tiếp theo Diệp Phàm trực tiếp thông báo cho người của điện Long Vương đến thu dọn chiến trường, đồng thời xóa bỏ hoàn toàn dấu vết về sự xuất hiện của

Long Quân.

Thậm chí hắn còn để người của điện Long Vương gửi thư đến cho ngũ đại gia tộc, sở Hộ Long và phủ Tào Vương.

Nội dung bức thư rất đơn giản chính là cảnh cáo bọn họ, nếu vẫn còn muốn trả thù thù ngũ đại gia tộc, sở Hộ Long, phủ Tào Vương cùng với năm vị đại thiếu sẽ cùng chết.

Bên trong đại sảnh nhà họ Lữ, một lão già mặc trang phục thời Đường màu đen đang ngồi ở đó, trên tay ông ta cầm lá thư của Diệp Phàm, trong đôi mắt của ông ta tràn ngập sự căm phẫn.

“Khốn nạn!!!”

Đột nhiên lão già vô cùng phẫn nộ đập bàn.

Ông ta là lão gia của nhà họ Lữ tên Lữ Tứ Hải, ông ta cũng là người quản lý toàn bộ Hình Bộ giữ quan hàm nhất phẩm.

“Cha, Diệp Phàm này quá kiêu ngạo.”

“Không sai, hắn nghĩ nhà họ Lữ chúng ta là ai? Mà lại dám uy hiếp chúng ta như thế chứi”

Mấy đứa con trai của Lữ Tứ Hải nháo nhào nói to.

Mà con trai trưởng của Lữ Tứ Hải là Lữ Thành, cha của Lữ Vi và cũng là gia chủ của nhà họ Lữ lộ ra vẻ mặt u ám, trong mắt của ông ta chứa đầy sát ý.

“Cha, con sẽ huy động toàn bộ lực lượng của nhà họ Lữ, bằng mọi giá phải giết chết tên này.”

Lữ Thành hét lên.
 
Chương 528: C528: Vậy nên làm gì đây


Lữ Tứ Hải vừa định nói gì đó thì bất ngờ nhận được một cuộc điện thoại khiến vẻ mặt của ông ta tối sầm câu chặt mày lại.

“Cha, có chuyện gì vậy?” Lữ Thành và mấy anh em khác của ông ta đều nhìn Lữ Tứ Hải. “Cha vừa nhận được thông tin từ mạng lưới tính báo của Hình Bộ, lần này không chỉ những người chúng ta cử đi đều chết, mà nhà họ Mộ Dung, nhà họ Công Tôn và cả người nhà ho Vân đều bị giết.”

Ngay cả phó Sở trưởng của sở Hộ Long, nhị thống lĩnh của quân Ngự Lâm và Vũ Vương cũng ra tay đối phó với tên này, kết quả đều bị giết chết.”

Lữ Thành nói. “Cái gì? Đây...”

Vẻ mặt của Lữ Thành và những người khác đều thay đổi, biểu cảm của ai cũng kinh hoàng.

Phó sở trưởng của sở Hộ Long, nhị thống lĩnh của quân Ngự Lâm, Vũ Vương, đây đều là những người mạnh nhất Đế Đô nhưng tất cả đều bị giết!

Chuyện này thật khó tin! “Làm sao tên đó có thể có năng lực mạnh như vậy?” Vẻ mặt của Lữ Thành rất u ám khó coi, ông ta hét lên.

“Đừng quên phía sau hắn còn có Bách Hoa lâu chủ, có Long Vương và chiến thần Thiên Sách.”


“Mấy người bọn họ sao có thể để đệ tử của mình chết dễ dàng như vậy được.” Lữ Tư Hải lạnh nhạt nói.

“Vậy nên làm gì đây?”

“Cha, lẽ nào cha không muốn trả thù cho Vi nhi sao?”

Vẻ mặt của Lữ Thành rất dữ tợn, ông ta siết chặt nắm tay không cam lòng hét lên.

“Đương nhiên phải trả

“Cháu trai của Lữ Tứ Hải ta bị giết chết, nếu không thể chính tay giết chết hung thủ thì ba còn tư cách gì để quản lý Hình Bộ?”

Vẻ mặt của Lữ Tứ Hải rất uy nghiêm, ông ta lạnh lùng hét lên.

“Vậy cha định làm thế nào?”

“Nếu không thì điều động lực lượng của Hình Bộ ra tay với hắn?”

Lữ Thành đề nghị.

“Không được, nếu như dùng lực lượng của Hình Bộ để giết hắn vậy ắt hẳn các vị sư phụ đứng sau hắn sẽ bất mãn với triều đình. Khi đến lúc thì bên trên sẽ trách cứ xuống, e rằng sẽ ảnh hưởng đến việc quản lý Hình Bộ.”

Ngay lập tức, Lữ Tứ Hải lắc đầu.

“Vậy phải làm gì đây?”

Lữ Thành cau mày.


“Ba sẽ liên lạc với Thanh Hầu để cậu ta quay về đối phó với hẳn.”

“Với thực lực của cậu ta đã đủ để xử lý tên đó rồi, hơn nữa sau lưng cậu ta còn có chỗ dựa tôn quý nên cho dù cậu ta có giết Diệp Phàm thì Bách Hoa lâu chủ cũng sẽ thông cảm, chiến thần Thiên Sách và Long Vương cung không dám làm gì cả.”

Trong mắt của Lữ Tứ Hải lập lòe ánh sáng, ông ta lạnh lùng nói. Nghe những lời Lữ Tứ Hải nói, Lữ Thành nheo mắt lại nói.

“Tại sao con không nghĩ đến chuyện này, nếu như Thanh Hầu ra tay thì chắc chắn tên đó sẽ chết.”

“Hơn nữa Thanh Hầu còn là người ở nơi đó, ngay cả khi mấy vị sư phụ của tên tiểu tử đó có nổi giận thì e rằng cũng không dám giở thói ngang ngược ở đó.”

Lữ Tứ Hải lạnh lùng quát lên.

“Dám giết cháu của ta, ta sẽ để hắn chết không có chỗ chôn!”

Mà sau khi các gia tộc lớn khác nhận được thư cảnh cáo của Diệp Phàm cũng đều vô cùng tức giận, bọn họ trực tiếp điều động lực lượng mạnh nhất của gia tộc đến đối phó Diệp Phàm.

Nhưng khi bọn họ biết phó sở trưởng của sở Hộ Long, nhị thống lĩnh của quân Ngự Lâm và Vũ Vương đều bị giết thì bọn họ đều kìm nén sự bốc đồng trong nội tâm lại.


Suy cho cùng thì thực lực của mấy người đó cũng không đơn giản, thậm chí Vũ Vương còn là người mạnh nhất của Tông Cảnh mà cũng bị giết chết, vậy chứng tỏ rằng bên cạnh của Diệp Phàm ít nhất cũng có người mạnh của Tông Cảnh bảo vệ.

Nếu đã như vậy muốn đối phó với hắn phải tính việc lâu dài hơn.

Về phần sở Hộ Long và phủ Tào Vương, sau khi bọn họ nhận được thư cảnh cáo của Diệp Phàm thì bọn họ đã vội vã liên lạc với Tào Vương và Cục trưởng của

sở Hộ Long.

Tiếp theo, tin tức phó sở trưởng sở Hộ Long, nhị thống lĩnh quân Ngự Lâm và Vũ Vương bị giết chết đã lan truyền khắp Đế Độ, lại lần nữa gây náo động Đế Đô.

Đặc biệt là sự sụp đổ của Vũ Vương là vô cùng chấn động! Mấy ngày trước Đoàn Vương vừa chết, bây giờ Vũ Vương lại bị giết. Chuyện này quá kinh hãi.

Các quyền quý lớn ở Đế Đô đang dốc sức điều tra xem rốt cuộc ai là người đã giết chết Vũ Vương.

Một đêm này toàn bộ Đế Đô không hề yên tĩnh.
 
Chương 529: C529: Phàn đại sư lạnh lùng nói


Trong lúc này, ở nhà họ Âu Dương, một trong mười thế gia lớn nhất Đế Đô. Lão gia của nhà họ Âu Dương là Âu Dương Thành và con trai của lão ta là Âu Dương Khắc đang đứng bên cạnh một lão già có râu tóc bạc phơ, lão già trước mặt mặc đạo bào màu trắng.

Lão già này không ai khác mà chính là sư tôn của Âu Dương Bất Phàm, Phàn đại sư, đồng thời ông ta còn là một vị võ đạo tông sư đến từ một tông môn cổ xưa hùng mạnh của giới võ đạo.

“Phàn đại sư, lần này khiến ngài phải đích thân đến đây, thật sự tôi rất xin lỗi!”

Âu Dương Thành nhìn Phàn đại sư rồi nói.

“Bất Phàm là đệ tử thân truyền của lão phu, nó bị người ta giết chết, lẽ nào lão phu có thể khoanh tay đứng nhìn.”

Phàn đại sư lạnh lùng nói.

“Phàn đại sư, ngài phải giết chết tên khốn đó để báo thù cho Tiểu Phàm.” Âu Dương Khắc khẩn thiết nói.

“Yên tâm đi, dám giết đệ tử của tôi thì buộc phải chết!”

Phàn đại sư lạnh lùng nói.

“Phàn đại sư, thân phận của tên đó không đơn giản, phía sau hắn còn có mấy vị sư phụ khá mạnh.”

Âu Dương Thành giải thích ngắn gọn thân phận của Diệp Phàm cho Phàn đại sư.


“Hừ, chút ít bản lĩnh thế tục của mấy tên sư phụ của hắn chẳng là gì trong mắt tôi cả.”

“Các người lập tức truyền tin nói với hắn, ngày mai Phàn Long Minh tôi hẹn hắn đến Tần Sơn giao chiến.”

Âu Dương Khắc kinh ngạc hỏi: “Phàn đại sư muốn giết hắn trước mặt mọi người sao?”

“Phàn đại sư là một tông sư võ đạo nên đương nhiên giết người cũng không thể lén lút được, phải đấu một trận công bằng.”

Ngay lập tức, Âu Dương Thành lên tiếng.

“Không sai!”

Phàn đại sư lạnh lùng nói.

“Nếu như hắn không tiếp chiến thì sao?”

Âu Dương Khắc lo lắng hỏi.

“Khi đến thì nói Phàn đại sư thách thức Thiếu chủ của điện Long Vương, thân phận của hắn là Thiếu chủ của điện Long Vương, nếu hắn không ứng chiến thì hắn sẽ làm mất hết thể diện của điện Long Vương, chắc chắn hắn sẽ vì thể diện của điện Long Vương mà cũng không từ chối ứng chiến.”


Âu Dương Thành trầm giọng nói.

“Đây là nước cờ hay!"

Ngay lập tức Âu Dương Khắc gật đầu.

Trong sở giám sát, sau khi sở trưởng của sở giám sát ngồi trên xe lăn biết được tin Dư Thiên Hành đã bị giết và hàng ngàn quân Hắc Giáp đã bị tiêu diệt thì vẻ mặt của ông ta tối sầm, trong phút chốc hai viên trân châu trong tay của ông ta vỡ nát thành bột vụn.

“Tôi đã đánh giá thấp cậu rồi!”

Sở trưởng lẩm bẩm một mình, trong mắt của ông ta hiện lên tia nham hiểm.

“Sở trưởng, vừa mới nhận được tin tất cả nhưng người của nhà họ Vân, nhà họ Lữ, nhà họ Mộ Dung, nhà họ Công Tôn, nhà họ Viên, sở Hộ Long và quân Ngự Lâm được phái đi giải quyết tên đó đều đã chết.”

“Phó sở trưởng sở Hộ Long, nhị thống lĩnh quân Ngự Lâm và Vũ Vương cũng đã chết, về phần có phải do Diệp Phàm làm hay không thì bây giờ vẫn chưa biết được.”

“Tuy nhiên người của chúng ta đang truy xét một đội quân bí ẩn xuất hiện ở Đế Đô vào lúc đó, còn về lai lịch của đội quân này thì vẫn chưa tra ra.”

Có một người đàn ông mặc đồ đen đến trước mặt sở trưởng sở giám sát và báo cáo.

“Vở kịch này càng lúc càng thú vị rồi.”

Sở trưởng cười nhạt nó long ấn đang ở trên người hắn.”

Cậu đi thông báo cho ngũ đại hoàng tộc, nói với họ
 
Chương 530: C530: Tối qua cô ngủ ngon không


“Sở trưởng muốn mượn sức của ngũ đại hoàng tộc để đối phó hẳn sao?” Người mặc đồ đen lên tiếng.

“Chim cò đánh nhau ngư ông đắc lợi!”

Sở trưởng sở giám sát cười nhạt.

Chẳng mấy chốc thì ngày mới lại đến.

Trên dưới Đế Đô vẫn còn thảo luận về chuyện đã xảy ra vào đêm qua. Bên phía Diệp Phàm, hắn thức dậy rồi đi thăm Tư Thiên Thiên.

“Tối qua cô ngủ ngon không?”

“Anh Diệp, em không sao đâu, anh không cần lo cho em.”

Tư Thiên Thiên lên tiếng.

“Tâm trạng của Thiên Thiên đã ổn định lại rồi!”


Đêm qua cô đã ngủ cùng với Tư Thiên Thiên.

“Vậy thì được.”

Diệp Phàm gật đầu, hắn nhìn Tư Thiên Thiên rồi nói: “Thiên Thiên, tiếp theo cô có dự định gì?”

“Em không biết.”

Vẻ mặt của Tư Thiên Thiên mờ mịt.

“Sao không để Thiên Thiên đi cùng chúng ta?” Đường Sở Sở hỏi.

“Thiên Thiên, cô có muốn tiếp tục học võ không?” Diệp Phàm nhìn Tư Thiên Thiên rồi nói.

“Muốn!”

“Em muốn trở thành một người mạnh.”


“Nếu em là một người mạnh thì đêm qua ông nội và người của nhà họ Tư đã không chết."

“Chỉ trách trước đây em không chăm chỉ luyện võ nên không thể bảo vệ ông nội.

Tư Thiên Thiên siết chặt hai nắm nay, cô nói với vẻ mặt hối hận.

“Nếu đã như vậy thì tôi sẽ đưa cô đến một nơi, ở nơi đó có thể khiến cô thay đổi đủ mạnh mẽ, như vậy thì sau này cô có thể bảo vệ được những người mà cô muốn bảo vệ.”

Diệp Phàm nói.

Mà nói hắn nói đương nhiên là núi Cửu Long.

Tư Thiên Thiên này là một hạt giống tốt, đương nhiên Diệp Phàm muốn gửi cô đến đó để sư phụ của hẳn bồi dưỡng cô.

“Anh Diệp, thật sự nơi đó có thể khiến em mạnh mẽ hơn sao?” Tư Thiên Thiên chăm chú nhìn Diệp Phàm.

“Đương nhiên!”

“Đã bao giờ tôi lừa cô chưa?”

Diệp Phàm nói.
 
Chương 531: C531: Trong phút chốc


“Vậy được, em đi.”

Tư Thiên Thiên gật đầu.

“Đại Hổ, Nhị Hổ, làm phiền hai người đi một chuyến đưa Thiên Thiên đến núi Cửu Long."

Diệp Phàm nói với Đại Hổ và Nhị Hổ. “Không phiền!”

Đại Hổ và Nhị Hổ gật đầu nói.

“Anh Diệp, đợi em trở nên mạnh mẽ rồi thì em sẽ quay lại bảo vệ anh.” Tư Thiên Thiên kiên quyết nói với Diệp Phàm.

“Được, tôi đợi cô.”

Diệp Phàm mỉm cười sờ đầu của Tư Thiên Thiên.

Sau đó Tư Thiên Thiên rời đi cùng hai anh em của Đại Hổ.

“Núi Cửu Long là chỗ nào?”

Lúc này Huyết Cơ đi đến tò mò hỏi.

“Cô đoán đi.”


Diệp Phàm cười khẽ.

Đột nhiên điện thoại của Diệp Phàm reo lên, hắn nhận điện thoại rồi bước ra ngoài.

Trong đại sảnh của khách sạn có một dáng người đứng thẳng tắp, đó chính là Hắc Uyên.

“Sao cậu lại đến đây?” Diệp Phàm đi đến nhìn Hắc Uyên.

“Bây giờ anh là tổng chỉ huy của Long Hồn, nếu đã đến Đế Đô rồi thì cũng nên ghé thăm căn cứ của Long Hồn, làm quen với các thành viên Long Hồn khác.”

Hắc Uyên nhìn Diệp Phàm rồi nói.

“Không đi không được à?”

Diệp Phàm cong môi.

“Đây là mệnh lệnh của Long soái!”

Hắc Uyên trả lời.

“Thôi bỏ đi, cho lão già ấy chút thể diện vậy, đi thôi.” Diệp Phàm lên tiếng.

Hắn theo Hắc Uyên đi thẳng đến căn cứ Long Hồn.


Mà trong lúc Diệp Phàm đi đến căn cứ Long Hồn thì bất ngờ có một tin tức được truyền đi trong Đế Đô.

Võ đạo tông sư Phàn Long, người xếp hạng thứ chín mươi ba trong bảng xếp hạng tông sư hẹn giao chiến với Thiếu chủ của điện Long Vương ở Tân Sơn ngoại ô Đế Đô.

Tin này vừa truyền ra đã làm dấy lên tranh luận sôi nổi.

Một vị võ đạo tông sư lại đi khiêu chiến với một Thiếu chủ vừa xuất thế của điện Long Vương, đây là một tin tức rất lớn.

Võ đạo tông sư, lâu lắm rồi không có công khai lộ diện!

Huống chỉ ông ta còn là Võ đạo tông sư có mặt trong danh sách tông sư thì càng lâu rồi không xuất hiện hơn.

Bây giờ Võ đạo tông sư có xếp hạng thứ chín mươi ba trong bảng Tông sư đã đích thân đưa ra lời khiêu chiến, đương nhiên đã gây ra náo động cực lớn.

Trong phút chốc, tất cả các thế lực ở Đế Đô đều suy đoán rằng không biết Thiếu chủ của điện Long Vương có chấp nhận ứng chiến hay không.

Thậm chí rất nhiều quyền quý và thế lực ở các nơi đã trực tiếp đi đến Tân Sơn, chuẩn bị quan sát vô thượng phong tư của Võ đạo tông sư.

Mà Diệp Phàm còn chưa hay biết mình bị người ta khiêu chiến, hắn vẫn đi cùng Hắc Uyên đến căn cứ Long Hồn.

Căn cứ Long Hồn này rất bí ẩn, nó nằm giữa một vùng rừng núi ở ngoại ô phía Tây.

Diệp Phàm phải theo Hắc Uyên đi qua rất nhiều cơ quan mới có thể vào được bên trong căn cứ Long Hồn.

“Đây chính là căn cứ Long Hồn à?” Diệp Phàm nhìn căn cứ Long Hồn trước mắt rồi nhàn nhạt lên tiếng. “Căn cứ Long Hồn của ta không phải ai muốn đến là đến được.”

Đột nhiên có một giọng nói rét lạnh vang vọng bên tai của Diệp Phàm rồi lập tức có một cơn gió mạnh ập đến.

Đột ngột có một chưởng ấn giáng xuống lao về phía Diệp Phàm.
 
Chương 532: C532: Đội trưởng


Chỉ vài giây sau khi Diệp Phàm bước vào căn cứ Long Hồn, một chưởng ấn ác liệt đột nhiên xuất hiện, đánh về phía hắn.

Bốp!

Diệp Phàm cũng không thèm nhìn, phất tay một cái hất mạnh chưởng ấn này ra.

Rầm!

Ngay lập tức, người vừa đánh chưởng ấn ra bị Diệp Phàm hung hăng ném ra ngoài, đập xuống đất nôn ra máu.

Người này là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, mặc đồ đặc chế của Long Hồn!

"Đội trưởng!"

"Diêm Thần!"

Lúc này, một nhóm người lao ra, bọn họ thấy chàng trai trẻ bị thương thì hét

"Diêm Thần, cậu đang làm gì vậy?"

Hắc Uyên nhìn người đàn ông với vẻ mặt lạnh lùng và hét lên.


Người đàn ông đánh lén Diệp Phàm được đỡ dậy, lau máu trên khóe miệng, nhìn Diệp Phàm: "Hắc Uyên Long Vệ, tôi chỉ muốn kiểm tra thực lực của tổng chỉ huy Long Hồn này thôi, để xem hắn có đủ tư cách để trở thành lãnh đạo của

chúng ta hay không!"

"Vậy cậu cảm thấy tôi có đủ tư cách trở thành lãnh đạo của các người không?"

Diệp Phàm nhìn Diêm Thần, bình tĩnh nói.

||||| Truyện đề cử: Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi |||||

"Thực lực của anh khá tốt, nhưng muốn trở thành tổng chỉ huy của Long Hồn, thì còn thua xal"

Diêm Thần nhìn Diệp Phàm nói với vẻ khinh thường. "Ồ, thật sao?" Diệp Phàm mỉm cười.

Nhưng khi hắn cười lại khiến người ta cảm thấy sợ hãi không thể giải thích được.

Diệp Phàm bước từng bước về phía Diêm Thần. Hắc Uyên thấy Diệp Phạm bước tới, ánh mắt lóe lên nhưng không nói gì. "Anh định làm gì?”

Thấy Diệp Phàm đi về phía mình, Diêm Thần nhíu mày, những người còn lại đều cảnh giác nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

"Cậu là người của Long Hồn à?"


Diệp Phàm đứng trước mặt Diêm Thần nói. "Tôi là đội trưởng đội Long Hồn số 7!" Diêm Thần lạnh lùng và kiêu hãnh nói. Bụp!

Đột nhiên, Diệp Phàm tóm lấy cổ Diêm Thần, nhấc cậu ta lên, mặt cậu ta lập tức đỏ bừng, không ngừng vùng vẫy.

"Anh làm gì vậy? Thả Diêm Thần ra!" "Thả đội trưởng ral" Các thành viên Long Hồn có mặt trừng mắt nhìn Diệp Phàm, hét lớn.

"Hắc Uyên, đã là người của Long Hồn mà lại ra tay với tổng chỉ huy, bất kính với người bề trên, nên chịu tội gì?"

Diệp Phạm lạnh lùng nói.

Hắc Uyên nheo mắt lại, nói: "Bất kính với người bề trên, nhẹ thì đánh một trăm gậy, nặng thì phải chết."

"Nghe thấy chưa?"

"Bất kính với người bề trên, chết!"

Diệp Phàm nhìn Diêm Thần, lạnh lùng nói.

"Tôi muốn xem ai dám giết con trai tôi?"

Đột nhiên, một tiếng hét lạnh lùng và tàn nhẫn vang lên.

Một người đàn ông trung niên mặc áo choàng màu xám, hốc mắt trũng sâu, ánh mắt lạnh lẽo âm trầm, toàn thân phát ra sát khí bước ra, theo sau là hàng trăm thành viên Long Hồn, trực tiếp bao vây Diệp Phàm, vũ khí trên tay bọn họ chỉa thẳng vào hắn!

"Cha, cứu con với!"

Diêm Thần nhìn thấy người đàn ông trung niên, vội vàng cầu cứu.
 
Chương 533: C533: Vậy thì phải chết


"Thả con trai của tôi ral"

Người đàn ông trung niên mặc áo choàng xám nhìn Diệp Phàm hét lên, giọng điệu như đang ra lệnh!

"Nếu tôi không thả thì sao?" Diệp Phàm thản nhiên liếc nhìn đối phương.

“Vậy thì phải chết!"

Biểu cảm của người đàn ông trung niên trở nên lạnh lùng, toàn thân toát ra một luồng sát khí cực kì đáng sợ, giống như Diêm Vương sắp giáng thế.

"Diêm La, ông làm gì vậy?”

"Hản là tổng chỉ huy của Long Hồn, ông là một trong Cửu Đại Long Vệ, chẳng lẽ ông định tấn công tổng chỉ huy?"

Lúc này, Hắc Uyên đi tới, hô to với người đàn ông trung niên.

Người đàn ông trung niên này là Diêm La, một trong Cửu Đại Long Vệ của Long Hồn!

"Hắn đụng đến con trai tôi, thì phải chết!"


Diêm La lạnh lùng hét lên, đôi mắt phát ra sát khí, lao thẳng về phía Diệp Phàm, nhưng bị Hắc Uyên chặn lại.

"Cút đi!"

Diêm La hét vào mặt Hắc Uyên đồng thơi tung ra một quyền.

Äm!!!

Hai bên cùng nhau tấn công, Hắc Uyên lùi lại vài bước, Diêm La cũng rút lui. Lúc này, có thêm bốn người đàn ông trung niên xuất hiện.

Bốn người này có khí thế ác liệt, hơi thở trên người bọn họ phát ra, thực lực không hề yếu hơn Hắc Uyên và Diêm La.

Bốn người này cũng là một trong Cựu Đại Long Vệ của Long Hồn, theo thứ tự lần lượt là Phá Kiếm, Viêm Long, Chiến Thiên và Kim Sơn.

"Các người đến đúng lúc lắm, chặn Hắc Uyên lại cho tôi!"

Diêm La hét lên với bốn vị Long Vệ này.


Ngay lập tức, bốn vị Long Vệ này ngăn cản trước mặt Hắc Uyên.

"Các ông định làm gì?"

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Thiết Thủ, một trong Cửu Đại Long Vệ của Long Hồn, bước ra và hét lên.

Bên cạnh Thiết Thủ còn có một người phụ nữ mặc áo trắng, khuôn mặt lạnh như băng, toát ra khí chất lạnh lùng, nhìn vào khoảng ba mươi tuổi.

Đi bên cạnh người phụ nữ này còn có một cô gái trẻ, chính là Lãnh Nguyệt của đội Long Hồn số 7, ngoài ra còn có các thành viên khác của đội Long Hồn số 7 mà Diệp Phàm đã gặp trước đó cũng đều ở đây.

Cùng lúc đó, tất cả thành viên trong căn cứ Long Hồn nghe thấy tiếng động cũng xuất hiện ở đây.

"Các người muốn làm gì?”

Thiết Thủ bước tới, hét lên với bốn người Phá Kiếm. "Các người ngứa tay, muốn luyện tập một chút à?" Người phụ nữ mặc áo trắng lạnh như băng, lãnh đạm nói.

Cô ta là Lãnh Sương, chị gái Lãnh Nguyệt, một trong Cửu Đại Long Vệ của Long Hồn!

"Thằng nhóc này hôm nay dám đụng đến con trai tôi, tôi sẽ không tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn!"

Diêm La lạnh lùng hét lên. Ông ta tấn công về phía Diệp Phàm.

Hắc Uyên căng thẳng, nói: "Diêm La, nếu hôm nay ông chạm vào cậu †a, ông có biết hậu quả là gì không?”
 
Chương 534: C534: Ông có tư cách gì


"Dù hậu quả thế nào đi nữa, Diêm La tôi cũng sẽ tự mình gánh chịu!" Đột nhiên, một lão giả tinh thần sáng láng bước ra, lạnh lùng nói. "Vậy chúng ta sẽ cùng nhau gánh chịu!"

"Tôi muốn xem tên Long Chiến Thiên đó sẽ làm gì chúng ta!"

Ngay lập tức, lại thêm bốn lão giả nữa xuất hiện, tất cả đều toát ra khí thế đáng sợ.

Năm lão giả này nhìn có vẻ tuổi đã cao, nhưng mỗi người đều tràn đầy khí thế, vừa xuất hiện đã có một luồng áp lực vô hình bao phủ toàn bộ căn cứ Long Hồn!

Các thành viên Long Hồn có mặt ở đây nhìn thấy năm lão giả này đều tỏ lòng tôn kính.

"Bái kiến Long lão!"

Hắc Uyên, Thiết Thủ, Lãnh Sương và tất cả các thành viên Long Hồn có mặt đều hô to chào năm lão giả này.

Lúc này, Diêm La đã lao tới trước mặt Diệp Phàm, muốn tấn công hắn! Äm!!!

Diệp Phàm vung tay lên, trực tiếp ném Diêm Thần ra ngoài, đồng thời đánh trúng cha cậu ta là Diêm La.

Diêm La nhanh chóng bắt được con trai mình, nhưng lại phát hiện trên người đối phương ẩn chứa một lực lượng đáng sợ.

Trong nháy mắt, Diêm La và con trai bay thẳng ra ngoài, đập vào bức tường đối diện khiến toàn bộ bức tường sụp đổi


"Diêm La, Thần nhi!"

Lúc này, sắc mặt của Diêm Sơn thay đổi, ông ta hét lên.

"Còn không mau cứu người! Bốn lão giả còn lại vội vàng hét lên. Ngay lập tức một nhóm thành viên Long Hồn lao đến cứu người.

Diêm Sơn nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm với ánh mắt cực kì tức giận, toàn thân ông ta toát ra sức mạnh đáng sợ của bậc tông sư!

"Thằng nhóc, dám làm con trai và cháu tôi bị thương!" "Hôm nay tôi sẽ thay mặt cha mẹ cậu để dạy dỗ cậu!" Diêm Sơn nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng hét lên.

Vừa dứt lời, ông ta còn chưa kịp ra tay thì Diệp Phàm đã xuất hiện trước mặt ông ta, trực tiếp tát ông ta một cái, khiến ông ta bay ra ngoài ngay tại chỗ.

Phụt!!!

Diêm Sơn bị đánh văng ra xa hơn chục mét rồi ngã xuống đất, nôn ra máu. Rít!!!

Khi mọi người trong Long Hồn nhìn thấy cảnh này, tất cả đều rít một hơi. Các Đại Long Vệ và bốn lão giả khác có mặt đều bị vô cùng giật mình!

Là một trong Ngũ đại Long lão của Long Hồn, lại bị một hậu bối trẻ tuổi tát một cái, dù nhìn thế nào cũng là chuyện không thể nào!


Ngũ đại Long lão đều là cường giả đã tiến vào Tông Cảnh hơn mười mấy hai mươi năm trước, đồng thời cũng là người sáng lập ra Long Hồn.

Sau nhiều năm như vậy, thực lực của bọn họ đã đạt tới trình độ cực kì cao.

Sao có thể bị một hậu bối trẻ tuổi tát vào mặt dễ dàng như vậy được?

Vào lúc này, tất cả thành viên Long Hồn đều tỏ vẻ khó tin!

Trong ánh mắt của tứ đại Long Vệ là Phá Kiếm, Viêm Long, Chiến Thiên, Kim Sơn và tứ đại Long lão đều lóe lên ánh sáng khi nhìn Diệp Phàm, còn lộ ra một chút e dè.

"Ông có tư cách gì mà thay cha mẹ dạy dỗ tôi?"

Diệp Phàm nhìn Diêm Sơn, khinh thường nói.

"Cậu...

Diêm Sơn bị tát vào mặt, vẻ mặt hung ác, trong mắt tràn đầy tức giận nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

Ông ta đứng dậy, bộc phát lực lượng chân khí mãnh liệt, đánh một chưởng về phía Diệp Phàm.

Bùm!

Một chưởng này đánh ra, trực tiếp xé rách hư không!

Diệp Phàm chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng chân khí đáng sợ như dời núi lấp biển đang lao về phía mình.
 
Chương 535: C535: Hôm nay nể mặt long soái


Äm!!!

Diệp Phàm đánh ra một quyền, chặn một quyền của Diêm Sơn. Hai quyền va chạm nhau, phát ra tiếng nổ lớn!

Toàn bộ không khí xung quanh hai người nổ tung, mặt đất dưới chân lập tức sụp đổi

Phụt!!!

Diêm Sơn bị đánh bay ra ngoài, miệng phun ra máu tươi, cả người lại nện trên mặt đất, thân thể bị thương nặng!

Lần này, Diêm Sơn là một trong ngũ đại Long lão của Long Hồn bị một quyền chính diện của Diệp Phàm đánh bại khiến cho Long Hồn ngây ra như phỗng, hoàn toàn bị chấn động!

Sắc mặt tứ đại Long lão vô cùng khó coi, trên mặt lộ vẻ cực kỳ nặng nề.

"Ông không có tư cách nhắc tới cha mẹ tôi!"

"Hôm nay nể mặt Long Soái, tôi tạm thời tha cho ông một mạng!"

Diệp Phàm vẻ mặt lạnh như băng mạnh mẽ quát lên.

Khu khụ khụ!!!


Diêm Sơn nằm trên mặt đất không ngừng ho khan, trong mắt lộ vẻ khó tin nhìn chằm chằm Diệp Phàm, trong nội tâm nhấc lên sóng to gió lớn!

Ông ta hoàn toàn không ngờ rằng thằng nhóc trước mắt cái này thoạt nhìn cũng chỉ hai mươi tuổi đầu, một thân thực lực vậy mà đáng sợ đến loại tình trạng

này!

Phải biết rằng, hai mươi năm trước lúc ông ta bước vào Tông Cảnh thì thằng nhóc này vừa mới sinh ra thôi?

Mà hai mươi năm tu luyện này lại khiến một thân thực lực Tông Cảnh của ông †a ngày càng đạt đến trình độ cao hơn!

Nhưng hôm nay, ông ta lại bị thằng nhãi này hoàn toàn áp đảo!

Điều này khiến cho Diêm Sơn bị đả kích cả vạn lần, nội tâm ông ta sụp đổi

"Được rồi, bây giờ tôi tự giới thiệu một chút!"

"Tôi là Diệp Phàm, là Tổng chỉ huy mới nhậm chức của Long Hồn các ông!"

"Nói cách khác, sau này các ông phải phải nghe lời tôi!"


"Tôi mặc kệ các ông có ý kiến gì về tôi nhưng cái tôi muốn là các ông phải phục tùng tôi vô điều kiện, nếu có ai không phục, bây giờ lập tức đứng ra, tôi cho kẻ đó cơ hội khiêu chiến với tôi!"

Sau đó, Diệp Phàm nhìn tất cả thành viên Long Hồn ở đây nói.

Những lời hắn vừa nói ra khiến bâu không khí như chết lặng!

Vừa mới chứng kiến thức đáng sợ thực lực kia của Diệp Phàm, ai còn dám tiến lên khiêu chiến hắn chứ, đây không phải là tự đâm đầu vào chỗ chết ư?

"Các ông có ý kiến gì không?"

Ánh mắt Diệp Phàm quét về phía bốn vị Long lão.

"Chúng tôi sẽ tuân theo mệnh lệnh của Tổng chỉ huy!"

Ánh mắt bốn vị Long lão ngưng tụ, cùng khom người hô lên với Diệp Phàm.

Ngay thời khắc Diệp Phàm miểu sát Diêm Sơn, bốn vị Long lão này hoàn toàn buông tha việc đối kháng với Diệp Phàm, càng bỏ qua tôn nghiêm trên người!

Các thành viên Long Hồn không khỏi cảm thán khi thấy tứ đại Long lão ấy vậy mà cung kính hành lễ với Diệp Phàm như thế, không ngờ rằng Thiên Long lão cũng có một ngày phải khúm núm dường này!

Phải biết rằng, trước nay ngũ đại Long lão luôn ỷ mình là người sáng lập Long Hồn, lại có thực lực mạnh mẽ, luôn chưa từng để bất luận kẻ nào vào mắt, dù đối mặt với Long Soái cũng chỉ đối đãi bình đẳng, càng không có chuyện cúi thấp đầu!

Nhưng hôm nay, bọn họ lại cúi đầu với Diệp Phàm, điều này không khỏi làm cho người ta cảm thán!

"Được rồi, tôi nói xong rồi!" "Hắc Uyên, đưa tôi quay về!" Diệp Phàm mở miệng nói.

"Tổng chỉ huy, bọn họ là Long Hồn còn những người còn lại là Đại Long Vệ, cậu hãy làm quen một chút!"
 
Chương 536: C536: Diệp phàm lạnh lùng nói


Hắc Uyên giới thiệu. "Long Vệ Lãnh Sương tham kiến Tổng chỉ huy!" Lãnh Sương mở miệng nói với Diệp Phàm.

Khi Lãnh Sương nói, ánh mắt bốn vị Long Vệ còn lại lóe lên, thi nhau tự mình giới thiệu với Diệp Phàm:

"Long Vệ Phá Kiếm tham kiến Tổng chỉ huy!" Long Vệ Viêm Long tham kiến Tổng chỉ huy!" Long Vệ Chiến Thiên tham kiến Tổng chỉ huy!" Long Vệ Kim Sơn tham kiến Tổng chỉ huy!"

Diệp Phàm nhìn lướt qua bốn Đại Long Vệ, nói: "Các anh có quan hệ không tệ với Diêm La nhỉ!"

Khi nghe lời Diệp Phàm nói, tứ đại Long Vệ biến sắc, vội vàng quỳ xuống với Diệp Phàm nói: "Vừa rồi chúng tôi không biết thân phận Tổng chỉ huy, có nhiều mạo phạm, kính xin Tổng chỉ huy thứ tội!"

"Hôm nay tôi không muốn giết người, các anh gặp mắn rồi đấy!"

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Hắn nói xong thì đi ra ngoài.

Hắc Uyên vội vàng đi theo.

Đợi đến khi Diệp Phàm rời khỏi căn cứ Long Hồn, những thành viên Long Hồn ở đây mới thở phào nhẹ nhõm, khí thế vừa nấy của Diệp Phàm quá mức mạnh mẽ!

Tứ Đại Long Vệ và tứ Đại Long lão đều dần bình tĩnh lại, sau lưng ướt cả một mảng to.


"Lão gia hỏa, thế nào rồi?"

Tứ đại Long lão đi tới trước mặt Diêm Sơn, đỡ ông ta dậy.

"Người này, làm sao có thể mạnh như thế?"

Thần sắc Diêm Sơn cực kỳ khó coi nói.

"Đúng vậy, thằng nhóc này thật đáng sợi"

"Chẳng trách Long Chiến Thiên lại để cậu ta tới đây làm Tổng chỉ huy, buồn cười hơn chính là lúc trước chúng ta còn tưởng rằng Long Chiến Thiên già rồi hồ đồ, không nghĩ rằng ông ta so với chúng ta khôn khéo hơn cải!"

Một vị Long lão cảm thán nói.

"Sợ là ông ta muốn mượn người này đến trấn áp chúng ta, triệt để khống chế Long Hồn thì có!"

Một vị Long lão khác nói.

"Chẳng lẽ các ông thật sự muốn từ nay về sau phải nghe theo mệnh lệnh của người này?"


Diêm Sơn không cam lòng nói. "Lão Diêm, tôi khuyên ông chớ nên có ý nghĩ khác!"

"Thực lực của người này sâu không lường được, dù năm người chúng ta cùng xông lên cũng sợ không đủ để cậu ta đón tiếp!"

"Đúng vậy!" Vẻ mặt bốn vị Long lão chưa hết sợ hãi nói.

Mà bên ngoài căn cứ Long Hồn, Diệp Phàm nhìn Hắc Uyên: "Hôm nay anh dẫn tôi tới đây, sợ là có mục đích khác nhỉ?"

Hắc Uyên đáp: "Cậu nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ phụng mệnh dẫn cậu tới đây làm quen với Long Hồn một chút mà thôi!

"Vậy sao?"

Diệp Phàm không tin lời Hắc Uyên nói.

"Đúng vậy, cậu muốn trở thành Tổng chỉ huy của Long Hồn thì phải khiến cho toàn bộ người trong Long Hồn nghe lời cậu, cửa ải vừa rồi là một cửa ải nhất định phải trải quat"

Hắc Uyên nói.

"Mấy lão già kia là ai?"

Diệp Phàm hỏi.

"Bọn họ chính là Ngũ Đại Long lão của Long Hồn, năm đó thành lập Long Hồn với Long Soái, cũng coi như là những người đồng sáng lập ra Long Hồn."

"Mà bởi vì Ngũ Đại Long lão quanh năm đợi ở Long Hồn nên uy tín và quyền lợi của bọn họ ở Long Hồn càng lúc càng lớn, trong Cửu Đại Long Vệ có tới năm vị

răm rắp nghe theo bọn họ, mà không nghe theo lệnh Long Soái!"
 
Chương 537: C537: Còn về mệnh lệnh của long soái


"Hơn phân nửa người thuộc chín tiểu đội Long Hồn cũng chỉ nghe theo Ngũ Đại Long lão!"

"Còn về mệnh lệnh của Long Soái, đa số thành viên trong Long Hồn đều là trước trưng cầu ý kiến của Ngũ Đại Long lão trước, sau đó mới đi chấp hành!"

"Nguyên nhân cũng bởi vì như thế nên bọn họ tự nhiên vô cùng không hài lòng đối với người mới nhậm chức Tổng chỉ huy Long Hồn là cậu, cho nên Diêm Thần kia mới muốn ra oai phủ đầu cho cậu xem!”

Hắc Uyên thản nhiên nói.

"Thế nên hôm nay anh dẫn tôi tới đây vì muốn khiến Ngũ Đại Long lão kinh sợ một một phenl

"Hoặc là nói theo cách khác là lúc trước Long Soái để tôi làm Tổng chỉ huy, vì muốn lợi dụng tôi đến chèn ép Ngũ Đại Long lão trong Long Hồn một chút!"

"Lão gia hỏa này thật đúng là tên cáo già!"

Diệp Phàm cười lạnh.

"Cậu nghĩ nhiều rồi, Long Soái cho cậu đảm nhiệm Tổng chỉ huy Long Hồn, chỉ là vì để cậu có được thân phận đủ hùng mạnh, như vậy Nội Các mới không dễ dàng động thủ đối phó cậu được, về phần trấn áp Ngũ Đại Long lão chỉ là tiện tay mà thôi!"

Hắc Uyên vội vàng giải thích.

"Tôi biết rồi!"


Diệp Phàm bĩu môi.

Rất nhanh, Hắc Uyên đưa Diệp Phàm về khách sạn.

Mà trước cửa khách sạn có một chiếc xe việt dã màu đen, bên cạnh cửa xe có một người đàn ông mặc trang phục mạnh mẽ đang đứng, hơi thở nội liễm, khi hắn ta thấy Diệp Phàm thì đi thẳng tới.

"Cậu là Diệp Phàm đúng không?"

Người đàn ông nhìn Diệp Phàm mở miệng hỏi.

"Anh là?" Diệp Phàm quét mắt nhìn đối phương. "Tôi phụng mệnh tôn chủ, dẫn cậu đi yết kiến tôn chủ, đi theo tôi!"

Người đàn ông này nhìn Diệp Phàm nói thẳng, giọng điệu không cho phép cự tuyệt!

"Tôn chủ? Cái quái gì đây?" Diệp Phàm bĩu môi.

Hắc Uyên ở một bên biến sắc, nhìn chăm chú vào người này nói: "Anh là người do Bạch tôn chủ phái tới?"

"Đúng vậy!"


Người đàn ông mở miệng đáp, ánh mắt hắn ta vẫn nhìn chăm chú vào Diệp Phàm: Đi theo tôi!"

"Tôn chủ trong miệng anh muốn gặp tôi thì bảo hắn ta tự mình tới!" "Tôi cũng không có dư thời gian mà đi gặp hắn!"

Diệp Phàm bĩu môi, đi thẳng vào khách sạn.

Bộp!

Lúc này thần sắc người đàn ông kia tối sâm, chộp một trảo lên bả vai Diệp

Phàm.

PhanhI!!

Diệp Phàm trở tay đánh ra một quyền khiến người này cho bay ra ngoài, khéo làm sao lại đụng vào chiếc xe việt dã kia, phun máu lên xe.

"Cậu..."

Người đàn ông kia trừng mắt nhìn Diệp Phàm, chưa nói xong đã ngất lịm đi.

Hắc Uyên thấy một màn như vậy, sắc mặt không ngừng biến hóa, còn Diệp Phàm đã đi thẳng vào khách sạn rồi.

Hắc Uyên lập tức gọi điện thoại cho Long Chiến Thiên, đầu tiên nói chuyện xảy ra ở căn cứ Long Hồn cho đối phương biết.

"Tên nhóc này, không ngờ rằng một thực lực của cậu ta đã mạnh đến mức này!"

"Trách không được cậu ta không cố ky chút nào!" Long Chiến Thiên thán phục nói.
 
Chương 538: C538: Chờ một chút


"Đúng rồi, Long Soái, vẫn còn một việc nữa!"

Hắc Uyên bẩm báo lại chuyện vừa rồi cho Long Chiến Thiên.

"Tên nhóc này, thật đúng là một ngày không đắc tội với người ta không chịu được mài"

Long Chiến Thiên bất đắc dĩ nói.

"Long Soái, làm sao bây giờ? Bên Bạch tôn chủ..."

Hắc Uyên nói.

"Để tôi liên lạc với Bạch tôn chủ, giải thích một chút!"

Long Chiến Thiên nói.

Diệp Phàm bên này, hắn vừa mới lên lầu, thì nhận được điện thoại của Bạch Ưng Long Quân, biết được chuyện Phàn Long đứng thứ chín mươi ba trên bảng Tông sư muốn khiêu chiến hắn!

"Phàn Long? Hắn từ đâu chui ra? Vì sao muốn khiêu chiến tôi?"

Diệp Phàm kinh ngạc nói.

"Tôi phái người tra xét một chút, hắn là sư tôn của nhị thiếu gia Âu Dương Bất Phàm của Âu Dương thế gia!"

Bạch Ưng Long Quân nói.

"ồ, thì ra là đến báo thù cho đồ đệ của mình!"


Diệp Phàm cười lạnh.

"Thiếu chủ, cậu muốn ứng chiến không?”

Bạch Ưng Long Quân hỏi.

"Nếu ai khiêu chiến tôi, tôi đều đi ứng chiến, chẳng phải sẽ mệt chết sao?"

Diệp Phàm bĩu môi.

"Nhưng nếu Thiếu chủ không ứng chiến, chỉ sợ..."

"Tôi biết ông đang lo lắng cái gì, tôi sẽ để người khác đi giải quyết hắn!"

Đối với lo lắng của Bạch Ưng Long Quân, Diệp Phàm tự nhiên biết rõ.

Phàn Long chỉ mặt gọi tên muốn khiêu chiến với Thiếu chủ điện Long Vương, nếu hắn không ứng chiến, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến danh dự của điện Long Vương.

Nhất là ở thời khắc mấu chốt khi điện Long Vương lại lớn mạnh lần nữa, thế nên càng không thể để danh dự bị ảnh hưởng!

Diệp Phàm trực tiếp liên lạc với một người để hắn đi đối phó Phàn Long.

Vùng ngoại ô Đế Đô, Tân Sơn, nơi này là một thánh địa du lịch, chỉ là hôm nay đã bị phong bế, du khách bình thường không thể tiến vào Tân Sơn.

Về phần những người có quyền thế ở Đế Đô thì ngược lại thi nhau tiến vào Tân Sơn, chuẩn bị quan sát phong thái của võ đạo tông sư một phen!

Dù sao cơ hội có thể nhìn thấy võ đạo tông sư xuất thủ cũng không nhiều lắm, huống chỉ người đối phương khiêu chiến lại là Thiếu chủ điện Long Vương vẫn luôn chấn động Đế Đô!


Trận chiến này, tất nhiên vô cùng đặc sắc!

Ngay lúc này, trên đỉnh Tân Sơn, Phàn Long đang khoanh chân ngồi trên một tảng đá lớn, tư thế thản nhiên bình tĩnh, đứng cách đó không xa là hai cha con Âu

Dương Thành và Âu Dương Khắc.

Thời gian trôi qua, bốn phía tụ tập một nhóm các đại lão quyền quý đến từ Đế Đô, bao gồm các đại thế gia hào môn, còn có các quan viên đại cơ cấu vân vân!"

"Sao Thiếu chủ điện Long Vương vẫn chưa tới? Chẳng lẽ hắn không dàm tới?" "Khẳng định là không dám tới, dù sao này Phàn đại sư cũng là võ đạo tông sư cao cao tại thượng, ai dám đối chiến với võ đạo tông sư chưa, đây không phải tự

chịu chết à?"

"Nếu hắn không đến, danh vọng điện Long Vương vừa đánh ra sợ là sẽ không còn nữa!

Bởi vì Diệp Phàm vẫn luôn không xuất hiện, nên các quyền quý vây quanh ồn ào nghị luận.

"Cha, thằng nhãi kia sẽ không thật sự không dám tới chứ?" Âu Dương Khắc lo lắng nói.

"Chờ một chút!"

Âu Dương Thành trầm giọng nói.

Trong chớp mắt, một giờ đã trôi qua.

Thiếu chủ điện Long Vương vẫn không xuất hiện.

Đám quyền quý vây xem đều trưng vẻ mặt thất vọng, trong lòng mắng Thiếu chủ điện Long Vương nhát gan, lãng phí thời gian của bọn họ!

"Không nghĩ tới đường đường là Thiếu chủ điện Long Vương lại nhát gan đến thế, nếu hôm nay hắn không dám hiện thân, vậy lão phu chỉ có thể tự mình đến điện Long Vương một lần, xem xem đến tột cùng hắn có dám đánh một trận với lão phu hay không!"

Lúc này Phàn Long đứng dậy nói.

"Dựa vào ông cũng xứng khiêu chiến Thiếu chủ ư?”

Bỗng nhiên, một tiếng quát vô tình, lạnh lùng như băng truyền đến.
 
Chương 539: C539: Sao vậy


Ánh mắt mọi người trên núi đảo qua, thấy một vị người đàn ông mặc chiến giáp màu vàng, tay cầm trường thương, chính là Long Kình!

“Cậu là ai?"

Phàn Long nhìn Long Kình hỏi.

"Chỉ dựa vào ông cũng xứng khiêu chiến với Thiếu chủ?" Long Kình nhìn Phàn Long, miệt thị nói.

Nghe thế, sắc mặt Phàn Long tối sâm xuống, trong mắt lóe lên sự tức giận, nhìn chăm chăm Long Kình nói: "Cậu là người của điện Long Vương?"

"Sao vậy? Thiếu chủ các cậu không dám ra mặt nên cậu đến chịu chết à?"

Phàn Long vừa dứt lời, trường thương trong tay Long Kình giống như kinh long xuất hải, khí thế cuồn cuộn, lấy tốc độ như tia chớp, đâm thủng cơ thể Phàn Long ngay tại chỗ!

PhụtII

Một dòng máu bắn ra từ ngực Phàn Long, ánh mắt ông to trừng to, trong đôi mắt lộ ra vẻ không thể tin.

Dựa vào thực lực của ông ta lại bị người ta giết chết ngay lập tức chỉ trong một chiêu?

Sao có thể thế được?

Giờ phút này, cha con Âu Dương Thành và toàn bộ các đại lão quyền quý vây xung quanh đều sợ ngây người, vẻ mặt cứng ngắc!


PhốclIII Long Kình rút trường thương trong tay ra, kéo theo một dòng máu chảy ra.

Vị võ đạo tông sư đứng hàng chín mươi ba trên bảng Tông Sư này, ngã thẳng xuống mặt đất, chết không nhắm mắt!

"Không chịu nổi một kích!" Long Kình phun ra năm chữ, cầm thương rời đi.

Đợi sau khi Long Kình rời đi, mọi người mới phản ứng lại, liên tục nuốt nước miếng!

Ánh mắt bọn họ nhìn Phàn Long lộ ra vẻ khó tin. Đường đường một võ đạo tông sư cứ như vậy chết rồi?

Chết đơn giản như thế, nhanh chóng như thế, không hề có bất kỳ đại chiến nào nổ ral

Điều này không khỏi làm cho người ta hoài nghi Phàn Long có phải là tông sư võ đạo thật hay không!

Nếu là thậy sao ông ta lại có thể chết một cách nhanh chóng như vậy?

Điều này hoàn toàn khác xa tưởng tượng của mọi người!

Về phần cha con Âu Dương Thành, cả hai nhìn thi thể Phàn Long, sắc mặt cực kỳ khó coi, nội tâm cũng chấn động không thôi!

Bọn họ không ngờ rằng tên Diệp Phàm kia ngay cả mặt cũng không lộ ra, chỉ phái một người đến đã có thé giết chết một võ đạo tông sư!


Rất nhanh, tin tức trên Tân Sơn đã truyền khắp Đế Đô!

Đường đường là võ đạo tông sư đứng thứ chín mươi ba trên bảng Tông Sư, lại bị thuộc hạ của Thiếu chủ điện Long Vương cử đến giết chết chỉ vớ một chiêu?

Chuyện này với bất luận kẻ nào cũng là một câu chuyện khó có thể tin! Võ đạo tông sư chính là cường giả vô thượng có thể khai tông lập phái!

Nhất là võ đạo tông sư trên bảng Tông Sư, là người so với cường giả Tông Cảnh bình thường còn mạnh hơn, làm sao có thể cứ như vậy bị giết chết?

Nhưng mặc kệ người khác không tin như thế nào đi nữa thì sự thật vẫn là Phàn Long đã chết!

Sau khi Phàn Long bị giết, danh tiếng điện Long Vương lại tăng vọt.

Thế lực khắp nơi khôi phục sự kiêng ky và sợ hãi đối với điện Long Vương giống như hai mươi năm trước khi mà Long Vương còn sống!

Dù sao Thiếu chủ điện Long Vương tùy tiện cử ra một người đã có thể lập tức giết chết một vị võ đạo tông sư, có ai còn dám đối địch với điện Long Vương chứ?

Trận chiến này khiến uy vọng và thanh danh đã mất đi mười mấy năm nay của điện Long Vương hoàn toàn khôi phục trở lại!

Cùng lúc đó, trong điện Long Vương, Khương Vân Hi đứng trước mặt tứ đại long quân.

"Cô Khương, hôm nay cô đến giải trừ hôn ước với Thiếu chủ chúng tôi à?" Bạch Ưng Long Quân mở miệng hỏi.

"Đúng vậy!"

"Nhờ các ông liên lạc với Thiếu chủ của mình lại đây!"

"Tôi muốn trực tiếp giải trừ hôn ước năm đó sư phụ cậu ta định ra với ông nội của tôi!"

Khương Vân Hi nói.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom