Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 442: Nghiên cứu sinh


Thật vậy, nhiều sinh viên đã được nhận vào các trường danh tiếng nhằm truyền tải năng lượng tích cực cho mọi người.

Trần Thương khụ khụ một tiếng, ngượng ngùng cười một tiếng: "Tôi thi đậu!”

"Nhưng là... nghiên cứu sinh!"

"Tôi tới là để tham dự đại hội tân sinh viên!"

Trần Thương vừa nói xong, mọi người đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức vui vẻ.

Tuy nhiên cũng không có ai giễu cợt Trần Thương, tất cả mọi người đều là người trưởng thành, nhiều nhất cũng chỉ đùa một chút mà thôi.

"Này, Thương nhí, vẽ sau cậu phải gọi tôi một tiếng sư huynh rồi đấy.”

"Đúng đúng đúng! Gọi thử một tiếng nghe xem nào!"

Lúc mọi người đang ồn ào, bỗng nhiên Trần Thương đứng dậy quay đầu đi: "Tôi vào nhà vệ sinh một chút.”

Mọi người sững sờ, cho rằng Trần Thương không vui.

"Tuy nhiên, sau khi xoay người nhìn lại, bỗng nhiên trông thấy một cô gái đi tới.

Lập tức mọi người hơi sửng sốt một chút.

Cô gái đang sánh bước cùng một chàng trai cao lớn, nhìn qua thật sự là trai tài gái sắc.

La Châu lập tức biến sắc, Cảnh Nghiên?

Mọi người cũng trợn tròn mắt.

Cảnh Nghiên cũng tới tham gia hoạt động?

Không đúng, chàng trai bên cạnh Cảnh Nghiên là ai, đối tượng của Cảnh Nghiên không phải Trần Thương ư...

Lập tức, mọi người bỗng nhiên hiểu rõ ra, Trần Thương tại sao phải đi WC.

Thì ra là thế...

Cảnh Nghiên nhìn thấy đám người, cũng vui vẻ đi tới: "La Châu, Lâm Hòa các cậu đều ở đây à?”

La Châu gật đầu cười: "Cảnh Nghiên, đã lâu không gặp."

Cảnh Nghiên cười nói: 'Đúng vậy, ba năm rồi, thời gian trôi qua thật là nhanh quá”

Lúc này, sau lưng một cô gái khí chất thời thượng đi tới: "La Châu, nhìn thấy nữ thần liền ném tôi qua một bên sao? Các người thật quá đáng."

La Châu ngẩng đầu: "Từ Tuệ Tuệ? Cậu cũng tới à? Xem ra lần này vô cùng náo nhiệt, có thể họp mặt một bữa rồi."

Cảnh Nghiên cười gật đầu, nói: "Nhất định rồi, mọi người sau khi tốt nghiệp vẫn chưa gặp mặt lần nào, lần này chắc chắn phải họp một chút”

Từ Tuệ Huệ nhìn người đàn ông cao lớn, đẹp trai, hào hoa, phong nhã bên cạnh cảnh nghiên, hiếu kì hỏi: "Cảnh Nghiên không định giới thiệu cho mọi người một chút à? Anh đẹp trai này là ai?

Cảnh Nghiên một mặt hạnh phúc cười nói: "Đây là chồng tôi, Tỉnh Nhiên, cũng là đàn anh đã tốt nghiệp từ trường chúng ta.”

Tỉnh Nhiên tiêu sái cười một tiếng, lên tiếng chào: “Rất vui được làm quen với mọi người, tôi là Tỉnh Nhiên.”

Mọi người nhao nhao gật đầu đáp lại, giờ khắc này, mọi người đều đã nhận ra vị này là ai!

Đây chính là Vị tiền bối Tỉnh Nhiên truyền kỳ kia.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 413: Có chút lo lắng


Quả nhiên giống như các nàng nói, ngón tay thật là thon dài, cái này cần găng tay số mấy đây?

Còn có... Hắn thật rất nhanh sao?

Nghĩ tới đây, Khổng Viện Viện đối với ca phẫu thuật này tràn đầy chờ mong.

Mặc dù lần đầu tiên theo Trần Thương phẫu thuật, nhưng trên phố đã lưu truyền truyền thuyết về vị này đại thần.

Phải biết, phòng phẫu thuật là nơi mà bát quái cùng tin tức truyền bá nhanh nhất, mà Trần Thương lại là chủ đề lôi cuốn nhất trong đoạn thời gian gần đây.

Thậm chí trở thành đối tượng trung tâm mà thanh niên phụ nữ phòng phẫu thuật thường YY nhất.

Đặc biệt là lúc làm ca đêm, trời tối yên tĩnh không người phẫu thuật ban đêm, vì khu trục phòng phẫu thuật mang tới âm trăm sợ hãi, đám phụ nữ này luôn yêu thích kể một ít chuyện về những nam nhân có dương cương chỉ khí đến chấn chấn dương khí.

Phàm là y tá đã gặp qua Trần Thương ở phòng phẫu thuật, sau khi trở vẽ đều tới bát quái một phen.

"Trần Thương thật sự tất lợi hại, có một lần sau khi Chu Hiểu Đông phẫu thuật mở bụng đã không làm được, kết quả Trăn Thương đi vào, giải quyết thuần thục, gọn gàng mà linh hoạt, thật rất lợi hại!"

"Đây coi là cái gì, ngươi không biết đâu, có một lần phòng phẫu thuật số 3 chúng ta có một ca phẫu thuật quan trọng, cần nhanh chóng khâu mạch máu, các ngươi không biết tốc độ tay của Bác sĩ Trần đâu, tốc độ đó nếu không độc thân tám mươi một trăm năm tuyệt đối làm không được!"

"Đêm hôm đó, Trần Thương ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt viện trưởng Phòng, nói thật, thật rất là lợi hại...!"

Khổng Viện Viện nhìn Trần Thương, thật sự lợi hại như vậy sao?

Sau khi rạch từng tầng một ra.

Trần Thương tiến vào lồ ng ngực, phẫu thuật mới chính thức bắt đầu.

Lúc này, mặc dù không đủ năm, sáu tiếng, nhưng đã có lồ ng ngực đã hơi tích dịch.

“Hút dịch!" 

Vương Dũng gật đầu, cầm qua dụng cụ rửa dịch, thận trọng bắt đầu thao tác.

Ngón tay Trần Thương rất thon dài, động tác cũng rất nhẹ nhàng linh hoạt.

Lúc này, thực quản bại lộ trước mặt mọi người, Lưu Kiện đứng ở xa có chút bận tâm, không hề rời khỏi phòng phẫu thuật.

Từ khi Lưu Kiện đi vào, trong lòng vẫn luôn nói thầm.

Từ khi nào mà Trần Thương biết làm phẫu thuật Ngoại lồ ng ngực?

Khoa cấp cứu, đừng nói Trần Thương, ngay cả chủ nhiệm Lý Bảo Sơn cũng chưa từng xử lí qua phẫu thuật lĩnh vực Ngoại khoa lồ ng ngực mà.

Trần Thương cũng coi là nửa đồ đệ của lão Trần, vì vậy Lưu Kiện cũng có chút hiểu rõ.

Chính là bởi vì hiểu rõ, vì vậy càng thêm lo lắng xảy ra chuyện.

Sau khi thực quản bại lộ, Tiêu Hà đứng ở đằng kia: "Tiểu Trần, ngay tại vị trí xương sườn số bốn, phía sau khoảng hướng 2 giờ.

Lưu Kiện nhịn không được nhắc nhớ: "Tiểu Trần, cẩn thận một chút, thần kinh phế vị quá lộn xộn."

Trần Thương gật đầu không lên tiếng, cẩn thận từng li từng tí tách rời thực quản.

Rất thuận lợi, không bất kỳ cái gì ngoài ý muốn. 'Sau khi xoay chuyển tới, vết thương bại lộ.

"Cái nhíp hiển vi "

"Cái kéo ”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 443: Không trở về nữa?


Tuy Tỉnh Nhiên có chút lợi hại, nhưng cũng không thân thiết với bọn họ lầm, nói trắng ra, cũng không phải là người chung chí hướng, có thể tôn kính anh, gọi anh một tiếng tiền bối, nhưng chỉ đơn giản là thế thôi, hoàn toàn không cần thiết a dua nịnh hót.

Nhưng họ cũng không khỏi có chút tiếc hận, dù sao thời đại học, trước kia Trần Thương và Cảnh Nghiên cũng từng là một cặp đẹp đôi.

Đáng tiếc....

Từ Tuệ Tuệ hiếu kỳ hỏi: "Lần này, anh Tỉnh Nhiên là được trường học mời đến viện khánh sao?"

“Tỉnh Nhiên gật đầu, từ tốn đáp: 'Đúng vậy, trường học gửi thư mời khánh điển cho tôi, nên tôi đến để, tham gia."

Mọi người trầm mặc một chút, bọn họ là được mời tới với nghĩa vụ là cộng tác hỗ trợ, mà người ta là được phát thư mời tới tham gia hội nghị, chênh lệnh quá lớn mà.

La Châu không khỏi hơi xúc động, Trần Thương ơi là Trần Thương, tình địch của cậu quá mức cường đại rồi, thứ lỗi anh em không giúp được cậu nha.

Từ Tuệ Tuệ bỗng nhiên nói: "Đàn anh Tỉnh Nhiên, anh không vội trở về thủ đô chứ? Chờ hội nghị được cử hành xong, Cảnh Nghiên dẫn theo đàn anh Tỉnh Nhiên cùng đến tụ họp với chúng ta cho vui đi?”

Cảnh Nghiên gật đầu, người bạn trai này thật rất có thể diện!

Đặc biệt là ở tỉnh Đông Dương, đi ra ngoài đều rất mát mặt.

Nghe thấy Từ Tuệ Tuệ nói vậy, Cảnh Nghiên che miệng cười: 'Không vội trở về, không đúng, phải nói là không trở về nữa."

Mọi người sững sờ hỏi: "Không trở về nữa?”

Trên mặt Cảnh Nghiên ngập tràn hạnh phúc đáp: "Đúng vậy, không trở về nữa, lần này Tỉnh Nhiên được Đông Đại Nhất viện tiến cứ nhân tài về làm, làm phó. chủ nhiệm ngoại khoa lồ ng ngực, khoảng thời gian này sẽ chuẩn bị tới nhậm chức.”

Mấy người La Châu nghe xong, lập tức hâm một!

"Tiền đồ chính là tiền đồ!

Đó căn bản không so được, chính mình liều sống liều chết tốt nghiệp tìm việc làm, còn người ta trực tiếp được tiến cử tới làm Phó chủ nhiệm, Tỉnh Nhiên chẳng

qua cũng chỉ lớn hơn bọn họ sáu tuổi, sau khi tốt nghiệp bác sĩ rồi học lên tiến sĩ mất thêm hai ba năm.

Mà lại có thể lập tức có thể nhảy qua những người mới, trực tiếp làm Phó chủ nhiệm, thực lực như vậy, thật làm cho người ta ao ước không nổi!

Từ Tuệ Tuệ cảm khái một tiếng: "Thật là lợi hại, trực tiếp làm tới Phó chủ nhiệm, quá khiến người ta ao ước!"

Sau khi nói xong, Từ Tuệ Tuệ bỗng nhiên tò mò hỏi: "Đúng rồi Cảnh Nghiên, năm nay cậu cũng tốt nghiệp sao? Cậu không chuẩn bị nơi đi làm à?”

Cảnh Nghiên mim cười: "Lúc lãnh đạo Đông Đại Nhất viện cùng Tỉnh Nhiên bàn bạc điều kiện, Tỉnh Nhiên hi vọng có thể dẫn theo tôi, Lưu viện trưởng cũng đã đáp ứng, cho nên tôi cũng tới đó làm, là nội khoa tim của Đông Đại Nhất viện."

"Vì vậy, sau này chúng ta sẽ có nhiều thời gian hơn để tụ hội!"

Từ Tuệ Tuệ nhẹ gật đầu: "Cảnh Nghiên, cậu và đàn anh Tỉnh Nhiên bao giờ thì kết hôn?”

Cảnh Nghiên gật đầu: "Ừm, dự định trong năm nay sẽ kết hôn, tới khi Tỉnh Nhiên ký hợp đồng với bệnh viện, bệnh viện phân cho một chỗ ở, chờ phòng ở sửa xong rồi sẽ kết hôn, đến lúc đó mọi người nhớ tới cùng chung vui một chút nha!”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 443: Không trở về nữa?


Tuy Tỉnh Nhiên có chút lợi hại, nhưng cũng không thân thiết với bọn họ lầm, nói trắng ra, cũng không phải là người chung chí hướng, có thể tôn kính anh, gọi anh một tiếng tiền bối, nhưng chỉ đơn giản là thế thôi, hoàn toàn không cần thiết a dua nịnh hót.

Nhưng họ cũng không khỏi có chút tiếc hận, dù sao thời đại học, trước kia Trần Thương và Cảnh Nghiên cũng từng là một cặp đẹp đôi.

Đáng tiếc....

Từ Tuệ Tuệ hiếu kỳ hỏi: "Lần này, anh Tỉnh Nhiên là được trường học mời đến viện khánh sao?"

“Tỉnh Nhiên gật đầu, từ tốn đáp: 'Đúng vậy, trường học gửi thư mời khánh điển cho tôi, nên tôi đến để, tham gia."

Mọi người trầm mặc một chút, bọn họ là được mời tới với nghĩa vụ là cộng tác hỗ trợ, mà người ta là được phát thư mời tới tham gia hội nghị, chênh lệnh quá lớn mà.

La Châu không khỏi hơi xúc động, Trần Thương ơi là Trần Thương, tình địch của cậu quá mức cường đại rồi, thứ lỗi anh em không giúp được cậu nha.

Từ Tuệ Tuệ bỗng nhiên nói: "Đàn anh Tỉnh Nhiên, anh không vội trở về thủ đô chứ? Chờ hội nghị được cử hành xong, Cảnh Nghiên dẫn theo đàn anh Tỉnh Nhiên cùng đến tụ họp với chúng ta cho vui đi?”

Cảnh Nghiên gật đầu, người bạn trai này thật rất có thể diện!

Đặc biệt là ở tỉnh Đông Dương, đi ra ngoài đều rất mát mặt.

Nghe thấy Từ Tuệ Tuệ nói vậy, Cảnh Nghiên che miệng cười: 'Không vội trở về, không đúng, phải nói là không trở về nữa."

Mọi người sững sờ hỏi: "Không trở về nữa?”

Trên mặt Cảnh Nghiên ngập tràn hạnh phúc đáp: "Đúng vậy, không trở về nữa, lần này Tỉnh Nhiên được Đông Đại Nhất viện tiến cứ nhân tài về làm, làm phó. chủ nhiệm ngoại khoa lồ ng ngực, khoảng thời gian này sẽ chuẩn bị tới nhậm chức.”

Mấy người La Châu nghe xong, lập tức hâm một!

"Tiền đồ chính là tiền đồ!

Đó căn bản không so được, chính mình liều sống liều chết tốt nghiệp tìm việc làm, còn người ta trực tiếp được tiến cử tới làm Phó chủ nhiệm, Tỉnh Nhiên chẳng

qua cũng chỉ lớn hơn bọn họ sáu tuổi, sau khi tốt nghiệp bác sĩ rồi học lên tiến sĩ mất thêm hai ba năm.

Mà lại có thể lập tức có thể nhảy qua những người mới, trực tiếp làm Phó chủ nhiệm, thực lực như vậy, thật làm cho người ta ao ước không nổi!

Từ Tuệ Tuệ cảm khái một tiếng: "Thật là lợi hại, trực tiếp làm tới Phó chủ nhiệm, quá khiến người ta ao ước!"

Sau khi nói xong, Từ Tuệ Tuệ bỗng nhiên tò mò hỏi: "Đúng rồi Cảnh Nghiên, năm nay cậu cũng tốt nghiệp sao? Cậu không chuẩn bị nơi đi làm à?”

Cảnh Nghiên mim cười: "Lúc lãnh đạo Đông Đại Nhất viện cùng Tỉnh Nhiên bàn bạc điều kiện, Tỉnh Nhiên hi vọng có thể dẫn theo tôi, Lưu viện trưởng cũng đã đáp ứng, cho nên tôi cũng tới đó làm, là nội khoa tim của Đông Đại Nhất viện."

"Vì vậy, sau này chúng ta sẽ có nhiều thời gian hơn để tụ hội!"

Từ Tuệ Tuệ nhẹ gật đầu: "Cảnh Nghiên, cậu và đàn anh Tỉnh Nhiên bao giờ thì kết hôn?”

Cảnh Nghiên gật đầu: "Ừm, dự định trong năm nay sẽ kết hôn, tới khi Tỉnh Nhiên ký hợp đồng với bệnh viện, bệnh viện phân cho một chỗ ở, chờ phòng ở sửa xong rồi sẽ kết hôn, đến lúc đó mọi người nhớ tới cùng chung vui một chút nha!”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 414: Dĩ nhiên không phải!


Hắn vừa mới chuẩn bị nói Trần Thương tại sao lại làm cho vết thương lớn ra, thì đã thăm nói “thì ra là thế”!

"Chỉ số bốn"

Sau đó mới là bước khâu.

Bởi vì bản thân thực quản đã có màng nhầy tổn thương, nếu như không chú ý, đơn thuần khâu tầng cơ, cũng không là lựa chọn sáng suốt

Nói trắng ra, chính là sau khi khâu cũng sẽ không ổn định!

Thậm chí tại hậu kỳ, nguyên bản có loét màng nhầy, sẽ còn tiếp tục tiếp tục tổn thương, dẫn đến thực quản bị phá hư, đến lúc đó, muốn chữa trị sẽ rất phiền toái!

Người khác không hiểu những thứ này, thế nhưng bản thân Tiêu Hà làm ở nội soi, đối với kết cấu s1nh lý cùng kết cấu phẫu thuật thực quản mười phần hiểu rõ.

Vừa rồi Trần Thương cắt vết thương, thật sự đã làm cho hẳn sáng mắt!

Nếu làm như vậy, sau khi thực hiện khâu loét thực quản, sẽ không bởi vì diện tích vết thương quá nhỏ mà gây nên hẹp thực quản.

Nghĩ tới đây, Tiêu Hà lập tức kích động.

Lúc này, mặc dù phẫu thuật vừa mới bắt đầu, nhưng hắn đã cảm thấy thành công một nứa.

Sau đó chính là khâu.

Khâu xác suất thành công, trực tiếp liên quan đến chức năng thực quản hậu kỳ.

Trần Thương cẩn thận cầm lấy chỉ số bốn, loại khâu này thật ra và khâu lỗ rò đường ruột, tuy có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.

Xe chỉ luồn kim, giống như hồ điệp đánh cờ, nhẹ nhàng linh hoạt vô cùng, nhưng lại điểm điểm xuyết xuyết.

Trần Thương khâu rất khéo léo, hãn lựa chọn kỹ xảo khâu gãy đầu, không chiếm dụng quá nhiều thực quản.

Cứ như vậy, sẽ rất thuận tiện cho việc khôi phục. chức năng thực quản hậu kỳ.

Lưu Kiện không hiểu cái khác, nhưng hắn hiểu khâu!

Trần Thương khâu như vậy, có thể nói là xảo diệu để thực quản có thể dùng không gian càng lớn, sau khi khôi phục hiệu quả sẽ tốt hơn.

Chẳng lẽ người khác cũng không biết khâu như vậy sao?

Dĩ nhiên không phải!

Mọi người đều biết khâu như vậy rất tốt?

Nhưng có bao nhiêu người có nắm chắc có thể khâu được như vậy.

Thực quản cùng khí quan khác không giống nhau, nó là một lối đi, cho nên tại mọi thời khắc phải giữ thông suốt.

Thực quản chật hẹp, thì việc ăn uống của người bệnh là một chuyện rất phiền phức.

Có lẽ tất cả mọi người khi bị nghen thì có thể hiểu được, nên thực quản chật hẹp, cho dù ngươi ăn cơm cũng sẽ bị nghẹn!

Thực quản thông suốt vô cùng quan trọng.

Vì sao người bệnh ung thư thực quản, đầu tiên chính là cảm giác được thực quản tắc nghẽn, rất nhiều thậm chí không đau, đơn thuần tắc nghẽn cũng sẽ làm cho tâm phiền ý loạn.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 444: Người đàn ông bên cạnh cô ấy là ai?


Tiền Lâm thì đứng ở bên cạnh nhìn từ đầu tới đuôi, không nói một tiếng.

Lúc này, cậu ta mới chậm rãi hỏi La Châu: "Đàn anh, Cảnh Nghiên đó... có quan hệ như thế nào với Trần Thương?"

La Châu sững sờ, quay người nhìn Tiền Lâm: “Cảnh Nghiên là người yêu của Trần Thương thời đại học, khi đó rất được mọi người trong lớp quan tâm, về sau Cảnh Nghiên thi nghiên cứu nên tới thủ đô, mọi chuyện sau đó chúng tôi cũng không rõ lắm, nhưng Hiện tại xem ra, ngươi cũng nhìn thấy đó”

Tiền Lâm gật đầu, đối với Tỉnh Nhiên, mặc dù cách nhau nhiều khoá, nhưng mà cũng thỉnh thoảng nghe qua đại nhân vật ấy ở đại học Đông Dương.

Không nghĩ tới người này lại là tình địch của ân nhân nhà mình?

Nghĩ tới đây, Tiên Lâm không khỏi nhiều hơn mấy phần địch ý đối với Cảnh Nghiên và Tỉnh Nhiên.

Dù sao, loại tình tiết này bình thường vẫn xuất hiện trong tiểu thuyết và trên phim truyền hình.

Tiền Lâm đã tự động phỉ nhổ Cảnh Nghiên vì đã bội tình bạc nghĩa đối với Trần Thương như vậy.

Nghĩ tới đây, Tiên Lâm thở dài.

Hoá ra Hiện Thực So Với Trong Tiểu Thuyết Càng Thêm Cẩu Huyết!

***

Trần Thương đứng trong nhà vệ sinh, có ý định muốn rời khỏi nơi này.

Hắn thực sự không nghĩ tới lại có thể gặp Cảnh Nghiên ở đây.

Còn có... Người đàn ông bên cạnh cô ấy là ai?

Nghĩ tới đây, Trần Thương lắc đầu.

Chuyện cũng đã qua lâu, xoắn xuýt như vậy thì có ý nghĩa gì.

Lại nói, chuyện về Cảnh Nghiên đã sớm không có bất cứ quan hệ nào với mình nữa.

Hắn cũng không phải không bỏ xuống được, chỉ là cảm giác có chút không cam tâm.

Thời gian ba năm đã đủ để buông xuống rất nhiều thứ.

Trần Thương buông xuống chính là Cảnh Nghiên, thế nhưng trong nội tâm... Hắn vẫn nuốt không trôi cục tức này.

'Đều là người trưởng thành rồi, không có nhiều công bằng như vậy, càng không có mấy thứ chính nghĩa buồn cười gì đó.

Nói câu không dễ nghe, Trần Thương có thể, không thèm để ý đến Cảnh Nghiên một chút nào, thậm chí có thể xem như một người xa lạ, nhưng vẫn nhịn không được cái cảnh cô dẫn theo người khác đến trước mặt hắn khoe khoang, nói: Nhìn đi, anh ấy so với ưu tú hơn anh nhiều!

Vì lẽ đó Trần Thương muốn rời đi.

Xét đến cùng, vẫn là mình không đủ lớn mạnh!

Nếu như Cảnh Nghiên tới một mình, Trần Thương có thể sẽ cười một tiếng, sau đó nói câu khách sáo: "Đã lâu không gặp."

Nhưng còn hiện tại, Trần Thương chỉ biết cười khổ lắc đầu.

Không gặp lại vẫn tốt hơn.

Mắt không thấy, tâm không phiền.

Nói xong, Trần Thương quay người muốn rời khỏi.

Cái gọi là đại hội cổ vũ với hẳn mà nói, tựa hồ không có ý nghĩa gì lớn. 

Lúc này, Tiền Lâm bỗng nhiên đi đến, trông thấy Trần Thương đứng tại chỗ, nhịn không được nói: "Ta đoán ngươi ở đây mà."



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 444: Người đàn ông bên cạnh cô ấy là ai?


Tiền Lâm thì đứng ở bên cạnh nhìn từ đầu tới đuôi, không nói một tiếng.

Lúc này, cậu ta mới chậm rãi hỏi La Châu: "Đàn anh, Cảnh Nghiên đó... có quan hệ như thế nào với Trần Thương?"

La Châu sững sờ, quay người nhìn Tiền Lâm: “Cảnh Nghiên là người yêu của Trần Thương thời đại học, khi đó rất được mọi người trong lớp quan tâm, về sau Cảnh Nghiên thi nghiên cứu nên tới thủ đô, mọi chuyện sau đó chúng tôi cũng không rõ lắm, nhưng Hiện tại xem ra, ngươi cũng nhìn thấy đó”

Tiền Lâm gật đầu, đối với Tỉnh Nhiên, mặc dù cách nhau nhiều khoá, nhưng mà cũng thỉnh thoảng nghe qua đại nhân vật ấy ở đại học Đông Dương.

Không nghĩ tới người này lại là tình địch của ân nhân nhà mình?

Nghĩ tới đây, Tiên Lâm không khỏi nhiều hơn mấy phần địch ý đối với Cảnh Nghiên và Tỉnh Nhiên.

Dù sao, loại tình tiết này bình thường vẫn xuất hiện trong tiểu thuyết và trên phim truyền hình.

Tiền Lâm đã tự động phỉ nhổ Cảnh Nghiên vì đã bội tình bạc nghĩa đối với Trần Thương như vậy.

Nghĩ tới đây, Tiên Lâm thở dài.

Hoá ra Hiện Thực So Với Trong Tiểu Thuyết Càng Thêm Cẩu Huyết!

***

Trần Thương đứng trong nhà vệ sinh, có ý định muốn rời khỏi nơi này.

Hắn thực sự không nghĩ tới lại có thể gặp Cảnh Nghiên ở đây.

Còn có... Người đàn ông bên cạnh cô ấy là ai?

Nghĩ tới đây, Trần Thương lắc đầu.

Chuyện cũng đã qua lâu, xoắn xuýt như vậy thì có ý nghĩa gì.

Lại nói, chuyện về Cảnh Nghiên đã sớm không có bất cứ quan hệ nào với mình nữa.

Hắn cũng không phải không bỏ xuống được, chỉ là cảm giác có chút không cam tâm.

Thời gian ba năm đã đủ để buông xuống rất nhiều thứ.

Trần Thương buông xuống chính là Cảnh Nghiên, thế nhưng trong nội tâm... Hắn vẫn nuốt không trôi cục tức này.

'Đều là người trưởng thành rồi, không có nhiều công bằng như vậy, càng không có mấy thứ chính nghĩa buồn cười gì đó.

Nói câu không dễ nghe, Trần Thương có thể, không thèm để ý đến Cảnh Nghiên một chút nào, thậm chí có thể xem như một người xa lạ, nhưng vẫn nhịn không được cái cảnh cô dẫn theo người khác đến trước mặt hắn khoe khoang, nói: Nhìn đi, anh ấy so với ưu tú hơn anh nhiều!

Vì lẽ đó Trần Thương muốn rời đi.

Xét đến cùng, vẫn là mình không đủ lớn mạnh!

Nếu như Cảnh Nghiên tới một mình, Trần Thương có thể sẽ cười một tiếng, sau đó nói câu khách sáo: "Đã lâu không gặp."

Nhưng còn hiện tại, Trần Thương chỉ biết cười khổ lắc đầu.

Không gặp lại vẫn tốt hơn.

Mắt không thấy, tâm không phiền.

Nói xong, Trần Thương quay người muốn rời khỏi.

Cái gọi là đại hội cổ vũ với hẳn mà nói, tựa hồ không có ý nghĩa gì lớn. 

Lúc này, Tiền Lâm bỗng nhiên đi đến, trông thấy Trần Thương đứng tại chỗ, nhịn không được nói: "Ta đoán ngươi ở đây mà."



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 415: Nước bọt cũng có độc


Thế nhưng lúc này không phải lúc dùng nhanh chậm để cân nhắc kỹ thuật.

Trần Thương chính mình cũng không biết có bao nhanh!

Giống như, ổn... Vững như chó!

Khâu chậm, cũng không nghĩa là khâu dày, mà ngược lại, nguyên nhân Trần Thương chậm là tách riêng khâu màng nhầy cùng tầng cơ.

Lúc này, Trần Thương nói với Vương Dũng: 'Khâu thực quản không nên quá dày, không nên quá chặt, lúc

thắt nút cũng phải căng chùng vừa phải.”

Vương Dũng không rõ rằng cho lắm, chỉ có thể xuống dưới kiểm tra sách, nhưng hiện nhớ là được.

Sau đó, sau khi khâu hoàn tất, vá sau vết rách cần để cho thắt lưng bao trùm cuống màng phổi cánh, giống như vá bánh xe, thật ra chính là để bảo hiểm!

Phẫu thuật cho tới bây giờ, đã kết thúc.

Việc cần làm bây giờ là chờ khôi phục.

Trần Thương đưa khâu cho Vương Dũng, gỡ găng tay của mình xuống, nhìn Tiêu Hà nói: "Chủ nhiệm Tiêu, xử lý cho người bệnh cái nắm viện đi, ống thông mũi - dạ dày tạm thời đừng làm, tiếp tục giảm sức ép,

hậu kỳ ta lo lắng trung thất bị nhiễm khuẩn, khoảng thời gian này dùng một chút chất kháng sinh tác dụng rộng."

"Trong mười ngày này không thể ăn cơm, cấm ăn, sau mười ngày làm sạch thực quản, sau đó mới có thể uống nước.

"Dù sao, nước bọt cũng có độc!"

(DG: Nước bọt thật sự có độc, rất nhiều người bệnh bị rạn nứt thực quản cũng bởi vì không chú ý cho nên bị nước bọt của mình gây ra nhiễm khuẩn, dẫn đến tự mình hạ độc chết, vì vậy, theo góc độ y học, nước bọt thật có thể phun chết người! Vì vậy... Nếu như mọi người phun người nào đó, nhớ súc miệng rồi phun.)

Bên ngoài phòng phẫu thuật, người nhà đều đang lo lắng chờ đợi.

Khoảng thời gian này, Tiểu Dương trầm mặc không nói, có chút bất an, có chút lo lắng....

Người vợ lặng lẽ đi sau lưng hẳn, nhẹ nhàng vỗ thân thể Tiểu Dương, không nói nhiều, đơn giản đặt tay ở sau lưng của hắn.

Nhiệt độ cơ thể truyền lại thường sẽ làm cho cho người có một cảm giác có thể dựa vào Tiểu Dương ngẩng đầu, nhìn ánh mắt lo lắng của vợ, cười nói: "Vợ à, ta không có chuyện gì đâu"

Người vợ ngồi xuống bên cạnh hắn: "Anh đừng quá lo lẳng, lúc khó khăn hơn chúng ta đều có thể vượt qua, đây coi là cái gì? Lại nói, không phải còn có em đây sao?!"

Nghe vậy, cái mũi Tiểu Dương cảm giác hơi chua chua, nước mắt kém chút trào lên mà ra.

Quay người nhìn người phụ nữ quê mùa cục mịch, trên người bởi vì hoàn cảnh nên chỉ mặc một bộ đồ đã cũ, quần áo đều nhiều năm không mua...

Nghĩ tới đây, Tiểu Dương thở dài, trong lòng cười khổ một tiếng, mình thật vô dụng!

Một người phụ nữ tốt như thế, đi theo mình liên tục phải chịu khổ.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 445: Giấu nỗi hận trong lòng là sẽ qua chuyện sao


Tiền Lâm nói vậy thật là làm cho Trần Thương hơi ông tâm!

Tại sao lại có chút mong mỏi chứ?

Hơn nữa còn có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trảo!

Nghĩ tới tương lai cái nào đó không được miêu tả, Trần Thương không nhịn được tiểu kích động một phen..

Trần Thương: "Nhưng làm vậy không tốt lắm nha?"

Tiền Lâm lòng đây căm phẫn: "Có cái gì mà không tốt? Anh hai của tôi ơi? Mối thù cướp vợ, trên đầu anh đã mọc cỏ xanh biếc thành như vậy còn không tốt cái gì nữa?"

Câu nói này... Lập tức làm cho bình gas trong lòng Trần Thương ầm ầm bốc cháy.

Trần Thương đứng dậy liền đi, Tiên Lâm nhịn không được vỗ tay hai cái: "Thế này mới đúng chứ!” "Không đúng! Chúng tôi đã chia tay từ lâu rồi, nên lúc này, cũng không thể gọi là đội nón xanh được, "Trần Thương đột nhiên quay người, nghiêm túc nói.

Tiền Lâm sững sờ, bắt đầu trầm mặc: "Giấu nỗi hận trong lòng là sẽ qua chuyện sao! ?"

Trần Thương trầm mặc, mặc dù bản thân mình cũng không quan tâm Cảnh Nghiên lảm, nhưng cảm giác bị bạn trai mới xuất hiện của cô ấy hạ thấp mình, đúng là giống như hương vị của dưa chua, chua chua.

...

...

Hai người tiến vào hội trường, tìm một chỗ ngồi xuống.

Hiệu trưởng đang phát biểu, dù sao đây cũng là lễ khai giảng, hiệu trưởng ít nhiều cũng phải lên phát biếu.

Nhưng, bài diễn thuyết mà lão hiệu trưởng đang đọc đối với Tiền Lâm cùng Trần Thương mà nói, rõ ràng là đang lãng phí thời gian.

Lúc này, hiệu trưởng đã phát biểu xong, đến lượt Tiền Lượng lên đài.

Trần Thương đẩy Tiền Lâm: "Đại bá của cậu lên rồi kia.”

Tiền Lâm giữ im lặng, Trần Thương hiếu kỳ xoay người lại, thì phát hiện Tiền Lâm đang cầm một cây bút tô tô vẽ vẽ cái gì đó lên một cuốn vở.

Thấy vậy, Trần Thương cũng không hiểu chuyện gì!

"Cậu đang viết cái gì vậy?”

Tiền Lâm cười thần bí: "Bắt đầu độ khó Địa Ngục rồi!"

Nói xong, Tiền Lâm căm điện thoại lên, đưa cho Trần Thương xem: "Thấy không? Hiện tại Tỉnh Nhiên đã có thành tựu! Chúng ta cũng phải từng bước lăn lượt đánh vỡ!"

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 445: Giấu nỗi hận trong lòng là sẽ qua chuyện sao


Tiền Lâm nói vậy thật là làm cho Trần Thương hơi ông tâm!

Tại sao lại có chút mong mỏi chứ?

Hơn nữa còn có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trảo!

Nghĩ tới tương lai cái nào đó không được miêu tả, Trần Thương không nhịn được tiểu kích động một phen..

Trần Thương: "Nhưng làm vậy không tốt lắm nha?"

Tiền Lâm lòng đây căm phẫn: "Có cái gì mà không tốt? Anh hai của tôi ơi? Mối thù cướp vợ, trên đầu anh đã mọc cỏ xanh biếc thành như vậy còn không tốt cái gì nữa?"

Câu nói này... Lập tức làm cho bình gas trong lòng Trần Thương ầm ầm bốc cháy.

Trần Thương đứng dậy liền đi, Tiên Lâm nhịn không được vỗ tay hai cái: "Thế này mới đúng chứ!” "Không đúng! Chúng tôi đã chia tay từ lâu rồi, nên lúc này, cũng không thể gọi là đội nón xanh được, "Trần Thương đột nhiên quay người, nghiêm túc nói.

Tiền Lâm sững sờ, bắt đầu trầm mặc: "Giấu nỗi hận trong lòng là sẽ qua chuyện sao! ?"

Trần Thương trầm mặc, mặc dù bản thân mình cũng không quan tâm Cảnh Nghiên lảm, nhưng cảm giác bị bạn trai mới xuất hiện của cô ấy hạ thấp mình, đúng là giống như hương vị của dưa chua, chua chua.

...

...

Hai người tiến vào hội trường, tìm một chỗ ngồi xuống.

Hiệu trưởng đang phát biểu, dù sao đây cũng là lễ khai giảng, hiệu trưởng ít nhiều cũng phải lên phát biếu.

Nhưng, bài diễn thuyết mà lão hiệu trưởng đang đọc đối với Tiền Lâm cùng Trần Thương mà nói, rõ ràng là đang lãng phí thời gian.

Lúc này, hiệu trưởng đã phát biểu xong, đến lượt Tiền Lượng lên đài.

Trần Thương đẩy Tiền Lâm: "Đại bá của cậu lên rồi kia.”

Tiền Lâm giữ im lặng, Trần Thương hiếu kỳ xoay người lại, thì phát hiện Tiền Lâm đang cầm một cây bút tô tô vẽ vẽ cái gì đó lên một cuốn vở.

Thấy vậy, Trần Thương cũng không hiểu chuyện gì!

"Cậu đang viết cái gì vậy?”

Tiền Lâm cười thần bí: "Bắt đầu độ khó Địa Ngục rồi!"

Nói xong, Tiền Lâm căm điện thoại lên, đưa cho Trần Thương xem: "Thấy không? Hiện tại Tỉnh Nhiên đã có thành tựu! Chúng ta cũng phải từng bước lăn lượt đánh vỡ!"

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 416: Một ân tình lớn!


Cho dù là không tiền, Tiểu Dương cũng không muốn mình phải làm việc trái với lương tâm

Mặc dù chuyện này rất bình thường, vấn đề liên quan đến Iatrogenie cũng không phải hiếm thấy, thế nhưng Tiểu Dương vẫn cảm thấy không vòng qua được chỗ ngoặt này.

(DG: Theo mình tìm hiểu được thì "Iatrogenic” nghĩa là bệnh phát sinh do liệu pháp điều trị của bác sĩ, đặc biệt là do bị biến chứng bởi quá trình điều trị.)

Hắn cũng đã hỏi thăm rõ ràng, hơn nữa trong lúc nội soi hẳn cũng đều quan sát từ đầu đến cuối, hoàn toàn chính xác là bởi vì trong khi cha mình phẫu thuật, đột nhiên bắt đầu quặn đau, thân thể uốn éo cho nên mới tạo thành hậu quả như vậy.

Lại nói, khoảng thời gian này thực quản của cha liên tục không thoải mái không phải một ngày hai ngày.

Tiểu Dương cảm thấy bản thân cha hẳn đã có bệnh, hơn nữa cho dù là do vừa rồi nội soi mới gây nên chuyện này thì cũng là do cha mà thành, hơn nữa con người Chủ nhiệm Tiêu thế nào hẳn biết rất rõ, thân là đồng hương, đã trợ giúp gia đình mình không ít.

Mỗi lần kiểm tra đều tiện nghỉ không ít, còn tự thân làm.

Đây là một ân tình lớn!

Hơn nữa sau khi cha xảy ra chuyện, Tiêu Hà chạy

trước chạy sau tìm người an bài phẫu thuật, hẳn đều tận mắt nhìn thấy.

Mỗi ngày Chủ nhiệm Tiêu đều rất bận rộn!

Nghe cha của Tiêu Hà kể lại, Tiêu Hà thường xuyên tăng ca buổi tối đến mười một mười hai giờ mới tan tầm.

Mỗi lần bọn hẳn tới nhà chơi, Chủ nhiệm Tiêu đều không kiêu ngạo, rất nhiệt tình, có lúc còn mời bọn hắn ăn cơm.

Tất cả những chuyện này đã để người Dương gia cảm động đến rơi nước mắt,

Vì vậy, nếu bởi vì chuyện trong nhà của Tiểu Dương mà để Tiêu Hà gánh vác trách nhiệm, thực sự là sai lãm lớn.

Về đến nhà nhất định sẽ bị người trong thôn phí nhổ.

Vì vậy, nói thế nào cũng không thể để Chủ nhiệm Tiêu bị liên lụy, người ta là người có năng lực, nói cái gì cũng không thể liên lụy người ta

Tiêu Hà khoát tay áo: "Yên tâm đi, những chuyện này cứ để ta xử lý, Tiểu Dương ngươi bồi tiếp cha ngươi đi đến khoa tiêu hoá.”

úng rồi, ngươi phải thật tốt cảm ơn Bác sĩ Trần, hắn chính là ân nhân của ngươi, nếu không phải nhờ có Bác sĩ Trần, phẫu thuật hôm nay mới thất sự là phiền toái Tiêu Hà cho giới thiệu cho người nhà Dương gia, "Hơn nữa Bác sĩ Trần làm phẫu thuật rất thành công, các ngươi đại khái có thể yên tâm dưỡng bệnh thật tốt!”

Sau khi nói xong, Tiêu Hà cảm kích nhìn thoáng qua Trần Thương, phần ân tình này là hắn thiếu.

Tiểu Dương nghe xong, vội vàng kéo người vợ và hài tử cúi đầu trước Trần Thương: "Bác sĩ Trần, xin cảm ơn đại ân đại đức của ngài!"

Trần Thương cũng có chút trợn tròn mắt, tranh thủ thời gian đáp lễ.

"Khách khí, khách khí... Không có việc gì, đây là việc ta phải làm” Trần Thương tranh thủ thời gian trả lời.

Trần Thương quả thực bị một tiếng “đại ân đại đức” này dọa cho nhảy dựng. 

Có đôi khi đối mặt với người bệnh, Trần Thương thật sự không biết nên làm thế nào.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 446: Thật đúng là rất có hình tượng


Quả nhiên, sau khi những lãnh đạo nói xong thì đến lượt Tỉnh Nhiên.

Lúc này, Tiền Lượng nói với mọi người: "Hôm nay, chúng tôi cố ý mời tới đây một vài sinh viên ưu tú đã tốt nghiệp của đại học Y Khoa Đông Dương đến đây, tiếp xuống, xin mời Tỉnh Nhiên đại biểu cho sinh viên ưu tú đã tốt nghiệp, lên đài phát biểu. Mọi người vỗ tay hoan nghênh!

Lập tức, phía dưới tiếng vỗ tay vang lên, nhiệt liệt phi phàm, xem ra nhân khí của Tỉnh Nhiên cũng rất tốt!

Lúc này, Tiền Lâm cùng Trần Thương cũng trừng to mắt, quan sát tỉ mỉ bạn trai của Cảnh Nghiên xuất hiện.

Tỉnh Nhiên bình tĩnh tiêu sái từng bước lên đài, trên người mặc một bộ Âu phục, phối hợp với mái tóc được vuốt keo bóng loáng, thật đúng là rất có hình tượng!

Nhưng..

Người này không đẹp trai bằng mình.

Đúng vật, nếu PK về vẻ đẹp trai!

Mình toàn thắng...

Sau đó là tài hoa...

“Chào mọi người, tôi là Tỉnh Nhiên, có khả năng các học đệ học muội đang đang ngồi ở đây không nhận ra tôi, cho nên tôi cũng xin tự giới thiệu..."

Loạn xả một đống lớn.

"Y học, không chỉ là một ngành học lâm sàng, cũng là một môn khoa học, chúng ta phải không ngừng cải tiến y học, để có thể phục vụ cho chúng ta trong lĩnh vực lâm sàng."

"Sau khi tôi tốt nghiệp ở học viện y học Trung Quốc, khoa phụ ngoại tâm mạch, đã đến bệnh bệnh viện làm việc, sau này may mắn được Viện trưởng Lưu mời, về trường học cũ làm việc."

"Viện trưởng Lưu để tôi chia sẻ với các bạn về những học tập, kinh lịch một tôi trong mấy năm nay, và nhưng thành tích đạt được để giúp cho các bạn có một định hướng phát triển trong tương lai, tin tưởng các bạn đang ngồi ở đây đa số đều là nghiên cứu sinh, vậy tôi xin nói một chút những việc mà tôi đã làm được trong thời gian nghiên cứu sinh, tôi tin rằng sẽ có một chút trợ giúp cho học tập và làm việc sau này của các bạn.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 446: Thật đúng là rất có hình tượng


Quả nhiên, sau khi những lãnh đạo nói xong thì đến lượt Tỉnh Nhiên.

Lúc này, Tiền Lượng nói với mọi người: "Hôm nay, chúng tôi cố ý mời tới đây một vài sinh viên ưu tú đã tốt nghiệp của đại học Y Khoa Đông Dương đến đây, tiếp xuống, xin mời Tỉnh Nhiên đại biểu cho sinh viên ưu tú đã tốt nghiệp, lên đài phát biểu. Mọi người vỗ tay hoan nghênh!

Lập tức, phía dưới tiếng vỗ tay vang lên, nhiệt liệt phi phàm, xem ra nhân khí của Tỉnh Nhiên cũng rất tốt!

Lúc này, Tiền Lâm cùng Trần Thương cũng trừng to mắt, quan sát tỉ mỉ bạn trai của Cảnh Nghiên xuất hiện.

Tỉnh Nhiên bình tĩnh tiêu sái từng bước lên đài, trên người mặc một bộ Âu phục, phối hợp với mái tóc được vuốt keo bóng loáng, thật đúng là rất có hình tượng!

Nhưng..

Người này không đẹp trai bằng mình.

Đúng vật, nếu PK về vẻ đẹp trai!

Mình toàn thắng...

Sau đó là tài hoa...

“Chào mọi người, tôi là Tỉnh Nhiên, có khả năng các học đệ học muội đang đang ngồi ở đây không nhận ra tôi, cho nên tôi cũng xin tự giới thiệu..."

Loạn xả một đống lớn.

"Y học, không chỉ là một ngành học lâm sàng, cũng là một môn khoa học, chúng ta phải không ngừng cải tiến y học, để có thể phục vụ cho chúng ta trong lĩnh vực lâm sàng."

"Sau khi tôi tốt nghiệp ở học viện y học Trung Quốc, khoa phụ ngoại tâm mạch, đã đến bệnh bệnh viện làm việc, sau này may mắn được Viện trưởng Lưu mời, về trường học cũ làm việc."

"Viện trưởng Lưu để tôi chia sẻ với các bạn về những học tập, kinh lịch một tôi trong mấy năm nay, và nhưng thành tích đạt được để giúp cho các bạn có một định hướng phát triển trong tương lai, tin tưởng các bạn đang ngồi ở đây đa số đều là nghiên cứu sinh, vậy tôi xin nói một chút những việc mà tôi đã làm được trong thời gian nghiên cứu sinh, tôi tin rằng sẽ có một chút trợ giúp cho học tập và làm việc sau này của các bạn.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 417: Làm sao bây giờ?


Ra khỏi phòng phẫu thuật, Trần Thương cùng Vương Dũng kết bạn cùng đi, bỗng nhiên một lão thái thái vây quanh khăn trùm đầu đuổi theo giữ hai người lại.

"Bác sĩ, ta là vợ của lão Dương” Một giọng nói khàn khàn truyền đến.

Trần Thương cùng Vương Dũng quay người, hơi sững sờ, vội vàng nói: "Nha! Đại nương tốt, phẫu thuật rất thành công,hiện tại lão Dương cần chính là nghi ngơi, đừng lo lắng.”

Lão thái thái gật đầu không ngừng, run rẩy từ trong túi móc ra một nắm tiền được cuốn thành một cuộn tròn, kéo tay Trần Thương, nhét vào.

Lão thái thái khắp khuôn mặt là xấu hổ cùng ngượng ngùng, buông tay xuống xoa xoa góc quần áo, trên mặt mang theo một tia thấp hèn: "Bác sĩ, hy vọng ngài không ghét bỏ, đây là một chút tâm ý của ta, thực sự là có hơi ít, nhưng ta không có nhiều hơn..."

Trần Thương sững sờ, nhìn cuộn tiền trong tay, chỉ là những tờ tiền lẻ mười khối năm khối, còn có một vào tờ một khối tiền, số tiền này có chút ẩm ướt, hình như là bị lão thái thái nắm rất lâu.

Lão thái thái nói xong, tranh thủ thời gian bỏ đi. 

Trần Thương nhìn một đống tiền lẻ trong tay, liếc nhìn Vương Dũng, có chút cảm giác khó chịu

Bọn hẳn không nghĩ tới, trong đời của mình, lần đầu tiên nhận được hồng bao, không ngờ lại là như vậy!

Một nắm tiền, có hơn sáu mươi khối, sau khi Trần Thương đếm kỹ một phen, thở dài.

Nhìn vẻ mặt Vương Dũng giống như không biết làm sao: "Làm sao bây giờ?"

Vương Dũng lắc đầu: "Không biết a!"

Trần Thương đột nhiên hỏi: 'Ngươi nói... Nếu không... Mua chút đồ vật tặng họ được không?”

Vương Dũng sững sờ:  "Mua cái gì mới được chứ? Trong thời gian này hẳn lại không thể ăn không thể uống, mua cũng như không”

Trần Thương bị Vương Dũng kiểu nói này, bỗng nhiên linh cơ khẽ động: "Mua chút dịch axit amin, sữa béo gluose tiêm vào?"

Vương Dũng kém chút bật cười!

“Thương lão sư, ngài thật là có lòng!"

Trần Thương cười, cảm thấy đây là một ý kiến hay.

....

....

[ Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ trợ giúp Tiêu Hà cứu chữa lão Dương! Nhận được ban thưởng: 1. Nhận được một kỹ năng ngẫu nhiên của Tiêu Hà, 2. Tiêu Hà độ thiện cảm + 10; 3. Điểm kỹ năng + 2; ]

[ Đinh! Nhận được kỹ năng của Tiêu Hà: Kỹ thuật cầm máu khi phẫu thuật nội soi, cao cấp! ]

[ Kỹ thuật cầm máu khi phẫu thuật nội soi, kỹ năng cao cấp, đặc hiệu: Cầm máu chính xác! ]

Trần Thương vui mừng, kỹ năng này rất không tồi nha.

Trước mắt mà nói, đường tiêu hóa chảy máu cầm máu phương pháp có thể dựa nhất chính là Kỹ thuật cầm máu khi phẫu thuật nội soi.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 447: Giải thưởng Nobel?


“Con người khi không đủ ưu tú, áp lực từ bên ngoài chính là mục tiêu phấn đấu, thế nhưng khi đã đầy đủ ưu tú rồi thì bạn sẽ phát hiện, cái gọi là xe, phòng ở, tiền, .. tất cả những thứ này chỉ là nhu yếu phẩm sinh hoạt mà thôi, chúng ta với tư cách là một người người làm việc y tế, giấc mộng của chúng ta, chỉ là trị bệnh cứu người, trở thành nhất đại danh y, trên cương vị của mình có thể ra sức cống hiến, để mấy chục năm sau, chúng ta có thể viết tên của người Trung Quốc lên trên danh sách giải Nobel thế giới!”

Tỉnh Nhiên vừa dứt lời, toàn trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt!

Không chỉ có sinh viên, mà còn bao gồm gia trưởng, đạo sư, viện lãnh đạo,..., đều bị những lời này của Tỉnh Nhiên dâng lên một tâm nhiệt huyết!

Giải thưởng Nobel?

Đây là mục tiêu vĩ đại cỡ nào?

Tất cả sinh viên ở đây đều bị những lời nói của Tỉnh Nhiên làm cho cảm xúc bành trướng, nhiệt huyết sôi trào!

Nhịn không được vỗ tay bảo hay!

Đây là một loại cộng hưởng trong lòng!

Bất kỳ một tân sinh nào đến trường học mà không phải là: Hùng tâm tráng chí leo đỉnh cao nhất cuối đầu nhìn xuống núi trong thiên hạ!

 (DG: Nguyên văn: “Hùng tâm tráng chí lên đ ỉnh cao nhất, vừa xem thiên hạ mọi núi nhỏ!”)

Tỉnh Nhiên xuất hiện đã thỏa mãn khát vọng cùng ý nghĩ từ chỗ sâu nhất trong tỉm mọi người.

Thậm chí có thể nói là, Tỉnh Nhiên nói ra tiếng lòng từ chỗ sâu nhất trong lòng tất cả mọi người ở đây!

Nói ra giấc mộng của bọn họ.

Bọn họ cũng muốn trở thành một người như vậy!

Giờ khắc này, Tỉnh Nhiên thành thần tượng của đông đảo mọi tân sinh ở đây!

Trên dãy ghê của ban lãnh đạo trường học, mấy vị viện trưởng hai mặt nhìn nhau, nhịn không được vỗ tay!

Cái bọn họ muốn chính là hiệu quả như vậy!

Hiệu ứng minh tinh rất rõ ràng.

Mà khi mà trong trường học đi ra một minh tỉnh ưu tú như thế, thì trường học đó sẽ có một loại lực hướng tâm, cùng phấn đấu.

Lưu Cảnh Thẳng hài lòng phủi tay, nhìn Tiền Lượng: " Không tệ?"

Tiền Lượng nhẹ gật đầu: "Coi như không tệ!”

Lưu Cảnh Thắng cười ha ha một tiếng: "Ta lợi hại không?"

Tiền Lượng lập tức nhìn sang Lưu Cảnh Thẳng: "Có gì lợi hại... Có quan hệ gì với ông sao?”

Lưu Cảnh Thắng lông mày nhăn lại: "Sao lại không quan hệ với tôi chứ? Đây đều là công lao của tôi đây, nếu không có tôi, sao có thể đưa cậu ta tơi đây được? Không có tôi...”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 447: Giải thưởng Nobel?


“Con người khi không đủ ưu tú, áp lực từ bên ngoài chính là mục tiêu phấn đấu, thế nhưng khi đã đầy đủ ưu tú rồi thì bạn sẽ phát hiện, cái gọi là xe, phòng ở, tiền, .. tất cả những thứ này chỉ là nhu yếu phẩm sinh hoạt mà thôi, chúng ta với tư cách là một người người làm việc y tế, giấc mộng của chúng ta, chỉ là trị bệnh cứu người, trở thành nhất đại danh y, trên cương vị của mình có thể ra sức cống hiến, để mấy chục năm sau, chúng ta có thể viết tên của người Trung Quốc lên trên danh sách giải Nobel thế giới!”

Tỉnh Nhiên vừa dứt lời, toàn trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt!

Không chỉ có sinh viên, mà còn bao gồm gia trưởng, đạo sư, viện lãnh đạo,..., đều bị những lời này của Tỉnh Nhiên dâng lên một tâm nhiệt huyết!

Giải thưởng Nobel?

Đây là mục tiêu vĩ đại cỡ nào?

Tất cả sinh viên ở đây đều bị những lời nói của Tỉnh Nhiên làm cho cảm xúc bành trướng, nhiệt huyết sôi trào!

Nhịn không được vỗ tay bảo hay!

Đây là một loại cộng hưởng trong lòng!

Bất kỳ một tân sinh nào đến trường học mà không phải là: Hùng tâm tráng chí leo đỉnh cao nhất cuối đầu nhìn xuống núi trong thiên hạ!

 (DG: Nguyên văn: “Hùng tâm tráng chí lên đ ỉnh cao nhất, vừa xem thiên hạ mọi núi nhỏ!”)

Tỉnh Nhiên xuất hiện đã thỏa mãn khát vọng cùng ý nghĩ từ chỗ sâu nhất trong tỉm mọi người.

Thậm chí có thể nói là, Tỉnh Nhiên nói ra tiếng lòng từ chỗ sâu nhất trong lòng tất cả mọi người ở đây!

Nói ra giấc mộng của bọn họ.

Bọn họ cũng muốn trở thành một người như vậy!

Giờ khắc này, Tỉnh Nhiên thành thần tượng của đông đảo mọi tân sinh ở đây!

Trên dãy ghê của ban lãnh đạo trường học, mấy vị viện trưởng hai mặt nhìn nhau, nhịn không được vỗ tay!

Cái bọn họ muốn chính là hiệu quả như vậy!

Hiệu ứng minh tinh rất rõ ràng.

Mà khi mà trong trường học đi ra một minh tỉnh ưu tú như thế, thì trường học đó sẽ có một loại lực hướng tâm, cùng phấn đấu.

Lưu Cảnh Thẳng hài lòng phủi tay, nhìn Tiền Lượng: " Không tệ?"

Tiền Lượng nhẹ gật đầu: "Coi như không tệ!”

Lưu Cảnh Thắng cười ha ha một tiếng: "Ta lợi hại không?"

Tiền Lượng lập tức nhìn sang Lưu Cảnh Thẳng: "Có gì lợi hại... Có quan hệ gì với ông sao?”

Lưu Cảnh Thắng lông mày nhăn lại: "Sao lại không quan hệ với tôi chứ? Đây đều là công lao của tôi đây, nếu không có tôi, sao có thể đưa cậu ta tơi đây được? Không có tôi...”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 418: Không hiểu nổi


Trần Thương lập tức bị dọa giật mình, lập tức đứng lên nhìn người bên cạnh.

Ngay lúc đó, Trần Thương nhìn thấy một cô gái tóc tai bù xù đứng bên cạnh mình, hai mắt mở to nhìn chằm chằm hắn, không nói lời nào.

Nói thật, lần này khiến Trần Thương bị dọa cho phát sợ!

Trần Thương bị dọa sợ! Sờ lên ngực mình thở mạnh hai cái.

Trần Thương quan sát cô gái kia, chỉ thấy cô ta cả người mặc quần áo bệnh nhân, có lẽ do nằm nên tóc có hơi rối một chút, cứ đứng như vậy, nhìn chằm chằm Trần Thương, trong mắt mang theo chất vấn.

Trần Thương ngẫm lại mà sợ, có quỷ mới biết cô ta đã đứng ở đó bao lâu! Nếu như cô thật sự có ý định gì xấu, bản thân anh hôm nay thật sẽ bị chôn tại nơi này.

Trần Thương nhìn cô gái, cảm giác có chút quen mặt, giống như là bệnh nhân phòng cấp cứu, thế nhưng... Hơn nửa đêm nữa hôm, ngươi không ngủ còn đến văn phòng ta làm gì?

Nghĩ vậy, Trần Thương thở dài: "Cô... Có chuyện gì hả?"

Cô gái nhìn chằm chằm Trần Thương: "Anh đang ngủ sao?”

Trần Thương sững sờ đáp: "Đúng vậy, buồn ngủ, không ngủ thì làm gì?”

Không hiểu nổi...

Mặt cô gái biến sắc, chất vấn: "Anh đang trực ban vậy mà đi ngủ? Anh có phải là bác sĩ hay không? Anh làm sao lại vô trách nhiệm như thế? Lỡ bệnh nhân xảy ra vấn đề gì thì làm sao bây giờ!"

Trần Thương nhìn cô gái có chút tức giận, nhưng vẫn nhịn xuống, phát huy tính nhẫn nại của mình, kiên nhẫn giải thích nói: "Trực đêm nhưng vẫn có thể ngủ một chút, nếu như có chuyện, y tá sẽ đến kịp thời thúc giục, vì vậy sẽ không ảnh hưởng đến công việc.”

Sau khi cô gái nghe xong, cũng không nói gì, một lát sau mới ồ một tiếng: "Tôi thấy anh đi ngủ nên đi vào nhìn anh, không có việc gì, tôi đi trước, anh ngủ tiếp đi."

Nói xong, cô gái đứng dậy rời đi.

Để lại Trần Thương một mặt ngây ngốc đứng đó. 

Mẹ nó, đây rốt cuộc là có chuyện gì?

Trần Thương bất đắc dĩ thở dài, ngồi trên ghế nửa ngày cũng không trì hoãn nổi, thật là có chút đáng sợ.

Xem ra sau này không thế ngủ ở văn phòng, sau này về phòng trực ban đi ngủ, nhất định phải đóng kỹ cửa lại!

Băng không thật nếu đúng lúc tâm tình không tốt, không chừng hôm nay Trần Thương thật sẽ gây ra chuyện gì đó!

Trải qua giày vò như vậy, Trần Thương rốt cuộc không thể tiếp tục ngủ được.

Nhìn đồng hồ, mới mười hai giờ, xem ra đêm nay đành thức trắng rồi.

Cầm lấy quyển sách trên bàn tùy tiện xem một chút.

Khoảng mười phút sau, bỗng nhiên có một y tá sắc mặt bối rối từ bên ngoài vội vã chạy vào.

"Bác sĩ Tiểu Trần, anh mau ra đây đi!"

Trần Thương tranh thủ thời gian đi ra theo.

Lúc này, một đám thanh niên lêu lổng đứng trước cửa phòng cấp cứu, không vào cũng không ra, cứ đứng chặn trước cửa ra vào đang tranh luận gì đó.

Trần Thương cũng không đi ra hẳn, đứng cách khoảng bảy tám mét đã nghe thấy một mùi rượu đập vào mặt.

Nhìn kỹ một chút, đây là một đám người trẻ tuổi, tính khí đang nóng giận, cả đám ăn mặc rất... rất vui



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 448: Mục tiêu


Không thể không nói, Tiền Lâm này thật sự là một nhân tài, ít nhất từng bước quy hoạch có thế nói là mười phần khoa học nghiêm cẩn, mà những mục tiêu này được đưa ra cực kỳ xảo diệu.

(DG: Nghiêm cẩn = Nghiêm túc + Cẩn thận)

Có thể quy nạp tổng kết ít nha lít nhít bốn năm trang « Lịch sử ngưu bức của Tỉnh Nhiên » thành một bảng thống kê này, thật sự là một thiên tài!

“Đạt được mục tiêu: 1, học bổng quốc gia dốc lòng bồi dưỡng; 2, đạt giải đặc biệt trong giải thi đấu ngành nghề (cấp Tỉnh); 3, đạt giải tư giải th đấu cấp quốc gia."

"Mục tiêu vinh dự: 1, gia nhập một tổ chức cấp 'Tỉnh trở lên; 2, gia nhập hai tổ chức cấp quốc gia trở lên; 3, nhận được danh xưng nhân tài đặc biệt (cấp Tỉnh trở lên)."

"Mục tiêu nghiên cứu khoa học: 1, phát biểu một. bài luận văn ảnh hưởng thừa số 3 phút; 2, phát biểu ảnh hưởng thừa số tổng cộng vượt qua 15 phút (tổng điểm hiện tại của Tỉnh Nhiên); 3, phát biểu một bài luận văn ảnh hưởng thừa số trên 15 phút.”

"Mục tiêu lâm sàng: 1, hoàn thành 500 ca phẫu thuật; 2, phát minh thuật thức mới cách tân cải tiến phẫu thuật hạng 2 (được công nhận); 3, khai sáng thuật thức mới (được thừa nhận); "

“Mục tiêu kiếm tiền: 1, một căn nhà ở + một chiếc xe ( giá trị ít nhất hai trăm vạn); 2, một căn nhà ở + một chiếc xe tốt (giá trị ít nhất một ngàn vạn); 3, một căn biệt thự lớn xa hoa + một chiếc xe sang trọng (giá trị ít nhất một ức); "

"Mục tiêu tìm bạn gái: 1, có một bạn gái xinh đẹp; 2, có một bạn gái vừa xinh đẹp lại giỏi giang; 3, tìm một bạn gái vừa xinh đẹp lại giỏi giang, mà còn có tiền, có năng lực, có thực lực (phú bà xinh đẹp); ”

Trần Thương nhìn mấy mục tiêu gồm mấy trăm chữ, trong lòng có chút kinh hãi!

Tiền Lâm nói nhỏ: "Tiểu ân nhân, tôi giúp anh đặt trước từng mục tiêu trong mỗi lĩnh vực, 1 là mục tiêu nhỏ, 2 là mục tiêu lớn, 3 là mục tiêu trường kỳ, anh phải thật cố gắng nha! Nếu như anh đạt được mục tiêu đầu tiên, thì anh sẽ cùng một cấp bậc với Tỉnh Nhiên kia, nếu như anh đạt được mục tiêu thứ hai thì có thể hoàn toàn trang bức đánh mặt anh ta, nếu như anh hoàn thành mục tiêu thứ ba, thì anh có thể không thèm để đến ý anh ta!"

Nói tới đây, Tiền Lâm hít sâu một hơi, rất có một loại tư thế trăm tư!

Trần Thương tay run rẩy, nhìn Tiền Lâm, nhịn không được thở dài: "Nhiệm vụ này quá gian khổ, có chút khó."

Tiền Lâm nghe xong, cười nhạo một tiếng: "Ai.. Người trẻ tuổi thì phải cho mình một chút áp lực, nếu anh còn như vậy, cho dù tôi là Cảnh Nghiên thì tôi cũng chướng mắt anh!”

Lại nói, mới có chút xíu mục tiêu ấy tính là gì? So với mục tiêu của tôi vẫn còn kém rất xa, mới có nhiêu đây mà anh đã sợ sao?"

Trần Thương sững sờ, quay người nhìn Tiền Lâm: "Chẳng lẽ... cậu cũng bị đả kích hả?"

Ánh mắt Tiền Lâm lập tức biến thành đục ngầu, giống như trên người nhiều hơn mấy phần tang thương, làm cho Trần Thương có chút không kịp thích ứng.

Tiền Lâm thở dài, từ trong túi quần móc ra vài tờ giấy, nói: "Làm một nam nhân ưu tú, làm sao có thể không có tình địch cơ chứ? Tôi có rất nhiều tình địch, mà cũng có rất nhiều mục tiêu, đó chính là phương hướng cố gắng của tôi.”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 448: Mục tiêu


Không thể không nói, Tiền Lâm này thật sự là một nhân tài, ít nhất từng bước quy hoạch có thế nói là mười phần khoa học nghiêm cẩn, mà những mục tiêu này được đưa ra cực kỳ xảo diệu.

(DG: Nghiêm cẩn = Nghiêm túc + Cẩn thận)

Có thể quy nạp tổng kết ít nha lít nhít bốn năm trang « Lịch sử ngưu bức của Tỉnh Nhiên » thành một bảng thống kê này, thật sự là một thiên tài!

“Đạt được mục tiêu: 1, học bổng quốc gia dốc lòng bồi dưỡng; 2, đạt giải đặc biệt trong giải thi đấu ngành nghề (cấp Tỉnh); 3, đạt giải tư giải th đấu cấp quốc gia."

"Mục tiêu vinh dự: 1, gia nhập một tổ chức cấp 'Tỉnh trở lên; 2, gia nhập hai tổ chức cấp quốc gia trở lên; 3, nhận được danh xưng nhân tài đặc biệt (cấp Tỉnh trở lên)."

"Mục tiêu nghiên cứu khoa học: 1, phát biểu một. bài luận văn ảnh hưởng thừa số 3 phút; 2, phát biểu ảnh hưởng thừa số tổng cộng vượt qua 15 phút (tổng điểm hiện tại của Tỉnh Nhiên); 3, phát biểu một bài luận văn ảnh hưởng thừa số trên 15 phút.”

"Mục tiêu lâm sàng: 1, hoàn thành 500 ca phẫu thuật; 2, phát minh thuật thức mới cách tân cải tiến phẫu thuật hạng 2 (được công nhận); 3, khai sáng thuật thức mới (được thừa nhận); "

“Mục tiêu kiếm tiền: 1, một căn nhà ở + một chiếc xe ( giá trị ít nhất hai trăm vạn); 2, một căn nhà ở + một chiếc xe tốt (giá trị ít nhất một ngàn vạn); 3, một căn biệt thự lớn xa hoa + một chiếc xe sang trọng (giá trị ít nhất một ức); "

"Mục tiêu tìm bạn gái: 1, có một bạn gái xinh đẹp; 2, có một bạn gái vừa xinh đẹp lại giỏi giang; 3, tìm một bạn gái vừa xinh đẹp lại giỏi giang, mà còn có tiền, có năng lực, có thực lực (phú bà xinh đẹp); ”

Trần Thương nhìn mấy mục tiêu gồm mấy trăm chữ, trong lòng có chút kinh hãi!

Tiền Lâm nói nhỏ: "Tiểu ân nhân, tôi giúp anh đặt trước từng mục tiêu trong mỗi lĩnh vực, 1 là mục tiêu nhỏ, 2 là mục tiêu lớn, 3 là mục tiêu trường kỳ, anh phải thật cố gắng nha! Nếu như anh đạt được mục tiêu đầu tiên, thì anh sẽ cùng một cấp bậc với Tỉnh Nhiên kia, nếu như anh đạt được mục tiêu thứ hai thì có thể hoàn toàn trang bức đánh mặt anh ta, nếu như anh hoàn thành mục tiêu thứ ba, thì anh có thể không thèm để đến ý anh ta!"

Nói tới đây, Tiền Lâm hít sâu một hơi, rất có một loại tư thế trăm tư!

Trần Thương tay run rẩy, nhìn Tiền Lâm, nhịn không được thở dài: "Nhiệm vụ này quá gian khổ, có chút khó."

Tiền Lâm nghe xong, cười nhạo một tiếng: "Ai.. Người trẻ tuổi thì phải cho mình một chút áp lực, nếu anh còn như vậy, cho dù tôi là Cảnh Nghiên thì tôi cũng chướng mắt anh!”

Lại nói, mới có chút xíu mục tiêu ấy tính là gì? So với mục tiêu của tôi vẫn còn kém rất xa, mới có nhiêu đây mà anh đã sợ sao?"

Trần Thương sững sờ, quay người nhìn Tiền Lâm: "Chẳng lẽ... cậu cũng bị đả kích hả?"

Ánh mắt Tiền Lâm lập tức biến thành đục ngầu, giống như trên người nhiều hơn mấy phần tang thương, làm cho Trần Thương có chút không kịp thích ứng.

Tiền Lâm thở dài, từ trong túi quần móc ra vài tờ giấy, nói: "Làm một nam nhân ưu tú, làm sao có thể không có tình địch cơ chứ? Tôi có rất nhiều tình địch, mà cũng có rất nhiều mục tiêu, đó chính là phương hướng cố gắng của tôi.”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 419:  Bệnh tình người


Đừng nói một người, chính là hai người đều tốn sức, người mất đi ý thức đều rất nặng, Trần Thương căn bản làm không nổi.

Hai y tá thấy thế vội vàng tranh thủ thời gian tới giúp đỡ.

Thật vất vả nâng lên giường, đám người này bỗng nhiên kêu la.

"Chữa trị hẳn hoi đó! Đây là anh em của tôi, hôm nay trên đầu bị nện chai rượu, hiện tại té bất Tỉnh! Anh nhất định phải chữa trị cho tốt.”

"Đúng đấy, anh nhanh lên mau đi phẫu thuật, đừng để chậm trễ bệnh tình người anh em của tôi!"

"Đúng, nếu như anh chữa trị không hết thì hôm nay chúng tôi sẽ không bỏ qua cho anh!"

Nhìn thấy một đám người đều hống hách la hét, giống như lòng đầy căm phản, giống như nếu như Trần Thương làm không tốt thì thật rất sẽ chém chết anh.

Trần Thương nhịn không được nhìn đám người này một cái, tình cảm anh em các người thật là sâu nặng quá, nâng bạn lên giường đều chẳng ai chịu bỏ sức.

Đám người kia phát hiện Trần Thương nhìn bọn hẳn, lập tức cả đám nhăn mày lại, nhao nhao lộ ra bàn da ngăm ngăm làm nổi bật thêm dây chuyền nhẫn lớn, vòng tai, bông tai cùng hình xăm!

"Nhìn cái gì mà nhìn! Còn không mau tranh thủ thời gian chữa trị! Xảy ra vấn đề ngươi có thể chịu trách nhiệm nổi không?”

"Đúng đấy, nhanh lên, đừng mẹ nó lằng nhà lằng nhằng, nhìn nữa lột da ngươi đó!"

.....

Đang lúc nói chuyện, đám gia hoả kia vì gia tăng khí thế của mình, bắt đầu hút thuốc, ba ba ba từng ngụm phun đờm, la hét giống như lập tức sẽ lao lên giáo huấn Trần Thương.

Nhìn thấy đám người này như vậy, y tá bỗng nhiên thở nhẹ một hơi.

Đám người này không đáng sợ.

Làm ở phòng cấp cứu một thời gian dài sẽ phát hiện, đám người này thật ra rất dễ đối phó.

Trần Thương rất phối hợp, nói với Nhạc Nhạc, trước đi qua giám sát

Sau đó nói: "Vết thương của bệnh nhân rất nghiêm trọng, chúng ta làm giám sát” Sau khi kiểm tra một phen, phát hiện chỉ là một vết thương nhỏ, thậm chí bệnh nhân còn nói mớ...

Trần Thương hiểu ra, thẳng nhãi này là uống say, nhưng mà vết thương trên đầu này vẫn phải khâu.

Chẳng qua là nhìn thấy đám người kia ở bên ngoài, Trần Thương thở dài, đi ra ngoài, một mặt nặng nề nói: "Bệnh nhân rất nguy hiểm, cần cấp cứu, các người ai là người phụ trách?"



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom