Trường chúng tôi có truyền thống là năm nào cũng tổ chức cho học sinh tới công viên Phía Bắc thành phố để “Học tập Lôi Phong làm việc tốt”, cũng chính là nhiệm vụ quét dọn vệ sinh, năm nay nhiệm vụ này lại rơi vào đám học sinh lớp 11 chúng tôi. Công viên Phía Bắc nằm ở khu sầm uất trong thành phố, lúc bé, khi tôi có nhận thức, thì nó cũng đã xây dựng rồi. Lúc ấy, tôi rất thích được bố mẹ dẫn mình và chị tới đây chơi vào cuối tuần. Tuy rằng mấy năm nay nó đã hơi cũ nhưng vẫn là nơi được đám trẻ con chúng tôi chọn để vui đùa.
Nửa năm nay, chính phủ đã bỏ vốn để tiến hành tu sửa và tân trang lại công viên. Chắc hẳn là vị lãnh đạo nào đó cảm thấy lần này quá tốn kém, nên sau khi xong việc, những công việc dọn dẹp này cơ bản đều do những lao động miễn phí như chúng tôi làm. Tôi cũng chỉ mang tâm lý chơi bời trong hoạt động của trường lần này, vì thế tôi và “đứa bạn” tốt nhất của mình – Triệu Đầu Đá, tên thật là Triệu Lỗi, chỉ làm một chút việc, rồi chạy tót ra sau hòn non bộ chơi. Ai ngờ, lúc chúng tôi đang chơi vô cùng vui vẻ, thì đột nhiên, một cảm giác kỳ lạ bao trùm lấy tôi, loại cảm giác này khiến tôi không thở nổi trong phút chốc, ngực bứt rứt khó chịu.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận