Dịch Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1540: Giàu đến vậy cơ à?


Thần Ma không hổ là chủng tộc cường đại số một số hai, thiên địa huyền quang phải do cường giả Nhật Nguyệt đến biên giới chiến trường Chư Thiên, thu lấy trong vô tận hư không.  

 

Đôi khi, trong mấy năm Nhật Nguyệt cũng khó lấy được một sợi.  

 

 

Mấy trăm sợi, phải cần hơn mười vị Nhật Nguyệt ở trong vô tận hư không 10 năm, đương nhiên, Thần Ma không thiếu Nhật Nguyệt, bọn họ có tư bản làm được điều này.  

 

 

Hơn nữa tích lũy lại, vô số năm qua đi, việc tồn trữ rất nhiều cũng là bình thường, đó là còn chưa kể công phá tiểu giới cũng có thu hoạch rất lớn.  

 

 

Nhưng mà đối với một vài tiểu tộc mà nói, 500 sợi thiên địa huyền quang... Bán cả tộc bọn họ đi cũng không đủ.  

  

 

500 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt nhất trọng, tương đương với đánh chết 50 vị Nhật Nguyệt nhất trọng, tiểu tộc chưa chắc đã có nhiều Nhật Nguyệt như vậy.  

 

 

Tô Vũ âm thầm kinh hãi.  

 

 

Giàu thật!  

 

 

Mẹ nó!  

  

 

Thần Ma đúng là rất có tiền, há mồm là 500 sợi, vậy mà lúc trước mình lại chỉ muốn lừa 100 sợi là xong việc, may mà mình bỏ được công đầu tư.  

 

 

Giờ phút này, kỳ thật Tô Vũ đã cạn vốn!  

 

 

Thiên Nguyên khí gần như hết sạch, tuy rằng sau này hắn đã rút ra được thêm một chút, bất quá những thứ khác gần như đều xài hết, kể cả một ít vật phẩm thượng cổ hắn mua sắm, thậm chí hắn còn nguyện ý phá nát thần văn của chính mình, làm nhiều như vậy không phải là để kiếm một khoản lớn sao?  

 

 

Hiển nhiên hiện tại hắn đã kiếm được!  

 

 

Kiếm lời rất nhiều!  

 

 

Đống đồ của hắn tổng cộng lại không đến 100 sợi thiên địa huyền quang, 100 sợi còn là đã làm tròn lên.  

 

 

Đương nhiên, thi thể Nhật Nguyệt bát trọng thực trân quý.  

 

 

Thần Ma trực tiếp báo ra giá cao, trong nháy mắt đã đến 500 sợi, vô cùng kinh người.  

 

 

Cường giả Thiên Nghệ Thần tộc nhíu mày nhìn về phía Ma tộc, mà Ma tộc lại tỏ vẻ bình tĩnh, dù sao chúng ta cũng được giảm một phần, có ưu thế hơn so với các ngươi.  

 

 

Hai bên vừa ra giá, trong đám người, một vị Long tộc bình thản nói: “800 sợi!”  

 

 

Đệt! Không mua được!  

 

 

Chu Quảng Thâm và Tần Hạo nhìn nhau, Tần Hạo nhanh chóng truyền âm: “Quảng Thâm, ngươi có thể gom được khoảng bao nhiêu?”  

 

 

“Khoảng 500!”  

 

 

“Ta cũng chừng đó...”  

 

 

Tần Hạo và y liếc nhau, vẻ mặt bi ai, đây là tất cả tài sản mà Đại Minh phủ và Đại Tần phủ có thể lấy ra được, thật bi ai, thật đáng thương.  

 

 

Mà xu thế hiện nay... có khả năng sẽ đến hơn 1000 sợi!  

 

 

Má!  

 

 

Giờ khắc này, ý tưởng duy nhất trong đầu Tần Hạo chính là, ta xử lý tất cả mọi người ở đây, có phải mấy thứ này đều sẽ là của ta hay không?  

 

 

Vậy y sẽ phát tài!  

 

 

Đương nhiên, xử lý bọn họ xong, đại khái hơn mười vị vô địch sẽ lao đến tấn công địa bàn Nhân cảnh, nhân cơ hội đánh chết Nhân tộc.

 

Trái tim Tô Vũ đập mạnh liên hồi.  

 

Má nó!  

 

 

Giàu đến vậy cơ à?  

 

 

Quá đáng rồi đấy!  

 

 

Mọe!  

 

 

Ta xem thường vạn tộc rồi, đặc biệt là đám cường tộc kia, cũng đúng, tài nguyên tích lũy nhiều năm, chút đồ này có tính là cái gì?  

 

 

Một Lăng Vân như hắn cảm thấy nhiều, nhưng đối với Nhật Nguyệt, vô địch thì sao?  

 

 

Huống chi còn là vô số Nhật Nguyệt và rất nhiều vô địch!  


Đây là minh chứng cho năng lực của một chủng tộc, không phải một cá nhân. 
 
Chương 1541: Lại tăng thêm 300!


Cá nhân chưa chắc đã có tài lực này, nhưng chủng tộc thì có.  

 

 

Tô Vũ còn đang nghĩ ngợi, người mạnh nhất trong sân, Thái Cổ Cự Nhân tộc Cổ Sơn không nhịn được chửi nhỏ một tiếng: “Ta mà không ra giá có phải không có cơ hội mở miệng luôn không? 900 sợi!”  

 

 

Lão đã nói xong, đúng, chỉ như vậy, đòi nhiều thêm một mao tiền lão cũng không có!  

 

 

Ít nhất lão đã tham dự báo giá!  

 

 

So với mấy nhà không kịp tham dự đã bị đào thải thì tốt hơn nhiều.  

 

  

Vài thế lực vốn muốn mở miệng, hiện tại đều trầm mặc, lộ rõ vẻ bất đắc dĩ, hiển nhiên là trực tiếp từ bỏ!  

 

 

Đại tộc cạnh tranh, bọn họ chỉ có thể xem diễn!  

 

 

Tỉ như dân bản xứ cửu giới Cửu Tinh đảo, vốn là Thiên Vực liên minh bảo bọn họ tới, cho bọn họ giới hạn không thấp, mọi người đều ra tiền xuất lực duy trì, kết quả thì hay rồi, lập tức lên đến 900 sợi, không thể hô giá cao hơn!  

 

 

Ngũ Hành tộc dứt khoát không hé răng, bọn họ trực tiếp từ bỏ, mục tiêu của bọn họ là tìm được Phù Thổ Linh, không phải mua sắm, cũng không thể cạnh tranh cùng mấy đại tộc.  

 

  

“1000!”  

 

 

Giờ phút này, Chu Quảng Thâm rầu rĩ báo giá!  

 

 

Không thể không báo giá!  

 

 

Hắn vô cùng bất đắc dĩ, má nó, nếu không báo giá bây giờ thì bọn họ không còn cơ hội nào khác nữa, kỳ thật Chu Quảng Thâm rất muốn lấy được, đặc biệt là hô hấp pháp kia.  

 

 

Vốn tưởng rằng 500 là đủ rồi, sự thật chứng minh... Đại Minh phủ thật sự là quỷ nghèo!  

 

 

Không thể so!  

 

 

Thần Ma quá mức giàu có!  

 

 

Thật muốn tấn công Thần giới, đánh vào Ma giới, cướp đoạt hết của bọn họ.  

 

 

Giờ khắc này, đám quỷ nghèo run bần bật.  

 

 

Chỉ có thể xem đám đại tộc nhẹ nhàng tăng giá một lần đã là mấy trăm.  

 

 

Trong lòng Tô Vũ vui đến nở hoa, nhưng sau đó nhanh chóng biến thành cảnh giác.  

 

 

Mọe.  

 

 

Trả giá lớn như vậy, cuối cùng ai trúng bẫy đều sẽ quyết không chết không ngừng với hắn, có thể vô địch còn tự mình tới tìm hắn, đuổi giết hắn.  

 

 

Đối với bất cứ đại tộc nào, tổn thất như thế cũng không thể cắn răng cho qua được.  

 

 

Bạch Diện Liệp Thiên các vẫn luôn im lặng, lúc này bỗng lên tiếng: “1500 sợi!”  

 

 

Trong nháy mắt, giá cả tăng lên một mốc mới.  

 

 

Chiến Vô Song lạnh lùng nói: “Liệp Thiên các cũng muốn tham dự? Đây là di hài tiền bối Thần tộc ta, Liệp Thiên các muốn mua cả di hài tiền bối tộc ta ư?”  

 

 

Liệp Thiên các là một tổ chức tình báo... Đương nhiên, mọi người đều biết Liệp Thiên các rất có tiền.  

 

 

Nhưng hiện tại bọn họ tham dự bán đấu giá, còn ra giá cao như thế vẫn khiến mấy tộc Thần Ma khó chịu!  

 

 

Quá cao!  

 

 

Trực tiếp lên tới 1500 sợi, có lẽ đây cũng là giá trị cực hạn của khối di hài này.  

 

 

Nếu chỉ là thi thể Nhật Nguyệt bát trọng đơn thuần, toàn bộ tinh huyết nguyên vẹn có thể bán được giá 500 sợi đã là không tồi, huống chi tinh huyết của thi thể này không còn đầy đủ, một giọt cũng chưa chắc có thể lấy được.  

 

 

Thi thể bị tử khí ăn mòn, giá trị tuyệt đối không cao như vậy.  

 

 

Nhưng hiện tại có thân phận chuẩn vô địch thượng cổ, thậm chí là vô địch, cộng thêm hô hấp pháp...1500 sợi cũng không thấp.  

 

 

Tới nước này, Tiên tộc nãy giờ vẫn im lặng, Huyền Vô Cực trầm mặc một hồi, cuối cùng mở miệng ra giá: “1800!”  

 

 

“...”  

 

 

Bốn phía an tĩnh.  

 

 

Lại tăng thêm 300!  

 

 

Thập cường chủng tộc, cổ tộc ở đây gần như đều bị đá ra khỏi bàn đấu giá, không thể lên tiếng.  
 
Chương 1542: Càng nghĩ càng giận!


 Phía Nhân tộc vốn muốn quấy rối, hiện tại... thôi, đừng hô, hô cũng không có ai tin.  

 

Cái giá cao như vậy, bọn họ phải hô thế nào?  

 

 

Đùa à?  

 

 

Mà Tô Vũ thì đang cảm thấy vô cùng kích động, má, má, MÁ!  

 

 

Cao quá, ta sắp phát tài rồi!  

  

 

Đương nhiên, tiền càng nhiều, phiền toái càng lớn.  

 

 

Không sao!  

 

 

Người chết vì tiền, ta chấp nhận, dù sao vốn dĩ vạn tộc đều muốn giết ta!  

 

  

1800, nghe cái giá này xong, các đại cường tộc đều do dự, chần chờ, bọn họ cần thương lượng lại.  

 

 

Lúc này, phe có thực lực mua chân chính chỉ còn 5 nhà Thần Ma Tiên Long cùng với Liệp Thiên các, còn lại, có thế lực không phải là không mua nổi, đại tộc không thể nào không có lượng tài phú như vậy, dù là Nhân tộc cũng thế, nếu 36 phủ đều xuất lực, muốn vạn sợi thiên địa huyền quang thì cũng có thể giao ra.  

 

 

Nhưng để mua một khối thi thể mà táng gia bại sản thì không đáng.  

 

 

Đám thiên tài nghe mà ánh mắt đỏ lên, đều nhìn về phía Tô Vũ, giờ khắc này, bọn họ cũng có chút ghen ghét hâm mộ.  

 

 

Một đêm phát tài!  

 

 

Thiên địa huyền quang... Chưa chắc tất cả đều là thiên địa huyền quang, có khả năng còn dùng bảo vật khác thay thế, nhưng dù thế nào thì đó cũng vẫn là một khoản tài phú kếch xù!  

 

 

Một mình Thiên Đạc không thể tiêu hết!  

 

 

Nếu giết Thiên Đạc...  

 

 

Lúc bấy giờ, mọi người đều cố gắng kiềm nén tâm tư, bởi đây mới là thiên đại cơ duyên chân chính!  

 

 

Bọn họ không dám tưởng tượng, rốt cuộc là dạng cơ duyên gì thì mới có thể đạt được lợi ích lớn như thế.  

 

 

Mà Thiên Đạc chỉ đơn giản là tìm được một thượng cổ không gian rách nát mà thôi!  

 

 

Hiện giờ khí vận Ma tộc cường thịnh tới tình trạng này rồi sao?  

 

 

Người Ngũ Hành tộc u oán, nghe nói là đánh nhau với Phù Thổ Linh nên mới phát hiện ra, đây có thể là cơ duyên của Phù Thổ Linh, mà nay tất cả đều bị Thiên Đạc độc chiếm, chưa kể, Phù Thổ Linh còn đang mất tích!  

 

 

Càng nghĩ càng giận!  

 

 

Bọn họ rất muốn lập tức lao lên giết chết gã.  

 

 

Tiên tộc báo giá xong, mãi không có ai mở miệng, Tô Vũ bình thản cất lời: “Không ai báo giá, vậy Tiên tộc...”  

 

 

“1850 sợi!”  

 

 

Ma tộc lại báo giá!  

 

 

“2000 sợi!”  

 

 

Phía Thần tộc, Chiến Vô Song âm trầm nói: “Các tộc khác mà báo giá cao hơn, vậy lấy đi, 2000 sợi thiên địa huyền quang... Các ngươi chưa chắc đã dùng được! Đây là di hài Thần tộc, không phải của chủng tộc khác.”  

 

 

Tô Vũ nhắc nhở: “Sự thật chứng minh, dù là Ma tộc tu luyện hô hấp pháp thì cũng không có bất cứ trở ngại gì, ta đã tu luyện thành công rồi!”  

 

 

Chiến Vô Song lạnh lùng đáp trả: “Hô hấp pháp cũng chỉ là hô hấp pháp để luyện thể, không phải rèn luyện biển ý chí! Thiên Đạc, ngươi cho rằng chỉ mình ngươi biết? Ngươi hỏi thử xem Ma Đa Na có thể hay không? Ngươi cảm thấy ta không biết à? Đương nhiên, công pháp này thật sự trân quý, nhưng ngươi đừng cảm thấy chư thiên vạn giới chỉ có một cơ hội này!”  

 

 

Tô Vũ lập tức nhìn về phía Ma Đa Na, Ma Đa Na khẽ gật đầu, không nói cái gì.  

 

 

Ta biết!  

 

 

Chuyện này rất bình thường, gã từng được Bán Hoàng Ma tộc tiếp kiến một lần... Đương nhiên, Bán Hoàng không xuất hiện, nhưng từng dùng ý chí lực tra xét gã, sau đó, gã liền đạt được truyền thừa hô hấp pháp.  

 

 

Cho nên gã biết.  

 

 

Điều này chứng minh, Thủy Ma tộc có, gần như chủng tộc cổ xưa nào cũng đều có, bất quá kẻ đạt được truyền thừa thật sự rất ít.  


Có rất nhiều nguyên nhân, Ma Đa Na không tiện nhiều lời.
 
Chương 1543: Ta không cần!


Chiến Vô Song bình tĩnh cất tiếng: “Đây là di hài tiền bối Thiên Nghệ Thần tộc, thần văn cũng là thần văn Thần tộc, Thiên binh đã rách nát bất kham... Chư vị, các ngươi lấy được thì để làm gì? Vì hô hấp pháp sao? Dù muốn tu luyện hô hấp pháp để tăng cường nội tình, tiền đề cũng là ngươi có thiên phú cường đại và đủ tài nguyên để tu luyện, nếu không thì 36 đúc cũng không thể hoàn thành, vậy còn cần hô hấp pháp để làm gì?”  

             2000 sợi, đây đúng là cái giá trên trời!  

             Tới giờ phút này, mấy đại tộc khác đều có chút chần chờ, phía Long tộc, cường giả đã vài lần muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn lựa chọn im lặng.  

             Thôi, không cần lãng phí!  

             Huống chi lần này bọn họ còn muốn lấy được Long Huyết cổ thụ, không mang theo nhiều đồ vật như vậy.  

             Nếu ra giá cao hơn nữa thì sẽ không thể mua lại vật kia.  

             Phía Tiên tộc, Huyền Vô Cực nhíu mày im lặng, Tiên tộc không có năng lực chấn nhiếp bằng Thần Ma Thủy Ma và Nguyên Thủy Thần tộc, số lượng cổ Tiên tộc ít, Tiên Hoàng bế quan nhiều năm, phần lớn Tiên tộc đều do Tiên Vương đạo vực làm chủ, trong tình huống như vậy, kỳ thật Tiên tộc rất khó lấy ra quá nhiều đồ để đổi.  

             Kẻ có thể trả giá cao chỉ có Thần Ma.  

             Cổ tộc cũng không theo được!  

             Giờ là Thần tộc cạnh tranh cùng Ma tộc!  

             Giờ khắc này, mọi người đều đã hiểu, trong lòng thầm thở dài, hai tộc này quả thật là tài đại khí thô.  

             Phía Ma tộc, vài vị cường giả Ma tộc đang truyền âm thương lượng.   

             Đạc Ốc truyền âm hỏi ý kiến Ma Đa Na: “Còn ra giá nữa không? Quá cao, dù sao đây cũng là thi thể Thần tộc...”  

             Nếu là Ma tộc thì có thể trả thêm chút nữa.  

             Dù sao bọn họ cũng được giảm một phần!  

             Ma Đa Na quyết đoán: “Ra giá đi, 2200, Thiên Đạc sẽ chỉ thu 2000, tương đương với cái giá của Thần tộc hiện tại, nếu Thần tộc ra giá cao hơn thì càng tốt, phí thêm mấy trăm sợi, vậy nhường cho Thần tộc!”  

             Đạc Ốc hít sâu một hơi, mở miệng: “2200 sợi, Thiên Đạc, 90% giá cả có hiệu lực chứ?”  

             Tô Vũ bình thản đáp: “Có!”  

             Đạc Ốc không nói nữa.  

             Phía Thần tộc, Chiến Vô Song và Nhật Nguyệt cao trọng Thần tộc đều chau mày.  

             2200 sợi!   

             Cái giá này quá cao, dù Thần tộc lắm tiền nhiều của thì cũng rất xót dạ.  

             Rốt cuộc có đáng giá hay không?  

             Giờ phút này, Tô Vũ cũng thấy chột dạ, giá cả đã quá cao, có vẻ không phải Thần tộc thì là Ma tộc sẽ lấy được, cái giá cao như vậy, an bài một vị vô địch chuyên môn đuổi giết hắn chắc là không có vấn đề gì đúng không?  

             Chiến trường Chư Thiên... Ta không ở nổi nữa!  

             Biến hóa chi thuật của hắn không thể gạt được vô địch.  

             “Ta chỉ có thể lén quay về Nhân giới, hoặc là dứt khoát đi đến tiểu giới tị nạn mà thôi!”  

             Ít nhất là không thể ở lại quanh khu Tinh Thần hải này nữa.  

             Quá nguy hiểm!  

             Vô địch liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu hắn, gặp phải vô địch, hẳn chắc chắn phải chết!  

             Lại một khoảng trầm mặc kéo dài, Đạc Ốc không nhịn được nói: “Không ra giá thì đồ là của Ma tộc, Thiên Đạc, có thể kết thúc rồi!”  

             Gã có chút khẩn trương, kích động, có chút không thở nổi!  

             2200 sợi... Con số thiên văn!  

             Lần này Thiên Đạc thật sự phát tài rồi. Tiền đề là gia hỏa này không có mệnh hệ gì, tốt nhất là nên lập tức quay về Ma giới, Lạp Đức gia tộc sẽ không cho Thiên Đạc giữ nhiều tài phú như vậy, tuy rằng cơ duyên của thiên tài không thể đoạt lấy, nhưng nếu Thiên Đạc không nộp một nửa trở lên, Lạp Đức gia tộc chưa chắc đã che chở cho hắn!  

             Nhiều bảo vật như thế mà không có ai che chở... Thiên Đạc ở Ma giới cũng phải cẩn thận!  

             Bị người ám sát là chuyện thực bình thường!  

             Ma giới không phải toàn thể một lòng, nếu không, Ma giới đã không có chiến tranh.  

             Tô Vũ lại nhìn về phía cường giả Thần tộc, đạm mạc nói: “Thần tộc còn ra giá nữa không? Đây là di hài cường giả Thiên Nghệ Thần tộc, không ra giá, vậy nó sẽ thuộc về Ma tộc!”  

             Dứt lời, hắn lại hỏi: “Tiên tộc và Long tộc thì sao?”  

             Kỳ thật hắn muốn bán cho Tiên tộc hơn!  

             Mà Tiên tộc không mua được cũng tốt, ít nhất bề ngoài Tiên tộc là đồng minh của Nhân tộc, nếu thân phận Tô Vũ bị vạch trần, lừa Tiên tộc nhiều như vậy thì hắn cũng gặp phiền toái.  

             Lừa Thần Ma... vấn đề không quá lớn, dù sao cũng là tử địch!  

             Tốt nhất cũng đừng lừa Long tộc.  

             Hiện tại Long tộc còn tính trung lập, một khi bị lừa nhiều như thế sẽ kéo theo một loạt phiền toái.  

             Lừa được Thần Ma thì cứ lừa, không có tổn thất gì.  

             Trong lòng Tô Vũ đang phán đoán thế cục, hắn cảm thấy vẫn ổn.  

             Nhưng phải xem Thần tộc còn tăng giá không.  

             Tốt nhất là Thần tộc cho hắn kiếm thêm chút nữa.  

             Phía Thần tộc, mấy người Chiến Vô Song không ngừng truyền âm thương thảo, một lát sau, Chiến Vô Song âm trầm nói: “2300 sợi!”  

             Đạc Ốc thở dài, không mở miệng nữa.  

             Lúc này, không khí lại trở nên trầm mặc, mọi người đều không mở miệng.  

             Hồi lâu, Hắc Ám Ma Long tươi cười nói: “Không ai nói gì, vậy nên kết thúc rồi!”  

             Ông ta đã kiếm được một món hời lời!  

             30%, quá sảng khoái!  

             Ông ta cảm thấy khoản tiền này dù mình kiếm cả đời cũng khó kiếm được, 30%, gần 700 sợi, dù một năm ông bắt giữ một sợi ở vô tận hư không, thì cũng phải mất 700 năm!  

             Mấu chốt là ông ta không thể ở đó 700 năm, nếu không, ông ta sẽ thành tử long!  

             Tới giờ khắc này, kết cục coi như đã định.  

             Các đại tộc khác không ra giá, dù muốn cũng mua không nổi.  

             Tô Vũ cũng tươi cười, hắn nói: “Vậy đồ vật sẽ thuộc về Thần tộc! 2300 sợi... giao dịch ngay tại hiện trường. Nếu Thần tộc không trả được, vậy sẽ thuộc về Ma tộc; nếu Ma tộc không trả được, kế đó là Tiên tộc...”  

             Hắn nhìn về phía Chiến Vô Song, Chiến Vô Song nhíu mày, bình thản đáp: “Thần tộc trả được!”  

             Dứt lời, y hít sâu một hơi, đoạn liệt kê: “500 sợi thiên địa huyền quang, 300 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, 100 viên Thiên Nguyên khí quả, ngũ hành linh quả, mỗi loại 10 quả...”  

             Nghe vậy, ánh mắt cường giả Ngũ Hành tộc sáng ngời, sau đó lập tức trở nên ảm đạm, nhưng vẫn thử hỏi: “Có thể bán cho Ngũ Hành tộc không? 10 sợi thiên địa huyền quang một quả...”  

             Thứ này giống như Long Huyết quả, có trợ giúp cực lớn cho nguyên khí Ngũ Hành tộc lột xác, đáng tiếc chính Ngũ Hành tộc còn không có.  

             Nó có giá trị cực kỳ trân quý!  

             Ngũ hành linh quả, mỗi loại 10 quả, tổng cộng là 50 quả, giá trị lên tới 500 sợi thiên địa huyền quang.  

             300 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, cũng là 900 sợi.  

             Thiên Nguyên khí quả là một loại chí bảo cực kỳ thích hợp để lột xác nguyên khí, nhưng không trân quý bằng ngũ hành linh quả, giá trị 3 sợi thiên địa huyền quang một quả, 100 quả giá trị 300 sợi.  

             Tổng cộng mấy thứ này có giá trị 2200 sợi thiên địa huyền quang. Mặt khác, Thần tộc còn cung cấp năm thanh Địa binh.  

             Nhưng Tô Vũ trực tiếp cự tuyệt: “Không cần binh khí!”  

             Đùa gì thế, lão tử đây là chuyên gia này.  

             Binh khí quá bình thường!  

             Ta không cần!  

             Chiến Vô Song cũng không nhiều lời, nhanh chóng nói: “Vậy thêm 50 Thiên Huyết quả.”  

             Tô Vũ không biết nó là cái gì, nhưng có người lập tức giải thích cho hắn, Bạch Diện Liệp Thiên các mở miệng: “Thiên Huyết quả dùng để tăng cường khí huyết! Thân thể cường đại, khí huyết chưa chắc có thể đuổi kịp, vậy sẽ làm cho khí huyết không đủ, cơ năng giảm xuống, thực lực không thể phát huy toàn bộ, thứ này có trợ giúp cho thiên tài tiến bộ nhanh chóng, giá trị đạt tới 100 sợi thiên địa huyền quang!”  

             Như vậy tính ra, 2300 sợi thiên địa huyền quang đã gom đủ.  

             Tô Vũ không khách khí: “Vậy cho ta xem đồ trước.”  

             Chiến Vô Song lạnh nhạt đáp: “Ngươi giao đồ cho ta đã!”  

             Tô Vũ tức giận: “Thực lực ta thấp kém, thực lực các ngươi thế nào?”  

             Dứt lời, hắn thu toàn bộ đồ vật vào một cái nhẫn trữ vật rồi nói: “Một đám Nhật Nguyệt tại đây, ta không chạy được, các ngươi giao đồ cho ta trước, rồi ta sẽ giao nhẫn trữ vật!”  

             Chiến Vô Song nhíu mày, không quá yên tâm, y ngẫm nghĩ rồi trả giá: “Ta muốn xem trước bản hô hấp pháp hoàn chỉnh!”  

             Tô Vũ nhíu mày, “Được, vậy ngươi chi trả trước một nửa, ta liền cho ngươi xem, nếu không thành vấn đề thì giao nốt một nửa còn lại, trao đổi nhẫn trữ vật!”  

             “Được!”  

             Chiến Vô Song lập tức chấp thuận, ngay sau đó Chiến Vô Song ném một chiếc nhẫn trữ vật tới, Tô Vũ cũng ném qua một viên ngọc phù.  

             Những người khác ngo ngoe rục rịch... Thôi, cuối cùng vẫn lựa chọn từ bỏ.  

             Khai chiến với Thần tộc không phải là lựa chọn hay.
 
Chương 1544: Đáng chết! Khốn nạn!


Chiến Vô Song nhanh chóng quan sát bản công pháp, Tô Vũ cũng nhanh chóng tra xét đồ đạc bên trong, thuận tiện di dời đồ trong nhẫn trữ vật, đồng thời không ngừng thanh tẩy mấy thứ này để tránh lưu lại bẫy rập.  

             Thần văn chữ “Kiếp” tra xét.  

             Chiến Vô Song nhìn một hồi, hơi hơi nhíu mày, thoạt nhìn thực huyền bí, có điều y cũng từng học hô hấp pháp, thứ “Thiên Đạc" giao ra này khiến y cảm thấy theo đạo lý thì có thể tu luyện được.  

             Nhưng không thể nghiệm chứng tại hiện trường, đây không phải chuyện một ngày là có thể tu luyện thành công, dù là thiên tài như y, không đến dăm ba bữa thì cũng không thể nhập môn, đương nhiên “Thiên Đạc" đã nhập môn, nhưng Chiến Vô Song cảm thụ được hắn chỉ mới tiếp thu phần da lông mà thôi.  

             Chuyện này thực bình thường, thời gian tu luyện quá ngắn, hắn mà học được kỹ càng mới là chuyện lạ.  

             Về cơ bản có vẻ hợp lý.  

             Thiên Đạc không có năng lực chế tạo ra một hô hấp pháp như thật thế này trong mấy ngày ngắn ngủi, trước kia gia hỏa này không biết, có lẽ cũng chưa từng nghe nói.  

             Y giao cho một vị Thần tộc Nhật Nguyệt cao trọng nhìn thoáng qua, vị kia quan sát một hồi, cũng khẽ gật đầu, cảm thấy không có vấn đề.  

             Theo công pháp ghi chép, tuy rằng có chút mơ hồ, nhưng cơ bản khá hợp lý.  

             Chiến Vô Song hít sâu một hơi, y nói: “Trao đổi nốt một nửa còn lại...”  

             Giờ phút này, Ma Long mở miệng: “Thiên Đạc, ba phần của ta đâu?”   

             Tô Vũ nhanh chóng đáp: “Giao dịch hoàn thành, thành chủ đại nhân hiệp trợ ta rời đi, tiến vào một gian phòng trong thành, trước khi vào đó, ta sẽ đưa cho thành chủ đại nhân, chẳng lẽ đại nhân cảm thấy những người ở đây sẽ không có tâm tư gì với ta?”  

             Hắc Ám Ma Long mỉm cười, cảm thấy cũng đúng!  

             Ở trong thành, ông ta không sợ Thiên Đạc chạy trốn.  

             Lần giao dịch thứ hai nhanh chóng bắt đầu.  

             Những người khác yên lặng nhìn, Chu Quảng Thâm buồn bực, mở miệng thúc giục: “Trả ta 10 giọt tinh huyết, còn có tiền vé vào cửa là Sơn Hải...”  

             Thật buồn bực!  

             Lần này chỉ xem náo nhiệt chứ chẳng làm được gì.  

             Thần Ma giàu nứt khố đổ vách, vượt quá sức tưởng tượng của hắn!   

             Tô Vũ hừ lạnh một tiếng, tùy ý đá một cước, một vị Sơn Hải Nhân tộc bay về phía hắn, lại đá một vị Sơn Hải khác tới chỗ Tần Hạo, hắn lạnh lùng hỏi: “Đủ chưa?”  

             Vé vào cửa Nhân tộc trả không phải là Sơn Hải Nhân tộc, đương nhiên, Tô Vũ tùy ý đá hai tên Nhân tộc trở về cũng không ai để ý.  

             Nếu là tiền vé vào cửa... Ai còn để ý thứ này nữa.  

             Chu Quảng Thâm không nói gì, tuy rằng y không thân với hai vị Sơn Hải đây, nhưng nhìn cũng có chút quen mắt, hẳn là thuộc đại phủ khác, nhận về cũng được.  

             Tô Vũ không để ý tới y, tiếp tục giao dịch cùng Chiến Vô Song, vừa giao dịch vừa nói: “Ta sẽ trả lại đồ cho mọi người, thu hoạch lớn thế này, chút tiền trinh kia thì tính cái gì? Chờ ta kết thúc giao dịch đã...”  

             Dứt lời, hắn lấy được chiếc nhẫn trữ vật thứ hai, Tô Vũ tiếp tục tra xét, sau đó chuyển toàn bộ đồ vật vào nhẫn trữ vật của mình.  

             Tiếp theo, lại di dời thi thể và đồ kèm theo vào đó, ném qua cho Chiến Vô Song ở phía đối diện.  

             Đã xong, nên kết thúc rồi!  

             Tô Vũ xoay người về phòng, vừa đi vừa nói: “Trả đống vé vào cửa này lại cho các ngươi.”  

             Tổng cộng còn 25 vị Sơn Hải cảnh bị giam cầm!  

             Tô Vũ xoay người, ánh mắt đột nhiên trở nên ngoan độc, gian phòng do hắn cố ý chọn lựa, hắn hơi né căn phòng đối diện, ngay sau đó, một cỗ ý chí lực cường đại thổi quét tất cả ‘vé vào cửa’!  

             Oanh!  

             Nổ tung!  

             Rất nhiều Sơn Hải trực tiếp nổ tung, trong nháy mắt, ngoài cửa phòng Tô Vũ và căn phòng đối diện xuất hiện hơn 20 đầu Tử Linh Sơn Hải, cùng với vô số Tử Linh cảnh giới khác.  

             Giờ khắc này, căn phòng đối diện cũng chấn động!  

             Làm sao vậy?  

             “Đáng chết...”  

             Có người còn mờ mịt, giao dịch đã kết thúc, làm gì vậy?  

             Thiên Đạc giết đám gia hỏa đó ư?  

             Bọn họ cảm thấy khó hiểu. Tràng diện đại loạn trong nháy mắt, vô số Tử Linh xuất hiện, Sơn Hải Tử Linh hiện lên, thậm chí có dấu hiệu Nhật Nguyệt Tử Linh sắp xuất hiện.  

             Lúc bấy giờ, vô số máu tươi bị Tô Vũ tung ra từ trong phòng, Tử Linh tràn đầy toàn bộ đường phố, trong phòng, Tô Vũ hóa thành làn gió nhẹ rồi cấp tốc rời khỏi. Không bao lâu sau, hắn đã hóa thành Tử Linh, dung nhập vào đại quân Tử Linh!  

             Trong căn phòng đối diện, cửa bị Tử Linh chặn đứng, ánh mắt Cổ Sơn nheo lại, nhìn về phía bên ngoài, hình như có thứ gì đó đi ra khỏi căn phòng của Thiên Đạc, nhưng bởi vì Tử Linh ngăn cản, tử khí lại ngập tràn nên lão không thấy được rõ ràng.  

             Một lát sau, hơn mười vị Nhật Nguyệt gầm lên, khí huyết khí tức cường hãn kinh người!  

             Lực khống chế cũng cường đại kinh người, không đánh chết Tử Linh, mà là chặn Tử Linh lại rồi đánh bay.  

             Đối diện, trong căn phòng mà Thiên Đạc ở trước đó đã là cảnh người không nhà trống.  

             . . .  

             Ầm ầm một tiếng!  

             Tử Linh bay ngược.  

             Tô Vũ cũng thuận thế bay ngược ra sau, một đóa mây màu nho nhỏ hạ xuống, cùng lúc đó, hàng loạt cường giả lao ra khỏi phòng, trong đó, Thái Cổ Cự Nhân tộc Cổ Sơn lần nữa nhìn về phía Tô Vũ.  

             Đám mây kia không lớn, bị bao phủ bên trong tử khí, thế nhưng Cổ Sơn vẫn nhìn ra một chút dị thường.  

             Ánh mắt lão khẽ động, thần quang trong mắt lấp lánh.  

             Mà ở dưới đất đã có vô số Tử Linh bị chấn rớt ra ngoài.  

             Nhật Nguyệt trong mắt luân chuyển, quay lại một đoạn thời gian ngắn ngủi, Cổ Sơn có cảm giác dường như mình đã thấy được một đầu Tử Linh hơi có điểm khác thường, trong lòng lão khẽ động, cái này. . . Tình huống như thế nào?  

             Lão hơi nghi hoặc, có điều nhìn lại những cường giả Thần Ma xung quanh đầy mặt mờ mịt cùng kinh ngạc khiến Cổ Sơn bỗng bật cười, lão mặc kệ!  

             Có quan hệ gì với lão đâu!  

             Lão tử vừa không tốn một mao tiền. . . À không, không đúng, lão tử đã lấy ra 10 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt a!  

             Cổ Sơn chấn động, đúng rồi, tốt xấu gì thì lão cũng đã xuất ra 10 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt.  

             Đây không phải là tiền chắc?  

             Đương nhiên, đối với lão mà nói, giết một tên Nhật Nguyệt quá đơn giản, nhất là Nhật Nguyệt nhất trọng, có điều cũng không thể tùy tiện giết Nhật Nguyệt lung tung được.  

             Trong lòng chửi bậy một tiếng, rất nhanh Cổ Sơn lại cười phá lên.  

             Được rồi, ta đây tới xem náo nhiệt mà thôi!  

             Thiên Đạc. . . Không, đây quả thật là Thiên Đạc sao?  

             Cứ coi như là Thiên Đạc đi, êm đẹp giao dịch đồ vật xong là được, bỗng dưng ngươi giết người chạy trốn làm cái gì?  

             Đương nhiên, khả năng là có rất nhiều nguyên nhân.  

             Thứ nhất, không cho Ma Long chỗ tốt.  

             Thứ hai, chính mình chạy trốn, miễn việc phải chia chác cho Ma tộc.  

             Thứ ba. . . Cũng là điểm đáng sợ nhất, đồ vật có vấn đề!  

             Nếu là thật thì đây chính là tin tức chấn động!  

             Giả sử đồ gã bán không có vấn đề gì, thế thì Thiên Đạc chạy liền chạy thôi, cùng lắm thì mỗi Ma Long phát cuồng. Nhưng nếu đồ vật có vấn đề, vậy thì không chỉ một mình Ma Long nổi điên, mà cả Thần tộc cũng sẽ nộ phẫn công tâm, hận chết Thiên Đạc.  

             2300 sợi thiên địa huyền quang, chính bản thân Cổ Sơn tích cóp cả đời cũng không có, thậm chí giết lão đem bán cũng chưa hẳn đã đủ.  

             Người suy nghĩ giống lão không ít, một bộ phận người sát nhập vào chỗ cổ ốc mà Tô Vũ ở trước đó, một bộ phận thì bùng nổ thần quang trong mắt, dò xét bốn phía.  

             Hắc Ám Ma Long giận dữ hét: "Phong tỏa cổ thành, nhanh lên!"  

             Ông ta thật sự vô cùng tức giận.  

             Đối với ông mà nói, đồ vật đại khái là không có vấn đề, Thần tộc lại không phải kẻ ngu, mà mọi người cũng không bị mù lòa. Suy nghĩ duy nhất của ông lúc bấy giờ là Thiên Đạc vì không muốn đưa chỗ tốt cho ông nên mới gây ra hỗn loạn như vầy, tiện bề chạy trốn!  

             Đáng chết! Khốn nạn!  

             Lão tử tận tâm tận lực giúp ngươi duy trì trật tự, giúp ngươi thúc đẩy giao dịch, thế mà ngươi kiếm lợi xong liền ôm đồ chạy một mình, không chia chác gì cho ta.  

             Không ai so với ông lại càng phẫn nộ hơn.
 
Chương 1545: Bọn họ không sợ đại loạn.


Tử khí tràn lan, Ma Long trực tiếp đá bay những con Tử Linh xung quanh. Ông là thành chủ, quyền lợi rất lớn, chỉ cần không chém giết Tử Linh thì đánh cũng được, đá cũng chẳng sao, mấy đầu Tử Linh ấy sẽ không quản ông.  

 

Mà Thần tộc bên này, Chiến Vô Song cấp tốc tra xét nhẫn trữ vật mà Tô Vũ đưa cho y. Ý chí lực quét một vòng, không có vấn đề!  

 

 

Thật sự là y không nhìn ra vấn đề!  

 

 

Cái này có thể có vấn đề gì?  

 

 

Thi thể ở trong, Thiên binh ở trong, thần văn cũng nằm ngay đó, chẳng lẽ là công pháp có vấn đề?  

 

 

Có điều bây giờ y còn chưa tu luyện công pháp, cho nên trên đại thể cảm giác cũng chẳng có gì bất cập.  

 

  

Hoặc là nói, tu luyện bản công pháp này sẽ gặp phải hạn chế gì đó?  

 

 

Chiến Vô Song nhíu mày, mơ hồ có cảm giác mình bị lừa rồi, bất quá… Y thật sự không phát hiện ra vấn đề nằm đâu.  

 

 

Y quát: "Lục soát, không có khả năng gã vô duyên vô cớ tan biến!"  

 

 

Bất kể như thế nào, trước lục soát rồi lại nói!  

 

 

Mà giờ khắc này, Ma tộc bên kia cũng ngoài ý muốn vô cùng.  

  

 

Rốt cuộc tình huống như thế nào?  

 

 

Thiên Đạc chạy rồi?  

 

 

Vì sao phải chạy?  

 

 

Ma Đa Na cũng nhíu mày, đột nhiên nhìn về phía Lạp Đức gia tộc Tế Nguyệt, truyền âm nói: "Dò xét huyết mạch xem. . ."  

 

 

Gã còn chưa nói xong, trong nhẫn chứa đồ bỗng chấn động một cái.  

 

 

Ánh mắt gã khẽ biến, cấp tốc lấy điểm bảng vừa rung động trong nhẫn ra.  

 

 

Mà kẻ đeo mặt nạ màu trắng đã nhanh tay lấy ra điểm bảng trước, vừa xem liền biến sắc, vội thông báo: "Thiên Đạc chết rồi!"  

 

 

". . ."  

 

 

Giờ khắc này, toàn bộ cổ thành an tĩnh đến dọa người!  

 

 

Thiên Đạc. . . Chết rồi?  

 

 

Đúng vậy, chết rồi.  

 

 

Tô Vũ nếu đã biết sự tồn tại của người Lạp Đức gia tộc, đương nhiên làm sao dám lưu lại mạng cho Thiên Đạc, đây không phải là tự đào hố chôn mình, để mặc người ta định vị sao?  

 

 

Mà cách đó không xa, lại có một đám mây màu buông xuống.  

 

 

Thiên Đạc không mạnh, thế nhưng gã vẫn là thiên tài Địa bảng.  

 

 

Hắc Ám Ma Long trong nháy mắt đã xuất hiện ngay tại địa phương mà đám mây màu hạ xuống, có điều nơi này đã chẳng còn bất kỳ dấu vết của một ai.  

 

 

Giờ phút này, Hắc Ám Ma Long cũng thấy chấn động vô cùng, chuyện gì đang diễn ra?  

 

 

Sau một khắc, ánh mắt ông ta khẽ biến, quát: "Thiên Đạc chết rồi, bị người giết. . . Đáng chết, cái này. . . Cái này. . . Có lẽ hung thủ đã lẫn vào trong vô số Tử Linh nơi đây!"  

 

 

Cái suy đoán này ngay cả chính ông cũng không thể tin được!  

 

 

Lẫn vào Tử Linh để trốn?  

 

 

Làm sao có thể?  

 

 

Bất quá chỉ có lời giải thích này mới trả lời được cho tình huống bất thường đang diễn ra, rất có thể đối phương thật sự đang trà trộn vào trong lít nha lít nhít Tử Linh xung quanh. Bằng không, hắn không có khả năng biến mất ngay dưới mí mắt một đám cường giả đỉnh cấp như bọn họ.  

 

 

Sắc mặt Lạp Đức gia tộc bên này hoàn toàn thay đổi, Thiên Đạc đã chết?  

 

 

Nói ngay ra thì vừa rồi bọn hắn vẫn còn đang ôm tâm trạng xem náo nhiệt, Thiên Đạc chạy cũng tốt, coi như là gã đang tính kế đám cường giả Thần tộc, bọn họ thấy thì cũng chỉ cười trên nỗi đau của người khác.  

 

 

Nhưng mà bây giờ Thiên Đạc lại vẫn lạc?  

 

 

Ngoài ý muốn, rung động, không dám tin!  

 

 

Mà đúng lúc này, Tần Hạo cách đó không xa lại dùng thương đâm chết một tôn Sơn Hải Tử Linh, sau một khắc, càng nhiều Sơn Hải Tử Linh xuất hiện, liền ngay sau đó, y lại đâm một thương ra, giết chết thêm một đầu Tử Linh Sơn Hải nữa.  

 

 

"Tần Hạo!"  

 

 

Có người nổi giận gầm lên một tiếng, Tần Hạo thản nhiên đáp: "Làm sao? Để Nhật Nguyệt Tử Linh xuất hiện rồi phong thành đi, miễn cho có người chạy thoát, làm sao vậy? Có vấn đề gì à?"  

 

 

"Đúng vậy, phong thành!"  

 

 

Ma tộc Tế Nguyệt điên tiết quát: "Giết cho Nhật Nguyệt Tử Linh ra để cưỡng ép phong thành đi!"  

 

 

Bọn họ không sợ đại loạn.  

 

 

Hơn 20 vị cường giả Nhật Nguyệt hậu kỳ đang ở đây, trừ phi vô địch Tử Linh xuất hiện, bằng không, đừng nói phong thành 3 ngày, dù là 30 ngày thì bọn họ cũng không chết được.  

 

 

Tần Hạo cười cười, nhưng ánh mắt y lại hơi khác thường.  


Vốn không phải y muốn giết, mà là Tần Phóng bảo y giết. 
 
Chương 1546: Đừng làm rộn!


Không sai, chính là Tần Phóng, bởi vì hắn cảm thấy tình cảnh này cực kỳ quen thuộc.  

 

Đệt!  

 

 

Tần Phóng thật sự cảm thấy bản thân vừa bước vào vòng lặp Deja Vu, kỳ thật có thể nói không có ai ở đây nhận ra vấn đề nhanh bằng hắn. Bởi vì hắn chính là người quen thuộc nhất, dù sao ngày ấy, hắn tận mắt nhìn thấy Tô Vũ có vẻ như từ Tử Linh biến thành người, sau đó tự tay dùng chùy giết chết hai vị Nhật Nguyệt, lại sau đó, Tô Vũ một cước đá hắn bay ra ngoài!  

 

 

Người tận mắt chứng kiến tình huống này đều đã chết sạch, chỉ duy nhất mỗi Tần Phóng là còn sống.  

 

 

Cho nên ngay khi điểm bảng thông báo Thiên Đạc tử vong, Ma Long lại thốt ra câu có khả năng đối phương lẫn vào bên trong đoàn Tử Linh, kết hợp với việc trước đó có kẻ sát lục hàng loạt Sơn Hải, chế tạo ra một màn Tử Linh bạo động này, Tần Phóng liền nghĩ ngay đến Tô Vũ!  

 

  

Chẳng lẽ. . .  

 

 

Tần Phóng không thể tin nổi.  

 

 

Không thể nào!  

 

 

Không có khả năng!  

  

 

Sao lại thế?  

 

 

Tô Vũ?  

 

 

Lẽ nào Tô Vũ phát hiện thi thể thượng cổ, nên quyết định giả mạo làm Thiên Đạc. . . Không đúng, nếu đối phương thật sự là Tô Vũ thì cỗ thi thể kia chắc chắn có vấn đề, bằng không Tô Vũ bán nó cho Thần Ma làm gì?  

 

 

Tần Phóng nắm lấy cánh tay Tần Hạo, không ngừng truyền âm: "Nhị thúc, giết nhiều lên, gây ra hỗn loạn đi, Thiên Đạc chắc chắn là giả, có lẽ đó là Tô Vũ!"  

 

 

". . ."  

 

 

Tần Hạo ngốc trệ thế nhưng cũng không hoài nghi lời cháu trai nói, cho nên mới có một màn vừa rồi, trong chớp mắt đánh giết mấy đầu Sơn Hải Tử Linh, thuận tay còn giết luôn không ít Tử Linh nhỏ yếu, mục đích là chế tạo ra càng nhiều Tử Linh càng tốt!  

 

 

Về việc phong thành ba ngày thì y không quá lo lắng.  

 

 

So với chuyện đó, y càng bận tâm về chuyện của Tô Vũ hơn.  

 

 

Thân là tướng chủ tiên phong doanh, có tràng diện nào mà y chưa từng thấy, cảnh vô địch chém giết cũng đã gặp qua, thế nhưng. . . Má nó. Việc cháu trai nói rất có thể Thiên Đạc là Tô Vũ vẫn khiến y kinh ngạc.  

 

 

Nếu đó là Tô Vũ thì lần giao dịch này tuyệt đối có vấn đề!  

 

 

Đâu chỉ mỗi Tần Hạo, giờ khắc này, có người cũng nghĩ tới điều tương tự.  

 

 

Ba vị Nhật Nguyệt hậu kỳ gắt gao bảo vệ Chu Quảng Thâm, ánh mắt Ám Ảnh nghiền ngẫm, cấp tốc truyền âm cho hai người còn lại: "Nhanh giết Tử Linh, gây ra hỗn loạn đi. . ."  

 

 

Ngày đó hắn ở ngoài thành, mặc dù không tận mắt thấy tình cảnh Tô Vũ chuyển đổi từ Tử Linh sang người sống, nhưng việc Tô Vũ làm như thế nào trộn lẫn vào trong thành, làm như thế nào chém giết Nhật Nguyệt, làm như thế nào thoát khỏi thành trì đã phong bế. . . Hắn đều nắm chắc.  

 

 

Tình cảnh lần này cực kỳ tương tự so với lần trước!  

 

 

Nhất là khi điểm bảng vừa thông báo Thiên Đạc chết, thiên địa ban thưởng lại xuất hiện ngay tại phụ cận, điều này đại biểu việc gã đã bị người sống giết chứ không phải Tử Linh, Tử Linh giết người thì không có chuyện thiên địa ban thưởng!  

 

 

Giờ khắc này Ám Ảnh cũng nghĩ đến Tô Vũ!  

 

 

Hắn một kiếm giết ra, đánh chết một đầu Sơn Hải Tử Linh, kiếm khí dập dờn, trong nháy mắt đã thuận thế xử lý hơn mười đầu Tử Linh Lăng Vân, Đằng Không gần đó.  

 

 

Chu Quảng Thâm ngoài ý muốn, truyền âm hỏi: "Làm sao vậy?"  

 

 

"Điện hạ, Thiên Đạc ban nãy có lẽ là giả, ta nghĩ đó là Tô Vũ ngụy trang!"  

 

 

Chu Quảng Thâm há hốc miệng.  

 

 

Ta. . . Ta. . . Ta không tin!  

 

 

Thế thì thi thể thượng cổ kia là sao?  

 

 

Không có khả năng a!  

 

 

Nếu là Tô Vũ ngụy trang, chẳng phải nói Tô Vũ đã lừa Thần tộc hơn 2000 sợi thiên địa huyền quang?  

 

 

Đừng làm rộn!  

 

 

Đây sẽ là đại án lừa dối đệ nhất vạn giới đó!  

 

 

Cho tới bây giờ, chưa từng có ai lừa ai nhiều đồ như vậy, hơn nữa còn là lừa Thần tộc. . . Không, nói cho ngay ra là lừa gạt vạn tộc, hôm nay hầu hết cường tộc đều có mặt.

 

Bốn phương tám hướng, hàng loạt Tử Linh xuất hiện.  

 

Vùng trời bên trên phủ thành chủ, một tôn Nhật Nguyệt Tử Linh mơ hồ hiển hiện.  


Cửa thành bên kia bắt đầu tự động phong bế. 
 
Chương 1547: Thiên Đạc là Tô Vũ?


Mà bầu không khí hiện giờ vô cùng ngưng trọng, đến bây giờ đa phần mọi người vẫn chưa nghĩ rõ ràng được chuyện gì đang diễn ra.  

 

Rốt cuộc Thiên Đạc chết như thế nào?  

 

 

Còn có, gã bị người nào giết?  

 

 

Đối phương giết Thiên Đạc là vì muốn chiếm lấy chỗ tốt đúng không? Nhưng người nào có thể vô thanh vô tức giết gã xong lại biến mất ngay trước mắt bọn họ?  

 

 

Hơn ai hết, Chiến Vô Song chính là người hốt hoảng nhất.  

 

  

Thiên Đạc chết rồi!  

 

 

Kẻ bán đồ cho bọn họ - Thiên Đạc đã chết!  

 

 

Ta đệt con mẹ ngươi!  

 

 

Không có khả năng a!  

 

  

Y vội lấy điểm bảng ra cẩn thận dò tới dò lui một lượt, nhưng bảng danh sách không hề có biến động, xem ra không phải thiên tài trên bảng giết.  

 

 

Chiến Vô Song lại lấy nhẫn trữ vật ra lần nữa dò xét, vẫn không phát hiện vấn đề gì bất thường.  

 

 

"Không, không đúng, nhất định là có chỗ nào đó xảy ra bất cập. . ."  

 

 

Người bán chết rồi, đây chính là vấn đề lớn nhất!  

 

 

Y quan sát bốn phía, sắc mặt hai vị Thần tộc Nhật Nguyệt hậu kỳ đều vô cùng nặng nề, Thiên Đạc chết khiến bọn họ cũng cảm thấy bất an.  

 

 

"Các ngài thử nhìn một chút xem!"  

 

 

Chiến Vô Song nguyên bản không định cho bọn họ xem, nhưng bây giờ y buộc lòng phải đưa đồ vật giao cho hai vị này. Từ lúc Thiên Đạc gây chuyện rồi chết, y cực kỳ không yên lòng, cả người cứ thấp thỏm khó chịu.  

 

 

2300 sợi thiên địa huyền quang lận!  

 

 

Dù là một vị Thần vương thì cũng khó mà đơn độc lấy ra.  

 

 

Nhiều đồ như vậy, có thể nói là tương đương với gia sản của một vị vô địch, vả lại vô địch còn muốn giữ riêng để tự mình tu luyện, tu luyện đến vô địch không có nghĩa là nhất định có rất nhiều tiền.  

 

 

Cho nên nếu có sai sót gì xảy ra, Chiến Vô Song chắc chắn phải thừa nhận áp lực cùng chỉ trích cực lớn.  

 

 

Hai tôn Nhật Nguyệt tra xét cẩn thận rõ ràng, vẫn không có cảm giác có vấn đề gì.  

 

 

Đâu chỉ bọn họ, kẻ đeo mặt nạ trắng của Liệp Thiên các cũng bị một màn này làm cho bối rối, hắn cấp tốc truyền lại tin tức về cho Liệp Thiên các!  

 

 

Cái quỷ gì?  

 

 

Thiên Đạc chết rồi, bị người ta giết, thế nhưng bảng danh sách lại không có biến động, khả năng không phải do thiên tài trong bảng giết, vả lại rất có thể đối phương đang lẩn trốn vào trong đám Tử Linh.  

 

 

Nhất thời ai nấy đều hoang mang trước tình cảnh hiện tại.  

 

 

Thần tộc vẫn bình tĩnh, không hề nổi trận lôi đình, đại biểu đồ vật họ mua không xảy ra vấn đề. . . Hoặc là nói, dù có xuất hiện vấn đề gì thì ngay cả chính Thần tộc cũng không biết, nếu vậy thì đúng là đáng sợ!  

 

 

Trong đám người, Ma Đa Na đứng lẳng lặng một góc, đang cẩn thận sắp xếp lại mạch suy nghĩ của gã.  

 

 

Thiên Đạc bị người sống giết nhưng bảng danh sách lại không có biến động.  

 

 

Kỳ thật ngay từ đầu gã đã cảm thấy Thiên Đạc này hơi khác thường, bằng không thì gã cũng không yêu cầu Tế Nguyệt dò xét.  

 

 

Về phần bảng danh sách không có biến động thì gã thấy bình thường, không thể vì vậy mà nói rằng Thiên Đạc không phải là do thiên tài trong bảng giết, chẳng phải chỉ cần bài danh cao hơn Thiên Đạc nhiều thì giết gã sẽ không xảy ra chuyện thứ tự biến hóa sao?  

 

 

Vả lại còn có một khả năng khác, đó là ngụy trang. . . Ngụy trang thành Thiên Đạc?  

 

 

Trong lòng Ma Đa Na dâng lên một ý niệm táo bạo, ngụy trang. . . Muốn nói ngụy trang thì kẻ biết ngụy trang quá nhiều, nhưng gần đây kẻ ngụy trang gây chuyện ầm ĩ nhất là ai?  

 

 

Tô Vũ?  

 

 

Tô Vũ?!  

 

 

Ma Đa Na bị suy nghĩ của mình làm chấn động đến sững người, lẽ nào là Tô Vũ?  

 

 

Không thể nào!  

 

 

Thiên Đạc là Tô Vũ?  

 

 

Tô Vũ giả mạo Thiên Đạc. . . Thiên Đạc thật sự ở đâu?  


Phải rồi, chắc chắn là biển ý chí của Thiên Đạc nằm ở trên người Tô Vũ, cho nên thuật thăm dò bằng huyết mạch mới không phát hiện ra vấn đề, còn ban nãy là vì chạy trốn nên Tô Vũ mới phá hủy biển ý chí của Thiên Đạc, dẫn tới Thiên Đạc hoàn toàn vong mạng! 
 
Chương 1548: Chính là tên kia!


 Tô Vũ là hạng nhất Thiên bảng, giết một kẻ ở Địa bảng như Thiên Đạc thì đương nhiên bảng danh sách sẽ không có biến động.  

 

Ngẫm lại thì một màn trước mắt này rất giống với tình cảnh Tô Vũ đã giày vò ở Thiên Diệt cổ thành vài ngày trước.  

 

 

Ẩn vào bên trong Tử Linh sao?  

 

 

Trong đầu Ma Đa Na hiện lên vô số suy nghĩ, lần trước những gia hỏa vây giết Tô Vũ hầu như đều chết cả rồi, có điều đến chết bọn họ vẫn không phát hiện ra tung tích của hắn.  

 

 

Nếu Tô Vũ có thể thật sự ẩn mình vào Tử Linh thì việc bọn họ không phát hiện ra hắn đã có lời giải thích.  

  

 

Giờ khắc này, Ma Đa Na đã minh bạch rất nhiều chuyện!  

 

 

Mà cũng đúng lúc này, có người đột nhiên điên cuồng quát lớn: "Tô Vũ, là Tô Vũ! Chính Tô Vũ giết Thiên Đạc, Tô Vũ giả mạo gã, hết thảy đều là do Tô Vũ làm!"  

 

 

Người vừa lên tiếng là Đạo Thành!  

 

  

Thái độ của Đạo Thành cực kỳ điên cuồng, y đột nhiên nhìn về phía Chiến Vô Song, "Đồ vật có vấn đề, khẳng định là thế, người vừa nãy xuất hiện là Tô Vũ. . . Hắn ẩn mình trong đám Tử Linh rồi đánh giết bọn chúng, nhanh, mau giết Tử Linh đi!"  

 

 

Oanh!  

 

 

Lôi đình trên người y bùng nổ, không gian cắt chém, hàng loạt Tử Linh bị giết.  

 

 

Nhưng mà sau một khắc, càng nhiều Tử Linh hiện ra.  

 

 

Hắc Ám Ma Long nghe y gầm thét như vậy thì chợt nghĩ thông suốt, vội quát: "Dừng tay cho ta, không thể giết, càng giết càng nhiều, càng giết càng khó tìm ra hắn, đồ đần độn!"  

 

 

Tử Linh là càng giết càng nhiều, không phải càng giết càng ít, ngươi giết một cái ra tới hai cái, cứ giết tiếp như thế thì toàn thành đều là Tử Linh, thậm chí hàng loạt Nhật Nguyệt Tử Linh xuất hiện, ngươi đây là muốn tìm cái chết sao?  

 

 

Sát lục Tử Linh để tìm Tô Vũ là việc bất khả thi.  

 

 

Mà lúc bấy giờ, sắc mặt Chiến Vô Song đại biến, đến cùng là xuất hiện vấn đề ở chỗ nào?  

 

 

Đến tận bây giờ y vẫn không phát hiện ra điểm gì dị thường!  

 

 

Thi thể còn đây, binh khí và công pháp cũng đầy đủ.  

 

 

Tô Vũ?  

 

 

Đệ nhất Thiên bảng Tô Vũ?  

 

 

Nếu “Thiên Đạc” thật sự là Tô Vũ, vậy thì chắc chắn đồ vật hắn bán khả năng cao tồn tại vấn đề, chuyện này cũng giải thích lý do vì sao đối phương bán xong lại muốn bỏ chạy.  

 

 

Hắc Ám Ma Long không quản được nhiều như vậy, ông giận dữ ra lệnh: "Tinh Hồng Vệ, tra, phong tỏa toàn bộ cổ thành, phong tỏa hết thảy phòng ốc người sống ở lại, tra kỹ càng cho ta!"  

 

 

Hèn mạt!  

 

 

Mặc kệ là Tô Vũ cũng tốt, Thiên Đạc cũng được, quan trọng là ba thành thu hoạch của ta đâu?  

 

 

Đáng chết, các ngươi lại dám lừa phỉnh ta!  

 

 

Từng tôn Nhật Nguyệt nghe lệnh, cấp tốc hướng bốn phương tám hướng bay đi.  

 

 

Mà Nhân tộc bên này, thỉnh thoảng Tần Hạo lại lén đâm chết một ít Tử Linh, Ám Ảnh bọn họ cũng lén lút sát lục những Tử Linh vây xung quanh, bọn họ không biết làm gì để hỗ trợ Tô Vũ, chỉ có thể cố gắng giúp hắn bằng cách chế tạo triều vây Tử Linh khắp toàn bộ cổ thành.  

 

 

Nhưng đối phương thật sự là Tô Vũ sao?  

 

 

Chu Quảng Thâm và Tần Hạo đều không dám tưởng tượng, nếu là thật thì tiểu tử này gan lớn đến nghịch thiên!  

 

 

Dám đùa bỡn toàn bộ vạn tộc, lừa gạt nhiều đồ như vậy. . .  

 

 

Lần này, Thần tộc chắc chắn sẽ có vô địch ra mặt đuổi giết hắn!  

 

 

Chu Quảng Thâm nhìn về phía vị tướng chủ Thiên Đạo quân đang dẫn theo hai vị Sơn Hải thụ thương. . . Kỳ thật trong lòng hắn đã có đáp án.  

 

 

Má nó.  

 

 

Chính là tên kia!  

 

 

Khó trách ban nãy “Thiên Đạc” lại đá tới Nhân tộc Sơn Hải tới cho bọn họ, chứ không phải là Thần Ma Sơn Hải mà trước đó cả hai nộp lên làm vé vào cửa.  


Trước đó còn không để ý, hiện tại, toàn bộ nghĩ thông suốt!
 
Chương 1549: Duy nhất thật có lẽ chỉ có mỗi thần văn.


Chu Quảng Thâm cấp tốc truyền âm nói: "Tần tướng chủ, phiền toái ngài lập tức thông tri Đại Tần vương, ta sẽ liên hệ với gia gia của ta. . . Lần này chắc chắn vạn tộc sẽ dẫn xuất vô địch đuổi giết Tô Vũ!"  

 

Lần trước mặc dù đã chết rất nhiều người, nhưng mọi người đều biết đó là việc ngoài ý muốn.  

 

 

Nhưng lần này thì không phải thế!  

 

 

Lần này tuy không chết cường giả, muốn nói kẻ nổi danh nhất đã vong mạng cũng chỉ có mỗi Thiên Đạc bị giết, nhưng then chốt ở chỗ, Tô Vũ đã lừa Thần tộc trọn vẹn 2300 sợi thiên địa huyền quang a!  

 

 

Vô địch nào giết được hắn chắc chắn đều có thể kiếm được một món hời lớn.  

  

 

Chu Quảng Thâm bất giác nuốt một ngụm nước bọt, kinh hồn táng đảm, thật sự cảm thấy sợ thay cho Tô Vũ, nếu là hắn thì không đời nào hắn dám làm việc này, dù có gan làm thì cũng không thể làm trơn thu thành công như Tô Vũ.  

 

 

Tô Vũ thì hay rồi.  

 

 

Tần Hạo gật đầu, cũng không nhiều lời, vội vàng bùng cháy một giọt tinh huyết để thông tri vô địch, hiện giờ y không có cách nào nói quá rõ ràng, duy nhất có thể chuyển đạt lời là cổ thành xảy ra chuyện rồi, ngài mau tới đi thôi!  

 

  

Đại Tần vương là cha y, đương nhiên y có thể dễ dàng câu thông với ông ấy.  

 

 

Có điều cầu viện thì cầu viện, chứ thật tâm y vẫn không biết mình nên cầu cái gì.  

 

 

Y vẫn còn đang hốt hoảng, chưa hoàn toàn nắm bắt được ngọn ngành câu chuyện.  

 

 

Là Tô Vũ sao?  

 

 

Là do hắn làm?  

 

 

Bằng cách nào?  

 

 

Như vậy có tính là đệ nhất lừa gạt trên toàn vạn giới không?  

 

 

Then chốt ở chỗ… Hình như người bị hại là Thần tộc đến tận bây giờ cũng không phát hiện ra vấn đề.  

 

 

Chiến Vô Song gần như muốn sụp đổ, y tin chắc “Thiên Đạc” mà là Tô Vũ thì bảo đảm đồ hắn bán sẽ có bẫy, nhưng đến cùng bẫy nằm ở đâu?  

 

 

Mà ở đằng xa, ánh mắt Chu Quảng Thâm chợt biến đổi, hắn nhìn về phía Tần Hạo, lẳng lặng truyền âm nói ra một câu dọa người: "Cái kia. . . Đại Hạ phủ đã từng đưa một bộ thi thể Thiên Nghệ thần tộc cho Tô Vũ, là Nhật Nguyệt bát trọng!"  

 

 

Hai mắt Tần Hạo trừng lớn!  

 

 

Việc này người biết không nhiều, bởi vì đồ vật quá trân quý, chỉ có vài cao tầng của Hạ gia biết, Đại Minh phủ bên này cũng thế, chỉ một vài cao tầng của Chu gia và Ngưu Bách Đạo là biết chuyện.  

 

 

Tần Hạo và Chu Quảng Thâm tái mặt nhìn nhau, hiện tại hết thảy mọi thứ đều có đáp án rồi!  

 

 

Đệt mợ!  

 

 

Tô Vũ hẳn là đã dùng tử khí ngụy trang thi thể Thiên Nghệ thần tộc Nhật Nguyệt bát trọng.  

 

 

Hai người bọn họ không khỏi cảm thấy đồng tình với Thần tộc, ta đã minh bạch vì sao các ngươi soi xét nãy giờ mà vẫn không thể phát hiện ra vấn đề.  

 

 

Đơn giản, thi thể là thật, thậm chí thần văn thượng cổ rất có thể cũng là thật.  

 

 

Thế nhưng có một điều là giả, thi thể ấy không phải đến từ thời thượng cổ!  

 

 

Nếu vậy, có khả năng cao công pháp cũng là giả!  

 

 

Đúng rồi, chắc chắn là giả, bọn họ quên nghĩ tới một việc, Tô Vũ là một trong những nghiên cứu viên hàng đầu của Nhân tộc, hắn đã từng cho ra mắt rất nhiều bản công pháp lợi hại, hơn ai hết, hắn là người hiểu rõ cực kỳ đối với việc tạo dựng nên một bản công pháp hoàn chỉnh. Không cần nghĩ thêm nữa, hô hấp pháp kia chắc chắn là giả!  

 

 

Không chỉ vậy, Tô Vũ còn là Địa Binh sư!  

 

 

Cho nên Thiên binh thượng cổ kia. . . Má nó, khả năng cũng là giả.  

 

 

Duy nhất thật có lẽ chỉ có mỗi thần văn.  

 

 

Càng nghĩ lại càng sợ tới cứng người, Chu Quảng Thâm đổ một thân mồ hôi lạnh, ánh mắt hắn dị dạng vô cùng, ta đệt, âm mưu này quá kinh hãi. . . Đổi thành ai thì cũng bị mắc lừa thôi, trừ phi vô địch đích thân có mặt tại hiện trường.  

 

 

Ngay lập tức, hắn liền hiêu đốt một giọt tinh huyết.  

 

 

Phải nhanh chóng câu thông Đại Minh vương tới Tinh Hồng cổ thành.  

 

 

. . .  


Giờ phút này, tuy rằng Chiến Vô Song vẫn chưa thông suốt được vấn đề nằm đâu như Chu Quảng Thâm, nhưng y vẫn giận dữ hét: "Tìm đi, mau lục soát, nhất định phải tìm bằng được gia hỏa này cho ta." 
 
Chương 1550: Tần Hạo cầu viện!


 Tuy y không phát hiện ra được vấn đề, thế nhưng y xác định nhất định có vấn đề!  

 

 

Nhất định phải tìm ra gia hỏa kia. . . Quá nửa là Tô Vũ!  

 

 

Mấy vị Nhật Nguyệt của chủng tộc khác không có hận thù gì với Tô Vũ như Thần tộc, thế nhưng vẫn vụng trộm đi điều tra, má nó, nếu mà tìm ra được Tô Vũ thì giàu to rồi, trên người hắn toàn là đồ tốt, bắt được hắn thì không cần bận tâm tài nguyên tu luyện cho tới tận lúc chứng đạo.  

 

 

Mấy vị Nhật Nguyệt mau chóng phân tán.  

 

 

Còn về chuyện phong thành thì không ai bận tâm, phong bế mới tốt, như vậy tên kia mới chạy không thoát, không phong thành, để tên kia chạy thì tìm hắn rất khó.  

  

 

Mà Hắc Ám Ma Long thì trực tiếp ra lệnh: "Kiểm kê hết thảy Tử Linh, không được giết Tử Linh lung tung nữa!"  

 

 

Giờ phút này, bên trong thành phải đến hơn ngàn đầu Tử Linh.  

 

 

Lại giết tiếp thì sẽ càng ngày càng nhiều.  

 

  

Thế nhưng ngay lúc ông đang nói chuyện, Ma Long cảm giác Tử Linh lại tăng thêm không ít, ông quay đầu nhìn, lúc này mới phát hiện ra mấy vị cường giả Nhân tộc vẫn còn đang sát lục Tử Linh, Ma Long cả giận quát: "Tần Hạo, các ngươi đang làm gì?"  

 

 

Tần Hạo cười cười, đáp: "Giết chơi thôi, chớ để ý, Hắc Ma thành chủ đừng bận tâm, ngươi lại không tổn thất cái gì, không phải sao?"  

 

 

Dứt lời, y lại bổ sung thêm: "Ta đã thông tri cha ta, rất nhanh ngài ấy sẽ chạy đến, thành chủ cổ thành vẫn nên . . . đứng ở phe trung lập thì hơn!"  

 

 

Sắc mặt Ma Long biến hóa!  

 

 

Đại Tần vương là đệ nhất cường giả của Nhân tộc, ông ấy không phải Bán Hoàng, thế nhưng trên thực tế chiến lực cường hãn khôn cùng, đã từng giết qua vô địch.  

 

 

Đại Tần vương sắp tới đây?  

 

 

Trong lòng Ma Long cuồng mắng!  

 

 

Cổ thành hết sức an toàn, ông tọa trấn ở đây thì quả thật chưa chắc đã sợ vô địch. . . Thế nhưng nếu Đại Tần vương đích thân tới, chẳng lẽ ông muốn chiến một trận ra trò với đối phương hay sao?  

 

 

Ma Long tức giận!  

 

 

Tô Vũ. . . Nhân tộc Tô Vũ?  

 

 

Xem ý tứ của Tần Hạo thì có vẻ kẻ đứng sau màn buôn bán này thật đúng là Tô Vũ!  

 

 

Chết tiệt, thì ra là Tô Vũ lừa mình. Vậy thì phiền phức lớn rồi, cổ thành đã phong bế, nhưng rất nhanh sẽ có vô địch đến đây, một khi bùng nổ chiến đấu ngay tại bên trong tòa thành cổ thì vị thành chủ như ông bị giết cũng là chuyện khó tránh khỏi.  

 

 

Đương nhiên, những người kia cũng chưa chắc đã chiếm được lợi ích gì, nhưng ông đều đã chết, người ta như thế nào có còn quan hệ gì với ông nữa đâu.  

 

 

Hắc Ám Ma Long cân nhắc một lượt, cuối cùng thở dài, lớn tiếng ra lệnh: "Tinh Hồng Vệ mau quay trở lại phủ thành chủ, phủ thành chủ phong bế!"  

 

 

Trung lập!  

 

 

Cổ thành đều là trung lập hệ, chẳng qua là ông tương đối bá đạo, cho nên mới muốn thu về chỗ tốt.  

 

 

Nhưng hiện tại cổ thành sắp sửa thu hút hàng loạt vô địch tới, mẹ nó, thôi, vẫn nên học theo Thiên Hà Thiên Diệt thành là được rồi, phong thành, mặc kệ mọi chuyện!

 

Cùng lúc đó.  

 

Bốn phía Đông Liệt cốc.  

 

 

Đột nhiên, Đại Tần vương mở mắt, nhìn về phía nơi xa, nhìn về phía hướng đi Tinh Thần hải, trong lòng hơi hoang mang.  

 

 

Chuyện gì vậy?  

 

 

Tần Hạo cầu viện!  

 

 

Không phải con ông đã đến Tinh Thần hải sao?  

 

 

Hai ngày trước còn nghe nó nói muốn tham gia đấu giá mua trọn bộ thi thể của Cổ vô địch. Dĩ nhiên, Đại Tần vương không ôm hi vọng gì, biết sao được, bọn họ nghèo, mua không nổi.  

 

 

Nhưng bây giờ Tần Hạo lại cầu cứu ông là sao? Hay là gặp phải phiền toái gì?  

 

 

Nhi tử đoạt thi thể, giết người, sau đó bị nhốt lại cổ thành rồi?  

 

 

Đây là ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Đại Tần vương.  
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom