Dịch Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 1200: "Nghĩ nhiều như vậy làm gì, trước đối phó tên này đã."


 Yêu Hoàng cũng không thừa nước đục thả câu, nói thẳng.  

 

 

Cái gì!  

 

 

Tu sĩ Thiên Bảo thánh thành nghe vậy, sắc mặt toàn bộ cự biến.  

 

 

Tu sĩ Phù U thánh thành, từng tên nghe vậy vẻ mặt cũng không tốt lắm.  

 

 

Hành động lúc trước của Tịch Thiên Dạ tại Thiên Lan thế giới, bọn hắn vẫn nhớ rõ mồn một trước mắt.  

 

 

Ngay cả hậu duệ thần thú Phệ Linh ma viên lúc trước cũng kém chút đã bị người thiếu niên kia gi ết chết, hiện tại nhớ lại vẫn còn sợ hãi.  

  

 

"Là Thần tử điện hạ! Hắn trở về." Mấy người Long Thiên Nhi dồn dập kinh hỉ.  

 

 

"Người kia đã trở lại sao."  

 

 

Sắc mặt Linh Xích Thiên phức tạp, lúc trước địa vị thống trị của Thần Mạch nhân tộc tại Thiên Lan thế giới, cơ hồ chính là bị một mình  

 

 

thiếu niên kia hạ xuống.  

 

  

Một người hắn nghĩ sớm đã chết từ lâu, vậy mà lại xuất hiện lần nữa.  

 

 

Ầm ầm!  

 

 

Cự thủ che trời kia đã đập vào cấm Thiên đại trận trên Hàn Nhai cổ địa.  

 

 

Một cỗ lực lượng kinh khủng, cho dù có cấm thiên đại trậnngăn trở cũng vẫn khiến lòng người sợ hãi.  

 

 

"Khó trách hai ngày này lão thất phu Lôi thị Đế tộc kia như bị điện tới công kích Hàn Nhai cổ địa, toàn bộ do vị cung chủ Thiên Bảo cung  

 

 

kia của các ngươi ban tặng a."  

 

 

Ánh mắt Phế Linh ma viên lạnh lùng nói.  

 

 

Nếu như chiến tranh bên trên Nam Man đại lục một mực ở vào trạng thái giằng co, có lẽ bọn hắn có thể tiếp tục thủ vài chục năm.  

 

 

Trong thời gian này, có lẽ trong bọn họ sẽ có người có thể trở thành Đại Đế, mang đến hi vọng chân chính cho Nam Man đại lục.  

 

 

Nhưng bây giờ, tên Tịch Thiên Dạ kia lại quét sạch sẽ toàn bộ tu sĩ Mộ Thương bên trên Nam Man đại lục.  

 

 

Tổn thất cùng đại giới đáng sợ như vậy, mấy vị Đại Đế kia của Mộ Thương đại lục còn có thể ngồi yên được sao?  

 

 

Huống chi, Đại thống lĩnh Lôi Quýnh của Mộ Thương đạilục còn là thân đệ đệ của vị Đại Đế lôi thị Đế tộc kia.  

 

 

Khó trách hai ngày này, lão thất phu lôi chi Đế tộc kia tấn công tấp nập như thế.  

 

 

Đây là hoàn toàn không để ý tổn thất cùng đại giới a.  

 

 

Vốn dĩ có thể kiên trì vài chục năm, hiện tại như vậy, có thể kiên trì một tháng hay không cũng khó nói.  

 

 

Mấy tên Đại Đế hợp sức lại, đó cũng không phải là nói giỡn.  

 

 

Trước đó bọn hắn có thể giữ vững Hàn Nhai cổ địa, hoàn toàn bởi vì mấy tên Đại Đế kia không dám quá mức liều mạng.  

 

 

Dù sao Đại Đế bên trên Mộ Thương đại lục tuổi tác đều đã cao, không có đại đế trẻ xuất thế.  

 

 

Những năm này bước Đại Đế, vì giữ vững thọ nguyên của mình, bọn hắn không dám tùy tiện thụ thương, động thủ tự nhiên cũng bó chân bó tay, không dám ra tay ứng phó toànlực.  

 

 

Các cường giả mấy Đại Thánh thành đều thở dài, cho rằng vị cung chủ kia của Thiên Bảo thánh thành làm việc quámức lỗ mãng.  

 

 

Nếu như hắn biết giấu tài, chậm rãi hao tổn Mộ Thương thánh thành.  

 

 

Chờ Nam Man đại lục sinh ra Đại Đế, như vậy trận chiến tranh này, Nam Man đại lục bọn hắn sẽ chân chính một tia hy vọng thắng lợi.  

 

 

Chỉ có mấy người Long Thiên Nhi không suy nghĩ gì, từng người đều vô cùng hưng phấn.  

 

 

Trong mắt bọn hắn, thần tử đại nhân chính là tồn tại không gìkhông làm được.  

 

 

Chỉ cần thần tử đại nhân trở về, như vậy vấn đề gì cũng cóthể giải quyết dễ dàng.  

 

 

"Nghĩ nhiều như vậy làm gì, trước đối phó tên này đã."  

 

 

Bị một CỖ Đế khí ép xuống, hung tính Phệ Linh ma viên bị kích phát, nó mãnh liệt đấm ngực. Mứt, một đôi mắt màu đỏ tươi lộ ra, nó trực tiếp hóa lớn vạn trượng, một quyền va chạm với cự thủ che trời kia.  

 

 

Ầm ầm!  

 

 

Thiên địa rúng động, năng lượng kinh khủng điên cuồng bao phủ, bên trên cổ địa lớn như vậy không có một ngọn cỏ.  

 

 

Toàn bộ Hàn Nhai cổ địa tựa hồ cũng có cảm giác chia năm xẻ bảy.  

 

 

Phệ Linh ma viên kêu lên một tiếng đau đớn, Vạn Trượng Ma thân ầm ầm ngã xuống, trực tiếp quỳ một chân trên đất.  

 

 

Cự thủ kia bị nổ nát bấy, máu me đầm đìa.  
 
Chương 1201: "Thần tử điện hạ."


 Làm hậu duệ thần thú, tất nhiên nó rất mạnh, được trời ưu ái.  

 

 

Nhưng so sánh với một tôn Đại Đế vẫn còn kém rất xa.  

 

 

Nếu không phải có cấm thiên đại trận cùng hư không lựclượng ngăn cách, với một kích vừa rồi, khả năng nó không chỉ là bị đánh lui, mà trực tiếp trọng thương.  

 

 

Đương nhiên, bàn tay khổng lồ kia tiếp nhận cấm thiên đại trận, lực lượng hư không cùng công kích của Phế Linh ma viên, cũng trong nháy mắt ảm đạm xuống không ít, Đại Đếchi văn bên trên biến mất gần một nửa.  

 

 

Cùng lúc đó, hai mươi tên cao thủ đỉnh tiêm khác cũng dồn dập ra tay.  

 

 

Một CỖ lực lượng đáng sợ nện lên trên bàn tay khổng lồ kia, trong khoảnh khắc đã đánh cho bàn tay khổng lồ kia máu thịt be bét, tan biến khỏi bầu trời xám xịt.  

  

 

Nhưng mà, mọi người còn chưa kịp buông lỏng một hơi.  

 

 

Rất nhanh một màn dọa người hơn đã xuất hiện.  

 

 

Chỉ thấy phía trên bầu trời, cự thủ xuất thủ lần nữa, nhưngkhông phải chỉ một cái tay, mà là năm cái. .  

 

 

"Không tốt, năm tên Đại Đế Mộ Thương đại lục vậy mà đồng thời ra tay, xem ra bọn hắn một điểm kiên nhẫn cũng không có."  

  

 

Vẻ mặt Lão thôn trưởng kịch biến, trong nháy mắt cả ngườingưng trọng tới cực điểm.  

 

 

Những người khác từng người vẻ mặt ngưng trọng, tronglòng mỗi người chưa bao giờ có áp lực lớn đến thế.  

 

 

Trước kia chưa bao giờ có tình huống năm tên Đại Đế MỘThương đại lục đồng thời ra tay.  

 

 

Cho dù thời điểm chiến đấu kịch liệt nhất, cũng mới có ba tên Đại Đế đồng thời xuất hiện.  

 

 

Tình hình chiến đấu bên trên Nam Man đại lục rõ ràng đã triệt để k1ch thích Mộ Thương đại lục.  

 

 

Lần này, Mộ Thương đại lục thật sự không tiếc bất cứ giá nào.  

 

 

Năm tên Đại Đế đồng thời công kích, đó là tình cảnh đáng sợđến bực nào, cấm thiên đại trận tựa hồ cũng phải bị đánh băng diệt.  

 

 

Hai mươi mấy tên cao thủ bên trên Nam Man đại lục toàn bộ ra tay chống cự, nhưng vẫn không ngăn được, mỗi người đều thụ thương không nhẹ.  

 

 

Nếu không phải nắm tên Đại Đế kia chỉ có thể cách một phiến hư không công kích Hàn Nhai Cổ địa, lại có thêm cấm thiên đại trận phong tỏa, chỉ sợ lúc này cả tòa Hàn Nhai cổ địa đều sẽ bị đánh tan.  

 

 

"Những Đại Đế Mộ Thương đại lục đó điên rồi sao, công kích mạnh như thế, chắc chắn hao tổn thọ nguyên, bằng thân thể già nua kia của bọn hắn, có thể gánh vác được bao lâu."  

 

 

Sắc mặt Yêu Hoàng vô cùng khó coi, trên thân thể tràn đầy vết rách to nhỏ.

 

Hắn cũng là hậu duệ thần thú, thiên tư không kém đầu Phệ Linh ma viên kia chút nào, thậm chí hắn còn có chút xem thường đầu Ma Viên kia, cho rằng nó quá ngu, đầu óc không linh hoạt.  

 

Chỉ cần cho hắn thời gian, chắc chắn hắn có thể xưng tôn làm tổ, thậm chí có một tia hi vọng thành thần.  

 

 

Nhưng nếu năm vị Đại Đế của Mộ Thương đại lục kia công phá Hàn Nhai cổ địa thành công, hắn đừng nói thành thần, giữ được mạng sống cũng khó khăn.  

 

 

"Chút tu sĩ bên trên Nam Man đại lục, mặc dù cả đám tiềm lực đều bất phàm, nhưng trên thực lực vẫn còn cần thời gian để tiến bộ."  

 

 

Tịch Thiên Dạ chấp tay sau lưng, nhìn rất lâu, khẽ lắc đầu.  

 

 

Nếu như chút tu sĩ Nam Man đại lục này không có át chủ bài thi triển ra, trong vòng ba ngày, Hàn Nhai Cổ địa nhất định sẽ bị công phá.  

 

 

Trước đó nhóm Đại Đế Mộ Thương đại lục không làm như thế là bởi vì cảm thấy Nam Man đại lục đã là cá trong chậu, muốn chiếm lấy khối đại lục này mà không phải trả bất cứ giá nào.  

 

 

Nhưng Tịch Thiên Dạ xuất hiện đã phá vỡ sự cân bằng này, để Mộ Thương đại lục cuối cùng xuất hiện cảm giác cấp bách.  

 

 

Tịch Thiên Dạ bước ra từng bước một, dường như trong hư không có thang trời, mấy bước đã xuất hiện trên chín tầng trời.  

 

 

Năm cự thủ bên ngoài Thương khung, phiên vẫn phúc vũ.  

 

 

Tịch Thiên Dạ duỗi một tay ra, năm ngón tay hóa lớn.  

 

 

Trong chốc lát, năm ngón tay giống như năm cái trụ trời, độtn hiên đâm vào năm cự thủ kia.  

 

 

Cự thủ Đại đế trước đó còn hung hãn, bị năm ngón tay kia vachạm, trong nháy mắt đã bị nổ tung, huyết nhục văng tung tóe.  

 

 

Từng giọt Đế huyết, từ không trung hạ xuống giống như huyết sắc lưu tinh, khiến Hàn Nhai cổ địa thủng trăm ngàn lỗ.  

 

 

Một giọt máu của Đại Đế có thể trực tiếp đâm thủng một tên thánh giả.  

 

 

Bầu trời bên ngoài truyền đến năm tiếng kêu thảm thiết tiếng cùng kinh sợ.  

 

 

Bên trong Hàn Nhai cổ địa, mọi người Nam Man đại lục cũng phát mộng, trợn mắt há hốc mồm nhìn lên thiếu niên áo trắng đứng phía  

 

 

trên bầu trời kia.  

 

 

"Thần tử điện hạ."  

 

 

"Chủ nhân."  
 
Chương 1202: "Ta tên Tịch Thiên Dạ."


Mấy người Long Thiên Nhi cùng Thái Thận Nhi hưng phấn vô cùng.  

 

Nhất là Thải Thận Nhi, một khắc này nhìn thấy Tịch Thiên Dạ, hận không thể trực tiếp chạy tới ôm lấy cánh tay TịchThiên Dạ.  

 

 

"Các ngươi trước chữa thương, năm người kia phía ngoài để ta đi giải quyết."  

 

 

Tịch Thiên Dạ quay đầu, mỉm cười.  

 

 

Dứt lời hắn đã hóa thành một đạo lưu quang, vọt thẳng ra bầu trời, lao ra khỏi cấm thiên đại trận.  

 

 

Lam Mị lưu lại cấm thiên đại trận không thể ngăn cản hắn chút nào.  

 

  

Phệ Linh ma viên, Yêu Hoàng, Linh Xích Thiện...  

 

 

Từng người nhìn thiếu niên áo trắng kia, cả đám đều sợ hãi không nói ra lời.  

 

 

Một kích tiện tay đã có thể đánh lui toàn bộ năm tên Đại Đế, mạnh như thế sao?  

 

 

Chẳng lẽ hắn đã thành tựu Đại Đế?  

 

 

Nhưng coi như là đột phá Đại Đế, cũng không thể mạnh như thế chứ.  

  

 

Năm tên Đại Đế Mộ Thương đại lục kia đều đã sống bảy, tám ngàn năm, là Đại Đế uy tín lâu năm, mỗi một tên đều có mánh khoé Thông  

 

 

Thiên.  

 

 

- Bằng không, bằng vào thiên phú cùng tư chất của bọn hắn cũng không có khả năng bị áp chế thảm như vậy.  

 

 

"Cuối cùng hắn đã trở về."  

 

 

Trong mắt Long Thiên Nhi có nước mắt, nàng đã biết chủ nhân chưa chết, một người phong hoa tuyệt đại như thế, làmsao có thể chết.  

 

 

"Chủ nhân uy vũ."  

 

 

Thải Thận Nhi quơ nắm đấm, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, thậm chí xúc động.  

 

 

Chủ nhân không gì làm không được trong mắt của nàng kia, cuối cùng đã trở về.  

 

 

Lão thôn trưởng vuốt vuốt chòm râu, nụ cười treo trên khuôn mặt, trong mắt tràn đầy vui mừng. Thần tử điện hạ không hổ là Thần tử điện hạ, tuyệt thế vô song, khó trách cách mấy chục vạn năm cũng có thể trở thành Thần tử Thiên Lan thần tông.  

 

 

Bầu trời bên ngoài, trên Mộ Thương đại lục cách một phiến hư không.  

 

 

Năm tên Đại Đế đồng thời bay ra ngoài, mang theo lực lượng kh ủng bố vô song, đụng nát vài tòa sơn nhạc nguy nga.  

 

 

Hoàn cảnh tu luyện bên trên Mộ Thương đại lục tốt hơn nhiều so với Nam Man đại lục, tu luyện tại đây, độ khó tu thành để giả sẽ giảm mạnh.  

 

 

Đó cũng là nguyên nhân mà trên Mộ Thương đại lục cónhiều đế giả như vậy.  

 

 

Giờ phút này trong mắt năm vị Đại Đế mạnh nhất MỘThương đại lục đều là vẻ khiếp sợ cùng không thể tin.  

 

 

Tình huống gì?  

 

 

Bọn hắn còn không có thấy rõ chuyện gì xảy ra đã bị một cỖlực lượng cường đại đánh bay.  

 

 

Cỗ lực lượng kia mạnh không thể tưởng tượng, hoàn toàn siêu việt cấp độ của bọn hắn.  

 

 

Chẳng lẽ ma nữ năm mươi năm trước kia lại trở về rồi?  

 

 

Không phải nàng đã đi Thái Hoang sao, làm sao lại trở về!  

 

 

Nói ra rất dài, nhưng cũng mới chỉ qua nháy mắt.  

 

 

Cơ hồ năm tên Đại Đế vừa đứng vững thân thể, một đạobạch ảnh từ trên trời giáng xuống, xuất hiện phía trên bìnhắn.  

 

 

Mặc dù thân ảnh áo trắng kia không có phóng xuất ra khí tức kinh khủng, nhưng hắn đứng ở nơi đó, pháp tắc trong thiên địa cùng Thiên Địa Chi Lực dồn dập dũng mãnh lao tới hắn, tựa hồ hắn chính là trung tâm thế giới, là chúa tể thế giớinày.  

 

 

"Ngươi là ai?"  

 

 

Vẻ mặt Lôi Chấn đại để nghiêm túc nói.  

 

 

Bằng vào tu vi Đại Đế, tất nhiên hắn có thể cảm giác được thiếu niên này hết sức đáng sợ.  

 

 

Một kích đẩy lui năm người bọn họ vừa rồi, hẳn là của thiếu niên này.  

 

 

"Ta tên Tịch Thiên Dạ." Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.  

 

 

Tịch Thiên Dạ!  

 

 

Chính là Thiên Bảo thánh thành chi chủ kia sao.  

 

 

Mấy vị Đại Đế không ngờ rằng nhanh như vậy bọn hắn đã gặp mặt rồi.  

 

 

Mà vị Thiên Bảo thánh thành chi chủ này mạnh mẽ vượt qua tưởng tượng của bọn hắn.  

 

 

"Tịch cung chủ có thể giá lâm Mộ Thương đại lục chúng ta, thật sự là rồng đến nhà tôm. Lại nói, ngươi cùng Hà thị Đế tộc chúng ta còn Có một đoạn huyết mạch sâu xa đây."  

 

 

Một lão giả râu tóc bạc trắng, trên quần áo thêu hoa sen, cười ha hả nói.  

 

 

Phảng phất giờ phút này hắn không phải là một Đại Đế uy âm thiên hạ, mà chỉ là một lão nhân thuần phác.  


"Hà thị Đế tộc, chính là thị tộc nhốt mẹ đẻ của ta sao?" TịchThiên Dạ thản nhiên nói. 
 
Chương 1203: Một ngày nào đó bọn hắn vẫn có thể quật khởi.


Đối với Hà thị Đế tộc này, hắn cơ bản không bất kỳ hảo cảm gì.  

 

 

Mặt lão giả mặc y phục thêu hoa hơi cứng lại, thiếu niên này nói chuyện thẳng thắn như vậy, lệ khí rất nặng a.  

 

 

Xem ra sự tình Hà thị Đế tộc lúc trước cầm tù mẹ đẻ hắn đã đắc tội hắn không nhẹ.

 

"Tịch cung chủ có chỗ không biết, lão hủ bế quan lâu dài, cũng không biết việc này, nếu như lúc trước biết được, tất nhiên sẽ không tha cho những tử tôn Hà thị Đế tộc bất hiếu kia. Kỳ thật bên trong tộc cũng đã sớm giải trừ lệnh cấm mẫu thân người, những người năm đó làm ra sự tình kia đều đã bị trừng phạt."  

 

Những lời này của hắn cũng không phải giả.  

  

 

Đương nhiên, sớm đã giải trừ lệnh cấm, kỳ thật chỉ là không lâu trước đó mà thôi.  

 

 

Sau khi trở về, Hà Bách Châu kể ra sự tích của Tịch Thiên Dạ tại Chân Mộc linh thổ mới khiến cho Hà thị Đế tộc cải bi3n thái độ.  

 

 

Bốn tên Đại Đế khác thấy tên này có thể cùng nói chuyện vị Thiên Bảo cung chủ thần bí này, vẻ mặt đều hơi khác thường.  

 

  

Bọn hắn tự nhiên cũng đã được nghe nói một chút chuyện bí mật liên quan tới vị Thiên Bảo cung chủ này.  

 

 

Theo góc độ nào đó mà nói, Tịch Thiên Dạ này vẫn là một nửa tộc nhân Hà thị Đế tộc.  

 

 

Hiện tại ai nấy đều thấy được Tịch Thiên Dạ đã mạnh không thể tưởng tượng nổi, vượt xa khỏi phạm trù Đại Đế.  

 

 

Có lẽ còn có chút khoảng cách cùng Tổ Cảnh, nhưng ít ra cũng đã là lực lượng cấp bậc Thiên Đế.  

 

 

Một tên Thiên Đế, đó là khái niệm gì?  

 

 

Mặc kệ là tại Nam Man đại lục hay là tại Mộ Thương đại lục, đây tuyệt đối là chúa tể.  

 

 

Hiện tại vấn đề bọn hắn cần cân nhắc đã không phải là nhưt hế nào để chiếm lĩnh Nam Man đại lục, mà là như thế nào sống sót.  

 

 

Cũng may Hà thị Đế tộc có chút sâu xa cùng thiếu niên kinhkhủng này, bằng không thì sự tình hôm nay sợ là rất khó giải quyết.  

 

 

Đương nhiên sau ngày hôm nay, cục diện ngũ đại Đế tộc chung chưởng Mộ Thương sợ là sẽ bị đánh phá.  

 

 

Tương lai khẳng định thiên hạ là của vị Thiên Bảo cung chủ này cùng Hà thị Đế tộc.  

 

 

Bất quá chỉ cần có thể giữ được tính mạng, giữ được truyền thừa, chút chuyện này cũng không là gì.  

 

 

Một ngày nào đó bọn hắn vẫn có thể quật khởi.  

 

 

"Ta tới nơi đây không phải là để tán dóc những chuyện cũ trước kia cùng các ngươi, chiến tranh Mộ Thương cùng Nam Man nên kết thúc  

 

 

rồi."  

 

 

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.  

 

 

Đương nhiên, làm sao để kết thúc trận chiến tranh này là do hắn định đoạt.  

 

 

Vừa dứt lời, chỉ thấy Minh Hoàng thi văn tràn ngập tại trong thiên địa che khuất bầu trời, quấn chặt lấy toàn bộ năm tên Đại Đế.  

 

 

Trong khoảnh khắc, toàn bộ năm tên Đại Đế đã bị luyện hóa, trở thành thị nộ của hắn.  

 

 

Một ngày sau, năm tên thi nô Đại Đế trở lại bên trong tộc ban bố pháp chỉ, chiến tranh Mộ Thương cùng Nam Man, lập tức dừng lại.  

 

 

Về sau tu sĩ hai tòa đại lục chung sống hoà bình, qua lại lẫn nhau, cùng hưởng tài nguyên.  

 

 

Tịch Thiên Dạ không trực tiếp diệt đi Mộ Thương đại lục.  

 

 

Dù sao cuộc chiến đại lục, cuộc chiến chủng tộc vốn là sự tình không nói rõ được, không liên quan tới chính tả, đúng sai.  

 

 

Đứng trên độ cao củaAEOaZLQN hắn, sinh linh trên mỗi một tòa đại lục đều có quyền lợi được sống.  

 

 

Sau khi năm tên Đại Đế bị thi hóa đương nhiên sẽ không tiếp tục tham dự phân tranh của thế tục.  

 

 

Lực lượng Nam Man đại lục cùng Mộ Thương đại lục cũng hướng tới cân bằng.
 
Chương 1204: Nhất thống (Hoàn)


 Thiên Bảo cung trở thành cơ cấu quyền lợi cao nhất của haitòa đại lục, đổi tên thành Thiên Cung.  

 

 

Tin tưởng tiếp tục qua mấy ngàn năm nữa, hai tòa đại lục sẽ bị đồng hóa, không phân khác biệt.  

 

 

Một tòa danh sơn thuộc địa phận của Hà thị Đế tộc.  

 

 

"Cô cô không nguyện ý gặp ngươi."  

 

 

Trên vách núi, Hà Bách Châu đứng sau lưng Tịch Thiên Dạ, nhẹ nói ra.  

  

 

"Cô cô nói, chỉ cần biết rằng người còn sống mạnh khỏe chính là thượng thiên ban ân lớn nhất đối với nàng. Nàng không làm tròn được chức trách của một người mẹ, hổ thẹn trong lòng, tuổi già muốn thanh tu trên núi, không dính tới hồng trần nửa bước."  

 

 

Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu, cũng không suy nghĩ gì nữa.  

 

 

Từ trước tới nay hai người chưa từng gặp mặt, nếu thật gặpnhau, sợ là cũng không biết phải nói cái gì cho phải đi, chẳng thà thuận theo tự nhiên.  

 

 

"Sinh linh Mộ Thương đại lục nhiều hơn sinh linh Nam Man đại lục, rất nhiều sinh linh cả một đời cũng không ra khỏi quê quán của mình, cũng không hiểu cái gì là chiến tranh lưỡng giới, về sau ngươi. .. Sẽ đối đãi với sinh linh trên MộThương đại lục thế nào?"  

  

 

Hà Bách Châu do dự một chút, vẫn không nhịn được hỏi.  

 

 

Hiện tại hai tòa đại lục đều bị Thiên Cung khống chế, có thểnói lời của Tịch Thiên Dạ chính là Thiên ý.  

 

 

"Đối xử như nhau."  

 

 

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, dùng tâm của hắn, há có thểđối đãi khác biệt với sinh linh Mộ Thương đại lục.  

 

 

Đạt được câu trả lời chắc chắn, Hà Bách Châu hài lòng gật gật đầu.  

 

 

Thời gian kế tiếp Tịch Thiên Dạ đều tại bế quan tu luyện, tình cờ chỉ điểm tu sĩ Thiên Cung một chút.  

 

 

Thiên Cung thống ngự lưỡng giới, tất nhiên cần phải có lực lượng mạnh nhất mới có lực khống chế chân chính.  

 

 

Về phần hắn, sớm muộn cũng phải rời khỏi nơi này.  

 

 

Mười năm sau, lão thôn trưởng đã trở thành Đại Đế, tu vi độc nhất Vô Nhị, đứng đầu lưỡng giới.  

 

 

Năm mươi năm sau, bốn người Long Thiên Nhi, Thải ThậnNhi lần lượt trở thành Đại Đế, lại có tư chất trác tuyệt, chính là cường giả tuyệt  

 

 

thế bên trong Đại Đế.  

 

 

Trăm năm sau, đám người Phệ Linh ma viên, Yêu Hoàng, Linh Xích Thiên cũng dồn dập trở thành Đại đế.  

 

 

Sinh linh Nam Man đại lục trên tổng thể vẫn còn kém Mộ Thương đại lục, nhưng những cao thủ đứng đầu vô luận là thực lực hay tiềm lực lại hơn Mộ Thương đại lục rất nhiều.  

 

 

Tịch Thiên Dạ không để cho Nam Man đại lục quá mức mạnh mẽ, âm thầm nuôi dưỡng một số cường giả Mộ Thương đại lục.  

 

 

Sau khi những cường giả kia trưởng thành, từng người đều là phong hoa tuyệt đại, cũng không kém tu sĩ bên trên Nam Man đại lục bao  

 

 

nhiêu.  

 

 

Tỷ như Hà Bách Châu chính là một trong số đó.  

 

 

Năm vị Đại Đế uy tín lâu năm của Mộ Thương đại lục, nay đã quy về Thiên Cung.  

 

 

Đương nhiên, nghiêm ngặt mà nói, bọn hắn cũng là người của Mộ Thương hệ.  

 

 

Muốn triệt để đồng hóa hai tòa đại lục cần thời gian dài dằng dặc, trong lúc đó chắc chắn sẽ có không ít mâu thuẫn phân tranh.  

 

 

Tác dụng của Thiên Cung chính là nắm giữ toàn cục lưỡng giới, một mực duy trì thế cân bằng.  

 

 

Hai trăm năm sau, Tịch Thiên Dạ đột phá Luyện Hư kỳ, hắn chuẩn bị đi.  

 

 

Nam Man đại lục cùng Mộ Thương đại lục quá nhỏ, không dung được hắn, hắn phải nhanh chóng trưởng thành, chỉ có thể đi đến thế giới lớn hơn.  

 

 

Bất quá trước khi đi hắn đã lưu lại phương pháp đi tới Thái Hoàng trong Thiên Cung.  

 

 

Về sau sinh linh lưỡng giới chỉ cần tu vi đầy đủ liền có thể xin với Thiên Cung, đi tới Thái Hoàng chân chính. .  

 

 

Có thể khẳng định, bằng vào thiên phú cùng tiềm lực bốn người Long Thiên Nhi, tin tưởng rất nhanh bọn hắn sẽ có thể đi theo bước chân Tịch Thiên Dạ, đặt chân tới Thái Hoàng thế giới chân chính trong truyền thuyết kia.  

 

 

Hết trọn bộ.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom