Dịch Long Vương Xuất Thế

Chương 164: C164: Cái này


Cú va chạm này khiến Đường Tử Tấn choáng váng tại chỗ, đầu óc trống rỗng, cơn đau xâm chiếm lấy anh ta.

Sau cú va chạm, Tề Thiên lại xách Đường Tử Tấn lên, lại một lần nữa đập mạnh xuống!

"Bùm!"

"Bùm!"

"Bùm!"

Mỗi lần vang lên một âm thanh trầm đục lại khiến tim người ta đập nhanh.

Sau năm sáu lần liên tục, có thể thấy trên mặt Đường Tử Tấn đầy máu.


Tê Thiên túm tóc Đường Tử Tấn, kéo khuôn mặt đầy máu kia lên trước mắt mình, nói: “Đường Tử Tấn, hôm nay anh có thể sống sót hay không, thì xem sự lựa chọn của

chính anh!”

Nói xong, Tê Thiên kéo Đường Tử Tấn như kéo một con chó chết đi ra phía ngoài phòng họp.

Một loạt động tác của Tê Thiên nhanh chóng và chính xác đến mức khiến tất cả mọi người đều choáng váng, ai có thể ngờ rằng sau khi vào phòng, Tề Thiên lại trực tiếp đánh Đường Tử Tấn.

"Tê Thiên!" Thẩm Thu Thủy hét lên: "Anh làm gì vậy! Mau buông tay ra!"

Tê Thiên lắc đầu.

"Tê Thiên!" Thẩm Thu Thủy tiến lên đứng ở trước mặt Tê Thiên, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy sự tức giận: "Anh phá đủ chưa?"

Tê Thiên liếc nhìn Thẩm Thu Thủy, nói: "Chuyện này không liên quan gì đến cô." "Tại sao không liên quan!" Thẩm Thu Thủy hét lên: "Đây là ở Tập đoàn Thẩm thị, thì có liên quan đến tôi! Anh thả anh ta ra đi! Có việc gì thì từ từ nói!"

"Không nói từ từ được! Tránh ra!" Tê Thiên tiến lên một bước, gạt cánh tay mà Thẩm Thu Thủy đang chắn trước mặt anh ra, kéo Đường Tử Tấn đi.

Thẩm Thu Thủy hét lên: "Tê Thiên! Anh đứng lại đó cho tôi!"

Tê Thiên làm sao có thể nghe lời Thẩm Thu Thủy, anh tóm lấy Đường Tử Tấn, kéo anh ta sang một bên.

Thẩm Thu Thủy đang định đuổi theo ra ngoài.


"Thẩm Thu Thủy! Hãy nhìn tên tội phạm lao động cải tạo này đi! Cậu ta đã làm gì!" Thẩm Hỏa gầm lớn lên: "Trong phòng họp của tập đoàn Thẩm thị, chúng ta đang đàm phán hợp đồng một cách bình thường, nhưng chỉ vì cậu ta không hài lòng với nội dung hợp đồng, đã ra tay đánh người của Dược phẩm Đường thị!”

"Thẩm Thu Thủy! Chúng ta là công ty! Không phải xã đoàn!"

"Tội phạm lao động cải tạo đúng là tội phạm lao động cải tạo! Thói quen xấu khó bỏ! Hôm nay xúc phạm đến Dược phẩm Đường thị, không lấy được con đường tiêu thụ của họ, đây là một mất mát không thể bù đắp đối với Thẩm thị chúng ta!"

Những lời buộc tội nối tiếp nhau.

"Không có được con đường tiêu thụ là chuyện nhỏ, nhưng đánh người của Dược phẩm Đường thị, tôi muốn hỏi nếu Dược phẩm Đường thị gây áp lực thì ai sẽ là người gánh chịu hậu quả này! Thẩm Thu Thủy, cô có gánh chịu nổi không?"

Đám người Thẩm Sơn lớn tiếng chỉ trích, nhưng trong lòng họ lại cười to, tên Tâ Thiên đã giúp bọn họ một việc lớn!

Sắc mặt Thẩm Thu Thủy cực kỳ khó coi, cô không ngờ Tề Thiên lại đột nhiên xuất hiện, gây chuyện lớn như vậy, đêm qua Tê Thiên cũng không có về nhà!

"Thu Thủy! Thu Thủy!" Một âm thanh dồn dập vang lên, Kiều Lăng chạy tới trước mặt Thẩm Thu Thủy. Kiều Lăng lo lăng hỏi: "Tâ Thiên đâu? Đường Tử Tấn đâu?"


Thẩm Sơn cười lạnh: "Ha ha, tên Tê Thiên không biết trời cao đất rộng kia đã mang người đi rồi."

"Cái này..." Kiều Lăng định quay người đuổi theo.

Thẩm Thu Thủy túm lấy Kiều Lăng, nhìn thấy Kiều Lăng xuất hiện và vẻ mặt lo lăng của Kiều Lăng lúc này, Thẩm Thu Thủy cảm thấy có gì đó không ổn liền hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Kiều Lăng lập tức nói: "Đường Tử Tấn lén lút nhập một lô thuốc giả, đưa một số vào bệnh viện của chúng tớ, nhưng lại bị Liễu Kiến Quân phát hiện ra, Đường Tử Tấn đã sắp xếp người bắt cóc con gái của Liễu Kiến Quân, Tê Thiên đã điều tra cả đêm, theo lời anh ấy nói, thì mọi chuyện đã được giải quyết, buổi sáng tâm trạng của Tê Thiên vẫn bình thường, nhưng khi tớ đi đỗ xe thì phát hiện anh ấy đã biến mất, Tê Thiên hình như đang giấu tớ điều gì đó, không, tớ phải đuổi theo anh ấy, nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn!”

Lời nói của Kiều Lăng đã gây sốc cho cả Thẩm Thu Thủy và các giám đốc điều hành cấp cao của Thẩm thị.

Đường Tử Tấn làm thuốc giả!

Bắt cóc!
 
Chương 165: C165: Thuốc giả


Mặc dù mọi người không biết Liễu Kiến Quân mà Kiều Lăng đang nói đến là ai, nhưng cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Thứ mà Đường Tử Tấn làm ra thực chất là thuốc giả!

Những người vừa lấy con đường tiêu thụ của Dược phẩm Đường thị ra nói chuyện thì lúc này đều im lặng!

Nếu thuốc của Đường Tử Tấn là giả và Thẩm thị chịu trách nhiệm bán ra, thì Thẩm thị sẽ hoàn toàn xong đời!

Thuốc giả! Nếu dính líu vào chuyện này thì không đời nào sẽ có kết cục tốt đẹp được!

"Thu Thủy! Tớ không thể nói với cậu nữa, tớ phải đi tìm Tê Thiên!" Kiều Lăng nói rồi chạy ra ngoài.


Thẩm Thu Thủy quay đầu nhìn mọi người trong phòng họp, vội vàng nói: “Tớ đi cùng cậu!”

Hai người phụ nữ nhanh chóng đuổi theo về phía hành lang, nhưng không thấy bóng dáng của Tê Thiên đâu cả, chỉ có thể nhìn thấy một vệt máu rất nhỏ, kéo dài từ chỗ này sang chỗ khác trên cầu thang.

Những vết máu này là từ trên người của Đường Tử Tấn.

Trong phòng họp, mọi người đều im lặng, những lý do ban đầu lúc này cũng không thể nói ra được nữa.

Thẩm Hỏa nhìn mọi người, lặng lẽ đi ra khỏi phòng họp, gọi cho một số điện thoại: "Sếp Tôn, xin chào xin chào, tôi là Thẩm Hỏa của tập đoàn Thẩm thị Thiên Ngân, trước đây chúng ta đã từng gặp mặt một lần, vừa rồi đã xảy ra một chuyện ngoài ý muốn, Đường Tử Tấn, sếp Đường của tập đoàn các người đã gặp phải một ít rắc rối."

Thẩm Hỏa ở trong góc nói chuyện điện thoại mấy phút. Sau khi cúp điện thoại, trên mặt Thẩm Hỏa lại tràn đầy kiêu ngạo.

Thẩm Thu Thủy và Kiều Lăng vẫn đuổi theo đến tầng một, nhưng không thấy Tê Thiên, vết máu dừng lại ở lối vào hành lang tầng một.

Thẩm Thu Thủy và Kiều Lăng rất nóng lòng, Thẩm Thu Thủy nhìn bộ dáng gần như phát điên vừa rồi của Tề Thiên, thật sự sợ sẽ xảy ra chuyện gì không thể cứu vãn được.

Đúng lúc này, điện thoại di động của Thẩm Thu Thủy vang lên, Thẩm Thu Thủy cũng không quan tâm đến, hiện tại cô cũng không có tâm trạng xử lý chuyện khác.

Chạy ra khỏi hành lang, đến sảnh công ty và hỏi nhân viên bảo vệ xem họ có nhìn thấy Tê Thiên không.


Tất cả nhân viên bảo vệ đều lắc đầu, tỏ ý chưa nhìn thấy Tê Thiên. “Sếp Thẩm." Một cô gái ở quầy lễ tân của công ty nhanh chóng chạy tới: “Có điện thoại từ quầy lễ tân nói muốn tìm ngài, người đó tự xưng là người của Tập đoàn Dược phẩm Đường thị.”

Dược phẩm Đường thị!

Trong lòng Thẩm Thu Thủy có dự cảm không tốt, liền đi tới nhấc điện thoại: “Tôi là Thẩm Thu Thủy.”

"Chủ tịch Thẩm, cách đãi khách của Thẩm thị các người thực sự làm Dược phẩm Đường thị của tôi mở rộng tầm mắt, tôi hy vọng Chủ tịch Thẩm có thể sớm cho chúng tôi một lời giải thích, nếu không, tôi không nghĩ Tập đoàn Thẩm thị có thể gánh chịu hậu quả đâu."

Giọng nói trong điện thoại đầy sự đe dọa.

Thẩm Thu Thủy lạnh lùng nói: "Dược phẩm Đường thị của các người hẳn phải biết rất rõ những gì Đường Tử Tấn đã làm!"


"Tôi không hiểu Chủ tịch Thẩm đang nói gì." Giọng nói trong điện thoại đầy khinh thường: "Tôi nghĩ Chủ tịch Thẩm, cô nên biết rất rõ ràng, mọi việc đều phải dựa trên bằng chứng, mà bằng chứng hiện giờ chúng tôi có được là vị hôn phu của Chủ tịch 'Thẩm đang bức hại lãnh đạo cao cấp của tập đoàn chúng tôi, bây giờ là mười giờ sáng, tôi hy vọng trước mười một giờ sẽ có được câu trả lời thỏa đáng, nếu không, Chủ tịch Thẩm phải đối mặt với chuyện gì thì tôi không kiểm soát được.”

Cuộc gọi bị cắt đứt.

Trên mặt Thẩm Thu Thủy phủ một tầng sương giá, nhìn Kiều Lăng nói: 'Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cậu nói tỉ mỉ cho tớ nghe đi, còn Liễu Kiến Quân kia là ai?"

"Liễu Kiến Quân là người nhà của nạn nhân cách đây ba năm, con gái của ông ấy tên là Liễu Y, cô ấy đang được điều trị tại bệnh viện của chúng tớ."

Kiều Lăng kể lại tất cả những gì cô ấy biết và những gì đã xảy ra tối qua, còn một số chuyện về thế lực ngầm như Câu lạc bộ Kim Đỉnh thì Kiều Lăng vẫn giấu kín.

Kể từ khi nghe Liễu Kiến Quân bị thương nặng trong một vụ tai nạn ô tô và cận kề cái chết, sắc mặt của Thẩm Thu Thủy ngày càng trở nên khó coi.
 
Chương 166: C166: Chính là lưu tài lương


Chờ Kiều Lăng nói xong hết thảy, Thẩm Thu Thủy hít sâu một hơi: "Đi thôi."

Kiều Lăng sửng sốt một chút: "Cậu biết Tê Thiên đi đâu à?"

"Tớ không biết." Thẩm Thu Thủy lắc đầu nói: 'Dược phẩm Đường thị sẽ bắt đầu làm khó dễ trong một giờ nữa, tớ nghĩ sẽ không chỉ phương diện kinh doanh mà còn dùng sự ảnh hưởng xã hội để giải quyết chuyện này."

Kiều Lăng hỏi: “Vậy không đi tìm Tê Thiên sao?”

“Không tìm nữa.” Thẩm Thu Thủy lắc đầu: “Ngay cả tớ cũng không nhịn được muốn tát Đường Tử Tấn hai bạt tai, hiện tại tớ chỉ hy vọng Tề Thiên sẽ không làm ra chuyện gì ngu ngốc.”

Ở ngoại ô Thiên Ngân, trong một nhà kho bỏ hoang.


Đường Tử Tấn bị Tê Thiên treo lơ lửng trên không.

Trên người Đường Tử Tấn trải đầy vết thương.

Tê Thiên đứng ở trước mặt Đường Tử Tấn, lạnh lùng nói: "Người đâu?"

"Tê Thiên, nếu cậu có gan thì giết tôi đi." Đường Tử Tấn nhếch miệng: "Hôm nay có nhiều người nhìn thấy cậu bắt tôi đi ra ngoài, nếu tôi chết, toàn bộ Thẩm thị của các người sẽ phải chôn cùng với tôi!"

"Tôi sẽ không giết anh." Tê Thiên lắc đầu.

"Hừ.' Đường Tử Tấn rất tự tin: "Cho nên, cậu chỉ tới để hù dọa làm tôi sợ thôi sao, cậu cho răng Đường Tử Tấn này đang làm cái gì?"

Tê Thiên nói: “Tôi sẽ không giết anh, nhưng không có nghĩa là có người sẽ không giết anh, phía sau anh là Dược phẩm Đường thị, một khi chuyện anh làm thuốc giả bị vạch trần, anh cho rằng Dược phẩm Đường thị sẽ bỏ qua cho anh sao?”

"Tê Thiên, tôi nghĩ đầu óc cậu có vấn đề." Đường Tử Tấn phun ra một ngụm nước bọt đầy máu: "Cậu nói tôi làm thuốc giả thì tôi làm thuốc giả thật sao? Bằng chứng đâu?"

Đường Tử Tấn không hề sợ hãi, hôm qua anh ta đã tiêu hủy toàn bộ bằng chứng, chỉ còn lại Liễu Kiến Quân là còn sống, nhưng con gái ông ta lại đang năm trong tay anh ta, ông ta dám nói gì? Chỉ cần đợi đến sau này loại bỏ tên họ Liễu kia nữa, sẽ không có chuyện gì xảy ra!

Tê Thiên quay đầu nhìn về phía sau, sau đó nói: “Đưa người ra đây đi!”


Chỉ nhìn thấy một bóng người bị đẩy ra ngoài và bị trói vào xe lăn.

Chính là Lưu Tài Lương bị Tê Thiên đánh gãy chân đêm qua.

Chiếc xe lăn không ngừng trượt, đưa Lưu Tài Lương tới trước mặt Đường Tử Tấn.

Đường Tử Tấn bị treo lơ lửng trên không nhìn vừa nhìn thấy Lưu Tài Lương, đồng tử đột nhiên giãn ra.

“Lưu Tài Lương!"

Tê Thiên nhìn Đường Tử Tấn nói: "Nói cho tôi biết, người ở đâu? Tôi nghĩ những thứ Lưu Tài Lương nắm giữ trong tay phải nhiều hơn những gì Liễu Kiến Quân có, phải không?"

Lưu Tài Lương bị trói trên xe lăn, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, không ngừng vùng 'Tê Thiên! Cậu muốn làm gì! Thả tôi ra mau! Đường Tử Tấn là một kẻ điên! Tên


Trải nghiệm thoát chết đêm qua khiến Lưu Tài Lương nhận ra Đường Tử Tấn muốn giết ông ta, đương nhiên ông ta không dám gặp lại Đường Tử Tấn.

Tê Thiên căn bản không để ý đến Lưu Tài Lương, loại người này dù có bị phạt đến đâu cũng không đủ nặng! Làm thuốc giả, còn cố ý lái xe đâm vào người khác, nếu không phải Lưu Tài Lương còn hữu dụng thì ngày hôm qua Tề Thiên đâu thèm quan tâm đến việc sống chết của ông ta?

Sắc mặt Đường Tử Tấn thay đổi mấy lần, ánh mắt trở nên u ám.

"Đường Tử Tấn, tôi cho anh mười giây cuối cùng để suy nghĩ, nói cho tôi biết cô ấy đang ở đâu, tôi sẽ giao Lưu Tài Lương cho anh, nếu anh không nói, tôi sẽ giao Lưu Tài Lương ra, đến lúc đó cứ xem thử Dược phẩm Đường thị có tha cho anh không."

Đường Tử Tấn nhìn chăm chằm Lưu Tài Lương, anh ta không hiểu tại sao Lưu Tài Lương vẫn còn sống khi người đàn ông đêm qua nói với anh ta là mọi việc đã được giải quyết xong!

Đường Tử Tấn biết rất rõ, anh ta có thể bịt miệng Lưu Tài Lương tiêu hủy chứng cứ, thì Dược phẩm Đường thị cũng có thể bịt miệng anh ta để tiêu hủy chứng cứ!
 
Chương 167: C167: Đường tử tấn


Tê Thiên nhìn thời gian.

"Đường Tử Tấn, anh còn có năm giây, khi tôi nói xong câu này cũng là lúc hết giờ!"

Vừa dứt lời, Đường Tử Tấn vội vàng nói: "Tôi đổi! Tuy nhiên, tôi phải là người quyết định phương pháp và địa điểm đổi người, nếu không tôi không thể tin tưởng cậu được."

Sắc mặt Lưu Tài Lương trong nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi, ông ta vội vàng cầu xin với Tê Thiên: "Đừng! Tôi xin cậu! Đừng mài Tôi hứa với cậu sẽ đi tố cáo Đường Tử Tấn, tôi đã ghi âm và sao lưu mọi cuộc gọi của tôi với Đường Tử Tấn! Tê Thiên! Tôi xin cậu!"

Lưu Tài Lương không ngừng cầu xin.

Sát khí trên mặt Đường Tử Tấn càng lúc càng nhiều hơn.

Tê Thiên nhấc chân đá vào chiếc xe lăn phía dưới Lưu Tài Lương.

Chiếc xe lăn di chuyển về phía sau với tốc độ cực nhanh.

Tê Thiên nói với Đường Tử Tấn: “Nói cho tôi biết địa điểm và thời gian.”


Đường Tử Tấn nói: “Tôi cần gọi điện thoại.”

Tê Thiên liếc nhìn Đường Tử Tấn đang bị treo lơ lửng trên không, nhặt một hòn đá lên, búng một cái, một sợi dây thừng bị đứt ra.

Vốn dĩ hai tay Đường Tử Tấn đều bị trói treo lên, bây giờ chỉ còn một tay bị trói vẫn bị treo ở đó, điều này càng khiến Đường Tử Tấn khó chịu hơn.

Đường Tử Tấn khó khăn lấy điện thoại di động ra, gọi điện.

Nửa giờ sau, điện thoại di động của Tề Thiên vang lên, Tê Thiên đi sang một bên nhấc máy.

"Đại nhân, người đã được đưa về, nhưng không giữ được Lưu Tài Lương, bọn họ lựa chọn giao dịch trên sân thượng, vừa giao người cho bọn họ thì đã bị đẩy xuống lầu"

Tê Thiên hỏi: “Người giao dịch ở đâu?”

"Bắt được hết rồi, nhưng không chịu nói gì, chúng tôi..."

Tê Thiên nói: “Các người tự quyết định đi.”


"Đã hiểu." Người trong điện thoại dừng lại rồi tiếp tục nói: "Đại nhân, bây giờ có một số phương tiện truyền thông ở Thiên Ngân đưa tin rằng ngài đã bắt cóc Đường Tử Tấn, nếu chúng ta ra tay trấn áp những chuyện này, sẽ dễ dàng thu hút sự chú ý của Đông Đường, nhưng nếu không làm vậy thì tôi sợ phía ngài sẽ gặp rất nhiều phiền toái, ít nhất phía chính phủ sẽ để mắt tới ngài.”

“Đừng lo lắng về bọn họ.”

Tê Thiên cúp điện thoại, rời khỏi nhà kho.

Đường Tử Tấn vẫn bị treo ở đó.

Sau khi rời khỏi nhà kho, Tê Thiên lập tức đi đến bệnh viện, anh biết mình không

có nhiều thời gian, nhưng khi vừa đến cổng bệnh viện, anh đã nhìn thấy xe cảnh sát đang đậu ở đó.

Một số nhân viên mặc đồng phục nhìn thấy Tê Thiên từ xa, lập tức cảnh giác, một nhóm người vây quanh anh.

Có hai người tiến tới túứm lấy cánh tay của Tề Thiên.

"Tê Thiên, cậu bị tình nghi có liên quan đến việc bắt cóc! Đi theo chúng tôi về đi!"

Tê Thiên không có bất kỳ hành động phản kháng nào, anh đã sớm đoán được sẽ kết quả như vậy, ngay từ bước đầu tiên Tê Thiên bước vào tòa nhà Thẩm thị, anh đã nghĩ tới.

Mà hôm nay Tề Thiên nhất định phải làm lớn chuyện này! Nếu không làm lớn chuyện cho mọi người đều biết, Tê Thiên không thể bảo đảm Đường Tử Tấn có chịu đi vào khuôn phép hay không.
 
Chương 168: C168: Biết một chút


Suy cho cùng, Lưu Tài Lương chỉ là lợi thế của Tê Thiên thôi.

Mối đe dọa thực sự đối với Đường Tử Tấn là Công ty Dược phẩm Đường thị phía sau anh tal

Chỉ khi sự việc trở nên nghiêm trọng mới có thể truyền đến tai Dược phẩm Đường thị và khiến Dược phẩm Đường thị phải nghiêm túc xử lý.

Về phần bản thân phải vào tù hai ngày, Tê Thiên có thể chấp nhận được. Vừa đến sở cảnh sát, Tê Thiên đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Thẩm Thu Thủy và Kiều Lăng đang ngồi đó trong khi một vị luật sư đang thương lượng với cảnh sát.

Sau khi Thẩm Thu Thủy nộp tiền bảo lãnh, Tê Thiên lại được tự do, nhưng sau khi toàn bộ quá trình hoàn tất, thì trời cũng đã tối.

Tê Thiên vừa bước ra khỏi cửa liền nhìn thấy một chiếc ô tô đỗ ở cửa, Thẩm Thu Thủy đang dựa vào xe đợi.


Cảnh tượng này trông có vẻ rất quen thuộc. Tê Thiên bước tới.

Thẩm Thu Thủy liếc nhìn Tê Thiên, lạnh lùng hỏi: “Lần thứ hai vào sở cảnh sát có cảm giác thế nào?”

Tê Thiên hít sâu một hơi: “Cám ơn”

"Không cần cảm ơn tôi." Thẩm Thu Thủy mở cửa xe, ngồi vào trước. "Người ngoài đều biết anh là hôn phu của Thẩm Thu Thủy này, nếu anh xảy ra chuyện mà tôi mặc kệ, vậy thì Thẩm Thu Thủy này thành người gì?”

Tê Thiên không nói gì cũng lên xe.

Thẩm Thu Thủy khởi động xe, trên đường sắc mặt Thẩm Thu Thủy rất khó coi, không nói một lời.

Tê Thiên thở dài: “Hôm nay cô đã làm rất nhiều để giúp tôi giải quyết chuyện này đúng không, chuyện giao tiếp với truyền thông...”

“So với việc ký tên vào bản hợp đồng khiến Thẩm thị bị tổn thất, thì cũng coi như được một món hời lớn, vì vậy anh không cần phải nghĩ răng mình nợ tôi bất cứ điều gì!"

Tê Thiên lắc đâu, không nói thêm gì nữa. Nửa giờ sau, hai người trở về biệt thự.

Tê Thiên nhận được tin nhắn của Kiều Lăng, Liễu Y đã tỉnh lại, sau khi biết Liễu Kiến Quân đã qua cơn nguy kịch thì cảm xúc của cô ấy cũng ổn định.

Còn về chuyện bắt cóc, từ đầu đến cuối Liễu Y đều không biết gì cả, cô ấy bị Tê Thiên ghim kim làm hôn mê, còn bị Tất Thiện đánh thuốc mê, sau khi trở về bệnh viện hai giờ mới tỉnh lại.


Tê Thiên lúc này mới yên tâm, rót một ly nước, ngồi ở trên sô pha.

Thẩm Thu Thủy ngồi xuống đối diện Tề Thiên: “Tôi vừa nhận được tin Đường Tử Tấn đã quay về, mời bác sĩ tư”

Tề Thiên gật đầu: “Ừ”

Thẩm Thu Thủy nhìn chăm chằm Tề Thiên hồi lâu rồi hỏi: “Tê Thiên, anh nhất định phải làm việc theo cách này sao? Đúng là tôi thừa nhận Đường Tử Tấn làm việc rất quá đáng, đổi thành người khác cũng không nhịn được mà muốn đánh anh ta, nhưng anh cứ phải dùng cách này để giải quyết vấn đề sao? Ở trước mặt mọi người, anh đánh Đường Tử Tấn con bắt anh ta đi, Dược phẩm Đường thị đã biết chuyện này rồi, tôi nghĩ anh hẳn là hiểu rõ sức mạnh của những tập đoàn lớn này, đúng không?"

Tê Thiên gật đầu: “Biết một chút.”

Chỉ một mình Đường Tử Tấn mà đêm qua đã có thể sắp xếp nhiều chuyện như vậy.

Dược phẩm Đường thị là tập đoàn chục tỷ, cũng không phải chuyện đùa, năng lực đẳng sau nó toàn bộ bộc phát ra thì vô cùng đáng sợ.

Thẩm Thu Thủy cao giọng: "Nếu đã biết thì anh nên học cách nhãn nhịn! Trước đây cách anh hành động rất ngạo mạn, nhưng đó là ở Thiên Ngân, với địa vị và mối quan hệ của Cố Văn ở Thiên Ngân thì có thể bảo vệ anh! Nhưng lần này, nếu không phải là Dược phẩm Đường thị e ngại chuyện thuốc giả, anh cảm thấy có thể giải quyết dễ dàng như vậy sao? Cho dù Thẩm Thu Thủ này có đi tìm ai, thi anh cũng không có kết quả tốt!


Tê Thiên ngẩng đầu liếc nhìn Thẩm Thu Thủy: “Vậy cô nghĩ tôi nên làm thế nào? Người ở trong tay Đường Tử Tấn, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm, cô muốn †ôi phải làm sao? Thương lượng với anh ta, giao tiếp với anh ta? Hay thỏa hiệp?”

Thẩm Thu Thủy đột nhiên đứng lên: "Tê Thiên! Rốt cuộc thì anh có hiểu tôi đang nói gì không! Tôi đang nói trong chuyện này không phải là anh nên làm gì với Đường Tử Tấn, mà là con người của anh! Cách làm việc của anh! Tôi không muốn nói ra những lời khó nghe, nhưng bây giờ tôi phải nói rõ với anh! Anh đã ở tù ba năm, vừa ra tù đã được Cố Văn coi trọng, anh có bao giờ nghĩ lý do là tại sao lại như vậy hay không? Anh đã bao giờ nghĩ tại sao Cố Văn lại phải bảo vệ anh hay chưa!

Thẩm Thu Thủy đi đến trước mặt Tê Thiên nói: "Tê Thiên! Không ai có thể tự nhiên phát triển kinh doanh mà không có lý do gì được, tôi không biết tại sao Cố Văn lại tìm anh, nhưng nếu một ngày nào đó Cố Văn không còn chống lưng cho anh nữa, vậy thì anh phải làm sao? Tôi chỉ mong anh có thể thay đổi cách giải quyết vấn đề, không phải lần nào cũng đặt mình vào tình thế nguy hiểm như vậy, anh hiểu không!"

Tê Thiên nhìn vẻ mặt kích động của Thẩm Thu Thủy, trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua, anh chợt nhớ tới lời ông cụ Khương đã nói với mình, vẻ lạnh lùng trên mặt Thẩm Thu Thủy chỉ là ngụy trang mà thôi.

Tê Thiên có thể cảm nhận được Thẩm Thu Thủy quan tâm mình, anh vô thức năm lấy tay Thẩm Thu Thủy: “Cô yên tâm, tôi biết rõ.”

Động tác mập mờ đột ngột này khiến Thẩm Thu Thủy hơi sửng sốt.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom