Chú Ơi Đừng Mà

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
904,699
Điểm cảm xúc
147
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Chú Ơi Đừng Mà

Chú Ơi Đừng Mà
Tác giả: Nhất Tiếu Khuynh Thần
Tình trạng: Đã hoàn thành




Văn án:

Bạn đang đọc truyện Chú Ơi Đừng Mà của tác giả Nhất Tiếu Khuynh Trần. Trong lòng Tiêu Điềm Điềm bất giác trào lên một cơn ủy khuất, nhưng cảm giác sợ hãi lại tan biến không còn một mảnh, dù sao ở trong lòng cô gái nhỏ mười sáu tuổi, bên cạnh chú Ngụy là nơi an toàn nhất trên đời, không ai có thể làm hại cô, chú nhất định sẽ bảo vệ cô, ôm cô trong ngực mà dịu dàng an ủi.

Căn biệt thự chìm trong màn đêm u tối.

Tiêu Điềm Điềm chưa từng tới nơi này.
 
Chương 1: Phản Bội





Tiếng súng xé tan màn đêm tăm tối.

Xác người nằm la liệt dưới đất, máu tươi đọng lại thành từng vũng tanh tưởi.

"Tiếp tục tấn công, nhất định phải bắt lấy Ngụy Chính Thần!"
Nghe thấy câu này, trên mặt người đàn ông vẽ nên một nụ cười khát máu.

Trong tay hắn là hai khẩu súng ngắn, nòng súng đen ngòm, hơi nóng bốc ra.

Thân ảnh linh hoạt thoắt ẩn thoát hiện, giống như loài báo săn ẩn mình trong đêm tối, lạnh lùng ban phát cái chết cho kẻ thù của mình.

Những viên đạn bắn ra với góc độ xảo quyệt, mỗi viên đều ghim sâu vào những bộ vị quan trọng trên thân thể, phần cổ, trái tim, và phần đầu; dễ dàng lấy đi sinh mạng của những kẻ dám đối đầu với hắn.

"Đoàng! Đoàng! Đoàng"
Máu tươi văng ra tứ tung, từng kẻ từng kẻ ngã xuống trong vũng máu.


Giọng nói của hắn tràn ngập hơi thở lạnh lẽo chết chóc.

"Mang lựu đạn tổ chức mới chế tạo ra đây, nếu bọn chúng đã muốn chết, vậy thì gia sẽ thành toàn!"
Đám thuộc hạ phía sau ngay lập tức làm theo mệnh lệnh của hắn, khuân ra một chiếc thùng sắt có kích cỡ khoảng nửa mét, bên trong là từng quả lựu đạn lớn bằng nắm tay có vỏ ngoài đen nhánh.

Một tiếng huýt sáo thanh thúy vang lên.

Đám người áo đen bất chấp chiến đấu, lập tức lui lại một cách có trật tự.

Phía bên đối phương đã nhận ra có điều bất ổn, người lãnh đạo cao giọng hét lớn.

"Lùi về !
Lùi về !
Mau!!!"
Nhưng mọi chuyện đã quá muộn.


Hơn mười quả lựu đạn lấy tốc độ chóng mặt bay về phía quân đội, tiếng nổ phát ra rung trời, ánh lửa phản chiếu những khuôn mặt vặn vẹo chết trong đau đớn.

Dưới sức công phá của lửa đạn, mọi thứ trong vòng bán kính mười mét đều hóa thành tro bụi, khói bụi mịt mù mang theo mùi hương gay mũi, không biết có bao nhiêu người đã phải táng thân tại nơi này.

Cả một đội lính tinh nhuệ gần như toàn diệt, quân đội nhanh chóng rút lui, chỉ để lại một vùng đất đã hoàn toàn bị tàn phá.

Tất cả thuộc hạ ở đây đều là những kẻ có địa vị trong bang, bọn họ cùng bang chủ trải qua gió tanh mưa máu, chiếm đoạt địa bàn, giải quyết đối thủ, có ai là không mang tính mạng của mình ra đặt cược, nhưng có một ngoại lệ, kẻ được Ngụy gia tin tưởng, đã đi theo hắn mười tám năm, ngồi mát mà hưởng bát vàng, Tiêu Chính Nghĩa! Gã không có gì nổi trội, chỉ có một ưu điểm duy nhất, đó là có một đứa con gái được Ngụy gia yêu thương như con gái ruột! Lúc này đây gã đã phản bội một cách trắng trợn, bản thân thì công thành lui thân, nhưng vợ và con gái hắn thì vẫn đang ở trên địa bàn của Ngụy gia! Ngụy Chính Thần không nói lời nào, đại đường chủ cũng không nói tiếp nữa.

Xử lí vợ con Tiêu Chính Nghĩa thế nào là chuyện riêng của Ngụy gia, bất kể điều gì ngài ấy quyết định đều không được phép nghi ngờ, mà bọn họ cũng không dám ở trước mặt hắn khoa tay múa chân! Người đàn ông ngồi trên thềm cao nhẹ nhàng phất tay, giọng nói nghe không ra một chút cảm xúc.

- Trở về đi, ngày mai thanh toán sạch sẽ lũ phản bội cho gia! Đám thuộc hạ cúi đầu lui ra, Ngụy Chính Thần khẽ nheo mắt, những đường cong nơi khóe mắt càng thêm rõ nét.

Đôi mắt xanh thẫm hung ác giống như đôi mắt của loài sói.

Người đàn ông đứng dậy từ trên ghế, thân ảnh thon dài cao lớn dần dần hòa vào bóng đêm.

- Mang Tiểu Điềm Điềm tới biệt thự ở thành Đông cho gia.



 
Chương 2: Thiếu Nữ Mười Sáu Tuổi Như Hoa





Tiêu Điểm Điềm sợ hãi đi theo sau lưng những vệ sĩ áo đen, bây giờ đã là mười hai giờ đêm, cô còn đang ở trong giấc mộng ngọt ngào đã bị thanh âm kinh hoảng của mẹ đánh thức dậy.

Hơn mười người đàn ông mặc đồ đen khí thế sắc bén mạnh mẽ xông vào trong nhà cô, chỉ bỏ lại một câu "Ngụy gia cho mời" đã nửa cưỡng ép nửa cung kính mang cô đến ngôi biệt thự ở ngoại ô này.

Nếu không phải biết Ngụy gia trong miệng họ là ai, thậm chí Tiêu Điềm Điềm còn cho rằng là kẻ thù tìm tới cửa.

Nếu là chủ Ngụy muốn tìm cô, tại sao lại dùng cách thức giống như áp giải phạm nhân thế này?
Trong lòng Tiêu Điềm Điềm bất giác trào lên một cơn ủy khuất, nhưng cảm giác sợ hãi lại tan biến không còn một mảnh, dù sao ở trong lòng cô gái nhỏ mười sáu tuổi, ở bên cạnh chủ Ngụy là nơi an toàn nhất trên đời, không ai có thể làm hại cô, chú nhất định sẽ bảo vệ cô, ôm cô trong ngực mà dịu dàng an úi.

Căn biệt thự chìm trong màn đêm u tối.

Tiêu Điểm Điềm chưa từng tới nơi này.


Nếu không phải biết người đang ở đây chờ cô là chú thì chắc chắn cô đã không nhịn được mà quay đầu bỏ chạy rôi.

Thuộc hạ áo đen dẫn cô vào trong biệt thự, đến trước một cánh cửa to lớn khắc hoa văn thì dừng lại, hơi cúi thấp người.

- Ngụy gia đang đợi tiểu thư ở bên trong.

Nói xong anh ta xoay người lui ra canh giữ ở bên ngoài biệt thự.

Cô gái vóc dáng nhỏ nhắn đứng trư cánh cửa trông có vẻ rất xa hoa nhưng cũng rất nặng nề kia, thân thể nhỏ bé khẽ run rẩy.

Lúc cô được mang đến đây trên người cũng chỉ mặc một chiếc váy ngủ màu trắng đơn giản.

Làn váy dài qua đầu gối, để lộ ra bắp chân nhỏ nhắn trắng noãn.

Không khí ban đêm lạnh lẽo làm cô gái nhỏ không kìm được run run.

Cô đưa tay đẩy cánh cửa kia, vốn đã chuẩn bị sẵn tinh thần là thân thể nhỏ bé này của cô có thể không đẩy nổi nó ra, nhưng không ngờ khi cô dùng toàn bộ khí lực của mình, lại bất cẩn khiến cô nhào về phía trước, bởi vì cánh cửa thoạt trông rất nặng nề kia được mở ra một cách dễ dàng.

Tiêu Điểm Điểm ngã trên mặt đất, hai đầu gối của cô đụng mạnh một cái, cơn đau nhức làm đôi mắt xinh đẹp rơm rớm nước.

Cô gái nhỏ ngẩng đầu lên, tìm kiếm thân ảnh quen thuộc kia.

Ngụy Chính Thần ngồi trên ghế, nửa khuôn mặt ẩn trong bóng tối,
Ảnh đèn ngủ mờ nhạt phủ lên nửa gương mặt còn lại của hắn càng mang theo vẻ ám muội.


Đôi mắt xanh thẫm của người đàn ông trong bóng tối giống như hơi lóe lên, ánh mắt mang theo ý vị nghiền ngẫm ngắm nhìn thân thể thiếu nữ.

- Chú– Nhưng người đàn ông vẫn không có hành động gì, đôi mắt cô gái nhỏ dâng lên hơi nước, dáng vẻ sắp khóc đến nơi.

Mái tóc dài màu nâu nhạt phủ xuống đầu vai cô, càng làm nổi bật làn da trắng ngần giống như có thể phát sáng trong bóng đêm.

Ánh mắt hắn di chuyển khắp thân 1 cô.

không thể không thừa nhận rằng đứa nhỏ bé xíu năm nào đã lớn lên trở thành một thiếu nữ.

Khuôn mặt mỹ lệ động lòng người, bờ môi mềm mại tựa cánh hoa, đặc biệt là đôi mắt sáng như sao lúc nhìn về phía hắn luôn mang theo vẻ quyến luyến ỷ lai.

Thiếu nữ giống như một đóa hoa đúng
thời nở rộ, nhan sắc kiều diễm không gì sánh được, lại ngây ngô mỏng manh như thế, khiến dục vọng trong người hắn sôi trào, chỉ hận không thể đè cô xuống giường điên cuồng chiếm đoạt.

- Điềm Điềm, lại đây.


Giọng nói của người đàn ông trầm thấp lại mang theo từ tính, thuần hậu giống như một vò rượu ngon đã ủ cả trăm năm, bất tri bất giác khiến người nghe ngày ngất trong hương rượu thơm nồng, toàn thân chìm vào trong men say ngây dại.

Tiêu Điềm Điềm ngơ ngác nhìn hắn, trực giác của thủ non khiến cô nhận ra một tia không tầm thường.

Bản năng nói cho cô biết người đàn ông trước mắt này rất nguy hiểm, nhưng tình cảm lại chỉ dẫn cô nên đến bên người hắn, sà vào lòng người đàn ông mà cô vẫn luôn coi như cha này.

Hơi thở nóng bỏng của người đàn ông phả lên bộ ngực cao ngất của cô, khiến Tiêu Điềm Điềm ngượng chín mặt, cánh tay trắng muốt chống lên vai hắn, muốn kéo dãn khoảng cách giữa hai người ra.

Ngụy Chính Thần cười khẽ, âm thanh trầm thấp chứa đầy dục vọng, một bàn tay to đặt lên bộ ngực mềm mại của thiếu nữ, lời nói ra chẳng khác gì ma quý.

- Điềm Điềm buồn ngủ sao, vậy chúng ta đi ngủ nhé~.

 
Chương 3: Chú Ơi Đừng Mà!





Nhiệt độ nóng bỏng từ lòng bàn tay hắn khiến cho cô sợ hãi, nhưng lời nói của hắn càng khiến Tiêu Điểm Điềm toàn thân run rấy.

Từ nhỏ đến lớn thời gian cô ở với chú là nhiều nhất, thậm chí còn nhiều hơn thời gian ở bên ba mẹ, cô cũng đã từng có thời gian độc chiếm chiếc giường lớn mềm mại của chú, được chú ôm vào trong ngực mà chìm vào giấc ngủ ngọt ngào.

Nhưng mà lúc này, người đàn ông đang đặt tay lên bộ ngực đẫy đà của cô, nhẹ nhàng nắn bóp, nói ra lời mời cùng nhau đi ngủ, đây thực sự còn là một câu nói mang theo ý tứ đơn thuần nữa hay sao? - Chú! chú! con!
Đôi mắt bồ câu to tròn long lanh nước, còn mang theo vẻ hoảng sợ giống như con thỏ nhỏ bị sư tử nhìn trúng, ngoài việc toàn thân bất động đôi chân run rẩy ra thì chẳng thể làm ra phản ứng nào khác, ngay cả ý muốn chạy trốn cũng chẳng thể sinh ra.

Ngụy Chính Thần hứng thú nhìn dáng vẻ sợ hãi của cô, một bàn tay khác chui vào trong làn váy ngủ mỏng manh, vuốt ve da thịt nhẵn nhụi ở đùi non của cô một cách sắc tình.

Nước mắt của cô ở một khắc này không kìm được mà rơi xuống.


Tuy rằng cô mới chỉ mười sáu tuổi, nhưng hắc bang vốn là một nơi tràn ngập giết chóc và sắc dục, đã không ít lần cô bắt gặp cảnh tượng những người phụ nữ nằm dưới thân đàn ông thừa hoan, không chỉ là một mà có khi còn là ba bốn người! Sao cô có thể không hiểu những hành động của Ngụy Chính Thần lúc này ám chỉ điều gì.

Nhưng trong tâm hồn non nớt của cô chú luôn là người cô tin tưởng nhất, cô thà tin rằng người chú cô kính trọng nhất đang nhận nhầm cô thành những tình nhân khác của hắn, chứ không thể nào chấp nhận người đàn ông này lại thật sự muốn chiếm hữu cô, cô cháu gái hắn chăm sóc từ nhỏ đến lớn!
- Chú! con là Điềm Điềm! người có nhận ra con không?
Ngụy Chính Thìn thấy được sự mong đợi trong đôi mắt cô, nhưng điều hắn muốn làm nhất lúc này chính là dập tắt nó! Ánh mắt hắn nhìn cô từ lâu đã không còn là ánh mắt của người chú nhìn cháu mình, mà là ánh mắt của một người đàn ông nhìn một người phụ nữ!
- Điềm Điềm, cái tên này là ta đặt cho con, từ khi con sinh ra, đã định sẵn là sẽ phải trở thành nữ nhân của ta rồi.

Hắn cúi đầu xuống, môi mỏng ngậm lấy đôi môi cánh hoa đầy đặn, đầu lưỡi hung ác xôn trằn trọc liếm mút, cái lưỡi mềm mại của cô bị đầu lưỡi hắn quấn lấy, tỉ mỉ nhấp nhám từng chút một hương vị ngọt ngào của thiếu nữ.

Tiếng nức nở của cô bị chặn lại trong cổ họng, hai cánh tay bị một bàn tay khỏe khoắn áp lên đỉnh đầu, một tay hắn nắm lấy váy ngủ mỏng manh của cô, dùng sức một cái!
"Xoạccc"
Chất vải mềm mại dễ dàng bị xé rách, thân thể cô trần trụi hiện ra trước mắt hắn.

Tiêu Điềm Điềm kinh hoàng đón lấy ánh nhìn nóng rực đầy tính xâm lược.

Hắn buông môi cô ra, Tiêu Điểm Điềm vùng vẫy muốn lấy tay che ngực mình lại, nhưng tất cả chỉ là phí công.

- Chú ơi! đừng mà! con không muốn!!! Ngụy Chính Thần tham lam ngắm nhìn thân thể xinh đẹp hắn thèm muốn đã lâu.


Làn da trắng muốt, da thịt tinh tế đến nỗi có thể thấy được cả những mạch máu màu xanh nhạt, xúc cảm đê mê khi da thịt hai người cọ xát vào nhau khiến hắn thỏa mãn híp mắt lại.

Tiêu Điểm Điểm mới chỉ có mười sáu tuổi nhưng bộ ngực đã phát dục rất khá.

Hai luồng đẫy đà trắng nõn mềm mại như bánh bao mới hấp, hai nhụy hoa màu hồng nhạt ngạo nghễ đứng thẳng, bởi vì tiếp xúc với không khí lạnh mà nhẹ nhàng run rẩy.

Ánh mắt người đàn ông đỏ lên, môi mỏng ngậm lấy một bên đầu vú ngon miệng.

Từ ngực truyền đến cảm giác tê dại nóng rực, xúc cảm xa lạ khiến toàn thân Tiêu Điểm Điềm đều run lên.

Cô nhìn người đàn ông đang vùi đầu trong ngực mình, nước mắt càng rơi nhiều hơn.

- Đừng mà! đừng mà, hức!

chú đừng như vậy!
Nụ hoa xinh xắn bị hắn ngậm trong miệng thưởng thức, dùng chiếc lưỡi nóng ẩm trêu đùa khiến nó ngày càng cứng hơn.

Một bàn tay khác đặt lên bầu ngực bên kia của cô hung hăng nhào nặn, đầu vú phấn hồng bị hai ngón tay kẹp lấy dâm loạn, khoái cảm kỳ dị khiến Tiêu Điểm Điềm vừa kinh hoàng vừa không nhịn được phát ra những tiếng rên rỉ nũng nịu.

Đôi chân thon dài không ngừng giãy dụa, lại không biết hành động của mình khiến làn da mịn màng ma sát với bộ phận cứng rắn nóng rực của người đàn ông, khiến hắn càng hưng phấn hơn.

Ngụy Chính Thần cười khẽ, giống như trêu chọc cô, lại giống như có vẻ thỏa mãn khó tả.

- Bảo bối, con ướt rồi.

 
Chương 4: Bị Người Đàn Ông Mình Gọi Là Chú Cướp Đi Lần Đầu Tiên





Tiêu Điểm Điềm cũng cảm nhận được quần lót của cô đang dần ướt đẫm.

Ngụy Chính Thần kéo hai chân thon dài của cô sang hai bên, bàn tay xé nát mảnh vải mỏng manh, để lộ hoa huyệt đang chảy nước trước mắt hắn.
Hai cánh hoa hồng hào vẫn còn khép chặt, dưới sự trêu đùa của ngón tay hắn mà khẽ run run.

Mật dịch trào ra, chất lỏng trong suốt giống như sương sớm đậu trên nụ hoa, phảng phất cũng mang theo hương thơm quyến rũ của xử nữ.
Hắn dùng hai ngón tay tách ra nụ hoa còn e lệ, sau đó vùi đầu vào giữa hai chân cô.

Đầu lưỡi nóng hổi cắm vào bên trong hoa huyệt non mềm, lối vào chặt chẽ bị hắn tách ra từng chút một.
Tiêu Điểm Điềm bị khoái cảm xa lạ bức cho rên rỉ thành tiếng.

Hai tay cô đã được tự do từ lâu, nhưng thân thể lại mềm nhũn ra không có cách nào phản kháng sự xâm lược của hắn.

Hoa huyệt phấn nộn bị đầu lưỡi mạnh mẽ khuấy đảo, vách thịt ấm nóng không ngừng co rút muốn ép dị vật ra bên ngoài, nhưng ngược lại càng giống như lấy lòng nghênh đón hơn, âm đế còn bị nó quấn quanh hút lấy.

Thân thể Tiêu Điểm Điềm run lên từng cơn, máu trong người có giống như đang sôi trào, hoa dịch không ngừng tràn ra như suối.
Ngụy Chính Thần nhận thấy cơ thể Tiêu Điểm Điềm ngày càng mẫn cảm thì động tác đâm chọc càng ra sức hơn, sau đó dùng sức hút mạnh một cái, đem toàn bộ dâm thủy đều nuốt vào trong bụng không để sót một giọt nào.
Hắn rút đầu lưỡi ra, lúc này thay bằng ngón tay thô ráp hơn rất nhiều.

Đầu ngón tay vừa cảm vào bên trong hoa huyệt, cái
miệng nhỏ thực tủy biết vị lập tức quấn chặt lấy nó.

Ngón tay đi vào sâu hơn đầu lưỡi rất nhiều, đóa hoa chật hẹp bị hắn cường thế nới rộng.

Từ một thành ba ngón tay, Tiêu Điểm Điềm chỉ cảm thấy bên dưới bị căng ra đến mức tận cùng, nhưng thân thể lần đầu nếm trải mùi vị tình dục càng thêm phần mẫn cảm.
- Không được...hu hu ...chú ơi...khó chịu...con không muốn mà...
Giọng nói của cô mềm nhũn cả ra, âm thanh ngọt nị như quét vào đầu quả tim của hắn.

Ngụy Chính Thần đã vô số lần tưởng tượng cô gái nhỏ dùng giọng nói mềm mại ngọt ngào gọi hắn ở trên giường thì sẽ như thế nào, lúc này hắn mới biết xương cốt cả người hắn sẽ trở nên tê dại, cảm giác phấn khích căng tràn trong lồng ngực.
- Bảo bối, rồi con sẽ muốn thôi.
Nhân lúc thiếu nữ đang ngây ngất trong khoái cảm, hắn cởi nốt chiếc quần trên người ra.

Thân thể cường tráng đè ép lên cơ thể nhỏ nhắn phía dưới, mang đến cảm giác áp bách cực đại.

Lồng ngực rắn chắc ma sát với cặp vú đẫy đà, khoái cảm tê dại như điện giật khiến cô gái nhỏ run rẩy cả người, tiếng khóc nức nở càng thêm phần câu nhân.

Dương vật to lớn cứng rắn đến mức khiến hắn cảm thấy đau đớn, mà tiếng khóc của cô càng làm cho dục vọng chiếm đoạt trong người hắn tăng vọt.

Ngụy Chính Thần cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ bởi vì khóc nhè mà khẽ thở hổn hển.

Bàn tay to lớn xoa bóp cánh mông tròn trịa của cô.
Hơi thở xâm lược chiếm lấy toàn bộ hô hấp của cô.

Tiêu Điểm Điềm lúc này đã không còn đủ sức để vùng vẫy nữa.

Người đàn ông đang chuẩn bị chiếm đoạt thân thể cô chính là người chú cô yêu nhất đời này, cho dù tính thân muốn phản kháng nhưng thân thể thì đã sớm trầm mê.
Nụ hôn của chú nóng rực như nham thạch phun trào khiến lòng cô ngây ngất, người đàn ông này tàn nhẫn bóp nát tình cảm chú cháu mười sáu năm, tuyên bố sẽ biến cô trở thành người phụ nữ của hắn.
Côn thịt to lớn ma sát với hoa huyệt non nớt đã bị khi dễ đến đỏ bừng.

Thân thể cô đã bị mở rộng triệt để, hoàn toàn có thể tiếp nhận toàn bộ dục vọng điên cuồng của hắn.
- Bảo bối, ta sẽ dạy cho con biết tình dục là như thế nào.

Cánh tay rắn chắc nhấc bổng cả người cô lên.

Tiêu Điểm Điềm biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, trong lòng cô tràn đầy sợ hãi, nhưng hai tay lại không kìm được mà ôm chặt lấy bờ vai trần trụi của hắn, bởi vì người đàn ông này chính là bến đỗ an toàn cuối cùng của cuộc đời cô.
Côn thịt nóng bỏng mạnh mẽ tiến thẳng về phía trước, cắm sâu vào bên trong hoa huyệt đẫm nước, xé rách lớp màng trinh đã trong cơ thể cô suốt mười sáu năm nay.
Tiêu Điểm Điềm suýt nữa ngất xỉu, đau đớn và khoái cảm đan xen khiến cô gần như muốn điên lên.

Nước mắt ào ào chảy xuống, thân thể dường như không còn là của mình nữa.
Cô ngước mắt ngắm nhìn khuôn mặt quen thuộc mình đã quyến luyến suốt bao nhiêu năm.

Người cô gọi là chú, cũng coi như ba mình suốt mười sáu năm trời, đã cướp đoạt sự trong trắng của cô.
Chú ơi, con đã làm gì sai chứ? Tại sao người lại đối xử với con như vậy?.

 
Chương 5: Giữa Cô Và Hắn Là Mối Quan Hệ Gì





Tiêu Điểm Điềm khóc suốt một đêm dài.

Hôm nay là lần đầu tiên của cô, nhưng mà người đàn ông giống như một đầu dã lang đang trong kỳ phát tình, không chịu buông tha cho cô một giây một phút nào.

Thân thể non nớt lần đầu thừa hoan thực sự ăn không tiêu, trong khi làm tình cô đã ngất đi mấy lần, nhưng ngay sau đó lại bị dương vật thô to hung hăng cắm rút làm cho tỉnh lại.
Không biết hắn đã bắn ra trong cô đến lần thứ mấy, cho đến khi Tiêu Điểm Điềm bị nhiệt tình nóng hổi căng đầy bụng nhỏ, cuối cùng người đàn ông ba mươi lăm tuổi tinh lực tràn trề kia mới chịu dừng lại.

Mí mắt cô trùng xuống, mơ hồ cảm nhận từng cái vuốt ve dịu dàng trên tấm lưng ướt đẫm mồ hôi, sau đó nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Ngụy Chính Thần thỏa mãn đem người ôm đầy cõi lòng.

Dục vọng của hắn từ trước tới giờ mãnh liệt hơn nam nhân bình thường rất nhiều, cực hạn của Tiêu Điểm Điềm cũng chỉ làm cho hắn tạm thời thỏa mãn, còn nếu muốn giải quyết hoàn toàn nhu cầu sinh lý của hắn, ít nhất cũng cần ba người phụ nữ cùng nhau hầu hạ.

Nhưng cảm giác làm tình với cô gái nhỏ cũng khác hoàn toàn với chuyện giải quyết dục vọng thông thường.

Hắn có thể thông qua việc thỏa mãn trên tinh thần, dẫn đến sự thăng hoa trên thân thể.

Mặc dù nếu thể lực của cô có thể theo kịp, hắn sẽ tiếp tục đánh thêm mấy trận nữa, nhưng như lúc này cũng không sao, từ thân đến tâm hắn đều có cảm giác được đút no.
Ngụy Chính Thần để Tiêu Điểm Điềm nằm úp sấp trên người mình.

Sau khi hắn rút tính khí ra khỏi hoa huyệt của cô, tình dịch hòa cùng với dâm dịch ồ ạt chảy ra, cảm giác trống rỗng khiến cho cô gái trong lúc ngủ mơ cũng hơi nhíu mày.
Bộ ngực đầy đặn áp lên lồng ngực rắn chắc, nhũ hoa đỏng ửng ma sát lên làn da trần nóng hổi của hắn, khiến Ngụy Chính Thần hưởng thụ nheo mắt lại.

Bàn tay to lớn vuốt dọc theo đường cong sống lưng uyển chuyển của cô gái, cảm thụ làn da trắng nõn trơn mịn như đậu phụ.


Chưa bao giờ một cuộc làm tình lại mang đến cho hắn cảm giác mất hồn như thế, cũng chưa từng có người phụ nữ nào có thể ngủ lại trên giường hắn sau khi đã hầu hạ xong.
Tất cả những điều này chứng minh quyết định chiếm đoạt cô gái nhỏ của hắn là vô cùng chính xác.

Vốn còn muốn đợi tới lúc cô mười tám tuổi, nhưng tên cha ruột ngu xuẩn của cô đã dâng lên cho hắn một cơ hội tuyệt hảo như thế, món ngon phải thưởng thức càng sớm càng tốt không phải sao?
Ngụy Chính Thần kéo một tấm chăn mỏng đắp ngang eo hai người, sau đó ngửi hương thơm trên mái tóc cô, thỏa mãn đi vào giấc ngủ.
Tiêu Điểm Điềm nhìn cô gái ở trong gương.

Đôi mắt vẫn còn đỏ hoe, làn mi dài ướt át, đôi môi đỏ thắm như cánh hoa.

Rõ ràng trước đó cô còn là thiếu nữ mười sáu tuổi trong sáng ngây thơ, vậy mà lúc này trong nét đẹp hồn nhiên đã xen lẫn vài tia vũ mị, chân thật tuyên bố một sự thật rằng cô đã trở thành người phụ nữ của chú.

Đối với người đàn ông đầu tiên của cuộc đời mình, cô phải dùng thái độ như thế nào để đối mặt với chú đây? Mối quan hệ của bọn họ bây giờ đã biến thành cái dạng gì rồi? Mọi chuyện rồi sẽ đi đâu về đâu?
Tiêu Điểm Điềm suy nghĩ lung tung, nhớ đến đôi mắt chú nhìn cô chứa đầy dục vọng, nước mắt cô gái nhỏ lại tiếp tục rơi..

 
Chương 6: Muốn Ta Tha Cho Ba Con Vậy Thì Lấy Lòng Ta Đi!





Tiếng gõ cửa vang lên nhịp nhàng, không nhanh cũng không chậm.

Tiêu Điểm Điểm đi ra từ trong phòng tắm, ga giường đã được thay cái mới, cửa sổ mở tung ra, nắng và gió cùng nhau ùa vào trong căn phòng.
Cô đi tới mở cửa ra, là một vệ sĩ áo đen khác, thái độ đối với cô nhất mực cung kính.
- Tiểu thư, Tiêu phu nhân đang đợi ngài trong phòng khách.
Trên mặt Tiêu Điểm Điềm lập tức hiện ra nét vui mừng.
- Mẹ tôi? Mau dẫn tôi đi gặp bà ấy.
Vòng qua mấy hành lang gấp khúc, một căn phòng xa hoa tráng lệ xuất hiện trước mắt cô.

Lần này cũng là một mình Tiêu Điềm Điềm đi vào, trong phòng ngoài Tiêu phụ nhân ra thì không có ai khác.
- Mel

Cô muốn chạy thật nhanh tới để ôm chặt lấy bà, nhưng thân thể quá mức mệt mỏi, dáng đi của cô có hơi kỳ lạ.
- Điềm Điềm.
Hai mẹ con ôm lấy nhau, Tiêu phu nhân đánh giá gương mặt cô, ánh mắt bà nhìn xuống cần cổ trắng nõn của con gái mình, một dấu hôn nhạt màu ẩn hiện sau cổ áo trắng tỉnh.
Hai mắt bà hơi co lại, bàn tay vội vã mở rộng cổ áo sơ mi của cô, thấy được những dấu hôn đỏ rực chồng chéo lên nhau, trải dài xuống tận khe ngực, sau đó biến mất sau lớp áo.
- Điềm Điềm số khổ của mẹ! Sao hắn có thể làm như thế với con!
Tiêu Điểm Điềm vội vã lùi về phía sau, cài lại cổ áo thật kĩ, che đi những dấu vết ái muội mà chú đã để lại trên thân thể cô.
Sắc mặt cô gái nhỏ trắng bệch, cố gượng cười chuyển hướng đề tài.
- Sao mẹ lại đến đây tìm con?
Tiêu phu nhân lau nước mắt, nghe thấy câu hỏi của cô, gương mặt thùy mị hiện lên nét buồn bã.
- Ba của con, ông ấy là cảnh sát nằm vùng! Bởi vì ông ấy phản bội Ngụy gia, cho nên con mới bị hắn chà đạp như thế!
Tiêu Điềm Điềm gần như không thể tin vào tai mình, ba cô đã phản bội chú? Không thể nào, mười tám năm rồi, không phải mười tám ngày, sao ông ấy có thể là cảnh sát nằm vùng được?
Tiêu phu nhân nắm lấy tay cô, như nghĩ đến cảnh tượng kinh khủng nào đó, thân thể bà run lên từng cơn.
- Bởi vì ba con để lộ hành tung của Ngụy gia, ngài ấy đã bị tập kích trên đường đến điểm giao dịch, Hắc Long Bang tổn thất thảm trọng.

Đêm qua hẳn sai người mang con đi ta đã thấy không yên lòng, hắn có hành hạ con không? Con mới chỉ có mười sáu tuổi, sao hắn có thể làm như thế với con, đúng là tên cầm thú mà!
- Chú không làm gì con cả.

Chuyện quan trọng bây giờ là ba đang ở đâu? Ông ấy thế nào rồi?
Tiêu phu nhân càng khóc dữ dội hơn.

- Ba con đã bị bắt lại rồi, bây giờ ông ấy đang ở hình đường của Hắc Long Bang!
Thân thể Tiêu Điểm Điềm run lên, kết cục của kẻ phản bội, cô thật sự không dám nghĩ nữa.
- Sáng nay ta bị cưỡng ép mang tới đó.

Ba con, cả người ông ấy đây máu, hơi thở đã thoi thóp rồi!
Bà ngước đôi mắt đẹp lên nhìn cô, bày ra dáng vẻ câu xin.
- Điềm Điềm, con phải cứu ba con a, ta biết ông ấy đã phạm phải sai lầm lớn, nhưng mà Nguy gia đã nói, nếu con cầu xin hắn, hắn sẽ buông tha cho ông ấy!
Cầu xin chú ...!sao?
Tiêu phu nhân bị đưa đi, Tiêu Điềm Điềm hốt hoảng trở lại căn phòng cô đã ở một đêm.

Ba cô phản bội chú, cho nên chú mới đối xử với cô như thế sao? Bởi vì cô đã không còn là cô cháu gái hắn yêu thương nhất nữa, mà là con gái của kẻ tội đồ:
Tiêu Điểm Điểm thất thân suy nghĩ, không hề chú ý đến người đàn ông đang đứng sau lưng mình.

Cửa phòng vừa đóng lại, cả người cô đã bị giam cầm trong một lồng ngực cường tráng.

Hơi thở quen thuộc mang theo vị máu tanh xộc vào trong mũi cô.

Tiêu Điểm Điềm sợ hãi nhìn về phía trước, lọt vào một đôi mắt xanh thẫm mang đầy tính xâm lược.

Đôi môi cánh hoa bị hắn hôn lấy, trằn trọc liếm mút.
Bàn tay to men theo áo vạt áo sơmi linh hoạt chui vào, dọc theo da thịt trắng mịn năm được một bầu ngực sữa mềm mại rất tròn, ngón trỏ thô ráp nhợt nhạt vuốt ve đỉnh núi mềm mại đỏ ứng, làm cả người Tiêu Điềm Điềm đều nổi da gà.
Nước mắt cô bất chợt rơi xuống, âm thanh run rẩy cầu xin.
- Chú ...!câu xin chú tha cho ba con...
Người đàn ông cách một lớp quần áo CỌ CỌ nơi cứng rắn vào bắp đùi cô, âm thanh khàn đục chứa đầy ý ám chỉ.
- Muốn ta tha cho ba con, vậy thì lấy lòng ta đi!.

 
Chương 7: Kiều Loạn Trong Phòng Tắm





Tiêu Điểm Điềm bị câu nói của hắn làm cho hoảng sợ.

Đôi mắt bồ câu ướt sũng nước ngước lên nhìn hắn, vừa đáng thương lại vừa đáng yêu.
Ngụy Chính Thân bế bổng cô gái nhỏ lên, đến khi bước vào trong phòng tắm mới thả cô xuống.

Hắn cầm tay cô đặt lên cúc áo sơ mi của hắn, nhẹ giọng ra lệnh.
- Tới, hầu hạ ta tắm!
Bàn tay nhỏ bé khẽ run rẩy, Tiêu Điểm Điềm cắn môi, bắt đầu cởi từng cúc áo sơ mi cho hắn.

Trên người Ngụy Chính Thần thoang thoảng mùi máu, khiến cho đầu óc cô choáng váng, con nôn nao chộn rộn trong lồng ngực.
Người đàn ông cúi đầu nhìn cô gái thân hình nhỏ bé chỉ cao đến ngực hắn, bàn tay vuốt ve eo thon mềm mại, giọng nói tràn ngập vẻ uy hiếp.
- Biết máu trên người ta là của ai không? Chính là của ba con đó! Nếu con hầu hạ không tốt, ta sẽ giết chết ông tai

Tiêu Điểm Điềm run lên, nước mắt rơi xuống từng giọt, lại bị ngón tay thon dài của hắn gạt đi.
- Ta chỉ thích nhìn thấy nước mắt của con lúc ở trên giường thôi, còn bây giờ, thu nước mắt của con lại.
Cô gái nhỏ hít hít mũi, cưỡng ép nước mắt không chảy nữa.

Cúc áo sơ mi đã được cởi hết, dưới ánh sáng rực rỡ ban ngày, đây là lần đầu tiên cô được trọn vẹn nhìn thấy thân thể hắn.
Bàn tay to lớn lại nắm tay cô đặt xuống khóa quần âu, ép cô chạm vào côn thịt nóng hổi đang tỏa nhiệt qua lớp vải vóc.

Giọng nói người đàn ông mang theo vẻ trầm khàn quyến rũ.
- Tiếp tục.
Khóa quần được kéo ra, quần âu trượt theo đôi chân dài săn chắc của hắn rồi rơi xuống đất.

Tiêu Điểm Điềm run rẩy đặt tay lên mép quần lót màu đen, cô nhắm mắt lại không dám nhìn tiếp, chậm rãi cởi nốt thứ đồ cuối cùng trên người hẳn.
Tiếng nước rào rào chảy xuống, Ngụy Chính Thần thảnh thơi nằm trong bồn tắm lớn, ra lệnh cho cô gái nhỏ còn chưa dám mở mắt kia.
- Lại đây, lau người cho ta.
Tiêu Điểm Điềm mở mắt, rụt rè đi đến bên cạnh hắn.

Cô nhẹ nhàng quỳ gối xuống đất, váy áo trên người đã ướt đẫm, hai mắt đối diện với lông ngực rộng lớn đang phập phồng.
Dáng người của hắn thật sự quá tốt.

Làn da màu lúa mạch khỏe khoắn, cơ bắp săn chắc ẩn chứa sức mạnh cuồn cuộn, dáng người cực chuẩn theo tỷ lệ tam giác vàng.
Tiêu Điểm Điềm không dám nhìn xuống thêm nữa, cô bóp sữa tắm ra lòng bàn tay, dưới ánh mắt thiếu kiên nhẫn của hắn từ từ hạ xuống trên cơ bụng săn chắc.

Cô gái nhỏ hơi cúi người, mái tóc dài màu nâu nhạt xõa tung, đuôi tóc chấm xuống nước, nhẹ nhàng vẽ ra từng gợn sóng lăn tăn.

Bàn tay nhỏ nhắn xoa nắn trên làn da trần trụi, sức nóng từ da thịt người đàn ông khiến cô không kìm được khẽ run, sức lực nhỏ xíu không giống như lau người mà giống như vuốt ve sờ soạng hơn.

Ngụy Chính Thần nhắm hờ mắt, động tác của cô như câu lên dục hỏa trong người hắn, côn thịt thô to càng thêm cứng rắn, chậm rãi trồi lên mặt nước.
Váy áo trên người cô đã ướt sũng, lớp vải mỏng manh dính vào da thịt, phác họa dáng người lung linh huyền ảo.

Vô số dấu hôn hồng nhạt thấp thoáng sau vạt áo, càng khiến hô hấp của hắn trở nên nóng rực.

Đôi mắt xanh thẫm đảo qua cặp vú cao vút đang lấp ló sau áo ngực màu trắng, Tiêu Điểm Điềm chỉ kẹp kêu lên một tiếng, cả người đã bị kéo vào trong nước.
Thân hình nhỏ nhắn nằm gọn trong lồng ngực cường tráng của hắn.

Bàn tay to lớn gạt lớp áo vướng víu ra, không chút cản trở vuốt ve da thịt trắng mịn hút mắt.

Nước ấm vờn quanh thân thể cô, sức nóng từ lòng bàn tay hắn còn cao hơn gấp mấy lần, khiến cô phải có người nhẹ giọng rên rỉ.
Làn hơi nước mù mịt phả lên cái trán trơn bóng của cô, hàng lông mi cong dài hơi run rẩy, dưới cái mũi thẳng tắp là đôi môi mềm mại, đỏ mọng hơi hé mở.

Ngụy Chính Thần một tay nắm lấy cằm cô, hắn hơi nhổm người lên, môi mỏng ngậm lấy hai mảnh cánh hoa ngọt ngào như mật.

Bàn tay còn lại của hắn dễ dàng kéo chân váy màu đen trên người cô xuống.

Ngón tay thô ráp khẽ miết lên lối vào giữa hai chân cô, cảm giác tê dại run rẩy từ sâu trong thân thể khiến hai chân Tiêu Điểm Điềm mềm nhũn, hoàn toàn quỳ sấp trên người hắn.
Cho dù đang ở trong nước nhưng cô vẫn cảm nhận được hoa huyệt mẫn cảm đã róc rách chảy nước từ lâu.

Nhưng mà nơi này đêm qua đã sử dụng quá độ, cơn đau nhoi nhói làm sắc mặt Tiêu Điểm Điềm trắng bệch.

Cô rất sợ ngay lúc này chú sẽ đè cô xuống đây làm xằng làm bậy.
Bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy cánh tay rắn chắc của hắn, đôi mắt mờ sương điềm đạm đáng yêu nhìn về phía người đàn ông.
- Chú ơi ...!Con đau, chúng ta không làm, được không?
Trong đôi mắt xanh thẫm xẹt qua một tia thương tiếc, ngón tay người đàn ông miết lên đôi môi đỏ mọng của cô, giọng nói trầm khàn.
- Được, vậy con dùng nơi này làm ta thoải mái, được không?.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom